1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nỗi lòng hoa tầm gửi - Thập Lục Nguyệt Tây Qua

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10:

      Edit: Đào Sindy

      Có lẽ bởi vì đoạn giao lưu ngắn ngủi trước khi ngủ với Khương Trì, đêm nay, Tô Đường mơ thấy Khương Trì. Xác thực mà , là lúc gần ba mươi tuổi ở kiếp trước.

      Tô Đường vẫn biết, mình hiểu biết ít ỏi về kiếp trước của Khương Trì, ít đến ngoại trừ tên của , quan hệ những gì, đều biết. Bởi vì hai người họ sống hoàn toàn ở hai thế giới khác nhau. sinh ra ở nhà quyền quý, cao quý khá giả, mà sinh ra ở chợ búa, nóng vội ầm ĩ.

      Bọn họ giống như hai đường thẳng song song, mãi mãi thể gặp nhau.

      Ấn tượng của về Khương Trì kiếp trước, ít ỏi mà dễ hiểu. Bởi vì tất cả ấn tượng của với , đều căn cứ vào dáng vẻ biểu trước mặt người ngoài, chân thực, hiểu , cũng có cơ hội hiểu .

      Khương Trì là người vô cùng ưu tú, tướng mạo đẹp trai, gia thế xuất chúng, người luôn luôn mang theo hào quang trứơc mọi người. Tên của an thường xuất tin tức TV, hoặc xuất báo. ở kiếp trước quá để ý , chỉ biết là, rất loá mắt, loá mắt đến nhìn cứ như ngửa mặt nhìn mặt trời toả sáng.

      Nhưng ra, vẫn có số kí ức liên quan đến .

      Nhưng những kí ức này của xem ra, lúc ấy nhìn qua liền đặt ở sau đầu, cũng để trong lòng, bình thường cũng nhớ đến, nhưng ký ức giúp ghi lại.

      Cho nên, chỗ sâu nhất trong đầu , có lưu lại ký ức liên quan đến .

      Mộng cảnh đêm nay, liền giúp nhớ lại đoạn ngắn nào đó có quan hệ với Khương Trì ở kiếp trước.

      Đó là cuộc phỏng vấn TV. thực tế, rất ít tiếp nhận phỏng vấn, chỉ có lúc cần thiết, mới thân trước mặt công chúng chút. Mà tùy tiện thân lần, đều có thể gây nên tiếng vang cực lớn.

      Lúc đó vừa mới được thăng nhiệm lên thiếu tướng. Lên thiếu tướng lúc gần hai mươi tám tuổi, có thể là tuổi trẻ đầy hứa hẹn được rồi. TV, MC từng chút từng chút giới thiệu lý lịch cuộc đời Khương Trì, cuộc đời của lúc trước, ngăn nắp mà loá mắt, những người còn lại làm sao cũng so ra kém hơn.

      khi đó, cũng xem TV mà thầm sợ hãi than.

      Khương Trì vừa tốt nghiệp cao trung liền bay đến Mĩ, học ở trường quân đội West Point nổi tiếng thế giới, ở trường học luôn đạt thành tích xuất sắc, năng lực nổi trội nhất, cuối cùng lấy thành tích xuất sắc nhất của khoá tốt nghiệp.

      Sau khi từ chối thỉnh cầu lưu chức của đối phương, về nước, rời khỏi con đường ba từng .

      MC TV biểu lộ các loại tán thưởng về , trong mắt nữ MC xinh đẹp toàn thưởng thức, tình cảm ái mộ, ràng đến ngay cả người ngồi trước TV như còn nhận ra.

      MC
      [​IMG]
      zeolIluvkiwi thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11:

      Edit: Đào Sindy

      Nước trong dĩa theo động tác của Tô Đường mà văng ra tung toé, có ít còn rơi vào quần áo Tô Đường.

      Nhưng giờ phút này có tâm tư để ý chuyện này.

      Tô Đường biết trong phòng khách xảy ra chuyện gì, vội vàng đặt dĩa vào ngăn tủ, sau đó chạy chậm đến phòng khách.

      Trong phòng khách trống trải, dì Trầm ngồi dưới đất la to, bà ta giãy chân bên cạnh, đầy nước mắt nước mũi giãy giụa lên án với Khương Trì: " Dì làm bảo mẫu ở nhà họ Khương các người năm rồi, tự nhận cẩn trọng, coi như có có công lao cũng cũng có khổ lao. Bây giờ cháu lý do muốn đuổi việc dì, thế giới còn có đạo lý ! Cháu có quyền làm thế, dì muốn chuyện với ông Khương!"

      Thần sắc Khương Trì lười biếng ngồi dựa vào ghế sa lon, trong tay tùy ý mà thưởng thức cái bật lửa.

      hoàn toàn để ý đến dì Trầm như người đàn bà chanh chua khóc trời đập đất đường phố, khóe miệng thậm chí còn treo ý cười lười biếng.

      Dì Trầm khàn giọng, mực ngừng lớn tiếng lặp lại trong miệng: "Dì muốn chuyện với ông Khương! Dì nhất định phải chuyện với ông Khương! Cháu có quyền đuổi dì!"

      "Vậy ." Lúc này Khương Trì mới chuyển ánh mắt từ cái bật lửa lên người dì Trầm, cong môi cười, tiện tay cầm cái bật lửa trong tay thưởng thức ném lên mặt bàn, cái bật lửa rơi bàn, phát ra tiếng cộp giòn vang, làm cho hai người ở đây theo bản năng giật nảy mình.

      Khương Trì dùng ánh mắt nghiền ngẫm dò xét dì Trầm từ đầu đến đuôi, cứ như đối phương chỉ là con tôm tép nhãi nhép đáng để ý, mà , là người cao cao tại thượng nhìn bà ta diễn.

      Ánh mắt trắng trợn như thế của Khương Trì, giống như cái tát vang dội đánh lên mặt dì Trầm, khiến bà ta nhất thời thể xuống đài được.

      Nhưng dù sao dì Trầm cũng sống nhiều năm như vậy, những năm này làm bảo mẫu cho đủ người, có ít người nhà dễ tiếp xúc, dễ làm quen, bà ta sớm luyện được da mặt dày. Lúc này bà ta khóc mệt, dù sao cũng lớn tuổi rồi, la to lâu như vậy, bà ta sớm thở hổn hển, lúc này chỉ có thể dừng lại, cho mình lối thoát: "Tiểu Trì à, dì Trầm có chỗ nào tốt, cháu cứ với dì, dì Trầm đổi, được ?"

      Khương Trì khẽ giễu cợt tiếng, cũng gì, ánh mắt xuyên thấu nhìn chằm chằm bà ta, cứ như có thể nhìn thấu bà ta từ trong ra ngoài cách ràng. Khương Trì cười như cười : "Diễn xong chưa? Xong ."

      Sắc
      [​IMG]
      Iluvkiwi thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12:

      Edit: Đào Sindy

      Khương Trì biết cách dỗ con khóc.

      Nếu là đám bạn trước kia khóc như thế trước mặt , chắc chắn bỏ quay đầu nhìn lại, lười quản sống chết của đối phương.

      Nhưng bánh bao mềm trước mắt này, nếu , đoán chừng có thể khóc như thế lâu.

      chưa bao giờ gặp nào yếu đuối hơn .

      Khương Trì ho tiếng, chỉ có thể sang chuyện khác: "Đồ ăn đâu? đói rồi."

      Tô Đường dùng tay lau nước mắt, động tác này, làm rất vô tội, cặp mắt vừa khóc xong nhìn rất hiền dịu, : "Để em bưng đồ ăn ra. Nhiệt độ hẳn vừa vặn."

      "Chờ chút, tay em sao rồi?" Khương Trì nhìn chăm chú, thấy tay Tô Đường có vết đỏ. híp mắt, vết đỏ này lộ ra màu da trắng nõn của Tô Đường, nhìn qua cực kỳ chói mắt.

      " sao đâu, ban nãy dì Trầm nắm hơi căng thẳng chút." Tô Đường mấp máy môi, giọng giải thích.

      Khương Trì nghe vậy à tiếng, liếm liếm môi, trong lòng nhịn được nghĩ, bánh bao khóc chỉ lợi hại, còn vô cùng yếu ớt.

      Tô Đường đến phòng bếp, bưng toàn bộ đồ ăn ra.

      Hai người an tĩnh ăn xong cơm tối, cơm nước xong xuôi, Tô Đường cẩn thận từng li từng tí với Khương Trì: "Khương Trì, xin lỗi."

      Khương Trì sững sờ: "Hả?"

      "Vừa rồi em chọc giận , xin lỗi."

      Tô Đường cẩn thận nhìn Khương Trì, mắt hạnh mở to, đầy chân thành nhìn , nhìn qua vừa vô tội vừa đáng thương.

      Khương Trì dám tin, thế giới này còn có người có tính cách yếu ớt như vậy. ràng phải sai, nhưng hoàn toàn làm cứ như là mình sai, đồng thời thành tâm thực lòng xin lỗi.

      "Em vẫn luôn thế này à?" Khương Trì nhíu mày hỏi.

      Tô Đường nghĩ Khương Trì còn trách thay dì Trầm khi nãy, nghe hỏi như vậy, lắc đầu liên tục , giọng mềm nhũn: "Sau này em vậy nữa. đừng tức giận."

      Khương Trì biết Tô Đường hiểu dụng ý lời hỏi. liếm môi: " tức giận. Chỉ là."

      Tô Đường ngước mắt nhìn , ánh mắt mê mang.

      Khương Trì đối mặt với ánh mắt như vậy, đột nhiên lời gì cũng được nữa.

      đưa thay sờ đầu Tô Đường: "Được rồi, sau này có đây bảo vệ em."

      Sáng hôm sau, Tô Đường ở phòng bếp vội vàng nấu cháo, đột nhiên cổng truyền đến tiếng đàn ông rống lên giận dữ.

      "Khương Trì, mày lại làm gì vậy hả!"

      Tô Đường giật nảy mình, tay theo bản năng lắc cái.

      Lần này, tô trong tay thoát khỏi như lần trước, mà trực tiếp ngã xuống nát bét.

      mặt đất đầy mảnh vỡ của tô bể. Nhưng giờ phút này Tô Đường rảnh nhặt từng chút từng chút lên.

      Bởi vì nhận ra giọng đó. Thuộc về Khương Ưng! Ông về!

      "Làm sao?" Giờ phút này,giọng Khương Trì hững hờ vội chậm vang lên.

      "Mày còn mặt mũi hỏi thế nào? Dì Trầm làm gì trong nhà? Mà mày muốn đuổi bà ấy?" Trong giọng chất vấn của Khương Ưng đầy phẫn nộ, và thái độ chỉ tiếc rèn sắt thành thép của ba với con trai mình.

      "Tôi thấy bà ta vừa mắt." Khương Trì tùy ý trả lời.

      "Tự mày xem, ngoại trừ đám bạn xấu của mày, ai có thể khiến mày thuận mắt? Ông đây cũng vừa mắt mày, đúng ?"

      Khương Trì à tiếng, chẳng khác gì biến tướng thừa nhận Khương Ưng.

      Khương Ưng thích nhất là lúc Khương
      [​IMG]
      Iluvkiwi thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13:

      Edit: Đào Sindy

      Hai cha con Khương Ưng và Khương Trì ai cũng chịu cúi đầu trước ai, cứ như ai cúi đầu thua. Bởi vì chuyện của dì Trầm, bầu khí nhà họ Khương nhất thời như đóng băng, đóng băng đến tĩnh mịch. Cũng may hai ngày này phần lớn thời gian Khương Ưng có ở nhà, khi ông ở đây, bầu khí trong nhà tốt hơn chút, nhất thời cũng coi là bình an vô .

      Rất nhanh đến lúc Tô Đường đến bệnh viện kiểm tra.

      ngày này, vẫn là Khương Ưng dành thời gian theo bệnh viện cùng . Đối với Tô Đường, Khương Ưng vô cùng để ý, khiến nội tâm Tô Đường vừa cảm kích vừa có chút nghi hoặc.

      Bởi vì ông chỉ cho ở lại nhà, cung cấp ăn ở, còn hai lần đều dành thời gian bệnh viện kiểm tra cùng . Đãi ngộ như vậy, chỉ sợ chỉ có Khương Trì từng có.

      Tô Đường chỉnh tề ngồi xe, nhìn bên mặt đóng băng của Khương Ưng, ấp ủ hồi lâu, rốt cục lấy dũng khí phá vỡ trầm mặc.

      "Chú Khương, Khương Trì sa thải dì Trầm là có nguyên nhân đấy."

      "Nguyên nhân gì?" Khương Ưng quay đầu nhìn về phía nhắn bên cạnh.

      "Bởi vì... Tay chân dì Trầm sạch ." Tô Đường nhất cổ tác khí* .

      *thừa thế xông lên.

      Khương Ưng nghe vậy trầm mặc mấy giây, giống như tự hỏi, ông suy nghĩ, cuối cùng : "Chú biết, chuyện dì Trầm chú xử lý."

      lát sau, giống như Khương Ưng nhớ ra gì, ông nhìn Tô Đường, ánh mắt sâu xa, cứ như xuyên thấu qua , xuyên qua thời gian dài, thấy được người khác, người khác hoàn toàn.

      "Cháu và mẹ cháu, hề giống." Giọng Khương Ưng có chút cảm thán vang lên bên tai Tô Đường.

      Tô Đường nghe vậy, trái tim khỏi run lên.

      Khương Ưng câu này, phải phát gì chứ?

      "Mẹ cháu, vô cùng mạnh mẽ cá tính, năm đó... Tóm lại, tính cách của cháu và mẹ cháu khác nhau hoàn toàn." Ánh mắt Khương Ưng phức tạp nhìn Tô Đường.

      Ánh mắt như vậy, quá mức nặng nề.

      Tô Đường mím môi . Chủ đề liên quan đến Tô Tố, chỉ có thể giữ yên lặng. Cũng may Khương Ưng chỉ thuận miệng nhắc đến, cùng Tô Đường nhắc lại hồi ức về Tô Tố như dự định.

      Lúc xuống xe, Khương Ưng nhìn Tô Đường, lại thêm câu: " Tính cách này của cháu, cũng tính là chuyện xấu."

      Tính cách đàn ông nhà họ Khương di truyền mạnh mẽ, có lẽ là nhân tố gia đình, luôn ở vị trí chủ đạo, ai ngoại lệ. Cho nên tính cách mềm mại của Tô Đường ở nhà họ Khương lại tốt.

      Nhưng những lời này có khả năng Khương Ưng giải thích cho Tô Đường nghe.

      Lúc đến phòng khám của bác sĩ Lục, bác sĩ Lục chờ lâu. Ông và Khương Ưng hàn huyên hồi, liền tra xét vết thương của Tô Đường. Xem hết vết thương, bác sĩ Lục cười cái , giọng nhàng: " hổ là tuổi trẻ, nền tảng tốt, tình huống vết
      [​IMG]
      Iluvkiwi thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14:

      Edit: Đào Sindy

      Tô Đường theo Khương Trì về phía đám người đứng ở đó. càng gần bọn họ, mới phát phía trước chia làm hai phe hai mươi, ba mươi người ràng, mỗi phe khoảng mười mấy người, đứng hai bên trái phải phân biệt.

      Mà Khương Trì đến đám người bên trái. Người khác còn chưa đến gần, đám người kia trăm miệng lời hô lớn câu: " Trì!" Giọng vang động trời, khiến Tô Đường giật nảy mình.

      Mặt mày Khương Trì bất động, bình thản lên tiếng.

      Lúc này, trong đám người có người dáng dấp đẹp trai tới, cười híp mắt dựa sát vào Khương Trì. Người này Tô Đường gặp qua lần trước đó, chính là Lăng Lang.

      Lăng Lang nhìn thấy Tô Đường, mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, hoàn toàn nghĩ trong trường hợp này nhìn thấy Tô Đường. Lăng Lang thể tin với Khương Trì: "A Trì, sao mày lại dẫn em đến?"

      Tất cả mười người đứng lẻ loi phía sau Lăng Lang đều nghe được câu tra hỏi này của ta, lúc này nghe bọn họ xong, đồng thời cùng nhau nhìn lại Tô Đường. Ánh mắt của đám người mang theo dò xét, khiến Tô Đường như ngồi bàn chông, cả người bắt đầu khẩn trương.

      Khương Trì dùng tay kéo Tô Đường qua, kéo đến cạnh mình, sau đó nhàn nhạt giới thiệu với hơn mười người trước mắt: " Đây là người mà bảo kê, mọi người làm quen ."

      lời hù dọa ngàn cơn sóng. Khương Trì câu này, đưa tới tiếng vọng . Trong đám người truyền đến tiếng hô ít, mà đồng thời, ngay cả Lăng Lang cũng thể giữ bình tĩnh. Mặc dù giọng điệu vừa rồi Khương Trì giới thiệu Tô Đường rất bình thản, bình thản đến để cho người ta cảm thấy chuyện quan trọng, nhưng người biết Khương Trì như Lăng Lang lại há miệng to, lâu cũng thể kịp phản ứng. ta ngốc trệ mấy giây rồi mới lắp bắp hỏi: "A Trì, vậy vậy vậy... Sau này em ấy là tiểu tứ rồi?"

      Khương Trì ừ tiếng.

      Lăng Lang mở lớn miệng vẫn chưa khép lại, ánh mắt ta nhìn Tô Đường trở nên giống bình thường, giống như lần đầu nhìn thấy , mắt đánh giá tới lui từ xuống dưới cả người .

      Giờ phút này Tô Đường cứ như đứng giữa sân khấu, chung quanh là các loại ánh mắt dò xét, thỉnh thoảng quăng lên người . Tô Đường theo bản năng cắn môi dưới, có chút chân tay luống cuống. Đột nhiên, cảm nhận được ánh mắt mãnh liệt vô cùng, ánh mắt kia, khiến vô thức nhìn lại người kia.

      nhìn rất xinh đẹp, xinh đẹp như ánh mặt trời toả sáng. Đối phương tóc dài ngang vai, khuôn mặt tinh xảo, phối hợp quần áo rất có tố chất, bên trong ngọt ngào mang theo gợi cảm. Thấy Tô Đường nhìn lại mình, ta bình tĩnh dời ánh mắt, giống như hoàn toàn để Tô Đường vào trong lòng.

      Lúc này, Lăng Lang cười đê tiện đến gần Tô Dường, bên tai : "Ầy, người khi nãy nhìn em chính là trong số những bạn cũ của A Trì, Kiều Sênh."

      Tô Đường nhìn chăm chú Kiều Sênh, tất nhiên Lăng Lang cũng chú ý tới. Lúc câu này, Lăng Lang vẫn luôn quan sát biểu lộ của Tô Đường, thấy sau khi nghe xong, biểu lộ biến hoá ràng, Lăng Lang mới hoàn toàn thở ra.

      ta làm như em tốt gác tay lên vai Tô Đường, cười hì hì: "A Trì em là người cậu ta bảo kê, vậy cậu ta xem em là em rồi."

      Nhìn thấy ánh mắt Tô Đường có vẻ nghi hoặc, Lăng Lang tốt bụng giải thích cụ thể: " Người A Trì hứa hẹn bảo kê nhiều, cộng thêm em cũng chỉ có ba người, đương nhiên cũng có , người còn lại lần trước em gặp là Ninh Tử An. Ba người chúng ta trước đó từng kết bái, A Trì là lão đại, là lão nhị, Tử An lão tam, tại thêm em, sau này em chính là tứ muội của chúng ta."

      Tô Đường nhất thời cảm giác mình đối với lúc Khương Trì tuổi trẻ khinh cuồng lại hiểu thêm chút ít.

      Đánh nhau, nhuộm tóc, hút thuốc, kết bái thành em, sớm...

      Trừ cái đó ra, còn có gì nữa?

      Tô Đường nhất thời gì, Lăng Lang nhìn chằm chằm Tô Đường, phối hợp tiếp tục : " ra làm em với Khương Trì mới là lựa chọn tốt nhất, bởi vì cậu ta đối với em tốt vô cùng, trọng tình trọng nghĩa, có thể khiến em đồng ý trăm phần trăm đưa lưng của mình giao cho cậu ta. Nhưng cậu ta đối với việc kết giao bạn ..."

      Lăng Lang đến đây liền ngừng, cho xong câu, Tô Đường mở to mắt hạnh, có chút tò mò giọng hỏi: " sao?"

      Lăng Lang nhún vai, chép miệng về hướng Kiều Sênh, ra hiệu cho
      [​IMG]
      Iluvkiwi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :