1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      biết bả ăn gì lớn lên mà mồm miệng độc . Nhưng mà mìn thít. :)):))
      heavydizzy thích bài này.

    2. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Khương tỷ này chắc là lên chí mạng 200% rồi :v phát nào kích phát đấy
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 99. Lại bắt đầu suy nghĩ phương pháp chia rẽ hai người

      Hai hoàng tử Lục, Thất tuổi còn , đều chưa cưới Vương phi, ra mang mỹ thiếp tới cửa, thuần túy là cùng các ca ca tới xem náo nhiệt, còn Dục Vương, đó chính là đầy mình quỷ, mình thế nhưng mang theo bốn mỹ thiếp tới.

      Khương Vũ Triều thực hoài nghi ngốc bức này phái nữ thích khách muốn mưu sát idol. Nàng nhìn nhìn bốn mỹ thiếp, cảm thấy các nàng mặc y phục rất có đặc sắc, xếp hàng dựa theo xuân hạ thu đông, làm cho nàng nhớ tới trong nguyên tác bốn thiếp thị sủng ái của Dục Vương, giai đoạn đầu suất diễn còn ít, Dục Vương luôn mang theo mấy người này ra ngoài tỏ vẻ.

      Vì thế nàng với Dục Vương: “Dục Vương điện hạ, bốn tỷ muội ngươi mang đến này, hình như có chút quen mắt?”

      Quả nhiên, Dục Vương cười ý vị thâm trường, “Nnàg đương nhiên quen mắt, các nàng là thiếp thị của ta, Đào Phong, Bích Sa, Quế Chi và Mộ Tuyết, các người lúc trước ở vương phủ phải vẫn ở chung rất tốt.” xong, mấy mỹ thiếp nhìn Khương Vũ Triều, đều nhấp môi cười khẽ.

      Tiêu Cẩm Nguyệt nguyên bản ở Dục Vương phủ yếu đuối ngây ngô, bị trắc phi khi dễ, còn bị sủng thiếp khi dễ, người khi dễ nàng bao gồm cả mấy kẻ này. Khương Vũ Triều hơi hơi mỉm cười, “Dục Vương đưa thiếp thị của mình tới đây hầu hạ Ngọc Lăng Vương, sợ là ổn.”

      Dục Vương: “Có cái gì ổn.” nâng bầu rượu lên rót ly rượu, “Tiền triều có Lý tướng đưa thiếp cho Chiêu đế, có Tống đại gia và Lang thượng thư tình cảm thâm hậu dùng chung thiếp, ta cùng với Ngọc Lăng Vương quan hệ thân hậu, vì sao thể đưa cơ thiếp cho ? Hơn nữa, nhìn dáng vẻ còn phải là thích thứ ta từng dùng quá.”

      Dục Vương vừa lời này, Lục, Thất hai hoàng tử bên cạnh xem diễn đều khẽ nhìn nhau. Tam ca hôm nay xem ra là chuẩn bị làm hai vợ chồng Ngọc ca khó chịu, loại lời này còn được, cho dù Ngọc ca tính tình tốt như vậy, chỉ sợ cũng phải tức giận.

      Khương Vũ Triều có chút xấu hổ và giận dữ vì bị nhục nhã, ngược lại tươi cười vi diệu: “Cũng phải là thể, nhưng Dục Vương đưa cơ thiếp của mình tới, người biết đến Dục Vương và Vương gia nhà ta thủ túc tình thâm, ai biết còn tưởng rằng Dục Vương là tự mình dùng được, dùng được mới tặng cơ thiếp cho người ta đâu.”

      Nàng bẫng câu, làm mọi người ở đây đều nhớ tới lời đồn Dục Vương được lúc trước, Lục, Thất hoàng tử lại nhịn được dùng ánh mắt khác thường nhìn Dục Vương. Oa, Tam ca đen mặt.

      Khương Vũ Triều: “Dục Vương là hào phóng, Vương phi có thể nhường cho người khác, cơ thiếp cũng có thể đưa cho người khác, đây chỉ là huynh đệ tình thâm, còn là săn sóc bọn tỷ muội trong phủ Dục Vương cuộc sống tịch mịch, muốn tìm nơi quy túc cho mọi người.”

      Dục Vương buông mạnh chén rượu, rượu chưa kịp uống đổ đầy đất, “Ngươi cái gì!”

      Khương Vũ Triều tươi cười đầy mặt, “Ta khen Dục Vương là người tốt mà.”

      Dục Vương: “Ngươi cho rằng bổn vương hiểu ngươi ám chỉ cái gì!”

      Khương Vũ Triều: “A? Hóa ra nghe hiểu được, vậy ta an tâm rồi.”

      Dục Vương cũng nhớ tới lúc trước những lời đồn đãi đó, nheo đôi mắt nhìn Khương Vũ Triều: “Lúc trước, lời đồn đãi là từ ngươi?”

      Khương Vũ Triều: “Con người ta thích lừa gạt ai, nếu Dục Vương hỏi, ta đây thẳng, việc này phải ta tiết lộ ra ngoài, bất quá chính là , nhiều người biết khó tránh khỏi để lộ bí mật, thể trách đến ta. Dù Dục Vương lấy tội danh hưu Tiêu Cẩm Nguyệt, Tiêu Cẩm Nguyệt cũng trăm triệu dám phỉ báng Dục Vương điện hạ.” như là .

      Lục, Thất hoàng tử nhìn về phía Dục Vương, ánh mắt càng thêm khác thường, hóa ra là như thế này a?

      Dục Vương: “Câm mồm, ngươi hồ ngôn loạn ngữ cái gì!”

      Khương Vũ Triều vừa lúc tương phản với Dục Vương phẫn nộ, ngữ khí tùy ý còn mang cười: “Đừng kích động, ta nhắc tới việc này là được.”

      Mắt thấy Dục Vương sắc mặt phi thường khó coi, hai hoàng tử trẻ tuổi lặng lẽ ngồi xa hơn, ở bên khe khẽ , “Oa, Vương phi tẩu tẩu hung, chút cũng sợ Tam ca, bất quá nàng và tam ca thẳng ra việc lúc trước như vậy, cũng sợ Ngọc ca tức giận sao?”

      “Ta tức giận.” Hề Trác Ngọc biết lúc nào ngồi xuống bên bọn họ, để chiến trường lại cho hai vị kia. Nhân viên và thủ trưởng trước mâu thuẫn, cũng hay gặp.

      Dục Vương có lời nào để với Khương Vũ Triều, quay đầu thấy Hề Trác Ngọc có vẻ chuyện đó liên quan đến mình, bất giác chói mắt, với : “Ngọc Lăng Vương là có trí tuệ, biết nghe Vương phi mình và nam nhân khác về quá vãng, có cảm giác ra sao a?”

      Hề Trác Ngọc bưng ly trà nhấp ngụm: “À, cái này a —— để bụng từng có được, chỉ để ý ngày sau lâu dài.” Cảm ơn mời.

      Dục Vương dương quái khí, “Ngọc Lăng Vương để bụng?”

      Khương Vũ Triều: “Vương gia nhà ta sao lại vì việc này mà tức giận, lại phải Dục Vương ngươi.”

      Dục Vương sắc mặt nặng nề nhìn bọn họ: “ giờ ngươi có chỗ dựa, cũng dám chèn ép ta.”

      Khương Vũ Triều: “Đúng rồi.”

      Lại tiếp tục nữa, khả năng nhịn được đánh người, Dục Vương đen mặt đứng dậy, chạy lấy người. Bốn mỹ thiếp biết làm sao, nhìn bóng dáng Dục Vương nhanh chóng rời , lại nhìn nhìn Ngọc Lăng Vương mỹ nhân như ngọc ngồi ở bên, biết nên đường nào. Nhưng Khương Vũ Triều cho các nàng cơ hội lựa chọn, nàng : “Còn đuổi kịp chủ tử các ngươi, ta liền gọi chó đến, trong phủ nuôi rất nhiều chó to, đặc biệt thích ăn thịt, lại thích người lạ.”

      Bốn mỹ thiếp sợ tới mức mặt còn chút máu, chạy bước đuổi theo Dục Vương.

      Trong phòng chỉ còn lại hai hoàng tử ăn dưa xem diễn. Thấy Khương Vũ Triều nhìn phía bọn họ, Thất hoàng tử sợ bị ngộ thương, vội vàng nhấc tay: “Tẩu tẩu tha mạng, ta chưa từng đưa mỹ nhân tới cho Ngọc ca.”

      Lục hoàng tử: “Ta cũng có, chính ta cũng có mấy cái mỹ thiếp, cũng đưa cho Ngọc ca.”

      Khương Vũ Triều cười : “Yên tâm, ta cũng phải đạo lý, hai hoàng tử là khách, ta dù sao cũng đối đãi các người như vậy. Hôm nay để các người chế giễu, tới, chiêu đãi chu toàn, tẩu tẩu rót cho các ngươi ly trà bồi lễ.” Hòa khí đến mức như phải nàng vừa rồi đấu khẩu, liên tiếp chọc tức ba người bỏ .

      Hai người xua tay chối từ, “ cần, cần!”

      Lục hoàng tử thích bát quái nhịn được hỏi: “Mới vừa rồi, Ngọc tẩu tẩu và Tam ca những chuyện đó, là ? Ta bảo đảm bậy, ta chỉ tò mò, Tam ca ……?”

      Lục hoàng tử này miệng rộng, bí mật gì cũng giữ nổi. Khương Vũ Triều : “ có gì mà khó , chính là , cùng ta qua được còn nơi chốn dây dưa ta, chính là bởi vì việc này.”

      Lục, Thất hoàng tử: “Oa ——”

      Thỏa mãn lòng hiếu kỳ, hai vị hoàng tử bao lâu cũng cáo từ.

      Hề Trác Ngọc rót cho Khương fan cứng ly trà, “Tới, uống ly trà nhuận họng đỡ khát.”

      Khương fan cứng: “Loại trận này cần.”

      Hề Trác Ngọc khó được cũng nổi lên chút hiếu kỳ, “Dục Vương phải là nam chủ của tiểu thuyết sao? có vấn đề này?”

      Khương Vũ Triều: “Quản tại có vấn đề hay , về sau tất cả mọi người đều cảm thấy có vấn đề.”

      Hề Trác Ngọc: “Ách, lừa bọn tiểu Thất? Vừa rồi phải thích gạt người?” Còn phi thường thành khẩn, đúng lý hợp tình, thiếu chút nữa cũng tin.

      Khương Vũ Triều giờ phút này cũng đúng lý hợp tình: “Xác em thích lừa gạt người, nhưng em chưa em gạt người. Ca ca, về sau phải chú ý, người càng mình lừa gạt, càng biết lừa gạt.”

      Hề Trác Ngọc lắc đầu bật cười: “Được rồi, tôi nhớ kỹ.”

      ……

      Dục Vương rời Ngọc Lăng Vương phủ, triệu hoán hệ thống online, hỏi lần thứ trăm: “Đường tình cản chếch ?”

      ràng tình so với kim kiên, thể dao động, ngươi còn với ta chếch ? coi ta là ngốc sao?”

      Hệ thống xanh hoá phải rất muốn chuyện.

      Dục Vương phát trận tính tình, lại bắt đầu cân nhắc phương pháp chia rẽ hai người.

      có được khí vận của những tiểu thế giới là thông qua nữ chính và ‘ cốt truyện ’ vận chuyển, đều hiểu biết những cốt truyện này là bởi vì cốt truyện của mỗi tiểu thế giới đều ngừng lặp lại, mỗi cách thời gian tái diễn từ đầu, lấy cái này chế tạo khí vận cần.

      Nhắm mắt hồi tưởng chút cốt truyện nguyên tác, Dục Vương nghĩ tới nữ phụ có thể sử dụng được. Ngạch bộ công chúa Nạp Sa, dựa theo nguyên cốt truyện, nửa năm sau nàng tới Lạc Đô kém rể, nàng coi trọng Ngọc Lăng Vương. Đúng là bởi vì nữ nhân này, nữ chủ trong nguyên tác mới từ bỏ Ngọc Lăng Vương, tại nữ chủ này tuy rằng công phu ngoài miệng lợi hại, nhưng rốt cuộc so được với Nạp Sa công chúa đanh đá có thể giết người.

      Nếu có thể làm Nạp Sa công chúa tới trước, giúp chế tạo cơ hội, nhất định có thể làm giữa hai người Hề Trác Ngọc và Tiêu Cẩm Nguyệt sinh ra khe hở, còn có thể làm Tiêu Cẩm Nguyệt hung hăng bị nhục nhã. Xem nàng có thể đắc ý bao lâu!

      Hệ thống xanh hoá: ngôn luận rất quen thuộc. Hoàn toàn muốn nhắc nhở, thậm chí còn muốn tự hủy nổ mấy đóa pháo hoa.

      Trong lúc Dục Vương ngầm làm việc, Khương Vũ Triều quen thuộc công tác, sinh hoạt của mình, như cá gặp nước. Mỗi ngày nàng có thể nhìn thấy idol, nhưng phải mỗi thời mỗi khắc đều cùng ở bên nhau, lúc nàng có việc gì thích ở trong phủ khắp nơi, sau thời gian vận động, thân thể rắn chắc ít.

      Cảm thấy mỗi ngày nàng lại quá mệt mỏi, Hề Trác Ngọc chọn cho nàng con ngựa, trong vương phủ đều nuôi tuấn mã cao lớn, thích hợp cho người mới học, riêng mua về con ngựa lùn ôn thuần.

      “Lão bản cho cái xe.” Hề Trác Ngọc nghiêm trang với Khương Vũ Triều.

      Khương Vũ Triều cũng nghiêm trang trả lời: “A, là BMW (bảo mã)! Công tác đãi ngộ tốt!”

      Hai người cùng nhau cười rộ lên, bọn hạ nhân bên cạnh thể hiểu được, biết rốt cuộc có cái gì buồn cười.

      Thu được lễ vật của idol, Khương Vũ Triều đương nhiên phải dùng, mời sư phó dạy thuật cưỡi ngựa, nàng học nhanh, quá mấy ngày có thể mình cưỡi ngựa chạy chậm. Có ngựa thay bộ, nàng cũng chỉ chuyển động chung quanh tẩm cung, đến nơi xa hơn.

      ngày, nàng cưỡi ngựa chạy xa hơn, lần đầu tiên gặp chuyện lạc đường. Chung quanh có hạ nhân, bọn nô tỳ cũng theo kịp, chỉ có nàng và con ngựa.

      A, còn có con chó phơi nắng.

      Khương Vũ Triều đột nhiên nhớ lúc trước idol như đùa, vạn nhất về sau lạc đường có thể hỏi đồng , cũng chính là hỏi mấy con chó này. Nàng đến bên cạnh con chó, nhìn chằm chằm nó trong chốc lát. Nàng hẳn là được idol dẫn dắt cùng nhận thức con chó này, nhưng những con chó này phần nhiều đều lớn lên giống nhau, nàng có vẻ phân biệt được.

      “Ừm…… Lão Đậu?”

      Chó nằm liệt dưới thái dương vẫn nhúc nhích.

      Xem ra phải, Khương Vũ Triều nhìn thấy lông trắng dưới bụng nó, lại thử hỏi: “Kem? Bơ?”

      Chó to nâng mí mắt nhìn nàng cái, trong lỗ mũi xì tiếng. Khương Vũ Triều quá xác định nó có thể nghe hiểu được hay , nhưng xuất phát từ tín nhiệm với idol vẫn hỏi: “Ta lạc đường, bằng hữu, ngươi có thể chỉ đường trở về cho ta sao?”

      Chó to bò dậy, ở phía trước.

      Ừ, idol gạt người, chúng nó xác rất thông minh. Nàng dắt ngựa theo phía sau con chó, thời gian, “Bằng hữu, đường này hình như đúng a, lúc trước ta qua nơi này.”

      Chó to quay đầu phun hơi, vẫn về phía trước, Khương Vũ Triều đành phải đuổi theo.

      Sau đó, trong mảnh đất trống ở rừng cây, nàng thấy cái trạm chờ xe —— cái loại nhà chờ làm thành căn nhà , mặt rộng mở, bên trong có tấm ván gỗ làn ghế có thể ngồi. Nhưng trạm này quá đơn sơ, cố tình mỗi chi tiết lại thể ra loại tinh tế nghiêm túc, ví dụ như phía dán lộ tuyến xe buýt viết tay, chợt nhìn rất giống như , nhìn kỹ, đều là giả vờ, chỉ có bản đồ dán ở bên, tựa hồ là bản đồ lộ tuyến trong vương phủ, từ điểm này, có ba đường có thể trở về điện chính bên kia.

      hề nghi ngờ, đây là bút tích của idol, nơi này rất có khả năng là chính làm. Nhưng vì sao muốn làm cái trạm có nhiều tác dụng tại đây, trong rừng cây có ai tới? Là vì hồi ức sinh hoạt đại sao?

      Tinh tế nhìn mỗi chỗ nơi này, Khương Vũ Triều ngồi xuống ghế gỗ. Ánh nắng tươi sáng, nàng phát ngồi ở chỗ này vừa lúc có thể làm hơn nửa thân mình đắm chìm trong thái dương, ấm dào dạt. Con chó to dẫn đường cũng , nằm ở bên chân nàng cách đó xa, cùng nàng phơi nắng.

      ……

      nên dùng cơm trưa, Vương phi còn chưa trở về, bọn nô tỳ theo cũng chưa thấy Vương phi.” Lão tổng quản hỏi: “Chủ tử, ngài xem có cần cho hộ vệ tìm các nơi trong phủ ?”

      Hề Trác Ngọc: “Nếu lạc đường, hẳn là ở chỗ đó, ta xem là được.”

      Chính cưỡi ngựa địa phương kia, ở bên cạnh rừng cây nhìn thấy con ngựa lùn cúi đầu ăn cỏ, liền khẳng định người ở bên trong, quả nhiên, theo đường vào, nhìn thấy Khương Vũ Triều ngồi ở đó phát ngốc.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 100. Nào có vợ chồng như vậy

      Khương Vũ Triều nghe được tiếng bước chân, nhìn thấy idol.

      Hề Trác Ngọc vẫy tay với nàng, cười : “Vương phi, trở về ăn cơm trưa.”

      Khương Vũ Triều đứng lên, “Ca ca, cái này là làm?”

      Hề Trác Ngọc tới nhìn cái trạm xe, “Là mấy năm trước ta làm, người khác cũng biết. Khi đó trong phủ ở phía tây xây kho hàng, ta cầm chút vật liệu gỗ, mình lén lút làm cái này, làm thực thô ráp.”

      Con chó phơi nắng ra vòng vòng ở bên chân , dựa gần chân lại nằm xuống. Hề Trác Ngọc sờ sờ nó, lại giơ tay chỉ tấm bản đồ phía dưới trạm, “Nếu tôi tới đón , có thể xem cái bản đồ này, hẳn là có thể tìm đường về. Nếu nhớ đường, có thể bóc bản đồ ra, lần tới rôi tờ mới.”

      Khương Vũ Triều sắp bị idol nghiêm túc này đáng muốn chết.

      “Nơi này trừ ca ca, thường xuyên còn có những người khác lạc đường tới đây?”

      Hề Trác Ngọc dứt khoát ngồi xuống, cũng vội , “Tôi ở chỗ này làm cái trạm như vậy, với người khác, còn có bị ai phát hay , ra tôi lắm.”

      Khương Vũ Triều: “Vậy, ca ca là bởi vì tưởng niệm cuộc sống đại, mới làm cái trạm này?”

      Hề Trác Ngọc thấy nàng đầy mặt thương mà nhìn mình, cảm thấy rất bất đắc dĩ. Là cái dạng này, fans luôn cảm thấy chịu khổ, nhưng kỳ chính cảm giác ra, chỉ cảm thấy ở nơi nào cũng khá tốt. giải thích: “Cũng phải hoài niệm đại, ban đầu chỉ ngẫu nhiên muốn tìm nơi ngồi mình, nơi này phơi nắng tốt, lại yên lặng, liền chọn nơi này, sau đó có ngày trời mưa, ta ở đây có chỗ trú nên bị ướt, liền muốn dựng cái lều có thể tránh mưa, trong quá trình làm đột phát kỳ tưởng, liền xây thành cái trạm.”

      Khương Vũ Triều gật đầu: “Sau đó ca ca cảm thấy trạm để tránh mưa, lại vẽ đường và bản đồ?”

      Hề Trác Ngọc cười: “Có phải cảm thấy hành vi này thực nhàm chán hay ?”

      Khương Vũ Triều: “, em sắp bị đáng muốn chết, trời ạ, thế giới sao có người đáng như vậy! Hôm nay cũng ca ca!”

      Hề Trác Ngọc: “Khụ.” Mỗi ngày bị fan cứng mặt đối mặt thổ lộ cuồng nhiệt, là cảm thấy da mặt mình cũng hơi dày chút.

      Khương Vũ Triều: “Bất quá, nơi này là địa bàn của mình ca ca, bây giờ bị em biết, phải quấy nhiễu ca ca thanh tĩnh sao.”

      Hề Trác Ngọc cười chớp chớp mắt với nàng, “ sao, và những người khác giống a, tôi cho giấy thông hành.”

      Khương Vũ Triều bị idol vô ý thức liêu trúng trái tim, nhưng thực nhanh nàng liền lấy tố chất fan cứng ưu tú bỏ thêm cho mình cái BUFF, đạp cho trái tim nhảy lên lại yên ổn về. Động cái gì mà động, ca ca trước mặt được lỗ mãng!

      Cùng lúc đó, hệ thống xanh hoá cho Dục Vương nhắc nhở —— “Đinh —— cảm tình chếch 5%.”

      Dục Vương cả kinh, “Cái gì?” Sao đột nhiên chếch ? đúng, phải sớm nên chếch sao, đây là hệ thống gạt người ?

      Hoài nghi mới vừa dâng lên, hệ thống lại thực nhanh bắn ra nhắc nhở —— “Đinh —— cảm tình chếch về 0, có chếch .”

      Dục Vương mặt tối sầm, “Ngươi định trêu đùa ta?”

      Hệ thống xanh hoá: Số liệu chính là biểu như vậy, trách ta sao?

      Dục Vương: “A, ngươi cho rằng ta còn tin tưởng ngươi?”

      bá, tin thôi. Hệ thống xanh hoá bảo trì trầm mặc, muốn làm hệ thống tốt tận chức tận trách nữa, nó nên làm hệ thống cẩu bức mới xứng với chủ nhân cẩu bức này.

      ……

      Ngày xuân đến, tuy rằng lạnh như trời đông giá rét, nhưng mưa dầm kéo dài cũng làm người ta cảm thấy ướt lạnh. Trong điện đốt lửa than còn chưa ngừng, taok gian tương đối khô ráo. Thời tiết như vậy, Khương Vũ Triều thể ra ngoài, nàng liền ở trong điện cầm bút vẽ. Bút than này cảm giác có chút giống bút chì, là Hề Trác Ngọc cho nàng dùng.

      Khương Vũ Triều vẽ thùng xe, bố trí bên trong, hình dáng bên ngoài, dùng vật liệu gì, còn có từng bộ phận ghép nối. Từ khi thấy cái trạm của Hề Trác Ngọc, Khương Vũ Triều vẫn luôn muốn làm điểm gì đó, cuối cùng nàng quyết định làm thùng xe đặt ở bên cạnh. Rốt cuộc ngày mưa ngồi ở kia trạm vẫn bị gió thổi đến, nếu có thể có thùng xe đóng kìn tốt rồi.

      Trước kia nàng muốn làm gì, cảm thấy có ý nghĩa còn lãng phí thời gian, nhưng sinh hoạt cùng với idol, là người phi thường ‘ lãng mạn ’, cho nên chậm rãi nàng cũng có chút biến hóa.

      Lan Kiều đốt ngọn đèn tới đây, “Chủ tử, ngài lại vẽ cái này a, cẩn thận trời tối tổn thương đôi mắt.”

      Khương Vũ Triều tùy ý ừ tiếng.

      Lan Kiều thăm dò nhìn nhìn, hiếu kỳ : “Chủ tử, rốt cuộc người vẽ cái gì a, hình thù kỳ quái, nhìn lại giống nhà ở, lại giống cái đình.”

      Khương Vũ Triều: “Là thứ ngươi biết.”

      Lan Kiều nhìn ra cửa đại điện, do dự giọng hỏi: “Chủ tử, tối nay Vương gia lại tới a?”

      Khương Vũ Triều ngẩng đầu nhìn nàng: “Thế nào, là lão tổng quản hay là ma ma bên kia nhờ ngươi tới hỏi?”

      đúngn đúng.” Lan Kiều lắc đầu, “Ta chính là lo lắng ngài a, chủ tử và Vương gia ràng ở chung tốt như vậy, sao buổi tối lại ngủ bên nhau, nào có phu thê dạng này?”

      Khương Vũ Triều: Cho nên phải phu thê.

      Nhưng quan hệ của nàng và idol lại thể cho người khác, những người khác cũng thể lý giải tâm tình của nàng. Nàng có thể bất kì nam nhân nào khác, nhưng thể idol, bởi vì đối với idol mà là chuyện thực bối rối. Idol chỉ cận đồng bạn, mà phải bạn lữ, cho nên nàng cần thiết giữ phân cách này, bảo trì phương thức ở chung nhàng mà sung sướng —— quan hệ khi phát triển thành luyến ái, luôn có nhiều, rất nhiều quy tắc làm người khó có thể tiếp thu, nghiêm khắc như là xiềng xích.

      Ở trong tòa điện bên cạnh, Hề Trác Ngọc buông sách, hôm nay tiến cung chuyến, có chút mệt mỏi, chuẩn bị nghỉ ngơi sớm.

      Tổng quản hầu hạ thử thăm dò hỏi : “Chủ tử, tối nay lại chỗ Vương phi?”

      Hề Trác Ngọc: “Ừ, .” Buổi tối chạy đến chỗ fan cứng người ta, cũng phải lưu manh a, ngủ với fan.

      Tổng quản thở ngắn than dài, “Vương gia, ngươi như vậy, Vương phi khổ sở.”

      Hề Trác Ngọc có tai như điếc, rung chăn lên, “Ngươi xuống nghỉ ngơi .”

      Tổng quản: “Chủ tử, có phải ngài có cái gì bất mãn với Vương phi , chẳng lẽ để ý những chuyện trước đó của nàng?”

      Hề Trác Ngọc: “ có, nàng rất tốt, ta rất…… thích.”

      Tổng quản , “Nếu ngài cũng thích Vương phi, vì sao phải xa cách nàng như vậy? Ta thấy ban ngày người chỉ tìm nàng chuyện, còn thường xuyên tặng lễ vật, ban đêm sao lại ?”

      Hề Trác Ngọc thở dài, “Ngươi hiểu.” Vương phi tận chức tận trách, hoàn toàn coi mình như thần tượng, nếu có ý tưởng gì khác, Tiểu Khương nương khẳng định được tự nhiên, cho nên như vậy tốt rồi.

      Tổng quản xác hiểu, nhưng thấy chủ tử định thay đổi chủ ý, đành phải ra.

      Hề Trác Ngọc nằm ở giường, nghĩ những lời tổng quản vừa , nhất thời ngủ được. Cảm giác của với Khương Vũ Triều thực phức tạp, ở thế giới này cảm giác độc vẫn luôn biến mất, chỉ cảm thấy dường như mình là hồn dã quỷ, phát Khương Vũ Triều, loại độc này dần dần bị nàng mang . Nếu thích, xác là thích nàng, nếu thích ‘ fan ’ này, tuyệt quan tâm trợ giúp như thế, thậm chí làm đối phương trở thành Vương phi của mình.

      Nhưng nếu để tiến thêm bước nữa, cùng nàng tình nam nữ, trong lòng lại rất ràng như vậy được. Chính biết nên thế nào, người ta đối với cũng có tâm tư khác, sớm rồi. Loại chuyện này, nên nghĩ nhiều.

      “Cốc cốc cốc ——”

      “Chủ tử, ngài ngủ chưa?”

      Nghe bên ngoài truyền đến thanh người hầu, Hề Trác Ngọc đáp: “Chuyện gì? Tiến vào .”

      Tiểu thị chạy vào, “Chủ tử, hôm qua Hồng Lệ phải sinh ổ chín con chó con sao, mới vừa xem, lại phát , chúng ta tìm mấy nơi, ở bên hồ chỗ cái mương cỏ lau, nhìn thấy ổ chó con. Nếu đặt ở đó mặc kệ, đêm nay trời mưa, ngày mai cái mương liền bị ngập, chúng ta muốn đưa chó con đổi đến chỗ khác, Hồng Lệ lại chịu cho chúng ta tiếp cận, chúng ta cũng biết nên làm gì bây giờ.”

      Hồng Lệ là con chó mẹ ngày xưa trông cửa chính, phi thường hung hãn, cũng khó trách nhón người hầu chuyên môn nuôi chó này dám hành động thiếu suy nghĩ.

      Hề Trác Ngọc mặc quần áo, phân phó: “Đốt đèn lồng, theo ta nhìn xem.”

      Bên này trong điện của có động tĩnh vang lên, Khương Vũ Triều bên cạnh liền phát . Nàng còn chưa ngủ, dưới ánh đèn vẽ bản vẽ, nghe thanh đẩy cửa sổ ra nhìn nhìn, trong bóng đêm nhìn thấy mấy ngọn đèn từ bậc thang xuống, tới bên hồ cách đó xa. Bóng người trong ánh đèn kia, dù cách xa nàng cũng nhìn ra được là idol của mình.

      “Phát sinh chuyện gì?” Khương Vũ Triều buông đồ, rửa bút rửa tay, cũng đứng dậy ra ngoài.

      Lan Kiều chạy tới, “Đó là Vương gia? Buổi tối bọn họ làm gì? Ta hỏi chút.”

      Khương Vũ Triều: “ cần, ngươi đốt đèn lồng cùng ta tới.”

      Nàng cũng mang những người khác, chỉ mang theo Lan Kiều đuổi theo Hề Trác Ngọc.

      “Sao lại tới đây, muộn như vậy còn nghỉ ngơi sao?” Hề Trác Ngọc phát giác nàng tới, dừng bước chân tại chỗ đợi nàng.

      Khương Vũ Triều: “Còn chưa ngủ, ca ca đây là muốn đâu, có phải xảy ra chuyện gì?”

      có việc gì, nếu muốn xem cùng nhau tới .” Hề Trác Ngọc vừa vừa việc này với nàng.

      Khương Vũ Triều khó hiểu hỏi: “Con chó to đấy cái sau muốn ngậm chó con đến nơi nguy hiểm như vậy? Là cảm thấy ổ an toàn, muốn đặt chó con tới chỗ an toàn?”

      Hề Trác Ngọc lắc đầu, “ phải, nó thực thông minh, biết nơi đó bị nước ngập, ngậm chó con tới đó là vì muốn đuối chết bọn nó.”

      Khương Vũ Triều: “…… Vì sao?”

      Hề Trác Ngọc: “Có thể là bởi vì những con chó con có vấn đề gì, có thể nó thai sinh quá nhiều, có thể là nguyên nhân khác, tôi cũng , nhưng chuyện này phải lần đầu tiên xảy ra, từ trước ngẫu nhiên cũng có chó mẹ làm như vậy, còn có chó mẹ cắn chết chó con mới vừa sinh ra.”

      Mưa phùn rào rạt, bung dù, người như cũ treo đầy bọt nước, đèn lồng bị gió thổi ngừng đong đưa, ánh nến bên trong cũng lay động theo. Ánh đèn cũng sáng ngời, chỉ có thể khó khăn lắm chiếu sáng ở bên chân, cách đó xa bụi cỏ lau đắm chìm trong mảnh đen nhánh.

      Khương Vũ Triều nghe thấy hai tiếng chó sủa, là cái loại tràn ngập cảnh cáo. Bên cạnh Hề Trác Ngọc gọi hai tiếng: “Hồng Lệ? Hồng Lệ lại đây!”

      Từ bụi cỏ lau chạy ra cái bóng đen, con chó to dẫm nước bùn tới, kêu hai tiếng với Hề Trác Ngọc, có địch ý, như là chào hỏi.

      “Mày ngậm bọn chó con đến nơi đây làm gì? , mang ta tìm bọn nnó.”

      Chó mẹ động, kêu ô ô. Hề Trác Ngọc ngồi xổm xuống xoa xoa đầu, như an ủi trẻ con, “ có việc gì, Hồng Lệ phải lần đầu tiên làm mẹ sao? Đừng sợ, bọn nó đều từ từ lớn lên.”

      Chó mẹ vẫn ô ô, Hề Trác Ngọc trực tiếp kéo nó về bụi cỏ lau, nhóm người hầu muốn cầm dù đuổi theo, chó mẹ lại hung ác sủa về phía bọn họ. Nhóm người hầu sợ dừng lại, Hề Trác Ngọc : “Các ngươi ở chỗ này chờ là được.”

      “Nhưng mà, chủ tử, mưa.”

      “Mưa lớn, có việc gì.”

      Khương Vũ Triều lấy cái dù đuổi theo, che cho Hề Trác Ngọc.

      Chó mẹ sủa về phía nàng, Hề Trác Ngọc lại xoa lỗ tai nó, “Thôi nào, sủa, là thê tử của ta, để nàng cùng nhau đến .”

      Chó mẹ: “Gâu gâu gâu!”

      Hề Trác Ngọc động tay khép miệng chó lại, cho nó hung dữ. Nghe con chó ủy khuất ục ục, Khương Vũ Triều thậm chí có ảo giác mình tranh sủng thắng lợi.
      Lierose DuDu, Lee Đỗ, sabera.tran22 others thích bài này.

    5. quynhkongu

      quynhkongu Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      37
      Nghe câu “Thế tử của ta” eo ơi ngọt chết mất

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :