1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nợ nhau một lời hứa - Hồ Ly xinh đẹp ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 45: Dọn ra khỏi Trọng gia




      Bây giờ, chắc chắn gì em ấy cũng chịu nghe, giống như lúc trước, rất hiểu. Tình làm người ta trở nên mù quáng. chỉ hy vọng là em ấy có thể hạnh phúc hơn mình là tốt rồi.

      “Nhưng em có biết cha em vào bệnh viện ?” Ở bên ngoài, chuyện này hoàn toàn bị ém nhẹm tin tức. Tâm nhi ở nhà, có thể em ấy còn chưa biết cha mình từng gặp nguy hiểm đến tính mạng.

      Mặc dù chuyện này ảnh hưởng đến tâm tình của Tâm nhi, nhưng thể cho em ấy biết. Cho dù ông ta có xấu xa, nhưng ông ấy cũng là cha của Tâm nhi, chắc chắn là Tâm nhi hy vọng cha có thể có mặt lúc kết hôn. bị mất cơ hội này, hy vọng Tâm nhi cũng lỡ mất nó.

      “Cha của em xảy ra chuyện gì? Ông ở bệnh viện nào? Em muốn thăm ông ấy.” Nghe được cha xảy ra chuyện, Dịch Thuỷ Tâm rât lo lắng. Rời nhà lâu như vậy, rất nhớ cha và . Nhưng mà, phải là sức khỏe cha rất tốt sao? Tại sao đột nhiên lại vào bệnh viện?

      “Có phải là bởi vì chuyện của em hay ? Có phải là chuyện em dối cha du lịch thế giới hay , cho nên cha mới tức giận đến nỗi phải vào bệnh viện?” Đột nhiên Dịch Thuỷ Tâm cảm thấy mình quá bất hiếu, cha lúc nào cũng rất thương , còn thương nhiều hơn . Thế nhưng, lại nghe lời như vậy, còn hại ông vào bệnh viện.

      Thu Ý Hàm kể cho Dịch Thuỷ Tâm nghe chút tình hình, để cho ấy đừng quá căng thẳng. Bởi vì cha ấy sớm thoát khỏi tình trạng nguy hiểm tính mạng, sau vài ngày là có thể xuất viện, cần lo lắng. Sau đó, Thu Ý Hàm cho Dịch Thuỷ Tâm địa chỉ của bệnh viện, để cho ấy tìm cơ hội cùng Trình Dịch Phong đến.

      Trình Dịch Phong tới đón Tâm nhi, vốn dĩ Tâm nhi còn muốn đưa về trước nhưng bị từ chối. Sau khi chia tay, Thu Ý Hàm cũng có vội vã trở về, muốn trở về đối mặt với Trọng Lâm sớm như vậy.

      có thể bỏ qua quá khứ sao? Thu Ý Hàm ngừng nhớ lại lời của Tâm nhi “Quý trọng hạnh phúc trước mắt”. Trọng Lâm chính là hạnh phúc của sao? Trong khoảng thời gian này, có thể cảm giác được Trọng Lâm , luôn nâng niu từng li từng tí. Thế nhưng, ngay cả tín nhiệm cơ bản nhất Trọng Lâm cũng cho , thấy rất mâu thuẫn.

      Thời gian càng khuya, Trọng Lâm càng thấp thỏm. dám nghĩ đến Thu Ý Hàm và Trình Dịch Phong làm gì. có thể dễ dàng tha thứ cho Thu Ý Hàm vĩ lạnh nhạt với , bằng lòng chờ , nhưng mà, dễ dàng tha thứ cho phản bội của .

      “Em có gì muốn với tôi sao?” Tâm tình của Trọng Lâm hoàn toàn viết ở mặt, nhưng mà giọng muốn để lộ ra cho người khác biết lòng hoảng loạn.

      Nhìn thấy vẻ mặt của Trọng Lâm xám xanh lại, Thu Ý Hàm muốn chuyện với . biết là lại nổi lên cơn điên gì. rất muốn nhàng giải quyết quan hệ giữa hai người tốt, muốn cãi nhau với vì chút chuyện đâu.

      “Nếu em muốn ở cùng Trình Dịch Phong tôi có thể thả em .” Trọng Lâm dám nhìn Thu Ý Hàm trong lúc ra những lời này. Nhưng mà muốn giam cầm nữa, bởi vì biết vui vẻ, muốn như vậy, cho nên bằng lòng buông tay.

      “Trọng Lâm, em và Trình Dịch Phong có gì hết. Rốt cuộc là em hay ? Tại sao luôn nghi ngờ em?” Thu Ý Hàm muốn ngày hôm nay giải thích ràng với . kiên nhẫn của đối với đến giới hạn rồi, lo rằng bị bức đến điên.

      …” Trọng Lâm muốn ra chuyện chính mình nhìn thấy ngày hôm nay, nhưng sao lời đến cửa miệng lại ra được. Có đúng là suy nghĩ nhiều ? Nhưng mà, tại sao nên tin vào hai mắt của mình?

      Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ ở công ty ra, Thu Ý Hàm mình với Trình Dịch Phong lấy lần. “ theo dõi em?” Thu Ý Hàm chỉ có thể suy ra như vậy, nếu Trọng Lâm tự dưng ra những lời này.

      có. Tôi chỉ tình cờ nhìn thấy em leo lên xe của ta.” Trọng Lâm những lời này với giọng điệu yếu ớt, đây là chính mắt nhìn thấy. trách Thu Ý Hàm, bởi vì từ khi lấy , ngày từng cười lòng.

      biết là mình hiểu lầm về chuyện của cha. Cha là hạng người gì luôn hiểu hơn so với người khác, sao Ý Hàm lại quyến rũ ông ấy được? Vả lại, còn nhận ra là cha uống rượu, theo tình huống lúc đó, nhất định là Ý Hàm bị cưỡng ép.

      Thế nhưng, có cách nào để kìm chế lòng mình khi nghĩ đến lạnh nhạt của , nghĩ đến đứa con còn chưa sinh ra của mình. muốn hai người lại trở thành kẻ xa lạ, muốn làm vợ chồng với , cho nên tự tìm cái cớ cho mình, cớ mà có thể danh chính ngôn thuận ép buộc .

      “Nếu…” Lời của Trọng Lâm còn chưa xong bị Thu Ý Hàm giận dữ cắt ngang. “ có nếu. Em là vợ của , Trọng Lâm. Em là cái loại đàn bà giữ bổn phận làm vợ, quyến rũ đàn ông khác sao? Hoá ra ở trong lòng , em hèn hạ như vậy!” Thu Ý Hàm muốn nghe nhảm nữa, chỉ muốn biết rốt cuộc trong lòng nghĩ như thế nào về .

      “Hôm nay, em ra ngoài là để gặp em Dịch Thuỷ Tâm của , người ở cùng Trình Dịch Phong cũng là em Dịch Thuỷ Tâm. Nếu em với cũng nhanh chóng biết tin tức bọn họ sắp kết hôn.” Vốn Thu Ý Hàm muốn tới chuyện này, để cho tự mình Dịch Thuỷ Tâm cho biết, nhưng mà bây giờ nếu cho biết ràng có thể vẫn tiếp tục nghi ngờ.

      Tuy rằng Thu Ý Hàm hơi nhiều như vậy, nhưng mà Trọng Lâm chỉ nghe được là vợ của ”. thừa nhận là vợ của , của Trọng Lâm này. kích động ôm lấy Thu Ý Hàm, vẻ lo lắng ở mặt sớm biến mất. Giờ đây, thoạt nhìn giống như chồng trẻ con vừa được cho ăn kẹo.

      “Trọng Lâm, thả em ra!” Đối với việc Trọng Lâm bất thình lình ôm chầm lấy, Thu Ý Hàm vừa thẹn vừa giận. ràng là mới vừa rồi còn làm bộ dáng muốn chết muốn sống, bây giờ lại trở nên tinh thần rạng ngời, còn ôm chặt như vầy.

      thả, thả. Em là vợ của , là chồng của em!” Bây giờ, Trọng Lâm giống như đứa trẻ con, làm nũng với Thu Ý Hàm. “Chúng ta cùng nhau vun vén cho cuộc hôn nhân này, được em?” Cho dù vẫn còn rất đau lòng khi nghĩ đến đứa con, nhưng mà sở dĩ để ý đến đứa bé đó như vậy là bởi vì mẹ của đứa bé là Thu Ý Hàm. Thế nhưng miễn là Thu Ý Hàm bằng lòng ở bên con vẫn còn có lại được.

      “Vậy đem Tập đoàn Thu thị trả lại cho em!” Lúc nãy Thu Ý Hàm quyết định rồi, chỉ cần Trọng Lâm bằng lòng trả Tập đoàn Thu thị lại cho , có thể giống như Tâm nhi , quên những chuyện vui trước kia, trân trọng tại của mình. Nhưng mà, dáng vẻ mới vừa rồi của Trọng Lâm, có lẽ chính ấy cũng dám tin mình lại có mặt trẻ con như vậy, nếu đổi lại trước đây, cũng tin.

      cho rằng Trọng Lâm chút do dự trả lời , cho rằng Trọng Lâm cũng muốn cùng làm lại từ đầu, nhưng mà vẻ cứng đờ của Trọng Lâm lại cho biết là nghĩ sai rồi.

      Thu Ý Hàm đẩy Trọng Lâm ra, thoáng nở nụ cười lạnh, quay về phòng của mình. Trọng Lâm mệt mỏi buông hai tay xuống, vẫn đứng đó, có phản ứng gì đối với việc Thu Ý Hàm rời .

      *

      Sau khi trở lại phòng, Thu Ý Hàm bắt đầu thu dọn đồ đạc. Thái độ của Trọng Lâm khiến cho hoàn toàn thất vọng. Cho dù còn đến tuần nữa Trọng Thiên mới có thể xuất viện, vẫn muốn nhanh chóng dọn ra ngoài.

      Nhưng người rất lý trí, bây giờ quá khuya, lúc này ra ngoài e rằng mang đến nhiều phiền phức cho mình, cho nên bằng lòng nhịn thêm đêm nữa

      Sau khi kết hôn với Thu Ý Hàm, đêm nay là lần đầu tiên Trọng Lâm ngủ ở phòng khách. Giờ Trọng Lâm mới ý thức được Thu Ý Hàm vừa nhắc đến Tâm nhi, còn có, Tâm nhi kết hôn với Trình Dịch Phong. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây? phải là Tâm nhi du lịch thế giới sao?

      Trọng Lâm muốn đến phòng hỏi ràng tình hình của chuyện này chút, nhưng khi đến trước cửa phòng phát đèn ở bên trong tắt, muốn quấy rầy Ý Hàm nghỉ ngơi.



      “Em muốn đâu?” Trọng Lâm vào phòng là muốn hỏi Ý Hàm về chuyện của Tâm nhi, khi nhìn thấy hành lý thu dọn xong của Thu Ý Hàm nhíu mày.

      “Tốt nhất là em rời trước khi cha của trở lại, bằng lại phải lo lắng là em quyến rũ cha của .” Thu Ý Hàm còn chưa quên nhục nhã mình, hơn nữa nhượng bộ, nhưng mà…

      đưa em .” Bây giờ, còn có thể cái gì, tối hôm qua, cho cơ hội, thế nhưng cũng nắm lấy, mình đem hành lý của Thu Ý Hàm để vào xe.

      xe, bầu khí giờ ngột ngạt. Thu Ý Hàm vốn muốn ngồi ở phía sau, nhưng lại bị Trọng Lâm ép buộc ngồi ở ghế phụ. ràng là hai người rất quen thuộc, nhưng bây giờ lại có vẻ vô cùng mất tự nhiên.

      “Đêm qua, em chuyện Tâm nhi sắp kết hôn là sao?” Trọng Lâm tin tưởng lời của Thu Ý Hàm, nhưng mà tin tức này rất bất ngờ. Bản thân của Tâm nhi, giờ lại hiểu tình hình chút nào.

      “Em tin là bao lâu sau biết, tình hình cụ thể Tâm nhi cũng tỉ mỉ.” Thu Ý Hàm chăm chú nhìn phía trước, muốn chuyện của Tâm nhi là cho Trọng Lâm biết.

      muốn nên Trọng Lâm cũng hỏi nữa, tự mình thăm dò chuyện của Tâm nhi. Nhưng mà, chuyện của bọn họ giờ là càng cần giải quyết hơn, càng cần chú ý để tâm hơn.

      muốn chở em đâu?” Thu Ý Hàm phát thấy tuyến đường đúng, đây phải là đường về nhà của , quay đầu qua muốn Trọng Lâm đổi hướng chở về nhà của mình. Nhưng mà, Trọng Lâm có phản ứng đối với lời của , chỉ tự ý lái xe, mặc kệ hỏi như thế nào, Trọng Lâm cũng mở miệng chuyện.

      Trọng Lâm ngừng xe, sau khi Thu Ý Hàm nhìn bốn phía xung quanh mới phát ra nơi này là nơi Trọng Lâm nhốt lần trước, theo bản năng muốn bỏ chạy.

      “Em đừng sợ, lần này em được tự do, bố trí người giám sát em, chỉ muốn cho em ở nơi mà có thể chạm đến được. Vài ngày sau dọn lại đây ở với em.” Trọng Lâm nắm chặt tay Thu Ý Hàm, thương vỗ về. hy vọng tấm lòng của thông qua độ ấm tay truyền đến cho Thu Ý Hàm. Giờ đây, chỉ cần như vậy là tốt rồi.

    2. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 46: Động cơ trong sạch




      Trọng Lâm là qua vài ngày, nhưng A Li vẫn còn ở đây. Xem ra, từ sau khi rời khỏi, Trọng Lâm vẫn sắp xếp người dọn dẹp nơi này mỗi ngày. Lần này đến, A Li cũng sửa đổi cách xưng hô từ tiểu thư sang phu nhân. A Li cũng nhiều hơn so với trước kia, có lẽ là do quen với hơn.

      Nếu như hỏi Thu Ý Hàm tại sao lại bằng lòng ở lại chỗ này, chắc chắn là bản thân cũng được nguyên nhân. Nơi này có ký ức Trọng Lâm tổn thương , nhưng mà lại cảm thấy là toàn bộ nơi này đều rất chân .

      Nhưng tối hôm đó, đồ đạc đều dọn tới nơi này xong, Thu Ý Hàm tưởng rằng rời , nhưng Trọng Lâm lại . biết có phải là Trọng Lâm biết còn giận hay cho nên chỉ ngủ ở cái phòng cách xa nhất, cái phòng mà ở lúc bị bắt đến nơi này lần đầu tiên, giống như đêm cuối ở Trọng gia.

      A Li thấy bọn họ như vậy trong lòng cũng rất khó hiểu. Trước đây, ấy rất quan tâm đến vợ nha, tại sao bây giờ sau khi kết hôn lại lạnh nhạt với vợ như vậy, trong lòng khỏi bất bình thay Thu Ý Hàm.

      Thế nhưng, thấy phu nhân cũng lo lắng chút nào, đành phải tự mình suy ngẫm cách, hy vọng có thể giúp được bọn họ.



      Trọng Lâm có sai người người điều tra Tâm nhi mà trực tiếp tìm Trình Dịch Phong, để cho ta giải thích ràng việc. Trước đây, muốn điều tra Trình Dịch Phong kỹ càng, có điều tin tức trước khi ta vào Tập đoàn Thu thị điều tra ra được chút nào.

      Thế nhưng, lại vô tình biết được Tâm nhi vốn có xuất ngoại, mà trong khoảng thời gian này, từ đầu đến cuối đều ở cùng Trình Dịch Phong. Đồng thời, tư liệu gần đây cho thấy ta lấy ra khoảng lớn của Tập đoàn Trọng thị. Nhưng tiếc là ta tính toán tốt, muốn đối phó với Trọng thị Trình Dịch Phong còn phải qua được cửa này của Trọng Lâm. Chỉ cần Trọng Lâm giữ vững cho Trọng thị sụp đổ cho dù Trình Dịch Phong muốn làm cái gì cũng hoàn toàn thể thành công.

      Nhưng Trọng Lâm có quá tự tin khi ra những lời này hay ? Trình Dịch Phong dám mình đấu với Tập đoàn Trọng thị, khẳng định là ta có lợi thế của mình. người mà ngay cả cũng điều tra ra, rốt cuộc vào Trọng thị là có ý đồ gì?

      “Tôi sắp trở thành chồng của Tâm nhi, theo lý tôi phải gọi hai, nhưng khéo là hình như tôi lại lớn hơn tuổi, như vậy tôi gọi được.” Tương phản với nghiêm nghị của Trọng Lâm, Trình Dịch Phong vẫn mang dáng vẻ khinh khỉnh. Đối với Trình Dịch Phong mà chẳng qua đây chỉ là bước , biết năng lực của Trọng Lâm, ngu ngốc lấy trứng chọi đá như vậy. động tay động chân ở Trọng thị chẳng qua là muốn dời chú ý của Trọng Lâm và Trọng Thiên, cho bọn họ có cơ hội ngăn cản hôn lễ.

      Hôn lễ là kiện rất quan trọng, nếu chuẩn bị chu đáo sao tạo ra bất ngờ được. Những chuyện rườm rà này cần gia đình hai bên bận tâm, mình ta lo liệu tất cả mọi chuyện, nên mời ai người cũng thiếu, ngày hôm ấy nhất định xảy ra bất cứ sai lầm gì.

      À, đúng, Trình Dịch Phong cảm thấy hình như mình bỏ qua việc gì đó. Dường như Trọng Thiên kia đến bây giờ vẫn còn nằm ở bênh viện, biết ông ta có thể xuất viện đúng ngày giờ đây? trường hôn lễ long trọng như vậy sao có thể thiếu người cha vĩ đại như ông ta? Xem ra, phải tự mình mời tiếng, chỉ mong ông ta đừng vui mừng quá độ mà ngã ngửa ra chết là được.

      Cho dù thái độ của Trình Dịch Phong rất cà rỡn, nhưng bởi vì chung quanh rất yên tĩnh nên khí giữa hai người lúc này vẫn trở nên căng thẳng hơn.

      “Làm hai, tôi cản trở hạnh phúc của em mình.” Lời có áp lực, từng chữ , được ra. “Nhưng mà, làm như thế nào để cho tôi tin là có thể cho Tâm nhi hạnh phúc?” giờ, ngoài mặt cuộc chuyện chỉ là bàn luận chuyện kết hôn, nhưng bản chất là Trọng Lâm cảnh cáo Trình Dịch Phong, nếu ta làm bậy buông tha cho ta dễ dàng.

      Ý tứ của Trọng Lâm rất ràng, Trình Dịch Phong thể nhận ra. Nhưng ngại quá, người lấy Trình Dịch Phong cũng có ý kiến gì người ngoài cuộc cùng lắm có quan hệ huyết thống như Trọng Lâm có quyền gì can thiệp chứ.

      “Làm sao bây giờ đây? Tuy rằng tôi rất có sức hấp dẫn, nhưng mà tôi chỉ muốn cưới em của thôi, tôi có cách nào thích đàn ông. Cho dù là muốn làm kẻ thứ ba cũng có khả năng ảnh hưởng đến tình cảm của tôi và Tâm nhi.”

      Trình Dịch Phong quanh co suy diễn lời của Trọng Lâm. Nếu mà sợ chết , Trình Dịch Phong, con đường này. Nếu có muốn lui cũng thể lui được, ngọc nát đá tan cũng quan tâm.

      Xem ra cuộc chuyện lần này, hai bên đều chịu lép vế, nhưng mà có điều mà Trình Dịch Phong tuyệt đối thua, đó chính là lòng của Dịch Thuỷ Tâm đối với ta. Trong khoảng thời gian này, ta dùng rất nhiều tinh thần và sức lực để lừa , cho dù bây giờ Trọng Lâm cùng Trọng Thiên phản đối, cũng nhất định cử hành hôn lễ với ngay ngày hôm đó.

      “Hy vọng hôn lễ ngày hôm đó người này đừng vắng mặt.” mặt Trình Dịch Phong lộ vẻ tươi cười, còn lòng hay là giả bộ dường như có cách nào phân biệt.

      Trọng Lâm tức giận đối với khiêu khích của Trình Dịch Phong, mà là lo lắng cho Tâm nhi, bởi vì cũng thể nhận ra Trình Dịch Phong có lòng hay . Nếu Tâm nhi gả sai người, vậy ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời em ấy.



      Từng là Phó tổng giám đốc Tập đoàn Thu thị, lúc này vốn phải làm việc ở Tập đoàn, nhưng bây giờ lại thăm là Chủ tịch của Tập đoàn Trọng thị, cho nên chuyện lớn chăng nữa cũng phải để sau.

      Trọng Thiên rất thích Trình Dịch Phong, chỉ bởi vì trước đây, lúc thu mua Tập đoàn Thu thị, công lao của ta lớn nhất, mà còn cảm thấy được giữa bọn họ giống như có loại sức hút, khiến ông muốn đối đãi với Trình Dịch Phong như con ruột.

      ra cũng buồn, tuy rằng ông có tiền tài và quyền thế, nhưng mà lúc ông bị thương nằm trong bệnh viện con trai và con của mình đều ở bên cạnh. Có đôi khi ông nghĩ rằng có thể nào mình ông chết ở bệnh viện cũng có người đến nhặt xác ông hay ?

      Cả đời Trọng Thiên lăng nhăng, nhưng bản thân ông lại trao trái tim cho người nên trao. Ông làm rất nhiều phụ nữ đau lòng, và cũng làm tổn thương sâu sắc người mà ông nhất. Cả đời này, ông có lỗi với con, có lỗi với vợ của mình, dẫn đến kết cục bi thảm coi như là bị báo ứng.

      Thế nhưng trong khoảng thời gian này được Trình Dịch Phong chăm sóc chu đáo lại làm cho ông cảm thụ hạnh phúc được làm cha, ông cũng từng muốn nhận Trình Dịch Phong làm con nuôi nhưng bị ta từ chối. Bây giờ, đối với ông mà , làm con rể của ông cũng như nhau, con rể cũng tương đương với nửa con trai rồi.

      “Mấy ngày nay chuyện hôn lễ gấp gáp, thể dành thời gian đến thăm bác, bác thấy trong người có khó chịu ở đâu ?” giờ, thoạt nhìn Trình Dịch Phong giống như là người con có hiếu, thân thiết quan tâm tình trạng cơ thể của ông cụ.

      Trong lòng lại vô cùng khó chịu đối với lời của mình, thế nhưng nhẫn nại làm nên chuyện lớn, nhịn được nhiều năm như vậy, tuyệt đối cho phép có chuyện gì bất trắc xảy ra.

      Tuy rằng, thân thể Trọng Thiên chưa khoẻ hoàn toàn, nhưng mà ông vẫn còn có thể tham gia hôn lễ của con . Huống chi, người Tâm nhi kết hôn là nhân tài hợp ý ông. Sau khi Trình Dịch Phong từ chối làm con nuôi của ông, ông cao hứng giới thiệu Tâm nhi cho ta quen biết.

      Nhưng mà lại ta có thích Tâm nhi hay , cho nên chuyện này vẫn bị bỏ qua, nhưng ngờ rằng Tâm nhi và ta sớm quen biết nhau, hơn nữa còn thương nhau, dĩ nhiên ông vui vẻ tán thành.

      ***

      Trọng Lâm càng nghĩ càng cảm thấy rằng Trình Dịch Phong có vấn đề, thể trơ mắt nhìn Tâm nhi sa vào biển lửa. Bây giờ, nhận được thiệp cưới, hôn lễ ngay ngày mai, trong ngày hôm nay phải tìm được Tâm nhi.

      Trọng Lâm sử dụng phân nửa người của Ám Môn, chỉ dùng nửa giờ, có được địa chỉ của Tâm nhi. Nhưng mà, nếu cứ như vậy mà đến có thể đụng độ Trình Dịch Phong, như vậy tiện mang Tâm nhi .

      Bây giờ tình hình khẩn cấp, có nhiều thời gian suy nghĩ như vậy, cuối cùng Trọng Lâm quyết định cứ trực tiếp mang Tâm nhi đến chỗ của và Thu Ý Hàm giờ ở.

      Mang em ấy qua trước rồi ràng nguyên nhân với em ấy. Nếu vẫn khăng khăng muốn lấy Trình Dịch Phong thể canh giữ đến ngày mốt.

      Dịch Thuỷ Tâm trang trí nhà mới của và Trình Dịch Phong, sau khi nghe thấy có người bấm chuông cửa, vừa mở cửa ra còn chưa thấy người đến là ai bị ngất .

      “Chị Hàm, sao chị lại tới đây ạ?” Dịch Thuỷ Tâm dụi dụi mắt, phải trang trí nhà mới sao? Tại sao lại ngủ , ngay cả khi nào chị Hàm đến cũng biết? Nhưng mà, nơi này khác lạ, đây phải là nhà của bọn họ! Lúc này, Dịch Thuỷ Tâm mới nhớ đến chuyện xảy ra sau khi mở cửa.

      hai.” còn muốn hỏi chị Hàm là xảy ra chuyện gì thấy Trọng Lâm đến. Chẳng lẽ, mấy người vừa rồi là hai bố trí? Nhưng mà, ngày mai kết hôn, tại sao hai mang đến chỗ này ngày hôm nay? Chẳng lẽ Trình Dịch Phong còn chưa có cho hai, sao, bây giờ có thể nhân dịp cho hai chuyện này.

      “Huỷ bỏ hôn lễ ngày mai, hoặc là được xuất ở lễ kết hôn.” Dịch Thuỷ Tâm nghĩ là hai như vậy, tại sao muốn huỷ bỏ hôn lễ chứ? Dịch Thuỷ Tâm trừng mắt nhìn Trọng Lâm, thể tin rằng đây là hai với chuyện đó.

      “Em phải về.” Trình Dịch Phong biết ra ngoài, nếu ấy phát mình biến mất, rất lo lắng. được, phải trở về ngay lập tức, thích thái độ của hai. Trình Dịch Phong tốt như vậy, đây là cơ hội mà mong đợi rất lâu, ngày mai nhất định phải xinh đẹp mà gả cho Trình Dịch Phong. Nghĩ đến sau ngày mai trở thành vợ danh chính ngôn thuận của Trình Dịch Phong, lòng của ngọt như mật.

      “Em thể lấy ta, bởi vì ta cưới em là có mục đích gì khác.” Trọng Lâm đau lòng nhìn em của mình, lòng dạ Tâm nhi lương thiện, nhìn mọi chuyện rất đơn giản, nhưng mà đơn thuần này có thể hại em ấy. Bất quá, canh chừng , cho kẻ có ý đồ xấu động vào .

    3. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 47: yên lặng trước cơn bão




      Nhìn thấy hai em như thế này, Thu Ý Hàm ở cạnh bên tai Trọng Lâm, ít chuyện mà bây giờ cần phải biết. tình phát triển tới tình huống này, Tâm nhi gả cho Trình Dịch Phong cũng được, cũng nghĩ tới chuyện ngăn cản bọn họ kết hôn.



      Nhưng nhìn khẩn trương như vậy, khẳng định là cảm thấy động cơ của Trình Dịch Phong chỉ… mà còn tinh khiết, tại chỉ đành hy vọng kết quả cần quá xấu.



      với Ý Hàm đưa em về.” Nghe được Thu Ý Hàm Tâm nhi có thai với Trình Dịch Phong, lại nhìn đến vẻ mặt sắp khóc của Tâm nhi, rốt cuộc cũng đành lòng, chuyện ngày mai để ngày mai giải quyết .



      Lúc Trọng Lâm và Thu Ý Hàm đưa Dịch Thủy Tâm về tới nơi, Trình Dịch Phong đứng ở đó chờ, xem ra là biết Dịch Thủy Tâm nơi nào.



      Trình Dịch Phong ôm lấy Dịch Thủy Tâm, nghiền ngẫm nhìn Trọng Lâm, sở dĩ sợ Trọng Lâm chơi xấu là bởi vì, có lòng tin đối với tình của Dịch Thủy Tâm. Trọng Lâm phải là người dễ đối phó, cũng ngốc mà lấy cứng đối cứng với ta, nhưng nắm giữ lợi thế to lớn, đó chính là Dịch Thủy Tâm.



      Nhìn thấy sắc mặt Trọng Lâm trở nên khó coi, Trình Dịch Phong có loại khoái cảm khi trả được thù, bất quá hết thảy cũng vừa mới bắt đầu thôi, càng chờ mong nhìn thấy biểu tình ngày mai của Trọng Thiên, ông ta có thể hộc máu chết ngay tại chỗ hay , nếu như vậy, giúp giảm bớt cái phiền toái, mẹ trời có linh thiêng hẳn cũng có thể an lòng!



      “Ngày mai tốt nhất cậu đừng giở trò gì, nếu tôi bỏ qua cho cậu đâu.” Trọng Lâm cho Trình Dịch Phong lời cảnh cáo cuối cùng. Ngày mai, ở hôn lễ, ngầm sắp xếp người của mình ở bên trong, nếu Trình Dịch Phong dám làm ra chuyện gì, nhất định lấy mạng .



      Dịch Thủy Tâm cảm thấy chị Hàm, đúng, hẳn là chị dâu, lại quên nữa, ngượng ngùng liếc nhìn chị dâu cái, trước đó cũng gọi sai rồi, biết chị dâu có thể vui hay , bất quá cảm thấy chị dâu hẳn so đo chuyện này với !



      cảm thấy chị dâu với hai nghĩ quá nhiều, ngày mai phải chỉ là hôn lễ thôi sao? Xảy ra chuyện gì chứ, giống như vậy, vui vẻ chờ đợi đến thời khắc đó, cần tưởng chuyện này nghĩ chuyện kia, như vậy mệt biết bao!



      rúc vào trong lòng Trình Dịch Phong, như hạnh phúc vui cười như hoa. Thu Ý Hàm từ đầu đến cuối cũng quá câu, bởi vì tại dường như ngộ ra điều, tất cả mọi việc mà Trình Dịch Phong bí mật thực cho tới bây giờ đều có liên quan tới Trọng Gia.



      ta nhẫn nhịn lâu như vậy, đoán chừng ngày mai chính là thời điểm bùng nổ, nhìn thấy vẻ mặt ngọt ngào của Tâm nhi, trong lòng Thu Ý Hàm thầm thở dài hơi, ta chuẩn bị xong tất cả rồi sao.



      “Chị dâu, ngày mai chị nhất định phải mặc đẹp, cùng với hai, hai người cùng nhau tới tham gia hôn lễ của em đó!” Dịch Thủy Tâm buông tay ôm trình Dịch Phong ra, nắm tay Thu Ý Hàm, trong mắt tất cả đều là chờ mong.



      “Em nha, chị mặc đẹp quá phải đoạt hết nổi bật của dâu mới là em đây sao?” Thu Ý Hàm như người chị gõ lên trán Dịch Thủy Tâm. Hôn lễ của Tâm nhi, nhất định , bất quá việc này cũng liên quan đến chuyện giữa và Trọng Lâm. Ngày mai tình hình khẳng định rất hỗn loạn, muốn cùng Tâm nhi vượt qua toàn bộ hành trình của buổi hôn lễ, Trình Dịch Phong, rốt cuộc ta muốn làm gì?



      Dịch Thủy Tâm ngượng ngùng lè lưỡi, dường như chị dâu rất đúng, bất quá nếu người tranh nổi bật với là chị dâu, cũng để ý đến vậy, tuy rằng vẫn có chút xíu chút xíu chút.



      Nhìn thấy Tâm nhi vui vẻ như vậy, Trọng Lâm cũng biết nữa cũng ích gì, dặn dò Dịch Thủy Tâm vài lời, sau đó Trọng Lâm cùng Thu Ý Hàm sóng đôi rời .





      rất lo lắng chuyện ngày mai.” Trọng Lâm đến giờ vẫn chưa về phòng nghỉ ngơi, giọng điệu Thu Ý Hàm phải nghi vấn, mà là khẳng định, bởi vì cũng rất lo lắng hôn lễ ngày mai của Tâm nhi.



      chỉ là dự cảm, mà từ ánh mắt Trình Dịch Phong nhìn Trọng Lâm, vẫn luôn cảm thấy ánh mắt Trình Dịch Phong nhìn rất kỳ quái, hôm nay mới phát loại này chính là trong ánh mắt hàm chưa nồng đậm hận ý.



      Tuy rằng cũng từng bị Trình Dịch Phong bán đứng lần, nhưng chỉ cần Trình Dịch Phong có thể đối tốt với Tâm nhi, chuyện trước kia có thể so đo, nhưng điều lo sợ chính là Trình Dịch Phong cũng lấy Tâm nhi làm ván cầu.



      “Em và Trình Dịch Phong quen biết lâu như vậy, em có biết ta còn có người nhà nào hay ?” Trọng Lâm tựa vào ghế sô pha nhíu mày hỏi Thu Ý Hàm những chuyện có liên quan tới Trình Dịch Phong.



      Nhưng là hỏi cũng thể ra được kết quả gì, bởi vì Thu Ý Hàm từ lúc gặp Trình Dịch Phong lúc ban đầu, giữa hai người cũng chỉ là quan hệ giao dịch. thích tò mò chuyện riêng tư của người khác, nên tự nhiên cái gì cũng hỏi.



      Dù vậy, lần trong lúc vô tình, khi nhắc tới người nhà ta, Trình Dịch Phong lập tức liền thay đổi sắc mặt. Lúc ấy Thu Ý Hàm chỉ cảm thấy ta chắc cũng như mình có xung đột với người nhà, cho nên cũng nghĩ gì nhiều. Trọng Lâm vừa hỏi như vậy, Thu Ý Hàm liền cảm thấy được việc này ràng ở bên trong khẳng định có tồn tại mối liên hệ nào đó.



      Thấy Thu Ý Hàm trầm mặc, Trọng Lâm hiểu cũng biết những tình huống khác. “ nghĩ tới chúng ta còn có thể ngồi cùng nhau như vậy.” Tuy là vì chuyện của Tâm nhi, nhưng bài xích , như vậy Trọng Lâm thỏa mãn rồi.



      Buổi tối này, hai người đều trở về phòng, vẫn ngồi ở sô pha đến hừng đông, chẳng qua là Thu Ý Hàm bởi vì mệt mỏi mà tựa vào trong lòng Trọng Lâm nằm ngủ.



      Chính vì thế mà Trọng Lâm lại càng muốn ngủ, ông trời biết mong mỗi đêm đều được nhìn thấy vẻ mặt lúc ngủ của Thu Ý Hàm biết bao nhiêu, nhưng làm sai chuyện khiến vui, nên tự phạt mình, vẫn phạt đến ngày nào đó tha thứ cho mới thôi.



      Thu Ý Hàm động đậy ở trong lòng Trọng Lâm, cho đến tìm được tư thế thoải mái hơn mới an phận. A Li chuẩn bị làm bữa sáng nhìn thấy hình ảnh này cũng cúi đầu, thẹn thùng xuống bếp.



      “Dậy , A Li chuẩn bị xong bữa sáng rồi, trở về phòng rửa mặt chút rồi xuống ăn vài thứ.” Tiếng Trọng Lâm từ đỉnh đầu truyền đến, hơi thở ấm nóng phả tới mặt Thu Ý Hàm.



      Lúc này mới ý thức được tình huống tại của chính mình, gần như hoàn toàn bám víu người Trọng Lâm, hai chân vòng qua thắt lưng , hai tay ôm lấy cổ , đầu còn tựa bờ vai .



      Mặt bỗng chốc liền đỏ bừng lên, nhìn thấy khuôn mặt hồng hồng của , Trọng Lâm cảm thấy thân thể của mình có chút khác thường, Ý Hàm hẳn là cũng cảm giác được. Bởi vì nhảy ngay xuống, sau khi năng lộn xộn biết là cái gì, liền chạy lên lầu.



      Đứng trước gương, Thu Ý Hàm thể tin được cái người mặt đỏ như quả táo kia là chính mình. Đêm qua ấy thế mà lại duy trì tư thế đó, cứ ngủ như vậy ở trong lòng Trọng Lâm!





      Lúc ăn bữa sáng, cũng dám nhìn Trọng Lâm, Thu Ý Hàm sao lại trở nên nhát gan như vậy, này cũng giống . Hơn nữa người này còn là người từng làm tổn thương – Trọng Lâm, có thể đừng như nữ sinh ham mê sắc đẹp của ta hay .



      *



      Tâm nhi là tiểu thư nhà họ Trọng, tại cũng coi như là em của chính mình, đến tham gia hôn lễ của em ấy tất nhiên thể tùy ý. tại Thu Ý Hàm ở trong tiệm của người bạn của Trọng Lâm để chọn lựa lễ phục phải mặc hôm nay.



      Chiếc váy này hình như hơi chật, Thu Ý Hàm kéo được khóa kéo phía sau lưng mình, đột nhiên ở phía sau có thêm đôi bàn tay to, giúp chút, cần suy nghĩ, người đứng ở sau khẳng định là Trọng Lâm.



      Trừ ra, có ai ở trong lúc thay quần áo đột nhiên vào, tuy rằng vừa mới rồi là giúp , nhưng biết thay quần áo, còn theo vào. Khi nãy nghĩ Trọng Lâm ở bên ngoài có ai vào, cho nên cũng có khóa cửa lại, ai ngờ tuy rằng có người khác, nhưng chính Trọng Lâm lại vào.



      Xoay người lại, Thu Ý Hàm dưới ánh nhìn chăm chú của cũng biết nên làm gì bây giờ, chặn ngay cửa cũng làm cho thể ra. “Em muốn ra ngoài.” Trọng Lâm cũng có làm chuyện gì khác, cũng gì khác, cứ như vậy Thu Ý Hàm có chút ràng lắm vừa mới rồi nghĩ gì.



      “Lấy cái này, trang điểm lại chút.” Trọng Lâm sau khi ngắm vòng liền trực tiếp đến quầy quẹt thẻ, sao có thể bá đạo như vậy? Chính còn chưa ngắm kỹ, cũng chưa muốn mặc cái này hay , dựa vào cái gì mà dám quyết định ngay như vậy.



      Nhìn chính mình trong gương, bộ lễ phục này tôn hết tất cả ưu điểm người , nhưng vẫn quyết định phải đổi bộ khác, nguyên nhân chính là vì Trọng Lâm tự chủ trương.



      đợi có cơ hội lấy được bộ khác, Trọng Lâm muốn đem ấn ngồi xuống ghế hoá trang rồi. “ có thời gian.” Bốn chữ này của Trọng Lâm quyết định giúp Thu Ý Hàm có thêm động tác gì khác.



      Khi họ vào khách sạn, người cũng qúa đông, bởi vì họ tới rất sớm, thời gian vốn dĩ là chút cũng khẩn trương. Nhưng giờ cũng đến nơi đây, cuối cùng cũng thể cố ý ra ngoài đổi bộ lễ phục!



      Thu Ý Hàm như Trọng Lâm ở lại phía trước, mà tới phòng dâu xem tình hình Tâm nhi chuẩn bị tới đâu. Nhìn thấy Thu Ý Hàm, Dịch Thủy Tâm cũng bất chấp mới trang điểm được nửa, xách váy lên bước tới trước mặt Thu Ý Hàm.



      Vẫn là Thu Ý Hàm đẩy quay lại, quên trêu ghẹo này dâu mới cũng tra tấn chuyên gia trang điểm quá mức rồi, nào có ai trang điểm đến nửa lại đột nhiên bỏ chạy.



      “Vì sao em cảm thấy được hai và chị cũng mấy vui mừng cho em, có phải có chuyện gì em biết hay ?” Dịch Thủy Tâm biết là chính mình cảm thấy được cái gì, hay chỉ là chứng sợ hãi trước hôn nhân bình thường.



      tới tình trạng này, Thu Ý Hàm cũng thể nhiều lời, chỉ có thể đứng phương diện người chị an ủi , cần suy quá nghĩ. Nhưng có số việc phải ta nghĩ đến nó đến? Hôm nay luôn có loại dự cảm bất hảo.



      Theo Tâm nhi , Trình Dịch Phong tại ở phía trước tiếp đón tân khách. Nhưng là lại là như thế nào, các ai cũng biết.

    4. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 48: Thân thế Trình Dịch Phong

      Hôm nay đến tham gia hôn lễ ngoại trừ những nhân vật tiếng tăm thương trường còn có những người quyền cao chức trọng đàn chính trị. Trình Dịch Phong mời hết những người này đến, có hành động gì đây!


      Dự cảm xấu trong lòng Thu Ý Hàm ngày càng mãnh liệt, giống như có chuyện gì đó bạo phát ngay lập tức. Phía trước truyền đến giọng cha xứ đọc lời tuyên ngôn thần thánh: “ Trình Dịch Phong, có nguyện ý cưới Dịch Thủy Tâm làm vợ, bất luận là yên vui hay gian khổ, giàu có hay nghèo nàn, khỏe mạnh hay đau ốm, đều bảo vệ ấy, an ủi , tôn trọng , bảo hộ , chỉ lòng với , bên nhau cả đời hay ?”

      Mọi người dường như đều nín thở tập trung chứng kiến thời khắc hạnh phúc này. “Tôi muốn.” Giọng của Trình Dịch Phong rất bình tĩnh, hề cảm thấy được câu trả lời này có gì ổn.

      thanh bàn tán ở phía dưới càng lúc càng lớn, Trình Dịch Phong vẫn duy trì trạng thái như trước đó. Chẳng lẽ mục đích của ta chính là làm cho nhà họ Trọng mất mặt, nhưng ta chuẩn bị nhiều năm như vậy, cũng chỉ cho nhà họ Trọng tin này? Đối với tập đoàn Trọng thị đả kích cũng quá lớn. Nhưng đối với ta mà , chính là chặt đứt con đường tương lai của mình, Trọng Lâm chắc chắn cho ta cơ hội xoay người. Đây nghi ngờ gì là nước cờ bất lợi nhất.



      Lăng Tiêu đến đây từ lúc sớm, mình kết hôn với người khác, chuyện này đối với người đàn ông mà chính là đả kích rất lớn. Nhưng Lăng Tiêu sẵn lòng đến chúc phúc Tâm nhi, thầm nghĩ có thể nhìn thêm vài lần trước khi khi trở thành vợ người khác.

      Nhưng tại sao bụng của Tâm nhi vẫn bình bình như vậy? Theo lẽ thường em bé trong bụng lúc này được khoảng sáu tháng, lúc này bụng cũng phải khá lớn rồi chứ?

      Ngay lúc còn bận tâm vấn đề nay Trình Dịch Phong câu khiến tức muốn nổ tung ra. muốn cưới, vì sao lại để cho Tâm nhi hy vọng, muốn cưới, tại sao lại tổ chức cho hôn lễ lớn đến vậy! muốn cưới, vì cái gì mà đến tận thời khắc này mới ra, khiến cho thể ngẩng đầu ở trước mặt nhiều người như vậy.



      Thời điểm Tâm nhi nghe được lời của Trình Dịch Phong, thể tin vào chính tai mình, cảm thấy mình chắc chắn nghe lầm. Ngày hôm qua còn rất tốt mà, hôm nay có khả năng Trình Dịch Phong đối xử với như vậy. Nhưng thanh bàn tán xôn xao của những người khác ngừng truyền vào trong đầu .

      Đừng thêm nữa, cần nữa, trong lòng Dịch Thủy Tâm câm lặng mà gào thét, bởi vì đầu đau quá.



      Trọng Lâm bóp nát cái ly trong tay . Ngay vào lúc muốn xông lên bắt lấy Trình Dịch Phong đánh trận có người giành trước tặng cho Trình Dịch Phong quyền. Đó là Lăng Tiêu, mọi người đều có thể nhìn ra được bây giờ rất tức giận.

      “Mày, thằng khốn này, mau thu lại những lời mày vừa , hôm nay mày và Tâm nhi phải kết hôn!” Xách cổ áo Trình Dịch Phong lên, Lăng Tiêu phẫn nộ .

      Lăng Tiêu cho rằng có khả năng đứa bé trong bụng Tâm nhi còn nữa, Tâm nhi vì ta mà chịu nhiều khổ sở như vậy, ta sao có thể câu gạt bỏ liền gạt bỏ.

      Trình Dịch Phong lạnh lùng hé môi buông câu: “Nếu pháp luật cho phép em ruột kết hôn, muốn tôi cưới ấy cũng thành vấn đề.” Khi Trình Dịch Phong những lời này, tuy giọng lớn, nhưng thời điểm Lăng Tiêu xông lên, mọi người vì khiếp sợ mà luôn giữ im lặng, cho nên câu lớn này, vừa vặn phần lớn mọi người ai nấy đều có thể nghe thấy.



      Khi Trình Dịch Phong tiếp những lời còn kinh khiếp hơn, sắc mặt ông Trọng Thiên hoàn toàn thay đổi. Trình Dịch Phong và Tâm nhi là em, vậy có nghĩa ta là con trai ông. Vì ông có thể chắc chắn vợ ông trước khi gả cho ông chưa từng có con riêng, mà Trình Dịch Phong năm nay 28 tuổi, nếu nó là con trai mình, chỉ có thể là đứa trẻ đó mà thôi. Nhưng vào lúc đó, ông cho người ám hại hai mẹ con nó rồi phải sao? Chẳng lẽ người được phái lừa ông? , có khả năng, nhất định là Trình Dịch Phong dối. Người ông phái đối với ông luôn trung thành và tận tâm, có khả năng phản bội lại ông.

      “Có phải ông rất hoảng hốt, rất thất vọng hay ? Chủ tịch Trọng Thiên!” Trình Dịch Phong còn sợ Trọng Thiên nghe được, cố ý gỡ micro đặt trước mặt cha xứ xuống, nhanh chậm chuẩn bị hết tất cả mọi chuyện trong ngày hôm nay.

      “Trình Thiên Lệ, cái tên này tôi tin chắc là chủ tịch quên rồi, vậy để tôi nhắc lại cho ông nhớ chút.” giờ trước mặt Trình Dịch Phong có rất nhiều phóng viên vây quanh, ra ngoài số phóng viên này còn có rất nhiều phóng viên trà trộn trong số tân khách đến dự, số phóng viên ra mặt giờ chỉ nhằm che mắt mọi người thôi. Chủ yếu là qua mắt Trọng Lâm, ánh mắt em trai rất tốt. Trọng Lâm chính mình thành lập tổ chức, chuyện này sớm thầm điều tra ra. Cho nên thể tung số hỏa mù, bằng vở tuồng ngày hôm nay làm sao có thể xướng tiếp được.

      Khi nghe tới cái tên Trình Thiên Lệ, ông Trọng Thiên đứng bật dậy khỏi ghế ngay lập tức. Nếu như ban đầu ông vẫn còn rất tự tin rằng thủ hạ phản bội ông, bây giờ ông khẳng định những tên đó dối.

      Nhìn thấy đứa con trai lớn như vậy, trong lòng ông là vui mừng hay tức giận. Trước ngày hôm nay ông vẫn muốn xem Trình Dịch Phong như con ruột của mình, nghĩ tới chính mình ấy thế mà lại trở thành trò cười trước đứa con lớn như vậy. Khi nó nghe mình muốn nhận nó làm con nuôi, có phải cười thầm ở trong bụng hay ? Người lúc trước muốn giết nó, ấy mà giờ lại vọng tưởng muốn nó gọi tiếng cha. Ngay cả chính bản thân ông cũng cảm thấy đây là chuyện vô cùng buồn cười, gghĩ đến đây ông Trọng Thiên chợt nôn ra ngụm máu.

      Nhưng Trình Dịch Phong lại cảm thấy khí giờ so với vừa rồi tốt hơn rất nhiều, bởi vì ông ta bị dọa rồi, vậy có nên dọa ông ta thêm chút nữa .

      “Ông đoán đúng rồi, Trình Thiên Lệ chính là mẹ của tôi, bà ấy…” Trình Dịch Phong tiếp.

      “Bà ấy chết đúng ? Ta muốn gặp bà ấy.” Trọng Thiên lảo đảo về phía Trình Dịch Phong, hoàn toàn mất khả năng khống chế tâm trạng kích động của mình. Mặc kệ chuyện trước kia ông muốn hại chết mẹ con họ, nếu làm vậy họ làm ảnh hưởng đến tiền đồ của chính ông. tại, khi ông nghe thấy tin bọn họ chết, ông thực thực rất muốn nghe gọi ông tiếng cha, rất muốn gặp lại “người vợ tào khang” bầu bạn cùng ông suốt bảy năm gian khó.

      “Người có chết, bởi vì mẹ vĩnh viễn sống mãi trong lòng tôi.” Nhắc tới người mẹ vì cứu chết thảm, giọng Trình Dịch Phong cũng hơi nghẹn ngào.

      “Luôn làm ra vẻ đạo mạo, chủ tịch Trọng Thị, nhà từ thiện lớn, vốn là người vì cưới được thiên kim tiểu thư nhà giàu mà vứt bỏ vợ con, sau đó còn cho tay chân đến dồn mẹ con tôi vào chỗ chết.” Những lời Trình Dịch Phong vừa khiến mọi người cùng ồ lên.

      “Dường như chỉ có việc này đâu! Nghe vị Trọng chủ tịch này còn dùng thuốc cưỡng gian vợ người khác, biết ở đây có ai biết chuyện này .” Ngày hôm nay nhất định Trình Dịch Phong phải hết toàn bộ những chuyện xấu xa của Trọng Thiên, em loạn luân, gia tộc mưu sát, cưỡng gian. ra chỉ cần thứ thôi, Trình Dịch Phong có thể nắm chắc việc khiến tập đoàn Trọng thị sụp đổ. Nhưng như thế đủ đối với , muốn cho gia đình tại của ông ta bị xé thành mảnh vụn, muốn cho con của ông ta với người phụ nữ khác sinh ra cũng phải cảm thụ cái cảm giác thống khổ sống bằng chết.

      Mẹ của vì cầu xin bọn người Trọng Thiên phái tới thả cho , tiếc thân mình, chịu đựng nỗi khổ bị lăng nhục, bị bọn chúng thay nhau cưỡng bức. Đối với người phụ nữ mà đây là chuyện tàn nhẫn đến cỡ nào, nhưng mà mẹ lại cắn răng chịu đựng.

      Những tên đó từng đứa lần lượt ở người mẹ , chúng dùng thắt lưng quất tới tấp vào người mẹ, còn dùng lửa đốt, chúng thích nghe tiếng mẹ cầu xin tha thứ.

      Giọng của mẹ càng ngày càng yếu, mãi cho đến khi bao giờ… có thể phát ra tiếng được nữa. Nhưng hy sinh của mẹ chỉ đổi lấy câu “ thú vị” của bọn chúng. Ha ha, mẹ là khờ, mẹ nghĩ rằng bọn người đó còn có nhân tính hay sao? Người theo Trọng Thiên sao còn có lương tâm, sao có thể lòng hứa với mẹ thả chứ! từ đầu vốn tin tưởng bọn chúng thả họ, nhưng mẹ vẫn ôm hy vọng còn đường sống để trấn an .

      Cuối cùng, chúng quả thả họ, bất quá là đem và mẹ cùng ném xuống nước. người và mẹ đều bị trói bằng dây thừng. Nước ở đó rất sâu, cả người ngừng chìm xuống, nhưng Trình Dịch Phong tự với bản thân thể chết như vậy. Vì mẹ nên phải sống, nhất định thể chết được.

      Bởi vì nhà nghèo, cho nên trước kia thường xuyên xuống nước bắt cá, kỹ năng bơi tuy rằng đến mức xuất sắc nhưng ý chí sinh tồn của quá mãnh liệt, cuối cùng có thể tháo gỡ dây thừng, cột theo cả người mẹ vào thân thể bé của mình, dùng sức bơi vào bờ.

      Nhưng cơ thể mẹ sớm lạnh như băng, chỉ còn đọng lại máu hòa với nước nhuộm thành màu đỏ chói. biết, rằng mẹ chết, là do Trọng Thiên, cha ruột của hại chết. , từ thời khắc đó, Trọng Thiên còn, bao giờ… là cha của nữa, mà chính là kẻ thù của .

      Vì sinh tồn, từng trốn trong mỏ than, trà trộn với xã hội đen, số người giết chỉ sợ ngay cả cũng đếm được. Nhưng vĩnh viễn bao giờ quên cảnh tượng lần đầu tiên giết người, sinh mệnh đó chấm dứt trong chính tay . Sau khi giết nhiều người, cũng chết lặng. Nhưng quên kẻ thù của là ai, người biến trở thành như vậy vẫn còn sống dưới ánh mặt trời.

      Trình Dịch Phong thề, phải làm cho Trọng Thiên thân bại danh liệt, khiến cho ông ta cùng gia đình mới của ông với vị tiểu thư kia được yên ổn. Tất cả mọi chuyện đều được tiến hành rất thuận lợi, bởi vì Trọng Thiên tự mình chế tạo cho cái bàn đạp rất thuận lợi, đó chính là tập đoàn Thu thị.

      Ông ta mẹ mình, cũng người vợ cưới sau này, lại cố tình người nên . Ông ta cũng bao giờ ngờ được, lúc trước khi ông ta muốn tẩy sạch mọi quan hệ với những người liên quan, chọn tìm người trong xã hội đen để làm việc, cho cơ hội để báo thù, bởi vì người ông ta tìm chính là .

      Đương nhiên, những người kia dĩ nhiên thể chết, cần lưu lại chứng cứ. Nếu cứ vậy mà giải quyết những người đó, phải rất đáng tiếc sao.

    5. miamiameo

      miamiameo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,059
      Được thích:
      4,090
      Chương 49: Phong ba loạn luân




      Thu Ý Hàm ngờ Trọng Thiên lại có thể cường bạo Mẹ của , khi nghe Trình Dịch Phong ra , cuối cùng cũng hiểu được khi đó vì sao Cha lại trơ mắt nhìn Mẹ chết như vậy.




      Vốn dĩ Cha hy vọng Mẹ có thể tố cáo hành vi của Trọng Thiên, nhưng Mẹ cách nào làm được, Trọng Thiên lấy tính mạng của cùng Cha ra uy hiếp, vì bảo vệ cho cha con bọn họ, Mẹ chỉ còn cách lựa chọn cái chết. Cha biết Trọng Thiên dùng cách vô sỉ như thế, nghĩ rằng Mẹ muốn bảo vệ cho tên cầm thú kia, mới chần chừ nhìn Mẹ nhảy xuống.





      Trọng Lâm là người biết ràng nhất chuyện xảy ra giữa Trịnh Uyển, mẹ của Thu Ý Hàm và Cha . Mẹ sau khi biết được chuyện của Trọng Thiên cho nên mới uống thuốc độc tự sát. Đêm đó Mẹ rất lạ muốn ôm cùng ngủ, ban đầu còn chịu, bởi lúc đó dù sao cũng 13 tuổi, còn ngủ cùng Mẹ thế nào cũng bị người khác cười nhạo.



      Nhưng Mẹ rất kiên trì, cuối cùng dù muốn cũng phải đồng ý. ngờ ngày hôm sau thức dậy thấy Mẹ tỉnh lại nữa. tháng sau nghe trộm được cuộc chuyện của Cha với người khác, liền biết được sau cái chết của Mẹ, từ đó về sau chưa bao giờ mở miệng gọi Trọng Thiên tiếng Cha nữa.





      Kế hoạch của Trình Dịch Phong thực hoàn mỹ, từ hôm nay về sau cho dù tập đoàn Trọng thị ngã, cái lão già Trọng Thiên cũng vượt qua vòng lao lý của luật pháp, con trai ông ta cuối cùng cũng vì Thu Ý Hàm mà đau khổ, còn con cũng mà thương tích đầy mình phải sao? tại chỉ việc ngồi chờ tin tức báo chí ngày mai là xong, nhưng vì sao thấy cảm giác vui vẻ nào như trong tưởng tượng của .



      Là bởi vì Dịch Thủy Tâm hay sao? Trong lòng Trình Dịch Phong phủ định khả năng này, bất quá chỉ là quân cờ của , nhưng mà rất ngoan ngoãn từ từ rơi vào bẫy của , đúng là có tính khiêu khích gì cả.



      Lần đầu tiên tình cờ gặp gỡ Dịch Thủy Tâm là do tỉ mỉ bày ra, vốn dĩ muốn lợi dụng tin tưởng của để lấy được ít tư liệu cơ mật của Trọng Thị, lại nghĩ rằng cuối cùng người con đơn thuần này lại . Chỉ là chơi đùa thôi, chứ , cũng có loại tâm tình này.



      Huống chi chính cũng biết chính là em của , bọn họ thể có kết quả, nhưng lúc này vì cái gì mà lại đau buồn như vậy.



      khắc khi Trình Dịch Phong ra em, Dịch Thủy Tâm cuối cùng cũng còn nghe thêm được thanh gì nữa, ra hạnh phúc này chỉ là bong bóng nước, hề , chỉ lợi dụng mà thôi.



      Dịch Thủy Tâm cuối cùng cũng hiểu được tại sao Trình Dịch Phong lại kiên quyết bắt phải lấy đứa bé thứ nhất ra, bởi vì biết đứa bé kia sinh ra khả năng bình thường như những trẻ khác rất thấp. Đứa bé tại nằm trong bụng phải làm sao bây giờ, lẽ nào lại bóp chết sinh mạng mới bé như vậy sao? , mặc kệ đứa bé này tương lai có hình dáng gì nữa, cũng phải, cũng muốn sinh đứa bé này ra.



      Lúc này phải rời khỏi nơi này, nhưng thể nào nhấc chân di chyển được, ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ. Lăng Tiêu phát thấy bất thường đầu tiên, vôi vàng cúi xuống ôm lấy .



      “Các người tránh ra !” Lăng Tiêu tại muốn đôi co với những người này, chỉ quan tâm đến đứa bé trong bụng , phải dùng tốc độ nhanh nhất đưa đến bệnh viện. “Tránh ra.” Nhìn thấy bộ dạng nổi giận của Lăng Tiêu, đám người ở phía trước cuối cùng cũng tránh ta.



      Nhìn Tâm Nhi yếu ớt nằm trong lòng ngực của Lăng Tiêu, trái tim Trình Dịch Phong đột nhiên rất đau, muốn tiến lên xua đuổi tất cả những người vây quanh bọn họ , nhưng Lăng Tiêu nhanh chóng ôm rời . dám đuổi theo, bởi vì thể mềm lòng, huống hồ Lăng Tiêu so với càng thích hợp ở bên cạnh hơn, chỉ có Lăng Tiêu mới có thể cho được hạnh phúc chân chính.





      Thu Ý Hàm cùng Trọng Lâm phát tình trạng của Tâm nhi, vội theo sau xe Lăng Tiêu cùng tới bệnh viện, chỉ có Trọng Thiên cùng trình Dịch Phong còn giằng co ở phía trước khách sạn. Chuyện này còn là đơn giản giải quyết cho xong nữa, trừ phi Trình Dịch Phong muốn buông tay.



      “Như thế nào lại là , ấy từng phẩu thuật sanh non lần rồi, cho nên đứa bé này phải cẩn thận, lần này là bởi vì được mẹ bảo vệ cho nên đứa bé này mới an toàn sao. rốt cuộc làm chồng như thế nào vậy, nếu muốn có đứa bé này đừng để ấy mang thai.”



      Lần này cùng với lần trước đều do Lăng Tiêu mang Tâm nhi đến quầy thuốc khoa phụ sản của bệnh viện. Chồng này đúng là loại có nhiệm trách nhiệm thường gặp mà, nhưng người đàn ông này nhìn qua ngỡ là người tốt, ngờ cũng là loại người như vậy.



      Nghe được lời của bác sĩ, khiếp sợ lại chính là Trọng Lâm, chỉ biết Tâm nhi mang thai, ngờ còn vì Trình Dịch Phong sanh non lần. Thái độ làm người của Lăng Tiêu biết , sở dĩ ràng với bác sĩ đều là vì Tâm nhi. Thu Ý Hàm từng chuyện với Tâm nhi, chuyện này khẳng định lúc trước cũng biết.



      Xem ra chuyện lần trước Tâm nhi mang thai bọn họ đều biết, chỉ gạt và Cha thôi. Nhưng đứa này của Tâm nhi có thể giữ lại sao? Như vậy được, Tâm nhi từng lần giải phẫu, giờ lại lần nữa khẳng định thương tổn đến thân thể của .



      Tâm nhi bây giờ tuy còn ngủ say, cũng dùng tay che chở bụng của mình, xem ra rất muốn đứa này. trai của , mà lần này cái gì cũng giúp được . Trình Dịch Phong làm thương tổn trái tim sâu đến như vậy, nhất định khiến Trình Dịch Phong nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai.



      “Đừng hại con của tôi, cần, nên trách Trình Dịch Phong, cần…” Tâm nhi đột nhiên như gặp ác mộng, ngừng những lời vô nghĩa. Nghe được lời của Tâm nhi, Trọng Lâm càng thêm thống hận Trình Dịch Phong, cho dù có là của nữa. Nhưng Trình Dịch Phong lăn lộn ở hắc đạo nhiều năm như vậy, nếu muốn đối phó với ta cũng dễ dàng gì.



      Người xem trong khách sạn cũng rời , tại chỉ còn lại Trình Dịch Phong cùng Trọng Thiên. Chỉ là tâm tư Trình Dịch Phong ở trong này, vì tâm tư của sớm theo Dịch Thủy Tâm rồi.



      Trọng Thiên nhìn thấy con bị đưa vào bệnh viện trong lòng vạn phần lo lắng, người trước mắt chính là con trai của ông, nhưng con bây giờ lại xảy ra chuyện này, có phải chính là báo ứng hay ? Bởi ông làm nhiều chuyện xấu, chỉ là tại sao ông trời lại nhìn thấy ông làm nhiều việc chuộc tội rồi chứ.



      Sau khi Mẹ của Trọng Lâm tự sát, hàng năm ông đều dùng tiền quyên góp giúp đỡ những người nghèo khó, chẳng lẽ làm nhiều việc như vậy đều có ý nghĩa. Ông cũng rất muốn cho Trọng Lâm nhiều tình thương của Cha, nhưng Trọng Lâm lại cho rằng ông giả tạo, cho nên ông đem tất cả tình thương cho đứa con này.



      Ông hề biết đứa con lớn nhất của ông hề chết, nếu ông biết, ông nhất định chăm sóc nó tốt, để con trai ông phải chịu nhiều đau khổ nữa. Vì sau khi phái người giết hai mẹ con họ, ông rất hối hận. Nhưng còn kịp nữa, người ông phái báo họ chết, tất cả đều quá muộn màng.



      “Phong nhi, bệnh viện xem Tâm nhi !” Trọng Thiên tại chỉ có thể ra được những lời này, từ trong mắt của con trai, ông nhìn ra được tình của . Vì ánh mắt khi nhìn Tâm nhi giống y như ánh mắt Trọng Lâm nhìn Thu Ý Hàm, cho dù tình giữa họ đúng luân lý.



      Trình Dịch Phong trả lời, tại nếu gặp Tâm nhi, phải tạo cho Tâm nhi hy vọng cần thiết nữa sao. tại ấy cần bầu bạn nữa. Nếu Lăng Tiêu nguyện ý chăm sóc , nhất định đứng lập trường người mà chúc phúc cho họ.



      Hai cha con cứ như vậy mà ngồi trong này cả đêm, ai cũng rời trước. Thẳng đến tin tức ngày hôm sau khiến cả thành phố xôn xao ầm ỹ…



      Dưới kiên trì của Lăng Tiêu, Trọng Lâm cùng Thu Ý Hàm đều rời khỏi bệnh viện, chỉ còn Lăng Tiêu canh giữ bên giường của Dịch Tâm. Lúc này đây Lăng Tiêu thề bao giờ… lại đem Tâm nhi giao cho người khác, vì chăm sóc cả đời. Cho dù chấp nhận , cũng vĩnh viễn bảo hộ .





      “Con của em…” Chuyện đầu tiên khi Dịch Thủy Tâm tỉnh lại chính là hỏi về đứa bé, rất sợ hãi nếu lại mất lần nữa. Nếu đứa này còn nữa, cũng còn hy vọng để tiếp tục sống.



      “Đứa bé có việc gì, em yên tâm .” Lăng Tiêu an ủi Tâm nhi làm cho phải lo lắng nữa, lúc này quan trọng nhất chính là phải an dưỡng thân thể tốt, bên ngoài dù có chuyện gì xảy ra cũng liên quan đến . Nếu đồng ý, muốn mang rời .



      Dịch Thủy Tâm vuốt ve bụng mình, cười với cục cưng, lần này mẹ nhất định bảo vệ con tốt. Tuy rằng con có thể có cha, nhưng cho con tình gấp bội.



      Có lẽ căn bản là nên ôm hy vọng, biết Trình Dịch Phong có ở đây, nhưng lại hy vọng xa vời khi tỉnh lại người đầu tiên gặp có thể là .



      ai đối với tốt hơn so với Tiêu, tuy rằng Cha cùng trai cũng tốt lắm, nhưng cũng giống Tiêu quan tâm . Nhìn thấy Tiêu bộ dạng mệt mỏi, hẳn là ấy chăm sóc cả đêm. nhớ đêm qua gặp rất nhiều ác mộng, chính là đủ loại tình huống bắt phải phá bỏ đứa bé.



      Còn có người chỉ trích nàng củng với trai loạn luân, những người đó chửi rất khó nghe, rất sợ hãi. Đêm qua ngon giấc, làm cho Tiêu phải mệt mỏi rồi.



      Bệnh viện nhìn qua rất an tĩnh, biết tình hình bên ngoài có giống như trong giấc mộng của ?” Còn Cha, trai và chị dâu nữa, họ có khỏe ?”



      Dịch Thủy Tâm cảm thấy tất cả đều là lỗi của , là tạo ra, làm cho cả gia đình mất mặt, thực lo lắng dư luận bên ngoài làm thương tổn họ.



      “Bọn họ có gì đâu, em đó lúc này được suy nghĩ gì nữa, chăm sóc tốt cho đứa bé trong bụng .” Lăng Tiêu từ ngày hôm qua tới giờ vẫn chưa rời khỏi bệnh viện, bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì, căn bản cũng biết, nhưng vì an ủi Dịch Thủy Tâm, phải như vậy.



      “Còn ta…” Dịch Thủy Tâm lúc sau gật gật đầu, còn muốn hỏi việc khác. Tuy rằng chưa xong, nhưng Lăng Tiêu biết chuyện muốn hỏi chính là trình Dịch Phong. Bây giờ bị tổn thương đến như vậy, Tâm nhi vẫn còn nghĩ đến ta, điểm này làm cho Lăng Tiêu thấy rất khó chịu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :