1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 56. Ta cảm thấy rèn sắt tệ

      Hồng quang trong đôi mắt thi thể con chuột tan , mà trong đó con quạ đen mổ tim con chuột đột nhiên phát ra tiếng kêu to thê lương, xòe cánh ra, đôi mắt vốn đen nhánh biến thành màu đỏ, dọa vài con quạ đen khác sợ tới mức hấp tấp bay .

      Con quạ đen ăn trái tim con chuột thoáng bay lên đoạn, lại thình thịch ngã xuống, rơi mặt đất, quanh thân nổi lên cỗ hắc khí.

      Quạ đen kêu lên “A —— a ——”, lúc này nghe ra có chút biến điệu, phảng phất như tiếng người kêu thảm thiết khiến người ta sởn tóc gáy. Cái cánh đen nhánh ngừng giãy giụa trong hắc khí, nó trong khoảng khắc dung hợp bộ phận lực lượng của chuột và hồ , lại mượn khí tà tràn đầy thân thể của quạ đen, dung hợp thành quái vật mới.

      Bỗng nhiên, phanh tiếng, con quạ đen nhánh hoàn toàn nổ tung, từ trong đống thịt nát bò ra con chuột nho , cả người đen nhánh.

      Con chuột có đôi mắt màu đỏ, giống giọt máu lưu động, trong miệng nó phát ra tiếng rên rỉ mờ mịt: “ đói…… Ta đói…… Ăn…… Tìm, tìm nàng……”

      lúc, bỗng nhiên toàn bộ thân thể nó co duỗi, chớp mắt lại biến thành con quạ đen, giương cánh bay lên ngọn cây, biến mất ở trong màn trời bị hoàng hôn nhiễm hồng.

      ……

      “Được, đem viên linh châu này an trí ở đây, tiểu trận này có thể thành.” Sư huynh Quy Nhất Tiên Tông dẫn đầu đó đứng lên, chỉ chỉ mảnh pháp trận dưới chân bọn họ, giải thích với Bạch Lăng: “Sư muội xem, trận pháp này là trưởng lão trong tông môn chúng ta tạo ra, trận như vậy bao gồm 49 tòa, trừ chỗ này, còn có các đồng môn khác an trí ở các nơi. Tiểu trận liên kết với nhau, hình thành đại trận, đem Lư Dương cùng địa phương lớn chung quanh đây, toàn bộ đều bao phủ ở trong đó.”

      “Gần đây Lư Dương bị ôn dịch, kỳ là bởi vì nơi đó nứt ra khe hở, tà khí ma từ khe hở tràn ra, mới làm cho người sinh sống ở gần đây nhiễm khí vẩn đục, giờ đám vật dơ bẩn đó đều dễ biến thành tà. Tạm thời chúng ta có biện pháp khép kín lại khe hở đó, chỉ có thể ngăn chặn tà khí bên trong trước, để tránh khuếch tán, lại mời đạo hữu am hiểu trừ uế chữa bệnh đến cứu người.”

      “Tốt, chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ có thể trở về.”

      Xử lý tốt việc trận pháp, mọi người chuẩn bị khởi hành trở về tông môn.

      Sư huynh nam hơi xấu hổ : “Chúng ta kỳ chỉ là đệ tử bình thường, còn chưa học được ngự kiếm phi hành, cho nên……”

      Bạch Lăng: “Thực tốt, ta là người thích đường, đến nơi về đến chốn!”

      Dọc đường có người dẫn đường, Bạch Lăng rốt cuộc thành công tới Quy Nhất Tiên Tông. Tông môn đó quả nhiên tọa lạc trong núi, diện tích rất lớn, có dãy núi bao quanh, kiến trúc đan xen ở mặt sau, còn có hồ nước lớn, dưới ánh mặt trời sóng nước sáng lấp loáng.

      Bạch Lăng: Còn có nơi tắm rửa lớn như vậy, tới đúng chỗ rồi!

      Lão vỏ sò: “Tiểu chủ nhân a!”

      Bạch Lăng: “ cho gì.”

      Lão vỏ sò: “hu hu.”

      Bái nhập Quy Nhất Tiên Tông dị thường thuận lợi, biết bảy đệ tử kia đăng báo thế nào, Bạch Lăng cơ hồ ở Quy Nhất Tiên Tông làm cho oanh động, từ tông chủ phía đến ngoại môn, tạp dịch phía dưới, tất cả đều chạy đến quảng trường vây xem.

      “Thế nhưng là Long tộc a, nhiều năm có Long tộc thế!” “ biết về sau có thể có cơ hội nhìn thấy nguyên hình Long tộc hay , ta nghe tế bái Long tộc là có thể đổi vận, gần đây ta hơi xui xẻo, bằng chúng ta thử xem?” “Nghe sau khi Long tộc thành niên còn có thể phun mây làm mưa, biết vị này thành niên chưa a? Phun mây làm mưa cũng quá soái !”

      Tông chủ cảm động rơi lệ, nhìn Bạch Lăng, vẻ mặt tràn đầy biểu tình được trời giáng tiền của phi nghĩa, “Tới tới tới, con xem muốn bái nhập đỉnh phong nào a, nghe con thực cảm thấy hứng thú với U Phù Sơn, chỉ cần bái nhập dòng chính chủ phong chúng ta, có thể có cơ hội rất lớn tiến vào U Phù Sơn thêm kiến thức.”

      Phong chủ của đỉnh phong khác đẩy ra, lưỡi xán hoa sen, “Tiểu Bạch a, con xem con và đỉnh phong của chúng ta đây là thích hợp nhất, chúng ta tu hành chủ yếu là ngự kiếm phi thiên, đều bay ở trời, chờ con nhập môn ta để các sư huynh, sư tỷ bồi con bay chơi a, rất vui sướng ~”

      , vẫn là đỉnh phong của chúng ta tương đối thích hợp, chúng ta tu tập pháp thuật hệ thủy, chúng ta ngự kiếm cũng có thể bay, chúng ta còn biết thuật đáp mây, trở thành đệ tử đích truyền là có thể học được!”

      “Cút ngay cút ngay, các ngươi đều đừng dọa người như vậy, Bạch Lăng a, suy xét đỉnh phong chỗ chúng ta a, núi của chúng ta chính là đỉnh cao nhất trong toàn bộ Quy Nhất Tiên Tông, có thể vừa lúc ngắm nhìn các dãy núi ……”

      Giống như đám tài xế xe dù cùng với lão bản khách sạn kiếm khách ở nhà ga.

      Bạch Lăng nghe đến da đầu sắp nổ, vì sao đều phải bay? Các ngươi tu tiên có chỗ nào tu luyện cố định sao?

      Nàng kiên định : “Ta muốn chọn phải học ngự kiếm, phải học đáp mây bay, núi.”

      Cuối cùng, vì nàng kiên trì, trong ánh mắt đáng tiếc của tông chủ cùng các phong chủ khác, nàng được đại hán cao hai mét, tóc đỏ đậm dắt rồi.

      “Lựa chọn bái ta làm thầy, con đứa bé này là có ánh mắt, ta là Xích Viêm tiên nhân, ngày trước ở tiên đình chính là phụ trách rèn binh khí cùng các loại đồ vật, ở trong Quy Nhất Tiên Tông là chủ nhân Liệt Diễm Cốc, giống mấy phong khác, trong cốc chúng ta ít người, nhưng ai dám chọc chúng ta, con yên tâm, vào môn hạ ta, về sau sư phụ cùng các sư huynh che chở con, tuyệt đối ai dám khi dễ!” Xích Viêm tiếng như chuông lớn, chuyện giống sét đánh, cơ bắp người giống nham thạch, cánh tay lộ ra nửa tất cả đều là linh văn ngọn lửa.

      Liệt Diễm Cốc là chi có ít nội đệ tử nhất trong Quy Nhất Tiên Tông, trừ sư phụ Xích Viêm, còn sáu sư huynh, đều kiểu cao to giống sư phụ, loạt tráng hán đứng đó to lớn giống tòa núi , lôi ra nhìn, đủ để che trời, so sánh với mấy vị sư huynh, cái đầu Bạch Lăng chỉ tới eo bọn họ.

      Được sáu sư huynh vây quanh ở giữa quan sát, Bạch Lăng giống như là tiểu đáng thương vào nhầm sào huyệt quái thú. Bạch Lăng nhìn các sư huynh, trong nhất thời thế nhưng còn có chút mặt manh, nhịn được nghĩ, sư phó mới này của nàng có phải có thích đặc thù gì đối với loại hình thể này hay ? Tất cả đồ đệ đều là kích cỡ, loại XXXXL.

      Xích Viêm bàn tay giống như quạt hương bồ chưởng đẩy các hùng đồ đệ ra, chỉ chỉ Bạch Lăng: “Về sau đây là tiểu sư muội của các con, Liệt Diễm Cốc chúng ta lần đầu tiên có nữ đệ tử, các con đều phải cẩn thận chiếu cố. Đứa bé này bất đồng với chúng ta, vẫn còn là rồng con, các con làm sư huynh cho ta, được động tâm tư nghiêng lệch, cũng cho khi dễ con bé, nghe được !”

      Các sư huynh cùng kêu lên: “Vâng, sư phụ!”

      Dường như đại hợp xướng Hoàng Hà.

      Xích Viêm vừa lòng gật gật đầu, lại với Bạch Lăng: “Liệt Diễm Cốc chúng ta là nơi rèn thần binh, tuy là rèn, nhưng con đừng xem thường việc này, đây cũng là loại tu hành, chúng ta thành tựu vì thần binh, thần binh cũng thành tựu vì chúng ta, thế gian này nơi chốn là tu hành, tới, sư phụ cùng với các sư huynh mang con nhìn thử khắp nơi trước.”

      Bạch Lăng theo đám sư phó, sư huynh tráng hán tham quan Liệt Diễm Cốc, thấy lò luyện đồ sộ, còn có hàng ngàn hàng vạn đao kiếm ngâm trong hồ dung nham đỏ đậm, dung nham lưu động dưới nền đất, từ dưới nền đất phun ra, làm nhiệt độ cao lên ít. Nhất nhất nhìn lần xong, Bạch Lăng minh bạch, mình về sau phải theo sư phụ học làm nghề rèn.

      Làm nghề rèn cũng tốt, chỉ cần bắt nàng bay, cái gì cũng tốt. bằng nàng còn có chút nóng lòng muốn thử loại cảm giác bạo lực này, phi thường cảm thấy hứng thú.

      Nhận thấy tâm tư của nàng, lão vỏ sò thiếu chút nữa đau khóc thành tiếng, có chút sợ hãi tiểu chủ nhân mỹ lệ của mình về sau biến thành cùng bộ dáng với đám đại hán này, truyền thê thảm hô to tiếng, “Tiểu chủ nhân, cần a!”

      Bạch Lăng cười hì hì truyền : “, ta cảm thấy làm nghề rèn tồi.”

      Xem qua các nơi trong cốc, Xích Viêm lại : “Đồ nhi ngoan, con vừa tới chỗ này của chúng ta, sư phụ muốn cho con vũ khí, con muốn cái gì a?”

      Vũ khí gì? Bạch Lăng bắt đầu tự hỏi. Vài vị sư huynh thấy nàng do dự, sôi nổi tiến lên triển lãm vũ khí của mình với nàng, “Tiểu sư muội xem, Đại sư huynh ta dùng đại đao, cây đao này nặng hơn trăm cân, chính là dùng thiên thạch thái dương chế tạo ra.”

      “Sư muội, xem cái này của ta, ta dùng chính là đinh ba, đừng nhìn nó bộ dáng khó coi, uy lực cực lớn!”

      Bạch Lăng: Dùng đinh ba, hổ là nhị sư huynh.

      “Sư muội xem cái này của tam sư huynh thế nào, kiếm lớn, mỗi lần đeo ra ngoài, các nương đều nhìn chằm chằm, thực được hoan nghênh.”

      Tới sư huynh cuối cùng, lấy ra thứ vũ khí lớn, nhìn qua giống cái xẻng. “Sư muội xem cái xẻng này của ta, là sư phụ thay ta chế tạo, chỉ lúc đánh nhau lợi hại, ngày thường đào khoáng thạch gì đó cũng rất thuận tiện, thực dụng, sư phụ nơi đó còn có cái khác hơn, khẳng định thích hợp với sư muội!”

      Bạch Lăng nhìn cái xẻng to màu vàng kim, khóe miệng run rẩy, “Chọn cái xẻng gì, ta chọn cái búa nha!”

      Xích Viêm cười ha ha, “Tốt, hổ là đứa bé ta nhìn trúng, có dũng khí, có khí phách, con dùng búa chúng ta liền dùng búa! Vừa lúc sư phụ nơi đó có đôi búa phá núi, dùng ít tài liệu trân quý luyện chế, vừa lúc này tặng cho con!”

      Bạch Lăng còn chưa ra lời, sáu sư huynh kia liền bắt đầu thổi lung tung, vỗ nắm tay ầm ầm trầm trồ khen ngợi, “Sư muội uy vũ! Sư muội lợi hại! Sư muội đặc biệt thích hợp với búa!” “Sư muội hổ là Long tộc, quả nhiên giống bình thường!” “Sư muội là hào kiệt đương thời! Sư huynh bội phục!” Sáu người thổi ra thanh thế buổi biểu diễn của ngàn người ở quảng trường.

      Vừa mất lúc như vậy, sư phụ sấm rền gió cuốn lấy đôi búa ra, “Đến xem, búa này, cái dùng trọng thạch rèn ra, cái là dùng trùng dương thạch làm thành, trọn vẹn khối, có được năng lực có thể phá vỡ dương, búa này hạ xuống, có thể đập mở ngọn núi, tiên nhân cũng dám chính diện tương tiếp, còn phần che tay này, ta dùng chính là da mãnh thú tích cóp từ thời trẻ ……”

      Bạch Lăng đột nhiên cảm thấy, hai cây búa này cũng tệ lắm a. Nàng duỗi tay tiếp nhận búa, cảm giác hai cánh tay trầm xuống, hai cây búa đụng vào mặt đất, mặt đất lay động chút.

      Bạch Lăng: “…… Tốt, đủ khí phách, ta thích!” Nàng cắn răng cầm cây búa lên.

      Xích Viêm mắt lộ ra vui mừng, “ tồi, đôi búa này nặng ba trăm cân, so với vũ khí của các sư huynh con còn nặng hơn, con là Long tộc, sức lực vốn lớn, về sau sức lực lớn hơn nữa, đến lúc đó sư phụ rèn lại lần cho con, rèn thành ngàn cân, vạn cân, đến lúc đó, con cầm búa này, quái tiểu tiên bình thường, búa là có thể đập chết cái!”

      Các sư huynh rất phối hợp lại lần nữa khen ngợi mãnh liệt trận, khen đến Bạch Lăng cao hứng thôi, ngay tại chỗ biểu diễn ném búa cái, cẩn thận ném cây búa trong đó tới vách núi đá, khảm vào sâu.

      Các sư huynh: “Ác ác! Sư muội lợi hại! Sư muội lại ném cái!”

      Lúc này xa ở U Phù Sơn, nam chính nguyên tác Huyền Thương thượng thần, cũng biết, đồ đệ nữ chính vốn dĩ nên thuộc về bởi vì sợ độ cao cùng với biết đường, từ bỏ ngay tại chỗ, chuyển sang Quy Nhất Tiên Tông học nghề rèn. Vốn dĩ theo cốt truyện tiểu đồ đệ mềm mại khả nhân, dùng chuông bạc cùng lụa màu làm vũ khí, giờ cầm búa lớn trong tay, con đường khác, dùng sức lực có thể khiêng đỉnh.

      Bạch Lăng ở Quy Nhất Tiên Tông dàn xếp xong, nàng còn rất thích Liệt Diễm Cốc, sư phụ cùng mấy sư huynh đều nhiều tâm tư, đối với nàng tồi, đặc biệt là sư phụ Xích Viêm, nếu phải nàng biết cha ruột mình là tộc trưởng tộc bạch long, phải hoài nghi sư phụ này kỳ là cha ruột nàng thất lạc nhiều năm.

      Bởi vì lo lắng nàng thích hoàn cảnh Liệt Diễm Cốc đầy dung nham cuồn cuộn, sư phó riêng vì nàng xây cái nhà mới ở nơi sau núi cỏ cây phồn thịnh ấm áp, lại bởi vì nàng là con rồng còn thích nghịch nước, còn trực tiếp tạo ra cái hồ ở chỗ phụ cận cho nàng ——lão nhân gia đập thủng vùng có mạch nước, cứ như vậy làm ra cái hồ.

      Từ lúc tới thế giới này chính là con rồng mồ côi, Bạch Lăng vẫn là lần đầu được trưởng bối sủng ái như vậy, trong lòng khỏi cảm động, nhưng nàng cảm động đồng thời cũng có chút nghi hoặc trong lòng, liền trực tiếp hỏi ra.

      “Sư phó, vì sao người đối với con tốt như vậy, nhất định có nguyên nhân khác ?”

      Xích Viêm sửng sốt, ha ha cười ra, “Tiểu Long Nhi, con đúng là đứa bé rất trực tiếp.”

      “Kỳ …… Cũng có gì, rất nhiều năm trước, lúc ta bị tiên đình trục xuất, chịu hình phạt thực nặng, suýt nữa hồn tiêu phách tan, lúc ấy có nữ tử cứu ta, nàng là người tộc bạch long. Chúng ta ở chung mấy lần, khuynh mộ lẫn nhau, vào đêm trước thành thân, nàng Long tộc có nguy nan, muốn đến trợ giúp trong tộc, sau đó…… liền về. bao lâu, nghe tộc bạch long bị diệt tộc, thế gian còn bạch long nữa.”

      giờ nhìn thấy con, ta cảm thấy có chút vui mừng, nguyên lai tộc bạch long vẫn còn người sống. Con là tộc nhân của nàng, nếu nàng còn sống, nhất định cũng chiếu cố như thế.” Xích Viêm cẩn thận sờ sờ đầu nàng, mặt thô cuồng lộ ra biểu tình có thể là ôn nhu.

      PS: Phần này chỉ huyền huyễn bình thường thôi, phải kinh dị nhé. Mà đôi này cute lắm.
      Phát truyện này bị web khác copy rồi, mình vừa đăng xong thấy họ copy đăng lên rồi. Các web copy truyện ơi, làm ơn tôn trọng công sức editor chút. Ít nhất hỏi người ta câu, đăng sau người ta 1 ngày chứ.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Mún lật bàn rồi, bọn coppi khịa tới cung rồi sao, sao ghét thế ko bít, tuyến truyện lại lệch rồi há há, e đabgs iu cầm chuông cầm lụa gì chớ, nghĩ tới cảnh 1 em loli cầm búa, theo sau là dàn trai sáu múi cao, to, đen, hôi....tui cười chớt
      Lequinnn, sabera.tran, levuong4 others thích bài này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      phần truyện này dễ xương đừng hỏi lun :yoyo17::yoyo17::yoyo17::yoyo17:
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 57. Yếu đến đáng thương

      Liệt Diễm Cốc liên tiếp hậu sơn, chân núi chính là nhà ở thuộc về Bạch Lăng, bởi vì sư phụ và các sư huynh am hiểu luyện khí, luyện chế chỗ ở bình thường cũng chơi, cho nên nhà ở này của nàng phi thường xinh đẹp, ngay cả các loại bài trí cùng đồ chơi bên trong đều đặc biệt tinh xảo, đồ vật chuẩn bị cũng phá lệ chu đáo.

      Bạch Lăng vào ở rồi cảm thấy, chuẩn bị đồ trang trí bài trí và dụng cụ trong phòng này cho mình, nhất định là vị tỷ tỷ huệ chất lan tâm hiền thê lương mẫu, biết các sư huynh tìm được từ nơi nào đến hỗ trợ. Kết quả đến hai ngày, vào lúc nàng vô tình hỏi đến, Lục sư huynh cơ ngực phát đạt kia cười ngượng ngùng : “A, là ta chuẩn bị a, rất nhiều thứ là ta tự làm.”

      Bạch Lăng: “…… Những cái hoa hoa đó, những cái váy xinh đẹp đó, còn có giường nước có thể nở hoa kia?”

      “Đúng vậy, là ta làm.” Lục sư huynh hàm hậu cười : “Ta như vậy có phải có chút kỳ quái hay ?”

      Bạch Lăng nhảy dựng lên đập vai Lục sư huynh phen, “Kỳ quái chỗ nào, ta cảm thấy Lục sư huynh thế này thực tốt! Lợi hại ,vẫn là Lục sư huynh lợi hại!”

      Nàng ở động phủ trong Lạc Thủy kia mấy năm, nơi đó còn giống như cái ổ chó.

      Trừ cái nhà ở này, còn có hồ rộng sư phó Xích Viêm làm ra cho nàng, hồ nước thanh triệt, mỗi lúc giữa trưa, Bạch Lăng liền thích biến thành nguyên hình ngâm mình ở trong hồ, có thái dương chiếu, nóng lạnh, độ ấm vừa vặn, phi thường thích hợp ngủ trưa.

      Các sư huynh tò mò nguyên hình bạch long, trộm tới xem tiểu bạch long, bị sư phó đen mặt lôi trở về lò rèn đánh ba ngày ba đêm, sau đó rốt cuộc dám đến xem nữa, cho nên mỗi khi vào thời gian này, nơi này cũng chỉ có con rồng trắng ở giữa hồ cuộn thành vòng tròn.

      ngày, Bạch Lăng trở về từ lò luyện, lại theo thường lệ biến về nguyên hình ngâm mình ở hồ nước ngủ trưa, mơ mơ màng màng, nghe thấy bụi hoa bên hồ truyền đến vài tiếng kêu a a yếu ớt, tiếng kêu kì quái.

      Tiểu bạch long ở trung tâm hồ mở to mắt, bơi tới bên bờ, gác đầu lên đám hoa bên bờ hồ, đối diện con quạ đen đáng thương hề hề. Con quạ đen lông thưa thớt, cánh tản mát ra mùi thối rữa, bị thương nghiêm trọng, nhìn dáng vẻ bay nổi, ở dưới bụi hoa run bần bật.

      Bạch Lăng nhìn đôi mắt quạ đen màu đỏ, cảm thụ chút, phát trước mặt hình như là tiểu quái, thuộc về loại tiểu phi thường vô dụng, linh lực mỏng manh căn bản thể hóa hình, còn thảm hơn so với lúc nàng ở Lạc Thủy từng gặp mấy tiểu hóa hình thành công, chỉ có thể biến được cái đầu hoặc là cái tay.

      Bạch long hé miệng, phun ra ngụm long tức, quạ đen bị thổi lăn ra sau hai vòng, lại vẫn sợ chết, chạy trốn, vẫn cứ ở tại chỗ, hướng về nàng phát ra tiếng a a yếu ớt, yếu đến đáng thương.

      Biến trở về hình người, Bạch Lăng cong lưng nhấc con tiểu quạ đen lên, đặt ở tay tìm Lục sư huynh.

      Lục sư huynh của Liệt Diễm Cốc, trong mấy đại lão là người tâm tư tinh tế nhất, sau khi tiểu sư muội đến, bị sư phó bọn họ giao cho trọng trách, Xích Viêm sư phó như vậy: “Sư muội các con nàng mới hóa hình bao lâu, con tương đối cẩn thận, ngày thường phải cẩn thận chiếu cố nàng, coi chính mình là mẹ ruột nàng, cứ như vậy chiếu cố !”

      Lục sư huynh: “…… Vâng, sư phó.”

      Lục sư huynh làm ‘ mẹ ’ phi thường xứng chức, đến tháng, Bạch Lăng gặp phải chuyện gì muốn gọi mẹ, đầu tiên nghĩ đến chính là tìm Lục sư huynh.

      “Lục sư huynh, huynh xem ta nhặt được con chim! Bị thương thành hình dáng này, muốn cứu lần hay ha?”

      Lục sư huynh nhìn thoáng qua con quạ đen trong tay nàng, “Chỉ là tiểu , bên ngoài Quy Nhất Tiên Tông chúng ta có trận pháp, đại quái vào được, tiểu quái dám vào, con này có thể là quá yếu, trận pháp thèm quản…… Muội xem cái cánh này cháy đen, là bị thương vì mạnh mẽ đột phá đại trận. Kỳ quái, quái bình thường có thể cảm giác được trận pháp nguy hiểm, đều thích tới bên này, tiểu này sao lại vào được?”

      Bạch Lăng tùy tay nhéo nhéo mỏ quạ đen, suy đoán : “Có thể là bị quái khác đuổi theo, hoảng sợ chọn đường trốn vào được lặc?”

      [​IMG] [​IMG]


      Tường an có việc gì qua mấy tháng như thế, Bạch Lăng ở Quy Nhất Tiên Tông quen thuộc, ngẫu nhiên cũng có mấy đệ tử tới tìm nàng, thí dụ như người trong bảy đệ tử nàng quen biết ban đầu kia, nữ đệ tử duy nhất Tôn Tiếu Cầm.

      “Ta sớm nghĩ đến thăm muội, nhưng tại muội là đệ tử thân truyền của Xích Viêm cốc chủ, ta bất quá là đệ tử bình thường, còn phải gọi muội tiếng sư thúc, cho nên hơi xấu hổ tới đây.” Tôn Tiếu Cầm có chút tiểu hư vinh, nhiệt tình tặng cho Bạch Lăng ít đồ chơi thú vị, lời trong lời ngoài đều thực tha thiết.

      Hai người chuyện trong chốc lát, Bạch Lăng bị sư huynh gọi lấy đồ, Tôn Tiếu Cầm mình ở trong phòng. Nàng vốn dĩ cũng muốn làm cái gì, chỉ tò mò nhà ở này của Bạch Lăng, nhịn được nhìn xem khắp nơi, chờ nhìn thấy những cái hộp lớn lớn bé bé trang đài, trong lòng nàng vừa động, liếc mắt nhìn cửa, cảm thấy Bạch Lăng trở về nhanh như vậy, liền cầm lấy nhìn cái.

      Trong tông môn rất nhiều người đều tò mò Bạch Lăng thuộc Long tộc này, làm người thứ nhất tiếp xúc với nàng ấy, Tôn Tiếu Cầm mấy ngày nay là thập phần phong cảnh, đệ tử từ trước thích phản ứng nàng đều tới dò hỏi nàng về Bạch Lăng. Tôn Tiếu Cầm nếm được ngon ngọt, vừa bịa chút chuyện về Bạch Lăng khiến người ta mở to mắt, vừa chột dạ trong lòng, lúc này nhìn mấy thứ trong phòng, nàng lại động tiểu tâm tư. Lúc này trở về, có thể với người khác ít chuyện, nếu Bạch Lăng có thể đưa cho nàng cái gì, vậy càng tốt.

      Nàng nhất nhất mở những cái hộp đó ra, nhìn thấy trong đó có tráp trân châu, trân châu oánh nhuận màu trắng xếp bên nhau, còn kèm theo mấy viên trân châu màu tím, thập phần khiến người ta chú mục. Nàng thích nhất đồ vật xinh đẹp như thế, nhịn được ôm tráp lật xem qua lại, càng xem càng thích.

      Nếu , lấy mấy viên ? Dù sao ở đây còn có nhiều như vậy, chỉ lấy mấy viên hẳn là bị phát . Hơn nữa nàng cũng tặng Bạch Lăng ít đồ vật, lấy mấy viên trân châu hẳn là quan hệ ?

      Tôn Tiếu Cầm giãy giụa suy nghĩ, tay khỏi chụp vào những trân châu đó, ngay lúc này, nàng phát trong góc ngăn tủ cùng trang đài, có hai điểm hồng quang, nàng tập trung nhìn vào, đột nhiên thối lui ra sau, phát ra tiếng thét chói tai.

      Bạch Lăng vào trong phòng, vừa lúc nghe thấy Tôn Tiếu Cầm thét lên, lại nhìn thấy trân châu rơi đầy đất.

      “Có chuyện lang gì?”

      Tôn Tiếu Cầm miễn cưỡng cười chút, chỉ vào đồ vật vẫn nhúc nhích trong góc, “Ta, ta vừa rồi bị con chuột kia dọa tới, cẩn thận đánh rớt tráp trân châu trang đài. Nơi này sao lại có chuột, quá ghê tởm, làm ta giật cả mình!”

      Bạch Lăng nhướng mày, nhìn nhìn trân châu đầy đất, lại nhìn nhìn Tôn Tiếu Cầm trắng mặt lộ ra chột dạ. Nàng cũng chưa gì, tiến lên nhấc con chuột nho màu đen trong góc kia. Con chuột có đôi mắt màu đỏ, nhìn qua như là đồ giả, bị Bạch Lăng túm cái đuôi cầm lên, cũng giãy giụa chút.

      Đặt con chuột lên bàn, nó cũng chạy, lại cuộn thành cục lẳng lặng nằm ở đó.

      Tôn Tiếu Cầm nhìn dáng vẻ là sợ chuột, trong mắt chán ghét che dấu được, “Đây là như thế nào, sao giống như còn là tiểu , biết chạy đến nơi đây thế nào, bằng ta giúp muội xử lý, ném nó , nghe chuột thích trộm đồ nhất, để nó ở chỗ này, còn biết nó cắn hỏng cái gì.”

      Bạch Lăng bỗng nhiên móc ra ít linh gạo, đặt vào trước mặt lão thử, chậm rì rì : “Lại phải chỉ có chuột mới có thể trộm đồ.”

      Mặt Tôn Tiếu Cầm lúc đỏ lúc trắng, vội vàng cáo từ rời , phỏng chừng cũng dám đến nữa. Bạch Lăng có chút xuất thần, nàng nhớ đời trước, bạn cùng phòng trong kí túc xá của nàng cũng có bộ dáng này, khi đó nàng còn luôn cãi nhau với ấy, nhưng tại còn nhớ trông ấy như thế nào.

      Cúi đầu, nhìn thấy con chuột đen bàn an tĩnh nằm yên, cũng ăn linh gạo, Bạch Lăng đẩy đẩy nó, “Sao ăn a, ăn a.”

      Con chuột đen giật giật, lúc này mới bắt đầu ăn linh gạo chung quanh chút. Chờ nó ăn xong, Bạch Lăng túm gáy, đặt nó ra bên ngoài nhà. Nàng chưa bao giờ sợ thứ này, cảm thấy con chuột này có gì khác hamster bạn cùng phòng nuôi trước kia. Nhưng lão vỏ sò lại hô lên, “Tiểu chủ nhân, cần chơi mấy thứ này, thực bẩn!”

      Thấy Bạch Lăng để ý, lại bắt đầu lẩm nhẩm lầm nhầm oán giận: “Cái chỗ này sao lại như thế, tốt xấu là tiên tông, sao lại luôn là có tiểu quái lai lịch chạy tới chạy lui, ta vẫn U Phù Sơn mới là chính đạo……”

      Bạch Lăng mắt điếc tai ngơ, thu thập chút trân châu trong phòng, chạy về cốc theo sư phụ học làm nghề rèn —— đây chỉ là cách của nàng, thực tế bọn họ luyện chính là khối sao băng mười vạn năm, chỉ rèn luyện sức lực, còn rèn luyện tinh thần lực, khống chế và phát ra linh lực, Bạch Lăng muốn luyện khối mệt đến chết, chỉ có thể trước theo bên cạnh sư phó sư huynh học tập, bất quá gần đây nàng vung cây búa trôi chảy hơn ít.

      Bạch Lăng rồi, con chuột đen ăn đến bụng tròn xoe bỗng nhiên biến thành con quạ đen, theo Bạch Lăng bay về phía Liệt Diễm Cốc, chỉ là nó thể tới gần, liền đậu ở bên ngoài nhánh cây.

      ……

      U Phù Sơn lơ lửng trời cao, cửa điện tối cao bỗng nhiên mở ra, Huyền Thương thượng thần xuất quan.

      biết vì sao thời gian này vẫn luôn tâm thần yên, cảm giác phảng phất như chính mình bỏ lỡ cơ duyên gì, đến nhập định cũng thể tĩnh tâm.

      “Thượng thần, Bặc Tinh đại nhân cầu kiến.” Tiên hầu tiến đến hồi báo.

      “Cho nàng tới đây.”

      Bặc Tinh quỳ rạp đất, tà váy tản ra như hoa, đôi tay nàng nâng mảnh tinh bàn, “Thượng thần, hôm qua ta tính toán, tính ra ngài có mệnh kiếp, kiếp nạn này rơi xuống Lạc Thủy, có dị tượng bạch long.”

      Huyền Thương thượng thần: “Bạch long?” nhớ tới năm đó mình lấy tâm lân của tộc trưởng bạch long làm thuốc, tộc trưởng bạch long lấy việc này nhờ việc. Ông ta ngày sau nữ nhi của ông ta, con bạch long cuối cùng thế gian này đến U Phù Sơn, hy vọng có thể thu long nữ đó làm đồ đệ, che chở nàng thời gian.

      giờ nếu thế gian còn có bạch long, hẳn chính là nàng.

      “Chỉ bạch long, là mệnh kiếp của ta?” Thanh Huyền Thương uy nghiêm lạnh băng vang lên bên trong đại điện, nữ tiên Bặc Tinh dám đáp lời, chỉ ép đầu xuống càng thấp.

      Huyền Thương thượng thần đột nhiên đứng lên, vẫy vẫy tay áo, biến mất tại chỗ.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Tuesday lên sàn à, mỗi phần chuyện là 1 thế giới mới ha, như ko cùng mẹ tác giả ý, lần này mọi chú ý của tui toàn dành cho nhân vật phụ, nhất là chị mẹ lục huynh, ai đời có sư phụ hố đệ tử thế, chăm sư muội như con thui, còn tự biến mình thành mẹ, cười chớt tui rồi, nam 9 ít đất diễn quá, thấy tội luôn,
      Hale205, Chris_Luuheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :