1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ chính đều cùng nam phụ HE - Phù Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ông Trần Uẩn ảo tưởng quá ha! Mà sao hệ thống báo mà lại thình lình ta, tưởng là phải nhắc nhở nhàng chứ
      heavydizzy thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Ôhho để bạn nhạn nhìn thấy rồi
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 25. Liêu Đình Nhạn: Ta, Quý phi, đánh trước

      Sau khi phát Tư Mã Tiêu cầu về chỉ số thông minh, Liêu Đình Nhạn liền cố ý tự mình thả bay chút, nghĩ nhiều như trước kia, nhưng đây chỉ là loại trí tuệ sinh tồn, cũng đại biểu nàng biến thành nhược trí. Thân là người bình thường, nàng lại như nữ chủ nguyên tác có loại BUFF đương rồi trở thành thiểu năng trí tuệ, phát trước mặt nam chủ nguyên tác ra khối giao diện thần kỳ, nàng dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được gia hỏa này đúng.

      Rất có khả năng là nhân sĩ mang hệ thống xuyên qua! Liêu Đình Nhạn ôm ngực yên lặng quay đầu, để tránh bị nam chủ nguyên tác phát biểu tình đúng. Nàng, chỉ số thông minh vẫn còn, nhưng kỹ thuật diễn có.

      Nhưng mà Liêu Đình Nhạn cũng ràng, vị nam chủ nguyên tác kiềm nén lửa giận, cũng hẳn là nhân sĩ xuyên qua, là nhân cách ý thức chân của nam chủ hệ liệt, bởi vì cốt truyện chếch mới bị hệ thống đánh thức, thập phần khó chịu mà tu chỉnh cốt truyện, ý đồ khống chế thiên hạ và em thuộc về mình.

      Trần Uẩn cũng biết Liêu Đình Nhạn có thể thấy giao diện của mình, mặt lộ ra chút nào khác thường, vẫn cứ vẻ mặt chính khí sang sảng tươi cười, với Liêu Đình Nhạn: “Ta biết cách làm này quá đường đột, nhưng thỉnh nữ lang tin tưởng, ta tuyệt đối có ác ý.” đường thẳng thắn.

      Liêu Đình Nhạn nghiêng đầu, biểu tình lãnh lãnh đạm đạm, giống như đóa bạch liên kiêu ngạo —— đối với nhân vật bất đồng cần bày ra hình tượng bất đồng, nàng trước kia vài lần nhìn thấy nam chủ chính là cái giọng này, tóm lại thể bị nhìn ra mình phải nữ chủ nguyên tác, nếu ai biết gia hỏa này làm gì.

      Còn có, huynh đệ, lúc ngươi liêu muội có thể tắt giao diện trước , đối với khối giao diện lơ lửng che khuất nửa khuôn mặt huynh, ta rất khó lộ ra thần sắc khác thường.

      Liêu Đình Nhạn nhìn vách tường xe ngựa lời nào, bốc lên phiền não lại vô ngữ.

      Mà ở trong mắt Trần Uẩn, bệnh mỹ nhân cảnh đẹp ý vui vừa yếu đáng thương lại bất lực. Đối diện với loại trạng thái đột phát như vậy, nàng nữ lang quý tộc trải qua bao nhiêu mưa gió, giờ phút này trong lòng khẳng định bàng hoàng lại mê mang, sai, muốn chính là loại tình huống như thế, lúc này càng dễ dàng thừa cơ xông vào cướp lấy phương tâm của nữ chủ, kinh nghiệm cho phép tuyên bố, đối phó loại nữ chủ này trăm phát trăm trúng.

      Lộ ra ánh mắt nhất định phải được, Trần Uẩn ôn nhu ghé vào gần hơn, trìu mến : “Nàng rời khỏi bạo quân, về sau có thể làm chuyện mình muốn làm, cần sống những ngày tháng thời thời khắc khắc lo lắng hãi hùng nữa

      Liêu Đình Nhạn: Mẹ nó…… đến cái này liền bốc hỏa, vất vả học xong thủ pháp loát chó dữ, bây giờ vượt qua thời điểm nguy hiểm nhất, vui sướng mà lên đỉnh cao nhân sinh, sống những ngày lành, còn hưởng thụ đủ trực tiếp bị gia hỏa này làm cho thất bại!

      Nếu ban đầu còn chưa lên Lạc Kinh, lúc ấy có người với nàng muốn giết chết bạo quân để nàng tự do, nàng nhất định cảm động may mắn, nhưng giờ, ngượng ngùng, nàng chỉ muộn đánh người.

      Trần Uẩn còn bày ra mị lực, ôn nhu an ủi, nhưng thấy Liêu Đình Nhạn mãi phản ứng, cũng cảm thấy có chút khó làm. Chẳng lẽ sai mất cốt truyện bồi dưỡng cảm tình ban đầu rồi liềm kém nhiều như vậy? Tâm tư liền xoay chuyển, quyết định vẫn cần vội, trước mang người theo bên mình, cảm tình thôi, luôn có thể bồi dưỡng. Nếu được, liền chờ lúc đại thành, làm hoàng đế lại đưa nàng tiến cung, tóm lại nữ chính cần phải nam chính này.

      Chờ Trần Uẩn dong dài lằng nhằng hồi rồi , Liêu Đình Nhạn sửa lại khuôn mặt vô biểu tình vừa rồi, che lại cánh tay bị thương ở vách xe ngựa nhàng đụng đầu cái —— nửa là đau, nửa là phát tiết khiếp sợ đáy lòng.

      Trần Uẩn này, rốt cuộc có địa vị gì a! Từ giao diện kia và thái độ biểu ra ngoài, chẳng lẽ là muốn sửa đúng cốt truyện, cũng chính là muốn nàng và đương, theo đường xưa trong nguyên tác sao? Nếu tất cả mọi người đều xuyên qua, vì sao Trần Uẩn có cái hệ thống hư hư thực thực, còn nàng cũng là vai chính lại có, đây phải là kỳ thị giới tính a? Còn có cái giao diện kia, nàng cẩn thận nhìn thấy chữ đó cốt truyện chếch , Tư Mã làm nũng đột nhiên muốn đánh Tần Nam Vương?

      Cốt truyện này là lệch đến giới hạn, trong nguyên tác chính là khởi nghĩa khắp nơi, quân khởi nghĩa gom thành khối cùng Tần Nam Vương đánh tới Lạc Kinh, Tư Mã Tiêu vẫn còn ở trong cung làm theo ý mình, trừ phái binh trấn áp bạo dân, làm cho dân oán càng thêm sôi trào ra, chính là ngại phiền toái chủ động đánh ai. Mỗi lần cảm thấy Tư Mã Tiêu biến thành Tư Mã Kiều, lại làm ra chút chuyện làm nàng nhận thấy bạo quân chính là bạo quân, tùy hứng chính là tùy hứng.

      Liêu Đình Nhạn thở dài, Tư Mã Tiêu rốt cuộc muốn làm cái gì, làm như vậy khiến cho mất nước , còn nữa, hành vi của đây hẳn phải là vì nàng…… ?

      ……

      “Bệ hạ, Đô quốc tướng dẫn quân chờ phân phó, lương thảo cũng chuẩn bị.” Cao thái bảo nhìn Tư Mã Tiêu thần sắc trầm, chần chờ lát rồi : “ giờ tra ra mấy đám người bắt cóc Quý Phi có quan hệ cùng Tần Nam Vương bên kia, bệ hạ vẫn khăng khăng muốn tấn công Tần Nam Vương sao?”

      Tư Mã Tiêu câu vô nghĩa đều có, lạnh lạnh mà chữ: “Đánh.”

      quan hệ? Vậy cũng chưa chắc.

      Mấy ngày này, bọn họ về cung đình Lạc Kinh, mấy đám người bị bắt đều bị đưa vào phòng chuyên môn thẩm vấn. thể so với thiên điện đơn sơ của Cửu Hoa hành cung kia, ở phòng thẩm vấn của cung đình Lạc Kinh, do mấy hoạn thần tâm phúc của hoàng đế cầm giữ, thủ đoạn bên trong cũng bình thường, cho dù là thích khách che mặt mạnh miệng nhất, cũng lục tục có người chống đỡ được mà cung khai, càng đừng mấy cung nhân với đại hán bụi cỏ bắt được về sau.

      Trong đó ra ngoài dự đoán của Tư Mã Tiêu, ở sau lưng thuê đám ác tặc bụi cỏ, thân phận cố chủ của bọn họ là người Từ gia. Từ gia cũng là vọng tộc trăm năm, ở trong quý tộc Lạc Kinh tuy rằng địa vị kém Đoạn gia, nhưng cũng thể khinh thường. Người Từ gia thuê mướn hung phạm kia, nữ nhi duy nhất ở hậu cung của Tư Mã Tiêu, lúc trước phân vị là tiệp dư, sau lại vì Quý Phi hiến cách hay làm to ngực được khen thưởng, mới tấn chức đứng đẩu cửu tần.

      Biết được tin tức này, Tư Mã Tiêu mắt cũng nháy, trực tiếp lệnh cho người bắt lại Từ tần cùng với phụ thân nàng, đưa vào phòng thẩm vấn. Hai người tuy rằng có lá gan làm loại việc này, xương cốt lại đủ cứng, được lát liền khai hết.

      đến cùng, chính là bởi vì từ —— ghen ghét. Từ tần ở hậu cung của Tư Mã Tiêu, là người tồn tại lâu nhất, bởi vậy nàng thường xuyên cảm thấy mình đặc thù, mà cái ý tưởng này sau khi Liêu Đình Nhạn tiến cung hoàn toàn rách nát, Liêu Đình Nhạn làm cho nàng ta thấy được, cái gì mới là đặc thù.

      Ban đầu, Từ tần cũng dám có tâm tư gì tốt, cho dù là bởi vì mành trân châu hiếm lạ của Liêu Đình Nhạn hạ thấp cây thoa trân châu bảo bối nhất của nàng, khiến cho nàng bị người khác ngầm cười nhạo, nàng cũng chỉ ở sau lưng phát tiết chút cam lòng mà thôi. Sau lại nàng còn rất có tâm cơ quay đầu nịnh bợ Liêu Đình Nhạn, kết quả Liêu Đình Nhạn vừa quay sang dùng cách hay làm to ngực nàng dâng lên, dưỡng ra dáng người tốt như vậy, lại mê hoặc bệ hạ đến càng sủng hạnh, Từ tần là cắn răng lần.

      Nghe được bệ hạ muốn mang Quý Phi Cửu Hoa hành cung tránh nóng, Từ tần đột nhiên bắt đầu sinh ra ý niệm. Cửu Hoa hành cung thể phòng thủ nghiêm như cung đình Lạc Kinh, vạn nhất Quý Phi ở hành cung xảy ra chuyện? Cái này ý niệm vốn chợt lóe lên, nàng lại như điên cuồng, cả ngày nhịn được suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy ngo ngoe rục rịch, cuối cùng ghen ghét và dã tâm tích góp hồi lâu bùng nổ, liên hệ với phụ thân thương mình, thuê đám ác tặc tội ác chồng chất, tiến đến mai phục ngoài Cửu Hoa hành cung, tìm cơ hội giết Liêu Đình Nhạn.

      Làm xong việc này rồi, đầu óc Từ tần hơi thanh tỉnh chút, nàng biết mình bố trí việc này rất có thể thất bại, rốt cuộc những binh lính bảo hộ Cửu Hoa hành cung phải là mười mấy người giang hồ bụi cỏ có thể đối phó, nhưng trong lòng nàng vẫn còn chút mong đợi —— giờ trời xui đất khiến làm nàng đạt thành mong muốn, nhưng mà tính mạng nàng bao gồm tính mạng người nhà nàng, đều phải chôn vùi dưới suy nghĩ sai lầm này.

      Trừ đám người này, mấy cung nhân phản bội kia địa vị cũng hơi phức tạp. Bọn họ là nhãn tuyến Đoạn gia xếp vào trong cung, nhưng phải từ gia chủ Đoạn gia, mà là con thứ hai Đoạn Tùng Phong của Đoạn thái phó, chính là đứa con bị cha mình coi như đồ bỏ , Đoạn Tùng Phong ‘nhiễm bệnh bỏ mình ’. bí mật an bài cung nhân, những người Đoạn gia khác cũng biết được, cho nên sau khi Đoạn Tùng Phong vội vã tử vong, những người này cũng dám làm chuyện gì.

      Hai người cung nhân trong lúc hỗn loạn mang Liêu Đình Nhạn , xong việc lại chết dưới cung tiễn, từng cùng Liêu Đình Nhạn nghe thấy thân thế bí mật của Tư Mã Tiêu, là Liêu Đình Nhạn có lòng trắc cứu bọn họ, nếu phải như thế, sớm từ lúc trước, bọn họ bị Tư Mã Tiêu trực tiếp xử tử. Hai người này vốn cũng là người Đoạn Tùng Phong an bài, nhưng hành vi này hiển nhiên là sau lưng có khác người chủ mưu, bởi vì đều tử vong, có cách nào làm cho bọn họ mở miệng nhận tội, Tư Mã Tiêu quyết đoán ghi tạc việc này lên đầu Đoạn gia.

      Đến nỗi đám thích khách che mặt kia, người chủ khác Tư Mã Tiêu sở liệu, đúng là Đô quốc tướng.

      Nghe thấy tin tức xác thực này, Cao thái bảo hiểu , lần này tấn công Tần Nam Vương, bệ hạ căn bản phải ra tay với Tần Nam Vương, là ra tay với Đô quốc tướng.

      Dù Đô quốc tướng lần này xuất chinh kết quả thắng hay thua, đều chỉ có đường chết.

      Thở dài tiếng, Cao thái bảo quay đầu nhìn phía đài cao nguy nga của Thái Cực Điện.

      Cần phải nhanh chóng tìm Liêu Quý Phi về, bằng bệ hạ lại cứ thế hề cố kỵ mà giết người tiếp, tình huống so với trước đây còn nghiêm trọng hơn. thể thừa nhận, lúc Liêu Quý Phi ở đây bệ hạ càng giống người bình thường.

      Chỉ hy vọng Quý Phi tại còn bình an có việc gì.

      Liêu Đình Nhạn tuy rằng bình an, nhưng cũng quá tốt. Trần Uẩn an trí nàng ở thành Nghiêu Châu, bên trong tòa tiểu viện có tường cao, chỉ có vú già sức lực rất lớn chiếu cố nàng, là chiếu cố bằng là giám thị càng thỏa đáng hơn.

      Chỗ ở từ cung điện rộng rãi đổi thành tiểu viện hẹp hòi, đống lớn cung nhân nữ hầu tiền hô hậu ủng cũng có, đãi ngộ muốn ăn cái gì chơi cái gì tùy tiện chọn cũng có, trong nhất thời đúng là quen. Trần Uẩn cái ngốc bức này sợ là coi nàng thành cá chậu chim lồng, vậy cũng thôi, lồng sắt này cũng quá , so sánh với đãi ngộ bên chỗ Tư Mã Tiêu kia khác đến mức nào, có đối lập rồi Liêu Đình Nhạn bỗng nhiên cảm thấy mình tưởng niệm Tư Mã Tiêu.

      Trần Uẩn giấu nàng ở chỗ này rồi, cách hai ngày tới gặp nàng, mang ít đồ chơi thú vị hoặc là trang sức trân quý cho nàng. Liêu Đình Nhạn tỏ vẻ, từng thấy nội kho của Tư Mã Tiêu, mấy thứ này quá bình thường, ánh mắt nàng nhanh chóng nâng cất cao, phải nàng trước kia.

      Trần Uẩn hành động thờ ơ lạnh nhạt, Liêu Đình Nhạn phán đoán nam chủ nguyên tác có thân phận này, là điển hình của chủ nghĩa đại nam nhân, đối với nàng là ‘cá chậu chim lồng’ đây, thái độ của thể tốt, nhưng Liêu Đình Nhạn có thể cảm thấy là có lệ. tham chiếu với thái độ Tư Mã Tiêu, hiển nhiên, vị huynh đệ này quan tâm nhất là nghiệp lớn tạo phản, nữ nhân chỉ là tiện thể, Liêu Đình Nhạn lý giải, đại nam chủ mà. Thời đại này, nam nhân giống Tư Mã Tiêu như vậy mới là hiếm thấy.

      Kỳ quái, Liêu Đình Nhạn phát , từ khi rời khỏi Tư Mã Tiêu, chính nàng ngược lại vẫn luôn nghĩ tới , thậm chí cảm thấy lão bản tồi. Đều do đãi ngộ làm Quý Phi quá tốt, viên đạn bọc đường hoàn toàn ăn mòn nàng.

      sâu cảm thấy thể ngồi chờ chết như vậy, ngày Liêu Đình Nhạn thừa dịp kia vú già bị tiêu chảy, dọn ghế chuẩn bị bò tường. Kết quả bức tường quá cao, nhìn xuống cái, phỏng chừng nhảy xuống cũng bị ngã gãy chân, nàng chỉ có thể ghé vào tường cam lòng mà tìm kiếm cơ hội.

      Có thể là vì phòng ngừa nàng chạy trốn, tòa tiểu viện này ở nơi thập phần hẻo lánh, hẻm bên ngoài cả buổi cũng ai qua, lúc Liêu Đình Nhạn chờ đến sắp còn kiên nhẫn, nàng nhìn thấy người qua đường.

      “A, vị lang quân này! Ngươi có thể giúp ta việc hay ? Ta là Liêu Quý Phi, giờ bị kẻ xấu bắt cóc, chỉ cần ngươi cứu ta ra ngoài, ta liền ban thưởng cho ngươi trăm vạn hoàng kim, còn đề cử ngươi làm quan……”

      Còn chưa xong, lang quân kia liền mang theo vẻ mặt ‘ lớn lên đẹp như vậy, đáng tiếc đầu óc có vấn đề ’, biểu tình phức tạp mà rời , căn bản để ý nàng.

      Liêu Đình Nhạn:…… Mẹ nó, lúc này hồi tưởng chút lời mình vừa rồi, có loại cảm giác quen thuộc nhàn nhạt, nghe vào sao lại giống như là lời dối nhược trí?!

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Chế cũng tự biết mình ghê, kịch bản trốn thoát nào soạn như thế, chị cứ cố ăn ngủ cho ngon, chờ a kiều lông xù kia tới cứu , may ra còn thoát, a hi hi đồ ngốc
      Hale205, heavydizzyA fang thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chương này edit vẫn còn hỏi ngược ngược cú pháp làm mình cứ mơ mơ hồ hồ; nhưng mà phải công nhận A Kiều đúng thông minh, đủ bản lĩnh làm n9 hơn ông Uẩn cứ đường muốn lợi dụng nhà để leo lên - xứng chức tra nam có.
      Hale205heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :