1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 109. Buông váy xuống, lại là tiểu thư khuê các đoan trang

      Thế giới cũ của Quách Nhung so với thế giới này khác biệt lắm về thời đại, chỉ có khác biệt vài chỗ, như quê nhà nàng từ lớn lên và người quen biết tất cả đều có. có, trừ đôi cha mẹ thiếu bó nợ bỏ trốn và đám hồ bằng cẩu hữu cùng với đám kẻ thù lưu manh, nàng cũng còn ai khác có quan hệ thâm hậu.

      Cho nên lúc trước sở dĩ nàng lựa chọn ở lại thành phố C là bởi vì tìm nhà mình có kết quả, dưới tình huống lười phải chạy khắp nơi, tùy tiện tìm chỗ tiền thuê nhà thấp ở lại. Thế giới kia của nàng cũng có thành phố S, loại thành phố lớn này nàng từng , nhưng đối với nữ lưu manh ‘rắn độc ’ mà , vẫn là địa phương càng có thể phát huy —— bởi vậy, lúc này nàng đến thành phố S vẫn luôn tấm tắc khen ngợi thành phố lớn chính là đơn giản, ba năm thấy long trời lở đất.

      Con trai nàng bảy tuổi ngược lại biểu càng bình tĩnh hơn nàng, toàn bộ hành trình chọc chọc chọc di động, cần phải lại chơi trò chơi. dù chơi trò gì đều phải chơi đến giỏi nhất, tâm hiếu thắng này biết từ đâu tới.

      Quách Nhung: “Con trai nhìn tòa nhà bên ngoài kia, hình dạng này quá tao rồi!” Nàng quấy rầy thằng bé chơi di động, đẩy đầu nó để nó nhìn ra ngoài cửa sổ. Quách Tiền quay đầu nhìn, có lệ mà ừm ừm hai tiếng, tiếp tục xem di động.

      Quách Nhung: “Quách Tiền, con nhìn thấy tin tức bàn luận nóng bỏng gần đây sao? Người lớn mỗi ngày cầm di động biến thành ‘ chủng tộc cúi đầu’, khuyết thiếu giao lưu với các thành viên gia đình, như vậy tiếp tục thân tình đều tan biến.”

      Vẻ mặt Quách Tiền khó có thể miêu tả, rốt cuộc nhìn mẹ ruột : “Nhưng con lại phải người lớn.”

      Quách Nhung: “Ngày thường mẹ gọi con là ba ba nhiều như vậy là sao?”

      Quách Tiền trợn trắng mắt, chung quy vẫn tương đối sủng mẹ ruột này, buông di động xuống hỏi nàng: “ cho con xem di động, vậy mẹ muốn con làm gì?”

      Quách Nhung: “Muốn con trông túi của chúng ta, đừng để bị ai cầm , tối hôm qua mẹ ngủ ngon, bây giờ muốn ngủ bù.” Nàng xong liền tìm tư thế thoải mái chuẩn bị ngủ.

      Quách Tiền: “Con chính là trẻ con?! Bảo con trông hành lý để mẹ ngủ?”

      Quách Nhung: “Ha? muốn mặc quần da, muốn mình tự tích cóp tiền riêng, muốn nhà trẻ, mỗi ngày cùng mẹ lên mạng chơi trò chơi, lúc đó sao con mình là trẻ con? Nghe đây, nếu tự lựa chọn hưởng thụ quyền lợi làm ‘ người lớn ’, cũng phải gánh vác trách nhiệm.”

      Quách Tiền biết, cho dù mẹ mình lời lẽ chính đáng nhiều như vậy, tư tưởng trung tâm vẫn chính là muốn lười biếng mà thôi.

      Ngủ bù xong, Quách Nhung thần thanh khí sảng cầm theo hành lý xuống xe, đối chiếu địa chỉ tìm khách sạn, Quách Tiền chậm rì rì theo phía sau, bước chân lệt xệt. Quách Nhung xa nhìn lại thấy con tụt lại phía sau, lại trở về tới ôm lên.

      “Ai da ông trời con, là ngày thường cho con ăn quá no, nhìn xem con nặng thế nào, mẹ sắp nhấc nổi con.” Nàng hai bước cảm thấy quá nặng, hối hận, muốn ném đứa bé này xuống để tự mình , nhưng bạn Quách Tiền biết tính tình nàng, sớm giống như koala ôm lấy cổ nàng chịu xuống, hai người vẫn tư thế khôi hài này đánh xe khách sạn.

      Dù sao công ty chế tác Ma kiếm thiên hạ là số trong nghề, bởi vì lão bản nhà đó chỉ làm trò chơi, còn làm ngành khách sạn, đặt khách sạn cho các nàng cũng là của tập đoàn Ngụy thị. Là phòng đơn tiêu chuẩn, còn rất rộng thoáng, có TV, có phòng tắm, thậm chí còn có cái máy tính.

      Chị phục vụ dẫn đường cho các nàng chu đáo lại chuyên nghiệp giải thích: “ tầng bên này đều là người chơi trò chơi Ma kiếm thiên hạ lần này, riêng đặt máy tính trong phòng. Hy vọng mọi người có thể ở chỗ này vui vẻ.”

      Nhìn xem ý thức phục vụ này, người ta kiếm tiền ai có thể kiếm tiền? Quách Tiền bị thuyết phục, xông vào liền nhào đến máy tính. Quách Nhung túm chặt nó ấn lên giường, “Con ngủ trưa cho mẹ, ngủ bù buổi chiều xong mua quần áo , nếu ngày mai mặc xám xịt tham dự mất mặt!”

      Quách Tiền còn định giãy giụa, “Mẹ! Con chỉ đăng nhập vào trò chơi cái, con liên tục vào lâu! Con chơi!”

      Quách Nhung có tai như điếc, lấy chăn thuần thục cuốn con trai hai vòng, Quách Tiền giãy giụa được, ba phút sau hết hy vọng, năm phút đồng hồ sau ngủ rồi.

      Chờ nó ngủ, Quách Nhung cười hắc hắc, thong dong ngồi trước máy tính. Chỉ có máy tính thôi, tiểu tử muốn tranh với lão nương, con còn non hai mươi năm đấy.

      Quách Tiền ngủ trưa tỉnh lại, phát mẹ ruột chiếm cứ máy tính duy nhất trong phòng chơi trò chơi, tức khắc lộ ra ánh mắt khiển trách, Quách Nhung bẫng câu: “Đến đây , cho con lên trò chơi xem cái.”

      Nháy mắt chế phục đứa bé này, khiển trách biến thành chân chó.

      Buổi chiều mua quần áo, Quách Nhung nghênh ngang mang theo con trai vào cửa hàng trang phục xa hoa, nhìn vòng lại nghênh ngang ra ngoài, ra rồi biểu tình mới biến đổi, kinh hồn chưa định mà với con, “Mẹ ơi, những quần áo đó đắt đến chết, thực có người mua? Ngốc bức mới có thể mua.”

      Mới vừa xong nàng liền nhìn thấy bóng người thon dài mang kính râm che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, cầm theo túi lớn túi ra.

      Quách Tiền: “Oa, chị kia mua nhiều như vậy, có tiền a.”

      Quách Nhung: “Mắt con làm sao? Đó là đàn ông được , phải tất cả tóc dài đều là con , cũng như phải tất cả tóc ngắn đều là con trai.” Nàng túm mái tóc ngắn màu vàng rơm của mình lắc lắc.

      “Nhưng mà, muốn biến thành phú bà a.” Quách Nhung dắt con trai vào cửa hàng khác giá cả dễ thở hơn, “Con trai về sau con phải cố lên a, mẹ có thể biến thành phú bà hay , nửa đời sau có thể nằm chờ ăn hay , chỉ trông vào con.”

      Quách Tiền: “Được, vậy mẹ mua cho con quần da.”

      Quách Nhung: “Trong đầu con trừ quần da có thứ khác?”

      Quách Tiền: “Còn có áo da, mua ?”

      Quách Nhung mua cho nó bộ, mặc vào xong lại soái khí ngoài ý muốn, đại khái là bởi vì nó mới là bé trai đáng phải nam nhân dầu mỡ. Quách Tiền phi thường vừa lòng, sau đó ngọt đến được, nhìn Quách Nhung thay bộ quần áo khen nàng: “Mẹ mặc vào tựa như tiên nữ, siêu đẹp!”

      “Oa! Sao con lại có người mẹ xinh đẹp như vậy? Con hạnh phúc a! có ai đẹp hơn mẹ của con!”

      Lúc ngọt, là thời khắc Quách Nhung vui mừng cảm thấy đứa con trai này phí công nuôi dưỡng, rốt cuộc người phụ nữ nào hy vọng mình được khích lệ khen đẹp đâu, thể thân thể này so với diện mạo ban đầu của nàng vẫn tuyệt hơn, ngực ra ngực, chân ra chân. Cuối cùng nàng chọn cái váy và áo sơmi, cảm thấy mỹ mãn thanh toán tiền, sau đó còn làm tóc.

      Sáng sớm hôm sau, hai mẹ con mặc đến nhân mô cẩu dạng tinh thần vô cùng, so với trước đây mặc quần áo tùy tiện, tóc tùy ý lung lay, lê dép lê ngồi ở máy tính moi chân chơi trò chơi như hai người khác nhau, đường còn có ít người chú ý. là bởi vì bạn Quách Tiền khốc soái đáng , là bởi vì Quách Nhung váy ngắn gợi cảm cùng cánh tay xăm hình hoa.

      “Ừm mẹ nhìn xem, đến hội trường manga anime Hoa Hồ Điệp ngồi tàu điện ngầm này vừa vặn có thể tới, , chúng ta ngồi xe điện ngầm.”

      Quách Nhung mang theo con trai vào tàu điện ngầm, vừa vặn gặp được chuyến đông lắm, thành công tìm được hai vị trí ở cạnh cửa ngồi xuống. Nhưng vừa vào, bỗng nhiên ít người ùa vào, có người mặc áo thun in nhân vật manga anime, có người cầm túi lớn túi như khuân vác hành lý, còn có COS các loại nhân vật trong tiểu thuyết, trò chơi, manga anime, nháy mắt lại náo nhiệt lên.

      Nhìn vòng, Quách Nhung phát chị siêu sáng sủa.

      Chị đôi mắt hẹp dài, vẽ đường kẻ mắt có vẻ phi thường câu nhân, lông mi dài có thể đặt vài que diêm, mũi thẳng môi đỏ, ánh mắt lại lạnh lẽo, mặc bộ váy trắng, tựa như tiên nữ. Tiên nữ này là tiên nữ , phải tiên nữ giả như Quách Nhung được con trai thổi phồng ra. Tiên nữ này chỉ đẹp, còn rất cao, dù giày cao gót, cái chân dài kia cũng rất là khả quan, còn có cái eo , siêu vừa vặn.

      Quách Nhung nhịn được hướng về người ta huýt sáo thổi ra khúc nhạc uyển chuyển tao khí mười phần. Tiếng huýt sáo quá tao, người bình thường học nổi, là trò sở trường của Quách Nhung. Nếu nàng là nam, hoặc chị xinh đẹp đó là nam, vậy có thể tính là quấy rối, nhưng hai người đều là , vì thế huýt sáo thế này Quách Nhung yên tâm thoải mái.

      Chị trẻ xinh đẹp nghe tiếng huýt sáo, quay đầu nhìn lại, thấy Quách Nhung, bỗng nhiên ‘nàng’ khẽ cười, tức khắc là tiên tử hạ phàm trần, làm chúng phàm nhân nhìn ngây người người. Cười chút, ‘nàng’ xoay mặt nhìn về phía khác.

      ‘Chị trẻ’ xinh đẹp này —— đúng là đại lão nữ trang Thuần Vu Tức chuẩn bị đến đào góc tường, vì sao cười? Bởi vì quay đầu nhìn thấy em xăm cánh tay này có dáng ngồi hào phóng. Nếu mặc váy ngắn, ngồi gác chân như vậy có thể bị người ta nhìn cả quần lót, khéo lại thấy được. Thuần Vu Tức nghĩ ngợi nên qua nhắc nhở chút em hào phóng xăm cánh tay hay , liền cảm giác sau lưng có cái tay lông lá.

      Si hán tàu điện ngầm, sắc nam đáng khinh. Thiếu nữ xinh đẹp ngồi xe điện ngầm, đặc biệt là dưới tình huống người chen người này, thực dễ gặp kẻ quấy rối. Thuần Vu Tức đáy lòng nghĩ, vì sao vừa vặn hôm nay xe mình bị hỏng? Có thể là bởi vì gã sau lưng này vận khí tốt.

      xoay đầu, nhìn gã gầy còm đáng khinh đó. Gã thấy xoay đầu nhìn mình, trong ánh mắt có chút hoảng loạn, nhưng vẫn sắc đảm bao thiên tiếp tục vuốt, thậm chí Thuần Vu Tức còn có thể cảm giác được gã càng ‘ kích động ’. ra còn hơi hơi cứng lên để biểu tôn kính.

      Thuần Vu Tức tám hướng bất động, ngăn cản tay đối phương, mà là lộ ra cái cười ý vị thâm trường cổ quái, thò lại gần bên tai gã, dùng giọng nam trầm thấp từ tính hỏi : “Người em, có vừa lòng đại** sờ thấy sao? Thế nào, lớn hay ?”

      Là rất lớn, nhưng gã đáng khinh này, trước khi ‘ nữ thần ’ mở miệng cũng chưa ý thức được đó là thứ gì, đến giờ phút này, dại ra, héo, cả người đều sắp điên rồi. Giai? phải, vì sao giai lại đẹp như vậy? Chỉ số thông minh của gã rốt cuộc lần nữa chiếm lĩnh đỉnh cao, bắt đầu nghĩ: đúng vậy, ‘ nữ thần ’ trước mặt rất cao a, so với mình còn cao hơn, em bình thường có cao như vậy sao?

      “Leng keng —— Kim Tỉnh dừng ở……” Tiếng loa tàu điện ngầm vang lên, tàu điện ngầm chậm rãi dừng lại. Dòng người bắt đầu chuyển động, Thuần Vu Tức tay túm cổ áo gã đáng khinh, kéo nghiêng ngả lảo đảo, tới cửa tàu điện ngầm, nhấc chân dứt khoát nhanh nhẹn đạp gã ra ngoài. đạp này dị thường dùng sức, gã đáng khinh ngã mạnh mặt đất, phát ra tiếng động làm người ta thấy ê răng.

      Mọi người cũng biết xảy ra cái gì, thấy xinh đẹp túm gã đàn ông đá ra ngoài đều sợ ngây người, đứng bên nhìn hai người. Gã đáng khinh đau đến vặn vẹo, hoảng sợ nhìn đại lão nữ trang xua tay mỉm cười với mình, sợ đến tay chân cùng dùng, giãy giụa bò dậy chạy.

      Thuần Vu Tức trở lại khoang tàu, trong khoang còn chen chúc như vậy, đến bên hai mẹ con Quách Nhung, hơi hơi mỉm cười với các nàng, tiếp đó móc di động ra gõ chốc lát rồi cho Quách Nhung xem.

      Quách Nhung mơ hồ đoán được vừa rồi xảy ra cái gì, cảm thấy chị xinh đẹp này là thần nhân, thấy nàng chủ động tới, còn rất cao hứng, nhìn lên màn hình di động của ấy, kết quả bên viết: “ bạn, ngồi như vậy có thể bị người ta nhìn thấy quần lót.”

      Quách Nhung xem xét mình gác chân lên, chút do dự kéo con trai bên cạnh lên để nó ngồi ở trong lòng mình, sau đó để ra chỗ trống cho chị xinh đẹp ngồi, công đôi việc.

      “Cảm ơn người chị em.” Quách Nhung hứng thú bừng bừng bắt lời với người ta, “Aiz, vừa rồi xảy ra cái gì?”

      Thuần Vu Tức tiếp tục mỉm cười, gõ gõ gõ, dùng di động đánh chữ trả lời nàng: “Gặp kẻ biến thái, đáng sợ.”

      Quách Nhung: Thấy ánh mắt biến thái đó trước khi chạy trốn, phỏng chừng cảm thấy càng đáng sợ hơn.

      Thuần Vu Tức thấy nàng hỏi mình vì sao lời nào, cũng chủ động giải thích, chỉ dùng di động đánh chữ, “Đây là con trai sao? đáng .”

      Quách Nhung: “Đáng cái gì nha, phiền muốn chết, chờ sinh con biết, đúng là oan gia.”

      Thuần Vu Tức: “……” Sợ là tôi thể sinh.

      Quách Tiền đúng lúc làm trò: “Mẹ, con khát, muốn uống nước.”

      Quách Nhung: “Ba ba, con nhìn xem bây giờ mẹ chỗ nào lấy nước cho con? Lại chờ chút, đến nơi mua nước cho con.”

      Quách Tiền: “Nhưng mà con khát quá.”

      Thuần Vu Tức từ trong túi của mình lấy ra bình nước khoáng , đưa cho Quách Tiền, còn mười phần ôn nhu mà sờ sờ đầu nó, là phong phạm hiền thê lương mẫu.

      Quách Tiền cầm nước khoáng, nhìn Thuần Vu Tức, lại nhìn nhìn mẹ ruột mình, nghĩ thầm, mẹ của người khác sao lại ôn nhu như vậy? hâm mộ a.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 110. Buông váy xuống, lại là tiểu thư khuê các đoan trang

      Mẹ con Quách Nhung xuống tàu điện ngầm phất tay cáo biệt Thuần Vu Tức, ai đường nấy, Quách Nhung nghĩ thầm, thành phố lớn này chị trẻ xinh đẹp là nhiều, chất lượng cũng cao. Còn Thuần Vu Tức suy nghĩ, em xăm cánh tay này, hình xăm rốt cuộc là hoa văn gì? Thế nào mà cả đường cũng chưa nhìn đâu? Còn quá đẹp, lần sau có cơ hội suy xét cũng xăm cái.

      Sau đó hai người này ở khu hậu trường của hội trường Ma kiếm thiên hạ lại gặp gỡ lần nữa.

      “A, trùng hợp! Mỹ nữ cũng tới tham gia tuyên truyền Ma kiếm thiên hạ? phải cũng là đại thần của Ma kiếm ?” Quách Nhung suy đoán .

      Thuần Vu Tức cũng kinh ngạc, nghĩ tới bọn họ còn rất có duyên phận. vốn ngồi ở trong góc, bây giờ đứng lên, thướt tha lả lướt tới bên mẹ con Quách Nhung ngồi xuống, cười với các nàng, tiếp tục dùng di động đánh chữ, “Trùng hợp, cũng là người chơi đại thần trong Ma kiếm thiên hạ được mời? Tôi có thể biết ID của sao?”

      Lại tiếp cũng thảm, người chơi đại thần của Ma kiếm thiên hạ trong mười server tổng cộng ba mươi người tề tụ, trường chỉ có hai ‘ em ’, là Quách Nhung, là Thuần Vu Tức, có thân phận giả, là em giả.

      Quách Nhung nghĩ thầm, quá thảm, ba mươi đại thần chỉ có chị xinh đẹp lời nào này là . Thuần Vu Tức nghĩ thầm, quả nhiên thảm, ba mươi đại thần chỉ có em xăm cánh tay này là con . Đại thần khác thường thường nhìn về phía hai người nghĩ thầm, tốt quá thế nhưng có hai em , hơn nữa đều rất đẹp a! Tuy rằng trong đó người hình như làm mẹ, nhưng cũng ngại nhìn cho nghiện a!

      Hoạt động còn chưa bắt đầu, nhóm người bọn họ chờ ở hậu trường chỗ này dù sao cũng có việc gì, cơ hồ tám chín phần mười đều chú ý hai người Thuần Vu Tức và Quách Nhung, đương nhiên cũng dỏng tai nghe các nàng chuện ——biết ID rồi, về sau ở trong trò chơi có thể cùng chơi, vui vẻ nha.

      Quách Nhung ôm con trai, thoải mái hào phóng trả lời Thuần Vu Tức: “A, ID của tôi là ‘ Tiền vô cổ nhân ’.”

      Lời này vừa ra, nửa số người ở đây đều trầm mặc. Đại thần ‘ Tiền vô cổ nhân ’ này chính là người kỳ ba mà đàn ông nghe thấy trầm mặc, đàn bà nghe thấy thét chói tai. Khốc đến muốn chết, coi ai ra gì, tàn nhẫn độc ác, đó chính là đại bộ phận người chơi Ma kiếm biết đều xác định như thế.

      Đúng vậy, mọi người cam chịu đây là nam nhân. Ai biết, dưới da thế nhưng là em , hơn nữa hoàn toàn nhìn ra được dáng vẻ đáng sợ ở trong trò chơi, là cái loại để ý tới người đến bắt chuyện, thấy phiền còn trực tiếp vung đao giết người.

      Thuần Vu Tức cũng sửng sốt, ‘ Tiền vô cổ nhân ’ chính là đối tượng muốn đào góc tường mà? Trong trò chơi tốc độ phản ứng siêu nhanh, mức độ nhạy bén siêu cường, cảm thấy nếu cẩn thận bồi dưỡng nhất định có thể trở thành đại tướng. nhiều lần quan sát ‘ Tiền vô cổ nhân ’ chiến đấu với người khác hằng ngày, cảm thấy đây hẳn là cậu bé tuổi lớn nhưng tranh cường háo thắng, ngẫu nhiên còn có chút ấu trĩ. thực cho cái tát.

      Được rồi. Thuần Vu Tức nghĩ, kế hoạch có thay đổi, nhưng đào góc tường là vẫn phải đào. Căn cứ tâm lý tới cũng tới, mặc kệ nam hay nữ nhất định phải đào người về, bắt đầu quanh co lòng vòng hỏi thăm Quách Nhung để phỏng đoán nàng có đáp ứng chuyện đào góc tường này .

      Hai người đến hai câu, người trẻ tuổi nhìn hơn hai mươi, lớn lên còn tạm được tới, đeo cái balô ở bên vai, biểu tình còn có vẻ xấu hổ. đến trước mặt Quách Nhung : “Xin chào ‘ Tiền vô cổ nhân ’, tôi là ‘ Nguyệt lãnh thiên sơn kiếm sương hàn ’.”

      Quách Nhung: “…… A, là a.” Tuy rằng giả bộ ra hình ta dáng, nhưng đáy lòng Quách Nhung nghĩ, ai đây, ta biết sao?

      Nàng lặng lẽ liếc mắt nhìn con trai chơi di động bên cạnh, Quách Tiền nghe thấy tên ‘ Nguyệt lãnh thiên sơn kiếm sương hàn ’, liền hừ tiếng, rất là khinh thường.

      Tốt, hiểu, con trai có phản ứng này, thuyết minh hai bọn họ trong trò chơi có thù oán.

      Người trẻ tuổi vốn dĩ rất xấu hổ, nhìn thấy Quách Nhung tâm bình khí hòa màng hơn thua, trong ánh mắt ra thưởng thức và khâm phục. : “Tôi tới xin lỗi, tôi nghĩ đến là nữ, vậy là tôi hiểu lầm, thực xin lỗi.”

      Tuy rằng Quách Nhung biết xin lỗi cái gì, nhưng nàng vẫn nhận, hơn nữa rộng lượng : “Tôi tiếp thu, cần đặt ở trong lòng.”

      Người trẻ tuổi lập tức tăng nhanh độ hảo cảm với nàng, chủ động : “Vậy lần tới chúng ta có thể cùng nhau chơi trò chơi, lúc trước phải muốn đánh Mật quật bảo tinh sao, chỗ đó rất khó đánh, mấy ngày hôm trước tôi mới vừa đánh, chúng ta có thể lập đội, càng dễ đánh qua.”

      Quách Nhung vất vả ứng phó xong, quay đầu lại nhìn con trai, dùng ánh mắt hỏi nó, “Đó là ai?”

      Quách Tiền cạch cạch cạch đánh đoạn chữ cho nàng, Quách Nhung cầm di động nhìn nhìn đoạn giải thích có vài lỗi chính tả, rốt cuộc nhớ tới nhân huynh này đến tột cùng là nhân vật nào.

      Việc này lại tiếp là đoạn ân oán tình thù cẩu huyết, nhân huynh Nguyệt lãnh từ trước trong trò chơi có đạo lữ, hai người là đôi ân ái song túc song phi, nhưng về sau em kia biết thế nào coi trọng sát thủ kiếm khách ‘ Tiền vô cổ nhân ’ lãnh khốc, bắt đầu theo đuổi, ngày ngày ở trong trò chơi quấn lấy chuyện phiếm, còn muốn lập đội mang mình khu phong cảnh chụp ảnh.

      Bạn Quách Tiền khi đó mới sáu tuổi, bị em đó phiền đến khó chịu, nếu phải em này còn rất biết đánh nhau, có thể phối hợp với xoát tài nguyên, phỏng chừng trở tay đao giết đồng đội, ai bảo nàng ồn ào lại thực phiền. hờ hững như vậy, ngược lại em càng hăng hái. Quách Tiền cho đối phương mình mới sáu tuổi, em khanh khách cười ngừng, hài hước, còn muốn làm bạn , nhãi con sáu tuổi làm sao biết thế giới người trưởng thành đáng sợ, trực tiếp kéo đen người ta.

      Kết quả em cho rằng phát mình có đạo lữ mới như vậy, quay đầu trực tiếp chặt đứt với nhân huynh Nguyệt lãnh, nhân huynh Nguyệt lãnh vô cớ bị đội nón xanh, có khả năng bỏ qua sao? lại làm ra chuyện đánh bạn ngoại tình, liền tìm ‘ Tiền vô cổ nhân ’, dây dưa đoạn thời gian dài, Quách Tiền mỗi lần online phải cùng đánh lộn, cấp bậc Ma kiếm của nó chính là thăng cấp nhanh chóng trong đoạn thời gian đó.

      Làm mẹ ruột, ân oán tình thù lần này, nàng chính là quần chúng ha ha ha ăn dưa. Rốt cuộc ba người vai chính, con trai sáu tuổi từ đầu tới đuôi cũng GET được si nam oán nữ này, nó vẫn luôn quan tâm chính là ‘ vì sao đồng đội thể tử tế chơi game mà chỉ thích chuyện’, ‘ vì sao kéo đen đồng đội rồi bạn trai nàng lại chạy tới đánh nhau ’, ‘ những người lớn này có phải có bệnh hay ? ’

      Nguyệt lãnh thiên sơn là mở đầu, có trước, những chàng muốn đến bắt lời đều tới chào hỏi, có chào hỏi Quách Nhung, cũng có chào hỏi Thuần Vu Tức bên cạnh. Trường hợp rất náo nhiệt, Quách Nhung cũng quen biết ai, dựa vào phản ứng nhắc nhở của con trai ở bên cạnh, toàn bộ quá trình lăn lộn qua.

      vất vả hoạt động bắt đầu, bên trò chơi Ma kiếm thiên hạ đưa tới ít trang phục trò chơi, hy vọng bọn họ thay. Ở đây đàn ông cùng phòng lớn thay đồ, Quách Nhung tự nhiên ôm lấy Thuần Vu Tức: “, chúng ta phòng thay đồ , cùng nhau thay.”

      Thuần Vu Tức tuy rằng mặc nữ trang, nhưng lại phải biến thái, có ý tứ nhân cơ hội chiếm tiện nghi của ai, đánh chữ cho nàng: “ thay trước , tôi quá quen cùng vói người khác, chờ đổi xong tôi lại vào.” Xong rồi còn có cái hình mặt người siêu đáng .

      “Được rồi.” Quách Nhung cầm quần áo tiếc nuối mà . Kỳ nàng còn muốn so ngực với chị lần, tuy rằng chị này lớn lên đẹp, nhưng ngực lớn, nàng cảm giác ở phương diện này mình vẫn có thể vượt qua đối phương.

      Hoạt động đâu vào đấy được cử hành, so với Quách Nhung nghĩ còn thuận lợi hơn, bởi vì người quá đông, thời gian mỗi người phát huy đều quá dài, nàng trước làm chút luyện tập, lên đài cũng sai, cùng mọi người ngang qua sân khấu, thuận thuận lợi lợi tới giữa trưa, xuống đài nghỉ ngơi, nhân viên công tác mang theo đống lớn cơm hộp tới chia cho bọn họ.

      Cơm hộp phải cơm hộp bình thường, hương vị ngon vô cùng, từ bày biện tinh xảo và số lượng ít ỏi là có thể nhìn ra giá trị đắt đỏ.

      Nhân viên công tác là chị ôn nhu, đặc biệt thích bạn Quách Tiền, còn thêm cho nó chút trái cây sau khi ăn xong. “Hôm nay Ngụy tổng giám đốc chúng tôi cũng tới, ngài ăn cơm tương đối khó tính, cho nên hôm nay mọi người có lộc ăn, đều đặt theo thói quen của ngài ấy.”

      Chương trình buổi chiều cũng đơn giản, chiếu chương trình chiến đấu kinh điển của bọn họ, mỗi người vài câu, hoặc là chê bai hoặc là giải thích, thường thường khiến cho tiếng cười khắp nơi. Chỉ có chị xinh đẹp chuyện, nghe cổ họng của ấy thoải mái, bác sĩ dặn thể , vì thế ấy đánh chữ ở màn hình lớn giao lưu với mọi người, thực tế ấy an vị ở đó, câu cũng đủ cảnh đẹp ý vui, chút cũng cản trở mọi người nhiệt tình.

      Mỹ nhân quả nhiên là có đặc quyền, dưới đài chỉ nam sinh, nữ sinh nhìn thấy ấy càng kêu lớn hơn nữa, mảnh tiếng hô ‘ nữ thần ’.

      Buổi chiều hoạt động vừa kết thúc, Quách Nhung liền chuẩn bị mang theo con trai về, giữa trưa cơm hộp tuy ngon nhưng quá ít, nàng sớm đói bụng. Trước khi rời , nàng vào WC.

      Thuần Vu Tức cũng WC. Kỳ mỗi lần mặc nữ trang, khó chịu nhất chính là lúc WC, như mặc nữ trang, có thể dựa vào mỹ mạo xuất thần nhập hóa mà lộ sơ hở, nếu vào WC nam, khiến cho mảnh khủng hoảng —— tựa như bây giờ.

      đám các quý ông tiểu giống như hoàng hoa khuê nữ gặp đại sắc lang, đều đại kinh thất sắc, còn có người sợ đến mức tiểu lên giày. Mắt thấy trong đó còn có người chơi là khách quý Ma kiếm, sắc mặt hoảng sợ nhìn mình, Thuần Vu Tức muốn cứ như vậy quay ngựa, đành phải làm bộ mình nhầm, lại ra khỏi WC nam.

      Chỉ có thể WC nữ.

      Kỳ cũng còn được, rốt cuộc WC nữ là phòng riêng, nhìn thấy người khác, người khác cũng nhìn thấy tiểu như thế nào, giống WC nam. Vì thế liền tự nhiên rảo bước tiến vào WC nữ.

      Mọi người đều biết, WC nữ so với WC nam chỉ có mấy cái chỗ, ở chỗ dòng người đông đảo, so với WC nam càng chen chúc. Bên trong hai dãy cộng lại mười hai cái phòng WC, chỉ có WC có người, Thuần Vu Tức tiến vào mới phát khóa bị hỏng, cửa cũng đóng được. Nhưng mà làm hai phút, quá khả năng trùng hợp bị người ta nhìn thấy.

      cởi quần tiểu, Quách Nhung ngay lúc này lại tiến vào.

      Tất cả cánh cửa đều đẩy mở, chỉ có cái gian của Thuần Vu Tức khóa, vì thế……

      Thuần Vu Tức: “……”

      Quách Nhung: “……”

      Chị xinh đẹp, phía dưới váy là cái gì? Quách Nhung ở bên ngoài kéo cửa, tự hỏi vấn đề này.

      Thuần Vu Tức dừng chút, tiếp theo giống như có việc gì tiếp tục giải quyết vấn đề, buông váy, lại là tiểu thư khuê các đoan trang, ở bên trong làm xong, mở cửa ra, đối diện Quách Nhung bên ngoài mắt đầy hoài nghi, cười cười, ý bảo mình xong, nàng có thể vào.

      Quách Nhung nhìn theo đến bồn rửa tay, thấy nhìn gương soi mặt, tiếp theo từ trong túi lấy ra đồ trang điểm. Nhìn đến động tác nhanh chậm tự nhiên vô cùng, Quách Nhung thậm chí hoài nghi vừa rồi mình nhìn thấy có phải là thứ mình phán đoán ra hay . Nhưng mà, cái bọc to thế, rất khó nhìn lầm ?

      em từ gian bên cạnh ra, đứng ở bên Thuần Vu Tức rửa tay, nhìn Thuần Vu Tức, cũng lấy son môi ra trang điểm. Quách Nhung so sánh động tác của hai người, cảm thấy ‘ chị ’ xinh đẹp dưới váy hư hư thực thực có đại gia hỏa, so sánh với em chân chính, chỗ khác nhau duy nhất chính là, chị này so với em kia càng tinh xảo, càng có hương vị phụ nữ.

      Thuần Vu Tức trang điểm xong ra WC nữ, Quách Nhung tiến vào WC giải quyết vấn đề.

      phải, đó khẳng định là nam ! Nàng đột nhiên vỗ chưởng, hắc nha, là đại lão nữ trang a!

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đọc phần truyện này vừa tò mò hồi hộp đợi chương tiếp vừa thấy dễ thương quá
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 111. Trời giá rét, nên để Ngụy thị phá sản

      Quách Nhung giải quyết xong vấn đề cá nhân ra ngoài, phát đại lão nữ trang cũng vội chạy , ngược lại dịu dàng đoan trang đứng ở bên con mình, hình như đợi nàng.

      Quách Nhung qua, lấy ánh mắt hoàn toàn mới lần nữa đánh giá . Lúc trước nàng còn muốn so ngực lớn với người ta, ai biết người ta so với mình có chỗ khác lớn hơn. Thuần Vu Tức thoải mái hào phóng để nàng đánh giá, sau đó trả lại cho nàng cái cười điên đảo chúng sinh.

      Quách Nhung thấy lấy di động đưa ra, bên hàng chữ: “Tôi mời hai người ăn cơm, có việc muốn thương lượng.”

      Có người mời ăn cơm còn do dự gì nha, đương nhiên nhanh đáp ứng rồi. Quách Nhung dắt con trai: “Được a, bất quá trước, tôi chỗ xa hoa.”

      Thuần Vu Tức để bụng, gõ di động cho nàng xem: “ bữa cơm tôi mời được.”

      Quách Nhung: “ phải, cái chỗ như thế, bình thường đồ ăn đều ít, ăn ghiền, tôi sắp chết đói, tốt nhất tìm chỗ có thể ăn no, tôi và con trai ăn uống đều siêu tốt.”

      Thuần Vu Tức nghe lời, quả nhiên đưa các nàng nhà hàng, hoàn cảnh thanh tĩnh, đồ ăn ngon miệng, số lượng cũng ít. So sánh với Thuần Vu Tức tinh xảo ưu nhã, hai mẹ con Quách Nhung rất giống quỷ chết đói đầu thai, hơn nửa đồ ăn mặt bàn đều là hai người giải quyết. Thuần Vu Tức nhìn Quách Nhung gặm đùi gà, trong lòng còn rất hâm mộ —— muốn bảo trì dáng người hoàn mỹ, cầm nghiêm khắc ăn cơm theo cầu của trợ lý dinh dưỡng, cần bổ sung vừa đủ dinh dưỡng, loại ăn uống thả cửa cố kỵ này cần suy nghĩ.

      Kết cục của làm bừa chính là đến trung niên mập ra biến thành gã đàn ông dầu mỡ, Thuần Vu Tức chịu nổi như thế.

      Chờ ăn xong, Thuần Vu Tức lúc này mới mở miệng câu đầu tiên, : “Ăn xong rồi, bây giờ chúng ta chuyện.”

      thanh từ tính, là giọng thuần nam tính. Khó trách lời nào, chỉ dùng di động đánh chữ giao lưu, hóa trang có giỏi, khi mở miệng chuyện, vậy chính là đàn ông. Quách Nhung tận mắt chứng kiến giới tính, lúc này vẫn thực bình tĩnh mà xỉa răng, nhưng bạn Quách Tiền phòng bị, tròn xoe đôi mắt, cứng đờ nhìn Thuần Vu Tức.

      Vì sao chị ôn nhu ra lại là thanh con trai. tuổi này, còn chưa từng thấy đại lão nữ trang, hoàn toàn rồi loạn. Quách Nhung thấy phản ứng, mừng rỡ muốn mệnh, ở bên tai con mình: “Con xem, đây phải chị xinh đẹp, là trai a.”

      Quách Tiền: “……”

      Nàng cười trận, với Thuần Vu Tức: “ yên tâm, người chị em…… đúng, người em, chuyện của , tôi ra khắp nơi, giúp giữ bí mật, ăn ké nên chột dạ mà.”

      Thuần Vu Tức cười, vuốt tóc bên tai, “, tôi phải muốn với cái này.”

      Quách Tiền: “Đó là cái gì?”

      Thuần Vu Tức: “Tôi hy vọng có thể vào công ty tôi, tôi thực thưởng thức ‘ Tiền vô cổ nhân ’, gạt , lần này tôi tới tham gia hoạt động Ma kiếm thiên hạ, phần nguyên nhân rất lớn chính là vì .”

      Quách Nhung, Quách Tiền: “……”

      Hai mẹ con đồng thời lâm vào trầm mặc, sau đó Quách Nhung xua tay: “ được, tôi cự tuyệt.”

      Thuần Vu Tức nghĩ mình bị cự tuyệt, nhưng ngời đối phương dứt khoát như vậy, cũng hoảng hốt, bởi vì cảm thấy mặc dù có băn khoăn nghi vấn gì về hoàn cảnh công tác hay là vấn đề riêng tư khác, bọn họ đều có thể từ từ chuyện, chậm rãi giải quyết. Làm lão bản tốt, tin tưởng thành ý mình đào góc tường có thể đả động đối phương.

      khởi động hình thức chị tri tâm, hỏi: “ biết cụ thể có băn khoăn gì? Là đến từ phía chồng , hay là con trai hoặc là nguyên nhân tự thân? Hy vọng cần nhanh cự tuyệt như vậy. Đầu tiên tôi phải giới thiệu chút về công ty với , tên công ty chúng tôi tin rằng từng nghe, gọi là Trò chơi Bí đỏ.”

      Quách Tiền phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc. Trò chơi Bí đỏ ở trong ngành trò chơi là tồn tại kỳ ba, chính bọn họ làm trò chơi, hơn nữa làm hoạt động khác liên quan đến trò chơi, thí dụ như năm trước phòng làm việc của bọn họ tham gia thi đấu trò chơi quốc tế, lấy được tiền thưởng, lúc ấy còn khiến cho vòng trò chơi quốc nội oanh động. Tuy rằng quy mô thể so với tập đoàn Ngụy thị chế tác Ma kiếm thiên hạ, nhưng nghe địa vị bối cảnh cũng .

      Lý tưởng của Quách Tiền chính là về sau cũng mở phòng làm việc như vậy, cùng đám người chơi trò chơi, mang theo đám đồng đội như thần cùng nhau đại sát tứ phương, chơi cho sảng khoái. Giờ phút này cũng mặc kệ chị biến thành trai, trực tiếp đứng lên tỏ vẻ: “Ta ! Ta gia nhập!”

      Thuần Vu Tức hiểu ý tứ này, còn nhìn Quách Nhung cười: “ xem, con trai cũng hy vọng có thể gia nhập.”

      Quách Nhung ôm ngực, “ phải, ý tứ là nó gia nhập, phải tôi gia nhập.”

      Thuần Vu Tức: “Hử?”

      Quách Nhung: “Được rồi, tôi đây cũng ăn ngay , kỳ ‘ Tiền vô cổ nhân ’ cái tài khoản này, là của con trai tôi. Đúng, nghe lầm, chính là nó.”

      Thuần Vu Tức: “……???”

      “Nó mấy tuổi?” Thuần Vu Tức thu hồi tươi cười, biểu tình thể miêu tả.

      Quách Nhung: “Bảy tuổi.”

      Thuần Vu Tức: “Học tiểu học hay nhà trẻ thôi, với tôi nó là người chơi cấp đại thần?”

      Quách Nhung: “, nó học.” thực tế hai lần nàng có ý đồ ném ranh con này vào nhà trẻ, học phí cũng nộp, kết quả ranh con này có ngàn cách trốn học, khiến cho tâm thần và thể xác nàng đều mệt mỏi, mấu chốt là cuối cùng nó chịu học, học phí còn trả lại, đau lòng chết nàng.

      Thuần Vu Tức phán đoán ra đôi mẹ con này dối, cũng biết nên phản ứng như thế nào mới được. Nếu đây là , như vậy đứa này chính là thiên tài siêu cấp, nhưng mà, có quan hệ gì với đâu?

      “Quấy rầy.” . Cái gì đào góc tường, vẫn thôi , thuê lao động trẻ em là phạm pháp, vẫn cần thử chọc vào pháp luật, nếu bị cáo giác là phải ngồi tù, ngồi tù phải cắt tóc, tóc để dài như vậy cũng dễ dàng.

      Thuần Vu Tức tiếc nuối mà rồi, Quách Nhung túm con trai mình khóc chít chít về khách sạn nghỉ ngơi. Đối mặt với con trai uể oải bởi vì vấn đề tuổi tác mà xin việc thất bại, Quách Nhung đúng lúc giáo huấn cho nó tư tưởng ‘ đọc sách rất quan trọng ’.

      “Con xem, lão bản người ta vì sao cần con? Còn phải bởi vì con có bằng cấp, người ta ít nhất đều phải tốt nghiệp đại học, con xem con đến tiểu học cũng chịu , người ta muốn con mới là lạ đó.”

      “Nếu con chịu học, về sau cũng tìm được việc, hiểu ?”

      Bạn Quách Tiền ủ rũ cụp đuôi xong, biết nghĩ tới cái gì, đầy mặt suy tư.

      Quách Nhung: “Con có nghe ?”

      Quách Tiền: “Con hiểu rồi, nếu có bằng cấp, lão bản công ty nào cũng muốn con.”

      Quách Nhung: “Đúng! Cho nên là, có phải con nên ngoan ngoãn học a?”

      Quách Tiền: “, con hiểu ra con phải kiếm tiền tự mình mở công ty làm lão bản.”

      Quách Nhung làm ra xem thường: “Suy nghĩ nhiều quá rồi, con còn mở công ty, chúng ta nghèo như vậy, con lấy tiền đâu ra, cho rằng cha con là đại phú ông có di sản cho con kế thừa đấy.”

      như vậy Quách Nhung biết, thế giới này là truyện ngôn tình bá đạo tổng tài《Bảo bối thiên tài, mommy mang bầu chạy 》. Khối thân thể của nàng luôn nằm liệt trước máy tính chơi trò chơi, ăn các loại thực phẩm chiên dầu mỡ cũng chưa biến dạng, chính là thuộc về nữ chính, con trai nghiệt của nàng ấy ba tuổi có thể chơi trò chơi, sáu tuổi thành đại thần, đúng là của nam chính Lệ Dạ.

      Nhiều năm trước, Quách Quỳnh làm nữ phục vụ ở câu lạc bộ đêm, trong lúc vô ý gặp được tổng tài bá đạo Lệ Dạ bị hạ dược, cùng phong lưu lần, cứ như vậy châu thai ám kết, vì kinh hoảng mà từ chức rời , mình sinh hạ con trai.

      Đương nhiên, đây là nguyên bản nữ chính Quách Quỳnh trải qua, có nửa xu tiền quan hệ với Quách Nhung. Nàng cũng biết, bá tổng Lệ Dạ thức tỉnh nhân cách, khắp nơi tìm kiếm hai mẹ con các nàng.

      ……

      Lúc Lệ Dạ thức tỉnh nhân cách, đúng là giường, trong tay còn vuốt ve người mẫu dáng người nóng bỏng, làm được nửa. Có lẽ là bởi vì lúc rời khỏi thế giới trước, trường hợp cắt gà đó để lại ấn tượng quá khắc sâu, bộ vị nào đó thân thể theo bản năng cảm thấy đau đớn, sau đó vào thời khắc vi diệu nửa vời liền mềm.

      Nữ người mẫu kêu đến kinh thiên động địa, bỗng giọng tắt ngấm, hai mặt nhìn nhau với Lệ Dạ.

      Lệ Dạ mặt tối sầm, bò dậy từ người nàng, cầm lấy áo ngủ bên cạnh mặc vào, nhấc chân đạp nàng xuống, “Cút!”

      Nữ người mẫu tuy rằng khó chịu trong lòng, nhưng cũng dám cáu kỉnh với kim chủ, quần áo mặt đất cũng dám nhặt vội chạy mất.

      Lệ Dạ kéo áo ngủ ngồi ở giường hỗn độn, nhắm mắt hồi tưởng hết thảy về thế giới này. Sau lúc lâu, mặt , biểu tình sắc bén trầm đáng sợ dần dần buông lỏng.

      Thế giới này tình huống rất có lợi cho , biểu nhân cách của là tổng tài tuấn mỹ phi phàm, lại phong lưu nhiều tiền, tuổi còn trẻ tiếp nhận sản nghiệp gia tộc, là nhà giàu số quốc nội. Còn nữ chính bất quá là người bình phàm, còn sau khi xuân phong nhất độ sinh đứa con trai cho , tính toán thời gian, đứa con trai đó tại ít nhất cũng sáu bảy tuổi.

      Lệ Dạ thả lỏng dựa ra sau. Nữ nhân mà, chỉ cần có con, cái gì cũng nguyện ý hy sinh, đến lúc đó để cho người trở lại bên còn phải nhàng.

      Hơn nữa phải biểu nhân cách này, hấp thụ nhiều lần giáo huấn như vậy, quyết định lúc này lung lạc nữ chính, chỉ cần nhìn thấy nàng, bảo đảm có thể làm người đó mê luyến .

      Chải đầu tóc mình xong, thở ra hơi, lấy điện thoại ra gọi cho bí thư.

      “Đúng vậy, khách sạn Kim phố ở thành phố H tìm phụ nữ tên là Quách Quỳnh, ấy tại hẳn là làm phục vụ ở chỗ đó, còn có con trai mấy tuổi, tên là Quách Vọng Tây.”

      biết cốt truyện, biết nữ chính ở nơi nào, tìm nàng rất đơn giản.

      Nhưng đâu biết rằng, nữ chính từ tiểu bạch thỏ trong nguyên tác biến thành lưu manh xăm cánh tay, ở thành phố H quy quy củ củ làm phục vụ nuôi con, mà chạy tới thành phố C mang theo con trai trầm mê lên mạnh chơi trò chơi. Thậm chí nàng còn bỏ cả tên cũ.

      Nữ chính nguyên danh là Quách Quỳnh, nhưng Quách Nhung tỉnh lại ở trong thân thể của nàng, cảm thấy người khác gọi mình là Quách Quỳnh kỳ quái, hơn nữa chữ ‘ quỳnh ’ cùng với ‘ cùng ’ [cùng trong bần cùng = nghèo], nàng cảm thấy tốt lắm, cho nên dứt khoát đổi thành tên nguyên bản của mình. Thuận tiện nàng đặt tên cho con trai được tặng lúc xuyên qua cũng thực trực tiếp, là Quách Tiền, căn bản có tâm tư tinh tế như nữ chủ nguyên tác.

      Tên đúng, địa phương cũng đúng, đương nhiên là tìm hấy. Bí thư đến hồi báo, Lệ Dạ còn tin, “ có? Sao lại có? Lại tra, khẳng định là ở nơi đó.”

      Bí thư có khổ mà nên lời, nghĩ tới tiền lương cao của mình, vẫn phải . Nhưng lần, hai lần, ba lần vẫn tìm thấy, Lệ Dạ mới xác định, nữ chính cốt truyện bị thay đổi ở chỗ này.

      “Dù ở nơi này, chỉ cần biết tên ta, nhất định có thể tìm ra!”

      Tổng tài Lệ Dạ tàn nhẫn buông lời , kết quả nửa tháng còn chưa tìm được người, xấu hổ. Trong quá trình này, còn phát việc rất là bực bội.

      Ở trong cốt truyện nguyên bản, hẳn là hoàn toàn xứng đáng vai chính thế giới này, ưu tú ai có thể so sánh, công ty lớn nhất trong nước, cũng là nhà giàu số trong nước. Nhưng tại ở chỗ này lại phải như vậy, từ mọi thứ đệ nhất biến thành đệ nhị, nhà giàu số trở thành Ngụy thị.

      Ngụy thị? Đây là công ty từ nơi nào toát ra? tìm tòi tư liệu đối thủ, phát tập đoàn Ngụy thị có người đứng đầu trẻ tuổi nhất tên là Ngụy Tiêu, ngoài ý muốn quen mắt, hình như từng gặp ở nơi nào.

      trải qua quá nhiều thế giới, gặp quá nhiều người, suy nghĩ trong chốc lát mới nhớ ra, đây phải là hôn quân Tư Mã Tiêu sao, ở trong thế giới thứ nhất thoát ly khỏi tay , cướp nữ chính của ? cơ bản mặt mũi là giống nhau.

      Lệ Dạ nhìn ảnh chụp cười lạnh, được a, mối thù lúc trước còn nhớ , tuy rằng Ngụy Tiêu này phải Tư Mã Tiêu kia, nhưng cũng ngại phát hỏa khí ở người ta, chỉ trách ta lớn lên có cái gương mặt này.

      quyết định ăn được nữ chính thế giới này, đồng thời còn hung hăng đả kích Ngụy thị đó.

      “Trời giá rét, nên làm Ngụy thị phá sản.”
      Lee Đỗ, sabera.tran, Tiểu Ly 111114 others thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đọc phần này là k bít ai là n9 lun ặc ặc ....:yoyo27::yoyo27::yoyo27:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :