1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nộ bảo chủ - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 8.2

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Quảng Hằng

      Lúc nãy vì bận nghe ngóng động tĩnh xung quanh, toàn bộ tinh thần đều chuẩn bị đối phó với kẻ địch, cho nên có tâm trí xem nàng ra sao, vội vàng ôm nàng vào lòng mà biết nàng hoàn toàn mặc gì cả.

      Mỹ nhân trần như nhộng hương thơm nồng đậm, cận kề dựa vào , mái tóc dài rối tung che lại cảnh xuân trước ngực, mà da thịt trắng noãn nụ hoa hồng hồng, tròn trịa mềm mại dán sát vào ngực , dù nhúc nhích, nhưng cũng mê người làm cho người ta huyết mạch cuồn cuộn.

      Khuôn mặt ngượng ngùng, đỏ bừng như đóa phù dung, vào đầu xuân nở ra nhụy hoa đỏ hồng, làm say đắm lòng người.

      Lão thiên gia ~~

      cảm thấy đầu đau nhức, nửa người dưới căng lên đau nhức, bởi vì cao thấp đều ở sung huyết, nếu tránh ra, nhất định mất lý trí, đem nàng ăn sống nuốt tươi mất!

      Nhưng thể làm như vậy, cho dù muốn nàng, hung hăng muốn nàng, nhưng nên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn; Muốn được tâm của giai nhân, thể  dùng sức mạnh mà cưỡng bách nàng như thế này.

      phải lo đối phó kẻ địch, nhưng chuyện trước mắt càng khó khăn hơn.

      đem cái khăn to đến, choàng lên vai nàng che thân thể mỹ miều kia lại, bình tĩnh mở miệng: “ Mau lau , tránh bị lạnh , ta ngoài cửa chờ .” Sau đó, thực quân tử xoay người, nhưng khi mới bước được bước, trúng vũng nước lảo đảo

      “ A...... Ngươi sao chứ?” Nàng muốn qua dìu .

      “ Đừng tới đây!” hét lớn dữ tợn dọa nàng nhảy dựng, làm như nàng bước đến gần , lập tức chết vậy. “ Ách, ý ta là...... Ta tự mình đứng dậy được.”

      Tìm cách tránh xa nàng còn kịp, làm sao có thể chịu đựng nổi nếu nàng lại đến đây chạm vào ?

      Nhưng vừa mới đứng lên, vừa xoay đầu lại cẩn thận đụng vào cây cột, đau đến phải che mũi, lại phải mình có việc gì.

      Nhưng được vài bước, lại va vấp này nọ, sau cùng vấp vào cái ghế, đường đường võ công cao cường Long Môn bảo bảo chủ, chỉ là tới cửa có vài bước, đúng là động tác cứng ngắc, trải qua vất vả chật vật đến cực điểm mới ra đến cửa.

      Thi Dược Nhi xấu hổ nhìn theo đường nghiêng ngả lảo đảo rời , cho đến khi cánh cửa kia đóng lại khắc, nàng còn ngây ngốc ở tại chỗ, sau đó, nàng rốt cuộc buồn cười ra.

      Nàng chưa từng nghĩ tới, chính mình có thể cười đến toàn thân phát run, còn cười đến mức chảy cả nước mắt.

      Mới vừa rồi nàng còn tưởng hôn nàng, bởi vì nhìn thực rất muốn, nhưng ngờ lại nhanh chóng bước , thực ra, nàng cũng thở dài nhõm hơi, bởi vì nàng nắm chắc chính mình cự tuyệt được.

      Sau nụ hôn lần trước, trong những lúc đêm dài tĩnh mịch người, mỗi khi nhớ đến nụ hôn của , cảm giác rung động sâu xa tận đáy lòng dâng trào, nàng vụng trộm nhớ đện … Nàng biết là nàng thích , nếu tim của nàng đập mạnh đến như vậy, khi ở gần nàng luô cảm thấy vui vẻ.

      Tuy nàng thất may mắn vì động chân với nàng, nhưng sâu tận đáy tâm hồn dường như có nỗi chờ mong.

      lát sau ngoài cửa truyền đến liên tiếp tiếng va chạm đổ vỡ, nghe biết có người hành lang cẩn thận va trúng đồ đạc dọc theo thang lầu, dài tận xuống dưới lầu.

      Căn cứ   sách cổ ghi lại, đóa kỳ hoa Hùng Thất này, sinh trưởng ở nơi có chủ nhân đó là Lam Điệp Cốc.

      Điệp cốc là nơi ở của dòng họ lâu đời, khi cả hai vừa tiến vào địa phận của Điệp Cốc, bốn phía chung quanh vốn huyên náo, bỗng chốc ngưng bặt cả trai lẫn toàn nhìn bọn chằm chằm, đôi ánh mắt tràn ngập địch ý, giống như là bọn họ được phép xuất ở nơi này.

      Nghe , dòng họ cổ này tự mình thành lập thành quốc gia, hết lòng tin theo vu thuật, uống máu tươi, quan tâm đến đời sống văn minh hay lễ chế của người Hán, sống theo từng nhóm lại càng thích người ngoài đến quấy rầy cuộc sống của họ. ( Vu thuật: phép thuật của ma quỷ)

      Thi Dược Nhi nhìn chung quanh bốn phía, cả trai lẫn này toàn mặc quần áo trang sức đủ mọi màu sắc, có người cầm cái dao to, có người cầm dao mũi dao còn rỉ máu vừa thọc huyết rắn, có người cầm cái dao đứng đối diện với con rắn treo lủng lẳng cây định lột da.

      Bởi vì bọn họ xâm nhập, tất cả mọi người đều dừng lại, mắt chớp cái nhìn bọn chằm chằm, tất cả đều mang vẻ mặt thấy hảo ý.

      khí nguy hiểm này, làm cho Thi Dược Nhi bất chợt thần kinh căng thẳng.

      Nhớ lúc trước sư phụ từng qua,  cổ độc của người Miêu cùng trăm di vu thuật của tây nam, là thần bí nhất quỷ dị .

      Đan dược của nàng có thể ngăn cản được Miêu Cương cổ độc, lại nắm chắc đối phó được vu độc, còn nghe , bọn họ chỉ cần có được tóc hoặc là quần áo của đối phương, là có thể thi thuật hạ độc, giết người vô hình.

      Cho dù là võ lâm cao thủ lợi hại như thế nào, đụng tới vu thuật, cũng phải sợ hãi ba phần, đây là nàng lần đầu mới cảm thấy khẩn trương, nhịn được nhìn về phía Long Khiếu Thiên, nhưng mang vẻ mặt sâu xa khó hiểu, nhìn thấy tia sợ hãi, nhưng nàng lại bắt đầu lo lắng...... vì chính mình, mà là lo lắng .

      Nàng thực hiểu được, vì bảo hộ chính mình, Long Khiếu Thiên nhất định toàn lực ứng phó, nhưng những người này đều phải là võ lâm cao thủ bình thường, bọn họ sử dụng là tà môn chiêu số biến hoá kỳ lạ, võ công cho dù có cao đến đâu, cũng thể nào đối phó được vu độc.

      Những người này bắt đầu chậm rãi đến gần vây quanh bọn họ, tay nàng bất chợt nắm lấy chéo áo . Dường như cảm nhận được lo lắng của nàng, bàn tay to lớn của nắm lấy bàn tay gắt gao nắm chặt chéo áo, bao ở lòng bàn tay ấm áp của .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 8.4

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Quảng Hằng

      Đột nhiên, Long Khiếu Thiên mở miệng  , nhưng nàng nghe mà hiểu lấy từ.

      Những dị nhân này vừa nghe những lời , dương như cũng ngây ngẩn cả người, liếc mắt nhìn nhau, cũng bắt đầu cùng đối thoại.

      Thi Dược Nhi mở to đôi mắt thể tin được, nhìn Long Khiếu Thiên cùng đối phương đối đáp qua lại , đối đáp bình thản trôi chảy, khí thù nghịch đối kháng nhanh chong tiêu tan, bắt đầu cười cười .

      Ngoài ý nghĩ của nàng, có thể chuyện cùng với bọn họ? Hơn nữa, chẳng những cùng những người này chuyện trò vui vẻ, còn theo chân bọn họ hoà mình.

      Những sắc mặt như hung thần ác sát lúc nãy giờ thân thiện nhìn nàng  cười, líu lo tràng dài mà nàng hiểu nổi, biết làm sao, đành phải cầu cứu nhìn .

      “ Sao lại thế này?”

      Long Khiếu Thiên đối nàng cười :  “ Bọn họ muốn giết heo mổ dê đến khoản đãi chúng ta.”

      “ A?”

      “ Đến đây , có thịt cá ăn rồi.”   bướng bỉnh nhìn nàng nháy mắt mấy cái, dắt tay nàng, cùng với mọi người vây xung quanh, đồng loạt tiến vào nhà .

      Tuy rằng hiểu được là chuyện gì xảy ra, nhưng có thể hòa bình ở chung, có đánh đánh giết giết là được rồi.

      Khi biết bọ họ phải là kẻ địch, các người này bắt đầu biểu thái độ nhiệt tình lại hào sảng, chẳng những chuẩn bị phong phú hàng hóa cùng hoa quả cho bọn , còn vừa múa vừa hát hoan nghênh bọn họ.

      Nàng từ đầu đến cuối đều dùng ánh mắt bất khả tư nghị nhìn chằm chằm Long Khiếu Thiên, nhìn há miệng uống rượu, há miệng ăn thịt cùng đối phương nâng cốc cười vui vẻ. Nàng tò mò muốn chết, rốt cuộc dùng phương pháp gì, đem những thổ dân thuộc dòng họ cổ luôn kiêng kị người ngoài này  đổi thái độ vui vẻ cười đón chào bọn họ như thượng khách?

      Bỗng dưng, gương mặt xuất trước mắt nàng, làm nàng hoảng sợ!

      Đó là nam nhân mang mặt nạ quỷ, vẻ uy nghiêm mang theo vài phần tà khí khiếp người, đôi mắt trắng đen minh bạch, kiêng nể nhìn chăm chú đánh giá dung mạo nàng. Ánh mắt nàng cảnh giác, gương mặt bất chợt phục hồi lại vẻ lãnh đạm như băng.

      Dưới ánh mắt dò xét của nam nhân này, nàng thực cảm thấy bất an.

      “ Ta muốn nàng.” Nam tử mang mặt nạ quỷ chỉ vào nàng, với Long Khiếu Thiên .

      Long Khiếu Thiên lắc đầu. “ được, nàng là của ta.”

      “ Ngươi muốn Hùng Thất, phải lấy nàng đổi.”

      Long Khiếu Thiên mang khuôn mặt cười cười, nhìn thấy cảm xúc phẫn nộ, ngoại trừ đôi mắt, lên ý muốn nghiêm túc muốn giết người.

      cái gì?” Thi Dược Nhi buồn bực hỏi.

      Đối mặt nàng, ánh mắt thủy chung nhu hòa, ngôn ngữ thoải mái, tuyệt làm cho nàng cảm thấy tia bất an.

      lão bà của so với ngươi xinh đẹp hơn, ta có khả năng, có người nào co thể so được với ngươi.”

      Mặt nàng nổi lên đỏ ửng, giọng: “ bậy.”

      mà, ta cũng vậy với như vậy, nếu lão bà của có thể hơn ngươi, ta cắt đầu ta tặng cho .”

      “ Ngươi...... Miệng lưỡi trơn tru.” Sau khi liếc mắt nhìn cái , nàng cúi mặt thấp xuống uống canh, muốn cho nhìn ra bản thân ngượng ngùng.

      Long Khiếu Thiên ngước mặt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt của nam nhân mang mặt nạ, nghiêm mặt : “ Ta có thể cho ngươi rất nhiều vàng bạc tài bảo, để mua kì hoa Hùng Thất.”

      “ Hùng Thất là thánh hoa của chúng ta, hai mươi năm mới nở hoa lần, bảy ngày héo tàn, cho dù có bao nhiêu vàng bạc châu báu cũng bán, nếu biết ngươi là bằng hữu của Hình trưởng lão, khi dám xâm nhập thánh địa của ta, Giết!”

      “ Ta muốn gặp Hình trưởng lão.”

      “ Hình trưỡng lão quy tiên, bây giờ nơi đây do ta làm chủ, do ngươi gặp may mắn, ta nhìn trúng nàng. Nếu muốn Hùng Thấy, đem nàng đến đổi, nếu bàn nữa.”

      vẫn như cũ bảo trì nụ cười thanh thản tự đắc, cho bất luận kẻ nào nhìn thấu; May mắn đêm nay ánh trăng bị mây đen ngăn trở, chiếu ra đáy mắt chợt lóe lướt qua tròng mắt màu đỏ sẫm.

      “ Ta lo lắng muốn nhìn thử.”

      “ Còn lo lắng cái gì? Như vậy tốt lắm, vì cho ngươi chịu thiệt, những nữ nhân này là của ta, tùy ngươi chọn người để làm vợ.”

      Nam tử mang mặt nạ vẫy tay cái, bốn, năm nữ nhân lập tức bước lên, vây quanh Long Khiếu Thiên ngồi chiếu, các nàng màu da mặc dù bằng nữ nhân Trung Nuyên trắng nõn, nhưng mang màu da cuồng dã khỏe mạnh, giơ tay hay nhacs chân đều mang vẻ quyến rũ phong tình.

      Đám nữ tử này si mê nhìn thẳng Long Khiếu Thiên cường tráng khôi ngô, từ lúc xuất , các nàng nhìn lén lâu, chờ đợi có thể hầu hạ nam nhân uy mãnh cao lớn như thế.

      Các nàng liên tiếp liếc mắt đưa tình, sóng mắt lưu chuyển đầy ám muội thoáng nhì có thể hiểu được, chỉ cần nguyện ý, lập tức có thể tuyển người, tối nay giúp ấm giường.

      Đột nhiên xuất nhiều nữ nhân như vậy vây quanh bọn họ, Thi Dược Nhi mặc dù nghe hiểu ngôn ngữ của bọn họ, nhưng nhìn ánh mắt đầy ám muội của đám nữ nhân này, đoán cũng được hai phần.

      Nàng lẳng lặng ngồi, biểu lộ cảm xúc gì, cũng nhìn ra biểu tình, chính là lạnh lùng uống canh nóng của mình.

      tại chọn? tốt lắm, chờ tối rồi sau”  Long Khiếu Thiên nháy mắt với nam nhân này, cũng nhìn Dược Nhi liếc mắt cái.

      Nam tử hiểu ý, cười ha ha.

      “ Tốt, chờ trời tối, ngươi chọn lựa người ngươi thích nhất hầu hạ ngươi, nhưng mà ngày mai ngươi phải cho ta câu trả lời thỏa đáng, đến! Uống rượu!”

      Long Khiếu Thiên cùng chạm cốc, tục tằng kềm chế được uống thả cửa , phát Thi Dược Nhi từ đầu đến cuối vẫn lặng yên, dung nhan băng thanh ngọc khiết kia, càng trở nên thêm sương tuyết lạnh như băng.

                Hết Chương 8

       

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 9.1

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Quảng Hằng

      Chương 9.1

      Hai người đồng hành trong suốt cuộc hành trình, đây là lần đầu tiên, nàng thức trễ mình.

      Dùng xong bữa tối, Long Khiếu Thiên đem nàng đưa tới nơi đây, muốn nàng tại đây chờ , tối nay hái Hùng Thất.

      Nàng biết nên tin tưởng hay ? Cố ý đem nàng đưa đến đỉnh núi khác, nếu là muốn hái Hùng Thất, vì sao thể mang nàng cùng?

      Hùng Thất sinh trưởng nơi có chướng khí cùng độc trùng, vì an toàn của , cho nên thể mang theo nàng.

      Nhưng là...... Có cần đem nàng đưa đến nơi xa như vậy ? Nàng muốn tin tưởng , nhưng khi nhớ đến ban ngày có đám nữ nhân gợi cảm diễm, liên tiếp liếc mắt đưa tình với , trong lòng liền có hờn dỗi nên lời.

      chừng việc này chính là lấy cớ, kỳ là vì hưởng diễm phúc, mượn cớ rời khỏi nàng, để hưởng phúc phần lớn này.

      Dù sao cũng liên quan chuyện của nàng, nhưng tại sao nàng lại lo lắng yên, buồn bực như có trăm ngàn con kiến chui rúc khắp cơ thể nàng, hay có tảng đá ngàn cân đè trước ngực, rất khó chịu?

      dù sao cũng là nam tử huyết khí cường thịnh, mỹ nữ trước mặt, sao động tâm?

      Nàng để ý? , nàng cần, nàng chính là muốn đến lấy Hùng Thất mà thôi, về phần muốn làm cái gì, đều cùng nàng quan hệ, nhưng vì sao trong lòng cảm thấy đau đớn?

      Đời này, nàng chưa từng tâm phiền ý loạn như thế, cầm sách thuốc tay, lại xem được chữ, muốn viết dược thảo kinh, lại ngay cả ý tưởng cũng nghĩ ra.

      Nàng là làm sao vậy? chút cũng giống chính mình.

      Nha! nghĩ , ngủ , tốt nhất là nên ngủ giấc thẳng đến hừng đông, thèm nghĩ đến cái tên nam nhân phụ bạc!

      muốn thổi tắt ngọn đèn, cửa bổng nhiên bị bung ra, làm cho Thi Dược Nhi hoảng sợ, cả kinh trừng mắt nhìn Long Khiếu Thiên toàn thân đẫm máu, mặt mày xanh mét.

      “ Trời ơi! Ngươi ──”

      tiếng kịch vang lên, Long Khiếu Thiên ngã quỳ mặt đất, chỉ kém là ngất xỉu, Thi Dược Nhi vội vàng tiến lên đỡ lấy .

      “ Sao lại thế này? Toàn thân ngươi bị làm sao vậy?”

      “ Dược Nhi, ngươi xem, ta mang cái gì về này?”  Long Khiếu Thiên từ trong ngực lấy ra gốc cây hoa hồng, kia đúng là Hùng Thất hơn kém. “ Vui , đây là cái mà ngươi muốn nhất .” Bên môi tràn đầy máu tươi, cư nhiên còn cười được.

      “ Ngươi làm sao có thể trở thành như vậy?”

      “ Tên sắc kia quỷ muốn dùng ngươi đến đổi, ta chịu.”

      “ Cho nên ngươi đến hái trộm ?”

      sửa chữa. “ Hoa này cũng phải thuộc về nhà , mỗi người đều có thể hái, chiếm lấy hoa này, vốn là hợp lí...... Nôn!” nhịn được phun ra búng to máu đen.

      Thi Dược Nhi cả người chấn động, rốt cục hiểu được, nguyên lai sớm có kế hoạch rồi, tối nay trộm Hùng Thất, cũng trong lòng biết ràng phải mạo hiểm sinh mệnh, nguy hiểm, cho nên mới cố ý rời khỏi nàng, làm như vậy, hoàn toàn là nghĩ cho nàng lâm vào nguy hiểm.

      Thoáng chốc trong cơ thể nhiệt huyết cuồn cuộn, hốc mắt của nàng đỏ ửng.

      “ Ngốc nghếch! Ta tuy rằng muốn Hùng Thất, nhưng bảo ngươi dùng mạng đổi nha!」

      “ Ta sao.”

      “ Còn có việc gì?! Ngươi sắc mặt tái nhợt, thân mình lạnh ngắt, là trúng vu độc, trời ơi, vu độc này ta chưa từng giải qua, cũng biết được có thể cứu ngươi được hay ?”

      Đưa đến nằm giường, nàng xuất ra sở hữu dược liệu, nghĩ rằng ăn qua giải độc hoàn của mình, hơn nữa nội lực thâm hậu, sức sống mạnh mẽ, chắc là có thể chống đỡ tiếp tục; Muốn là nghĩ như vậy, nhưng hai tay của nàng cũng vững mà phát run! cứu nhiều người như vậy, lần đầu tiên nàng cảm thấy sợ hãi, sợ chính mình cứu được .

      Nếu chết, nàng phải làm sao bây giờ?

      Quảng Hằng: So Sorry các Fan của Nộ Bảo Chủ nha, hôm nay ta bị ốm edit nổi chỉ có bấy nhiêu, *vẫy vẫy khăn.*bibi.



    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 9.2

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Quảng Hằng

      Chương 9.2
      font-family:Times New RomanKhông! Nàng thể để chết! Nàng muốn còn sống! Lần đầu tiên trong cuộc đời, nàng sợ hãi mất người như thế, đối với sinh mệnh của bất kì ai kể cả nàng nàng đều xem , nhưng nàng lại để ý đến sống chết của .
      font-family:Times New Roman Bỗng dưng hiểu được, thế gian này, bởi vì có , mới trở nên có ý nghĩa, nếu mất , nàng biết những ngày sau này nên sống như thế nào? Nàng muốn làm bạn cùng mình khắp thiên sơn vạn thủy, nàng muốn dựa vào bả vai dày rộng của , muốn nằm ở trong lòng ấm áp của , mặc kệ mưa gió, nàng đều muốn ở cạnh bên .
      font-family:Times New Roman“ Ngươi khóc?”
      font-family:Times New Roman“ có, là ngươi hoa mắt .”
      font-family:Times New Roman“ , ta hoa mắt...... Ngươi khóc......”
      font-family:Times New Roman“ Lúc này ngươi còn có tâm tình để cười?”
      font-family:Times New Roman“ Ngươi lo lắng cho ta...... Ta là cao hứng...... Dược Nhi...... Dược Nhi......” Bàn tay to thô ráp, khẽ vuốt nhè lên gương mặt kiều diễm động lòng người, giúp nàng lau nước mắt, tiếp theo cánh tay mềm nhũn, rơi xuống.
      font-family:Times New RomanHắn nhắm mắt lại, mất tri giác, bên môi vẫn nở nụ cười đầy thõa mãn.
      font-family:Times New Roman 
      font-family:Times New RomanVì cứu , Thi Dược Nhi xuất hết những tuyệt học y dược mà nàng nghiên cứu trong suốt cuộc đời nàng, cũng cơ hồ khóc khô nước mắt.
      font-family:Times New RomanKhi toàn thân của Long Khiếu Thiên run rẩy, thân mình lạnh như băng, giống như mất nữa sinh mạng, nàng vẫn ngừng ngớt nghĩ biện pháp trị liệu .
      font-family:Times New RomanCũng may mắn nàng thường làm y dược thí nghiệm, ngoài hốt thuốc theo đúng bệnh, đối phó với loại vu độc biến hóa kì lạ này, thể dùng dược liệu thông thường để giải, nàng tự hỏi mình hay là dùng phương pháp lấy độc trị độc biết đâu sinh ra hiệu nghiệm bất ngờ.
      font-family:Times New Roman 
      font-family:Times New RomanChưa từng thấy người nào có sinh mạng lớn như vậy, có lẽ mạng chưa tận, nên khi dùng phuong pháp lấy độc trị độc lại có hiệu quả.
      font-family:Times New RomanBa ngày trước, ngừng nôn ra máu đen, mỗi lần nôn, màu tím bầm của độc dược mặt hắnmỗi lần tan ít, dần dần sắc mặt của tốt lên, tuy rằng vẫn còn xanh xám có chút máu, nhưng so với lú trước tốt hơn rất nhiều rồi.
      font-family:Times New RomanTiếp theo, bắt đầu phát sốt, lời vô nghĩa ngừng, vài thứ, nàng phải ép nuốt độc dược do chính nàng tự bào chế. Có lẽ là dược tính quá mạnh mẽ, cũng có lẽ là vị thuốc kích thích quá mạnh, thần trí ràng, toàn phun ra, còn ói đầy người nàng, nàng đành phải ngừng cố gắng, tiếp tục đút cho , cho đến khi nuốt vào bụng mới thôi, bởi vậy thường thường mỗi lần đút thuốc thường phải mất vài canh giờ.
      font-family:Times New RomanMột ngày ngày lại trôi qua, rốt cục hạ sốt, cũng mê sảng nữa, mà nàng, rốt cục mệt đến suy sụp .
      font-family:Times New RomanKhi Long Khiếu Thiên mở to mắt, ánh nhìn đầu tiên mà nhìn thấy, đó là gương mặt mà suốt đời này thể nào quên được, tựa vào bên cạnh ngủ mê man.
      font-family:Times New RomanHắn cần biết mình sống hay chết, chỉ cần đôi mắt có thể nhìn thấy được nàng,   hưởng thụ đủ niềm vui sướng rồi.
      font-family:Times New Roman Nàng ngủ ở bên cạnh , dường như chăm sóc lâu rồi , gương mặt đầy vẻ mỏi mệt tiều tụy, sợi tóc cũng rối loạn, nhưng trong mắt , nàng vẫn luôn luôn xinh đẹp.
      font-family:Times New RomanVì chiếu cố , vậy nàng nhất định chịu ít đau khổ ? Có thể làm cho nàng lo lắng canh giữ ở bên cạnh như thế, là chuyện hạnh phúc nhất thế gian này.
      font-family:Times New RomanTrên gương mặt nàng còn vương lại dấu vết nước mắt chưa khô, càng làm thêm chắc chắn rằng nằm mơ.
      font-family:Times New RomanNàng khóc vì , đương nhiên là nàng để ý , chữ hay nha, nàng để ý .
      font-family:Times New RomanTay lặng lẽ xoa   lên gương mặt ngủ say sưa, nhàng vuốt ve những sợi tóc rối, vô cùng quyến  luyến và sủng ái , cẩn thận , khẽ vuốt lên gương mặt trắng mịn như trẻ con.
      font-family:Times New RomanNhưng động tác nhàng quấy nhiễu giai nhân.
      font-family:Times New Roman*************************
      font-family:Times New Roman 
       

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Nộ Bảo Chủ – Chương 9.3

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Quảng Hằng

      Chương 9.3


      Đôi mắt đẹp còn mơ ngủ chậm rãi mở ra, nhìn lên thấy , đầu tiên là kinh ngạc, trong đôi mắt vốn lạnh lùng của nàng lên chút kinh hỉ, lập tức choàng tỉnh.
      “ Ngươi tỉnh?”
      “ Ừm.” Miệng bất giác nhếch lên nụ cười yếu ớt.
      Thi Dược Nhi lập tức tỉnh ngủ hồi phục lại tinh thần, hết sức chăm chú giúp bắt mạch, sau khi cẩn thận chẩn đoán, mi tâm nhíu lại lo lắng rốt cuộc cũng giãn ra, nhàng thở hơi.

      “ Tâm mạch ổn định, nhưng nguyên khí tổn thương nặng, thân mình suy yếu, chỉ cần hảo hảo tĩnh dưỡng, sau thời gian, có thể bình phục, ta nấu vài chén thuốc bổ cho ngươi dùng.” xong, khẽ đứng dậy điều chế dược liệu, nhưng bàn tay to trước khi nàng kịp rời nắm chặt lấy tay nàng.
      Nàng sửng sốt dừng lại, trố mắt nhìn .
      “ Thực xin lỗi, để ngươi phải bận tâm lo lắng như vậy, hại ngươi ngủ đủ.”
      phải lúc này.” Nàng nhàng bâng quơ đáp lời, muốn rút tay lại, lại phát nắm chặt, có ý muốn buông tay, khỏi buồn bực.
      “ Để đôi mắt xinh đẹp của ngươi vì ta mà khóc đỏ cả mắt, ta có lỗi.”
      “ Ta mới có.”
      có? cần phải là thiên tài cũng nhìn thấy, gương mặt của nàng ít nhất vài ngày còn chưa được nghỉ ngơi, còn có hai mắt sưng đỏ, tất cả đều là bằng chứng nàng lo lắng cho .
      “ Ta biết ngươi có, ngươi sợ ta chết, ngươi để ý ta đúng hay ?”
      Người này cần phải mới hiểu sao? Trong lòng đều biết được rồi, là!
      “ Ngươi giúp ta lấy Hùng Thất, ta đương nhiên muốn toàn lực cứu ngươi, ân tình như thế này đâu phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa.” ( chuyện đương nhiên.)
      Đáng giận, người này phải nguyên khí tổn thương nặng nề sao? Như thế nào khí lực còn lớn như vậy, dám cầm tay nàng, cho nàng .
      “A!” nàng khẽ kêu tiếng, đột nhiên tới dùng sức, đem nàng mang vào trong lòng, nàng bị vây bởi hơi thở nóng rực của , bị nhiệt độ cơ thể của vây quanh . “ Làm cái gì vậy?” Nàng nhàng giãy dụa, trừng mắt nhìn đáy mắt hàm chứa ý cười.
      “ Dược Nhi, thừa nhận là ngươi thích ta, như vậy khó khăn lắm sao?”
      “ Ai thích ngươi .”
      là trợn to mắt dối, nàng có thể vì tiều tụy, vì tan nát cõi lòng, vì rơi lệ, lại cố tình chịu từ miệng thốt ra rằng nàng để ý .
      ánh mắt chuyển sang sâu thẳm, giống như muốn xuyên thấu trong nội tâm của nàng. “ Kỳ lúc ta hôn mê mấy ngày nay, có đôi khi ta cũng phải hoàn toàn có ý thức .”
      cảm thấy thân hình mỹ nhân trong lòng cứng lại, nhưng mà lời từ miệng bình tĩnh lạnh lùng.
      tính sao?”
      trong mắt ý cười càng sâu . “ Có người ngừng gọi tên của ta, cảnh cáo ta được phép bỏ nàng, còn nếu dám cố gắng chống đỡ để sống, hận ta cả đời.”
      “...... Ngươi là nằm mơ?” Ánh mắt nàng né tránh, giả vờ như bình tĩnh thản nhiên.
      “ Ta còn nghe được người kia , chỉ cần ta chết, bất luận cầu cái gì, nàng cũng đáp ứng.”
      Nàng nhịn được hít sâu. Lúc ấy trong tình thế cấp bách, nàng nhất thời nóng vội liền thốt ra, cả đầu chỉ muốn , chính là hy vọng có thể cố gắng kiên trì, trong lòng nghĩ hôn mê, thể tưởng được cư nhiên chữ cũng quên còn nhớ rất kỹ.
      Quái! phải trúng vu độc sao? Sinh mệnh bị đe dọa nghiêm trọng, ràng thần trí , cư nhiên nhớ như vậy ràng!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :