1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ hoàng bi kịch - Xuân Thiên Bất Khai Hoa (nt 4/55c +4NT)- FULL

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      giới trẻ h thích thể loại hơi cá tính,hoàng tử lọ lem ấy , biết sao chứ thấy mình mới 20 mà già rồi ,thích thể loại ngôn tình mang tính nhân văn ,đọc rồi muốn đọc nữa ,như truyện này chẳng hạn ,ngược phải ngược tâm mới đau ,ngược thân h xưa rồi ,cám ơn @vulinh nhiều nhé
      vuthuhangvulinh thích bài này.

    2. NaDuong

      NaDuong Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      60
      Càng đọc càng thấy bực nam 9 ghê luôn
      vulinhChó Điên thích bài này.

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Moi chuong 17 , bi kich con o phia sau , thang nam chinh khon nan vay thi truyen moi hay =D

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @minhcho ta cũng mới đầu 2 mà cũng thấy mình già rồi :)), giờ đọc truyện cũng kén lắm hix, thôi dù ít người thích nhưng ta thích là được, quyết làm tới cùng hehe :3
      @NaDuong chỉ muốn ném thẳng cái dép vào mặt nam 9 ý =D=D:cool:
      Tặng các nàng chương nữa nè ♥♥♥♥

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 18

      Edit Vũ Linh


      Đồng Nhan gì, đầu quay sang nhìn cửa sổ xe, nhìn những chiếc xe trong dòng người đông đúc như thế có thể khiến cho an tâm hơn. Xe lên đường cao tốc, hướng phía ngoại ô chạy tới. Trước khi lên xe nghĩ có lẽ Tần Nhiên đưa tới nơi nào đó na ná như quán cafe hoặc là tiệm trà, dù sao những chỗ này rất thích hợp để chuyện.

      Nhưng bởi chỉ sổ thông minh của có hạn, chỗ nghĩ tới cùng chỗ Tần Nhiên muốn đưa tới đúng là giống nhau.

      Đồng Nhan nhìn xe cách xa trung tâm thành phố A, tốc độ xe bây giờ cũng hề chậm, Tần Nhiên sau khi lên xe cũng với rốt cuộc đưa đâu, trong lòng có chút hối hận sao mình lại phải lên xe. hẳn là phải mặt dày ở trước công ty cùng ta đấu tranh giãy chết để bây giờ đến nỗi ngồi trong xe oán hận Tần Nhiên biết làm gì.

      mặt đủ dũng khí nhảy ra khỏi xe, mặt khác cho dù nhảy ra khỏi xe, tiền thuốc men cũng biết phải tìm ai chi trả, cho nên thể làm gì khác hơn là đành nhắm mắt giả bộ ngủ say, làm bộ bình tĩnh.

      Rất lâu sau, xe dừng ở nhà trọ núi
      "Xuống xe"

      Đồng Nhan nhìn nhà trọ qua cửa sổ xe, bắt đầu đau xót, nhíu mày cái, với Tần Nhiên
      " rốt cuộc muốn làm gì, chẳng nhẽ muốn tôi tới nơi này nhớ lại tình xưa với sao?"

      Tần Nhiên cười nhạt
      "Chẳng qua đột nhiên nghĩ tới chỗ này nên đên thôi, vào xem chút ..."

      Đồng Nhan nhịn xuống kích động muốn dùng bạo lực, theo Tần Nhiên xuống xe, vào nhà trọ.

      Nhà trọ này gọi là "Ngày tốt đẹp" cái khỉ gì đó, có lẽ là bởi sau khi Tống Tổ hát bài "Ngày tốt đẹp" này mới đặt tên như thế, 5 năm trước và Tần Nhiên từng ở nơi này đêm, còn tiện tay cầm cái ga trải giường trắng của nhà trọ.

      Tần Nhiên phía trước, tới bàn lễ tân đặt phòng, sau đó xoay người với Đồng Nhan
      "Lên lầu "

      Đầu Đồng Nhan đau nhức, bà chủ tốt bụng còn tới vừa cười với , vừa lặng lẽ thả cái hộp trong túi . theo bản năng lấy ra nhìn xem, hóa ra là hộp áo mưa, hộp vẽ hai người trai rất kích tình.

      Đồng Nhan hít sâu hơi, đạp đôi giày cao gót "thình thịch" lên cầu thang bằng gỗ, bước nhanh tới cạnh Tàn Nhiên, kéo tay
      " rốt cuộc muốn làm gì?"

      mặt Tần Nhiên thoát xẹt qua tia vui vẻ khó giải thích
      " cho rằng tôi muốn làm gì?"
      Dừng chút, lại khẽ thêm câu
      "Yên tâm, tuyệt đối phải chuyện nghĩ đâu"

      Đồng Nhan vốn sửng sốt sau đó khẽ cười
      "Cũng đúng, trước mặt giới truyền thông Tần tổng luôn giữ hình tượng người đàn ông tốt, sao có thể ở nhà trọ núi cưỡng gian vợ cũ của ta chứ!"

      Nghe Đồng Nhan , Tần Nhiên cau mày, bộ dáng này cực giống lúc xưa khi còn học đại học, nếu những lời thiếu suy nghĩ, đều hơi cau mày sau đó trách cứ
      "Nhan Nhan, có bé nào ăn như em ?"

      Thấy Tần Nhiên gì, Đồng Nhan nghiêng người liếc cái, khóe miệng mang theo nụ cười giễu cợt
      " xin lỗi, tự dưng quên mất trước mặt người trong giới thượng lưu như Tần tổng nên những lời quá thô tục, xin lỗi nha, trong chốc lát chú ý, liền làm bẩn tai quý báu của "

      Giữa đôi lông mày của Tần Nhiên nhíu lại càng sâu, sắc mặt cũng trắng bệch
      "Đồng Nhan, cần thiết phải như thế"

      Đồng Nhan cười
      "Tần tổng gì vậy, đương nhiên là cần, con người cũng phân biệt giàu nghèo, người dù đê tiện nhưng cũng phải có hiểu biết, cho nên ở trước mặt Tần tổng sao có thể những lời tùy tiện này chứ, tôi về nước lâu nên chưa thích ứng được với khí hậu nơi đây, vì thế chuyện có chừng mực, bây giờ tôi với tiếng xin lỗi, đại nhân rộng lượng cần so đo với kẻ tầm thường như tôi....."

      đến đây, Đồng Nhan nhìn về phía Tần Nhiên
      "Thế nên buông tha cho tôi và con trai ..."

      Tần Nhiên trầm mặc, ngọ nguậy đôi môi, lúc lâu ra lời.

      Đồng Nhan hít vào hơi, tiếp tục cười
      "Tôi biết tại sao muốn dây dưa với tôi, tâm tư của luôn vui buồn khó đoán thay đổi liên tục, tôi là người bình thường, càng thể giải thích được, cũng muốn hiểu, nhưng duy nhất điều, tôi cầu xin đừng đoạt Cách Lạp với tôi, có được ?"

      "Tôi biết Tần gia các người tiền tài thiếu, chỉ cần động tay chút, muốn đưa Cách Lạp dễ như trở bàn tay, nhưng bây giờ coi như tôi cầu xin , Cách Lạp thực thể với , có lẽ Cách Lạp đúng là con trai thế nhưng mẹ , Tống Tử Khâm cũng thể làm bà cùng mẹ kế của Cách Lạp được...Có thể tôi là kẻ tiểu nhân nhưng hiểu được - Cách Lạp dù tuổi nhưng tâm tư của nó rất nhạy cảm, cảm thấy nó có thể ở gia đình như vậy mà khỏe mạnh trưởng thành sao? Hơn nữa có thể sau này và Tống tiểu thư có thể có rất nhiều con, Cách Lạp có thể nhận từ bao nhiêu phần tình thương của người cha chứ?"

      Con mắt Tần Nhiên vô cùng lạnh giá, tay chẫm rãi nắm thành quyền, tay nổi gân xanh, thân thể khẽ run, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, bộ dáng trước sau như lãnh đạm, giờ trở nên thể lãnh đạm được nữa, mà là lộ ra vẻ nhợt nhạt cứng lại.

      "Nó cũng cần người cha"
      Mãi sau mới .

      Đồng Nhan nghĩ chút,
      "Yên tâm, tôi tìm cho nó người cha"

      vừa dứt lời, Tần Nhiên chợt bắt lấy tay , lực đạo , bĩnh tĩnh nhìn
      "Có phải là Trác Chính Dương ?"

      "Chuyện này liên quan tới "

      "Sao lại liên quan tới tôi?"
      Tần Nhiên tay mở cửa, tay đem kéo vào phòng, sau đó "ba" tiếng đóng cửa phòng lại.

      "Cách Lạp là con của tôi, muốn nó gọi .....người khác là cha....vậy tôi sao, tôi là cái quái gì?"

      " coi là gì, tôi , năm ấy khi tôi rời khỏi Tần gia, tôi hiểu chúng ta coi như chấm hết, khi gửi cho tôi đơn ly hôn, tôi hiểu chúng ta còn dính líu gì nữa, tôi là phụ nữ, thể hiểu được tâm tư người cha của đàn ông các , nhưng tôi nghĩ ra chuyện như vậy, cùng Cách Lạp thể ở cùng nhau, ngay cả nó thích ăn gì nhất cũng biết, làm sao có thể có tình cảm của người cha chứ? Mà ở đây trành giành Cách Lạp với tôi phải chỉ bởi vì thể diện hay sao, đàn ông đều sĩ diện, chỉ vì Cách Lạp gọi Trác Chính Dương là ba ba nên trong lòng bực bội khó chịu thôi, khó chịu phải vì và Cách Lạp có bao nhiêu nhiêu tình cảm chẳng qua đơn giản vì Cách Lạp kêu người khác là ba, cho cùng, cũng chỉ vì thể diện của mà thôi"

      " cho là tôi là người như vậy?"
      Giọng Tần Nhiên run rẩy, tiếng của nghe vẫn rất tốt, đàn ông có điểm thú vị, cho dù thanh tại có run rẩy nhưng người nghe vẫn thấy tràn đầy gợi cảm.

      "Là khiến cho tôi cảm thấy như vậy"
      Đồng Nhan sắc mặt bình tĩnh, sau đó chậm rãi đem bàn tay của Tần Nhiên chộp vào cổ tay bỏ ra.

      Tần Nhiên nhìn , hồi lâu mở miệng chuyện, đôi mắt đen lạnh lùng như trời đêm thoáng chớp, dừng mặt
      "Ở lại với tôi chút "
      Lâu sau, đột nhiên mở miệng .

      Đồng Nhan theo bản năng cho rằng câu này của Tần Nhiên là giao dịch: ở lại với ta, ta liền buông tha cho .

      suy nghĩ, cho rằng giao dịch này thực rất có lợi, cho dù là Trình Mai Mai tung hoành Taobao nhiều năm cũng cho rằng giao dịch hết sực lợi nhuận.

      "Được"
      Đồng Nhan đáp, sau đó vào bên trong, ngồi ghế salon trong phòng. biết Tần Nhiên muốn phải tiếp bao lâu, cho nên vẫn là ngồi ở đây , bị thiếu canxi lại thiếu máu, đứng quá lâu có thể xảy ra chuyện.

      Căn phòng rất yên tĩnh, Tần Nhiên gì, cũng liền duy trì im lặng, 5 năm trước người ồn ào, 5 năm sau, học được cách im lặng là vàng.

      Mà khi xung quanh trầm mặc rất dễ dẫn tới chuyện, đó là hồi tưởng lại ký ức. Kỷ niệm nhiều năm trước ở nhà trọ này lên trong đầu , khi đó bị chính mình dọa, khí đó rất ngu ngốc rất ngây thơ.

      -

      Lúc năm thứ 2 đại học, tham gia câu lạc bô leo núi, câu lạc bộ leo núi này danh nghĩa thực ra thu mỗi người 15 đồng làm phí ra nhập. Vào câu lạc bộ nửa năm, căn bản cũng có hoạt động gì. Về sau trưởng nhóm Hồ mập mạp gánh được phẫn nộ của quần chúng, tổ chức lần leo núi quy mô.

      Trình Mai Mai túm theo bạn trai nàng khi đó là Thiệu Vũ Hành, mà dẫn theo Tần Nhiên, hơn 20 người xe bus, hào hứng về phía có "ngọn núi cao nhất thành phố A" gọi là "Uyên ương sơn" mà .

      Xe dừng ở chân núi, sau đó đám người bắt đầu leo núi, mặt mỗi người đều mang theo hưng phấn. Lần hoạt động leo núi này cơ bản đều là nam nữ hợp tác, mọi người đều mang theo người tới, cho dù có người mọi người mấy ngày trước phát lời kêu gọi ở trường học cho nên lần leo núi này chủ yếu có thể là tuần trăng mật.

      Đa phần là người dẫn đến vấn đề lớn là mọi người rất dễ phân tán, thực tế ngoại trừ Tần Nhiên các cậu con trai khác đều là vô cùng chịu khó theo hầu hạ bạn . Mà thằng nhãi Tần Nhiên này còn đem chai nước duy nhất mang tới cùng chiếc điện thoại di động đều đặt trong túi .

      Khoảng chừng leo núi hơn nửa tiếng, mọi người cũng đều trong trạng thái tan rã, đều tự nhiên tìm lãng mạn, ngay cả Trình Mai Mai cùng bạn trai cũng hướng khác, uống loại nước suối tiên truyền thuyết: nếu uống, có thể vĩnh viễn cùng người ở cùng chỗ.

      ban đầu cũng nóng lòng muốn thử, Tần Nhiên là vất vả theo đuổi, nêu như Tần Nhiên đối với việc tất cả các nữ sinh đều mơ mộng mà đáng tiếc, nhưng Tần Nhiên đối với hành động này của rất khinh thường, lạnh lùng
      " , rất vệ sinh"

      nghĩ: Chuyện tình cảm quả thực nhất định thể dựa vào mê tín, phải dựa vào tranh thủ, theo đuổi nửa tháng, cuối cùng đem chuyện Trác Chính Dương cho rằng thể - đem Tần Nhiên thành người thành công. Cho nên tranh thủ mới là con đường đúng đắn, tình cảm bền vững cần phải kiên trì, cùng ông trời quan hệ gì.

      Cho dù sau này khi cùng Tần Nhiên kết thúc, cũng oán hận ông trời, trêu đùa phải ông trời, mà là Tần Nhiên.

      Tốc độ Tần Nhiên leo núi rất nhanh, có thể lực tốt, leo núi đối với là chuyện mặt đỏ thở ra hơi, đối với lại là chuyện tựa như leo cây, leo được bao lâu mệt mỏi thở hồng hộc. Đợi theo kịp Tần nhiên, cả hai đều mệt gục xuống.

      Tần Nhiên dựa vào cột trong đình núi, khóe miệng vui vẻ, tâm tình cũng tệ
      "Đồng Nhan, ra em coi như tệ, dọc đường đều có thể theo kịp "

      vươn tay ra, khiến cho Tần Nhiên kéo đứng lên, đợi Tần Nhiên kéo lên, cười híp mắt với
      "Đó là đương nhiên, mọi người đều có tiềm năng, xem thời gian em theo đuổi có bao nhiêu tính kiên trì nha, cho nên chỉ cần em quyết tâm làm chuyện gì, em đều có thể làm được"

      Tần Nhiên cười nhạt
      "Em quả rất kiên trì"

      Câu này của Tần Nhiên biết mang nghĩa xấu hay khen ngợi nữa, nghe xong lại rất vui vẻ, cười đến mắc mặt mũi phấn khởi
      "Cảm ơn ~~"
      tart_trung, Mai Trinh, Min Cancel11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :