1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      yeah yeah hóng cục bột ra đời, vì thấy đời trước bé ngoan quáaaa, đời này có cha thương mẹ chăm, sống ở bộ lạc thoả thích mà chạy nhảy, hạnh phúc thay cho bé luôn
      heavydizzyminhminhanhngoc thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 141. Thế nào, đếm ràng bao nhiêu con dê sao?

      Hai nước Tấn Triệu nháo lên, Triệu Tư rốt cục là nhịn nổi Tấn Vương cái đồng đội như heo này. Quan trọng nhất chính là cảm thấy vì Tấn Vương ngu ngốc, Tấn Quốc diệt vong là chuyện sớm muộn. giờ thể dùng kinh nghiệm từ trước để hành , tuy rằng ở cốt truyện thế giới gốc, Tấn Quốc bị diệt vong tương đối muộn, nhưng tại xem ra so với đánh Lỗ Quốc, còn bằng dứt khoát đánh hạ Tấn Quốc trước.

      Đáng tiếc, Tấn Quốc tổn thất thảm trọng, Triệu Quốc cũng chiếm được cái gì tốt, hồi chiến tranh thua lỗ kết thúc, hai nước này đừng tái khởi chiến bưng, chỉ đối phó với những tiếng kêu bất mãn và lăm le làm loạn trong nước, cũng cũng đủ cho bọn họ bận rộn. Triệu Tư bại trận trốn về nước vẫn luôn muốn luyện binh cường binh, lại quảng chiêu lương tài, thu toàn bộ những tướng soái tài giỏi mình biết từ trước vào dưới trướng, tránh cho lại phát sinh loại chuyện như ở Du quan.

      Nhưng mà tình từ trước thực thuận lợi, tại là nhiều lần thất bại, hoặc là tìm thấy người, hoặc là tìm được rồi lại phát đối phương sớm đến cậy nhờ nước khác, vất vả vớt được hai người, còn cần ngừng tôi luyện mới có thể trọng dụng.

      giống như con cá bị nhột trong nước cạn, cho dù cảm thấy mình vào biển liền có thể hóa rồng, nhưng biển rộng cách xa vạn dặm, căn bản được, cũng chỉ có thể tiếp tục ở trong vũng nước cạn nhảy nhót.

      Hai nước ngừng nghỉ, Lỗ Quốc nhân cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức, lúc này đây suýt nữa bị họa diệt quốc, may mắn sau lưng còn có Ân quốc cùng các tiểu quốc khác trợ giúp, Lỗ Quốc vì thế riêng trình quốc thư thiết lập quan hệ ngoại giao với Ân quốc.

      Trong lần chiến tranh này, thể nghi ngờ Ân quốc chính là được nhiều lợi ích nhất. Ân Như Hứa từ thư đưa tới nhìn thấy tình thế các quốc gia giờ, trầm tư lát, lại viết hồi .

      Thư của nàng đại bộ phận là viết cho người đáng tin cậy, đặc biệt mang cho huynh trưởng. Đúng vậy, nàng cũng phải chỉ viết thư cho mẫu thân, mà là viết cho huynh trưởng. Huynh trưởng nàng lỗ tai mềm, có chủ kiến gì, nhưng đối với nàng là muội muội này còn coi như vẫn thương, tuy rằng lỗ tai mềm có chỗ tốt, nhưng đồng dạng cũng có chỗ lợi. Ít nhất có thể nghe vào chuyện nàng . Làm con trai quốc quân Ân quốc, huynh trưởng so với nàng là công chúa có thể làm càng nhiều chuyện.

      Ân Như Hứa hy vọng cục diện hoà bình có thể duy trì lâu dài, nàng hy vọng ít nhất vào lúc mình còn sống, dù nhà nàng giờ hay nơi cố hương đều có thể bình an. Cho nên vì thế, nàng cần hài tử có huyết mạch của mình, tương lai có thể kế thừa mảnh thảo nguyên này, đồng thời cũng cần người huyết thống càng thân cận với nàng kế thừa vị trí quốc quân Ân quốc.

      Nàng tự chủ được vuốt ve bụng mình.

      Hài tử, từ trước chỉ cần nghĩ đến từ này, tâm nàng chính là trận đau đớn co rút, đau nhiều, lâu rồi liền còn cảm giác. Nàng tự cho là còn có cảm giác, nhưng sợ hãi vẫn thể ở trong mộng. ngày đó nàng tỉnh lại từ trong ác mộng, cùng Ốc Đột vào ban đêm cưỡi ngựa chạy băng băng, đột nhiên, sợ hãi bị nàng bỏ lại xa xa.

      ngày so với ngày nàng càng bình tĩnh, gần đây, mơ hồ có thể cảm giác được ít vui sướng lâu cùng chút chờ mong. Phần vui sướng cùng tâm tình chờ mong này cũng phải chính nàng tìm về, mà là Ốc Đột truyền cho nàng.

      “Khiếu Khiếu, hôm nay thế nào?” Ốc Đột từ bên ngoài trở về, câu đầu tiên chính là thăm hỏi quen thuốc mấy ngày nay tới giờ.

      Ân Như Hứa: “Khá tốt.” Nàng nhìn tay Ốc Đột, quả nhiên hôm nay lại mang về đồ vật mới.

      “Hôm nay là cái gì?”

      “Cái này? Đây là xương chim ưng, tìm được ở dưới đá núi, chuẩn bị làm cây sáo.” Ốc Đột đặt đồ vật trong tay tới trước mặt nàng, để nàng sờ vài cái. Chờ Ân Như Hứa nhìn đủ rồi, lấy đao ra, cầm khúc xương khoa tay múa chân, bắt đầu lại tước lại đục.

      Từ lúc bắt đầu biết nàng có thai, thường mang vài thứ từ bên ngoài về, phải làm mấy món đồ chơi cho đứa bé chưa ra đời. là mấy món đồ chơi, nhưng nhiều ngày thế này, đồ linh tinh vụn vặt làm đầy cái rương . Ân Như Hứa nhìn về cái rương sơn hồng trong góc vương trướng, đó là cái rương nàng riêng để ra, chuyên dùng để đặt đồ chơi Ốc Đột làm cho hài tử.

      Ngày hôm trước phải làm cho hài tử cái cung , làm xong, Ân Như Hứa thuận miệng hỏi , chờ đến lúc hài tử có thể sử dụng cung, cung này có thể hỏng rồi hay . Ốc Đột suy nghĩ lát, đưa cung cho nàng, “Vậy cho nàng dùng!”

      Ân Như Hứa: “……”

      là làm cho hài tử, kết quả làm xong lại sửa chủ ý đưa cho nàng cũng xảy ra ít, cho nên, bên giường trong vương trướng của bọn họ còn có cái rương sơn đỏ, bên trong đều chính là để đồ vật làm cho Ân Như Hứa.

      Ốc Đột thấy được nàng mang thai rồi ngẫu nhiên biểu dị thường, nhưng cũng biết Ân Như Hứa trải qua những chuyện đó, chỉ suy đoán nàng vì có mang hài tử cho nên sợ hãi, trong lòng cũng muốn mượn vật này đó đù nàng vui vẻ. Tuy rằng cũng hy vọng hài tử tới sớm như vậy, lo lắng thân thể công chúa chịu nổi, nhưng nếu hài tử tới, cũng chỉ có thể nghĩ cách làm công chúa vui vẻ thả lỏng chút.

      Ốc Đột làm sáo bằng xương được nửa, bởi vì cái này cần tạo hình tinh tế, làm tương đối chậm, thấy Ân Như Hứa ở bên cạnh nhìn mình làm sáo, hỏi: “Sáo bằng xương, nàng muốn sao? Muốn cho nàng trước.”

      phải làm cho hài tử, sao lại tặng cho ta.”

      Ốc Đột buông chủy thủ, cốt sáo bên môi thử hai , lại sửa chủ ý, “Thôi, cái này làm tốt mấy, cho hài tử , lần sau ta tìm cái tốt hơn lại làm cho nàng.”

      Lần trước, từ Trì bộ trở về, là thấy tiểu hài tử nơi đó chơi cái loại ngựa gỗ biết chạy, liền phải làm cho hài tử cái. Ân Như Hứa thấy thú vị, lấy cầm tay thưởng thức hai lần, Ốc Đột liền tuyên bố ngựa gỗ kia thuộc về nàng. chỉ như thế, còn làm cho Ân Như Hứa vài cái, rất có hứng thú mà tô các loại màu sắc, tất cả đều bày ở vương đài trang điểm mới trong lều kia, làm cho trang sức của Ân Như Hứa chồng chất chỗ để.

      Đoạn thời gian cưỡi ngựa ra ngoài tuần tra đồng cỏ, đều tùy thân mang mấy khối gỗ, có việc gì lấy ra tới bổ bổ chém chém, chọc đến những người khác đều tò mò dò hỏi. Kết quả toàn bộ tộc đều biết công chúa thích ngựa tộc trưởng làm. Còn đừng , ngựa gỗ này xinh đẹp, tiểu nam hài nhà Na Nhật Tùng mỗi lần lại đây, đều mắt trông mong nhìn đống ngựa gỗ của công chúa, biết có bao nhiêu hâm mộ.

      Tiểu hài tử trong bộ tộc đều có ngựa gỗ người lớn trong nhà làm cho, nhưng công chúa có nhiều ngựa đẹp như vậy, là đứng đầu, cho nên nàng chính là người mà bọn hâm mộ nhất.

      Buồn cười nhất chính là còn có thương đội hỏi người bộ tộc, loại ngựa này có bán hay , nghe buôn đến Trung Nguyên vân vân, bán cũng tệ lắm.

      vào ngày mùa thu, Ốc Đột vội dậy, thường xuyên phải mang theo người các bộ khác, thương thảo ít việc, bộ tộc tới tìm hỏi chuyện cũng rất nhiều. Ốc Đột phải thực thích xử lý những chuyện cầu kiên nhẫn và thời gian, trước kia đều muốn làm chạy ra ngoài cướp đoạt địa bàn, ném tình lại cho những người khác. Nhưng tại địa bàn đều đoạt xong rồi, cũng thể tự mình đoạt của mình, huống hồ thê tử mang thai đợi ở bộ tộc, tựa như túm lấy sợi dây, ở bên ngoài chạy thời gian liền muốn trở về, lúc nào chạy thoát, chỉ có thể căng da đầu làm cố.

      “Buồn rầu như vậy?” mỗi lần Ân Như Hứa nhìn thấy nhéo mày ngồi ở đó viết chữ đều muốn cười . Bởi vì làm tộc trưởng, lại thế nào am hiểu số học linh tinh, các bộ phía dưới ngày mùa thu đưa tới bao nhiêu dê bò, cùng bộ nào đánh trận đoạt về bao nhiêu đồ vật, trong bộ lạc năm nay thêm bao nhiêu nhân khẩu…… linh tinh.

      cũng phải biết, nam nhân này thông minh, học cái gì cũng thực nhanh, chỉ là ngại phiền mà thôi, kiên nhẫn đều bị chính dùng hết, Ân Như Hứa cũng biết ngày thường kiên nhẫn với mình là tới từ nơi nào.

      “Thế nào, tính ràng bao nhiêu con dê sao?” Ân Như Hứa nhìn tính mà đầu tóc sắp trọc, che miệng cười trộm trận, nhắc bút ở bên cạnh viết xuống dãy số. “Là thế này, thôi, xem chàng như vậy, ta giúp chàng viết .”

      Ốc Đột như được đại xá, dứt khoát giao những việc này cho nàng. Ân Như Hứa lần nữa hoài nghi, tộc trưởng của nàng sở dĩ bị diệt tộc chừng là bởi vì ai giúp xử lý những việc này.

      Công chúa gia nhập làm thói quen viết văn tự của bộ tộc Ô Đồ xảy ra thay đổi rất lớn. Bởi vì bộ tộc Ô Đồ rất ít dùng văn tự ghi lại đồ vật, đó là chức trách của vu, bọn họ quen phong tục và kinh nghiệm đều là truyền miềng qua nhiều thế hệ, phần lớn là dùng ca dao truyền lưu, ký ức khắc vào trong xương cốt, cũng giống Trung Nguyên vận dụng văn tự rộng khắp.

      Trước khi Ân Như Hứa đến đây, Ốc Đột đều vẫn dùng chủy thủ khắc chữ, còn là con số của bộ tộc bọn họ, phi thường phức tạp.

      “Ta muốn cho người dạy hài tử trng hộc học văn tự Trung Nguyên, dạy bọn họ dùng giấy bút viết, chàng cảm thấy thế nào?” Ân Như Hứa quá xác định Ốc Đột có thể đồng ý hay , nhưng xác nàng chọn thời cơ thực tốt để mở miệng. Nàng rất ràng, thói quen là khó thứ thay đổi nhất, mà văn hóa dung hợp, cũng cần thời gian rất dài. Khi đời sau bọn họ nguyện ý học tập loại văn tự và văn hóa khác, là đại biểu cho loại nhận biết và thân cận, cho nên, đây là tín hiệu.

      Ốc Đột nhìn chăm chú vào mặt nàng, mắt xanh có vẻ hiểu , giơ tay sờ sờ tóc nàng, bỗng nhiên cười, “Được.”

      “Tộc trưởng, vậy tốt lắm đâu, chính chúng ta cũng có văn tự, cần gì phải học của Trung Nguyên kia.” Trong dự kiến, bộ tộc có người đồng ý cách làm của Ốc Đột.

      Đám thân tín Na Nhật Tùng của Ốc Đột lại thực duy trì , “Vậy có cái gì tốt, tại thương đội tới chúng ta nơi này càng ngày càng nhiều, mọi người học chữ và lời của bọn họ, giao lưu phải càng đơn giản.”

      Mọi người cãi cọ ầm ĩ, tôn ti dưới ở chỗ này ràng như Trung Nguyên, cho nên mọi người cãi cọ liền sắp động thủ. Ốc Đột cũng mặc kệ, chính nên ăn ăn, nên uống uống, ăn uống no đủ, chờ người phía dưới đánh xong, quẹt miệng nhìn những người khác: “Đánh xong? Đánh xong trở về truyền tin tức xuống , cho bọn nhãi ranh học.”

      “Tộc trưởng!” Còn có người cam lòng, ý đồ lại vài câu.

      Ốc Đột ngẩng đầu nhìn qua, cũng tức giận, chỉ : “Về sau người trẻ tuổi trong bộ tộc, trung càng rộng lớn hơn chúng ta tại, nếu chỉ biết văn tự bộ tộc chúng ta này, thế giới của bọn họ cũng chỉ có lớn như vậy. Mãn Hòa, ngươi hy vọng hài tử của ngươi được xa hơn ngươi, càng cường đại hơn ngươi sao?”

      Mãn Hòa trầm mặc lát, gì lui xuống.

      Ốc Đột nhìn chăm chú mọi người nơi này, “Ta quyết định rồi, sửa đổi, các ngươi hẳn là đều rất ràng. Các ngươi phục, có thể, nhưng ta cho phép có người ngầm tìm công chúa gây phiền toái, nếu bị ta phát …… Hy vọng các ngươi còn chưa quên chuyện 5 năm trước.”

      Năm năm trước, thiếu niên con trai lang thần hơn mười tuổi giết chết lão tộc trưởng cùng đại bộ phận quý tộc Ô Đồ —— giờ bọn họ có loại khí tùy ý này, cũng là vì lúc trước những quý tộc Ô Đồ coi trọng quyền thế thân phận chết quá nhiều, giờ có thể đứng tại đây nghe Ốc Đột chuyện, phần lớn đều là tộc dân bình thường lúc trước theo cùng phản loạn.

      Bọn họ quên bộ tộc Ô Đồ có thể có tự do giàu có tại này là bởi vì ai, càng quên thiếu niên cầm theo đầu lão tộc trưởng làm thế nào ngồi vào vương trướng.
      Lierose DuDu, sabera.tran, Hale20512 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      nhà sủng Chị nhà quá mà. Đời này Ân Như Hứa sống uổng kiếp người
      heavydizzyAlice Huynh thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      2 vợ chồng này đúng là cặp bài trùng rồi, dương hoà hợp, ưu khuyết bổ trợ cho nhau
      heavydizzy thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      ôi chờ mong bảo bảo, chắc cũng thêm con sói con :)
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :