1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công xuyên qua thành Thiên kim thủ phú - Hoa Vô Tâm (259 chương- Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 94: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 10



      Đến khi thấy được cảnh tượng bên trong, Nguyệt Trì Lạc gần như lập tức ngừng lại hô hấp.

      vì điều gì khác, chỉ là cảnh tượng bên trong này quá đẹp, đến nỗi Nguyệt Trì Lạc cũng có chút dám quấy rầy, sợ kinh ngạc người nọ.

      Thiếu niên toàn thân đều màu trắng, cả người như xương lười biếng tựa vào ngọc thạch, thân thể nghiêng lệch, áo choàng màu trắng có chút xốc xếch nhưng lại đẹp mắt đến đáng ghét. người để quyển sách được mở ra phân nửa, gió lay động thổi làm cho trang sách lật qua lật lại đung đưa trái phải.

      hơi khép mí mắt ngủ, hàng mi dài uốn cong như bướm lượn, đôi môi mỏng nhếch lên tựa như hoa Đào, dẫn ra độ cong hấp dẫn.

      Mặt trời chiều ngã về phía Tây, ánh sáng rực rỡ chiếu vào đường nét như bạch ngọc của , mạ lên sắc thái chói mắt khiến trở nên thuần khiết trong suốt.

      Mà nốt Chu Sa ở giữa trán lại giúp cho tăng thêm phần quyến rũ xinh đẹp như hoa túc.

      người , cũng như Nguyệt Trì Lạc từng qua.

      Có lạnh của rét lạnh, nóng của nóng rực, hai loại khí chất hòa hợp với nhau, nhưng làm ảnh hưởng đến dung mạo kinh hãi thế tục của .

      Dáng vẻ xinh đẹp này làm cho người ta kinh ngạc à.

      Nguyệt Trì Lạc khẽ nhếch miệng, nở ra chút ý cười nhạt ấm áp.

      Nhợt nhạt gần như khiến người phát được, nhưng vẫn thể bỏ qua.

      Nàng nhìn chằm chằm, nhìn đến khi thấy hơi nhíu lại mi mắt như tranh vẽ, sau đó từ từ mở mắt ra.

      Vẫn là đôi con ngươi màu tro lạnh, đôi con ngươi đó đầu tiên là có chút mờ mịt rồi chuyển thành sâu hun hút như vũ trụ mênh mông thấy đáy, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể hút con người vào trong đó, ánh sáng đầy trời đều chiếu ngược vào trong đôi mắt của .

      đời này, cũng có thần sắc đôi mắt nào xinh đẹp hơn của .

    2. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 95: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 11



      Rất lâu, rất lâu về sau, Nguyệt Trì Lạc cũng còn nhớ rất từng đường nét bộ dáng của khi đó.

      Diện mạo như vẽ, giọng lười nhác, động tác thờ ơ, khóe miệng hơi hơi nhếch.

      "Ngươi về rồi à."

      Nàng nghe hỏi như vậy, giọng hời hợt cùng cười khẽ, ngữ điệu thong thả mà dịu dàng.

      Nguyệt Trì Lạc giật mình, giống như có loại ảo giác thời gian chảy ngược.

      thời đại rất xa khác, mỗi khi nàng ra ngoài trở về nhà, đều nhìn thấy A Dạ đứng ở cửa nhìn nàng, nở nụ cười xán lạn nhất, hô lên: Cậu về rồi à!

      Nàng lúc đó xúc động đến muốn xông lên hung hăng ôm lấy A Dạ, hận thể đem những gì tốt đẹp nhất đời này đều đưa hết cho nàng.

      Cậu về rồi à. . . . . . Cậu về rồi à. . . . . . . . . . . .

      Những lời này, cứ vang vọng vang vọng ở trong đầu nàng lâu.

      hề dễ dàng nhớ tới, nhưng cũng hề quên được.

      Mỗi khi được người khác vừa nhắc tới, trong đầu kịp thời ngăn chặn.

      Phảng phất như có lông vũ nhàng rơi xuống vô tình quét ngang lồng ngực, loại cảm giác đó, mềm mại mà đau đớn.

      "Ừ, ta trở về."

      Nàng nhếch lên khóe miệng, đáp lại Đông Phương Tuyết nụ cười có thể so với ánh mặt trời còn xác lạn hơn, nụ cười đó rực rỡ đến chói mắt.

      Khóe mắt cong cong tràn đầy ý cười, đó là nụ cười đẹp nhất đời này, trong sáng có bất kỳ tạp chất nào.

    3. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 96: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 12



      chứa đựng bất kỳ thứ gì, đôi mắt kia như trải qua lễ rửa tội, khiến người đều tự chủ mà nhu hòa, chỉ sợ đủ tôn trọng nàng.

      "A Tuyết, ta nghe Cao tổng quản ngươi có chuyện tìm ta?" Nguyệt Trì Lạc nghi ngờ nhìn nháy mắt mấy cái, nàng giờ phút này chính là cái bộ dạng hết ăn lại nằm, Nhị tiểu thư giả ăn rồi chờ chết, chứ phải là đệ tử toàn thân chém giết của Thiên Cơ Các.

      Trong phút chốc Đông Phương Tuyết cảm thấy tim đập mạnh và loạn nhịp, con ngươi như mực nháy mắt nổi lên cảm xúc có chút khác thường, nhưng trong nháy mắt thu lại tất cả.

      rũ xuống hàng mi dài, đôi môi mỏng khẽ mấp máy, "Hoàng hậu mời Chỉ Thi ở điện Kim Phượng chờ ngươi. Lạc nhi, ngươi ?"

      ngừng lại chút, rồi ngẩng đầu lên, trong đôi mắt màu tro lạnh mang theo ánh sáng lung linh kỳ ảo: " muốn đừng ."

      Nguyệt Trì Lạc vô cùng kinh ngạc nhướng cao đầu lông mày, nàng có thể cảm giác được nam tử này là tình trưng cầu ý kiến của nàng, nếu như nàng , làm khó nàng.

      Nhưng mà. . ."Ta ."

      Nguyệt Trì Lạc ý vị sâu xa cười tiếng, nếu người ta tuyên bố chỉ đích danh nàng , nàng có lý do gì .

      Huống chi, lần này còn cố ý lôi kéo hoàng hậu vào, nếu nàng , ngày sau chừng hoàng hậu còn phán nàng về cái tội coi ai ra gì.

      Hơn nữa Tống Chỉ Thi nha, nàng đúng là muốn nhìn chút, nữ nhân đó phản kích như thế nào.

      Binh đến tướng đỡ, nước tới đất ngăn, vậy nàng sợ gì?

      Đông Phương Tuyết liếc nàng cái, cũng dây dưa: "Được, ta bảo người chuẩn bị."

      "Tốt." Nguyệt Trì Lạc cười, mi mắt cong cong, có điều còn là cái loại cười ngây ngô nữa, mặc dù vẫn trong sáng hồn nhiên nhưng chung quy vẫn có thứ gì đó bao phủ lên.

    4. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 97: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 13



      Nàng cười rất tự nhiên, Đông Phương Tuyết bước qua tới trước mặt nàng.

      vươn ngón tay nổi khớp xương, dịu dàng giúp nàng sửa sang lại vài sợi tóc rơi ở trước trán.

      Ngón tay của lạnh lẽo, nhưng động tác lại rất ôn nhu.

      Giây phút đó, Nguyệt Trì Lạc ngẩng đầu nhìn đăm đăm chớp mắt.

      Khóe miệng của gợi lên nụ cười yếu ớt, ánh mắt ôn nhuận như mặc ngọc, dường như muốn nhấn chìm Nguyệt Trì Lạc vào trong đó.

      , "Lạc nhi, có chuyện gì."

      Giọng nhàng như vậy, ôn nhu như vậy, giống như giữa tình nhân ngọt ngào nỉ non chuyện với nhau.

      có việc gì, cho nên Nguyệt Trì Lạc tin .

      Thay đổi y phục thỏa đáng, Nguyệt Trì Lạc dẫn theo Thập Thất ngồi xe ngựa Tứ vương phủ đường bị cản trở chạy đến cửa Đông Nam.

      Thị vệ giữ cửa trông thấy xe ngựa của Tứ vương phủ liền trực tiếp cho qua, Nguyệt Trì Lạc giống như lần đầu tiên tới nơi này, hết ngó Đông đến ngó Tây.

      Đãi ngộ thế này, đúng là mỗi người khác nhau.

      Lúc tới điện Kim Phượng gần đến giờ Tuất (7-9h tối), dọc theo đường đèn đuốc sáng trưng.

      Có cung nữ riêng biệt dẫn đường ở phía trước, Nguyệt Trì Lạc giọng dặn dò Thập Thất mấy câu, tự chỉnh đốn lại biểu cảm mặt rồi sải bước tiến vào đại điện Kim Phượng.

      Trong điện Kim Phượng, hoàng hậu ngồi cao cao ghế Phượng, Tống Chỉ Thi ngồi gần ở trước mặt hoàng hậu. Hai người vừa uống trà vừa trò chuyện gì đó, ngồi ở phía dưới là mấy vị Tần phi ngày thường có quan hệ rất thân thiết với hoàng hậu.

      Nguyệt Trì Lạc dùng khóe mắt thoáng liếc vòng đại điện, chứng kiến mọi người nhìn nàng bằng vẻ mặt thờ ơ lạnh lùng, nàng cười lạnh dẫn theo Thập Thất khom người xuống thỉnh an hoàng hậu.

      "Hoàng hậu nương nương Thiên tuế."

    5. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 98: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 14



      tiếng truyền ra, trong đại điện mọi người vẫn tiếp tục giọng trò chuyện, đối với lời vấn an của Nguyệt Trì Lạc hoàn toàn màng đếm xỉa.

      Cho rằng nhìn nàng, nàng biện pháp sao, lần này Mã Uy còn chưa biết ai cho ai đâu.

      Nguyệt Trì Lạc nhếch miệng lạnh lùng cười tiếng, thêm lời, nàng đứng thẳng người dậy, kéo theo Thập Thất lập tức bỏ ra bên ngoài.

      chưa được hai bước, liền nghe thấy thanh Tống Chỉ Thi vang lên trong đại điện: "Chậm ."

      Khác nhau với đơn độc của Nguyệt Trì Lạc chính là, khi Tống Chỉ Thi truyền đến hai chữ này, đại điện vốn còn có chút tiếng vang, trong thoáng lập tức yên tĩnh như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

      Nguyệt Trì Lạc thờ ơ lạnh lùng tiếp tục ra ngoài, quỷ mới biết nàng kêu ai chậm , còn chỉ tên họ nàng tại sao phải chậm lại.

      "Nhị tiểu thư Nguyệt gia, xin dừng bước." Tống Chỉ Thi nhíu lên mi mắt tinh xảo, mặn nhạt mở miệng lần nữa.

      Nguyệt Trì Lạc nghe vậy dừng bước, hơi nghiêng đầu sang lạnh nhạt liếc nàng cái, "Thái tử phi e rằng hồ đồ rồi? Trì Lạc gả cho Tứ Vương Gia lâu như vậy, nghĩ tới thái tử phi thu thập tin tức đúng là chậm trễ ít, ngay cả việc lớn như vậy cũng biết."

      Gần như thể nhìn ra tia ảo não thoáng mặt Tống Chỉ Thi, nhưng trong nháy mắt thu hồi lại: "Thân thể Bổn cung nhiều ngày nay khỏe, nên đúng là nhất thời hồ đồ rồi."

      "Ồ. . . . . ."

      Nguyệt Trì Lạc bừng tỉnh hiểu ra chớp mắt vài cái, sau khi trầm ngâm lại tiếp tục lên tiếng, giọng trong trẻo tinh khiết cứ như hài đồng: "Thân thể khỏe? Là phát sốt sao? Ta nghe A Tuyết sốt cao tới mức độ nhất định là cháy hỏng đầu óc đó."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :