1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 20: Đại giới


      “Chờ , tóc em rối rồi.” Trọng Lâm giúp Thu Ý Hàm vén tóc ra sau tai. “Được rồi, chúng ta thôi!”


      “Trọng Lâm, mày đứng lại đó cho tao.” Phía sau lưng họ truyền đến tiếng rống giận cuồng nộ.



      Thu Ý Hàm nhìn thấy người trước mắt quần áo tả tơi, nhìn thấy hơi quen mắt.



      “Tôi từng gặp ông chưa?” Trọng Lâm lạnh lùng .



      “Mày hại công ty tao phá sản, còn giăng bẫy tao thiếu nợ ô danh thể trả, mày cứ thế liền trở mặt.” Người đó phẫn nộ xông tới.



      Là Chương Khiếu Thiên, Thu Ý Hàm rốt cục nghĩ ra, nhìn bộ dáng bây giờ của ông ta, tình cảnh tại hẳn phải rất thảm! xong, tay ông ta có cầm thứ gì đó, đó là súng!!! được, Thu Ý Hàm nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ thầm thể để cho bị thương tổn.



      “Ý Hàm, em tỉnh tỉnh, Ý Hàm.” Trọng Lâm lo lắng gọi Thu Ý Hàm ngã vào lòng . ôm lấy đá bay súng trong tay Chương Khiếu Thiên, sau đó ngăn cản chiếc xe bảo lái xe dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới bệnh viện…



      *

      “Bác sĩ, ấy thế nào rồi?”



      có chạm đến bộ phận quan trọng, chỉ cần nằm vài ngày là có thể xuất viện.” Nghe được lời bác sĩ, Trọng Lâm cuối cùng cũng có thể lòng.



      “Nhưng sao ấy còn chưa tỉnh?”



      “À, ấy chỉ ngủ thôi, nguyên nhân có lẽ là do suốt mấy ngày có nghỉ ngơi đàng hoàng.” Bác sĩ lý do Thu Ý Hàm hôn mê bất tỉnh.



      Trọng Lâm vuốt tóc mai của , nhìn mà trong lòng cảm thấy đau, vẫn biết tự quan tâm chính mình. Tuy rằng đỡ đạn thay , giúp biết được tầm quan trọng của bản thân mình trong lòng , nhưng cũng được lấy sinh mệnh của làm tiền đặt cược. Giúp đắp kín chăn, hôn môi , rời khỏi phòng bệnh.



      “Lại giăng cái bẫy, làm cho con trai Chương Khiếu Thiên nhảy vào , lần này tôi chính là muốn phải chết. Về phần Chương Khiếu Thiên, chỉ cần nghĩ biện pháp làm ông ta tàn phế là được, tôi muốn ông ta sống bằng chết.” xong Trọng Lâm cúp điện thoại. Dám làm tổn thương người quan trọng nhất trong lòng , phải trả cái giá đắt.



      Chờ Trọng Lâm lại trở lại phòng bệnh, Thu Ý Hàm tỉnh.



      “Cảm giác thế nào, miệng vết thương còn đau ? Còn có chỗ nào thoải mái .” Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của , Thu Ý Hàm cảm thấy chịu phát súng cũng lỗ vốn.



      cần khẩn trương như vậy, em sao.” Thu Ý Hàm nhìn nở nụ cười.



      “Mấy ngày nay em cứ an tâm nằm viện, nghỉ ngơi cho đàng hoàng chút, được nghĩ đến chuyện công tác.” Trọng Lâm hy vọng có thể nghỉ ngơi tốt chút.



      “Uhm.” ra lúc vừa mới ra bên ngoài gọi điện thoại, Thu Ý Hàm tỉnh rồi, đối với thủ đoạn của , trước kia cũng chỉ nghe , chưa từng tận mắt thấy, hôm nay chính tai nghe được đoạn hội thoại kia, để cho biết cái giá phải trả khi đắc tội với .



      “Dịch Phong, tôi bị thương, cần nằm viện vài ngày, mấy ngày nay chuyện ở tập đoàn liền giao cho .” Thu Ý Hàm thông qua điện thoại dặn dò chuyện công tác với Trình Dịch Phong.



      “Em bị thương sao, bị thương như thế nào, em ở bệnh viện nào.” Trình Dịch Phong cố gắng hết mức kiềm chế tâm tình của mình.



      “Tôi ở bệnh viện XX, phòng XXX.” Thu Ý Hàm rất hiểu , cho dù bây giờ cho ta biết, ta cũng tự mình tra được.



      Cắt điện thoại, Thu Ý Hàm nghĩ tới Thủy Tâm, biết ngày đó tìm Trình Dịch Phong có phát sinh chuyện gì hay .



      “Suy nghĩ cái gì?” Trọng Lâm lấy cơm trở lại, kéo ra khỏi luồng suy nghĩ tập trung.



      nghĩ chuyện của Tâm Nhi.”



      “Em ấy có gì để nghĩ chứ, em chỉ cần nghĩ đến mình là được rồi.” Trọng Lâm lại thơm cái lên khóe môi .

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 21: Ý trời



      vừa mới nhận được điện thoại, có việc phải phải tự mình xử lý.” Trọng Lâm khó xử nhìn Thu Ý Hàm, cũng muốn ở rời khỏi trong lúc này, nhưng với kiện này thể ra mặt, bằng tất cả mọi thứ dày công sắp đặt trước kia đều vô nghĩa.




      cứ lo công việc , cần phải ở đây đâu.” Nhìn thấy nhíu chặt mày, Thu Ý Hàm muốn phải bối rối.



      “Em ở mình, có được ?” Trọng Lâm vẫn lo lắng chuyện để mình. “Hay gọi Tâm nhi đến đây với em được ?”



      cần, Tâm Nhi cũng có chuyện của em ấy, em đâu phai con nít, nếu có chuyện gì hộ sĩ giúp em mà, yên tâm !” Thu Ý Hàm tính quấy rầy kế hoạch “truy đuổi trái tim” của Tâm Nhi.



      Trong tương lai xa, có thể Thu Ý Hàm hối hận vì giờ ép buộc ở lại đây với , có lẽ, càng hối hận hơn vì giao trái tim cho .



      “Đại tiểu thư, xem ra thương tích của em cũng đâu có nặng lắm, ràng là lười biếng giao hết mọi công tác cho tôi, rất có nhân tính.” Nghe giọng điệu này, chắc chắn là Trình Dịch Phong.



      Thu Ý Hàm xoay người lại, vẫn đứng xoay mặt ra ngoài cửa sổ như trước. “Theo cá tính của , đáng lý ngày hôm qua chạy tới rồi chứ.” Thu Ý Hàm muốn từ chỗ biết được tình huống giữa và Thủy Tâm tiến triển đến đâu.



      “Ngày hôm qua tôi bị người đáng ghét cuốn lấy, là làm cho người ta chịu nổi!” Nhớ đến cảnh tượng ngày hôm qua, Trình Dịch Phong lại tức giận. Khi từ trong nhà bước ra chuẩn bị bị Dịch Thủy Tâm giội cho cả người đầy nước, dựa theo tình huống lúc đó mà , ta chắc chắn là cố ý.



      “Hay có lẽ nào bởi vì tôi chạy tới trước tiên, nên đại tiểu thư của chúng ta vui? Xem ra tôi ở trong lòng em vẫn có phân lượng nhất định!” Trình Dịch Phong cố ý năng tùy tiện.



      đứng đắn!” Thu Ý Hàm cố nín cười, xem ra Tâm Nhi là khắc tinh của ta rồi.



      “Em tại sao lại cẩn thận như vậy, làm cho chính mình bị thương phải nằm viện chứ?” Em như vậy, tim tôi còn đau hơn. Trình Dịch Phong muốn biết nguyên nhân khiến bị thương.



      có gì!” Thu Ý Hàm muốn để ta biết vết thương chịu là do súng gây ra, ra có thế nào được chứ? Bất quá là thêm người lo lắng mà thôi.



      Thấy muốn , Trình Dịch Phong cũng hỏi nhiều nữ. Trước khi đến thăm , cũng hỏi qua bác sĩ về tình hình thương tích của , nhưng vẫn muốn nghe chính miệng ra, cho biết nguyên nhân.



      “Hôm nay tới gặp em, ngoài lý do thăm bệnh, tôi còn có chuyện của tập đoàn phải với em.” Trình Dịch Phong chống tay nâng cằm. “Mấy ngày nay tôi phát có rất nhiều khoản rất đáng ngờ, nhưng nhìn qua phải lão cáo già làm.”



      kể chi tiết cụ thể chút.” Thu Ý Hàm sau khi nghe xong tự bảo với mình trước tiên cần duy trì đầu óc tỉnh táo, thời điểm càng khẩn trương càng phải giữ bình tĩnh, đây là cách để sinh tồn.



      Trình Dịch Phong báo cáo đơn giản tình hình lại cho , nhưng do những số liệu minh bạch còn chưa có đủ, như vậy căn bản là thể nghĩ ra sách lược có thể toàn thắng. Thu Ý Hàm quyết định ngày mai mới xuất viện. Tuy rằng tình hình tại vô cùng khẩn cấp, vốn phải xử lý ngay bây giờ, nhưng chuyện này phải có thể giải quyết trong nhất thời, có lẽ là cuộc đấu trường kỳ, cho nên phải dưỡng thân thể cho tốt mới có thể đủ khả năng giành phần thắng.



      “Tình huống tại, tôi còn nằm viện thêm ngày có sao ?” Vì cẩn thận để…, Thu Ý Hàm muốn xác định chút.



      “Yên tâm , có tôi ở đây, vấn đề còn có thể kéo vài ngày. Em tính ở thêm vài ngày cũng có vấn đề gì.” Trình Dịch Phong lại bắt đầu trêu ghẹo.



      “Tôi đây quấy rầy em nghỉ ngơi nữa.” Trình Dịch Phong xong chuyện công tác liền tính rời , Thu Ý Hàm cũng có ý giữ lại.



      Khi cánh cửa phòng bệnh khép lại, tươi cười mặt Trình Dịch Phong cuối cùng cũng sụp đổ. “Vẫn làm được sao?”

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 22: Quyết định của Thu Ý Hàm



      “Chị Hàm, nghe hai chị bị thương, nhanh cho em xem xem bị thương có nghiêm trọng .” Dịch Thủy Tâm vừa vọt vào phòng bệnh liền đòi vạch áo ra, muốn tận mắt nghiệm chứng vết thương của chút.



      Tâm Nhi có hành động này, quả chọc Thu Ý Hàm nở nụ cười.



      “Tâm Nhi, chị sao.” Thu Ý Hàm vội vàng ngăn cản cái tay sờ loạn xạ của nhóc.



      “Nhưng em có sao.” Thủy Tâm nghĩ thầm, nhớ tới chuyện ngày hôm qua tìm Trình Dịch Phong, tâm tình lại rơi xuống tận đáy vực.



      “Trình Dịch Phong ngày càng chán ghét em, em nên làm cái gì bây giờ.” Dịch Thủy Tâm ra chuyện trong lòng lo lắng. Ngày hôm qua, cố tình chọn lúc Trình Dịch Phong ra khỏi nhà, tạt cho ướt hết người, để trở về thay quần áo, vậy có thể thừa dịp thay quần áo mà quyến rũ , nào biết mặc kệ đeo bám như thế nào đều đạt được mục đích.



      “Kế hoạch tác chiến của em như thế nào?” Thu Ý Hàm thấy buồn rầu như vậy, cũng muốn giúp đỡ chút ít.



      “Tạo thành chuyện khiến ấy phải chịu trách nhiệm với em!” Tâm tư Dịch Thủy Tâm đặc biệt đơn giản, tại chỉ thầm nghĩ phải tạo ra lý do để có thể quấn quít lấy , tuy rằng tại cũng làm như vậy.



      Thu Ý Hàm bởi vì lời của mà giữ trầm mặc, tuy rằng mấy tán đồng hành động của nhóc, nhưng đối với tinh thần dám nghĩ dám làm, theo đuổi hạnh phúc, Thu Ý Hàm rất ngưỡng mộ.



      “Có lẽ em nên đổi cách nghĩ khác, quan tâm đến ta nhiều hơn.” Thu Ý Hàm căn cứ theo tình huống Trọng Lâm theo đuổi đưa ra ít đề nghị, bởi vì Trình Dịch Phong tuy ngoài mặt hi hi ha ha, nhưng nội tâm cũng giống như bản thân , khá là độc, từ lúc quen biết tới giờ chưa từng nghe nhắc qua chuyện người nhà, người như vậy hẳn rất cần người khác thương! tại, người nguyện ý vì mà trả giá rốt cuộc xuất , hy vọng ta biết quý trọng.



      Thu Ý Hàm mỉm cười, bản thân mình có tư cách gì người khác chứ? Chính mình cũng dám hoàn toàn rộng mở trái tim với Trọng Lâm, phải sao?



      Quý trọng, quý trọng, trong lòng Thu Ý Hàm ngừng lặp lại hai từ này.



      “Chị Hàm, em hiểu rồi!” Dịch Thủy Tâm thông suốt lời , quyết định trở về cẩn thận ngẫm lại sách lược mới lần nữa. Phải nắm chặt thời gian, bây giờ trở về chuẩn bị. được, sao có thể để chị Hàm ở bệnh viện mình chứ!



      “Chị Hàm, hai đối với chị tốt quá!” Dịch Thủy Tâm nghĩ đến chính mình, khi nào Trình Dịch Phong mới có thể đối với tốt như vậy?



      Thu Ý Hàm biết nhóc nghĩ cái gì. “Cố lên!” biết như thế nào giúp đành phải hai tiếng như vậy.



      “Hay lần sau lúc gặp ta, chị giúp em hỏi chút xem ta thích những gì, có muốn hay ?” Nghĩ đến có thể làm được việc đó, Thu Ý Hàm hỏi thử ý của .



      có thể chứ?” Nghe như vậy, Dịch Thủy Tâm cười tươi như hoa nở. Tuy rằng giờ thông qua quan sát cẩn thận của , biết trình Dịch Phong thích ăn đồ ngọt, quần áo tuyệt đối được nhăn, giày tuyệt đối thể dính bụi… nhưng cảm thấy chỉ có những chuyện ràng như vậy, tuyệt đối đủ, muốn biết tất cả mọi chuyện về Trình Dịch Phong.



      “Chỉ cần có thể moi ra được, chị, chị nhất định phải giúp em hỏi nha!” Dịch Thủy Tâm vui vẻ hôn cái chóc lên mặt Thu Ý Hàm.



      , thế nhưng chẳng hiểu biết Trọng Lâm chút nào, trước kia cũng chưa từng chú ý qua thích những gì. Xem ra về sau phải chú ý chút. Dù sao, cũng là bạn trai của mình, chờ giải quyết xong vấn đề lần này tập đoàn gặp phải, lập tức với ba chữ kia! Thu Ý Hàm quyết định tiếp nhận , bởi vì qua chuyện lần này cũng nhận ra ý nghĩa của Trọng Lâm đối với mình.



      “Chị Hàm, chị ăn táo , em gọt sạch rồi.” Dịch Thủy Tâm đưa quả táo gọt vỏ tới trước mặt Thu Ý Hàm.



      Thu Ý Hàm lắc lắc đầu, xưa nay cũng thích ăn mấy thứ này. Nhưng cứ vậy mà từ chối ý tốt của nhóc có phải hay cho lắm?



      “Vậy nếu chị Hàm ăn, để mình em tiêu diệt sạch bọn chúng cho!” Chỉ cần có đồ ăn ngon là có thể làm cho tâm tình Dịch Thủy Tâm trở nên đặc biệt tốt hơn.



      Thấy nhóc cũng để ý chuyện mình từ chối, Thu Ý Hàm cũng an tâm.

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 23 : công tác



      tại lại phát sinh vấn đề mới.” Trình Dịch Phong báo cáo lại tình hình mới của tập đoàn Thu thị khi Ý Hàm trở về.



      “Khách hàng lớn bên Mỹ muốn hủy toàn bộ hợp đồng với Thu thị.”



      Vấn đề lần này so với vấn đề các mục khoản càng uy hiếp đến phát triển của Thu thị.



      “Trước tiên mang những tài liệu liên quan đến vấn đề lần trước mà cho tôi xem qua .” Thu Ý Hàm cảm thấy hai việc này nhất định có liên hệ gì đó.



      Xem xong tất cả tài liệu Thu Ý Hàm càng thêm xác định những điều suy đoán.” thấy hai việc lần này như thế nào?” Ý Hàm muốn nghe quan điểm của Trình Dịch Phong.







      “Uhm, rất có lý, xem ra chúng ta cần phải qua Mỹ chuyến.” Thu Ý Hàm quyết định tự mình qua xem tình hình bên kia.



      “Còn vấn đề bên này để cho Cáo già giải quyết .” Thu Ý Hàm muốn mượn cơ hội lần này thăm dò cha mình chút.



      “Em chắc chắn muốn qua đó với tôi?” Chuyện này hơi khác với điều Trình Dịch Phong tính.



      “Uhm, Thư ký Trần cũng đáng tin, nhưng tại người tôi có thể tin tưởng cũng chỉ có .” Thu Ý Hàm hy vọng lần này ta cũng có thể giúp đỡ .



      “Khi nào chúng ta khởi hành?” Chỉ cần cẩn thận chút, đối với kế hoạch của chắc cũng ảnh hưởng gì.



      “Hôm nay, lập trở về chuẩn bị đồ đạc, chuyện này phải càng nhanh càng tốt.” Trực giác Thu Ý Hàm mách bảo hôm nay mà ngay, tạo thành cục diện thể cứu vãn. Trước khi cướp được Thu thị từ tay lão cáo già đó, cho phép bất cứ kẻ nào đến phá rối.



      rất thích màu đen à?” Thu Ý Hàm nhìn thấy quần áo của ta, từ lúc biết đến giờ, quần áo ta mặc đa số đều là màu đen, quên chuyện giúp Dịch Thủy Tâm hỏi sở thích của ta.



      nên hỏi tôi thích cái gì, bằng tôi có thể có hi vọng đối với em!” Lời Trình Dịch Phong làm cho Thu Ý Hàm lặng người.



      “Ha ha ha ha, em đáng !” Sợ bị phát , Trình Dịch Phong cố ý thêm những lời này.



      Thu Ý Hàm nhõm hẳn, còn tưởng rằng… Vừa rồi ta dọa được .







      Có nên cho cái người phiền phức kia chuyện phải công tác đây? Thôi quên , ra khẳng định ta lại quấn quýt đòi ; mà , phỏng chừng ta ngốc ngếch mực chờ đợi ở chỗ này! Trình Dịch Phong chuẩn bị đồ đạc chợt nghĩ đến Dịch Thủy Tâm liền cảm thấy nhức đầu. Dán tờ giấy ở cửa , ta nhìn thấy xem như , nhìn thấy càng hợp ý hơn.







      “Em muốn qua Mỹ công tác?” Trọng Lâm qua điện thoại hỏi lại ThuÝ Hàm. “ mình em ? Vết thương của em còn chưa khỏi, sao em lại xuất viện ngay như vậy?”



      phải, còn có Trình Dịch Phong nữa.” Thu Ý Hàm với Trọng Lâm. “ cần lo lắng, em xử lý xong mọi chuyện rồi quay về ngay thôi.”



      Nghe được mình cùng với người đàn ông xuất ngoại, Trọng Lâm thấy khó chịu trong lòng. Coi như tự làm tự chịu vậy, tập đoàn Thu thị gặp phải vấn đề này, ít nhiều cũng liên quan tới .



      “Hôm nay thể cùng em rồi, đợi xử lý xong công việc, ngày mai qua tìm em.” Trọng Lâm vẫn lo lắng mình ở cùng với người đàn ông, dù sao còn chưa hoàn toàn tiếp nhận , nếu như bị người khác nhân lúc mà chen vào sao đây.

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 24 : Người nên xuất



      Sau khi Thu Ý Hàm và Trình Dịch Phong đến nơi, việc đầu tiên là liên lạc ngay với người phụ trách phía bên đối tác, nhưng mà tình huống khả quan lắm. Người phụ trách bên đó phải tới buổi chiều ngày mai mới đồng ý rút ra thời gian gặp họ, trong khoảng thời gian dài như vậy biết có xảy ra biến cố gì .



      đặt khách sạn rồi đúng , chúng ta về đó trước thôi.” Thu Ý Hàm với Trình Dịch Phong, “Xem ra đêm nay lại đêm mất ngủ rồi.”



      phải Thu Đại tiểu thư rất tự tin sao?” Trình Dịch Phong ở phía sau còn quên đùa.



      “Tối hôm nay chúng ta phải chuẩn bị tốt tài liệu cho ngày mai dùng đến, dù chút sai lầm cũng để xảy ra.” Trực giác Ý Hàm mách bảo chuyện này mà giải quyết xong, còn nhiều chuyện khác kéo nhau đến nữa.



      “Tôi tự tin , nhưng mù quáng.” Thu Ý Hàm xong câu này, tựa lưng vào ghế nhắm lại.



      Trời dần dần tối sầm, Dịch Thủy Tâm đến giờ này vẫn còn ngồi xổm trước cửa nhà Trình Dịch Phong, trễ vậy rồi còn chưa về, phải Dịch Thủy Tâm lo lắng ta xảy ra chuyện gì, nhưng lại sợ mình rời lúc này Dịch Phong trở về.



      Nhìn thấy trời đầy bụi bặm, phải sắp mưa chứ? biết Dịch Phong có mang theo dù nữa, Dịch Thủy Tâm càng lo lắng. Nhưng lại quên rằng nếu trời mưa cũng chẳng có chỗ tránh mưa.



      “Lạnh quá, sao mà ấy vẫn chưa về chứ.” Cả người Dịch Thủy Tâm bị mưa tạt ướt hết. Đúng rồi, có thể gọi cho chị Hàm hỏi thử xem chị ấy có biết Dịch Phong đâu .



      “Ai! Làm sao vậy nè.” Sao điện thoại có tín hiệu, thôi quên , phía trước có buồng điện thoại công cộng, vào đó gọi vậy!



      “Tâm Nhi, em gọi lúc này có chuyện gì sao?” Thu Ý Hàm quan tâm hỏi.



      “Trình Dịch Phong, ấy xảy ra chuyện gì chứ?” Dịch Thủy nóng lòng hỏi, “Hhh…ắc xì!” Tiếp theo liền hắc xì cái.



      ta đâu có bị gì, chỉ là cùng chị qua Mỹ bàn công việc thôi, ta với em à?” Thu Ý Hàm cảm thấy rất kỳ quái.



      có gì, ấy bị sao là tốt tồi! H… hắc xì!” Nghe được Trình Dịch Phong có chuyện, an tâm rồi.



      “Em bị sao vậy?” Thu Ý Hàm nghe giọng hơi khàn khàn.



      có việc gì, em chỉ dầm mưa xíu thôi!” Dịch Thủy Tâm muốn nguyên nhân chính là do ngồi chờ Trình Dịch Phong, sợ Ý Hàm lỡ miệng cho Dịch Phong biết, lại cười khờ khạo, muốn làm ghét thêm nữa.



      Dịch Thủy Tâm mở túi lấy phần cơm hộp làm cho Dịch Phong, nuốt xuống từng muỗng từng muỗng. Đây là lần đầu tiên tự tay làm, nhưng lại cách nào ăn được rồi, mình ăn giúp ấy vậy! Lạnh rồi, tại để lâu quá mà!







      hai, Mỹ đúng ?” Dịch Thủy Tâm nhìn Trọng Lâm thu dọn đồ đạc.



      “Uhm.”



      “Cho em chung ?”



      được, em còn bệnh, nên ở nhà nghỉ ngơi!” Vì cái gì khiến cho em ấy muốn Mỹ vào lúc này chứ, trước kia nhiều lần rồi mà, chính nó cũng từng Mỹ cũng chẳng còn nơi nào để chơi.



      “Em muốn làm gì?”



      “Đâu có gì đâu? Người ta chỉ là muốn vậy thôi!” Dịch Thủy Tâm muốn cho trai biết nguyên nhân thực .



      được, mơ cũng đừng mơ!” Trọng Lâm muốn ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe.



      Hứ! trai chính là người mọn nhất thế giới, đưa em theo chẳng lẽ em biết tự sao chứ? Dịch Thủy Tâm quyết định dựa vào chính bản thân mình.







      Dịch Thủy Tâm gọi điện thoại cho Ý Hàm dặn đón ở sân bay XX, khi ngang qua khu hội sở, Thu Ý Hàm nhìn thấy được người phụ trách bên đối tác chuyện với người khác sau cánh cửa thủy tinh, nhưng mà người kia nhìn phớt qua hơi giống Trọng Lâm. Chắc là người giống người mà thôi, Thu Ý Hàm nhắc nhở mình đừng nên nghĩ quá nhiều.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :