1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 84: thể tỉnh lại

      Dịch Thủy Tâm hoàn toàn thu thập tốt này nọ, kéo theo túi đồ to từ phòng Trọng Lâm ra. Nhìn thấy trai đứng dậy, liền cho Trình Dịch Phong ánh mắt khen ngợi. Nhưng chỉ lúc sau, rốt cục cũng phát có gì đó là lạ, bởi vì toàn thân trai đều ướt sũng. Trình Dịch Phong tỏ vẻ mặt vô tội, “Là em cầu cũng còn cách nào nha”.

      có việc gì đừng chạy đến chỗ làm loạn.” Trọng Lâm bực bội xong những lời này liền vào phòng ngủ tìm quần áo tắm rửa, dù sao toàn thân đều ướt nhẹp.”Tâm nhi, có phải em cầm quần áo của .” Trọng Lâm nổi giận đùng đùng từ trong phòng ra, Dịch Thủy Tâm chạy nhanh trốn sau lưng Trình Dịch Phong.

      “Chồng, đưa cho ấy bộ quần áo .” Dịch Thủy Tâm đem túi đưa cho Trình Dịch Phong, bảo mang quần áo cho Trọng Lâm, còn phải trốn cái .

      “Sao hai người còn chưa hả?” Trọng Lâm nhanh chóng tắm rửa xong, lại phát hai vị khách mời mà đến còn chưa . muốn bị quấy rầy cho nên ngay cả người thân cũng muốn đuổi.

      tắm xong rồi mau với chúng tôi .” Trình Dịch Phong có kiên nhẫn giống như Dịch Thủy Tâm, cần Trọng Lâm đuổi, cũng muốn ở lại cái nơi quỷ quái này. Nhà của và Tâm nhi rất ấm áp a, nơi đó còn có tiểu bảo bối của bọn họ nữa.

      “Các người , có liên quan gì đến tôi?” Trọng Lâm vẻ mặt thể lý, muốn để ý hai người. Lại đến quầy rượu lấy ra mấy bình.

      “Tiểu bảo bối nhà em đáng thương, sinh ra lâu như vậy, bác cũng thèm nhìn nó cái.” Dịch Thủy Tâm lần này là quyết tâm phải đưa bằng được Trọng Lâm Mĩ giải sầu, làm cho tạm thời quên chuyện vui giữa và chị Ý Hàm. Cho nên tại ngay cả con cũng lợi dụng, quả nhiên, Trọng Lâm sau khi nghe Dịch Thủy Tâm vậy liền bỏ mấy bình rượu về chỗ cũ.

      thôi.” Trọng Lâm tùy tay cầm cái áo khoác, chuẩn bị đáp ứng với cầu của em . Đúng là từ sau khi Tâm nhi sinh chưa từng thăm lấy lần, hơn nữa vẫn là chủ động tìm đến chỗ chính mình. Đối với đứa cháu kia, Trọng Lâm cũng có chút áy náy, là người thân duy nhất của nó ngoài cha mẹ, thế nhưng chưa từng thương quan tâm đến nó.

      Kỳ là vì nhát gan, sợ nhìn thấy con của Tâm nhi nghĩ đến đứa con được sinh ra của và Ý Hàm, đứa con do chính tay giết chết. tại biết chính mình thể trốn tránh nữa, có số việc phải đối mặt sau khi tìm được Ý Hàm mới có thể bù đắp cho cuộc sống hoàn hảo nhất.

      Thấy trai thỏa hiệp, Dịch Thủy Tâm lại cho Trình Dịch Phong ánh mắt tán thưởng.

      Dịch Thủy Tâm ngờ, Trọng Lâm sau khi tới Mĩ vẫn mực ở trong căn phòng mà sắp xếp cho . Tuy rằng có uống rượu như trước, nhưng tình trạng nhốt mình trong phòng chịu đâu cũng là chuyện mấy tiến triển gì.

      Trình Dịch Phong nhờ tài trợ tài chính của Trọng Lâm, bốn năm trước ở Mĩ thành lập công ty gia đình , tại có chút quy mô. Chuyện trong công ty tuy nhiều nhưng cũng cần phải bận rộn giải quyết, cho nên có rất nhiều thời gian ở bên cạnh vợ và con . Hôm nay Dịch Thủy Tâm lại tính kế sao có thể kéo Trọng Lâm ra khỏi phòng, hơn nữa ngày mai có thể đưa ấy dạo chơi, người chồng là tất nhiên cũng tham gia vào vụ bày mưu lập kế này.

      Chính là mưu kế của bà xã đại nhân, ngoài liên quan đến vợ con bảo bối của cũng vẫn là liên quan đến vợ con bảo bối của . Cùng kế thực vài lần còn có hiệu quả sao?

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 85: Gặp lại




      hai, Tiểu Nhụy muốn chơi với nó.” Dịch Thuỷ Tâm từ bên ngoài mở cửa phòng Trọng Lâm ra, ló đầu vào tìm kiếm. Tiểu Nhụy giờ là người duy nhất có thể khiến Trọng Lâm bước ra khỏi phòng, Dịch Thuỷ Tâm biết chỉ cần Tiểu Nhụy, hai tự mình ra.

      Đây tới cửa bên này. “Em chặn cửa làm sao ra được?” Những lời này của Trọng Lâm khiến Dịch Thuỷ Tâm rất vui. lập tức nhường đường, chừa lại lối ra cho Trọng Lâm. Sau khi Trọng Lâm rời phòng, Dịch Thuỷ Tâm ngay lập tức lấy chìa khoá ra, khoá cửa phòng lại.

      “Tiểu Nhụy, cho cậu biết muốn chơi cái gì?” Trọng Lâm ôm Tiểu Nhụy tay, cười hỏi bé. Tiểu Nhụy bốn tuổi sớm biết móc nối thông đồng cùng cha mẹ, hôm nay nhất định phải mang cậu ra ngoài.

      “Vậy có phải Tiểu Nhụy cái gì, cậu cũng đồng ý!” Vẻ mặt Tiểu Nhụy chờ mong, khiến Trọng Lâm nhẫn tâm từ chối, đành phải kiên trì đến cùng gật đầu.

      “Hay quá! Vậy chúng ta cùng đến công viên chơi trò chơi nha cậu.” Tiểu Nhụy đợi phản ứng của Trọng Lâm, liền ngoắc cha mẹ để cho bọn họ mau mau chuẩn bị, mọi người có thể xuất phát ngay lập tức. Tiểu Nhụy bốn tuổi nghiêm trang hệt như người lớn, cần cha mẹ giải thích với bé cũng có thể tự mình hiểu mà tham gia vào chiến dịch “ mưu”.

      Giờ khắc này, cho dù Trọng Lâm muốn cũng biết mở miệng như thế nào. Tâm nhi bọn họ vì chuyện của , thầm tập luyện cũng ít. Hôm nay để cho cháu ra tay, đoán chừng là cũng đến tình trạng còn cách nào. quả lâu có hưởng thụ khí bên ngoài, hôm nay để cho cháu bé thất vọng, cùng bọn họ chơi cho thích.

      Hôm nay, có ít người đến công viên chơi trò chơi, nhưng ảnh hưởng gì đến tiến trình của họ. Suốt cả ngày nay, bốn người hầu như chơi tất cả trò chơi. “Mọi người trước tiên nghỉ ngơi ở đây, mua nước.” Trọng Lâm nhìn thấy nhà ba người của em hạnh phúc, tuy là thấy bọn rất vui vẻ, nhưng bản thân mình khỏi có chút đau khổ.

      Nếu phải lỗi của trước đây, có lẽ và Ý Hàm, còn có con của , cũng hạnh phúc giống như em bọn họ. Vừa lúc uống xong nước, lấy cớ tìm chỗ yên tĩnh chút.

      “Xin lỗi , xin lỗi .” Trọng Lâm đột nhiên bị người khác đụng cái, nước ở trong tay cũng bị rớt xuống đất. Người đụng vào Trọng Lâm lập tức xin lỗi với , ngồi xổm xuống nhặt ly nước mặt đất lên.

      …” Nhìn thấy gương mặt quen thuộc xuất trước mắt , Trọng Lâm cảm thấy mình muốn ngừng thở. Bốn năm qua, bộ dáng này ngày nào là hình dung ở trong đầu, hôm nay cuối cùng gặp lại được rồi.

      “Ý Hàm, xin lỗi em, xin lỗi em.” Trọng Lâm kích động ôm lấy người trước mặt, tựa sát đầu vào vai , hốc mắt đầy nước, bởi vì xuất của Thu Ý Hàm khiến cho rất xúc động.

      hai à, có thể buông ra trước được ? Tiểu Hàm sắp thở nổi.” Thu Ý Hàm cảm thấy người này rất quái lạ, ràng là đụng vào , nhưng tại sao lại xin lỗi chứ? Hơn nữa còn đột nhiên ôm lấy , ôm rất chặt như vậy.

      “Em nhận ra ?!” Nghe thấy Thu Ý Hàm gọi là ‘ hai’, lòng Trọng Lâm lập tức rơi xuống vực thẳm. ngờ tình huống sau khi gặp lại Thu Ý Hàm là như thế này. “Ý Hàm, em giỡn với phải ?”

      hai à, đừng khóc, có phải tiểu Hàm làm sai chuyện gì hay ?” Thu Ý Hàm thấy nước mắt Trọng Lâm chảy xuống, nhất thời biết rốt cuộc nên làm gì bây giờ. cũng biết có phải bởi vì mình làm sai chuyện gì hay , đành phải đưa hai tay lau nước mắt mặt .

      Nhìn thấy hành động của Thu Ý Hàm, lúc này Trọng Lâm mới cảm thấy thích hợp. Ý Hàm nhận ra , hơn nữa cách chuyện cũng giống như người hai mươi tám tuổi. “Em năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”

      “Tiểu Hàm mười tuổi nha.” Ý Hàm lộ ra nụ cười ngây ngô. Quả nhiên là như thế này, Ý Hàm quên hẳn , ấy còn quên rất nhiều chuyện, bao gồm chính ấy.

      hai, còn chưa cho tiểu Hàm, có phải tiểu Hàm làm sai chuyện gì làm cho vui hay ?” Ý Hàm vẫn chịu bỏ qua vấn đề này, khiến cho Trọng Lâm biết nên cười hay là đau lòng. Ý Hàm tuy rằng nhớ , nhưng bây giờ cuối cùng đồng ý chuyện với , cười với .

      “Em có làm sai chuyện gì, chính là lỗi của .” Trọng Lâm giờ chỉ có thể cho câu trả lời này. Bởi vì quả làm chuyện sai lầm với Thu Ý Hàm, bây giờ những chuyện này đều là trừng phạt chịu báo ứng.

      “Vậy…nếu hai có chuyện gì, vậy…tiểu Hàm đây, của tiểu Hàm còn chờ tiểu Hàm.” Thu Ý Hàm xong, cho Trọng Lâm vẻ mặt mỉm cười ngọt ngào, liền rời . Trọng Lâm muốn giữ lấy ấy, lại đột nhiên bị đám đông đẩy rời ra.

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 86: Bóng đèn



      Sau khi đám người phân tán , Trọng Lâm còn nhìn thấy được bóng dáng Ý Hàm. Nhưng vẫn đứng yên tại chỗ, nhìn chăm chăm hướng Thu Ý Hàm biến mất. Rất lâu mới nhớ ra là phải mua nước cho Tâm nhi, kịp nhặt mấy ly nước vốn bị rớt mặt đất. Hơn nữa, còn nhìn thấy dấu vết của nước sau khi đoàn người qua, bây giờ đành phải mua thêm lần nữa.

      “Cậu, sao cậu chậm như vậy ạ?” Tiểu Nhụy bị khát từ lâu, nhịn được oán trách khi nhìn thấy Trọng Lâm. Tuy rằng Dịch Thuỷ Tâm và Trình Dịch Phong gì thêm, nhưng trong lòng cảm thấy nghi ngờ khi Trọng Lâm thời gian lâu như vậy. Trọng Lâm có trả lời, chỉ đưa nước cho , xoa xoa tóc cháu .

      đường về, Trọng Lâm vẫn như cũ chuyện, nhưng Dịch Thuỷ Tâm có thể cảm giác ràng là hai giờ cùng với hai lúc ra ngoài buổi sáng khác nhau rất nhiều, hay có thể là sau khi mua nước về thay đổi.

      Chẳng lẽ là đường mua nước xảy ra chuyện gì? Dịch Thuỷ Tâm nghĩ như thế nào cũng nghĩ ra, hai rốt cuộc làm sao vậy? Nhưng cũng hỏi câu này cho đến tận buổi tối.

      “Ông xã, cảm thấy lúc hai trở lại có chút kỳ lạ à?” Dịch Thuỷ Tâm dựa vào ngực Trình Dịch Phong, bàn luận với chuyện này.

      có mà, cảm thấy đâu có khác biệt gì nhiều với buổi sáng, vẫn giống nhau tiếng nào.” Trình Dịch Phong có tỉ mỉ như Dịch Thuỷ Tâm, cũng có nhận ra được khác thường của Trọng Lâm. Bây giờ nghĩ chính là bà xã đại nhân buổi tối ngủ với còn dám nghĩ tới người đàn ông khác.

      “Em cảm thấy là gần đây em lạnh nhạt với ông xã sao?” Trình Dịch Phong ôm Dịch Thuỷ Tâm, chuẩn bị hôn cái ngọt ngào, phát cái bóng đèn đứng cạnh giường, đó chính là con Tiểu Nhụy của họ.

      Trình Dịch Phong hơi hối hận, tại sao trước đó khoá cửa phòng cho tốt, bây giờ cho con cơ hội vào. Hại muốn thân mật hôn bà xã hồi cũng được.

      Dịch Thuỷ Tâm nhìn thấy vẻ mặt thối tha của Trình Dịch Phong, rất muốn che miệng cười trộm, nhưng làm như vậy, chỉ dùng bàn tay bé đẩy đẩy .

      “Tiểu Nhụy, tại sao bây giờ còn chưa ngủ? Là muốn mẹ kể chuyện cổ tích phải ?” Tiểu Nhụy luôn luôn rất ngoan ngoãn, cũng chín chắn rất sớm, cho nên dưới kiên trì của Trình Dịch Phong, lúc con được ba tuổi, Dịch Thuỷ Tâm đành phải thoả hiệp để cho con ngủ riêng phòng.

      ra, ba tuổi , lớn cũng lớn, Dịch Thuỷ Tâm vẫn muốn lúc con còn ở chung nhiều với . Nhưng ý Trình Dịch Phong vui là giường lại có thêm quỷ này, cũng có cách nào.

      Tiểu Nhụy nở nụ cười thần bí, nhanh chóng bò lên giường của cha mẹ và chui vào ổ chăn, ngay chính giữa Dịch Thuỷ Tâm và Trình Dịch Phong ngủ.

      Hành động này của Tiểu Nhụy làm cho sắc mặt Trình Dịch Phong đen lại, Dịch Thuỷ Tâm cũng kiềm chế được bản thân mà bật cười. Khiến cho Tiểu Nhụy hoàn toàn vì sao cha và mẹ, người thoạt nhìn được vui, người vừa cười vui vẻ như vậy.

      Nhưng mà tình cảm của cha mẹ bé luôn luôn rất tốt, đây là bé chứng kiến từ , ừ, tuy rằng bây giờ bé cũng chưa lớn. Nhưng hôm nay bé đặc biệt ở chung với cha mẹ là vì bàn bạc với mẹ chuyện rất quan trọng của cậu.

      “Mẹ, mẹ, con muốn nghe chuyện cổ tích, con muốn cùng mẹ về cậu chút.” Vẻ mặt Tiểu Nhụy giống như là phát ra đại lục mới, đồng thời mông ủn cái, đẩy Trình Dịch Phong ra xa hơn. Bây giờ bé có đủ gian để bàn bạc chuyện quan trọng.

      “Có phải Tiểu Nhụy cũng cảm thấy lúc trở lại cậu có vấn đề hay ?” Biết con có trực giác giống nhau, Dịch Thuỷ Tâm hoàn toàn khởi động tinh thần, chuẩn bị cùng con trao đổi tốt những suy nghĩ hợp nhau. Chà, vẫn là con hiểu mà, dáng vẻ giống như ông xã mặt nghiêm kia, cái gì cũng hiểu. Dịch Thuỷ Tâm suy nghĩ, nhếch miệng, mũi hừ cái với Trình Dịch Phong, cuối cùng hoàn toàn tập trung tinh thần vào hoạt động mẹ con giao lưu.

      Bây giờ là Trình Dịch Phong bị con gạt bỏ, bà xã làm lơ, sao lại khổ như vậy hả? Chẳng qua câu oán giận này tất nhiên chỉ là giỡn chơi thôi, nhìn thấy vợ cùng con dễ thương đều ở bên cạnh, hạnh phúc biết bao nhiêu.

      Nếu giờ đây Dịch Thuỷ Tâm ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy Trình Dịch Phong cười ngây ngô với mẹ con .

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 87: Nhìn trộm




      “Mẹ, con vừa mới nhìn trộm cậu.” Tiểu Nhụy vừa ra, vẻ mặt ngây ngô cười của Trình Dịch Phong liền cứng lại. Nhìn trộm?! Con đơn thuần và đáng vừa mới là nhìn trộm, còn là nhìn trộm người đàn ông! Tuy rằng người đó là cậu của bé, nhưng cái này cũng được à!

      Thế nhưng tại sao sau khi bà xã thân của nghe được lời của con ngược lại càng thêm hăng hái? chút nhận ra rằng cần phải dạy dỗ con tốt hơn chút.

      “Con dám nhìn trộm cậu con, nếu như bị cậu phát ra, con thảm đó!” Dịch Thuỷ Tâm nhàng gõ cái lên đầu của Tiểu Nhụy, có chút ngạc nhiên đối với hành động này của bé, nhưng lại có chút bất đắc dĩ. “ mau, mau, con phát cái gì?”

      “Con phát , à…” Tiểu Nhụy vừa cố ý cười vẻ bí mật, vừa cố ý treo ngược hứng thú của Dịch Thuỷ Tâm. “Hôm nay cậu ở trong phòng rất kỳ lạ, vẻ mặt khi giống như rất khổ sở, nhưng khi lại lộ ra tươi cười. Mấy ngày trước, lúc con nhìn trộm, cậu đều có biểu tình.” xong, Tiểu Nhụy còn rất đắc ý gật gật đầu đối với phát lớn của mình, như là tự mình khen ngợi hay là tán thành.

      Nhưng mới rồi, Trình Dịch Phong nghe được con nhìn trộm, nghĩa là phải thời gian hai ngày, biết nên lấy gì để hình dung biểu tình giờ mặt , là lo lắng, là thể tưởng tượng nổi, hay là tức giận, hay là, có lẽ đều có chút .

      Nhưng mà sau khi Dịch Thuỷ Tâm nghe thế, chỉ cảm thấy đùa rất vui, cũng có nghĩ xa giống Trình Dịch Phong như vậy, biết là rất đơn thuần hay là chỉ rất đơn thuần mà còn…

      “Oà, đây chính là phát quá lớn, mẹ chỉ là cảm thấy rằng cậu của con khiến cho ngừơi ta cảm thấy rất khác.” Dịch Thuỷ Tâm còn rất khâm phục Tiểu Nhụy, mới phát manh mối đâu đâu, nghĩ là con quý báu lại đào ra được nhiều như vậy. “Tiểu Nhụy, con giỏi quá, tin tức này của con là rất có ích, vậy con cảm thấy được tại sao cậu con lại thay đổi chứ?” Hỏi xong, Dịch Thuỷ Tâm cũng nổi lên suy tư.

      nghĩ là lại còn có thể khen ngợi, Trình Dịch Phong chỉ có thể lấy tay nhéo nhéo mi tâm của mình. Xem ra, với việc trước khi con học, phải chuyện với bà xã thân . Bây giờ, Tiểu Nhụy chỉ là đứa nhìn trộm, sau này phát triển thành kẻ nhìn trộm lớn, cả ngày ở trường học nhìn trộm bạn học nam làm sao bây giờ?

      cũng phải là lo lắng cho bạn học nam này bị con nhìn đâu, mà là sợ con đáng của nhìn trộm bị phát , sau đó bị người ta coi là con ma hiếu sắc, cái này thể được.

      “Con cảm thấy nhất định là người mà các người thường nhắc đến, người bí mật rất quan trọng với cậu xuất .” Hai mẹ con hoàn toàn chú ý tới tình huống giờ của cái vị ở đằng sau, vẫn còn chuyên tâm với thảo luận nghiêm túc của hai người.

      “Tiểu Nhụy, con của mẹ là giỏi!” Dịch Thuỷ Tâm ôm Tiểu Nhụy, hôn mấy cái lên khuôn mặt của bé. “Mẹ cũng nghĩ như vậy đó.”

      Quan điểm của mẹ con đạt được nhất trí, thảo luận kết thúc thành công. Trình Dịch Phong còn chưa với con cái gì, Tiểu Nhụy leo xuống giường trước, trừng mắt tinh nghịch nhìn bọn họ. “Cậu, con tất cả cái gì nên nhìn cũng chưa nhìn thấy nha, nhưng mà chuyện tốt của cha mẹ bị con thấy hết từ lâu rồi.”

      xong câu đó, Tiểu Nhụy nhanh chóng chạy ra khỏi phòng. Thảo nào, vừa rồi bé bò đến dưới giường nhanh như vậy, ra là để chạy trốn được thuận lợi. Nhưng vấn đề rất quan trọng bây giờ, Tiểu Nhụy vừa mới , là chuyện tốt của bọn họ bị hoàn toàn thấy hết.

      “Ông xã, lời mới vừa rồi của Tiểu Nhụy là có ý gì?” Dịch Thuỷ Tâm còn chưa có phản ứng lại, chỉ nhìn Trình Dịch Phong cầu cứu.

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 88: Hẹn ước

      Mấy hôm nay, Trọng Lâm mỗi ngày đều đến sân chơi trò chơi này, rốt cuộc cũng gặp được Thu Ý Hàm. biết phải làm sao để tìm , chỉ có thể hy vọng ở trong này gặp được lần nữa.

      Lại suốt ngày, mình loanh quanh ở trong sân chơi trò chơi. Ý Hàm xuất ở trong này nữa sao? Trọng Lâm tự hỏi mình như vậy. ra, dường như hơi ngốc chút, nếu là trước kia, cho dù phải lật tung thành phố này, cũng nhất định phải dùng phương pháp cực đoan để tìm ra Thu Ý Hàm.

      Nhưng bây giờ, Trọng Lâm nở nụ cười, kiểu lặng lẽ gặp nhau mới là cái muốn sao? Nếu ông trời chưa từng để cho bọn họ gặp nhau, lại làm phiền cuộc sống của Ý Hàm.

      Mấy năm nay , Ý Hàm nhất định hạnh phúc. Có lẽ lựa chọn ở nơi này lâu dài, cùng hít thở chung bầu khí với Ý Hàm trong cuộc sống về sau. Cứ như vậy cũng có thể thoả mãn.

      à, nước của .” Thu Ý Hàm bỗng nhiên ôm mấy chai nước xuất trước mặt Trọng Lâm, điều này khiến thể tin đây là .

      Hôm đó, sau khi Thu Ý Hàm trở về mới nhớ đến, ngày hôm đó, khi đụng rớt nước của , còn chưa kịp nhặt lên bị hành động quái lạ của này làm cho quên. Mấy hôm nay, đến đây xem có thể gặp lại được hay , trả lại nước cho .

      Hôm nay rốt cuộc nhìn thấy , cho nên vội vàng đến chỗ bác bán nước để mua nước, chỉ sợ vô ý là gặp lại được. Dường như Ý Hàm cũng nghĩ tới bây giờ trả lại nước cho người ta là có trễ hay .

      “Ừ.” Trọng Lâm biết nên cái gì bây giờ, chỉ có thể mau mau nhận lấy mấy chai nước trong tay , sợ là chậm chạp làm mệt.

      hai, hôm đó xin lỗi nha.” Thu Ý Hàm biết tại sao mình chuyện với lại hồi hộp như vậy, đỏ mặt, nhanh chóng cúi đầu. “Em…” Tiếp theo, cũng biết muốn những gì.

      “Chúng ta cùng chơi đu quay ngựa gỗ .” Trọng Lâm muốn bỏ lúc này, nhìn thấy đu quay ngựa gỗ bên cạnh liền ra đề nghị này với .

      “Nhưng mà…” Thu Ý Hàm muốn người của trai an bài ở gần đây, hơn nữa sắp đến thời gian quy định của trai, và người cận vệ mà trai an bài phải trở về nội trong khoảng thời gian này mới được. “ mình em ngồi chắc là sợ hãi.” Thu Ý Hàm cũng biết tại sao lại ra những lời này, sau khi xong rất hồi hộp.

      đỡ em ở đằng sau.” Nghe thấy lời của Thu Ý Hàm, Trọng Lâm liền buột miệng ra. Thu Ý Hàm cúi đầu càng thấp, nhưng lại theo nắm tay đến chỗ ngựa gỗ.

      Ý Hàm nhớ , sao cả, chỉ cần bài xích , bằng lòng ở chung với Trọng Lâm rất vui. Cho dù cùng cả đời như vậy cũng cam lòng.

      Đu quay ngựa gỗ chầm chậm quay vòng, phía giờ chỉ có hai người, và Ý Hàm. có người khác quấy rầy, bọn họ có thể càng cười đến mức toe toét.

      Thời gian vui vẻ lúc nào cũng qua mau, trời tối rồi, để Ý Hàm được. “Ngày mai chúng ta gặp lại ở chỗ này, được ?” Thu Ý Hàm cũng muốn cứ như thế rời khỏi , liền vui vẻ gật đầu.

      giờ, thời gian muộn, phải rồi. Sau khi lời tạm biệt với Trọng Lâm, mới nhớ tới mình chưa cho biết tên của .

      Nhìn thấy quay lại, người cận vệ mà Phương Úc Vấn an bài mới đến phía sau . ra, Thu Ý Hàm thích có người theo mình lắm, nhưng biết trai là muốn tốt cho . Người xấu ở bên ngoài rất nhiều, còn quá biết tự bảo vệ được mình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :