Chương 39
Tô Tử Duyệt biết mình nên cho Hạ Ngữ Đình được như ý, nhưng lại nhịn được, hay là đến chỗ mà Hạ Ngữ Đình , muốn biết lời của Hạ Ngữ Đình là có ý gì, cái gì mà vì người đàn ông hy sinh mà ông nội của , ông nội là người thương nhất của , thể vì người khác liền làm chút chuyện để cho thích, dù là rất ràng, mục đích thực của Hạ Ngữ Đình.
Có lúc nghĩ, là bất khả tư nghị, và Hạ Ngữ Đình, vốn phải là người thân mật nhất thế giới này, chị em cùng cha khác mẹ, lại thành như bây giờ, ai cũng hi vọng người nào tốt hơn, thậm chí còn lấy khó chịu của đối phương làm hạnh phúc của mình. Tô Tử Duyệt đến gặp Hạ Ngữ Đình, trừ Hạ Ngữ Đình có chuyện liên quan đến ông nội, còn nguyên nhân khác nữa, chính hi vọng tất cả chuyện xấu đều nhanh xảy ra, chỉ cần xảy ra chuyện xấu xong, kế tiếp có thể dễ dàng đối mặt chuyện tốt. Chỉ là chưa bao giờ nghĩ tới, có số chuyện xấu căn bản chính cũng nguyện ý tiếp nhận.
Tô Tử Duyệt đến trường đại học của , còn chưa vào cổng trường liền nhìn thấy Hạ Ngữ Đình đứng ở đó. tới chỗ Hạ Ngữ Đình, khỏi cảm thấy cảnh tượng này phá hủy tam quan*, căn bản là hai người nên giương cung bạt kiếm, nhưng lại hẹn ở cổng trường, cùng đến trường học nhớ thuở xưa, vốn là chuyện phải là bạn tốt mới có thể làm. Nếu như Diệp Tiêu Tiêu biết và hạ Ngữ Đình cùng nhau trở lại trường, có lẽ cười đến ức chế được, hơn nữa còn cười nhạo : đây mới là tình chân thành, nhiều năm như vậy nhớ mãi quên cậu, thời thời khắc khắc để ý cuộc sống của cậu.
*Tam quan bao gồm: Thế giới quan, Nhân sinh quan và Giá trị quan
"Tôi biết ngay là đến." Hạ Ngữ Đình khẽ cười , bất kể người nào thấy cười như vậy, cũng nghĩ đến, lại đối mặt với kẻ ghét nhất.
Tô Tử Duyệt ghét loại giọng ung dung này, nhịn xuống, lộ ra cỗ cảm xúc chán ghét này.
Tô Tử Duyệt theo hạ Ngữ Đình vào cổng trường, có sinh viên qua lại, họ ở trong đó cũng tính là dễ coi, dù sao trường đại học có đủ loại người đủ loại hình dạng màu sắc, hai người bọn họ mình cũng là sinh viên, hoàn toàn ai hoài nghi. Hình như Hạ Ngữ Đình còn cảm thán cái, bày tỏ hâm mộ với đàn em khóa dưới bây giờ, thời đại học làm cho người ta khi nhớ lại cảm thấy là đoạn thời gian vô cùng tốt đẹp.
Đối với cảm thán của Hạ Ngữ Đình, Tô Tử Dyệt hoàn toàn có bất kỳ đáp lại nào.
Hạ Ngữ Đình cười, vươn tay ra ngắt đóa hoa Diệp Tử ven đường, "Tô Tử Duyệt, chẳng lẽ cảm thấy thời đại học rất đáng giá để hoài niệm sao?"
Tô Tử Duyệt than tiếng, hiểu nổi, sao Hạ Ngữ Đình lại buông tha bất kỳ cơ hội có thể đả kích nào, có thể lúc học đại học lúc thất tình là đau nhất, làm sao có thể đoạn thời gian kia là đẹp được, cũng đúng, Tô Tử Duyệt khó chịu vui đồng thời chính là ngày Hạ Ngữ Đình vui vẻ khó quên nhất.
"Tôi luôn luôn cho rằng, chỉ có người cuộc sống trong thực trôi qua như ý, mới có thể hoài niệm ngày trước như thế, mà tôi, cần hoài niệm." Tô Tử Duyệt lạnh lùng mở miệng.
Hạ Ngữ Đình dừng bước lại, xoay người nhìn chút. Giống như phiến đá bên đường, hết sức u tĩnh, họ đứng chung chỗ, là đôi chị em đánh úp con mắt người khác, chỉ là mặt ngoài nhu hòa lại có chênh lệch khổng lồ với .
Sau lúc lâu, Hạ Ngữ Đình bừng tỉnh hiểu ra thở ra hơi, "A…. Xin yên tâm, tôi tuyệt đối có ý như ."
Tô Tử Duyệt bĩu môi.
Lại về phía trước, chính là "Đình Tình Nhân" nổi danh của trường, đình đứng lặng mặt nước, bên cạnh là cầu nước chảy, cảnh có tình ý vô cùng, từ trước đến giờ đều là khu vực dành cho tình nhân, chẳng qua tất cả mọi người đều có tính tự giác, hễ là đôi tình nhân chiếm cứ chỗ này có người khác tới quấy rầy, nếu thế chỉ là chuyện lúng túng.
" tin?" Hạ Ngữ Đình vừa còn vừa giải thích nghi hoặc, "Như vậy , tôi cho biết bí mật của chính tôi, lúc đầu tôi cùng Phương Văn Thành ở chung chỗ."
Lúc này Tô Tử Duyệt dừng bước lại, quay đầu lại nhìn hạ Ngữ Đình ở phía sau mình. Tự nhiên biết chuyện này, nhưng chưa từng nghĩ đến Hạ Ngữ Đình ra trước mặt mình, dĩ nhiên, tuyệt đối cười nhạo hoặc là tâm tình nhõm, chỉ cảm thấy hơi kỳ quái.
Hạ Ngữ Đình cười cười, "Tôi muốn cùng ấy ở cùng nhau, cũng là tâm thích ấy, chỉ là ấy muốn cùng với tôi…. Chính xác mà , là ấy cũng thoát khỏi đoạn tình cảm kia của bọn , tôi theo ấy ra nước ngoài, vốn cho là ấy vì vậy mà tiếp nhận tôi, kết quả vẫn , sau đó tôi chỉ có thể buông tha…. Tô Tử Duyệt, trong chuyện này, tôi bội phục , có sức quyến rũ lớn."
Tô Tử Duyệt nhíu mày tiếp tục về phía trước, chỉ là trong lòng càng thêm nặng nề, Hạ Ngữ Đình tự mình ra khỏi thất bại, chỉ có khả năng, đợi lát nữa Hạ Ngữ Đình ra, làm càng thêm thất bại càng thêm khổ sở, vì vậy so sánh khổ sở khó chịu của với điều Hạ Ngữ Đình ra dĩ nhiên là trở thành đáng nhắc tới.
Hạ Ngữ Đình theo sát Tô Tử Duyệt bước đến, họ tới "Đình Tình Nhân", vận khí tệ, lúc này có người. Xác thực vào ban ngày "Đình Tình Nhân" thể nào là best-seller, phải chờ tới buổi tối, cả đám nam nam nữ nữ mới nguyện ý ở góc tối , tràn đầy mờ ám thần bí cùng cấm kỵ, vì vậy hợp thành cỗ nồng đậm mập mờ và kích thích, có thể khiến người ta hưng phấn đồng thời cũng vui vẻ.
Họ vào ngồi ghế ở trong đình, bên ngoài nước gợn lưu động, mặt nước còn có mấy con thiên nga, mấy con thiên nga theo sau con thiên nga, bơi thành hàng thẳng tắp, hết sức có tính thưởng thức. Đối diện đình chính là dãy nhà phòng dạy học, hồ nước dưới bên nhà dạy học có rào chắn cao đến bắp chân, rào chắn như vậy bị sử dụng thành ghế ngồi, ít người ngồi ở chỗ đó chuyện phiếm hoặc là đọc sách.
Trước đây rất lâu Tô Tử Duyệt từng cùng với Diệp Tiêu Tiêu ở chỗ đối diện học tiếng , lúc ấy Tô Tử Duyệt ở đó cảm thán, cũng chỉ có lúc này, mới phát được trong đại học học nhiều, hoàn toàn là người ham ăn lười làm.
"Tô Tử Duyệt, tôi đây là khích lệ , làm sao lại bày tỏ chút."
"A…. Cám ơn."
Sau khi Tô Tử Duyệt qua loa lấy lệ ra những lời này, chỉ thấy Hạ Ngữ Đình nhịn được bật cười, " cũng cám ơn rồi, vậy tôi cho biết bí mật!"
Lúc này Tô Tử Duyệt mới thu hồi tầm mắt, nhìn Hạ Ngữ Đình.
Khóe miệng Hạ Ngữ Đình cười nồng đậm thêm chút, giống như là mong đợi bữa thịnh yến vĩ đại, "Tô Tử Duyệt, rất hồi hộp?"
"Hạ Ngữ Đình, đủ rồi, đừng giả thần giả quỷ như vậy." Rất kỳ quái, Tô Tử Duyệt có thể giả dạng làm thục nữ danh viện với người khác, nhưng đối mặt với Hạ Ngữ Đình liền mất mấy phần kiên nhẫn.
"Giả thần giả quỷ? Đây là ảo tưởng, nếu chịu tin tưởng tôi ra chân tướng gì, vậy vì sao phải tới đây?"
" thẳng , rốt cuộc muốn cho tôi cái gì."
Hạ Ngữ Đình tựa vào ghế dài, vẻ mặt lười biếng nhưng lại hưởng thụ, "Cho tôi khen lần nữa cái sức quyến rũ của , tại công ty Tô thị trăm ngàn vết thương, vào thời điểm này Giang Dực lựa chọn thu mua, hoàn toàn chiếm được cái gì tốt…. ta chịu làm như vậy, khẳng định nguyên nhân hơn phân nửa là do , nếu ai nguyện ý tiếp nhận cục diện rối rắm đó, cũng phải là làm từ thiện ."
như thế, là quỷ dị, tất nhiên Tô Tử Duyệt thể nào tin tưởng Hạ Ngữ Đình lòng khen bản thân, "Cho nên?"
"Có lẽ biết giang dực là người như thế nào. Năm xưa mới tiếp nhận tất cả sản nghiệp của nhà họ Giang ai tin tưởng ta phát triển nhà họ Giang tốt hơn, khi đó ta làm việc quả quyết lại độc đoán, mạnh mẽ thu mua ít công ty, phân chia, bán , có giá trị liền lợi dụng, ta dùng tác phong mạnh mẽ vang dội đáp trả thành công những chất vấn kia. Những kết quả của công ty bị thu mua kia đều rất thảm, có giám đốc của công ty còn nhảy lầu tự sát."
"Đây là muốn cái gì?"
"Muốn sức quyến rũ của lớn, ở trước mặt người khác Giang Dực tự nhiên là có phong độ thân sĩ, chỉ là thương trường, đó chính là lục thân nhận**…. Mấy người họ của ta, ai muốn lấy chút lợi ích từ người ta, nhưng qua nhiều năm như vậy, lấy được gì cả."
**Lục thân nhận: có thể hiểu là mất hết tính người, có tình người
"Hạ Ngữ Đình, có thể đừng đùa bí hiểm ?"
"Tôi đủ ràng sao? Tôi khích lệ sức quyến rũ lớn, có thể để cho Giang Dực luôn luôn công tư ràng vì mà làm đến mức này."
" lại có lòng tốt như vậy?"
Hạ Ngữ Đình nhếch miệng cười khẽ, " hiểu tôi, dĩ nhiên có…. cảm thấy Giang Dực làm như vậy, có tình hay đây?"
Tô Tử Duyệt nhắm mắt cái, "Tôi cảm thấy, nhà họ Tô chúng tôi có thể có thứ gì để Giang Dực để ý, cho nên. . . . . ."
Hạ Ngữ Đình đưa ra ngón tay lại lắc đầu cái, "Đừng tự coi mình…. Khẳng định Giang Dực rất dụng tâm với , nếu tuyệt đối vì mà làm đến mức này, nhưng ta dùng khả năng lớn nhất bảo toàn công ty Tô thị, tiêu tốn số tiền lớn."
Tô Tử Duyệt kinh ngạc nhìn Hạ Ngữ Đình, chỉ có cảm giác mình càng ngày càng khẩn trương, nụ cười của Hạ Ngữ Đình càng đầy quỷ dị, tựa như cười mỉm quỷ mị, cho biết - tôi ăn .
Lời như vậy, ai tin?
mím chặt môi, mở miệng, chỉ là lông mày cũng gắt gao cứng lại, cơ thể căng thẳng vô cùng.
Hạ Ngữ Đình nháy mắt cái, "Giang Dực đối với như thế, nên cảm kích, cho dù ta là bởi vì áy náy."
Hai chữ áy náy, thành công khiến cặp mắt Tô Tử Duyệt mở to, đây mới là mục đích của Hạ Ngữ Đình sao, trước mặt cố ý thổi phồng mình cao phen, cuối cùng làm cho mình rơi xuống nhanh chóng, học Vật lý phải học là tốt, càng từ chỗ cao rơi xuống, trọng lực làm tăng tốc độ, tốc độ càng ngày càng nhanh, vì vậy rơi càng ngày càng đau.
"Áy náy?"
Hạ Ngữ Đình ngồi thẳng người lại, "Tô Tử Duyệt, ông nội có thể sừng sững ngã ở thương trường nhiều năm như vậy, nhưng mấy năm qua, công ty Tô thị mực xuống dốc, hơn nữa tốc độ trượt khiến người trong nghề giật mình, hiếu kỳ nguyên nhân sao?"
Có số thứ, lặng lẽ lan tràn ở trong lòng, nhưng vẫn muốn tin tưởng. cảm thấy mình tựa như đánh khúc nhạc vui vẻ tiêu khiển của trò chơi, những độc chất kia mực lan tràn ở bên trong, ngừng đổi vị trí hi vọng để cho những chất độc kia tản , lại cứ hết làn này đến lần khác có phương thức tản , vì vậy chất độc càng ngày càng nhiều, bây giờ tụ lại là lại thua rồi.
gắt gao cắn môi, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngữ Đình cũng rất kiên định.
Nét mặt Hạ Ngữ Đình càng nhàn nhã, "Mặc dù mấy cậu của tôi rất xuất sắc, nhưng cũng được tính là thiên tài của giới thương mại, có thể gắt gao ngăn chặn công ty Tô thị như vậy…. Rất đơn giản, chỉ cần câu đầu tiên của Giang Dực là được rồi."
Tô Tử Duyệt mở to hai mắt nhìn nụ cười đến tốt đẹp của Hạ Ngữ Đình, hoàn toàn dám tin tưởng này, " láo."
"Làm sao lại có cái nét mặt này đây, cần phải vui vẻ mới đúng, mặc dù Giang Dực và nhà họ Hạ chúng tôi liên thủ đối phó nhà họ Tô các người, nhưng phải bây giờ Giang Dực sao? Thậm chí bởi vì chuyện qua mà cảm thấy áy náy với , nên vui vẻ mới đúng…."
Sắc mặt của Tô Tử Duyệt càng ngày càng lạnh, thậm chí chân khẽ run .
Hạ Ngữ Đình khẽ nở nụ cười, ta đều là , toàn bộ đều là . Ông Tô và Tô Tử Duyệt, vẫn coi người của nhà họ Hạ là kẻ thù, như vậy Giang Dực liên thủ với nhà họ Hạ cũng giống như là kẻ thù, đối mặt với thực như vậy, Tô Tử Duyệt còn có thể lựa chọn ở bên Giang Dực?
"Tô Tử Duyệt, nếu như tin, có thể hỏi ông nội , tuyệt đối ông ấy những gì tôi đều là ."
Tô Tử Duyệt lại nghĩ đến, khi ông nội cho là và Giang Dực ở chung chỗ liền cho cái bạt tai. trăm mối vẫn có cách giải, vì sao ông lại có phản ứng lớn như vậy, thế mà lại lựa chọn đánh . sau đó ông giải thích vì lấy cuộc sống của chính mình đổi lấy sinh tồn cho công ty, thế nên mới nổi giận, nhưng lý do kia, căn bản là đứng vững. Hoá ra là như vậy, từ lâu ông nội biết liên thủ giữa nhà họ Giang và nhà họ Hạ, Giang Dực cũng là trong những đầu sỏ làm hại nhà họ Tô bọn họ làm cho bọn họ cùng đường, cho nên khi biết thế mà lại cùng Giang Dực ở chung chỗ chút do dự cho cái bạt tai….
Đối với ông nội mà , chính là kẻ thù của mình, còn phải sinh con dưỡng cái cho kẻ thù của mình.
Khi đó ở trong mắt ông nội, có phải chính là ba năm đó hay ?
Thế nhưng ông lại đồng ý, thế nhưng lại thành toàn và Giang Dực.
Hạ Ngữ Đình nhìn mục đích của mình đạt được, vì vậy thỏa mãn đứng lên, "Tô Tử Duyệt, có muốn biết tại sao Giang Dực lại làm như vậy ? Đây chính là chuyện mà ông nội cũng biết, tôi thích người này đến nơi đến chốn, xin hãy điều chỉnh tốt tâm tình của mình nhanh lên, lần sau tôi nhất định giải thích cho ."
Hạ Ngữ Đình xong, ưu nhã đứng dậy rời , cũng thèm nhìn Tô Tử Duyệt cái.
Chương 40
Tô Tử Duyệt ngẩng đầu nhìn bóng lưng Hạ Ngữ Đình, nhưng nghĩ, mục đích của Hạ Ngữ Đình đạt được, chân tướng này thực làm cho khổ sở cực kỳ, chưa bao giờ nghĩ tới, Giang Dực có quan hệ gì với nhà họ Hạ. Trước kia mực tìm cho mình đoạn tình cảm thuần túy trung thành trong lòng, sau đó và Giang Dực ở cùng chỗ, vì đoạn cảm tình này, bận tâm dứt, đầu tiên là có muốn động lòng hay , sau đó động lòng, sau đó nữa lại cho là còn chưa rơi vào, vì vậy hoảng loạn, cuối cùng là mang thai, lại muốn sinh ra, vì vậy lại ở cùng nhau. giấu giếm thân phận của mình, Giang Dực tức giận, vốn là cho rầng tức giận lừa gạt của , bây giờ nghĩ lại, có lẽ có nguyên nhân mà Hạ Ngữ Đình . là cháu duy nhất của nhà họ Tô, tất nhiên Giang Dực biết ở bên gặp phải những thứ gì…. Còn có ông nội, chuyện riêng với Giang Dực, chắc hẳn cũng có quan hệ với cái này.
Khi cho là chuyện phát triển theo chiều hướng tốt nhất quỹ đạo nhanh chóng thay đổi, tốc độ nhanh đến nội hoàn toàn theo kịp.
biết mình nên làm như thế nào, ông nội vì , thế mà lại nguyện ý thành toàn của bọn . Chắc trong lòng ông rất khổ sở, dù sao để cho vương quốc nghiệp tay tạo ra về phía suy yếu có Giang Dực làm nguyên nhân. Nhiều năm trước, ông chưa từng thành toàn cho ba và Hạ Thiến Vân, nhiều năm sau, thế nhưng ông làm như tất cả đều xảy ra để cho và Giang Dực ở bên nhau, thậm chí giúp đỡ Giang Dực vô số lời hữu ích.
Ông nội hi vọng hạnh phúc, mà Giang Dực cũng lòng đối xử với , nếu như có những tiền tố tình kia, đây là hình ảnh hạnh phúc dường nào, trong sinh mạng , điều quan trọng nhất là hai người đàn ông này có thể chung sống hòa bình, hơn nữa đều là lòng vì .
Cố tình lại có những tiền tố kia.
cúi đầu, hít thở sâu. Lúc này cặp tình nhân dắt tay tới, thấy Tô Tử Duyệt ngồi đó mình, hai người liếc nhau cái, vẫn đến trong đình ngồi xuống, hơn nữa nửa mập mờ vài chuyện . Hồi lâu Tô Tử Duyệt mới biết, đôi tình nhân này cố ý mấy lời này là ép mình chủ động rời , sau khi có cái ý nghĩ này, ngược lại thoải mái ngồi, hơn nữa còn chút kiêng kỵ nhìn về phía đôi tình nhân.
Mọi việc, vẫn phải là thứ tự đến trước và sau!
Hai phe giằng co hồi lâu, vẫn là sau khi nữ sinh này phát bạn trai nhìn mỹ nữ đối diện vài lần, có chút thích lôi kéo bạn trai mình rời . Tô Tử Duyệt nhìn bọn họ rời , cảm giác mình lại làm người xấu lần nữa, loại cảm giác này tốt xấu, chỉ là trong lòng càng thêm buồn cực kỳ.
do dự nên rời hay là tiếp tục ngồi lát Giang Dực gọi điện thoại tới, gần đây số lần gọi điện thoại càng ngày càng chuyên cần, chuyên cần đến nội cũng có chút ngại nhiều rồi.
"Bây giờ ở đâu?"
"Trường học…. Ừ, trường đại học em từng học."
Giang Dực nở nụ cười, "Cũng là trường đại từng học."
"Hả?" đúng là Tô Tử Duyệt biết cái này, " cùng học trường với em?"
" được sao?" Lần này Giang Dực biết quan tâm mình trải qua những gì, khỏi cảm thán chút, "Em nên tìm hiểu về nhiều chút."
"Mới cần."
"Vậy tìm hiểu về em nhiều chút, em ở cùng bạn học à? chuẩn bị mở hội bạn học? Đợi lát nữa cùng ăn cơm phải chú ý…."
Lúc này Tô Tử Duyệt cắt đứt, " mình em, mình."
Giang Dực nhíu mày, " mình? Vậy bây giờ em ở chỗ nào của trường?"
"Ngồi trong đình giữa hồ, chính là‘đình tình nhân’ nổi danh."
"A, chỗ này bị em cướp được?"
"Mới vừa rồi em còn làm đôi tình nhân tức giận bỏ đấy!”
......
Tô Tử Duyệt và Giang Dực tùy ý trò chuyện, Giang Dực bảo chút xem tại chung quanh đình có cái gì, để xem trường học có thay đổi nhiều , Tô Tử Duyệt lúc học trường học tốn hết mấy vạn mua được thiên nga giờ sinh tiểu bảo bảo rồi, bên cạnh thư viện của trường lại có thêm phòng triển lãm, cảnh vật ở sân trường càng ngày càng trở nên đẹp hơn, ừhm, hình như mỹ nữ cũng nhiều hơn.... Giang Dực là với , chờ trở về, tự mình theo tới trường dạo, cùng nhau thể nghiệm.
Đến lúc sắp cúp điện thoại Giang Dực vẫn quên mục đích gọi điện thoại, ngày mai trở lại.
Giang Dực chỉ muốn chuyện trở về, rồi lại vì vậy mà rất nhiều chuyện khác, hình như vĩnh viễn chán phiền dặn dò ăn cơm ngon, thể ăn điểm tâm các loại, làm cho người ta nghe vừa ngọt ngào lại muốn phiền.
Tô Tử Duyệt cúp điện thoại, thái độ thay đổi trong nháy mắt, vốn là nụ cười tựa như dùng cục gôm xóa sạch, lập tức biến mất thấy đâu nữa, cầm điện thoai di động cuả mình, nghe được giọng của , hoàn toàn nhớ đến những chuyện làm cho phiền muộn kia. Thậm chí chính tìm cớ cho mình, tại ông nội hi vọng hạnh phúc, mà tình cảm giữa và Giang Dực cũng càng ngày càng thuận, sau khi cùng Giang Dực kết hôn, bọn họ có thể có bảo bảo của mình, có gia đình hạnh phúc mỹ mãn.
Những cái này, cũng sắp đến, ngày mai Giang Dực trở lại, sau khi trở lại, mang gặp mặt chính thức người nhà rồi, tất cả đều theo chiều hướng tốt đẹp, như vậy, có thể cho phép làm bộ chính mình biết những lời Hạ Ngữ Đình ?
Nếu như tại vì những thứ đó mà cùng Giang Dực tách ra, chỉ làm người nhà họ Hạ vui vẻ thôi, đồng thời cũng lầm cho ông nội đau lòng – những thứ này chỉ là lấy cớ vì chịu buông bỏ hạnh phúc bây giờ, đều biết, nhưng có biện pháp nghĩ như vậy.
muốn đánh vỡ tình trạng bây giờ, muốn.
nhìn bụng mình hồi lâu, cảm thấy nơi đó hình như khẽ nhô ra đứa bé lớn lên, nhất định nó khỏe mạnh lớn lên.
“Bé con, hạnh phúc của mẹ phải dựa vào con, con có muốn khiến mẹ hạnh phúc ?”
**********************************************************
Tô Tử Duyệt biến mình thành con rùa đen, giả vờ biết chân tướng việc, đối mặt ông nội bộ dáng vui vẻ cười , mà ông Tô nhìn nét mặt luôn thỏa mãn đến nỗi ra được, tựa như quyết định ông đưa ra, chứng mình từ mặt này là tuyệt đối chính xác.
Ngày Giang Dực trở về, Tô Tử Duyệt đến sân bay đón , Tô Tử Duyệt hoàn toàn giống như những người thân khác hưng phấn như vậy mong đợi người thân của mình trở về, chỉ rất an tĩnh đứng ở đó, sau đó chờ về phía mình. vô cùng hưởng thụ loại cảm giác này, nhìn từng bước về phía mình.
bình tĩnh khiến Giang Dực nhíu mày, sau khi tới trước mặt , cái tay cầm hành lý véo mặt , “Sao lại có vẻ mặt này? Có phải nhận ra hay ?”
Tô Tử Duyệt cau mày nhìn , “ là ai, tùy tùy tiện tiện liền đến chuyện với tôi.”
vừa mới ra lời này, những người bên cạnh lập tức dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Giang Dực, chính Giang Dực cũng rất kinh ngạc, sửng sốt hai giây, “A, tôi nhận lầm người.”
bộ chợt nhận ra, còn lui về phía sau bước. Tô Tử Duyệt thầm đánh giá, giả bộ còn giống như vậy, vì vậy khi lui về phía sau bước vội vàng tiến lên, kéo tay của , lúc này mới lộ ra khuôn mặt tươi cười. Giang Dực cũng cười, sờ sờ đầu , cùng nhau ra ngoài. Bộ dáng bọn họ như chuyện đương nhiên, lại làm cho người vây xem bên nhìn nhau, hoàn toàn biết vừa mới xảy ra chuyện gì.......
Vốn là hai người nửa tháng cũng chưa thấy mặt, nhưng bởi vì ngày nào cũng liên lạc qua điện thoại, có tia cảm xúc biệt ly lâu. Tay Tô Tử Duyệt khoác cánh tay , theo ra khỏi sân bay, mà tài xế của đậu xe xong rồi, chỉ chờ bọn họ tới.
Tô Tử Duyệt đứng ở chỗ cửa xe, nhìn thả hành lý vào trong cốp sau, chờ cất xong, mới mở cửa xe ngồi xuống.
Tài xế lái xe rời , mà lại chưa cho biết, buổi sáng, chuyến tới bệnh viện.
“Hai ngày nay chuẩn bị chút.” Sau khi lên xe Giang Dực giải thích được thốt ra câu như vậy.
Tô Tử Duyệt nghiêng người sang nhìn , mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm.
“Gặp mặt cha mẹ !” lại giọng giải thích.
nhìn lúc lâu, mới chậm rãi gật đầu cái. nhìn ra cảm xúc của có chút xuống thấp, vì vậy lại mở miệng, “Thế nào?”
“Cảm giác khỏi rất hồi hộp.”
đưa tay vỗ vỗ đầu , “Đừng sợ, cha mẹ là người tệ, đối với người và em thích cũng vô cùng tôn trọng, bọn họ nhất định thích em.”
Chỉ cần là thích, cha mẹ cũng nguyện ý tiếp nhận.
thở ra hơi dài, “Ừhm, em cố gắng hết sức. Nhưng nếu như cha mẹ thích em làm thế nào?”
“Cần phải có lòng tin vào chính em, phải em còn có sao?” cho động viên.
thuận thế áp vào trong ngực , lại nghĩ tới mấy lời kia của Hạ Ngữ Đình, còn có khỏi khủng hoảng đối với tương lai, “ cho phép gạt em, biết ?” Như vậy em rất khó chịu rất khó chịu.
“Làm sao lại lừa em?”
“Vạn nhất ngày nào đó gặp phải mỹ nữ, liền ném em ra sau đầu....”
“ bảo đảm, tuyệt đối nhìn mỹ nữ khác.”
hừ tiếng, nhắm hai mắt lại, hình như chuẩn bị nghỉ ngơi. vuốt ve mái tóc dài của , tóc dài như thác nước, xúc cảm khi sờ ở lòng bàn tay rung động ra được, mà nét mặt của vô cùng nhu hòa, làm cho nhịn được cúi đầu, hôn lên trán , tựa hồ vẫn cảm thấy chưa đủ, lại thấp hơn chút, hôn lên môi .
Lúc môi dán lên môi của vừa lúc mở hai mắt ra, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt có cảm xúc khác, chỉ là hoàn toàn có dừng động tác lại, ngược lại nụ hôn này sâu hơn.
Cứ như vậy ! nghĩ như vậy ở trong lòng, nguyện ý làm con rùa đen rút đầu lần, cầu mong bọn họ có thể ở bên nhau, dù là chính cũng có chút xem thường mình.
hi vọng sau này bọn họ, vẫn có thể giống như bây giờ.
Ngày mai bổn thành có tiệc rượu từ thiện long trọng, đến lúc đó các vị danh lưu nhân sĩ cũng tham gia, Giang Dực tham dự, Tô Tử Duyệt cũng tham dự cùng với ông Tô, dĩ nhiên, người của nhà họ Hạ cũng tham gia.
Mặc dù lần trước Hạ Ngữ Đình , nhưng Tô Tử Duyệt cũng có thể đoán được, trong tiệc rượu ngày mai kia, nhất định Hạ Ngữ Đình có chiêu trò gì đó đối với mình, có lẽ những lời đó thực làm cho dao động, vì vậy cầu nguyện, sau ngày mai, vẫn có thể cùng Giang Dực tốt, cứ rút lui như thế, hy vọng có thể đổi lấy kết quả tốt.
rất muốn ở bên người này tới cuối cùng.
Chương 41
Người tổ chức tiệc rượu từ thiện là vị lão nhân tiến hành từ thiện hàng năm, nghe khi ông ấy còn trẻ cũng có tiếng tăm lừng lẫy thương trường, ông ấy có con cái, sau khi về già liền lập tức thu sơn, cùng với vợ quanh năm hứng thú với nghiệp từ thiện. Có chút khác với người làm từ thiện đầu lưỡi, đôi vợ chồng này là người làm từ thiện chân chính, chỉ tự trả tiền tự mình vùng núi xa xôi điều tra xem địa phương đó thiếu cái gì, còn tổ chức người sửa đường lót đường vân vân, mà sau khi bọn họ mặc quần áo trang sức hoa lệ vào, lại dựa vào lực thu hút, khích lệ nhiều người quyên tiền hơn. Hành động của đôi vợ chồng này được chính phủ thành phố Nam Giang ủng hộ, chỉ có bản thân nổi tiếng vang dội, cũng làm tăng danh dự cho thành phố Nam Giang, rất được người khen ngợi.
Tô Tử Duyệt nghe giọng điệu khi ông nội nhắc tới đôi vợ chồng này cũng biết, đối với đôi vợ chồng này ông cũng rất kính nể, dù sao người có tiền bây giờ giống như vậy nhiều, cũng phải là ném cục tiền ra đòi danh tiếng tốt, mà là làm việc.
Tô Tử Duyệt thay quần áo trang điểm xong liền vội vã xuống lầu, ông Tô nhìn lúc lâu, đuôi lông mày khẽ nhúc nhích, "Đây là thế nào? Mới vừa rồi còn tốt, lúc này sắc mặt lại tốt."
" sao?" Tô Tử Duyệt sờ sờ mặt mình, "Làm gì có, ông nội bừa."
cảm thấy may mắn vì mình mặc dạ phục, ông nội thấy được chân cố cũng run rẩy, thân thể của căng thẳng đến mức tận cùng chính là cái này trạng thái, chân bị khống chế lay động, thế nào đều ngừng được. Nàng xông gia gia cười cười, tay cũng dám khoác ở gia gia tay, sợ gia gia nhận thấy được nàng ổn.
Nàng hôm nay mực tại chờ đợi cú điện thoại, ngay mới vừa rồi, cú điện thoại kia tới.
Điện thoại nội dung, là nàng nghĩ nhất tiếp nhận cái đó, nàng cảm thấy vận khí của mình từ mong đợi tốt nhất biến thành chỉ cần phải kém cõi nhất là được rồi, thực tế cho nàng, cố tình là kém nhất ít cá.
Lên xe sau, nàng lời, biểu được rất là trầm mặc.
Tô lão nhìn nàng bộ dáng như vậy, rất là lo lắng, "Tiểu Duyệt, ngươi có phải hay thân thể thoải mái?"
Nàng lắc đầu cái, thấy gia gia ràng ánh mắt tin hậu, cho ra an ủi cười , "Gia gia đừng lo lắng, ta chỉ là cảm thấy có chút buồn bực, có cái gì."
"Ngươi bây giờ cũng phải là người, thể lão như vậy tùy hứng, hay là bệnh viện xem chút."
Hạt tía tô vui mừng thở dài, giọng lại hết sức kiên định, "Gia gia, ta có việc gì, ngươi đừng chuyện bé xé ra to."
Nàng cố ý cười lên, cố gắng để cho mình mặt ngoài nhìn qua hết sức tích cực, mà phải khí trầm lặng bộ dạng, Tô lão nhìn nàng lúc lâu, cuối cùng cũng gì.
************************************************
là từ thiện tiệc rượu, ra cùng loại tiệc rượu sai biệt lắm. Chỉ là hạt tía tô vui mừng khoảng cách gần thấy được đôi phu thê kia, thân nam nhân có năm tháng lắng đọng xuống phong cách, tràn đầy phái nam sức quyến rũ, người nữ nhân nhiều chút nhưng phỏng chế ý vị, giống như đặt ở hầm nhiều năm rượu đỏ mùi vị hương thuần. Đây là đôi bích nhân, nàng như vậy nghĩ tới. ra là nữ nhân cho dù già rồi, cũng có thể như thế chói mắt, nàng có chút động lòng, hi vọng mình già rồi, cũng có thể biến thành nữ nhân như vậy.
Đôi vợ chồng này đối với người thái độ thủy chung như , bởi vì thân phận địa vị mà có bất kỳ bất đồng, đây càng làm cho người ta đối kỳ có hảo cảm, ít nhất hạt tía tô vui mừng đối với đôi vợ chồng này rất có hảo cảm. Hơn nữa nàng phát , đôi vợ chồng này mặc dù giữa lẫn nhau chuyện rất ít, nhưng có thể từ ánh mắt của bọn họ cùng động tác giữa nhìn ra, bọn họ độ cao ăn ý, chỉ cần cái ánh mắt, liền có thể biết đối phương suy nghĩ.
Nếu như người, có thể ở cái thế giới này tìm được người khác phù hợp mình thẩm mỹ khác phái, vừa vặn cái này khác phái tính tình có thể như mình tâm ý, hơn nữa tư tưởng cũng ở đây cùng cái độ cao, đó chính là loại hoàn mỹ.
Hạt tía tô vui mừng cũng bồi Tô lão bao lâu, Tô lão sợ nàng nhàm chán, sớm để cho chính nàng chơi, chỉ là dặn dò nàng cho uống rượu, nàng có kiên trì cùng với gia gia, mà là tự động tránh ra. Nàng cảm giác gia gia đây là đem mình chống ra, là sợ nàng nghe bọn đàm luận nhàm chán, thứ hai muốn nàng biết rất nhiều việc. Nàng đối với gia gia cách làm bày tỏ tôn trọng.
Nàng biết giang dực cũng tới này, vì vậy toàn trường sưu tầm người. Chỉ cái này lát, nàng thu hồi cảm thấy cái này từ thiện tiệc rượu cùng bình thường tiệc rượu ý tưởng sai biệt lắm, vẫn có rất nhiều khác nhau, tỷ như lần này tiệc rượu người hết sức nhiều. . . . . . Để cho nàng cũng có chút hoài nghi, những người này gấp như vậy tới đưa tiền làm cái gì? Chẳng lẽ đây là phát tiền địa phương?
Nàng tự ngu tự nhạc thông, tiếp tục sưu tầm bóng dáng quen thuộc lại cùng hạ Ngữ Đình hai mắt nhìn nhau.
Hạ Ngữ Đình đầu tiên là xông nàng cười cười, thậm chí giơ lên ly rượu đỏ xông nàng ý bảo, nàng để ý đến hạ Ngữ Đình động tác, chỉ là nhìn đối phương. Hạ Ngữ Đình uống hớp rượu đỏ hậu, từ từ về phía nàng.
"Muốn tiếp tục nghe chuyện xưa?"
"Nghĩ." Hạt tía tô vui mừng dứt khoát trả lời.
Ở tới đây tiệc rượu trước, nàng chịu đựng cá lớn nhất đả kích, vì vậy nàng biết, vô luận đợi lát nữa hạ Ngữ Đình cái gì, nàng đều có thể nhận chịu, khó hơn nữa chịu đau khổ nữa, cũng tuyệt đối so với hơn mới vừa khắc kia. như vậy, cần gì cự tuyệt hạ Ngữ Đình đến nơi đến chốn có hảo ý đây?
Nàng trực tiếp khiến hạ Ngữ Đình chau chau mày, "Trở nên kiên cường rồi hả ?"
"Ta đây phải thỏa mãn ngươi tệ hại hứng thú sao? Cái người này sao có kể chuyện xưa hứng thú, ta cuối cùng thể quét ngươi hứng.”
Hạ Ngữ Đình hé mắt, “Cám ơn ngươi như vậy vì ta nghĩ.”
Hạt tía tô vui mừng theo Hạ Ngữ Đình sau lưng, nghĩ tới Hạ Ngữ Đình đối với nơi này quen thuộc như vậy, khắc trước còn là náo nhiệt đại sảnh, quay người lại tiến vào chật hẹp hành lang, hình như chỉ cách nhau bức tường, liền hoàn toàn cản trở đại sảnh ồn ào, chỉ còn lại tĩnh mật, lại lát hậu, Hạ Ngữ Đình liền đẩy gian phòng cửa, vào, hạt tía tô vui mừng ngay sau đó vào theo.
Hạ Ngữ Đình xác thực đối với nơi này rất quen thuộc, đôi vợ chồng này từ thiện tiệc rượu hàng năm cũng cử hành 2-3 lần, nhiều lần đều là ở nơi này địa điểm, Hạ Ngữ Đình tham gia nhiều lần, vô cùng tự nhiên quen thuộc. Về phần hạt tía tô vui mừng, Tô lão quá khứ vẫn chịu dẫn nàng ra cùng người gặp mặt, dĩ nhiên là lần đầu tiên tới nơi này.
Nơi này là cung cấp tiệc rượu trong khách hàng có tình huống đặc biệt lúc địa phương nghỉ ngơi, hoặc là có chuyện gì có thể đơn độc tới đây hàn huyên chút, bên trong nhà thiết bị mát mẻ giản nhã, có thể tự dưng bình phục người nóng nảy cảm xúc.
Hạt tía tô vui mừng sau khi tiến vào, liền mình tìm đối diện chỗ cửa ngồi xuống, vị trí này có thể làm cho nàng cảm thấy an toàn, tùy thời chú ý tới ngoài cửa xảy ra cái gì.
Hạ Ngữ Đình khẽ mỉm cười, ngồi vào đối diện nàng vị trí, “Xem ra lần trước chuyện cũng ảnh hưởng tâm tình của ngươi.”
“Ta có khổ sở khổ sở buồn bực vui, cho nên để cho ngươi rất thất vọng sao?” Hạt tía tô vui mừng nhếch lên chân của mình, tư thái ra được lười biếng, chỉ có chính nàng biết, mình bây giờ có bao nhiêu khó chịu. Nàng hi vọng Hạ Ngữ Đình có đầy đủ phân lượng, loại này phân lượng có thể hung hăng đau nhói nàng, như vậy nàng mà có thể dùng cái này chủng khổ sở dời trong lòng mình đau khổ.
Lấy độc công độc làm như vậy, bị cho rằng là loại to gan phương thức trị liệu, chỉ là tỷ lệ thành công cũng phải là cao, rất dễ dàng biến thành độc càng thêm độc, nàng hình như quên mất, vận khí của nàng từ trước đến giờ tốt lắm.
“ ?” Hạ Ngữ Đình câu dưới miệng giác. “Có kia sao chút.”
“ , đem ngươi muốn cho ta khổ sở đồ ném quá.”
Hạ Ngữ Đình cười đến lợi hại chút như vậy, “Hạt tía tô vui mừng, ngươi bộ dạng này, có thấy chết sờn tư thái.... Đừng khẩn trương thế kia, tất cả là tới nghe chuyện kia, khẩn trương nhưng là còn cảm giác.”
“Vậy cũng phải nhìn nghe cái gì chuyện xưa, nếu là nghe kinh khủng thêm huyền nghi gì đó, tự nhiên có được với cái này tương phù hợp tâm cảnh mới đúng.”
“ hài hước.”
“ cần vẫn khích lệ ta, ta, ngươi rốt cuộc muốn cái gì?”
“Để cho ta suy nghĩ chút, chúng ta lần trước tới chỗ nào.” Hạ Ngữ Đình làm bộ trầm tư mấy giây, “Ừ, lần trước chúng ta đên giang dực cùng chúng ta hợp tác cùng chung đối phó ngươi gia gia chuyện. Ngươi nghĩ cần phải cũng rất tò mò , giang dực cùng chúng ta cũng liên quan, lại nguyện ý vô điều kiện giúp chúng ta....”
Hạt tía tô vui mừng chỉ nghe được “Vô điều kiện” ba chữ, tim càng thêm trầm muộn dứt, Hạ Ngữ Đình là thích hợp kể chuyện xưa, như vậy thiện ở giày vò lòng của, làm kể chuyện xưa, là mai nhân tài.
Hạt tía tô vui mừng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngữ Đình, chờ đợi nàng ra nguyên nhân.
Hạ Ngữ Đình ngừng tạm, tại lúc này mỹ mỹ thưởng thức hạt tía tô vui mừng nét mặt, là cái hưởng thụ vô cùng cảm thụ, đem đối phương chút xíu lăng trì, nắm đao cảm giác, là quá , chỉ là nàng nhanh chóng dời đề tài, “Biết ta cữu cữu vì sao như vậy thương ta sao?”
Hạt tía tô vui mừng cau mày, hơn nữa là nhăn lợi hại, nàng tuyệt muốn nghe Hạ Ngữ Đình những thứ này quan trọng chuyện, chỉ là nhìn Hạ Ngữ Đình nét mặt, rồi lại hình như cũng phải là râu ria, “Ta người ngoài, làm sao biết.”
“Ta cữu cữu trừ có nhi tử bên ngoài, còn có nữ nhi, lớn hơn ta năm tuổi, nhưng chúng ta tình cảm tốt vô cùng.... Chỉ là trời có mây gió bất ngờ, biểu tỷ ta vào bốn năm trước xảy ra tai nạn xe cộ vì vậy mất mạng, từ này hậu, cữu cữu liền đối với ta cực kỳ thương , bởi vì ta là trong gia tộc của chúng ta nữ nhi duy nhất rồi.” Hạ Ngữ Đình thở dài, “Đúng rồi, biểu tỷ ta gọi là Hạ Ngữ Cười.”
Hạt tía tô vui mừng ngưng lông mày.
Hạ Ngữ Đình khẽ mỉm cười, “Có hay cảm thấy quen thuộc? Tỷ như ngươi nằm ở giang dực bên cạnh có nghe được hay vô ý liền niệm lên cái tên này?”
có, lần cũng có.
Hạt tía tô vui mừng sắc mặt của trở nên lạnh, “Ngươi đây là ý tứ gì?”
“Hạt tía tô vui mừng, ngươi là mâu thuẫn, hi vọng ta chuyện chủ đề chính , lại cứ vốn lại muốn tiếp nhận. Ngươi ra biết, biểu tỷ ta chính là giang dực sơ luyến, cái đó giang dực vẫn nhiều năm nữ nhân. Ta hình như khích lệ qua ngươi mị lực rất lớn, phải biết ở tại ngươi xuất trước, giang dực nhưng luôn đơn mặc..... Cũng đúng, có tìm được biểu tỷ ta thế thân trước, chỉ có thể độc thân.”
“Ngươi.....”
Hạ Ngữ Đình cười lại lãnh lại hàm chứa đáng thương, “Ta cũng vậy cảm thấy kỳ quái kia mà, ràng hai chúng ta mới có liên hệ máu mủ, vì sao người ngươi phong cách cùng ta biểu tỷ còn là như vậy, là kỳ quái.”
Hạt tía tô vui mừng tay tạo thành quả đấm, thân thể căng thẳng phải tùy thời cũng chống đỡ nổi .
Cố tình Hạ Ngữ Đình hăng hái vẫn còn rất cao, “Ngươi biết giang dực có nhiều ta biểu tỷ sao? Ta còn len lén xem qua bọn họ ước hẹn dáng vẻ, cỡ nào nhau đôi, nếu như phải là biểu tỷ ta xảy ra tai nạn xe cộ, bọn họ tại khẳng định kết hôn sống chết rồi. Mà ta tỷ tỷ sau khi qua đời, giang dực cũng lần đau lòng muốn chết.... Đúng rồi, giống như giang dực loại này công và tư ràng người, biết Hạ gia chúng ta cùng Tô gia hàng năm cạnh tranh hậu, vì vậy liền vô điều kiện giúp chúng ta bày mưu tính kế, những mưu kế này tệ, đến bao lâu để cho gia gia ngươi luống cuống tay chân, sau đó Tô thị công ty thẳng đường xuống dốc....”
Hạt tía tô vui mừng ánh mắt của hơi đỏ lên, nàng híp mắt nhìn Hạ Ngữ Đình, “Ngươi đều là ?”
“Dĩ nhiên.” Hạ Ngữ Đình trong ánh mắt của tràn đầy khinh miệt cùng đáng thương hai loại cảm xúc, “Hạt tía tô vui mừng, ngươi chúng ta là phải rất có duyên? Ngươi hơi đổi lại nam nhân thương, cũng gặp gỡ những chuyện này...... Biểu tỷ ta là chết, nhưng vĩnh viễn đều sống ở giang dực trong lòng của, để cho vẫn còn vì biểu tỷ ta làm nhiều như vậy chuyện. Hạt tía tô vui mừng, làm sao ngươi cứ như vậy đáng buồn đây?”
Hạt tía tô vui mừng mím môi, gì.
Hạ Ngữ Đình vẫn nhìn hạt tía tô vui mừng, cho đến điện thoại di động của nàng truyền đến thanh vang lên hậu, Hạ Ngữ Đình mới bỗng nhiên mở miệng, “Hạt tía tô vui mừng...... ra ngươi đến gần giang dực mục đích cũng đơn thuần chứ?”
Nàng ngẩng đầu, thấy chính là Hạ Ngữ Đình tràn đầy ánh mắt dò xét, thể nín được cười cười, đây là cái nụ cười này có nhiều khổ, chỉ có chính nàng ràng. Dùng loại đau để đổi loại khác đau kết quả là đau càng thêm đau, hay hoặc là ra cũng đau đớn, chết lặng, vượt qua thân thể đối với đau định nghĩa rồi.
“Ngươi cứ ?”
“Ta , ngươi ra căn bản cũng giang dực. Ngươi mặc dù có biểu ra, nhưng ở chịu phạt Phương Văn Thành tổn thương sau, tính cách của ngươi ràng thay đổi rất nhiều, trừ Diệp Tiêu Tiêu cái đó bạn tốt, ngươi căn bản muốn để lộ ra ngươi chân cảm xúc, cũng nguyện ý bỏ ra. Giống như ngươi vậy chịu phạt tình thương người, rất khó nữa người đàn ông.... Ngươi lại dễ dàng như vậy cùng giang dực ở cùng chỗ, vậy chỉ có loại khả năng, ngươi là cố ý đến gần , muốn mượn giang dực ôm lấy gia gia ngươi công ty.....”
Hạt tía tô vui mừng còn là duy trì nụ cười, “Hạ Ngữ Đình, làm sao ngươi cứ như vậy hiểu ta! Ngươi đều đúng, ta là vì công ty mới cố ý đến gần giang dực..... Ta làm sao có thể đối với động lòng......”
Làm sao có thể chứ? Nàng chỉ là vì gia gia công ty mà thôi, đó mới là mục đích của nàng.
Nàng thương người nam nhân kia, thương, vì vậy làm tất cả, đều đủ lấy thương hại tới nàng.
Hạ Ngữ Đình mặt cười giống như thẩm thấu nọc độc giống như nhau, phát ra diêm dúa lẳng lơ tư thái.
lúc này, cửa giật giật, ngay sau đó có người đẩy cửa ra.
Hạt tía tô vui mừng ngẩng đầu, nhìn thấy đứng ở cửa giang dực, mặt vẻ gì nhìn mình, tựa như nàng lần đầu tiên nhìn thấy thời điểm, chính là nhìn người như vậy.
Last edited by a moderator: 14/6/15