1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công xuyên qua thành Thiên kim thủ phú - Hoa Vô Tâm (259 chương- Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 151: Hãm hại và phản kháng (17)



      hành lang dài cửu khúc ở phía trước, thoáng bóng dáng màu xanh nhạt, lo lắng nhìn quanh về hướng bên này. Tống Chỉ Thi thoáng thấy bóng dáng người đó đôi môi lại thầm rộ lên nụ cười quỷ dị.

      Nhìn vào thần sắc xinh đẹp quyến rũ của Long Khuynh , Tống Chỉ Thi đột nhiên phen ôm chầm lấy , làn môi hồng gắt gao áp sát lên bờ môi mỏng đỏ như máu của .

      Ánh mắt nàng trong phút chốc đó ràng thoáng qua tia lạnh lẽo.

      Qua lúc, thấy Long Khuynh chút nào giãy giụa, nàng nhíu mày khó hiểu nhìn về phía , thấy môi gợi lên ý cười thèm đếm xỉa tới: "Màn hãm hại và phản kháng này, cho dù có trình diễn bao nhiêu lần nữa, người thua cuộc cuối cùng vẫn là ngươi."

      Khi nàng còn chưa phản ứng kịp cánh tay bị người nào đó hung hăng kéo ra, quay mặt nhìn sang chính là sắc mặt tối đen của Đông Phương Tường.

      Dưới hỉ phục đỏ thẫm, gương mặt ôn nhuận lúc này đen đến có thể sánh với đít nồi.

      Tống Chỉ Thi trong khắc sợ hãi rất muốn thét lên, nhưng ngoài chịu đựng ánh mắt lạnh lẽo của Đông Phương Tường ra, thể làm gì khác.

      Long Khuynh nhếch lên khóe môi mỏng nở nụ cười, khuôn mặt diễm tuyệt bởi vì nụ cười này mà càng thêm mê hoặc lòng người, mê ly xinh đẹp tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể câu hồn phách con người. Sau đó, lấy tay xoa xoa ở bờ môi mọng đỏ, ôm lấy Bân Hoa công chúa chạy tới, rồi bước đầu cũng quay lại.

      khắc đó, trong đầu nghĩ đến lại chính là người con ửng hồng đôi gò má cùng đôi môi nóng rực vào cái đêm diễm sắc mê ly lần ấy.

      làn môi đó có cảm giác ấm nóng, loáng thoáng như vẫn còn lưu lại cái giây phút đó.

      Vốn nên ở đại sảnh yến tiệc đãi khách, nhưng Đông Phương Tường lúc này lại xuất ở đây với sắc mặt tức giận.

      gương mặt ôn nhuận kia, giờ phút này vô cùng tàn bạo hung ác.

      Tống Chỉ Thi có chút kinh hoàng, muốn điều gì nhưng nhìn thấy tàn bạo hung ác trong thần sắc của Đông Phương Tường cuối cùng ngậm miệng lời.

      Mặc kệ là Nguyệt Trì Lạc hay là Long Khuynh , màn hãm hại và phản kháng này, người thua cuộc cuối cùng chỉ có Tống Chỉ Thi nàng!

      Giữa ồn ào náo nhiệt trong đại sảnh, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, kèm theo vô số ánh mắt sửng sốt thể tin, Đông Phương Tuyết bế Nguyệt Trì Lạc bước ra khỏi cửa chính phủ đệ thái tử.

      xe ngựa toàn bộ rèm che đều dùng màu xanh lam để trang trí, giống hệt như lần đầu tiên Nguyệt Trì Lạc nhìn thấy ở cổng hoàng cung.

      Mãi đến lúc lên xe ngựa rồi, hai người đều nhất định duy trì trầm mặc.

      Xe ngựa chạy rất nhanh, Tiêu Mặc đuổi theo ở bên ngoài thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng roi thúc ngựa.

    2. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 152: Hạnh phúc của nàng ta phụ trách (1)



      Đông Phương Tuyết mím môi, lời nào.

      Nguyệt Trì Lạc khép hờ mắt, cũng có dự định phá vỡ trầm mặc này.

      Cho đến lúc Nguyệt Trì Lạc mơ mơ màng màng sắp ngủ, lúc này mới nghe được giọng Đông Phương Tuyết.

      Tay đặt ở trán nàng, nàng nghe được thở dài, : "Lạc nhi, sau này đừng có nghịch ngợm như vậy nữa."

      Nghe lời này của , Nguyệt Trì Lạc biết biết.

      biết Tống Chỉ Thi muốn hãm hại nàng, còn biết kết quả là nàng hãm hại ngược lại Tống Chỉ Thi.

      ra là, cái gì cũng biết.

      Nàng mà, thông minh như Tứ Vương Gia, sao có thể nhìn ra chút mưu nhặt đó!

      Như vậy, trầm mặc của , là vì Nguyệt Trì Lạc nàng, hay là vì Tống Chỉ Thi?

      Nàng nghĩ ra, cũng muốn đoán mò tâm tư của , như vậy rất mệt mỏi.

      " trách ta sao? A Tuyết là trách ta hãm hại nàng sao?" Hàng lông mi vừa dài vừa đậm run run, Nguyệt Trì Lạc mở to mắt nhìn , ánh mắt hờ hững, Đông Phương Tuyết gần như cảm nhận được ánh mắt nàng để ở người mình.

      "Nàng ?" tựa như cười, tựa như nhếch miệng, cũng đối mặt trả lời.

      Nguyệt Trì Lạc phát , nàng thấy ghét cái loại điệu bộ chết tiệt này của .

      "Ta muốn nghe ngươi ." Nàng chịu khuất phục nhìn thẳng vào mắt .

      bất đắc dĩ thở dài, vò vò tóc mai của nàng, vẻ mặt dịu dàng: "Nếu vì thế mà bị thương, đáng, Lạc nhi của ta, ta mong muốn nàng chịu bất kỳ thương tổn nào."

      Ta mong muốn nàng chịu bất kỳ thương tổn nào.

      Biểu cảm của vô cùng ôn nhu, giọng của vô cùng nhàng.

      Chỉ có mấy chữ như vậy, câu bình thường nhất trong cuộc sống của vợ chồng.

      Nhưng cũng chính vì câu đó, đánh tan tất cả lo lắng và phiền não trong lòng Nguyệt Trì Lạc.

      "A Tuyết, A Tuyết của ta, A Tuyết của A Lạc." Nàng để gươn mặt vùi sâu vào trong ngực , gò má có chút ẩm ướt.

      Nàng muốn thét to lên, nàng muốn , A Dạ, mình tìm được hạnh phúc mình muốn, vì vậy cậu nhất định cũng phải hạnh phúc.

      A Dạ A Dạ, mình muốn gọi mình A Lạc, giống như cậu gọi mình vậy.

    3. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 153: Hạnh phúc của nàng ta phụ trách (2)



      A Dạ A Dạ, mình muốn gọi mình A Lạc, giống như cậu gọi mình vậy.

      Bởi vì câu A Lạc của cậu từng là toàn bộ hạnh phúc của mình.

      Hôm nay, mình , cũng hy vọng có thể giống cậu gọi mình tiếng A Lạc.

      Như vậy, hạnh phúc của mình hoàn hảo tốt đẹp hơn!

      Đông Phương Tuyết vỗ nhè sống lưng nàng, trấn an nàng giống như an ủi đứa trẻ.

      Thần sắc mặt có chút mệt mỏi, khóe miệng lại nhàng vểnh lên, vẽ ra độ cong ôn nhu.

      Bầu khí trong xe ngựa rất ấm áp, hai người cũng đành lòng phá tan loại ấm áp này.

      Nguyệt Trì Lạc đầu tóc bù xù cọ cọ ở trong ngực Đông Phương Tuyết, rất lâu nàng mới mở miệng chuyện nhưng giọng có chút khàn khàn.

      Nàng : "A Tuyết, ta muốn suy đoán tâm tư của ngươi, ta sợ khi bắt đầu thể dừng lại, vì vậy ta mới khủng hoảng mới lo sợ, ngộ nhỡ có ngày ta đoán đúng, phải làm thế nào?"

      Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ mông lung, cắn chặt môi dưới, nàng hỏi : Phải làm thế nào!

      Phải làm thế nào. . . .Phải làm thế nào. . . .

      nhìn nàng, trong đôi mắt sâu thẳm đều là ánh sáng nhàn nhạt. Trong giây phút đó, tim liền đột nhiên mềm nhũn.

      Cảm giác có luồng nhiệt ấm nóng vung vén vào trong tim, cả người đều ấm áp.

      Cảm giác nhu hòa mềm mại xông đầy cả trái tim , mũi bỗng nhiên cay cay.

      Ôm nàng chặt, khoảnh khắc đó, cả đời này từ trước đến nay cũng chưa từng có loại cảm giác thỏa mãn như vậy.

      Cả đời này, Đông Phương Tuyết tuyệt vứt bỏ nàng.

      Vĩnh viễn vĩnh viễn. . . . . .

      ______________________

      Mọi người trong Tứ vương phủ đều biết, Vương Gia cực kỳ sủng ái Vương phi.

      Hận thể đều mang đến những gì tốt đẹp nhất cho Vương phi tiêu khiển.

      Chỉ cần Vương phi muốn, Vương Gia nhất định thỏa mãn nàng.

      Đông Phương Tuyết sủng ái Nguyệt Trì Lạc, điểm này thể nghi ngờ, bất kỳ ai trong Vương phủ cũng hiểu .

      Thập Thất cũng hiểu , Thập Thất lại càng nắm được tâm tư của Nguyệt Trì Lạc dành cho Đông Phương Tuyết.

      Mượn bức tranh này để !

      Trước giờ chủ tử vẽ những gì mà mình thích, thỉnh thoảng có vẽ Huyền Chi Thất, đó cũng là vì nàng thích .

      Nhưng chủ tử tại, suốt cả ngày vẽ phải là Huyền Chi Thất, phải là người con xinh đẹp nhưng ăn mặc kỳ quái.

    4. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 154: Hạnh phúc của nàng ta phụ trách (3)



      Nhưng chủ tử tại, suốt cả ngày vẽ phải là Huyền Chi Thất, phải là người con xinh đẹp nhưng ăn mặc kỳ quái.

      Vương phi bây giờ, từ xuống dưới, từ trái sang phải đều chỉ vẽ Tứ Vương Gia.

      Vì vậy Thập Thất kết luận, chủ tử nhà mình bị rơi vào tay giặc rồi!

      Rơi vào trong thế tấn công ôn nhu nhưng cường hãn của Vương Gia.

      Tuy nhiên, kể ra hằng ngày thể nhìn thấy Tiêu Dao Công Tử ở tranh vẽ, cũng có chút nho tiếc nuối.

      Nhưng mà đối với việc Vương Gia che chở cho Vương phi, Thập Thất là vui mừng khi mọi chuyện tốt đẹp, tối thiểu cần lo lắng đời sống sau này phải ở sống cảnh ăn xin đường, hơn nữa thân là nha hoàn cận thân của Vương phi, Thập Thất cáo mượn oai hùm*, cuộc sống đó khỏi phải càng thêm ung dung tự tại rồi. (ví với dựa vào địa vị người khác)

      Thập Thất híp mắt, bưng thuốc bổ ngóng nhìn về phía chủ tử mình.

      Ánh mặt trời ấm xuất chiếu xuống rơi vào người nữ tử, cả người đều đắm chìm dưới ánh mặt trời.

      Nàng mặc trường bào kiểu nam, thân áo trắng như tuyết.

      Nàng cẩn thận viết vẽ gì đó ở giấy Tuyên Thành, thần sắc chuyên chú mà điềm đạm.

      Đôi mắt sáng rực như ngọc lưu ly híp lại nữa, khóe miệng cong cong thỉnh thoảng nhếch lên đường cong , giống như con mèo con lười biếng.

      khuôn mặt nhắn xinh đẹp bởi vì đường cong đó mà nở ra lúm đồng tiền nhợt nhạt.

      Nhìn thấy chủ tử lo buồn như thế, Thập Thất rất vui sướng nở nụ cười.

      Nàng bưng chén thuốc có phần do dự, có nên tới quấy rầy nàng hay .

      Thế nhưng, Nguyệt Trì Lạc mở miệng trước nàng bước: "Đứng sững sờ ở đó làm gì, còn mau tới đây."

      Nàng ấy có nhìn nàng, nhưng lại phát ra nàng.

      Thập Thất buồn bực nghĩ, gò má chủ tử cũng có mọc mắt à!

      "Uống hết ." Cầm chén thuốc đưa tới, Thập Thất chu môi lên, sắc mặt vô cùng ngây thơ.

      Nước thuốc màu đen chợt nhoáng lên lay động, nhưng có tràn ra ngoài chút nào.

      Nguyệt Trì Lạc nhìn chén thuốc, đôi lông mày thanh tú cau lại.

      Đó là thuốc giải ‘Ôn Nhu’, biết Đông Phương Tuyết từ đâu biết được nàng trúng ‘Ôn Nhu’.

      Đến bây giờ, cùng loại với thuốc giải nửa độc thế này, Nguyệt Trì Lạc may mắn mỗi ngày đều được uống.

      Chẳng lẽ cuộc sống về sau của nàng đều phải sử dụng những thứ thuốc này?

      Nguyệt Trì Lạc nhăn mũi, hơi uống cạn sạch thuốc trong chén.

      Thuốc này tuy đắng, nhưng nàng hề có chút do dự mà uống cạn.

      Chỉ vì, đó là của A Tuyết cho.

      muốn nàng lệ thuộc vào , nếu nàng hạ quyết tâm đem hết thảy của mình giao cho xử lý.

    5. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 155: Hạnh phúc của nàng ta phụ trách (4)



      muốn nàng lệ thuộc vào , nếu nàng hạ quyết tâm đem hết thảy của mình giao cho xử lý

      giữ lại chút sức nào, toàn tâm tin cậy!

      Thấy chủ tử uống sạch chén thuốc, Thập Thất nhận lại chén. Sau cùng, ánh mắt nàng chuyển tới bức họa bản vẽ.

      căn bản là hoàn thành, mà người tranh này phải ai khác, chính là Vương Gia phong hoa tuyệt đại.

      Bối cảnh là thuyền hoa ở giữa sông, Đông Phương Tuyết thân áo trắng như tuyết cầm kiếm, có thích khách đánh lén từ phía sau, ánh mắt lành lạnh, tay trở kiếm đâm vào ngay tim thích khách, máu tươi liền phún ra ngoài thế nhưng chút cũng dính lên người .

      Mỗi nét bút bức họa, mỗi chi tiết đều trông rất sống động.

      Có thể thấy được, chủ tử là dùng tâm tư tình cảm từng nét bút để vẽ ra bức họa này.

      Thập Thất có chút bất mãn, thầm bĩu môi, vì sao lúc chủ tử vẽ Đệ Nhất Công Tử có chuyên tâm như thế?

      kỳ quái, Thập Thất rất thích Huyền Chi Thất, lại hề để tâm chút nào với Đông Phương Tuyết.

      Có lần Nguyệt Trì Lạc hỏi nàng: Dáng dấp A Tuyết ràng nhìn đẹp mắt hơn Huyền Chi Thất, vì sao ngươi thích?

      Dáng vẻ nghiêm trang, Thập Thất trả lời: Ta thích chính là con người Đệ Nhất Công Tử, có liên quan đến bề ngoài của !

      Nguyệt Trì Lạc nghe trả lời như vậy, thầm nghĩ câu ‘nàng toát mồ hôi’ ! !

      Thử hỏi, nàng ta ngoại trừ biết dáng vẻ bên ngoài của Huyền Chi Thất ra, có hiểu thấu đáo về con người ?

      Huyền Chi Thất là ai? Đó là Đệ Nhất Công Tử Đế Đô tay ăn chơi nổi tiếng nhất nước Đông Phương!

      xuất thân cao quý, dung mạo tuấn mỹ, tài trí Diễm Tuyệt Thiên Hạ.

      trái ôm phải ấp, nhưng có thể xử lý tốt quan hệ nội bộ cân bằng vô cùng thỏa đáng.

      Hồng nhan tri kỷ của đầy khắp thiên hạ, nhưng sống giữa vạn bụi hoa thế mà mảnh lá cũng dính vào người.

      cao hứng, trong nháy mắt có thể làm cho tên ăn xin ven đường biến thành phát tài giàu có.

      cũng sợ hoàng quyền, dĩ nhiên, cũng khiêu khích với hoàng quyền.

      Tóm lại, người này, rất phức tạp!

      ★★

      Năm tháng yên tĩnh tốt lành, cuộc sống bình an yên ổn.

      Thời gian nữa tháng trôi qua như nước chảy, cuộc sống Nguyệt Trì Lạc có gì đặc biệt, cũng lười biếng lờ đờ như trước kia.

      Ăn no rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, có điều thời gian ngủ nhiều hơn.

      Người nhìn ra có chỗ nào bất thường, chỉ có sắc mặt trắng hơn vài phần so với trước kia, cả ngày mệt mỏi cảm thấy có tinh thần.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :