1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ bộ thiên hạ - Phong Gian Danh Hương ( Q2 C4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 25 : Chán ghét đồng nam




      Xảo Nhi nhìn bộ dạng khẩn trương của bọn đột nhiên cười phá lên, mình có đáng sợ như vậy sao? Tốt xấu gì mình cũng là nữ nhân nha, thiệt thòi là nàng mà, trừ phi bọn là xử nam.

      “Các ngươi từng thử qua nữ nhân chưa?” Xảo Nhi nghĩ đến vấn đề nào đó.

      “A, ngươi, ngươi hỏi cái này để làm gì? Ngươi tránh xa ra chút!” Quân Vô Nhai nhanh chóng nhìn ra ngưỡng cửa, hi vọng Đông Phương Ngọc nhanh quay lại.

      Xảo Nhi trợn trắng mắt : “Ta đụng vào đồng nam!” Xảo Nhi sợ tiếng khóc lóc của Lâm Vô Du muốn chết, cho nên mới ngoan ngoãn làm bộ khoái, ai kêu mình phá làm chi, ai da, lần sảy chân để hận nghìn đời là thế sao.

      “Ta, ta là đồng nam!” Hoa Phiêu Linh nhất thời vui vẻ kêu lên, xong mới biết bản thân có bao nhiêu bất lực.

      Xảo Nhi ánh mắt nghi ngờ nhìn khuôn mặt hồng hào tà mị của Vương gia, người này nhìn qua tuổi tác lớn, nhưng mà từ xưa đến nay thể có chuyện Vương gia có bộ dạng cao lớn như vậy lại chưa từng thử qua nữ nhân chứ?

      “Gạt người, ngươi là Vương gia, tại sao lớn như vậy mà vẫn là đồng nam?” Xảo Nhi nhướng mày.

      Hoa Phiêu Linh lập tức dở khóc dở cười, túm lấy quần áo sau lưng của Quân Vô Nhai: “Việc này có gì đâu phải lừa đảo, ta chán ghét nữ nhân, đương nhiên muốn nữ nhân!”

      “A, ra ngươi là Long Dương Phích*, trách được.” Xảo Nhi nhất thời cảm thấy đáng tiếc.

      (*Long Dương Phích : Gay)

      “Ngươi, ngươi bậy cái gì đó, bổn vương.” Khuôn mặt tuấn tú của Hoa Phiêu Linh đỏ lên.

      “Vương gia thích cái gì thể để cho người khác biết, ngươi chớ có lung tung!” Quân Vô Nhai lập tức đánh gãy lời của Hoa Phiêu Linh, muốn tự giải thoát chỉ có để cho nàng hiểu lầm.

      “Sao? Chẳng lẽ ngươi với ?” Xảo Nhi giật mình .

      “Khụ khụ khụ, , sai, ta với Vương gia là đôi.” Sắc mặt Quân Vô Nhai đỏ ửng, thể giải thích việc này cho dâm ma được.

      Bàn tay của Hoa Phiêu Linh để ở bên hông Quân Vô Nhai tàn nhẫn bóp phen, biết nếu lời này truyền ra ngoài, bọn làm sao có thể gặp người khác đây?

      “Vậy ngươi nhất định là ở phía , Vương gia ở phía dưới, cho nên vẫn là đồng nam, còn ngươi phải đúng hay ?” Xảo Nhi phân tích .

      “Cái gì!” Hoa Phiêu Linh mặt mày xanh lét, dựa vào cái gì mà ở dưới chứ, tốt xấu gì thân thể của mình cũng rắn chắc hơn so với Quân Vô Nhai.

      “Chậc, chẳng lẽ hai người các ngươi đều có thể công cũng có thể thụ? trâu bò!” Xảo Nhi hai mắt tỏa sáng, sùng bái, “NND, vì sao ta phải là nam nhân!”

      Sắc mặt của Hoa Phiêu Linh với Quân Vô Nhai liền giống như bảng màu, biểu tình là phức tạp đa dạng, chỉ cảm thấy đỉnh đầu toàn là quạ đen, hiểu lầm này quá lớn rồi.

      “Quên , tha cho các ngươi, nam nhân lại càng đáng quý, các ngươi phải biết trân trọng đối phương, ta đây, xem ra Đông Phương Ngọc vẫn là tốt nhất a.” Xảo Nhi đực mặt ra , nàng sợ mình mà hiếu kỳ, để hai người trình diễn tại chỗ, vẫn nên sớm tránh ra chút.

      Lúc này Đông Phương Ngọc vội vàng chạy tới, thấy Xảo Nhi ra, sợ tới mức vội vàng chạy vào trong phòng, phát Quân Vô Nhai ôm Hoa Phiêu Linh, có chút khó hiểu.

      “Đông Phương huynh, ngươi cẩn thận chút.” Quân Vô Nhai với Hoa Phiêu Linh đầu đầy mồ hôi, rốt cục cũng nhàng thở ra.

      Đông Phương Ngọc kỳ quái nhìn bọn , Hoa Phiêu Linh ở phía sau lập tức buông Quân Vô Nhai ra, vẻ mặt hai người lúng túng.

      “Vậy ta trước, ngày mai đến phủ Vương gia thăm hỏi!” Đông Phương Ngọc gật đầu cáo từ.

      Xảo Nhi ra cửa tiệm ăn Đông Đằng, bên ngoài sắc trời tối, ngã tư đường đèn đuốc sáng trưng, thủ phủ chính là thủ phủ.

      Tiểu Thanh kéo ngựa tới, ba người hướng đến phủ Thái sư, Xảo Nhi ở phía sau lần nữa ôm lấy eo của Đông Phương Ngọc, làm cả người Đông Phương Ngọc đều lần nữa cứng ngắc bất động.

      “Làm cái gì! Ta ăn ngươi, hù bọn chút mà thôi.” Xảo Nhi ghé vào tai thổi .

      Sắc mặt Đông Phương Ngọc ửng đỏ, thần kinh mới được thả lỏng, nhưng bàn tay bé đặt ngang hông lại ngừng sờ soạng lồng ngực , khiến khẩn trương lần nữa.

      “Ngươi là đồng nam sao?” Giọng của Xảo Nhi ôn hòa dụ hoặc.

      “A, Xảo Nhi, ngươi, ngươi đừng như vậy.” Đông Phương Ngọc có khả năng khống chế ngựa.

      “Có phải hay đây ~?” Xảo Nhi tiếp tục ở bên lỗ tai làm nũng.

      “Ừm, phải.” Đông Phương Ngọc toàn thân nóng hầm hập, biết vì sao gạt bỏ Xảo Nhi, mặc dù biết nàng rất háo sắc rất lưu manh, nhưng trong lòng lại nhịn được mà để ý nàng.

      thấy bàn tay người nữa, hương thơm bên tai cũng lập tức rời , khiến có chút cảm giác mất mác trống rỗng.

      “Tại sao các ngươi đều là đồng nam vậy, thú vị!” Xảo Nhi u oán , phải nàng thích đồng nam, nàng là sợ bị lải nhải, giống như Lâm Vô Du vậy, cái trò cười thú nàng làm thê cũng từ đây mà ra.

      “A, vì, vì cái gì thú vị?” Khuôn mặt Đông Phương Ngọc rất đỏ, chẳng lẽ là bởi vì đồng nam có kinh nghiệm sao?

      “Vì cái gì mà các ngươi tìm nữ nhân?” Xảo Nhi kỳ quái .

      “Đương nhiên là muốn để mình có nương tử đẹp nhất.” Đông Phương Ngọc chút do dự trả lời, mà Xảo Nhi ở phía sau khóe miệng rút gân, nàng hiểu, ngẩng đầu nhìn nhìn trời, lão thiên gia, ngươi phải khiến ta chỉ có thể nhìn từ xa, thể phát tiết chơi đùa chứ! Nha, cũng quá tàn nhẫn rồi.

      Hai người tiếng động, thẳng đến trước cổng phủ Thái sư, ngựa dừng lại, Xảo Nhi xoay người rời .

      “Xảo Nhi, ngươi, ngươi thực thể qua đêm sao?” Đông Phương Ngọc cư nhiên lại có điểm muốn, điều này làm cho cả kinh.

      “Ngươi muốn ngủ cùng ta sao?” Xảo Nhi trực tiếp ra suy nghĩ.

      “A, , phải, ta trời tối, tối, đợi sáng mai rồi .” Đông Phương Ngọc đỏ bừng cả mặt nhìn khuôn mặt nhắn vô tội của nàng.

      “Haiz! Ta lại tưởng ngươi chủ động ngủ cùng ta, vậy ta cần phụ trách, nữa, ta , hẹn gặp lại!” Xảo Nhi khinh bỉ nhìn bằng mắt, bóng dáng chợt lóe, trực tiếp biến mất trong bóng tối, khiến Đông Phương Ngọc nhất thời biết phải làm sao, ngẩn ngơ sững sờ ở cổng.

      “Thiếu gia, Xảo Nhi tỷ tỷ rồi, chúng ta mau vào thôi, nếu để cho sát thủ kia tới nguy!” Tiểu Thanh nhắc nhở Đông Phương Ngọc .

      Đông Phương Ngọc cả kinh, lập tức hoàn hồn vào phủ, trong lòng thầm nghĩ mình cư nhiên lại quên chính , phải lập tức tìm nghĩa phụ mới được, Xảo Nhi? Chúng ta còn gặp lại.

      Xảo Nhi mình xuất phát hướng Hồng huyện, ra khỏi kinh thành bắt đầu dồn khí, nàng muốn thử xem khinh công của mình đạt đến cảnh giới nào, kỳ nàng đối với thân thể này rất tò mò, võ công cao đến thần kỳ, mới mười sáu tuổi, vậy phải rất kì quái sao?

      Dưới bầu trời đầy sao, quan đạo giống như con Giao Long màu trắng từ kinh thành đến Hồng huyện, Xảo Nhi chính là Giao Long này, Diều Hâu trời, mở rộng cánh, thỏa sức bay cao, chỉ thấy nàng đạp chân, như tia chớp mà bắn thẳng , khinh công đạp tuyết vô ngân này đạt đến mức đỉnh cao, Khóe miệng Xảo Nhi cong lên, thiên hạ này còn có ai có thể cùng nàng tranh phong!

      Với khí phách đó giữa cổ họng phát ra tiếng gầm rú giống như Sư Tử, khiến cho đêm khuya hơi bị run rẩy. Phi Điểu, côn trùng, Rắn, Chuột trong rừng và bãi cỏ ven đường đều thấp bòn chồn lo sợ, ma nữ thế gian đến.

      “Ha ha ha ha.” Tiếng cười cuồng vọng, tùy tiện quanh quẩn trong gian mênh mông, lâu thể dứt.

      Phía trước mở ra, mỹ nam cũng lướt qua, tính cách nữ chủ mọi người đều biết ha, tiếp theo Xảo Nhi mới chính thức sống cuộc sống của nữ bộ khoái ha.
      Last edited: 20/2/16

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 26 : Nữ bộ khoái ngông cuồng


      Lộ trình nửa ngày với khinh công tuyệt thế của Xảo Nhi, chỉ hơn giờ về tới Hồng huyện. Lúc vào đến nha môn, bốn bề im ắng, Xảo Nhi nhìn cửa phòng của Lâm Vô Du, khóe miệng nhếch lên rồi trở về phòng mình rửa mặt chải đầu.

      Lúc trời tờ mờ sáng, Lâm Vô Du ra khỏi phòng mình, thấy cửa phòng của Xảo Nhi đóng kín, thầm nghĩ nha đầu này chẳng lẽ trở về rồi, vội vàng khẽ đẩy cửa vào, thấy Xảo Nhi thực trở về, khuôn mặt tuấn như tiên lập tức hé nở nụ cười tươi.

      Đứng ở bên giường nhìn khuôn mặt nhắn ngon giấc của Xảo Nhi hồi mới xoay người chuẩn bị rời khỏi.

      “A.” tiếng thét kinh hãi, Lâm Vô Du bị Xảo Nhi kéo lên giường.

      Đôi mắt nóng bỏng nhìn Lâm Vô Du khiến khuôn mặt tuấn tú nhanh chóng đỏ bừng, ánh mắt nhìn chăm chú vào môi mỏng hồng nhạt của .

      “Xảo Nhi. . .Ưm ô” Lâm Vô Du còn chưa có xong bị Xảo Nhi hôn lên môi mỏng, cái lưỡi thơm tho, mềm mại xông vào khiêu khích linh lưỡi nấp của .

      Lâm Vô Du tinh thần đều động, tại người Xảo Nhi chỉ có cái yếm màu xanh nhạt. Tới mùa hè, Xảo Nhi đều ăn mặc cực kỳ mát mẻ để ngủ, huống chi tối hôm qua nàng chạy về cảm thấy rất nóng, cho nên tùy tiện mặc vào cái yếm rồi nằm ngủ luôn.

      Bộ ngực mềm mại ma sát khuôn ngực kiên cố của Lâm Vô Du, làm cho Lâm Vô Du lần đầu tiên cảm thấy thất thường, nghĩ đến Xảo Nhi là nương tử của mình, nên lá gan cũng hơi lớn, bàn tay to lén lút sờ soạng, mềm nhẵn, trong lòng Lâm Vô Du thầm hưng phấn, thân thể lại càng kích động hơn.

      Nhiệt tình đáp lại tiểu nữ nhân bên người, nước miếng hòa lẫn, ngọt ngào tràn ra, khiến cho dục vọng của hai người tăng vọt.

      “Xảo Nhi…” Lâm Vô Du thở hổn hển khẽ gọi, tinh mâu mỹ lệ đen nhánh tỏa sáng, đáy mắt cất dấu dục vọng nồng đậm.

      Xảo Nhi kéo quần áo của ra, hạ thấp đầu xuống, khiến toàn thân Lâm Vô Du chấn động, ngâm khẽ tiếng.

      “Ngươi phải muốn phát tiết trở về tìm ngươi sao? nguyện ý hả?” Xảo Nhi ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn tú vì dục vọng mà xoắn xuýt cùng chỗ của , bàn tay bé dưới thân theo thói quen mà khiêu khích tiểu Lâm Lâm.

      “Nguyện ý, nguyện ý” Thân thể Lâm Vô Du vặn vẹo, có chút nhịn được.

      “Nguyện ý như thế nào giống như người chết sao, lên! Để ta nằm dưới!” Xảo Nhi muốn hưởng thụ hầu hạ của mỹ nam.

      Vẻ mặt của Lâm Vô Du nhất thời vô cùng thẹn thùng, lật người, đè lên người Xảo Nhi. Xảo Nhi duỗi tay của mình kéo sợi dây sau cổ, cái yếm trượt xuống, lộ ra cơ thể xinh đẹp của nàng khiến Lâm Vô Du tinh mâu thâm thúy.

      sao?” Xảo Nhi thấy sững sờ, khinh bỉ chút.

      “Có!” Lâm Vô Du muốn bẽ mặt, vội vàng cúi đầu xuống.

      “A…ưm” Nơi chưa từng bị nam nhân chạm qua vô cùng mẫn cảm, tiếng ngâm khẽ mê người củng cố thêm lòng tin của Lâm Vô Du, bắt đầu nghiêm túc, ở thân thể quyến rũ của Xảo Nhi mà tinh tế hầu hạ.

      “Ừ a, tốt.” Hạ thân của Xảo Nhi bị trúc trắc khiêu khích mà vô cùng trống rỗng, lập tức duỗi tay ra kéo lên. Giờ phút này gương mặt tuấn tú của Lâm Vô Du là muốn ửng hồng, có thể hiểu muốn cỡ nào rồi.

      Đôi chân thon dài vòng ở thắt lưng , Lâm Vô Du lập tức phối hợp mà hạ thân thể xuống.

      người kiều ngâm nga, người gầm . Cảm giác tuyệt vời làm cho hai người càng thêm ăn khớp. Cảnh xuân đầy phòng, tại giường gỗ tiếng đong đưa ‘Kẽo cà kẽo kẹt’ kéo dài đến khi mặt trời mọc lên đằng đông.

      Phòng của Chu Vô Ý ở sát vách phòng của Xảo Nhi. Tiếng ám muội cách tấm ván gỗ truyền vào trong tai , trong lòng cả kinh, vội vàng rời giường, chạy đến bên phòng Lâm Vô Du, phát phòng của để cửa mở, xem ra đại nhân ở trong phòng Xảo Nhi. còn cho rằng Xảo Nhi lại đâu đó bắt mỹ nam về để phát tiết chứ.

      Sau khi trấn định lại rồi về đến phòng mình, tiếng ái muội lại giống như cây kim đâm vào lỗ tai , nghe được khiến mặt đỏ đến mang tai, vẫn là nên chạy tới sân trước phân tích vụ án hơn.

      Đợi lúc Lâm Vô Du mặt mày hớn hở xuất ở trước mặt Chu Vô Ý, miệng cười muốn rách ra rồi.

      “Đại nhân, tiết chế a! Mới sáng tinh mơ vận động rồi, cả ngày tinh thần phấn chấn, ai da.” Chu Vô Ý hận thể làm gì khác hơn chỉ biết lắc đầu.

      Lâm Vô Du lập tức đỏ mặt : “Ngươi nghe sao?”

      “Có thể nghe sao? Lần sau van ngươi cách phòng của ta ra xa chút được ?” Chu Vô Ý buồn rầu .

      “Ta cũng nghĩ tới, Xảo Nhi mới sáng sớm muốn phát tiết, lúc về ta với nàng để nàng dọn qua phòng ta, ha ha.” Lâm Vô Du hưng phấn giống như tiểu hài tử, lần này lưỡng tình tương duyệt*, tư vị lại càng vô cùng khoái lạc, phát tại mình bắt đầu muốn thân thể tuyệt đẹp của Xảo Nhi.

      (*Lưỡng tình tương duyệt – Hai bên đều nhau.)

      “Đại nhân, phá án, đừng mê muội nữ sắc nữa, dân chúng chờ ngươi giúp đỡ!” Chu Vô Ý lờ tức giận mà trừng mắt nhìn vẻ mặt cợt nhả của .

      Lâm Vô Du lập tức cho ánh mắt có dao: “Đại nhân cùng nương tử ân ái với việc phá án có quan hệ gì sao?” xong vào trong thư phòng của mình ngồi xuống, bắt đầu mở ra đủ loại tài liệu vụ án.

      Sau nửa canh giờ, Xảo Nhi thân trang phục bộ khoái, tư thế oai hùng bừng bừng mà xuất trước mặt Lâm Vô Du nghiêm túc : “Muốn ta bắt ai?”

      “Xảo Nhi, tới, ngồi trước , có mệt hay a?” Lâm Vô Du mặt mày hớn hở, đứng dậy.

      “Ngươi? Có thể làm cho ta mệt sao?” Xảo Nhi đôi mi thanh tú khó tin mà nhếch lên.

      Sắc mặt Lâm Vô Du suy sụp, tiểu nha đầu thực biết đả kích người khác, tự nhận biểu tồi, mặc dù có nhiều lúc Xảo Nhi chiếm vị trí chủ đạo, nhưng mà nàng ràng thoải mái muốn chết, hừ, mạnh miệng.

      “Đừng lắm lời! nhanh !” Xảo Nhi mất kiến nhẫn, nam nhân này, đừng tưởng rằng mình muốn vênh váo, còn phải bởi vì mình tìm được ai khác phải mĩ nam vẫn còn là xử nam sao!

      “À, Xảo Nhi, nàng phải chú ý, nàng ra ngoài là đai diện cho Hồng huyện nha môn, thể làm càn, trước tiên để Lưu Toàn mang nàng theo bắt Lý Ngũ! Người này là tên trộm lợi hại, lại hay trốn trốn tránh tránh, hơn nữa có chút võ công, hôm qua ta phái người theo dõi .” Lâm Vô Du lập tức nghiêm túc, gương mặt tuấn tú phát ra loại hào quang chính nghĩa, khiến khóe miệng Xảo Nhi rút gân.

      Xảo Nhi sau khi nghe xong xoay người rời , Lâm Vô Du nhìn bóng lưng khéo léo của nàng, lắc lắc đầu.

      Sau nửa canh giờ, Xảo Nhi bắt Lý Ngũ về, hơn nữa Lý Ngũ mặt mũi bầm dập, khóc lóc ngừng, sợ sệt nhìn Xảo Nhi, nóng lòng mong muốn Lâm Vô Du tức khắc nhốt .

      Cả ngày này, Xảo Nhi xuyên phố lọt hẻm tại Hồng huyện, liên tiếp bắt được tám tên tội phạm núp ở Hồng huyện, toàn bộ đưa vào đại lao. Ngày thứ hai Lâm Vô Du dán bản thông báo, mở công đường thẩm vấn tội phạm, dân chúng trầm trồ khen ngợi, lập tức liền có dân chúng mang trứng gà, mang bánh ngọt đến thăm hỏi bọn nha dịch, mà thanh danh nữ bộ khoái vô địch của Xảo Nhi bắt đầu nổi lên ở Hồng huyện, nàng cũng là nữ bộ khoái đầu tiên của Hồng huyện. Thấy nàng bắt phạm nhân, dân chúng càng đem nàng truyền đến nhập thần nhập hóa, khiến nam tử sùng bái, nữ tử hâm mộ.

      Chập tối, trong thư phòng của Lâm Vô Du.

      “Xảo Nhi, tên tội phạm này tên là Khâu Sơn Hổ, võ công cao cường, người trong giang hồ, từng giết hai lão bách tính vô tội của Hồng huyện. Bởi vì nhà mẹ đẻ ở Hồng huyện, cho nên hôm qua vừa mới trở về thăm người thân, tại ở tửu lâu Hồng Tinh dùng bữa, mới vừa có lão bách tính tới báo, Xảo Nhi, nàng phải cẩn thận!” Lâm Vô Du lo lắng nhìn nàng cái.

      Xảo Nhi cười lạnh : “Cùng nhau nhá, miễn cho ngươi suốt ngày giống như con gà mái già lắm lời.”

      Lâm Vô Du lập tức lộ ra tia cười khổ, Chu Vô Ý ở bên khó chịu cười : “Đại nhân, vẫn là xem , có lòng tin với Xảo Nhi ngay.”

      rất hay, ta muốn ăn cơm ở tửu lâu!” Xảo Nhi bỗng nhiên chu môi nhìn Lâm Vô Du, nàng chính là chạy ngày, phải ăn bữa ngon mới được.

      Lâm Vô Du nhìn thấy bộ dạng nũng nịu của nàng, lập tức gật đầu cười : “Được, tối nay chúng ta ra ngoài dùng bữa!”
      Last edited: 20/2/16

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 27 : Trổ tài




      Toàn thân Lâm Vô Du mặc thương phục màu trắng đường viền màu tím, chiếc quạt xếp, phong lưu tiêu sái, tràn ngập ý cười mà ở giữa đường, Chu Vô Ý bên táy trái , Xảo Nhi bên phải , cộng thêm bốn tên nha dịch phía sau, đồng loạt xuất phát đến Hồng Tinh tửu lâu.

      Hồng Tinh tửu lâu thuộc loại tửu lâu sa hoa nhất Hồng huyện, kiến trúc hai tầng cổ kính, tiểu nhị ở cửa lễ độ chào đón khách nhân, dòng người liên tiếp, dường như buôn bán tệ.

      Huyện lão gia Lâm Vô Du xuất lập tức kinh động đến chưởng quầy của nơi này, chỉ thấy lão chưởng quầy tươi cười rạng rỡ nghênh đón, cũng khiến cho dân chúng dùng cơm tại phòng lớn bị dọa cho giật mình, huyện lão gia bọn họ chính là người cần kiệm, trước giờ chưa thấy ra ngoài dùng bữa bao giờ, hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây sao?

      Rất nhiều người đều lễ phép mà hành lễ với Lâm Vô Du, Lâm Vô Du cũng thân mật chào hỏi, đến khi nha dịch tới báo, Khưu Sơn Hổ kia dung cơm ở nhã phòng tại lầu hai, cùng còn có hai vị bằng hữu, nhìn qua cũng là nhân sĩ trong giang hồ.

      Lâm Vô Du nhìn Xảo Nhi lo lắng : “Xảo Nhi, bọn có ba người, nếu chúng ta chờ lúc xuất mình mới bắt ?”

      Xảo Nhi trợn trắng mắt, với Lưu Toàn: “Gọi bọn ra ngoài , đại nhân, ngươi vào trong gọi món ăn trước, sư gia, còn mời đại nhân vào trong!” Xảo Nhi lập tức quạnh quẽ quét Chu Vô Ý.

      “Được được được, Xảo Nhi cẩn thận chút, đại nhân, mời vào trong.” Chu Vô Ý vội vàng kéo Lâm Vô Du vào trong, hai người ngồi ở cái bàn có thể nhìn thấy ngoài cửa lớn, vẻ mặt khẩn trương và lo lắng.

      Ngưỡng cửa, Xảo Nhi đứng thẳng lưng, ngẩng đầu nhìn trời, sắc trời dần dần tối , nàng chán ghét bóng đêm, nhưng cũng thích bóng đêm. Bóng đêm khiến nàng bất lực, nhưng đồng thời cũng khiến nàng điên cuồng, nàng thích cảm giác cực hạn này, bất chấp chuyện gì mà .

      Đứng ở hai bên khác của Xảo Nhi là hai tên nha dịch, tay nắm đại đao, khẩn trương rồi lại hưng phấn chờ đợi Lưu Toàn khiêu khích Khưu Sơn Hổ ra. Khẩn trương là bởi vì mỗi lần bọn xuất động, lúc nhiều người tróc nã Khưu Sơn Hổ đều bị đánh cho tan tác tả tơi, hơn nữa lại có hai người chết cho nên bọn bị đại nhân mắng đến máu chó xối đầu. Hưng phấn là bởi vì hôm nay bọn hiểu biết qua công phu bắt người của Xảo Nhi, cảm thấy phần thắng của bọn rất lớn, mặc dù bọn chưa động tay bao giờ.

      Chỉ chốc lát sau, Khưu Sơn Hổ người cao như ngựa lớn tươi cười đầy mặt tới, phía sau còn có hai người tuổi trung niên, tay ba người đều cầm binh khí, quả nhiên là nhân sĩ giang hồ.

      “Lâm đại nhân! Ngươi lại tới bắt lão tử sao? Ha ha.” Lúc Khưu Sơn Hổ ngang qua bàn của Lâm Vô Du dừng lại kiêu ngạo cười .

      sai! Lần này để ngươi có cơ hội chạy thoát, giết người phải đền mạng, ngươi giết hai bách tính vô tội, ngươi nên nhận tội phải sao?” Lâm Vô Du nhìn thấy Khưu Sơn Hổ nhất thời tức giận vỗ bàn đứng lên, chính khí lẫm liệt.

      “Ha ha ha, ta thừa nhận, ta sớm thừa nhận, ha ha ha, chẳng qua các ngươi bắt vài lần, còn chưa ngừng sao, chẳng lẽ muốn trong đám thủ hạ của ngươi có người nằm xuống ngươi mới dừng tay?” Lời cuồng vọng của Khưu Sơn Hổ khiến cho lão bách tính ngồi vô cùng tức giận, chuyện này rất nhiều người đều biết đến.

      “Hừ! Bản quan là quan phụ mẫu của Hồng huyện, lần thứ nhất bắt ngươi được lần thứ hai, lần thứ hai được lần thứ ba, cho đến khi ngươi bị trói bởi pháp luật mới thôi!” Khuôn mặt tuấn tú Lâm Vô Du uy nghiêm, khiến mọi người cũng có thể cảm giác được chính nghĩa của .

      “Ai, lão tử hiếm khi trở về ăn bữa cơm, ngươi lại để cho chút mặt mũi như vậy, trước kia đều là nể mặt của Lâm đại nhân, mới giết nha dịch của ngươi, nhưng ngươi lần hai lần, hết hai lại tới ba, vậy đừng trách lão tử khách khí!” Khưu Sơn Hổ phát cáu .

      nhiều như vậy làm gì!” Xảo Nhi hô to tiếng, “Khưu Sơn Hổ, nửa năm trước giết hai bách tính vô tội, giờ tự thừa nhận, sư gia! Loại tội ác của nên trừng trị thế nào?” Giọng của Xảo Nhi lạnh như băng khiến mọi người đều quay đầu nhìn nàng.

      “Xảo Nhi, giết người phải đền mạng, Khưu Sơn Hổ ứng với tội tử hình!” Chu Vô Ý lập tức nghiêm túc .

      “Được! Khưu Sơn Hổ, ngươi có phục hay ?” Lãnh mâu của Xảo Nhi quét về phía ánh mắt của Khưu Sơn Hổ.

      “Tiểu nha đầu, ngươi là nữ bộ khoái của nha môn sao?” Khưu Sơn Hổ phải người lỗ mãng, nhìn thấy khí tức người Xảo Nhi kém, biết nàng có võ công.

      sai, bản quan gia là đệ nhất nữ bộ khoái Hồng huyện hiệu Thượng Quan Xảo Nhi! tại truy bắt tội phạm giết người Khưu Sơn Hổ! Ngươi có nhận tội ?” Xảo Nhi khí thế uy phong, chẳng qua nàng là vì uy phong của Lâm Vô Du, chứ ra khi nàng những lời này trong bụng cười dữ dội, NND, giết người còn muốn nhiều như vậy, làm cường đạo dễ hơn làm quan!

      “Mẹ nó! Sơn Hổ, ngươi tán dóc với xú nha đầu này làm cái gì! Chém ả xem ả còn kiêu ngạo đến khi nào!” tên nam tử cầm loan đao đứng phía sau Khưu Sơn Hổ mở miệng trách mắng.

      “Khưu Sơn Hổ! Ngươi có nhận tội ?” Xảo Nhi buồn bực a, Khưu Sơn Hổ thừa nhận lời của nàng thể giết ngay tại chỗ, còn phải thăng đường, cho nên nhất định phải thừa nhận nàng mới có khả năng xuống tay.

      “Nhận tội cái đầu con mẹ ngươi! Giết hai người còn nhận tội hay sao, lão tử giết mười người vẫn ung dung tự tại như thường!” Khưu Sơn Hổ nghe huynh đệ vậy, cảm thấy mình có điểm kinh ngạc, lập tức lộ vẻ mặt hung ác, mắng to lên.

      “Khưu Dơn Hổ, tàn sát hai bách tính, theo luật phải chém!” Tiếng của Xảo Nhi lớn như chuông, khí thế như hồng, đưa tay tiếp nhận đại đao của nha dịch, bay lên trời, mọi người chỉ thấy đạo ngân quang từ trời giáng xuống.

      “A” tiếng kêu sợ hãi vang lên, chỉ thấy đầu với thân của Khưu Sơn Hổ tách rời, đầu người lăn lông lốc ra khỏi cửa, nhiều người bị dọa đều che hai mắt.

      “Ngươi, ngươi.” Hai tên huynh đệ theo Khưu Sơn Hổ bị dọa đến vẻ mặt kinh hoàng, Trương Đậu nhìn loan đao của mình bị chia làm hai, hai chân run lẩy bẩy.

      “Ngươi cư nhiên dám giết Sơn Hổ, ngươi có biết chính là thủ hạ của võ lâm minh chủ!” người khác tên gọi A Cửu, thấy tình huống như thế mồ hôi lạnh đầm đìa, võ công của nữ bộ khoái này cao hơn rất nhiều, đao chém bay đầu Khưu Sơn Hổ, đừng với Trường Đậu xuất thủ, chính là võ công của Khưu Sơn Hổ cũng kém, tại sao lại phát sinh loại việc này?

      “Võ lâm minh chủ? Ha ha, nếu dám giết người ở Hồng huyện, đều mang tội chết!” Xảo Nhi lạnh lùng cười tiếng, đại đao bay ra, cắm tại chân A Cửu, cách da chân chỉ có chút xíu, sợ tới mức lập tức nước vàng chảy xuống.

      “Hay! Hay!” Lão bách tính thấy màn hả lòng hả dạ, nhất loạt vỗ tay khen hay, Hồng huyện của bọn rốt cục cũng có nữ bộ khoái có võ công cao cường, từ nay về sau sợ cường đạo hoành hành nữa.

      Xảo Nhi vào trong phòng, đến trước mặt Lâm Vô Du ôm quyền nghiêm túc : “Đại nhân, Xảo Nhi may mắn làm nhục mệnh!”

      “Ha ha, tốt, Xảo Nhi, ngồi xuống dùng bữa , khổ cho nàng rồi.” Lâm Vô Du cười đến mức xinh đẹp, mặt ngọc răng trắng, hoa đào xinh đẹp, lần này rốt cục nhìn thấy Xảo Nhi trổ tài, trong lòng vô cùng vui sướng, nghĩ đến Xảo Nhi lợi hại như vậy.

      Đôi mắt phượng của Xảo Nhi nhìn gương mặt tuấn mỹ của , lồng ngực căng thẳng, NND, thối nam nhân này có việc gì lại cười phong tao như vậy làm cái gì, hại dục vọng trong cơ thể nàng lại rục rịch ngóc đầu dậy, dục vọng giống độc dược, khi trầm luân liền cách nào tự kềm chế.
      Last edited: 20/2/16

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 28 : Cáo trạng thần y




      kiện Khưu Sơn Hổ khiến thanh danh nữ bộ khoái của Xảo Nhi trong vòng đêm lớn mạnh ở Hồng huyện, mà sau khi Xảo Nhi trở lại nha môn, đương nhiên là ném Lâm Vô Du lên giường, hung hăng đày đoạ hai lần mới ngáy ngủ o o, đêm nay Xảo Nhi ngủ ở giường của Lâm Vô Du, nàng tính toán, so đo việc này, có mỹ nam ôm nơi nào cũng ngủ được.

      Ngày qua nhanh như bay, tháng sau, Hồng huyện gần như còn tội phạm lẫn trốn nữa, danh tiếng của nha môn ngừng được nâng cao, bách tính an cư lạc nghiệp, càng gọi Lâm Vô Du là thanh thiên đại lão gia.

      Thường ngày, Xảo Nhi có việc làm việc, có việc gì dạy võ công cho bọn nha dịch, để bọn nâng cao năng lực chiến đấu, như thế nàng cần động tay nhiều, giữa nàng với Lâm Vô Du cũng gần giống như sinh hoạt vợ chồng bình thường, chẳng qua Lâm Vô Du tháng lại gầy tí, Xảo Nhi ở giường như lang như hổ, tối muộn cũng muốn, khiến thích thú rất nhiều, hai chân nhũn ra, đầu nặng gốc , cuối cùng rốt cục cũng bị bệnh, tại mới biết ba chữ ‘Chỉ bằng ngươi’ Của Xảo Nhi là như thế nào. chỉ biết cười khổ giường.

      Lâm Vô Du bị bệnh, làm cho Xảo Nhi giật mình kinh hãi buông thả dục vọng vô độ của mình. Vị thần tiên mỹ nam này bị nàng đày đoạ thành ra như vậy, trong lòng có điểm hổ thẹn, nhưng mà ai bảo để nàng làm nữ bộ khoái chứ, đây chính là thù lao mà nàng muốn!

      Chẳng qua Xảo Nhi vẫn còn có lương tâm, tự mình đến hiệu thuốc mua thuốc, chợ mua đồ bổ, để Lưu đại thẩm nấu canh thuốc, chu đáo giống như tiểu thê tử kính mếm phu quân.

      giường Lâm Vô Du nhìn khuôn mặt nhắn có biểu tình của Xảo Nhi, biết vì sao cảm thấy trong lòng rất ấm áp. tháng nay hai người ngoại trừ ân ái ra cũng có trao đổi đôi chút, tuy rằng tạm thời thương cảm, nhưng làm cho thay đổi dần dần của Xảo Nhi mà thích thú. Xảo Nhi tuy rằng cái gì cũng , nhưng lời Xảo Nhi đều nghe theo, khiến rất cao hứng. Kỳ là Lâm Vô Du biết Xảo Nhi là muốn phiền toái, hơn nữa có việc làm chung quy so với có việc gì làm vẫn tốt hơn, còn nữa, buổi tối Xảo Nhi cũng có thể quang minh chính đại mà lấy cớ mà cường .

      “Xảo Nhi, cần lo lắng, đại nhân sao, là ta nhiễm phong hàn thôi.” Lâm Vô Du là người hư nhược, buổi tối lại đổ mồ hôi quên đắp chăn, cho nên bị cảm.

      “Ta lo lắng, mấy ngày nay ngươi nghỉ ngơi cho tốt , ta về phòng ngủ của mình.” Xảo Nhi sợ mình ngủ ở giường , nhìn gương mặt tuấn tú như thế của , mình lại nhịn được mà cường tiếp. Khuôn ngực như ngọc này, hai chân thẳng tắp, phần mông thon vểnh, còn có chim hùng dũng oai vệ kia, dù sao vẫn làm cho nàng cầm lòng đặng.

      “Xảo Nhi, thực, thực xin lỗi.” Lâm Vô Du trách thân thể mình quá yếu, nếu như mình khỏe mạnh chút dễ sinh bệnh như vậy, xem ra mình cũng phải luyện võ cường thân mới được.

      “Đừng vớ vẩn! Uống thuốc , nha môn tại thanh tĩnh, ngươi cũng có thể từ từ mà nghỉ ngơi.” Xảo Nhi nâng đầu lên, đưa thuốc đến môi .

      Lâm Vô Du uống xong thuốc bắc, ôn nhu nhìn Xảo Nhi, ôn nhu trong lòng lưu động, nàng chính là tiểu thê tử khó tính a.

      Ngay tại lúc Xảo Nhi muốn mắng người vì bị nhìn như vậy, bên ngoài vang lên tiếng kích trống, Lâm Vô Du nhất thời cả kinh ngồi dậy.

      “Ngươi nằm xuống! Ta xem xem!” Đôi mi thanh tú của Xảo Nhi vừa nhíu, vội vàng đè xuống.

      “Xảo Nhi, được! Thăng đường , ta sao, nàng đưa quan phục cho ta!” Lâm Vô Du bất chấp phản đối của Xảo Nhi, tự mình xuống giường.

      Xảo Nhi cũng hiểu quy củ, đành phải thuận theo , ai bảo là bệnh nhân chứ, mặc cửu phẩm quan phục vào cho , đỡ ra đại đường.

      Tiếng gậy kinh đường vang lên “Này…..Vũ….”.

      “Quỳ dưới công đường là ai! Có oan tình gì! Cáo trạng người nào! Nhanh nhanh !” Sắc mặt Lâm Vô Du tái nhợt, nhưng vẫn uy phong lẫm lẫm như trước, Xảo Nhi thấy thế khóe miệng rút gân.

      Quỳ dưới công đường chính là nữ tử khoảng hai mươi tuổi, bộ dạng nhu nhược, ngũ quan nhìn ra là vị thiếu phụ xinh đẹp, chính là lúc này sắc mặt so với Lâm Vô Du còn tái nhợt hơn, khí tức ổn, mặt đầy nước mắt.

      “Dân phụ Âu Dương Vân nương, cáo trạng, cáo, cáo thần y Cổ Bằng.” Âu Dương Vân nương xong hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Vô Du.

      “Cái gì! Thần y Cổ Bằng?” Lâm Vô Du cả kinh biến sắc, “Âu Dương thị, ngươi cũng biết thần y y đức quảng bố, diệu thủ nhân tâm, được dân chúng kính , ngươi cáo trạng chuyện gì! Phải biết rằng tội vu hãm, là tội càng thêm tội!”

      Âu Dương Vân nương lập tức cúi đầu nức nở lên.

      “Âu Dương thị, có oan tình gì cứ , nếu đúng là thần y phạm tội, bản quan đương nhiên làm chủ cho ngươi.” Lâm Vô Du mắt nhìn Chu sư gia, Chu Vô Ý ghi chép lại.

      “Đại nhân, ô ô, dân phụ biết đại nhân thiết diện vô tư, cho nên hôm nay dân phụ mới cả gan tới cáo tên súc sinh táng tận lương tâm kia, ô ô.” Âu Dương Vân nương tức giận thêm, lại gào khóc thảm thiết.

      Xảo Nhi bị tiếng khóc của thị làm cho đầu óc muốn nổ tung, lập tức tiến lên khẽ vuốt lưng thị : “Vân nương, ngươi đừng kích động, có việc gì cứ hết ra, đại nhân làm chủ cho ngươi.”

      “Xảo Nhi nương, cám ơn , đại danh của Vân nương sớm nghe qua, hôm nay Vân nương cho dù phải mất mặt, cũng phải tới cáo trạng thần y Cổ Bằng tên súc sinh, kẻ mặt người dạ thú, , cưỡng hiếp ta!” Âu Dương Vân nương câu xong, cư nhiên thân thể mềm nhũn, hôn mê bất tỉnh.

      Mọi người kinh hãi, Lâm Vô Du lập tức bãi đường, trong phòng khách, Chu Vô Ý xem mạch tượng : “Nàng này mang bầu, nhưng có dấu hiệu sinh non, Xảo Nhi, ngươi nhanh kêu bà mụ đến đây, bằng sợ là có khả năng mất mạng.”

      “Được!” Thân hình Xảo Nhi lập tức lóe lên thấy bóng người đâu nữa, Lâm Vô Du nhìn Chu Vô Ý nhăn tuấn mi lại : “Sư gia, án này rất khó giải quyết, tiếng tăm của thần y kia rất nổi, được dân chúng kính , hơn nữa muội muội của chính là phu nhân của nội các đại học sĩ Quân Nghị Nguyên, nếu đúng là cưỡng hiếp Âu Dương thị, vậy tội này chúng ta sợ là khó xử hai bên.”

      “Đại nhân, chỉ cần thần y thực có tội, đại nhân lại sợ cái gì chứ, cứ đem việc này trình lên hoàng thượng, đại nhân thấy hợp lý .” Chu Vô Ý soi sáng cho Lâm Vô Du.

      “Ừ, lời này sai, là việc của ta, ai da” Lâm Vô Du nhìn Âu Dương Vân nương giường, đôi tuấn mi trực tiếp khóa cùng chỗ, đầu lại càng đau.

      Xảo Nhi rất nhanh xách bà mụ đến, xác định nữ tử này quả sinh non, khí huyết hư nhược, muốn khôi phục tối thiểu cũng phải ba ngày.

      Xảo Nhi thích bận rộn nhất, cho nên nàng chạy ra chạy vào phân phó việc cho hạ nhân, từ sau khi nàng làm nữ bộ khoái, tình trạng của nha môn tốt lên, cũng có thêm hai nha hoàn, cho nên việc sắc thuốc linh tinh đều có người làm.

      Nàng với Lưu Toàn bị phái đến thành Nam ‘Tế Thế đường’ để nghe ngóng tình hình.

      ‘Tế Thế đường’ là y quán nổi danh nhất ở Hồng huyện, thần y Cổ Bằng ở chỗ này đợi khám bệnh, y thuật của cao minh, hầu hết là thuốc đến bệnh trừ, hơn nữa ngày thường đối với lão bách tính nghèo khổ cũng đặc biệt chăm sóc, người nghèo có tiền đến xem bệnh đều miễn phí, khiến lão bách tính càng thêm kính nể quý, tiếng tăm của với Lâm Vô Du ở tại Hồng huyện đều tốt như nhau!

      Xảo Nhi nhìn tiểu lâu tinh xảo, xem ra gia cảnh của thần y này tệ, đầy người xếp hàng ở cửa, đều là bệnh nhân đến cầu y, Xảo Nhi có trực tiếp vào, mà là cùng Lưu Toàn quanh quẩn ở hậu viện tiểu lâu.

      Nhắc tới đây, Xảo Nhi im lặng tiếng động nhảy vào bên trong tường, nhưng lại rơi vào chỗ tốt, vừa vặn là nhà xí ở sau tiểu viện, mà trong khi giãy chết lại đúng lúc có nam tử tiểu. Xảo Nhi theo cọc gỗ thưa thớt của nhà xí nhìn vào trong, chỉ thấy nhiều nhất cũng chỉ mười lăm tuổi, nhưng vóc dáng tuyệt đối , tướng mạo khả ái, làn da tuyết trắng, đôi mắt to linh động hữu thần, hé ra làn môi nõn nà hồng hào, chu chu vểnh lên, trong miệng vẫn còn phát ra tiếng ‘Ư’, hóa ra vẫn tự mình xả nước tiểu?
      Last edited: 20/2/16

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 29 : Người ta



      Xảo Nhi thừa nhận mình là lưu manh, cho nên, sau khi nàng nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ khả ái kia, ánh mắt trực tiếp di chuyển xuống dưới, đôi mi thanh tú khẽ chau lại, miệng làm bộ dạng huýt gió, hoàn hảo là thổi ra tiếng, nghĩ đến tiểu nam nhân này lại trổ mã tốt như vậy.

      Chỉ thấy tiểu nam nhân kéo quần lên, xoay người ra khỏi nhà xí. Lúc khóe mắt nhìn thấy bên cạnh có người, lập tức sợ đến mức xoay người lại.

      Thấy Xảo Nhi thân nữ bộ khoái, tiểu nam nhân sửng sốt, nhíu đôi mày rậm, trong đôi mắt bồ câu lên vẻ tinh ranh.

      “Ngươi là Thượng Quan Xảo Nhi?” Giọng nửa khàn nửa non nớt khiến cho đôi mi thanh tú của Xảo Nhi chau lại, mắt phượng nhíu lại, ánh mắt sắc bén dừng lại mặt .

      Khuôn mặt này còn có chút trẻ con, da thịt tốt đến dọa người, cái trán bạch khiết, gò má nõn nà hồng hào, làm cho Xảo Nhi kích động muốn véo vài cái. Mày rậm bay xéo khí khái hùng, lộ ra khí phách của nam tử, hai mắt to tròn giảo hoạt, trong đôi mắt đen láy chớp động lên tinh quang, thân hình cao hơn Xảo Nhi nửa đầu, hẳn là còn lớn, thân cẩm phục màu xanh, chất liệu vải tinh tế lộ ra thân hình thon dài của , khí chất nhàng khoan khoái, có thể vị tiểu mỹ nam.

      “Gọi tỷ tỷ!” Xảo Nhi chép miệng, tuy rằng là tiểu mỹ nam, cơ năng thân thể cũng thành thục, nhưng nàng thể tàn phá cây non được, trong đầu lập tức ra khuôn mặt chính nghĩa của Lâm Vô Du, cả người đều phát lạnh.

      “Ách, vì cái gì, ta qua mười lăm tuổi, Xảo Nhi nương cũng lớn hơn đâu!” Tiểu mỹ nam Cổ Thần Nhi phục nhìn khuôn mặt nhắn quạnh quẽ của Xảo Nhi, đối với thanh danh của vị nữ bộ khoái này sớm nghe qua, nghĩ đến nàng tới nhà mình.

      “Ta mười sáu! Ngươi tên là gì? Ở chỗ này làm cái gì? Có quan hệ gì với thần y?” Xảo Nhi liếc xéo rồi , nàng hận nhất là thấy mỹ nam nhưng thể ăn, khiến tâm tình nàng buồn bực.

      “Được rồi được rồi, Xảo Nhi tỷ tỷ được chưa, đệ gọi là Cổ Thần Nhi, nơi này là nhà của đệ, thần y là cha đệ, tỷ đệ ở chỗ này làm cái gì á? Đệ còn chưa hỏi tỷ vào nhà đệ làm gì?” Cổ Thần Nhi hai tay ôm vai, làm bộ giống đại nhân nhìn Xảo Nhi.

      Khóe miệng Xảo Nhi cong lên tia ý cười : “Bản quan gia vừa mới đuổi theo tên trộm, thấy nhảy vào nơi này, phải ngươi chứ?” Giọng trầm xuống.

      “Cái gì! Thế nào lại là đệ, đệ vào tiểu mà thôi!” Cổ Thần Nhi dù sao tuổi cũng còn , vừa nghe xong lập tức vội vàng giải thích.

      phải ngươi sao? Bản quan gia thấy kẻ đó cũng thân lam y nga.” Xảo Nhi ôm ngực nhìn xoay vòng tròn, kì thực là nhìn phần mông vểnh hay vểnh.

      phải đệ, đệ trước giờ trộm đồ! Tỷ đừng oan uổng người khác!” Cổ Thần Nhi tức giận khiến khuôn mặt đỏ lên, liên tục xua tay.

      “Đừng vội, phàm việc gì cũng phải có chứng cớ, ngươi ngươi trộm, bản quan gia đương nhiên oan uổng ngươi, như vậy , để bản quan gia kiểm tra người ngươi chút!” trong lòng Xảo Nhi cười vô cùng là tà ác, lâu kích thích như vậy rồi, mỗi ngày chỉ đối với mỹ nam là Lâm Vô Du, lại đẹp nhìn thấy ghét.

      “A, việc này, được rồi, đệ thực trộm đồ, phụ thân dạy qua Thần nhi, thể lấy đồ của người khác!” Cổ Thần Nhi bị mắc lừa, vươn hai tay ra, giang rộng hai chân, chuẩn bị để Xảo Nhi soát người.

      Xảo Nhi mắt híp lại, hưng phấn run run chút, vươn ‘sắc trảo’ ra, bắt đầu mò vào cơ thể thon dài của Cổ Thần Nhi, ừm, tệ, còn có chút cơ bắp, bộ ngực này đủ kiên cố, eo này cũng có sẹo lồi, phần mông này đủ vểnh, bắp đùi này cũng đủ thẳng, chim con kia đủ lớn, ha ha, mò tới.

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ làm gì mà mò bảo bối của đệ a?” Mặt Cổ Thần Nhi rất đỏ, lập tức đưa tay bảo vệ đũng quần, nhảy ra xa, tuy rằng là đồng nam, nhưng phải cái gì cũng biết nha.

      “Khụ khụ khụ, việc này, ta nghĩ là ngươi thả đồ vào trong đũng quần, tốt, ngươi phải kẻ trộm, phải kẻ tình nghi.” Xảo Nhi lúng túng chỉnh lại sắc mặt, mình nghĩ đến lại phạm vào bệnh cũ.

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, tỷ đỏ mặt, phụ thân bảo bối là thể để nữ nhân mò, ai sờ soạng bảo bối của Thần nhi, người đó chính là nương tử của Thần nhi.” Cổ Thần Nhi cổ quái nhìn Thượng Quan Xảo Nhi, tựa hồ suy nghĩ tỷ tỷ này vì cái gì lại to gan như vậy dám mò bảo bối của , nữ tử phải đều rất thẹn thùng sao?

      “Cái gì!” Xảo nhi nhất thời hoảng sợ nhảy dựng lên, khẩn trương : “Thần nhi, ngươi đừng nghe cha ngươi vớ vẩn, tỷ tỷ là phá án, phải mò bảo bối của ngươi, giống nhau!” Xảo nhi sợ hãi a, vừa sẩy tay trêu chọc cái kẹo kéo chứ.

      “Hì hì, ngươi nhìn xem Xảo Nhi tỷ tỷ cũng giống nữ nhân, hơn nữa bộ dạng khó coi lại thô lỗ, Thần nhi tìm nương tử là phải tìm người mình thích, phương pháp này của cha ngươi cũng đúng, nếu như lão heo mẹ sờ soạng bảo bối của ngươi, ngươi phải lấy lão heo mẹ làm vợ sao!” Xảo Nhi từ trước tới nay là lần đầu tiên nhiều như vậy, nàng sợ nha.

      Cổ Thần Nhi nhìn bộ dạng gấp gáp của Xảo Nhi khẽ cười lên, hai mắt linh động to tròn tinh tế nhìn nhìn Xảo Nhi, phát nàng rất khéo léo, mắt phượng hẹp dài vô cùng nhanh nhạy, khuôn mặt nhắn cũng bởi vì rốt ruột mà nổi lên sắc hồng, đỏ ửng lại có chút khả ái, chẳng qua có giống Hân nhi xinh đẹp.

      “Đệ muốn lấy lão heo mẹ, nhưng mà Xảo Nhi tỷ tỷ đẹp bằng Hân nhi muội muội, đệ muốn lấy tỷ, đệ có thể đến nha môn tìm tỷ chơi ? Nghe nha môn chơi rất vui, Thần nhi muốn coi thử.” Cổ Thần Nhi nghiêng đầu nhìn nàng.

      “A, được , nha môn chơi vui, ngươi tìm i Hân nhi muội muội của ngươi chơi , hê hê, ta trước, tiểu tặc cũng biết chạy đến nơi nào, việc này có thể đừng ai a.” Xảo Nhi xoay người bay ra ngoài tường viện, thấy Cổ Thần Nhi mở miệng to, trợn mắt há mồm, oa, Xảo Nhi tỷ tỷ soái!

      Xảo Nhi bay ra ngoài tường, Lưu Toàn lập tức lên hỏi: “Đại tiểu thư, có phát ? “

      “Ách, he he, chưa có!” Xảo Nhi bị Cổ Thần Nhi làm giật mình, quên mất việc chính.

      “Đúng rồi, ngươi có biết người nhà của thần y ?” Xảo Nhi chỉnh lại tậm trạng hỏi.

      “Trong nhà thần y có phu nhân của thần y, công tử của bọn họ cùng với hai tên đồ đệ của , còn lại chính là hạ nhân nha hoàn.” Lưu Toàn lập tức trả lời.

      “Sao? chỉ có phu nhân sao? tiểu thiếp?” Xảo Nhi kỳ quái .

      có, mọi người đều bọn họ là phu thê tình thâm, phu thê đằm thắm.” Lưu Toàn lộ ra vẻ hoài nghi, đương nhiên nghi ngờ Âu Dương Vân nương là vu tội cho thần y.

      “Công tử của bọn họ phải gọi là Cổ Thần Nhi chứ?” Khóe miệng Xảo Nhi khóe miệng vừa kéo .

      “Đúng vậy, đại tiểu thư cũng biết a, Thần nhi là tiểu hài tử rất biết điều, ha ha.” Nhà Lưu Toàn cách nhà thần y xa, cho nên đối với nhà của thần y cũng hiểu rất .

      Xảo Nhi đầu đầy hắc tuyến, biết điều? Tại sao lại cảm giác có điểm ngốc nghếch.

      thôi, hôm nay tra xét, chúng ta trở về rồi sau.”

      “Ừ!” Lưu Toàn tại hoàn toàn nghe theo Xảo Nhi, chỉ , tất cả nha dịch trong nha môn đều cực kỳ sung bái đối với Xảo Nhi.
      Last edited: 20/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :