1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      con đường dỗ thê đây mà, đường còn xa quá mà, hu hu,
      Khủng Long, Hale205heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 68. Ngươi bọc lấy ta là có ý gì

      Lúc tâm tình tốt Phượng Trì thích ngồi ở nhánh cây ngô đồng to nhất nhìn lên bầu trời đêm, đêm nay ngồi nhánh cây, nhìn minh nguyệt sáng tỏ, bỗng nhiên có hứng thú, lấy phượng cầm ra chuẩn bị đàn khúc. Ngay lúc ấy, nghe thấy tiếng đàn đứt quãng.

      Phượng Trì: “……” tiếng đàn khó nghe quen thuộc cỡ nào, hôm nay bị thanh này tra tấn cả buổi trưa, vừa rồi, thanh thành làn điệu kia còn ở bên tai quăng , nhiễu nửa đêm ngủ được chạy ra nhìn ánh trăng muốn thay đổi tâm tình, kết quả thanh nhiễu người này lại tới nữa.

      xuyên qua cành lá ngô đồng rậm rạp nhìn xuống, quả nhiên nhìn thấy Lục Lâm Sinh kia ngồi ở dưới gốc cây. Tuy rằng cách xa, nhưng Phượng Trì vẫn là có thể tinh tường thấy Lục Lâm Sinh và Bạch Lăng ngồi ở chỗ đó đánh đàn, lắng nghe.

      Làm thiếu tộc trưởng của tộc phượng hoàng, Phượng Trì đương nhiên biết hai vị khách nhân này đến, tuy rằng tính tình kiêu ngạo quá thích phản ứng với ai, nhưng đối với Bạch Lăng, nhi cuối cùng của tộc bạch long, vẫn có hai phần đáng thương…… nên có hai phần đáng thương này, nếu cũng nhất thời mềm lòng đáp ứng dạy Lục Lâm Sinh đánh phượng cầm, làm cho lỗ tai mình điếc buổi trưa.

      Thiếu tộc trưởng Phượng Trì tôn quý kiêu ngạo, thiên phú nhạc tốt, chịu nổi nhất là những tiếng nhạc lung tung rối loạn, đối với Lục Lâm Sinh loại người có thiên phú nhạc bình thường này, quả thực ghét bỏ đến muốn mệnh, nhẫn nại tính tình dạy hai canh giờ thả người .

      Đàn thành như vậy, quỷ mới nghe tiếp được. Phượng Trì nghĩ thầm.

      “Bốp bốp bốp! Hay, đàn hay, so với vừa rồi rất có tiến bộ, so với thiếu tộc trưởng lúc trước chúng ta thấy đó còn dễ nghe hơn!” Phượng Trì nghe thấy bạch long dưới tàng cây như vậy.

      Phượng Trì: “……” Cái thứ vớ vẩn gì, tai điếc sao? Long tộc quả nhiên chính là có tiết tháo như vậy, ai cũng có thể mở to mắt dối, vì theo đuổi đối tượng mà biết xấu hổ, lời dối gì cũng được. Phượng Trì cảm giác mình bị vũ nhục, căm giận ôm phượng cầm, thiếu chút nữa nhịn được nhảy xuống, đến dưới tàng cây đập cho đôi cẩu nam nữ kia thanh tỉnh lại, thế nhưng dám bôi nhọ như vậy.

      “Được rồi, đối phương là khách, tha thứ cho bọn họ ngu xuẩn, cần so đo cùng bọn họ.” Phượng Trì hít sâu hơi lẩm bẩm, ngay sau đó lại nghe thấy dưới tàng cây, Lục Lâm Sinh bắt đầu đánh đàn.

      Nơi này ở nổi nữa, ôm phượng cầm quý của mình trở về ngủ, kết quả cả đêm cũng thể nào ngủ ngon, trong mộng đều là tạp khó nghe đó, làm cho sáng sớm dậy có chút bực bội, lúc gặp hoàng vương nhịn được hỏi bà: “Hai người kia, khi nào ? Làm cho bọn họ sớm chút.” chịu nổi tạp ô nhiễm này.

      Hoàng vương kinh ngạc nhìn về phía , chợt kéo mặt xuống răn dạy: “Nhìn xem con gì vậy, người tới là khách, mặc dù chúng ta muốn tránh họa thể giúp đỡ Bạch Lăng, cũng thể vô tình vô nghĩa như thế, con sợ đến tránh còn kịp như vậy, ta dạy con như thế này sao?!”

      Bị thân nương ập xuống mắng trận, Phượng Trì thiếu chút nữa ủy khuất đến chết, lười giải thích, hừ tiếng liền thở phì phì ra ngoài. Chưa bao lâu, gặp gỡ Lục Lâm Sinh. cảnh giác nhìn đối phương, “Ngươi lại tới làm gì, ta dạy, ta rất bận.”

      Lục Lâm Sinh lấy ra phượng cầm ngày hôm qua tùy tay đưa cho đó: “Đứt dây đàn, thỉnh ngươi hỗ trợ nối lại.”

      Sợi tơ mềm này, là dùng loại ruột cá Sơn chế thành, dùng lực tay đến mấy trăm cân là có khả năng làm đứt, hoài nghi nhìn Lục Lâm Sinh, “Ngươi lấy cái dây đàn này làm gì, câu Côn Bằng sao?”

      Bạch Lăng tới, thấy này hai người ngồi cùng nhau, Phượng Trì vẻ mặt ghét bỏ tự lắp dây mới cho phượng cầm, ngắn gọn vài câu phải thay như thế nào, Lục Lâm Sinh ở bên nhìn phượng cầm trong tay , biểu tình mặt bình thường —— trừ Bạch Lăng, đối với ai đều có hình dáng này.

      Đây chẳng lẽ là kết giao bằng hữu sao? Bạch Lăng hỏi Lục Lâm Sinh, Lục Lâm Sinh cười : “Đương nhiên phải bằng hữu.” Với , thế giới này tồn tại bằng hữu cái gì. thực tế, phượng hoàng loại sinh vật này, huyết nhục còn rất hấp dẫn , nếu phải vì Bạch Lăng, chừng ăn phượng hoàng nơi này, ăn hết hoàng vương bên trong kia, nhưng tiểu phượng hoàng này, hẳn là có thể ăn.

      Lục Lâm Sinh từ ý nghĩa nào đó mà càng giống ma, bất quá khác với ma chính là, có lý trí, có thể khắc chế dục vọng cắn nuốt trong thân thể. Bây giờ ở chỗ này ăn phượng hoàng, Bạch Lăng có phiền toái, ăn. Đồ ăn nơi nào cũng có, về sau cũng phải có cơ hội. Nếu về sau có cơ hội thích hợp, đương nhiên ăn những đồ ăn nhìn qua cũng tệ lắm này, cho dù tay còn cầm phượng cầm người ta đưa cho, động miệng đến ăn cũng có nửa điểm ngượng ngùng.

      Trưa hôm đó, hoàng vương lại gọi Bạch Lăng đến, trịnh trọng cho nàng bộ áo giáp thuần trắng. “Đây là năm đó vị tiền bối bạch long tộc gả vào Thần Mộc Sơn lưu lại, chi đó của bọn họ lưu lại hậu đại, may mắn áo giáp vẫn luôn đặt ở trong tộc ai kế thừa, ta riêng lấy ra cho con, hy vọng con có thể tránh thoát lần kiếp nạn này.”

      Bạch Lăng vuốt áo giáp mềm màu trắng, đây đủ để gọi là bảo vật, hoàng vương có thể làm chủ đưa nó ra cũng dễ dàng. Bạch Lăng nhận áo giáp trịnh trọng tạ, “Nếu may mắn có thể tranh qua kiếp nạn lúc này đây, lần sau ta chuẩn bị lễ vật đến bái phỏng.”

      Nàng ở lâu tại Thần Mộc Sơn, thực nhanh cùng Lục Lâm Sinh rời khỏi nơi này.

      “Cái này tốt rồi, chúng ta còn có thể nơi nào đây?” Lão vỏ sò kêu than mấy ngày liền. Kỳ cũng biết, dù xa cũng phí công, Ma Long là Long Thần, chỉ cần muốn tìm, thực nhanh có thể phát Bạch Lăng ở nơi nào. Dù vị Long Thần này bị trấn áp nhiều năm, lực lượng bị suy yếu rất nhiều, nhưng nhân gian có đạo lý là ‘ lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa ’, Ma Long dù suy yếu thế nào cũng phải tiểu chủ nhân còn là rồng con này có thể đối phó nổi.

      Cần thiết tìm người năng lực cường đại, có thể che chở tiểu chủ nhân.

      “Tiểu chủ nhân a, người nghe ta khuyên tiếng , trước U Phù Sơn lời xin lỗi, tử tế cầu Huyền Thương thượng thần, chừng nguyện ý che chở người, ít nhất có thể lưu lại cái mệnh.” Lão vỏ sò bắt đầu ngừng truyền cho Bạch Lăng, ý đồ thuyết phục nàng.

      “Ta biết tiểu chủ nhân muốn, nhưng tại cũng phải thời điểm hành động theo cảm tình ……” Lão vỏ sò tận tình khuyên bảo, lúc khuyên Bạch Lăng, hồn nhiên biết Huyền Thương thượng thần ở mây phía bọn họ thờ ơ lạnh nhạt, chờ Bạch Lăng đến cầu tới cửa.

      Nếu dựa theo ý tưởng của Huyền Thương thượng thần, Bạch Lăng giãy giụa được bao lâu, vẫn phải cúi đầu với mình. đương nhiên nhìn ra được Bạch Lăng do dự, xác nàng là tiểu nữ hài vẫn còn non trẻ, hiểu chuyện lại giữ mặt mũi, nhưng tiểu nữ hài chung quy phải lớn lên, ăn đau khổ hiểu chuyện. dù vội vẫn ung dung chờ, chính là, chờ được Bạch Lăng nhận thua, lại chờ được phong ấn Long Thần ở Đông Hải hoàn toàn vỡ vụn.

      Ma Long, ra.

      Bạch Lăng cảm giác trận tim đập nhanh mãnh liệt, nàng vốn dĩ nghỉ ngơi, cầm phượng cầm của Lục Lâm Sinh tò mò đùa nghịch, đột nhiên biểu tình ngưng lại, phượng cầm trong tay rơi xuống, cả người nàng bị trận choáng váng mãnh liệt đánh sâu vào, ngã mặt đất.

      Lục Lâm Sinh gương mặt tươi cười biến đổi, lập tức đỡ lấy nàng, cảm giác toàn bộ thân mình nàng đều run rẩy.

      “Làm sao vậy?” cảm giác được cái gì, duỗi tay vỗ trán Bạch Lăng, lại thấy đầu nàng mọc ra đôi sừng rồng, nàng vẫn là ấu long, sừng rồng cũng nho , đỉnh còn lộ ra chút phấn hồng.

      Bạch Lăng dựa vào ngực Lục Lâm Sinh thở dốc, vuốt đầu mình, ngoan cường bò dậy, đứt quãng : “Ta có cảm giác…… Long Thần…… Ma Long ra, nơi rất xa, phía đông, có thứ gì vỡ vụn.” Nàng bị lực lượng đó đánh sâu vào, đến hình thái cũng chịu ảnh hưởng.

      Lục Lâm Sinh nhìn sừng đầu nàng, tròng mắt cũng xoay.

      Bạch Lăng có chút thần trí , gãi gãi chỗ sừng rồng mọc ra, cảm thấy ngứa, “ tại ta cảm thấy tốt, có cảm giác nguy hiểm, Ma Long kia nhanh như vậy sắp tìm tới?”

      Lục Lâm Sinh thanh mềm mại: “Đầu có phải hơi ngứa ? Ta giúp nàng gãi chút?”

      Bạch Lăng thuận miệng : “Nga, được.”

      Vốn dĩ vội đến được, lão vỏ sò thấy màn như vậy sắp điên rồi, lớn tiếng thét lên ở trong đầu Bạch Lăng: “Được cái gì mà được! được! Bảo bỏ tay xuống, đừng sờ loạn! Đó là chỗ có thể sờ loạn sao!”

      Bạch Lăng thống khổ che đầu lại: “Hỗ trợ gãi đầu mà thôi, lại bảo hỗ trợ cào phía sau lưng. Ngươi đừng kêu lặc, kêu đến ta lại đau đầu.”

      Thanh của vỏ sò lão nhân thấp xuống, bắt đầu khóc nức nở, “Ma Long có lý trí, tính cách hung tàn, nhớ kỹ tộc bạch long chúng ta làm phong ấn cuối cùng, khẳng định muốn tới tìm tiểu chủ nhân phiền toái, thời điểm này tiểu chủ nhân người còn vội, ở chỗ này đương sớm cùng với tiểu quái kỳ quái mọc ra từ trong góc xó xỉnh, người còn như vậy ……”

      Bạch Lăng cảm thấy lão nhân có thể là vội điên rồi, bắt đầu lựa lời.

      “Vội cũng có tác dụng, bình tĩnh chút.” Bạch Lăng lắc lắc đầu đứng lên, nhìn về phía đông xa xa, trong mắt có mạt lo lắng thầm. Bây giờ nàng cảm thấy có nguy cơ nghiêm trọng, loại cảm giác lưng như kim chích này, rốt cuộc làm nàng hiểu ra vì sao lúc trước lão vỏ sò sợ hãi như vậy, bản năng của nàng bảo nàng chạy trốn, chạy càng xa càng tốt. Nhưng nàng lại lo lắng nếu mình trốn tránh , Ma Long kia tìm thấy mình, Quy Nhất Tiên Tông, nơi đó cũng có hơi thở nàng lưu lại.

      Lão vỏ sò nghe được nàng lo lắng, để bụng: “Ma Long có khả năng Quy Nhất Tiên Tông, dù phát hỏa muốn giận chó đánh mèo, cũng phải là Quy Nhất Tiên Tông, còn có bạch hải……” nửa liền phát đúng, hàm hồ cho qua chuyện, “Dù sao tiểu chủ nhân người tại vẫn là lo lắng cho mình trước.”

      “Ta biết có nơi, khả năng có thể .” Lục Lâm Sinh bỗng nhiên .

      Bạch Lăng nhìn về phía .

      Lục Lâm Sinh: “ Ma Khe.”

      Ma Khe khác với nhân gian giới, thuộc về trời đất khác, hơi thở hai bên đều bị ngăn cách, nếu muốn tạm thời tránh thoát Ma Long, Ma Khe có lẽ là địa phương thích hợp nhất, nơi đó lại là địa phương Lục Lâm Sinh quen thuộc nhất. Vấn đề duy nhất chính là, cửa vào Ma Khe ở Đông Hải, Ma Long tại cũng ở Đông Hải.

      Ma Khe, chính là địa phương lúc trước ngươi với ta, chỗ ngươi từng ở?” Bạch Lăng nghĩ nghĩ, hạ quyết tâm: “Được, chúng ta Ma Khe.”

      Lão vỏ sò: “ được, khẳng định là trong lòng có quỷ, cố ý muốn lừa gạt tiểu chủ nhân người Đông Hải chịu chết! nơi nào cũng được, chính là thể Đông Hải, tiểu chủ nhân người cần bị sắc đẹp mê hoặc! Cái đẹp sắc này còn đẹp đến thế nào!”

      Bạch Lăng gõ vỏ sò, trả lời . Nàng có thể lý giải tâm tình lão nhân muốn nàng Đông Hải, Long tộc đối với Ma Long kia có sợ hãi tự nhiên, lão vỏ sò loại chủng tộc dựa vào Long tộc này lại càng như vậy, còn nhát gan, chỉ sợ lá gan đều sắp bị dọa vỡ. Nhưng trừ nơi đó ra, nàng cũng có chỗ nào có thể .

      “Chúng ta phải nhanh lên.” Lục Lâm Sinh nhìn phương xa phía chân trời, giờ cũng có thể cảm giác được cái gì. Có rặng mây màu đỏ xuất từ phía chân trời, tươi đẹp kiều diễm.

      “Nàng thích chỗ cao, nếu nhìn thấy gì cảm giác tốt hơn chút sao?” Lục Lâm Sinh hỏi.

      Bạch Lăng: “…… Nếu biết mình trời cao.”

      Lục Lâm Sinh: “Được, ta đây bọc nàng lại, chúng ta bay lên độ cao như ngọn cây bình thường, hơn nữa nàng nhìn thấy, như vậy có thể chứ?”

      Cái độ cao này, Bạch Lăng vẫn có thể tiếp thu, nhưng…… “Ngươi bọc ta là có ý tứ gì?”

      Chính là biến thành nguyên hình, khóa nàng lại trong những sợi tơ màu đen. Bạch Lăng bị Lục Lâm Sinh rất hợp lý, trực tiếp đáp ứng. Nằm trong mảnh bóng đêm, nàng cảm thấy mình giống con mèo bị sợi len vây khốn.

      Nguyên hình của Lục Lâm Sinh sau lưng có đôi cánh lớn, màu đen như quạ đen, chỉ là rất ít khi dùng đến. Giờ phút này, cảm giác được Bạch Lăng ở trong thân thể của mình, toàn bộ thân thể giống như được lấp đầy, kỳ tích có loại cảm giác hoàn toàn ăn no, rốt cuộc cảm thấy cái loại cảm giác chỗ để ở, đói khát và muốn ăn.

      Cặp cánh màu đen bỗng nhiên mở ra, mang theo bay lên trời, tốc độ nhanh giống tia chớp. độ cao khác với ngọn cây lúc trước, trực tiếp bay cao tới phía trung, còn có thể chạm vào đám mây ướt át bên cạnh.

      Nhưng Bạch Lăng biết, nàng nằm ở trong thân thể Lục Lâm Sinh, cảm thấy thực thần kỳ, bởi vì hoàn toàn chính là sợi tơ màu đen tạo thành, tất cả nội tạng cái gì cũng có, bộ dáng này nhìn qua chính là cái rương đen trống trơn. Sau trận xóc nảy, nàng cảm thấy hẳn là Lục Lâm Sinh bay lên, có chút choáng váng, nhưng phải thực nghiêm trọng, đại khái giống như là ngày trước xe lửa, ngủ ở giường nằm.

      “Ô ô ô ta Lục Lâm Sinh này có hảo tâm, lừa tiểu chủ nhân vào trong miệng , đây còn phải là muốn ăn luôn tiểu chủ nhân sao? Tiểu chủ nhân người vì sao ngu như vậy, người ta giương miệng người còn nhảy vào trong, lúc này phải chết, tiểu chủ nhân của ta sao lại mệnh khổ như vậy a ô ô ô!” Lão vỏ sò khóc lóc thảm thiết.

      Bạch Lăng: “Ngươi sợ cái gì, ta tin tưởng Lục Lâm Sinh ăn ta, dù muốn ăn, cũng chỉ là chết, còn bằng để ăn lặc, ta và tương đối thân quen, còn hơn Ma Long quen biết, ngươi có phải đạo lý này hay a.”

      Lão vỏ sò: “……”

      Bạch Lăng: “Lão nhân ngươi đừng khóc nữa, nơi nơi đều có trân châu lăn, lắc ở dưới thân ta, lắc ta đau eo.”

      Nàng đẩy trân châu lăn đến dưới người mình sang bên, nhàn rỗi nhàm chán bắt đầu tò mò moi sờ những sợi tơ màu đen đó. Những sợi tơ này phi thường mềm mại, tuy rằng lúc vồ ma đáng sợ lại hung tàn, nhưng tại bọc nàng lại mềm như bông, hề có lực công kích. Bạch Lăng lén lút còn có chút hưng phấn, sờ loạn khắp nơi, kết quả nàng lấy ra đầu sợi tơ.

      Đầu sợi? Bạch Lăng túm đầu sợi tơ bắt đầu quần vòng quanh ngón tay, vòng quanh vòng quanh, nàng phát trước mặt lộ ra ánh sáng lác đác lưa thưa.

      Bạch Lăng: xong! phía sau lưng Lục Lâm Sinh bị ta kéo thủng!

      Nàng nhớ tới khi mình còn , lúc học nhàm chán kéo đầu sợi len áo, kết quả lúc nàng quấn ra được cuộn lên, cái áo len tử tế người kia cũng chỉ dư lại nửa, biến thành cái áo ba lỗ.

      Bạch Lăng buông đầu sợi ra, dám kéo nữa.

      “Lục Lâm Sinh, ngươi có chuyện gì ?”

      Thanh của Lục Lâm Sinh có chút giống khi ở hình người, rầu rĩ, bất quá giống như mang theo chút cười, “ có việc gì, cũng biết vì sao cơ thể giống như có vẻ lọt gió.”

      Bạch Lăng chột dạ dùng tay bưng kín chỗ mình vừa moi ra, lập tức quên mất chuyện mình ở trung.

      Nàng ở trong thân thể mình, làm cái gì, Lục Lâm Sinh sao lại biết, nếu tại là hình người, khả năng cười ngã ra.
      Last edited: 5/9/19

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Uầy, tình cảnh bị nuốt vậy mà 2 a chị vẫn diễn hài được, bội phục, hố hố....
      Lequinnn, Khủng Long, thienhuyen772 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 69. Oành oành ----

      Tuy rằng có kẻ thù lợi hại ở nơi xa như hổ rình mồi, tâm thái Bạch Lăng cũng tệ lắm, tâm tình chân chính ổn chính là Huyền Thương thượng thần chú ý bọn họ.

      Mắt thấy Bạch Lăng cùng Lục Lâm Sinh hài hòa ở chung, dù sao cũng có khả năng cao hứng. Bây giờ tâm tình của ổn, giống như đồ riêng của mình bị người khác tự tiện lấy ra dùng vậy.

      Trong nháy mắt muốn trực tiếp trừ bỏ Lục Lâm Sinh. ma có thân thể loại này là trời sinh dị loại, cực kì ít thấy, tuy rằng rất khó giết chết, lại cũng phải có biện pháp. Nhưng mà thực nhanh, lại từ bỏ ý tưởng này, nếu bây giờ giết chết Lục Lâm Sinh, chẳng phải là quá tốt cho ta, hơn nữa nữ chính Bạch Lăng cũng nhớ mãi quên ta, đây cũng phải là chuyện Huyền Thương thượng thần muốn.

      muốn, là làm Bạch Lăng nhìn thấy người trong lòng của nàng, có cái gì gọi là ‘ thiệt tình ’, làm đoạn cảm tình nên có này hoàn toàn tan vỡ.

      Nguyên bản Huyền Thương thượng thần tính toán chờ Ma Long tìm đến cho bọn họ giáo huấn thảm thống rồi mới xuất thi ân, nhưng tại thay đổi chủ ý. Trước khi Lục Lâm Sinh bị Ma Long giết chết, phải an bài trò hay cho nữ chính Bạch Lăng của .

      Huyền Thương thượng thần vung tay áo, về hướng Đông Hải.

      ……

      Lục Lâm Sinh mang theo Bạch Lăng tới gần Đông Hải, lướt qua Dữ Yên Sơn nàng vẫn luôn muốn . Lúc này Đông Hải bày ra cảnh tượng kỳ lạ mà mỹ lệ, chỗ trời biển tương tiếp có rất nhiều ráng mây màu đỏ thắm, cơ hồ ánh đỏ nước biển màu lam, rặng mây đỏ bày ra nửa bầu trời, hình thành đủ loại hình rồng bay lượn, rồng mây đỏ dữ tợn bá đạo, giống như rồng .

      Bờ biển có vết nứt sâu thẳm hẹp dài, sương mù màu tro đen như thác từ vết nứt trút xuống, ở phía dưới vết nứt hội tụ tầng khói bụi.

      Đông Hải an tĩnh vượt quá dự tính của Lục Lâm Sinh, chỉ có những ma tán loạn, ngay cả Ma Long vốn phá tan phong ấn mà ra cũng thấy tung tích, chỉ cảm thấy có hơi thở nhàn nhạt của rồng tàn lưu lại.

      Thả Bạch Lăng từ trong thân thể ra, thuận tay ôm lấy nàng. Bởi vì đường hơi dài, nàng sớm ngủ rồi, còn chưa tỉnh lại.

      Lục Lâm Sinh cũng đánh thức Bạch Lăng, chỉ ôm nàng xem xét chung quanh có tình huống dị thường khác hay . Là lão vỏ sò nhìn thấy, dùng truyền đánh thức Bạch Lăng. Bạch Lăng vừa mở mắt nhìn cuộn len đen như mực hình người gần ngay trước mắt, còn có chút chưa hồi thần, Lục Lâm Sinh nhận thấy nàng tỉnh lại, quay đầu cười với nàng. Đương nhiên xét thấy tại ở nguyên hình, căn bản có mặt, làm ra động tác cười, Bạch Lăng cũng tìm được đôi mắt ở đâu, càng nhìn ra cười.

      “Nơi này, hình như có điểm thích hợp.” Bạch Lăng nhảy xuống từ người Lục Lâm Sinh là cuộn len đen nhánh, hút hút cái mũi .

      Lục Lâm Sinh biến thành người, “Ta cũng cảm thấy có chỗ nào quá thích hợp, Ma Long tựa hồ ở nơi này.”

      Bạch Lăng: “Đúng vậy, hình như rồi lặc, ta ngửi thấy hương vị .”

      Lão vỏ sò càng khẩn trương, nếu Ma Long ở chỗ này, sợ hãi, nhưng Ma Long ở chỗ này, vẫn bị chính mình não bổ dọa đến, “Có phải núp ở chung quanh hay ?”

      Bạch Lăng: “Nếu muốn giết ta, trực tiếp chính diện xông tới là được rồi lặc, còn núp, núp cái cây búa, ta xem là vừa ra ngoài, quá đói bụng, tìm ăn.”

      Lão vỏ sò bị nàng thuyết phục, “Chúng ta đây vận khí đúng là tồi, nhân dịp này chạy nhanh vào cái Ma Khe gì kia !”

      Bạch Lăng: “Ai, lão nhân, ta phát ngươi đổi sắc mặt có vẻ nhanh, đường còn lải nhải khóc với ta.”

      Lão vỏ sò trầm mặc lát, hơi chột dạ, “Đây phải, phải tới cũng tới sao, liền, liền vào xem sao.” Lục Lâm Sinh đường bọc Bạch Lăng cũng ăn, này nhiều ít làm lão vỏ sò cảm thấy hơi yên tâm chút.

      Tuy có ít nghi ngờ, nhưng bị Ma Long uy hiếp, bọn họ vẫn thực nhanh vào bên trong Ma Khe. Lúc thân ảnh bọn họ hoàn toàn vào vết nứt rồi, trước vết nứt ra thân ảnh Huyền Thương thượng thần, vẫy tay cái, vết nứt đột ngột khép lại, biến thành cái đỉnh rơi vào trong tay . Còn vết nứt Ma Khe ban đầu, vẫn ở tại chỗ có gì khác thường.

      Nguyên lai hai người Bạch Lăng lúc trước tiến vào cái gọi là ‘ Ma Khe ’ kia, chỉ là cái bẫy Huyền Thương thượng thần bày ra.

      Huyền Thương thượng thần đem Trấn Sơn Đỉnh, thần khí đứng đầu U Phù Sơn, dùng phương pháp che mắt bám vào cửa vào Ma Khe, dẫn bọn Bạch Lăng vào lưới. Trấn Sơn Đỉnh này thậm chí có thể vây khốn thần, vây khốn rồng con cùng ma thân thể còn chưa lớn, đương nhiên mười phần nhàng. Đỉnh có thể ngăn cách hơi thở, vào thời điểm này, mục đích của Huyền Thương đương nhiên phải che chở hai người tránh thoát Ma Long, mà là muốn nhìn chút đồ vật thú vị.

      trở lại Thần Điện trong U Phù Sơn, đặt tiểu đỉnh nổi giữa trung, từ cao nhìn xuống tình hình bên trong, đồng thời lôi ra hư ảnh của cái đỉnh giao cho nhóm đệ tử cùng với tiên hầu, phân phó bọn họ: “Các đệ tử đều phái đến hạ giới trừ ma, những ma bắt được đó bất luận sống chết, đều ném vào trong đỉnh. Nhớ kỹ, chỉ cần ma, cần .”

      Chúng tiên U Phù Sơn nguyên do, nhưng cũng nghe theo an bài, từng người xuống hạ giới tìm ma vật.

      Huyền Thương thượng thần muốn dùng ma chăn nuôi thân thể ma trong đỉnh kia.

      Huyền Thương làm thượng thần, sống quá rất nhiều năm, ở trong trí nhớ của có thân thể ma như vậy. Đây là loại tồn tại thực kỳ lạ, đến cũng biết loại đồ vật này đến tột cùng là sinh ra như thế nào, nhưng biết thân thể ma bị đồ vật nó cắn nuốt thay đổi. Bọn họ năng lực cắn nuốt có bao nhiêu cường đại, nhược điểm có bấy nhiêu ràng —— cắn nuốt cái gì, bị cái đó ảnh hưởng, dù ảnh hưởng này chỉ là bé đáng kể, nhưng tích tiểu thành đại, cuối cùng ràng biến thành cái dạng gì đó.

      Tựa như lúc Lục Lâm Sinh ở Ma Khe, cắn nuốt phần lớn là ma ra đời ở Ma Khe, những ma đó từng gặp thế giới bên ngoài, phần lớn đều bị tham dục chi phối, đần độn, cho nên Lục Lâm Sinh trừ kế thừa chấp niệm cùng ký ức mơ hồ, cũng đần độn. Chờ đến khi rời Ma Khe, bắt đầu cắn nuốt các loại ở nhân gian giới, có được ký ức vụn vặt càng ngày càng nhiều, cũng bị các loại cảm tình càng thêm phức tạp ảnh hưởng, hỉ nộ ai nhạc cùng dục vọng đều càng thêm ràng.

      Huyền Thương thượng thần nhớ lâu lúc trước xuất thân thể ma, lúc vừa xuất cũng làm ra trận tinh phong huyết vũ. Bởi vì loại đồ vật này phần lớn ra đời nơi tội ác, lúc ban đầu chính là hóa thân của ‘ ác ’, cho nên cái thân thể ma đó làm ác khắp nơi, chọc đến trăm họ lầm than, lúc ấy còn chưa có tiên đình, vẫn còn vài vị thần, nhưng đều có biện pháp nào với . Sau đó vì ngăn cản , hơn mười vạn tăng nhân thành kính thiện lương từ Phật quốc phương Tây tiến đến độ hóa , bị nuốt ăn toàn bộ. Vì thế, thân thể ma kia bị ảnh hưởng, có ‘ thiện tâm ’.

      bắt đầu căm ghét hành vi của mình, thể tiếp nhận nuốt ăn bất kì sinh linh nào, lại xấu hổ thôi với sát nghiệt của mình ngày trước. từ đại ma đầu biến thành tăng nhân, nơi nơi làm việc thiện, khắc chế mình muốn ăn. Nhưng đây là chuyện vi phạm thiên tính, thân thể ma hồi lâu cắn nuốt huyết nhục trở nên suy yếu. càng ngày càng suy yếu, cuối cùng là đói chết.

      Huyền Thương thượng thần chính là muốn nhìn chút, Lục Lâm Sinh cái thân thể ma này, nuốt ăn nhiều ma như vậy, về sau biến thành cái dạng gì. Chờ lộ ra gương mặt , muốn ăn luôn ‘ người ’ làm bạn bên cạnh, tiểu bạch long thiên chân kia nên biết sợ hãi. Đến lúc đó trường hợp tàn sát nhau mới là xuất sắc.

      cõi lòng đầy ác ý lại mang theo chút thương hại vi diệu nhìn người trong đỉnh, chờ đợi bọn họ có kết cục thảm thiết.

      Lục Lâm Sinh mới vừa tiến vào khoảng gian đen nhánh đó liền cảm thấy đúng, lôi kéo Bạch Lăng muối lui trở về, đáng tiếc còn kịp rồi, đụng vào cái chắn, chỉ có thể tiếp tục rơi xuống. Lúc dẫm lên mặt đất, Bạch Lăng trầm mặc lên tiếng ngồi dưới đất, vẻ mặt nhẫn nại đỡ trán mình.

      Lục Lâm Sinh ở bên cạnh nàng, lát sau thấy nàng bất động, mới hỏi: “Tốt hơn chút sao?”

      Bạch Lăng xua xua tay. Nàng sợ độ cao thực nghiêm trọng, từ rớt xuống cái quá trình này tuy rằng nhìn thấy, nhưng bản năng của nàng cảm thấy mình ở nơi rất cao, cho nên đầu váng mắt hoa còn chân mềm, vất vả mới hòa hoãn lại.

      “Nơi này phải Ma Khe.” Lục Lâm Sinh ngữ khí khẳng định. Ma Khe lâu như vậy, hương vị cùng các loại hơi thở bên trong đều quen thuộc, tuyệt phải xa lạ như vậy.

      Bạch Lăng rốt cuộc ngẩng đầu lên, tùy tay lau mồ hôi lạnh trán, vỗ vỗ mông đứng lên. Nơi này là mảnh hắc ám, nàng nhìn lắm, móc ra mấy viên dạ minh châu cực lớn, để chúng nó bay ở trời, lúc này nàng mới thấy ràng tình huống chung quanh. Mặt đất bằng phẳng, đánh lên có tiếng kim loại, so với kim loại lại nặng nề hơn vài phần, Bạch Lăng ở Liệt Diễm Cốc mấy năm cũng chưa từng thấy loại kim loại này.

      Nàng giơ tay búng cái, mấy viên dạ minh châu bay bốn phía, theo chúng nó vận động, vách tường cao ngất màu lục đậm xuất tứ phía ở cuối tầm mắt, đây là cái gian thực rộng lớn.

      “Chúng ta hình như bị người khác ném vào cái hộp to.” Bạch Lăng ngửa đầu nhìn lại. Phía mảnh đen nhánh, nàng lại búng tay cái, những dạ minh châu đó bay lên , tới độ cao nhất định, rốt cuộc thể lên nữa, lúc này bọn họ ở phía dưới nhìn những dạ minh châu đó, cũng chỉ có thể nhìn thấy mấy điểm sáng, như là ngôi sao bầu trời.

      “Ta thử, thể lên.” Lục Lâm Sinh .

      “Cái đồ quy tôn nào ăn no có chuyện gì nhốt chúng ta vào nơi đây!” Bạch Lăng tức nhảy dựng lên chỉ vào đầu kêu: “Có bản lĩnh liền ra đây cho lão tử, chơi ám chiêu……”

      Nàng mới vừa nhảy dựng lên còn chưa rơi xuống đất được Lục Lâm Sinh chặn ngang ôm lấy, lui ra sau khoảng cách lớn. Bạch Lăng nghe thấy phịch tiếng, có thứ gì nện mạnh ở nơi nàng vừa đứng.

      Bạch Lăng lại vung ra ít dạ minh châu, toàn bộ gian lớn đều phủ tầng ánh sáng mông lung. Nàng thấy thứ vừa nện xuống là con ma thực xấu, chờ nàng nhìn kỹ, thanh bang bang liên tiếp ngừng vang lên, nàng lôi kéo Lục Lâm Sinh thối lui đến trước vách tường màu lục đậm, nhìn phía hơn mười con ma rơi xuống như trời mưa. Những ma đó có chết có tàn có ngốc, tụ ở bên nhau phát ra các loại tiếng kêu kỳ quái phảng phất giống trường tai nạn xe cộ.

      Bởi vì gian rất lớn còn tự phản hồi thanh , cho nên quần ma này kêu to lên hiệu quả phi thường đáng sợ.

      Bạch Lăng chôn đầu vào vách tường sau lưng: “ ồn.”

      Lục Lâm Sinh liền nhào qua ăn sạch bọn họ, toàn bộ gian có ma kêu, chỉ còn lại có tiếng vang trùng trùng điệp điệp, cuối cùng trở về an tĩnh.

      trở lại bên Bạch Lăng, phát nàng đầy mặt suy tư, tựa hồ tự hỏi vấn đề nghiêm túc gì đó.

      “Ta vừa rồi nghĩ địch nhân nhốt hai chúng ta vào nơi đây, nhưng tại suy nghĩ chút lại cảm thấy kỳ quái.” Bạch Lăng lôi kéo phân tích, “Ngươi xem, chừng là muốn cứu ta mới nhốt chúng ta ở chỗ này, sợ bị Ma Long kia tìm được, còn quên đưa đồ ăn xuống cho ngươi.”

      Lão vỏ sò: “Tiểu chủ nhân ngươi hồ đồ! nhốt người ở nơi rách nát này sao có thể có hảo tâm!”

      Lục Lâm Sinh với Bạch Lăng: “Ừ, nàng đúng.”

      Lão vỏ sò: “……” Ta luôn bởi vì mình đủ trẻ, theo kịp ý nghĩ của các người mà có vẻ phù hợp.

      Bạch Lăng: “Cho nên rốt cuộc là quy tôn …… quy nhi tử nào nhốt chúng ta lại!” Suy đoán đối phương có thể là có ý tốt rồi, Bạch Lăng thực chú ý đổi quy tôn (cháu của rùa) thành quy nhi tử (con của rùa), lễ phép tăng thêm bối phận cho độc thủ phía sau màn.

      Lúc các nàng chuyện trong chốc lát này, lại có ma bị ném xuống.

      Bạch Lăng: “Tốc độ đưa đồ ăn cho ngươi có phải quá nhanh hay lạc?”

      Lại qua thời gian. Oành oành ——

      Bạch Lăng: “Người nhốt chúng ta lại khẳng định hiểu được ngươi phải ăn nhiều.”

      Lục Lâm Sinh: “Răng rắc răng rắc.”

      Bạch Lăng: “…… Ngươi ăn no chưa?”

      Biến thành hình , Lục Lâm Sinh nhổ ra khung xương bị ăn sạch , kéo đến trước mặt nàng, “Chỗ này cái gì cũng có, cái này có thể làm giường cho nàng ngủ.”

      Bạch Lăng gõ gõ khung xươn của ma: “Ở xương cốt ngủ ngon, bất quá ta có thể làm như vậy.”

      Nàng lật khung xương lại, từ linh túi móc ra cuộn giao sa quấn lên làm cái võng, “Ngươi thử cái này, trước kia ta ở Lạc Thủy, chính là ngủ loại võng này!”

      Lục Lâm Sinh nằm thử đó, cười thành hoa với nàng: “Nằm thoải mái.”

      ——

      Huyền Thương thượng thần ở bên ngoài nhìn thấy, mặt vô biểu tình: “……” Ta nhốt các ngươi ở chỗ này là muốn tra tấn các ngươi hay là muốn các ngươi tới chuyện đương???

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Hẳn tra tấn , nhưng với thần kinh thô của couple này, ngươi nghĩ ngươi tra tấn đc sao tuesday, lại bị hố đến nghẹn cho coi, ta sợ ngươi ko giữ được thanh mama lâu đâu....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :