1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 30: Ý loạn tình mê





      “Em đừng có ép !” Trọng Lâm hoàn toàn đánh mất bình tĩnh.



      “Giờ là ép em.” Thu Ý Hàm đem câu này trả lại cho . “ ngờ vẫn còn là người thích cưỡng ép người khác.”



      “Ý em là cưỡng ép em sao? Nếu em nghĩ như vậy, có phải nên tăng thêm mức độ cưỡng ép em?” Trọng Lâm dùng tay nâng lấy cằm Thu Ý Hàm, hôn lên môi lần nữa, cái hôn lần này còn dịu dàng nữa, mà là cướp đoạt lấy. Thu Ý Hàm cảm thấy mình thể thở được, nhưng lại muốn đẩy ra. Trọng Lâm rời khỏi môi , dấu môi từng cái từ từ xuống từ tai tới xương quai xanh, giờ Thu Ý Hàm biết rằng mình nên đẩy ra, nhưng lại hy vọng rằng dừng lại.



      “Cho hỏi phòng của bệnh nhân Thu Ý Hàm là phòng nào?” Trình Dịch Phong vội vã tới bệnh viện hỏi y tá.



      “XXX”



      “Cám ơn!” Lúc Trình Dịch Phong nghe điện thoại của người đó xong đáng ra nên lập tức qua đây, nhưng vì cái đuôi phiền toái kìa mà kéo tới bây giờ.



      “Trình Dịch Phong, đợi em mà!” Dịch Thủy Tâm vội vã bước nhanh hơn, chỉ sợ mất dấu .



      sao vậy, phải là ở đây sao? Sao còn đứng đây mà vào?” Dịch Thủy Tâm nhìn Trình Dịch Phong đứng ngây người trước cửa phòng bệnh mà chịu vào, chuẩn bị kéo đẩy cửa vào.



      “Sao vậy, vào…” Dịch Thủy Tâm nhìn thấy hai người hôn nhau cách nồng nhiệt trong phòng bệnh, phải đó là hai và chị Hàm sao? Cũng may chuẩn bị với Trình Dịch Phong, nhưng nhìn thấy biểu cảm mặt , lẽ chịu tiếp nhận là vì người trong tim chính là chị Hàm sao?



      Vốn dĩ nghĩ bản thân rất thản nhiên, nhưng chính mắt nhìn thấy, trong lòng lại càng khó chịu. Trình Dịch Phong cười khổ cái, xoay người mất.



      Hằng ngày nhìn thấy chị Hàm và hai ngọt ngào với nhau, chắc trong lòng ấy khó chịu lắm đây. Dịch Thủy Tâm vẫn đuổi theo , mặc kệ nhàm chán, vẫn cho ấm áp, vết thương trong lòng cứ để lấp đầy…



      “Trình Dịch Phong, em vẫn còn chưa lên xe mà, em vẫn chưa…” Dịch Thủy Tâm vội vã chắn chiếc tắc xi. “Đuổi theo chiếc xe kia là đựơc, ấy tới đâu tôi tới đó!”



      Trình Dịch Phong dừng xe lại, tới quán bar trước mặt, bây giờ cần rượu để làm mê muội chính mình.



      mình sao?” mỹ nữ gợi cảm khoát tay lên vai Trình Dịch Phong với ý rất ràng.



      Nhìn thấy người tự nhiên dính sát lấy mình, Trình Dịch Phong rất phản cảm, nếu là trước kia ném cái tay kia rồi. nhưng nhìn thấy Dịch Thủy Tâm theo tới đây đứng ở cửa, Trình Dịch Phong liền ôm eo nàng gợi cảm kia, uống rượu mà ta đem tới.



      phải là còn có em sao? Sao lại có thể mình chứ?” Trình Dịch Phong cố ý cười đùa với người khác trước mặt Dịch Thủy Tâm. hy vọng Dịch Thủy Tâm có thể mau chóng rời khỏi, tại tâm trạng rất rối, muốn cứ quấn lấy buông.



      Dịch Thủy Tâm nhìn những động tác của , tự an ủi mình là chỉ vì quá thương tâm, chỉ cố làm cho mình thấy, lấy hết can đảm bước về phía . Đây là lần đầu Dịch Thủy Tâm tới quán bar, nhìn cảnh hỗn loạn trong này, hy vọng có thể lập tức đưa Trình Dịch Phong rời khỏi đây, nếu muốn uống rượu mua cho .



      —-



      “Xin lỗi.” Trọng Lâm giúp Thu Ý Hàm kéo lại quần áo, vì hành động thô lỗ của mình mà xin lỗi . cũng nghĩ tới là kiềm chế được mà xém nữa … trong căn phòng này. Nhưng Thu Ý Hàm hề phản kháng đồng nghĩa rằng cũng đồng ý rồi!



      “Uhm”



      “Đừng có dùng ánh mắt đó nhìn , cũng biết xảy ra chuyện gì đâu!” Giờ đây trong mắt Trọng Lâm tràn đầy dục vọng.

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 31 : Rượu vào loạn tính



      “Cút , tôi muốn nhìn thấy .” Nghe những lời ta Thu Ý Hàm mới có phản ứng lại.



      “Em muốn thấy , vậy ở bên ngoài chờ em, có chuyện gì gọi .” Lúc này mà lại bức , ngược lại chẳng có tác dụng gì, dù sao sớm muộn gì cũng là của .







      “Theo em trở về được ?” Dịch Thủy Tâm đứng trước mặt Trình Dịch Phong, nhưng dường như nghĩ quá đơn giản rồi.



      ấy là người của à?” Người đẹp gợi cảm ôm lấy cổ Trình Dịch Phong.



      “Chỉ là đứa em mà thôi.” Trình Dịch Phong nhấc tay này ra, tới quầy bar lấy hai ly rượu.



      nên vì vậy mà tức giận, tuy rằng lúc này Dịch Thủy Tâm rất muốn bỏ thích nơi này, nhưng nhìn thấy ghế bên cạnh còn trống liền ngồi xuống. Vốn muốn uống rượu, nhưng có rất nhiều đàn ông tới mời rượu , định từ chối nhưng rồi lại vẫn uống hết.



      Trình Dịch Phong nhìn thấy đầu óc đơn giản lại biết cự tuyệt, bị bọn đàn ông thối kia lợi dụng, xem ra say rồi, thế mà lại có tên biết sống chết là gì dám bỏ tay vào trong quần áo của .



      “Muốn đến khách sạn hay ở trong xe vậy?” Người đẹp gợi cảm đùa nghịch nút áo của .



      Trình Dịch Phong căn bản hế nghe ta chuyện, đến bên cạnh Dịch Thủy Tâm, mặc kệ ngạc nhiên của những tên đàn ông khác ôm ra ngoài.



      vất vả mới đưa về tới khách sạn của họ, nhưng Dịch Thủy Tâm này đúng là biết an phận mà.







      Ngày hôm sau, Trình Dịch Phong nhìn thấy vết máu ở giường cùng với Dịch Thủy Tâm và chăn mền lộn xộn, dù nhớ ràng lắm nhưng cũng đủ biết xảy ra chuyện gì. Nhưng tối qua có say, chắc chắn là trong rượu có vấn đề. ngờ lại trúng kế, nhưng cũng may đối tượng là . Nếu việc phát sinh như vậy, là người đàn ông, phải có trách nhiệm với ..



      “Em tắm trước , rồi thay quần áo, chúng ta xuống dưới ăn chút gì đó, tiện thể chuyện luôn.” Trình Dịch Phong luôn thích sạch cầm lấy quần áo đất mặc vào rồi đứng bên cửa sổ nhìn ra thành phố.



      thôi!” Thấy Dịch Thủy Tâm chuẩn bị xong, Trình Dịch Phong tỏ ý có thể ra ngoài, lúc này rất rối loạn.





      “Tâm Nhi, sao em lại ở chỗ này?” Trọng Lâm trở về lấy cho Thu Ý Hàm vài bộ quần áo, nghĩ tới lại nhìn thấy Tâm Nhi, hơn nữa còn ở chung chỗ với Trình Dịch Phong.



      hai, em..” Dịch Thủy Tâm biết nên cái gì.



      “Em lập tức mua vé bay về ngay cho !” Chuyện con bé tới đây khẳng định Ý Hàm sớm biết, lại cố ý gạt .



      “Em…” Dịch Thủy Tâm nhìn thấy sắc mặt khó coi của Trình Dịch Phong, xem ra lại giận rồi, trước tiên cứ nên rời khỏi đây ! “Dạ”



      Tuy rằng gật đầu, nhưng Trọng Lâm rất hiểu tính , khẳng định là đứa em này ngoan ngoãn vâng lời. Thôi bỏ , Ý Hàm mình ở bệnh viện, cần lập tức tới đó với . Tâm Nhi cũng còn nữa, nên quản thúc con bé nữa, trong số việc nó cũng nên có suy nghĩ riêng của mình. Nếu Tâm Nhi quyết định ở cùng với Trình Dịch Phong, đành phải xin lỗi người bạn thân của mình vậy.



      “Ý Hàm, đồ này là nhờ người mang đến, cái này là mua cho em, em ăn .” Từ lúc xảy ra việc hôm qua tới giờ Thu Ý Hàm vẫn chuyện với .



      ra ngoài trước, em nhất định phải ăn đó.” Trọng Lâm đành phải làm giống tối hôm qua, ra bên ngoài chờ .

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 32 : Từ bỏ



      Trọng Lâm tựa vào tường bên ngoài phòng bệnh, bình tĩnh mặt khi đối diện với Thu Ý Hàm còn, kỳ như thế nào có thể tự tin hoàn toàn như vậy chứ? Chỉ sợ thái độ của đối với lại quay về giống như trước kia. Cho dù sau khi trở về hiểu tất cả mọi chuyện, nhưng kia có nên cho biết hay ? Nhưng thế cũng có nghĩa là từ bỏ .







      Dịch Thủy Tâm ngồi đối diện với Trình Dịch Phong. Và vì vẫn luôn trầm mặc ngừng nắm chặt góc áo, có nên mở miệng trước hay , cho ấy biết thân phận của mình?



      “Tên của là gì?” Trình Dịch Phong tựa hồ cố gắng hết sức để kiềm nén.



      “Dịch Thủy Tâm, Đại tiểu thư của Trọng thị, em của Trọng Lâm.” Dịch Thủy Tâm liên tiếp ra thông tin, nghiêng đầu nhìn biểu tình của Trình Dịch Phong. Quả nhiên, sắc mặt của càng khó coi hơn, Dịch Thủy Tâm cố nén nước mắt của mình, chờ lên tiếng.



      “Tôi tiễn em ra sân bay.” Trầm mặc lâu, Trình Dịch Phong rốt cục cũng mở miệng ra những lời này.



      Tuy sớm biết rất tức giận, nhưng cái gì cũng làm cho càng thêm khó chịu, thà rằng hung dữ mắng , cũng muốn giống như bây giờ. Tuy rất muốn ngồi ghế phụ lái để có thể gần hơn, nhưng muốn khiến vui, cho nên im lặng mở cửa ghế sau xe ngồi xuống.



      Trình Dịch Phong biết hành động của mình làm tổn thương đến , nếu phải con người đó, thử tiếp nhận , nhưng tại bọn họ căn bản có cách nào bước thêm bước nữa. Giờ nhất định là khóc, Trình Dịch Phong cho phép bản thân mềm lòng, bởi vì thể mềm lòng, giữa họ căn bản có tương lai.



      “Đứa , nếu em có thai phải liên lạc với tôi ngay lập tức, tôi đưa em đến bệnh viện.” vất vả đợi chuyện, nghĩ tới Trình Dịch Phong ra lại là những lới này.



      bệnh viện làm gì?” Dịch Thủy Tâm hy vọng phải như điều mà nghĩ tới, tin nhẫn tâm như vậy.



      “Bỏ đứa , đứa này thể có.” Ai biết sinh ra có bộ dạng gì chứ, trong lòng Trình Dịch Phong cũng rất đau khổ, nhưng đứa này, nó thể ra đời, vốn là người bị vứt bỏ, đương nhiên biết bị vứt bỏ đau khổ như thế nào.



      “Em nên quên tôi ! Giữa chúng ta vĩnh viễn bao giờ có khả năng.” Trong xã hội thực này, có ai chấp nhận bọn họ.



      Dịch Thủy Tâm thèm đáp lại, trong lòng từng chấm từng chấm tái lại từ lúc gặp cho tới giờ. Quả giữa họ luôn chỉ có mình tự nguyện, là cứ bám lấy , gây phiền toái cho . Sau khi phát sinh quan hệ, hy vọng xa vời cùng tiến xa hơn nữa, nhưng ngờ lại ra những lời tuyệt tình như vậy. Giữa họ có khả năng sao?







      Mấy ngày nay Trọng Lâm đều ở bệnh viện chăm sóc Thu Ý Hàm, chỉ là người ở bên trong, người ở bên ngoài. Sau khi về nước, cơ hội họ gặp mặt càng ít hơn nên lúc này Trọng Lâm muốn ở bên nhiều chút. Sau khi trở về tìm cơ hội ràng tất cả mọi chuyện với , hy vọng có thể tha thứ cho !



      Trong lòng Thu Ý Hàm cũng rối loạn, tuy rằng biết mình hiểu lầm , về cơ bản hẳn phải tha thứ cho , cần phải chiến tranh lạnh; chỉ là biết tại sao lại như vậy, tuy rằng rất muốn tha thứ cho , nhưng lời và hành động lại khác nhau. Chờ trở về rồi tính sau vậy!

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 33 : Trí nhớ phủ đầy bụi



      Về nước được vài ngày, Thu Ý Hàm và Trọng Lâm vẫn chiến tranh lạnh như trước, trong lòng Thu Ý Hàm vẫn mong Trọng Lâm có thể đến năn nỉ , hy vọng họ còn có thể có tương lai. Nhưng mà, mấy ngày nay hoàn toàn có tin tức của , chẳng lẽ đây là tình sao. Hay do chính trước đó nhiều lần cự tuyệt khiến nghĩ rằng còn cơ hội, vậy có nên xuống nước tự mình chủ động tìm hay ?






      “Ta bàn bạc ổn thỏa với nhà họ Lăng rồi, mùng tháng sau phải đính hôn với Lăng Tuyết, hai nhà chúng ta là thế giao (thân thiết mấy đời), chuyện đám hỏi đối với tập đoàn có lợi ích phát triển rất lớn.” Cha Trọng gọi Trọng Lâm vào thư phòng, phải thương lượng với , mà là bắt phải phục tùng.



      “Cha gọi tôi trở về chính vì việc này? Đối với tôi điều đó cần thiết…, cha tin vào năng lực con trai mình sao, tiếp theo lâu nữa tôi có thể thâu tóm Thu thị, chuyện đó cũng có ích cho phát triển của tập đoàn, tôi làm việc còn cần phải hy sinh hôn nhân của chính mình.” Trọng Lâm thích người khác bài bố cho , cho dù là cha ruột sinh thành ra cũng được, huống chi trong lòng chỉ có mẹ, có cha. Còn người trước mắt đây chẳng qua là trong những người hại chết mẹ mà thôi. Tất cả những người từng làm hại mẹ , lần lượt đối phó từng người bọn họ.



      “Cho dù cưới Lăng Tuyết, ta cũng để cho cùng người nhà họ Thu đến với nhau. cưới ai cũng được, ngoại trừ Thu Ý Hàm.” Cha Trọng kiên quyết, “ cho rằng, sau khi thâu tóm Thu thị, ta còn có thể xem như chưa từng phát sinh việc gì mà gả cho hay sao?”



      Chuyện xảy ra mười năm trươc vẫn như cái gai cắm trong tim Trọng Thiên, ông tuyệt đối cho phép việc đó lộ ra, ông thể chịu được, cho nên, ông tuyệt đối thể để cho con người phụ nữ kia bước chân vào nhà của họ.



      Nghe thấy lời đó của cha, Trọng Lâm rất kích động, tuy rằng sau khi thâu tóm tập đoàn Thu thị, vẫn có thể giao cho Thu Ý Hàm quản lý, chẳng qua phải mang tên của Trọng thị. cũng làm bị tổn thương, làm như vậy chỉ vì muốn đánh cho Thu Vân Long đòn đau. Hơn nữa quan hệ giữa cha và con bọn họ cũng tốt, chừng trách . Nhưng, với tính cách cương liệt của Thu Ý Hàm, có thể chấp nhận hay ? Trong lòng có đáp án. Nhưng thể buông tay, cho dù phải kéo cùng nhau xuống địa ngục cũng hối tiếc.



      “Hừ, muốn đám hỏi ông có thể đám con rơi bên ngoài cua ông, đừng tưởng tôi chuyện trăng hoa của ông.” Trọng Lâm ràng với cha, mặc kệ chuyện ông ta có con rơi ở bên ngoài là hay giả, cũng thể nghe theo lời ông . còn là đứa bé hiểu chuyện ngày xưa nữa.



      Ông Trọng Thiên nhìn rời khỏi thư phòng, cũng phủ nhận chuyện ông ở bên ngoài có con rơi. Tuy rằng phải hậu quả từ chuyện trăng hoa, nhưng hai mươi tám năm trước, quả người phụ nữ sinh đứa con cho ông. Nhưng đứa bé đó còn tồn tại thế gian này từ lâu rồi. Ông bỏ qua cho bất cứ ai cản đường mình, kể cả có quan hệ máu mủ ruột rà chăng nữa. Cho nên lần này, nó muốn cưới cũng phải cưới, Trọng Thiên ông tự nhiên có biện pháp buộc nó vào khuôn khổ. Ông sống mấy chục năm nay cũng phải sống uổng phí, Trọng Lâm chỉ vừa mới ra đời, muốn đấu với ông, biết tự lượng sức.







      Dường như rất lâu rồi được nhìn thấy Ý Hàm, muốn gặp , lại sợ chọc giận, thế nhưng việc kia có nên báo trước cho biết? Gặp phải khó khăn trong chuyện tình cảm Trọng Lâm cũng có hăng hái giải quyết như chuyện thương trường, chẳng qua cũng chỉ là người đàn ông rơi vào biển tình mà thôi.







      Thu Ý Hàm đẩy văn kiện sang bên, lấy tay chống cằm, nhìn ngoài cửa sổ. Đúng như lời Trọng Lâm, chuyện ở tập đoàn hết thảy khôi phục bình tĩnh. Tuy rằng cho thấy Trọng Lâm có làm gì tổn hại đến , nhưng vẫn đủ can đảm chủ động tìm , đấu tranh nhiều ngày, rốt cuộc cũng biết nên làm gì bây giờ?



      “Tổng giám đốc”, thư ký Trần nhìn thấy Thu Ý Hàm thất thần, muốn gọi tỉnh lại.



      “Chuyện gì?” Thu Ý Hàm nghe thấy giọng của thư ký Trần nên quay đầu lại.



      “Tôi muốn hỏi thử xem mọi người có thể tan tầm được chưa?” Thư ký Trần bị những người ngoài kia đẩy vào. Thu Ý Hàm đối với mọi người thường ngày rất nghiêm khắc nên lo lắng làm như vậy chọc tới .



      tại mấy giờ rồi?” Thu Ý Hàm ngờ chính mình lại ngồi ngây người lâu như vậy.



      “Bảy giờ tối rồi.”



      “Mọi người vất vả rồi, thời gian sau giờ tan tầm được tính phí tăng ca.” Thu Ý Hàm đối với nhân viên luôn công chính.



      “Tổng giám đốc, ngày mai chủ tịch Lăng thị mời tham gia tiệc rượu mừng thọ thứ năm mươi, đêm mai sáu giờ rưỡi tại địa điểm xx.”



      “Để Trình phó tổng thay tôi , hãy tôi bị bệnh, cần nghỉ ngơi.” Thu Ý Hàm thích nhất chính là loại xã giao này, con và con trai độc nhất của Lăng thị cũng tới tuổi kết hôn, tiệc rượu lần này khẳng định là để lựa chọn ra đối tượng đám hỏi, loại chuyện này Thu Ý Hàm có hứng thú, hơn nữa tâm tình rất tệ.



      “Mấy ngày hôm trước Trình phó tổng xin nghỉ phép.” Thư ký Trần phụ trách nhắc nhở Thu Ý Hàm chuyện này.



      “Vậy sao? Vậy ngày mai tôi , có cần đưa bạn nam theo ?” Trình Dịch Phong vừa trở về liền xin nghỉ phép tuần, thế mà lại quên mất chuyện này, lúc đó cũng có hỏi là vì nguyên nhân gì. Thu Ý Hàm cười cười, chuyện chính mình còn chưa biết nên làm sao bây giờ, còn muốn quản chuyện người khác.



      có.” Thư ký Trần chi tiết cụ thể.



      “Uhm, vậy có thể ra về rồi.” Thu Ý Hàm cho phép ấy rời .



      Trọng Lâm lái xe đến đậu dưới lầu tập đoàn Thu thị lúc, ngước mắt nhìn lên tầng cao nhất, mày nhíu lại sâu, lại lái xe rời .







      Nhìn thấy bóng dáng Trọng Lâm, Thu Ý Hàm cũng cảm thấy ngoài ý muốn, giao tình giữa Trọng thị và Lăng thị luôn rất tốt. Thu Ý Hàm chưa kịp dời tầm mắt, Trọng Lâm xoay người lại, hơn nữa còn thấy rồi về phía . Giờ nên đối mặt với hay là trốn tránh? Thu Ý Hàm chưa kịp ra quyết định, Trọng Lâm đứng ở trước mặt .



      “Nhân dịp ngày hôm nay, tôi muốn thuận tiện công bố chút chuyện hôn của ái nữ.” Chủ tịch Lăng thị, cũng chính là “thọ tinh” ngày hôm nay ngoài dự đoán của Thu Ý Hàm ra chủ đề ngày hôm nay.



      “Ái nữ Lăng Tuyết cùng cháu Trọng Lâm nắm tay nhau làm lễ đính hôn vào mùng tháng sau, Lăng thị và Trọng thị cùng hợp tác bền chắc cùng nhau tạo ra vương quốc thương mại lớn hơn nữa.” Lời Lăng Thượng Quốc giữa buổi tiệc hoàn toàn đánh nát tất cả quyết tâm của Thu Ý Hàm, lời Trọng Lâm hoàn toàn nghe vào.



      “Thực xin lỗi, tôi có việc, xin lỗi tiếp chuyện được.” Nghe thấy việc như thế, Thu Ý Hàm muốn lại đối mặt với nữa.



      Trọng Lâm cảm thấy rất tức giận vì Thu Ý Hàm hoàn toàn cho cơ hội giải thích nào, nên mặc rời . Còn chuyện cha dám cần đồng ý của mà tuyên bố hôn kia, vậy kết quả cuối cùng cứ để cho chính ông ta nhận lấy.

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 34 : Mạo hiểm mang thai



      Thu Ý Hàm ở trong toilet chỉnh trang lại chút, tuy tâm tình tốt, nhưng vẻ bề ngoài thể thua kém. Lúc chuẩn bị ra, Tâm Nhi vọt tiến vào, nhoài người vào bồn rửa tay nôn khan từng đợt.



      “Tâm Nhi, em bị sao vậy?” Thu Ý Hàm bước tới, nhàng vỗ vỗ sau lưng Dịch Thủy Tâm, hy vọng làm vậy có thể giúp thoải mái chút.



      “Chị Hàm…” Tâm Nhi gục đầu vào người Thu Ý Hàm, sụt sùi khóc.



      “Tâm Nhi, cho chị Hàm biết em gặp phải chuyện gì.” Thu Ý Hàm hy vọng em ấy có thể mở lòng mà tâm , đừng như bản thân có rất nhiều tâm đều giấu tận đáy lòng.



      “Chị Hàm, em… có thai.” Dịch Thủy Tâm có thể cố hết dũng khí biết chuyện này, xem ra còn kiên cường hơn so với . Nhưng bây giờ trước tiên là phải biết cha đứa bé là ai, em ấy có dự định gì ? Dù sao em ấy cũng mới hai mươi tuổi.



      “Đứa bé là của Trình Dịch Phong phải ?” Thu Ý Hàm hỏi thử, thấy lời nào, vậy chứng minh rằng đoán sai.



      ta có biết ?” Làm người cha, trong chuyện này thái độ của Trình Dịch Phong rất quan trọng, hy vọng ta có thể gánh vác trách nhiệm đối với chuyện mà bản thân gây ra. Trình Dịch Phong mà hiểu biết hẳn là mặc kệ, nếu ta chạm vào , có nghĩa ta thích đó.



      “Em thể cho ấy biết, ấy cho em giữ lại đứa bé đâu, chị Hàm, chị ngàn vạn lần được với ấy.” Dịch Thủy Tâm hoảng hốt ngẩng đầu lên, trong mắt tràn ngập nước mắt.



      “Em hỏi ý kiến của ta, sao có thể kết luận như vậy? Trình Dịch Phong phải loại người chịu trách nhiệm.” Thu Ý Hàm an ủi .



      ấy đồng ý đâu, ảnh từng , nếu có đứa phải cho ảnh biết, ấy đưa em bệnh viện bỏ nó.” Nước mắt của Dịch Thủy Tâm lại rơi xuống ngừng. “ ấy phụ trách, phụ trách giải quyết phiền toái trong bụng em.”



      Lúc trước khi nghe câu kia, cảm thấy trái tim như bị khoét miếng. tại biết có đứa , mà làm vậy cũng giống như cắt bỏ phần lớn bộ phận cơ thể của chính mình. Nếu bỏ đứa , Dịch Thủy Tâm nhất định đau đớn chết mất.



      “Vậy bây giờ em có dự tính gì?” tại phải trông vào chính bản thân em ấy, bất quá nhìn biểu của em ấy hẳn là muốn giữ lại đứa bé này rồi! Nếu đổi lại là , nhất định cũng quyết định giữ lại đứa bé, nếu có người gọi chính mình là mẹ, đó nhất định là chuyện hạnh phúc nhất.



      “Đứa bé mới có hai tháng, nhưng bác sĩ nó rất khỏe mạnh, em muốn sinh nó ra! Chị Hàm, chị có thể giúp em được hay .” Dịch Thủy Tâm nhàng vuốt ve bụng của mình, cuối cũng cũng lộ ra nụ cười hạnh phúc.



      “Vậy về phần hai em,…” Thu Ý Hàm cảm thấy Trọng Lâm hẳn là cho phép em ấy làm như vậy, cho phép em mình còn như vậy thành bà mẹ đơn thân.



      “Cũng được với hai, chị Hàm, em bây giờ cũng chỉ có thể trông vào mình chị giúp em.” Bạn bè của Dịch Thủy Tâm vốn nhiều, hơn nữa có thể giúp tránh thoát được người nhà cũng chỉ có mình . Tuy rằng Tiêu nhất định cũng giúp , nhưng muốn gặp chuyện gì đều làm phiền , ấy đối với quá tốt rồi.



      “Uhm, được, em cần lo lắng, chị giúp em sắp xếp ổn thỏa. Giờ chúng ta ra ngoài trước, ở trong này lâu quá, bọn họ nghi ngờ đó. “Bọn họ” mà Thu Ý Hàm ám chỉ chính là Trọng Lâm và Trọng Thiên, dù sao lúc vào Trọng Lâm có nhìn thấy, vậy họ cũng có thể nhìn thấy Tâm Nhi, vào lúc này, chỉ chút xíu tai hoạ ngầm đều phải gạt bỏ.







      “Tâm Nhi làm sao vậy?” Bắt đầu từ lúc Thu Ý Hàm vào trong, Trọng Lâm vẫn đợi ở bên ngoài, muốn ràng mọi chuyện với , lại sợ chạy mất, đành phải dùng chiêu này. ngờ lại nhìn thấy Tâm Nhi kích động chạy vào trong, tuy rằng biết các chuyện, nhưng lại nghe thấy các rốt cuộc chuyện gì.



      luôn đứng ở đây sao.” Thu Ý Hàm cảm thấy được tình huống ổn, cho dù nghe thấy toàn bộ, nhưng người thông minh như Trọng Lâm có thể nhanh chóng điều tra ra toàn bộ.



      “Từ lúc em vào, cho nên chuyện hai người , đều nghe được cả rồi.” Trọng Lâm nhìn thấy Tâm Nhi, quyết định phủ đầu các , xem tình hình này, hẳn là chuyện rất nghiêm trọng. Tuy rằng Tâm Nhi bình thường thoạt nhìn rất nghe lời, nhưng đôi khi em ấy cũng rất cố chấp, nếu nó hạ quyết tâm, vậy chắc chắn hỏi được gì.



      Tâm Nhi nghe Trọng Lâm như vậy, trong lòng bắt đầu dao động. Thu Ý Hàm lại cảm thấy tình đơn giản như vậy, thiết bị của khách sạn này rất hoàn thiện, nên hiệu quả cách kém như vậy.



      hai, em…” Dịch Thủy Tâm thầm nghĩ, hay cứ thẳng thắn vậy, rồi lại sợ hãi, có lẽ hai làm hại đứa bé của .



      “Nghe được nghe được thôi, chẳng lẽ còn nghĩ đến chuyện uy hiếp chúng tôi, người đàn ông khắp nơi nghe lén chuyện phụ nữ, nếu là người khác chắc nghĩ rằng là tên biến thái.” Thu Ý Hàm cố ý khẽ, thấy gì thêm, xem ra quả tính chụp đầu các . Tâm Nhi đơn thuần như vậy, trông chừng nhanh chóng để lộ sơ hở.



      “Trọng tiên sinh lúc này phải là nên cùng Lăng tiểu thư hay sao?”



      Thu Ý Hàm tại bởi vì thông báo đính hôn giữa và thiên kim Lăng thị mà muốn nhìn đến , hơn nữa chuyện của Tâm Nhi, lại càng muốn nhiều lời với .



      với ấy có chuyện gì, tấm lòng của đối với em như thế nào em còn hay sao?” Về chuyện này Trọng Lâm có quyết định phải làm như thế nào, hy vọng đến lúc đó có thể cho niềm vui bất ngờ. “ chứng minh với em, ngày đó hy vọng em có thể cùng .”



      “Trọng tiên sinh đùa chắc! Ý muốn tôi làm tình nhân của sao, tôi có thể cho biết, Thu Ý Hàm tôi chẳng thèm. Nếu tính phạm tội trùng hôn, tôi Thu Ý Hàm theo được.” Nghe lời , Thu Ý Hàm cảm thấy rất buồn cười, giống loại con dễ lừa lắm sao? Chỉ là bây giờ chuyện của Tâm Nhi quan trọng hơn. Xem ra về sau còn phải lượn quanh , nghĩ đến chuyện giữa bọn họ, Thu Ý Hàm càng phiền lòng.



      Trọng Lâm vẫn theo sau, nhưng xem ra Ý Hàm hạ quyết tâm để ý đến . Nhìn thấy cha vừa cười vừa cùng Lăng Thượng Quốc, Trọng Lâm cười lạnh, tháng sau bọn họ muốn cười cũng cười nổi, cho nên giờ để bọn họ cười nhiều chút. Chỉ vì cái hiểu lầm mà Ý Hàm vẫn còn chưa tha thứ cho , giờ lại bị cha làm thêm cái nữa, cứ tiếp tục với cái đà này, chỉ sợ đợi cho hết tháng, với tính cách của Ý Hàm, lại trốn đến nơi mà tìm thấy. Hơn nữa Tâm Nhi cũng giống như có chuyện gì gạt .







      “Tâm Nhi, em làm sao vậy?” Nhìn thấy sắc mặt Dịch Thủy Tâm tốt lắm, Lăng Tuyết có lòng tốt hỏi , nếu quá thoải mái, hãy về nghỉ ngơi trước.



      “Chị Tuyết, em sao.” Lăng Tuyết đột nhiên vào làm cho thực ngoài ý muốn, Dịch Thủy Tâm sợ nàng quan sát đến cái gì, nghĩ muốn trước rời .



      “Người mới nãy là Thu Ý Hàm sao!” xác nhận chuyện này với Dịch Thủy Tâm, “ ta là bạn trước của hai em à?” Lăng Tuyết cố ý nhấn mạnh “trước” này.



      “Chị Tuyết, này…” vừa mới rồi cha tuyên bố tin đính hôn của chị Tuyết với hai, Dịch Thủy Tâm cũng cảm thấy rất bất ngờ. Cho nên cũng muốn chuyện của họ cho chị Tuyết nghe. Từ và chị Tuyết đó thân, sau này càng phải bênh vực chị Hàm. “Em thấy chị vẫn nên hỏi trực tiếp hai , em mấy.”



      Nhìn thái độ của hai đối với chuyện này, trong lòng hai hẳn là chỉ có chị Hàm. Nhưng nếu là như vậy, vì sao hai còn tùy ý để cha tuyên bố vào hôm nay.



      “Em khỏe ở đâu à, để chị gọi bác Trọng tới.” Lăng Tuyết thấy sắc mặt Dịch Thủy Tâm càng ngày càng khó coi, vội vàng gọi ông Trọng Thiên.



      “Chị Tuyết, cần…” Dịch Thủy Tâm muốn ngăn Lăng Tuyết lại, nhưng còn kịp rồi. Cũng biết chị Hàm ở nơi nào, Dịch Thủy Tâm nhìn thấy Lăng Tiêu cách đó xa, giờ chỉ có thể nhờ Tiêu giúp .



      Lăng Tiêu đứng ở góc vẫn mãi nhìn theo Dịch Thủy Tâm, rất muốn tới gặp , nhưng dám, sợ xúc phạm tới , bởi vì ghen tị với Trình Dịch Phong, ghen tị ta đoạt mất trái tim của Tâm Nhi, sợ khống chế được trước mặt . Giờ phút này nhìn thấy Tâm Nhi chủ động về phía , trong lòng vô cùng kích động.



      Tiêu, giúp em, mau dẫn em .” thể tiếp tục nữa, bây giờ rất khó chịu, nếu tiếp tục ở lại chỗ này, khẳng định bị phát ngay.



      phải em sinh bệnh chứ.” Sắc mặt Dịch Thủy Tâm càng ngày càng tái nhợt. “Nếu thoải mái, cần tiếp tục ở lại đây, lập tức đưa em bệnh viện.” Lăng Tiêu đau lòng nhìn người nâng niu bảo vệ, dạo gần đây từ từ gầy yếu, xem ở trong mắt, đau ở trong lòng. Nếu cái tên Trình Dịch Phong kia dám tổn thương đến bảo bối của , bỏ qua cho đơn giản như vậy.



      Dịch Thủy Tâm muốn cần bệnh viện, nhưng tại ý thức của chỉ mở miệng mà ra lời.



      Lăng Tiêu để ý ánh mắt của mọi người ở đây, ôm lấy Dịch Thủy Tâm ra phía ngoài, phải đưa đến bệnh viện trong thời gian ngắn nhất.







      bây giờ phải người, nên phải chú ý giữ thân thể cho tốt, lần này đứa bé có thể giữ được. Nhưng là bác sĩ, tôi có trách nhiệm cho biết, phải mỗi lần đều có thể may mắn như vậy. Rất nhiều bà mẹ đều là sau khi mất đứa con rồi mới hối hận kịp, tôi hy vọng trở thành người trong số đó.” Nữ bác sĩ tận tình khuyên bảo Dịch Thủy Tâm.



      “Còn có nữa, làm cho ấy còn như vậy mang thai con của , càng phải làm người chồng người cha tốt, trong lúc người mẹ mang thai có rất nhiều điều khó chịu, cần quan tâm chăm sóc tốt.” Nữ bác sĩ hơi dài làm cho Lăng Tiêu trở tay kịp, tuy rằng tại có thể thẳng rằng mình cũng phải cha của đứa bé, nhưng nếu vậy, biết nữ bác sĩ này đối đãi với Tâm Nhi như thế nào, chỉ có thể yên lặng nghe nữ bác sĩ răn dạy cho xong.



      Vốn tưởng rằng chỉ cần Trình Dịch Phong còn chưa tiếp nhận Tâm Nhi, có cơ hội, bởi vì khiến Trình Dịch Phong có cơ hội đó. Nhưng mà bây giờ…



      Lăng Tiêu biết nên làm gì bây giờ, còn có thể làm sao bây giờ!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :