1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công hoàng phi tuyệt sắc - Hải Yêu Phiêu Lượng (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 136: Dọa lui


      Tư Cầm Hồng từ đầu đến đuôi bị làm cho sững sờ, ngay cả mình bị đánh đau đến mắt nổ đom đóm cũng phục hồi tinh thần lại. Nàng ta chết cũng ngờ, lại có người dám động thủ đánh mình.

      Tiêu Lương Phi đánh nàng ta 6 cái bạt tai, rất chuẩn xác, đánh xong lạnh lùng lui lại nhìn nàng.

      Bọn Hỉ Nhi càng thêm bị sợ tới mức sững sốt, tiểu thư đánh người, tiểu thư lại động thủ đánh người rồi, đây chính là chuyện chưa từng có, họ cũng chưa từng chứng kiến tiểu thư tức giận như vậy, đánh người như vậy. Có thể thấy được Tư Cầm Hồng này chọc giận tiểu thư cỡ nào.

      Yên lặng, yên lặng, tất cả mọi người có thể nghe được tiếng hít thở của nhau, mỗi người đều nhìn Tư Cầm Hồng, chờ đợi nàng tỉnh ngộ bộc phát.

      lúc lâu, Tư Cầm Hồng trong đầu rỗng tuếch, chỉ có Tiêu Tương Phi trước mắt, còn có đốm sao lóe lên và cảm giác nóng rát mặt.

      Đợi nàng xâu chuỗi toàn bộ chuyện vừa xảy ra mới biết, Tiêu Tương Phi động thủ đánh mình, hơn nữa còn ở trước mặt mọi người.

      “Ngươi, ngươi…” Nàng tức giận phải thốt lên lời, vuốt hai bên mặt, nơi đó đỏ rừng rực, vừa sưng vừa đau, nước mắt lập tức tràn khỏi hốc mắt.

      Tiêu Tương Phi lạnh lùng nhìn nàng, nữ nhân trước mắt gương mặt bị mình đánh cho thiếu chút nữa biến hình, có vẻ xấu xí. Nàng biết kế tiếp có rất nhiều phiền toái, nhưng nàng nếu dám động thủ đánh người, cũng tiếp nhận chuyện xảy ra. Ai sợ ai?

      Thấy Tiêu Tương Phi lên tiếng, chỉ nhìn mình, tâm lý Tư Cầm Hồng sợ hãi, sợ, đột nhiên tỉnh ngộ ra nữ nhân trước mắt dễ chọc.

      “Ngươi, ngươi chờ đó, ta muốn cho ca ca, ngươi dám đánh ta, ca ca nhất định bỏ qua cho ngươi.” Nàng che mặt, hung thần ác sát nghẹn ngào .

      “Xin cứ tự nhiên.” Tiêu Tương Phi sợ nàng mới là lạ, nếu để cho nàng biết mình từng ba lần hai lượt ám sát Đột Bát Hỏa, sợ rằng những lời này, nàng vô luận như thế nào cũng dám ra.

      Tư Cầm Hồng tức chết rồi, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng mất thể diện, tới thị uy cảnh cáo thành, ngược lại bị người khác đả thương, chính mình lại dám chống trả, nàng vừa bực mình vừa hối hận.

      “Còn mau cút .” Thấy nàng , Tiêu Tương Phi nhịn được quát lên, nàng còn phải rửa mặt ăn cơm đó, chừng lát còn phải ứng phó đám người chạy tới phê phán nàng. Nàng còn phải có khí lực đấu tiếp cùng mấy người khó hiểu này.

      Tư Cầm Hồng vừa nghe biết mình ở chỗ này chiếm được bất kỳ tiện nghi nào, càng thể nào hòa nhau, vì vậy trong tiếng ra lệnh của Tiêu Tương Phi, rốt cuộc ảo nảo ôm mặt mình chạy .

      Đợi nàng ta rồi, bọn Hỉ Nhi dĩ nhiên là lo lắng, đỡ nàng ngồi trở lại giường. “Tiểu thư, chúng ta đắc tội nàng, sợ rằng ngày sau ở chỗ này được dễ chịu.” Hỉ Nhi chỉ sợ bị trị tội.

      Tiêu Tương Phi nhìn họ lâu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, mọi người thấy bộ dáng của nàng, lập tức biết chuyện có thể làm to, kìm được trở nên nặng nề.

      “Các ngươi chuẩn bị chạy trốn xong chưa?” Chẳng ai nghĩ tới, Tiêu Tương Phi lại đột nhiên thốt ra lời như vậy, làm bốn người sống sờ sờ giật mình.

      “Tiểu thư…” Họ nhìn nàng nghiêm túc lại biến thành vẻ mặt cười híp mắt, lập tức hiểu họ đều bị gạt, nếu là như vậy, phải cũng theo tâm nguyện của các nàng rồi sao? cần phải lo lắng nàng trở về Hiên Viên vương triều nữa. Vì thế họ vừa mừng vừa sợ.

      “Ha ha ha…”
      Last edited by a moderator: 18/10/14

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 137: Uất ức


      Lại Tiêu Tương Phi hung hăng cho Tư Cầm Hồng sáu bạt tai, nhưng cũng lo lắng nàng tố cáo, càng lo lắng nàng trả thù. Mà Tư Cầm Hồng tự nhiên như vậy coi như xong, từ tẩm cung của Tiêu Tương Phi ra ngoài, lập tức chạt thẳng tới chỗ Đột Bát Hỏa, dĩ nhiên là muốn tố cáo.

      “Ca ca, ca ca…” Người nàng chưa tới, thanh liền tới trước, bộ dáng đáng thương, hoa lê đái vũ, uất ức đến khiến cung nhân cũng phải kinh ngạc, nhìn gương mặt sưng đỏ lại càng thêm sợ, người nào to gan như vậy, dám động thủ với Tư Cầm Hồng.

      Đột Bát Hỏa giờ này sớm rời giường, dùng xong đồ ăn sáng, trong thư phòng đọc sách, chuẩn bị chốc lát nữa tìm Tiêu Tương Phi dùng cơm trưa, đột nhiên nghe được thanh của nàng, cau mày nhìn về phía có thanh . Khi thấy mặt Tư Cầm Hồng tự nhiên cũng thiếu được ngạc nhiên, biết nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Tư Cầm Hồng vừa thấy Đột Bát Hỏa, nước mắt tí tách rơi xuống, lúc này uất ức tới cực điểm, cũng cố nhịn nữa, nghẹn ngào kêu tiếng ca ca rồi cắm đầu ngả vào trong ngực , lớn tiếng khóc.

      “Hồng Nhi, ngươi làm sao vậy? Ai dám ra tay đánh ngươi?” Đột Bát Hỏa chấn kinh, bởi vì vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nàng uất ức như vậy, cùng với bộ dáng này.

      “Ca ca, ca ca, người phải vì muội làm chủ.” Từ Cầm Hồng vùi ở trong ngực , khóc đến uất ức cực kỳ, vừa quên cầu.

      Đột Bát Hỏa gật đầu, đây là tự nhiên, ai dám khi dễ nàng, dĩ nhiên là đem để ở trong mắt, “Là ai làm? Mau cho ca ca.”

      Từ Cầm Hồng nghe được gấp gáp như vậy, trong lòng vừa vui mừng vừa cao hứng, dù sao còn khẩn trương vì mình. Vì vậy, liền thu hồi nước mắt, hổn hển nũng nịu mà : “Ca ca, dĩ nhiên là Tiêu Tương Phi mới nhập cung hôm qua, nàng động thủ đánh muội, nàng rất hung ác, phân tốt xấu, câu hợp liền động thủ. Huynh xem, mặt của muội thành ra như vậy đều là nàng đánh.” Tư Cầm Hồng căn bản là điên đảo thị phi, mình chạy đến chỗ người ta tìm phiền toái, nhưng bây giờ ngược lại.

      Đột Bát Hỏa vừa nghe, lại trầm tư, lời của Tư Cầm Hồng, nghe nhưng lại tin. Lấy hiểu biết của đối với Tiêu Tương Phi, nàng quyết phải là người như thế, nhất định là Tư Cầm Hồng mạo phạm nàng, nếu làm sao lấy được kết quả như vậy.

      Nghĩ tới đây, đẩy nàng ra, mặt tỏ vẻ gì nhìn nàng, nhìn thẳng Tư Cầm Hồng lo sợ, biết vì sao ca ca lại chuyển biến nhanh như vậy, khiến nàng ta mơ mơ hồ hồ.

      “Ca ca…” Nàng khiếp đảm hô, mắt dám nhìn .

      “Ngươi hãy thành , có phải ngươi trêu chọc Phi Nhi hay . Phi Nhi mới động thủ đánh ngươi?” lãnh nhược băng sương , đối với muội muội này, mặc dù thương , nhưng cũng hiểu biết tính tình của nàng, đối với hành động việc làm thường ngày của nàng, chỉ mắt nhắm mắt mở, muốn so đo thôi.

      Tư Cầm Hồng đột nhiên nghe được như thế, trong lòng vừa hận vừa sợ, ủy khuất hơn, nước mắt càng thêm ngừng rơi xuống.

      “Ca ca, huynh thương muội nữa, cái gì cũng tại muội, đều là do muội tốt, được chưa, tất cả đều là muội đúng. Ô ô ô, phụ vương mẫu hậu chính là để huynh chăm sóc muội như vậy đấy.” Nàng rời khỏi ngực , ngừng lui về phía sau, vừa lui vừa kêu gào.

      Đột Bát Hỏa nhất thời cứng họng, ngay sau đó bất đắc dĩ nhìn nàng, vẫn quá dung túng nàng, để cho nàng tùy hứng muốn làm gì làm, ngang ngược đạo lý
      Last edited by a moderator: 18/10/14

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 138: Kết thù


      “Hồng Nhi, cũng phải ca ca đau ngươi, thương ngươi, mà là ngươi nên có lễ phép như vậy. Phi Nhi nàng là khách, cần lấy lễ nghĩa của chúng ta tới cầu nàng, hơn nữa nàng cũng làm ra chuyện gì thỏa đáng. Hồng Nhi, ca ca đối với ngươi tốt, nhưng thể dung túng ngươi.” Đột Bát Hỏa tận tình khuyên nhủ, hết sức đè ý muốn nổi bão trong lòng, như cũ cố gắng để vẻ mặt ôn hòa.

      Mà Tư Cầm Hồng lại lầm tưởng bởi vì nhắc đến phụ vương mẫu hậu khiến dám tức giận mình, vì vậy càng thêm làm quá, được lý buông tha người.

      được, ca ca, nàng nhất định phải nhận lỗi với ta, ở hoàng cung của ta dĩ nhiên là phải tuân thủ cung quy chúng ta, sao có thể để cho nàng vô pháp vô thiên.” Nàng chịu, chu môi, nhất quyết tha. Tự hồ chỉ cần đáp ứng, nàng cãi lại.

      Đột Bát Hỏa đột nhiên cảm thấy mình thể nhịn nữa, trước kia mắt nhắm mắt mở tính toán hành vi của nàng, nhưng hôm nay, nàng sao lại biết cân nhắc như vậy.

      “Đủ rồi, hoàng cung là ta làm chủ, ta định đoạt. Hồng Nhi, từ hôm nay trở , ngươi nghiêm túc ở trong cung của ngươi cho ta, cho phép ra ngoài, lại càng cho phép gây chuyện thị phi. Có nghe thấy ?” chưa bao giờ phát hỏa với muội muội, hôm nay là lần đầu tiên, lần đầu tiên đổi sắc mặt, lần đầu tiên quát mắng nàng.

      Tư Cầm Hồng sợ ngây người, nàng dám tin nhìn sắc mặt tái xanh của Đột Bát Hỏa, ngoài ý muốn, thương tâm, khổ sở, thậm chí là tức giận chỉ trong khoảng thời gian ngắn tràn đầy nội tâm của nàng ta.

      “Ô ô ô, huynh dám đối với muội như vậy, muội mách phụ vương.” Nàng đột nhiên oa lên cái liền khóc lớn lên, sau đó đẩy ra, xông ra ngoài.

      đám tỳ nữ vội vàng cùng theo ra ngoài, nóng nảy kêu to: “Công chúa, Công chúa…”

      Đột Bát Hỏa lắc đầu, vô lực ngả ngồi ở ghế, sai lầm rồi, nên đối với nàng như vậy.

      Tư Cầm Hồng vừa khóc vừa xông về phía trước, trong lòng nàng vừa ghét vừa giận, vừa hận. Cũng bởi vì Tiêu Tương Phi, quậy đến hoàng cung được yên bình, quậy đến nàng mất sủng ái.

      Tiêu Tương Phi, ta hận ngươi, ta hận ngươi. Nàng ở trong lòng gào thét biết bao nhiêu lần. Mãi cho đến khi về cung điện của mình, ngã lên giường gào khóc lớn lên, nàng muốn trả thù, nàng để cho Tiêu Tương Phi được như nguyện, càng để cho nàng tốt hơn.

      Mà Tiêu Tương Phi cũng biết tạo nên thù hận, nàng luôn luôn là sống ở đâu yên ở đấy, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Đối với Tư Cầm Hồng cá tính ngang ngược bốc đồng này, nàng cũng có cảm giác chiến thắng gì, mắng nhiếc quá đáng cũng đều là nàng tự tìm.

      Ngủ được, vì vậy bọn Hỉ Nhi giúp nàng rửa mặt dọn đồ ăn, thong thả ăn xong lại kỳ quái phát có người tới cửa tìm phiền toái, trong bụng thầm giật mình.

      Nhưng lát sau Đột Bát Hỏa liền xuất , mặc dù mặt nở nụ cười, nhưng vẫn nhìn ra lúng túng: “Phi Nhi, Hồng Nhi nó còn trẻ con hiểu chuyện, đắc tội nàng, hy vọng nàng đừng để trong lòng, tha thứ cho .” thành khẩn nhìn nàng, sợ nàng cao hứng.

      sao, ta cũng dạy dỗ nàng, ngươi biết, ta mặc cho người khác khi dễ.” Nàng ám chỉ, cũng muốn chuyện quá , chẳng lẽ cho biết, chỉ cần có người dám trêu nàng, nàng cũng khách khí, sợ động thủ đánh người? , , . Nàng cảm thấy còn chưa tới loại tình trạng này.

      Đột Bát Hỏa nghe nửa câu đầu vốn cực kỳ cao hứng, nhưng nửa câu sau cũng nghe ra ý tại ngôn ngoại, biết nàng phải người mềm yếu, mặc người ức hiếp.

      “Ta dạy dỗ nàng, tin tưởng nàng sau này như vậy nữa.”
      vội vã bảo đảm
      Last edited by a moderator: 18/10/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 140: Đồng ý

      Editor: Vệ Tử Y

      Nhìn biểu tình trầm tư và bị tổn thương của Đột Bát Hỏa, Tiêu Tương Phi đột nhiên cảm thấy mình có phải rất quá đáng lợi dụng người khác hay

      “Nếu ngươi muốn giúp cũng sao.”Nàng muốn miễn cường người khác nên vội vàng , đặc biệt là sau khi biết tâm ý của , nàng thấy làm như vậy lại càng tốt.

      Đột Bát Hỏa thấy nàng như vậy, biết nàng nhất định hiều lầm, liền ngăn lại: “Phi Nhi, chuyện của nàng chính là chuyện của ta, ta để cho bất luận kẻ nào thương tổn nàng, nàng yên tâm, nàng bảo ta làm gì ta làm cái đó.” Khi biết có người muốn thương tổn nàng liền có cỗ kích động muốn giết tất cả những kẻ muốn rắp tâm hại nàng.

      Tiêu Tương Phi biết gì cho phải, tâm ý của đối với mình, nàng biết tất cả nhưng trừ cảm động còn cái khác.

      “Cám ơn ngươi, Đột Bát Hỏa, cám ơn.”Nàng cảm kích thở phào nhõm , như vậy nàng là có thể yên tâm trở về Hiên Viên vương triều rồi.

      “Ta nên làm như thế nào?” chỉ muốn giúp nàng, chỉ cần nàng vui vẻ là được, về phần người của nàng cùng tâm, nhất định lấy được.

      Tiêu Tương Phi suy nghĩ chút, trầm ngâm : “Ngươi cho ta ít nhân thủ, ta muốn họ giúp ta dò thăm tin tức, mặt khác, nhờ ngươi giúp ta chiêu binh mãi mã, hoặc là ratay hạ thủ trong lúc ta tiện ra mặt, giúp ta loại trừ vài kẻ.”

      Đột Bát Hỏa gật đầu, những điều nàng đều có vấn đề, đều là chuyện có thể làm tốt. “Phi Nhi, thành vấn đề, mặt khác ta phái người bảo vệ nàng, nếu như thực thành công, ta hi vọng nàng đến chỗ ta.” chân thành , nhìn nàng sâu lắng.

      Tiêu Tương Phi chần chờ chút rồi cũng gật đầu, nếu như có ngày như vậy, nàng nhất định bỏ xuống tất cả, lưu lạc chân trời, sảng khoái giang hồ.

      Nghe nàng đảm bảo, Đột Bát Hỏa thở hắt ra hơi nhõm, lộ ra nụ cười: “ lời định, được rồi, chúng ta ra ngoài dạo chút, nàng đến Tây Vực này vẫn chưa đâu thăm thú cả.” xong, đứng lên nhìn nàng.

      Tiêu Tương Phi cũng lộ ra nụ cười, vừa định đứng lên, ngoài cửa lại truyền đến tiếng động rất lớn, khiến cho nàng nhịn được cau mày, tại sao mỗi lần nàng đều bị người ta phá đám.

      “Tiểu thư.”Chỉ là, lúc này người xông tới phải ai khác mà là Viên Quân, thấy rất lo lắng tiến vào thấy hai người lại càng vui.

      Bọn Hỉ Nhi ngăn được cũng theo vào, bất an dám nhìn Tiêu Tương Phi. “Tiểu thư, nô tỳ làm việc bất lực để Viên đại nhân tự tiện xông vào.” xong, bốn người quỳ xuống dám đứng dậy.

      “Chuyện gì?”Nàng bình tĩnh hỏi, ý bảo bốn người đứng dậy, sau đó mới nhìn Viên Quân.

      Viên Quân vui nhìn Đột Bát Hỏa, khi biết được bọn họ đơn độc ở bên trong gấp gáp vô cùng, chỉ sợ Đột Bát Hỏa biết muốn làm gì nàng, vì vậy bất chấp tất cả vọt vào.

      “Tiểu thư, ngài làm sao có thể cùng đơn độc ở chung chỗ được? Như vậy… Với lễ giáo hợp.”Viên Quân cực kỳ tức giận , là tức giận chịu nổi, lựa lời mà .

      Tiêu Tương Phi nghe vậy nhịn được hơi nhíu mày, vốn định tức giận, nhưng ngay sau đó nghĩ đến là bởi vì lo lắng cho mình mới như thế, liền nhịn xuống vui trong lòng.

      “Viên đại nhân, ta tìm thương lượng chút chuyện, ngươi cần phải phải chuyện bé xé ra to, muốn làm gì chúng ta tại mình ở dưới mái hiên cũng thể cúi đầu, đúng ? Hơn nữa, là ta mời tới.” Rất vừa lòng, Tiêu Tương Phi đem thái độ của mình thể ra ngoài, đối với nam nhân đối với mình chung tình cũng thể quá nghiệm nghị.
      Last edited by a moderator: 20/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :