1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công xuyên qua thành Thiên kim thủ phú - Hoa Vô Tâm (259 chương- Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 54: Đêm động phòng hoa chúc 3



      "Mặt nạ?" Nguyệt Trì Lạc nháy nháy mắt hai cái, lại nốc cạn chung rượu mạnh: "Mặt nạ à, mặt nạ gì? Ngươi cho rằng ta cũng như ngươi cả ngày mang mặt nạ giả cười sao? Haizz. . . Ngươi mệt mỏi ?"

      "Chỉ cần phạm đến ta, ta à, vẫn luôn là như vậy, cũng vẫn chỉ muốn như vậy."

      "Gả cho ngươi, từ đầu đến cuối đều phải do ta nguyện ý, nếu như gả cho ngươi, Nguyệt gia chung quy cũng có đất để ta dung thân. Ngươi cho rằng, ta như vậy, có quyền được chọn sao?"

      Nàng nhìn , ánh mắt thản nhiên, sâu trong con ngươi để lộ ra chút độc, nhìn kỹ vào sâu hơn nữa cũng là bi thương cùng nồng đậm âu sầu.

      Nhợt nhạt đau thương, như lơ đãng phóng vào, hợp với đôi con ngươi mang theo men say càng thêm vài phần thê lương rung động, nhưng mà nàng thế này, có loại cảm giác nhu nhược nên lời, chỉ khiến người ta cứ muốn che chở, tự tay vuốt lên hàng mi nhíu thành chữ Xuyên của nàng.

      khắc hoảng hốt, Đông Phương Tuyết sinh ra tia ảo giác, nữ tử trước mắt, chỉ là tiểu thư khuê các đơn giản bình thường.

      Mặc dù thân bản lãnh hơn người, nhưng dù gì cũng chỉ là nữ tử bình thường.

      Như vậy mình cần gì phải vạch trần phần ngụy trang đó của nàng, ai cũng có bí mật chôn giấu ở trong lòng, bản thân chẵng lẽ phải sao?

      Nghĩ như vậy, Đông Phương Tuyết bình thường trở lại, nhưng mà ngực lại hơi có chút đau.

      Loại đau này, bắt đầu từ tối nay liên lục theo .

      Hôm nay, trong buổi tiệc cưới của mình, nhìn thấy nữ tử mình nhất bên cạnh hoàng huynh mình, lời chúc phúc với , gương mặt tinh xảo tôn quý xinh đẹp đến mức gì sánh được.

      Đẹp như vậy, từng như hoa túc vây quanh .

      cười, uống xong rượu tân khách kính, trong lòng cũng là bi thương vô hạn. . . . . .

      Giống như có cái gì đó vò nát tim mình, trong nháy mắt phá thành mảnh .

      Nếu đây là giấc mộng, vậy bao giờ muốn tỉnh.

      Mỗi lần sắp làm được đến cùng lại phải cưỡng bách chính mình thanh tỉnh, vài lần sau đó, lại tiếp tục giấc mộng vẫn chưa thành này.

      Ngày qua ngày, năm qua năm, vẫn luôn trải qua như thế.

    2. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 55: Đêm động phòng hoa chúc 4



      Nhưng mà hôm nay, hoàn toàn làm cho giấc mộng này tan rã, vào lúc nàng chúc phúc , cười cũng vì vậy mà phá thành từng mảnh , sụp đổ. . . . . .

      Qua đêm nay, còn hao tổn tinh thần cho người nên hao tổn tinh thần nữa, dù sao, cũng ai nợ ai.

      Có thể làm, làm, cũng chỉ có thể làm được như thế.

      Trong ngơ ngẩn, khóe miệng nàng thoáng qua tia cười lạnh, khi nhìn lại ấy chỉ là dáng vẻ mang theo ý cười mông lung ngà ngà say.

      Thân thể lung lay có chút ổn định, nàng lại cười khúc khích hỏi ngược lại : "Đông Phương Tuyết, ngươi cảm thấy ta có quyền lựa chọn sao?"

      Khi chuyện, đánh tiếng nấc cục đầy hơi rượu.

      "Đủ rồi." có chút vui nhíu mày, môi mỏng gợi cảm mím lại chặt.

      "Thế nào? Đây chính là tức giận sao?" Chút này chịu nổi sao, trong lòng Nguyệt Trì Lạc liên tục cười lạnh.

      Đông Phương Tuyết lướt qua tới gần nàng, cầm lên bầu rượu hợp hoan bàn còn dư lại nhiều lắm, mạnh mẽ trút vào hết cả vò rượu.

      Rượu chảy tràn xuống dưới thấm ướt bộ hỉ phục đỏ thẫm.

      vươn ngón tay nổi khớp xương nâng khuôn mặt nàng lên nhợt nhạt hôn xuống, đưa rượu ngậm trong miệng chuyển sang vào trong khoang lưỡi mềm mại của nàng, sau đó tựa như thương mà hôn rồi hôn.

      Cứ thế, cũng coi như hoàn thành nghi thức giao bôi giữa phu thê.

      Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân nào, cưới nàng nhất định đối đãi với nàng tốt, huống chi, Vương phi này của cũng phải thú vị.

      Nguyệt Trì Lạc còn trong sững sờ, ôm nàng về phía giường.

      Cảm xúc ma sát mềm mại bắt đầu làm cõi lòng lạnh như băng của ấm áp, thầm nghĩ muốn đến gần hơn chút.

      Tấm chăn đỏ thẫm thêu trăm con ngàn cháu xinh đẹp nở rộ ở dưới người nàng, gò má ửng hồng, đôi mắt say lờ đờ mông lung, nhận thấy chỗ nào cũng đều là hấp dẫn đến có thể chết người.

      "Đợi chút...!" Nguyệt Trì Lạc có chút hốt hoảng đẩy ra, con ngươi trừng to, nàng từ giường nhảy xuống, nhưng nhịp tim gấp gáp làm thế nào cũng bình phục được.

      Đông Phương Tuyết cứng lại lông mày, tuấn nhan như băng tuyết là biểu cảm chứa chút hung ác lẫn hứng vị.

    3. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 56: Đêm động phòng hoa chúc 5



      "Ngươi chờ chút, ta uống hai chung nữa." Bất chấp xấu xa hứng thú của , nàng cầm rượu bàn lên ra sức hừng hực trút vào, dường như làm sao cũng thỏa mãn được, từng ngụm từng ngụm liều chết rót vào như tưới nước.

      Mùi rượu nồng đậm theo cổ họng trượt xuống, nàng liếm liếm môi, mùi vị đúng là hơi chát.

      Khoảnh khắc này, trong lòng nàng cũng lan tràn bi thương, chỉ muốn để cho mình uống say, say rồi lại say, tốt nhất là say đến bất tỉnh nhân .

      Nếu như thể trốn tránh, tối thiểu cũng cần trực tiếp đối mặt.

      từng , thể kháng cự vậy hưởng thụ, nhưng giờ phút này, tâm tình của nàng lại được nhõm, làm được à. . . . . .

      Tưởng tượng, khác xa so với bản thân cần phải dễ dàng thể nghiệm.

      Ý thức vốn cũng có chút men say, trong tình trạng uống rượu mãnh liệt như vậy rốt cuộc cũng biến thành đống hồ nhão.

      Đông Phương Tuyết nhíu lại hàng lông mày xinh đẹp, nhìn nhất cử nhất động của nàng bỗng nhiên cảm thấy có chút áy náy.

      Áy náy vì biết nàng thích Huyền Chi Thất, nhưng lại cưới nàng.

      phải cho nàng cơ hội, mà chính nàng cần, làm sao có thể oán được.

      Áy náy đó hình như cũng chỉ là chợt lóe lên trong đầu , sau đó nhìn thấy nụ cười xán lạn của nàng hư ảo như là bọt biển.

      Nguyệt Trì Lạc say be bét như bùn nhão lăn lên giường, khuôn mặt phúng phính đỏ như son, khi nàng cúi đầu lẩm nhẩm truyền ra thânh mặt Đông Phương Tuyết nở rộ ý cười ôn nhu ngay cả mình cũng biết, tựa như gió mùa xuân của tháng ba, có thể làm cho người ta ấm áp đến tận xương tủy.

      nghĩ, như vậy cũng tốt. . . . . .

      "Có thể. . . Như vậy. . . Như vậy cũng có cảm giác rồi. . . . . ."

      hôn nàng, nhàng hôn giống như lông vũ mơn trớn lên từng nơi cơ thể nàng, khiêu khích mỗi chỗ thần kinh của thân thể nàng.

      Nguyệt Trì Lạc say túy lúy đến bất tỉnh nhân , nhưng thân thể lại có phần cứng ngắc, phì cười, hơi thở thơm mát như hoa lan phà vào tai nàng: "Thả lỏng."

      Nàng nghe vậy ngây ngốc cười, thân thể dần dần thả lỏng. . . . . .

      Màn lụa chậm rãi buông xuống, chỉ nhìn thấy bóng dáng hai người quấn vào nhau, hợp thành quy tắc chuyển động nguyên thủy nhất, phòng kiều diễm nở rộ trong đêm đen, ngay cả ánh trăng sáng bầu trời cũng phải thẹn thùng núp sau đám mây.

    4. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 57: có lần sau 1



      Nửa đêm trong màn lụa đỏ thẫm ai lên tiếng, Nguyệt Trì Lạc toàn thân mềm nhũn ghé sát vào người Đông Phương Tuyết.

      Nàng nhắm hai mắt, nhíu lại đôi chân mày xem ra có chút lo lắng, dưới mí mắt chính là vẻ mệt mỏi che giấu được.

      Cơ thể có nữa bại lộ ràng khí lạnh lẽo, thân thể trần trụi của nàng cùng Đông Phương Tuyết chặt chẽ kề nhau, trong khí tỏa ra hơi thở ý vị sâu xa, da thịt nàng lộ ra màu hồng nhợt nhạt, vết hôn kiều diễm như đóa hoa nở rộ ở trước mắt Đông Phương Tuyết.

      chuyên chú nhìn nàng, môi mỏng hơi nhếch lên, giữa hai mắt màu tro lạnh hờ hững mà xa cách, khi nhìn lại đó là dạng tà mị còn mang theo sắc thái hấp dẫn cùng nụ cười quỷ dị.

      Có chút lạnh lẽo, có chút hờ hững, lại cao ngạo đến ai bì nổi.

      Khẽ cắn cái lên vành tai mịn màng của nàng, hài lòng cảm nhận được thân thể nàng ở trong lòng từ từ thay đổi cứng ngắc.

      "Lạc nhi, ngươi xem Bổn vương là bất lực hay bất lực hả?"

      Trong tiếng cười của , dáng vẻ tươi cười tà tứ diễm tuyệt còn hơn hoa túc.

      Toàn thân chấn động, Nguyệt Trì Lạc cuộn tròn thân thể mình, đè xuống kích động hung ác thể đao chém chết Đông Phương Tuyết, tận lực co rút bản thân lại thành khối, tốt nhất nên càng lúc càng tránh xa Đông Phương Tuyết.

      Đáng tiếc, chiếc giường mặc dù khá lớn, nhưng khí lực của Đông Phương Tuyết cũng phải .

      Lại , người đàn ông này đúng là hẹp hòi, nàng chỉ nhất thời đùa bất lực, có cần thiết ra lời đó ở trong hoành cảnh này hay , dầu gì tại cũng là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ.

      Nguyệt Trì Lạc buồn bực, hơn nữa còn vô cùng buồn bực.

      Khẽ gộp lại hàng lông mày, nàng mở mắt ra nhìn , từ trong kẽ răng nặn ra mấy chữ: " biết."

      Nàng muốn thỏa hiệp, lửa giận trong lòng cũng bốc lên.

      " biết sao?" Đông Phương Tuyết cười càng đắc ý, tươi cười đến híp mắt.

      Nguyệt Trì Lạc nghiêng mặt qua bên, dự định hoàn toàn đếm xỉa đến Đông Phương Tuyết.

      "Vậy Bổn vương đành phải dùng hành động thực tế để cho ngươi biết."

      Giống như đáng tiếc thở dài, Đông Phương Tuyết nhíu lông mày, trở mình cái đặt nàng ở dưới thân người. . . . . .

      Ngay sau đó, phen XXOO lại tiếp tục, thị vệ gác đêm ở bên ngoài ai nấy cũng xấu hổ mặt đỏ tới mang tai.

      Nguyệt Trì Lạc ở trong lòng bi thống than thở, là ai đồn Đông Phương Tuyết gần nữ sắc, nàng OO XX, vì sao nàng lại cảm thấy chính là cầm thú đây? ! !

    5. thaihaii

      thaihaii Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      3
      Chương 58: có lần sau 2



      Thẳng đến tảng sáng khi Nguyệt Trì Lạc tỉnh lại, bên cạnh vắng vẻ trống rỗng.

      Vừa sáng sớm Đông Phương Tuyết rời , mặc dù động tĩnh của rất , nhưng Nguyệt Trì Lạc vẫn nghe ràng.

      Suy nghĩ chút, dựa vào năng lực tai của nàng, muốn biết cũng hơi khó, tuy nhiên nàng cũng thèm để ý hướng của .

      Nhưng mơ hồ vẫn có thể đoán được đại khái, tại tình hình Đế Đô rất căng thẳng, tam phương khẩn cấp.

      Ngày hôm qua Tứ Vương Gia thành thân, tuy có Hoàng đế ra mặt, nhưng người hai phe khác tranh quyền, thể nào có động tĩnh gì.

      Ngược lại, có thể nắm chặt tất cả cơ hội, thu quyền tranh quyền.

      Đây tất cả, càng giống yên tĩnh trước cơn bão táp, mà lúc này, việc được bắt đầu mở màn, chết ngừng.

      Nguyệt Trì Lạc tay nắm Phượng Hoàng lệnh sư huynh giao, tay cầm đồ cưới Nguyệt Vũ Chi cho, nhưng trong lòng vô cùng hoảng hốt.

      Nàng tin tưởng, ở mảnh đất này, nơi xa xôi nào đó của thành Phượng Hoàng, lúc này đại khái cũng trình diễn loạt tiết mục tranh đoạt quyền lợi.

      Mà vật để tranh giành, chính là Phượng Hoàng lệnh tay nàng.

      Mặc dù biết sư phụ xuất phát từ nguyên nhân gì lại giao Phượng Hoàng lệnh cho nàng, nhưng nên cất giữ nàng tuyệt đối cũng hàm hồ.

      Nhưng điều duy nhất biết chính là, người nào cường đại như vậy, tại sao lại bị giết?

      Lúc đầu khi nghe được tin tức này Nguyệt Trì Lạc cũng cảm thấy rất đột ngột, thậm chí có điểm dám tin.

      Nhưng sau đó suy nghĩ lại sáng tỏ, cho cùng có chuyện gì mà thể xảy ra.

      Thế giới này vốn là thế giới đen ăn đen, cho dù cường đại nhưng có lúc cũng khó lòng phòng bị.

      Chuyện sống chết với nàng mà bình thường thể bình thường hơn, vì vậy nàng cũng xem như rất sảng khoái đón nhận này.

      Nguyệt Trì Lạc vốn định hỏi sư huynh, hỏi ràng chân tướng việc, nhưng suy nghĩ lại, chuyện này dù sao cũng xảy ra, hơn nữa nàng muốn khiến vui, nên cũng dồn nén việc này ở trong lòng.

      Vả lại bây giờ ở phủ Tứ Vương Gia, làm chuyện gì đương nhiên cũng phải cân nhắc cẩn thận, đây phải là Nguyệt gia, nàng quen, cũng hiểu .

      Đặc biệt là, Đông Phương Tuyết người này cho nàng cảm giác quá mức hư ảo, rất giống như hoa trong gương trăng trong nước, nhìn thấy được nhưng sờ tới.

      Vả lại, chuyện khiến nàng phiền phức hầu như là liên tục nối tiếp nhau, chuyện này còn chưa giải quyết xong, Nguyệt Vũ Chi lại tặng phần đại lễ cho nàng, Nguyệt Trì Lạc băn khoăn suy nghĩ về nửa khối Hợp Bích trong tay mà trong lòng sâu kín thở dài, biết là tốt hay xấu đây!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :