1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công xuyên qua thành Thiên kim thủ phú - Hoa Vô Tâm (259 chương- Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 126: Nạp tiểu thiếp cho ngươi (1)


      Trước sân Lục Viên có đặt tảng đá lớn hình người, Nguyệt Trì Lạc lúc có chuyện gì làm thích nhất ngồi ở đó phơi nắng và đọc sách. Thần thái như tất cả mọi chuyện đều liên quan đến mình, giống như lại trở về cuộc sống khi ở Nguyệt phủ, ngăn cách với thế giới bên ngoài.

      Bên trái lối vào có cái ao, trong ao trồng loại hoa sen từ bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, vào mùa Hạ khi ánh mặt trời chiếu vào trong ao, thỉnh thoảng như còn có thể nhìn thấy được ngân quang phản chiếu ngược lại. Phía sau Lục Viên trồng bụi trúc, đột nhiên liếc mắt nhìn sang, non xanh nước biếc đúng là như có cảm giác lánh xa thế tục.

      Những ngày gần đây, Thập Thất mơ hồ cảm thấy được nguy cơ lại tới.

      Theo lời hạ nhân Vương phủ truyền ra, Vương phi cả gan làm loạn chỉ vào mũi chất vấn Vương Gia, vì vậy mà chọc giận Vương Gia, cho nên tại Vương Gia đối với Vương phi cực kỳ lạnh nhạt.

      Còn có người , trong lòng Vương phi ngưỡng mộ Tiêu Dao Công Tử phạm vào ‘Thất xuất chi điều’, bất trinh với Vương Gia, vì vậy Vương Gia mới lạnh nhạt Vương phi.

      lạnh nhạt này, nghe đây là điềm báo bị thất sủng.

      Thập Thất chỉ cảm thấy nguy cơ đến, còn có cảm giác ổn, bởi vì việc lần này dường như còn lớn hơn tưởng tượng.

      Đây rốt cuộc là vì sao chứ? vậy mọi người bên dưới còn đến dòm ngó. . . . . .

      Nơi ngã rẽ Lục Viên, Nguyệt Trì Lạc tới trước mặt, từ xa nhìn đến, thấy gương mặt trẻ con phúng phính của nàng gợi lên ý cười tủm tỉm, khóe mắt cong cong, lúm đồng tiền nhợt nhạt, dáng vẻ tươi cười đó xinh đẹp tựa như đóa hoa nở rộ, nhưng in vào trong ánh mắt đó được hai phần.

      Thập Thất thầm nghĩ: Có cái gì đó thích hợp nha, thông thường nàng mà cười như đóa hoa có độc là gây ra chuyện thể tưởng tượng nổi, chậc chậc. . . . . .

      theo ở phía sau nàng, chính là hai vị Quốc Sắc Thiên Hương, nhịp chân bước lắc lư lay động, đích là đại mỹ nhân.

      Thập Thất nghiêng tai lắng nghe, mơ hồ còn nghe được giọng lười biếng của chủ tử truyền đến.

      "Ta mua các ngươi từ Yên Vũ lâu về, về sau các ngươi chính là người của ta. Chính xác mà , từ nay về sau các ngươi là người của Vương Gia, sau này khi hầu hạ Vương Gia, bản thân các ngươi nên có chừng mực, biết đâu khi Vương Gia cao hứng, vị trí trắc phi này cũng phải là có thể."

      Hai tay Nguyệt Trì Lạc chắp ở phía sau, bước chân nhàng khoan thai tới hướng Lục Viên, ý cười mặt thâm sâu, nụ cười đó so với trong đêm tối còn mị hơn tinh mấy phần.

    2. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 127: Nạp Tiểu thiếp cho ngươi (2)



      Hai vị Quốc Sắc Thiên Hương phối hợp theo nhịp bước của nàng, nghe xong lời này, thần sắc mặt vui mừng khôn xiết, làm thế nào cũng thể che giấu.

      Tứ Vương Gia Quyền Khuynh Thiên Hạ Diễm tuyệt Tứ Hải nha, những nữ tử trăng hoa như các nàng ai khát vọng được gặp lần?

      Mà nay, cho các nàng biết, về sau sắp có cơ hội hầu hạ Vương Gia, làm sao có thể kích động? Làm sao có thể vui mừng?

      Chỉ là, hai nàng tuy là nữ tử trăng hoa, nhưng cũng phải người có đầu óc, vì vậy ít nghi ngờ với nữ tử trước mặt.

      Vị Vương phi này tự mình nạp thiếp cho phu quân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, huống chi người nọ còn là Tứ Vương Gia.

      Chẳng lẽ, hai người hẹn mà cùng quan sát Nguyệt Trì Lạc . . . . . .

      Nữ tử này thoạt nhìn thân thể nhắn yếu ớt, chẳng lẽ nàng thỏa mãn nổi dục vọng của Vương Gia, nhưng lại muốn để Vương Gia trách nàng lòng dạ hẹp hòi, cho nên mới chủ động nạp thiếp giúp Vương Gia?

      Nghĩ tới đây, hai vị Quốc Sắc Thiên Hương cười mỉm : "Thiếp thân nhất định hầu hạ Vương Gia tốt."

      Nguyệt Trì Lạc nghe vậy, hài lòng cười.

      Cuối cùng, nhướng lên lông mày, cười như cười câu: "Vương Gia thích người thông minh lanh lợi, công phu giường các ngươi ổn chứ, khỏi cần tìm người đến chỉ bảo sao?"

      Hai vị mỹ nữ liếc mắt nhìn nhau cái, thần thái trong mắt tràn đầy tự tin: "Nhóm thiếp thân nhất định khiến Vương Gia hài lòng."

      Nhìn xem, mà mặt đỏ hơi thở gấp.

      Nguyệt Trì Lạc lại cười tiếng: "Vậy tốt. . . . . ."

      Nghe thế, Thập Thất phi thường phẫn hận, ai xem, đầu óc chủ tử nàng suy nghĩ gì vậy?

      phải sáng sớm ra ngoài chuyến sao? Sao lại dẫn về hai vị mỹ nhân Quốc Sắc Thiên Hương chứ?

      Hơn nữa, nàng lại còn chủ động thu nhận mỹ nhân nạp thiếp giúp Vương Gia, có người thê tử nào như nàng vậy ?

      Chẳng lẽ sợ Vương Gia bỏ nàng sao?

      Gia đình bình thường, chứng kiến phu quân nhà mình thu nhận mỹ nhân nạp thiếp, có ai mà khóc lóc náo loạn?

      Coi như ngoài mặt khóc làm khó, nhưng sau lưng phải ngầm vụng trộm đấu đá ta sống ngươi chết, tranh giành ghen ghét lẫn nhau? Nàng ngược lại hoan hô. . . . . .

    3. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 128: Nạp Tiểu thiếp cho ngươi (3)



      Thập Thất giận cứ giận, nhưng chỉ có thể giận ở trong lòng, ai bảo nàng tại đối với vị chủ tử này của mình chỉ dám giận mà dám ?

      Trước kia đúng là có chút can đảm, nhưng từ khi ở điện Kim Phượng hiểu biết thủ đoạn của nàng, Thập Thất bớt phóng túng rất nhiều, nàng cũng muốn bị chủ tử mình ám toán, bằng chết như thế nào còn chưa biết.

      "Thập Thất, giúp ta gọi Cao tổng quản đến Lục Viên chuyến."

      Thập Thất còn ngây ngẩn, Nguyệt Trì Lạc dẫn theo hai Quốc Sắc Thiên Hương tới.

      Nhìn thấy Thập Thất bất động, Nguyệt Trì Lạc quơ quơ tay ở trước mặt nàng, thấy nàng vẫn chưa có phản ứng, dứt khoát phen nhéo lên mặt nàng: "Ngươi choáng váng rồi sao, ở đây sững sờ cái gì?"

      Thập Thất hồi phục tinh thần, kèm theo bộ mặt tức giận trừng mắt nhìn nàng: "Ta ." Tiểu nha đầu chịu khuất phục.

      "Sao vậy hả?" Vẻ mặt Nguyệt Trì Lạc nghi ngờ, tiểu nha đầu lại phát thần kinh gì đây?

      "Ta , muốn tự người !" Thập Thất vẫn phẫn hận nhìn chằm chằm nàng, thần sắc mặt càng thêm quật cường.

      Nguyệt Trì Lạc cười híp mắt nhéo nàng cái, mị mắt hơi cong cong, cười : "Ai khi dễ ngươi? ra, chủ tử ngươi dẫn ngươi báo thù."

      Thập Thất bất mãn bĩu môi, phi nàng cái: "Người sợ Vương Gia bỏ người? Có ai mà tự thu nhận mỹ nhân nạp thiếp cho tướng công mình ? Ngộ nhỡ đến lúc đó, nếu như Vương Gia thực người khác bỏ người, người đừng than khóc!"

      ra là như vậy, tiểu nha đầu lo lắng cho chuyện nhà nàng sao?

      Nguyệt Trì Lạc híp mắt, trong ánh mắt nhuốm lên nồng đậm ý cười, nàng chỉ đơn thuần nạp thiếp cho A Tuyết, các ngươi tin ?

      Chậc chậc, ngay cả chính nàng cũng tin được.

      làm khó Thập Thất nữa, Nguyệt Trì Lạc xoay người nhìn hai nha hoàn khác vài câu, hai nha hoàn vội chạy . Chỉ chốc lát sau, hai nha hoàn vừa chạy dẫn theo Cao tổng quản trở lại.

      "Vương phi." Cao tổng quản là lão giả chừng năm mươi tuổi, nghe ở Vương phủ cũng lâu lắm rồi, hơn nữa năng lực tệ. Hơn phân nửa chuyện của Vương phủ đều do quyết định, bọn hạ nhân rất tôn kính , ngay cả Đông Phương Tuyết đối với cũng ân cần nhiều hơn so với người khác.

      Nguyệt Trì Lạc mỉm cười, Cao tổng quản này đúng là quản gia có tâm tư thâm sâu đây.

      Vào lúc này, vị tổng quản hơi khom người với Nguyệt Trì Lạc,: " biết Vương phi cho gọi lão nô tới có chuyện gì?"

    4. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 129: Nạp tiểu thiếp cho ngươi (4)



      Vào lúc này, vị tổng quản hơi khom người với Nguyệt Trì Lạc: " biết Vương phi cho gọi lão nô tới có chuyện gì?" Thái độ kiêu ngạo cũng hèn mọn, có tôn kính như khi đối đãi với Đông Phương Tuyết, nhưng nghe qua cũng có gì ổn.

      Nguyệt Trì Lạc cười tiếng, chỉ chỉ hai vị Quốc Sắc Thiên Hương đứng ở phía sau: "Cũng có chuyện gì, chính là bảo ngươi hôm nay an bài hai người các nàng để Vương gia thị tẩm. Yên nhi, Nhan nhi, đợi lát nữa các ngươi hãy theo Cao tổng quản, an bài cho các ngươi."

      Khi chuyện, Nguyệt Trì Lạc liếc qua hai vị Quốc Sắc Thiên Hương, hai người hiểu ý, hạ thấp người hành lễ: "Nhan nhi, Yên nhi, nhất định nghe theo lời Cao tổng quản, dám sơ suất, hầu hạ Vương Gia tốt."

      Cao tổng quản quẹt quẹt mồ hôi trán, có chút khó xử, : "Vương phi, có lệnh của Vương gia, lão nô khó mà tuân mệnh."

      Vương Gia thích nữ sắc phải chuyện hai ngày, muốn nạp thiếp còn đợi đến hôm nay sao? Cao tổng quản xấu hổ toát mồ hôi!

      Nguyệt Trì Lạc hơi lạnh sắc mặt: "Ngươi cứ là bổn Vương phi an bài, ngươi chỉ cần dẫn các nàng qua là được rồi, chuyện kế tiếp để Vương Gia gặp các nàng rồi xử lý, nếu vừa ý tự đuổi người, vừa ý lưu lại cũng tốt, dù sao cũng có trở ngại gì đến Cao tổng quản ngươi, hơn nữa, nếu thực xảy ra chuyện vẫn còn có bổn Vương phi chịu trách nhiệm cho ngươi!"

      Cao tổng quản còn muốn điều gì, khi thấy thái độ Nguyệt Trì Lạc cứng rắn như thế, ngược lại chợt nghĩ nàng cũng có đạo lý. Lập tức nghĩ thêm nhiều nữa dẫn theo hai vị Quốc Sắc Thiên Hương rời .

      "Nô tỳ đúng thể hiểu nổi Vương phi!" Thập Thất tức giận trừng mắt nhìn nàng, rồi cũng xoay người rời .

      Nàng có chút phát hỏa, cách làm của chủ tử, nàng hiểu được, thể hiểu được!

      Giờ khắc này, Thập Thất thậm chí chuẩn bị sẵn cuốc gói chạy lấy người.

      Nguyệt Trì Lạc nhíu lên mi mắt, nhìn mỹ nữ bước lay động rơi vào trầm tư, giữa trán có chút mờ mịt cùng quật cường, còn có chút nhàn nhạt sầu bi, con ngươi sáng rực như ngọc Lưu Ly, giờ phút này, có ai biết vẻ ảm đạm của nó.

      Quốc Sắc Thiên Hương hoàn toàn xa, rời khỏi tầm mắt Nguyệt Trì Lạc, nàng cũng rất lâu có phục hồi tinh thần, cho đến khi đầu bị gõ cái, lúc này nàng mới mờ mịt ngẩng đầu lên nhìn về phía người tới, cũng chính là Huyền Chi Thất nhiều ngày nay qua lại ở chỗ này.

    5. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 130: Nạp tiểu thiếp cho ngươi (5)



      "Lạc Lạc, ngươi cần gì phải tự làm khổ mình như vậy? Việc này đưa tới tận cửa, cho dù A Tuyết muốn, nhưng chắc chắn vì ngươi mà lưu lại các nàng." Huyền Chi Thất cầm quạt xếp gõ gõ đầu nàng, gương mặt cười như cười, các nàng trong lời chính là hai vị Quốc Sắc Thiên Hương Nguyệt Trì Lạc dẫn về.

      Nguyệt Trì Lạc nhún nhún vai, vẻ mặt sao cả: "Lưu lại hay đó là chuyện của , coi như lưu lại cũng chẳng quan hệ tới ta, còn nữa, người này nếu là ta đưa lên, cũng hy vọng Liễu Hạ Huê."

      Liễu Hạ Huê chừng là vì bất lực, cho nên mới phải làm Liễu Hạ Huê đấy.

      Ai biết được phải? ! !

      Đông Phương Tuyết ở trong mắt Nguyệt Trì Lạc chính là cầm thú, dựa vào gì mong chờ vào vì nàng thủ thân như ngọc? (sao Tuyết nhà ta thế chứ Lạc..thiệt là…)

      "Lạc Lạc, ngươi độ lượng, A Tuyết cưới ngươi đúng là may mắn của . . . . . ." Huyền Chi Thất mỉm cười, lạch phạch mở ra quạt xếp màu trắng, thân tuấn phóng khoáng, lời vốn giễu cợt nhưng bởi ra lại có bất kỳ phần nào châm chọc.

      Đúng vậy à, cưới Nguyệt Trì Lạc nàng, đúng là may mắn của Đông Phương Tuyết ?

      Tiểu thiếp mỹ nhân này, đều vì tuyển chọn rồi đưa tới cửa!

      Nguyệt Trì Lạc liếc mắt nhìn cái, đôi mắt chói lọi như ngọc Lưu Ly cong thành hình trăng lưỡi liềm, phát đoạt lấy cây quạt xếp tay , bày ra bộ dạng phong lưu phóng đãng, cười gượng hai tiếng: "Huyền Chi Thất, ngươi có biết hay , ra ta rất thích ngươi!"

      Nguyệt Trì Lạc nghiêm trang , có ý tứ bỡn cợt, nhưng lời đó lại làm người ta nghe ra cảm xúc.

      Huyền Chi Thất nhướng mí mắt, nhìn dáng vẻ nàng cố tình thoải mái, đôi mắt phượng nhuốm lên nồng đậm vẻ hài hước: "Vậy có muốn suy nghĩ lại hay , làm nữ nhân của ta?"

      ". . . Hả. . . . . ."

      Nguyệt Trì Lạc bị làm cho giựt mình, nhàng trừng mắt nhìn , hoàn toàn im lặng.

      Nàng đúng là thích , nhưng chưa từng nghĩ tới muốn làm nữ nhân của !

      "Lạc Lạc, nếu ngươi làm nữ nhân của ta, cả đời này ta chỉ có thể thuộc về ngươi."

      Huyền Chi Thất đồng thời đến gần nàng hai bước, gần đến nỗi có thể nghe thấy được mùi hương thoang thoảng người nàng, có thể nhìn thấy lỗ chân lông da thịt trắng mịn của nàng, đường nét như thủy tinh điêu khắc, còn có đôi mắt sáng rực như ngọc Lưu Ly, cùng cánh môi hồng mím .

      Huyền Chi Thất khẽ khép mắt, lông mi thon dài như bướm lượn tung cánh bay run run lên, che khuất phóng đãng bất kham trong đôi mắt phượng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :