1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nỗi nhớ khắc sâu - Hữu Phỉ Hoàn Tử (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Ngoại truyện – Tuần trăng mật

      Sau khi sinh cục cưng được ba tháng mới sắp xếp được tuần trăng mật, lúc đó vào đông.

      Đích là Philadelphia, hai người mang theo bé Trần An, trong nhà cả ngày đều cưng chiều tiểu tổ tông này, nhiều lần lúc Tạ Cảnh Thâm sắp kiềm chế được đều bị tên nhóc này quấy phá, lần này nhất quyết chịu mang nhóc theo.

      Trước khi xuất phát ngày, nhóc Trần An bị đưa đến nhà của bà Tạ, người già thích trẻ con, nên cũng vui vẻ giữ cháu.

      Tháng 12, thời tiết Philadelphia rất lạnh, trước khi máy bay hạ cánh, Tạ Cảnh Thâm giúp Trần Yên Thực sửa sang khăn quàng cổ, xác định che kín nàng cẩn thận rồi mới tay kéo , tay cầm hành lý ra ngoài.

      Đến khách sạn, tắm nước nóng rồi nghỉ ngơi, thành phố H có chuyến bay tốc hành, từ thành phố H đến Thượng Hải, lại từ Thượng Hải đến Philadelphia, còn phải trung chuyển ở Chicago, dừng lại mấy giờ, chuyến này phải hơn hai mươi tiếng đồng hồ mới tới nơi, lúc Trần Yên Thực xuống máy bay mệt rã rời chịu nổi.

      càng cảm thấy mệt mỏi càng đau lòng Tạ Cảnh Thâm, từ năm mười chín tuổi sang Mỹ học tập, chuyến đầu tiên chắc chắn có kinh nghiệm, hơn nữa còn phải về về nhiều lần, cũng chỉ mình, người làm bạn.

      xe taxi, được ôm vào trong ngực, lúc buồn ngủ nghĩ, bao giờ để mình đơn nữa.

      Lúc thức dậy là buổi chiều, cảm giác mặt hơi ngứa, mở mắt ra vừa hay nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Tạ Cảnh Thâm, Tạ Cảnh Thâm thấy thức dậy, liền hôn lên môi của , Trần Yên Thực cũng từ chối, phối hợp với nụ hôn của , nhưng vốn chưa tỉnh người lắm, bị hôn đến chóng mặt, lại sắp buồn ngủ nữa rồi. ZoZ

      Tạ Cảnh Thâm hôn sâu hơn nữa, thoải mái hừ hừ tiếng, Tạ Cảnh Thâm kéo đồ ngủ xuống, lúc Trần Yên Thực thanh tỉnh lại, người còn thừa gì mấy, lúc này mới loáng thoáng hiểu được Tạ Cảnh Thâm muốn làm gì.

      Nhưng mà, đây là ban ngày mà, Trần Yên Thực đẩy , lại bị cầm ngược lấy hai tay, Trần Yên Thực nổi giận quát: "Tạ Cảnh Thâm!"

      Tạ Cảnh Thâm thèm để ý, hôn từ môi đến vành tai của : “Đêm nay ra ngoài dạo nhé?"

      Trần Yên Thực chỉ cảm thấy nửa người mất khí lực, kháng cự cũng biến thành muốn nghênh còn cự, tức giận mắng cũng biến thành hờn dỗi.

      "Đừng như vậy."

      "Vì cái gì?"

      "Buổi tối lại... Được ?"

      "Buổi tối lại cái gì?"

      Được tấc lại muốn tiến thước! Trần Yên Thực đầu khẽ xoay: "."

      Nhưng tiếng của có chút lực uy hiếp nào, Tạ Cảnh Thâm theo cổ của đường hôn đến xương quai xanh, Trần Yên Thực hoàn toàn còn chút lực, bị hôn, trong lòng biết cách nào trốn, muốn tránh bị giữ chặt tay, sức lực của phụ nữ cũng chỉ như gãi ngứa cho đàn ông mà thôi, cố gắng lên giọng: "Tạ Cảnh Thâm, kéo rèm cửa lại ."

      Tạ Cảnh Thâm cười khẽ: "Em nghĩ kéo rèm cửa lại thấy gì sao?"

      Quả thực Trần Yên Thực xấu hổ và tức giận muốn chết, cảm nhận xúc cảm ướt át ở ngực mình, nhắm mắt lại, lừa mình dối người là có chuyện gì xảy ra, mà biết rằng khi nhắm mắt lại, cảm giác kia càng được phóng đại thập bội,
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      52, ngoại truyện Tiểu Bao Tử. . .

      Edit: La Na

      1.

      Trần An trắng nõn, ngũ quan được di truyền từ Tạ Cảnh Thâm, lông mày đen đậm, sâu sắc ràng, đặt khuôn mặt nhắn mập mạp, cũng tuấn tú khiến người khác khó quên.

      Nhóc khi còn bé rất biết điều, ít khi nào ồn ào, đa số sau này hay thích cười với mẹ, Trần Yên Thực trông chừng thằng bé cũng xem như thoải mái.

      Lúc Trần An được tuổi, Trần Yên Thực bắt đầu làm, thời gian làm ban ngày mang Trần An gửi ở nhà ông bà nội hoặc ông bà ngoại, buổi tối đón về.

      Khi Trần An hơn hai tuổi , có lần theo Trần Yên Thực đến trường học đợi Tạ Cảnh Thâm tan , ngờ lúc Trần Yên Thực nghe điện thoại, thằng nhóc này thấy tăm hơi.

      Trần An đường rất ổn, tự mình mò mẫm đến cửa lớp, vô lớp vòng, ố, có ba ba, sau đó thản nhiên ra ngoài, để lại thầy giáo há hốc mồm cùng với các học trò gọi bé cưng.

      Trần An tiếp tục vào phòng học kế bên, liếc mắt thấy người bục giảng đúng là ba ba nhà mình, nhưng mà hình như ba ba rất bận rộn, Trần An quyết định ngoan ngoãn, vào phòng học, nép vào tường vào trong, Tạ Cảnh Thâm nhìn thấy nhóc con này.

      Ngược lại mấy ngồi mé ngoài đột nhiên thấy bé trai trắng tròn như ngọc, lập tức tình mẹ nổi lên, lén nhìn thầy cái, rồi vụng trộm gọi Trần An tới.

      Trần An tới, tự mình lắc qua lắc lại đến chỗ ngồi trống phía trước, cố gắng leo lên, bạn nữ bên cạnh trêu: "Cho chị ôm được ?"

      Trần An lời nào, tiếp tục cố gắng bò lên, cuối cùng kia nhìn được, ôm bé ngồi lên.

      Trần An quá , ngồi lên cũng chỉ nhìn thấy đầu, Tạ Cảnh Thâm chỉ liếc sơ qua, nhìn thấy cái đầu kia nhất định là con trai nhà mình, nhưng mà, thằng bé chạy đến đây thế nào?

      Mí mắt giựt giựt, tiếp tục tập trung tinh lực giảng bài, có điều mỗi khi đặt câu hỏi, khiến cho toàn lớp hăng say đáp bài Trần An cũng hưng phấn hô to: "Ba ba! Ba ba!"

      Vì vậy chẳng biết tại sao lớp học lại im lặng lại, chỉ có Trần An hưng phấn dị thường , Tạ Cảnh Thâm đành phải ho vài tiếng: " xin lỗi, chúng ta tiếp tục."

      2.

      Khi Trần An ba tuổi, bắt đầu nhà trẻ, Tạ Cảnh Thâm rất siêng năng dạy bảo, là bài Quan thư trong kinh thi.

      Khi lần đầu tiên Trần Yên Thực nghe được, đá Tạ Cảnh Thâm đá: " dạy con mấy bài Quan cưu làm gì?"

      Tạ Cảnh Thâm ra vẻ trung thành: " phải em muốn dạy con mấy bài thơ sao? Đây là bài thơ đầu tiên trong Kinh Thi, chỉ thi hành ý chỉ của em thôi mà."

      Vào Lễ mừng năm mới, cả nhà cùng đến nhà bác của Tạ Cảnh Thâm , Thu Thu đố thơ Trần An, Trần An đứng giữa đám trẻ lớn tuổi, thông thuận đọc bài Quan thư lên, Tạ Tịnh Nghiêu trêu bé: " như vậy biết “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu” rồi hả ?"

      Trần An biết Tạ Tịnh Nghiêu ý ở ngoài lời, chỉ gật đầu, nhìn đám trẻ lớn cười rất vui vẻ, Thu Thu lại hỏi bé: "Vậy ai là thục nữ?"

      Trần An trả lời: "Mẹ."

      Trả lời xong khiến cả đám cười lăn cười bò, Trần Yên Thực yên lặng đỏ mặt, nhìn thoáng qua Tạ Cảnh Thâm, Tạ Cảnh Thâm ý
      [​IMG]
      Phong nguyet thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :