1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công xuyên qua thành Thiên kim thủ phú - Hoa Vô Tâm (259 chương- Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 111: Công chúa phò mã (6)



      Linh Hoa Thất Sắc, đệ nhất xuân dược, còn có tên là Thất Sắc Xuân, xuất xứ từ Hoàng thất Nam Cung, nhiều năm trước bị Đệ Nhất Thần Thâu trộm ra từ Hoàng thất Nam Cung, từng lưu truyền ở giang hồ thời gian, cuối cùng im hơi lặng tiếng biến mất dấu vết, đến nay có ai thấy qua.

      Nhưng ngờ bây giờ lại dùng người Nguyệt Trì Lạc nàng.

      Hơn nữa, thuốc này cần uống, chỉ cần dính chút như vậy, cho dù có là liệt nữ trinh tiết cũng khiến người trở thành dâm phụ.

      Ngoại trừ giao hoan với nam nhân, có thuốc nào chữa được.

      Chết tiệt!

      Lại còn hạ đệ nhất xuân dược!

      Lúc ở Thiên Cơ Các có lần tình cờ đọc qua trong sách, thấy sách viết rất lợi hại, lúc ấy còn cho là đúng, nhưng chưa từng nghĩ uy lực của thứ này vượt quá xa dự tính của nàng.

      Nguyệt Trì Lạc cắn chặt hàm răng, đầu phảng phất như có gì đó bị hút ra, chỉ cảm thấy lý trí cách bản thân càng lúc càng xa.

      do dự nữa, nàng cầm lên cây trâm cài đâm xuống bắp đùi cái sâu.

      Chỉ chốc lát, máu tươi đỏ thẫm lần lượt theo bắp đùi từ từ chảy xuống, áo lót trắng tinh lập tức bị nhuốm máu đỏ hồng.

      Có vậy mới khiến cho thần trí vẩn đục của Nguyệt Trì Lạc hơi thanh tỉnh chút.

      Giờ phút này, nam nhân cả người trần trụi nằm mặt đất rên rỉ, khó nhịn lăn qua lộn lại, đầu chôn ở trong bóng tối lờ mờ, da thịt cơ thể lan tràn ửng hồng, đôi mắt mê ly tràn đầy dục vọng.

      Dựa vào bản năng từng được răn dạy, giống như dã thú mất lý trí leo bám vào chân Nguyệt Trì Lạc, da thịt nóng rực chạm đến làn da cũng tản ra khí nóng, giống như chìm sâu dưới biển bất ngờ gặp được bè gỗ, theo bản năng càng muốn nhiều hơn. . . . . .

      Nguyệt Trì Lạc thầm nguyền rủa tiếng, hơi sức toàn thân từ từ hóa thành hư ảo, nàng nhấc chân dùng hết sức lực cước hung hăng đá văng ra.

      được khắc tên nam nhân lại lần nữa leo lên người nàng, hai tròng mắt đỏ tươi, tay giam cầm nàng, tay còn chút lý trí xé rách áo trong của nàng.

      Nguyệt Trì Lạc có chút tuyệt vọng, màn đêm bên ngoài tối đen như mực, cung điện cách đó xa cũng như nhau được bao phủ ở trong bóng đêm mờ ảo.

    2. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 112: Công chúa phò mã (7)



      Nửa nửa giả, mông lung nhưng lại ràng.

      Đó là đường chết chỉ có thể vào thể ra, trừ phi từ bên ngoài phá vào, bằng chỉ có thể bị vây chết ở chỗ này.

      Chẳng lẽ, phải thất trinh?

      Nguyệt Trì Lạc khó hiểu có chút buồn cười, là ai độc ác với nàng như thế?

      có thời gian nghĩ quá nhiều, Nguyệt Trì Lạc cầm lên trâm cài dùng lực đâm vào phía sau thân thể tên nam nhân.

      Nam nhân bị đau, sức lực tay buông lỏng, Nguyệt Trì Lạc nhấc lên thân thể vô lực, rút ra cây trâm cài, tiếp tục đâm thêm nhát vào trước ngực , tên nam nhân vô lực thụt lùi lại mấy bước, con ngươi đỏ như máu trong nháy mắt trấn tĩnh, nhưng rồi trong chớp mắt lần nữa chỉ còn lại dục vọng của loài dã thú.

      Nguyệt Trì Lạc thở hổn hển, khắp người càng lúc càng khó chịu, dục vọng tàn phá nàng, nàng lại còn hơi sức để tránh né.

      Nguyệt Trì Lạc muốn nhân lúc mình còn chút thanh tĩnh giết chết tên nam nhân này, nếu mình phải thất trinh mất.

      Nhưng nếu như tên nam nhân này chết, nàng cũng bị dục vọng hành hạ tới chết.

      Cẩn thận suy xét vài lần, Nguyệt Trì Lạc cảm thấy thất trinh là chuyện , mất mạng mới là chuyện lớn.

      Bởi vì trinh tiết so với mạng sống, đáng giá nhắc tới.

      Dù sao nàng cũng xuất giá, còn là cái gì hoàng hoa khuê nữ, hơn nữa nàng thương Đông Phương Tuyết, cũng cần thiết vì thủ trinh, vứt bỏ mạng của mình.

      Nhưng Nguyệt Trì Lạc ngẫm nghĩ lại cảm thấy cam lòng, ràng đây là cái bẫy của người khác tạo ra.

      Mà mình lại hết cách có đường lui, còn phải tạo điều kiện cho người ta bắt gian tại chỗ.

      là, cam lòng mà. . . . . .

      Cuối cùng, trong việc lần này, riêng bản thân Nguyệt Trì Lạc cảm thấy có lỗi nhất chỉ có Đông Phương Tuyết!

      ". . . A. . . Tuyết. . . . . ."

      Nguyệt Trì Lạc vô ý thức nỉ non tiếng, lúc ý thức nàng hoàn toàn rút khỏi cơ thể nam nhân lại lần nữa leo lên người nàng, lần này nàng hoàn toàn buông tha giãy giụa, cũng còn hơi sức để giãy giụa. . . . . . . . . . . .

    3. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 113: Công chúa phò mã (8-)



      Gió đêm lay động, sắc trời dần tối bao phủ cả hoàng cung trong mảnh tối đen.

      Bên hông cửa điện Kim Phượng, nam tử phục tay mà đứng, lẳng lặng nghe bên trong thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ cùng tiếng vang náo loạn, đôi mắt hoa đào mang theo ít mê ly cùng với vẻ mặt nham hiểm, áo choàng màu đỏ cẩn thận tỉ mỉ choàng ở vai, mặc cho gió thổi vung vẫy phiêu dật đung đưa.

      lâu sau, có hắc y nhân từ cửa hông nhanh chóng nhảy vọt ra, trực tiếp chạy về cửa chính phía Đông, nam tử ung dung thản nhiên nhếch nhếch khóe miệng đỏ tươi.

      Trong chốc lát, bóng đen cũng biến mất vào trong màn đêm.

      "Có thích khách. . . . . ."

      "Bắt thích khách. . . . . ."

      Xa xa, có thanh truyền đến.

      Cửa chính phía Đông trong nháy mắt dấy lên nhiều ngọn đuốc, ánh lửa cơ hồ chiếu sáng cả hoàng cung.

      Tiếng bước chân thị vệ đột ngột phá tan yên tĩnh trong hoàng cung, đội ngũ dài từ từ xuất phát về hướng bên này.

      ". . . Qua bên kia lục soát."

      " góc cũng thể bỏ qua."

      Ánh mắt nam tử hung ác nham hiểm thoáng qua vài phần hứng thú, nhìn thị vệ vội vàng chạy tới hướng bên này lục soát, sâu kín thổi hơi.

      Xoay người, do dự nữa, lắc mình vào cửa bên hông.

      Trong phòng, nam tử bị xuân dược khống chế ra sức xé rách áo lót người nữ tử, đôi con ngươi đỏ như máu, mang theo nồng đậm hơi thở dục vọng như loài dã thú mất lý trí.

      Trước ngực của , mặt còn đọng lại vệt máu.

      Giờ phút này, xiêm y nữ tử xốc xếch, cả người mềm mại vô lực xụi lơ mặc cho nam nhân giở trò, áo lót trắng tinh cũng bị nam tử xé rách còn nguyên vẹn, nhưng vẫn còn có thể che đậy thân thể.

      Long Khuynh híp híp đôi mắt hoa đào, tốn chút sức lực nào ngăn lại tên nam tử bị dục vọng thiêu đốt, chưởng xuất ra mười phần khí lực phát vào huyệt thái dương tên nam nhân.

      Cởi xuống áo choàng của mình bao trùm lấy nữ tử, Long Khuynh sâu kín thở dài, nhảy vào trong màn đêm biến mất, giọng truyền đến rồi tiêu tán trong đêm tối, tuyệt đối mang theo chất*.

      "Khuynh , sao có thể lưu lại vết nhơ cho Chủ Thượng chứ!"

      ______________________

      *Lời tác giả: ra ta rất muốn cho A Lạc bị cường bạo ╮( ̄﹏ ̄)╭ (cũng may bà tg này còn chút nhân tính)

      * chất: Từ này mình kg hỉu nghĩa của nó nhưng tra từ điển Trung ý nó là thế này: Sắp đặt ngầm (tốt xấu họa phúc đều bởi trời định, người thể biết được).

    4. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 114: Công chúa phò mã (9)



      Áo choàng màu đỏ, giọng hung ác nham hiểm hơi trầm tĩnh thoảng qua ở trong màn đêm, cuối cùng biến mất giữa hoàng cung.

      Gần như cũng trong nháy mắt, bóng đen lần nữa lại lắc mình tiến vào từ bên hông điện.

      Bóng đen lấy bình sứ người ra đổ xuống chút bột phấn rắc lên thi thể trần trụi, giữa trung ra tràn ngập mùi chua mục rã, cuối cùng bị gió thổi tan lưu chút dấu vết.

      Trong nháy mắt, thi thể đất hóa thành nhiều đốm bột phấn lấm tấm, thậm chí kể cả cục xương cũng còn.

      Nhìn thi thể trần trụi ở dưới dược vật hóa thành bột phấn, bóng đen hài lòng thu hồi bình sứ, xoay người biến mất trong màn đêm trước khi thị vệ đến lục soát.

      Đều người chết như đèn tắt, xem , ai biết con người cứ như vậy biến mất?

      Cuối cùng lưu lại ở điện Kim Phượng, chẳng qua chỉ là đường chết bị người ở bên ngoài tàn phá.

      Lúc này, hoàng cung của nước Đông Phương nhất định là còn bình tĩnh!

      Long Khuynh ôm Nguyệt Trì Lạc đường tung hoành ngang dọc, xúc cảm tay nóng rực có thể phỏng lòng bàn tay, ngay cả gió lớn gào thét cũng thổi tan được loại nhiệt độ này.

      cúi đầu rũ xuống hai mắt, nhìn ở trong lòng mình giãy dụa rên rỉ, da thịt trắng nõn đỏ bừng như son, nàng gắt gao cuộn lại mi mắt thanh tú, đôi môi hồng phấn cắn chặt, mím ra đường cong có vẻ khó chịu cực độ, đôi con ngươi như hai vì sao sáng cộng với đôi mắt quyến rũ như tơ.

      Trong ánh mắt hoa đào hề gợn sóng, cứ nhìn rồi mặc cho nàng gắt gao ôm lấy thắt lưng của mình, dưới chân khắc cũng ngừng, gấp rút lên đường.

      Nguyệt Trì Lạc khốn khổ giãy dụa thân thể trống , đôi tay càng lúc càng gắt gao ôm chặt Long Khuynh , giống như ôm khối băng lớn cảm thấy dễ chịu.

      nhàng thở phào hơi, đôi tay nàng tham lam vuốt ve về phía trước, dùng cơ thể cọ sát lên xuống, khẽ mở mắt ra, vừa đúng nhìn thấy trước mặt mình có quả đào đỏ tươi rất hấp dẫn, chút nghĩ ngợi dùng môi bao phủ lên quả đào đó. (hớ hớ)

      Môi Nguyệt Trì Lạc liên tục gặm cắn lên quả đào, lúc này bản thân cũng giảm bớt phần nào khó chịu.

      Xúc cảm môi quyết liệt khiến Long Khuynh siết chặt cánh tay, ngừng lại chút, đôi mắt hoa đào lạnh lẽo như băng trong khoảnh khắc trở nên thâm trầm.

    5. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 115: Công chúa phò mã (10)



      Ánh mắt trầm mang theo hơi thở tà mị, như hoa Uất Kim Hương* đen nhánh ung dung nở rộ nhưng lộ ra quỷ mị, dung nhan xinh đẹp quỷ dị có hai như như ở trong bóng đêm. Bờ môi lạnh lẽo thoáng ý cười giễu cợt, tựa như hồ ly tu luyện ngàn năm, cái loại quyến rũ từ trong xương cốt thẩm thấu ra tia mê ly đến sa sút tinh thần. (*hoa tu-líp)

      đáp ứng cũng cự tuyệt, mặc cho môi Nguyệt Trì Lạc gặm cắn ở cánh môi tươi đỏ của , răng môi tha thiết hòa quyện vào nhau . . . . . .

      Gió lớn gào thét thổi qua bên tai, cắt ngang gò má tạo nên cảm giác khoan khoái khác, Nguyệt Trì Lạc khó chịu rụt rụt thân thể, hai chân quay ngược lại câu lấy thắt lưng thon gọn của Long Khuynh , đôi tay mảnh khảnh vuốt ve eo , kiều nóng nảy tìm kiếm đai lưng.

      Nhưng. . . . . . Trước khi nàng tìm được đai lưng, Long Khuynh nhàng tránh ra tách nàng rời khỏi người, răng môi nhanh chóng tách rời, Nguyệt Trì Lạc rốt cuộc nhịn được khổ sở khóc ra tiếng.

      Nước mắt cuồn cuộn từ gò má chảy xuống, Nguyệt Trì Lạc khó chịu, khóc lóc, đau đớn, co giật. . . .

      Con ngươi đỏ hồng sáng rực như ngọc lưu ly, hàng mi dài cong vút còn vương giọt nước mắt trong suốt, hai mắt bình tĩnh nhìn bầu trời đêm, con ngươi tăm tối dần dần trở nên tinh khiết cùng với tinh quyến rũ vừa vặn kết hợp thêm phần câu hồn mê ly.

      Long Khuynh nhíu nhíu đầu lông mày, gia tăng tốc độ bay , chờ được vận dụng khinh công đến mức tối đa.

      Lần nữa dừng lại đặt mình ở trong phủ Tứ Vương Gia.

      đường trở ngại tiến vào Lục viên, Long Khuynh đầu tiên nhìn thấy chính là thiếu niên đứng ở cạnh hồ sen, đèn đuốc lờ mờ bao phủ quanh thân , mạ lên cho vầng sáng nhàn nhạt.

      Bóng dáng đó, cũng như nhiều năm trước, độc hiu quạnh.

      Nghe được tiếng vang cửa mở, từ từ, chậm rãi nghiêng đầu lại.

      Đầu tiên là từng đường nét của hình dáng, hàng mi dài xoắn cong, kế đến là tuấn nhan có hai, đôi con ngươi màu tro lạnh ôn nhuận, khi nhìn thấy Nguyệt Trì Lạc tay Long Khuynh , trong phút chốc xương cốt lạnh như băng, như lưỡi kiếm sắc bén đâm người đả thương người.

      "Chuyện gì xảy ra?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :