1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ đặc công hoàng phi tuyệt sắc - Hải Yêu Phiêu Lượng (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nữ đặc công

      Chương 131: ̣ch ý

      Editor: Vệ Tử Y

      Type: Triệu Thanh Lam

      lúc mọi người đối với chiếc giường lớn cảm thấy đỏ mặt tim đập, vẫn là nàng rất nhanh khôi phục bình tĩnh, như có chuyện gì xảy ra suất lĩnh mọi người rời khỏi nội thất.

      “Nàng thích ? Hay là ta bảo người đổi thành trang hoàng như ở Hiên Viên vương triều?” Đột Bát Hỏa chỉ sợ nàng thích, hài lòng, vội vàng nói.

      Nàng lắc đầu, ý bảo hắn cần đổi.

      Lần này, Đột Bát Hỏa mới yên lòng, dịu dàng nói: “Nàng mệt mỏi, nghỉ ngơi trước một chút, buổi tối ta sẽ làm tiệc tẩy trần cho nàng.”

      Nàng gật đầu, quả thật rất mệt mỏi, nghĩ bọn Hỉ Nhi cũng vậy.

      lúc này, bên ngoài cung điện truyền đến tiếng kêu vui mừng: “Ca ca trở về?” Nói xong, một nữ tử tuổi trẻ cao lớn cường tráng liền nhào tới trong ngực của hắn, thân mật ôm hắn.

      Mọi người lại được một phen kinh ngạc, bị sự phóng khoáng to gan của người man di dọa sợ.

      gái trẻ tuổi cũng ngại, như cũ vùi ở trong ngực Đột Bát Hỏa làm cũng, ngừng cọ vào lồng ngực hắn. “Ca ca, huynh rốt cuộc cũng về, Hồng Nhi rất nhớ huynh.” Nàng nũng nịu nói, con ngươi lại nhanh như chớp chuyển sang những người khác.

      “Hồng Nhi, đừng có phép tắc như thế, bao nhiêu khách nhân ở đây đấy.” Đột Bát Hỏa đẩy nàng ra, sắc mặt cũng khó coi, chẳng qua là giọng điệu có chút vui.

      gái tên gọi Hồng Nhi kia thể làm gì khác hơn là nghe lời, từ thân hắn nhu nhuận đứng sang một bên, nhưng nàng vẫn buông tha, cười như hoa nở nói: “Hồng Nhi nghe nói ca ca từ Hiên Viên vương triều tự mình dẫn khách nhân đến, là vị nào a, có thể để ca ca hao tâm tư như vậy?” Nói xong, nhìn quanh mọi người, cuối cùng ánh mắt của nàng rơi vào người Tiêu Tương Phi.

      Nữ nhân này làm cho nàng cảm giác sâu sắc, bề ngoài xuất chúng, khí chất cao quý, đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ nhân như nàng cũng cảm tháy có một loại nguy cơ, kìm được bị nàng hấp dẫn.

      “Ca ca, nàng là ai?” đợi Đột Bát Hỏa trả lời vấn đề vừa rồi, nàng đã chỉ vào Tiêu Tương Phi hỏi, nàng đối với Tiêu Tương Phi rất bài xích. Nữ tử này có thể sẽ mang đến cho nàng bất an rất lớn, nàng hẳn phải là khách nhân ca ca đặc biệt mang về đấy chứ.

      Quả nhiên, Đột Bát Hỏa trả lời xác nhận phán đoán của nàng “Hồng Nhi, đây là khách ca ca mời về, nàng gọi là Tiêu Tương Phi, về sau nàng chính là khách nhân tôn quý nhất Tây Vực chúng ta, muội phải đối đãi nàng cho tốt.” Đột Bát Hỏa nhìn Tiêu Tương Phi, thâm tình khẩn thiết nói.

      Giác quan thứ sáu của nữ nhân quả nhiên sai, nàng lần đầu tiên cảm thấy sâu sắc biến hóa của Đột Bát Hỏa, hắn hiển nhiên đối với gái trước mắt tràn đầy thích.

      “Nhưng, ca ca, nàng là người của Hiên Viên vương triều, là kẻ ̣ch của chúng ta.” Tư Cầm Hồng vui nói, thay đổi bộ dạng như chim sơn ca vừa nãy, hung dữ nói.

      “Chúng ta đã cùng Hiên Viên vương triều giảng hòa rồi, còn là kẻ ̣ch nữa. Hồng Nhi, cho ngươi đối đãi với Phi Nhi như vậy.” Hắn quát lên, đối với biểu hiện của nàng thật bất mãn.

      Hồng Nhi tức giận, hận hận trợn mắt nhìn đám người Tiêu Tương Phi một cái, nàng chính là thích người của Hiên Viên vương triều, hơn nữa nữ nhân trước mắt rõ ràng tới tranh ca ca cùng mình, nàng sao có thể mặc cho nàng đoạt ca ca mình thích như vậy.

      “Ta thèm. Ta thích nàng, ta ghét nàng.” Nàng tức giận gào lên, xoay người thật nhanh chạy ra ngoài, căn bản cũng chú ý cảm thụ của người khác.

      Đột Bát Hỏa ngạc nhiên, bởi vì hắn ngờ Hồng Nhi sẽ có phản ứng như thế, đây là chuyện chưa từng có, trước kia bất kể hắn mang bao nhiêu nữ nhân trở lại, nàng đều như vậy. Hôm nay nàng là thế nào?
      Last edited: 14/10/14

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 132: Dạ tiệc

      Editor: Vệ Tử Y

      Type: Triệu Thanh Lam

      Tiêu Tương Phi đã nhìn ra, gái Hồng Nhi này đối với mình tâm tồn ̣ch ý, nhìn thái độ cùng ý tứ của nàng, cho nàng thấy Hồng Nhi cùng người ca ca Đột Bát Hỏa này sợ rằng quan hệ hề đơn giản. Đây là giác quan thứ sáu của nữ nhân, nhưng nàng cũng cảm thấy kỳ quái, muội muội ca ca, chuyện như vậy ở hiện đại chỗ nào cũng có.

      Bọn Hỉ Nhi cũng rất mất hứng, vừa tới liền nghe đã có người ngay mặt nói thích chủ tử nhà mình, trong lòng tự nhiên cảm thấy rất mất mặt. Dù sao, cũng phải các nàng muốn tới, là người ta nhất ̣nh mời họ tới. Nhưng, các nàng là người dưới, tự nhiên hiểu được đúng mực, nếu , đã sớm cãi lại rồi.

      “Thật xin lỗi.” Sau hồi kinh ngạc, Đột Bát Hỏa lạp tức hồi thần tràn đầy áy náy nói với nàng, trong lòng tâm thần bất an, sợ nàng cao hứng.

      sao, nàng chỉ là một hài tử.” Nàng cũng ngại, vô luận là đứng ở góc độ nào, nàng đều có thể hiểu được tâm tình của gái Hồng Nhi này.

      Đối với khí độ đại lượng của nàng, trong mắt Đột Bát Hỏa lại thêm mấy phần thần thái cùng thưởng thức, hắn vội vã gật đầu nói: “Đúng vậy, Hồng Nhi còn nhỏ, hiểu chuyện, xin thứ lỗi.”

      Nàng mỉm cười gật đầu.

      “Vậy nàng nghỉ ngơi trước, buổi tối ta sẽ tự mình tới đây vì nàng đón gió tẩy trần.” Tháy thời gian cũng còn sớm, sợ quây rầy đến nàng nghỉ ngơi, hắn vội vã nói. Khi được nàng đáp ứng rồi, hắn lưu luyến nỡ rời .

      Hắn vừa , Tiêu Tương Phi liền phất tay để mọi người nghỉ ngơi. “Các ngươi mệt thì nghỉ ngơi, đói bụng thì bảo họ tìm đồ ăn.” Nàng chỉ chỉ đám cung nô cung kính canh giữ ở một bên nãy giờ, nói với Hỉ Nhi. Nàng tựa hồ thích ứng cuộc sống nơi này, hoàn toàn tự cho mình là chủ nhân.

      “Tiểu thư, Hỉ Nhi mệt, huống chi tất cả của tiểu thư đều do chúng ta chuẩn bị, nếu để người ngoài tới chuẩn bị, ta sợ họ làm được.” Hỉ Nhi vội vàng nói, nàng cũng yên tâm giao công việc vào tay người khác.

      Nàng ngăn Hỉ Nhi, cười nói: “Nếu như ngươi để họ làm việc, sợ rằng họ cũng tiện giao phó, ở chỗ này, ngươi cứ để họ phục vụ chúng ta , dù sao cũng sẽ ở chỗ này ngây ngô thật lâu.”

      Lời này vừa nói ra, moị người thể làm gì khác hơn là đồng ý, mà có một người cao hứng nhất, đó chính là Viên Quân, vốn là vô cùng mất hứng, hiện tại vừa nghe đến những lời này, hắn cao hứng.

      “Đúng vậy a, Hỉ Nhi, tiểu thư nói đúng, các ngươi cũng khổ cực quá lâu, nếu tới nơi này, hãy để cho họ phục vụ các ngươi, để cho các ngươi cũng nghỉ ngơi một chút.” Hắn cao hứng, tán đồng nói.

      Vừa nói như thế, bọn Hỉ Nhi liền thả lỏng, cũng còn ý kiến gì nữa. Mặc cho nàng sai sử, những nữ nô man di kia bưng trà rót nước, lấy điểm tâm trái cây.

      Tiêu Tương Phi dưới sự hướng dẫn và trợ giúp của đám nữ nô, đổ đầy một thùng tắm nước nóng, tắm xong thì ngủ một giấc ngắn, bởi vì màn đêm đã buông xuống, mà Đột Bát Hỏa đã chờ bên ngoài đón nàng.

      theo Đột Bát Hỏa hướng dẫn, bảy quẹo tán rẽ, xuyên qua cung điện trùng điệp, lúc này mới tới nơi tổ chức dạ tiệc. Độ chênh lệch nhiệt độ ngày và đêm ở đây lớn, cho nên trước khi ra cửa đã sớm mặc một bộ y phục tương đối dày, dạ tiệc tự nhiên thiết lập trong cung điện.

      Lúc họ xuất hiện, các bàn tiệc đã sớm ngồi đầy người, nam nữ phân biệt, nam nhân đều là tướng lãnh hoặc quan văn, mà nữ tử là cẩm y hoa phục, ăn mặc vô cùng cao quý hoa lệ, cần phải nói dĩ nhiên là nữ nhân của Đột Bát Hỏa. Mà Tư Cầm Hồng đã gặp ban ngày dĩ nhiên cũng ở đó, chỉ là nàng tựa hồ nhìn thấy họ xuất hiện thì sắc mặt hết sức khó coi, còn vô cùng bất thiện nhìn chằm chằm họ.
      Last edited: 15/10/14

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 133: Nổi giận
      Editor: Vệ Tử Y

      xuất của bọn họ, quả nhiên tựa như minh châu trong đêm tối, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, trong lòng mọi người ở đây đều rối rít suy đoán, nàng là ai?

      Sớm có người linh thông biết, người hôm nay được Đại vương đưa về chính là Hiên Viên vương triều Tiêu thị nhất tộc đại tiểu thư, Tiêu Tương Phi.

      Mà người biết, lại đố kỵ cộng thêm hâm mộ nhìn nàng, đỏ mắt vô cùng. Trong lòng cũng suy đoán, đối phương là địch là bạn, hay là sau này có thể thành địch hay thành bạn.

      Chỉ có Tư Cầm Hồng trong lòng nhất, nàng cùng nữ nhân Tiêu Tương Phi kia, vĩnh viễn thể trở thành bằng hữu, chỉ có thể thành kẻ địch, ai bảo nàng đoạt ca ca mình thích nhất.

      "Thần tham kiến Đại vương." Chúng thần tử cung kính đứng lên, hành lễ đón tiếp .

      "Thiếp thân tham kiến Đại vương." Hầu như tất cả các nữ tử ở đây cũng đứng lên, cung kính hành lễ với .

      Đột Bát Hỏa gật đầu, lần nữa dắt tay nàng, từng bước qua trước mặt mọi người, nhận lấy ánh nhìn chăm chú. Sau đó an bài nàng tại bên người ngồi xuống, mà đám người Hỉ Nhi Viên Quân ngồi ở bên cạnh.

      "Hôm nay, dạ tiệc này là đặc biệt vì Phi Nhi thiết yến, hoan nghênh nàng đến man di chúng ta, hi vọng nàng thích nơi này." xong, nâng ly rượu trong tay, hướng về phía mọi người, sau đó hướng về phía nàng.

      Lúc này trước mặt nàng sớm rót ly rượu, trông thấy tất cả mọi người nâng ly lên, nàng cũng thể làm gì khác hơn là nâng lên, hướng nhất cử, thận trọng uống hớp.

      Đắng, cay, khô rát bắt đầu lan tỏa đầu lưỡi nàng, sau đó ào ạt tràn vào trong đầu, khiến đại não ngưng trệ thoáng, mảnh trống .

      Cũng may, loại cảm giác đó rất nhanh trôi qua, cảm giác tốt vừa qua, mặt của nàng liền giống bị nóng, nóng hừng hực. Hai đóa đỏ ửng liền bay lên gương mặt của nàng, ở dưới đèn dạ minh châu cung đình cùng chiếu rọi xuống, càng lộ vẻ phong tình vạn chủng, xinh đẹp động lòng người .

      Đột Bát Hỏa nhìn ngây người.

      Viên Quân nhìn ngu.

      Mà ánh mắt của những người khác quấn quýt tại người Đột Bát Hỏa và Tiêu Tương Phi, có hâm mộ, đố kỵ, bất an, khổ sở, tức giận, còn có vui.

      "Ca ca, tại sao nàng có thể ngồi ở bên cạnh huynh? Nàng phải Vương Hậu, thể ngồi ở bên cạnh ca ca." Tư Cầm Hồng là

      người thứ nhất giận đến chịu nổi, thở hổn hển nói, tay chỉ Tiêu Tương Phi, cặp mắt phun ra lửa.

      Những người khác có vẻ tán đồng, hề thốt một lời, có quan sát, có xem kịch vui, còn có bỏ đá xuống giếng, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn ba người bọn họ.

      Tiêu Tương Phi nói gì, bởi vì nàng biết theo quy củ, nàng nên ngồi ở vị trí này, chỉ là, nàng ngược lại thấy chẳng sao, đối với nàng mà nói, ngồi ở đâu cũng giống nhau, cho nên thấy bất an, cũng tức giận. Chỉ là lạnh nhạt nhìn nghe, biểu tình gì cũng có.

      Ngược lại Đột Bát Hỏa nghe Tư Cầm Hồng hỏi, nội tâm hết sức vui, hôm nay ban ngày mới vừa náo loạn, bây giờ ở trước mặt mọi người lại vô phép. “Hồng Nhi, đủ rồi, Phi Nhi ngồi ở đâu do ta quyết ̣nh, ta để cho nàng ngồi ở đâu, nàng sẽ ngồi ở đó.” Hắn vui nói, ánh mắt giận Hồng Nhi biết điều.

      Hồng Nhi tức chết, ngờ Đột Bát Hỏa sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy nói nàng đúng, giận đến nước mắt bắt đầu rơi xuống, cuối cùng nàng thấy mặt mũi mất hết, lật đổ hết bàn thức ăn trước mặt, sau đó tông cửa xông ra.

      Mọi người giật mình nhìn một màn, ít người vui sướng khi người gặp họa, Tiêu Tương Phi này vừa tới lại khiến mọi người vui, khó trách ở Hiên Viên hoàng cung, nàng là nữ nhân được chào đón.

      Viên Quân rất tức giận, thấy Tiêu Tương Phi ở chỗ này chịu nhục, giận đến độ hắn thiếu chút nữa muốn vỗ bàn, chỉ là một bên đám người Hỉ Nhi thấy hắn sắc mặt tốt, vội vàng kéo hắn, lúc này mới cho chuyện này lửa cháy đổ thêm dầu.

      Tiêu Tương Phi mặt cũng cảm thấy lúng túng, nàng như cũ bình tĩnh tự nhiên ăn cơm của nàng, uống nước canh dinh dưỡng thượng đẳng, giống như tất cả trước mắt đều cùng nàng liên quan, nàng chỉ là một người ngoài râu ria.

      Mọi người đối với phản ứng của nàng cảm thấy kỳ quái, biết hành động của nàng bây giờ là có ý gì. Chỉ có đám người Hỉ Nhi biết, đây chính là thiên tính của nàng, cho nên đám người Hỉ Nhi cũng cảm thấy bất an hoặc là tức giận, bởi vì chủ tử phải vui, họ cũng tự nhiên tự mình chuốc lấy cực khổ.

      Đột Bát Hỏa vốn cự kỳ lo lắng nàng cao hứng, thấy nàng như người vô sự, tảng đá lớn trong lòng cũng liền để xuống. “Phi Phi, Hồng Nhi tuổi còn nhỏ, mong nàng có thể tha lỗi.” Tuy rằng như thế, hắn còn vì Tư Cầm Hồng nói vài lời.

      “Ta để ý, tại sao tha lỗi?” Nàng vừa ăn vừa trả lời, cảm thấy lời hắn buồn cười. Dù sao gái kia phải muội muội nàng, mà xấu cũng phải nàng, người tức giận cũng phải nàng, nàng có nửa điểm tổn thất,.

      Cứ như vậy, mọi người biết là cảm thấy nàng đại độ, hay cảm thấy nàng làm bộ làm tịch. Nhưng, thấy Đột Bát Hỏa bảo vệ nàng như thế, lần này ai cũng dám có ý tưởng làm khó, quy củ ăn cơm.

      Yến tiệc là nơi mọi người a dua nịnh hót, hoặc lấy lòng, ca múa mừng cảnh thái bình, vui vẻ hòa thuận. Mỗi người tạm thời quên mất Tư Cầm Hồng vì tức giận bỏ .

      Mà Tiêu Tương Phi lại biết, lần này cuộc sống ở đây nhất ̣nh sẽ tốt hơn rồi, nhất ̣nh là tràn đày muôn màu muôn vẻ. Trái ngược với loại tính kế ở Hiên Viên vương triều, người nơi này mà nói tương đối ghét rõ ràn, hỉ nộ ái ố hoặc là biểu đạt tâm tình có vẻ trực tiếp, tin tưởng ngày mai nhất ̣nh sẽ có kịch hay liên tràng.

      Lúc này ngoài ngàn dặm, kinh thành Hiên Viên vương triều, Hiên Viên Vũ rời cung đã sớm bí mật từ ngoài trở lại, giờ phút này ngồi long vị, chân mày nhíu thật chặt.

      Tiêu Tương Phi trở lại sau khi nghị hòa, đã là việc hắn dự đoán, nhưng nàng man di lại nằm trong dự liệu của hắn. Đột Bát Hỏa thích Tiêu Tương Phi, kì thực khiến hắn đau đầu dứt, hắn thể buông nàng, càng thể nào đem nàng chắp tay nhường người ta, mà bây giờ nàng lại ở trong cung của đối phương, hắn hết sức lo lắng.

      Nàng sẽ trở về ư? Nàng nguyện ý trở lại ư? Nơi này nguy cơ tứ phía, người người đều muốn tính kế nàng, mà hắn lại thể thời khắc ở bên người nàng bảo vệ, khiến hắn cảm giác vô lực.

      Hắn biết đã ngồi ngây ngô long ỷ bao lâu, đêm dần dần khuya, bên cạnh thái giám cận than đã vài lần khuyên, hắn mới quyết ̣nh nghỉ ngơi.

      Thái giám biết được tâm sự của hắn, dám nói nhiều, lại dẫn hắn tới Hướng Dương cung. Hắn đứng ở trước Hướng Dương cung ngẩn ngơ, chủ nhân nơi này đã ở nơi xa xôi khác, hắn chỉ có thể thấy vật nhớ người thôi.

      Chậm rãi vào Hướng Dương cung, người hầu trong Hướng Dương cung đã sớm quỳ đầy đất, nội tâm đều kinh ngạc hắn lại đến đây. Tiểu thư đã có ở đây, hoàng thượng lại đến, điều này nói lên cái gì đây
      Last edited by a moderator: 15/10/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 134: Gây hấn

      Editor: Vệ Tử Y

      Tiêu Tương Phi biết, mình lại thành tiêu điểm bị chỉ trích trong vương cung này rồi, có lẽ vô luận nàng tới chỗ nào, cũng chạy thoát kết quả như thế, nàng cứ làm cho người ta sinh ra cảm giác nguy cơ như vậy? khiến người ta cảm giác mình là tiểu tam?

      buổi dạ yến, trừ nàng mọi người khác chẳng ai cảm nhận được mùi vị gì, suy đoán, hâm mộ, đố kỵ, cùng với ít người có mưu đồ riêng. Cho đến khi trở về tẩm cung được sắp xếp cho mình nàng mới tạm thời cách xa những ánh mắt cùng xét nét của mấy người đó.

      “Tiểu thư, những người đó ghê tởm.” Nộ Nhi vui bĩu môi, lúc phục vụ nàng lên giường nghỉ ngơi rốt cuột nhịn được mà ai oán.

      “Đúng vậy tiểu thư, những người này cũng có ý tốt.” Hoàn Nhi cũng chen miệng thêm, dầu gì họ cũng là từ Hiên Viên hoàng cung mà ra, sớm nhìn quen rồi.

      Tiêu Tương Phi lời nào, cứ để họ chải tóc thay áo ngủ cho nàng rồi nằm xuống cái giường to kia.

      Hỉ Nhi thấy nàng tức giận, nhịn được phụ họa : “Đúng vậy a, những người này cho là tiểu thư dễ khi dễ, nếu là như vậy, sợ họ sau này tìm tới cửa thị uy.”

      Thảo Nhi cũng vội vàng gật đầu đồng ý.

      “Tốt lắm, chúng ta cũng ở chỗ này cả đời, các người cho là chúng ta là người dễ dàng bị người bắt nạt sao?” Nàng biết mấy người các nàng suy nghĩ gì, nhịn được thở dài , mấy quỷ nha đầu này.

      Qủa nhiên, đám Hỉ Nhi nghe vậy, vui sướng cả lên mặt, trăm miệng lời: “Tiểu thư rất đúng, chúng ta ở chỗ này cả đời.”

      Tiêu Tương Phi cười cười lên tiếng, sau đó nhắm mắt lại ngủ.

      Bọn Hỉ Nhi cũng rời , mà nằm ở bên cạnh giường lớn của nàng.

      Hôm sau, Tiêu Tương Phi còn chưa dậy nghe bên ngoài truyền đến tiếng cãi vã ầm ĩ, giống như có người nghênh ngang xông vào cung làm ồn phía ngoài nội thất.

      Khi nàng bị những thanh kia làm cho tỉnh dậy bọn Hỉ Nhi còn ở bên cạnh, chỉ còn lại Hoàn Nhi ngồi bên giường của nàng.

      “Bên ngoài xảy ra chuyện gì?” Tiêu Tương Phi giọng hỏi, nguyện ý tình lại, như cũ nhắm mắt.

      Hoàn Nhi nghiêng tai lắng nghe, sau đó cau mày mất hứng : “Tiểu thư, hình như là cái người tên Hồng Nhi hôm qua đến đây giờ lại ồn ào.” Đúng là tiếng của nữ nhân cậy mình là muội muội của Đột Bát Hỏa nên muốn làm gì làm.

      Nghe vậy, Tiêu Tương Phi mở mắt, cảm thấy mờ mịt hiểu “Nàng tới làm gì?” Sáng sớm nàng cũng biết mình lại đắc tội nàng ta chỗ nào.

      nghĩ như vậy, phía ngoài bọn Hỉ Nhi ngăn được Tư Cầm Hồng xông vào nội thất, đúng lúc nghe được Hoàn Nhi cùng nàng đối thoại.

      “Ta tới làm gì? Hỏi rất hay.” Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Cầm Hồng lạnh xuống, căm thù nhìn nàng. “Nơi này là vương cung của chúng ta, phải là hoàng cung Hiên Viên vương triều của các ngươi, ngươi hiểu quy củ như thế có phải dựa vào ca ca đối với ngươi tạm thời sủng ái liền vô pháp vô thiên như vậy hay , có còn đem chúng ta để vào trong mắt hay ?”

      Tiêu Tương Phi cảm thấy chẳng hiểu gì cả, ngủ giấc dậy, sáng sớm liền bị người tìm tới cửa tra hỏi, , tâm tình của nàng hết sức khó chịu.

      “Ngươi có ý tứ gì?” Nàng lãnh nhược băng sương hỏi, cơn buồn ngủ sớm bay biến, từ giường bò dậy, dưới trợ giúp của Hoàn Nhi ngồi dậy đối diện với Tư Cầm Hồng.

      Tư Cầm Hồng bị nàng hỏi ngược lại như vậy, trong lòng càng tức, nàng cư nhiên sợ mình, lập tức sắc mặt hết sức khó coi. “Ngươi vào cung, dám can đảm ngủ thẳng mặ trời lên cao, để mọi người ở ngoài chờ ngươi tới bái kiến, ngươi chẳng qua chỉ là người mới mà thôi. Ngay cả phong hào cũng có liền dám lớn lối như vậy, ngày sau làm sao.”
      Last edited by a moderator: 16/10/14

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 135: Cảnh Cáo
      Edit: Vệ Tử Y

      Sắc mặt Tiêu Tương Phi khó coi, sáng sớm liền bị người đánh thức, vận đen lại còn tìm đến cửa, tâm tình của nàng làm sao mà tốt cho được? Còn chưa động thủ đánh người là may lắm rồi.

      “Ngươi hay lắm, cũng bởi vì ta có phòng hào, cũng bởi vì ta phải là người của các người, cho nên ta mới dám ngủ thẳng đến mặt trời lên cao, cho nên ta mới cần bái kiến người nào. Mà người, lại có tư cách gì tới nơi này ta? Đại biểu cho người nào? Đột Bát Hỏa cho người đến sao? Nếu là vậy, ta nhất định muốn hảo hảo hỏi chút.” Nàng lạnh như băng , ánh mắt lạnh lùng nhìn Tư Cầm Hồng.

      Bọn Hỉ Nhi bên cạnh cũng gật đầu đồng ý, đúng lý hợp tình vui vẻ gì nhìn thẳng Tư Cầm Hồng, cảm thấy nàng quả người đàn bà chanh chua.

      Tư Cầm Hồng nghe vậy, sắc mặt càng thêm khó coi, giận đến ra lời, cậu đầu tiên của Tiêu Tương Phi nàng ta phản bác được. Tối hôm qua sau khi tức giận bỏ , Đột Bát Hỏa chỉ tới an ủi nàng, ngược lại còn cho người tới nhắn nàng ta phải có phong phạm hoàng gia. Nàng ta giận đến mức ném toàn bộ đồ đạc trong tẩm cung cho hả giận, náo loạn buổi tối. Sáng hôm sau càng nghĩ càng giận, đặc biệt là khi biết Tiêu Tương Phi kia chưa thức dậy đến các cung thỉnh an, nàng rốt cuộc thể nhịn được nữa. Kích động liền chạy tìm người gây phiền toái, ngờ, Tiêu Tương Phi còn chưa dậy.

      “Coi như ngươi là khách nơi này, cũng phải tuân thủ quy củ của nơi này. Chỉ là, ngươi giống như loại bình dân xuất thân thấp kém, đúng là có giáo dưỡng lễ nghĩa gì cả.” Bí thế hồi lâu cuối cùng Tư Cầm Hồng cũng tìm được lý do, tỏ vẻ như .

      Bọn Hỉ Nhi nghe vậy, sắc mặt đại biến, đều tức giận thôi nhìn chằm chằm nàng ta, nữ nhân ngang tàng này cư nhiên chủ tử nhà mình như vậy, họ cũng nhịn được.

      “Quy củ là các người lập thành, nhưng nghe , Đại vương các người tối hôm qua từng dặn dò qua tiểu thư nhà ta, cần tuân thủ quy củ nơi này, muốn làm sao đều được.” Hỉ Nhi tức giận , tuyệt sợ nàng.

      Hỉ Nhi vừa mở miệng, Hoàn Nhi tự nhiên cũng theo như nhịn được: “Nếu hoàng gia các ngươi có giáo dưỡng như vậy, cũng chạy đến chỗ người ta giận dữ trách mắng. Nếu như đấy chính là phong phạm hoàng gia, giáo dưỡng của bình dân chúng ta như vậy cũng đáng được tha thứ.”

      Hoàn Nhi vừa xong, sắc mặt Tư Cầm Hồng càng khó nhìn, tựa hồ ngờ rằng những cung nữ này lại nhanh mồm nhanh miệng, lại còn dám đối đãi nàng như vậy.

      “Đúng vậy, ta xem bất quá cũng chỉ có thế, lươn ngắn chê trạch dài.” Thảo Nhi cũng cam chịu yếu thế, lạnh lùng , tỷ muội các nàng đồng tâm, đứng cùng trận tuyến.

      Nộ Nhi cũng chen miệng : “Đây là loại vương cung gì, người hiểu quy củ nhiều như vậy.” xong, nhìn về nơi khác, trong lòng sớm cười đến lật trời.

      Tư Cầm Hồng tức giận cắn răng nghiến lợi, nghe tứ đại cung nữ châm chọc xong, nàng ta cũng khống chế nổi nữa rồi, giơ tay vỗ bạt tai lên Thảo Nhi đứng gần nhất.

      Đáng tiếc, nàng thể như ý, bị Tiêu Tương Phi bắt được cái tay muốn đánh người. Bởi vì Tiêu Tương Phi sớm nhìn chằm chằm nàng, thấy lời vừa ra khỏi miệng đám Hỉ Nhi liền biết Tư Cầm Hồng chắc chắn tha các nàng.

      “Ngươi, ngươi buông ta ra.” Tư Cầm Hồng Lệ lạnh giọng ra lệnh, phẫn hận nhìn nàng, nàng ta vạn vạn ngờ, mấy nữ nhân này lợi hại như vậy.

      Tiêu Tương Phi lạnh lùng hiểm nhìn nàng ta, buông ra, chuyện cười. « Buông ? Nếu ta buông ? Ngươi có thể làm gì ta ? » Lạnh lùng , thấy phải đối phương trong lòng sợ hãi. « Đừng cho là ta dễ khi dễ, trước khi vào cửa cũng nên hỏi trước xem ta là người như thế nào ? Tự chui đầu vào lưới, hôm nay đáng đời ngươi. »

      Tiếng vừa dứt, nàng liền khách khí làm nhiều việc cùng lúc, dùng sức ở mặt Tư Cầm Hồng hung hăng hạ mấy cái bạt tai.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :