1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 58. Kết nối thành công, nhân cách bên trong thức tỉnh thành công

      Huyền Thương thượng thần Lạc Thủy, năm đó phải dùng tâm lân của bạch long làm thuốc, tộc trưởng bạch long hấp hối chủ động đưa tâm lân lên, chỉ cầu việc, nếu đáp ứng, vậy giờ cũng nên thực lời hứa. Vừa lúc mệnh kiếp này tính ra, cũng muốn nhìn chút, bạch long dị tượng kia, có năng lực gì uy hiếp đến .

      Huyền Thương thượng thần uy nghiêm cao quý vào Lạc Thủy, linh lực vừa phát ra, quái lớn ở Lạc Thủy đều run bần bật, né tránh kịp. vốn tưởng rằng con bạch long kia chủ động thân, nhưng mà đứng hồi lâu ở phía Lạc Thủy cũng nhìn thấy tung tích bạch long, duỗi tay tra xét, lúc này mới phát nơi nơi đều có tung tích, chung quanh chỉ để lại hơi thở của Long tộc.

      Thế nhưng rời ? Huyền Thương khẽ nhíu mày, nhắm mắt tính toán, sau đó buông tay, về phía nam.

      còn chưa chủ động tìm kiếm, nghe thấy có người đàm luận về bạch long.

      Là hai tu sĩ nho , người : “Quy Nhất Tiên Tông đó là vận khí tốt, thế nhưng có thể thu được Long tộc làm đệ tử, nghe còn là tộc bạch long.”

      người khác : “Tộc bạch long phải sớm diệt tộc, sao giờ lại xuất tộc nhân bạch long?”

      “Ai hiểu được, rốt cuộc là Long tộc cường hãn, có may mắn sinh tồn tiếp cũng kỳ quái.”

      Đàm luận như vậy, Huyền Thương thượng thần nghe thấy ít. Bạch long kia bái vào Quy Nhất Tiên Tông? Trong lòng cảm thấy kỳ quái, tộc trưởng bạch long lúc trước cầu lời hứa hẹn, hẳn cũng cùng từng đáp ứng bạch long này, có ước định phía trước, sao lại lên U Phù Sơn, ngược lại Quy Nhất Tiên Tông gì kia. Hay là, bởi vì bạch long đó tự giác thân phận xứng vào U Phù Sơn?

      Mặc kệ thế nào, đều phải gặp bạch long đó trước.

      Huyền Thương thượng thần hu tôn hàng quý vào Quy Nhất Tiên Tông, dưới tông môn thụ sủng nhược kinh, tông chủ mang theo đám phong chủ và các đệ tử thân truyền khom người nghênh đón. Huyền Thương thượng thần thành thần vạn năm, đương nhiên khinh thường đám tiên môn phàm tục ở đây, nhìn cũng nhìn, chỉ với tông chủ phía trước: “Bản tôn muốn gặp bạch long, mang bản tôn gặp nàng.”

      Huyền Thương thượng thần vào Liệt Diễm Cốc, Bạch Lăng hoàn thành nhiệm vụ sư phó giao cho, luyện chế khối vẫn thiết. Nàng vóc dáng xinh, trong tay lại cầm cái búa to, nâng búa như hồng mao, đập búa nặng đến ngàn quân. Hoa lửa văng khắp nơi, đất rung núi chuyển, toàn bộ lò luyện đều quanh quẩn thanh oang oang ầm ĩ.

      “Bạch Lăng a, mau dừng lại, tới bái kiến Huyền Thương thượng thần! Thượng thần chính là riêng tới thăm con.” Tông chủ thoáng nhìn Huyền Thương thượng thần nhíu mày, vội vàng gọi Bạch Lăng.

      trầm mê làm nghề rèn, Bạch Lăng vừa quay đầu nhìn thấy tông chủ cùng với vị đại soái ca xinh đẹp bên cạnh tông chủ.

      Bạch Lăng: Oa nha, soái vỡ nồi!

      Bạch Lăng đối với Huyền Thương thượng thần độ hảo cảm 100.

      Nàng mặc thân bạch y, bởi vì quá nóng mới vén ống tay áo lên, tóc cũng có chút ướt mồ hôi, gương mặt đỏ bừng, nhìn qua hình tượng có vẻ hơi quy củ. Buông cây búa đến trước mặt Huyền Thương thượng thần, Bạch Lăng xá cái, thái độ phi thường tốt.

      “Bạch Lăng bái kiến Huyền Thương thượng thần, thượng thần sao biết được ta lang ở chỗ này, còn riêng tới thăm ta lặc?”

      Huyền Thương thượng thần mày nhăn càng chặt, nhàn nhạt mở miệng : “ năng kì quái, ai dạy ngươi chuyện tử tế sao.”

      Bạch Lăng gương mặt tươi cười cứng đờ, giây liền xị mặt xuống. Thực tốt, nàng vào thế giới này, đây là người duy nhất tỏ vẻ khó chịu với khẩu của nàng. Con mẹ nó khẩu lão tử chuyện có liên quan ngươi cái rắm gì???

      Bạch Lăng đối với Huyền Thương thượng thần, độ hảo cảm -1000.

      Huyền Thương thượng thần ngữ khí đạm mạc, “Thu thập chút, theo bản tôn U Phù Sơn, ngày sau ngươi là đệ tử dưới tòa của bản tôn.” nhìn Bạch Lăng ăn mặc giờ phút này, lại nhíu nhíu mày, thần sắc vui bộc lộ ra ngoài, “ U Phù Sơn, cần giữ quy củ U Phù Sơn, được quần áo bất chỉnh. Niệm ở ngươi vẫn còn , khuyết thiếu giáo dưỡng, những việc này bản tôn cho người dạy dỗ ngươi.”

      Bạch Lăng cảm thấy quả thực thể hiểu được, trong lòng trận bực bội, “ đủ rồi sao? đủ rồi tự . Ta có sư phó, ai muốn bái ngươi làm sư.” Lớn lên soái như vậy có dùng được cái rắm, đôi mắt đều mọc đỉnh đầu, còn ghét bỏ nàng như vậy như vậy, lão tử cho ngươi bức mặt, cái thứ gì!

      Huyền Thương thượng thần: “…… Ngươi cái gì?”

      Nếu phải đối phương quá lợi hại, Bạch Lăng có thể mắng chửi người tại chỗ, nhưng bây giờ nàng chỉ có thể đè nặng bực bội trong lòng, “Ta , thỉnh ngài tự mình trở về, ta chỉ ở chỗ này.”

      Huyền Thương thượng thần nghĩ tới, mình chủ động đến thu đồ đệ, thế nhưng còn bị cự tuyệt, thành thần nhiều năm, chưa bao giờ gặp phải người biết tốt xấu như vậy.

      “Tộc trưởng Bạch long năm đó giúp bản tôn việc , bản tôn đáp ứng thu ngươi làm đồ đệ coi như báo đáp.” trầm giọng : “Ngươi có thể nghĩ cho kĩ.”

      Bạch Lăng thực khó chịu, chỉ câu: “Ta U Phù Sơn.”

      Thấy nàng ngoan cố như thế, Huyền Thương trầm mặc lát, bễ nghễ với bạch long nho này, ngữ khí lạnh băng: “Trong long tộc lấy huyền hắc vi tôn, bản tôn nguyên thân là hắc long, thành thần rồi độc chiếm phương thiên địa thế ngoại, tạo nên U Phù Sơn, tu vi há là mấy tiểu kỹ quan trọng nơi đây có thể so. Ngươi lại muốn làm đệ tử của bản tôn, ngu ai bằng.”

      Bạch Lăng nghe ngữ khí đại lão trước mặt này, bỗng nhiên có loại cảm giác quen thuộc giống như từng quen biết, giống như ba đời trước của nàng kia, nàng tốt nghiệp rồi muốn giới thiệu tới công ty mình thực tập, năm đó bà ấy như vậy: “Công ty này của ta ở trong năm trăm công ty mạnh nhất cả nước, như cháu tốt nghiệp từ trường học đó có thể tới công ty ta thực tập là có khả năng, nếu phải ba cháu năm đó giúp ta chút việc , ta tùy tiện cho người cửa sau thế này, cháu làm tốt, chính là ném mặt mũi ta.”

      Bạch Lăng đối với Huyền Thương thượng thần hảo độ cảm -9999.

      Nàng mặt vô biểu tình: “Lão nhân gia ngài từ đâu ra về chỗ đó , ta trèo cao nổi.”

      Huyền Thương thượng thần lại lời nào, phất tay áo bỏ , chỉ để lại câu, “Ngày sau, ngươi có tư cách lên U Phù Sơn.”

      Chờ Huyền Thương thượng thần rời , Bạch Lăng mới phun ra ngụm trọc khí, mắng: “Ta con mẹ ngươi cái gì tiên nhân bổn bổn! Ai mẹ nó muốn lên cái núi đấy của ngươi!”

      Thấy tình huống đúng, tông chủ vừa rồi vẫn luôn ở bên cạnh làm bích hoạ, lúc này lắc lư tới, cười tủm tỉm với Bạch Lăng: “Bạch Lăng a, Huyền Thương thượng thần chính là rất lợi hại, lúc trước phải con còn muốn lên U Phù Sơn nhìn xem sao, lúc này Huyền Thương thượng thần tự mình đến đón, sao con lại chịu ?”

      Bạch Lăng lần nữa nhấc cây búa của mình, “Ta thay đổi chủ ý, U Phù Sơn có tốt ta cũng muốn , người xem thượng thần kia bộ dáng ghét bỏ ta, nhìn thấy liền khó chịu, nếu , chừng ta phải đánh nhau với , đánh lại đánh thắng, ta cái gì, ta ghét nhất loại người khinh thường ta, đối với ta la lên hét xuống, còn tự cho là thi ân cho ta.”

      “Cái U Phù Sơn kia dù lợi hại, nếu chính ta thích , ta đây liền muốn , ta cảm giác nơi này sống rất vui vẻ, ta muốn ở chỗ này. So sánh về sư phó, Xích Viêm sư phó của ta so với tốt hơn nhiều, Xích Viêm sư phó chê ta, coi ta là con ruột mà nuôi dưỡng, thế nào? Nhìn giống như là mẹ kế.” Bạch Lăng bĩu môi, nâng cây búa lên đập cây búa xuống, toàn bộ lò luyện chấn động hai lần.

      Chờ tông chủ cũng chắp tay sau lưng rồi, Bạch Lăng dừng cây búa lại, gõ gõ vỏ sò bên hông.

      “Vỏ sò lão đầu nhi, sao ngươi lời nào?”

      Lão vỏ sò thanh hữu khí vô lực, “Ai, ta có gì muốn a.”

      Bạch Lăng sờ sờ cái mũi, “Ta còn tưởng rằng ngươi muốn mắng ta lặc.”

      Lão vỏ sò, “Ta sao lại mắng tiểu chủ nhân a. Ta muốn người U Phù Sơn, bái sư phụ lợi hại, như vậy có ai khi dễ người, nhưng Huyền Thương thượng thần thích tiểu chủ nhân, tiểu chủ nhân tốt như vậy, thích, U Phù Sơn khẳng định bị khi dễ…… Ai, nếu như vậy, tiểu chủ nhân người vẫn nên ở chỗ này , ở chỗ này có người thương, sống cũng vui vẻ, lão nhân ta cũng cao hứng.”

      Bạch Lăng nghĩ tới lão vỏ sò như vậy, vớt vỏ sò lên, dán dán lên mặt, cười : “Lão đầu nhi tốt, ngươi yên tâm, ta càng ngày càng lợi hại, ai dám tới khi dễ ta, ta đều có thể búa đập cho chết!”

      Vẫn luôn quá vừa lòng tiểu chủ nhân đáng dùng búa, lão vỏ sò trong nháy mắt đột nhiên cảm nhận được cây búa rắn chắc trầm trọng mang đến cảm giác an toàn, nhịn được nghĩ, kỳ dùng búa cũng tồi a.

      Lại đến Huyền Thương thượng thần, bị hùng hài tử ghét bỏ trận, hoàn toàn tuyệt ý niệm thu nàng làm đồ đệ. Vốn dĩ nếu là đứa bé ngoan ngoãn nghe lời, cũng liền thuận tay nhận, nhưng nhìn thấy chính là gia hỏa hoàn toàn dính dáng với hai chữ nghe lời, chuyện cũng làm vui. Nếu chính nàng lựa chọn, vậy cũng cần treo ân huệ năm đó ở trong lòng nữa.

      trở lại U Phù Sơn, chuẩn bị lại lần nữa bế quan, nhưng lúc này đây, vừa mới tiến vào trong điện, liền cảm giác trận choáng váng. Sau lát, ngẩng đầu, biểu tình vốn lạnh nhạt trở nên càng thêm lạnh lùng, đồng thời bên cạnh lên vật phẳng phát sáng.

      —— “Kết nối thành công, nhân cách thức tỉnh thành công.”

      Lúc ở gian hư vô, vẫn luôn tự hỏi, muốn ứng đối chếch phát sinh ở thế giới như thế nào, cuối cùng ra kết luận, bất luận thế nào, trước hết bắt nữ chủ vào trong tay, chỉ cần nữ chính vẫn như cũ, vậy hết thảy cũng sao, chờ nữ chủ , cốt truyện có thể về sau lại triển khai, hoặc là chếch ít cũng sao. Sau đó còn có chuyện quan trọng hơn chính là, thanh trừ những nam nhị như hổ rình mồi bên nữ chính—— trải qua hai lần bị nam nhị cướp nữ nhân, cảm thấy nghẹn khuất sâu với việc này, đồng phát thề bao giờ làm loại chuyện này phát sinh lần thứ ba.

      Tuy rằng nghĩ tốt rồi, nhưng lúc nhân cách thức tỉnh trong thân thể Huyền Thương thượng thần có biểu nhân cách này, hơn nữa hồi tưởng biểu nhân cách vừa mới làm chút chuyện đó, vẫn nhịn được mắng câu: “Ngu xuẩn!”

      Cũng biết là mắng ai.

      Tranh thủ hảo cảm của nữ chính, chuyện này, khó khăn đột nhiên tăng lên.

      Hơn nữa lúc này nữ chính…… dù là người mù cũng có thể nhìn ra đúng rồi, tuyệt đối phải nữ chính ban đầu của . Cái khẩu kỳ quái kia, còn có cây búa kỳ ba, thẩm mỹ…… Huyền Thương bình tĩnh chút.

      chướng mắt nữ nhân như vậy. Nếu phải bởi vì ‘ nữ chính ’ ở thế giới này quá mức quan trọng, thể xuất bất kì vấn đề gì, lại bị ý chí thế giới ước thúc thể đụng vào cấm kỵ, nếu nhất định tiêu diệt cái đồ vật trong thân thể nữ chính kia, tìm về nữ chính ban đầu vẫn , đến nguyện ý hy sinh hết thảy.

      Duy nhất đáng ăn mừng chỉ có, bởi vì nữ chính này lộ tuyến ban đầu, làm cho mấy nam nhị trong nguyên tác vốn dĩ nàng nhận thức, tại tất cả đều chưa gặp mặt.

      Đúng vậy, trong thế giới này, có vài nhân vật nam nhị, phượng hoàng Phượng Trì kiêu ngạo, tu sĩ nhân loại Kiếm Vân Tử si tâm, đệ tử Đông Nguyên của U Phù Sơn, còn có ma thân thế vô danh chạy ra từ Ma Khe.

      Trong đó mấy người trước đều cần chú ý trọng điểm, kẻ cuối cùng tạm thời cần quản, bởi vì còn phải đợi mười năm sau Ma Khe hoàn toàn mở ra mới có thể ra.

      Trừ các nam nhị này đó, còn có nam nhân vật khác cũng thể đề phòng. được, vẫn nên đến bên nữ chính nhìn chằm chằm .

      Huyền Thương tàng thân hình, lại lần nữa xuống U Phù Sơn, vào Liệt Diễm Cốc ở Quy Nhất Tiên Tông để điều tra bên cạnh nữ chủ có người có thể uy hiếp địa vị nam chính của mình hay . Nhưng nhìn nửa tháng, phát nữ chính Bạch Lăng này, hoàn toàn coi rèn binh khí trở thành nghiệp chung thân, mỗi ngày vung búa đập thùng thùng, tới tới lui lui bên cạnh chỉ có mấy tráng hán là sư huynh, sư phó, hoàn toàn có tình huống khả nghi.

      Duy nhất chỗ hài hòa, chính là phát tiểu quái, vẫn luôn nhìn trộm nữ chính. Đồ vật đó lực lượng mỏng manh, biết may mắn thế nào thức tỉnh hai loại hình thái, có thể biến thành chuột và quạ đen.

      Đó là nữ chính của , con tiểu cũng dám mơ ước, là buồn cười.

      Huyền Thương khảo sát xong tình huống của nữ chính, lúc chuẩn bị trở về, thuận tay bắt lấy con chuột buồn cười đó cùng mang . Vốn dĩ chuẩn bị trực tiếp bóp chết con chuột , nhưng vừa lúc ngang qua địa giới Lư Dương, nhìn thấy nơi đó mở ra cái Ma Khe, lại thay đổi chủ ý, trực tiếp ném con chuột đó vào khe.

      Vật như thế vào nơi đó, lập tức bị ma hung tàn cắn nuốt, hơn nữa quá trình bị cắn nuốt cực kỳ thống khổ —— đây là trừng phạt của đối với tiểu gan lớn này.

      @linhdiep17 Tuesday của nàng khệnh vãi ra ý, mê được. Sư huynh, sư phó gì cũng so được với nam nhị quái nha.
      @Mengotinh_Ranluoi nàng bỏ ta rồi sao?
      Lierose DuDu, Lequinnn, annie19629 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ui, tui là tui ko nhận tuesday đâu, cà khịa khắp nơi, ăn hại ko thôi, há há, bé iu quái là của chế 9, cùng lắm tui hốt mẫu lục lục, há há, về nâng khăn sửa túi cũng đỡ,
      heavydizzyTuanh83 thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Thèng cha nam chính tự tạo ra nam phụ đáng gờm cần để ý nhất cho mình rồi đó nhé. Ngu xuẩn :yoyo60:

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 59. … Ta biết bay

      Ở trong tuyến thế giới nguyên bản, có nam nhị đặc thù, lúc mới quen nữ chủ bộ dáng của là thư sinh, nữ chủ hỏi tên họ, mình vô danh, vì thế nữ chủ gọi là Vô Danh.

      Người này lúc ban đầu nhìn như nhân vật vô hại, trong nhóm nam chủ và các nam nhị lên sân khấu lúc ấy, có vẻ bình thường vô kỳ, nhưng mà về sau chậm rãi triển lộ ra mặt đáng sợ, nguyên lai xuất thân từ Ma Khe, nguyên thân phải là nhân tộc, cũng phải tộc, mà là phi phi ma, sinh linh duy nhất đời này do trời xui đất khiến tạo thành, nó có thể cắn nuốt, hơn nữa dung hợp những vật còn sống. Là quái vật có tình cảm như nhân loại, thông minh lại tàn nhẫn, tràn ngập oán hận, còn bị dục vọng cắn nuốt chi phối.

      Năm Thiên Diễn bốn trăm tám mươi sáu, Ma Khe biết vì sao xuất mấy cái khe ở nhân giới, sau đó mười năm, khe đột nhiên mở rộng, dần dần trùng hợp cùng nhân giới, quái cùng ma vật bên trong Ma Khe dốc toàn bộ lực lượng, mang đến tai nạn hủy thiên diệt địa cho nhân giới, còn Vô Danh mượn cơ hội này từ Ma Khe chạy trốn tới nhân giới, tương ngộ cùng nữ chủ.

      Ở trong cốt truyện nguyên bản, giai đoạn trước đối với nữ chính che chở đầy đủ, an ủi nữ chủ lúc đó thống khổ vạn phần bởi vì lưu luyến si mê sư phụ mà được, nhưng mà theo cốt truyện phát triển, mưu của Vô Danh bại lộ, nguyên lai chỉ muốn mượn nữ chủ đánh vỡ tâm phòng bị của nam chủ Huyền Thương thượng thần, muốn tìm cơ hội làm Huyền Thương thượng thần cao cao tại thượng kia thống khổ bị thương —— chỉ có suy yếu lực lượng của Huyền Thương thượng thần, mới có thể cắn nuốt ta.

      mưu của Vô Danh cuối cùng đương nhiên thực được, nữ chính chung quy vẫn cùng nam chính Huyền Thương thượng thần ở bên nhau, còn Vô Danh, trước khi chết vốn có cơ hội giết chết nữ chủ để trả thù nam chủ làm bị thương, nhưng vào thời điểm cuối cùng lại từ bỏ, chỉ thoáng nhìn nữ chủ , “Lần đầu tiên ta gặp nàng, nàng còn ở hình dạng bạch long, đó là hình ảnh đẹp nhất ta gặp được sau khi ra khỏi Ma Khe.” xong, hóa thành đám bụi.

      Về lai lịch của Vô Danh, rốt cuộc ở Ma Khe bao lâu, lại làm như thế nào biến thành quái vật, mấy vấn đề này có ai biết, dù ở trong nguyên tác, lần đầu tiên lên sân khấu, cũng chỉ là xảo ngộ nữ chủ nghịch nước bên hồ. Quá khứ của hết thảy đều trống rỗng.

      ai biết, Lục Lâm Sinh ở thôn Bành gia kia bởi vì bề ngoài xấu xí bị người khinh nhục, ở trong thế giới nguyên bản, giết người rồi đần độn bị lạc trong núi rừng, lại thể xuống núi, bị khe hở vỡ ra của Ma Khe trong núi rừng Lư Dương hấp dẫn, rơi vào Ma Khe. chính là hình thái lúc ban đầu của‘ Vô Danh ’, cuối cùng Vô Danh là Lục Lâm Sinh biến hóa thành, lại cũng còn là Lục Lâm Sinh, cho nên vứt bỏ cái tên này.

      Ở thế giới nguyên bản, ‘ Lục Lâm Sinh ’ này tồn tại hề có giao thoa cùng nữ chính, nhưng ở thế giới tại này, Bạch Lăng vào nhầm núi rừng Lư Dương, quen biết với Lục Lâm Sinh lần, trở thành chấp niệm của . Cũng bởi vậy theo Bạch Lăng, bị lạc trong núi rừng tiến vào Ma Khe, nếu vẫn luôn như thế, chỉ sợ ma ‘ Vô Danh ’ trong kịch bản ban đầu căn bản xuất . Nhưng mà tạo hóa trêu người, vì Huyền Thương nghĩ sai mà hỏng hết, vận mệnh của ‘ Lục Lâm Sinh ’ như cũ vẫn trở lại khởi điểm, trở về chỗ cũ.

      ……

      Khoảng cách thời gian Ma Khe và nhân giới dung hợp vào lúc khe hở liên thông hoàn toàn mở ra, còn mười năm.

      Đối với hết thảy chuyện này, Huyền Thương thèm quan tâm, Bạch Lăng hề biết.

      Chỉ có khối huyết nhục mơ hồ hình dạng trong Ma Khe kia, mỗi ngày mỗi đêm, ý đồ bò lên vực sâu, trở lại với thế giới có chấp niệm của nó tồn tại.

      “Cạc cạc, thể lên, có bất luận ma nào có thể lên!”

      “Nơi này tiến vào dễ, nghĩ ra, hắc hắc, khó a.”

      Ma Khe là lồng giam hoàn toàn nhốt lại ma tà ác chúng ta, trừ phi chờ đến khi Đông Hải lật úp, thần kiếm vỡ nát, nếu chúng ta có khả năng tái ở nhân gian, vẫn là cần phí công.”

      Trong bóng đêm có vô số tiếng và cười nhạo khe khẽ, quái vật huyết nhục mơ hồ đó phảng phất có thần trí, đáp lại bất kì lời nào, chỉ ngày ngày cố gắng có ý nghĩa như thế. ma trong Ma Khe nuốt ăn lẫn nhau, đều là cách sinh tồn cá lớn nuốt cá bé, ban đầu, tiểu chuột đó lọt xuống, lập tức bị con nuốt vào trong bụng, nhưng mà bao lâu, con đó toàn bộ nổ tung, từ trong thân thể nó rớt ra con quái vật.

      Mỗi lần có ma nuốt quái vật kia vào, bao lâu đều chết , yếu trực tiếp nổ tung, hơi mạnh chút, thống khổ vạn phần mà chết, bởi vì quái vật kia ở trong cơ thể bọn họ, giống như là vật còn sống, nuốt ăn tạng phủ và thân thể bọn họ, lại từ trong bụng bọn họ bò ra. Cứ như là trận đánh cờ, hai bên ai bị ăn mòn trước, chết.

      Những đại đại ma thực lực cường đại, tò mò thử nuốt quái vật này, nhưng bao lâu đều nhổ ra, đối với bọn họ mà , quái vật này cũng giống cục đá vỡ tùy ý có thể nhìn thấy, ăn vào có nửa điểm tác dụng, đặt ở trong bụng còn thoải mái. Quái vật cũng vô pháp cắn nuốt đám ma lực lượng quá mức cường đại trước mắt nó.

      Quái vật này nhìn như yếu vô hại, cũng có thời điểm chủ động nuốt ăn ma khác, ban đầu nó sợ hãi hết thảy chung quanh, nhưng chậm rãi, bị cắn nuốt và cắn nuốt nhiều lần, thứ gì đó người nó bị tiêu ma hầu như còn, dần dần bị thứ khác thay thế, nó bắt đầu quen hết thảy, hơn nữa trong quá trình đó hưởng thụ được càng nhiều máu thịt, trừ ý đồ rời khỏi nơi này ra, thời gian còn lại nó đều tìm kiếm ma có thể cắn nuốt.

      Quái vật dần dần trở nên thông minh mà tham lam, tìm kiếm ‘ đồ ăn ’ thích hợp nhất, thậm chí ngụy trang mình, hoặc là coi mình trở thành ngu ngốc.

      Ma Khe rất lớn, có rất nhiều nơi chưa bao giờ bị thăm dò, còn có đủ loại ma, nơi này chính là sào huyệt lớn dễ dàng nảy sinh các loại vật dơ bẩn. Quái vật du đãng khắp nơi ở bên trong, mỗi ngày trải qua đều là cắn nuốt và bị cắn nuốt. Oán khí, lệ khí, ma khí, tẩm bổ mỗi vật còn sống trong bóng tối vô biên này.

      ……

      Sau núi Liệt Diễm Cốc hoa hướng dương nở vùng lớn, cơ hồ lan tràn đến hồ nước Bạch Lăng chơi, vùng hoa hướng dương màu vàng, vây quanh mặt hồ được bầu trời phản chiếu thành màu lam, lam vàng hai màu tiếp giáp, sạch làm người ta vui vẻ thoải mái.

      Lục sư huynh đứng ở bên kia phòng hô hai câu về phía mặt hồ: “Tiểu sư muội, người U Phù Sơn tới, sư phó muội gặp lần!”

      Hô liền ba tiếng, hồ nước bình tĩnh mới đột nhiên phá vỡ, toát ra đầu rồng màu trắng. Bạch long phun ra hơi, thực sảng khoái, “Lang cái gì lại có người tới!” Nàng gần đây đổi sừng, đầu ngứa, biến thành nguyên hình ngâm mình ở trong nước thoải mái hơn, cho nên luôn ở chỗ này, muốn ra ngoài gặp khách, nàng muốn, cọ xát lúc lâu mới biến trở về hình người, gãi đầu ra.

      Từ lúc Huyền Thương thượng thần bị nàng cự tuyệt phất tay áo bỏ , thi thoảng có mấy tiên nhân U Phù Sơn tới Quy Nhất Tiên Tông gặp Bạch Lăng, mục đích chỉ có , là thuyết phục nàng U Phù Sơn làm đồ đệ của Huyền Thương thượng thần.

      Bạch Lăng: “……” Xem cái đồ trang bức đó dứt khoát như thiết chùy, nghĩ đến còn chơi chiêu này!

      Cái gọi là duỗi tay đánh gương mặt tươi cười, các tiên nhân mang theo nhiệm vụ tiến đến phần lớn thái độ phi thường tốt, Bạch Lăng biết U Phù Sơn ghê gớm, cũng thể xé rách mặt, mỗi lần đều phải ra ứng phó chút, tùy tiện các nàng đông tây, minh kỳ ám chỉ, thổi U Phù Sơn cùng với Huyền Thương thượng thần tới trời cao, Bạch Lăng cuối cùng đều trả lời câu —— .

      Trừ thuyết khách này, U Phù Sơn còn tặng ít lễ vật trân quý, tất cả đều cho Bạch Lăng. Huyền Thương bổn ý là chữa trị quan hệ hai người, nhưng mà Bạch Lăng nhìn những lễ vật đa dạng đó, trong lòng càng hoài nghi, cảm thấy Huyền Thương thượng thần kia khẳng định có mưu đồ, bằng hai người thân chẳng quen, còn nhìn nàng vừa mắt, vì sao vô duyên vô cớ muốn đưa nhiều thứ tốt như vậy?

      “Vô hiến ân cần, phi gian tức đạo!” Bạch Lăng hoàn toàn chịu thu những lễ vật đó, tới như thế nào cho các nàng về như thế ấy.

      Về sau nữa, Xích Viêm sư phó cũng hoài nghi, “ khẳng định là coi trọng Lăng oa nhi nhà chúng ta! Mới trăm phương nghìn kế muốn cho Lăng oa nhi chỗ lặc! Già mà biết xấu hổ, số tuổi bao lớn còn làm này đó!”

      Bạch Lăng: “Sư phó, người học con chuyện giống như vậy!”

      Xích Viêm: “Ha ha ha, ta là sư phó của con sao!”

      Bạch Lăng: “Ha ha ha ha sư phó lợi hại!”

      Căn bản ai để ý Huyền Thương thượng thần diễn rất nhiều.

      Tiểu tiên tiến đến Quy Nhất Tiên Tông lại bất lực trở về, vẻ mặt thấp thỏm vào trong điện của Huyền Thương Thần, “Thượng thần, long nữ vẫn có ý thay đổi, lễ vật cũng thu.”

      Huyền Thương thượng thần hơi thở quanh thân lạnh băng, nghe vậy giật giật ngón tay, “ xuống.”

      Người rồi, Huyền Thương hạp mắt suy tư. Nữ chính này, sờ rốt cuộc nàng muốn như thế nào, quả thực mềm cứng ăn. Muốn thành ý, thủ hạ U Phù Sơn của , mười hai tiên nhân chủ vị đều mới, cái trận này, chính là tiên đình mời Tiên Đế cũng đủ, nàng lại vẫn cứ dao động, cũng tránh khỏi quá mức cuồng vọng.

      Bất quá, cũng vội nhất thời, nhìn tuổi nàng cũng lớn, qua thời gian có lẽ quên việc này, đến lúc đó lại cho người dỗ dành, chừng càng có hiệu quả. được…… vậy chờ vài năm sau, đến khi Đông Hải lật úp, kiếm Long Thần vỡ nát, kẻ thù của tộc bạch long lại lần nữa thế, đến lúc đó, nàng thể tìm kiếm che chở từ chỗ .

      Còn Quy Nhất Tiên Tông, chờ khi Ma Khe bị mở ra, ma thế, chỉ sợ chính bọn họ còn tự thân khó bảo toàn, càng có cách nào che chở Bạch Lăng, chừng Bạch Lăng còn ngược lại phải cầu che chở tông môn.

      giờ ngạo khí như vậy, muốn nhìn nàng có tư cách gì vẫn luôn ngạo khí tiếp, liền ở đây chờ nàng cầu tới cửa.

      Bất luận cái dạng nữ nhân gì, đều chinh phục được.

      Bạch Lăng: “Hắt xì!”

      Lục sư huynh: “Tiểu sư muội, muội lang cái gì đánh hắt xì, có phải gặp phong hàn hay , ban đêm ngâm nước quá lâu?”

      Bạch Lăng: “Lục sư huynh, huynh lang cái cũng học ta chuyện?”

      Lục sư huynh sửng sốt: “…… Ai? Ta chú ý, cứ như vậy, sao lại thế này?”

      Hai người chuyện, nhị sư huynh khiêng đinh ba ngang qua, “Lục sư đệ, tiểu sư muội, ta đào chút dưa mặt đất, ngọt giòn lặc, các ngươi muốn nếm dưa ?”

      Bạch Lăng mang theo rổ linh dưa tự sản tự tiêu trong cốc trở về, nghĩ trăm lần cũng ra, nhịn được hỏi lão vỏ sò: “Lão vỏ sò, vì sao sư phó và các sư huynh đều nhịn được học ta chuyện lặc, ngươi theo ta lâu, cũng học ta?”

      Lão vỏ sò vì chính mình vốc phen nước mắt chua xót: “…… Tiểu chủ nhân, vì làm mẫu phương thức chuyện bình thường cho ngài, ta đây chính là liều mạng a!” Trời biết lúc trước nghe được tiểu công chúa đáng trong trứng rồng ấp ra vừa mở miệng như vậy, có bao nhiêu tuyệt vọng. Đây rốt cuộc là khẩu nơi nào? Chẳng lẽ năm đó Vương phi hoài tiểu công chúa ăn cái gì kỳ quái?

      Bạch Lăng: “ như vậy có chỗ nào tốt sao, từ khi ta sinh ra cứ chuyện như vậy, cảm thấy kỳ quái a.”

      Lão vỏ sò: “Được được, tiểu chủ nhân cái gì đều được!”

      Bạch Lăng thành công thay đôi sừng rồng đầu tiền, tự tay đem sừng rồng này cùng ít tài nguyên cùng chế luyện, tạo ra thanh đoản kiếm, đây là lần đầu tiên nàng độc lập hoàn thành tác phẩm. Làm kỷ niệm, nàng đặt đoản kiếm này tên là Long Giác, dùng làm bội kiếm, ngày thường dùng để cắt đồ vật. Rốt cuộc rất nhiều việc búa làm được.

      Vì chúc mừng nàng thành công đổi sừng, sư phó cùng mấy sư huynh tụ tập ở bên nhau ăn uống, Bạch Lăng cũng thích thú uống mấy chén, uống uống liền bất tỉnh nhân . Chờ nàng tỉnh lại, phát mình biến trở về hình rồng, giống mì sợi treo ở giá, râu rồng rũ mặt đất, cái đuôi tẩm trong vò rượu, mấy sư huynh đều xoa tay chân, đầu sư phó sưng cái u to.

      Bạch Lăng nhấc cái đuôi lắc lắc, lại quơ quơ cái đầu choáng váng, “Ta uống say, đánh nhau cùng mọi người rồi oa?”

      Đại sư huynh lắc đầu: “ đúng đúng, tiểu sư muội uống say, biến trở về hình rồng, muốn mang chúng ta mấy người bay lên trời cao vòng, bay cao nga! Nhưng bay đến nửa đột nhiên muội buông móng vuốt ném mấy người chúng ta xuống, sư phó đón có vẻ mệt. Đầu sư phó nổi u lên, là bị cây búa của muội ném trúng.”

      Bạch Lăng ngốc: “…… Ta bay? Ta uống say rồi còn dám bay?? Ta lại dám dẫn các người cùng bay???”

      Nàng hề có ấn tượng với cố phi hành này, nhưng sư phó và sư huynh đều chuẩn xác, giống gạt người, ngay cả lão vỏ sò cũng cảm động đến khóc, “Ô ô ô tiểu chủ nhân biết bay a, lúc đó người bay tốt a, trong chốc lát bay thành chữ nhân (人), trong chốc lát bày thành chữ nhất (一), nếu có thể vẫn luôn như vậy tốt rồi!”

      Bạch Lăng: Ngươi cho ta là chim nhạn bay về phía nam sao?!

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      chỗ ngã 2 lần, nhưng theo tui thấy tuesday phải ngã tới n lần, vớ cái tính ngạo khí ấy, nam nhị đúng là lu mờ mà, chừng nào a vùng lên đây, chế long muốn lật trời luôn gòi, bay tốt rồi, nhưng chỉ 1 nửa, muốn mạng của mẫu lục hay sao, há bá
      heavydizzyHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :