1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 169. mang em rời khỏi nơi này

      Mấy người Tư Đồ Trạc ban đầu còn ở bên nhau, nhưng sau đó tất cả đều chạy tan tác, tại ở bên Tư Đồ Trạc chỉ còn lại hai nam sinh, Triệu Văn Khánh gầy gầy, Vương Kha Nhất cao béo.

      Bọn họ trốn ở nhà ăn, Triệu Văn Khánh ngồi xổm dưới kệ bếp phát run, hai chân run ngừng, là người hoảng loạn sợ hãi nhất trong ba người. Vương Kha Nhất hơi đỡ hơn chút, khuôn mặt béo phì, lỗ tai lớn cũng khó coi, chỉ có Tư Đồ Trạc tỉnh táo nhất, tìm trong phòng bếp đồ vật có thể sử dụng được. tìm được cái dao to, hẳn là dùng để băm xương, cầm ở tay múa hai cái.

      Vương Kha Nhất nhìn dáng vẻ của , nhịn được nuốt nuốt nước miếng hỏi: “Tư Đồ, chúng ta, chúng ta còn có thể chạy ? Lý Mậu bọn họ, có phải đều, đều chết ?”

      Vừa rồi cùng bọn họ cùng nhau vốn có nam sinh nữa, nhưng lúc qua sân thể dục, đường băng plastic bỗng nhiên mềm hoá, biến thành cát, từ dưới cát vươn ra rất nhiều ngón tay, túm chặt nam sinh kia. Vương Kha Nhất đến bây giờ còn cảm thấy thanh nam sinh khóc kêu cầu bọn họ cứu mạng vang ở bên tai, còn có ở trong đống cát, lại bị đôi tay móc ruột ra cột vào cổ, sống sờ sờ bị siết chết. Vương Kha Nhất hối hận lúc ấy quay đầu lại nhìn màn như vậy, ghê tởm đến nôn nửa ngày, tất cả đồ vật trong bụng đều phun ra.

      Tư Đồ Trạc căn bản để ý tới Vương Kha Nhất , đám những người này nhát gan thành như vậy, lúc trước ngủ nữ sinh phải lợi hại, ngụm là gậy lớn, lúc này lại giống như chó, Tư Đồ Trạc chướng mắt. Nếu phải mang theo hai người này còn có thể dùng làm đệm thịt để ngừa vạn nhất, Tư Đồ Trạc sớm ném bọn họ lại.

      Lúc trước ở sân thể dục, những cái tay đó chính là muốn bắt , Tư Đồ Trạc chút do dự liền kéo nam sinh bên cạnh phen, để ta lót đế cho mình, dẫm lên thân thể nhảy ra khỏi hố cát.

      Đối với tử vong của người khác, Tư Đồ Trạc phi thường lạnh nhạt, những người này chết chết, trong lòng có bất kì xúc động gì, chỉ có những cái quỷ đồ vật kỳ kỳ quái quái đó làm có kiêng kị và sợ hãi.

      “Tư Đồ! Chúng tôi chính là cùng tới với cậu, cậu cần phải bình an đưa tôi ra ngoài!” Vương Kha Nhất thấy Tư Đồ Trạc lời nào, vừa giận lại sợ, tiến lên bắt được cánh tay .

      Tư Đồ Trạc nhìn cái: “ giọng chút, mày muốn bị những thứ quỷ đó phát ?”

      Vương Kha Nhất lập tức dập tắt hỏa khí, co đầu nhìn nhìn bốn phía. Chung quanh im ắng, phảng phất có gì khác thường.

      Tư Đồ Trạc kéo tay ra, “Tạm thời chờ ở chỗ này, chờ đến hừng đông chừng là có thể ra ngoài.”

      Vương Kha Nhất nghe vậy rốt cuộc yên tâm ít, ngồi dưới đất thở hổn hển. Nhà ăn thực trống trải, bên ngoài bày đầy bàn ghế, phòng bếp chỗ bọn họ có thể xuyên qua cửa kính nhìn ra bên ngoài. Trong đại sảnh có cái đồng hồ, chỉ 10 giờ tối.

      tại 10 giờ? có khả năng nhanh như vậy ?” Vương Kha Nhất kinh ngạc chút, bọn họ chạy trốn, chạy đến nơi đây cũng bao lâu, nhiều nhất cũng chỉ bảy tám giờ, sao có thể 10 giờ.

      Tư Đồ Trạc tùy ý nhìn đồng hồ, “ ràng hỏng rồi, kim giây vẫn luôn di chuyển.”

      Vương Kha Nhất nhìn kỹ, phát quả nhiên là như thế, nhưng qua vài phút, theo bản năng lại nhìn thoáng qua, phát cái đồng hồ tại chỉ vào 5 giờ, trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm trong chốc lát, kim giây xác nhúc nhích, nhưng kim ngắn của đồng hồ động, sai biệt lắm là phút đồng hồ động vạch. Để cho kỳ quái chính là, cảm thấy mình vô cùng đói, đói giống như ngày ăn cơm vậy, trong bụng cồn cào đến hoảng.

      “Sao lại thế này? Các cậu có cảm thấy đói hay ?”

      Tư Đồ Trạc cũng cảm giác được, nhưng nghiêm trọng như Vương Kha Nhất. có chút đói, nhưng càng khát nước, là cái loại khát như ngày chưa uống nước. Khoảng nửa giờ trước khi tiến vào cái nhà ăn này, còn cảm thấy khát nước cũng cảm thấy đói chút nào. Nhà ăn này an tĩnh thích hợp, ở trong này tốc độ thời gian so với bên ngoài hình như giống nhau

      “Tại sao lại thế, đói.” Vương Kha Nhất vừa cao lại béo, thích ăn, chịu đói nổi, đến hai phút liền cảm thấy đói chịu nổi.

      Cũng may nơi này là nhà ăn, bò dậy từ mặt đất, tìm được bên cạnh cửa sổ có để bánh mì và sữa bò, xé túi đóng gói ăn ngấu nghiến.

      Tư Đồ Trạc liếm liếm môi, nhưng tùy tiện có động tác, nhìn Vương Kha Nhất bắt đầu ăn, lúc này mới qua cũng thử cầm lọ sữa bò đóng gói hoàn hảo, vừa mới chuẩn bị cắm ống hút, nghe thấy Vương Kha Nhất nôn tiếng, nhổ ra toàn bộ đồ vật vừa ăn xong.

      “Cái quỷ gì, đây phải sữa bò, là đậu hủ sao, để hỏng rồi? Sao lại tanh như vậy.” Vương Kha Nhất bị mùi tanh của ‘sữa bò’ làm cho ghê tởm, ném hộp sữa bò sang bên cạnh, vẫn cứ ăn bánh mì.

      Tư Đồ Trạc trầm mặt xuống, xé rách hộp sữa bò trong tay mình, nhìn thấy vỏ hộp xác là cùng giống đậu hủ, chỉ là, bên có tơ máu và kinh lạc , làm nó nhìn qua càng như loại đồ vật khác.

      lập tức chán ghét ném đồ vật tay ra xa. “Đừng ăn.”

      Đáng tiếc quá muộn, Vương Kha Nhất ăn hai cái bánh mì.

      “Cái gì?” Vương Kha Nhất mờ mịt nhìn , trong tay còn cầm cái bánh mì xé mở, chuẩn bị ăn.

      Tư Đồ Trạc chỉ nhìn cái liền lộ ra biểu tình muốn nôn. Bụng Vương Kha Nhất bất tri bất giác càng trướng càng lớn, nhưng chính hồn nhiên biết, phải trướng to như thổi khí cầu, là trướng to như chứa nước.

      Tư Đồ Trạc cũng cảm giác được càng ngày càng đói khát, tiếp tục như vậy được. cầm theo dao chuẩn bị rời khỏi nơi này, Vương Kha Nhất thấy thế, vội vàng bò dậy muốn đuổi theo , nhưng mới ra ngoài hai bước té ngã, lúc này mới phát bụng mình to kỳ cục, giống như quả cầu nước. ‘Cầu nước’ này làm đường lung lay, vừa cẩn thận ngã gục ở bên bệ bếp, bụng phốc chút bị chèn vỡ, bên trong chảy xuống nước đặc màu vàng rối tinh rối mù.

      mở to con mắt, ngã gục trong mảnh nước đặc tanh tưởi màu vàng, trong miệng đột nhiên nôn ra nhiều máu.

      Vẫn luôn co ở góc phát run ra tiếng, Triệu Văn Khánh la lên tiếng, bò vòng qua thi thể Vương Kha Nhất tứ chi trương rộng giống lợn chết, đuổi theo Tư Đồ Trạc chạy ra ngoài.

      Tư Đồ Trạc ra khỏi nhà ăn, phát mình suy đoán sai, bên ngoài vẫn là sắc trời sai biệt lắm với lúc bọn họ ăn cơm, hiển nhiên thời gian qua nhiều.

      Kế tiếp phải trốn đến nơi nào? Nơi nào mới an toàn nhất? Tư Đồ Trạc suy xét vấn đề này, đương nhiên muốn gặp gỡ những thứ quỷ đó, nhưng trong trường học này cơ hồ nơi nơi cũng cổ cổ quái quái.

      ra ngoài hai bước, Triệu Văn Khánh theo ra, Tư Đồ Trạc ngửi được người mùi nước tiểu, ghét bỏ mà nhìn cái. Triệu Văn Khánh sợ hãi rụt rè, cúi đầu lời nào, chỉ gắt gao theo .

      Đột nhiên, mặt đất rung động trận, đôi mắt Tư Đồ Trạc bỗng nhiên trừng lớn. nhìn thấy cái bóng đen, hắc ảnh kia phi thường lớn, so với toàn nhà chính sáu tầng còn cao gấp đôi, phảng phất là đột nhiên mọc ra từ trong đất, giống cái bướu thịt ghê tởm. bướu thịt có từng cây gai thịt, nhìn kỹ mới phát những cái gai thịt có đội cái đầu người, mỗi đầu người đều phát ra tiếng khóc làm người ta váng đầu hoa mắt.

      Tư Đồ Trạc phòng bị, cơ hồ là lập tức bị đánh sâu vào mà quỳ xuống, đầu óc choáng váng nôn ra đầy đất.

      ngẩng đầu, biết vì cái gì, cảm thấy đồ vật kia giống như thấy mình, bướu thịt lớn nhanh chóng tới gần.

      Tư Đồ Trạc trong lòng cả kinh, nếu gặp quỷ bình thường, đúng là muốn dùng dao trong tay thử xem, nhưng thứ lớn như vậy, căn bản thể đối kháng, chỉ có thể chạy trốn.

      Thấy Tư Đồ Trạc chạy, Triệu Văn Khánh cũng run run đuổi theo, hai người chạy tới lễ đường trường học nơi xa, ý đồ kéo ra khoảng cách cùng bướu thịt.

      Đồng thời, ở ký túc xá, Tân Tiểu Lộ nhìn về phía cái bướu thịt đáng sợ kia, cổ quái mà cười rộ lên, “Nó lại ra ăn cái gì.”

      Tân Yến Lai lẳng lặng nhìn nàng, cũng hỏi, biểu tình như suy tư gì. bắt lấy tay Tân Tiểu Lộ, có thể cảm giác được tay nàng có độ ấm, tựa như cầm khối băng. giống nhân loại bình thường hơi lạnh nhưng cảm giác còn có độ ấm, tại cảm giác giống như là nắm cái tay của thi thể.

      mặt lý trí đại não của làm cảm thấy hoài nghi và sợ hãi với hết thảy đối diện, khiến cho buông ‘Tân Tiểu Lộ’ kỳ quái trước mặt này ra, nhưng thân thể theo bản năng càng thêm gắt gao mà túm lấy tay Tân Tiểu Lộ lạnh băng. Thậm chí khi cảm giác thấy bướu thịt kia ngừng lại lát, ý đồ hướng về phía bọn họ bên này, Tân Yến Lai có bất kì suy xét nào kéo Tân Tiểu Lộ ra phía sau.

      theo bản năng làm ra động tác này, Tân Tiểu Lộ cũng sửng sốt, nàng rũ đôi mắt xuống, cười lạnh lẽo cổ quái mặt biến thành tươi cười của thiếu nữ. Nàng đồng dạng nắm chặt tay Tân Yến Lai, lại lần nữa : “ có việc gì, em để chết. “

      Chết ở chỗ này, quá đáng thương.

      Tân Tiểu Lộ kéo tay Tân Yến Lai, chạy tới phương hướng bướu thịt, Tân Yến Lai phát giác sức lực của nàng vô cùng lớn, căn bản là bị kéo về phía trước, cảm giác có chút quá chân , phảng phất là phi hành đất bằng.

      Mà cái bướu thịt kia sau khi tiếp cận bọn họ, ngược lại có ý đồ tới gần nữa, toàn tâm toàn ý đuổi theo hướng lễ đường bên kia.

      Tiếng vang ầm ầm, cùng tiếng khóc tinh tế, trở thành thanh duy nhất trong vườn trường.

      Tư Đồ Trạc phát mình căn bản trốn được bướu thịt lớn kia, bình tĩnh và trấn định mặt theo bướu thịt càng ngày càng gần mà chậm rãi hỏng mất. nhanh chóng chạy đến cửa đại lễ đường, dao phá hỏng khoá cửa, nhanh chóng chạy vào, lập tức muốn giữ cửa khóa. Triệu Văn Khánh theo sau bước, phản ứng thực nhanh vươn tay giữ lại, bị Tư Đồ Trạc chút khách khí dùng cửa chặn tay.

      “A ——” Triệu Văn Khánh kêu đau tiếng nhưng thế nhưng liều chút sức lực, cứng rắn đẩy cánh cửa chỉ còn cái khe hở ra, chen vào bên trong lễ đường. Tư Đồ Trạc lười dây dưa cùng , chân đá sang bên, để cửa hoàn toàn đóng lại, lại đến bên cạnh lấy ghế dựa giữ cửa đóng kín, bên cạnh còn hai cái bàn cũng bị đẩy đến chặn cửa.

      Làm xong hết thảy, thoáng nhàng thở ra, mồ hôi trán ngừng lăn xuống.

      “Có phải Chúng ta an toàn hay .” Triệu Văn Khánh ôm bàn tay mình co ở bên, thanh suy yếu.

      Bọn họ ở bên trong lễ đường, nhìn thấy bên ngoài xảy ra cái gì, nhưng Tân Yến Lai thấy ràng. Cái bướu thịt kia đến lễ đường tản ra, giống miếng cao su dẻo, bao lấy toàn bộ lễ đường, những gai thịt mọc mặt người ngừng kéo dài, hướng về bốn phương tám hướng gào thảm. Cùng tiếng kêu này, Tân Yến Lai nhìn thấy các nơi đều có hắc ảnh cùng đồ vật kỳ quái ngừng tiến đến, có dừng ở bên ngoài bướu thịt, có gấp chờ nổi chen vào bướu thịt.

      Mắt thấy chúng nó dung hợp bên nhau, vô số đồ vật đáng sợ xuyên qua bướu thịt, tiến vào bên trong lễ đường, Tân Yến Lai bỗng nhiên cảm thấy cái lễ đường kia như là lồng giam, tại nó bị khóa lại.

      Đồ vật kỳ quái vào nơi này càng ngày càng nhiều, còn có chút ngo ngoe rục rịch ý đồ tới gần Tân Yến Lai. Tân Yến Lai và nơi này hợp nhau, cũng là đối tượng mà thứ phải người này thèm dãi.

      Tân Yến Lai đứng ở đó, bỗng nhiên dưới chân căng thẳng, có cái gì kéo mắt cá chân , đó là bàn tay từ trong đất chui ra. vừa định tránh thoát, Tân Tiểu Lộ sạch bên cạnh đột nhiên lại biến thành bộ dáng đáng sợ là phần còn lại của thứ bị cụt chân tay, theo nàng biến hóa, dưới chân Tân Yến Lai xuất vũng máu đặc sệt.

      Vũng máu lấy làm trung tâm tản ra, vũng máu như có sinh mệnh lưu động tứ phía, tạo cho Tân Yến Lai khu vực, những thứ quỷ quái chung quanh thể tới gần Tân Yến Lai bước. Bàn tay lúc trước bắt lấy mắt cá chân Tân Yến Lai hòa tan trong vũng máu, Tân Yến Lai nhìn thấy bên cạnh vũng máu lục tục toát ra rất nhiều bàn tay giống nhau như đúc, chúng nó tựa hồ thực phẫn nộ mà vặn vẹo ngón tay, vết máu an an tĩnh tĩnh lan tràn ra bên ngoài, những bàn tay đó bị buộc lùi ra càng xa, dám dừng lại ở chung quanh vũng máu.

      Đứng ở giữa vũng máu, Tân Yến Lai sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn nửa quỳ xuống, ôm phần còn lại của thứ bị cụt chân tay, gắt gao ôm vào trong ngực.

      biết em đây là có chuyện gì, nhưng, cũng bảo hộ em. Tiểu Lộ, mang em rời khỏi nơi này.” Tân Yến Lai thấp giọng .
      Lierose DuDu, kabi_ng0k, SiAm12 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 170. Trở lại nhân gian

      Tư Đồ Trạc cho rằng, trốn ở lễ đường có thể tạm thời trốn tránh bướu thịt đáng sợ kia, nhưng mà, ở trong thế giới lệ quỷ này, làm người, bất luận ở địa phương nào đều trốn thoát mấy thứ kia, khác nhau chỉ ở chỗ cách chết bất đồng mà thôi.

      Lúc Tư Đồ Trạc nhìn thấy vô số hắc ảnh từ vách tường trống rỗng xuyên vào, chen chúc vọt tới chỗ mình, liền biết ổn, nhịn được mắng câu, xông về phía trước định vặn bung bàn ghế chống cửa. Nếu mấy thứ này có thể trống rỗng tiến vào, vậy chạy quanh ở chỗ trống trải càng tốt.

      Nhưng những quỷ ảnh màu đen đó duỗi đôi tay dài, từng đợt tới gần , hai lượt liền bức rời khỏi cửa chính, Tư Đồ Trạc chỉ phải nhanh chóng lui ra phía sau, hai mắt tuần tra bốn phía, phát cửa hông của đại lễ đường, xoay người liền chạy đến đó.

      Chạy ra bước, dưới chân lảo đảo, nếu phải kịp thời đỡ cái ghế dựa, khẳng định té sấp về phía trước.

      “Cút, buông ra!” Tư Đồ Trạc đầy mặt lệ khí mà dùng sức dẫm lên tay Triệu Văn Khánh, ý đồ khiến buông ra.

      Triệu Văn Khánh nằm liệt mặt đất sợ tới mức bò nổi, nắm chặt quần , mặt vốn yếu đuối cũng mang theo tàn nhẫn trong tuyệt cảnh, “Mày dẫn tao cùng , nếu tao kéo mày cùng chết!”

      Tư Đồ Trạc cười lạnh tiếng, sờ vào con dao mình tìm được ở phòng bếp, chút do dự chém lên tay Triệu Văn Khánh.

      “A ——”

      Tiếng kêu thảm thiết cũng chỉ thuộc về Triệu Văn Khánh, cũng đồng thời thuộc về Tư Đồ Trạc. Con người tàn nhẫn độc ác, mấy lần kéo người bên cạnh đệm lưng chắn đao, nghĩ tới lật thuyền ở cống ngầm, bị Triệu Văn Khánh cái đồ yếu đuối chướng mắt này hố phen.

      dao của cơ hồ chặt đứt bàn tay Triệu Văn Khánh, còn Triệu Văn Khánh sao, nhìn ra Tư Đồ Trạc muốn cứu mình, ác từ trong lòng phát ra, đồng thời động thủ, biết khi nào cũng dấu con dao, đâm xuyên qua chân Tư Đồ Trạc.

      “A…… A…… Đáng chết!” Tư Đồ Trạc chân cắm cây dao nhọn, trong mắt hung quang đại thịnh, muốn dứt khoát giết Triệu Văn Khánh, nhưng trước mắt những đồ vật quỷ đó càng ngày càng gần, dám lại dây dưa cùng Triệu Văn Khánh nữa. Hơn nữa mấy thứ này khẳng định bỏ qua Triệu Văn Khánh, cần phải chính động thủ.

      Tư Đồ Trạc khập khiễng mà qua từng hàng ghế dựa màu đỏ, chạy tới cái cửa khác, thanh Triệu Văn Khánh kêu thảm thiết quanh quẩn ở trong toàn bộ đại lễ đường, tiếng vang liên miên dứt, làm lông tơ dựng thẳng.

      Đám quỷ ảnh cũng vội vã đuổi theo Tư Đồ Trạc, chúng nó mang theo dày đặc ác ý nhìn con mồi cuối cùng giãy giụa, ít hắc ảnh vây tụ ở bên Triệu Văn Khánh, đám hắc ảnh này lúc trước gặp được Tân Yến Lai, có thể hề có chướng ngại mà đụng chạm đến Triệu Văn Khánh. Sau khi chúng nó xúm lại, liền ngừng truyền ra thanh nhấm nuốt. Da thịt xé rách, kinh lạc đứt đoạn, máu phun tung toé, thanh rất đó đều bị phóng đại, chút rơi mà truyền vào trong tai Tư Đồ Trạc.

      Dù Tư Đồ Trạc tâm tính hơn người, lúc này cũng da đầu tê dại, người từng trận rét run, khắc chế được mà cảm thấy sợ hãi. Giờ phút này vừa nghiêng ngả lảo đảo bỏ chạy đến cửa hông, vừa ở trong đầu gọi to hệ thống, “Hệ thống ngươi ra đây! phải ngươi ta là nam chính sao, ta phải tồn tại quan trọng nhất ở thế giới này sao, ta có khả năng chết đúng ! Ngươi mau cứu ta!”

      Hệ thống trong đầu nếu lúc này có biểu tình, đại khái là vui sướng khi người gặp họa.

      —— “Ta cứu được ngươi.”

      “Vậy ngươi có ích lợi gì!” Tư Đồ Trạc giận dữ.

      —— “Ta xác có tác dụng, cũng thể trách ta, muốn trách chính là ngươi.” Hệ thống lạnh căm căm .

      Nó là nhân cách bên trong sáng tạo ra, bởi vì phụ thuộc vào thứ mà sinh, vốn dĩ hẳn là rất cường đại, đáng tiếc tính cách của nhân cách kia, đa nghi lại bá đạo, có khả năng làm nó cái ‘hệ thống’ tồn tại trong đầu này có thể uy hiếp đước lực lượng của mình, cho nên nhân cách bên trong từng áp chế năng lực chủ yếu của hệ thống, là vì để nó quản lý vô số tiểu thế giới, hơn nữa chứa đựng những ký ức vô số lần thế giới luân hồi sinh ra, để lúc nhân cách xuống thời điểm nào đó của thế giới cũng có thể trở trước tiên thành bản thân ‘nhân vật’.

      Tuy rằng hệ thống và nhân cách là sinh tử nhất thể, nhân cách Tư Đồ Trạc ở thế giới cuối cùng, khi Tư Đồ Trạc này chết, nhân cách và hệ thống cũng phải cùng chết, nhưng hệ thống tại lại vội.

      Nhân cách biết làm cái quỷ gì, tại còn chưa xuất , hệ thống khỏi suy đoán gia hỏa giảo hoạt kia dang chuẩn bị ở phía sau. Lúc trước biểu đủ loại đều là vì che dấu nó và thứ thầm dẫn đường hết thảy này. Nó rất ràng, nếu nhân cách có biện pháp tránh thoát khỏi thế giới thức tỉnh hỏng mất, giờ khẳng định nấp ở chỗ nào đó. khi Tư Đồ Trạc cái vật dẫn giờ này chết , nó làm ‘hệ thống’ lập tức trở lại trong ý thức của nhân cách nguyên bản.

      Nhân cách có biện pháp để sống, nó phải chết. Nhân cách nếu chết, nó có thể giải thoát cũng tốt.

      Bất quá nó đúng là rất muốn nhìn chút biểu tình của tên kia tại chết trở về, phát mình lập tức lại sắp chết.

      Tư Đồ Trạc có hứng thú như hệ thống, bất quá là cái biểu nhân cách, dù có ngoan độc, giả thiết ở thế giới này cũng mới là nam sinh hơn mười tuổi, dù sao cũng là người thường, tại đây vào thời điểm này sao có thể vội sợ.

      “Ta mệnh lệnh cho ngươi nghĩ cách cứu ta! Làm ta rời khỏi nơi này!” Tư Đồ Trạc lúc phát cửa hông mở ra được, hung tợn với hệ thống trong đầu.

      —— “Ta chỉ là cái hệ thống vô dụng, phụ trách chứa đựng tư liệu và kiểm tra tin tức cùng với cung cấp giám sát và nhắc nhở, công năng khác chưa khai phá, chính ngươi cố lên nga.”

      Tư Đồ Trạc bị ngữ khí liên quan đến mình của nó chọc điên rồi, nâng dao trong tay chém lung tung lên khóa cửa hông. vừa chém khoá cửa vừa quay đầu lại nhìn, Triệu Văn Khánh tạm thời hấp dẫn lực chú ý của những hắc ảnh đó, nhưng còn bộ phận hắc ảnh tới.

      “Sắp rồi!” dùng chút lực, rốt cuộc bổ gẫy khoá cửa, vội vàng tiến lên kéo cửa ra.

      Nhưng mà kéo cửa ra liền ngây ngẩn cả người, ở trước mặt phải cửa ra có thể chạy trốn, mà là bướu thịt chen vào bên trong cánh cửa.

      “Như thế nào lại……” Tư Đồ Trạc lui hai bước, máu đùi tựa hồ khiến cho bướu thịt hưng phấn, bộ phận mấp máy chen vào, mắt thấy sắp dán lên người , trong mắt Tư Đồ Trạc chợt lóe lệ quang, nâng dao bổ lên phía trước. Bướu thịt bị cắt ra cái miệng, tia máu ô trọc đỏ sậm từ vết cắt chảy ra.

      Tư Đồ Trạc cũng nghĩ đến mình có thể tổn thương quái vật này, ngăn nổi vui vẻ, nâng dao lại chém liền vài nhát, nhưng mà thực nhanh vui nổi. Cái miệng bị bổ ra lại mấp máy sinh ra gai thịt, mỗi cây gai thịt liên tiếp đều là cái đầu biểu tình dữ tợn. Những biểu tình mặt đều mười phần tươi sống, tựa như người sống, chính là bởi vì giống người sống như đúc đầu, mới càng thêm đáng sợ.

      “Cút ngay! Đừng tới đây!”

      Mười mấy đầu gai thịt vây quanh , Tư Đồ Trạc lung tung múa dao, chặt đứt hai cây gai thịt, làm cái đầu bên phanh tiếng rơi xuống đất. Nhưng mà những cái gai thịt bị chặt đứt thực nhanh lần thứ hai mọc ra đầu, hai cái đầu rơi xuống đất cũng cười hì hì vây quanh bên người Tư Đồ Trạc. Tư Đồ Trạc vừa chú ý, liền phát trong đó cái đầu tham lam hút máu từ miệng vết thương đùi mình. Cái cảm giác môi nhân loại dán ở miệng vết thương ngừng hút máu này vi diệu lại khủng bố.

      “Cút ngay!” Tư Đồ Trạc đá văng cái đầu kia ra, dám chém đứt những gai thịt đó nữa, bởi vì như vậy chỉ càng chế tạo ra thêm quái vật đầu người.

      té ngã đất, cả người đều là mồ hôi lạnh, cắn răng bò dậy muốn tránh thoát, lại phát căn bản có chỗ chạy.

      Ở sau lưng , tảng lớn bóng dáng màu đen giống thủy triều xông tới, mặt đất phía sau biết khi nào toát ra rất nhiều bàn tay, những bàn tay đó bắt lấy mắt cá chân và quần áo , móng tay chúng nó có tính là sắc nhọn, nhưng Tư Đồ Trạc tận mắt nhìn thấy bàn tay đó dùng móng tay xé rách bụng nam sinh, móc ruột ta ra.

      Hắc ảnh cũng tràn tới, càng nhiều bướu thịt đầu người đồng thời chen vào bên trong cánh cửa, toàn bộ đại lễ đường trong khắc này, tụ đầy các loại quỷ quái, ánh mắt bọn nó thèm dãi đều nhìn chăm chú vào người sống duy nhất ở nơi này. Tư Đồ Trạc kia cả người máu tươi đầm đìa, biểu tình sợ hãi, kinh hoảng, cam lòng.

      Mùi máu tươi nồng đậm theo tiếng kêu thảm thiết của Tư Đồ Trạc truyền ra.

      Ở ngoài đại lễ đường, chỉ còn lại có mình Tân Yến Lai đứng ở giữa vũng máu cùng phần còn lại của lệ quỷ bị cụt chân tay được ôm vào trong ngực. Cái quái vật bướu thịt bao vây lấy đại lễ đường hoàn toàn chui vào bên trong, tiếng khóc tinh tế vẫn luôn sinh ra cũng biến mất.

      “Chúng nó bắt đầu thịnh yến.” Tân Tiểu Lộ đột nhiên : “Chạy mau, cửa trường học.” Đồng thời, vũng máu dưới chân Tân Yến Lai biến mất.

      Tân Yến Lai nhấp chặt môi, ôm chặt phần còn lại của thứ bị cụt chân tay trong lòng ngực, quay đầu liền chạy tới cửa trường học.

      Người sinh ra ‘ác’ đối với đám lệ quỷ mà là đồ vật thực hấp dẫn chúng nó, nếu Tân Yến Lai ở nơi này, như vậy tại nàng hẳn là cũng ở bên trong đại lễ đường cắn nuốt Tư Đồ Trạc, nhưng đối với nàng tại mà , đầu tiên là Tân Tiểu Lộ, sau đó mới là ác quỷ. Nàng muốn để Tân Yến Lai bình an rời khỏi nơi này trước.

      Tân Yến Lai chạy trốn thực nhanh, Tân Tiểu Lộ nghe thấy dồn dập hít thở. Nàng dùng bộ dáng đáng sợ an tĩnh mà ở trong lòng ngực Tân Yến Lai, theo đường bọn họ còn gặp nữ quỷ bạch y, Tân Yến Lai chần chờ còn chưa quyết định vòng đường xa hay , liền nghe thấy Tân Tiểu Lộ trong lòng ngực phát ra tiếng thét chói tai giống người, nữ quỷ bạch y kia lập tức lui bước.

      cần vòng, thời gian nhiều lắm, chạy mau.” Lúc Tân Tiểu Lộ ở dáng vẻ này, thanh có chút kì quái, tuyệt đối thể gọi là dễ nghe, bộ dáng nàng cũng thể coi là đẹp, nhưng Tân Yến Lai lại vào ngay lúc này nhàng sờ sờ đầu nàng.

      “Được.”

      Bọn họ tới chỗ hẳn là cổng trường học, đáng tiếc nơi đó biến thành bức tường cao. Tân Yến Lai ôm Tân Tiểu Lộ, tới gần sờ mặt tường chút, là cái loại cảm giác thực kiên cố dày nặng, có gì bất đồng với những bức tường bên cạnh. thử đâm đâm, chỉ cảm thấy thân thể va chạm mặt tường mang đến đau đớn.

      Tân Yến Lai cũng chần chờ, thực nhanh tìm được cái cây có thể leo lên.

      “Tiểu Lộ, ôm cổ .” Tân Yến Lai .

      Tân Tiểu Lộ nhìn bộ dáng tại của mình, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy tiểu ca ca này của mình lớn gan, nàng là cái dạng này còn có thể mặt đổi sắc bảo nàng ôm cổ. Bất quá nàng yên lặng làm theo, duỗi tay treo mình ở trong lòng ngực .

      Tân Yến Lai cúi đầu nhìn nàng cái, nhìn thấy lệ quỷ đáng sợ ngoan ngoãn ôm cổ mình, thế nhưng cảm thấy có chút đáng .

      đỡ mắt kính của mình, động tác trúc trắn bắt đầu leo lên cây, thân cây thô ráp cọ tay xuất mảnh vết máu, rên tiếng cắn răng bò đến chỗ có thể chạm đến tường vây. Tân Yến Lai ý đồ nhảy qua bức tường.

      Nhưng mà thất bại. Bên ngoài bức tường là mảnh sương mù cuồn cuộn màu xám dày đặc, thậm chí thể chạm đến bên ngoài.

      “Đây là có chuyện gì?” Tân Yến Lai muốn từ bỏ, ý đồ túm lấy bức tường. thể túm lấy, lập tức ngã xuống đất.

      Tân Tiểu Lộ bỗng nhiên : “ buông em xuống.”

      Tân Yến Lai buông nàng ra, trong nháy mắt buông ra đó, tường cao trước mặt biến thành cửa chính trường học, cửa tiến vào còn mở, bên ngoài sương mù dày đặc biến thành đường phố ban đêm bình thường, chỉ là đường phố có ai.

      Tân Yến Lai kinh ngạc quay đầu lại nhìn Tân Tiểu Lộ, nàng với : “ ra ngoài .”

      Tân Yến Lai ừ tiếng, vươn tay với nàng, Tân Tiểu Lộ xê dịch ra sau.

      “Mang theo em, ra được, chỉ chính có thể ra ngoài.” máu tươi bên người Tân Tiểu Lộ lại bắt đầu chảy, bộ dáng cực bình tĩnh. Cửa ra ở trước mặt, nhưng nàng lại có cách nào rời , loại tình huống này nàng phải áp lực mới làm oán khí cuồn cuộn bốc lên ở trước mặt Tân Yến Lai.

      Tay Tân Yến Lai vẫn ôm nàng lên, quả nhiên như Tân Tiểu Lộ , lúc đụng tới Tân Tiểu Lộ, sinh lộ ở trước mắt liền biến mất. đứng ở đó, đôi mắt nhìn chằm chằm vị trí cánh cửa vừa xuất , ánh mắt phức tạp, trầm mặc .

      Nơi như vậy, đương nhiên muốn ở lại, nhưng mà Tân Tiểu Lộ vẫn ở đó.

      chuyện, nhưng tay ôm Tân Tiểu Lộ càng ngày càng gấp. Bỗng nhiên, Tân Yến Lai cảm giác lòng bàn tay đau xót, phần còn lại của thứ bị cụt chân tay trong lòng ngực lăn xuống tránh ra ngoài.

      Cửa lại lần nữa xuất .

      ra ngoài , ca ca. “Lúc này đây, Tân Tiểu Lộ bình tĩnh hơn rất nhiều. ràng là đống phần còn lại của chân tay bị cụt, Tân Yến Lai lại cảm giác mình thấy được Tiểu Lộ quen thuộc đứng ở nơi đó.

      Tân Yến Lai nhanh ra phía trước, lại lần ôm chặt lấy Tân Tiểu Lộ, sau đó đánh tới bức tường cứng rắn kia.

      “Ầm.”

      mặt tường xuất vết máu. Tân Yến Lai xoa xoa máu mặt, lời lại lần nữa đâm tới.

      muốn mang em cùng ra ngoài.”

      Theo lời Tân Yến Lai , phần còn lại của thứ bị cụt chân tay trong lòng ngực bỗng nhiên biến thành thiếu nữ thân hình mảnh khảnh. Tân Tiểu Lộ duỗi tay ôm lấy cổ Tân Yến Lai, xoay người, để chính mình đánh vào mặt tường. Trong khắc này, oán hận nhiều năm qua biết phát ra từ nơi nào, bị tình của Tân Yến Lai vuốt phẳng.

      Lần đầu tiên nàng có mong đợi mãnh liệt như vậy, hy vọng để Tân Yến Lai được trở về dưới ánh mặt trời.

      Ôm lấy nhau, hai người đụng phải tường, trước mắt bọn họ tối sầm, ngã sấp về phía trước, trước khi ngã xuống, Tân Tiểu Lộ thấy được dương quang chói mắt.
      Lierose DuDu, SiAm, minhminhanhngoc12 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 171. Chuyện xưa thứ 7 xong

      Tân Tiểu Lộ làm bài tập ở thư viện đại học H, hôm nay là ngày thời tiết sáng sủa, Tân Tiểu Lộ ngồi ở bên cửa sổ, cả người tắm mình dưới ánh mặt trời. Nàng mới mười sáu tuổi, dung nhan thiếu nữ còn mang theo ngây ngô trẻ con, mái tóc đen nhánh và làn da tuyết trắng, an tĩnh ngồi ở chỗ đó đặc biệt ngoan ngoãn, hấp dẫn ít học sinh chung quanh chú ý.

      “Bạn học , phải em cũng học ở trường chúng tôi chứ?” nam sinh bỗng nhiên ngồi xuống đối diện Tân Tiểu Lộ, chống cằm hỏi. Trường của bọn họ tuy ngăn cấm người ngoài vào học tập, nhưng những người ít tuổi như trước mặt này còn rất hiếm thấy.

      Tân Tiểu Lộ dừng bút, ngẩng đầu nhìn cậu ta cái.

      Nam sinh cười hì hì, “ thấy em nhiều nhất cũng chỉ học đến cao trung, sao lại xuất ở đại học H của chúng tôi? Tới tìm người?”

      Ánh mắt Tân Tiểu Lộ lướt qua nam sinh, nhìn về phía sau cậu ta, Tân Yến Lai mới vừa tan học trở về, kẹp hai quyển sách tới, “Tiểu Lộ, thôi, chúng ta ăn cơm.”

      Tân Tiểu Lộ thu thập bài tập làm của mình, Tân Yến Lai giúp nàng thu thập tai nghe còn có hộp bút, sách tham khảo, bỏ vào trong ba lô. Tân Tiểu Lộ mở ba lô ra ý bảo cũng bỏ sách vào. Tân Yến Lai cũng bỏ sách của mình vào ba lô của nàng, thực tự nhiên đeo ba lô lên vai mình, mang theo Tân Tiểu Lộ rời .

      Nam sinh: “……?” Làm phiền? Các người thấy nơi này còn có người sống sờ sờ sao?

      Cậu ta hậm hực trở lại chỗ mình với mấy bạn cùng phòng bên kia, “Làm quen thất bại, nam sinh mới vừa rồi kia hẳn là trai của em ấy ? Mọi người có biết , ở khoa chúng ta?”

      “Tôi có chút ấn tượng, hình như sinh viên mới khoa kiến trúc đó, nữ sinh lớp tôi phải từng thảo luận sao, là cái gì học bá của khoa.”

      “Tieba trường học chúng ta có ảnh chụp , nha, là cái này —— hoắc, Trạng Nguyên tỉnh nhập học, ngưu bức a!”

      Rời khỏi thư viện Tân Yến Lai dắt Tân Tiểu Lộ uống canh bổ ở cửa hàng ngoài trường. Nửa tháng trước hai người tỉnh lại ở bệnh viện, Tân Yến Lai liền vẫn luôn tận sức tiến hành bồi bổ cho Tân Tiểu Lộ.

      Nửa tháng trước, hai người hôn mê bất tỉnh ở con phố gần chỗ trường học của Tân Tiểu Lộ, được người qua đường đưa vào bệnh viện. Hai người cũng có vết thương gì, tỉnh lại về nhà. Về ký ức vườn trường khủng bố đêm hôm đó, Tân Yến Lai nhớ toàn bộ, tựa như Tân Tiểu Lộ từng , đối với tựa như cảnh trong mơ quá ràng.

      Tân Yến Lai xác hoài nghi đó chỉ là giấc mộng, nhưng mà trong cùng ngày, trường học Tân Tiểu Lộ xảy ra vụ án đặc biệt kinh hồn, tám học sinh trong trường dùng các loại phương thức khác nhau chết ở trong trường học.

      Hai người chết đuối ở WC bên cạnh ký túc xá; người trần trụi chết tầng năm ký túc xá nữ ai ở; người ở trong phòng học trống của khu dạy học cắt đứt đầu lưỡi mình chảy máu quá nhiều mà chết; người treo cổ ở dưới cột bóng rổ trong sân thể dục; người ở nhà ăn trường học ăn vô số nguyên liệu chưa xử lý cứ thế làm mình no chết, còn hai người chết ở lễ đường trường học, là dùng dao trong tay bọn họ tự cắt thịt người mình.

      Những cách chết quỷ dị đó lập tức gây ra oanh động, cảnh sát thực nhanh chóng phong tỏa tin tức cụ thể, thậm chí thành lập tổ chuyên án. Bọn họ đều hoài nghi đó là vụ án giết người, có hung thủ phát điên giết người. Nhưng khi bọn họ điều tra mấy chỗ có theo dõi ở trường học, tất cả mọi người cảm giác sau lưng phát lạnh. Tuy rằng máy theo dõi đủ để nhìn thấy mỗi góc trường học, nhưng có mấy chỗ máy theo dõi vẫn luôn bật, ví dụ như tòa nhà dạy học.

      Nam sinh chết đó mình chạy vào phòng học tòa nhà dạy học, dùng kéo cứ thế cắt đứt đầu lưỡi mình, tất cả mọi người nhìn rành mạch, ai giết , càng như là điên rồi.

      Cuối cùng chuyện này cũng kết luận, chỉ ra ngoài là tự sát, cũng bởi vì trong trường học xảy ra chuyện lớn như vậy, toàn bộ học sinh đều tạm thời nghỉ học.

      Tuy rằng cảnh sát và trường học tận lực phong tỏa tình huống cụ thể, nhưng có ít học sinh vẫn nghe được ít nội tình, lục tục có rất nhiều học sinh thôi học. Tân Tiểu Lộ cũng là trong số đó. Hai ngày sau khi kiện phát sinh, Tân Yến Lai liền làm thủ tục thôi học cho Tân Tiểu Lộ, thuộc về nhóm học sinh đầu tiên thôi học.

      Tân Tiểu Lộ thôi học ở trường này xong, Tân Yến Lai cũng vội vã tìm trường mới cho nàng, mà để nàng nghỉ ngơi trước . Nhưng cũng yên tâm để nàng mình ở trong nhà, cho nên lúc học ở trường, đều để Tân Tiểu Lộ đọc sách và làm bài tập ở thư viện trường đại học.

      Cho dù trải qua kiện đủ thần quái để thay đổi nhân sinh quan, thế giới quan, Tân Yến Lai cũng thả lỏng dạy học phụ đạo cho Tân Tiểu Lộ, có thể là ý thức rất mạnh.

      Về ký ức quỷ dị đêm hôm đó, Tân Yến Lai trước sau chưa từng hỏi Tân Tiểu Lộ, đối với kiện tám người tử vong quỷ dị kia, cũng đến, phảng phất căn bản nhớ xảy ra cái gì.

      Nhưng Tân Tiểu Lộ biết nhớ , bởi vì nàng gặp được ca ca học bá này liên tiếp xem các loại phim ma quỷ trong nửa tháng, vừa xem còn vừa suy tư gì. kệ sách của có thêm rất nhiều thư tịch về linh hồn, từ trường, thế giới kỳ dị linh tinh—— hổ là ca ca, tựa hồ định dùng phương pháp khoa học giải thích hết thảy gặp phải.

      Tân Tiểu Lộ cũng chưa cái gì, thực tế chính nàng cũng lắm đến tột cùng là chuyện thế nào. Lúc nàng trở lại trường học kia, nàng phát nếu ở trong WC mà mình tử vong, có khả năng khiến nàng biến trở về bộ dáng lệ quỷ. Mà đêm hôm đó ban đầu nàng bị lệ khí khống chế, giết người, chính là vào khi đó nàng phát giác toàn bộ trường học đều thay đổi, biến thành địa phương nàng quen thuộc nhất.

      Nếu nhất định phải giải thích, có lẽ là thế giới cùng biểu thế giới thay đổi.

      Đến nỗi chính nàng vì sao cuối cùng có thể rời , Tân Tiểu Lộ , nàng chỉ biết mình bao giờ còn trở lại nơi đó. Tân Yến Lai mang nàng ra ngoài.

      Có thể mang lệ quỷ về nhân gian, ca ca sữa bò thần kỳ.

      Ca ca sữa bò thần kỳ bức nàng uống rất nhiều canh bổ thân thể, chỉ nàng thiếu máu. Tân Tiểu Lộ cảm thấy hiểu lầm cái gì. thực tế lúc nàng ở trạng thái lệ quỷ, bên người nhiều máu như vậy cũng phải máu của nàng.

      Vì sao Tân Yến Lai có thể bình tĩnh như vậy mà tiếp thu nàng em này có khả năng là con quỷ ? Điểm này, Tân Tiểu Lộ nghĩ .

      Bọn họ hai người đều có chuyện nghĩ , nhưng đồng thời bọn họ lại đều hiểu chuyện, đó chính là tình cảm trong lòng đối phương.

      Buổi tối, hai người mặc quần áo ở nhà cùng ở phòng khách, Tân Tiểu Lộ xem bộ phim quỷ mới ra năm nay, màn hình nữ quỷ mơ hồ từ xuất trong gương trước mặt vai chính, cười sâu kín.

      Tân Yến Lai ở bên cạnh viết thư xin vào đảng, liếc mắt cái nhìn màn hình, bình tĩnh hỏi: “Tiểu Lộ, em còn muốn trường học sao?”

      “Em .” Tân Tiểu Lộ ấn nút tua nhanh, cái cảnh tượng này chút cũng dọa người, chỉ có thể tăng tốc chiếu phim.

      biết, trường học tiếp theo em muốn , em tự chọn.” Tân Yến Lai gỡ xuống mắt kính của mình, thu hồi thư vào đảng viết xong, ngồi lại sô pha.

      Tân Tiểu Lộ lắc lắc đầu, nhìn thẳng Tân Yến Lai, “ quan trọng, dù trường nào, với em mà cũng khôgg sao.”

      Tân Yến Lai rốt cuộc lộ ra chút thần sắc thả lỏng, nghe hiểu ý tứ của Tân Tiểu Lộ.

      Hai tháng sau, Tân Tiểu Lộ lần thứ hai nhập học, cũng liên tục giữ vững thành tích đứng đầu niên khóa hai năm. Tân Yến Lai gia trưởng kiêm nhiệm giáo viên phụ đạo này, phương diện đốc thúc người ta mỗi ngày chăm chỉ học tập hướng về phía trước là có thiên phú tầm thường, phụ đạo cho Tân Tiểu Lộ cực kì hiệu quả. Làm cho vào năm cao tam, chủ nhiệm lớp Tân Tiểu Lộ có ý định nhờ phụ đạo cho lớp học ngoài giờ, giúp các bạn học trong lớp chưa vững kiến thức tăng cường rèn luyện, đương nhiên bị Tân Yến Lai cự tuyệt.

      phi thường bận rộn, Tân Tiểu Lộ lên cao tam, chuẩn bị thực tập, bằng vào kiến thức chuyên môn vượt qua thử thách tìm được vị trí thực tập trong phòng làm việc tư nhân xuất sắc, theo các đàn tham gia thiết kế công trình kiến trúc lớn.

      Nếu phải Tân Tiểu Lộ, đổi là những người khác, Tân Yến Lai làm sao nguyện ý tiêu phí thời gian của mình.

      Tân Tiểu Lộ thi đại học, Tân Yến Lai làm phụ huynh đưa nàng, cùng giống rất nhiều phụ huynh lo lắng quá mức, chờ ở bên ngoài trường thi, vì thế riêng xin nghỉ. Mùa hạ nóng bức, Tân Tiểu Lộ ở giữa các học sinh trẻ trung, cùng nhau rời trường thi, liếc mắt cái liền thấy được Tân Yến Lai.

      Thanh niên đĩnh bạt mới hơn hai mươi tuổi, vẫy tay với nàng, tuy rằng khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng dưới ánh mặt trời giống như kem sữa tan chảy, ngọt lịm lại mát lạnh.

      Tân Tiểu Lộ hề nghi ngờ mà thi được vào đại học H của Tân Yến Lai, trở thành em của học trưởng. Tân Tiểu Lộ vào năm nhất ở đại học H, Tân Yến Lai chuẩn bị tốt nghiệp.

      Đại học đối với Tân Tiểu Lộ mà lại là thể nghiệm hoàn toàn mới, nàng lại lần kéo ra khoảng cách cùng thế giới lệ quỷ trước kia, giống như là tân sinh khác.

      Nhưng…… Có đôi khi thế giới nhân loại so với thế giới quỷ còn tàn nhẫn hơn nhiều. Ví dụ như Tân Tiểu Lộ mới vừa trải qua thi đại học, là phải lập tức trải qua nhập học vào quân huấn [tập quân ] ở đại học. Chỉ nhớ năm đó, tiểu ca ca Tân Yến Lai qua lần quân huấn, Tân Tiểu Lộ cũng có cách nào gọi là ca ca sữa bò nữa, rốt cuộc có sữa bò nào đen như vậy.

      giờ, Tân Tiểu Lộ cũng phải chịu đựng trận hạo kiếp này, ở sân thể dục bị mặt trời phơi đến cả người đổ mồ hôi, Tân Tiểu Lộ mặt vô biểu tình mà nghĩ, quân huấn này là nhằm vào quỷ sao, là vì lợi dụng mặt trời xử lý quỷ xen lẫn trong nhân loại sao?

      Trong lúc Tân Tiểu Lộ quân huấn ở trường, Tân Yến qua lại trường học rất nhiều lần, lần đầu tiên trở về, đứng ở bên ngoài sân thể dục quân huấn nhìn lâu, đưa tới ít học sinh khóa dưới vây xem. Làm hội trưởng Hội Học Sinh tiền nhiệm ở đại học H, còn là học trưởng lừng lẫy nổi danh học bá, đại danh của ở trong trường dù phải mỗi người đều biết, cũng lưu truyền rộng rãi.

      “Học trưởng, sao lại về trường học, trở về thăm các thầy ?” Có người tò mò hỏi.

      Tân Yến Lai lắc đầu, “ phải, tới thăm…… bạn .”

      Thấy Tân Tiểu Lộ, đội ngũ các nàng giải tán, Tân Yến Lai cầm nước lên. Tân Tiểu Lộ nhận nước, đầy mặt mồ hôi ngay tại chỗ ngồi xổm xuống, hổn hển thở dốc. Tân Yến Lai đau lòng móc khăn giấy ra dấp nước chà lau mồ hôi mặt cho nàng, vén tóc ướt trán nàng lên, “Chân mỏi sao, chờ về nhà ấn chút cho em, nếu ngày mai khẳng định đau.”

      Nhìn mặt nàng bị mặt trời phơi héo, Tân Yến Lai bỗng nhiên lấy di động ra, răng rắc chụp nàng.

      tấm ảnh xấu đến đáng sợ bị lấy ra làm màn hình chờ.

      Tân Tiểu Lộ vén tóc mình lên, “, thể đổi tấm khác sao?”

      Tân Yến Lai sửng sốt, cầm di động nhìn nhìn, lộ ra vẻ vừa lòng, “Tấm này phải rất đáng sao?”

      Vào ngày Tân Tiểu Lộ thành niên, Tân Yến đưa nàng thăm bảo tàng thành phố mới xây, chụp ảnh chung trước tạo hình hoa mỹ kỳ là ở cửa bên trái sảnh trước.

      “Đây là hạng mục đầu tiên tham gia hoàn thành, bộ phận này là thiết kế, muốn đưa em đến xem.” Tân Yến Lai có vẻ hơi ngượng ngùng, đứng yên ở nơi đó lâu, khiến cho vô số người qua đường chú ý, rốt cuộc mới lấy ra hoa chuẩn bị, tỏ tình với người trong lòng mình thầm nhiều năm.

      Đối diện vời lời tỏ tình, Tân Tiểu Lộ : “Ba năm trước đây phải em đồng ý sao?”

      Tân Yến Lai chờ nàng trả lời: “…… Cái gì?” Cái gì ba năm trước đây?

      Tân Tiểu Lộ: “Em lại đồng ý lần nữa.”

      ……

      Hai mươi lăm tuổi, Tân Tiểu Lộ thu được lễ vật, biệt thự cách tầng đầy ánh sáng tọa lạc ở bờ biển, toàn bộ là Tân Yến Lai thiết kế, liên tục sửa chữa 5 năm cuối cùng mới thành hình.

      Mùa hè năm đó, bọn họ ở chỗ này cử hành hôn lễ.

      Tân Yến Lai chuyển chuỗi chuông gió vỏ sò ở nhà cũ của ông ngoại đưa về nhà mới của bọn họ, lần nữa treo lên. Trong gió biển ban đêm, chuông gió va chạm phát ra tiếng leng keng Tân Tiểu Lộ vẫn quen thuộc. Có tiểu ca ca trúc mã ở bên, rốt cuộc nàng có thể có được cảnh trong mơ điềm mỹ.

      (Chuyện xưa thứ 7 xong )

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nửa đêm đọc phần này đáng sợ ghê ý, may là ta biết rằng đây là web ngôn tình, và đây là hố sủng. Củng cố tinh thần vững vàng hơn biết bao *lau mồ hôi*

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Chúc mừng xong phần thứ bảy. Mình tò tò về phần sau quá..
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :