1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Thực cần 1 nút cảm xúc là haha để thể héo lời với ông Lệ Dạ này :)))
      Many thanks editor
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 119. bạn, ổn chứ, còn nhớ tôi là nam hay nữ

      “‘Tôi muốn tôi.’ Lúc ấy chính là như vậy với tôi.” Quách Nhung nhai chân vịt, bộ dáng thực chịu nổi với Thuần Vu Tức: “Trời ơi, lúc ấy tôi cho biểu tình buồn nôn, giờ nhớ đến còn cảm thấy có chút ghê tởm.”

      “Đều là lão bản thổ hào, so với ta khá hơn nhiều, nhưng cha ruột của con tôi phải ! Nếu bây giờ bệnh tâm thần kia cũng quấn lấy chúng tôi bỏ.”

      Thuần Vu Tức nghe nàng càu nhàu, trấn an nàng: “Tuy rằng Tiền Tiền phải con ruột tôi, nhưng tôi cũng coi nó như con ruột, hai người yên tâm, tôi khẳng định đứng ở bên hai người.”

      “Cảm tạ người em.” Quách Nhung nhấc vại bia, răng rắc ngụm cắn mở nắp chai, ùng ục ùng ục rót nửa vào cốc có chân dài trong tay Thuần Vu Tức, còn lại nàng tự uống.

      Thuần Vu Tức là đại lão nữ trang tinh xảo, uống rượu cần phải dùng ly rượu, cho dù uống bia cũng như thế.

      Đêm khuya cuối tuần cần tăng ca, con ngủ, chính là thời gian cho xã súc thả lỏng, Thuần Vu Tức nghĩ trong thời gian này Quách Nhung có áp lực lớn, riêng tới khuyên nàng, làm chút phụ đạo tâm lý, nghe nàng đến hơn nửa đêm.

      “Bất quá bây giờ hai người định thế nào? Lúc trước nghe tính toán, cũng bài xích để Quách Tiền trở về.” Thuần Vu Tức hỏi.

      Quách Nhung thở ngắn than dài, “Thôi bỏ , tiền tuy rằng tốt, nhưng mệnh càng quan trọng, tôi cảm thấy Lệ Dạ đầu óc như có chút vấn đề, ánh mắt hung hăng, bất mãn với tôi sắp rớt ra từ hốc mắt, ai biết còn tưởng rằng tôi cưỡng gian , bắt sinh đứa con trai cho tôi đó, đâu ra oán khí nặng như vậy.”

      cũng phải thấy, cái loại người này táo bạo, lần trước thiếu chút nữa còn muốn ngã giá với tôi, tôi yên tâm đưa con cho nơi đó sao? Thôi, nghèo nghèo , con tôi đồng ý theo tôi theo tôi, dù sao tôi cũng chưa từng để nó đói.” Quách Nhung uống có vẻ thần trí , giơ tay muốn ôm vai Thuần Vu Tức.

      Thuần Vu Tức nhìn nàng gặm chân vịt làm tay bẩn còn định đập lên người mình, nhanh chóng giữ cổ tay nàng, rút ra khăn giấy ướt lau lau cho nàng, lau khô mới thôi.

      Quách Nhung nhìn nhìn móng vuốt của mình, bỗng nhiên hắc hắc hắc nở nụ cười, chỉ vào Thuần Vu Tức: “ nương ốc đồng! xem giống nương ốc đồng !”

      Thuần Vu Tức lấy di động ra quay chụp, sau đó nhìn Quách Nhung say rượu liền tự do phát huy. Lão bản lòng dạ hiểm độc ác thú vị là tên hiệu nhân viên đặt cho .

      Cuối cùng quay xong Quách Nhung uống say phát điên mê sảng, Thuần Vu Tức truyền phát tin video lần, xem được nửa, bên cạnh vang lên tiếng té ngã, Quách Nhung trực tiếp ngủ đổ xuống.

      Thuần Vu Tức ngó nàng cái, xem xong video, lúc này mới thu hồi di động, bế người lên tới phòng ngủ. Bởi vì thời gian còn sớm, Quách Tiền ngủ, động tác của Thuần Vu Tức , rón ra rón rén.

      Ai ngờ mới đến cửa phòng ngủ của Quách Nhung, cửa phòng ngủ của Quách Tiền bên cạnh mở ra, nó xoa đôi mắt ra, giống như chuẩn bị WC, ngẩng đầu nhìn thấy cha nuôi ôm mẹ ruột, nó thực bình tĩnh : “Các người lăn lộn đến muộn như vậy mới ngủ a.”

      Thuần Vu Tức cảm thấy con nuôi có chút kì quái. Quách Tiền lại xua xua tay với , “Các người tiếp tục , con WC rồi ngủ, con ngủ rất say, cái gì cũng nghe thấy.”

      Cũng chính là mấy ngày trước, bạn Quách Tiền vẫn luôn là ngủ cùng Quách Nhung lại mình lớn, xin ngủ riêng mình. Còn luôn cố ý vô tình bảo tới bồi mẹ mình tâm . Thuần Vu Tức lúc trước còn phản ứng lại, giờ phút này rốt cuộc tỉnh ngộ, đầu dưa của ranh con này suy nghĩ cái gì.

      “Con suy nghĩ vớ vẩn cái gì?” Thuần Vu Tức trong lòng ôm mẹ người ta, chút nào chột dạ.

      “Con căn cứ vào mà tiến hành suy đoán hợp lý.” Quách Tiền vừa thè lưỡi, liền chui vào trong WC.

      Thuần Vu Tức nghĩ thầm, ranh con này suy nghĩ vớ vẩn như vậy, cũng sợ mẹ nó đánh cho, đến lúc đó can ngăn.

      Nhưng lúc lên lầu, lại nhịn được nghĩ, vì sao Quách Tiền và những gia hỏa trong công ty, đều coi và Quách Nhung thành đôi, chẳng lẽ ngày thường có cái gì quá giới hạn làm người khác hiểu lầm? hồi tưởng chút ngày thường mình và Quách Nhung, Quách Tiền ở chung, che kín cái trán. Cái gì mà quá giới hạn, cái giới hạn đó cũng biết đâu rồi.

      Có lẽ nên bảo trì chút khoảng cách, nghĩ.

      Ngày hôm sau, sáng sớm Quách Tiền và Quách Nhung gõ cửa nhà , Quách Tiền tự mình chạy đến bàn cơm ngồi, Quách Nhung càng khách khí, trong tay còn cầm bút kẻ mắt, “Cứu mạng, mau cứu tôi, tôi tự kẻ mắt, đôi mắt thiếu chút nữa bị chọc mù, mau hỗ trợ khẩn cấp xử lý chút!”

      Thuần Vu Tức vừa thấy nàng kẻ mắt, vẽ giống như nhập ma, làm ra cái xem thường, đẩy nàng đến trước gương vẽ cho nàng. Xong rồi thấy Quách Nhung nhàn rỗi có việc cậy móng tay, lột sơn móng tay bên đến gồ ghề lồi lõm, nhịn được kéo ngăn kéo, tìm ra hai bình sơn móng tay từ bên trong ngăn tủ.

      có việc gì cứ cậy móng tay làm gì, lần trước tôi sơn cho hình đẹp như vậy, mấy ngày bị cậy sạch.”

      Quách Nhung dẫm lên dép lê, mắt còn có chút mông lung buồn ngủ, duỗi tay ra để giúp sơn móng tay, “ phải còn vài hình hoa chưa thử sao, tôi muốn ngôi sao kia.”

      Thuần Vu Tức: “Tay đừng lộn xộn, lần này sơn cho , ít nhất phải giữ được tuần cho tôi, nếu xem tôi còn có thể sửa lại cho .”

      Cuối tuần, Quách Tiền đều phải cầm bài tập lên lầu để hỏi, bởi vì Quách Nhung biết, nàng bị đề toán tiểu học làm khó, chỉ có thể dựa vào Thuần Vu Tức là nhân sĩ thành công tốt nghiệp từ trường danh tiếng.

      Thuần Vu Tức công tác ngày thường cũng thoải mái, cuối tuần bình thường đều là thời gian thả lỏng, ở nhà vận động tập thể thao, xem sách, thử đồ, hoặc là mua mấy cái váy, đôi khi có hứng thú còn tự mình động thủ làm món ăn, nướng ít bánh kem và bánh quy gì đó. Hai mẹ con Quách Nhung biết từ khi nào bắt đầu, cứ cuối tuần là cố định lên lầu với , ba người bên nhau, ngẫu nhiên còn lập đội chơi trò chơi. Quách Nhung và Quách Tiền đều là hệ đất đá trôi, thực dễ tự mình chơi tung trời, Thuần Vu Tức bất đắc dĩ chơi vú em, mang theo bọn họ, kết quả là làm vú em cũng trông được hai con ngựa hoang thoát cương.

      Thuần Vu Tức nướng bánh quy , bánh kem, hơn nửa đều vào bụng hai mẹ con. Thuần Vu Tức cảm thấy có hứng thú trang điểm trực tiếp thử mặt Quách Nhung——đại lão nữ trang này còn có áo choàng là chủ kênh mỹ trang nổi tiếng. Sau đó chậm rãi, thể hiểu được bắt đầu phụ trách sơn móng tay cho Quách Nhung, sửa lông mày cho nàng, kẻ mắt cho nàng. Mỗi lần ra cửa mua sắm, hai người đều thực tự nhiên mà cùng nhau mua nữ trang.

      Quách Nhung thường xuyên nhìn trúng quần áo gì, bảo cũng lấy bộ cùng phòng thử đồ. Lúc ấy Thuần Vu Tức liền thể mỉm cười nhắc nhở nàng, “ bạn, có ổn , nhớ tôi là nam hay nữ sao?”

      Quách Nhung vỗ đùi: “…… Thiếu chút nữa lại quên.” Thiếu chút nữa lại quên chị xinh đẹp này dưới váy có đại điểu.

      Trừ những chuyện đó, đại lão Thuần Vu Tức còn thường xuyên giới thiệu cho nàng các loại đồ dùng mỹ dung dưỡng da trắng đẹp vân vân, khiến cho Quách Nhung mỗi lần lại cảm thán: “ làm bán hàng đa cấp đáng tiếc.”

      Thuần Vu Tức: “Tôi từng lẻn vào tổ chức bán hàng đa cấp cứu bạn học lạc đường, ở trong đó tháng, học được rất nhiều.”

      Còn dùng nữ trang, nhưng ai phát , nếu phải bởi vì lúc trước có người mạng coi trọng muốn cường ngạnh, bị lôi vào góc tường đánh trận làm cho tình bại lộ, vốn muốn ở thêm mấy ngày. là đáng tiếc.

      “Các người hôm nay tự chơi trò chơi , lát nữa tôi muốn ra cửa.” Thuần Vu Tức chọn lựa, lấy ra y phục hôm nay mặc ra cửa. phòng giữ quần áo rất lớn rất lớn, trái phải phân biệt là nam trang và nữ trang, giày túi phối sức cũng ngăn lại ngăn.

      “Gì? đâu a.” Quách Nhung thổi móng tay mình, thuận miệng hỏi.

      Thuần Vu Tức: “ làm SPA, gần đến mùa thu, làn da khô, tóc cũng có chút chẻ ngọn.”

      Quách Nhung trông mong nhìn ra cửa: “Ba ba! Con cũng muốn xem chút, đưa con !”

      Quách Tiền ôm chân mẹ nó, đồng dạng mắt đầy trông mong: “Ba! Con cũng muốn !”

      Thuần Vu Tức nghĩ nghĩ, thôi, đưa các nàng hội sở mình thường kia, phân biệt làm phần cho bọn họ, đưa Quách Tiền phía trước, với Quách Nhung: “Nếu làm xong trước ở bên ngoài chờ chúng tôi, đừng mình người chạy loạn.”

      Quách Nhung ra dấu OK, “ thành vấn đề, ba ba!”

      Lúc nàng hưởng thụ phục vụ mát xa, cảm thán đây đại khái chính là cuộc sống của phu nhân tinh xảo a.

      ‘Phu nhân tinh xảo’ ba ba Thuần Vu mang theo con nuôi ngâm mình ở trong hồ, Quách Tiền ghé vào bên cạnh xem các loại tinh dầu hương lộ, quay đầu hỏi: “Ba, chúng ta có thể cho hương lộ này vào sao?”

      Thuần Vu Tức thuận miệng đáp: “Tùy tiện …… cần đổ quá nhiều……”

      câu sau quá muộn, Quách Tiền đầy mặt vô tội giơ lên cái bình thủy tinh trống , nhìn .

      Hưởng thụ toàn bộ quá trình xong, Quách Nhung chờ được hai nam nhân tản ra mùi hương nhức mũi, tuy rằng mùi rất dễ ngửi hương, nhưng hương vị quá nồng chính là đầu độc.

      Quách Nhung: “Emma, các người quá thơm, cách xa tôi chút, cái mũi sắp ngửi thấy gì nữa.”

      Quách Tiền và Thuần Vu Tức liếc nhau, Thuần Vu Tức tiến lên đè nàng lại, Quách Tiền nhảy sang ôm cổ nàng cười ha ha: “Cho mẹ nhiễm mùi chút! Hì hì!”

      là trường hợp nhà ba người hoà thuận vui vẻ. Vừa lúc cũng ở hội sở này, Lệ Dạ thấy màn như vậy, thần sắc trầm, dường như thấy được kết cục thất bại của mình.

      Quách Tiền vẫn luôn có tin tức, cũng liên hệ với , xem ra là bị Thuần Vu Tức mê hoặc, cần phải nhanh chút trừ bỏ ta.

      Mỗi thế giới đều có quy tắc và pháp luật bất đồng, nhưng Lệ Dạ xem ra, đó chỉ là bên ngoài, rất nhiều việc vẫn ngầm dựa vào với quyền lợi và tiền tài. Mà dù ở thế giới nào, muốn giết người đều là chuyện đơn giản, ở thế giới này càng đặc biệt đơn giản, đơn giản đến mức chỉ cần chế tạo cố ngoài ý muốn.

      thuê người ngày đêm giám thị ba người Thuần Vu Tức, biết quy luật làm việc và nghỉ ngơi cùng thói quen ra ngoài của bọn họ, chuẩn bị chọn thời cơ thích hợp, lúc Thuần Vu Tức mình ra cửa sai người lái xe đâm chết ta. có Thuần Vu Tức cản trở, thế giới này tất nhiên bị khống chế lại lần nữa!

      Mỗi ngày bị người ta theo, Thuần Vu Tức cũng phải đồ ngốc, đương nhiên là có cảm giác, còn rất có ý thức nguy cơ, gọi hai mẹ con Quách Nhung lên lầu, hỏi họ có cảm giác bị theo dõi giám thị hay .

      Quách Nhung: “ có a.”

      Quách Tiền: “Có!”

      Hai mẹ con đưa ra trả lời hoàn toàn bất đồng.

      Quách Nhung kỳ quái, “Có sao? Sao mẹ có cảm giác.”

      Quách Tiền, “Mẹ là rộng tâm a, thực ràng có được , ngày hôm qua mẹ trường học đón con về nhà, đường có người theo chúng ta, chụp ảnh cũng đóng đèn flash a!”

      Thuần Vu Tức: “Tôi cảm thấy rất có khả năng có quan hệ tới Lệ Dạ, lúc trước kiêu ngạo như vậy, gần đây lại có phản ứng gì, quá khác thường.”

      Quách Nhung: “ nghẹn đại chiêu gì? thể nào, xã hội pháp trị, chẳng lẽ còn dám giết người?”

      Thuần Vu Tức tự hỏi, “Mặc kệ là nguyên nhân gì, vừa vặn kỳ nghỉ quốc khánh tới rồi, dứt khoát đưa hai người ra cửa chơi mấy ngày, tránh chút, cũng thả lỏng tâm tình.”

      Quách Nhung tức khắc ánh mắt sáng lên: “Du lịch dùng chi phí chung sao lão bản! Chúng ta đâu đây ba ba! Muốn hóa trang a, như vậy càng có thể dấu tai mắt người khác a tỷ tỷ!”
      Lee Đỗ, sabera.tran, susu13 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 120. được nhúc nhích! Làm cái gì?

      Tuần nghỉ lễ hoàng kim, toàn bộ điểm du lịch trong nước đều ở trạng thái chật ních, đến mức biến thành chen chúc tàu điện ngầm vào giờ cao điểm, nơi nơi người chen người, nếu gắt gao nắm tay nhau, lập tức là có thể bị dòng người chen , mười phần đáng sợ.

      Lựa chọn thời gian này ra ngoài cũng phải chuyện nhàng, hơn nữa địa điểm Quách Nhung lựa chọn là thủ đô, chen chúc càng khủng bố nâng cao bước.

      Quách Nhung trước khi ôm con trai : “ lớn như vậy con còn chưa từng thủ đô đâu, dẫn con xem Thiên An môn, Trường thành và Cố cung nào!” Hơn nữa nàng cũng muốn nhìn chút thế giới này so với trước kia có gì giống nhau.

      Dưới ánh mắt chần chờ của lão bản, nàng còn son sắt bổ sung: “Hơn nữa nghe nơi đó cảnh vệ nghiêm ngặt, khẳng định xảy ra chuyện gì, phải có người lén lút theo chúng ta sao, chỗ đó đông người mới có cảm giác an toàn.”

      Thuần Vu Tức tin lời nàng ngụy biện. Quảng trường Thiên An môn biển người tấp nập, hồng kỳ phấp phới, mảnh hải dương sung sướng. Thời gian này người lớn mang theo trẻ con ra cửa đặc biệt nhiều, Quách Nhung bị chen ngày, trở lại khách sạn thân hôi rình, tinh bì lực tẫn mệt đến giống như chó, phun đầu lưỡi thừa nhận mình sai lầm. Phong cảnh gì cũng nhìn thấy, chỉ có nhìn thấy người.

      Thuần Vu Tức dù sao cũng là nam nhân, lại kiên trì vận động, thể lực so với nàng tốt hơn nhiều, bị lăn lộn ngày cũng sao, với nàng: “Chính chọn bò Trường thành, ngày mai kiên trì bò xong cho tôi!”

      ! !” Quách Nhung chợt kêu thảm thiết tiếng ôm lấy đùi : “Ba ba, ba ba, con sai rồi, ngài buông tha con , ngày mai chúng ta bò Trường thành được ?”

      Thuần Vu Tức: “A, đương nhiên được, cho tôi là loại người gọi tới, đuổi sao.”

      Ngày hôm sau sáng sớm, nàng bị lão bản vô tình kéo dậy từ giường, nhét vào trong WC, Quách Tiền vừa đánh răng cho mình, vừa cầm bàn chải đánh răng quẹt quẹt vào cái miệng mở to của mẹ nó, Quách Nhung vẻ mặt si ngốc há miệng.

      hề nghi ngờ, ngày hôm nay hành trình ngắm cảnh Trường thành lại làm người ta mệt đến hư thoát. Đó là loại cảm giác leo lên núi cao, dù rất mệt cũng thể ngừng, bởi vì phía sau vĩnh viễn có người thúc giục mình nhanh lên, đừng cản đường. Giờ phút này Trường thành tựa như con đường hẹp, toàn bộ khe hở đều bị người phủ kín.

      Hoảng hốt, Quách Nhung còn có ảo giác, cảm thấy mình là dân công rất nhiều năm trước ở chỗ này xây trường thành, mặt trời chói chang nhô lên cao, mồ hôi ướt đẫm.

      Nàng nhìn con trai được Thuần Vu Tức bế lên, hâm mộ đến rơi lệ đầy mặt.

      “Ba ba, con nổi. cõng tôi , bắt tôi gọi là ông nội cũng được a!”

      Thuần Vu Tức cũng để ý tới nàng, bảo Quách Tiền ôm chặt cổ mình, vươn bàn tay dắt Quách Nhung, kéo nàng như cái bao tải to tiếp tục .

      Ở đây liên tiếp hai ngày chịu tội, Quách Nhung tuyệt đối phải khổ nhất, mà khổ nhất chính là người Lệ Dạ phái theo dõi giám thị bọn họ. Tổng cộng bốn gã, ba người bị phân phó tập trung vào Thuần Vu Tức, tuyệt đối thể mất dấu bọn họ, nếu gặp cơ hội còn phải xuống tay với Thuần Vu Tức, cho nên ngày đầu tiên quảng trường Thiên An môn, bọn họ liền xuất động hai gã theo.

      Hai gã này từ trước làm ít chuyện làm ăn đàng hoàng, tay còn có án mạng, nếu cũng vào mắt Lệ Dạ. Nhưng hai gã này tố chất tâm lý tính là đặc biệt tốt, tới Thiên An Môn nơi mà mười bước có cảnh sát mặc thường phục, nhìn những ánh mắt sắc bén đó, tự giác phát run trong lòng, cảm thấy có phải họ đangg hoài nghi mình .

      mạng từng có truyền lưu, ở chỗ này, chỉ cần tùy tiện làm chút khác thường lập tức bị cảnh sát mặc thường phục ấn ngã xuống đất. Hai kẻ theo dõi trong lòng chột dạ, ánh mắt dáo dác tức khắc làm cho cảnh sát chú ý. Nếu chỉ như vậy còn tạm, nhưng trong đó gã trẻ hơn nhìn thấy người đàn ông xông tới chỗ mình, biết thế nào cho rằng đối phương là cảnh sát thường phục tới bắt, sợ đến xoay người định chạy.

      Ánh mắt hốt hoảng, gã chạy nổi hai bước bị hai cảnh sát thường phục bên cạnh lao tới đè lại, “ được nhúc nhích! làm gì!”

      Gã còn chưa hé răng, đồng lõa khác nhìn thấy đồng bạn bị bắt, sợ liên lụy đến mình, cũng chạy , kết quả đương nhiên cùng bị bắt lấy. Hai người bị mang xác minh thân phận, kết quả trong cơ sở dữ liệu tội phạm tìm được thông tin bọn họ, là hai tội phạm lẩn trốn.

      Hai người giám thị trở về, hai kẻ ở lại khách sạn biết xảy ra chuyện gì, cũng dám tùy tiện liên hệ, hơn nữa nhận tiền là phải làm cho Thuần Vu Tức, cũng thể ném xuống, chỉ đành tạm thời mặc kệ hai đồng lõa, ngày hôm sau theo ba người Thuần Vu Tức bò Trường thành.

      Hai gã này cũng có tiền án, trong đó có kẻ lá gan đặc biệt lớn, lần ‘làm ăn’ này chính là giới thiệu cho ba kẻ đồng lõa, còn giết vài người, tính tình cũng ra gì, lúc bò Trường thành bởi vì cách quá xa ba người Thuần Vu Tức, rất nhiều lần thiếu chút nữa mất dấu bọn họ, có chút tâm phù khí táo, thuận tay phát giận đẩy ngã đứa bé đầu gấu đằng trước chặn đường lại nhốn nháo.

      Bà của đứa bé thể nhịn, nhìn cháu trai bảo bối ngã rách đầu gối, lập tức chống nạnh mắng to, lôi kéo hai gã cho . Cái gọi là đầu gấu bé có đầu gấu bà, loại bà già năm sáu mươi tuổi là khó chịu nhất, ngay tức khắc vây khốn hai gã. Hơn nữa xem náo nhiệt là thiên tính của mọi người, chung quanh hỗn loạn, hai người mất dấu ba người Thuần Vu Tức.

      Chờ bọn họ vất vả thoát thân, tìm nơi nơi thấy ba người Thuần Vu Tức, vội vàng theo về khách sạn, phát ba người này thế nhưng trả phòng rồi.

      “Có phải bọn họ phát chúng ta ? Cố ý cắt đuôi chúng ta?” Gã cao gầy bên miệng có nốt ruồi .

      Gã ục ịch mặt đen xì tóc ngắn phun ra bãi đờm: “Mặc kệ bọn họ chạy đâu, tìm được rồi thịt thằng đàn ông!”

      Thuần Vu Tức ba người trả phòng chạy lấy người, cũng phải bởi vì phát có người theo dõi, thực tế bởi vì hai ngày này chung quanh quá đông người, hai nhóm theo dõi đều giống như tín hiệu tốt, thường cắt đứt liên lạc, cơ bản cùng cấp với có mặt, hoàn toàn cho cho người ta cảm giác bị theo dõi. Bọn họ sở dĩ nhanh như vậy chạy lấy người, là do Quách Nhung

      Quách Nhung từ Trường thành bò xuống, chỉ còn hơi thừa treo mạng , cái gì cũng muốn Cố cung nữa, chân mềm ngồi dưới đất ôm chân Thuần Vu Tức khóc lớn tại chỗ, kêu lên muốn về, bao giờ tới đây nữa.

      Bởi vì Thuần Vu Tức là nam trang, bên cạnh còn dắt bạn Quách Tiền, bọn họ nhìn như là nhà ba người, Quách Nhung ôm chân gào khóc chịu , chọc đến người chung quanh đều chỉ chỉ trỏ trỏ, còn có người suy đoán ở bên ngoài ngoại tình, vợ mang theo con tới bắt gian, cầu xin trở về.

      Thuần Vu Tức chỉ có thể đáp ứng Quách Nhung, hủy bỏ hành trình mấy ngày sau ở thủ đô. Kỳ nghỉ còn mấy ngày, nếu ở thủ đô, vậy đến nơi khác, lúc này Quách Nhung nằm liệt, xua tay : “ nơi nào cũng thế, người đông lắm là tốt rồi.” Nàng sợ, nổi.

      Cuối cùng Thuần Vu Tức lựa chọn tỉnh H, đó là quê nhà mà và mẹ từng sống khi còn bé, là nơi lớn lên. Sau khi mẹ mất, được cha đón về, rất nhiều năm cũng chưa trở lại, có lẽ là muốn trở về mình. Lúc này đây, nhìn hai mẹ con bên cạnh, đột nhiên rất muốn đưa các nàng thăm quê nhà năm đó.

      Tình cảm nhớ nhà bỗng nhiên tràn ra, Thuần Vu Tức lập tức tìm vé máy bay, phát chuyến tỉnh H, phi cơ cất cánh vào bốn giờ sau, cho nên lập tức mang theo hai người thu thập hành lý sân bay.

      Lúc cao gầy và ục ịch tìm bọn họ nơi nơi, bọn họ ngủ ở máy bay. Hai gã tìm thấy bọn họ, gọi điện thoại cho Lệ Dạ, đám Thuần Vu Tức tới tỉnh H, ngồi xe trấn quê nhà của Thuần Vu Tức.

      “Đây là quê nhà của ? Nhìn hào nhoáng a, cũng có gì náo nhiệt, tôi còn tưởng rằng lão bản từ lớn lên ở trong ổ vàng.” Quách Nhung kéo hành lý đường cái trấn , Thuần Vu Tức cũng nhìn xung quanh khắp nơi, trong ánh mắt tràn đầy xác định. rời quá nhiều năm, rất nhiều cảnh tượng quen thuộc đều hoàn toàn thay đổi, rốt cuộc đây là thời đại biến chuyển từng ngày, nhà cũ, dòng sông, cầu , con đường năm đó, tất cả đều còn nữa.

      Thứ quen thuộc trôi , luôn dễ làm người ta thương cảm, Thuần Vu Tức nhìn chung quanh hết thảy, có chút trầm mặc. Quách Nhung thấy, ra ánh mắt với Quách Tiền, Quách Tiền làm dấu OK với nàng, tiến lên túm tay Thuần Vu Tức làm bộ đáng , “Ba, con rất đói a, sắp đói chết rồi!”

      Thuần Vu Tức lấy lại tinh thần, cũng có chút trọc đầu, quen ở thành phố lớn thuận tiện mau lẹ, ở nơi địa phương , các loại APP có thể mau lẹ tra tìm khách sạn, nhà hàng đều thể dùng, chỉ có tự bọn họ tìm chỗ ở.

      Sắc trời còn sớm, bọn họ lại mệt, cũng lo lắng tìm nhiều, chọn lữ quán gần đây, sau đó phi thường trùng hợp chính là chỉ còn lại phòng gian hai người.

      “Ai nha, có đám sinh viên tới bên này vẽ cảnh vật, mấy lữ quán chúng ta đều ở đầy rồi!” Bà chủ chuyện mang theo khẩu bản địa, mềm mại như là làm nũng. Quách Nhung nhìn lão bản, nghĩ cũng là người nơi này, có thể hiểu loại lời này hay .

      Thuần Vu Tức còn muốn tìm nữa, Quách Nhung và Quách Tiền đều mệt chịu , Thuần Vu Tức trừng mắt nhìn Quách Nhung cái, hận sắt thành thép, “Tôi đây phải còn suy xét cho !”

      Quách Nhung ngồi ở rương hành lý bắt chéo chân, “Đừng như vậy mà, chúng ta lại phải chưa từng ngủ cùng nhau.”

      Thuần Vu Tức nửa ngày nhớ ra việc này, “Chúng ta từng ngủ bên nhau khi nào?”

      Quách Nhung: “ máy bay a, đầu còn dựa vào ngực tôi đó bằng hữu, có mềm , dựa thoải mái ?”

      Từ lầu xuống là mấy nam nữ tuổi trẻ đeo bàn vẽ và quyển ký hoạ, đại khái chính là nhóm sinh viên tới vẽ cảnh vật mà bà chủ , bọn họ vừa lúc nghe được lời này, đều vui cười tò mò nhìn hai người. Thuần Vu Tức mơ hồ nghe thấy hai nữ học sinh thấp giọng : “Má ơi thức ăn cho chó gì vậy, tớ ăn, phi!”

      đè đè cái trán, “Thôi, được, nhanh vào trong phòng.”

      Quách Nhung vào phòng liền muốn lao lên giường, bị Thuần Vu Tức kéo lấy sau cổ, “Bôn ba ngày, cũng chưa tắm rửa lao lên giường cọ cái gì. Nhanh tắm rửa trước, tôi hỏi bà chủ mua chút đồ ăn.”

      Quách Nhung tình nguyện bị nhét vào phòng tắm. Từ khi có Thuần Vu Tức bên cạnh, lão Quách lôi thôi chưa bao giờ sửa sang mặt mũi thể bị bắt buộc trở thành tiểu mỹ nhân sạch ngăn nắp, luộm thuộm, thô lỗ người đều bị mài ít, mà con trai nhếch nhác bên nàng cũng trở thành đứa bé tinh xảo thơm tho —— nó chủ động chú ý học tập tác phong của ba ba.

      Thuần Vu Tức trở về, phát Quách Nhung tắm rửa xong, đầu còn ướt nằm ở giường ngủ rồi, Quách Tiền còn ở trong phòng tắm rửa. buông đồ ăn vừa mua, lấy ra cái khăn lông, xoa đầu Quách Nhung lúc, xoa tỉnh nàng.

      Quách Nhung mắt buồn ngủ mông lung, kéo khăn lông xuống, “Tiểu thư, phục vụ ôn nhu, tôi trả tiền.” xong nàng cực kỳ nhanh nhẹn lăn vào mép giường, thành công tránh kích của Thuần Vu Tức.

      Ba người thu thập cơm nước xong, Quách Nhung nằm ở giường ngược lại ngủ được. Nàng bò dậy tìm kiếm khắp nơi, Thuần Vu Tức kỳ quái hỏi nàng: “ lục lọi cái gì?”

      Quách Nhung: “Tôi tìm tấm card , chính là cái loại thẻ của tiểu thư bồi chơi vào đêm khuya tịch mịch, dù sao chúng ta cũng nhàm chán, bằng tìm mấy đến đánh bài?”

      Thuần Vu Tức ném cái gối đầu lên mặt nàng, đánh ngã nàng.

      Quách Tiền nằm giường phía Thuần Vu Tức, ngồi dậy thay ba ba chuyện, “Là ba con đẹp sao, mẹ còn muốn tìm chị khác?”

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Tổ hợp 3 người kỳ lạ, phụ nữ giống đàn ông, đàn ông lại giống phụ nữ. mỗi bạn Quách Tiền nhìn còn bình thường nhưng thực ra lại bình thường chút nào.
      levuong, heavydizzy, Hale2053 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 121. đường chạy tới

      Quê nhà Thuần Vu Tức cái thị trấn này tuy rằng náo nhiệt, nhưng còn có ít kiến trúc cổ thập niên trước chưa dỡ bỏ, xem như chỗ đặc sắc của địa phương, những sinh viên đó tới vẽ cảnh vật, chính là vẽ những nhà cũ đó.

      Ba người nghỉ ngơi cả đêm, dưỡng tốt tinh thần, ngày hôm sau dậy ăn cơm sáng, liền chuẩn bị thăm quê nhà Thuần Vu Tức ở lúc trước. Nhà Thuần Vu Tức ở vùng bên cạnh, cách trung tâm trấn có chút xa, có thể xem như làng phụ cận, bọn họ muốn còn phải ngồi xe.

      Muốn đánh xe thuận tiện như trong thành phố, nhưng có tiền là có thể muốn làm gì làm, cho nên nhờ sách lược tiền tài của lão bản, bọn họ thực nhanh tìm được xe đưa bọn họ .

      Thuần Vu Tức nhìn đường bên ngoài cảm thấy xa lạ, trong lòng mới vừa sinh ra chút cảm khái, nghe thấy Quách Tiền và Quách Nhung bên cạnh ăn đồ ăn vặt, phát ra tiếng răng rắc răng rắc.

      Quách Tiền: “Ba, ba có muốn ăn?” đứa gói đồ ăn vặt tới trước mặt Thuần Vu Tức, Thuần Vu Tức đành phải theo các nàng cùng ăn, vừa ăn vừa an ủi mình, hai ngày trước vận động quá liều, ăn chút đồ ăn vặt hẳn là thành vấn đề.

      Tới nhà cũ, Thuần Vu Tức phát , nhà cũ thế nhưng còn hoàn hảo, dù trải qua mười mấy năm gió cát xâm nhập, tường bên ngoài vẫn sai biệt lắm với lúc trước, hơn nữa mấy hộ gần đấy còn có người ở, dưới cây đại thụ cạnh đó có mấy người già kê ghế trúc ngồi chuyện phiếm.

      Quách Nhung và Quách Tiền ôm đồ ăn vặt chưa ăn xong theo phía sau Thuần Vu Tức, cùng nhau qua chỗ mấy người già chuyện, trong ánh mắt bọn họ, đến cửa tòa nhà cũ khóa kín.

      Thuần Vu Tức vừa mới chuẩn bị đẩy cửa, mấy người già phía sau có người bỗng nhiên dùng khẩu bản địa thét to tiếng: “Ai nha, nhà đó ai ở đâu, các người muốn tìm ai a?”

      Thuần Vu Tức lâu chưa giọng bên này, có chút quen, ngữ điệu hơi cổ quái trả lời: “Trước đây tôi ở nơi này.”

      Mấy người già đều giật mình nhìn , làm như trong nhất thời nghĩ ra là ai, chẳng bao lâu có bà cố nội đột nhiên : “Con là đứa bé nhà A Lan kia đúng ? lớn như vậy! Con còn nhận được ta , ta là Ngưu a bà ở nhà bên kia a.”

      Nơi này ít có người tới, nhận ra Thuần Vu Tức xong, mấy người già đều vây quanh lại, chỉ có thế, từ trong phòng ra mấy phụ nữ tuổi hơi lớn, đám người vây quanh ba người mồm năm miệng mười chuyện.

      “Lúc còn lùn như vậy, giống tiểu nương, giờ cao thế này, ở bên ngoài tốt ?”

      “Nhiều năm như vậy rồi, sao trở về nhìn cái, cái nhà cũ này lâu ai ở, cái khóa cũng hỏng rồi, ngày thường chúng ta có thời gian vào quét quét bụi.”

      “Đây là vợ và con a, mang các nàng về quê nhìn xem cũng tốt, các người kết hôn nhiều năm nga? Bé con lớn lên đẹp, giống lúc con còn nhau như đúc, xem cái đôi mắt này giống thế nào nga!”

      Mọi người mắng cho trận xong, cảm thấy mỹ mãn, lại tiếp đón bọn họ buổi trưa về nhà ăn cơm. Thuần Vu Tức lần nữa nhận hàng xóm quen mặt lúc tuổi , cuối cùng đáp ứng nhà Ngưu a bà ăn cơm trưa, sau đó mới thoát thân từ vòng vây, lôi kéo Quách Nhung Quách Tiền vào nhà cũ.

      Nhà cũ trống rỗng, cơ hồ thứ gì đều có, mặt đất phủ tầng bụi, gạch xen cỏ dại mọc đầy, mảnh hoang vu bất đồng với bề ngoài. vòng, tới trước cửa có khóa. Năm đó sau khi mẹ Thuần Vu Tức chết, mang tro cốt , đồ vật trong nhà này cha cũng chướng mắt, đa số cho người chung quanh, còn có chút ít muốn vứt, cùng với đồ đạc dọn, đều khóa ở phòng này.

      Thấy Thuần Vu Tức nhìn cái khoá cửa, Quách Nhung hỏi : “Thế nào? Muốn vào xem?”

      Thuần Vu Tức có chút thương cảm: “Đáng tiếc cái chìa khóa biết chỗ nào.”

      “Muốn chìa khóa cái gì.” Quách Nhung đẩy ra, tiến lên tay nắm khóa rỉ sắt, tay khác gõ gõ, liền phá được cái khóa cũ, “Được rồi.”

      Thuần Vu Tức: “……” Thủ pháp lão luyện chuyên nghiệp như vậy, thực hoài nghi bằng hữu này trước kia có phải còn từng kiêm chức nghiệp kỳ quái gì hay .

      Quách Tiền tiến vào trong phòng trước, căn phòng cũng nặng nề, bởi vì góc nóc nhà trong phòng bị vỡ, ngói rơi mặt đất, ánh mặt trời từ chỗ thủng chiếu vào, góc tường còn mọc rêu xanh.

      “Bên trong đó là cái gì?” Quách Tiền ngồi xổm phía trước ngăn tủ, tò mò sờ sờ những cái rương và ngăn tủ màu nâu đỏ.

      Thuần Vu Tức vén tay áo, lại tháo đồng hồ xuống, đặt vào trong túi quần, mới động thủ mở những cái rương đó ra.

      “Oa!” Quách Tiền ghé vào cái rương nhón chân nhìn vào trong. Quách Nhung cũng thò lại gần, phát cái rương này phủ đầy trang phục biểu diễn, có cho người lớn, còn có cho trẻ con.

      Thuần Vu Tức sờ sờ trang phục phía dưới rương màu sắc còn tươi đẹp, dựa vào bên cạnh rương hồi ức: “Mẹ tôi trước kia thích hát tuồng, khi còn quê nhà có đài diễn, ngày lễ ngày tết mời người hát, mẹ tôi ngẫu nhiên cũng .”

      thích nhất mẹ mình lúc ấy, mà vì chọc cho mẹ mình luôn buồn bực vui được vui vẻ, còn nho cũng mặc trang phục biểu diễn to rộng của mẹ, nhảy nhót ở giường. Khi còn lớn lên phi thường đáng , thân thể lại tốt lắm, dựa theo tập tục bên này, trong nhà mặc cho quần áo bé , như vậy dễ nuôi lớn. Mẹ tự làm quần áo, làm cho mấy bộ trang phục hí kịch , lúc ôm ra ngoài, các phụ nữ đều thích đùa , dỗ .

      Kỳ ngẫm lại, ở nơi lớn lên này, cũng chỉ có những hồi ức khó chịu. Nhưng nhiều năm qua cũng biết vì sao vẫn để ý, muốn trở về, có lẽ là muốn nhìn thấy cảnh còn người mất. Mà giờ trở về, là bởi vì Quách Nhung và Quách Tiền cho loại lực lượng đặc thù.

      Nhìn ít đồ vật cũ, trong phòng cũ cũng có gì đẹp, Thuần Vu Tức lần nữa đóng lại cái rương.

      “Vẫn phải làm cái khóa để khóa cửa lại.” Tuy hàng xóm chung quanh tới lấy mấy thứ này, nhưng còn có trẻ con nghịch ngợm, nhìn thấy khóa cửa bị mở, chạy vào bới loạn.

      Quách Nhung lấy cái khóa vừa rồi mình mở ra, ba lượng hai hạ đập đập, lại khóa trở lại. Thuần Vu Tức quá tin, dùng tay kéo kéo, thế nhưng động.

      làm thế nào?”

      Quách Nhung thần bí cười: “Đây là tay nghề độc môn nhà tôi.” Khi còn trong nhà nàng hỏng khóa, cha mẹ trầm mê đánh bạc cái gì cũng mặc kệ, nàng tự mình lăn lộn mù, cái khóa hỏng, có chìa khóa cũng dùng nhiều năm như vậy.

      Giữa trưa ở nhà Ngưu a bà ăn cơm, bà nổi lên hứng thú chuyện, năm đó mẹ Thuần Vu Tức hát tuồng, còn đến Thuần Vu Tức khi còn cũng mặc trang phục hí kịch, ngồi ở dưới đài chờ mẹ.

      “Là đứa bé ngoan ngoãn a!”

      “Tựa như đứa con trai này của hai người, đều ngoan ngoãn!”

      Bị nhiều người khen con trai và lão bản lớn lên giống nhau, Quách Nhung cũng , nhìn kỹ con mình và lão bản lâu, phát ra chất vấn từ đôi mắt: “Các người có chỗ nào lớn lên giống nhau? Sao tôi nhìn ra?”

      Quách Tiền lập tức mở miệng: “Mẹ, người đẹp đều lớn lên giống nhau, mẹ và con có tướng mẫu tử, con và ba có tướng phụ tử, cho nên các người có tướng phu thê!”

      Quách Nhung, Thuần Vu Tức: “……” Cái đứa bé lanh lợi này suy nghĩ cái gì, quả thực lòng Tư Mã Chiêu, người qua đường đều biết.

      Hai người liếc mắt nhìn nhau cái, tiếp lời, quay đầu cùng suy xét hành trình kế tiếp.

      “Còn muốn ở chung quanh hai vòng , ngắm phong cảnh?” Thuần Vu Tức hỏi.

      Quách Nhung: “Tôi xin trấn tìm cửa hàng internt, để tôi tự do chơi trò chơi hai ngày.”

      Quách Tiền: “Con cũng thế!”

      Thuần Vu Tức: “Các người sờ máy tính ngày chết sao? Ngày thường là tôi cho các người chơi trò chơi? được, kỳ nghỉ rất tốt, cần chút nhìn xem. Gần đây có cái đạo quan rất nổi danh, đưa các người bái kiến.”

      Quách Nhung vẻ mặt nản lòng, “Đạo quan có cái gì mà bái, còn bằng để chúng ta chơi trò chơi.”

      Quách Tiền: “Đúng đúng!”

      Thuần Vu Tức: “Bái lần, phù hộ các người sớm ngày thoát khỏi Lệ Dạ bệnh tâm thần kia dây dưa.”

      Quách Nhung giây đồng hồ đứng lên, “Được rồi, .”

      Quách Tiền cũng thần sắc nghiêm túc, “!”

      Quách Nhung: “Hắc, sao mẹ cái gì con cũng cái đó?”

      Quách Tiền: “Lần trước chị mà con dẫn chơi trò chơi , bản chất nhân loại chính là máy học lại.”

      Quách Nhung: “Là ba con đẹp sao, con chơi trò chơi mang theo thế nhưng mang chị ? Mẹ nhớ trước kia con phải như thế Quách Tiền.”

      Thuần Vu Tức gõ đầu các nàng cái, “Thôi, cần lại lôi tôi ra, cảnh cáo trừ tiền lương.”

      Ba người ở trấn lung tung, hai gã Lệ Dạ phái tới đường đến.

      Tuy rằng xuất sư bất lợi, nhưng Lệ Dạ cũng dễ từ bỏ, có khí vận thế giới thêm vào, ngược lại càng có cảm giác bị thế giới này bài xích, cho nên muốn làm gì cũng dễ thành công, bất quá việc thành do người, tin lần thất bại, nhiều lần vẫn thất bại.

      Thu được tin tức ba người Thuần Vu Tức chẳng biết đâu, Lệ Dạ đầu tiên là hoài nghi bọn họ nhận thấy cho người theo dõi, cho nên cố ý tránh né, vì thế dùng nhiều tiền thuê thám tử tư tra hướng của bọn họ, vất vả tra được, lập tức để hai gã đó chạy tới thành phố H.

      “Chỗ đó hẻo lánh, còn có ít quốc lộ bên cạnh có bóng người, càng bị theo dõi, tìm cơ hội đâm chết Thuần Vu Tức, ném vào trong núi chôn, bảo đảm ba năm mười năm cũng ai có thể phát .” Hai nam nhân tính toán xong, thuê chiếc xe tải, chuẩn bị dây thừng và công cụ gây án rồi .

      Thuần Vu Tức tuy rằng muốn đạo quan thăm viếng, nhưng trước đó vẫn để lại nửa ngày cho hai người bệnh nghiện trò chơi mạng. tìm cửa hàng internet ở trấn, ném hai người vào, sau đó an tâm thoải mái làm việc của mình. thuê xe, đạo quan khá xa, còn ở núi, bộ là có khả năng, nghĩ tới nghĩ lui tự mình thuê xe tương đối tiện.

      Nam nhân tinh xảo này thuê xe, nhìn xe người ta quá sạch , lại trực tiếp rửa xe, lăn lộn buổi trưa, trở về mạnh mẽ kéo hai người nghiện mạng ra khỏi trò chơi, mang theo các nàng cái trang trại cá ăn cơm.

      Lúc rửa xe, nơi đó còn có người khác cũng rửa xe, là đại hán cao tráng, hai người đều cảm thấy đối phương quen mặt, chuyện mới phát hai người là đồng học sơ trung, năm đó còn ngồi cùng bàn. Từ biệt nhiều năm, lúc trước cả hai đều là bé trai gầy yếu, bị đồng học khác cười nhạo, giờ người thân cao chân dài, người thân hình cao tráng, thay đổi thể lớn.

      Hai người nhiều năm gặp, còn rất cao hứng, đồng học của Thuần Vu Tức chính là dân bản địa, trong nhà mở trang trại cá. cực lực mời, Thuần Vu Tức thể cự tuyệt, cũng lôi kéo Quách Nhung, Quách Tiền theo.

      Người trưởng thành bàn cơm đương nhiên thể có rượu, mấy người uống rượu, ngày mai chuẩn bị đạo quan thăm viếng, đồng học cũ của Thuần Vu Tức liền vỗ ngực : “Haizz, sớm a, ba mẹ tôi cố định mỗi cuối tuần đều phải cúng bái, chú họ của tôi còn làm đạo sĩ ở đạo quan đó, có chứng nhận đạo sĩ nghiêm chỉnh, ngày mai chúng tôi đưa mọi người cùng ! Hôm nay ở nhà !”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :