1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công xuyên qua thành Thiên kim thủ phú - Hoa Vô Tâm (259 chương- Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 84: Là ai đào mộ 6



      Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng nhìn, cánh môi hồng như hoa đài còn mang theo ý cười u ám lạnh lẽo như băng, nàng đồng tình bọn họ, cũng e ngại giết bọn họ, nếu chính bọn bọn sợ chết đưa tới cửa, đừng trách nàng lòng dạ độc ác.

      Giết người sao? Nàng thân mình, sợ uy hiếp sợ sát hại, có gì phải e ngại?

      Nhưng có chút bi thống chính là, xem ra giữ được phần tâm ý của ông nội!

      Ông nội dụng tâm lương khổ như vậy muốn cho nàng thoát ra, hôm nay bị phá hủy.

      Nhưng ông nội người cũng biết, nếu như dọn sạch phiền toái, vậy khả năng người chết kế tiếp chính là con.

      Máu bắn tung tóe phất phới rơi xuống nở rộ dưới chân, gió rét lạnh đánh vào người, thổi thân máu tanh chém giết, Nguyệt Trì Lạc thu hồi nhuyễn kiếm, trong lòng chợt ảm đạm.

      "Lạc Lạc, ngươi sao chứ?" Lam Hồ lau chùi xong vết máu trường kiếm, nhìn đôi mắt nàng có chút trống rỗng khổ sở, nhịn được tới vỗ vỗ vai nàng.

      Nguyệt Trì Lạc rũ xuống hàng mi, thu lại tinh thần, khi ngẩng đầu lên, con ngươi mảnh lạnh nhạt như có chuyện gì liên quan đến mình: " sao, đào mộ này có tác dụng gì? Sư huynh, thi thể người nọ xem ra còn phải làm phiền ngươi tìm về."

      Mộ viên mảnh hỗn độn, phần cánh tay bị chặt đứt tùy ý cũng có thể nhìn thấy được, vùng đất cũng bị máu tươi nhiễm đỏ, khắp nơi tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm.

      Quan tài bảng đen rỗng tuếch trống bị bại lộ ở ngoài trời, tựa như châm chọc bọn họ ngay cả người chết cũng giữ được.

      Đôi mắt đen của Lam Hồ nhịn được thoáng qua vài tia nghịch tức, híp lại hai mắt chứa đầy u.

      Nhắc tới cũng đáng giận, bản thân lại thể để cho sư phụ nhập thổ vi an, chết rồi cũng được nửa khắc bình yên.

      Mộ này, rốt cuộc là ai đào đây ? ! !

      Haiz, sâu kín thở dài, hai người bắt đầu lục lọi người hắc y nhân, hy vọng có thể tìm được chút đầu mối người bọn họ. Kết quả, đương nhiên cần nhiều lời.

      Lục soát khắp người bọn họ, cũng chỉ có hai chỗ bí mật được che giấu, ngoài ra tìm thêm được manh mối nào khác.

      Rốt cuộc là kẻ nào đây, kết cấu cả giọt nước cũng lọt như thế.

    2. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 85: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 1



      Nguyệt Trì Lạc chỉ chau mày bắt đầu suy tư, người nọ tuyệt vô cớ bị giết, như vậy nguyên nhân giết là gì?

      Hôm nay những hắc y nhân này mai phục ở mộ địa, rất ràng là có ý định muốn mưu sát, hoặc là muốn diệt khẩu hết những người biết gì đó về nơi này.

      Như vậy, những việc này là như thế nào? Vì sao giết người? Trả thù ư?

      Thoạt nhìn phải, loại bỏ báo thù, càng có khả năng là tình sát! (giết hại vì tình)

      Vậy , muốn đạt được cái gì, hay là Thiên Cơ Các có thứ gì đó mà người thể thấy?

      Trong đầu như có gì đó từ từ sáng tỏ, Nguyệt Trì Lạc chỉ rùng mình cái, chút nghĩ ngợi đuổi theo tóm lấy thứ gì đó vừa chợt lóe, ngay sau đó, nàng run run bờ môi, từ trong kẽ răng lạnh lùng vặn ra mấy chữ: "Phượng Hoàng lệnh, Phượng Hoàng lệnh của thành Phượng Hoàng!"

      Giọng lạnh lẽo trong bóng đêm càng thêm thâm trầm, khiến người ta hàn mà cảm thấy lạnh như băng.

      Mắt phượng hẹp dài của Lam Hồ sáng lên, mặt nạ thiết màu đen như bao phủ trong băng sương đông lạnh, cúi đầu mở miệng, thanh thấp mà nhạt: "Năm xưa sư phụ đưa Phượng Hoàng lệnh cho ta, bảo ta khi nào ngươi thành thân giao lại cho ngươi. Ly Lạc tìm được Phượng Hoàng lệnh người sư phụ cho nên nổi lên sát tâm, sau đó bị ta giết chết. Chưa từng nghĩ. . . . . . Phượng Hoàng lệnh này cuối cùng làm hại cả Thiên Cơ Các. . . . . ."

      "Phượng Hoàng lệnh này cho ta có tác dụng gì, có thể xóa chuyện làm với ta sao? Hôm nay chết, cũng là chết đúng chỗ!"

      Vì sao phải cho nàng? Là vì áy náy sao?

      Tổn thương gây ra, áy náy có ích gì? Độc này cũng có cách!

      Nguyệt Trì Lạc thầm cắn răng, trong lòng phẫn hận thôi.

      "Lạc Lạc. . . . . . Bây giờ ông ấy chết, ngươi hận nữa có thể làm thế nào?" Lam Hồ thở dài, hơi sức người trong nháy mắt giống như đều bị rút sạch, khiến kiềm được lung lay thân thể.

      "Hận sao? Ta biết. . . . . ."

      Nguyệt Trì Lạc tự giễu cười cười, hôm nay chết rồi, hận như thế nào?

      Chẳng qua vì bản thân cảm thấy thống khổ nên tìm lý do mà thôi.

    3. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 86: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 2



      Thiên hạ đều biết, thành Phượng Hoàng chỉ vâng lệnh theo Phượng Hoàng lệnh, cho dù là Hoàng đế cũng truyền lệnh được.

      Thành Phượng Hoàng có ba mươi vạn thiết kỵ đại quân chỉ nhận Phượng Hoàng lệnh nhận người. Thế , những người này là vì Phượng Hoàng lệnh mà đến sao?

      Tình thế Đế Đô khẩn cấp, thái tử cùng Đông Phương Tuyết tranh đấu gay gắt.

      Như vậy chỉ cần lấy được Phượng Hoàng lệnh là có thêm 30 vạn thiết kỵ quân, mà 30 vạn thiết kỵ quân này mặc kệ là thái tử hay Đông Phương Tuyết cũng hoặc là bất kỳ bên nào lấy được, đều như hổ thêm cánh, bất luận là đoạt đích hay là tranh vị đều có dự bị riêng.

      Ly Lạc cũng vì lấy được Phượng Hoàng lệnh mới nổi lên sát tâm.

      Nếu chiếm được, cứ giết hết những người đến chiếm Phượng Hoàng lệnh, như vậy ai cũng có được.

      Hay cho mưu kế nhất tiễn song điêu, lòng dạ cũng độc ác à!

      Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng mím mím bờ môi, ánh mắt chợt thoáng qua tia sắc bén.

      biết cái chết của Binh Bộ Thượng Thư Triển đại nhân cùng với chuyện này có liên quan hay ? Cũng có thể là cùng người làm.

      Như vậy Ly Lạc là người của ai đây? Đông Phương Tuyết? Thái tử? Hay là những người khác?

      Chỉ cần người của Thiên Cơ Các chết sạch , ngày nào đó những người này lộ ra dấu vết.

      Mặc kệ là ai, những người diệt Thiên Cơ Các ta, tất cả đều phải chết! !

      Nguyệt Trì Lạc phát , khi nàng hoài nghi đến Đông Phương Tuyết, bản thân hề có tia rung động.

      Có lẽ vốn cũng nên như thế, vốn chỉ là ngoài ý muốn mà cưới, vốn chỉ là cuộc hôn nhân có tình .

      cần thiết vướng bận, cũng cần dùng tâm.

      " thôi, ngươi cũng mệt mỏi rồi, đêm nay hãy nghỉ ngơi ở chỗ này đêm." Lắc lắc đầu, Lam Hồ vung vạt áo, ý bảo Nguyệt Trì Lạc đuổi theo mình.

      Nguyệt Trì Lạc cũng nhiều lời, nhìn thấy sắc trời còn sớm, sáng sớm ngày mai đuổi theo vẫn còn chưa kịp, huống chi tại nàng cũng có chút mệt mỏi.

      Ánh mắt cuối cùng quét đến lăng mộ, bước chân Nguyệt Trì Lạc ngừng chút, có phần hiểu nhíu mày, vì sao có thêm ngôi mộ?

    4. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 87: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 3

      Ở phía sau phần mộ người đó, tại sao vô cớ xuất thêm phần mộ nữa?

      Nhìn Lam Hồ xa ở phía trước, tim Nguyệt Trì Lạc nhảy thình thịch vài cái.

      Ngay sau đó, có suy nghĩ nhiều, nàng nhanh chóng lấy ra chiếc khăn tay người, trông như khác để rơi ở mộ viên, sau đó khuôn mặt lạnh lùng cong lên nở nụ cười.

      Chiếc khăn tay đó là của phi tử hoàng thất chuyên dụng, lưu lại chút manh mối cho bọn họ, cũng lưu lại cho chính mình.

      Tiên hạ thủ vi cường hậu hạ thủ tao ương*, mình thể mê muội bị động.

      (* Ra tay trước chiếm được lợi thế, ra tay sau ắt gặp phải tai ương)

      Phượng Hoàng lệnh ở trong tay nàng, đến lúc đó từ chiếc khăn tay này điều tra ra, tin tưởng cũng mất bao lâu.

      Nàng là chờ mong nha!

      Cuối cùng lưu lại ở mộ viên ngoại trừ bóng lưng vô tình lạnh lẽo của nàng, chỉ còn chiếc khăn tay thêu hình hoa mai.

      Chiếc khăn tay bằng tơ lụa bóng loáng nhàng rơi vào thi thể, phảng phất như chiếc lá còn chút sức sống nào.

      Khi Nguyệt Trì Lạc tới cửa lớn, nhìn thấy Lam Hồ đứng ở ngưỡng cửa đưa lưng về phía nàng nhưng vào, chỉ đứng bình thản như thế, thân thể cứng ngắc nhúc nhích.

      Nguyệt Trì Lạc cảm thấy kỳ quái bước tới, vươn tay đẩy ra cánh cửa khác, sau đó ngây ngốc tại chỗ.

      "Sư huynh, ngươi đừng đau khổ nữa."

      biết làm sao thở dài tiếng, Nguyệt Trì Lạc cau mày : "Người tại cũng chết, lưu lại những thứ này cũng có ý nghĩa gì, cứ như vậy mãi sao?"

      Chết cũng chết, giữ lại những thứ này có ý nghĩa gì chứ?

      Nàng trước giờ lưu luyến những thứ có giá trị, mê muội quyến luyến chỉ tự làm khổ mình.

      Mặc dù nàng thể quên , nhưng hề dễ dàng nhớ tới.

      Lam Hồ phục hồi tinh thần lại, nhìn đại viện tử bị người san thành bình địa nữa nhanh chóng bước ra ngoài.

      "Ta có khổ sở, ta chỉ là nhớ lại." nhàn nhạt mở miệng, giọng nồng đậm cảm xúc cùng mệt mỏi.

      "Năm đó ta năm tuổi, cũng vào buổi tối như thế này, nhặt ta về đây. Ngươi biết đâu, lúc cúi đầu xuống nhìn ta, ta cảm thấy mình như được nhìn thấy thần tiên. cứ thế kiêu ngạo đứng trước mặt ta hỏi ta có nguyện ý theo hay , ta lúc ấy hình như là chút do dự mà gật đầu. . . . . ."

    5. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 88: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 4



      "Sau đó, ta bái làm sư, vẻ mặt vẫn luôn lạnh nhạt như thế, bao giờ lời gì quan tâm người khác. Về sau nữa, ta xuất sư xuống núi, cả năm cũng hiếm khi tới lần. Ta nghĩ mãi ra, người kiêu ngạo cường đại như thế, làm sao. . . Có thể. . . . . ."

      đến phần sau, thanh thấp mang theo ngẹn ngào, trong lời còn có nhàn nhạt đau thương tiêu trừ được.

      Nguyệt Trì Lạc lại cúi đầu nở nụ cười, người nọ cường đại, nhưng cường đại thế nào?

      Nhìn xem, chết mà ngay cả phần mộ cũng có.

      Kiềm chế kích động muốn biến Thiên Cơ Các thành tro bụi, Nguyệt Trì Lạc kiên quyết lôi kéo Lam Hồ xuống núi.

      Nếu phải bận tâm đến chuyện tiếp theo còn chưa giải quyết, nàng muốn làm cho nơi này trở thành vùng biển lửa.

      Xuống núi, Nguyệt Trì Lạc phải quay về Đế Đô, còn Lam Hồ phải tìm thi thể của người kia, nên hai người cũng cùng chung đường.

      "Lạc Lạc, Tứ vương phi có dễ làm đâu, ngươi phải tự mình cẩn thận." Lam Hồ lạnh nhạt , thanh bình phục còn tia phập phồng, mắt phượng hẹp dài ngược lại nhiều hơn vài phần phóng đãng kềm chế được, Nguyệt Trì Lạc nhìn kỹ cũng thành chút ý.

      Nguyệt Trì Lạc nhíu mày, gật đầu: "Ta biết."

      "Vậy. . . . . . Ta trước, có chuyện ta liên lạc với ngươi." Lam Hồ có chút nỡ vuốt vuốt mái tóc Nguyệt Trì Lạc, nhưng cuối cùng thêm gì, phi thân cái nhàng bay về hướng Tây Nam.

      "Bảo trọng."

      Nhìn bóng lưng xa, Nguyệt Trì Lạc lặng lẽ phun ra hai chữ.

      Nhìn nhìn sắc trời, còn hai canh giờ nữa là trời sáng, nàng cũng nên trở về rồi.

      Vận khí khinh công, Nguyệt Trì Lạc khắc cũng trì hoãn phi thân về phương hướng Đế Đô.

      Nàng biết, sau khi nàng lâu, có bóng người từ hướng Tây Nam nhàng bay tới, sau đó, theo phương hướng của nàng từ từ dùng khinh công chạy .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :