1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 79: Kết thúc?

      Sau khi nghe thấy những lời A Hổ , bước chân của Trọng Lâm càng lúc càng nhanh. Nhất định tình hình nay của Ý Hàm xong rồi, thể chậm trễ nữa, nếu thực xảy ra chuyện gì, hối hận cả đời.


      “Con , con đừng , đừng rời bỏ mẹ.” Khi Trọng Lâm đến thứ nhìn thấy đầu tiên là căn phòng Thu Ý Hàm ngổn ngang đồ đạc, tựa như phát điên, miệng lại ngừng lẩm bẩm câu này.

      Trọng Lâm lập tức chạy qua ôm lấy , dùng đủ mọi cách an ủi dỗ dành đừng kích động nữa. Nhưng ngược lại hành động này càng thêm kích thích , Thu Ý Hàm càng thể khống chế bản thân.

      “Là cứu con, con mới rời bỏ tôi, tại , tất cả đều tại hết.” Rốt cuộc cũng lên những lời trong lòng mình, hơn nữa ở trong lòng Trọng Lâm ngừng đánh vào ngực .

      tại Thu ý Hàm biết rốt cuộc biết phải loại người như thế nào, lãnh huyết vô tình, đây chính là Trọng Lâm trước kia mà biết sao?

      Xem ra tất cả đều là ngụy trang lừa bịt người khác a, ha ha, tại coi như nhận ra chân tướng, chính là quá muộn rồi, bởi vì mất con của .

      Nghĩ đến đứa con của mình, Thu Ý Hàm thương tâm chỉ nghĩ nước mắt tuôn rơi. Người trước giờ khóc như hiên tại cũng thể kiên cường hơn nữa.

      “Là sai, ngoan, đừng khóc.” Trọng Lâm tựa như dỗ trẻ con vuốt ve đầu Thu Ý Hàm, “Con sau này còn có thể có, con của chúng ta.” Cuối cùng những lời này phải an ủi, đó là hy vọng thực trong lòng Trọng Lâm, hy vọng họ có thể cùng nhau sinh đứa bé đáng , có lẽ đứa còn chưa đủ.

      muốn.” nghe thấy những lời Trọng Lâm , ngược lại Thu Ý Hàm càng thêm kích động: “Tôi cần con, cần.” biết sức lực ở đâu tới Thu Ý Hàm đẩy mạnh Trọng Lâm ra, ngồi xổm mặt đất, “Tôi căn bản thể bảo vệ được con, tôi thể bảo vệ chúng.”

      Nhìn thấy Ý Hàm thống khổ như vậy, trong lòng trọng lâm cũng vô cùng khó chịu. Đứa bé này là do cố ý lấy , cho nên thực có lỗi với .

      đúng, đứa bé này là nghiệp chủng, là do Thu Ý Hàm và Phương Úc Vấn có lỗi với . làm gì sai cả nếu cho lựa chọn , nhất định cũng hối hận khi làm thế.

      Đối mặt Ý Hàm, vẫn nhớ hình ảnh Phương Úc Vấn từ phòng Thu Ý Hàm ra đêm đó. Chính là hoàn cảnh Ý Hàm tại, cũng thực thể cố ý trốn tránh .

      “Ý Hàm, có việc gì đó phải là em sai.” Trọng Lâm vẫn bắt buộc mình phải nhàng chuyện với , tại cảm xúc của ổn định, rất yên tâm.

      Lúc này đây Thu Ý Hàm cũng an phận chút, khóc mệt mỏi phải dựa vào người Trọng Lâm tiếp tục nức nở. Dần dần liền ngủ thiếp .

      Có lẽ ai có thể lý giải tâm tình lúc này của Thu Ý Hàm, lúc trước khi bị buộc phải bỏ đứa con đầu tiên, đau lòng đây đau lòng gấp mười.

      Trải qua ngày náo loạn hôm đó rốt cuộc Thu Ý Hàm cũng khôi phục bình thường. Cũng có thể bình thường, chính là so sánh với trước kia im lặng hơn rất nhiều.

      Ám Môn ai dám nhắc đến chuyện này, chắc chắn là do Trọng Lâm ra lệnh. Có lẽ Thu Ý Hàm dần dần vơi nỗi đau mất con, cũng có thể là đem tất cả giấu quá kỹ Trọng Lâm biết được chỉ có chính mới hiểu.

      “Ý Hàm, ăn cơm.” Trọng lâm đem thức ăn vào phòng, mỗi ngày đều cùng ngồi ăn với . Thu Ý Hàm nhìn thấy xong mỉm cười nhìn Trọng Lâm, chậm rãi ngồi vào ghế, chờ Trọng Lâm chuẩn bị xong cho sau đó cùng Trọng Lâm ăn cơm.

      Cuộc đời dài như vậy, bao nhiêu khổ đau hay hạnh phúc chờ phía trước tại chúng ta thể đoán trước, có lẽ cuộc đời người ta mãi mãi thể có kết thúc hoặc mỗi ngày đều là kết thúc, mỗi ngày đều có thể là bắt đầu mới.

      Có lẽ đó chính là thực lời hứa, cũng có thể là nợ lẫn nhau, đến tột cùng là ai nợ ai lời hứa? Ai có thể trả lời đây?

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 80: Nguyên nhân đứa bé chết

      “Có chuyện cứ việc thẳng, ở bên cạnh tôi lâu như vậy còn hiểu sao?” Trọng Lâm nhìn A Hổ dường như có chuyện muốn với nhưng vẫn im lặng đứng bên cạnh. Ý Hàm còn chờ chăm sóc, đối với hành vi lãng phí thời gian của A Hổ làm rất tức giận.

      “A Hổ hy vọng môn chủ có thể buông tha cho phu nhân,” Sắc mặt Trọng Lâm trở nên càng ngày càng khó coi, nhưng A Hổ lại tính toán tiếp tục tiếp,” Trong lòng môn chủ hẳn là rất , nếu phu nhân biết chuyện đứa ấy càng thể tha thứ cho môn chủ.” Bộ dáng mất mác tại của phu nhân, cậu đều thu ở trong mắt, phu nhân thích Ám Môn, nhưng môn chủ vẫn đem giam cầm ở đây

      “Chuyện của tôi, cần người khác nhúng tay.” Trọng Lâm cũng muốn để ý tới lời của A Hổ, “Cậu là người tôi tin tưởng nhất, làm tốt bổn phận của cậu là tốt rồi. Đồng thời, tôi hy vọng nhìn thấy cậu phản bội tôi.” Nếu muốn buông tay, ai cũng đừng nghĩ cướp Ý Hàm từ tay , liền ngay cả nghĩ cũng đừng nghĩ.



      Thu Ý Hàm dạo ở Ám Môn, biết chính mình phải làm gì, còn con, biết chính mình vì cái gì mà vẫn còn sống, vì sao vẫn còn muốn sống. thực muốn nghe trộm cuộc chuyện của hai người, chính là những lời của A Hổ nhắc đến đứa bé, chẳng lẽ đứa bé phải vì cẩn thận và Trọng Lâm đến cứu mà mất sao? Chẳng lẽ bên trong còn có tình gì hay sao?

      Thuốc, Thu Ý Hàm đột nhiên nhớ tớ lọ thuốc mà Trọng Lâm đưa cho . Chẳng lẽ lọ thuốc kia có vấn về. Tuy rằng tại muốn chuyện, đó là bởi vì muốn tự khép kín bản thân, cũng có nghĩa mất năng lực suy nghĩ. Nhưng giờ phút này thực hy vọng điên ngây dại thể hiểu bất cứ điều gì, như vậy thống khổ như vậy.

      Bằng tốc độ nhanh nhất trở lại phòng, nhanh chóng lấy lọ thuốc kia ra. Vừa lúc phía sau, Trọng Lâm cũng xuất ở tại cửa phòng. Kinh ngạc cùng căng thẳng trong mắt cho Ý Hàm biết khẳng định thuốc này có vấn đề, bằng tại sao lại phải căng thẳng khi đột nhiên tìm lọ thuốc này?

      Giờ khắc này, Ý Hàm muốn cười, cười to. Rốt cuộc cũng hiểu được những chăm sóc quan tâm của đối với là có ý nghĩa gì.

      Coi là kẻ ngốc sao? Trước ác độc xé rách lòng của … sau lại muốn bù lại. Có thể sao? Đáp án của chính là thể. «Tự tay giết chết con của mình có cảm giác thế nào?» Ý Hàm lạnh lùng hỏi Trọng Lâm, muốn hỏi cảm giác khi tự tay giết chết con của mình có phải vui lắm hay có thể tàn nhẫn như vậy ?

      Nghe thấy câu hỏi của Ý Hàm, Trọng Lâm ngẩn cả người, gì? Con của chính ? Đứa bé bị giết là con của ? “Đó là con của tôi?” Trọng Lâm phải hỏi chính mình là là hỏi Thu Ý Hàm. Bởi vì tin lời dù chỉ chút, kia ràng là nghiệt chủng đáng xấu hổ của và Phương Úc Vấn kia mà, sao lại là của được. Khoảng thời gian đó căn bản có chạm vào , sao lại là con của được?

      “Thu Ý Hàm đừng có mà quá đáng quá, làm chuyện đáng xấu hổ với thằng đàn ông khác còn cố tình bắt tôi đổ vỏ?”

      Những lời này của Trọng Lâm với so với chuyện mất con chỉ có đau nhiều hơn chứ kém. làm gì, chẳng lẽ cho là loại đàn bà sau lưng chồng còn lén lút làm chuyện xằng bậy sao? Thế nhưng lại coi là loại người như vậy. Ha ha.

      “Trọng Lâm, là kẻ khốn kiếp, mau ràng cho tôi, tôi làm gì với người đàn ông khác, tại sao lại tôi như vậy.” Tuy rằng Thu Ý Hàm luôn luôn kiêu ngạo nhưng chưa bao giờ quát lớn, chửi bạo như hôm nay. Có lẽ là mấy ngày nay đau khổ đè nén rốt cuộc bị Trọng Lâm thương tổn lần nữa nên bạo phát ra.

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 81: Thu Ý Hàm tôi chưa từng làm chuyện gì có lỗi với




      “Hôm đó tôi nhìn thấy em và Phương Úc Vấn.” Những lời này, đối với chính bản thân Trọng Lâm cũng có sức thuyết phục. Bởi vì dù sao cũng nhìn thấy hai người làm những gì, thứ nhìn thấy chỉ là Phương Úc Vấn từ trong phòng của ra, mà vừa vặn Ý Hàm lại mang thai, cho nên mới đến kết luận này.

      Mà nếu như phải là của Phương Úc Vấn, cũng thể là của . Bởi vì khoảng thời gian đó có chạm vào , nếu có, thể có chuyện nhớ được.

      “Trọng Lâm, tôi biết rốt cuộc nghĩ gì, tôi chỉ muốn cho biết, Thu Ý Hàm tôi cho đến bây giờ cũng chưa từng làm việc gì có lỗi với cả, chỉ có vẫn luôn làm tổn thương tôi.” Lần này thực Thu Ý Hàm phẫn nộ, có tư cách gì chứ? “Tôi muốn ly hôn, tôi cần , Thu Ý Hàm tôi muốn dây dưa gì với Trọng Lâm nữa.”

      Để ra những lời này Thu Ý Hàm cần rất nhiều dũng khí, tại đối với Trọng Lâm hoàn toàn tuyệt vọng, muốn dây dưa gì với nữa, muốn tiếp tục kéo dài cuộc hôn nhân thống khổ này nữa, muốn tình khiến đau đớn này nữa. Thu Ý Hàm cảm giác thân thể mình bị xé rách vỡ vụn, mỗi tế bào cơ thể nát ra.

      tại thể làm bất cứ điều gì, muốn gì, chỉ muốn rời khỏi nơi này. Tựa như kẻ phát điên chạy ra ra ngoài, biết tại sao bản thân mình lại có thể nhớ phải như thế nào, nhưng tựa như tất cả ấn tượng khi bắt đầu bước chân vào Ám Môn đều dần dần lên, giúp cho biết được con đường thoát khỏi nơi này. Khi Trọng Lâm thoát khỏi suy nghĩ tỉnh lại mới phát ra Thu Ý Hàm sớm chạy khỏi đây.

      Thu Ý Hàm lái xe tựa như kẻ điên muốn tìm chỗ chết, Trọng Lâm đành phải ở phía sau gắt gao đuổi theo, nhưng lại sợ mình bám sát quá khiến cho khống chế được cảm xúc mà xảy ra chuyện gì đó.

      Chính là chuyện muốn nhất cuối cùng cũng xảy ra, bởi vì xe chạy quá nhanh nên Thu Ý Hàm thể xử lý nhanh gọn được cuối cùng đâm xuống vách núi. Trọng Lâm thực cảm thấy hối hận khi trước đây mình thiết lập Ám môn ở nơi hẻo lánh như thế này, nếu Ý Hàm xảy ra chuyện rồi.

      Đột nhiên trong đầu Trọng Lâm lóe lên hình ảnh, là ngày mà thấy Phương Úc Vấn ra từ phòng của . ngừng dùng rượu để chuốc say chính mình, cuối cùng trở lại phòng bằng cách nào? Là Ý Hàm, cứ như vậy áp Ý Hàm dưới thân, rốt cuộc hồi lâu sau cũng có được lần nữa. Lần đó ngủ tận ba ngày, khi tỉnh lại phát ra thấy Ý Hàm, đồng thời cũng nhớ được những chuyện sau khi uống rượu.

      Đứa bé là của , Ý Hàm chưa từng phản bội . Nhưng làm những gì, chỉ vu oan cho phản bội mình còn tự tay giết chết con của chính mình. “Ý Hàm, Ý Hàm.” tại Trọng Lâm liều lĩnh tới bên vách núi, tất cả người của Ám Môn đều nhận mệnh lệnh của , quản ngày đêm ra sức tìm kiếm dưới vách núi.

      tại Trọng Lâm rối tung rối mù, hoàn toàn có chú ý tới thiếu người, người đó chính là A Hổ. Cuối cùng Trọng Lâm cũng tìm được gì cả, chỉ còn xác xe trống rỗng hư hỏng nặng và vài mảnh quần áo người Thu Ý Hàm.

      biết người ở đâu, còn sống hay đa chết, có ý kiến còn bảo Ý Hàm bị chết cháy mất xác, quả thực là muốn tự sát. Sau khi xử lý tên thủ hạ lắm lời kia xong vẫn mực tin Thu Ý Hàm thực chết.

      Ngày đó Thu Ý Hàm chạy ra liền gặp được A Hổ, hơn nữa A Hổ vì muốn cứu thoát khỏi Trọng Lâm cố ý dựng lên vụ tai nạn. Trước lúc xe bị lật rơi xuống vách núi cũng lén nhảy khỏi xe, sau đó A Hổ đưa rời . Chính là tốc độ xe lúc đó rất cao, khi nhảy khỏi xe té xuống, đầu và mặt của bị va chạm mạnh với mặt đất nên bị thương .

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 82: Ký ức cuồn cuộn trở về



      Từ khi Thu Ý Hàm mất tích Trọng Lâm tựa như phát điên, quản ngày đêm tìm kiếm Thu Ý Hàm, chỉ cần nghe ở đâu có người chỉ cần có chút giống với Ý Hàm cũng tự mình chạy tới xác nhận, nhưng mỗi lần đều là thất vọng trở về.

      Say xỉn cùng suy sụp tựa như trở thành bạn tương niên của Trọng Lâm, đâu còn dáng vẻ chủ nhân Ám Môn cùng tổng tài Trọng thị lòng dạ khó lường kia nữa? Sau lần say rượu bị tai nạn xe khiến cho đầu Trọng Lâm bị thương, mặc dù khiến cho thân thể bị thương tổn gì nhưng ngoài ý muốn lại làm cho biết được chuyện đứa con đầu tiên của và Ý Hàm. nghĩ Ý Hàm cố tình cần đứa nên mới phá bỏ đâu ngờ rằng thầm chịu đựng thương tổn như vậy. Khi nghe bác sĩ cái thai đó là thai ngoài tử cung thể giữ lại, khi đó tâm tình là như thế nào chứ?

      Nhất định so với lúc phát ra phá bỏ đứa bé còn đau lòng hơn, thế nhưng còn dùng những lời lẽ như vậy làm tổn thương . Bị bắt buộc phá bỏ con, chồng vừa tin tưởng lại vừa tra tấn, đến tột cùng gây thương tổn cho sâu đến cỡ nào?

      Lẽ ra sớm phải nghĩ ra, Ý Hàm là kiên cường, nếu nhất định là rất , cho dù có lúc bị ủy khuất cũng dễ dàng ra, chỉ biết dùng cách khác để giải tỏa. Là đủ hiểu , cho nên sau khi Phương Úc Vấn xuất , Ý Hàm mới dễ dàng bị rung bộng bởi ta, tát cả đều do mà ra. Tuy rằng và Phương Úc Vấn từng có thỏa thuận, khi nào Phương Úc Vấn đoạt được chỉ tiêu mới cho ta gặp Ý Hàm, cũng cố ý can thiệp vào cuộc gặp đó. Chính là cho dù hai người bọn họ ít gặp nhau, nhưng do thương tổn Ý Hàm quá sâu cho nên Ý Hàm mới có thể làm ra chuyện có lỗi với .

      đúng, tình hình như phải như vậy, đột nhiên hình ảnh mơ hồ thoáng qua trong đầu Trọng Lâm, đó là chuyện xảy ra sau khi Phương Úc Vấn rời khỏi phòng của Ý Hàm hôm đó. Những ký ức vụn vặt mãnh liệt quay trở lại, khiến cho lòng Trọng Lâm lúc này thể dùng hai chữ hối hận để hình dung.

      Ngày đó uống rất say, cuối cùng ngủ gục sofa. Sau đó Ý Hàm xuất , tay đụng vào người . biết muốn dìu về phòng, cho nên cũng rất phối hợp đứng dậy. Tuy rằng thân thể lắc lư vững, nhưng cuối cùng vẫn dìu tới được căn phòng ở lầu .

      Nhưng lúc đó bị ghen tị làm mờ tất cả, đố kị thân thiết với Phương Úc Vấn lại lạnh nhạt với . Đau lòng, rất đau lòng khi cho rằng phản bội . Cho nên cũng có để mặc cho rời .

      kéo chặt tay lại, đè xuống dưới người, đêm hôm đó, cuối cùng Ý Hàm cũng kháng cự nữa. Lại lần nữa và Ý Hàm hòa làm . Đêm đó điên cuồng, sau đó ngủ tới tận ba ngày. Khi tỉnh lại đối với những chuyện xảy ra quên hoàn toàn, cho nên khi biết chuyện Ý Hàm mang thai mới quả quyết cho rằng đó là con của Phương Úc Vấn. Đó là con của , có thể khẳng định, ngày đó Ý Hàm và Phương Úc Vấn có xảy ra chuyện gì cả.

      Chân tướng là như thế, con của bị chính nghi ngờ vô căn cứ của , tự tay giết chết nó. Tuy rằng phải đích thân ra tay nhưng lại là chính sai người làm hết mọi chuyện. Nếu phải diễn trò thâm tình trước mặt Ý Hàm, nhất định uống những viên thuốc mà đưa cho .

      Aaaaa! Trọng Lâm mày tự cho rằng mày thông minh hơn người, nhưng ngờ rằng có lúc mày lại ngu ngốc đến vậy. Là do hết lần này đến lần khác tin Ý Hàm, hết lần này đến lần khác thương tổn , cho nên mới nản lòng thoái chí.

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 83: Suy sụp

      này đả kích Trọng Lâm rất lớn, mỗi chuyện đều lên án vô tình, tàn nhẫn của với Ý Hàm

      ….

      Ý Hàm mất tích bốn năm, trong bốn năm này cho dù tốn bao nhiêu công sức cũng thể tìm thấy .

      Trong bốn năm đó, Trọng Lâm giải tán Ám Môn, chỉ có bốn người thân cận muốn rời khỏi cho nên mới sắp xếp cho họ vào làm trong Trọng thị, thầm làm nhiệm vụ bảo vệ cho .

      cảm thấy khả năng em có thể thuyết phục Trọng Lâm rời khỏi đây là lớn.” Trình Dịch Phong tìm được Dịch Thủy Tâm ở nước ngoài, cũng cử hành hôn lễ với . Lúc này đây trở về, lại là Tâm nhi muốn thuyết phục trai Mỹ giải sầu. Mấy năm nay và Tâm nhi cũng thường xuyên trở về thăm Trọng Lâm. Nhưng lần nào cũng vì Trọng Lâm muốn mà phải từ bỏ.

      “Lần này cũng phải giúp em khuyên ấy, đừng có mà như mấy lần trước im như tượng gỗ gì hết.” Dịch Thủy Tâm làm nũng với Trình Dịch Phong, tại chính là người phụ nữ vô cùng hạnh phúc. Có chồng còn có đứa con rất đáng . Nhưng khi nhìn thấy trai nếu phải điên cuồng làm việc cũng là giam chính mình trong nhà buồn lòng. Chỉ khi nào nghe thấy chút tin tức về chị Ý Hàm ấy mới có thể bình thường chút, cũng có thể là càng bình thường.

      “Được, hứa với em cố hết sức.” Trình Dịch Phong ôm bả vai Dịch Thủy Tâm, cùng hướng về phía trước. Bởi vì Dịch Thủy Tâm sợ trai nhốt mình trong nhà uống rượu hai người thể mở được cửa cho nên cố ý đánh bộ chìa khóa khác. Vừa mở cửa ra, vẫn như trước mùi rượu nồng nặc xông tới.

      !” Dịch Thủy Tâm chạy vội vào bên trong. Quả nhiên Trọng Lâm say như chết. “Chồng, đừng có đứng ở đó nữa, mau giúp em đỡ đến sofa .”

      Trình Dịch Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng vẫn qua, cần vợ động thủ mình túm được Trọng Lâm từ mặt đất ném lên sofa.

      “Này sao lại làm như vậy với cả chứ?” Dịch Thủy Tâm thấy Trình Dịch Phong đối xử với Trọng Lâm như vậy sợ chồng mình vô ý làm cả bị thương, xong liền qua xem coi trai có bị sao .

      “Tâm nhi, các em về rồi sao?” nhìn thấy người đến là Dịch Thủy Tâm, Trọng Lâm lắc đầu, khiến cho bản thân thanh tỉnh hơn.” “Nào, chúng ta cùng uống rượu.” xong liền muốn đứng dậy khỏi sofa đến phía tủ rượu láy rượu cho bọn họ.

      .” Dịch Thủy Tâm đẩy Trọng Lâm lại sofa, rất giận khi Trọng Lâm vẫn còn say biết gì: “Bọn em muốn uống rượu, , có thể tỉnh táo hơn chút ?”

      “Chồng, cho nửa giờ phải làm cho ấy tỉnh lại mới được.” có cách nào nữa, Dịch Thủy Tâm phải giao nhiệm vụ này cho Trình Dịch Phong. Còn chạy đến phòng của mình giúp thu thập mấy bộ quần áo, giấy tờ tùy thân, tại bằng mọi giá phải đưa dược mình sang Mỹ.

      Trình Dịch Phong nhìn người say bất tỉnh nhân trước mắt có cách nào có thể hoàn thành nhiệm vụ mà bà xã đại nhân giao cho. còn cách nào khác Trình Dịch Phong cắn răng đến phòng tắm xả chậu nước lớn mang ra dội thẳng lên người Trọng Lâm. Vừa lúc căn phòng này cũng cần phải tẩy rửa sạch , đối với những chuyện mà Trọng Lâm làm với mình thấy đây là cơ hội báo thù hiếm có.

      Quả nhiên cách này rất có ích, bị tạt chậu nước lạnh, Trọng Lâm tỉnh táo ít. Nhưng vẻ mặt vẫn còn đần độn, Trình Dịch Phong hiếm khi có được cơ hội, cho nên muốn trả thù gấp bội, nhanh chóng chạy lấy hai chậu nước lạnh nữa, rốt cuộc Trọng Lâm cũng hoàn toàn tỉnh táo.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :