1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nửa đời phù dung, nửa đời sen - Văn Thanh Thanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 12: ĐAU ĐỚN

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ


      Huyền Diệp trở lại nhìn thấy hai người, lên tiếng, cởi áo choàng, sắc mặt tốt, Tề Đức Thuận nhận lấy dám thở mạnh tiếng.

      hâm nóng lại canh xương, chỉ nếm thử miếng rồi để ở bên.

      Thay xong quần áo chuẩn bị Nam thư phòng.

      tới bên cạnh hai người bọn họ chợt dừng chân.

      "Hai người các ngươi cần khẩn trương như vậy, nữ nhân của trẫm còn chưa tới phiên tham dự vào chánh , đứng lên ." xong định muốn , nhưng lại quay đầu : "Chuyện này phân phó hậu cung cho tốt, được để bất kì kẻ nào truyền tới tai Kỵ phi, nếu nàng ấy biết chuyện, trẫm đánh chết, chừa ai!"

      Hai hoàng phi run run rẩy rẩy, ở trong cung lâu như vậy nhưng chưa bao giờ thấy bộ dáng lạnh lẽo của . lạnh tình nhưng cũng cũng đa tình.

      Lúc Quế tần cùng Vân tần thăm Nguyên quý nhân có nhắc tới chuyện này. Quế tần cười : "Vân tỷ tỷ, muội muội, đừng trách ta lắm mồm, ta cảm thấy phải là Kỵ phi chưa được sủng ái mà do cha nàng ta muốn hành thích vua, đây chính tội lớn nhất, hoàng thượng nhất định là sủng ái nữ nhi của tội thần. dien,dan.le.quy.don. Ta chưa từng Vân Phù Hiên, chỉ nghe nơi đó cách xa Càn Thanh cung, ngày tuyết rơi còn phải hơn nửa canh giờ. cho cùng hoàng thượng còn là sủng ái Nguyên muội muội, trong khoảng thời gian này luôn lo lắng. Bây giờ muội chỉ cần chú ý đến cái bụng, phải lo lắng cái khác nữa, hảo hảo sinh hoàng tử, vị trí an ổn."

      Nguyên quý nhân che miệng của nàng, ngừng lộ ra nụ cười: "Muội muội biết trong hoàng cung này lại ngọa hổ tàng long như vậy. Trước đây muội thường thấy Kỵ phi, muội nghĩ hoàng thượng cực kỳ thiên vị nàng, bây giờ lại chứng kiến chuyện này, đúng là tất cả nữ nhân trong hoàng cung đều có toan tính riêng."

      Vân tần cũng có chút cảm thán: "Mấy ngày trước, ta còn lo lắng trong cung bóng gió ảnh hưởng đến Nguyên muội muội. Nhưng tại xem ra, đúng là hoàng thượng muốn bảo vệ ngươi. Ta tới cung lâu như vậy, có nữ nhân nào có thể ở bên cạnh hoàng thượng lâu dài. Muội muội, ta thấy hoàng thượng đối với muội rất khác biệt, nhưng vẫn phải nắm lấy cơ hội. Bình phi, Ôn quý phi phải người dễ chọc. giờ Ôn quý phi bị liên lụy nên tạm thời phải lo lắng, nhưng muội muội nhất định phải bắt được trái tim hoàng thượng, nên khinh địch bị người khác cướp mất."

      Nguyên quý nhân nhíu mi, buông mắt: "Tỷ tỷ, những lời này nên lung tung, thân thể muội giờ thể hầu hạ, sao có thể giữ được thánh tâm. Bây giờ hai vị tỷ tỷ phải hầu hạ hoàng thượng vui vẻ mới đúng, muội muội còn phải chiếm vinh quang của hai người đấy."

      Có lẽ Nguyên quý nhân cũng hòa hợp với cuộc sống trong cung, lời cũng bắt đầu cẩn thận, nịnh nọt.

      Chỉ là những lời đó cũng chỉ nửa nửa giả. Từ ngày đó, nàng nhìn ra, ánh mắt của hoàng thượng nhìn Kỵ phi giống khi nhìn tần phi trong cung. Trong giọng trách cứ của hoàng thượng, hoàn toàn cho mình là người ngoài còn Kỵ phi kia trở thành người nhà.

      Hoàng thượng muốn nàng ta xin lỗi với mình, nhưng lời xin lỗi này giống như trước kia ở nhà phụ thân dạy dỗ mấy ca ca đệ đệ được đánh nhau với người ngoài, được khi dễ người khác, lời khiển trách nhưng ra lại chứa vô vàn thương.

      Có lẽ đầu óc mình suy nghĩ nhiều. Xảy ra chuyện lớn như vậy, khẳng định hoàng thượng sớm biết. Khi đó đối với kỵ phi cũng chỉ là thương tiếc thôi, Nguyên quý nhân nghĩ có chút nhức đầu.

      Thái y bắt mạch xong nàng mới vừa nằm xuống, bên ngoài liền tuyên hoàng đế tới đây, vội vàng đứng lên hành lễ, Huyền Diệp đưa tay xoa nàng.

      Đại khái cực kỳ mệt mỏi, khuôn mặt mệt mỏi.

      "Ngươi mang bầu nên lại nhiều."

      cầm tay Nguyên quý nhân, dìu nàng nằm xuống.

      Hoàng thượng hình như trầm mặc rất
      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 13: TỨC GIẬN

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ


      Hai thủ vệ giơ chuôi đao ngăn lại: "Kỵ phi nương nương thứ tội, thần phụng chỉ làm việc, kính xin nương nương trở về."

      "Được." Thanh Hoàn cười , "Ngày trước cha ta cũng như thế, nhưng ta vẫn chạy ra ngoài, chẳng qua nếu ta ra. Nhất định các ngươi bị ăn đòn, vậy thôi ."

      Nàng quay đầu lại bờ hồ, chống cằm nhàm chán chờ cá mắc câu, yên lặng đến nỗi tiếng lá rơi xuống thềm cũng nghe thấy ràng.

      Sinh nhật Nguyên quý nhân còn náo nhiệt vui vẻ hơn cả Tết Trung thu, chúng tỷ muội cùng nhau xem hí kịch, tặng quà cho nhau. Bối phận nàng cao cho nên mỗi người tặng quà đều phải đáp lễ, hơn nữa còn khen thưởng rất nhiều cung nữ thái giám để thu mua lòng người.

      Duy chỉ có thiếu Kỵ phi sống ở lãnh cung. Kỵ phi đến, nàng muốn biết. Vốn theo quan hệ dưới, dĩ nhiên là Nguyên quý nhân có tư cách cầu Kỵ phi nể mặt nàng, chỉ là lúc này nếu có lễ, ngược lại nàng có chút hiểu chuyện.

      Chiều hôm ấy nàng sai khiến cung nhân cầm đồ đưa đến Vân Phù Hiên. Bởi vì có rất nhiều thị vệ canh giữ nên thể tới gần, vì thế cũng k giải quyết được gì.

      Buổi tối Huyền Diệp ở Khải Tường Cung bắn mấy đóa pháo hoa. Pháo hoa sáng lạng chói mắt, trôi bầu trời cực kì mỹ lệ, ngay cả nơi xa như Vân Phù Hiên cũng nhìn ràng.

      Nhữ Văn ngẩng đầu nhìn nơi xa : "Nương nương, đến Tết nguyên tiêu chúng ta cũng xin hoàng thượng bó pháo hoa, thả nó hai canh giờ."

      Thanh Hoàn cười xinh đẹp, vui vẻ : " biết hoàng thượng có chịu cho chúng ta ."

      "Nhất định có thể á..., trước kia nương nương ở phủ tướng quân, lão gia cũng cho ngài chơi, nương nương vừa khóc vừa náo cái gì cũng có thể lấy được."

      Nàng cười cười, hiểu sao trong lòng lại buồn rầu, chỉ là buồn rầu này ngay lập tức bị vứt bỏ.

      Thời gian trôi qua ngày lại ngày, lá cây cũng rụng hết

      Có người chờ đợi, có người hào quang tỏa ra bốn phía.

      ngờ lần gặp mặt sau lại là lúc Thanh Hoàn lén lút cửa sau đến Ngự Hoa Viên giải sầu. phải nàng muốn làm trái thánh chỉ hoàng đế, chỉ là mỗi ngày sống ở lãnh cung có người ở, nàng là người hiếu động, có thể nhẫn nại lâu như vậy cũng dễ dàng rồi.

      Nhữ Văn còn may, mỗi ngày cùng mấy cung nữ thái giám chơi đá quả cầu, nhưng nàng chút hứng thú với trò đó, cho nên lại chạy ra.

      Nguyên quý nhân vô cùng biết quy củ thỉnh an nàng.

      Tay quán tính che bụng : "Kỵ phi nương nương vạn phúc kim an."

      Kỵ phi nhìn Nguyên quý nhân cái, nghiêm chỉnh : "Miễn lễ, ngươi đứng lên ."

      Nguyên quý nhân sau khi đứng dậy giọng cùng cung nữ câu gì, cung nữ kia lập tức rời .

      Thanh Hoàn có ý định cùng Nguyên quý nhân ở cùng chỗ, dù sao trước đây cũng có vô số kinh nghiệm vui, lập tức đứng dậy rời .

      Nguyên quý nhân biểu hết sức thân mật, nở nụ cười, kéo tay nàng : "Mặc dù ta địa vị thấp hơn nương nương, nhưng lại lớn tuổi hơn chút, Kỵ phi nương nương ngại ta gọi ngài là muội muội chứ."

      Thanh Hoàn vô cùng thích người khác kéo nàng, lập tức tránh thoát.

      "Tùy ngươi."

      Nàng lớn lên trong gia tộc có truyền thống võ thuật, sức tay so Nguyên quý nhân lớn hơn, động tác như thế khiến nụ cười đoan trang của Nguyên quý nhân biến mất.

      "Muội muội xa cách như vậy chẳng nhẽ do chuyện vài ngày trước. Đó chỉ là hiểu lầm, muội muội cần nhớ trong lòng, về sau tỷ tỷ có chuyện gì còn phải thỉnh giáo muội muội chỉ điểm đấy."

      Thanh Hoàn ngơ ngác nhìn nàng, chân mày nhíu chặt: "Ngươi muốn cái gì?"

      "Muội muội ngàn vạn hiểu lầm, chỉ là lâu chút ngày thấy muội muội, muốn nhiều hơn mấy câu thôi."

      Nàng đối với Nguyên quý nhân hề có chút thiện cảm, cho tới bây giờ cũng chưa có, có lẽ bởi vì người đàn ông, chính là muốn cùng nàng ta chuyện.

      Nguyên quý nhân lấy lễ phẩm thị nữ mang đến hôm qua, đưa cho nàng: "Mặc dù mới gặp muội muội hai lần còn chưa quen nên hôm nay tạm thời đưa phần lễ này lấy chút tình cảm của muội muội, về sau đều là tỷ muội nhà mình, đừng lạnh nhạt như trước nữa nhé."

      Thanh Hoàn mở hộp ra, bên trong là chiếc tram cài tóc vô cùng tinh sảo.

      Nàng lấy ra thưởng thức phen, lộ ra nụ cười nhàn nhạt: " là đẹp."

      Có lẽ là do môi trường lớn lên, từ cao quý còn được mọi người sủng
      [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 14: TÌNH THẾ BẤT ĐẮC DĨ

      Editor: Vạn Hoa Phi Vũ


      Trong mơ mơ màng màng thấy thái y chẩn đoán bệnh xong, lại cho toa thuốc, bóng dáng lúc lúc trước mắt là ai, có mùi của , bên cạnh.

      Vân tần nhìn nàng, ánh mắt đờ đẫn nheo mắt sững sờ.

      "Nguyên quý nhân? Muội muội?"

      Mí mắt nàng giật giật, đưa tay kéo Vân tần, lo lắng : "Đứa bé của ta, đứa bé của ta."

      Vân tần an ủi nàng : "Đứa bé ở đây, đứa bé vẫn còn ở đó."

      Nàng vuốt bụng, nước mắt tuôn ra, ôm lấy Vân tần, "Tỷ tỷ. . . Tỷ tỷ. . . đời này chỉ có đứa này ta, thương ta rồi."

      Vân tần vỗ nàng, dịu dàng an ủi: "Muội muội nên đau buồn, thân thể quan trọng hơn, cứ khóc thút thít như thế sợ ảnh hưởng đến đứa bé."

      Từ thấp lên tự mình chuẩn bị tâm lý, nhưng từ chỗ cao rơi xuống, nếu chú ý tí là có thể tan xương nát thịt.

      Nguyên quý nhân cho rằng nàng như vậy, giống như tất cả mọi người đều cho rằng nàng như vậy, ra tất cả chuyện này có gì khác nhau sao?

      Đợi cảm xúc trong lòng Nguyên quý nhân chuyển biến tốt lên chút, rơi nước mắt nữa, Vân tần mới dám chút lời lòng: "Nguyên muội muội, muội nên chọc Kỵ phi, hơn nữa lại còn lặp lặp lại nhiều lần. Ngay cả Ôn quý phi đều dám làm gì, vì sao muội lại hồ đồ như vậy? dien.dan.lequydon Ban đầu sắc phong, thái hoàng thái hậu cũng dám phản đối, phụ thân Kỵ phi vào tù, khẳng định hoàng thượng sớm tính toán, nàng ấy bị giấu kín như vậy bởi vì hoàng thượng biết nàng ta rất có ích. Muội muội mới được cưng chiều nên chưa biết, chả ai dám chuyện với nàng ta cả? Hoàng thượng của chúng ta làm việc chưa bao giờ có lí do, chuyện lần trước muội muội cùng Quế tần liên quan đến con cháu nối dòng, hoàng thượng cũng đều trách tội các ngươi, tại sao vẫn hiểu?"

      Nguyên quý nhân lau nước mắt: "Phụ lòng như vậy cần cũng được."

      Vân tần vội vàng che miệng của nàng: " được bậy! Hoàng thượng sủng muội là vì người thích, muội muội cũng thể bởi vì hoàng thượng sủng ái mà đánh mất lễ nghi. Kỵ phi sắc phong chưa được hai năm, cha nàng Khố Nỗ Nhĩ lại xảy ra chuyện, ràng hoàng thượng muốn dùng Kỵ phi nương nương để uy hiếp Khố Nỗ Nhĩ. Lúc hoàng thượng lên ngôi, cha Kỵ phi là đại đại công thần, nắm binh quyền hùng mạnh trong. Hoàng thượng làm hoàng đế lâu năm, tại vị trí ngày càng vững chắc, ổn định hoàng quyền, sao có thể yên tâm chuyện này. Nếu Kỵ phi ở trong cung xảy ra chuyện, khi khống chế được thế lực đồng đảng của cha nàng bên ngoài, hậu quả khó mà lường được."

      Gia tộc Vân tần thuộc Hán Quân Kỳ, có nhiều kinh nghiệm, tai mắt được thấm nhuần từ , phân tích vấn đề rất có lý, bình thường yên lặng nhưng trong lòng hồ đồ chút nào.

      Lần đầu tiên Nguyên quý nhân nghĩ đến chính trị rối ren, phức tạp.

      Vân tần tiếp cho Nguyên quý nhân biết: "Mấy ngày qua Định phi cùng Ôn quý phi đều ở trong cung bái Phật niệm kinh. Gia tộc các nàng bị liên lụy, ít ra ngoài có thể bớt chọc thị phi. Liên quan đến chính trị, theo tính tính của hoàng thượng nữ nhân nhất định phải hy sinh. Mấy ngày nay muội vừa sinh nhật, vừa mang thai, phong quang như vậy khó tránh khỏi gây chuyện thị phi bị người ta tóm lấy nhược điểm. Hoàng thượng đối với muội tốt, muội phải nhớ điểm tốt của người. Người tốt với muội, muội phải nhớ người tốt, được xung đột lý luận với người."

      Vân tần tận tình khuyên bảo, tâm tình Nguyên quý nhân mới từ từ đặt xuống. Nàng gả cho đế vương, được chân tình, càng đặc biệt, ngược lại hoàng thượng vẫn nhẫn nhịn nàng, trong lòng thay đổi ý nghĩ, bỗng thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

      Lúc hai người thầm, thái giám đưa thuốc bổ tới, thị nữ lại mang y phục mới mặc mùa đông từ trong Phủ Nội Vụ ra. Chất liệu vải đều là loại tốt nhất, hình thức đẹp mắt cực kỳ hợp với màu da của nàng.

      Vân tần cười : "Muội xem, trong lòng hoàng thượng vẫn có muội đúng , mắng xong liền lấy lòng muội muội. Người là hoàng đế, là thiên tử vạn vạn người, từ trước đến nay làm việc ngoan độc, có thể đối với muội muội như thế, về sau cũng đừng nên hiểu chuyện như trước nữa."

      đoán được tâm tư của Vân tần, thậm chí nàng và người này còn quen nhau nhiều, vì sao lại muốn giúp nàng, cuộc sống như thế còn phải qua bao lâu nữa, hoàng đế tình bất định, mình lại nghĩ ra, tất cả khúc mắc trong đầu thể gỡ được.

      Huyền Diệp cực kỳ tức giận, tức giận đến mức cống phẩm Ngọc Lưu Ly vừa đến đập nát bấy.

      Tất cả mọi người quỳ mặt đất ai dám câu.

      Từ khi loại bỏ ba quân bảo vệ, cho tới bây giờ hoàng đế có tức giận như vậy. Lúc trước giải việc Ngô Tam Quế,
      [​IMG]

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 15: TÌNH NHƯ NƯỚC DÂNG

      Editor: VẠN HOA PHI VŨ


      Huyền Diệp ra ngoài chuyến thực dễ, hai người vừa gặp mặt liền lưu luyến nắm tay người ra nỗi nhớ.

      Từ đáy lòng cũng ghét tiểu nữ tử này, mặc dù còn nhưng dáng dấp cao gầy thanh xuân, giống như ánh mặt trời tỏa hào quang chói mắt, hơn nữa phát mình cực kì thích được theo đuổi.

      Nếu như ba lần trước bởi vì có việc mà xuất cung thuận tiện sang thăm nhìn nàng lần thứ tư lại vì nhớ nhung thể ngủ được, muốn ra ngoài cùng nàng hẹn hò. Hoàng thượng chưa bao giờ có thói quen xuất cung chơi bời lêu lổng, mỗi lần ra ngoài đêu là có chuyện, giữa tháng ba bốn ra ngoài ba bốn lần, đúng là hiếm thấy.

      Lần này Thanh Hoàn hơi xong tất cả những lời cần , hơn nữa hết sức chăm chú giao phó: "Công tử, cha ta thấy tiền là sáng mắt, muốn gả ta cho người có quyền có thế. Cha cảm thấy có quyền thế mới có thể sống tốt. Lúc ngươi cầu hôn nhất định phải lấy thêm chút bảo bối tới đây, cha ta thấy ngươi có tiền khẳng định phản đối."

      Huyền Diệp khẽ cười, nghiêng đầu hỏi nàng: "Nếu có tiền phải làm thế nào?"

      Thanh Hoàn ngơ ngác đứng, nín thở toàn thân, cuối cùng thở dài hơi, hai con mắt trợn to nhìn , nét mặt hung phấn: "Nếu , chúng ta bỏ trốn nhé."

      Đến nay Huyền Diệp cũng biết Thanh Hoàn biểu ra bộ dáng cách nào kháng cự sức hấp dẫn của chỉ trong mấy lần gặp mặt có bao nhiêu phần là , nhưng càng ngày càng thích phần tình ái này, mất chút sức lực nào mang được nữ nhân về.

      Cảm xúc bị động này ảnh hưởng trực tiếp đến phán quyết tại.

      Nếu như nàng biết, nàng nhất định hận chết . tại những chuyện này thể dùng lý trí giải quyết, tuyệt đối thể.

      Mấy ngày nay đều yên lòng, ở điện Ngõa Cách gọi mấy tiếng cũng nghe thấy.

      "Hoàng thượng, Khố Nỗ Nhĩ tự vẫn."

      Chỉ có những lời này mới khiến chú tâm.

      Ban đầu thái hoàng thái hậu phụ lên ngôi hoàng đế, Khố Nỗ Nhĩ dứt khoát cầm binh quyền ủng hộ, ảnh hưởng rất lớn đến quyền vị của . Nhưng giờ là phụ thân của Kỵ phi, cũng là quốc trượng, vì nữ nhi mà tự vẫn, thể phán định hình pháp cao nhất nữa.

      Cả đêm cùng mấy vị đại thần thương nghị giáng tội như thế nào.

      Sau khi thương lượng cả đêm cuối cùng tuyên bố kết quả, bốn phần công sáu phần tội. Tuy có ý giáng tội nhưng có thể miễn cưỡng công bù tội, cái gọi là miễn cưỡng chính là nhờ hoàng đế nhân từ lòng dạ rộng lượng, lại để cho người ta cảm thấy khoan hậu cựu thần.

      Năm nay trời lạnh sớm hơn so với quá khứ, mới vừa đầu đông trận tuyết rơi.

      Bởi vì biết đối mặt ra sao nên hôm nay nhân lúc bầu trời đầy tuyết tung bay cùng Định phi đến Vân Phù Hiên. Thị vệ bên ngoài rút lui hơn phân nửa, từ ngày rống giận sợ rằng nàng chả có lá gan ra.

      Huyền Diệp toàn thân bạch y, khoác áo choàng
      [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    5. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Truyện bao nhiu chương vậy bạn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :