1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 69: Trở thành người sống đời thực vật sao?






      Nhưng ngày hai ngày rồi ba ngày trôi qua, Ý Hàm vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, “Các người phải ấy chỉ ngủ thôi sao, tại sao đến bây giờ ấy vẫn chưa tỉnh lại.”

      Trọng Lâm cứ cho rằng Ý Hàm chỉ ngủ thôi, chờ đợi ba ngày Trọng Lâm thể ngồi yên được nữa. người có thể ngủ suốt như vậy sao, mặc dù cũng từng ngủ khoảng thời gian rất dài, nhưng cũng dài đến vậy. Mặc kệ có phải là dấu hiệu bất bình thường hay , Trọng Lâm cũng phải kéo bác sĩ đến hỏi, có thể làm cho Ý Hàm tỉnh dậy càng tốt.

      Nếu như tình trạng của Ý Hàm đúng những gì mấy tên bác sĩ hôm trước, vậy có phải tình trạng hôm nay của Ý Hàm, chính là ám chỉ kết quả sau ca cấp cứu hôm đó ?

      “Phu nhân, có thể tỉnh lại hay phải xem ấy có muốn tỉnh hay , phải do chúng tôi muốn là được.” Các bác sĩ thể giấu được nữa, bèn ra tình trạng thực tế, vốn muốn đánh cuộc phen, xem ra bọn họ thua cuộc rồi. Phu nhân tỉnh lại, cũng chính là cho môn chủ biết hôm đó bọn họ dối, thực ra cũng phải dối hoàn toàn.

      “Nếu như vậy, tại sao ngày đó các người .” Bây giờ Trọng Lâm muốn trừng trị họ nặng, nhưng bây giờ Ý Hàm là quan trọng nhất, chuyện trừng trị bọn họ, gấop. “Có phải các người có cách nào cứu ấy đúng ?”

      Nếu như câu trả lời của bọn họ là có vậy biết phải làm gì rồi. Y thuật của bọn họ đều là bậc nhất, nhưng cũng phải là tốt nhất, xem ra phải ra ngoài tìm nhiều người thay thế bọn họ.

      “Môn chủ thứ tội.” Nghe Trọng Lâm hỏi câu đó, kinh nghiệm bao nhiêu năm, Trọng Lâm như vậy, chứng tỏ muốn trách tội bọn họ.

      “A,…” Ý Hàm cất tiếng, cứu sống mấy vị bác sĩ, Trọng Lâm vừa nghe thấy tiếng thét kinh khủng của Ý Hàm, vội vàng chạy qua đó, cẩn thận ôm lấy .

      “Tôi muốn gương, đưa gương cho tôi.” Ý Hàm vừa đường tìm cha và mẹ, nhưng khi tóc bị gió thổi bay, mặt hồ ở dưới chân phản chiếu gương mặt .

      Vết sẹo gớm giếc giống y như hình ảnh nhìn thấy mảnh sứ, dám tin mặt mình trở thành vậy.

      Nỗi sợ hãi, hỗn loạn làm cho sợ hãi cất tiếng thét, đây phải là , dám tin đây là , muốn gương, muốn soi gương để chứng mình những gì nghĩ là sai.

      “Ý Hàm, em bình tĩnh .” Trọng Lâm nhìn thấy như vậy, nghĩ đến có thể biết được mặt mình trở thành thế nào rồi.

      “Em đừng lo gì cả, ngại, cho dù em trở thành thế nào, đều em.” Trọng Lâm để Ý Hàm tựa đầu vào lòng mình, hôn lên vết sẹo của , nhằm an ủi .

      Nghe Trọng Lâm như vậy, cho dù có gương, cũng biết mặt mình bị hủy hoại rồi. Nhưng mà, muốn cho mình biết để ý vẻ bề ngoài, nhưng có cách nào khác, để ý, rất để ý.

      còn gì nữa, bây giờ ngay cả thứ người , trời cao cũng lấy , là quá tàn nhẫn mà. Muốn khóc, nhưng thể khóc được.

      Thôi , trở thành gì có liên quan gì chứ, dù sao cũng ai để ý. Những lời Trọng Lâm với , hề nghe thấy gì cả, chỉ chìm vào trong thế giới của chính mình.

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 70: làm tổn thương ?




      có thể tìm được bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình tốt nhất, nhất định có thể làm cho khuôn mặt em trở lại như trước.” Nếu Thu Ý Hàm để ý, mặc kệ như thế nào, nhất định có thể làm cho khuôn mặt trở về xinh đẹp như trước.

      Thu Ý Hàm chỉ lẳng lặng tựa vào người Trọng Lâm mà gì. Cho dù có cố gắng chạy chữa cũng có tác dụng gì đâu, hủy cũng hủy rồi, làm sao mà trở về như xưa được nữa.

      Cha mẹ ban cho khuôn mặt này nhưng thể bảo vệ được nó, cho dù nay phẫu thuật thẩm mỹ phát triển nhưng sao có thể làm cho khuôn mặt trở về như ban đầu.

      “Ọe …” Đột nhiên Ý Hàm nôn khan, Trọng Lâm kịp chạy lấy thau cho nôn bởi vậy phải cởi áo khoác để nôn tiếp.

      Sau khi ngừng nôn, Trọng Lâm đỡ Ý Hàm người mềm nhũn quay về bên giường nghỉ ngơi. Đồng thời sai người hầu chuẩn bị đồ ăn để lúc Ý Hàm tỉnh lại có thể dùng luôn, bổ sung dinh dưỡng. Sau đó Trọng Lâm mới thay quần áo, mang đồ ăn mới chuẩn bị đến trước mặt Ý Hàm, muốn tự tay đúc cho ăn.

      Dù Ý Hàm biết suy nghĩ của Trọng Lâm, vẫn muốn tự mình làm. Nhưng nhìn thấy ánh mắt cự tuyệt của Trọng Lâm, đành phải ngồi yên lặng bên giường. Nhìn dáng vẻ ăn, đối với chính làm niềm hạnh phúc ngọt ngào.

      Sau khi Ý Hàm ăn xong, Trọng Lâm chuẩn bị cho cốc nước. Ý Hàm định nhận lâý, Trọng Lâm lại lấy ra viên thuốc, muốn uống.

      “Đây là thuốc gì vậy?” Thu Ý Hàm nhìn viên thuốc Trọng Lâm đưa qua tràn ngập cảnh giác. Đúng là thân thể suy yếu, nhưng đến nỗi phải uống thuốc. Trọng Lâm vì sao lại muốn uống thuốc ? giờ thể tin tưởng .

      “Thân thể em suy yếu, nhờ người kê ít thuốc bổ, đừng coi thường viên thuốc này, nó rất tốt.” Trọng Lâm nhìn vẻ mặt hoài nghi của , liền cho viên thuốc vào miệng để chứng minh thuốc này tuyệt đối có vấn đề.

      Sau khi nuốt vào, Trọng Lâm lại lấy ra cái lọ trong túi, bên trong lọ đựng đầy loại thuốc giống như vậy. “Phải chờ đến khi nào em mới uống nó, em hãy tin tưởng , làm tổn thương em.” Những lời này dễ nghe.

      Lời của Trọng Lâm rất nhàng cùng với ánh mắt chân thành, có chút giả dối nào trong đáy mắt của . Thuốc này là sai người đặc chế, đối với thân thể hoàn toàn ảnh hưởng gì.

      Dù Ý Hàm dùng trong thời gian dài cũng làm cho tổn thương, chỉ là từ từ để bị sẩy thai mà thôi

      thực , nhưng thể chấp nhận việc trong bụng mang cốt nhục của người khác. Cho nên, , nhất định phải làm như vậy. nhất định bồi thường cho , sau khi tổ chức lễ đính hôn, có con của riêng hai người.

      Thời gian vừa rồi Trọng Lâm hề để ý đến tập đoàn của . Tuy rằng cũng có việc gì quá quan trọng nhưng là tổng tài của tập đoàn Trọng thị, phải trở về xem xét chút tình hình nay.

      Lần trước Ý Hàm mình ở lại nơi này, làm cho gặp nguy hiểm, Trọng Lâm rất lo lắng khi để mình ở đây.

      Đợi vài ngày nữa, chờ thân thể Ý Hàm khôi phục bình thường, mang mang cùng . Nhưng Trọng Lâm biết có nguyện ý cùng hay .

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 71: Tâm tình thay đổi



      Thu Ý Hàm nhìn lọ thuốc trong tay. có nên cho Trọng Lâm cơ hội nữa hay . Mấy ngày gần đây, đều đem lọ thuốc này ra ngắm vài lần. Cuối cùng quyết định mở lọ lấy ra viên thuốc để uống, hẳn là vẫn thử lần xem sao.

      Trọng Lâm nhìn thấy Ý Hàm tình nguyện uống thuốc, trong lòng thả lỏng rất nhiều. Muốn lại với chuyện công ty, nhưng lại biết mở miệng thế nào.

      có điều gì muốn với tôi sao?” Mấy ngày nay Thu Ý Hàm cũng cảm giác được Trọng Lâm có chuyện gì đó muốn , nhưng cuối cùng lại im lặng. Có chuyện gì cứ , thích Trọng Lâm như vậy.

      phải quay về công ty chuyến, muốn để em mình ở lại đây.” Cuối cùng Trọng Lâm cũng ra suy nghĩ của mình, đồng thời quan sát vẻ mặt của Ý Hàm. Nhưng nhìn bộ dạng này, khả năng Ý Hàm đồng ý là lớn lắm.

      “Ừ!” câu đơn giản, nhưng cũng cho Trọng Lâm câu trả lời chắc nịch. “ mình , chuyện này và tôi có quan hệ gì.” Bộ dạng bây giờ của , nghĩ rời nơi khác, cho dù có là người phụ nữ mạnh mẽ chăng nữa, việc bị hủy dung cũng ảnh hưởng rất lớn đến tâm trạng của .

      Thu Ý Hàm vẫn chưa quyết định tiếp nhận Trọng Lâm lần nữa, chỉ có thể tâm trạng lúc này rất phức tạp, biết dùng cái gì để hình dung.

      Vì Thu Ý Hàm thẳng thắn cự tuyệt, cho nên bầu khí giữa hai người đột nhiên trở nên căng thẳng. Trọng Lâm muốn gì đó để làm giảm bớt cảm giác xấu hổ nhưng cũng biết mở miệng thế nào.

      Lúc này đây, phải bố trí vài người bảo vệ an toàn cho Ý Hàm, lần trước là do quá sơ xuất, mới làm cho người phụ nữ điên kia có cơ hội ra tay như vậy.

      giờ người phụ nữ điên kia hoàn toàn tàn phế, đây là cái giá phải trả cho việc làm tổn thương người phụ nữ mà thương .

      ra Trọng Lâm cũng phải hoàn toàn yên tâm để Thu Ý Hàm mình ở lại đây. Nhưng muốn tôn trọng suy nghĩ của Ý Hàm. phải nhanh chóng giải quyết chuyện công ty cho xong để sớm trở lại bên .

      Có lẽ sau vài ngày thuốc làm cho Ý Hàm bị sẩy thai. Thời gian đó, nhất định phải ở bên cạnh để chăm sóc tốt cho .

      Đầu tiên muốn đưa A Ly đến đây để chăm sóc cho Ý Hàm, nhưng ấy từ chức, hơn nữa tại cũng tìm ra ấy ở đâu. Nếu tìm người khác tới chăm sóc Ý Hàm, chỉ sợ Ý Hàm quen. Hai là cũng thể mạo hiểm để Ý Hàm gặp nguy hiểm vì người ngoài được.

      Sau khi Trọng Lâm rời khỏi, Thu Ý Hàm cũng ra khỏi cửa. phải bởi vì tự ti mà là nơi này vốn quen, có hứng thú dạo bên ngoài. Nếu hỏi , tại có còn muốn thoát khỏi nơi này như lúc trước , cũng biết câu trả lời của là gì nữa.

      Bộ dạng giờ của tìm trai, chỉ có thể làm cho lo lắng thêm mà thôi, hơn nữa muốn thoát cũng phải đơn giản như vậy. rốt cuộc nên làm gì bây giờ, phải cẩn thận suy nghĩ lại mới được.

      Nghĩ đến trai, ngày đó Trọng Lâm đến cứu từ tay Chương Khiếu Thiên, dường như thấy được hình ảnh trai trong đó, biết đó ra là ảo giác hay gì. Nếu phải, trai mà biết tình huống tại của , ấy làm như thế nào?

      đến trước bàn trang điểm, Thu Ý Hàm cầm lấy cây kéo, tự mình cắt bỏ mái tóc dài của mình. Sau đó hớt hớt tóc mái sang bên đem vết sẹo gồ ghề xấu xí kia che khuất hết. Thay đổi kiểu tóc cũng thay đổi tâm trạng.

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 72: trai bị nhốt




      Thu Ý Hàm nghĩ tới cái người tên là Lý Dao Dao kia, Trọng Lâm có thể tìm được , chứng tỏ cũng biết chính là Lý Dao Dao hại . ra ả ta cũng chỉ là người phụ nữ điên vì tình. Những thủ đoạn của Trọng Lâm phải chưa thấy qua, lần này biết ả bị trừng phạt như thế nào.

      vào nơi mà trước đây bị Lý Dao Dao bắt mang đến, đây chính là nơi ở của ả ta. Nhưng giờ còn hoàn cảnh như lúc trước. mặt đất ngoại trừ dấu chân của , mọi vật đều bị bao phủ bời tầng bụi mỏng.

      “A!!” Thu Ý Hàm cẩn thận đá phải vật gì đó, kinh ngạc kêu lên tiếng. Lúc sau nhìn kỹ mới phát là Lý Dao Dao. Chỉ mới vài ngày, thế mà ả biến thành bộ dạng như vậy.

      Thân mình nhu nhược cuộn tròn trong góc, có lẽ vì trong thời gian dài chưa được chăm sóc nên mới như vậy. Mái tóc ngắn mượt mà ngày xưa còn, chỉ còn lại cặp mắt sắc nhọn lóe ra tia gian ác nhìn chằm chằm Thu Ý Hàm là hề thay đổi.

      Nếu vì nhìn ả bây giờ đáng thương mà có thể tha thứ cho những việc trước kia ả từng làm, phải Thu Ý Hàm rồi. “ bây giờ muốn cái gì?” Tuy rằng dung mạo bị hủy, nhưng ngạo khí của ả vẫn có gì thay đổi.

      “Hừ, đừng tưởng ta .” Lý Dao Dao trừng mắt nhìn Thu Ý Hàm, cam lòng thua trong tay . “Trước đây ta đối với chỉ là hư tình giả ý, huống chi nay nhan sắc của còn.”

      ta tôi hay , cho rằng tôi và có thể quyết định sao?” Thu Ý Hàm cố ý xem lời của Lý Dao Dao, giờ hề muốn để ý đến Trọng Lâm nữa, nhưng trong ánh mắt dường như có loại ưu thương thể che giấu được.

      đừng tưởng có thể lừa được tôi, đừng quên tôi cũng là người phụ nữ.” Lý Dao Dao cười châm chọc. Nếu ả ta nắm chắc, nếu ngay cả việc Thu Ý Hàm có Trọng Lâm hay ả cũng thể xác định được làm sao ả dám ra những lời như thế này. “ có muốn biết trai của ở đâu ?” Lý Dao Dao ra lời này là muốn Thu Ý Hàm chú ý, sau đó ả ra việc mà Thu Ý Hàm cười cũng nổi.

      Thu Ý Hàm ngây ngẩn cả người. Lý Dao Dao vì sao biết trai, hơn nữa còn biết chuyện của ấy. trai ở đâu, phải ấy còn ở lại nơi đó chứ, hay là dời rồi, nhưng nhìn bộ dạng đặc ý của Lý Dao Dao dường như đúng lắm.

      Nhìn dáng vẻ Thu Ý Hàm sau khi nghe ả , sắc mặt có biến hóa mạnh mẽ, ả biết mình thành công. “ trai trước lúc thoát ra khỏi nhà giam, biết sống chết ra sao rồi.”

      Sau khi nghe Lý Dao Dao xong, cả người Thu Ý Hàm đều chấn động. trai vì sao lại có mặt ở Ám Môn?

      Ngày đó mơ hồ nhìn thấy bóng dáng ấy, chẳng lẽ là ai đóng giả hay sao? Nếu như ở Ám Môn này, chỉ có đáp án duy nhất, làm hại người thân của chỉ có thể là Trọng Lâm. Nơi này là Ám Môn, phải ta sai bảo là ai?

      Lý Dao Dao đột nhiên cười to thành tiếng, cuối cùng người thắng vẫn là ả, ai có thể đấu với ả. “Cuối cùng vẫn thua, chúng ta đều là những người phụ nữ mệnh khổ. Ha ha ha.” Thu Ý Hàm muốn dây dưa với người phụ nữ điên như Lý Dao Dao, bây giờ chỉ muốn đến nơi đó để nghiệm chứng lời của Lý Dao Dao là hay giả.

      đường , Thu Ý Hàm cố gắng bình ổn lại tâm tình kích động, ngừng an ủi chính mình. tin Trọng Lâm lại đối xử với như vậy, những lời an ủi đó chẳng lẽ là giả. phải ta bảo vệ sao, làm tổn thương đến sao? Như vậy ta làm những việc này là vì cái gì?

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 73: Tàn nhẫn



      “Phu nhân, người thể vào đây được.” Vừa xông vào nhà giam, Thu Ý Hàm liền bị mấy cấp dưới của Trọng Lâm ngăn lại. Xem tình hình này, muốn vào cũng dễ chút nào.

      “Còn có chỗ nào tôi thể vào sao? Đây là mệnh lệnh của ông chủ các ?” Thu Ý Hàm nhìn hai người. Vẻ mặt như thế này, còn có gì khẳng định được đâu?

      “Tránh ra!” Thu Ý Hàm muốn tiêu phí kiên nhẫn tại đây. Nếu trai ở trong này, nhất định phải mau chóng cứu ra. cũng từng bị nhốt ở đây, nên biết phải chịu rất nhiều đau khổ.

      trai, nhất định có chuyện gì phải . Ý Hàm ngừng an ủi chính mình. ở trong này mất nửa cái mạng, muốn trai cũng gặp phải những chuyện như vậy.

      “Phu nhân, thực xin lỗi, chúng tôi cũng là bất đắc dĩ.” Khi hai người chuẩn bị đưa Thu ý Hàm ra ngoài, lại bị khí thế của Thu Ý Hàm ngăn lại.

      “Tránh ra! Đừng để tôi phải lặp lại lần nữa.” Thu Ý Hàm trực tiếp phủ định lời của bọn họ. Cho dù là mệnh lệnh của Trọng Lâm sao, cũng phải vào bằng được.

      Trọng Lâm có tư cách để khống chế , trước kia có, tại có, về sau càng thể có. Huống hồ lời của ta toàn là lừa dối, có thể tin tưởng được sao?

      Tuy rằng đó là mệnh lệnh của ông chủ, nhưng tất cả mọi người đều biết thái độ của ông chủ đối với phu nhân như thế nào. Nếu cẩn thận đắc tội với phu nhân, bọn họ sau này làm sao còn cơm ăn.

      Chờ sau khi Thu Ý Hàm vào, hai người giữ cửa kia liền chạy báo cáo với Trọng Lâm. hề nghi ngờ, hai người làm vậy khiến Trọng Lâm thực nổi giận.

      nhớ rất ràng, từng qua. Phu nhân ở trong hầm ngầm này lại tùy ý cũng cần can thiệp, nhưng chỉ duy nhất địa lao kia là thể tiến vào. giờ bọn họ làm như vậy, chính là phạm phải sai lầm rất lớn.

      Hai chân mày của Trọng Lâm nhíu chặt, mặc kệ những giấy tờ quan trọng bàn, lập tức chạy . tại Ý Hàm nhất định thấy Phương Úc Vấn bị nhốt trong địa lao. Cho dù bây giờ có sai người đưa ra ngoài cũng còn kịp nữa.

      Nhìn thấy tình nhân của mình bị tra tấn thành bộ dáng này, ấy có biểu tình gì. Trong lòng nghĩ, có phải rất quan tâm đến gã tình nhân kia . Tưởng tượng đến tình huống này, Trọng Lâm càng cố gắng lái xe nhanh hơn.

      phải trở về trong thời gian nhanh nhất, giờ thể chịu được cảnh tượng hai người kia ở chung chỗ. Huống chi, Ý Hàm vẫn còn là vợ của , nhưng lại mang trong mình cốt nhục của kẻ đó.

      Loại tình này, dù có là ai cũng thể dễ dàng tha thứ. Trọng Lâm biết mặt mình có biểu tình gì, chỉ biết đó chắc chắn là loại chua sót.

      , em là Tiểu Hàm đây, tỉnh lại , tỉnh lại .” Thu Ý Hàm thể ngờ trai lại bị Trọng Lâm tra tấn tới nông nỗi này. trai làm gì đắc tội với ta, vì sao ta lại tàn nhẫn như vậy.

      người Phương Úc Vấn đều là vết thương, vết thương cũ, vết thương mới chồng chéo lên nhau. Bời vì được điều trị, có chỗ mưng mủ, ngay cả khuôn mặt tuấn tú trước kia giờ cũng tái nhợt.

      chịu nổi, Phương Úc Vấn hôn mê suốt hai ngày. Thu Ý Hàm tuy rằng tận mặt chứng kiến, nhưng cũng đoán được trai ở trong này chịu biết bao đau khổ.

      “Em là Hàm nhi đây, hãy tỉnh lại . Hàm nhi đưa ra ngoài.” Muốn sống sót ở trong này, phải có ý chí rất mạnh, lúc ấy chính là dựa vào ý chí để chống đỡ trong những ngày đó. biết trai nhất định cũng làm được, còn chưa mang được, làm sao có thể buông tay.

      , vẫn chưa mang Tiểu Hàm rời khỏi nơi này, nhất định được bỏ cuộc.” Nhìn thấy Phương Úc Vấn vẫn tỉnh lại, Thu Ý Hàm nóng vội. biết thương , cho nên dùng chính chuyện đó để kích thích ý thức của .

      biết có phải vì bị tra tấn thành như vầy, Trọng Lâm lo lắng có thể trốn thoát, nên Phương Úc Vấn cũng bị trói lại, chỉ bị ném vào góc ẩm ướt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :