1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 5 : Tuyên bố hợp tác



      vậy là có ý gì?” Thu Ý Hàm vô thức bài xích những lời ta , trực giác cho biết những lời này dấu hàm ý làm tổn thương đến , nên kiểm soát được muốn hỏi cho ra lẽ. “Ý là sao, ràng .”



      “Muốn biết đến như vậy, bảy giờ tối thứ sáu đến chỗ này, chúng ta bàn chuyện hợp tác.” Trọng Lâm lấy cây bút mang theo bên người, kéo tay Thu Ý Hàm viết địa chỉ lên đó.



      “Chúng ta chẳng có gì cần phải hợp tác!” Thu Ý Hàm cảm thấy ta có ý tốt, muốn nhận lời.



      “Tập đoàn Chương thị, tôi tin chắc nhất định rất hứng thú.” Khẩu khí hơi chút nghiền ngẫm dường như mấy thích hợp với vẻ mặt vô cảm của .



      “Nhưng bây giờ tôi càng muốn biết câu trước đó của là có ý gì.” Thu Ý Hàm hơi mất kiên nhẫn.



      “Chờ giải quyết xong chuyện của Chương thị, tự nhiên tôi cho biết.” Trọng Lâm lạnh lùng .



      tại sao lại đối phó Chương thị.” Thu Ý Hàm cuối cùng cũng ra nghi vấn trong lòng.



      “Chuyện muốn biết nhiều đó, tôi chờ giải quyết xong Chương thị, tự nhiên cho biết.” ràng giờ Trọng Lâm muốn nhiều về việc này, Thu Ý Hàm biết dù có tiếp tục hỏi, cũng có đáp án.







      “Tiểu thư, đây là đồ được gửi tới từ cửa hàng XX, là có người tặng cho .” Má Trương, người làm việc ở Thu gia hai mươi năm đưa gói hàng cho Thu Ý Hàm.



      “Dạ, má Trương, má cứ lo việc của má , phải ở đây với con đâu.” Trước mặt người chứng kiến trưởng thành khôn lớn, Thu Ý Hàm hề tỏ ra lạnh lùng. Còn về việc từ mất mẹ, má Trương lấp đầy phần thiếu hụt tình của mẹ dành cho . Còn về ông ta mà , so với người cha, Vú Trương ngược lại càng gần gũi hơn.



      “Alo, xin chào!”



      “Thu tiểu thư đúng là lễ phép, nhận được quà của tôi chưa? mặc nó vào buổi hẹn tối thứ sáu nhé, còn chúng ta cần chuyện hợp tác nữa”. đợi Thu Ý Hàm từ chối, Trọng Lâm cúp điện thoại.



      Nghe cái giọng điệu kiêu căng ngạo mạn của đúng là khiến người ta nổi điên, đến nỗi muốn ném luôn cái điện thoại. Ây, sao mình lại thiếu kiên nhẫn như vậy, xem ra rất dễ dàng kích động tâm tình của bản thân mình. Nhưng hình như mình chưa bao giờ cho số điện thoại mà, sao biết được? Bất quá nếu ngay cả điều này mà cũng làm được sao có thể ra điều kiện với mình chứ.



      Nhìn người ở trong gương, là mình đây sao? Thu Ý Hàm khỏi tự giễu, trước kia thề phải vứt bỏ, hôm nay lại bị ép phải mặc lên lần nữa. ra cảm giác cũng tệ đến như vậy, phải vì ta chứ? Thu Ý Hàm lắc đầu, sao lại có suy nghĩ đó. Tâm tình quay lại bộ quần áo, đúng là vừa người , như thể nó được tạo ra để dành cho chính vậy, ngờ ta quay lại để mua chiếc váy này. Bao lâu rồi nhận được món quà đầy tâm ý như vậy, thế nhưng lại cảm thấy được ta coi trọng là loại hạnh phúc. Sáu giờ rồi, nên thôi, đến muộn cũng phải tác phong của Thu Ý Hàm.



      Đúng bảy giờ, Thu Ý Hàm khẽ cười nhìn người đến, “Tổng giám đốc Trọng là đúng giờ.”



      “Đương nhiên, để giai nhân chờ đợi phải việc làm của quý ông.” Hôm nay Trọng Lâm ăn mặc mấy nghiêm chỉnh, nhưng hai cái khuy áo để hở lại làm tăng thêm khí chất ngông cuồng.



      “Từ lúc nào Tổng giám đốc Trọng lại trở nên đứng đắn như vậy.” ràng là muốn mỉa mai ta, lại bị ta đánh ngược trở lại, Thu Ý Hàm hơi chút hờn giận.



      “Thế nào là đứng đắn, thế nào là đứng đắn, chuyện tùy ý thoải mái là đứng đắn sao? Huống chi, tôi chỉ thể nó ở trước mặt , còn bộ mặt khác của đâu, khi nào mới cho nó xuất ở trước mặt tôi.” ta gằn từng tiếng, từng tiếng qua đôi mắt thâm sâu như đâm vào tận đáy lòng của Thu Ý Hàm, con tim bình tĩnh của chợt rung động.



      phải muốn chuyện hợp tác sao? Có thể bắt đầu rồi.” Đầu óc Thu Ý Hàm bị những lời của ta làm cho rối loạn biết làm sao. Nhớ tới mục đích chính đến đây hôm nay, nhanh chóng kéo suy nghĩ về thực tế.



      Trọng Lâm vì lời của mà có chút tức giận, công việc đối với quan trọng đến như vậy sao, nếu phải nắm được điểm yếu của mà uy hiếp , cũng đồng ý cùng ngồi xuống bình tĩnh hòa nhã với nhau, cảm giác bị xem quá tệ. giờ chỉ sợ ngay cả Trọng Lâm cũng quên mất mục đích ban đầu của ta, bản thân ràng muốn lợi dụng , cảm xúc lại bị chế.



      “Phục vụ, tính tiền.” để ý những gì , thanh toán xong liền kéo Thu Ý Hàm ra ngoài.



      rốt cuộc muốn làm gì.” Rút tay khỏi tay ta, Thu Ý Hàm vô cùng tức giận.



      “Thu đại tiểu thư, nổi nóng cũng phải nhìn xem nơi nào chứ, ở đây có thể lập tức lên trang đầu báo chí ngày mai với tiêu đề là: Đại tiểu thư tập đoàn Thu thị bị vứt bỏ, hành hung bạn trai cũ ở nhà hàng.”



      , thành bạn trai của tôi khi nào chứ, tôi bị vứt bỏ khi nào, đừng ở trong này lung tung.”



      đúng là chẳng dễ thương xíu nào cả.” xong liền chủ động hôn , chỉ là chạm chút rồi đến mở cửa xe ngồi vào.



      muốn bàn chuyện hợp tác phải ?” Nhìn cái người ra vẻ như xảy ra chuyện gì, Thu Ý Hàm dập cửa xe mạnh.

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 6: Nguy cơ tương đối



      Xe cuối cùng dừng lại trước cửa quán cà phê sang trọng.



      “Đây phải là chỗ vừa mới nãy sao? rốt cuộc có ý gì, đùa giỡn tôi vui lắm hả?” Nhìn thấy trước mắt là quán cà phê mới rời khỏi lâu, Thu Ý Hàm cảm thấy vốn hề có ý định muốn hợp tác, ngay từ đầu chỉ là trêu đùa , ngay cả cái hôn phớt vừa mới rồi cũng là thủ đoạn của . Càng nghĩ càng tức giận, chẳng biết chính mình vì cái gì lại gửi gắm hy vọng vào , cứ vậy mà từ bỏ chuyện hợp tác với sao? Theo tình hình trước mắt, nếu cứ tiếp tục can thiệp như vậy, kế hoạch cùng với Trình Dịch Phong căn bản có biện pháp thực thi.



      muốn bàn ở xe sao? Tôi ý kiến.” Trọng Lâm đứng bên ngoài xe ung dung nhìn .



      Lúc này phải thời điểm nên tức giận, chính quan trọng hơn, Thu Ý Hàm đành phải theo ta vào.



      “Tôi thích bàn chuyện ở nơi đông người, nên khi nãy mới đưa ra ngoài, hơn nữa tôi cũng muốn dành cho bản thân mình ít thời gian thư giãn. Cho nên, cũng phải tôi có ý đùa bỡn .” Trọng Lâm thành xong câu đó liền bưng tách cà phê lên uống, nhìn ra rốt cuộc ta suy nghĩ cái gì.



      Nghe xong lời , Thu Ý Hàm kinh ngạc ngẩng đầu lên, muốn tìm thấy dấu vết dối trá trong đôi mắt đó, cũng muốn bản thân tin vào tin tức vừa nhận được, quên , tin ta lần vậy, dù sao bản thân mình cũng bị tổn thất gì. Vẫn là chỗ ngồi lúc trước, nhưng tâm tình khác.



      làm vậy để đạt được thứ gì, tiêu tốn nhiều tinh lực như vậy, bản thân lại được lợi giống với tác phong của .”



      “Sao? Vậy xem tác phong của tôi nên thế nào?”



      “Vì đạt được mục đích bất chấp mọi thủ đoạn.”



      “Giờ tôi chính là như vậy mà, như lời , vì đạt được mục đích bất chấp mọi thủ đoạn.”



      Thu Ý Hàm nghiền ngẫm ý tứ trong lời ta , tâm tư người đàn ông này đúng là khó đoán. tại điều mà có thể khẳng định chính là ta hẳn là có thù hận rất sâu nặng với Chương thị. Bởi vì ta nhúng tay vào, khiến Chương thị chỉ đối diện với nguy cơ phá sản, còn có thể phải gánh món nợ rất lớn. Đối với người cao ngạo như Chương Khiếu Thiên mà , chuyện này thể nghi ngờ là bức ông ta vào bước đường cùng. Là mối hận thù gì mà có thể khiến ta xuống tay tàn độc như thế, trong lòng Thu Ý Hàm lại tăng thêm nghi vấn.



      *



      “Cần tôi đưa về ?”



      cần, tôi có lái xe đến, còn nữa, giờ có thể biến khuất mắt tôi, tôi muốn lại nhìn thấy nữa.” Tận đáy lòng có giọng mách với rằng, đừng lui tới quá thân cận với Trọng Lâm, có lợi đối với bản thân.



      xin lỗi, chớ quên rằng giờ chúng ta có quan hệ hợp tác, muốn thấy tôi cũng được.” Trọng Lâm bình thản ung dung ra vẻ cũng muốn làm như vậy.



      “Tôi mặc kệ muốn làm gì, nhưng xin đừng đến trêu chọc tôi lần nữa, những chuyện sau này tôi giao cho phó tổng Trình Dịch Phong xử lý, cho nên tôi gặp lại .” giờ Thu Ý Hàm chỉ thầm nghĩ mau chóng thoát khỏi nơi này, dường như nếu tiếp tục ở lại luyến tiếc phải rời . là, thể để cho bản thân động lòng, cảm tình là thứ mà Thu Ý Hàm cần đến.



      *



      Trọng Lâm đột nhiên quay ngoắt tay lái tấp xe vào dừng ở ven đường, đập mạnh xuống tay lái, như muốn phát tiết tất cả tức giận trong lòng. Tại sao phải để ý đến như vậy, là con của tên kia, biết chính mình và có khả năng, có kết quả, nhưng lại khống chế được bản thân muốn quan tâm , nhớ đến . Sống hai mươi bảy năm qua, lần đầu tiên bị chuyện cảm tình làm cho rối rắm, đây là loại cảm giác gì chứ.

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 7: Scandal (1)



      “Đây là chuyện tốt làm sao!” Chủ tịch Trọng Thiên cầm tờ tạp chí ném lên bàn làm việc của Trọng Lâm.



      Đầu đề hôm nay: Tổng giám đốc hai tập đoàn lớn phát sinh tình cảm lưu luyến hôn nhau nồng nhiệt bên đường (hình minh hoạ).



      “Hình chụp cũng tệ, nhìn thoáng qua cảm thấy đúng là hôn rất nồng nhiệt.” Trọng Lâm hờ hững với chuyện này.



      tốt nhất cho tôi biết, đối với ta phải lòng!” Cha Trọng sắp kiềm được cơn tức giận chuẩn bị bùng nổ.



      “Chuyện của tôi cần ông quản.” Trọng Lâm vì lời ông ta mà cảm thấy bình tĩnh được nữa.



      “Đừng trách tôi cảnh báo , tôi tuyệt đối đồng ý chuyện giữa các người.” Rốt cuộc ông cũng nén xuống nổi nóng trong công ty.



      “Tùy ông thôi.”



      Cuối cùng chỉ nghe thấy cha Trọng thở dài hơi ngoài cửa văn phòng.



      *



      “Sao hồng loan của đại tiểu thư chuyển động rồi!” Trình Dịch Phong cười thần bí nhìn Thu Ý Hàm.

      ngờ Trình phó tổng chúng ta ngoài tài năng kinh doanh còn nghiên cứu thêm tướng số nữa.”



      “Xem ra hôm nay em chưa đọc tin tức, em thành nữ nhân vật chính nổi tiếng rồi, còn biết gì nữa sao.” Trình Dịch Phong khi nhìn thấy biểu tình của .



      “Tạp chí đâu? Đưa tôi xem chút.” Ảnh chụp báo là cảnh ngày hôm qua Trọng Lâm khẽ hôn .



      Xem xong tờ báo, hiểu tình hình, Thu Ý Hàm cầm lấy điện thoại bàn làm việc ra ngoài.



      “Xin chào, xin nối máy với văn phòng Tổng giám đốc Trọng.” “Tôi hy vọng có thể ra mặt làm sáng tỏ chuyện này.”



      “Vì cái gì, tôi cảm thấy tin tức này đối với chúng ta chỉ có lợi chứ hại! Quan hệ thông hôn giữa hai tập đoàn lớn có thể giúp tăng cường địa vị cho cả hai bên, tôi nghĩ ra lý do tại sao phải làm sáng tỏ chuyện này.” Hiển nhiên Trọng Lâm cũng muốn nhìn thẳng vào tình hình thực tế của chuyện này.



      “Tôi lặp lại lần nữa, tôi muốn dây dưa với như vậy.” Thu Ý Hàm nghĩ nhiều đến ý tứ trong lời của ta.



      “Tôi chính là muốn dây dưa với em.” Tiếng trầm thấp từ đầu dây bên kia truyền đến. Thu Ý Hàm nhanh chóng cúp điện thoại, chỉ sợ lại cùng thỏa hiệp.



      “Thế nào rồi, nhân vật nam chính gì, có phải ta chịu trách nhiệm với em hay !”



      “Nếu còn thêm nữa, Thu Ý Hàm tôi coi như bạn bè.” Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười ấm áp của Trình Dịch Phong, Thu Ý Hàm còn chưa ý thức được mình gì nữa.



      “Em cuối cùng cũng thừa nhận là bạn bè rồi, trước kia phải lúc nào cũng giữa chúng ta chỉ có quan hệ giao dịch thôi sao? Để tôi cho em : em phải nhớ kỹ ý nghĩa của bạn bè, ít nhất em phải chỉ có mình; còn nữa, phải hạnh phúc!” Nếu có thể, hy vọng người đem lại hạnh phúc cho em là . Trình Dịch Phong rất muốn thốt ra những lời này, nhưng thể, ít nhất tại thể. Cứ vậy mà trơ mắt nhìn tên kia ôm ấp hay sao, bản thân cam lòng. Thôi, chỉ cần có thể hạnh phúc là được, hy vọng đến lúc đó làm tổn thương tới .



      làm sao vậy, đột nhiên lại những lời kỳ lạ, tôi nhớ kỹ mà, bạn bè.” Thu Ý Hàm quay lại cho nụ cười, chính mình bất tri bất giác xem như bạn từ lúc nào, đúng là biết tại sao? Cứ như vậy , lần sau được lấy lý do này nữa.

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 8: Scandal (2)


      Đứng bên ngoài nhìn vào căn nhà lớn xa hoa kia, Ý Hàm muốn bước vào, đối với , nơi đó còn ấm áp mà mong mỏi. Cửa mở ra, là má Trương. Nhìn bộ dạng của bà hẳn là đặc biệt ra xem mình có trở về hay đây mà!



      “Tiểu thư, cuối cùng cũng về rồi, ông chủ ở phòng khách chờ nửa ngày, có vẻ rất tức giận đó.”



      Phòng khách? phải thư phòng sao? Mình lại làm chuyện gì khiến ông ta mất hứng nữa đây? Chẳng lẽ do tin tức ngày hôm nay? Nhìn thấy tin tức này, người nên vui mừng nhất phải là ông ta sao, người luôn luôn xem trọng lợi ích phải có phản ứng vậy chứ. Sau khi vào cửa Ý Hàm liếc mắt cái liền thấy cha cau mày, thoạt nhìn chắc là chờ lâu rồi. Xem ra hôm nay về nhà ngay mà dạo khắp nơi như vậy là đúng rồi, có thể làm cho phụ thân đại nhân của mình chờ lâu như vậy, quá vinh hạnh! để ý tới ông ta, lập tức lên lầu về phòng của mình.



      “Đứng lại, con có gì muốn với người làm cha này sao?”



      ngại quá, phụ thân đại nhân, có. Còn nữa, con rất mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi .”



      “Con với con trai cả của Trọng Gia xảy ra chuyện gì, con tốt nhất giải thích ràng cho ta.”



      có gì giải thích, cứ như vậy !”



      “Ta mặc kệ giữa hai đứa có quan hệ gì, ta hy vọng con và nó từ nay về sau cắt đứt quan hệ.”



      thể nào, phụ thân đại nhân, chuyện giữa con với ấy đâu thể vì câu của cha mà thay đổi?” Thu Ý Hàm cố ý lời khiến người khác hiều lầm. Nếu có thể làm cho sắc mặt cha khó coi như vậy, xem ra dây dưa với ta cũng phải là tốt. Phụ thân đại nhân, con chờ mong nhìn thấy vẻ mặt càng ngày càng đa dạng của cha? Trong bụng Thu Ý Hàm thầm thêm câu.



      Trở về phòng, Thu Ý Hàm cầm lấy di động gọi điện cho Trọng Lâm, “Là Trọng tổng phải ? Tôi quyết định cùng với dây dưa .”



      “Hửm? Nguyên nhân gì khiến Thu tiểu thư đổi ý nhanh vậy? đúng là nguy hiểm! Thiếu chút nữa tôi bị em bỏ rơi rồi, ý kiến hay, bằng đầu đề ngày mai có thể là: tiểu thư Ý Hàm thay lòng đổi dạ – Tổng giám đốc Trọng tự tử vì tình.” Sau khi Trọng Lâm nghe được lời của , tâm tình vui lúc cãi nhau với cha giờ bay biến sạch .



      “Vậy giờ xin hỏi Thu tiểu thư, ngày mai có rảnh ?” Trong lời Trọng Lâm có chút nghiền ngẫm.



      hỏi chi vậy?” Trong lòng Thu Ý Hàm có chút mong ngóng.



      “Bởi vì tôi phải chuẩn bị dây dưa với Thu tiểu thư – người tôi dây dưa ! Qúy xinh đẹp có thể hỏi giúp Thu tiểu thư có thể dành cho tôi vinh hạnh này ?” là giọng điệu nghiền ngẫm lại khiến cho người ta cách nào cự tuyệt lời mời của .



      “Thu tiểu thư ngày mai ấy nguyện ý cùng dây dưa .” Thu Ý Hàm cùng đùa với .



      “Mười giờ sáng ngày mai gặp nhau tại địa điểm xx.”



      , ngày mai trực tiếp đến nhà tôi đón, đừng hỏi vì sao.” Thu Ý Hàm xong liền cúp điện thoại, cũng biết làm như vậy có đúng hay , phải là nên tránh xa ta sao? Như thế nào tại lại càng tiến gần ta hơn. Tâm tình bị nhiễu loạn tựa hồ bình tĩnh lại được nữa.



      Trọng Lâm nhìn điện thoại cúp mỉm cười dịu dàng, suy nghĩ của phụ nữ là khó nắm bắt! ràng khắc trước vẫn còn lời dịu dàng ngay sau đó liền như người xa lạ. Ai bảo mình rơi vào tay ấy đây, đành phải nhận mệnh. Tại giờ phút này, Trọng Lâm với chính mình rằng Thu Ý Hàm chỉ là , liên quan gì với Thu Vân Long, chính là người phụ nữ làm rung động trái tim .

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 9: Bước đầu tiên


      Quả nhiên, hôm nay cha lại ngồi ở phòng khách đọc báo, chuẩn bị ngăn cản mình ra ngoài sao, xem ra ông ta còn cho mình là con cờ biết phản kháng. Khi nào ông mới có thể tỉnh ngộ đây, cha thân của con! Thu Ý Hàm thầm cười lạnh trong lòng.



      “Con muốn gặp tên kia sao? Nếu vậy, hôm nay cha cho con bước khỏi cánh cửa này.”



      “Cha cho là cha còn có thể kiểm soát con như trước kia sao, vậy để con cho cha biết, tại cha còn khả năng đó nữa.” Thân thể Thu Vân Long đột nhiên cứng ngắc. “Thế nào, tin được sao, chẳng lẽ người của cha báo cáo tình hình công ty cho cha biết à? Xem ra cha già tồi, phụ thân đại nhân của con. À, đúng rồi, hôm nay, con muốn cùng Trọng Lâm hẹn hò, ấy tới đón con rồi. Cha bây giờ tức giận lắm đúng , nhưng con lại rất vui vẻ.”









      “Dừng xe.”



      “Ở đây gì cũng có, thích hợp để hẹn hò.” để ý tới lời của Thu Ý Hàm tiếp tục lái xe.



      “Tôi kêu dừng xe, tôi đổi ý rồi, tôi muốn cùng hẹn hò.”



      “Lợi dụng xong rồi vứt tôi sang bên sao? Tôi phải người tốt như vậy đâu.”



      Thu Ý Hàm thèm thêm nữa, có vì muốn chống đối với cha nên mới đồng ý cùng ? Nếu đúng là như vậy, vậy tại sao lại sợ ở cùng chỗ với .



      đường mặc kệ Trọng Lâm cái gì, Thu Ý Hàm đều đáp lại. Xe ngừng lại sao? Có cần xuống xe ? Chính mình rốt cuộc sợ hãi cái gì? Hít sâu hơi, cẩn thận theo sau . biết vào lúc nào, tay bị nhàng nắm lấy, nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền đến ấm áp.



      “Vườn hoa này là do chính tay mẹ tôi trồng, từ lúc mẹ mất nơi này đều do tự tay tôi chăm sóc, cũng cho người khác bước vào. Tôi mang em tới nơi này, là muốn hỏi em, về sau em có đồng ý cùng tôi chăm sóc vườn hoa này ?”



      Thu Ý Hàm lẳng lặng nhìn , muốn , nhưng cái gì cũng thốt ra được, mặc ôm mình. tự chủ đặt tay lên trước ngực Trọng Lâm, dường như như muốn dùng phương thức này để bày tỏ tâm ý chính mình. hồi nhạc chuông vang lên đánh vỡ khung cảnh yên tĩnh này.



      “Chào, được rồi, mai đón em, cần sao, cũng được, tự em phải cẩn thận đó.” Thu Ý Hàm nhìn thấy biểu cảm dịu dàng khuôn mặt , bên kia điện thoại chắc là rồi, trong lòng Ý Hàm xuất cảm giác khó tả.



      “Em có đồng ý ?” Cúp điện thoại xong, Trọng Lâm hỏi lại vấn đề này lần nữa.



      “Tôi nghĩ, tôi cần chút thời gian suy nghĩ.”



      “Được, em cần bao nhiêu thời gian đều có thể, chỉ cần em đồng ý, em lúc nào cũng có thể vào tâm trí .” Nguyện ý dùng cả đời để bảo vệ em, chờ em cho đến lúc chết .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :