1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Kẻ thù của Long tộc xuất rồi

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 66. Tốt, chúc ngươi thuận lợi

      Vỏ sò lão nhân kích động phen đến chòm râu cũng cong lên, cả người xoay vòng vòng ở trong trung, thân mình lớn bằng cánh tay nhìn qua giống như con búp bê.

      Bạch Lăng mới lạ nhìn , duỗi tay nâng lên nhìn tới nhìn lui, “Vỏ sò lão đầu nhi, ngươi thế này, giống như ông già nhân sâm nga.”

      Vỏ sò lão nhân thấy dáng vẻ nàng là cái gì cũng biết, sốt ruột đến sắp điên rồi, dậm dậm chân ở trong tay nàng, “Ai da tiểu công chúa của ta, đừng đùa nữa, chúng ta chạy , tìm chỗ trốn rồi tiếp được nha!”

      Bạch Lăng: “Ngươi vẫn cho ta trốn cái gì, lúc này ngươi lại định chạy nơi đâu lạc?”

      Vỏ sò lão nhân lập tức ngậm miệng, ấp a ấp úng, hiển nhiên muốn với nàng. Bạch Lăng bĩu môi: “Ngươi ta cũng hiểu rồi, khẳng định là ngươi Đông Hải, ngươi muốn ta , là bởi vì bên kia bây giờ rất nguy hiểm, ta còn đoán được Đông Hải là nơi ở của bạch long tộc ngày trước.”

      Lão nhân trừng lớn đôi mắt nhìn nàng, giọng : “Tiểu chủ nhân…… Người……”

      Bạch Lăng: “Ta cũng phải ngốc tử, chuyện này còn đoán được.”

      Từ lúc phá xác nàng ở Lạc Thủy, bên cạnh có lão vỏ sò, luôn lải nhải với nàng về Vương và Vương phi, cũng chính là cha mẹ nàng lúc trước, lại hy vọng nàng bình an lớn lên, cũng hy vọng nàng có thể có giáo dưỡng, có lễ nghi. Nhưng mỗi lần nàng hỏi những việc bạch long tộc ngày trước ở nơi nào, tộc nhân khác trong tộc bạch long chết thế nào, vì sao chỉ còn lại nàng con rồng con, lão vỏ sò liền hàm hàm hồ hồ bỏ qua, chưa bao giờ chịu ra.

      Rốt cuộc có ký ức đời trước, cũng chưa từng gặp cha mẹ đời này, Bạch Lăng kỳ phải rất để ý chuyện này, lão vỏ sò muốn , nàng cũng truy cứu, nhưng nhiều ít nàng cũng có thể đoán được vài phần, ví dụ như tộc bạch long từ trước đều ở Đông Hải.

      “Đông Hải rốt cuộc xảy ra chuyện gì, làm ngươi hốt hoảng thành dạng này, hai bắt ta phải trốn ? Nếu chuyện gì ngươi cũng cho ta, vạn nhất xảy ra , ta phải ứng đối như thế nào cũng biết.” Bạch Lăng nghiêm túc lên, xụ mặt nhìn qua rất hung, “Có việc quan trọng cũng , để ta tự đoán, ngươi đây phải vì tốt cho ta, là hại ta.”

      Vỏ sò lão nhân bị nàng chộp trong tay, cũng thể lui, cơ hồ co thành cục, do do dự dự : “Lúc trước Ma Long sắp phá tan phong ấn, lão chủ nhân mang theo toàn bộ bạch long tộc làm hiến tế, dùng Long Thần kiếm trấn áp trở về, vốn dĩ ít nhất còn có thể trấn áp hơn ngàn năm nữa, nhưng biết vì cái gì, Đông Hải có phát sinh dị động, Long Thần kiếm sắp sụp đổ, Ma Long tùy thời có thể phá phong ấn mà ra. khi ra ngoài, tiểu chủ nhân liền có nguy hiểm.”

      “Nga, hóa ra là như thế này.” Bạch Lăng nghe xong lời này, phản ứng lớn, cũng truy vấn nữa, chỉ : “Vậy ngươi muốn ta trốn đâu? Nếu Ma Long kia là nhân vật rất lợi hại, ta tránh ở chỗ nào phải cũng đều tìm được sao. Nếu mang thù, muốn tới tìm ta, ta thể về chỗ sư phó, sư huynh …… Lục Lâm Sinh, ngươi cũng cần theo ta.”

      Nàng xoay người với Lục Lâm Sinh bên cạnh trầm mặc nghe.

      Lục Lâm Sinh cự tuyệt nàng: “ được, ta theo bên cạnh nàng.”

      Bạch Lăng: “Quá nguy hiểm, ngươi sợ chết a.”

      Lục Lâm Sinh hơi hơi mỉm cười với nàng, chết…… Ở trong trí nhớ của , từng chết rất nhiều, rất nhiều lần. sợ nhất chính là tìm kiếm khắp nơi, lang thang có mục tiêu, lại làm thế nào cũng tìm thấy nguồn gốc chấp niệm của mình, toàn bộ thân thể đều trống , dù ăn nhiều ma cũng lấp đầy.

      Bạch Lăng nghĩ thầm đứa bé này tâm nhãn còn có chút trẻ con, buồn rầu : “Chính ta cũng biết bây giờ mình muốn đâu.”

      Lão vỏ sò đúng lúc kiến nghị: “Có lẽ có thể Thần Mộc Sơn thử lần, đó là nơi làm tổ của tộc phượng hoàng, năm đó tộc bạch long chúng ta cùng với tộc phượng hoàng cũng có chút lui tới, có lẽ bọn họ có thể xem ở tình cảm năm đó mà che chở tiểu chủ nhân thời gian.”

      Vỏ sò lão nhân sợ tiểu chủ nhân nhà mình tính tình quật cường, sợ nàng đáp ứng. Nhưng lần này Bạch Lăng lăn lộn, trực tiếp đáp ứng rồi, “Được, chúng ta Thần Mộc Sơn nhìn xem trước.”

      Lục Lâm Sinh : “Thần Mộc Sơn cách nơi này quá xa, nếu muốn nhanh chóng tới đó, vậy chúng ta cần ít chuẩn bị.”

      chuẩn bị chính là công cụ thay thế bộ. Bạch Lăng dám bay, lại còn sợ độ cao, trong khoảng thời gian này bọn họ đều tự mình bộ, nhưng bây giờ hiển nhiên thích hợp chậm rãi nữa.

      “Để ta nghĩ cách. “Lục Lâm Sinh .

      bao lâu, trở về từ trong rừng cây, cầm con ma bộ dáng kỳ quái, người ma có áo giáp dày, cái miệng rộng nước miếng tí tách, răng nanh thậm chí còn dính thịt vụn, vừa thấy biết phải ma lương thiện gì, nhưng tại, Lục Lâm Sinh tay nắm chặt đầu lưỡi dài của nó, giống như túm lấy dây cương, ma kia cũng dám giãy giụa, nhìn qua ra là rất ngoan.

      “Tới, chúng ta cưỡi cái này , chạy trốn thực nhanh.”

      Bị coi như thú để cưỡi, ma bi phẫn rơi lệ: “……” Ta chạy nhanh như vậy, còn phải vẫn bị ngươi bắt được! Chạy trốn nhanh có ích lợi gì!

      Nhưng thể chuyện, đầu lưỡi còn ở trong tay người ta đâu.

      Bọn họ an vị người con ma này, đường nhanh như điện chớp tới Thần Mộc Sơn. Lão vỏ sò lại vào vỏ sò treo bên hông Bạch Lăng, dùng truyền chút tình huống trước mắt ở Đông Hải với nàng.

      Nơi đó lúc nào cũng có sóng biển ngập trời cuồn cuộn thôi, nhóm sinh hoạt ở vùng biển đó đều bỏ chạy, trừ Ma Long đánh sâu vào phong ấn mang đến chấn động, còn có cái miệng vực sâu khổng lồ mở ra bên cạnh Đông Hải, còn ngừng có ma trào ra, tình huống Đông Hải vô cùng tốt.

      “Ngay cả các tiên nhân tiên đình đối với Đông Hải cũng kính nhi viễn chi, dễ dàng chọc cái phiền toái này, những thượng thần đó càng ngồi cao đám mây yên tĩnh xem tình thế, bất quá lần này ta ra thấy mấy tu sĩ phàm nhân ở nơi đó chém giết ma coi như rèn luyện, tuy rằng năng lực quan trọng, nhưng phần tâm này khó có được.” Lão vỏ sò có chút cảm thán.

      Bạch Lăng hỏi : “Ma Long kia là cái tình huống gì, có lai lịch gì?”

      Lão vỏ sò trầm mặc lâu lâu, lâu đến mức Bạch Lăng còn kiên nhẫn, bắt đầu dùng ngón tay gõ gõ vỏ sò, mới sâu kín thở dài : “Ma Long…… từng là Long Thần của chúng ta.”

      lâu trước kia, chúng thần thượng cổ ầm ầm ngã xuống, Long thần đại nhân cũng yên lặng xuống, rất ít thân. Nhưng về sau lại biết vì duyên cớ gì bỗng nhiên nhập ma, biến thành Ma Long, cuồng tính quá độ mà ăn rất nhiều Long tộc. vốn là thần của chúng ta, lại lần làm cho Long tộc điêu tàn, cuối cùng Long tộc phải trả giá cực lớn mới phong ấn tại Đông Hải, bảo vệ bộ phận Long tộc có thể tồn tại tiếp để sinh sôi nảy nở.”

      Bạch Lăng lúc này biết nên cái gì, đơn giản mà chính là tổ tông phát điên, làm chết vô số hậu thế.

      “Cho nên cha mẹ ta cùng các tộc nhân, chính là vì phong ấn vị long tổ tông này mới bị chết. Vậy Long tộc khác đâu, chỉ có bạch long tộc chúng ta ?” Bạch Lăng thuần túy là tò mò.

      Lão vỏ sò thở dài, “Cái phong ấn này là toàn bộ Long tộc thay phiên gắn kết, Long tộc khác sớm điêu tàn, trong tộc cũng chỉ dư lại ít rồng, giờ phần lớn là biết tung tích, tộc bạch long chúng ta vốn là tộc còn bảo tồn được nhiều nhất, ai ngờ…… Cũng chỉ là quang cảnh mấy ngày, quang cảnh mấy ngày mà thôi, giờ chỉ dư lại mình tiểu chủ nhân. Long tộc, suy thoái, nhớ năm đó, Long tộc chúng ta ở trong tam giới thanh danh vang dội, đến đâu bầy cũng tránh lui, lúc ấy còn có tiên đình, những thần bầu trời đều lễ ngộ có thêm với Long tộc, ai có thể nghĩ đến giờ.”

      Lão vỏ sò thổn thức trận, bỗng nhiên : “Kỳ , tiểu chủ nhân còn có thể U Phù Sơn tìm Huyền Thương thượng thần giúp đỡ. Tuy rằng tiểu chủ nhân và nháo đến quá vui vẻ, nhưng rốt cuộc Huyền Thương thượng thần nguyên thân là Long tộc, tộc hắc long cũng chỉ dư lại mình , tiểu chủ nhân và đồng bệnh tương liên, chừng xem ở phân thượng này, có thể ……” sợ tiểu chủ nhân tức giận, cho nên lời cũng chỉ nửa.

      Bạch Lăng hơi hơi cau mày, “Kỳ ta vẫn luôn cảm thấy Huyền Thương thượng thần quá kỳ quái, lần đầu tiên thấy ta, tuy rằng chuyện dễ nghe, khinh thường nhìn lại ta, thực cao lãnh, nhưng cũng là kẻ tính tình dứt khoát. Về sau, đột nhiên bắt đầu dây dưa, tặng nhiều đồ vật, ta cảm thấy hành vi của lặp lặp lại, khẳng định là có vấn đề.”

      Bị hoài nghi có vấn đề, Huyền Thương thượng thần mình ngồi ở Thần Điện, nhìn giao diện trước mặt cả người phát ra khí lạnh.

      Trước mắt mới vừa rồi, cốt truyện chếch rối tinh rối mù, đến tuyến tình cảm cũng bắt đầu chếch —— tuyến tình cảm chếch , thuyết minh nữ chính thích nam chính, mà bắt đầu thích nhân vật khác. Huyền Thương thượng thần tự cho là bày mưu lập kế, còn chờ Ma long xuất thế là có thể bức cho nữ chủ cúi đầu xin mình giúp đỡ, làm sao ngờ được chỉ thời gian chú ý, thế nhưng xảy ra đại biến cố.

      lúc trước thấy nữ chính ở Quy Nhất Tiên Tông ngoan ngoãn nhiều năm xảy ra sai lầm, liền tiếp tục ngày ngày chú ý, kết quả bỗng nhiên xuất nhắc nhở tuyến tình cảm chếch là trực diện cho cái tát.

      Đây là lần thứ ba.

      “Lúc này nữ chính thích ai?” Huyền Thương thượng thần lạnh như băng phun ra câu. Bị biểu nhân cách của thế giới này ảnh hưởng, biểu của là lạnh nhạt cường thế, khi tức giận, quanh thân đều lên mảnh băng sương.

      Lấy ra mảnh long lân màu trắng, dùng thần lực ngược dòng, nhắm mắt tra xét, lát sau, có đoạn hình ảnh xuất ở trước mắt . Đó là Bạch Lăng cùng nam tử bộ dáng thư sinh gầy yếu, nam tử kia duỗi tay ôm Bạch Lăng vào trong ngực, trong mắt đều là khuynh mộ và ý cười.

      “…… Vô Danh.” Huyền Thương thượng thần bỗng nhiên lạnh lùng hừ tiếng. ma Vô Danh, nhân vật nam hai này nguyên bản ở trong cốt truyện được xem ở trong mắt nhất, ta có tình , dù đóng nhu tình mật ý cũng đều là giả, xét đến cùng, ta tiếp cận nữ chủ chỉ là vì thỏa mãn tham dục cắn nuốt bản năng. Cho dù nữ chủ thích ta, muốn cho phần thích này rách nát cũng là chuyện thực dễ dàng, làm nàng thấy ràng diện mục của Vô Danh là được.

      Nhưng tình lại lần phát triển vượt qua dự đoán, còn làm Huyền Thương thượng thần cảm giác mười phần cao hứng.

      giao diện bỗng nhiên ra hàng chữ —— “Nhắc nhở, có lẽ người có thể thay đổi phong cách hành , như vậy càng có thể vãn hồi nữ chủ cùng với khí vận thế giới có nguy cơ rơi vào nguy ngập.”

      Huyền Thương thượng thần vẻ mặt lạnh nhạt, cao cao tại thượng, “Ta đối với nàng cũng đủ mềm mỏng và nhường nhịn, nếu như vậy còn được, ta chỉ đành dùng biện pháp của mình xử lý.”

      Người trời sinh đều thần phục trước cường thế, chỉ cần bày ra đủ cường đại, lại cho nữ chính này ít suy sụp, mài giũa tâm tính nàng, sớm hay muộn nàng cũng thần phục . Nữ nhân khi học được thần phục, tâm cũng luân hãm theo.

      —— “Có lẽ, người làm còn chưa đủ nhiều, tại nữ chính khác, phương thức người đối đãi với nàng khả năng cũng cần thay đổi.”

      Huyền Thương nghe hiểu kiến nghị của hệ thống, nhưng khinh thường nhìn lại chuyện này.

      “Ta có thể vì khí vận thế giới chịu đựng các nàng kiêu ngạo nhất thời, cũng có thể đúng lúc buông thấp tư thái, nhưng ta có hạn cuối, đó chính là các nàng thể mưu toan áp đảo phía ta, đến cùng, ta mới là người nắm chủ đạo.” nhàn nhạt xong, mắt nhìn giao diện hệ thống an tĩnh, “Ngươi chỉ cần phụ trợ ta, cần quản việc dư thừa.”

      Giao diện ra gương mặt tươi cười —— “Tốt, chúc người thuận lợi.” Sau đó liền động tĩnh nữa.

      Huyền Thương thu hồi ánh mắt, cho người tiến vào trong điện, “Đông Hải như thế nào?”

      Tiên hầu cúi đầu trả lời: “ Ma Khe liên tiếp với Đông Hải, phong ấn Long Thần dưới Đông Hải sắp tán loạn.” trả lời xong câu này, thấy Huyền Thương thượng thần phía hồi lâu ra tiếng, lại hồi bẩm: “Ngày gần đây đệ tử U Phù Sơn tiến đến hạ giới xử lý ma, có mấy người ngã xuống.”

      Huyền Thương thượng thần cũng để ý mấy việc này, hơi vung tay lên, tiên hầu kia liền ngậm miệng .

      Huyền Thương thượng thần tự hỏi, Ma Long xuất thế, nữ chính phiền toái kia phải nên tìm , vậy cũng là thời điểm nên hành động. Lần này, nên làm nữ chính thức thời kia kiến thức chút cái gì gọi là cường đại.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Lời chúc cho có đó, có biết hay ko tuesday, lại ngã sấp mặt cho coi, tui nghĩ nam nhị bao tử bự nuốt luôn long thần ko chừng, để có thể xứng đôi với long nhị đó, ngơ ngác hết chỗ mờ, há há

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Haha. Ta cũng chờ Lâm Sinh nuốt luôn tổ tiên nhà người ra rồi cùng người ta tạo ra mấy bảo bảo xinh xinh nữa nha :yoyo60::yoyo60:

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 67. có gì long tộc dám làm

      Bạch Lăng cùng với Lục Lâm Sinh tới gần Thần Mộc Sơn, có thể thấy núi cao xa xa có cây ngô đồng lớn, tới nơi này rồi, bọn họ hẳn thực nhanh có thể tiến vào nơi tộc phượng hoàng làm tổ.

      ma chở họ tới đây, đường chạy như điên ngừng, hơi chậm trễ bị Lục Lâm Sinh kéo lưỡi dài siết chặt, đau đến cuồng tính quá độ. ma có thần trí giống thú có thể cam tâm bị người ta sử dụng, động bất động liền muốn phản phệ, nhưng Lục Lâm Sinh căn bản mặc kệ có bao nhiêu hung dữ, tùy tay ở người ma phát cuồng xé xuống miềng da, lại làm bộ muốn xé tiếp thịt phía dưới, ma đó ăn đau liền thành .

      Bạch Lăng mỗi lần nhìn thấy Lục Lâm Sinh làm loại chuyện này, liền trận gì. Bề ngoài vô hại có thể lừa gạt người khác, nàng luôn quên mất Lục Lâm Sinh kỳ cũng phải là thư sinh văn nhược, ngay cả bộ dáng hung tàn nuốt ăn ma, đều ở trong trí nhớ điểm tô cho đẹp thành ‘ quá đói bụng ăn cơm có chút vội, đồ ăn cũng có chút đặc biệt, kỳ cười rộ lên đặc biệt đáng , đặc biệt vô hại’.

      ‘ Đua xe ’ mấy ngày, sắp đến nơi, Lục Lâm Sinh rốt cuộc buông lỏng đầu lưỡi dài của ma.

      “Tới nơi đây rồi, ma này vào được, thần mộc của tộc phượng hoàng thanh khiết sạch , ma bình thường đến gần biến thành tro tàn.” xong, kéo Bạch Lăng cùng nhảy xuống lưng ma.

      ma đó đứng lên ngửa mặt lên trời rống to, quay đầu đánh về phía hai người, nhìn dáng vẻ là muốn rửa mối nhục. Sau đó Bạch Lăng lại trơ mắt nhìn toàn bộ thân mình Lục Lâm Sinh biến thành đống sợi tơ màu đen, giống cái miệng rộng mở ra vừa vặn khóa ma lại trong tơ đen, ngay sau đó biến trở về hình người, cười cười với nàng, tiếp tục : “Cho nên đường tiếp theo chính chúng ta , khả năng gặp được người của tộc phượng hoàng.”

      Bạch Lăng: “ phải, ta nghĩ rất nhiều lần lặc, ngươi ăn thế này, đều chưa bao giờ nhai nát đúng vậy ?”

      Khi còn nàng ăn cơm thích nuốt nguyên hạt, thích nhai, bà ngoại luôn răn dạy nàng như vậy dễ tiêu hóa, hai phải bắt nàng ngụm cơm nhai hơn mười lần mới cho phép nàng nuốt vào trong bụng.

      “Ngươi ăn như vậy, dễ tiêu hóa ?”

      Dễ tiêu hóa, loại ma này, bọc vào trong thân thể hai ba cái là có thể tiêu hóa hết, nhưng Lục Lâm Sinh như vậy, : “Ta có chút đói, chú ý, lần tới nhai rồi ăn.”

      Bạch Lăng vừa nghe liền cảm thấy ủy khuất , mấy ngày nay bọn họ lên đường, cũng để Lục Lâm Sinh ăn mấy con ma, xem ra còn đói, vẫn là trước kia chịu khổ quá nhiều.

      “Quanh đây có gì ngươi có thể ăn sao, nếu chúng ta trước tìm chút đồ ăn cho ngươi lấp bụng?” Bạch Lăng hỏi.

      Lục Lâm Sinh ngoan ngoãn lắc đầu, “ được, chúng ta tộc phượng hoàng trước. Nếu ta đói bụng, liền tự mình tìm ăn, nàng yên tâm, ta ăn bậy đồ vật.”

      Bạch Lăng lại sinh ra ảo giác Lục Lâm Sinh đáng thương còn ngoan ngoãn.

      Bọn họ đến chân núi Thần Mộc Sơn, Bạch Lăng gặp được hai con điểu có vũ y tươi đẹp chờ, nhìn thấy hai bọn họ liền cười ngâm ngâm : “Hoàng vương chờ, mời cùng chúng ta đến gặp.”

      Bạch Lăng mang theo Lục Lâm Sinh phía trước, bọn họ ra ngăn Lục Lâm Sinh lại, chỉ tò mò nhìn , lên núi rồi, xuất rất nhiều loài quái chim, tộc phượng hoàng giờ cũng nhiều người lắm, nhưng bọn họ là vua của muôn loài chim, Thần Mộc Sơn chỉ có phượng hoàng tụ cư, còn có rất nhiều loài điểu . Tới giữa sườn núi, xuất khu vực rộng là nơi tụ cư, những phòng ốc đó kỳ lạ mỹ lệ, được bện thành các loại hình dáng, nam nữ lui tới phần lớn mặc vũ y và trang trí màu sắc diễm lệ, rất có phen náo nhiệt.

      Nơi này so với Nhân giới tại, càng như là chốn đào nguyên. Bạch Lăng còn nhìn thấy vài tiểu hài tử đùa giỡn, đầu có linh vũ màu vàng mềm mại, hai má có hai luồng màu cam ửng đỏ, đặc biệt đáng . Dưới tàng cây điểu bày quán bán đồ vật, phần lớn là trang sức xinh đẹp, bọn họ am hiểu bện đồ thủ công, làm đồ vật rất đẹp, Bạch Lăng cũng nhịn được nhìn nhiều hai mắt.

      Xuyên qua nơi tụ cư náo nhiệt, lúc tới gần cây ngô đồng to nhất ở chính giữa, xung quanh dần dần an tĩnh lại. Trong hai người dẫn đường cho bọn họ, người vào cung điện dưới tàng cây, còn người cùng các nàng chờ ở bên ngoài.

      Bạch Lăng nghe thấy tiếng nhạc từ đỉnh đầu truyền xuống, khỏi ngẩng đầu nhìn lên. Phía vài chạc cây, có nam nhân tuổi trẻ mặc vũ y phượng hoàng đàn tấu nhạc cụ, tiếng nhạc nhàng, ngẫu nhiên còn kèm theo chút ngâm nga, cũng phá lệ êm tai. Nam tử đó lớn lên đẹp, nhưng Bạch Lăng nhìn vài lần liền cúi đầu xuống.

      được, ngồi quá cao lặc, nhìn choáng váng đầu.

      Điểu bên cạnh thực tự hào giới thiệu cho các nàng: “Đó là Phượng Trì đại nhân, nhi tử độc nhất của hoàng vương chúng ta, đàn tấu phượng cầm là tuyệt nhất trong tộc, hiếm khi có thể nghe thấy! Mỗi khi đàn tấu, đều có thể khiến cho nhóm giống cái trong tộc chúng ta chen chúc kéo đến, đàn điểu tương hòa.”

      Bạch Lăng có hứng thú gì, nàng dốt đặc cán mai về nhạc cụ, nhưng vẫn lễ phép khen hai câu dễ nghe. Lục Lâm Sinh nâng đầu, nhìn Phượng Trì cây kia lúc, bị Bạch Lăng gọi, mới dời ánh mắt cười cười với nàng.

      Hai người gặp hoàng vương. thế hệ tộc trưởng phượng hoàng là hoàng vương, cũng chính là nữ tử, tuy rằng nhìn qua như thiếu nữ mười sáu, nhưng tuổi so với lão bạch long vương phụ thân của Bạch Lăng khác biệt lắm.

      “Mục đích con tới đây, ta minh bạch.” Hoàng vương nhìn uy nghiêm, nhưng thái độ ôn hòa, “Ta cùng với phụ mẫu con đều từng có qua lại, coi như bằng hữu, nhưng Ma Long sắp thoát ra, tình cảnh của con thế nào, vậy chính con cũng rất ràng, ta có tâm tương hộ, nhưng tộc phượng hoàng cũng dần dần điêu tàn, giờ chỉ co đầu rút cổ ở đây, ta cũng chỉ có thể bảo hộ phương này, dám trêu chọc Ma Long đưa tới tai họa cho tộc đàn, thực xin lỗi.”

      Bạch Lăng trước khi tớiđây kỳ đoán được kết quả này, nghe vậy cũng thất vọng, hào phóng : “Hoàng vương cần xin lỗi, nếu nguyện ý giúp ta, ta đương nhiên cảm kích, nhưng giúp ta cũng là đương nhiên, còn phải đa tạ hoàng vương bằng lòng gặp ta lần này.”

      Nếu cho mặt mũi, ở dưới chân núi trực tiếp đuổi nàng cũng được, đời trước nàng thấy nhiều loại người này. Đời trước ông ngoại bà ngoại qua đời, nàng mình nơi nương tựa, chính là đại phiền toái mà toàn bộ thân thích đều muốn quản, so sánh với tình hình tại, từ trình độ nào đó mà , thực tương tự.

      Hoàng vương nghe nàng như vậy, trong ánh mắt tràn đầy thương tiếc và cảm thán, “Nếu con vào nơi này, ta cũng để con cứ như vậy tay mà về, vậy mời con cùng bằng hữu ở đây hai ngày, ta muốn đưa cho con lễ vật.”

      Bởi vì những lời này của hoàng vương, Bạch Lăng và Lục Lâm Sinh tạm thời ở lại chỗ này. Bạch Lăng vội, dù sao vội cũng vô dụng, chỉ có lão vỏ sò khóc khóc chít chít, lại khóc ra đống trân châu. Bạch Lăng nhặt lên thu thập tốt, mang theo Lục Lâm Sinh những nơi có bán đồ vật trong tộc của bọn họ nhìn xem, nàng vẫn cảm thấy có hứng thú với dạo phố.

      Nàng ngồi xổm quầy hàng xem các loại lưỡi dao bày ra, phần lớn là cốt đao mài ra, cũng biết là xương cốt của vật gì, cứng rắn sắc bén, thế nhưng kém so với lưỡi kiếm đúc ra, còn có mấy cái mộc đao màu xanh lá, còn lại là trang trí. Nàng ở đây xem đao, Lục Lâm Sinh bị những trang sức đá quý lông chim ở quầy hàng bên cạnh hấp dẫn lực chú ý.

      Nam tinh bán đồ vật sạp đó treo vật phẩm trang sức rực rỡ muôn màu người, các loại đá quý phản xạ quang mang, làm người ta nhìn cái liền cảm thấy đau mắt, chỉ có thể nghe thấy tiếng mềm mềm tinh tế, “Ngươi xem đá quý này, chính là ở Nam Ngu sơn, ngươi nhìn xem sáng lấp lánh thế nào a, giống cái đều thích loại đồ vật lóe sáng này!”

      Lúc Lục Lâm Sinh nuốt ăn ma, ngẫu nhiên có được ít ký ức của bọn họ, bởi vậy cũng biết rất nhiều đồ vật, ví dụ như tại nhảy ra ký ức mơ hồ, Long tộc đều thích những đồ vật sáng long lanh. nhìn những đá quý lóe sáng đó, nhấc chân tới.

      Trước sạp còn có hai nam mua trang sức, bọn họ đến giống cái nhà mình, từ chuyện các nàng thích loại trang sức nào, đến tranh chấp địa vị của mình trong gia đình.

      nam khoác vũ y màu đỏ : “Thê tử của ta mỗi tháng đều cho ta tiền, ta tích cóp lâu, vốn dĩ muốn mua chút đồ vật mình thích, nhưng nhìn thấy cái này lại muốn mua cho nàng, đẹp đẹp, nhưng mà quá đắt.”

      nam khác vũ y đen vàng giao nhau liền chê cười : “Ngươi ở nhà đến chút tiền riêng còn có, cũng quá đáng thương , ta chính là trộm giữ tiền riêng, cũng đủ cho thê tử nhà ta mua hai cái vòng cổ đá quý như vậy!”

      “Ta đương nhiên là có giữ tiền riêng, chỉ nhiều lắm mà thôi!”

      Nam bán đồ vật năm màu rực rỡ với hai bọn họ: “Ai nha, hai vị đều là nam tốt quý thê tử, điểu tộc chúng ta ở Thần Mộc Sơn nếu đến thương thê tử, dù chủng tộc nào cũng phải thua kém!”

      Hai người kia nghe xong, mặt đều lộ ra tươi cười tự hào. Lão bản nhiều màu lại hỏi Lục Lâm Sinh đứng ở bên nhìn hồi lâu, “Vị khách nhân này là tới từ bên ngoài , ngươi muốn mua cái gì? Ngươi nhìn xem loại đá quý này, gần đây người mua rất nhiều, thực được hoan nghênh, đều là mua cho giống cái nhà mình, xem như đặc sản của chúng ta nơi này, ta xem ngươi và vị khách nhân bên kia là cùng nhau tới, bằng mua mấy thứ cho nàng?”

      Lục Lâm Sinh nhìn trong chốc lát, nghĩ đến tiền người mình đều là Bạch Lăng cho, lại có khả năng nguyện ý dùng trân châu đổi, vì thế : “Ta có tiền mua.”

      Nam vũ y đỏ nhịn được : “Huynh đệ, ngươi đây cũng quá đáng thương, so với ta còn đáng thương hơn, ta tốt xấu còn có thể mua nổi.”

      Nam vũ y đen vàng hỏi : “Đúng vậy, huynh đệ, ngươi cũng giữ tiền riêng sao?”

      Lục Lâm Sinh: “Cái gì là tiền riêng?”

      Các nam : “……” Thua! Bại bởi ngoại tộc!

      Bạch Lăng cầm hai thanh cốt đao khoa tay múa chân, tới Lục Lâm Sinh bên này, “Ngươi xem gì đây?” Nhìn thấy đá quý các màu sạp, nàng sửng sốt, “Ngươi thích thứ này?”

      Lục Lâm Sinh thích loại đá quý sáng long lanh này? được, thế này khỏi cũng quá đáng !

      “Ngươi muốn thứ này tùy tiện chọn, ta cho ngươi.” Bạch Lăng , lại cầm cái cốt đao trong tay đưa cho , “Ta ở bên kia nhìn thấy cái cốt đao này, đủ sắc bén, tặng cho ngươi chơi.”

      Nam nhóm: “……” Thê tử trong nhà cũng thua!

      Thần Mộc Sơn ít khách lạ tới, mọi người cùng ở ngọn núi, cơ hồ đều trộn lẫn quen thuộc, cho nên Bạch Lăng và Lục Lâm Sinh tới nơi này, điểu lớn tuy rằng giáp mặt biểu ra cái gì tò mò, sau lưng lại đem việc mới mẻ này truyền khắp, đến ngày, cơ hồ đại bộ phận điểu đều biết hai vị khách nhân này là đôi, nam gọi là Lục Lâm Sinh còn ở nhà nhận hết sủng ái từ thê tử , làm các nam dưới Thần Mộc Sơn đều hâm mộ thôi.

      “Đó là Long tộc ? Sao lại cùng tiểu khí nhạt như vậy thành đôi?”

      “Long tộc từ trước đến nay chú ý này đó, từ trước nơi này của chúng ta phải cũng có Long tộc chạy tới theo đuổi người sao. Bay trời, bò đất, bơi trong biển, có gì Long tộc dám làm.”

      Bạch Lăng phát đám điểu này ở sau lưng ríu rít cái gì, nàng còn rất thích nơi xinh đẹp này, nếu phòng của khách an bài cho nàng phải ở nhánh cây cao cao càng tốt. Nơi này thói quen đối đãi với khách nhân là khách nhân càng tôn quý phòng ở càng cao, Bạch Lăng đứng ở nhánh cây thứ hai bắt đầu váng đầu hoa mắt, càng đừng lên thêm mấy tầng, chỉ có thể cầu ngủ ở trong phòng phía dưới.

      Nhà ở dưới thập phần tinh tế xinh, nằm ở bên trong còn có ánh trăng tưới vào, có thể ngửi được mùi hoa bên ngoài, Bạch Lăng nằm nghỉ ngơi lúc, cảm giác bên ngoài có bóng dáng đong đưa, liền đứng dậy đẩy cửa ra nhìn.

      Lục Lâm Sinh ngồi ở dây đằng kết thành ghế bên ngoài, trong tay ôm nhạc cụ hình dáng kỳ quái.

      Bạch Lăng đẩy cửa ra ngoài, đến bên : “Ngươi nghỉ ngơi nga? Cái này là cái đồ vật gì, buổi sáng hình như nhìn thấy có người ở cây cũng đàn cái này.”

      Lục Lâm Sinh cho nàng xem nhạc cụ tay kia, “Đây là phượng cầm, phải nàng nghe rất hay sao, ta tìm người kia học chút, ta có thiên phú, tặng cây cho ta.”

      Đó là nhạc cụ hình dáng giống như trăng tròn, phía cái tay cầm ngắn ngủn, quấn dải lụa xinh đẹp đủ màu, mặt gỗ tròn như trăng căng mười hai sợi dây. Bạch Lăng tùy tay búng cái, sợi dây đàn bên cạnh kia băng cái liền đứt.

      Bạch Lăng: “……”

      Lục Lâm Sinh: “ việc gì, việc gì, dây đàn này mỏng manh, thoáng dùng sức liền đứt, là nó quá dễ đứt.”

      Bạch Lăng ở trong lòng tự mắng mình, ai bảo có việc gì lại tiện tay sờ loạn! Làm hỏng rồi! Vừa thấy liền biết nửa đêm ngủ được, ôm thứ này ngồi ở cửa, chính là muốn đàn cho mình nghe, bây giờ sờ hỏng rồi người ta còn đàn được sao!

      Lục Lâm Sinh: “Tuy rằng đứt dây, nhưng hẳn là còn có thể đàn, nàng nguyện ý nghe sao?”

      Bạch Lăng lập tức nể tình vỗ tay: “Được! Đàn đàn đàn!”

      Lúc nàng lời nào, ngồi ở dưới ánh trăng như vậy, giống như tiểu tiên nữ. Đương nhiên ở trong mắt Lục Lâm Sinh, lúc nàng vẫn là tiên nữ.

      Lục Lâm Sinh đàn xong khúc, Bạch Lăng hỏi : “Ngươi có thiên phú?”

      Lục Lâm Sinh: “Người dạy ta đàn ta quá lợi hại, dạy được ta, sau đó đưa đàn cho ta, để ta tự mình luyện thêm.”

      Bạch Lăng: “Ngươi lang là cái thứ gì lặc, người ta là ghét bỏ ngươi nha!”

      Tươi cười mặt Lục Lâm Sinh chậm rãi tan , lại cúi đầu chậm rì rì búng hai cái.

      Bạch Lăng: “Thôi lạc, ta lại chê ngươi, ngươi chậm rãi luyện , về sau khẳng định đàn dễ nghe hơn người kia.”
      Last edited: 4/9/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :