1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nộ bảo chủ - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 4.4

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      edit : Troixanhmaytrang


      <img class="aligncenter size-medium wp-image-725" title="cover_girls_in_Gouache_Paintings_bi41081" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/04/cover_girls_in_gouache_paintings_bi41081.jpg?w=300" alt="" width="351" height="263" />


      Tiểu nhị bị tên hung hăng đá văng ra ngoài, hai tên nam nhân khác bước đến xô dạt đám người đứng xếp hàng qua bên, sau đó quay lại, nở nụ cười nịnh nọt lấy lòng, lưng khom thấp xuống, tay chắp lại hành lễ.

      “ Mời thiếu gia.”

      gã tướng tá bảnh chọe ra dáng cậu ấm được cưng chìu, gương mặt cũng có chút tuấn tú, ngước mặt lên trời, tay cầm cái quạt trắng phe phẩy, nghênh ngang bước qua cửa.

      Chưởng quầy của Tham Dược Đường thấy đến, lập tức chắp tay nghênh đón.

      ra là Bạch Kì Văn Bạch đại thiếu gia đại giá quang lâm, nghênh đón, nghênh đón.”

      “ Chưởng quầy, tiểu nhị của ngươi là bị mù mắt sao, dám cản đường thiếu gia của ta?”

      “ Dạ dạ, tiểu nhị mới tới có mắt như mù, lão phu nhất định trách phạt nặng thỉnh Bạch thiếu gia thứ tội, thứ tội.”

      Bạch Kì Văn xếp chiếc quạt lại, quay sang chưởng quầy :” Người biết có tội, miễn .”

      “ Đa tạ Bạch công tử lòng dạ rộng lượng, biết Bạch công tử tới đây, là mua thuốc hay là......”

      Thủ hạ của Bạch Kì Văn cắt ngang lời lão.” những lời vô nghĩa, công tử chúng ta đương nhiên là đến để bắt mạch rồi .”

      Những người xếp hàng bên ngoài hiệu thuốc phần đông ánh mắt đều chăm chú nhìn vào tên Bạch Kì Văn── khí sắc tốt, tinh thần sảng khoái, nhìn biết bình thường ăn toàn đồ sơn hào hải vị, mặc cẩm y ngọc bào, nhìn thế nào cũng ra dáng người có bệnh.

      “ Uy, có nghe , thiếu gia của chúng ta muốn gặp Thi đại phu.”

      “ Dạ dạ, ở bên này,mời.”

      Việc buôn bán chủ yếu là nhờ hòa khí mà phát tài, huống hồ Bạch Kì Văn tài lực lớn mạnh, chưởng quầy dám đắc tội, vì thế cung kính thỉnh vào.

      Bạch Kì Văn lần này đến đây, danh nghĩa là bắt mạch bốc thuốc, thực tế là vì muốn xem thử vị nữ đại phu nổi danh khắp thành tài mạo song toàn.

      đối với y thuật của vị nữ đại phu này hoàn toàn có hứng thú, mà là đối dung mạo của nàng có hứng thú, mọi người đều vị Bồ Tát sống này ngày thường thập phần xinh đẹp, người hảo nữ sắc như , có thể nào tự mình đến xem thử, nhìn xem nữ tử họ Thi này có xinh đẹp giống như lời đồn?

      Vén cửa màn lên, Bạch Kì Văn bước vào bên trong, khi nhìn thấy dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn kia, đôi mắt lập tức như bị đông cứng sững sờ.

      Đẹp! đẹp! chẳng những xinh đẹp, mà còn đẹp đến bất phàm, nét đẹp của nàng so với tất cả nữ tử ở bốn đại kĩ viện danh tiếng ở kinh thành đều đẹp hơn gấp trăm lần. ( Haziiiiiii !!! Sao lại so sánh như vậy! &gt;"&lt; )

      Thi Dược Nhi ngồi ở trước bàn viết đơn thuốc, vẫn chưa chú ý Bạch Kì Văn.

      “ Uy! Công tử của chúng ta đến, ngươi còn mau ──”

      Ba! Bạch Kì Văn cây quạt vung lên, đánh vào miệng của tên thủ hạ lắm lời, nhờ thủ hạ đứng phía sau đỡ lấy mới bị té chỏng gọng.

      Nghe tiếng người rống lớn, Thi Dược Nhi dừng bút, chậm rãi ngước mắt lên, đôi mi thanh tú nhíu lại.

      “ Thi đại phu, tại hạ là Bạch Kì Văn, đến quấy rầy.

      Bạch Kì Văn cúi người sâu vái chào, cái tính tình đại gia ong bướm phong lưu biến đâu mất, trong nháy mắt biến thành công tử nho nhã lễ độ khiêm tốn.

      Thi Dược Nhi đem phương thuốc đưa cho bệnh nhân, dặn dò vài câu, bệnh nhân vừa , đôi mắt đẹp kia, mới nhìn đến mặt của Bạch Kì Văn.

      Đối với ánh mắt ngưỡng mộ kia, nàng vẫn trầm tĩnh như núi, , nhanh chậm bình thản mở miệng: “ Công tử mời ngồi.”

      “ Đa tạ.” Bạch Kì Văn ánh mắt thủy chung vẫn rời khỏi nàng, , đem nàng từ đầu đến chân tinh tế đánh giá, ánh mắt kia của , như muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống.

      biết công tử chỗ nào khoẻ?”

      “ Tại hạ miệng khô lưỡi khô, ngực khó chịu.”

      “ Vậy à?”

      Thi Dược Nhi vươn tay, nắm cổ tay của , tinh tế chẩn đoán mạch tượng , Bạch Kì Văn đảo nhanh ánh mắt, tinh tế thưởng thức bàn tay mềm mại của giai nhân.

      nương đẹp như vậy làm đại phu đáng tiếc a, phải là thê thiếp của mới xứng đáng. mặc dù có ba người thiếp, nhưng những thê thiếp xinh đẹp như thế này đối với vĩnh viễn cũng đủ.

      Bắt mạch xong, nàng thu tay, nghiêm mặt : “ Công tử bệnh.”

      “ Tạ sao lại bệnh? ”

      “ Mạch tượng của công tử mọi thứ bình thường, khác ngày thường.”

      Bạch Kì Văn đương nhiên chịu kết thúc như vậy, vì thế khi thay đổi tay kia .

      “ Mong nương xem kĩ giùm cho tại hạ, giúp tại hạ yên tâm.”

      Thi Dược Nhi đành  lại phải vươn tay, vì bắt mạch. Nhưng lần này, mạch tượng dị thường truyền đến, làm cho đôi mắt đẹp  vốn trầm tĩnh, bởi vì nhìn thấy thay đổi này mà lên chút quang mang quỷ quyệt.

      “ Mạch tượng của công tử, phi thường hỗn loạn.”

      ?”

      Bạch Kì Văn sớm đoán được nàng như vậy, cố tình làm ra vẻ buồn bực.  “ Nguyên nhân sao lại thế?”

      “ Chỉ là bắt mạch, cũng thể biết ràng được, phải cẩn thận kiểm tra toàn thân mới được.”

      Đây đúng là ý mà Bạch Kì Văn muốn , cảm thấy mừng thầm, lại bất động thanh sắc mở miệng: “ Làm phiền nương, vì tại hạ tra xét ràng, tại hạ vô cùng cảm kích.”

      “ Mời công tử bước đến nằm giường , và cởi áo ra.”

      Cởi quần áo? Đương nhiên là có vấn đề! cầu còn được hắc!

      Bạch Kì Văn lập tức đem áo của mình cởi ra, lộ ra nửa người trần trụi, nếu là có thể, còn muốn đem quần của chính mình cởi ra luôn lượt.

      Kỳ khi bắt mạch lần thứ hai, là cố ý thầm vận nội lực, làm huyết mạch xáo trộn hỗn loạn để lừa nàng, cho mỹ nhân kiểm tra toàn thân của . Mục đích đạt được, đưa ánh mắt ý bảo, muốn hai gã thủ hạ ra ngoài trông chừng, cho phép bất luận kẻ nào tiến vào.

      Thi Dược Nhi đến bên giường , ngồi xuống ghế bên cạnh giường.

      “ Ta đem thuốc ấn vào vài huyệt vị người của công tử, nếu có phản ứng gì, thỉnh công tử báo cho tiểu nữ tử biết.

      “ Làm phiền đại phu .”

      Ấn ! Sờ ! Muốn sờ lần toàn thân của cũng vội vàng, cảm giác được đôi bàn tay ngà ngọc của nàng sờ lần người của , khẳng định là lâng lâng, thoải mái đến tiêu tan cả hồn phách!

      Thi Dược Nhi kéo cao cổ tay áo của mình, đôi cổ tay trắng như ngọc dần dần lộ ra, làm cho Bạch Kì Văn trợn mắt cơ hồ muốn chảy nước miếng.

      Khi nàng vươn tay sắp chạm vào ngực của Bạc Kì Văn nhanh hơn , bàn tay to lớn nắm chặt lấy bàn tay trắng muốt của nàng.

      Nàng ngây người, đôi mắt đẹp luôn trầm tĩnh bỗng dưng trợn tròn khi nhìn thấy người đối diện, là tên đại tinh tinh mời mà đến này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 4.5

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Troixanhmaytrang


      <img class="aligncenter size-medium wp-image-731" title="sweet_girls_illustration_on_romance_novel_cover_b957" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/04/sweet_girls_illustration_on_romance_novel_cover_b957.jpg?w=300" alt="" width="353" height="264" />


      Long Khiếu Thiên đem nàng kéo ra phía sau, thân mình khổng lồ giống như bức tường lớn, che chắn ở nàng cùng Bạch Kì Văn trong lúc đó, mà bàn tay nắm cánh tay nàng che chắn cho nàng đụng chạm tới thân thể tên nam nhân nằm kia.

      Thi Dược Nhi đôi mày cau lại. “ Ngươi tới nơi này làm gì?”  Nam nhân này ở trong phòng dưỡng thương cho tốt, vô duyên cớ chạy đến nơi này để làm gì ?!

      “ Ta đến xem bệnh.”  Long Khiếu Thiên đúng lý hợp tình, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được là phải như thế.

      “ Các hạ muốn xem bệnh, thỉnh ngoài cửa xếp hàng, ta đến trước.”  Bạch Kì Văn phẫn nộ kháng nghị, năng hùng hồn đầy lý lẽ, cũng suy ngẫm lại mình cũng là chen ngang để vào đây.

      Đều do đường đột nhiên chạy ra tên Trình Giảo Kim, phá hủy chuyện tốt đẹp của , làm cho tâm tình của thoải mái, lại thấy đối phương nắm lấy tay của mỹ nhân, lại làm bất bình. ( Trình Giảo Kim người đời Đường thuộc hạ của Lý Thế Dân, chuyên môn làm kì đà cản mũi.)

      Long Khiếu Thiên căn bản thèm quan tâm đến , bởi vì trong mắt chỉ nhìn thấy duy nhất là nàng! ra chỉ định ở cây cạnh cửa sổ vụng trộm nhìn nàng cho vơi bớt tương tư mấy ngày sầu nhớ.

      Nhưng khi thấy tay nàng sắp chạm vào nam nhân khác, trong bụng toàn dấm chua, nhưng chỉ là xem mạch phải là chuyện kinh thiên địa nghĩa gì nên có lý do để ngăn cản, nhưng là cùng nam nhân nửa thân thể trần trụi ở chung phòng, rốt cuộc cũng thể chịu đựng nổi, chứ đừng đến chuyện nàng sờ thân thể nam nhân khác.

      cho phép! Lập tức tiến vào, chút suy nghĩ bắt lấy tay nàng.

      “ Ngươi nên xuống giường.”  Nàng nén giận chỉ trích.

      ràng cảnh cáo phải ở giường đợi tháng, thế nhưng bây giờ lại mình chạy đến đây.

      “ Ngươi có tới giúp ta thay thuốc.”

      “ Ta đem thuốc giao cho Chu đại phu .”

      “ Ta cần thay.”

      “ Vì sao?”

      “ Là ta muốn ngươi thay.”

      Nàng giật mình đứng im, gương mặt đỏ ửng. “ Ngươi bậy bạ gì đó.”

      “ Ngươi đến, ta tự mình đến cho ngươi bắt mạch.”

      Nàng muốn thu tay lại, nhưng lại cầm chặt.

      Bị đôi bàn tay kia bao lấy, làm nàng cảm thấy tay nàng bé, mà lại năng lung tung kiêng kị, làm lòng nàng vốn tĩnh lặng lại nổi sóng.

      “ Buông ra.”  Nàng mệnh lệnh.

      “ Đúng rồi, mau buông ra, nam nữ thụ thụ bất thân!”  Bạch Kì Văn phẫn nộ .

      Long Khiếu Thiên lạnh lùng quét liếc mắt cái, ánh mắt sáng quắc, tuy lên tiếng nhưng cũng làm cho Bạch Kì Văn ngẩn ra, tự giác rùng mình cái. Ánh mắt kia dường  như nhìn thấu tâm tư của .

      Bạch Kì Văn biết đối phương là ai, trực giác bảo người này dễ chọc, nhưng lại hạ uy phong của chính mình, huống chi có mỹ nhân nhìn.

      Long Khiếu Thiên , thèm để ý đến , chỉ nhìn chằm chằm nàng.

      “ Ngươi cũng nghe đấy, nam nữ thụ thụ bất thân, cho nên ngươi thể đụng vào đến .”

      “ Ta ngại.”

      “ Nhưng ta để ý.”

      Mặt nàng lại nóng lên. ...... Có cái gì tốt mà để ý , quả thực thể hiểu nổi mà...... Chính mình nam nữ thụ thụ bất thân, lại cầm chặt tay nàng, chẳng phải mâu thuẫn?

      chạm vào , ta làm sao chữa bệnh cho người ta?”  Nàng tức giận .

      “ Để ta giúp ngươi.”

      Long Khiếu Thiên lời vừa ra khỏi miệng, hai người kia đều ngây ngẩn cả người, Bạch Kì Văn càng kinh hãi hơn nữa, nhìn thấy đối phương đưa bàn tay to lớn hướng về phía , lập tức vận lực lắc đầu xua tay lia lịa.

      “ Ta cần ngươi bắt mạch!”   dùng lực đẩy ra phía trước.

      “ Các hạ cần khách khí.”  Long Khiếu Thiên lập tức đẩy nguồn lực của ngược trở lại

      “ Ngươi...... Ngươi phải đại phu.”  Bạch Kì Văn vội vàng thu tay trở lại vận khí cố gắng bình ổn nội lực.

      “ Chỉ là thoa thuốc chứ phải bắt mạch, cần đại phu tự mình động thủ. Yên tâm, ta kỹ thuật tốt lắm, nhất định làm cho ngươi cảm thấy thoải mái.” Vẻ mặt của như thế khó mà làm cho người ta tin thoải mái được, nụ cười của làm người ta sợ hãi lạnh mà phát run.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 4.5

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Troixanhmaytrang

      Vừa mới giao thủ, Bạch Kì Văn cảm thấy thất kinh, phát chính mình căn bản phải đối thủ của người ta, đến lát công phu, mồ hôi như mưa hạ, sắp chống đỡ được.

      lúc nào cũng tự tin, cho rằng chính mình võ công thấp, lại dự đoán được hôm nay gặp phải cao nhân, trong lòng thực hiểu được nếu nhanh trốn, chắc chắn rất mất mặt . Bởi vậy nhảy nhỏm lên, đứng bật dậy trước mặt đối phương như sắp lâm trận vậy.

      Long Khiếu Thiên lại lại làm như có việc gì, đối với cười nhạt. “ Các hạ tay chân linh hoạt, nội lực mười phần, tuyệt giống như là người có bệnh.”

      Bạch Kì Văn bị lột trần , sắc mặt chợt xanh chợt đỏ, nhưng lại khiếp sợ người này công lực cao thâm, dám lỗ mãng, cái gọi hảo hán là phải biết tùy cơ ứng biến.

      “ Tại hạ còn có việc, cáo từ!”  xong liền vội vàng rời , chạy trối chết.

      Long Khiếu Thiên hừ lạnh. “ May mà ngươi biết thức thời, thoát được mau.”   quay đầu lại, lại phát giai nhân ở trợn mắt nhìn .  “ Làm sao vậy?”

      “ Ngươi vì sao đuổi ?”

      “ Tên kia là giả vờ bị bệnh.” Khi còn ở ngoài cửa sổ, nhìn thấy được dã tâm của tên họ Bạch, đương nhiên bao giờ để cho nam nhân khác chạm vào nàng , tay nàng, chỉ có thể chạm vào .

      “ Ai cho ngươi xen vào việc của người khác.”

      giả vờ bệnh là cố ý muốn ngươi vì chữa bệnh, lừa ngươi giúp thoa thuốc, muốn chiếm tiện nghi của ngươi.”   làm như vậy,là trong lòng của muốn bảo vệ trong sạch của nàng.

      Nàng liếc trắng mắt, dùng sức rút tay của mình về, xoay lưng lại thèm để ý tới .

      “ Ta đây là ở bảo hộ ngươi.”   cường điệu.

      “ Tự ta biết bảo hộ ta.”

      “ Bảo hộ? Ngươi thiếu chút nữa cho chiếm tiện nghi rồi có biết hay ?”

      Nàng thở phì phì quay đầu trừng . “ tính sao? Liên quan gì đến ngươi?”

      “ Đương nhiên là có liên quan, bảo vệ thê tử là trách nhiệm của trượng phu.”

      Tĩnh ~~

      Nàng ngây ngốc mãi lúc lâusau , mới giống như gặp quỷ hỏi: “ Ngươi bậy bạ gì đó? Ta khi nào biến thành thê tử của ngươi?”

      “ Ta sờ qua thân thể của ngươi, ta chịu trách nhiệm.”

      Lời này của vừa ra, Thi Dược Nhi lúc đầu chỉ giận mặt đỏ hồng, bây giờ chuyển thành đỏ bừng. Nàng vẫn tránh thèm nghĩ đến chuyện kia nữa, thể tưởng tượng được nam nhân này lại dám tự mình ra.

      “ Ai cần ngươi chịu trách nhiệm! ”

      “ Ta cần. Ngươi yên tâm, ta lập tức phái người hồi Long Môn bảo chuẩn bị lễ thành thân, cưới ngươi nhập môn.” được bụng làm dạ chịu.

      Khi hiểu được nàng phải Ngọc Linh Cung nữ ma đầu, liền đem nàng đặt ở trong lòng, , phải , từ lúc đầu tiên mắt vừa nhìn thấy nàng, bị nàng hấp dẫn rồi, cũng hạ quyết định quyết tâm, muốn lấy nàng làm vợ.

      “ Ta mới cẩn!”

      “ Ngươi cần người nam nhân bảo hộ ngươi tốt, tuy rằng ngươi biết sử dụng thuốc, nhưng cách nào phòng bị lòng người hiểm ác, khó lòng phòng bị, giống tên vừa rồi đấy, nếu có ta ra tay ngăn cản, ngươi ngây ngốc làm cho người ta chiếm tiện nghi cũng tự biết."

      Ngốc? lại còn nàng ngốc vù vù?

      Từ thuở , cho tới bây giờ chỉ có người ca ngợi nàng thông minh, ngay cả sư phụ cũng nàng tư chất thông minh trời ban.

      Thực đáng giận! Con đại tinh tinh này dám bảo là nàng ngốc ?! Nàng là thượng thông sách thuốc, hạ biết thảo kinh, nàng luyện đan dược nếu so với việc ăn qua cơm còn nhiều hơn, khi nàng bắt mạch cho họ Bạch, đưuong nhiên biết được mạch tượng của sở dĩ hỗn loạn, là vì sao.

      “ Ai ta biết, ta sớm phát bệnh.”

      Long Khiếu Thiên sửng sốt. “ Cái gì? Ngươi...... Ngươi biết?”   rất kinh ngạc, nếu biết đối phương bệnh, cũng biết đối phương cố ý tiếp cận nàng, sao trong lúc đó, nàng còn bảo đối phương ở trước mặt nàng cởi quần áo?

      “ Nếu còn chuyện gì khác, mời trở về , ta còn phải làm việc !” Nàng xoay người vuốt tóc, muốn che giấu gương mặt mỏng manh bắt đầu ửng hồng.

      Thực biết ngượng mà, ai đồng ý  cho ? Còn dám tự xưng là trượng phu của nàng?! Ghê tởm hơn là, nàng lại vì câu này mà tâm hồn rung động! Mỗi khi dùng ánh mắt đầy chiếm hữu nóng bỏng nhìn nàng, nàng liền bối rối biết phải làm sao, mãi suy nghĩ cẩn thận vô ý đụng ngã ngọn đèn bàn.

      “ A!”  Nàng hô , bị ngọn đèn nóng ngã ở phía trước, ở phía sau lưng lại có người vươn tay ôm nàng vào lòng, đem nàng tránh xa ra khỏi chỗ đó, cho dầu nóng bắn vào da thịt trẻ con mềm mại như phấn của nàng.

      Trong lúc hỗn loạn, nàng ngước mặt lên vừa vặn đón nhận hơi thở của , thân thể thơm ngát mùi dược thảo, cũng tràn ngập hơi thở , nét mặt luôn lạnh lùng  thờ ơ, hiếm khi biểu lộ vẻ e ngại thẹn thùng của tiểu nữ tử, đúng là vô cùng kiều diễm, vô cùng quyến rũ phong tình.

      nhất thời nhìn nàng đến ngây ngốc, điểm chết người là, đôi môi nàng khẽ nhếch lên, hơi thở thơm tho, mười phần câu dẫn phạm nhân phạm tội.

      Long Khiếu Thiên ngực nóng lên, rốt cuộc chịu nổi, kìm lòng đậu cúi đầu, nhấm nháp hai cánh môi mềm mại tựa như cánh hoa kia.

      HẾT CHƯƠNG 4

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 5.1

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Troixanhmaytrang

      Chương 5.1

      Chỉ cần có thể hôn nàng, cho dù trời có sập xuống cũng sợ.

      Bởi vì hạ quyết tâm muốn kết hôn cùng nàng, hơn nữa đôi môi nàng hé ra như trái chín cành dụ người đến hái, cho nên lớn mật kiềm lòng được, lưỡi nóng bỏng của luồn sâu vào đôi môi đỏ bừng thơm phưng phức, ra sức tìm kiếm làm nàng thở dốc.

      Đôi môi của nàng so với tưởng tượng của càng mềm mại hơn nhiều, ngọt ngào mê ly, làm thân thể của ngập đầy lửa nóng, muốn ngừng mà được.

      chỉ biết, nhấm nháp nàng, thực là tiêu tan cả hồn phách, hồn lâng lâng tận chín tầng mây.

      Đến khi chấm dứt nụ hôn kéo dài lâu kia, lặng lẽ rời ra chút khoảng cách, nhìn chăm chú phản ứng của nàng.

      nghĩ đến, mình nhận gương mặt giận dữ thở phì phì , bạt tay , hoặc là trận chửi ầm lên, cũng có thể là hạ mê dược, bất cứ chuyện gì đều chuẩn bị nhận, nhưng......

      Giai nhân bình tĩnh hơn cả tưởng tượng của , khóc nháo, có mắng chửi người, ngay cả cái giận trừng mắt cũng chưa có, chính là lặng yên theo dõi .

      Nhìn gương mặt trong sáng kia, kiên nhẫn chờ đợi phản ứng của nàng, chờ đợi lời nàng , nhưng nàng im lặng, im lặng quỷ dị lâu đến mức làm bắt đầu dao động, hoài nghi có chuyện gì đó đúng.

      Kỹ xảo hôn của tốt sao?

      Nụ hôn sâu của , dồn hết tâm tư, cùng kĩ xảo suốt đời mà biết, tưởng làm nàng mê mẩn, hoặc ít nhất là phải bối rối đỏ bừng mặt, hoặc gương mặt lãnh đạm của nàng nổi lên cơn sóng gió động trời… chăm chú nhìn kĩ gương mặt của nàng xem thử những biểu của nàng chứng tỏ được sức ảnh hưởng của .

      để ý cảm xúc của nàng, phi thường để ý, nhớ ngày đó khổ luyện võ công tuyệt học của Long Môn bảo Diễm Vân công, cũng chưa từng quan tâm đến như thế.

      Rốt cục, giai nhân có động tác, nàng chậm rãi vươn tay, cũng đánh cái tát, mà là sờ nhè lên môi , dùng những ngón tay mảnh khảnh, như lông chim khẽ vuốt, hết sức ôn nhu lướt theo đường viền môi của .

      Chỉ hành động đơn giản này dễ dàng làm cho đầu hàng điều kiện, làm cho si ngốc ngóng nhìn nàng, tâm thần bay lên đến tận chín từng mây.

      Giờ khắc này cho dù chết, cũng tiếc .

      “ Buông được ?” Nàng thỉnh cầu.

      luyến tiếc cảm giác mềm mại của nàng trong vòng tay của , cũng muốn buông tay, ngay cả ánh mắt cũng luyến tiếc muốn rời khỏi cánh môi sưng đỏ kia còn lưu ấn kí của .

      “ Ngươi về trước nghỉ ngơi, lát nữa, ta trở về giúp ngươi thay thuốc, được ?”

      vừa mừng vừa sợ, đối với biểu thẹn thùng nhu nhược của nàng là rất hiếm có, làm cho tâm luôn cứng rắn như sắt, bỗng chốc mềm nhũn ra.

      lời định.” buông nàng ra, tại mặc kệ nàng cái gì, đều ngoan ngoãn nghe lời.

      “ Ta trở về trước đây.”

      “ Ừm.”  Nàng nhàng gật đầu.

      “ Ngươi phải cẩn thận.”

      “ Ta biết.”

      Giọng mềm mại êm ái của nàng làm cảm thấy quý giá vô cùng, nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng luc lâu, sợ hiếm khi được nhìn thấy lúm đồng tiền mà luôn mơ tưởng, nhưng lại cũng sợ rằng nàng cho nam nhân bám riết chẳng rời. lúc lâu sau mới hạ được quyết tâm, lưu luyến rời .

      Lúc vào vào bằng đường cửa sau, đến lúc ra lại muốn quang minh chính đại mà ra khỏi cửa chính.

      Long Khiếu Thiên cảm thấy vui vẻ thoải mái, đường mà toàn thân cảm thấy như bay bổng tận trời xanh. Lúc trước thường xuyên nhạo báng những nam nhân vì lụy tình mà bỏ ngủ quên ăn. Rốt cuộc lĩnh ngộ được câu: hùng khó qua ải mỹ nhân.

      Nụ hôn đính ước vừa rồi, có ý nghĩa phi phàm, đó chính là dấu hiệu giai nhân đồng ý trao thân cho , thế gian này còn gì có thể vui vẻ hơn?

      đường về phủ của viên ngoại, cứ nghĩ mãi đến bóng dáng ngại ngùng e thẹn của giai nhân mà cứ cười ngây ngô, hoàn toàn để ý phố lớn ngõ , phần đông những người đường, hiểu vì sao lại chỉ trỏ thầm .

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Nộ Bảo Chủ – Chương 5.2

      Tác Giả: Mạc Nhan

      Nguồn : cungquanghang.wordpress.com

      Edit : Troixanhmaytrang

      Chương 5.2

      Về đến phủ của Vương viên ngoại, người gác cổng bước ra mở cổng, v ừa muốn mở miệng để nghênh đón , bỗng trợn to mắt ú ớ thốt nên lời, đôi mắt trợn to như muốn rớt tròng ra ngoài.

      Long Khiếu Thiên nhận thấy được khác thường, bước nhanh vào trong.

      Lão Trương phụ trách việc quét dọn, ngước lên nhìn thấy , động tác cứng lại, Long Khiếu Thiên lại nghĩ rằng lão Trương tuổi lớn, động tác còn linh hoạt nhạy bén nữa nên cũng thèm để ý.

      xuyên qua giữa đình nghỉ mát, hành lang dài dưới mái hiên tinh xảo, những người đường mà gặp, nếu vô ý đánh nghiêng khay trà, cũng là cẩn thận té ngã,có người bước hụt bước bậc thang, thậm chí còn có người cầu bắc ngang hồ, vì nhìn thấy mà rơi luôn xuống hồ cá chép.

      Những nha hoàn xì xầm đùa nghịch, đột nhiên cũng im bặt miệng há to mắt trợn trừng, gắt gao nhìn .

      Long Khiếu Thiên cảm nhận được bầu khí quỷ dị, tựa hồ như tất cả mọi người nhìn , nhưng khi vừa quay đầu lại , những ánh mắt này lại đột ngột thu hồi, quét rác quét rác, sửa lá cây sửa lá cây, lau lan can lau lan can, giống như bình thường, có gì khác thường.

      đa tâm sao? Sau cảm thấy tất cả mọi người hôm nay có điểm gì là lạ .

      Rất nhanh , liền đem cảm giác bỏ sang bên, bởi vì tâm tình của tốt lắm! Chỉ cần nghĩ đến, lát nữa gặp được giai nhân, tinh thần liền bay vút lên cao, vui, chú ý tới kia phần đông ánh mắt lại lần nữa gắt gao dõi theo .

      Dương Trung cùng Triệu Kiệt ở trong phòng ngóng trông bảo chủ trở về, xa xa nhìn thấy thân ảnh của chủ tử, cuối cùng cũng như nhấc được tảng đá lớn trong lòng, bước lên phía trước nghênh đón.

      “ Bảo chủ, ngài trở lại, làm chúng tôi lo lắng đến mức ──”  Hai mồm há hốc, bốn con mắt trợn tròn, cả hai trông kinh dị, lời thốt ra nửa, giống như có người điểm huyệt câm, ú ớ nên lời.

      Long Khiếu Thiên kỳ quái quay lại nhìn bọn họ, mày nhăn lại.

      “ Các ngươi làm sao vậy? Giống như nhìn thấy quỷ bằng?”

      “ Lớn, lớn ── Đại bảo chủ ──”

      “ Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ── Miệng của ngươi ──”

      “ Miệng của ta?  Miệng của ta làm sao vậy?”

      “ Miệng của ngươi...... Miệng...... Miệng......”

      Long Khiếu Thiên thần sắc buồn bực, vừa lúc bên cửa sổ có bồn rửa tay chưa kịp đem dẹp, vì thế lên phía trước, muốn nhìn cái rốt cuộc là nguyên nhân gì, làm cho cả hai bọn họ ngạc nhiên, lắp bắp cả buổi.

      Nhưng khi nhìn thấy, ngay cả cũng khiếp sợ trợn mắt há hốc mồm!

      Môi của chảy xệ ra, hai cánh môi trương to như hai khúc thịt thừa.

      có khả năng! Nhất định là nhìn lầm rồi!


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :