1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 60: Tù phạm tình ở Ám Môn






      Thu Ý Hàm còn gặp phải vấn đề lớn, đó chính là có quần áo nữ để mặc. vẫn tiếp tục mặc quần áo của Trọng Lâm, căn bản phải là biện pháp giải quyết. Hơn nữa, ăn mặc như vậy hoàn toàn ra khỏi cửa phòng này được. Trọng Lâm vẫn chưa kêu người đưa quần áo tới cho , đoán chừng là muốn cho ra ngoài.

      Từ sau ngày hôm đó, Trọng Lâm yên phận rất nhiều, đoán là muốn để cái chân bị thương kéo dài làm chậm hiệu suất làm việc của nữa. Nhưng chuyện này lại khiến cho Thu Ý Hàm phiền não.

      Trọng Lâm vẫn tiếp tục ở trong phòng mình, Thu Ý Hàm cũng có ý kiến. Nhưng mà, nguyên nhân chính là vì tình trạng này mà có cơ hội tìm kiếm bản đồ ở trong phòng được.

      Lời của đàn ông có thể tin hay ? giờ, Thu Ý Hàm ra câu trả lời phủ định, đó chính là thể tin. Người đàn ông hạn chế tự do của lúc trước, bây giờ lại đem giam ở bên cạnh. chỉ để cho mặc quần áo phụ nữ, mà còn khiến đặc biệt chăm sóc , vậy cùng tự do bây giờ của có cái gì khác nhau? Nhiều ngày trôi qua, cơ hội tìm tòi nghiên cứu lối ra của Ám Môn.

      Công việc chăm sóc người ràng cũng phải là sở trường của Thu Ý Hàm. Tuy rằng, từ lúc mười sáu tuổi về sau tự lập,nhưng trong cuộc sống của , có xuất thói quen chăm sóc ai.

      Có điều, Trọng Lâm muốn cũng phải là chăm sóc của , chỉ là muốn có ở ngay bên cạnh. Nếu hề gặp người đó, có thể coi như kiện Phương Úc Vấn, cho tới bây giờ, chưa từng xảy ra. Dù cho đối với , điều này rất khó.

      Mỗi ngày, đúng giờ, nữ hộ sĩ kia đều vội vàng tới thay thuốc cho Trọng Lâm. Về điểm này, Thu Ý Hàm có thắc mắc trong lòng, rốt cuộc là có bao nhiêu người phụ nữ trong Ám Môn? Có phải mỗi ngừơi đều ăn mặc thoải mái như vậy hay ?

      Vả lại, mỗi lần ta đến, Thu Ý Hàm đều có thể cảm nhận được ý thù địch mãnh liệt của ta đối với . Chẳng lẽ, ta là bởi vì Trọng Lâm, ta thích ?

      Nhìn bộ dáng chuyên tâm, chu đáo của người phụ nữ kia, Thu Ý Hàm cảm thấy rằng mình chắc chắn đoán sai. Thế nhưng, dường như Trọng Lâm còn chưa biết nỗi lòng của người phụ nữ kia.

      “Lần sau, có thể đổi người đến thay thuốc cho hay ?” Thu Ý Hàm muốn lại bị người ta trừng mắt mà chẳng lý do. Hơn nữa, cũng muốn gặp phải phiền phức cần thiết ở trong này.”

      “Dao Dao làm sao vậy?” Trọng Lâm hơi khó hiểu đối với lời của Thu Ý Hàm. Dao Dao là người được cứu, rất trung thành với , mấy năm nay thấy rất ràng. Tự nhiên biết là Dao Dao thay thuốc cho có gì ổn?

      có biết ta thích hay ?” Thu Ý Hàm cũng quanh co, thẳng vào trọng điểm. Đây là trực giác của phụ nữ, thậm chí có thể rất chắc chắn là tình cảm của người phụ nữ kia đối với Trọng Lâm là loại gì.

      thể nào cho rằng là em ghen?” Trọng Lâm tươi cười nhìn Ý Hàm rót nước cho mình. đương nhiên biết Dao Dao thích mình, chẳng qua đó chính là tình cảm của em đối với trai, thể bài bác được.

      Giờ đây, Thu Ý Hàm muốn trực tiếp hắt nước cầm trong tay vào mặt , từ bao giờ trở nên thiếu kiên nhẫn như vầy? Thu Ý Hàm vẫn kiềm chế bản thân mình, đưa ly nước vẹn toàn tới tay của Trọng Lâm.

      biết hay là giả ngu? Biểu của người phụ nữ kia ràng như vậy, lại nhận thấy được. “Chẳng qua là ấy xem trai.” Trọng Lâm giải thích với Thu Ý Hàm, có điều là biểu của lại làm cho hài lòng.

      Quả nhiên là Trọng Lâm nghĩ như vậy. “Với trực giác của phụ nữ, nữ hộ sĩ kia chắc chắn là thích , hơn nữa, phải là loại thích đối với trai.” Thu Ý Hàm thấy Trọng Lâm có nghiêm túc nghe chuyện, mà là cầm lên cuốn tạp chí phụ nữ Thu Ý Hàm nhìn thấy lần trước, lật xem.

      có nhu cầu lớn như vậy sao? giờ, nên ở trước mặt xem cái thứ này, thấy ánh mắt còn thường hay hướng lên người nhìn đánh giá.

      Mặc dù cho tới bây giờ, cũng chú ý đến dáng người của mình, nhưng lại rất tự tin vào bản thân. Có điều là, nhìn với ánh mắt nhìn qua người gần như là khoả thân khác, Thu Ý Hàm cảm thấy lạnh run.

      “Em lật qua cuốn tạp chí này, mặt nhân vật nữ này em nhận ra ?” Trọng Lâm đột nhiên hỏi ra những lời này. Ngày hôm qua, xem quyển này vài lần, nhưng mà, hẳn là có mắc sai lầm để lại dấu vết mới phải, làm sao lại biết được?

      “Cuốn tạp chí này mới được đưa lại đây ngày hôm qua, được cho phép có người xem, nhưng nhất định là em xem.” biết tại sao Trọng Lâm lại quả quyết như vậy, nhưng mà đúng là , xem.

      Nhưng dù cho xem qua, phải biết mặt của người phụ nữ này sao? phải khinh thường nghề nghiệp của người khác, chỉ là thích loại này mà thôi, có ý gì khác! “Chưa thấy qua.”

      “Vậy em chắc chắn biết Chương Nghị Hào, ta là con trai duy nhất của Chương Khiếu Thiên.” Tại sao lại nhắc đên Chương Nghị Hào? ta có quan hệ gì với người phụ nữ này sao? Tập đoàn Chương thị sớm còn tồn tại, Chương Khiếu Thiên cũng ở tù, bị phán tù chung thân, mà con trai duy nhất Chương Nghị Hào này cũng mai danh tích, có tin đồn rằng ta bị sát hại.

      Về sau, Thu Ý Hàm biết được chuyện này cũng là do Trọng Lâm , đúng là thủ đoạn độc ác, khiến cho Chương gia nhà tan cửa nát. “ ta chưa chết, chính người phụ nữ này dấu ta .”

      Vậy xem ra người phụ nữ này rất lợi hại, dám che dấu người khi Trọng Lâm ra lệnh giết chết. Có thể nào nguyên nhân Trọng Lâm khó giết được Chương Nghị Hào có liên quan đến người phụ nữ này? Nhưng nhìn vẻ mặt của Trọng Lâm chắc là có khả năng, ngược lại, hẳn là người phụ nữ ấy tự xen vào chuyện này.

      “Tại sao muốn với em chuyện này?” Thu Ý Hàm cho rằng chuyện này liên quan gì đến , cũng muốn dính dáng vào, thầm muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

      Bây giờ, trai nhất định tìm khắp nơi, nhưng mà bị chính Trọng Lâm thừa cơ hội bắt . Máy vi tính trong phòng này cũng có internet, làm như thế nào để báo cho trai biết vị trí của đây?

      “Tâm nhi có khả năng bị nguy hiểm.” Nghe Trọng Lâm nhắc tới Tâm nhi, Thu Ý Hàm tập trung chú ý ngay lập tức. Tâm nhi là chị em duy nhất của , thể nào trơ mắt nhìn ấy xảy ra chuyện may.

      “Hung thủ giết hại cha của chính là Chương Nghị Hào, lo rằng mục tiêu kế tiếp của ta là Tâm nhi.” Trọng Lâm khó xử thoáng nhìn Ý Hàm. “ dự định tự mình dẫn người bảo vệ Tâm nhi, cho nên phải rời khỏi vài ngày.”

      Trọng Lâm những muốn bảo vệ Tâm nhi, mà còn muốn giải quyết người biết sống chết này. Nếu chính ta tìm tới đây, Trọng Lâm cho bất cứ cơ hội chạy trốn nào nữa.

      Nghe thấy phải , đây chính là hợp ý của Thu Ý Hàm. Cho dù đem theo, cũng có cơ hội tự mình tìm đường ra ngoài. Nhưng mà, chân của có thể khiến cho lại tự do nhanh như vậy sao? Thu Ý Hàm vẫn có chút lo lắng trong lòng.



      Trọng Lâm quả rời ngày hôm nay, nhìn có thể tự mình lại, chắc là chân bị thương sắp lành rồi. Nhưng mà, bây giờ phải nhờ vào ai có thể đem quần áo cho ? muốn tiếp tục mặc quần áo của đàn ông.

      Trong lúc Thu Ý Hàm phiền muộn, người nữ hộ sĩ thay thuốc mỗi ngày cho Trọng Lâm kia, chưa được phép của , xông thẳng vào. Trọng Lâm giờ có ở đây, ta tới làm gì? Thu Ý Hàm nhíu mày.

      “Đây là chuyện khi Môn chủ rời dặn dò tôi.” Nhìn thấy dây nịt được đem tới trong tay ta, ra là ta đem quần áo đến cho mình. Nhưng mà tại sao Trọng Lâm tìm ta làm chuyện này? thích chung tiếp xúc với người phụ nữ này.

      “Dao Dao cảm thấy và Môn chủ xứng đôi chút nào, hai người căn bản phải là người cùng thế giới.” ngờ là chính giọng trẻ con này, từ trong miệng ta ra, cũng khó nghe như vậy.

      , Thu Ý Hàm và Trọng Lâm muốn ở cạnh nhau hay có quan hệ gì với ta. Nếu mà ta ôn hoà nhã nhặn theo sau chuyện thích Trọng Lâm, Thu Ý Hàm còn có thể giúp đỡ ta. Thế nhưng, thái độ của ta trong khoảng thời gian này cùng với những lời hôm nay chọc tới Thu Ý Hàm.

      có thể ra ngoài rồi.” Thu Ý Hàm bỏ qua đồ đạc trong tay ta, trực tiếp ra lệnh đuổi khách. Có việc gì mà Thu Ý Hàm chưa từng thấy qua, người phụ nữ này đúng là ra oai với .

      Nhìn thấy đôi giày cao gót trong hộp đựng giày, Thu Ý Hàm lộ ra vẻ mặt khó hiểu. Nhìn lại đôi giày của đàn ông dưới chân, Thu Ý Hàm lựa chọn nào khác.

      Chuyện này hoàn toàn trách Trọng Lâm đều đem quần áo và giầy của bỏ , nhanh chóng chặt đứt chân, còn quên xử lý quần áo của . Bây giờ, cũng chỉ có thể kiên trì với đôi giày cao gót ở giường này.

      May mắn là khi Trọng Lâm rời , có sắp xếp người theo . Nhưng mà, nếu có công khai, biết có bí mật theo dõi hay ? xác định ràng được.

      Bởi vì, Thu Ý Hàm ở hành lang của Ám Môn, cầm bản đồ Trọng Lâm cho , từ đầu tới cuối vẫn cảm thấy có người theo dõi ở đằng sau, cảm giác này khiến cho Thu Ý Hàm rất khó chịu.

      Cảm giác này rất giống khi bị người phụ nữ tên Dao Dao kia trừng. Quay đầu lại, Thu Ý Hàm lại chẳng thấy bóng người, chẳng lẽ suy nghĩ nhiều?

      Hôm nay chút thu hoạch nào, Thu Ý Hàm xoa bóp hai chân đau nhức. Đoán chừng là người phụ nữ kia cố ý mua loại giầy mà thích mang nhất.

      chân trần, khập khiễng đến máy vi tính ở bên cạnh, thể lãng phí thời gian. Sắc trời bên ngoài tối tăm rất bất tiện, nhưng mà còn có thể tìm kiếm bản đồ địa hình.

      Máy vi tính này làm sao mà nhiều thứ thế? Thu Ý Hàm trải qua hai giờ đồng hồ, vẫn chưa có phát cái muốn tìm.

      “Nếu quý vị tắt máy tính, máy tính khởi động hệ thống tự huỷ.” Chữ cảnh báo phía ra khiến cho Thu Ý Hàm thể tiếp tục lần tìm kiếm này.

      Rốt cuộc, Trọng Lâm cài đặt chương trình xử lý gì trong máy tính, tại sao lại luôn đòi tự huỷ? Xem ra, máy tính này nhất định có cái gì rất quan trọng, nếu Trọng Lâm cẩn thận như vậy.

      Về phần những cái đó rốt cuộc là cái gì, Thu Ý Hàm giờ có lòng dạ nghiên cứu. cuối cùng còn phải ngây dại ở trong này bao nhiêu lâu nữa? Nếu Trọng Lâm giải quyết xong chuyện của Tâm nhi, có còn muốn giam giữ tiếp hay ?

      giờ, Thu Ý Hàm muốn biết, trong Ám Môn, ngoại trừ Trọng Lâm có điện thoại di động ra, còn có người nào có ? Có phải mỗi máy vi tính ở Ám Môn đều có internet?

      Bây giờ còn muốn biết cách thức thông tin giữa Ám Môn và thế giới bên ngoài, bởi vì rất lo lắng cho trai. Trước khi bỏ trốn khỏi nơi này, nhất định trước tiên phải nghĩ ra biện pháp liên lạc với .

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Nợ nhau lời hứa [ Chương 61.1 ] có kẻ muốn cướp chồng?


      có phải muốn ra ngoài?” người có tên Dao Dao đột nhiên xuất ngay trước mặt Thu Ý Hàm, ta lúc nào đến vậy? Sao mình lại hề phát ?


      Lần này Thu Ý Hàm cho rằng cảnh giác của mình bị giảm, vì trong lúc thăm dò lối , lo sợ bị theo dõi, Thu Ý Hàm vẫn luôn đề cao cảnh giác.
      Lý Dao Dao mấy hôm nay đề luôn quan sát Thu Ý Hàm, mấy hôm nay đều lén la lén lút lại trong Ám Môn. Lý Dao Dao vẫn cứ suy nghĩ biết rốt cuộc muốn làm gì, cho nên ta đánh liều đoán rằng muốn tìm đường ra ngoài.

      Nhưng cho dù tìm cách ra Lý Dao Dao ta cũng nghĩ cách cho ra, vì ta thích trong Ám Môn có người phụ nữ khác.
      Người phụ nữ có thể bên cạnh Trọng Lâm ở Ám Môn chỉ có thể là Lý Dao Dao ta. Đây là lời ta tự với mình khi vào Ám Môn, Trọng Lâm chỉ có thể là của ta, phụ nữ khác thể giành được.
      “Ai ta muốn rời khỏi?” Thu Ý Hàm có chút buồn cười nhìn người phụ nữ trước mặt. Mặc dù ngoài mặt thấy ta như muốn giúp mình, nhưng thực tế là muốn đuổi .

      Dù rằng đồng ý, nhưng vẫn hẳn là nữ chủ nhân ở đây chứ. Thực ra Thu Ý Hàm cũng chẳng muốn cái danh hiệu này, nhưng điều này có nghĩa là người phụ nữ này có thể cưỡi lên đầu .
      lẽ ta ngay cả tư cách lại tự do trong Ám Môn này cũng có sao?” cho dù Thu Ý Hàm có muốn bỏ cũng cần ta giúp.
      Ánh mắt của ta như muốn nuốt chửng lấy , Thu Ý Hàm ngốc tới nỗi nhảy vào cái bẫy được giăng sẵn kia. “Xin tránh ra, ta muốn qua.”
      Thu Ý Hàm toàn cảm nhận được đáy mắt ta lên xảo trá, biết ta rốt cuộc muốn làm gì, chỉ cảm thấy nếu tiếp tục với ta có chút mạo hiểm.
      Người phụ nữ này có chút khó lường, có thể có khả năng xuất trước mặt hề có tiếng động, khẳng định chịu qua huấn luyện đặc biệt. Vả lại, Thu Ý Hàm nhận định, với những người chịu huấn luyện đặc biệt trong Ám Môn, thể động tay đối phó được.
      Tuy là người Trọng Lâm muốn bảo vệ, ở đây ai dám làm gì , trừ người phụ nữ tên Dao Dao này. Với si mê của ta đối với Trọng Lâm, Thu Ý Hàm tin rằng ta có thể chuyện gì cũng làm được ra.

      Ở đây, Thu Ý Hàm người cũng quen, nếu ta muốn hại , ở đây có người cứu , dù sao những người ở đây với ta cũng có tình cảm sâu nặng hơn.

      Nhưng lúc Thu Ý Hàm lướt qua người phụ nữ này ngửi thấy mùi hương đặc biệt, là phát ra từ cơ thể người phụ nữ này.
      lẽ đây chính là… Thu Ý Hàm từ từ mất ý thức. “Tỉnh dậy được rồi!” Thu Ý Hàm cảm thấy có ai đó với mình, vả lại còn có người cố ý bóp má .

      Thu Ý Hàm từ từ mở mắt, tay thể cử động, ra là bị khóa chiếc còng sắt gắn tường. Đây là đâu, sao lại bị khóa ở đây.
      Đúng rồi, người phụ nữ kia. “Đừng tìm kiếm xung quanh nữa, ta ở đây nè!” Lý Dao Dao để sát mặt ta vào mặt Thu Ý Hàm, giống như muốn nhìn kỹ Thu Ý Hàm, lại giống như muốn Thu Ý Hàm xem mặt ta.

      “Khuôn mặt nàỳ của cũng đâu có gì đặc biệt đâu mà!” Lý Dao Dao muốn dùng tay nâng cằm Thu Ý Hàm lên, nhưng lại bị Thu Ý Hàm ngoảnh tránh .
      “thân hình này cũng được, nhưng so với ta …” Lý Dao Dao vừa vừa nhìn mình ở tấm gương phía trước. Đây là tấm gương Lý Dao Dao cố ý nhờ người khiêng qua. Là dùng để so sánh với Thu Ý Hàm.
      kể nhìn thế nào, Lý Dao Dao ta đều ưu tú hơn nhiều!” Đây là kết luận mà ta phải đưa ra “Có thể sánh đôi bên Trọng Lâm chỉ có ta thôi!”

      “Ngươi muốn rời khỏi Ám Môn ? Ta có thể giúp ngươi, cho dù ngươi có muốn rời khỏi Ám Môn… “ Nét mặt Lý Dao Dao đột nhiên trở nên vô cùng nham hiểm, còn lộ ra nụ cười khiến người ta sởn tóc gáy. “Ta cũng khiến ngươi phải !”
      biết, ngươi muốn đứng thẳng ra ngoài hay nằm ngang ra đây? Hử?” Lý Dao Dao đột nhiên lấy ra con dao phẫu thuật. lẽ ta muốn… Thu Ý Hàm bắt bản thân phải bình tĩnh, phải cho mình cách giải vây.

      Nhưng bây giờ Trọng Lâm lại ở đây, vả lại đây lại là đâu, Thu Ý Hàm cũng , phải làm gì bây giờ? Có người muốn giựt chồng sao phải tìm chứ?”
      muốn giết ta?” Thu Ý Hàm cảm thấy hành động của ta vô cùng nực cười, người phụ nữ này nghĩ rằng Trọng Lâm có thể thích ta sao?”

      Nếu ta tự nhận mình ưu tú như vậy, sao lại tự tới trước mặt Trọng Lâm, phải Thu Ý Hàm sợ chết, mà do lúc này thể chết.

      thực sụ cho rằng, ta chết rồi có thể làm vợ của Trọng Lâm sao?” Thu Ý Hàm thở dài, khiến biểu của như tội nghiệp ta, giờ có thể vòng vo với ta bao nhiêu hay bấy nhiêu. Như vậy cũng tranh thủ suy nghĩ cách giải vây, giờ có người nào có thể cứu , chỉ có thể tự cứu lấy mình. Thú Ý Hàm cố ý cười.
      cười gì mà cười, giờ nằm trong tay tôi, cảm thấy có thể sống tiếp được sao?” Lý Dao Dao nhìn quanh khu nhà lao, đây là nơi Ám Môn xử lý phản đồ.

      Bình thường Trọng Lâm tới đây, cho dù có về, cũng ngờ Thu Ý Hàm bị ta nhốt ở đây. “Hay là cầu xin ta, ta còn có thể cho sống thêm vài ngày.”

      “Cầu xin , dựa vào gì?” Thu Ý Hàm là người tự lập tự cường, lớn bằng này vẫn chưa từng cầu xin ai điều gì.
      cầu xin ta cũng được,” Lý Dao Dao lại thu về con dao phẫu thuật trong tay. “Ta cảm thấy để sống thêm vài ngày, cho ô biết, , Trọng Lâm nhất định về bên cạnh ta.”

      “Vốn dĩ, Trọng Lâm vẫn đối với tôi rất đặc biệt, ấy cười với người phụ nữ khác, bền bỉ với phụ nữ khác, nhưng ấy lại có thể như thế với tôi.” Lý Dao Dao lại đắm chìm trong kí ức tươi đẹp. “Tuy là ấy hay tới Ám Môn, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được thái độ đặc biệt của đối với tôi.”
      “Nhưng, sau này xuất rồi, Trọng Lâm tới Ám Môn càng ít hơn, đối với ta cũng thay đổi.” đáy mắt Lý Dao Dao đột nhiên lên bi ai, chỉ vẹn vẹn nhìn như vậy, Thu Ý Hàm cảm thấy đay cũng là người phụ nữ đáng thương. Nhưng ngờ rằng, ta lại có thể là người lòng dại độc ác như vậy.

      “vậy cũng ràng là ấy lúc trước , nếu ấy thực , làm sao có thể vì người phụ nữ khác xuất mà bỏ rơi . Chỉ cần nghĩ kĩ lại có thể hiểu .” Thu Ý Hàm hy vọng ta có thể tỉnh lại, Trọng Lâm thể cho ta thứ ta muốn, Trọng Lâm chỉ có thể xem ta như em , cũng tin là ta lại có thứ tình cảm đơn thuần với .
      “người phải tỉnh lại là đó.” Ánh mắt Lý Dao Dao đột nhiên xuất tia máu, dùng tay xiết chặt cổ Thu Ý Hàm, móng tay dài ngoằng làm trầy da của Thu Ý Hàm, có thể biết được tam trạng Lý Dao Dao giờ bị kích động rất nhiều.

      “là quyến rũ ấy, mê hoặc ấy.” Lý Dao Dao luôn luôn cho rằng là lỗi của Thu Ý Hàm, nhưng lúc ta biết tồn tại của , ta rất đau lòng, rất mất mát.

      còn Trọng Lâm, ta cảm thấy mình như mất tất cả, ta từng tự sát, nhưng lại được cứu. Vì ta tự sát mà Trọng Lâm có ý tới trấn an. Tuy ta chịu nguyên nhân tự sát, nhưng ta cảm thấy Trọng Lâm có lẽ phải biết tâm ý của ta. Nếu làm sao có thể bỏ hết mọi chuyện mà về thăm ta được.

      Cho nên, chỉ cần Thu Ý Hàm còn nữa, trong mắt Trọng Lâm nhất định chỉ có mình ta. Nếu Thu Ý Hàm tin, ta chứng minh cho thấy, Trọng Lâm thực thích ta.
      Thu Ý Hàm có thể cho Trọng Lâm gì chứ, chỉ có thể cho ấy tổn thương. Thu Ý Hàm và Trọng Lâm lại còn có cả Trình Dịch Phong nữa, ta rất , hôm đó ta cũng có mặt trong hôn lễ của Trình Dịch Phong và Dịch Thủy Tâm.

      Trọng Lâm cả ngày phải đối diện với con của kẻ thù, trong lòng nhất định rất khó chịu. Nếu thể xuống tay cứ để ta xuống tay giúp .
      ta chuyên tâm học y thuật, chịu huấn luyện gian khổ như vậy, chính là để có thể trở thành người phụ nữ có thể sánh đôi với Trọng Lâm.
      Bây giờ ta giúp Trọng Lâm làm chuyện mà trong lâm tự mình thể quyết định. Người đàn bà này nhất định phải biến mất đời này. “Ta ở đây với ngươi nữa, cứ đợi tin tốt của ta , ta nhất định chứng minh cho ngươi thấy tâm ý của Trọng Lâm đối với ta.”
      “Ta còn tới để đón ngươi, yên tâm .” Tiếng của ta ngày càng thấp, lần teo tiếng bước chân càng ngày càng xa. Cả cái địa lao này chỉ còn lại mình Thu Ý Hàm, sau khi Lý Dao Dao bỏ , cũng chìm vào bóng đêm.

      ta cũng tuyệt tình thiệt, ngay cả ánh đèn cũng cho . Tối tăm, lần này có gì khác thường, thực khắc phục được sợ hãi đối với bóng đêm rồi sao? còn tưởng làm được chứ, cho dù thế nào cũng nhìn thấy được, lại có thể giữ bình tính đến vậy.
      Có lẽ là do biết được nguyên nhân cái chết của mẹ, biết được nỗi đau trong lòng mẹ, còn khó quên cái chết của mẹ như trước nữa.

      Lúc này chắc cha mẹ đoàn tụ rồi, giờ cũng chẳng còn ai có thể chia cách họ nữa. Hy vọng rằng họ đều có thể đẻ tâm tới những chuyện vui, mà vui vẻ ở bê nhau.
      Xem ra Lý Dao Dao nhốt ở đây, còn giúp mức độ nào đó, phải cười mới phải. Nhưng mà…

      Bây giờ phải làm sao đây, ở đây ngồi chờ chết sao, hay là… Thu Ý Hàm cười giễu hồi, bây giờ hai tay những bị khóa, mà nơi này ngoài nghe tiếng của mình ra mọi thanh ở xung quanh đều nghe thấy.
      Lý Dao Dao ta chứng minh tâm ý của Trọng Lâm với ta, Trọng Lâm căn bản ta, vậy ta dùng cách nào để chứng minh chứ?
      Chứng minh cho , là để nhìn thấy, hay là nghe thấy? hay là… người ta, ta còn có thể tạo ra bằng chứng tình ái gì chứ?

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Nợ nhau lời hứa Chương [61.2] phẫn nộ của Trọng Lâm



      Trọng Lâm ngờ được người phụ nữ đó thực lòng với Chương Nghị Hào như vậy, bất luận ép hỏi ra sao cũng chịu ra nơi trốn của Chương Nghị Hào.
      Tuy nhiên có thể khẳng định Chương Nghị Hào vẫn còn trong nước, cho nên vấn đề an toàn của Tâm Nhi có thể tạm thời yên tâm. Nhưng mà, xem ra Tâm Nhi cho dù thế nào cũng thể mang nợ tấm chân tình của Lăng Tiêu.
      Khoảng cách tới ngày hôn lễ của Tâm Nhi và Lăng Tiêu càng gần, Tâm Nhi đột nhiên mất tích, Trọng Lâm cùng Lăng Tiêu dùng hết sức tìm . Lúc có đầu mối nhận được thư của Tâm Nhi.
      muốn liên lụy Lăng Tiêu, nên lựa chọn rời khỏi. thực ra bỏ , đối với Lăng Tiêu tốt sao? Bây giờ ai cũng thể đưa ra kết luận.
      thực quyết định tìm Tâm Nhi?” Trọng Lâm nhìn Trình Dịch Phong, hoặc là phải gọi ta tiếng hai. Nhưng cho dù bây giờ đồng ý kêu Trình Dịch Phong cũng đồng ý cách cưng hô này. Bởi vì ta bây giờ muốn làm em rể hơn, cho dù họ có được cho phép nữa, nhưng cho dù hai người đều đau khổ, sao lại cùng nhau nếm trải.


      Chuyện sau này gặp để sau này , trân trọng những thứ trước mặt mới quan trọng. Đây cũng là những lời mà Tâm Nhi từng với Trình Dịch Phong, giờ Trình Dịch Phong muốn lại câu này với Tâm Nhi.
      Giải quyết xong chuyện của Chương Nghị Hào, Trọng Lâm hy vọng có thể nhận được câu trả lời thuyết phục của Thu Ý Hàm. Chỉ cần đồng ý đoạn tuyệt quan hệ với Phương Úc Vấn, có thể xem những chuyện trước kia như chưa từng xảy ra
      mấy ngày rồi được gặp Thu Ý Hàm, biết bây giờ ở Ám Môn có tốt . Ở đó hề quen biết ai, điểm này khiến Trọng Lâm cảm thấy lúc trước mình suy nghĩ được chu đáo.
      Nhưng mà theo tính cách của Dao Dao, ta nhất định tìm Ý Hàm trò chuyện. Hy vọng tính tình cởi mở của có thể khiến Ý Hàm vui vẻ, những ngày bên cạnh cũng có thể cảm thấy trống vắng.

      Thu Ý Hàm mấy ngày ăn gì, Lý Dao Dao cũng hề quay lại. Thu Ý Hàm dựa vào ý chí sinh tồn mà gượng tới hôm nay.
      Hay là lần này thực trốn được rồi sao? giờ thực rất cần Trọng Lâm. Ở nơi này, có thể chỉ có Trọng Lâm mới có thể cứu thoát .

      người lớn hư vậy, làm sao có thể thấy chứ, các ngươi đều làm gì?” Trọng Lâm về tới đây phát ra thấy Thu Ý Hàm, với lại mọi người trong Ám Môn đều biết đâu rồi. bây giờ nổi trận lôi đình, hiệu suất làm việc của bọn người này càng ngày càng thấp, bây giờ ngay cả người cũng canh nổi.
      Tuy rằng Thu Ý Hàm là bị ép qua đây, mực vẫn muốn tìm cách ra ngoài, nhưng nếu có người giúp đỡ, Thu Ý Hàm căn bản thể rời khỏi Ám Môn, cho nên bọn họ nhất định để hở lối ra của Ám Môn, cố ý thả .
      Cho nên khả năng này có thể khiến thêm tức giận, bọn họ những giảm công suất mà còn ý kiến bất đồng. “, là ai thả phu nhân ?”
      thanh Trọng Lâm phát ra lớn, nhưng lại có loại khiến người khác kinh sợ và khuất phục. Ánh mắt của cũng quết qua tất cả những người ở đây, quan sát phản ứng của bọn họ.
      Thu Ý Hàm cảm thấy mình như nghe thấy giọng của Trọng Lâm, hôm nay Lý Dao Dao đột nhiên xuất , đem tới nơi khác. Lần này Thu Ý Hàm nhưng những bị trói hai tay hai chân, mà ngay cả miệng cũng bị bịt lại.

      lại nghe thấy tiếng của Trọng Lâm, đúng là rồi. Ánh mắt Thu Ý Hàm lộ lên tia hi vọng. Nhưng hình như còn có thanh của người phụ nữ đó. Họ làm sao lại ở bên nhau, họ gì, ở đó có phải còn có người khác nữa? Trong lòng Thu Ý Hàm tràn đầy nghi vấn. muốn kêu cứu, nhưng làm sao cũng thể kêu được.

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Nợ nhau lời hứa [Chương 62]



      “Chuyện này là Dao Dao sai, cầu xin môn chủ trừng phạt.” Lý Dao Dao đứng ra kịp thời, bởi vì nhận lỗi với Trọng Lâm , nhưng ta chắc chắn là lòng, ta làm vậy là có mục đích riêng.


      Bởi vì Thu Ý Hàm bị ta sắp xếp phía sau bức tường này, Trọng Lâm nhất định thể biết được, những người cần tìm đều bên cạnh . Ở cự li gần nhất, Thu Ý Hàm cũng thể có được cứu giúp của Trọng Lâm , điểm này khiến cho tâm tình Lý Dao Dao rất tốt.

      Trọng Lâm thể tìm thấy Thu Ý Hàm , như thế rất vừa ý ta, ta là muốn Thu Ý Hàm nghe thấy. Cho dù ta có làm sai chuyện gì, ngay cả việc này có liên quan mật thiết tới Thu Ý Hàm , Trọng Lâm cũng trách tội ta.

      vì chuyện của Thu Ý Hàm mà trách phạt ta, thái độ Trọng Lâm rất ràng. Điều này có thể chứng minh tầm quan trọngcủa ta trong lòng Trọng Lâm cao hơn so với Thu Ý Hàm . Lúc đó xem Thu Ý Hàm còn gì dể .

      Lý Dao Dao cúi đầu nở nụ cười lạnh, phải để Thu Ý Hàm chết phải sáng mắt. Sau ngày hôm nay, thế giới này còn người như .

      Nhưng người nghĩ tới Thu Ý Hàm như Trọng Lâm vốn phát ra khác thường của Lý Dao Dao . “ ràng!” chỉ quát lên ba từ đầy phẫn nộ.

      bây giờ chỉ muốn làm lý do, tại sao Thu Ý Hàm vô duyên vô cớ lại mất tích, “Là để ấy , hay là ép ấy?” Trọng Lâm muốn tin rằngThu Ý Hàm chủ động rời bỏ .

      Thu Ý Hàm cố gắng để nhảy tới vách tường, áp mặt sát vào vách tường, muốn nghe những gì họ , và nghĩ ra cách để loại bỏ miếng băng keo miệng, hoặc là dùng số biện pháp khác.

      “Là ấy cầu xin tôi, tôi nhất thời mềm lòng nên…” Lý Dao Dao dùng lời dối bịa ra rất sinh động, nghĩ là làm vậy có thể khiến Trọng Lâm tin là .

      “Phu nhân rằng ấy vốn muốn ở lại đây, ở đây rất đơn, vả lại ở ngoài còn có người ấy thương nhớ, cho nên ấy nhất định phải ra ngoài” Lời ta cộng thêm thể khuôn mặt, đúng là chê vào đâu được, lẽ ra ta hợp ở trong Ám Môn này vì ta thích hợp làm diễn viên hơn.
      Còn chưa được vài câu, Lý Dao Dao chảy nước mắt, giống như ta phải chịu áp lực lớn lắm mới buộc làm vậy, ta cũng chịu uất ức ít.

      Trọng Lâm nghe thấy ‘ bên ngoài có người thương nhớ ‘ là Phương Úc Vấn sao, ra là trong lòng vẫn luôn nghĩ tới tên đàn ông này.

      Nắm chặt nắm đấm, mặt vốn thêm tức giận, vì vẫn đợi Lý Dao Dao đêm toàn bộ việc ràng, phải biết tất cả chi tiết.

      “Tôi vốn phải là chưa qua đồng ý của môn chủ thả ấy, nhưng ấy dùng tư cách ấy là môn chủ phu nhân để ép tôi.” Vừa nước mắt lại chảy ra càng dữ dội, dường như thành tiếng. Nhưng vẫn có tiếng phát ra “xin môn chủ giáng tội!”

      Lý Dao Dao cũng đánh cuộc, vốn dĩ ta nắm chắc 10 phần, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Trọng Lâm , ta cũng thể hoàn toàn khẳng định.

      Trong Ám Môn có môn quy rất nghiêm khắc, chưa thông qua chấp
      thuận của môn chủ, tự tiện hành động, hoặc thả người quan trọng mà Ám Môn giam giữ, dùng hình phạt bắn vào tay phải.

      Tuy là Trọng Lâm Thu Ý Hàm là vợ của , nhưng dám thả cho phép của , ăn nhiên trở thành tội môn.

      “Xin môn chủ giáng tội!” Lý Dao Dao lần này nhấn mạnh thêm ngữ khí, vì ta mơ hồ nghe thấy tiếng động truyền lại từ phía sau. ta biết nhất định là Thu Ý Hàm làm trò, nhưng ta nhất định để như ý.

      Đột nhiên tiếng súng phát ra, tay trái của lý dao bị bắn trúng, máu đỏ tươi chảy ra xung quanh. Nhưng Lý Dao Dao cũng hề rên rỉ, chỉ là càng thêm căm phẫn Thu Ý Hàm .

      Những người khác ở đây, nhìn thấy cảnh này cũng hề kinh ngạc, giống như chuyện này đối với họ quá quen thuộc, hề có chút hiếu kì.

      Nhưng Thu Ý Hàm bị Lý Dao Dao nhốt phía sau lại khác, tiếng súng phát ra bất ngờ hoàn toàn kinh động tới . Bên ngoài xảy ra chuyện gì thực biết, nhưng mơ hồ biết rằng Trọng Lâm tra hỏi chuyện mất tích. Nhưng phải vô cớ mất tích, cũng phải lén lút bỏ .

      là bị Lý Dao Dao nhốt lại, nhưng có ai biết được chuyện này. Trừ tiếng của Trọng Lâm , chỉ biết có Lý Dao Dao chuyện.

      Tên đàn bà đó là dối, ta kể chuyện cổ tích tự biên tự diễn. Nghe thấy Lý Dao Dao miêu tả lại quá trình bỏ với Trọng Lâm , Thu Ý Hàm rất nóng ruột.

      Tuy là muốn rời khỏi, nhưng lần này là bị ép, Thu Ý Hàm cũng muốn bị chết dưới tay người đàn bà dối trá này. Tình thế cấp bách nên chỉ có thể dùng cách tông đầu vào tường, hy vọng mọi người ở ngoài có thể nghe thấy tiếng động.

      Nhưng mà tên đàn bà đó lại đột nhiên nâng cao lượng nên át luôn cả thanh thứ hai có thể khiến người khác nghe được do tạo ra. Thu Ý Hàm thể tuyệt vọng, dùng hết sức lực còn lại tông vào tường.

      Tiếng súng thổi tan hết hy cọng của . còn sức lực để thử thêm lần nữa, từ từ nhắm mắt mà ngã dọc bức tường xuống đất.

      “Nhớ lấy giáo huấn ngày hôm nay, hãy ở lại đây mà tự kiểm điểm.” Trọng Lâm cất súng vào nơi cát giấu người, “Những người khác theo ta!”

      Tuy là biết Thu Ý Hàm rốt cuộc ở đâu, nhưng nếu thực rời khỏi, chỉ có thể đến nơi, phải nắm giữ từng cơ hội tìm thấy .

      Trọng Lâm vẫn là vì Thu Ý Hàm mà trừng phạt ta, Lý Dao Dao phát ra điệu cười châm chọc. tưởng là để lại cánh tay phải thường dùng ban ân cho sao?

      sai rồi, Trọng Lâm sai rồi! ha ha ha, ta vẫn luôn giấu thực lực của mình rất tốt, là vì để có ngày có thể khiến Trọng Lâm vừa mừng vừa bất ngờ.

      ta vất vả tập luyện lâu như vậy, rèn luyện chính là tay trái. ta mặc dù phải thuận tay trái, nhưng tay phải ta khi cầm súng lại run lên bần bật, cho nên ta mới tập luyện tay trái, cho dù có gian nan vất vả ra sao, ta vẫn chịu đựng được.

      Nhưng mà, hết rồi, giờ hết rồi. chung quy vẫn xử phạt , cược sai rồi, quả chút thương cũng dành cho sao?

      Cho dù Trọng Lâm có yếu lòng, nhưng lòng ta hiểu , đây phải vì tình ủa Trọng Lâm đối với ta. Chỉ là vì xuất của Thu Ý Hàm , biến thành như vậy, cho dù là ai, giờ phạm sai cũng giảm hình phạt.

      phải đặc biệt với ta, trong mắt chỉ có Thu Ý Hàm , nghĩ tới cũng chỉ có Thu Ý Hàm , trong mắt chẳng thể có , thể lại có , hahaha…

      Đây tất cả đều là do Thu Ý Hàm , con đàn bà đó, nếu xuất của ta tốt rồi, ta Trọng Lâm là của , là hoàn toàn thuộc về .

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Nợ nhau lời hứa [Chương 63]



      Thu Ý Hàm! Trong lòng ghi nhớ cái tên ta căm hận, Lý Dao Dao quyết định để Thu Ý Hàm chết nhõm như vậy. Làm sao mới có thể tra tấn tốt đây? Nụ cười bây giờ của Lý Dao Dao đẹp lạ thường, nhưng trong lòng lại là những chuyện ác độc mà người ngoài nhìn vào thể ngờ tới.
      xử lý vết thương của mình, Lý Dao Dao liền mở căn phòng bí mật, xem xét tình trạng của Thu Ý Hàm. ta học y, chút vết thương này chỉ là chuyện , chết người được.
      Lúc nãy Thu Ý Hàm muốn dùng tiếng động do tông vào tường để người khác phát tồn tại của , đúng là suy nghĩ quá đơn giản. ta khóa Thu Ý Hàm lại là sai lầm của ta, căn bản nghĩ rằng Thu Ý Hàm bị bỏ đói mấy ngày, có khả năng còn sức lực mà đứng dậy, càng thể ngờ rằng có thể dùng sức mà tìm cách cứu lấy chính mình.
      ta là có chút xem rồi, vốn tưởng là giống em Trọng Lâm thiên kim tiểu thư tay trói gà chặt, ngờ lại vừa gan dạ vừa mưu lược.
      Cũng may ta trước đó dùng băng keo dính chặt miệng lại để đảm bảo an toàn, tuy là bị đói tới mức ong ong quay cuồng, thể có sức lực khác, vốn dĩ nghĩ rằng ngay cả sức để chuyện cũng có, lại xuất chuyện ngoài ý muốn của ta.
      vẫn còn có thể có sức để tông chính mình vào tường, nếu lúc đó ta kịp phản ứng, nhấn mạnh thêm ngữ điệu để lấn át tiếng động do tạo ra, có lẽ để chạy thoát rồi.
      Nhưng mà tông vậy cũng hay , nằm đơ dưới đất thế này cũng vui , Lý Dao Dao từ từ ngồi xổm xuống, “thưởng thức” trạng thái này của Thu Ý Hàm…


      Nâng khuôn mặt Thu Ý Hàm lên, xuýt xoa, tuy là khuôn mặt đẹp đẽ này bằng của ta, nhưng cũng có chút xinh đẹp, giờ lại có thêm vết thương, tiếc quá, tiếc quá…
      Máu mặt đất càng phiền phức, xem ra tạo thêm nhiều phiền phức cho ta, ta có nên hành hạ thêm chút ? Cái hành hạ đầu tiên hình như ta nghĩ ra rồi, nhưng ta phải tốn chút công sức để Thu Ý Hàm chết nhanh như vậy mới được.
      Bây giờ tay ta bị thương rồi, mình ta thể khiêng được Thu Ý Hàm, xem lại phải tìm tới ta để giúp mới được rồi. thực ra, ngay cả tên của ta ta còn biết, chỉ biết ta là tên rất ái mộ ta.
      Nếu ta lòng với ta như vậy, mà lợi dụng chút, quá lãng phí rồi, chuyện này lại giống chuyện Lý Dao Dao thường làm.
      “Làm việc nhanh nhẹn xíu , đừng có để lại dấu vết gì” sau khi căn dặn người đàn ông đó, Lý Dao Dao liền lập tức rời khỏi, trước khi hành hạ Thu Ý Hàm, ta vẫn phải sơ cứu vết thương mình trước.
      Tuy vết thương này thể giết chết người nhưng ta thể để lâu khiến cả cánh tay tàn phế hoàn toàn. Như vậy đối với ngoài cái đẹp như ta là chuyện vô cùng đau khổ.
      Năng lực bị mật cả phần lớn, nếu như lại còn ảnh hưởng tới thân hình của ta, ta có thể bị ép tới điên, bị tàn khốc này ép điên.
      Cho nên ta vẫn phải thương cánh tay này, huống hồ trong đây lại có viên đạn mà Trọng Lâm cho ta. (Ẹc, mẹ này cuồng quá mức! cho dao chắc bả cắm trong này lun!) ta quyết định rồi, ta để viên đạn này nằm trong cơ thể mình, giống như là Trọng Lâm mãi mãi bên cạnh ta vậy.
      Thu Ý Hàm, chờ đó, chờ hình phạt mà ta dành cho , vừa nghĩ ta vừa chờ đợi chuyện tiếp theo sắp xảy ra, vuốt ve khuôn mặt của mình hồi, phụ nữ ai cũng đều cái đẹp cả, biết Thu Ý Hàm đó cũng là ví dụ vậy .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :