1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 50:Ngã rẽ cuộc đời




      Nhìn thấy Lăng Tiêu mãi chuyện, và sắc mặt ngày càng khó coi của , Dịch Thủy Tâm biết rằng mình nên tiếp tục hỏi. Thực ra cần phải quan tâm Trình Dịch Phong, chỉ suy nghĩ, kì thực chính cũng biết mình muốn thế nào.

      “Tâm nhi, sau này để chăm sóc em được ?” Đây là lời mà Lăng Tiêu vẫn luôn muốn với Tâm nhi. Tuy rằng giờ ra có hơi muộn, nhưng vẫn hi vọng mình còn chút cơ hội.

      Dịch Thủy Tâm biết phải trả lời ra sao, nếu trực tiếp cự tuyệt, chắc chắn khiến Tiêu bị tổn thương, nếu chấp nhận liên lụy cả đời.

      Tuy rằng Tâm nhi gì, nhưng cũng vì vậy mà bỏ cuộc. cũng biết Tâm nhi vẫn chưa thoát khỏi vết thương do Trình Dịch Phong để lại. có thể đợi, nhưng bụng của Tâm nhi thể đợi.

      Chỉ cần bụng lớn hơn, mọi người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ và đứa bé trong bụng. Đứa con của em ruột liệu có được xã hội chấp nhận? Càng huống hồ là vị thiên kiêm đại tiểu thư được dư luận quan tâm, như vậy áp lực sắp phải đối mặt càng lớn hơn.

      Nhưng chỉ cần đồng ý gả cho , những tổn hại đó được giảm tới mức thấp nhất. Trong tình hình tại, bên gia đình cũng khó chuyện, nhưng phải bảo vệ người muốn bảo vệ.

      “Tâm nhi, gả cho , cho cơ hội được chăm sóc em.” Dường như Lăng Tiêu có giọng điệu khẩn cầu, đối với , chỉ cần Tâm nhi gật đầu, có phải làm gì cũng đồng ý. “Chúng ta cũng có thể làm vợ chồng danh nghĩa, ép buộc em gì đâu.”

      Lăng Tiêu tưởng rằng băn khoăn chuyện sau khi cưới, chỉ cần đồng ý, ép buộc . Bởi với , người là phải bao dung người đó, cưng chiều người đó.

      “Có thể để em suy nghĩ lại được ?” Đối với si mê của Lăng Tiêu, Dịch Thủy Tâm biết phải làm gì, phải lựa chọn việc để Tiêu bảo vệ và đứa bé ?

      *

      Trình Dịch Phong tại vốn chưa đem những bằng chứng phạm tội của Trọng Thiên tới cục cảnh sát. Có lẽ là do Tâm nhi. ngày càng thể hiểu nổi mình. Lúc chưa đạt được mục đích dùng đủ loại cách thức để đạt được. Giờ cơ hội trơ trơ ngay trước mắt, những người đáng bị hại đều bị hại cả rồi, chỉ cần đem chứng cứ phạm tội của Trọng Thiên tới cục cảnh sát, chỉ mất danh dự, còn có thể khiến ông ta cả đời thấy ánh mặt trời.

      Trình Dịch Phong từ từ đứng dậy, phải rời khỏi nơi này, phải về nhà. Trọng Thiên nhìn thấy dáng vẻ thất thần của Trình Dịch Phong, ông cực kì lo lắng, muốn gọi lại nhưng lại phát ra mình thể phát ra tiếng, vừa đứng lên liền té nhào xuống đất.

      Trình Dịch Phong hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình, vốn hề phát bất thường của Trọng Thiên khi rời khỏi nhà hàng. Sau đó ông Trọng Thiên cũng được nhân viên nhà hàng đưa vào bệnh viện.



      Trình Dịch Phong về tới nhà, nhìn thấy căn phòng do Dịch Thủy Tâm bài trí, càng cảm thấy đau thương. Vốn dĩ thứ gì cũng còn, xuất của Dịch Thủy Tâm như ánh mặt trời chiếu rọi trong cuộc đời . Nếu đối với Thu Ý Hàm là say mê với Dịch Thủy Tâm lại là gì chứ? Lấy chai rượu còn dư trong nhà ra, Trình Dịch Phong bắt đầu uống điên cuồng. Giờ chỉ còn cách này mới khiến có cảm giác được sống.

      *

      “Em đừng có uống nữa!” Trọng Lâm giành lấy chai rượu trong tay Thu Ý Hàm. Tối qua sau khi về nhà Thu Ý Hàm câu nào, hôm nay chút gì cũng chưa ăn mà bắt đầu uống rượu. biết buồn vì chuyện mẹ , nhưng cũng thể để cứ thế mà tự giày vò cơ thể mình.

      sớm biết rồi phải ? tiếp cận em là vì chuyện này phải ? Em ngốc !” Thu Ý Hàm cảm thấy chính mình giống on ngốc, tự cho rằng mình thông minh, thực ra lại bị người khác đem ra đùa giỡn. Trọng Lâm vốn dĩ chưa từng , lại còn bỏ mối thù để trân trọng tại. Nếu phải tối qua đọc được những lời mẹ Trọng Lâm viết sau bức ảnh, có lẽ còn tiếp tục ngu ngốc như vậy.

      Bình rượu tay bị Trọng Lâm giật mất, Thu Ý Hàm lại mở chai mới cứ thế mà uống. muốn say, muốn chìm sâu vào giấc ngủ.

      Trọng Lâm kéo lại rồi ôm chặt. “Đừng tự làm hại mình như vậy có được ?” thực rất đau lòng, lòng tâm trạng bây giờ của Trọng Lâm rối như tơ vò. Chuyện của cha và Tâm nhi vốn dĩ khiến phiền lòng rồi, cộng thêm việc các trang báo đều đưa cái tin đó lên trang đầu, nên việc cần giải quyết lại càng nhiều hơn.

      Tất cả các mặt báo đều đưa tin về gia đình nhà họ Trọng, em ruột loạn luân, chủ tịch cưỡng gian, tất cả những chuyện đen tối của nhà họ Trọng đều bị lôi ra ánh sáng để mọi người bàn tán. Chuyện của và Thu Ý Hàm cũng chiếm nửa mặt báo.

      Tin tức truyền hình cũng tránh khỏi chuyện này, dư luận của giới bên ngoài dần dần lớn hơn trong bàn tán của mọi người. Cũng như việc của với Thu Ý Hàm, vốn chẳng có gì là tót, giờ bị đến nổi ngày càng khó nghe.

      Thu Ý Hàm rất muốn thoát ra khỏi vòng tay của Trọng Lâm, nhưng lại vì uống quá nhiều rượu nên cơ thể vốn chẳng còn chút sức lực nào, mà kì thực thể lực giữa nam và nữ có chênh lệch lớn nên dù trong trạng thái tỉnh táo nữa nếu Trọng Lâm muốn buông ra, cũng thể thoát ra được.

      tại Thu Ý Hàm mất hết sức lực nên ngủ thiếp vai Trọng Lâm. Sau khi bế Thu Ý Hàm và phòng, Trọng Lâm cũng phải bắt đầu xử lý những tin tức ở bên ngoài.

      Những tin tức này hoàn toàn ảnh hưởng tới tín nhiệm của công chúng đối với tập đoàn Trọng thị, làm cho cổ phiếu rớt giá thê thảm. Nếu còn tiếp tục đưa ra biện pháp gì chưa đến ngày, tập đoàn lớn như Trọng thị cũng phải tuyên bố phá sản.

      Tuy rằng xem trọng tập đoàn Trọng thị, nhưng nếu Trọng thị bị cơn bão này đánh đổ, chính là trực tiếp thừa nhận những chuyện đó là . Những di chứng để lại sau này ảnh hưởng đến những người thương, cho nên bây giờ Trọng thị thể đổ.

      Dưới cạnh tranh sinh tồn, dù cho những chuyện có có chứng cứ, chỉ cần có ai thừa nhận, những thứ được cho là đó cũng chỉ là lời đồn đại. Có những lúc, cho dù là có chứng cứ cũng có thể hủy những chứng cứ đó. Chờ chết phải là việc mà người có năng lực có thể làm, mà Trọng Lâm cũng thể để mình rơi vào trạng thái bị động.

      Sau khi căn dặn A Li phải săn sóc Thu Ý Hàm như thế nào, Trọng Lâm quyết định tìm Trình Dịch Phong, có lẽ giờ nên chuyện với người mà mình nên gọi là trai.

      A Li trước giờ vẫn thể đọc báo, cho nên cũng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Chỉ biết ngày hôm qua sau khi tiên sinh và phu nhân về nhà hai người rất kì lạ. ràng lúc sáng khi họ ra ngoài, còn thấy tiên sinh sắp làm hòa với phu nhân, kết quả tới tối hai người họ lại trở nên nghiêm trọng.

      Hôm qua, phu nhân mình đứng sân thượng rất lâu, tiên sinh cũng qua an ủi ấy. muốn qua chuyện với phu nhân nhưng lại sợ mình ăn vụng về khiến phu nhân thêm buồn lòng. còn thấy phu nhân khóc, đây là lần đầu tiên thấy phu nhân khóc. Cho dù lần đầu tới đây có gặp phải chuyện gì nghiêm trọng phu nhân cũng rơi giọt lệ.

      Tiên sinh cũng rất kì lạ, tối hôm qua cứ phát điên hoài với cái khung ảnh, người phụ nữ trong bức ảnh nhìn rất xinh đẹp. Tuy là phu nhân cũng rất xinh đẹp, nhưng phu nhân mang vẻ đẹp lạnh lùng, còn người phụ nữ trong bức ảnh có nụ cười làm động lòng người.

      lẽ tiên sinh thích người khác sao? Phu nhân vì chuyện bên ngoài của tiên sinh mà buồn sao? Nếu vì chuyện này thực cảm thấy tiên sinh phải người đàn ông tốt. Lúc trước còn muốn tìm người đối xử với giống như tiên sinh đối xử tốt với phu nhân vậy, tại phải đánh bay cái tư tưởng đó ngay lập tức rồi.



      Tiên sinh căn dặn được để phu nhân ra khỏi nhà, cũng được để bật ti vi lên xem. Đây thực ra là vì sao vậy? A Li nghĩ ra.

      *

      Bởi vì gọi mãi ai ra mở cửa, nên Trọng Lâm trực tiếp cho người phá khóa. Từ sau lúc rời hôm qua, bố trí người theo dõi Trình Dịch Phong. Trọng Lâm có thể chắc chắn Trình Dịch Phong còn trong căn nhà này.

      Hôm qua còn rất hăm hở, hôm nay Trình Dịch Phong quần áo lôi thôi nằm giường, tay còn ôm lấy chai rượu vơi mất nửa. Cho dù người này có trai của Trọng Lâm nữa, Trọng Lâm đối với ta vẫn là thể tha thứ.

      Nhìn thấy dáng vẻ người ra người ma khong ra ma, Trọng Lâm thực hiểu Tâm nhi thích ta ở điểm nào. Vì ta mà lừa gạt mọi người trong nhà, vì ta mà nín nhịn nỗi uất ức phá bỏ đứa con mấy tháng trong bụng

      Trình Dịch Phong tới lúc này vẫn chưa ý thức được trong phòng xuất thêm người. Trọng Lâm nhịn được, tức giận đá phát vào chân ta. Trình Dịch Phong mới hồi phục chút ý thức.

      … là… ai…? Sao lại ở đây?” Trình Dịch Phong nhìn cách mơ hồ, hề nhìn dáng vẻ người trước mặt, trong đầu chỉ là khoảng trống rỗng, là do bản năng mà phát ra hai câu hỏi.

      «Tôi là của Dịch Thủy Tâm, đừng với tôi là biết tôi đấy nhé?» Đối với thái độ của ta, Trọng Lâm cảm thấy cáu tiết, phẫn nộ mà phang cho câu. Nếu ta mà biết Tâm nhi chỉ sợ mình thực kìm đực mà giết chết ta.

      « trai của Dịch Thủy Tâm» Trình Dịch Phong chợt dừng lại, sau đó tiếp tục , «Dịch Thủy Tâm là ai chứ, tôi lại chẳng quen biết ta.» Trình Dịch Phong giờ say đến nỗi trời trăng gì cũng biết, cộng thêm giờ nghĩ về chuyện liên quan tới Dịch Thủy Tâm, nên cũng chẳng biết mình gì nữa. Nếu khi tỉnh lại mà biết mình ra câu đó, chắc là bằng mọi giá mà đổi lại câu ấy.

      Tuy Trọng Lâm biết câu đó của Trình Dịch Phong là lời kẻ say rượu, nhưng lại khống chế được cảm xúc của mình.

      «Ô! Tôi nhớ ra rồi, cậu là của Dịch Thủy Tâm, vậy cậu cũng chính là em trai của tôi, cậu phải gọi tôi là hai, tôi phải gọi ấy là em .» Trình Dịch Phong đột nhiên y như người tỉnh táo, lại dường như chẳng hề tỉnh táo mà bắt đầu cười ha ha. « ấy là em tôi, tôi là ruột ấy, nhưng chúng tôi lại xém chút cưới nhau? Hahaha.»

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 51: Sóng chưa qua sóng lớn tới




      Trọng Lâm nhìn dáng vẻ này của ta, liền tới nhà bếp hứng thau nước tạt thẳng vào mặt ta, như vậy mới có thể khiến Trình Dịch Phong tỉnh táo.

      Nhìn thấy xuất của Trọng Lâm, chẳng cảm thấy có gì lạ, trọng gia bị làm ra nông nổi này, với tính khí của Trọng Lâm, làm sao mà có thể đơn giản mà tha cho . Chỉ có điều, đối với Trọng Lâm chỉ là đứa em chưa từng chịu khổ mà thôi, muốn đối phó thằng em này phải hạ màn công phu mới được.

      Trình Dịch Phong lảo đảo đứng dậy, cũng chẳng muốn chuyện với ta, có thể đoán đực Trọng Lâm muốn gì, nhưng đó đều là những thứ muốn nghe lúc này.

      “Cú đấm này là vì Tâm Nhi!” Trọng Lâm nhân lúc Trình Dịch Phong đứng chưa vững đấm ta cái mạnh, Trình Dịch Phong thèm quan tâm tới tại căn bản chịu nổi cú đấm đó, liền ngã nhào lại xuống đất.

      “Cú đấm này, là vì đứa con đầu của Tâm Nhi.” Trọng Lâm lại kéo Trình Dịch Phong lên và đấm thêm phát.

      “Cú đấm cuối cùng, là vì đứa con trong bụng của Tâm Nhi giờ” Trình Dịch Phong phản kháng, cứ để cho Trọng Lâm mặc sức đấm. mong rằng nỗi đau thân thể có thể áp chế nỗi đau thương trong lòng, nhưng Trọng Lâm lại khiến nghe được chuyện khác.

      Tâm Nhi lại mang thai rồi, có thể khẳng định là con của , nhưng lúc nào cũng kêu Tâm Nhi uống thuốc, bản thân cũng có phương pháp bảo hộ. Sao lại có thể có chuyện này được.

      Đúng là bản thân tự tạo cho mình trò cười, Trình Dịch Phong cười khổ hồi, vẫn là đủ dũng khí để giết chết đứa con thứ hai của mình nữa. trời mới biết được rằng lần trước lúc ép Tâm Nhi vào phòng phẫu thuật, đau lòng đến nhường nào.

      muốn khiến Trọng Thiên như thế nào, tôi thèm quản, nhưng những lời đồn đại khác nhất thiết phải giải quyết.” Trọng Lâm cũng là người có tình mãnh liệt, biết rằng Trình Dịch Phong đối với Tâm Nhi cũng phải là vô tình. biết bố trí của Trình Dịch Phong, nhưng biết rằng những tin tức này đều do ta sắp xếp, chỉ cần ta ra mặt những vấn đề này được giải quyết trong thời gian ngắn nhất.

      “Tôi và đều cùng hận Trọng Thiên vì hại chết mẹ.” Tuy rằng Trọng Lâm muốn nhận người như Trình Dịch Phong, nhưng lại bất tri bất giác ra những lời trong lòng này, có lẽ đây là tình cảm máu mủ thể phân cách được.

      .

      Trọng Thiên có nghỉ trong phòng bao lâu, vì ông ta cũng nắm chắc rằng Trình Dịch Phong có thể vì Tâm Nhi mà tha thứ cho ông về những gì ông ta là trong quá khứ hay . Trọng Lâm cần tìm cách để cách đứt nguồn gốc của các tin tức, nhưng nếu có chỉ thị của Trình Dịch Phong, chắc là lũ người đó dễ dàng nghe lời như vậy.

      .

      “Sao lại để ta ra ngoài?” Thu Ý Hàm vừa tỉnh rượu, muốn ra ngoài hít thở khí, lại bị A Li ngăn lại, A Li lại được nguyên nhân tại sao để ra ngoài, chỉ có thể ậm à ậm ừ như ngụ ý là chỉ thị của Trọng Lâm. Thu Ý Hàm rất tức giận, Trọng Lâm có tư cách gì mà dám làm thế với chứ, đẩy A Li đứng chặn tại cửa ra, Thu Ý Hàm liền mở cửa, định bước ra ngoài.

      Tình hình bên ngoài quả khiến Thu Ý Hàm ngẩn người, mấy tên vệ sĩ nổi tiếng này lại là do Trọng Lâm phái tới canh chừng sao? Vẻ mặt Thu Ý Hàm hề kích động, xem ra Trọng Lâm lại chơi lại trò chơi lúc trước rồi.

      Được thôi, muốn nhốt như vậy, vậy cũng dây dưa vậy, nhưng nếu có ngày thực muốn bỏ , Trọng Lâm có phái thêm nhiều người tới canh chừng vẫn có thể bỏ trốn.

      Trốn… Nhìn những con người ăn mặc chỉnh tề, Thu Ý Hàm lại nhớ tới A Hổ lần trước vì muốn cứu mà chết. Xem ra muốn Trọng Lâm điều tra chân tướng việc, kẻ giết A Hổ chẳng bao giờ lọt lưới.

      Nhưng phải làm sao, tất cả mọi chuyện xảy ra cùng lúc, trừ nguyên nhân chết của A Hổ ra, còn việc phải đoạt lại tập đoàn của cha nữa. Về phần tình cảm còn có thể nghĩ tới nữa sao? Thu Ý Hàm cũng biết.

      cho ra ngoài thôi vậy, sao lại còn để đọc báo, cũng để xem tin tức ti vi. Chẳng lẽ Trọng Lâm muốn ngăn cách với thế giới bên ngoài sao?

      A Li cũng rất khổ sở, tiên sinh rốt cuộc có ý gì đây, cũng chẳng , nhưng cứ hạn chế các hoạt dộng của phu nhân như vậy, có phải là quá tàn nhẫn với phu nhân hay . Hm, nếu tiên sinh có phụ nữ khác bên ngoài, hỏi tại sao lại làm khó phu nhân như vậy.

      Hai da, tư tưởng của những người có tiền, dân nghèo như co thể hiểu nổi. hay là có điểm nghĩ sai vấn đề , là có thể như vậy. nghĩ tới đây, A Li quyết định tảo luận với A Hổ, vì ngoài A Hổ, cũng chẳng biết với ai về chuyện của tiên sinh và phu nhân. Ít ra A Hổ cũng hiểu được chút vấn đề.

      Mấy ngày nay Trọng Lâm cũng về đây, Thu Ý Hàm cũng để tâm tới, ngược lại A Li lại nôn ngóng hơn. Cử chỉ của tiên sinh rất giống làm sai, nhưng A Hổ lại khẳng định rằng tiên sinh chỉ duy nhất người phụ nữ là phu nhân mà thôi.

      Xem ra tất cả đàn ông đời đều đen tối, A Hổ cũng là đàn ông, chắc chắn tốt cho tiên sinh, đáng ra nên hỏi A Hổ.

      Phu nhân mấy ngày nay cũng chỉ ở trong phòng, năng gì, ăn cũng ít, A Li thực rất lo lắng, sợ phu nhân bị suy sụp.

      .

      “Em muốn về nhà”. Dịch Thủy Tâm ở trong bệnh viện dưỡng bệnh mấy ngày. cảm thấy bây giờ có thể xuất viện, vả lại mấy hôm nay vẫn chưa nhìn thấy cha và . Cơ thể của cha vẫn chưa khỏe cho lắm tham dự hôn lễ của , sau đó xảy ra chuyện này, biết có khiến cho bệnh tình cha thêm nặng hay .

      Qua mấy ngày suy nghĩ, vẫn quyết định là về với cha, tuy là Tiêu với rằng cha sao, nhưng vẫn rất lo lắng.

      “Được” đây là thỉnh cầu của Tâm Nhi, Lăng Tiêu nhất định đưa về. “Để làm thủ tục xuất viện cho em.” Lăng Tiêu trấn an Tâm Nhi, liền rời khỏi phòng bệnh để làm thủ tục xuất viện cho Tâm Nhi.

      Kì thực cũng có chút lo lắng tới tình hình của bác trai. Trước đó Trọng Lâm có với là phải xử lý số chuyện bên ngoài, đem Tâm Nhi giao lại cho . Trọng Lâm tới thăm Tâm Nhi được là chuyện bình thường, nhưng cả bắc trai thương Tâm Nhi như thế, Tâm Nhi xảy ra chuyện ông nhất định đến thăm . Nhưng liên tiếp mấy ngày, ông vẫn là thấy đâu, Lăng Tiêu tránh khỏi hoài nghi, bác trai thực xảy ra chuyện gì rồi?

      Vì Tâm Nhi, tin tức bên ngoài đều hề để tâm, hôm nay cũng nên ra ngoài xem xem tình hình trọng thị nay ra sao rồi.

      Trình Dịch Phong tra ra được bệnh viện Tâm Nhi nằm, vẫn là muốn thăm , tuy rằng đây đối với rất mâu thuẫn, nhưng mà hãy cứ để làm theo tiếng lòng mình vậy!

      Lần này đến đúng lúc, vừa tới bệnh viện thấy Lăng Tiêu bế Tâm Nhi và xe, mặt Tâm Nhi nở nụ cười thực khiến tim đau đớn.

      Cũng tốt, vốn chẳng thể mang lại hạnh phúc cho Tâm Nhi, chỉ cần có người đàn ông khác nguyện chăm sóc cho , có người đàn ông khác nguyện chăm sóc cho con , còn thứ gì thể buông bỏ chứ?

      Tiêu, đợi chút” dịch Thủy Tâm cảm thấy có ánh mắt nhìn theo , cảm giác này rất thân thuộc, giống như ánh mắt của Trình Dịch Phong vậy. để Lăng Tiêu lái xe , dịch Thủy Tâm hạ kính xe xuống thò đầu ra ngoài, muốn nhìn thấy hình ảnh của Trình Dịch Phong.

      Nhưng đột nhiên có rất nhiều xa ra, cuối cùng mấy xe đó hết lại nhìn thấy gì nữa cả. ra là do suy nghĩ nhiều rồi.

      Trình Dịch Phong đối xử với như vậy, sao lại có thể tới bệnh viện thăm cơ chứ. Bây giờ nhất định để Trình Dịch Phong biết chuyện có em bé. đóng cửa kính xe lại, dịch Thủy Tâm giục Lăng Tiêu mau chóng lái xe rời khỏi nơi này.

      Mình vô tích , Trình Dịch Phong ngừng tự giễu. bản thân dám đối mặt với Tâm Nhi, lại còn trốn tránh . ràng là muốn tới đây để thăm , nhưng lại bị nhìn thấy.

      Lúc về tới nhà, dịch Thủy Tâm nhìn thấy cha đâu cả, dò hỏi người hầu trong nhà mới biết, ra bệnh tình của cha càng nghiệm trọng, mấy ngày trước đực đưa vào bệnh viện cấp cứu. Nhân viên trong bệnh viện tìm thấy thân nhân của cha, trong lời mơ hồ của cha, chỉ tìm được người làm trong nhà.

      Dịch Thủy Tâm nghĩ tới lúc mình nằm viện, Tiêu chăm sóc tận lòng, lại nghĩ tới cha mình quạnh nằm trong bệnh viện. Nhất thời kiềm được, nước mắt cứ thế mà trào ra.

      Lăng Tiêu nhìn thấy như vậy, liền kéo ôm vào lòng mà an ủi. dựa vào trước ngực Tiêu, dịch Thủy Tâm giống như tìm được nơi để thổ lộ, đem những tâm tư dồn nén mấy hôm nay giải tỏa cả ra ngoài.

      Theo như lời của người làm, cha vẫn còn trong trạng thái hon mê. Tuy là qua cơn nguy hiểm, nhưng có thể tỉnh lại hay phải xem chính bản thân cha. Nếu như cha thực trở thành người thực vật, dịch Thủy Tâm có thế nào cũng thể tha thứ cho chính mình.

      Dịch Thủy Tâm vừa về tới nhà, giờ lại thể lần nữa quay lại bệnh viện. Nhưng lần này biết kí giả có được thông tin từ đâu, lúc vừa tới bệnh viện tì bị vây lại.

      Lúc nãy gặp được kí giả là do Lăng Tiêu đánh lạc hướng họ trước, nhưng ngờ tới rằng bác lại nằm trong bệnh viện này.

      vẫn cứ nghĩ rằng đám kí giả này muốn lấy tin tức của Tâm Nhi, ngờ được họ ngòi chờ tin của bác trai. Quả thực, chỉ cần nắm được đuôi của người đứng đầu gia đình, những chuyện khác nhất định bị bọn họ từ từ moi móc ra.

      Giờ phải làm sao đây, Tâm Nhi bị họ hỏi tùm lum cả lên rồi, làm cho biết phải làm sao, phải lập tức nghĩ ra cách giải quyết.

      “Xin mấy người tránh ra, tôi và hôn thê của tôi phải vào thăm bệnh nhân.” Lăng Tiêu ra lời khiến mọi người ở đây đều ngạc nhiên, thành công khi khiến cho các kí giả chuyển hướng nhắm về .

      đợt tin mới lặng xuống, lại có thêm tin hot. Đám kí giả đều để dịch Thủy Tâm sang bên, sau đó vây kín lấy Lăng Tiêu, từng câu hỏi nhạy bén được ném về phía .

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 52: Tình sâu nặng của Lăng Tiêu




      Đối diện với câu hỏi của phóng viên, Lăng Tiêu vẫn chưa đưa ra câu trả lời thoả đáng, chỉ cầu phóng viên đừng dùng mấy chuyện lung tung đến quấy rầy vợ chưa cưới của .

      Lần này, tuy rằng phóng viên có được tin tức họ muốn, nhưng vẫn tiếp tục truy vấn. Dù sao lực ảnh hưởng của Tập đoàn Lăng thị cũng thể coi thường, chỉ thị mà bọn họ nhận được chính là nhắm vào Tập đoàn Trọng thị, bây giờ lại chọc đến thế lực khác, tốt hơn hết là nên làm việc cẩn thận, khéo cuối cùng lại đánh mất bát cơm.

      “Xin lỗi em, chưa được đồng ý của em mà ra những lời này.” Lăng Tiêu hơi lo rằng Dịch Thuỷ Tâm vì chuyện này mà chán ghét , nhưng mà cũng vì trong lúc tình thế cấp bách. Tuy rằng ra câu kia, quả là có tư tâm.

      muốn thông qua ký giả, thổi phồng lên để cho tất cả mọi người biết , – Lăng Tiêu, là vây cánh của Dịch Thuỷ Tâm, muốn bảo vệ , thương .

      phải là có thể bị người ta tuỳ tiện bỏ rơi, bởi vì muốn làm người đàn ông của . biết Dịch Thuỷ Tâm tạm thời cũng thể quên được Trình Dịch Phong, nhưng nếu chờ đến khi Tâm nhi ra quyết định, có thể vĩnh viễn cũng giành được cơ hội.

      muốn đánh cuộc lần, nếu Tâm nhi bằng lòng tiếp nhận an bài này của . có thể tiến hành lễ kết hôn với ngay lập tức, nhưng tuyệt đối bắt buộc Tâm nhi làm chuyện mà muốn.

      “Cám ơn , Tiêu.” Lý do vì sao Tiêu như vậy ở trước mặt của phóng viên, trong lòng Dịch Thuỷ Tâm rất ràng, Tiêu làm chuyện gì đều là vì , sao có thể trách ấy được.

      Nhưng mà như thế này rất bất công cho Tiêu, ấy muốn bất cứ kiểu nào mà có? Thế nhưng, lại khăng khăng chọn chính .

      “Chúng mình mau mau thăm cha.” Dịch Thuỷ Tâm ngầm thoả thuận, nếu chỉ có như thế này mới có thể báo đáp Tiêu, quyết tâm thử .

      Lăng Tiêu nắm chặt tay Dịch Thuỷ Tâm, cùng vào bệnh viện. Đây là sao, giờ phút này Tâm nhi rốt cuộc chịu gật đầu, bỗng nhiên Lăng Tiêu cảm thấy như mình mơ.

      Tâm nhi bằng lòng tiếp nhận , còn là cả trong mắt nữa, mà sắp trở thành chồng của . Tâm nhi và Lăng Tiêu cùng nhau đến phòng bệnh của Trọng Thiên, vài ngày gặp, ông ta càng tiều tuỵ thêm, đầu vốn chỉ có vài sợi bạc mà bây giờ thành mảng.

      Ngày hôm đó, Trình Dịch Phong ra rất nhiều chuyện xấu mà cha làm, những chuyện mà trước đây cũng biết, vẫn tưởng rằng cha là người tốt.

      Tuy rằng hai hận cha hại chết mẹ, nhưng vẫn tin là lúc đó cha cố ý. Đối với , cha luôn rất thương , mặc kệ cha từng làm chuyện gì, bọn muốn thấy cha còn phải bị khổ ở tuổi này.

      Nếu Trình Dịch Phong nắm giữ chứng cứ xác định cha phạm tội, chắc chắn cha bị ở tù. , muốn như vậy, phải nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp.

      “Tâm nhi, em làm sao vậy? Đừng lo lắng, có ở đây.” Đột nhiên Tâm nhi kích động, cơ thể ngừng run rẩy, Lăng Tiêu nhanh chóng ôm chặt , hy vọng như vậy có thể tăng thêm cảm giác an toàn cho .

      “Cha có thể bị cảnh sát bắt hay ? Có thể nào sau này phải sống ở trong tù hay ? Em muốn cha bị như vậy, em muốn.” Hai tay Dịch Thuỷ Tâm níu vạt áo của Lăng Tiêu, tình cảnh cha giờ nằm ở nơi này làm Dịch Thuỷ Tâm rất khó chịu, nếu phải trơ mắt nhìn cha bị vào tù, chi bằng để cả cùng vào đó với cha luôn .

      có chuyện gì, ra chỉ cần Trình Dịch Phong đồng ý bỏ qua, khiến cho ta huỷ diệt chứng cứ bác sao.”

      Mặc dù mong muốn Tâm nhi gặp lại Trình Dịch Phong, nhưng mà chỉ có mới có thể làm cho Trình Dịch Phong thay đổi quyết định.

      Nếu bác trai cứ như vậy mà bị bắt , Tâm nhi cũng thể vui vẻ suốt đời. nên tự tin mới phải, tại sao còn sợ Tâm nhi lại bị Trình Dịch Phong cướp ?

      Dịch Thuỷ Tâm cố ý ở với cha cả ngày, kể cho cha nghe nhiều chuyện vui thời thơ ấu, hy vọng sau khi nghe được cha có thể tỉnh lại.

      Nếu như phải Tiêu nhắc nhở rằng bé cưng cũng cần nghỉ ngơi tốt, có thể còn ở trong phòng bệnh này suốt đêm. Tin tức về người thừa kế Tập đoàn Lăng thị vùi lấp tin tức “bị chồng ruồng bỏ” hôm qua, vượt qua cái tin “ em loạn luân”. Mà Lăng Tiêu lại vô ý trở thành nhân vật nam chính mới nhất của tin tức.

      “Ba cho phép con lấy đứa con đồi phong bại tục kia.” Lăng Thượng Quốc tức thở hổn hển khi nghe tin con trai mình, Lăng Tiêu, muốn cưới cái đứa loạn luân với ruột của mình.

      Buổi sáng, khi thấy tin tức, ông còn tưởng rằng đây chỉ là tin đồn nhảm của phóng viên, thế nhưng sau khi Lăng Tiêu đến với ông là muốn kết hôn với Dịch Thuỷ Tâm, ngay cả ngày cưới cũng quyết định rồi.

      ra, Lăng Tiêu vốn là chưa hề xác định ngày kết hôn, muốn Tâm Nhi quyết định chuyện này, nhất định phải để cho Tâm nhi bước đầu tiên.

      Thấy chồng và con trai sắp sửa bùng nổ, mẹ Lăng vội vàng đến khuyên chồng mình. Bản thân là mẹ, sao bà lại nhìn ra lòng dạ của con trai mình?

      Những năm gần đây, Tiêu nhi lúc nào cũng đặc biệt quan tâm đến con của nhà họ Trọng. Nếu như lúc trước con trai thành đôi với con Trọng gia, bà đây là mẹ cũng vui.

      Nhưng mà xảy ra chuyện như vậy, cho dù bà bằng lòng chiều theo ý con Thượng Quốc cũng cho phép con cưới đứa con xấu xa hư hỏng. Chồng của bà cái gì cũng tốt, nhưng mà quá sĩ diện.

      Lúc trước, bà cũng từng gặp qua con của nhà họ Trọng vài lần, nhưng mà lúc đó vẫn còn rất , Tiêu nhi hay thích dẫn ta tới nhà bọn họ chơi.

      Hồi đó, con trai còn bị em Tuyết nhi cười nhạo trận, hai mươi tuổi đầu mà còn qua lại với con nít, hẳn là hai có sở thích luyến đồng, ngờ rằng Tiêu nhi lòng người ta.

      Có điều là, vài năm bà gặp con bé, từ khi Tiêu nhi vì tình nghĩa mà giúp Tập đoàn Trọng thị, thiếu chút là làm Tập đoàn của nhà mình bị tổn thất nặng, sau đó bị phạt đến làm ở công ty lụp xụp nhiều năm, bà gặp kia nữa.

      Tính tính lại, bây giờ ta cũng mới hai mươi tuổi, sao lại quậy thành tai tiếng như vậy? Cùng là phụ nữ với nhau, mẹ Lăng vẫn là đau lòng cho Dịch Thuỷ Tâm.

      “Con chỉ muốn bảo vệ người con con , cho dù cha có ngăn cản con cũng nhất định phải cưới ấy.” Lăng Tiêu sớm đoán được cha tán thành, nhưng mà rất cương quyết, nhất định phá tan tất cả chướng ngại để xây dựng khoảng trời cho Tâm nhi lần nữa.

      Mẹ Lăng thấy Tiêu nhi cương quyết như thế, khỏi lo lắng cho đường tình của con trai, thấy con trai như thế này chắc là sa vào rất sâu. là! Mười năm bảo hộ phải tình cảm bình thường có thể làm được.

      Nhưng mà, trong lòng của con Trọng gia có chỗ cho Tiêu nhi sao? Cho dù là góc , Tiêu nhi cũng cảm thấy rất hạnh phúc.

      phải là mẹ Lăng có lòng tự tin đối với con trai, mà là có lòng tin đối với Dịch Thuỷ Tâm. khi người con trao trái tim ra rất khó lấy lại cho người đàn ông khác.

      Bà cũng có xem tin tức tai tiếng kia của Dịch Thuỷ Tâm, nhiều lắm, bởi vì bà lo lắng cho con trai mới để ý tới. Từ trong hình, bà có thể thấy tình của Dịch Thuỷ Tâm đối với người đàn ông kia rất sâu nặng.

      “Mẹ, mẹ bằng lòng ủng hộ tụi con ?” Lăng Tiêu chắc chắn là có thể được mẹ chúc phúc hay , nhưng vẫn muốn hỏi mẹ thử xem.

      “Miễn là chuyện của con quyết định, mẹ đều ở phía sau ủng hộ con, nhưng mà nếu có ngày con cảm thấy mệt mỏi đoạn đường tình cảm này nhất định phải nhớ kỹ là cha mẹ còn chờ con ở chỗ này.” Cho dù đường tình của con trai quá lận đận, nhưng làm mẹ, bà hy vọng con để lại tiếc nuối gì.

      Sợ phải khóc trước mặt con trai mình, mẹ Lăng mượn chuyện nấu cơm cho bọn họ mà trốn vào trong bếp.

      Lăng Thượng Quốc ngờ là vợ lời ủng hộ, lời nặng gì cũng được nữa. Ông mạch vào thư phòng, nếu còn cùng con trai tranh chấp nữa có thể ông ra lời cha con đoạn tuyệt.

      Nhưng mà, đứa con này cũng là miếng thịt người ông, tình thương của cha, so với của mẹ, thường phải càng khéo léo hơn. Chẳng qua là ông muốn ngăn cản con trai lên con đường hôn nhân lối thoát.

      Hít sâu vào ngụm khói, sau khi đứa con đầu được sinh ra, ông còn hút nữa. Hôm nay, ầm ĩ với con trai xong, ông lại bắt đầu nhớ đến mùi vị của thuốc lá.

      Trong phòng khách chỉ còn lại Lăng Tiêu và Lăng Tuyết luôn im lặng. “ hai, mà phải khổ như vậy, cảm thấy hạnh phúc được sao?” Vẫn gì, Lăng Tuyết đột nhiên hỏi Lăng Tiêu câu như vậy.

      “Vậy em cảm thấy hạnh phúc ?” Lăng Tiêu trả lời câu hỏi của em mà hỏi lại , bởi vì biết câu trả lời trong lòng em cũng giống .

      “Chỉ cần có thể thấy ấy, biết ấy được tốt đẹp mình cảm thấy rất hạnh phúc, hai, cũng như vậy sao?” Lăng Tuyết trả lời rất thẳng thắn, qua, có cách nào, cũng chỉ có thể tiếp tục .

      “Ừ.” Xem ra, hai em bọn họ nhất định là chạy thoát trò đùa của thần tình , luôn phải người mình. Nhưng mà, ít ra Lăng Tuyết có thể vì người kia mà tự mình có khả năng cáng đáng việc, mà muốn vì Tâm nhi làm chút chuyện cũng rất khó.

      “Em cảm thấy rằng Phương Úc Vấn hết hy vọng đối với Thu Ý Hàm sao?” Mặc dù Lăng Tiêu hỏi vấn đề tình cảm của em , nhưng đồng thời cũng muốn thông qua lời của để cho bản thân mình Tâm nhi có thể hết hy vọng đối với Trình Dịch Phong hay ?

      “Nếu ấy muốn bảo hộ Thu Ý Hàm mãi mãi em ngầm lựa chọn làm bạn với ấy cả đời.” Đây là câu trả lời của Lăng Tuyết, đồng thời cũng là đáp án của bản thân Lăng Tiêu.

      Nếu như tình của bản thân nhất định là gánh nặng, vậy để cho gánh vác sức nặng này, mang đến cho Tâm nhi hạnh phúc và tươi cười.

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 53: Khúc mắc giải thích được






      muốn dẫn ấy ?” Lăng Tuyết nhìn Phương Úc Vấn, cảm thấy rất ngạc nhiên đối với quyết định này của . Mặc dù hiểu lòng Phương Úc Vấn luôn chỉ có Thu Ý Hàm, nhưng mà bây giờ ấy là vợ của người khác, phải là muốn làm gì cũng được.

      Phương Úc Vấn ngừng quay cây bút máy trong tay, muốn trả lời câu hỏi của Lăng Tuyết. Miễn là Hàm nhi hạnh phúc, nhất định dẫn , đây là giao hẹn của và Trọng Lâm hồi đó.

      thấy rằng ấy tự nguyện theo sao? Người ấy phải là .” Lăng Tuyết muốn giúp nhận . Cho dù hai của ấy nhưng có quan hệ huyết thống, hơn nữa, mười mấy năm gặp, làm sao có thể so với tình cảm của Thu Ý Hàm và Trọng Lâm trải qua.

      “Em nhiều chuyện quá! Ra ngoài !” Phương Úc Vấn quyết định, ở đây Hàm nhi lúc nào cũng bị tổn thương, nhất định phải dẫn khỏi nơi đầy đau lòng này.



      Mấy ngày nay Trọng Lâm đều ở căn cứ của Ám Môn, tốc độ lan truyền xa của tin tức còn nhanh hơn so với tưởng tượng. Kế hoạch ban đầu là trong ngày giải quyết tất cả các vấn đề, nhưng lại đến ba ngày, bởi vì chuyện này mà Trọng Lâm ba ngày ba đêm được nghỉ ngơi.



      “Ai vậy?” Thu Ý Hàm nằm nghỉ ở giường, phát có người xông vào từ cửa sổ, định kêu cứu bị người đó bịt kín miệng.

      “Hàm nhi, là !” Phương Úc Vấn ra thân phận của mình để cho Thu Ý Hàm bị sợ, sau đó buông tay ra.

      hai…” Thu Ý Hàm ngờ gặp được hai ở đây, hẳn là bên ngoài có rất nhiều người của Trọng Lâm canh giữ, hai vào đây như thế nào?

      vào bằng cách nào?” hai xuất ở đây lúc này, chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì sao? Thu Ý Hàm khỏi lo lắng cho : “ xảy ra chuyện gì sao?” Bây giờ, Thu Ý Hàm quên rằng đây là phòng của , cho dù cử chỉ của hai người rất bình thường cũng có vẻ mờ ám.

      sao, đến dẫn em .” Phương Úc Vấn sờ sờ đầu Thu Ý Hàm, thế nhưng cũng thể chắc chắn là Hàm nhi có bằng lòng rời hay , muốn hỏi thử ý của , “Em có muốn rời ?”

      Nghe hai hỏi như vậy, trong lòng Thu Ý Hàm cũng có câu trả lời, đến tột cùng có nghĩ tới có ngày phải rời khỏi Trọng Lâm hay ? Khi đó lấy có chút tự nguyện nào hay ?

      Phương Úc Vấn thấy Thu Ý Hàm suy nghĩ lâu như vậy, trong lòng có đáp án. tính rời bị Thu Ý Hàm gọi lại: “ hai, em muốn rời !”

      Thu Ý Hàm mệt mỏi rồi, thầm muốn nghỉ ngơi cho tốt. Nếu ngày như vậy, lựa chọn đối mặt với Trọng Lâm giao đấu, quang minh chính đại lấy lại toàn bộ Tập đoàn Thu thị.

      Phương Úc Vấn nghĩ là cuối cùng ra câu trả lời này, bất quá, chỉ cần là lựa chọn của Hàm nhi, đều ủng hộ vô điều kiện.

      “Sau khi chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ đón em. Chờ !” Phương Úc Vấn dứt lời trở mình ra ngoài cửa sổ. Lần này vào ngoài muốn hỏi ý kiến của Thu Ý Hàm ra, còn đến thám thính tình hình canh phòng nơi này.

      Tuy rằng Trọng Lâm có bối cảnh hắc đạo, nhưng có thế lực của hắc đạo, phải chuẩn bị chu đáo mới có thể ngang nhiên cứu Hàm nhi . Lúc đột nhập vào nơi này, khi thấy có rất nhiều bảo vệ canh giữ xung quanh nhà, liền đoán ra là Hàm nhi bị Trọng Lâm giam lỏng, chuyện này càng làm cho kiên quyết muốn dẫn Hàm nhi .

      Mà khi ta từ cửa sổ phòng Thu Ý Hàm ở lầu hai ra, ngay khoảnh khắc lái xe rời bị Trọng Lâm nhìn thấy. Trọng Lâm ở trong xe, giận dữ đập vào vô lăng, vất vả ở bên ngoài mấy ngày nay là muốn dọn sạch tất cả các tin tức tốt đối với , nghĩ đến lại ung dung hẹn hò nhân tình ở chỗ này.

      cố nén giận trong lòng, phải phái tất cả các người ở đây hôm nay thi hành nhiệm vụ nguy hiểm nhất, xem ra là lâu lắm rồi bọn họ được rèn luyện, cư nhiên để cho người khác đột nhập trước mắt bọn họ.



      “Tiên sinh, rốt cuộc về.” Khi A Li thấy Trọng Lâm trở về, trong lòng vui vẻ, muốn kể cho tình hình của phu nhân mấy ngày nay, hy vọng còn lạnh nhạt với phu nhân như vậy nữa. Nhưng mà, Trọng Lâm giống như hoàn toàn nhìn thấy , mặc kệ cái gì, trực tiếp lướt qua người , lên lầu. Có điều thấy tiên sinh vào đúng phòng của phu nhân, trong lòng yên tâm, cũng để ý tới chuyện tiên sinh đếm xỉa đến . Dù sao, dụng ý của cũng chỉ là muốn giữa phu nhân và tiên sinh có thể tốt đẹp mà thôi.



      Trọng Lâm biết sắc mặt rất khó coi, sau khi vào phòng Thu Ý Hàm, thiếu chút nữa là phát cáu với : “Em có gì muốn với sao?”

      Trọng Lâm đến trước mặt Thu Ý Hàm, hy vọng có thể giải thích chuyện ngày hôm nay.

      về.” Thu Ý Hàm cảm thấy hôm nay Trọng Lâm rất lạ, nhưng cũng nghĩ nhiều, là suốt vài ngày về, lại làm ra chuyện gì có lỗi với , muốn nhốt , cũng nghe lời ở suốt trong phòng.

      “Lẽ nào em muốn với chuyện gì khác?” Trọng Lâm vẫn muốn tự với chuyện lén gặp hai, hơn nữa với rằng trong mấy ngày qua, bọn họ cũng chỉ có gặp nhau lần này, ngày hôm nay.

      Thu Ý Hàm để ý đến nữa, nằm lại giường, nhắm mắt, ngụ ý cho Trọng Lâm biết bây giờ mệt chết được, muốn chuyện với .

      Thái độ này của hoàn toàn chọc giận Trọng Lâm, vốn muốn kéo từ giường dậy, nhưng cuối cùng Trọng Lâm vẫn làm như vậy.



      Ban đầu, A Li nghĩ hôm nay tiên sinh và phu nhân có thể giảng hoà, thế nhưng lại thấy tiên sinh uống rượu giải sầu mình ở phòng khách. Aiz, bọn họ là khó hiểu, lần trước là phu nhân uống, lần này ngược lại là tiên sinh.

      A Li hiểu bọn họ suy nghĩ cái gì. Trong lòng mọi người có chuyện ra , luôn nín thinh như vậy, chắc chắn là có ngày nghẹn chết.

      Nhưng chỉ là giúp việc nho , vẫn nên tự lo chuyện của mình là được, trở về phòng của giúp việc nho này, đắp kín chăn, khiến cho bản thân mình nghĩ đến chuyện gì, để tâm tình vui vẻ mà ngủ ngon.


      Thu Ý Hàm nằm ở giường mãi vẫn ngủ được, chung quy cảm thấy trong lòng Trọng Lâm có chuyện gì đó, đứng dậy xuống giường muốn tìm Trọng Lâm chuyện cho .

      Thế nhưng, bây giờ Trọng Lâm say bất tỉnh nhân , mà Thu Ý Hàm muốn cứ để ngủ ở phòng khách như vậy, chắc chắn ngã bệnh.

      Khoát tay Trọng Lâm lên vai mình, cẩn thận đỡ đến phòng cho khách gần nhất ở lầu , lúc đưa tới giường, Thu Ý Hàm có nghĩ tới là ngã xuống theo. Vừa định đứng lên lại bị Trọng Lâm ôm lấy, ràng say thành như vậy cư nhiên còn có sức lực, muốn vùng ra lại bị ôm chặt hơn.

      Trọng Lâm nằm mơ, mơ thấy lần đầu tiên cùng Thu Ý Hàm buổi tối hôm ấy, lúc đó rất hạnh phúc, rất muốn đối xử với tốt, biết sao lại toàn là tổn thương . thích hôn , hôn bao nhiêu cũng đủ, muốn nhiều hơn nữa.

      Thu Ý Hàm cảm thấy giờ Trọng Lâm càng ngày càng an phận, vì ngoại trừ mới cưỡng hôn ra, tay bây giờ cởi bỏ quần áo của . Bây giờ say, chẳng lẽ còn muốn…? Nghĩ tới chuyện có thể xảy ra sau đó, mặt của Thu Ý Hàm đỏ lên. Để thuận theo lòng mình lần , bởi vì quyết định ra , cũng là lúc bỏ xuống đoạn tình cảm này, nhưng có bỏ xuống được ? Thu Ý Hàm chắc chắn.



      Bên cạnh rốt cuộc truyền đến tiếng hít thở sâu của Trọng Lâm, Thu Ý Hàm vội vã mặc quần áo, về lại phòng của mình. Suốt cả đêm, tâm tình của vẫn thể bình tĩnh trở lại.

      Bởi vì vài ngày Trọng Lâm chưa được nghỉ ngơi, lại còn uống rượu, giấc ngủ này ngủ đến chạng vạng ngày thứ ba. Chuyện đầu tiên khi tỉnh lại là tìm Thu Ý Hàm, bởi vì vừa mơ giấc mơ, thấy Thu Ý Hàm tạm biệt với . Loại cảm giác này tốt chút nào, muốn rời bỏ , cũng cho phép.

      Nhưng tìm tất cả các phòng đều thấy bóng dáng Thu Ý Hàm: “A Li, có thấy phu nhân ?” hy vọng linh cảm của .

      “Phu nhân vẫn luôn ở trong phòng ạ!” A Li cảm thấy câu hỏi này của tiên sinh kỳ lạ, vẫn luôn thấy phu nhân ở trong phòng mà, chẳng qua lần trước gặp phu nhân cách đây chừng giờ.

      ấy rồi.” Trọng Lâm cười khổ. ấy cần sao? Nhưng mà, để cho bỏ đơn giản như vậy. Mặc kệ là bỏ trốn tới chỗ nào, đều bắt trở về.

      Nếu có người giúp ấy, mình ấy có khả năng rời khỏi. Trọng Lâm nghĩ ra người, người đó chính là Phương Úc Vấn. Nhất định là ta dẫn , cũng chỉ có ta có khả năng, ngay bên cạnh , mang Thu Ý Hàm .

      A Li nghi ngờ vào phòng của Thu Ý Hàm, phát hình như thấy phu nhân, lúc này mới ý thức được tính nghiêm trọng của việc. vội vã chạy xuống lầu, hy vọng tiên sinh có thể cứu phu nhân khỏi tay người xấu, thế nhưng lời của tiên sinh làm cho lắp bắp kinh hãi, là tự phu nhân rời ? Vì sao phu nhân phải chứ? Tuy rằng, tiên sinh ngoại tình là cậu ấy sai, nhưng mà phu nhân cũng nên cứ như vậy mà lẳng lặng bỏ được. Thấy bộ dáng tiên sinh căng thẳng lại đau lòng như vậy, tiên sinh đối với phu nhân, chắc chắn là , theo như lời A Hổ , rất sâu đậm. Bây giờ, cán cân trong lòng A Li giống như nghiêng về phía Trọng Lâm chút.



      Trọng Lâm lập tức lái xe đến phi trường mà rất có thể , đồng thời cũng phái thuộc hạ đến chặn ở các phi trường khác lại. hai ngày Trọng Lâm chưa ăn cơm, bây giờ cơ thể rất khó chịu, nhưng lúc này chạy đua với thời gian, nếu chậm giây có thể để vuột mất Ý Hàm. tay đè lên bụng đau, tay cầm lái, đồng thời tăng nhanh tốc độ, vượt qua bao nhiêu đèn đỏ bây giờ cũng thèm biết.



      Thu Ý Hàm cứ lưỡnng lự trước khi lên máy bay, tuy rằng chỉ cần Trọng Lâm tỉnh lại, muốn rời càng khó hơn, nhưng mà bây giờ tiếc nuối sao?

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 54: lời tạm biệt






      Khi Trọng Lâm đến phi trường, vừa xuống xe bị chiếc xe máy mất kiểm soát tông vào. Cùng lúc đó, bỗng nhiên Thu Ý Hàm cảm thấy lòng vô cùng bất an.

      *

      “Em còn muốn gì?” Trình Dịch Phong thấy Dịch Thủy Tâm lại xuất ở trước cửa nhà, hơi mất kiên nhẫn. ấy đến đây dưới lần, mỗi lần đến đều đứng hồi rồi bỏ . Trái lại, lần này đứng yên lâu, lại còn có hành động nào khác.

      “Em, em…” Dịch Thủy Tâm biết nên mở miệng như thế nào. biết bây giờ Trình Dịch Phong có chịu gặp hay . “Vào trước rồi sau.” Trình Dịch Phong thấy căng thẳng như vậy, trước tiên mặc kệ mục đích đến đây là cái gì, bởi vì trước sau cũng ra.

      Dịch Thủy Tâm sợ hãi, rụt rè vào, cũng dám ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trình Dịch Phong cái. Nhưng mà đến đây nhiều lần như vậy, hôm nay nhất định phải cố gắng can đảm chuyện với Trình Dịch Phong để buông tha cho cha.

      Tầm mắt của Trình Dịch Phong vẫn dừng bụng Dịch Thủy Tâm, nơi đó mang thai đứa con của sao? cũng thấy ánh mắt , mặt bất giác đỏ lên.

      Nhưng bây giờ phải là lúc thẹn thùng, hơn nữa tại sao nhìn chằm chằm bụng của như vậy? Có phải biết hay ? Nghĩ đến trường hợp này, Dịch Thuỷ Tâm vội vàng dùng hai tay bảo vệ bụng của mình.

      “Em muốn cầu xin việc.” Mặc kệ là có chấp nhận hay , Dịch Thủy Tâm nhất định phải thử lần. Vả lại, bây giờ phải dời chú ý của trước, thể để cho nhìn ra bất thường của mình.

      “Gì?” Trình Dịch Phong ra hiệu tiếp tục . Hơn nữa, cái kiểu hành động dấu đầu lòi đuôi của rất đáng , lần nữa bất giác bị đơn thuần của hấp dẫn.

      thể tha thứ cho cha được à?” Dịch Thủy Tâm lại cúi đầu xuống, mười ngón tay đan chặt lại với nhau, chờ đợi Trình Dịch Phong trả lời.

      “Chúc mừng em!” ngờ Trình Dịch Phong ra ba chữ này, Dịch Thủy Tâm nhất thời có phản ứng, mờ mịt nhìn .

      “Nhất định Lăng Tiêu là người tốt hơn .” Trình Dịch Phong những lời này với Dịch Thủy Tâm, cũng là cho chính mình. Mấy ngày qua, luôn tự thôi miên mình, như vậy mới có thể ngăn cản bản thân mình tìm , nhưng ngờ vẫn còn trở lại.

      ra ám chỉ chuyện này, lúc này Dịch Thủy Tâm mới ngầm hiểu được, xem ra Trình Dịch Phong xem tin tức ngày hôm đó. Vậy cần… giải thích với , chắc là cần đâu, dù sao cũng quan tâm, thoáng cười khổ.

      thể tha thứ cho cha được sao?” Dịch Thủy Tâm muốn tới chuyện Trình Dịch Phong vừa nhắc đến. Hôm nay đến là muốn cầu xin buông tha cha.

      Nhưng mà Trình Dịch Phong vẫn chuyện, ra suy nghĩ nhiều. còn tưởng rằng Trình Dịch Phong có chút tình cảm đối với , khi hạ thấp bản thân mình, bằng lòng cho cha con đường sống.

      xin lỗi , em nên tới, em đây.” Dịch Thủy Tâm biết tại sao bản thân mình muốn chạy trốn, nhưng bây giờ có can đảm tiếp tục ở đây nữa.

      Nơi này có rất nhiều ảo tưởng thực tế, tựa như châm biếm từng vô tri. sớm tỉnh ngộ, mình nên lưu luyến tình cảm qua.

      làm gì ông ta nữa.” Trước khi Dịch Thủy Tâm rời , rốt cuộc Trình Dịch Phong ra những lời này. Quả là, biết khi nào quên ý định đưa Trọng Thiên vào tù, là sợ thấy đau lòng sao? Chính cũng ra được lý do .

      Hận thù cái chết bi thảm của mẹ cứ như vậy mà quên sao? ra, cũng chắc rằng Dịch Thủy Tâm có nghe thấy lời vừa rồi của . Bởi vì, tưởng tượng rằng khi nghe thấy lời vừa rồi nhất định rất xúc động, cũng có thể cho cái ôm cảm tạ, nhưng mà cái gì cũng có.

      Dịch Thủy Tâm thể tin vào tai mình, đồng ý tha thứ cho cha. Tuy rằng mắt ngấn lệ, vẫn ngoảnh đầu lại, cũng dám ngoảnh đầu lại.

      Chỉ cần cha sao là tốt, giờ phải lập tức đến bệnh viện cho Tiêu biết chuyện này. Vả lại, cũng ra quyết định quyết tâm phải chấp nhận Tiêu, lần này đổi ý nữa, để cho Tiêu thất vọng.



      Lăng Tiêu suy đoán sai, Trình Dịch Phong vẫn còn có tình cảm với Tâm nhi. Nếu , cũng có thể coi thường bỏ xuống thù hận nhiều năm như vậy.

      “Hôm nay nên khoa phụ sản khám, qua cùng em.” Loại việc này Lăng Tiêu lo lắng mình, hơn nữa, mặc dù đây phải là con của nhưng mà vẫn muốn chứng kiến quá trình trưởng thành của bé.

      “Nhưng mà mình cha…” Nếu để cho cha đơn nằm ở đây, Dịch Thủy Tâm vẫn có chút đành lòng. Tuy rằng, Tiêu y tá chăm sóc tốt cho cha, hơn nữa bọn họ cũng chỉ rời lúc, lòng vẫn có chút lo lắng.



      Trình Dịch Phong thấy Dịch Thủy Tâm và Lăng Tiêu đều rời khỏi phòng bệnh, liền tìm được chiếc xe đẩy nhanh chóng lẻn vào thành công. Lần này phải muốn đến thăm kẻ súc sinh có nhân tính này, chỉ là muốn tới đưa tiễn ông ta lần cuối.

      “Ông có biết là ông rất tàn nhẫn hay ?” Trình Dịch Phong đứng ở cạnh giường, từ cao nhìn xuống Trọng Thiên. Cái chết của mẹ khắc sâu trong lòng , còn rất hận Trọng Thiên – người cha ruột của . Thế nhưng giờ đây ràng là nắm giữ chứng cứ mạnh mẽ xác thực, hoàn toàn có thể khiến ông ta trải qua nửa đời sau trong tăm tối, vì cái gì lại tự tay tiêu hủy chứng cớ này?

      Trình Dịch Phong tuyệt đối thừa nhận là bởi vì hôm đó thấy được hối hận trong mắt của Trọng Thiên, cũng thừa nhận là bởi vì nước mắt của Dịch Thủy Tâm. Đúng, bởi vì giống với Trọng Thiên, nhẫn tâm như ông ta được. cũng muốn làm người tàn nhẫn như Trọng Thiên, muốn làm con trai của ông ta.

      Nếu phải bởi vì Trọng Thiên, cũng phải em của mình, cũng đau khổ như bây giờ. ràng là muốn tổn thương Dịch Thủy Tâm nhưng lại từng bước đẩy ấy xuống vực sâu.

      Hai tay Trình Dịch Phong nhuộm đầy máu, trong đó còn có người là đứa con của mình. “Ông nghĩ là Tâm nhi có con với tôi phải ?” Trình Dịch Phong nhìn hai tay của mình, sắc mặt ảm đạm. “ chỉ có lần, đứa thứ nhất bị tôi giải quyết, ông có muốn nhìn thấy cảnh tôi giải quyết đứa này ?”

      “Nhưng mà tôi lại trở nên yếu đuối, ngay cả sinh mệnh , tay trói gà chặt, tôi cũng dám ra tay. Tôi dường như nhìn thấy nó được sinh ra, ôm nó, nghe nó gọi tôi tiếng ‘cha’. Nhưng những điều này cũng có thể làm được, bây giờ mọi người đều biết rằng chúng tôi là em, ai có thể chấp nhận tình cảm như thế này. Cho dù là định sau này có người khác làm cha của con tôi, tôi cũng thể thay đổi.” Biểu tình của Trình Dịch Phong ngày càng dữ tợn, giống như thể kiềm chế được bản thân. “Ông có biết là ai hại ? Là ông, đều là ông, cho nên, vĩnh biệt, tôi căm hận cha mình!”



      Lúc nghe thấy bác sĩ bé cưng rất khỏe mạnh, Dịch Thủy Tâm rốt cuộc yên tâm. ra, lo lắng em bé khỏe mạnh, dù sao đây là chuyện rất có thể xảy ra. Nhưng mà, cho dù tương lai hình dạng của con ra sao vẫn muốn sinh ra nó. Bởi vì hy vọng con của mình cùng Trình Dịch Phong bị vứt bỏ. Khi mà Trình Dịch Phong bị cha vứt bỏ rất đáng thương, muốn làm như thế với sinh mệnh chưa được sinh ra này.

      Thấy Tâm nhi có thể lộ ra tươi cười vui vẻ như vậy, chính Lăng Tiêu cũng cười, muốn nhiều, như thế này là đủ rồi.”

      “Tại sao các bác sĩ và y tá chạy gấp gáp như vậy? Có thể là cha xảy ra chuyện gì hay ?” Thấy bác sĩ cùng y tá vội vã chạy về hướng phòng của cha, những lo sợ dễ dàng hạ xuống trong lòng Dịch Thủy Tâm lại nổi lên.

      Lăng Tiêu tạm trấn an Tâm nhi, sau đó cùng nhanh chóng trở lại phòng bệnh. Thế nhưng, vừa đến cửa phòng bệnh bị y tá chặn lại ở bên ngoài.

      “Bác sĩ cấp cứu, xin yên tâm chờ.” Lời của y tá thể xoa dịu lòng Dịch Thủy Tâm, phải bình tĩnh như thế nào? Người ở bên trong là cha của .

      “Xin hỏi mọi người có phải là người nhà của bệnh nhân hay ?” Bác sĩ rốt cuộc ra, Dịch Thủy Tâm nặng nề gật đầu, hy vọng ông có thể nhanh chóng cho biết tình hình của cha.

      “Lúc thăm phòng phát dưỡng khí của bệnh nhân bị người vô ý kéo ra.” Bác sĩ chưa kịp , y tá bên cạnh giành trước cho Dịch Thủy Tâm biết tin này. Chẳng lẽ là có người cố ý muốn hại cha à? Bây giờ, có thời gian suy nghĩ vấn đề này, vì càng muốn biết đến tình trạng giờ của cha hơn.

      Nhất định là cha sao, Dịch Thủy Tâm vẫn tự trấn an mình như vậy. Nhưng Lăng Tiêu nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của bác sĩ khẳng định là xảy ra chuyện.

      “Xin gia quyến thu xếp hậu cho bệnh nhân, chúng tôi cố hết sức.” xong bác sĩ và y tá lần lượt rời . Dịch Thủy Tâm cảm thấy thế giới của bây giờ sụp đổ hoàn toàn.

      Chậm rãi lê bước đến bên cạnh cha, ràng là tay và mặt của cha còn ấm mà, có thể nào là bọn họ đoán sai rồi hay ? “Cha chưa chết phải ?” Dịch Thủy Tâm nhìn về phía Lăng Tiêu, hy vọng có thể chứng thực cha chưa chết.

      Lăng Tiêu gì, chỉ ôm lấy . Bởi vì cũng có khả năng cải tử hồi sinh, chỉ có thể cho bờ vai vững chắc.

      Đột nhiên Dịch Thủy Tâm nhớ tới hai và chị dâu, có vài ngày thấy bọn họ. biết bây giờ bọn họ như thế nào? giờ chỉ mong ước bọn họ có thể ở bên cạnh.

      Nhưng mà lại biết đối mặt với hai như thế nào, cha chết, là chăm sóc tốt cho cha. Nếu trước đó bọn họ có rời , luôn ở bên cạnh cha, có lẽ bây giờ cha vẫn còn rất tốt.

      Reng…Lúc này, tiếng điện thoại di động của Lăng Tiêu vang lên. Lăng Tiêu trả lời điện thoại xong, trong lòng càng trở nên nặng trĩu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :