1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công xuyên qua thành Thiên kim thủ phú - Hoa Vô Tâm (259 chương- Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 79: Là ai đào mộ 1



      Đêm xuống, trăng tàn như câu, bóng đêm như mực.

      Bầu trời u lộ ra màu đen quỷ dị, đèn đóm trong Nguyệt phủ vẫn như thường lệ.

      Hai bóng đen cùng với bóng đêm gần như hòa thành thể, dùng tốc độ sét đánh kịp bưng tai bay vọt ra khỏi từ Nguyệt phủ, chỉ chốc lát liền biến mất trong bóng đêm dày đặc.

      Nguyệt Trì Lạc mặc thân trang phục hắc y, vải dệt co rúc bó sát ôm gọn thân thể xinh xắn của nàng, lộ ra vài phần lồi lõm hấp dẫn.

      mặt nàng phủ tấm vải đen, chỉ lộ ra đôi sao sáng lóng lánh như ngọc lưu ly, sâu trong con ngươi tản mát ra hơi thở lạnh lùng, như muốn làm cho người ta tự giác nhượng bộ lui binh.

      Nguyệt Trì Lạc lúc này cùng với bộ dạng lười biếng ngây ngô thường ngày, hình như là khác xa ngàn dặm.

      Có lẽ là do thói quen, chỉ cần mỗi lần vừa động võ, nàng hầu như đều tự chủ xây lên cho mình tường rào cao rồi tự vây mình vào trong bức tường đó, nàng muốn mở ra người ngoài vào được.

      Nhiều năm như thế thành thói quen, có lẽ hề thay đổi.

      Cho dù xuyên qua ngàn năm, thứ đó xâm nhập vào tận xương tủy, bao giờ lãng quên, mỗi lần chỉ cần vừa nhắc tới, đều nhàng đau nhói.

      Sau đó bất đắc dĩ cẩn thận phòng bị từng người bên cạnh.

      Vận chuyển khinh công bay vọt giữa trung, chăm chú đuổi theo bóng người phía trước, lời lạnh nhạt như băng của Nguyệt Trì Lạc truyền đến bên tai Lam Hồ, vô cùng có khí khái.

      "Sư huynh, Ly Lạc rốt cuộc là ai?"

      Lam Hồ chẳng những hơi bị ngẩn ra, trăng non tỏa xuống mặt nạ thiết màu đen phát ra ánh sáng đẹp đẽ mà tĩnh mịch. nhíu nhíu lông mày, nghiêng mặt qua để nhìn người con lạnh lùng dưới ánh trăng, mắt phượng hẹp dài từ từ nheo lại, vẽ ra chút phong thái tài hoa tuyệt thế điên đảo chúng sinh.

      "Là nữ nhân." nhàn nhạt đáp, ánh mắt như dòng nước chút tia sóng nào.

    2. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 80: Là ai đào mộ 2



      "Sư huynh, chúng ta thể cứ mãi sống trong quá khứ, quá khứ dù sao cũng có ngày trở thành hồi ức. Mà tương lai, chúng ta mới là cần phải đối mặt!" muốn nhìn bộ dạng lạnh lẽo như băng này của , Nguyệt Trì Lạc nhịn được có phần nổi đóa.

      "Ta biết người nọ chết khiến ngươi rất khổ sở, nhưng Ly Lạc phải cũng bị ngươi giết sao? Nếu nàng ở dưới suối vàng biết được, cũng muốn ngươi tự ngược đãi bản thân như vậy." Nguyệt Trì Lạc lạnh nhạt .

      Trước kia sư huynh biết dùng ánh mắt sâu thẳm như vậy nhìn nàng, trước kia chỗ sâu trong mắt sư huynh luôn luôn ôn nhu động lòng người.

      Mà bây giờ, ràng là người nhưng cảm giác lại khác nhau trời vực giống như hai nguời.

      Lam Hồ trầm ngâm chuyện, nhưng trong mắt phượng lại càng thêm u, càng làm cho người ta đoán ra nghĩ cái gì.

      Nguyệt Trì Lạc phải là người thức thời, thấy muốn thêm nhiều về vấn đề này, nhìn thấy dao động mặt trái tim tự nhiên cũng thấy đau.

      Thở dài, Nguyệt Trì Lạc dứt khoát thêm nữa, chỉ lòng vận khởi khinh công chạy .

      ra lúc nàng khuyên giải người khác, cũng cảm thấy mình khác gì mấy!

      Nhiều năm như vậy nàng cũng có biện pháp loại bỏ quá khứ, hôm nay có tư cách gì người khác?

      Mà thôi. . . . . . ngày nào đó theo thời gian mà biến mất. . . . . .

      Gió lớn gào thét thổi qua bên tai, quất vào da thịt làm đau buốt, dù sao cũng có nội công che chở nên cũng cảm thấy khó chịu.

      Đại khái sau hai canh giờ, hai người đến được Thiên Cơ Các.

      Nguyệt Trì Lạc nhìn cảnh vật trước mặt, bỗng có gì đó thoáng qua trong mắt.

      Mơ hồ vẫn giống như mấy năm trước, có điều giờ đây nhìn đến hiểu sao lại hiu quạnh thê lương nhiều hơn.

      Có lẽ là do bóng đêm quá dày đặc, Nguyệt Trì Lạc phát mình có phần thấy mọi thứ trước mắt.

    3. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 81: Là ai đào mộ 3



      Tại sao? Mọi thứ trước mắt vốn tràn trề sống động, trong chớp mắt lại tan hoang vắng vẻ đến thế?

      Thời gian ba năm, dài dài ngắn ngắn, hóa ra có số thứ có thể thay đổi trong khoảnh khắc.

      Từ biệt mấy năm đột nhiên quay đầu lại, người lẫn vật sớm còn như xưa.

      Trước mắt, cửa chính Phong Sương đổ nát, trong đêm tối bị gió thổi dấy lên thanh chi nha, hai người đều trầm mặc, bên tai tiếng ve kêu ngừng vang lên càng làm tăng thêm vài phần đau thương buồn bã.

      " thôi!"

      liếc mắt nhìn thêm cái, nghĩ về những hồi ức qua, Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng xoay người thẳng về phía mộ viên.

      Tiếng bước chân rất đột ngột phá lệ màn đêm tràn đầy yên tĩnh, hai đốm mặt sáng lấp lánh như vì sao, trông càng thêm rực rỡ.

      Trong khí, có tiếng thở dài sâu kín của ai truyền đến.

      Nghe tiếng bước chân dần dần xa, Lam Hồ giật giật khóe miệng, nở ra nụ cười chua sót.

      cứ bình tĩnh đứng như vậy, ngẩng đầu nhìn mọi thứ rất quen thuộc nhưng lại vô cùng xa lạ.

      Ánh sáng trong hai mắt thâm sâu vẫn lưu chuyển như cũ, chỉ là ít vài phần lạnh nhạt lại thêm vài phần bất kham.

      Vào lúc tim đập mạnh loạn nhịp, nghe được mùi máu tươi nhàn nhạt cùng tiếng vang đao kiếm giao chiến truyền đến từ mộ viên.

      Trong lòng khẽ động, mắt phượng hẹp dài trong nháy máy thoáng qua vài phần nghịch khí, trong khoảnh khắc tức giận bùng nổ như bầu trời dậy sóng.

      Thân thể theo lòng chuyển động, lúc Lam Hồ vọt đến mộ viên nhìn thấy vài tên áo đen bao vây xung quanh trước sau tập kích Nguyệt Trì Lạc, mà phần mộ mới chôn cất trong lăng mộ bị đào rỗng, lúc này rỗng tuếch bại lộ ở ngoài trời!

      Trong lòng tràn ngập tức giận, liên tiếp cào xé tim , là ai? Là ai đào mộ. . . . . .

      chút do dự, ra tay quyết tuyệt, ám khí như hoa chuẩn xác bắn vọt về phía hắc y nhân.

      Ám khí đến đâu, từng tên hắc y nhân ngã xuống rồi lại có tốp khác lao tới, hơn nữa đều là người có võ công cấp cao.

      Nguyệt Trì Lạc tay cầm nhuyễn kiếm vận khởi nội công, thân hình mạnh mẽ như con Báo di chuyển giữa đám hắc y nhân, đến chỗ nào là chỗ đó mảnh tàn sát khốc liệt.

    4. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 82: Là ai đào mộ 4



      Mỗi chiêu thức của hắc y nhân đều cực kỳ tàn nhẫn, Nguyệt Trì Lạc lại càng mạnh hơn, dưới phẫn nộ mỗi chiêu của Lam Hồ cũng tàng sát khí.

      Mỗi chiêu Nguyệt Trì Lạc xuất ra, mỗi cách thức đều là tuyệt chiêu trí mạng.

      Chỉ vì thứ nàng học được, đều là thủ đoạn chiêu đổi mạng.

      Nửa trước đời ở thế giới khác, nàng là đặc công được huấn luyện chính là tuyệt sát!

      Nửa đời sau, nàng ở nơi đây, chỉ muốn yên ổn sống qua ngày, nhưng phiền toái cứ nối tiếp nhau đến ngừng.

      Nếu muốn bị phiền toái đeo bám, nếu tránh khỏi, cách duy nhất chính là biến mình thành lưỡi dao giết hết tất cả phiền phức tiếp cận mình.

      Ở tình huống này, phải ngươi chết cũng là ta vong, hai bên đều có lý do xuống tay lưu tình!

      Trong khoảng thời gian ngắn, chỉ nghe thấy tiếng đao kiếm va chạm nhau cùng tiếng thống khổ kêu rên truyền đến giữa bóng đêm đen như mực.

      Nữ tử áo đen vung thanh kiếm sáng trắng như tuyết, thân hắc y tinh chế gần như muốn cùng bóng đêm hòa thành thể.

      Ánh mắt nàng lạnh như băng, sâu trong đôi mắt là lạnh lẽo đến vô tình và khắc nghiệt, giống như ác quỷ đến từ địa ngục cắn nuốt tất cả mạng sống con người!

      Giờ khắc này, nàng theo sau Lam Hồ xinh đẹp như hoa túc nở rộ, hấp dẫn đến trí mạng.

      Khi đó, Nguyệt Trì Lạc muốn tiến lên hỏi câu: Ngươi có lúc nào ta hay ?

      Nhưng, những thứ này đều là để sau.

      Lúc này, Nguyệt Trì Lạc ra tay như điện, phủ đầu kiếm ngay giữa tim hắc y nhân, hắc y nhân bị đá ngả lăn dưới chân chợt xoay tròn phi thân bay lên.

      Hắc y nhân bị đâm trúng trợn trừng hai mắt, đôi tay gắt gao lôi kéo mũi kiếm, máu tươi theo khe hở ngón tay trượt xuống thanh kiếm sáng như tuyết, Nguyệt Trì Lạc xoay ngược lại cản được kiếm này, trong khoảnh khoắc dừng lại đó, hắc y nhân phía bên trái lao đến, trường kiếm lạnh băng trong tay như rắn uốn lượn bám vào phía sau lưng Nguyệt Trì Lạc. . . . . .

      Mắt thấy trước có Sói sau có Hổ, Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng trợn mắt, kiếm quét ngang chặt đứt hai tay y nhân liều chết lôi kéo mũi kiếm, xoay người thu hồi kiếm dùng tốc độ sét đánh kịp bưng tai phi thân lướt qua hắc y nhân.

    5. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 83: Là ai đào mộ 5



      Tong phút chốc, chỉ thấy được phần còn lại của cánh tay bị đứt bay tán loạn trung, Nguyệt Trì Lạc tiếp tục bạt kiếm, máu tươi nồng đậm vung vẫy toàn thân, cũng may là mặc áo đen hơn nữa còn ở trong bóng đêm nên cũng nhìn thấy gì, nhưng mùi máu tươi ở chóp mũi càng ngày càng nồng.

      Mắt thấy Nguyệt Trì Lạc giết chóc đầy máu tươi, toàn thân dưới tản ra hơi thở tử vong khắc nghiệt, mà Lam Hồ càng đánh càng hăng, nhưng dáng vẻ tư thế vẫn ưu nhã thong dong.

      Giống như giữa vạn bụi hoa, mảnh lá cũng chạm được vào người.

      Giữa nhất tĩnh nhất động, sinh mạng tay cứ như vậy thương tiếc mất .

      Hoặc có lẽ hai mươi năm sau bọn họ vẫn tiếp tục là hán tử, nhưng giờ phút này cảm thấy sợ hãi cái loại tử vong đến gần cắn nuốt bọn họ.

      ai mà sợ chết, toàn bộ ngôn ngữ ở trước mặt tử vong đều trở thành yếu ớt vô lực.

      Trong lòng biết cứ tiếp tục chiến đấu như vậy cũng phải là cách, vả lại người bên mình so với công lực đối thủ hơn kém nhau trời vực, hắc y nhân định cắn răng cái lén làm ám hiệu, nhưng trong khoảnh khắc thế tới vô cùng dũng mãnh khiến hắc y nhân phải rút lui.

      Nguyệt Trì Lạc và Lam Hồ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt cả hai đều thấy được ăn ý cùng ý cười.

      Phi thân cái, hai người đều rơi vào chỗ, mà nơi đó đúng như bọn họ mong muốn, tay vẽ loạn ám khí cực độc chuẩn xác từ hai hướng, đồng thời vung ra sức lực lớn tốc độ cực nhanh chuẩn xác hướng đến huyệt đạo khiến cho hắc y nhân cắn lưỡi.

      Chỉ thoáng, chứng kiến ngàn vạn ánh sáng chói chang lóe ra giữa trong bóng đêm, ám khí như hoa lê, như mưa to xuyên thủng khắp nơi đại huyệt từ phía sau hắc y.

      Nguyệt Trì Lạc nhíu lại đôi mày thanh tú, trong hai mắt chớp lóe vạn khí phách hàn băng thay đổi.

      Nàng cầm nhuyễn kiếm trong tay xông về phía tên hắc y nhân cuối cùng định trốn tránh chạy , trước mắt hắc y nhân có ám khí phía sau có truy binh, người né tránh kịp, mũi kiếm vô tình toàn bộ hòa nhập vào từ phía sau , máu tươi đầm đìa phơi đầy đất.

      Khủng hoảng đối với cái chết, khiến tự chủ trừng lớn ánh mắt còn tiêu cự, nhưng lại được lời nào, máu tươi đỏ thẫm nơi khóe miệng uyển chuyển chảy xuống. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :