1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công hoàng phi tuyệt sắc - Hải Yêu Phiêu Lượng (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 118: Thuyết phục Editor: Vệ Tử Y

      Ngân diện Độc Lang nhìn nàng, trầm mặc lúc, rốt cuộc mở kim khẩu: "Chờ ta giải quyết xong Đột Bát Hỏa, báo cho ngươi."

      Nàng chăm chú nhìn , nếu như vậy rồi, nàng cũng thể làm người khác khó chịu, lại nếu , nàng cũng có cách nào, hoặc là cùng liều mạng, điểm tốt cũng có.

      "Được, hi vọng ngươi chuyện giữ lời, để cho ta trở mặt." Nàng lãnh nhược băng sương , cũng liếc cái, xoay người về phía Hoàn Nhi.

      Hoàn Nhi thấy nàng về phía mình, trong lòng buồn bực, biết bọn họ chuyện như thế nào. Lúc này, nàng chỉ có đón nhận thôi.

      "Tiểu thư. . . . . ." Nàng thử kêu tiếng, sau đó mê man nhìn nàng.

      "Ta về trước đây." Nàng chỉ lạnh nhạt với Hoàn Nhi, sau đó để ý tới nàng, tự mình hướng về doanh trại trong bóng đêm tới.

      Hoàn Nhi biết làm sao, biết có chuyện gì xảy ra, thấy nàng rời , cùng về được mà ở cũng khôn xong. Do dự hồi, nàng xoay người về phía Độc Lang.

      "Thuộc hạ tham kiến thủ lĩnh." Nàng cung kính hành lễ với Độc Lang, sau đó mới đứng thẳng lên, nhưng đứng trực diện với .

      "Ngươi chăm sóc tốt nàng, có chuyện kịp thời hướng bẩm báo." Lời của Độc Lang nếu để cho Tiêu Tương Phi nghe được, chính xác thất kinh, tràn đầy nghi vấn. Nhưng, ở trong tai Hoàn Nhi, cũng là đạo mệnh lệnh.

      Hoàn Nhi thần tình nghiêm túc, cúi đầu, kiên định đáp: "Dạ, thủ lĩnh."

      Độc Lang nhìn phương hướng Tiêu Tương Phi biến mất, cơ hồ dùng thanh thể nghe thấy thở dài, sau đó bóng dáng lóe lên, người liền biến mất ở đỉnh núi.

      Hoàn Nhi cũng biết rời , lúc này mới dám ngẩng đầu lên, nhưng mà mặt lại như cũ mê man, nhưng nàng cũng suy nghĩ nhiều, lập tức xoay người chạy về phía doanh trại.

      Nàng phải bảo vệ tiểu thư, cho nên muốn thời khắc theo.

      Tiêu Tương Phi cũng đâu, lập tức quay trở về lều, rón rén cởi giầy lên giường ngủ. có chuyện gì, so với ăn uống vệ sinh ngủ là quan trọng hơn, đối với nữ nhân mà càng thêm quan trọng.

      Mà Độc Lang sau khi cùng Tiêu Tương Phi gặp mặt lần, cũng rời mà là trực tiếp đến doanh trại quân man di. Thân pháp của vô cùng quỷ dị, ở trong quân doanh lặng yên tiếng động, hơn nữa người khác rất khó phát tồn tại. Hình như, sớm cùng trời đất hòa làm thể, phân rồi.

      quen đường tới trước lều Đột Bát Hỏa, chút do dự, ung dung đánh bất tỉnh binh sĩ thủ vệ, vén mành trướng lắc mình vào trong.

      "Ngươi rốt cuộc xuất ." Bóng tối trong trướng bồng, thanh Đột Bát Hỏa vang lên, hề ngạc nhiên có người lúc này tới bái phỏng .

      Kỳ quái là, Độc Lang cũng kinh ngạc, như cũ thong dong trấn định tới phương hướng phát ra thanh, nửa điểm tiếng thở cũng có.

      Trong ánh nến chỉ thấy Đột Bát Hỏa ngồi ngay ngắn phía sau cái bàn, ánh mắt thâm thúy nhìn .

      Độc Lang trong lúc ánh nến lóe sáng vẫn tiếp tục về phía trước, sau đó bình tĩnh ngồi trước mặt , mặt nạ màu bạc chống lại ánh mắt Đột Bát Hỏa.

      "Ngươi tới, là vì chuyện của nàng." Đột Bát Hỏa vào thẳng vấn đề, ngoài ý, kinh hãi, giống như sớm biết.

      Độc Lang cũng che giấu, gật đầu, đáp lời.

      Đột Bát Hỏa đột nhiên cười, đối với Tiêu Tương Phi càng ngày càng có hứng thú. "Ngươi biết, ta buông tay. chiếm được nàng, ta vẫn tiến công vương triều các ngươi." phải uy hiếp, mà là thực.

      Độc Lang nhíu chặt hai hàng chân mày, rốt cuộc lần đầu tiên chuyện: "Nàng phải vật phẩm, tất cả đều do chính nàng quyết định cùng làm chủ, dù là ai cũng thể miễn cưỡng nàng."

      ***

      Chương 120: Gặp lại Editor: Vệ Tử Y

      Đêm lạnh như nước, bên ngoài xôn xao tiếng côn trùng ếch nhái, lao xao tiếng gió thổi qua lá cây. Bên ngoài lều thỉnh thoảng có lính trinh sát tuần tra, đuốc khắp nơi làm cả doanh trại sáng trưng.

      Trong lều tiếng hô hấp rất rất vững vàng cho thấy mọi người ngủ say. Tiêu Tương Phi lẳng lặng nhắm mắt nằm ở giường, lắng nghe giờ phút an bình này.

      Cách đó xa, chiếc giường lớn bốn nha hoàn mỗi người bày ra tư thế nằm ngủ, Hỉ Nhi nằm ngoài rồi đến Nộ Nhi, Thảo Nhi, trong cùng là Hoàn Nhi, bởi vì Hoàn Nhi là người tuổi nhất, ngờ được rằng nàng lại có thân thủ cùng thân phận như thế. Người của tổ chức Độc Lang, vừa là cung nữ hoàng cung Hiên Viên.

      Nàng nhắm mắt lại thở dài, thế gian này quá nhiều bí mật, nàng vốn muốn trêu chọc, phiền toái lại cứ trêu chọc tới nàng, tránh cũng tránh khỏi, muốn yên thân cũng được.

      Hoàn Nhi ngủ nhưng cố ý giả bộ ngủ, chính là chờ thời cơ, lát cùng Tiêu Tương Phi gặp Độc Lang. Nàng biết, Tiêu Tương Phi cũng ngủ được.

      Chỉ chốc lát sau, trong lòng tính toán tới giờ, vì vậy, Hoàn Nhi thầm từ giường rón rén bò dậy, thận trọng để đụng ba người còn lại, giày vào lại phía giường Tiêu Tương Phi.

      "Tiểu thư." Tay Hoàn Nhi nhàng lay lay thân thể Tiêu Tương Phi, hạ thấp giọng kêu.

      Tiêu Tương Phi biết là nàng, cho nên cũng kinh ngạc phòng bị, lúc tay Hoàn Nhi chạm đến người mình cũng mở đôi mắt tròn to thâm thúy lại nàng, tựa hồ còn có chút mê man.

      "Tiểu thư, chúng ta thôi." Hoàn Nhi nhàng đỡ nàng, phủ thêm áo choàng, sửa sang dung mạo chút rồi giầy. Tiêu Tương Phi tùy ý để cho Hoàn Nhi làm những việc này, an tĩnh như người gỗ, sau đó để Hoàn Nhi lặng yên tiếng động dắt mình rời lều.

      Sau khi các nàng rời , ba người nằm giường hẹn mà cùng mở mắt nhưng các nàng cũng im lặng lên tiếng, cứ duy trì tư thế như vậy, giống như đều chưa từng tỉnh dậy.

      Hoàn Nhi dẫn nàng đến điểm hẹn ngày hôm qua. Đột nhiên Hoàn Nhi kéo mà nàng nhúc nhích khiến nàng phải nghi hoặc quay lại nhìn, phát hai mắt của Tiêu Tương Phi bắn ra thứ ánh sáng nào đó.

      "Hoàn Nhi, ngươi cho ta biết, ngươi trung thành với ta, hay là trung thành với hoàng thượng, hay là trung thành với tổ chức của ngươi?" Tiêu Tương Phi khẽ hỏi khiến Hoàn Nhi toàn thân chấn động.

      Hoàn Nhi chú ý sắc mặt Tiêu Tương Phi, biết nàng hoài nghi mình, vội vàng : "Tiểu thư, Hoàn Nhi có ác ý, tổ chức đối với tiểu thư cũng có ác ý, Hoàn Nhi hại tiểu thư, Hoàn Nhi bảo vệ tiểu thư." Nàng vội vàng tỏ thái độ, chỉ sợ Tiêu Tương Phi tin tưởng mình.

      Tiêu Tương Phi lẳng lặng nhìn Hoàn Nhi, suy đoán tính chân trong lời của Hoàn Nhi, nàng tin tưởng Hoàn Nhi chắc hại mình, nhưng tổ chức sau lưng Hoàn Nhi là bí mật.

      "Hoàn Nhi, nếu ngươi muốn bảo vệ ta, nếu ngươi hại ta, vậy ngươi giúp ta với, cho ta biết chân tướng, ngươi biết, ta phải Tiêu gia đại tiểu thư Tiêu Tương Phi thực ." Tiêu Tương Phi lần đầu tiên cao giọng, có chút tức giận , nàng nên tức giận, nhưng là tại nàng cảm thấy mình vô cùng mệt mỏi, nàng chỉ cầu đời này có cuộc sống an tĩnh yên bình mà phải giống như trước đây tràn đầy những ngày tháng kích thích nguy hiểm, nàng quá mệt mỏi.

      "Tiểu thư, Hoàn Nhi ở thời điểm thích hợp trợ giúp tiểu thư." Hoàn Nhi nhìn Tiêu Tương Phi lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, kìm được khổ sở , nàng làm sao muốn giúp chủ nhân, nhưng nàng dù có tâm cũng vô lực, nàng chỉ là thay người khác làm việc và truyền lời, ngoài ra còn gì khác.

      Tiêu Tương Phi hít hơi sâu, nỗ lực bình phục cơn sóng mãnh liệt trong lòng, lúc này mới khôi phục thần sắc trước kia, liếc mắt nhìn vẻ thành khẩn của Hoàn Nhi : "Chúng ta thôi, thời gian sớm nữa. sớm về sớm, sớm chút nghỉ ngơi." Có lẽ, sống ở đâu yên ở đấy , chuyện cho tới bây giờ, nàng nghĩ quá nhiều cũng vô ích. bước tính bước, cổ nhân đều có câu: thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng.

      Hoàn Nhi vội vàng đỡ nàng, thận trọng đưa nàng đến điểm hẹn chỉ định. Rất nhanh đến chỗ gặp mặt ngày hôm qua, nơi đó bóng người đứng sẵn, như cũ mang mặt nạ màu bạc, tựa hồ chưa bao giờ lấy xuống.

      "Thủ lĩnh." Hoàn Nhi nhìn thấy , cung kính vái chào, sau đó thối lui đến sau lưng Tiêu Tương Phi, lặng im đứng đó.

      Tiêu Tương Phi nhìn nam nhân mang mặt nạ, cái gì cũng .

      Độc Lang cũng nhìn nàng, ánh trăng nhu hòa, nàng bộ áo trắng, bên ngoài khoác cái áo choàng màu trắng nạm vàng, giống như tiên tử từ trong ánh trăng đột nhiên ra. Thần bí, hấp dẫn, mê người, đồng thời phong tình vạn chủng, để cho ánh mắt dứt ra.

      Hai người cứ như vậy đứng đối diện nhau, ai cũng muốn phá vỡ khí trầm tĩnh này, lẫn nhau đấu, tựa hồ cũng đợi đối phương mở miệng.

      ở dưới mặt nạ thở dài, nàng vì sao phải như thế này? Dung nhan bình tĩnh an tường trước mặt làm cho người ta nhìn ra suy nghĩ của nàng, chỉ cảm thấy nàng giống như cái gì cũng quan tâm, thế giới này có ai có thể khiến tâm nàng gợn sóng, khiến nàng dung nhan thất sắc như các nương bình thường khác có thất tình lục dục, có tư thái tiểu nữ nhi khiến người ta có dục vọng muốn bao bọc bảo vệ.

      Nàng, tựa hồ cái gì cũng đều cần, cần bảo vệ của người khác, cần người khác thương hại, cần người khác mến . Nàng vĩnh viễn giống như cơn gió , êm ái, lạnh nhạt, lại thổi qua lòng người ta. Có thể ở trong nháy mắt, lơ đãng bắt lấy tâm của người khác.

      "Ta giết Đột Bát Hỏa." thở dài, rốt cuộc thỏa hiệp mở miệng, nếu như mở miệng, nàng luôn luôn đứng như vậy, biết.

      Nàng dấu vết chau mày, bởi vì những lời này của , ánh mắt của nàng mới thoáng qua ánh sáng nhưng ánh sáng đó rất nhanh biến mất, sau đó vẫn là bình tĩnh.

      Dưới mặt nạ, Độc Lang với phản ứng của Tiêu Tương Phi rất kinh ngạc, như là nàng sớm đoán như vậy. "Nàng cho rằng ta giết được Đột Bát Hỏa?"

      Nàng lắc đầu, đáp lời của .

      "Chúng ta đạt thành hiệp nghị." tiếp tục , giống như để cho nàng có chuẩn bị.

      Lúc này, ánh mắt nàng vẫn luôn nhìn rốt cuộc có dao động "Cùng ta có liên quan? !" Câu này tựa hồ phải nghi vấn mà là khẳng định, nàng chỉ nhíu mày cái.

      Độc Lang chần chờ chút nhưng vẫn dùng sức gật đầu, vô cùng lo lắng nhìn nàng.

      Nàng đột nhiên cười. Nụ cười yên ổn, điềm tĩnh, hiểu , ngọt ngào. . . . . . , nụ cười kia bao hàm tất cả, tựa hồ cái gì cũng có, tựa hồ có gì cả.



      ------------------------------

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 121: Tình báo
      Editor: Vệ Tử Y

      Nàng giận quá hóa cười, ngược lại làm Độc Lang kinh ngạc, hiểu nàng sao lại có vẻ mặt như thế, là có ý gì đây?

      "Ta đáp ứng, chỉ là cho Đột Bát Hỏa nàng phải là vật phẩm, tất cả đều do chính nàng quyết định." chần chờ chút, vẫn đem nội dung cho nàng, biết tương lai có thể mất nàng, thậm chí để cho nàng hận mình, đây là chuyện cuộc đời này nguyện ý thấy nhất.

      Nàng như cũ mỉm cười, cũng bởi vì lời của mà có chút biến hóa, nụ cười như cũ ở mặt, ánh mắt lại lạnh lùng nhìn .

      "Ta, chịu cưỡng bách của bất luận kẻ nào, càng nghe theo lệnh của bất kì kẻ nào." Bờ môi nàng thoát ra mấy chữ lạnh như băng mà cực kỳ kiên định, tính tình quật cường bất khuất. " tại, ngươi nên cho ta biết, ta nên nhận được tin tình báo."

      Độc Lang nhìn nàng, cảm thấy nàng lạnh lùng xa lánh, băng lãnh. biết vì sao, cảm giác, có lẽ đưa phần tình báo này cho nàng có lẽ chính là lần cuối cùng.

      Tiêu Tương Phi thẩn thờ nhìn , lần nữa cường điệu : "Xin đưa tin tình báo cho ta." Nàng rất vui, nam nhân này tại sao phải để nàng lần thứ hai? Chẳng lẽ muốn cho?

      "Được." hai lời, từ trong áo lấy ra phong thư, yên lặng đưa cho nàng. Dưới mặt nạ có chút bất đắc dĩ, biết mình chọc giận nàng.

      Tiêu Tương Phi cũng nhìn đến , lực chú ý toàn bộ đặt ở phong thư trong tay , nhận lấy nắm chặt. nghĩ gì nữa, lui về phía sau ba bước, xoay người rời .

      ngờ nàng sau khi lấy được đồ bỏ chạy như vậy mà mở thư ra xem, càng muốn hỏi gì mình.

      Hoàn Nhi càng thêm kinh ngạc, hành động của tiểu thư vĩnh viễn ngoài dự đoán của người khác, làm cho người ta biết nàng suy nghĩ gì, muốn làm gì.

      "Tiểu thư. . . . . ." Nàng vội la lên, biết làm sao

      [​IMG]

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 122: Hòa bình
      Editor: Vệ Tử Y


      Tiêu Tương Phi gật đầu với họ rồi trực tiếp về lều, giờ phút này, nàng muốn gì cả, nội tâm tràn đầy khổ sở.

      Chẳng lẽ đây chính là vận mệnh? Chẳng lẽ đây chính là cuộc sống? Hay chính là nghề nghiệp của nàng kiếp trước mà giờ phải chịu trời phạt? Hay là bởi vì đôi tay nàng dính đầy máu tươi, cho dù phải người xấu, ông trời đều muốn trừng phạt nàng? Để cho nàng vĩnh viễn bị vây hãm trong chốn hỗn loạn thể thoát ra?

      Tiêu Tương Phi vừa vừa hít hơi sâu, trong lòng phức tạp, nhất thời cảm thấy bản thân vô lực, mê man định hướng. Bước theo trực giác như cái xác hồn.

      Bọn Hỉ Nhi theo sau lưng thấy vẻ mặt như có gì của Tiêu Tương Phi nghi hoặc nhìn Hoàn Nhi, biết họ thế nào? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      Nhưng lúc này các nàng dám hỏi gì mà chỉ nhắm mắt theo sau, lo âu và bất an nhộn nhạo trong lòng các nàng.

      Tiểu thư làm sao vậy? Tiểu thư có chỗ nào đó đúng. Trong đầu mọi người có nghi ngờ và lo lắng. Người lo lắng bất an nhất là Hoàn Nhi, nàng tự trách cùng hối tiếc vì chính mình giúp được Tiêu Tương Phi, hơn nữa cũng là nàng góp tay đẩy Tiêu Tương Phi đến con đường này, nếu như tiểu thư ám sát Đột Bát Hỏa cũng như bây giờ rồi.

      Viên Quân nghi hoặc nhìn biểu khác nhau của họ, nghi vấn trong lòng ngừng lớn dần. sớm biết thủ lĩnh man di Đột Bát Hỏa đưa ra điều kiện ngưng chiến chính là muốn lấy được nàng, chuyện này sớm phái người trở về tấu với hoàng thượng tỏ điều kiện ấy vạn vạn thể đáp ứng. Mà hoàng thượng cũng trừ điều kiện này thể đáp ứng, những thứ khác đều có thể đồng ý.

      Nhưng, nàng tại sao còn như vậy

      [​IMG]

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 123: Thổ lộ
      Editor: Vệ Tử Y

      Viên Quân thấy nàng muốn ra ngoài doanh trại vội vàng theo.

      Bọn Hỉ Nhi do dự chút, cũng vội theo phía sau. Bảo vệ tiểu thư là trách nhiệm của các nàng, họ thể rời nàng.

      Biết có người theo Tiêu Tương Phi cũng quan tâm mà cứ tiến về chỗ ít người ở bên hồ ven rừng.

      Viên Quân si mê dõi theo bóng lưng nàng, lúc nàng ở hoàng cung họ rất ít khi gặp mặt. Nhưng biết vì sao, từ khi nàng rơi xuống trước mắt , hình bóng nàng luôn luôn bất tri bất giác hữu trong đầu óc .

      quên được nàng hiên ngang mạnh mẽ, quên được ánh mắt nàng kiên định, quên được biểu tình kiên nghị, quên được tính tình lạnh nhạt như nước. Tất cả của nàng đều khiến kìm được mà chú ý.

      ai biết tâm tư của , ai biết giờ khắc này nghĩ gì, ai biết bị nhiều người nghị luận này.

      Bọn Hỉ Nhi vẫn theo phía xa, nàng đứng lại, họ cũng đứng lại, nàng nhìn phía xa còn họ ngắm nhìn nàng.

      Trời rất xanh, mây rất trắng, nước rất trong, cây xanh biếc, cỏ mềm, hoa đẹp, chim muông đáng , khí cực trong lành. Nơi đây là thế giới có ô nhiễm, Tiêu Tương Phi chăm chú ngắm nhìn, hít thở sâu.

      Nếu như, xuất của nàng ở thế giới này là sứ mạng nàng quyết định nhận mệnh, thuận theo tim của mình, làm việc mình muốn làm. Nếu đến cứ hưởng thụ thôi.

      Suy nghĩ càng tan tâm tình cũng thư thái theo, bất tri bất giác, khóe miệng lặng lẽ nâng lên, hai lúm đồng tiền xuất . Mắt sáng ngời như sao sáng trong đêm tối, cả người toát lên khí thế điềm tĩnh.

      Ngồi xếp bằng thảm cỏ ngắm nhìn mặt hồ, hưởng thụ giờ phút thanh tĩnh khó có được, xa xa vẫn truyền đến tiếng hoan hô, trời đột nhiên trở nên sáng lạn, đất rộng mênh mông, tất cả đều hoàn mỹ.

      Viên Quân tới phía sau nàng, do

      [​IMG]

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :