1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ bộ thiên hạ - Phong Gian Danh Hương ( Q2 C4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 2:


      Xảo Nhi bởi vì là bộ khoái, ngày thường đều là đồng phục bộ khoái, mặc váy, Lâm Vô Du vì nàng làm vài bộ nữ quan, làm cho nàng có thể thay đổi, điểm này Xảo Nhi rất vừa lòng, nàng cũng cảm thấy váy dài rất rườm rà, đồng phục nữ quan sạch lưu loát.
      Đông Phương Ngọc tự giác lộ ra nụ cười sủng ái: " đương nhiên, Xảo Nhi tới chơi, đó là vinh hạnh của Đông Phương ta,haha."
      "Xảo Nhi, đại nhân còn ngủ sao?" Chu Vô Ý thấy Lâm Vô Du ra theo kì quái hỏi.
      "Ân ~ đừng làm ầm ỹ , tối hôm qua mệt muốn chết rồi, đúng rồi, Thần Nhi tiểu tử kia nếu có tới, bảo tới gặp ta." Xảo Nhi buồn bực, Cổ Thần Nhi tiểu tử trứng thối, cái gì biết chuyện vợ chồng, lại biết kêu Lâm Vô Du uống máu hươu.
      "A ~ như thế nào? " Chu Vô Ý khó hiểu .
      " đáng đánh đòn! " Xảo Nhi lườm cái
      Chu Vô Ý lập tức ngậm miệng, Đông Phương Ngọc lại nở nụ cười, này mới đúng là Xảo Nhi.
      " Xảo Nhi, Lãnh Sương Hàn ở trong phòng ngươi? " Đông Phương Ngọc hỏi.
      " Ân ~ ,đúng rồi, ám sát ngươi nữa, ngươi yên tâm, ngươi có thể hay làm cho Thái sư thả thủ hạ của ? " Xảo Nhi dò hỏi.
      Đông Phương Ngọc nhíu mày :" Thái Sư lần này bao vây diệt trừ "lãnh các ", huynh đệ chết ít, muốn thả sợ là dễ, tốt nhất là làm cho Lãnh Sương Hàn Thái Sư phủ chuyến."
      " Phiền toái như vậy, lão đầu kia phải (Hàn ca) hủy bỏ nhiệm vụ ám sát ngươi phóng huynh đệ sao? chuyện giữ lời a!" Xảo Nhi giận điên, nàng chán ghét người lời giữ lời, ngược lại Lãnh Sương Hàn rất trân trọng huynh đệ của mình, làm cho nàng thưởng thức.
      " phải, nghĩa phụ hủy bỏ ám sát giết huynh đệ , cũng thả bọn ra." Đông Phương Ngọc lập tức vội vã giải thích.
      "Ách~ chẳng lẽ Hàn nghe lầm?" Xảo Nhi sửng sốt, " ta gọi đến." Xảo Nhi xong quay người bước .
      Khi Đông Phương Ngọc cùng Chu Vô Ý nhìn thấy nàng, nữ nhân này đem Lãnh Sương Hàn bế ra, làm cho hai nam nhân khóe miệng co rút.
      Đem Lãnh Sương Hàn gương mặt đỏ bừng đặt ở ghế, Xảo Nhi ngồi ở bên cạnh , chính mình cầm lấy ly trà uống hơi cạn sạch, phát ra thanh thỏa mãn.
      Đông Phương Ngọc giận dữ trừng Lãnh Sương Hàn, người đao kia làm cho đau quên được.
      "Ha ha, Đông Phương Ngọc, người đừng như vậy, người ta cũng là vì công việc mà thôi, Hàn, ngươi có phải ?" Xảo Nhi buồn cười nhìn Đông Phương Ngọc tuấn mỹ, khuôn mặt thanh tú bất mãn nén giận, nàng tựa hồ chưa gặp qua bộ dáng tức giận.
      " Đông Phương công tử, ngượng ngùng, người trong giang hồ, thân bất do kỷ, mong rằng công tử thông cảm." Lãnh Sương Hàn trấn định xuống, đối Đông Phương Ngọc bế hạ quyền.
      "Hừ! Hàn Mộc Tà là người mười phần gian trá, sao ngươi có thể tiếp nhận nhiệm vụ của !" Đông Phương Ngọc tức giận bất bình .
      Xảo Nhi liếc mắt khinh bỉ Đông Phương Ngọc :" Đông Phương, Hàn trước đây làm sao biết được Hàn Mộc Tà là người xấu, người xấu mặt cũng có ghi chữ " người xấu " đâu.
      Đông Phương Ngọc liếc nhìn Xảo Nhi cái, mở miệng :" kia cũng thể giết người vô tội lung tung."
      "Ha ha, ngươi là phục , kỳ nếu ta là lão đại của tổ chức sát thủ, vì sinh tồn của huynh đệ, đừng người xấu, người tốt ta cũng giết, ở trong mắt của sát thủ là phân giàu nghèo tốt xấu, mục đích của chỉ có , đó là phải ghét chết được mục tiêu, như vậy mới là sát thủ chân chính." Xảo Nhi ra quan điểm của mình, " mà ngươi nếu như bị giết, chỉ có thể trách ngươi bằng người."
      Lãnh Sương Hàn kinh ngạc nhìn Xảo Nhi, thể tin được suy nghĩ của nàng cư nhiên cùng giống nhau, chẳg lẽ nàng cũng từng là sát thủ?
      Xảo Nhi, đối với chúng ta là người a, sinh mệnh đánh quý, như thế nào có thể phân tốt xấu liền quyết định sinh tử người ta?" Đông Phương Ngọc cùng Chu Vô Ý quan niệm giống nhau, đối với lời của Xảo Nhi đương nhiên là đồng ý.
      "Các ngươi cũng sai, nhưng đời này có rất nhiều điều bất đắc dĩ, tại Hàn buông tha giết ngươi, cũng là bởi vì bất đắc dĩ phải sao?"
      Đông Phương Ngọc cùng Chu Vô Ý sửng sốt, sai,bọn họ cũng muốn sống, Lãnh Sương Hàn hoàn toàn là vì suy nghĩ cho thủ hạ của , nào có ý nghĩ ích kỉ riêng mình, bọn họ là nên kính nể .
      "Đông Phương công tử, xin hỏi Thái Sư phải như thế nào mới chịu thả thủ hạ của ta." Lãnh Sương Hàn cảm kích nhìn Xảo Nhi dò hỏi.
      Đông Phương Ngọc châm trà, uống ngụm : " Nghĩa phụ vốn là muốn thả người, bất quá nếu như Lãnh huynh dùng tài vì Thái Sư giúp sức. Thái Sư tự nhiên thả người."
      "Cái gì! Tại hạ là người trong giang hồ, vì triều đình làm việc! "
      "Nngươi đừng hiểu lầm, ý của ta là ngươi hiệp trợ Thái Sư tìm ra chứng cứ Hàn Mộc Tà tư thông cùng quan viên triều đình, đem chức võ lâm minh chủ của kéo xuống, phải biết rằng như thế, là lợi dụng nhân sĩ chính phái trong giang hồ." Đông Phương Ngọc đôi mắt xinh đẹp lên tia khôn khéo.
      "Ý của ngươi là Hàn Mộc Tà có dã tâm?" Lãnh Sương Hàn kinh ngạc .
      "Này thể bậy, bất quá tại hạ nghe được, cấu kết tham quan, rất nhiều võ lâm nhân sĩ biết chân tướng, vì làm nhiều việc xấu, chẳng lẽ còn đủ chứng minh?" Đông Phương Ngọc trầm giọng .
      "Ách ~ chẳng lẽ còn muốn làm hoàng đế?" Xảo Nhi thốt ra.
      "Cái gì! Xảo Nhi, ngươi đừng lung tung!" Chu Vô Ý sợ tới mức mặt trắng xanh, vội vàng ngăn cản nàng.
      "Cái gì lung tung, kia muốn làm gì, là võ lâm minh chủ phải sao?" Xảo Nhi kì quái .
      " Võ lâm minh chủ cũng có thể điều giải các đại môn phái trong lúc phân tranh, nhưng lại thể khống chế họ, ta cảm thấy là muốn khống chế toàn bộ võ lâm, về phần dã tâm lớn hơn sợ là thực được." Lãnh Sương Hàn nhíu mày .
      "Ta rất ngạc nhiên, rốt cuộc là người như thế nào? Cùng thần y là loại người sao?" Xảo Nhi cảm thấy Hàn Mộc Tà hẳn là tên biến thái.
      "Hàn Mộc Tà nhưng là mỹ nam có tiếng, nhân tài mới xuất , tuổi trẻ đầy hứa hẹn, võ lâm các đại thế gia đều đem nữ nhi chính mình đưa lên, Xảo Nhi thấy, sợ là chấn động."
      "Nga~ có cơ hội ta cũng muốn thấy, có tuấn mỹ hơn các ngươi a?" Xảo Nhi quả nhiên sắc tính thay đổi, ba nam nhân lập tức đầu đầy hắc tuyến.
      "Xảo Nhi, ngươi có đại nhân." Chu Vô Ý thấy nàng mắt hoa si lập tức ngăn cản.
      Xảo Nhi sửng sốt, lập tức hai mắt biến lạnh nhạt :" Sư gia, ngươi là ngứa da sao? Đại nhân chỉ là giường bạn của Xảo Nhi, nhưng tuyệt đối phải duy nhất của ta! Ngươi tốt nhất nên ràng, còn có, ngươi tốt nhất khuyên nhủ đại nhân, đừng đem tâm đặt người ta!Hừ!" Xảo Nhi xong tức giận bỏ , ba nam nhân trợn mắt há hốc mồm, nữ nhân này cái gì?
      Xảo Nhi trong lòng biết tư vị gì, nghĩ đến tối hôm qua chính mình đối Lâm Vô Du động tâm, thầm mắng chính mình có tiền đồ.
      " Mẹ nó, đừng cho rằng ta là người tốt!" Xảo nhi tức giận mắng ra tiếng, nơi nàng chính là huyện nha môn.
      " nương, ngươi là Thượng Quan Xảo Nhi?" Ngoài cửa mỹ nhân cười khanh khách nhìn Xảo Nhi.
      Xảo Nhi vừa ngẩng đầu thấy, người kia ước chừng 18 tuổi, đáng người đầy đặn, hé ra khuôn mặt kinh diễm động lòng người, quần áo hồng sắc, tay áo xanh váy dài đem dáng người nàng hề giữ lại triển lộ ra, cả người tràn ngập hương vị nữ nhân.
      Dựa vào, này mỹ nhân tao nhã.
      "Ngươi, ngươi là ai?" Xảo Nhi thầm chịu kích, biết đáng người mặc dù tốt, nhưng nàng nếu là nam nhân nhất định thích loại nữ nhân này, ngẫm lại đều phong tao đòi mạng.
      "Ta gọi Tử Nguyệt Nhi,tìm đến Lâm đại nhân, nương nhất định là Xảo Nhi, ha ha, hồng huyện ít nhiều đều nhờ ngươi a." Tử Nguyệt Nhi cười rộ lên thanh thanh thúy dễ nghe, đôi mắt to loan loan, Xảo Nhi nhìn đến thất thần.
      "Ngươi, ngươi tìm đại nhân có chuyện gì?" Xảo Nhi cà lăm, hỗn đản Lâm Vô Du, là nữ nhân của ? Xem nữ nhân này, nếu mình là nam nhân nhất định cường bạo nàng. Xảo Nhi cũng ngẫm lại nàng đem Lâm Vô Du tra tấn thành cái dạng gì, người ta còn có tinh lực sao?
      " ha ha,đại nhân hôm qua phái Trương Lương đến, bảo Nguyệt Nhi hôm nay đến nha môn chuyến." Tử Nguyệt Nhi dùng ống tay áo hồng nhạt che miệng nhắn, cười đến xinh đẹp vô cùng, làm cho người ta tâm ngứa ngáy, này ngứa, tự nhiên là Xảo Nhi.
      "Ngươi vào , đại nhân chắc là còn ngủ, ta xem." Xảo Nhi vội vàng chạy vào.
      Ngồi ở trong sân ba nam nhân nhìn thấy Xảo nhi chạy tới, nghĩ đến biết chuyện gì, đều kinh ngạc nhìn nàng.
      Xảo Nhi cũng thèm nhìn tới bọn họ, trực tiếp vào phòng Lâm Vô Du, gặp Lâm Vô Du còn ngủ , khỏi khóe miệng co quắp, còn ngủ say như vậy sao?
      "Uy! Dậy ! Mỹ nhân đến đây!" Xảo Nhi tức giận , trong lòng tuy rằng cần nam nhân này, nhưng chính mình phải đứa ngốc, bị người ta cắm sừng mà cũng biết gì.
      "Ngô.... Xảo Nhi, mỹ nhân, ha ha." Lâm Vô Du ngại mở mắt, nhìn Xảo Nhi cổ quái, lười nâng thắt lưng, ngủ thoải mái, bất quá Xảo Nhi nàng là mỹ nhân sao? Trong mắt , Xảo Nhi quả là mỹ nhân.
      Xảo Nhi cho cái liếc xem thường, ghê tởm : " Bên ngoài có mỹ nhân tới tìm ngươi! "
      "A, mỹ nhân tìm ta? Ai a, ta biết mỹ nhân gì a?" Lâm Vô Du ngồi xuống kinh ngạc .
      " Ngươi biết! Mọi người đều là ngươi cho người gọi nàng đến.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 3:

      "Nga~ ngươi Nguyệt Nhi sao?" Lâm Vô Du cười rộ lên .

      "Nguyệt Nhi, kêu thân thiết a." Xảo Nhi trong lòng khó chịu.

      "Ha ha, Nguyệt Nhi là mỹ nhân sao?" Lâm Vô Du cười xuống giường mặc quần áo. thích xem Xảo Nhi bộ dáng tự nhiên.

      "Hừ! Lão nương đếm xỉa tới ngươi." Xảo Nhi chán ghét cười, quay người bỏ , mà Lâm Vô Du khóe miệng ý cười càng lớn hơn.

      "Xảo Nhi, xảy ra chuyện gì? Chu Vô Ý lập tức dò hỏi.

      "Ngươi ra xem, cái mỹ nhân tới đây." Xảo Nhi ngồi xuống uống trà, đôi mắt tinh tế liếc nhìn cửa phòng Lâm Vô Du.

      "A~ ta nhìn xem." Chu Vô Ý lập tức chạy ra ngoài.

      Đông Phương Ngọc cùng Lãnh Sương Hàn đồng dạng khó hiểu nhìn nhau. Sau đó cười với Xảo Nhi : " Xảo Nhi, ngươi cái gì mỹ nhân. "

      Xảo Nhi nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, bỗng nhiên nhìn thấy thân màu trắng cẩm phục, tuấn mỹ như tiên Lâm Vô Du ra, phiên chiếc phiến phong lưu tiêu sái, lập tức ngồi vào trong lòng Đông Phương Ngọc ôm lấy cánh tay : " ta đau đầu, dựa vào lát."

      Đông phương Ngọc bị nàng dọa nhảy dựng, chỉ thấy Xảo Nhi đầu tựa vào vai , cánh tay vòng trụ qua cổ , như vậy thực giống nữ nhân dịu dàng, khuôn mặt tuấn tú nhịn được đỏ, xấu hổ nhìn Lãnh Sương Hàn khuôn mặt lãnh khốc.

      "Xảo Nhi, như thế nào đau đầu, hay là kêu đại phu đến chuẩn bệnh." Đông Phương Ngọc lo lắng hỏi.

      "Câm miệng!'Xảo nhi theo khe mắt nhìn Lâm Vô Du bước ra đến cửa. Kia khuôn mặt tươi cười rạng rỡ nhìn đến Xảo nhi ôm Đông Phương Ngoc liền cứng lại.

      Đông Phương Ngọc nhìn thấy Lâm Vô Du ra,nhất thời hiểu được, tiểu nữ nhân này là lợi dụng , khỏi lộ ra tia cười khổ, Lãnh Sương Hàn cũng hiểu được, khuôn mặt vẫn lạnh đến đáng sợ.

      "Xảo Nhi, ngươi như vậy còn ra thể thống gì? " Lâm Vô Du lập tức chạy tới, đem Xảo Nhi kéo vào lòng mình. Đông Phương công tử, ngượng ngùng, Xảo Nhi tật xấu lại tại phát.

      "Nngươi mới có bệnh." Xảo Nhi tức giận trợn mắt, tay bé đẩy ra.

      ", xem mỹ nhân, đừng dọa phá hư Đông Phương công tử." Lâm Vô Du lần này có buông tay, khuôn mặt tuấn tú cực kì nghiêm túc, Xảo Nhu cũng chỉ có thể bị kéo .

      "Mỹ nhân là tới tìm ngươi, phải tìm ta." Xảo Nhi tức giận .

      " Ta là người của Xảo Nhi, có người tìm ta, đương nhiên Xảo Nhi phải nhìn qua mới được". Lâm Vô Du lời này ra, trong lòng Xảo Nhi liền vui vẻ, tính thức thời, mà Lâm Vô Du ra lời này cũng biết Xảo Nhi trong lòng nghĩ gì, biết là Xảo Nhi ghen.

      "Hừ!"Xảo Nhi trong lòng nguội chút nhưng vẫn mặt lạnh hừ tiếng.

      Lâm Vô Du lôi kéo Xảo Nhi , vừa rồi khỏi tầm mắt của Đông Phương Ngọc cùng Lãnh Sương Hàn, Lâm Vô Du liền đáng thương : " Xảo Nhi, ngươi tức giận cái gì a, Nguyệt Nhi là vì công việc mới đến, ta trước phải sao? Ngươi đừng vì ghen mà ôm nam nhân khác, đại nhân đau lòng. "

      "Ngươi lúc nào với ta? Còn có, ai ghen tỵ? Mỹ nam nhiều như vậy, có ngươi, ngươi nghĩ rằng buổi tối có ai bồi ta sao?" Xảo Nhi phục , kì nàng cũng biết chính mình quá ngây thơ, căn bản là biết sao lại như vậy, liền tức giận bốc hỏa, chủ yếu là cái mị nữ nhân Tử Nguyệt Nhi kia làm cho trong lòng nàng bất bình.

      "Xảo Nhi!" Lâm Vô Du càng ủy khuất nhìn nàng.

      "Còn xem" Xảo Nhi khinh bỉ nhìn cái rồi ra ngoài.

      Tử Nguyệt Nhi được Chu gia sư mời vào đại sảnh, hai người chuyện hàn huyên, Xảo Nhi vào nhìn đến khuôn mặt Chu Vô Ý tươi cười sáng lạn, trong lòng liền châm biếm, nam nhân đều qua được ải mỹ nhân.

      "Nguyệt Nhi tham kiến Lâm đại nhân." Tử Nguyệt Nhi thấy Lâm Vô Du đến, vội vàng đứng lên hành lễ.

      "Nguyệt Nhi mời ngồi, cần khách khí, mấy ngày nay như thế nào? " Lâm Vô Du khuôn mặt tuấn tú mỉm cười, thanh ôn hòa, khéo Xảo Nhi ngồi bên cạnh chính mình.

      "Đa tạ đại nhân quan tâm, ít nhiều có đại nhân chiếu cố, Nguyệt Nhi rất tốt. " Nguyệt Nhi ôn nhu lời , kia cặp mắt to tròn ngập nước nhìn Lâm Vô Du, Xảo Nhi trong lòng cả kinh, xem ra nữ nhân này thích Lâm Vô Du, dựa vào, nam nhân chết tiệt, còn thừa nhận cùng người ta thông đồng!

      "Ha ha, vậy là tốt rồi, Nguyệt Nhi, lần này cần phải làm phiền ngươi, Trương Lương có tỉ mỉ với ngươi chưa, ngươi có bằng lòng ? Lâm Vô Du nhíu mày hỏi.

      "Lâm đại nhân cần cùng Nguyệt Nhi khách sáo, nếu có đại nhân, Nguyệt Nhi bây giờ cũng biết là bộ dáng gì nữa, Trương Lương ràng ,Nguyệt Nhi nguyện ý thử xem." Nguyệt Nhi đối khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du lộ ra thần sắc sùng bái.
      Xảo Nhi đột nhiên nhớ lại, ngày ấy Lâm Vô Du giảo hoạt vô cùng, thiết kế bẫy làm cho thần y mắc câu, là nữ nhân này .

      "Nguyệt Nhi, việc này nhưng là có nguy hiểm, vạn nhất ngươi.... " Lâm Vô Du khó xử .

      " ha ha,đại nhân cần lo lắng cho Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi vốn là ca kỹ, cho dù bị thần y kia cường cũng là cái gì, chỉ cần bắt được rửa oan cho Vân nương là tốt rồi." Nguyệt Nhi làm cho Xảo Nhi hiểu được nàng nguyên lai là ca kỹ trong kỹ viện.

      "Nguyệt Nhi yên tâm, chúng ta cố gắng hết sức bảo vệ an toàn cho ngươi." Chu Vô Ý vội vàng bỏ thêm câu, đồng thời nhìn qua Xảo Nhi.

      "Đại nhân muốn Nguyệt Nhi như thế nào làm, biết như thế nào quyến rũ thần y mới đúng." Nguyệt Nhi khuôn mặt nhắn xuất ngượng ngùng.

      "Nguyệt Nhi, phải quyến rũ, ngươi tại phải ca kỹ, ở hồng huyện cũng có ai biết ngươi từng làm cái nghề kia,cho nên ngươi chăm ngàn lần đừng coi mình. Ngươi cùng mọi người giống nhau." Lâm Vô Du khuôn mặt tuấn tú rối rắm , giảng đạo nàng.

      Tử Nguyệt Nhi mắt to nước mắt lưng tròng, nhìn Lâm Vô Du : "Cám ơn đại nhân, Nguyệt Nhi hiểu được."

      Xảo Nhi trong lòng khó chịu, Lâm Vô Du là thánh nhân a, giúp người ta như vậy còn an ủi, người ta thích mới là lạ.

      "Nguyệt Nhi có từng đến thần y xem bệnh bao giờ chưa? " Lâm Vô Du mỉm cười đứng lên tiếp tục hỏi.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 4
      Edit: Tiểu Ngư Pisces.
      Beta: Pii.

      có, Nguyệt Nhi thân thể vẫn sai, bệnh nhặt cũng cần thần y xem bệnh.” Nguyệt Nhi ôn nhu trả lời, đôi mắt ngập nước vẫn nhìn Lâm Vô Du, nơi đó có sâu mê luyến.

      Lâm Vô Du lập tức nhìn nhìn Chu Vô Ý : “Sư gia, ngươi cảm thấy Nguyệt Nhi nên lấy loại bệnh nào để khám đây ?”

      “Này, nếu giả vờ bệnh, sợ là thần y phát , thuộc hạ suy nghĩ lâu, bệnh cũng thể vô cớ mà có, này, chỉ có thể là cẩn thận ăn sai này nọ, hoặc là người dài này nọ mới được.” Chu Vô Ý lập tức trả lời.

      “A, kia, ta nên ăn gì sai đây ?” Nguyệt Nhi có chút kinh hoàng.

      Lâm Vô Du cùng Chu Vô Ý lập tức trầm tư, vấn đề này có điểm khó khăn .

      “Cá!” Đột nhiên Xảo Nhi đứng lên .

      “Nga, Xảo Nhi có ý kiến hay ?” Lâm Vô Du nhìn nàng, biết Xảo Nhi muốn hiểu được nguyên do của tình.

      “Biến chất cá, hoặc là biến chất tôm, sau khi ăn xuất tượng nôn mửa, hơn nữa bụng đau đớn, cần ăn nhiều, thời điểm nếu nhịn được có thể lập tức uống thêm nước dấm chua để giải độc, nguy hiểm đến sinh mệnh. Chúng ta chỉ cần ăn cái gì, thần y trong khoảng thời gian ngắn cũng hiểu được.”

      “Nguyệt Nhi, ngươi thấy có thể làm được ?” Lâm Vô Du hỏi Tử Nguyệt Nhi. Mâu quang ôn nhu nhìn Xảo Nhi liếc mắt cái, tiểu nữ nhân này thực thông minh.

      “Nguyệt Nhi có ý kiến, mọi việc theo nghe theo phân phó của đại nhân.” Nguyệt Nhi nhu thuận động lòng người, làm cho Xảo Nhi khóe miệng co quắp, mỹ nhân như thế này, lão thần y háo sắc động tâm cũng khó, Lâm Vô Du hỗn đản này, đúng là mệt nghĩ ra.

      “Kia như vậy, sư gia, ngươi cho người tìm tôm cá, Xảo Nhi, ngươi thầm theo Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi, ngươi muốn bệnh trạng xuất khi đến thần y bên kia, tất cả đều phải cẩn thận biết ?” Lâm Vô Du lập tức bố trí.

      “Ân!” Sư gia cùng Xảo Nhi lập tức trả lời.

      Nguyệt Nhi gật gật đầu : “Nguyệt Nhi hiểu được.”

      “Đúng rồi Nguyệt Nhi cẩn thận nước của thần y đưa, bên trong có khả năng có mê dược, nhiều nhất chỉ có thể uống chút, thể hoàn toàn mất ý thức, như vậy rất nguy hiểm, hơn nữa khi có cảm giác nguy hiểm, nhớ kêu to, Xảo Nhi ở ngay bên ngoài. Xảo Nhi, lần này tình rất quan trọng, ngươi phải hành xử tốt, thể xảy ra sai sót biết ?” Lâm Vô Du nghiêm túc , đây cũng là lần đầu tiên Lâm Vô Du đối Xảo Nhi nghiêm khắc như thế.

      “Ta biết.” Xảo Nhi để ý nghiêm khắc của , tâm tình của Lâm Vô Du nàng có thể hiểu được, nàng đương nhiên cũng để cho Nguyệt Nhi bị thần y làm bẩn.

      “Hảo, Nguyệt Nhi, ngươi về trước, chiều ngày mai, Xảo Nhi đến gần nhà thần y cùng ngươi hội hợp, ngươi nên ăn này nọ trước nửa canh giờ , Trương Lương đưa qua, còn có nhớ mang theo bình dấm chua cùng nước, vạn nhất chính mình chịu nổi liền lập tức uống biết ? Đừng vì vụ án mà liên lụy bản thân.” Lâm Vô Du ôn nhu , làm cho Nguyệt Nhi càng thêm cảm động.

      “Ân, đại nhân cần lo lắng, Nguyệt Nhi hiểu được, kia Nguyệt Nhi về trước.” Nguyệt Nhi đứng dậy cáo từ, Lâm Vô Du tự mình đưa nàng ra ngoài.

      Trong phòng, Xảo Nhi chờ Lâm Vô Du trở về.

      “Xảo Nhi, ngươi tại hiểu chưa ?” Lâm Vô Du cười tiến vào.

      “Ngươi khi nào lại cứu mỹ nhân ?” Mắt phượng hẹp dài của Xảo Nhi nhìn gương mặt cười đến đáng đánh đòn của .

      “Ha ha, Nguyệt Nhi, ta cùng sư gia đều là đồng hương, năm đó khi chúng ta vào kinh thành thi, vừa vặn đụng nàng bị nam nhân của nàng vứt bỏ, lúc đầu Nguyệt Nhi đòi tự sát, là ta cùng sư gia khuyên bảo, cho nàng chút vòng vo, làm cho nàng nơi khác mưu sinh. nghĩ tới nàng cư nhiên lại đến hồng huyện, mở cửa hàng nữ trang, bởi vì người đẹp, quần áo cũng đẹp, cho nên sinh lí sai, bất quá chính là du côn lưu manh hay đùa giỡn, lần nàng đến nha môn, chúng ta mới nhận ra nàng, cho nha dịch thủ nhiều ngày, du côn lưu manh cũng dám quấy rối nữa, cho nên nàng vẫn muốn báo đáp cho chúng ta, tình chính là như vậy. Xảo Nhi, nàng trăm ngàn lần đừng hiểu lầm, ha ha.” Lâm Vô Du kéo tay bé của nàng.

      Xảo nhi vung tay : “Ban ngày ban mặt, kéo cái gì thủ! Ai hiểu lầm, ngươi cùng nàng có quan hệ gì ta cũng quan tâm.”

      “Xảo Nhi, ngươi đừng bậy, đại nhân trừ ngươi ra, ai cũng có.” Lâm Vô Du lập tức tỏ thái độ. “Ta, ta nào có tinh lực a.” Lâm Vô Du thực đáng , ngắm nhìn Xảo Nhi.

      Khóe miệng Xảo Nhi co giật, lạnh lùng : “Hừ! Ngươi cũng có thể có a, tìm phải có sao ? Ta thấy Nguyệt Nhi thực thích ngươi, bằng thu nàng , người ta cũng thực đáng thương.” Xảo nhi ăn ngay thẳng, nghĩ gì lấy, chính là khống chế được cảm xúc.

      Lâm Vô Du cười khổ : “Ta có Xảo Nhi đủ thỏa mãn.” câu mang hai ý nghĩa, đối phó nàng cái, đều muốn hết tinh lực, chưa từng nghĩ đến chuyện nạp thiếp.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :