1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ bộ thiên hạ - Phong Gian Danh Hương ( Q2 C4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 30: Hành vi súc sinh


      Xảo Nhi thầm nghĩ thần y lợi hại như vậy, liền để Lưu Toàn mang chút thuốc trở về nha môn sắc cho Lâm Vô Du.

      “Xảo Nhi, ngươi trở về, có thu hoạch gì ?” Chu Vô Ý vừa đúng lúc ra.

      có, chỉ nhìn ra Cổ Bằng làm ăn rất tốt, tiền hẳn là ít.” Xảo Nhi nhàn nhạt .

      Khóe miệng Chu Vô Ý giật giật, đây gọi là thăm dò sao? Mọi người đều , thần y xem bệnh, người nghèo lấy tiền, nhưng người có tiền đều đưa thêm. Huống hồ còn có muội muội là phu nhân nội các đại học sĩ, tự nhiên là lo đến cơm áo gạo tiền.

      “Đại nhân đâu?” Xảo Nhi hỏi.

      “Ở thư phòng! Xảo Nhi, đại nhân bệnh tốt, ngươi khuyên phải nghỉ ngơi , tối nay đợi Vân nương tỉnh lại, còn phải vặn hỏi.” Chu Vô Ý lo lắng .

      Khuôn mặt nhắn của Xảo Nhi trầm đến thư phòng, hai lời, đem Lâm Vô Du ngẩng đầu cười với nàng ôm lên phen, tới hậu viện, thấy cằm Chu Vô Ý sắp rớt mặt đất, nữ nhân này cũng quá cường đại .

      “Xảo Nhi, đại nhân sao!” Lâm Vô Du dở khóc dở cười, cơ thể của mình tự mình biết, đâu có nghiêm trọng như vậy a.

      “Nghỉ ngơi! Bằng ta để ngươi xuống giường được!” Xảo Nhi lớn tiếng xong ra khỏi phòng.

      Lâm Vô Du cười lúc lắc cái đầu, Xảo Nhi tuy rằng uy hiếp , nhưng mà trong lòng vẫn rất cao hứng nha.

      Sau khi dùng bữa tối xong, Âu Dương Vân nương rốt cục cũng tỉnh lại, sau khi Tiểu Mai cho thị ăn chút cháo, thị bắt đầu chậm rãi kể ủy khuất của thị cho mọi người. Lâm Vô Du uống thuốc của thần y ngủ được giấc nên cũng có chút tinh thần, Chu Vô Ý cầm công văn ghi ghi chép chép, Xảo Nhi, Lưu Toàn đứng ở bên lắng nghe.

      “Dân phụ là nhân sĩ ở thành Bắc, phu quân là thợ mộc. Có ngày, phu quân làm việc cẩn thận chém trúng chân, miệng vết thương rất lớn, nhưng phu quân thèm để ý, chỉ dùng mảnh vải băng bó mấy ngày. Nhưng kết quả miệng vết thương ngừng chảy mủ, có xu hướng lan ra. Đại phu bên kia là trong vết thương có con sâu , cần phải lấy ra, nhưng ai dám lấy, sợ cẩn thận chân bị cắt bỏ. Kết quả dân phụ liền nghĩ đến thần y Cổ Bằng, mướn xe ngựa tới thành Nam, thần y nhìn xuống thương thế kia trong ngày thể trị hết, trước để bọn ta ở lại trong khách điếm sát bên, chờ sau khi hái thuốc về mới có thể lấy trùng.” Âu Dương Vân nương chậm rãi , trong đôi mắt sưng như quả hạch đào, nước mắt chảy xuống.

      Khóc thút thít xong lại : “Thần y kề cà hái thuốc, vội được, mỗi ngày chỉ đưa cho phu quân ít thuốc đắp lên vết thương, để miệng vết thương bị thối rữa. Bọn ta muốn ở lại nhưng có đủ bạc, cho nên dân phụ quyết định tự mình hái thuốc, nhờ thần y vẽ hình dạng của dược thảo, sau đó lưng đèo gùi thuốc ‘Lão Vân sơn’ ở phía đông, thần y ở lưng chừng núi bên kia có loại dược thảo này.”

      Mọi người nghe đến đó tâm tình đều là nặng nề, nhìn lẫn nhau, nghe thị tiếp tục hết: “Dân phụ tới Lão Vân sơn, dễ dàng mới bò lên giữa sườn núi để nghỉ ngơi lát, lấy ra túi nước mà thần y chuẩn bị cho dân phụ uống vài ngụm, kết quả hai mắt càng lúc càng mơ hồ, đầu càng lúc càng choáng váng, ngay lúc té xỉu, thấy nam tử tới gần dân phụ, dân phụ nghe đến tiếng cười kia chính là tiếng của thần y Cổ Bằng, sau đó, sau đó.”

      “Đợi lúc dân phụ tỉnh lại, phát chính mình . Ô ô. Đại nhân, người phải làm chủ cho dân phụ a!” Âu Dương Vân nương lập tức khóc rống lên.

      “Vân nương, ngươi trước đừng khóc, theo như ngươi , ngươi là nhìn diện mạo nam tử cưỡng hiếp ngươi sao?” Lâm Vô Du nhíu mày.

      “Là thần y, là , tiếng cười của ta làm sao mà nghe biết chứ!” Vân nương kích động.

      “Có thể có những người khác nhìn thấy ?” Lâm Vô Du cảm thấy vụ án này gai góc.

      Vân nương khóc : “Thế nào có người thấy, súc sinh kia sớm lên kế hoạch hoàn hảo, dùng mê dược khiến dân phụ hôn mê, còn có hành vi thú tính, chẳng lẽ chính ta lại lầm lẫn hay sao!”

      “Vân nương, ý của đại nhân phải vậy, phàm mọi việc phải có chứng cớ, miệng bằng chứng a, lúc ngươi tỉnh lại làm sao biết có người cưỡng hiếp ngươi?” Chu Vô Ý lập tức hỏi.

      “Mắc cười, dân phụ tuy hôn mê, nhưng sau khi tỉnh lại thấy quần áo chỉnh tề, hạ, hạ thân đau đớn, thế nào lại biết!” Vân nương cả giận .

      việc phát sinh khi nào?” Lâm Vô Du nhìn Chu Vô Ý, hai người đều là mầy rậm khóa cùng chỗ.

      “Việc này hơn tháng. . .” Vân nương cúi thấp đầu.

      “Cái gì! Hơn tháng, vì sao hôm nay mới tới kêu oan?” Lâm Vô Du chấn động.

      Khuôn mặt Vân nương lộ ra vẻ ngượng nghịu, nhìn nhìn mọi người rồi : “Vốn dân phụ muốn việc này ra, nhưng, nhưng tháng sau, dân phụ mang thai, bị phu quân biết được, quở trách dân phụ tiết hạnh, đuổi dân phụ ra khỏi cửa, dân phụ oan uổng a!” Vân nương lại khóc lên.

      Xảo Nhi ở bên cạnh lắc lắc đầu, nữ nhân đáng thương thế này, nếu lúc ấy đứng ra, có lẽ tình được giải quyết nhanh chóng. tại tốt rồi, cứ xem như là thần y gây nên, làm sao có thể định tội đây?

      “Phu quân nghe dân phụ giải thích, hôm qua tìm thần y lý, kết quả bị đồ đệ của thần y đánh thành trọng thương, vu khống cho thần y, tại còn nằm ở giường, dậy nổi, ô ô “

      Lâm Vô Du thở dài : “Vân nương, việc này rất nghiêm trọng, ngươi lại có bất kỳ chứng cớ nào, rất khó định tội thần y! Thanh danh của thần y rất tốt, vợ chồng bọn họ lại hòa thuận, có người tin lời ngươi , chỉ có chứng cớ mới hữu dụng, bằng đại nhân cũng giúp được ngươi, ngươi có thể nghĩ ra manh mối nào khác hay ?”

      “Vân nương, túi đựng nước mê dược đâu?” Xảo Nhi đột nhiên hỏi.

      “Cái này, ta biết, sau khi tỉnh lại vô cùng bi thương, cộng thêm phẫn nộ, vội vội vàng vàng trở lại y quán tìm thần y, nhưng lại trị chân cho phu quân ta, cho nên ta mạnh mẽ nhịn xuống.”

      “Có lẽ túi nước, còn ở núi!” Xảo Nhi nhìn hướng Lâm Vô Du.

      “Lưu Toàn, bây giờ ngươi lập tức mang theo hai người tìm xem, chú ý an toàn!” Lâm Vô Du lập tức hạ lệnh.

      “Ta cho! Trời tối rồi, đến Lão Vân sơn chẳng mấy thời gian, để các huynh đệ nghỉ ngơi , ta cũng nhanh hơn!” Xảo Nhi xong xoay người rời , Lưu Mai lúc ở đường đối với huynh đệ rất có nghĩa khí, nên xem toàn bộ nha dịch trong nha môn đều là huynh đệ . .

      “Xảo Nhi, cẩn thận chút a!” Lâm Vô Du gấp giọng kêu to.

      “Đại nhân, ngươi đối với Xảo Nhi còn yên tâm a! Ha ha.” Chu Vô Ý giễu cợt .

      “Nơi đó rừng sâu núi thẳm, có thể xảy ra ngoài ý muốn hay a?” Lâm Vô Du làm gì cũng coi Xảo Nhi là nữ hài tử.

      “Đại nhân, ngươi đừng lo lắng, Xảo Nhi sao đâu!” Lưu Toàn cũng trợn trắng mắt, việc đại nhân quan tâm đến Xảo Nhi mọi người đều hiểu.

      Khóe miệng Xảo Nhi cong lên tia cười lạnh, tới viện khinh thân, bóng dáng theo hướng đông mà bay .

      Trong đêm đen ở Lão Vân sơn, đưa tay thấy năm ngón, nhưng lúc Xảo Nhi vút qua sườn núi đứng ngọn cây, lại nhìn thấy vài điểm ánh sáng, lần này khiến nàng sợ tới mức thiếu chút nữa từ cây rơi xuống, nơi này có ma chứ?
      Last edited: 20/2/16

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 31: Đêm nay đụng




      “Các ngươi cẩn thận tìm lần nữa xem, nhất định là ở chỗ này!” giọng nam nhân khiến Xảo Nhi trấn định lại, phải ma quỷ tốt rồi. Xảo Nhi khẽ thở ra, nhàng nhảy đến cây đại thụ khác, ngưng thần nhìn xuống dưới, chỉ thấy năm nam nhân mặc hắc y hắc khố dùng cây gỗ dài khua loạn trong bụi cỏ tìm thứ gì đó.

      “Đại ca, làm sao tìm được a, nơi này lớn như vậy, lại tối như vậy!” Có người phàn nàn .

      “Đừng nhảm, thần y nhất định phải tìm được túi nước đó!” Tên nam tử cầm đầu lớn tiếng hung ác .

      Trong lòng Xảo Nhi cả kinh, xem ra thần y thực cưỡng hiếp Vân nương, chỉ sợ việc hôm nay Vân nương đến cáo trạng khiến “nhột” rồi.

      “Tìm được rồi! Là cái này sao?” Chính tại lúc Xảo Nhi cười lạnh, tên nam tử hưng phấn kêu lên, tay cầm túi nước dơ bẩn chịu được. qua hơn tháng, trong túi nước này chỉ sợ cũng có nước.

      “Hẳn là cái này, ta nhìn xem!” Nam tử cầm đầu lập tức tiến lên, “Đúng rồi, là cái này, đây là túi nước nhà thần y, ngươi xem có chữ y này! Hê hê! Nhanh, nhanh đem nó đốt !” Nam tử vội vàng lấy ra hộp lửa.

      cây Xảo Nhi cả kinh, thể để bọn đốt túi nước được. Đầu óc vừa chuyển, lập tức cởi ngoại bào xuống, lộ ra đồ lót màu trắng bên trong, bắt đầu nhanh chóng xuyên qua tàng cây, nhánh cây lay động, trong miệng phát ra tiếng cười trầm của nữ tử, năm đại nam nhân lập tức sợ đến mặt trắng bệch.

      “Lão đại, nơi này phải có ma quỷ chứ?” Tên nam tử cầm túi nước sợ hãi run rẩy.

      “Có cái đầu mẹ ngươi, ở Hồng huyện nhiều năm như vậy, ngươi có nghe qua Lão Vân sơn có ma quỷ sao, nhanh làm việc !” Lão đại kia tuy tiếp thêm can đảm cho mọi người, nhưng cũng khỏi ngẩng đầu xem xét bốn phía.

      “Má ơi, thực có ma a!” vừa vặn thấy bóng dáng màu trắng của Xảo Nhi bay nhanh vòng quanh, sợ tới mức ném hộp lửa rồi bỏ chạy mất dép, người khác bị làm giật mình cũng ném đồ xuống chạy trối chết.

      Lập tức khắp nơi giữa sườn núi đều tối lại, Lão Vân sơn lần nữa rơi vào màn đêm. Xảo Nhi khinh bỉ đứng ngọn cây nhìn đám nam nhân nhát gan ra sức chạy xuống núi khỏi buồn cười, sau đó phi thân mà xuống, nhặt lên túi nước dơ bẩn bị ném , thấy phía thêu chữ ‘Y’, khóe miệng nhếch lên tia cười lạnh.

      Nhún người cái, tự phủ thêm y phục, nhàng theo phía sau năm nam nhân, muốn xem bọn lấy cái gì nộp cho thần y.

      “Lão đại, ta quên cầm túi nước!” Tiếng giọng run rẩy truyền ra từ trong năm người.

      “Cái gì! Cái đầu heo nhà ngươi, mau quay lại lấy !” Tên lão đại kia lập tức nhảy dựng lên đánh người.

      “Lão, lão đại, tiểu, tiểu nhân dám! Bằng ban ngày hãy quay lại , rất dọa người nha!”

      “Quên , đừng quay lại, nơi này là tà môn, ta vừa rồi thực thấy bóng dáng màu trắng, các ngươi thấy ?” Lão đại kia suy nghĩ lại, cũng khỏi lại sợ hãi.

      “Ta thấy, ở cây kia, bay, má ơi, ta còn cho rằng mình bị hoa mắt, lão đại, chúng ta nhanh nhanh , đừng vì thần y kia mà ném mạng của mình a.” nam tử khác hoảng sợ .

      “Việc này các ngươi đừng lung tung, chúng ta cứ đốt túi nước kia rồi, hiểu ? Cũng biết tại sao thần y lại nhất định phải tìm túi nước kia, kỳ quái! Nhưng mà, dù sao cũng biết, chúng ta lại có thể kiếm tiền, hê hê.” Lão đại kia cười gian.

      “Hiểu rồi, hiểu rồi, nhanh , ta cảm giác nơi này u ám.” Lại tên nam tử sợ hãi .

      “Má ơi, chạy mau!” biết ai hô tiếng, năm người lập tức co cẳng chạy.

      Xảo Nhi theo bọn tới y quán của thần y, trong y quán vẫn còn ánh đèn yếu ớt, chỉ thấy lão đại của năm người kia đến trước cửa gỗ gõ xuống, bốn người khác hết nhìn đông tới nhìn tây. đến mái hiên phía đối diện ngồi xổm xuống, Xảo Nhi lúc này mới nhìn năm người này chính là du côn lưu manh của Hồng huyện là Tiễn Đại và huynh đệ của .

      Xảo Nhi sợ bọn thấy mình, vội vàng chạy hướng phía sau tiểu viện, có thể thần y kia đến đại sảnh của tiền viện chuyện. Xảo Nhi đành phải nhảy lên nóc nhà, ghé vào mái ngói, thuận tay lấy viên ngói, nhìn xuống. Vừa nhìn xuống, tròng mắt của nàng thiếu chút nữa rơi ra, ra phía dưới chính là phòng của tiểu mỹ nam Cổ Thần Nhi kia, giờ phút này mảnh vải lên trong bồn tắm.

      Thân hình bị bọt nước dính vào cư nhiên tồi, phần mông vểnh vểnh với hai chân săn chắc khiến Xảo Nhi nuốt ngụm nước miếng. Con chim núp lại càng nõn nà hùng vĩ. Mũi Xảo Nhi nóng lên, liền vội ngẩng đầu, nnd, tên tiểu tử chết tiệt, lúc này tắm cái gì mà tắm a.

      Bình tĩnh chút, vội vàng nhất viên ngói khác, mới thấy nam tử trung niên đứng trước cửa sổ, cúi đầu gì đó với Tiễn Đại đứng ngoài cửa sổ, vừa mới muốn ngưng thần lắng nghe, nam tử trung niên kia rời khỏi cửa sổ, xem ra xong, Xảo Nhi buồn bực, thực là nam sắc hại người.

      Lần nữa nhìn hướng tiểu tử chết tiệt dám quyến rũ nàng, thấy cư nhiên mặc quần áo nằm hình chữ đại ở giường lớn, rất thử thách nàng.

      người nằm ở dưới, người nhìn ở .

      “A…Người nào?” giường Cổ Thần Nhi thấy nóc nhà có đôi mắt nhìn , sợ hãi tới mức nhảy dựng lên, đồng thời cũng khiến Xảo Nhi bị dọa lập tức chạy .

      Trở lại nha môn, Xảo Nhi đầu đầy hắc tuyến đem túi nước đưa cho Chu Vô Ý, sau đó trở về phòng mình tắm rửa thay quần áo, đầu óc lại toàn là thân hình của tên tiểu tử chết tiệt kia, nghĩ ra mình chứ? Sau đó lại nghĩ tới Lâm Vô Du sinh bệnh, khỏi than thở, mình cũng nên có điểm tiết chế.

      Nàng buồn bực yên, tới phòng Lâm Vô Du, Chu Vô Ý cũng giải thích mọi việc cho Lâm Vô Du, thấy Xảo Nhi vào, lập tức cười xấu xa : “Xảo Nhi, ngươi cùng đại nhân chuyện, ta mệt rồi, ngủ trước.” xong xoay người rời .

      Xảo Nhi nhìn nụ cười dâm đãng kia của , đột nhiên nhướng mày, nhìn thân hình của , cuối cùng nhìn mặt , kỳ Chu Vô Ý cũng rất soái a, mình thế nào lại nghĩ đến ?

      “Khụ khụ khụ.” Tiếng ho khan của Lâm Vô Du đem Xảo Nhi suy nghĩ dâm đãng gọi trở về, giương mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú của , mới phát căn bản Chu Vô Ý thể so với , cầu của mình thể hạ thấp được.

      “Xảo Nhi, nàng, nàng ngủ ở đây sao?” Lâm Vô Du đỏ mặt hỏi.

      Xảo Nhi mím môi đến bên giường nhìn khuôn mặt của vẫn rất tái nhợt: “Ngươi chịu nổi sao?” Xảo Nhi đương nhiên là giỡn.

      Mặt Lâm Vô Du càng đỏ hơn, nhìn Xảo Nhi mặc lại nữ trang, nhu mỹ nhàng khoan khoái cà lăm : “Được, làm được.”

      “Thôi , ngày mai bệnh tình chuyển biến xấu ai thăng đường a, ngươi nhanh ngủ !” Xảo Nhi ngồi ở bên giường nhìn khinh bỉ, thân thể nam nhân này quả yếu ớt, tuy rằng lúc vận động rất gắng sức, chẳng qua dục vọng của mình rất lớn, muốn mỗi ngày thỏa mãn mình quả cầu quá cao rồi.

      “A, Xảo Nhi, ta, ta làm được.” Lâm Vô Du khó xử nhìn nàng, biết Xảo Nhi cần, muốn thỏa mãn Xảo Nhi, sợ nàng lại ngây người phát xuân.

      Xảo Nhi cởi đồ trèo lên giường, hơn nữa đây là thói quen khi ngủ của nàng, Lâm Vô Du thấy nàng trèo lên, lập tức cao hứng lui vào phía trong.

      Xảo Nhi thổi tắt đèn : “Đêm nay đụng ngươi! Ngủ !” Nàng phát mình có phần quen ngủ ở bên cạnh , chí ít lúc có người ở bên cạnh, mình cảm thấy độc.
      Last edited: 20/2/16

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 32 : Kẻ suy đồi có văn hóa

      Hai người mới vừa nằm ngủ bao lâu, tiếng gõ trống lại vang lên ngoài cửa. Xảo Nhi lửa giận ngùn ngụt muốn giết người, bên cạnh có mỹ nam lại thể đụng vào khiến nàng ngủ yên, lại có người tới kêu oan, thực chán sống rồi.

      Lâm Vô Du muốn xuống giường, ánh mắt Xảo Nhi lạnh lẽo nguýt cho cái, lấy tay ngăn cản : “Ngủ !” Sau đó tự mình rời giường phủ thêm áo choàng rồi ra ngoài, ngưỡng cửa đụng phải Chu Vô Ý gấp ga gấp gáp, khí tức càng lạnh.

      Nha dịch báo lại, ngờ là thần y Cổ Bằng và công tử của Cổ Thần Nhi tới đánh trống, đêm khuya tiện thăng đường, nên nha dịch mời bọn họ vào phòng khách.

      Chu Vô Ý với Xảo Nhi nhìn nhau cái, mày đều cau lại. Lồng ngực Xảo Nhi nhảy dựng lên, phải là Cổ Thần Nhi tới cáo có người nhìn lén tắm chứ? Nghĩ đến đây khóe miệng Xảo Nhi rút gân.

      “Xảo Nhi, ngươi thần y có phải tới để do thám tin tức của Âu Dương Vân nương hay ?” Chu Vô Ý ngưng mi .

      “Quỷ mới biết! Muộn như vậy rồi còn có thể có việc tốt sao? Có tật giật mình! Cầm thú!” Xảo Nhi chửi ầm lên.

      Chu Vô Ý tức khắc toát mồ hôi lạnh, lửa giận của nữ nhân này vì sao lại lớn như vậy, chẳng lẽ có việc bất mãn? Ừm, rất có khả năng! Đại nhân sinh bệnh, nha đầu này lại ăn nhiều, chẳng trách được.

      “Xảo Nhi, chúng ta có chứng cớ trước thể làm ẩu được.” Chu Vô Ý vội vàng nhắc nhở.

      Xảo Nhi đột nhiên xoay người, đôi mắt phượng vô cùng lãnh nhìn chằm chằm Chu Vô Ý, khiến Chu Vô Ý sợ đến mức sắc mặt trắng xanh, lui lại hai bước, cảm giác nàng giống như muốn giết .

      Xảo Nhi nhìn bộ dạng sợ hãi của , trong lòng cả kinh, mình quả quá kích động rồi, vội vàng mở miệng thở mạnh hai cái, nàng sợ mình vừa ra giết chết tên cầm thú kia.

      Chu Vô Ý chạy vào phòng tiếp khách, lúc này Xảo Nhi mới thả chậm cước bộ, ổn định cơn tức vào trong.

      “Sư gia!” Thần y Cổ Bằng mặc thân cẩm phục màu lam tinh tế, vẻ mặt tươi cười hướng Chu Vô Ý ôm quyền .

      “Xảo Nhi tỷ tỷ!” Cổ Thần Nhi thấy sắc mặt u ám của Xảo Nhi lập tức cười cười chạy đến gần, “Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ có thể dạy võ công cho đệ hay a?” Lần trước Cổ Thần Nhi nhìn thấy khinh công của Xảo Nhi rất đẹp, nên hâm mộ muốn chết.

      Xảo Nhi liếc nhìn tiểu nam nhân này sắc mặt hồng nhuận, thân bạch y, tuấn lộ ra vẻ hồn nhiên và dễ thương như ánh mặt trời, khiến nàng có loại xúc động muốn hung hăng chà đạp . Nàng thích thứ đẹp quá mức, cho nên lúc nàng giày vò Lâm Vô Du cũng chưa từng tiết chế, nam nhân giống tiên nhân như vậy nên ở dưới thân nàng mà van xin tha thứ. Mà tiểu nam nhân này lại khiến ác mà dưới đáy lòng nàng ra.

      “Ngươi tới đây làm cái gì?” Xảo Nhi vẻ mặt lạnh nhạt .

      “À, là đêm nay có người tới nhà đệ nhìn lén đệ tắm, cha sợ là người xấu muốn gây bất lợi cho chúng ta. Vì vậy mới tới nha môn, hi vọng các ngươi bắt được kẻ nhìn trộm, sau này sợ đệ bị thiệt thòi, người nọ là khủng bố, chỉ có đôi mắt ở nóc nhà nhìn ta, rất đáng sợ!” Cổ Thần Nhi lộ ra vẻ sợ hãi.

      Khóe mắt Xảo Nhi run lên, lại nhìn hướng Cổ Bằng giải thích tình hình cụ thể và tỉ mỉ với Chu Vô Ý. Thấy người này tướng mạo đường đường, áo mũ chỉnh tề, vẻ mặt thân thiết với nụ cười tươi, nhìn thế nào cũng giống sắc ma. Nhưng mà Xảo Nhi biết , loại người này cũng giống như mình vậy, nhìn qua nhã nhặn, nhưng kỳ chính là kẻ suy đồi.

      “Cổ đại phu, ngươi là vừa rồi có người đến phủ của ngươi nhìn trộm công tử?” Chu Vô Ý kinh ngạc nhìn Xảo Nhi.

      “Đúng vậy! Tiểu nhi bị dọa đến hồn phi phách tán, lão phu lo lắng người nọ lại đến, cho nên đặc biệt tới nha môn báo án.” Cổ Bằng có lễ .

      “Như vậy a, Cổ công tử gần đây có trêu chọc kẻ tiểu nhân nào ?” Chu Vô Ý rất hoài nghi là Xảo Nhi, nàng vừa mới cầm túi nước trở về, có khả năng là nàng đến nhà thần y để do thám tin tức, vựa lúc thấy Cổ công tử tắm gội, sắc nữ này nhất định bỏ qua, nghĩ đến đây, khóe miệng của Chu Vô Ý cũng run lên.

      “A, ta sao? có a, ta đều ở trong nhà giúp đỡ phụ thân khám bệnh, đắc tội với ai a.” Cổ Thần Nhi vội vàng lắc đầu.

      “Vậy Cổ đại phu có thể đắc tội với người nào hay ?” Chu Vô Ý sắc mặt nghiêm túc .

      “Ha ha, lão phu mỗi ngày đều là khám bệnh, làm thế nào lại đắc tội với kẻ tiểu nhân chứ?”

      “Trong nhóm bệnh nhân kia? Có người bất mãn với Cổ đại phu hay ?” Chu Vô Ý cố tình dẫn dắt .

      “Việc này, có đâu, hương thân đến xem bệnh lão phu đều rất tiếp đãi, cũng có ai từng oán hận cái gì.” Cổ Bằng vừa vuốt cằm mình vừa .

      “Phải ? Thế tại sao chiều hôm qua, Âu Dương Vân nương ở thành Bắc tới cầu thầy trị bệnh, phu quân của thị lại bị hai đồ đệ của ngươi đánh thành trọng thương ?” Thần thể Chu Vô Ý lập tức thẳng tắp, khí thế tệ.

      “Sư gia, ngươi là tên hỗn đản nào a, thực là đáng giận, cha chữa khỏi chân cho , thế mà lại cha ta cưỡng hiếp nương tử của , đời này làm thế nào lại có chuyện buồn cười như vậy!” Cổ Thần Nhi lập tức bảo vệ cha .

      “Nhưng Âu Dương Vân nương kia, chiều hôm nay đến đánh trống kêu oan, cáo trạng chính là thần y ngài!” Chu Vô Ý lắc đầu.

      “Buồn cười! Lão phu tận tâm tận lực chữa bệnh cho phu quân thị, ngờ hai người này lại lấy oán trả ơn! Lão phu chính là muốn làm to chuyện này, ngờ thị lại còn cáo tới cửa, chẳng lẽ đại nhân và sư gia lại cho rằng lão phu thực cưỡng hiếp Vân nương hay sao!” Cổ Bằng đột nhiên tức giận .

      “Cổ đại phu trước tiên đừng tức giận, phàm việc gì cũng phải có chứng cớ, việc này nếu là Vân nương vu cáo hãm hại ngươi, thị đương nhiên bị trừng phạt. Chỉ có điều nếu như là , như vậy Cổ đại phu cũng biết tính khí của đại nhân, trước mặt vương pháp, đối xử bình đẳng!”

      “Được! Lão phu cũng muốn nhìn xem nữ nhân đó có thể đưa ra chứng cớ gì!” Cổ Bằng hé ra khuôn mặt già nua tuấn lãng, mặc cho ai nhìn thấy cũng cảm thấy là chính nhân quân tử.

      “Hừ! Bọn họ thực là rất quá đáng, phụ thân tại sao lại làm ra việc bằng cầm thú như thế chứ, Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ phải bắt bọn lại để trị tội!” Cổ Thần Nhi lôi kéo ống tay áo của Xảo Nhi .

      “Lưới pháp luật tuy thưa nhưng khó lọt, nếu chính mình làm, sợ. Cổ đại phu, ngươi được dân chúng kính nể, chúng ta cũng hy vọng Hồng huyện thiếu đại phu tốt đâu!” Lời này của Xảo Nhi khiến Cổ Bằng vô cùng lo sợ.

      “Ý của Xảo Nhi nương là gì! Lão phu chính là cây ngay sợ chết đứng, Xảo Nhi nương chỉ cần để ý điều tra, kẻ xấu cuối cùng có ác báo!” Trong hai tròng mắt đen của Cổ Bằng lên lệ quang.

      “Được! kẻ xấu cuối cùng có ác báo, chỉ bằng câu này của Cổ đại phu, Xảo Nhi đương nhiên điều tra mọi việc roc ràng, còn mời Cổ đại phu ngày mai tới đây để lấy khẩu cung, đối chất với Vân nương.” Xảo Nhi cười lạnh , lão già này còn ra vẻ đạo mạo nữa chứ, những lời này sợ thiên lôi đánh trúng sao?

      “Được, lão phu nhất định tới, còn việc của tiểu nhi?”

      “Việc này, chúng ta điều tra, Cổ đại phu cần lo lắng, có lẽ có quan hệ tới vụ án này.” Chu Vô Ý lập tức cười , “Ta hội phái hai nha dịch đến phủ các ngươi bảo hộ quý công tử.”

      “Cái đó cần, đồ nhi của lão phu cũng biết chút quyền cước công phu, cần phiền đến sư gia, đúng rồi sư gia, Âu Dương Vân nương kia ở nha môn sao?” Cổ Bằng chuyển đề tài hỏi.

      “Ừ, Vân nương vừa mới đẻ non, khí huyết hư nhược, tại ở nha môn nghỉ ngơi.”

      Cổ Bằng hơi sững sờ, nhưng mặt đổi sắc, ôm quyền mỉm cười : “Vậy tốt, chúng ta quấy rầy sư gia nghỉ ngơi nữa.”

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, Thần Nhi muốn học võ công mà.” Cổ Thần Nhi liều chết lôi kéo Xảo Nhi thả.

      “Thần Nhi, đừng làm loạn, trở về nhanh lên, mẹ con lo lắng, Xảo Nhi nương nhiều việc, làm sao có thể rảnh rỗi dạy công phu cho con!” Cổ Bằng lập tức tức giận lôi Cổ Thần Nhi .
      Last edited: 20/2/16

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 33 : Xem thường




      Xảo Nhi trở về phòng, Lâm Vô Du lập tức khẩn trương hỏi, Xảo Nhi đem tình kể qua loa chút. Lâm Vô Du cổ quái nhìn khuôn mặt nhắn quạnh quẽ của Xảo Nhi lên tiếng.

      “Mẹ nó! Làm gì có người biết xấu hổ như vậy chứ, chuyện xấu mình làm tự mình biết, lại có thể mặt đỏ tim đập, hơ!” Xảo Nhi mắng mỏ, mỗi lần nàng làm chuyện xấu bản thân đều thừa nhận, chí ít tự mình biết, nhưng loại người như Cổ Bằng đúng là rác rưởi trong rác rưởi.

      “Xảo Nhi, đừng tục, nàng là nữ nhân.” Lâm Vô Du nhất thời trợn trắng mắt.

      “Đừng có lắm chuyện!” Xảo Nhi phẫn nộ trừng mắt nhìn , nằm xuống ngủ.

      Lâm Vô Du nhìn khuôn mặt nhắn tức giận của nàng, đột nhiên chép miệng khẽ: “Xảo Nhi, người nhìn lén là nàng đúng hả?”

      Mắt phượng của Xảo Nhi lập tức nheo lại, nhìn chằm chằm , mặt lạnh : “Thế nào? phải ngươi muốn bắt ta chứ?”

      “Đương nhiên phải, ha ha, ta ngốc như vậy a, còn nữa nàng là nàng phải cố ý, chỉ là tìm hiểu tin tức mà thôi đúng ?” Lâm Vô Du cười gượng .

      “Ngươi đừng lừa mình dối người ! Ta nhìn sao? Thân hình tiểu tử kia tệ, ta thích!” Xảo Nhi rất tự nhiên thừa nhận.

      Lồng ngực Lâm Vô Du lập tức như bị kim đâm trúng, cánh tay duỗi ra ôm lấy thân thể nhắn của Xảo Nhi gì, đầu chôn ở bờ vai nàng.

      “Ta phải nương tử của ngươi, ngươi chẳng qua chỉ là bạn giường của ta, lúc nào thích có thể thay đổi, đừng khiến cho nó giống như có ngươi được!” Xảo Nhi bằng giọng mũi.

      Lâm Vô Du càng thêm thắt chặt cánh tay, vẫn như trước lên tiếng.

      Xảo Nhi nhắm đôi mắt lại để ý đến nữa, nàng ghét như vậy, rất ghét. nàng cần tình cảm nữa, tình đều giống như câu chuyện cười, vĩnh viễn cũng chỉ là trò chơi của kẻ ngốc.

      lâu sau, môi mỏng của Lâm Vô Du đột nhiên hôn lên bờ vai Xảo Nhi, khiến Xảo Nhi nhăn mi lại.

      “Ngươi làm cái gì?” Xảo Nhi quay đầu nhìn .

      “Xảo Nhi, ta, ta muốn…” Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du nhuộm màu hồng như uống rượu, tuấn mỹ đến say lòng người.

      thể, ngươi bị bệnh!” Trong lòng Xảo Nhi run lên, ánh mắt trợt xuống vạt áo rộng mở của , bộ ngực bóng loáng như ngọc ánh lên sắc hồng chói mắt, nha, cám dỗ người nha.

      “Ta uống thuốc của thần y rồi, sao.” Lâm Vô Du cố ý để tiểu Lâm Lâm phình to dưới thân cạ cạ bắp đùi của Xảo Nhi.

      “Hơ! Chính ngươi nha, ngày mai bệnh nặng thêm, ta chịu trách nhiệm đâu!” Xảo Nhi thể nào nhịn được, lập tức nghiêng người áp ở dưới thân, bắt đầu kéo vạt áo của , đầu cúi thấp hung hăng chà đạp hống mai mê người kia của .

      Khóe miệng Lâm Vô Du cong lên, cũng động thủ cởi y phục nàng, tay chân hai người luống cuống. Trong lòng Lâm Vô Du vẫn như trước có chút đau đớn, nhưng mà Xảo Nhi đòi hỏi làm cho rất cao hứng, đột nhiên khẽ: “Xảo Nhi, về sau nàng muốn, nhất định phải nhớ tìm đại nhân a.”

      Xảo Nhi sửng sốt, nhất thời ngẩng đầu lên, nàng biết, nam nhân này là sợ nàng tìm nam nhân khác, cho nên lúc sinh bệnh, cũng muốn thỏa mãn mình. Dục vọng của Xảo Nhi lập tức bị dập tắt, từ người trượt xuống, nhanh chóng phủ thêm y phục xuống giường, lạnh lùng : “Ta ghét người tự cho là đúng!” xong cũng ngoảnh đầu lại.

      “Xảo Nhi, ta, ta, khụ khụ khụ.” Lâm Vô Du hoảng hốt, ho khan trong phòng, kéo dài đến sáng sớm.

      Ngày thứ hai, đêm ngủ sắc mặt Lâm Vô Du càng trắng bệch, hơn nữa tâm tình sầu muộn, cho nên càng thêm hữu khí vô lực, chậm rãi đến trước cửa phòng của Xảo Nhi đứng lại hồi, trong lòng chua xót, xoay người vào trong sân .

      Xảo Nhi ở trong phòng đương nhiên nghe tiếng, khinh bỉ chép miệng, đừng cho rằng lên giường , mình thích , nếu nhìn bộ dạng phần tuấn mỹ của , với kiểu cổ hủ kia, mình tuyệt đối cảm thấy hứng thú!

      “Đại nhân, ngươi sao vậy! Xảo Nhi, Xảo Nhi, mau ra đây” Chu Vô Ý nôn nóng kêu to tiếng.

      Xảo Nhi kịp khinh bỉ, như con cá chép bắn cái từ giường nhảy xuống, nhanh chóng mở cửa, nhìn thấy Lâm Vô Du ngã sấp ở ngưỡng cửa.

      “Nhanh tìm đại phu!” Xảo Nhi hô to với Chu Vô Ý, sau đó vội vàng ôm Lâm Vô Du lên, vọt vào phòng , Chu Vô Ý biết y thuật của mình cao, cho nên lập tức chạy .

      Xảo Nhi để Lâm Vô Du ngồi giường, mình ở phía sau dùng cánh tay bé chống đỡ , lập tức đề khí, chuyển vận nội lực, nàng biết phương pháp này có hữu dụng hay , tạm thời thử lần.

      “Ừm…” Nội lực của Xảo Nhi rất mạnh, khiến Lâm Vô Du rất nhanh cảm thấy bên trong cơ thể khô nóng và khó chịu mà rên thành tiếng, Xảo Nhi cho rằng tỉnh, trong lòng vui mừng, càng truyền nhiều nội lực hơn.

      “Phốc…” Lâm Vô Du phun ngụm lớn máu tươi ra, vải mỏng màu trắng bị nhuộm thành màu đỏ, diễm lệ kinh hãi, nàng sợ đến mức lập tức thu tay lại, tại sao lại như vậy? “Đại nhân, ngươi thế nào, mau tỉnh lại?” Xảo Nhi nhìn khóe miệng Lâm Vô Du toàn là máu tươi, lại tiếp tục hôn mê, nên vô cùng hoảng hốt, vội vàng chạy đến cửa tức giận hét lớn: “Người đều chết hết sao? Đại phu, thế nào còn chưa tới!” Xảo Nhi phát mình khác thường, nàng chỉ biết Lâm Vô Du thể chết.

      Chu Vô Ý vừa mới chạy ra khỏi nha môn lâu, đụng phải Cổ Thần Nhi đến nha môn, lập tức hét lớn: “Cổ công tử, tốt! Cha ngươi đâu?”

      “Sư gia, cha đến muộn, ta là tới tìm Xảo Nhi tỷ tỷ.” Cổ Thần Nhi hạ quyết tâm muốn học võ công của Xảo Nhi.

      “A! Đại nhân ngã bệnh, Xảo Nhi rảnh, ta tìm đại phu!” Chu Vô Ý lập tức thất vọng lắc đầu chạy .

      “Đại nhân bị bệnh? Ta chính là đại phu a, sư gia, mang ta xem xem!” ra Cổ Thần Nhi từ theo Cổ Bằng học y, được chân truyền, tuy rằng có chính thức xem bệnh cho dân chúng, nhưng mỗi ngày đều bên cạnh Cổ Bằng nghe dược lý vài kinh nghiệm.

      “Đúng rồi! tốt, nhanh !” Chu Vô Ý nghĩ thầm sai, Cổ công tử quả là biết y thuật, nha dịch sớm điều tra qua cả nhà .

      Hai người vội vàng tới phòng của Lâm Vô Du, nhìn thấy giường toàn là máu tươi, bị dọa đến mức đều sửng sốt.

      “Ta bảo ngươi tìm đại phu, ngươi đem tiểu tử thúi này tới đây làm gì, tìm cha !” Xảo Nhi lòng như lửa đốt thấy Cổ Thần Nhi tới, lập tức quở trách Chu Vô Ý.

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, Thần nhi xem bệnh!” Cổ Thần Nhi chu môi, Xảo Nhi tỷ tỷ vì sao gọi là tiểu tử thúi a, mình phải tiểu cũng thúi.

      “Xảo Nhi, ngươi đừng vội, y thuật của Cổ công tử được thần y chân truyền, để xem xem!” Chu Vô Ý bị dọa , khuôn mặt tuấn tú trắng bệch.

      Cổ Thần Nhi nghiêm túc bắt mạch sau đó : “Đại nhân là thân thể yếu ớt, mệt mỏi cộng thêm tâm hỏa ứ đọng, khí tức cũng ổn, Xảo Nhi tỷ tỷ truyền nội lực cho đại nhân đúng ?” Cổ Thần Nhi rất lão đạo mà nhìn Xảo Nhi.

      sai, nhưng mà vì sao đại nhân bị hộc máu? phải truyền nội lực có thể chữa thương sao?” Xảo Nhi thấy rất có phong phạm đại phu, bây giờ trấn định lại.

      “Ừ, truyền nội lực quả có thể chữa thương, bình thường nửa công lực gấp đôi hiệu quả, đáng tiếc thân thể Lâm đại nhân rất hư nhược, mà nội lực mà Xảo Nhi tỷ tỷ truyền qua rất lớn, cũng là hư nhược thể chịu được, hơn nữa làm cho khí huyết của hỗn loạn, chịu nổi mới hộc máu.”

      “A, vậy, vậy xử lý thế nào, chết sao?” Xảo Nhi khẩn trương .

      Cổ Thần Nhi chậm rãi đứng dậy, đối với Xảo Nhi trợn trắng mắt : “Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ cũng xem thường Thần Nhi, chỉ cần uống mấy thang thuốc, đại nhân tỉnh lại!”

      Xảo Nhi sửng sốt, đầu đầy hắc tuyến, mình quả coi thường tiểu nam nhân này.
      Last edited: 20/2/16

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 34 : dạy đầy đủ




      Cổ Thần Nhi lập tức viết đơn thuốc, nha dịch vội vội vàng vàng lấy thuốc. Xảo Nhi bị Cổ Thần Nhi đắc ý kéo đến dưới tàng cây táo trong viện.

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ dạy võ công cho đệ được , Thần nhi muốn bay tới bay lui.” Cổ Thần Nhi chớp chớp, ánh mắt lóng lánh nhìn vẻ mặt lãnh của Xảo Nhi. Xảo Nhi muốn xem Lâm Vô Du được chữa bệnh đỡ chưa, muốn cước đá bay ra ngoài viện, lại chỉ có thể nhìn mỹ nam nhưng thể ăn khiến lửa giận trong người nàng ngày càng ngùn ngụt.

      “Tiểu tử thối, ngươi đừng làm phiền ta, võ công phải học học được, tuổi ngươi quá lớn, cho dù học cũng thể học cao được!” Xảo Nhi tức giận .

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, tại sao tỷ lại hung dữ với Thần nhi như vậy a? Tỷ hôm qua sờ soạng bảo bối của Thần nhi, Thần nhi còn chưa tố cáo tỷ. Tỷ phải nên đối tốt với Thần nhi sao?” Cổ Thần Nhi nhìn qua đơn thuần muốn chết, nhưng đầu óc lại rất thông minh. Thái độ tại của đối với Xảo Nhi so với hôm qua khác xa, nghĩ đến câu Xảo Nhi bảo được cho người khác, liền biết mình nắm được nhược điểm của nàng.

      Quả nhiên Xảo Nhi ngây ngẩn cả người, khẩn trương nhìn bốn phía, lại nổi giận trừng Cổ Thần Nhi : “Tiểu tử thối, ngươi đừng vớ vẩn, ta là phá án!”

      “Phải ? Vậy đệ hỏi Lâm đại nhân xem phá án có cần mò bảo bối của người ta hay nha?” Cổ Thần Nhi vừa nhấc đầu, vừa liếc xéo Xảo Nhi cái, cất bước vào trong phòng.

      “Tiểu tử thối, ngươi dám?” Thân ảnh của Xảo Nhi chợt lóe, kéo vào trong phòng nha hoàn. Nàng thích bị người khác uy hiếp, hơn nữa nàng phát bộ dạng của tiểu tử thối này rất đơn thuần, ngờ lại giảo hoạt như thế, là ngoài dự đoán của nàng.

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, Thần nhi phải đứa ngốc, ngày hôm qua tỷ mò bảo bối của Thần Nhi như thế gọi phi lễ, đệ có hỏi qua mẫu thân, đệ có thể tố cáo tỷ đó nha.” Cổ Thần Nhi nhìn Xảo Nhi ra oai.

      “Cái gì! Ngươi chuyện đó với mẫu thân?” Khóe miệng Xảo Nhi rút gân.

      “Đệ chỉ ví dụ cho mẫu thân mà thôi, nhưng mà, mẫu thân ‘nữ quan gia khi tra án con cũng thể mò bảo bối, bởi vì nha môn có nam nha dịch’, Xảo Nhi tỷ tỷ, xin hỏi tỷ phải phi lễ Thần nhi là gì a?” Bộ dạng đó của Cổ Thần Nhi rất đáng bị ăn đòn.

      “Ngươi biết cái gì gọi là phi lễ sao?” Mắt phượng của Xảo Nhi nhíu lại, NND, muốn buông tha cho , ngờ lại làm bộ như vậy, thế đừng trách nàng khách khí.

      “Xảo Nhi tỷ tỷ như thế gọi là phi lễ!” Cổ Thần Nhi rất khẳng định .

      đúng, thế gọi là món khai vị, đây mới gọi là phi lễ!” Xảo Nhi lập tức duỗi tay kéo gần sát lại, miệng để lên môi hồng của , bàn tay khác có dừng lại mà hướng đến bảo bối của .

      “Đừng đừng…” Cổ Thần Nhi muốn đẩy Xảo Nhi ra, lại phát lực tay của Xảo Nhi rất lớn, bàn tay đặt ngang hông khiến thể động đậy, hơn nữa nàng, nàng sao lại có thể hôn mình, đây phải là giữa vợ chồng mới có thể làm sao? ra lúc ở nhà Cổ Thần Nhi thấy qua mẫu thân với cha thân mật. Lúc từng hỏi qua mẫu thân , Cổ phu nhân đương nhiên đây là chuyện vợ chồng mới có thể làm.

      Xảo Nhi rất mạnh mẽ, ấp úng, đầu lưỡi xông vào, cuồng dã càn quét thuần hương nam hài trong miệng , hương vị ngọt ngào thơm tho đó khiến Xảo Nhi rất thích, càng thêm vô lo vô nghĩ mà khiêu khích Cổ Thần Nhi. bàn tay khác ma sát phía tiểu Thần Thần của , làm cho Cổ Thần Nhi thể trốn tránh, đỏ mặt.

      Cảm giác kỳ quái làm dâng lên hiếu kỳ của Cổ Thần Nhi tuổi, thân thể dần dần nóng lên, cái lưỡi thơm mát mềm mại khiến rất thư thái, nhịn được mà học theo. Đầu lưỡi vụng về bắt đầu quấn lấy lưỡi của Xảo Nhi ở cùng chỗ, hô hấp gấp gáp, hai tay theo bản năng ôm lấy Xảo Nhi.

      Xảo Nhi rất vừa lòng với phản ứng của tiểu nam nhân này, cũng biết lòng hiếu kỳ của tiểu nam nhân tương đối lớn. Vì để tiểu nam nhân này ngậm miệng, bàn tay bé của nàng hề do dự mà mò vào trong quần lót của , cho cảm nhận mỹ diệu.

      “Ưm” Thân thể Cổ Thần Nhi nóng bỏng, khuôn mặt tuấn tú đỏ như máu, Xảo Nhi buông môi mỏng của ra, gian tà nhìn bộ dạng ngượng ngùng của , bàn tay bé dưới thân chút cũng buông lỏng.

      “Tỷ tỷ, được ~ Rất, rất là khó chịu a.” Thân thể Cổ Thần Nhi cứng ngắc, biết nên thế nào mới tốt.

      “Khó chịu? thoải mái sao?” Ý cười khóe miệng của càng đậm.

      “Ưm, Thần nhi biết gì a, tỷ tỷ, chính là, chính là như vậy là đúng, nha.” Cổ Thần Nhi nhìn Xảo Nhi cười tà ác, càng thêm ngượng ngùng, mỗi động tác của Xảo Nhi đều khiến thở hổn hển.

      Xảo Nhi rốt cục cũng buông ra, tiểu nam nhân này quả nhiên là được ông trời chiếu cố, hại nàng chỉ có thể nuốt nước miếng, vì tránh cho bản thân nhịn được. Vẫn là nên tiếp tục nữa, tuy rằng thực muốn hung hăng ăn , có thể nghĩ đến là xử nam, nên trong lòng nàng vẫn sợ hãi, sợ dùng xong vứt được.

      “Đây chính là phi lễ hiểu chưa? Nhưng ngươi rất thoải mái, cho nên chỉ có thể là lưỡng tình tương duyệt, tính là phạm pháp biết chưa? Hơn nữa, ngươi ra ngoài, có thể bị mất mặt nha, nam nhân lớn như vậy rồi còn bị nữ nhân phi lễ, người khác nhìn vào ngươi thấy thế nào? Hơn nữa về sau cũng lấy được nương tử.” Xảo Nhi giải thích cho Cổ Thần Nhi.

      “A! Vậy, vậy Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ, tỷ vì cái gì lại muốn đối với Thần nhi như vậy? Tỷ thích Thần nhi đúng ?” Cổ Thần Nhi ngây ngốc hỏi.

      Khóe miệng Xảo Nhi run run : “Đúng a, tỷ tỷ rất thích ngươi, ngươi là bé ngoan.” Xảo Nhi thực muốn ói.

      “Thần nhi cũng thích tỷ tỷ, vậy tỷ tỷ dạy võ công cho Thần nhi được ?” Cổ Thần Nhi ngượng ngùng nhìn Xảo Nhi liếc mắt, như vậy thực là muốn chết.

      “Sặc, ngươi phải thích cái gì gọi là Hân nhi muội muội sao?” Xảo Nhi buồn bực, tiểu nam nhân dường như khó chọc.

      “A, là, là thích, Hân nhi rất xinh đẹp, nhưng mà tại Thần nhi khá thích tỷ tỷ.” Đôi tay thon dài trắng nõn của Cổ Thần Nhi đan cùng chỗ.

      “Vì cái gì?” Xảo Nhi trợn mắt, thể nào! Chẳng lẽ chuẩn bị…?

      “Bởi vì, bởi vì Thần nhi thích tỷ tỷ, tỷ tỷ vừa rồi đối với Thần nhi như thế…” Cổ Thần Nhi xong cúi đầu xuống, xấu hổ đến thể nhìn Xảo Nhi tiếp.

      Hai chân Xảo Nhi lảo đảo, mém ngã.

      “Cái gì, Thần nhi, ha ha, kỳ loại việc này mẫu thân ngươi rất đúng, chỉ có vợ chồng mới làm, Xảo Nhi tỷ tỷ ta là dạy ngươi trước, tại ngươi biết, cho nên tìm nương tử của người chơi ha.” Xảo Nhi cười rất đê tiện.

      “Nhưng Thần nhi giống như vậy a.” Cổ Thần Nhi lập tức ngẩng đầu nhìn Xảo Nhi.

      “A, cái gì ?” Xảo Nhi cau mày.

      “Giống, giống phụ thân đè lên người mẫu thân rồi nhích tới nhích lui như vậy, tỷ tỷ chưa dạy a.” Cổ Thần Nhi vô tội nhìn khuôn mặt nhắn hoảng sợ của Xảo Nhi, trong hai mắt lóe lên giảo hoạt và còn có hưng phấn.

      “NND, tới cùng là có hiểu hay ?” Xảo Nhi nhìn bộ dạng ngây người của , muốn nổi điên.
      Last edited: 20/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :