1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ bộ thiên hạ - Phong Gian Danh Hương ( Q2 C4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 50 : Ta muốn nàng

      Lãnh Sương Hàn ngồi trong phòng tự mình chữa thương, đợi đến lúc Xảo Nhi trở về, tinh thần tự nhiên cũng tốt hơn nhiều. mở to đôi mắt sáng ngời, nhìn Xảo Nhi bận bịu trong phòng.

      “Xảo Nhi.” Lãnh Sương Hàn chăm chú nhìn nàng sắp xếp đồ đạc, mở miệng to.

      “Ừ?” Xảo Nhi xoay người khẽ lướt mắt nhìn .

      “Người trong giang hồ có tìm tới cửa hay ?” Lãnh Sương Hàn lo lắng hỏi.

      nhanh đến vậy đâu, hai tên trong Tứ Quỷ chết, hai tên còn lại bị thương. Kẻ nào báo tin chứ, ngươi an tâm dưỡng thương .” Xảo Nhi thoải mái .

      “Xảo Nhi, việc này sợ liên lụy tới ngươi.” Cảm tình của Lãnh Sương Hàn đối với Xảo Nhi là nên lời.

      Xảo Nhi cười lạnh : “Nếu ngươi tới tìm ta, lời này phải là lời thừa sao? Nhưng ngươi có đồng ý làm bạn giường của ta ? Nếu vậy ta cũng ngại bị liên lụy chút ~” Xảo Nhi , khóe miệng cong lên nụ cười tà.

      Ánh mắt lạnh lùng của Lãnh Sương Hàn chợt giật, khuôn mặt tuấn tú đỏ lên : “Ta, ta là muốn bái ngươi làm sư phụ.”

      “Bái sư? Ta thu đồ đệ, lại có lợi, ta ngốc sao?” Xảo Nhi trề môi khinh bỉ .

      “Ta, ta ở bên cạnh ngươi, làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi” Lãnh Sương Hàn kiên định .

      “Ta vốn đâu có cưỡi ngựa, cần ngựa làm cái gì?” Xảo Nhi buồn cười .

      Lãnh Sương Hàn nhịn được khóe miệng rút gân, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng hồi lâu mới : “Trừ, trừ làm bạn giường ra, còn điều kiện khác hay ?” chịu nổi tính phóng túng của Xảo Nhi. Sao nữ nhân này lại có thể tùy tiện như vậy, là khác người.

      “Ngoài bạn giường, ta đối ngươi có hứng thú.” Xảo Nhi ngồi lên bên giường, dí đầu vào mặt , bắt đầu cẩn thận nhìn ngũ quan lãnh khốc như chạm khắc khuôn mặt tuấn tú của , càng ngắm càng cảm thấy đủ khí phách nam nhi.

      “Xảo Nhi, ngươi, ngươi là nữ nhân, đừng như vậy được ?” Lãnh Sương Hàn bị ánh mắt nóng bỏng của nàng nhìn đến lạnh người.

      “Ngươi là đồng nam sao? Nếu đúng vậy, ngươi nên sớm rời khỏi đây .” Xảo Nhi nuốt xuống ngụm nước bọt.

      Lãnh Sương Hàn sửng sốt sau lại vừa thẹn vừa sợ : “Vì, vì cái gì? Đồng nam tốt sao?”

      phải tốt, là ta muốn phải chịu trách nhiệm, đỡ phải phiền phức. Ta chỉ muốn tìm bạn giường chứ cần gánh nặng, ban đêm lúc nhàm chán có thể làm chút việc, như vậy phải rất tốt sao? Hy vọng ngươi phải.” Xảo Nhi híp mắt phượng hẹp dài lại, nhìn chằm chằm làn môi mỏng khêu gợi của , lồng ngực bắt đầu nóng lên.

      Lãnh Sương Hàn càng hoảng hốt, hoàn toàn hiểu nổi tư tưởng của nữ nhân này.

      “Ta, ta, ta, mặc kệ ta có phải hay , ta là thực tâm muốn bái ngươi làm sư phụ, xin Xảo Nhi nhận ta làm đồ đệ .” Lãnh Sương Hàn lập tức chắp tay khẩn cầu.

      “Hừm, muốn bái sư phải có điều kiện, ngươi nghĩ thông suốt rồi hãy tìm ta. Đúng rồi, vì để liên lụy nha môn, ngươi thể ở lại nha môn nữa. Cách nha môn xa có ‘Khách điếm’, ngươi qua bên đó ở, ta có thể nhìn thấy ngươi.” Xảo Nhi nghĩ tới câu của Lâm Vô Du.

      “A, được, Xảo Nhi, ngươi suy nghĩ lại được ? Ta muốn báo thù, võ công của Hàn Mộc Tà rất cao, ta nhất định học võ công, xin ngươi nhận ta làm đồ đệ.” Lãnh Sương Hàn đáng thương như vậy mà van cầu .

      “Muốn bái sư ngươi lại chịu trả công sao được. Điều kiện của ta rất đơn giản phải sao? Cũng phải bắt ngươi chết, nghĩ kĩ lại , trong lúc ta vẫn còn có hứng thú với ngươi.” Xảo Nhi xong, lạnh lùng liếc cái rồi ra ngoài, để lại Lãnh Sương Hàn với gương mặt tuấn tú nhăn nhó như ăn phải mướp đắng.

      Tại phòng Quân Vô Nhai, Cổ Thần Nhi đangchữa bệnh cho . Vẻ mặt của Tứ Vương gia và Chân Thủy Kiệt đều là lo lắng. Lâm Vô Du cũng lo âu tới lui ngay ngưỡng cửa, thấy Xảo Nhi tới đây, lập tức chạy đến : “Xảo nhi, nàng đừng vào trong, lại ầm ĩ hết lên.”

      Xảo Nhi sắc bén trừng mắt liếc : “Lại ầm ĩ sao?”, xong liền vào cửa phòng.

      Tứ Vương gia nhìn gương mặt lãnh khốc của Xảo Nhi, lại nhìn qua Quân Vô Nhai nằm giường trợn trừng mắt, nhíu mày khó chịu. nghĩ tới phát sinh loại tình này, vốn chỉ muốn đến nhìn xem tiểu nữ nhân đặc biệt này sao lại sống ở Hồng huyện, ngờ lại dây dưa thành nhiều chuyện. Vương pháp trước mắt, là Vương gia cũng thể làm xằng làm bậy, làm xấu mặt Hoàng thượng, cũng thực làm khó rồi.

      sao rồi?” Xảo Nhi tới hỏi thăm Cổ Thần Nhi.

      “Xảo Nhi tỷ tỷ, cước kia của tỷ khiến nội tạng biểu ca tổn thương hết, tỷ quá tay!” Cổ Thần Nhi tức giận nhìn nàng.

      ngại, huynh đệ ta bị khi dễ, ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào?” Ngàn năm mới hiếm khi nghe được Xảo Nhi lời áy náy,khiến Quân Vô Nhai giường nhất thời vì ngạc nhiên mà mở to hai mắt hoa đào nhìn nàng.

      “Ta vốn muốn thù địch với ngươi, là ngươi quá nóng nảy, mà tính tình của ta gần đây hơi kém, nên chuyện mới phát sinh loại chuyện này. Nơi đây là nha môn, mọi tự nhiên có đại nhân định đoạt, phải có chứng cớ, ngươi gấp cái gì?” Giọng Xảo Nhi bình ổn, làm người ta nghe ra ý của nàng. Kỳ Xảo Nhi ôn tồn như vậy là muốn khiến Lâm Vô Du khó xử, ai bảo kẻ nàng đả thương là đại công tử Nội các Đại Học sĩ chứ, mà bên cạnh còn có Vương gia cao cao tại thượng.

      “Vương gia, ngại quá, Xảo Nhi nhất thời kích động, xin người lượng thứ.” Xảo Nhi hướng Tứ Vương gia ôm quyền .

      màn bất ngờ này, khiến mắt mọi người đều trợn tròn. Kẻ duy nhất vui mừng tất nhiên là Lâm Vô Du, nghĩ Xảo Nhi cũng có lúc biết nhận lỗi.

      “Xảo Nhi!” Lâm Vô Du kinh hỉ kêu lên.

      “Mắt hoa đào, ngươi dưỡng thương cho tốt , nhớ kỹ, phải có chứng cớ, ngươi đừng làm đại nhân khó xử, Xảo Nhi ta tự nhiên cũng làm khó ngươi.” Lời của Xảo Nhi rất ràng là bênh vực Lâm Vô Du, khiến Lâm Vô Du rất cảm động. Đôi mắt sang ngời đặc biệt xinh đẹp thân mật nhìn nàng.

      “Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta khiến ngươi xuống giường được!” Xảo Nhi xong, thẳng lưng ra ngoài. Câu này khiến toàn bộ cằm của đám nam nhân trong phòng như muốn rớt ra. Lâm Vô Du xấu hổ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, đành phải chạy đuổi theo.

      “Trời ạ, Xảo Nhi tỷ tỷ là phải với Lâm đại nhân???” Cổ Thần Nhi kinh ngạc .

      “Hừ! Dung mạo của Lâm đại nhân tuấn mỹ như thế, sắc nữ nhân này sao có thể bỏ qua!” Quân Vô Nhai nghe Xảo Nhi xong, trong lòng có loại tư vị đúng.

      Hoa Phiêu Linh nhíu mày nhìn Chân Thủy Kiệt, lòng lại càng có loại tư vị quái dị, nhưng mà theo câu của Xảo Nhi vừa rồi, nghĩ nàng cũng phải là người biết phân biệt phải trái.

      Chân Thủy Kiệt đột nhiên xoay người rời , muốn hỏi Xảo Nhi chút, trước nàng có là phu quân của nàng. Nếu phải chính là huynh trưởng, hành vi của nàng khác gì hái hoa đạo tặc cả, dường như mình phải có trách nhiệm khuyên giải chút.

      “Thủy Kiệt sao vậy?” Quân Vô Nhai kỳ quái hỏi.

      “Ta cũng cảm thấy kỳ quái, lúc trước ở đại lao, có thể nhận ra chiêu thức võ công của Xảo Nhi. phải có quan hệ gì với Xảo Nhi chứ?” Hoa Phiêu Linh ngước nhìn ngoài cửa, Chân Thủy Kiệt sớm thấy bóng dáng.

      “Vương gia, chuyện này người xem phải xử lý thế nào bây giờ?” Quân Vô Nhai thở dài .

      “Ngươi cũng thấy đấy, võ công của Xảo Nhi ai sánh bằng, chọc tới nàng chỉ có thể gặp họa, nhưng cũng may nàng vẫn có chút kiêng nể Lâm đại nhân.” Hoa Phiêu Linh trầm tư .

      “Kiêng nể? Ta thấy nàng chính là mê muội nam sắc, còn tư tưởng của Lâm đại nhân bảo thủ, chỉ sợ vụ án của cậu và Thủy Kiệt rất phiền phức!”

      “Mặc kệ có phiền hay , chỉ cần làm theo đúng lệ, Xảo Nhi cũng làm ra chuyện xằng bậy. Vô Nhai, ngươi là người thông minh, nên tỉnh táo lại, đừng quên đại !” Khóe miệng đẹp của Hoa Phiêu Linh vẽ ra nụ cười đầy thâm ý.

      “Vương gia, ý người là quyết định với nàng?” Quân Vô Nhai kinh ngạc nhìn Hoa Phiêu Linh. biết Hoa Phiêu Linh là loại người thâm tàng bất khả lộ. Trong mắt mọi người, lấy tư cách là Vương gia, nhưng Hoàng thượng lại để thu hút nhân tài khắp nơi cùng đám Vương gia, củng cố Vương quyền. Lần này Hoa Phiêu Linh tới Hồng huyện là có nguyên nhân khác. Vì võ công cao cường của Xảo Nhi khiến chú ý, nếu Xảo Nhi trở thành người của Hoàng thượng, nhất định cánh tay đắc lực.

      “Ừ! Ta muốn nàng!” Ánh mắt Hoa Phiêu Linh đầy tà mị, lóe ra tia sắc bén.
      Last edited: 20/2/16

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 51 : Nàng đánh rắm vào




      Lúc Chân Thủy Kiệt tìm được Xảo Nhi rồi, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng nhìn thấy khuôn mặt nhắn quen thuộc của Xảo Nhi liền nhăn thành đống.

      “Biểu tình đó là sao?” Xảo Nhi khoanh tay trước ngực nhìn . Lâm Vô Du bị Xảo Nhi dọa chạy về thư phòng dám ra ngoài.

      “Xảo Nhi, ngươi với Lâm đại nhân là?” Chân Thủy Kiệt lộ ra vẻ mặt dò xét.

      “Mắc mớ gì đến ngươi!” Xảo Nhi híp nửa mắt phượng, khó hiểu mà nhìn . Nhưng mà có thế cũng là ca ca của thân thể này, tốt nhất nên động vào.

      “Ngươi, ngươi là Quán Nhi!” Khuôn mặt tuấn tú của Chân Thủy Kiệt vặn vẹo.

      “Buồn cười! Ta còn biết mình là ai, sao ngươi dám khẳng định? Chẳng lẽ Vân thị Đại Na Di cũng là của Chân gia?” Xảo Nhi cười lạnh liếc Chân Thủy Kiệt.

      , phải, là Vân gia. Ta, ta cũng hồ đồ, làm sao ngươi biết võ công độc môn của Vân gia chứ?” Chân Thủy Kiệt thực hiểu.

      “Vậy có khả năng ta phải là Chân Quán Nhi?” Đầu Xảo Nhi đầy hắc tuyến, NND, thực phức tạp.

      “Ừ, ngươi cũng có khả năng là người Vân gia.” Chân Thủy Kiệt buồn rầu .

      “Ha ha, nếu như ta biết nhiều loại võ công, phải thành tạp chủng sao? Ngươi đừng làm phiền ta nữa, mau đến thăm Lãnh Sương Hàn !” Xảo Nhi lại nghĩ trong lòng. là Chân Thủy Kiệt, chưa chắc mình là Chân Quán Nhi, bọn họ là huynh muội, hì hì, thú vị.

      “A, được.” Chân Thủy Kiệt biết phải gì, ai bảo nghĩ ra chứ, nhưng mà đây phải , nữ nhân thực là nương tử của mình sao? Như vậy cũng quá bất ngờ !

      Xảo Nhi dẫn về phòng, Chân Thủy Kiệt với Lãnh Sương Hàn bốn mắt nhìn nhau, mắt lập tức phát ra tia kinh hỉ.

      “Chân huynh!” Lãnh Sương Hàn muốn ngồi dậy.

      “Lãnh huynh, huynh đừng dậy, cứ nằm !” Chân Thủy Kiệt lắc mình cái, lập tức đỡ , để dựa vào đầu giường.

      “Xem ra ngươi đúng là Chân Thủy Kiệt.” Xảo Nhi xác định trăm phần trăm.

      “Ừ, ta là Chân Thủy Kiệt.” Chân Thủy Kiệt cũng phấn chấn. nhớ được tên và cả khuôn mặt của Lãnh Sương Hàn, cho nên chính là Chân Thủy Kiệt, sai.

      Lãnh Sương Hàn nghe hai người đối thoại thấy khó hiểu liền : “Các ngươi gì vậy? Mọi chuyện là như thế nào?”

      “Lãnh huynh, ta căn bản dám xác định mình có phải là Chân Thủy Kiệt hay , mà Xảo Nhi lại biết chiêu Đoạt Mệnh Vũ Hoa Thủ của Chân gia, nên ta liền cho rằng nàng chính là muội muội ta. Nhưng vừa nãy nàng lại xuất chiêu Vân thị Đại Na Di, chính là võ công độc môn của Vân gia, có khả năng truyền cho người ngoài. Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào đây? ngờ Xảo Nhi lại được lĩnh lội võ công từ hai môn phái lớn?”

      “Vân gia?” Lãnh Sương Hàn lộ ra vẻ kinh ngạc.

      “Đúng, ta cái gì cũng nhớ, nhưng võ công của Xảo Nhi, ta vừa liếc mắt liền có thể nhận ra, thực là kỳ quái.”

      “Vân gia với Chân gia ta cũng quá quen thuộc, cũng nghe hai gia tộc có quan hệ gì, chỉ biết hai bên đều võ lâm thế gia danh mai họ, võ công càng thể nào lộ ra ngoài. Sao Xảo Nhi lại biết công phu của hai nhà chứ, quả thể tưởng tượng tới.” Lãnh Sương Hàn cũng lộ ra vẻ trầm tư.

      “Aizzz, các ngươi nghĩ đến mấy điều đó làm gì, ta là ai cũng đâu can hệ gì tới các ngươi, ta gấp, các ngươi gấp cái gì chứ? Chẳng hiểu ra làm sao.” Xảo Nhi cười lạnh.

      “Xảo Nhi, nếu ngươi là muội muội Quán Nhi của ta, sạo lại quan hệ chứ!” Chân Thủy Kiệt nhíu mày .

      “Ta ghét nhất là ca ca muội muội, các ngươi cứ tiếp tục , ta rảnh nghe các ngươi càu nhàu.” Xảo Nhi xoay người rời . Ca ca muội muội có cái gì tốt chứ, ăn được chạm cũng được, hận!

      Lãnh Sương Hàn với Chân Thủy Kiệt ngơ ngác nhìn nhau, nữ nhân này phải là huynh muội nhau chứ?

      “Lãnh huynh, ta có rất nhiều thứ thể nhớ ra, huynh có thể cho ta nghe ít về chuyện của ta ?” Chân Thủy Kiệt tha thiết .

      “Được, ta và huynh gặp nhau ở võ lâm đại hội. Năm đó, huynh muốn đến xem võ công trong chốn giang hồ, bởi vì Chân gia vốn hành tẩu giang hồ. Sau đó huynh quá hưng phấn mà chạy lên võ đài, muốn biểu diễn công phu Chân gia, kết quả là sau khi đánh bại rất nhiều người, huynh bị Hàn Mộc Tà đánh hạ lôi đài. Hàn Mộc Tà lại đánh bại võ lâm minh chủ tiền nhiệm là Tương Phong Vân, thành võ lâm minh chủ mới…” Lãnh Sương Hàn chậm rãi kể lại.

      Chân Thủy Kiệt ngắt lời, lẳng lặng nghe. Lãnh Sương Hàn kể hết tất cả cho , bao gồm cả chuyện bị Hàn Mộc Tà truy sát.

      ngờ Hàn Mộc Tà lại ngoan độc đến thế!” Chân Thủy Kiệt vì Lãnh Sương Hàn mà bất bình.

      tại ta lo mình báo thù được, aizzz, Xảo Nhi lại chịu nhận ta làm đồ đệ, làm sao ta đấu lại Hàn Mộc Tà đây.” Lãnh Sương Hàn lộ vẻ thất vọng.

      “A, bái Xảo Nhi làm sư phụ?” Cơ mặt Chân nước Kiệt giật giật.

      “Ừ, chẳng lẽ huynh thấy, chỉ có võ công của Xảo Nhi mới có thể hơn Hàn Mộc Tà.” Lãnh Sương Hàn khẳng định .

      “Xảo Nhi nàng…?” Chân Thủy Kiệt cảm thấy Xảo Nhi tự chuốc phiền phức mà thu đồ đệ.

      “Ta nhất định khiến nàng đồng ý! Đúng rồi, Chân huynh, Sao huynh lại gặp phải án tử?” Lãnh Sương Hàn hỏi. Chân Thủy Kiệt đành phải kể lại toàn bộ.

      “Ý của huynh là huynh muốn bao che cho thần y?”

      “Ta chỉ biết Cổ bá phụ phải loại người như vậy, tuy rằng quả là ông ta nhờ ta trộm đồ, nhưng ta quyết .” Chân Thủy Kiệt đầy vẻ biết ơn .

      Đúng lúc này, Xảo Nhi đẩy cửa vào, nhìn Chân Thủy Kiệt lộ ra nụ cười giảo hoạt “Lúc này ngươi mới có thể sao?”

      “Ngươi, ngươi nghe lén!” Chân Thủy Kiệt sửng sốt, lập tức phát cáu mà đứng dậy.

      “Ta đúng lúc quay lại mà thôi, ha ha, ngươi thừa nhận là thần y nhờ ngươi trộm đồ? Ha ha.” Xảo Nhi đắc ý.

      phải, là tự ta trộm!” Chân Thủy Kiệt phủ nhận.

      “Ha ha, nhưng mà Hàn cũng nghe thấy, ta có nhân chứng, ha ha, ta gọi đại nhân tới!” Xảo Nhi vui vẻ , nàng nghĩ phải trừng trị cái tên thần y ra vẻ đạo mạo kia thế nào.

      Thân ảnh Chân Thủy Kiệt chợt lóe, tiến đến giữ chặt cánh tay Xảo Nhi, kéo nàng vào phòng, đóng cửa lại : “Ta thừa nhận, Lãnh huynh cũng nghe thấy, tin ngươi hỏi !” Chân Thủy Kiệt tin Lãnh Sương Hàn giúp .

      “Sao? Hàn, ngươi vừa nghe là thần y muốn trộm vật chứng đúng ?” Đôi mắt Xảo Nhi nhíu lại, nhìn qua sắc mặt trắng bệch của Lãnh Sương Hàn.

      “Chuyện, chuyện này, ta, ta nghe thấy.” Lãnh Sương Hàn xong lập tức cúi đầu.

      “Cái gì! NND, ta cứu ngươi, ngươi liền đối xử với ta như vậy? Còn muốn học võ công? Ngươi cũng phải hiểu rồi chứ, đây cũng là cứu có biết !” Lửa giận của Xảo Nhi ngùn ngụt hướng đến bên giường, hận thể xách cổ áo túm lên.

      “Xảo Nhi, người trong giang hồ coi trọng nghĩa khí! Thần y có ơn với ta, ta quyết bán đứng ông ấy! Nếu như ta vô nghĩa như thế, có thể coi là người sao?” Chân Thủy Kiệt cũng vọt tới giường.

      “Nghĩa khí! Cái rắm ấy, hai người các ngươi gọi đây là nghĩa khí? Tốt lắm, đừng trách ta trước, ngươi như vậy chính là tự hại mình! Hàn, ngươi hại chết !” Xảo Nhi tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, liền xoay người rời khỏi. Nàng chính là muốn cứu , ngờ lại u mê tỉnh ngộ, tìm chết, tốt lắm, nàng đánh rắm vào!
      Last edited: 20/2/16

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 52 : Lục đại tuấn nam


      Lúc hoàng hôn, đúng như Lâm Vô Du dự đoán, Vương đại nhân mặc quan phục mang theo người hầu, từ kinh thành tới nha môn Hồng huyện. Nhưng khiến Xảo Nhi giật mình chính là ngờ Đông Phương Ngọc cũng được hộ tống đến, làm cho khóe miệng nàng rút gân.

      “Xảo Nhi!” Đông Phương Ngọc thấy Xảo Nhi liền có bộ dạng kích động khiền Xảo Nhi biết gì, nhìn thấy nàng mà vui vẻ như vậy sao? Hình như mình chưa từng đối tốt với , nhưng ăn đậu hủ rất nhiều lần.

      “Ngươi tới làm gì?” Xảo Nhi quạnh quẽ .

      Đông Phương Ngọc thấy mình thất thường, liền vội vàng điều chỉnh lại tâm tình : “Xảo Nhi, lúc này phải phiền ngươi rồi.”

      “Có lợi gì ?” Xảo Nhi nhíu mày.

      “Xảo Nhi muốn lợi ích gì?” Đông Phương Ngọc hé ra khuôn mặt tuấn tú như ngọc có chút tái nhợt, được Tiểu Thanh ở bên cạnh dìu. Xảo Nhi biết bị Lãnh Sương Hàn đả thương vẫn chưa lành.

      Xảo Nhi lộ ra nụ cười tà ác, vuốt ve qua lại vòng người , lại lập tức trở về vẻ lãnh khốc : “ người ngươi trừ bạc ra chẳng có gì hay.” Ý Xảo Nhi là muốn nhắc nhở mình, xử nam, thể chạm vào.

      Đông Phương Ngọc đỏ bừng cả khuôn mặt, biết ý của Xảo Nhi, vừa nhìn tới đôi mắt như mắt mèo của Xảo Nhi, cảm thấy trái tim mình thể kiểm soát.

      Vương đại nhân rất cương quyết, lập tức bàn giao công văn cho Lâm Vô Du. Lâm Vô Du còn biện pháp đành phải hạ chỉ giao Chân Thủy Kiệt cho nha môn kinh thành, nhưng đến khi chuyển giao vụ án Cổ thần y, Lâm Vô Du lại rất kiên định. Thần y với Âu Dương Vân nương đều là người Hồng huyện, có lý do nào để buông tay. Vương đại nhân tranh chấp với ai chịu nhường ai, đành phải tạm hoãn, chỉ là mỗi lần khai thẩm đều phải dự thính (tham gia hội nghị nhưng được quyền phát biểu và biểu quyết), đó cũng chính là mệnh lệnh của Hoàng thượng.

      Vương đại nhân gặp qua Tứ Vương gia với Quân Vô Nhai, rồi cũng ở lại nha môn. Lần này, nha môn kín người hết chỗ, chi phí cũng lập tức tăng lên.

      Đông Phương Ngọc rất tự giác, lập tức đưa bạc để trả tiền ăn ở. cũng muốn bị đuổi . Đến khi biết ngờ Lãnh Sương Hàn cũng ở đây, khuôn mặt tuấn tú kinh ngạc đến thất sắc, thể tin nổi.

      “Ngươi sợ cái gì,có ta ở đây chẳng lẽ còn người dám giết người sao?” Xảo Nhi khinh bỉ liếc Đông Phương Ngọc cái.

      Đông Phương Ngọc cười khổ : “Đương nhiên phải, nhưng sao Xảo Nhi lại có quan hệ với ?”

      “Thế nào? thể sao?” Xảo Nhi kỳ quái , nàng cần biết ai là người xấu, ai là người tốt. Trong mắt nàng, Lãnh Sương Hàn tồi, phải chờ mắc câu.

      “Đương nhiên phải, nhưng dù sao cũng là sát thủ, chỉ sợ liên lụy đến nha môn.” Đông Phương Ngọc lo lắng .

      “Mắc mớ gì đến ngươi, đây là chuyện của ta, ngươi lo dưỡng thương cho tốt . tại trong nha môn này có rất nhiều người bị thương, nếu võ lâm cao thủ đến đây, ta cũng biết cứu ai đâu?” Xảo Nhi nghiêng đầu liếc cái, phủi mông rời .

      “Thiếu gia, Xảo Nhi tỷ tỷ thực lãnh khốc.” Tiểu Thanh lắc đầu .

      “Nàng vốn là người như vậy.” Đông Phương Ngọc nhíu mày trông theo bóng lưng Xảo Nhi. Nữ nhân này ngoại trừ cảm thấy hứng thú với mỹ nam ra, còn lại đều bộ dạng lãnh tình.

      “Thiếu gia, Quân công tử với Vương gia đều tới đây, người thấy kỳ lạ sao?” Tiểu Thanh cũng rất tinh ý.

      “Vô Nhai tới ta lạ gì, nhưng Vương gia tới ở đến mấy ngày lại rất kỳ quái. Bốn Đại Vương gia vừa mới rời kinh, sao lại nhàn rỗi như thế? , gặp bọn chút.” Gương mặt tuấn mỹ, cao quý của Đông Phương Ngọc còn tồn tại vẻ mê muội.

      Quân Vô Nhai ở lại trong phòng, Cổ Thần Nhi bị thần y gọi về, chỉ còn Vương gia ở lại chăm sóc Quân Vô Nhai. Đông Phương Ngọc vừa đến, hai người đều rất cao hứng, mọi người tự nhiên đùa giỡn trận, khí rất hòa thuận.

      ngờ ba người chúng ta mà có đến hai người bị thương, lại đều ở nha môn, xem ra gần đây yên bình.” Đôi mắt hoa đào của Quân Vô Nhai nhìn Đông Phương Ngọc cười . Gương mặt mị có vẻ ôn nhu lạ thường, trái ngược hoàn toàn với bộ dáng hung thần ác sát lúc đối chất với Xảo Nhi.

      Đông Phương Ngọc lắc đầu cười to : “Thực nghĩ đến, tất cả mọi người đều đến trấn này, ha ha.”
      Khi Chu Vô Ý vào trong phòng bọn họ, thấy ba vị đại mỹ nam ở cùng chỗ cũng nhịn được tán thưởng tiếng. Thoáng cái nha môn này xuất tới năm vị mỹ nam, trách được vừa rồi lúc Xảo Nhi gặp lại cười đến tít mắt.

      Vương gia tà mị cao quý, toàn thân tản ra khí thế uy nghiêm nhàn nhạt khiến người ta thể khinh thường; Quân Vô Nhai dị nhu mỹ, đôi mắt đào hoa độc nhất vô nhị, làn môi mỏng quyến rũ đỏ mọng khiến người ta rất khó bỏ qua; Mà Đông Phương Ngọc tuấn tú an tĩnh, có khí tức khôn khéo độc hữu của thương gia.

      Chu Vô Ý lại nghĩ tới Lãnh Sương Hàn và Chân Thủy Kiệt. Hai người vốn thuộc loại nam nhân lãnh khốc; Lãnh Sương Hàn lạnh lùng vô tình như băng, làm người ta cảm thấy đây chính là nam tử tàn nhẫn, tùy hứng liền có thể giết người thường; Chân Thủy Kiệt có phong thái lạnh nhạt xen chút ôn hòa, toàn thân lại đầy khí tức, lãnh mạc, cảm giác rất khó gần gũi.

      Cuối cùng nghĩ đến Lâm Vô Du, khóe miệng Chu Vô Ý tự dưng mỉm cười. Gương mặt tuấn mỹ như tiên, phúc hắc những vẫn dễ thương, khiến người ta vừa hận vừa vui. biết Xảo Nhi có phát ra chưa, Lâm Vô Du tuyệt đối nhu nhược như bất kỳ kẻ nào tưởng tượng, cũng phải chính nghĩa như mọi người nghĩ. có lối suy nghĩ riêng, nếu muốn hiểu người này, phải càng giảo hoạt hơn . Chu Vô Ý thừa nhận mình vĩnh viễn cũng vượt qua được Lâm Vô Du. cũng hy vọng Xảo Nhi sớm phải lòng đại nhân, cũng bởi vì chỉ có nhân tài như Lâm Vô Du mới có thể khiến Xảo Nhi nghe lời chút. Nha môn muốn thái bình, hai người phải nhau mới được. Nhưng mà tại có nhiều mỹ nam như vậy, nữ nhân kia mà phát xuân rất dễ phạm sai lầm, nên phải nghĩ cho Lâm Vô Du mà hành động.

      “Sư gia, có chuyện gì vậy?” Vương gia thấy Chu Vô Ý tại ngưỡng cửa, lập tức thu nụ cười lại hỏi.

      “Vương gia, là thế này, bỗng dưng nha môn lại có nhiều người đến như vậy, lại có quan hệ với bị cáo của cùng vụ án. Đại nhân như vậy khiến cho Âu Dương Vân nương ngờ vực. Để tránh bị ảnh hưởng xấu, đại nhân hy vọng mọi người dời đến khách điếm ‘Đắc ý’ bên cạnh. Đại nhân chuẩn bị cho mọi người xong xuôi, ý Vương gia thế nào?” Chu Vô Ý co lễ.

      Vương gia với Quân Vô Nhai nhìn nhau, nhíu mày : “Lâm đại nhân công chính liêm minh, thiết diện vô tư, bản vương bội phục. Được rồi, để tránh phiền phức cần thiết, chúng ta dọn qua ở khách điếm, phiền sư gia chuẩn bị.” Hoa Phiêu Linh nghĩ thầm, dù sao cũng gần đây, tới lui cũng tiện lợi, lại còn có gian riêng. với Quân Vô Nhai cũng có gì phản đối.

      “Sư gia, thế còn ta?” Đông Phương Ngọc bối rối , chính là tới đây để tránh nạn mà.

      “Đông Phương công tử cứ ở lại , ở gần Xảo Nhi cũng dễ chiếu cố.” Chu Vô Ý biết khó xử.

      “Đa tạ sư gia.” Đông Phương Ngọc lập tức an tâm. Tuy rằng Lãnh Sương Hàn giết , nhưng Hàn Mộc Tà vẫn phái người giết , chỉ có là kẻ chính tai nghe được bí mật kia, điều này sao có thể khiến Hàn Mộc Tà yên tâm chứ. Dù Thái sư bẩm báo việc này cho Hoàng thượng, nhưng Hoàng thượng cũng gì, chỉ võ lâm có luật của võ lâm. Tuy để Thái sư điều tra quan lại trong triều, tìm ra người có qua lại với Hàn Mộc Tà, nhưng vẫn chưa phái người theo dõi họ Hàn. Điều này làm Đông Phương Ngọc và Thái sư đều cảm giác cổ quái. Chẳng lẽ Hoàng thượng tin t lời bọn ? Hay là Hoàng thượng có chủ ý riêng của người?
      Last edited: 20/2/16

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 53 : Tuyệt đối có tình ý




      Sau khi mấy mỹ nam rời khỏi nha môn. Lâm Vô Du rốt cuộc cũng nhàng thở ra, mau chóng rửa mặt chải đầu rồi nằm giường đợi Xảo Nhi trở về. Miệng cười toét đến mang tai. Nhờ uống vài viên thuốc trợ lực, thân thể còn đáng lo nữa. Lần trước kích tình mãnh liệt bị cắt ngang, hại cả ngày thấy Xảo Nhi trong lòng ngưa ngứa, hơn nữa còn hỏi Cổ Thần Nhi vài vấn đề khuê phòng, rồi dưới ánh mắt hoảng hốt của tiểu mỹ nam, sai nha dịch mua vài thứ, vừa mới uống xong, toàn thân đều khô nóng. Đêm nay muốn Xảo Nhi biết mình rất xuất sắc, để tránh nàng ở bên người khác.

      Trong phòng Xảo Nhi, Lãnh Sương Hàn tiếp tục lải nhải cầu xin. Xảo Nhi lại thủy chung chỉ câu , mà Lãnh Sương Hàn trước sau vẫn hề nản lòng.

      Nhìn ngoài cửa sổ, trời càng ngày càng tối. Xảo Nhi muốn đến với Lâm Vô Du, nên với Lãnh Sương Hàn: “Ngươi ngủ , đêm nay ta ngủ ở đây.”, xong xoay người ra.

      “Xảo Nhi! Ngươi, ngươi ngủ ở đây...? Vậy ngủ ở đâu?” Lãnh Sương Hàn vẫn chưa biết Xảo Nhi có quan hệ với Lâm Vô Du.

      “Ta ngủ ở chỗ đại nhân, ở đây với ngươi ta sợ nhịn được ăn ngươi mất. Trừ khi ngươi nguyện ý giữ ta lại.“ Xảo Nhi nháy mắt với mấy cái, liếc nhìn thân hình cường tráng của , huýt sáo kiểu lưu manh rồi ra. Nàng biết chưa nghĩ thông suốt, nhưng mà Xảo Nhi biết nam nhân này sớm muộn gì cũng vào tay mình. Đến lúc đó, mình liền có thể ăn cách quang minh chính đại, hơn nữa cần phải chịu trách nhiệm. Ha ha, nghĩ thôi thấy thích rồi.

      Lâm Vô Du ở trong phòng vừa nghe tiếng huýt sáo của Xảo Nhi, lập tức đầu đầy hắc tuyến, liền kéo bạch y của mình ra chút xíu, giả vờ nhắm mắt lại ngủ. (BB: Hắc hắc, Lâm Lâm lớn rồi, biết tự quyến rũ rồi a~~~ )

      Xảo Nhi đẩy cửa tiến vào, thấy Lâm Vô Du nằm giường. Ngọn đèn trước giường mờ ảo, nàng sợ đánh thức nên nhàng đến bên giường.

      Vừa nhìn thấy, hai tròng mắt của Xảo Nhi lập tức phát sáng. Dưới ánh đèn, Lâm Vô Du lộ ra bộ ngực trắng nõn trơn bóng, hai nốt chu sa hồng nhạt hơi run rẩy trong khí, khiến mắt phượng của nàng tối sầm lại. phải cố ý quyến rũ mình chứ? Lại nhìn qua khuôn mặt tuấn mỹ, dù trong bóng tối vẫn thấy hàng mi khẽ động. Xảo Nhi thấy buồn cười, ngờ nam nhân này lại dám quyến rũ nàng.

      “Đại nhân…” Xảo Nhi khẽ gọi.

      Lâm Vô Du nằm bất động, nhưng lông mi lại càng lúc càng run thêm. Khuôn mặt tuấn tú trắng nõn nổi lên sắc hồng. Xảo Nhi ngắm rời mắt, vội vàng rửa mặt chải đầu chút, rồi nhảy lên giường. Nàng muốn cho nam nhân này biết hậu quả quyến rũ nàng là như thế nào. (BB: :)) R.I.P bé Lâm Lâm :)) )

      Xảo Nhi chỉ mặc cái yếm, thân thể nóng bỏng quyến rũ lập tức dính lên thân thể Lâm Vô Du. Bàn tay khách khí nhắm ngay hai nốt chu sa xinh đẹp kia mà véo cho sưng lên.

      Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du nhất thời đỏ ửng, Xảo Nhi buồn cười : “Còn muốn giả vờ sao?”

      Lâm Vô Du chịu nổi nữa, lập tức bắt lấy bàn tay giở trò xấu của nàng. Khóe mắt tình nhàn nhạt nhìn nàng : “Xảo Nhi, nàng xấu mà.”

      “Là ngươi muốn hư sao?” Xảo Nhi nhìn nam nhân lộ ra vẻ mặt nhăn nhó bỗng nhiên tâm tình rất vui vẻ, “Thân thể khỏe chưa?”

      “Ừm, tốt lắm, nhiễm phong hàn thôi mà, sao đâu.” Bàn tay to của Lâm Vô Du sờ mó thân thể mượt mà như tơ của Xảo Nhi, quyến luyến rời.

      “Sao đêm nay lại chủ động như vậy?” Xảo Nhi rất hiếu kỳ, vừa cởi quần áo của vừa hỏi.

      “A, , có đâu. Chẳng phải ban ngày chúng ta chưa làm xong sao? Ban đêm đương nhiên phải tiếp tục.” Lâm Vô Du thể là mình sợ nàng tìm mỹ nam khác thay thế, đương nhiên cũng chính là tâm ngứa khó nhịn.

      “Sao mặt ngươi hồng như vậy, thân thể lại nóng, sao thế này?” Xảo Nhi cởi sạch quần áo của . Vừa vòng tay ôm liền cảm thấy đúng, vội vàng sờ tay lên trán , nhíu đôi mi thanh tú.

      “Xảo Nhi, sao mà.” Khóe miệng Lâm Vô Du run rẩy. Xảo Nhi cho rằng bị sốt chứ, xong vội vàng đặt hạ thân đến gần nàng, để Xảo Nhi cảm thụ bảo bối hùng vĩ của .

      “Sặc, mẹ nó, ngươi sao thế?” Xảo Nhi giật mình, lời thô tục tuôn ra.

      “Xảo Nhi, đêm nay nàng nhiều lời!” Lâm Vô Du khẩn trương, liền hung hăng che lại miệng của nàng lại, nhiệt tình khiêu khích.

      Xảo Nhi trợn trắng mắt, NND, vừa mắng bị mắng lại, phải mình lo cho sao? thích thế đành thành toàn vậy. Dù sao tạm thời cũng chết người được.

      Xảo Nhi lập tức nhiệt tình đáp lại. Bàn tay bé càng kiêng nể gì mà sờ soạng khắp nơi người . Đến lúc nàng định áp dưới thân, Lâm Vô Du đột nhiên dùng lực, liền lật ngược lại đè thân nàng.

      “Xảo Nhi, đêm nay để đại nhân từ từ nàng.” Hai mắt Lâm Vô Du bốc lên ngọn lửa dục vọng, khiến Xảo Nhi kinh hãi. Từ lúc nào nam nhân này lại ra vẻ nam nhân vậy? (BB: Làm như Lâm Lâm gay ko bằng :)) )

      “Ngươi uống thuốc?” Xảo Nhi đặc biệt nhạy cảm .

      “Làm gì có.” Lâm Vô Du áp sát người xuống, vừa hôn lên khắp toàn thân Xảo Nhi vừa chối.

      “Mẹ nó, ngươi nhất định có uống!” Tay Xảo Nhi nắm lấy tóc liền bắt ngửa đầu lên, hung hăng trừng . Đừng cho rằng nàng nghiện vận động giường đến loạn thần kinh, nàng chính là tỉnh táo hơn bất kì ai.

      “Ai da, đau quá, Xảo Nhi…” Lâm Vô Du vô cùng tủi thân, khóe mắt rơm rớm.

      ! Có uống hay ?” biết vì sao Xảo Nhi lại tức giận, ngờ vì thỏa mãn nàng mà dám uống thuốc, làm thương tổn thân thể . Xảo Nhi nghĩ đến điểm này tim liền run rẩy.

      có mà, chỉ là, chỉ là uống chút máu hươu.” Lâm Vô Du thành , thẳng thắn .

      Xảo Nhi vừa nghe liền sửng sốt, trách được làm loạn như vậy, ra là thuốc bổ.

      “Vì sao uống? tức chết mà, nếu ta đến sao?” Xảo Nhi buông ra, lửa giận giảm đôi chút, giọng cũng dịu lại.

      “Ta, chỉ là ta muốn ở phía thôi.” Lâm Vô Du làm nũng. biết Xảo Nhi thích giường làm nũng.

      “Phía phía , có cần dùng thủ đoạn như vậy ?” Khóe miệng Xảo Nhi co giật, nhưng có chút muốn cười to. Xem ra bị mình đè cho sợ rồi, là nam nhân muốn phản kháng.

      “Thần Nhi bảo dùng thứ này sao, là ta sợ Xảo Nhi được cấp đủ, cho nên… Chờ thân thể ta tốt hơn, ta muốn luyện võ, cường thân kiện thể. Nương tử, nàng được ?” Lâm Vô Du lại áp xuống ôm lấy nàng.

      Xảo Nhi vừa nghe hai chữ nương tử, nét mặt ôn hòa lập tức chuyển sang lạnh lùng.

      “Xảo Nhi, thực, thực xin lỗi, ta lại quên, ta đáng đánh!” Trong lòng Lâm Vô Du vẫn xem Xảo Nhi là nương tử, tự nhiên liền bật ra khỏi miệng. Nhìn Xảo Nhi mang vẻ mặt băng lãnh, biết là hỏng bét rồi, vội vàng đưa tay đánh mặt mình thừa nhận sai lầm.

      Xảo Nhi kéo tay ra, biết vì sao tim lại thấy đau, lời nào, mắt phượng lên u buồn, liền vươn tay kéo lấy cổ , chủ động hôn lên môi . Lâm Vô Du vui vẻ trong lòng, vội vàng dịu dàng ôm lấy thân thể lả lướt của Xảo Nhi, nhiệt liệt đáp lại. Giờ khắc này, Lâm Vô Du tin Xảo Nhi tuyệt đối là có tình ý với , phát này khiến phấn chấn đến nỗi thân thể mơ hồ run lên!
      Chương 53 : Tuyệt đối có tình ý




      Sau khi mấy mỹ nam rời khỏi nha môn. Lâm Vô Du rốt cuộc cũng nhàng thở ra, mau chóng rửa mặt chải đầu rồi nằm giường đợi Xảo Nhi trở về. Miệng cười toét đến mang tai. Nhờ uống vài viên thuốc trợ lực, thân thể còn đáng lo nữa. Lần trước kích tình mãnh liệt bị cắt ngang, hại cả ngày thấy Xảo Nhi trong lòng ngưa ngứa, hơn nữa còn hỏi Cổ Thần Nhi vài vấn đề khuê phòng, rồi dưới ánh mắt hoảng hốt của tiểu mỹ nam, sai nha dịch mua vài thứ, vừa mới uống xong, toàn thân đều khô nóng. Đêm nay muốn Xảo Nhi biết mình rất xuất sắc, để tránh nàng ở bên người khác.

      Trong phòng Xảo Nhi, Lãnh Sương Hàn tiếp tục lải nhải cầu xin. Xảo Nhi lại thủy chung chỉ câu , mà Lãnh Sương Hàn trước sau vẫn hề nản lòng.

      Nhìn ngoài cửa sổ, trời càng ngày càng tối. Xảo Nhi muốn đến với Lâm Vô Du, nên với Lãnh Sương Hàn: “Ngươi ngủ , đêm nay ta ngủ ở đây.”, xong xoay người ra.

      “Xảo Nhi! Ngươi, ngươi ngủ ở đây...? Vậy ngủ ở đâu?” Lãnh Sương Hàn vẫn chưa biết Xảo Nhi có quan hệ với Lâm Vô Du.

      “Ta ngủ ở chỗ đại nhân, ở đây với ngươi ta sợ nhịn được ăn ngươi mất. Trừ khi ngươi nguyện ý giữ ta lại.“ Xảo Nhi nháy mắt với mấy cái, liếc nhìn thân hình cường tráng của , huýt sáo kiểu lưu manh rồi ra. Nàng biết chưa nghĩ thông suốt, nhưng mà Xảo Nhi biết nam nhân này sớm muộn gì cũng vào tay mình. Đến lúc đó, mình liền có thể ăn cách quang minh chính đại, hơn nữa cần phải chịu trách nhiệm. Ha ha, nghĩ thôi thấy thích rồi.

      Lâm Vô Du ở trong phòng vừa nghe tiếng huýt sáo của Xảo Nhi, lập tức đầu đầy hắc tuyến, liền kéo bạch y của mình ra chút xíu, giả vờ nhắm mắt lại ngủ. (BB: Hắc hắc, Lâm Lâm lớn rồi, biết tự quyến rũ rồi a~~~ )

      Xảo Nhi đẩy cửa tiến vào, thấy Lâm Vô Du nằm giường. Ngọn đèn trước giường mờ ảo, nàng sợ đánh thức nên nhàng đến bên giường.

      Vừa nhìn thấy, hai tròng mắt của Xảo Nhi lập tức phát sáng. Dưới ánh đèn, Lâm Vô Du lộ ra bộ ngực trắng nõn trơn bóng, hai nốt chu sa hồng nhạt hơi run rẩy trong khí, khiến mắt phượng của nàng tối sầm lại. phải cố ý quyến rũ mình chứ? Lại nhìn qua khuôn mặt tuấn mỹ, dù trong bóng tối vẫn thấy hàng mi khẽ động. Xảo Nhi thấy buồn cười, ngờ nam nhân này lại dám quyến rũ nàng.

      “Đại nhân…” Xảo Nhi khẽ gọi.

      Lâm Vô Du nằm bất động, nhưng lông mi lại càng lúc càng run thêm. Khuôn mặt tuấn tú trắng nõn nổi lên sắc hồng. Xảo Nhi ngắm rời mắt, vội vàng rửa mặt chải đầu chút, rồi nhảy lên giường. Nàng muốn cho nam nhân này biết hậu quả quyến rũ nàng là như thế nào. (BB: :)) R.I.P bé Lâm Lâm :)) )

      Xảo Nhi chỉ mặc cái yếm, thân thể nóng bỏng quyến rũ lập tức dính lên thân thể Lâm Vô Du. Bàn tay khách khí nhắm ngay hai nốt chu sa xinh đẹp kia mà véo cho sưng lên.

      Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du nhất thời đỏ ửng, Xảo Nhi buồn cười : “Còn muốn giả vờ sao?”

      Lâm Vô Du chịu nổi nữa, lập tức bắt lấy bàn tay giở trò xấu của nàng. Khóe mắt tình nhàn nhạt nhìn nàng : “Xảo Nhi, nàng xấu mà.”

      “Là ngươi muốn hư sao?” Xảo Nhi nhìn nam nhân lộ ra vẻ mặt nhăn nhó bỗng nhiên tâm tình rất vui vẻ, “Thân thể khỏe chưa?”

      “Ừm, tốt lắm, nhiễm phong hàn thôi mà, sao đâu.” Bàn tay to của Lâm Vô Du sờ mó thân thể mượt mà như tơ của Xảo Nhi, quyến luyến rời.

      “Sao đêm nay lại chủ động như vậy?” Xảo Nhi rất hiếu kỳ, vừa cởi quần áo của vừa hỏi.

      “A, , có đâu. Chẳng phải ban ngày chúng ta chưa làm xong sao? Ban đêm đương nhiên phải tiếp tục.” Lâm Vô Du thể là mình sợ nàng tìm mỹ nam khác thay thế, đương nhiên cũng chính là tâm ngứa khó nhịn.

      “Sao mặt ngươi hồng như vậy, thân thể lại nóng, sao thế này?” Xảo Nhi cởi sạch quần áo của . Vừa vòng tay ôm liền cảm thấy đúng, vội vàng sờ tay lên trán , nhíu đôi mi thanh tú.

      “Xảo Nhi, sao mà.” Khóe miệng Lâm Vô Du run rẩy. Xảo Nhi cho rằng bị sốt chứ, xong vội vàng đặt hạ thân đến gần nàng, để Xảo Nhi cảm thụ bảo bối hùng vĩ của .

      “Sặc, mẹ nó, ngươi sao thế?” Xảo Nhi giật mình, lời thô tục tuôn ra.

      “Xảo Nhi, đêm nay nàng nhiều lời!” Lâm Vô Du khẩn trương, liền hung hăng che lại miệng của nàng lại, nhiệt tình khiêu khích.

      Xảo Nhi trợn trắng mắt, NND, vừa mắng bị mắng lại, phải mình lo cho sao? thích thế đành thành toàn vậy. Dù sao tạm thời cũng chết người được.

      Xảo Nhi lập tức nhiệt tình đáp lại. Bàn tay bé càng kiêng nể gì mà sờ soạng khắp nơi người . Đến lúc nàng định áp dưới thân, Lâm Vô Du đột nhiên dùng lực, liền lật ngược lại đè thân nàng.

      “Xảo Nhi, đêm nay để đại nhân từ từ nàng.” Hai mắt Lâm Vô Du bốc lên ngọn lửa dục vọng, khiến Xảo Nhi kinh hãi. Từ lúc nào nam nhân này lại ra vẻ nam nhân vậy? (BB: Làm như Lâm Lâm gay ko bằng :)) )

      “Ngươi uống thuốc?” Xảo Nhi đặc biệt nhạy cảm .

      “Làm gì có.” Lâm Vô Du áp sát người xuống, vừa hôn lên khắp toàn thân Xảo Nhi vừa chối.

      “Mẹ nó, ngươi nhất định có uống!” Tay Xảo Nhi nắm lấy tóc liền bắt ngửa đầu lên, hung hăng trừng . Đừng cho rằng nàng nghiện vận động giường đến loạn thần kinh, nàng chính là tỉnh táo hơn bất kì ai.

      “Ai da, đau quá, Xảo Nhi…” Lâm Vô Du vô cùng tủi thân, khóe mắt rơm rớm.

      ! Có uống hay ?” biết vì sao Xảo Nhi lại tức giận, ngờ vì thỏa mãn nàng mà dám uống thuốc, làm thương tổn thân thể . Xảo Nhi nghĩ đến điểm này tim liền run rẩy.

      có mà, chỉ là, chỉ là uống chút máu hươu.” Lâm Vô Du thành , thẳng thắn .

      Xảo Nhi vừa nghe liền sửng sốt, trách được làm loạn như vậy, ra là thuốc bổ.

      “Vì sao uống? tức chết mà, nếu ta đến sao?” Xảo Nhi buông ra, lửa giận giảm đôi chút, giọng cũng dịu lại.

      “Ta, chỉ là ta muốn ở phía thôi.” Lâm Vô Du làm nũng. biết Xảo Nhi thích giường làm nũng.

      “Phía phía , có cần dùng thủ đoạn như vậy ?” Khóe miệng Xảo Nhi co giật, nhưng có chút muốn cười to. Xem ra bị mình đè cho sợ rồi, là nam nhân muốn phản kháng.

      “Thần Nhi bảo dùng thứ này sao, là ta sợ Xảo Nhi được cấp đủ, cho nên… Chờ thân thể ta tốt hơn, ta muốn luyện võ, cường thân kiện thể. Nương tử, nàng được ?” Lâm Vô Du lại áp xuống ôm lấy nàng.

      Xảo Nhi vừa nghe hai chữ nương tử, nét mặt ôn hòa lập tức chuyển sang lạnh lùng.

      “Xảo Nhi, thực, thực xin lỗi, ta lại quên, ta đáng đánh!” Trong lòng Lâm Vô Du vẫn xem Xảo Nhi là nương tử, tự nhiên liền bật ra khỏi miệng. Nhìn Xảo Nhi mang vẻ mặt băng lãnh, biết là hỏng bét rồi, vội vàng đưa tay đánh mặt mình thừa nhận sai lầm.

      Xảo Nhi kéo tay ra, biết vì sao tim lại thấy đau, lời nào, mắt phượng lên u buồn, liền vươn tay kéo lấy cổ , chủ động hôn lên môi . Lâm Vô Du vui vẻ trong lòng, vội vàng dịu dàng ôm lấy thân thể lả lướt của Xảo Nhi, nhiệt liệt đáp lại. Giờ khắc này, Lâm Vô Du tin Xảo Nhi tuyệt đối là có tình ý với , phát này khiến phấn chấn đến nỗi thân thể mơ hồ run lên!

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Quyển 2: NỮ TÔN

      Chương 1:

      Hai người ôm hôn nhau triền miên, tựa hồ muốn đem đối phương khảm sâu vào trong thân thể, XảoNhi tiếng rên kiều cùng Lâm Vô Du kích động thở dốc tạo nên phòng lửa dục triền miên.

      Lúc này đây Xảo Nhi nhường nhịn nam nhân ngốc này, làm cho hoàn toàn chiếm lấy vị trí chủ đạo, ở thân thể nàng di chuyển ra vào, tận hứng rong ruổi, đương nhiên nàng cũng phi thường thích hưởng thụ cần mệt mỏi chính mình, ai chủ đạo đối với nàng quan trọng, quan trọng nhất là nàng ở trong kích tình cảm giác sâu, bị lạc ở trong thủy triều dục vọng, quên hết tất cả hận tình thù, chỉ có trầm luân, lại trầm luân, này cũng là nguyên nhân vì sao Lưu Mai thích cái loại vận động này.
      Tối nay Lâm Vô Du bởi vì máu hươu mà cường thế kéo dài, làm cho Xảo Nhi thỏa mãn ngủ say, cũng làm cho Lâm Vô Du vô cùng tự hào, tuy rằng mệt chỉ còn nữa cái mạng, nhưng nhìn Xảo Nhi khuôn mặt nhắn thỏa mãn, lộ ra sủng ai tươi cười.
      Ngày hôm sau, khi Xảo Nhi tỉnh lại, Lâm Vô Du vẫn còn ngủ say, Xảo Nhi thấy bộ dáng ngủ khóe mắt mỉm cuời, khóe miệng loan loan, khỏi kinh bỉ, nghỉ đến tối hôm qua tự nhiên kêu nàng 'Nương tử ', bỗng nhiên cả người đều trầm xuống, xem ra chính mình thể đến nơi này của nữa.
      Xảo Nhi vừa ra khỏi cửa phòng, thấy Chu Vô Ý cùng Đông Phương Ngọc ở dưới tàng cây dùng điểm tâm sáng. Đông Phương Ngọc khuôn mặt tuấn tú có chút khó coi, vết thương của dù chưa tốt, nhưng cũng trở ngại. Nhìn thấy Xảo Nhi khuôn mặt tuấn tú xấu hổ, làm cho Xảo Nhi cảm thấy kì quái.
      "Xảo Nhi, ngồi " Chu Vô Ý lập tức vì Xảo Nhi châm trà, biết Xảo Nhi thích uống trà.
      Xảo Nhi chậm rì rì ngồi xuống, liếc mắt nhìn Đông Phương Ngọc cái : "Ngươi làm sao sắc mặt kém như vậy?" Xảo Nhi thẳng thắn .
      Đông Phương Ngọc có chút được tự nhiên, thực tế vừa rồi hỏi chuyện của Xảo Nhi và Lâm Vô Du, Chu Vô Ý tự nhiên là Xảo Nhi là nha môn Lâm phu nhân của bọn , làm cho tâm (ĐPN) vừa mới bắt đầu rung động tan thành hư vô.
      "Thương chưa khỏe phải nghỉ ngơi, tự làm khổ chính mình sao?" Xảo Nhi nhíu mày.
      ", phải, haha, ta sao." Đông Phương Ngọc cúi đầu che giấu tâm tình, cầm lấy chén uống ngụm.
      "Ân ~ trà này sai, sư gia, trình độ ngươi càng ngày càng cao." Xảo Nhi là cao thủ thử trà, trà này mùi hương gắn bó, thoải mái.
      "Ha ha, trà này là Đông Phương công tử mang từ kinh thành đến." Chu Vô Ý lập tức cười .
      "Nga!" Xảo Nhi quay đầu nhìn Đông Phương Ngọc mỉm cười gượng ép, Đông Phương Ngọc trong lòng có chút chua sót, nên lời vì sao, biết Xảo Nhi thích uống trà, cho nên đặc biệt trà trang chọn lựa lá trà tốt nhất lấy đến.
      "Đông Phương Ngọc, ngươi đem miệng ta dưỡng ngọt, về sau có trà tốt uống, ta tìm đến nhà ngươi. " Xảo Nhi uống trà ngon, tâm tình càng khoái trá.
      "Ha ha, hoan nghênh Xảo Nhi đến kinh thành tìm ta." Đông Phương Ngọc bình phục tâm tư, nhưng đôi mắt mang theo bi thương nhìn Xảo Nhi khuôn mặt khéo léo. Hơn tháng nay dưỡng thương ở giường, mỗi ngày cơ hồ đều nhớ đến nàng, biết chính mình thích Xảo Nhi, tuy rằng nàng cường thế, lưu manh, cũng phải xinh đẹp nhất, nhưng chỉ vì câu kia của Xảo Nhi: " Đông Phương Ngọc là người của ta." Tâm của liền dễ dàng như vậy thất thủ.
      "Ha ha, đây chính là ngươi nga. " Xảo Nhi đối với bỡn cợt liếc mắt đưa tình, bộ dáng nàng cười khẽ kia làm cho cả người nàng đều sinh động hẳn lên, thân đồng phục màu lam nhạt nhàng khoan khoái, làm cho nàng trở nên nghịch ngợm đáng , phù hợp mười sáu tuổi niên kỉ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :