1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nếu như có một ngày - Phong Lai Đích Tây Lâm (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 27 (tiếp theo)

      “Còn gì nữa ạ, ấy cả rồi, bọn con ly hôn rồi.” Giang Đông thực tức giận, nhưng thực ra vẫn đau lòng nhiều hơn. Sao lại thừa nhận, sao lại như vậy? Ly hôn? Quả ly hôn, hai người thể tiếp tục chung sống nữa sao? Trong lúc còn chưa kịp cố gắng ra phán quyết tử hình rồi.

      “Cũng phải có lấy nguyên nhân chứ! Long Nữ thể tự dưng gây được.” Giọng của bà Giang cao vút. Sớm muộn bà cũng bị đứa con trai hư đốn này làm tức chết.

      “Con... Con ở ben ngoài... bị ấy biết chuyện.” Giang Đông đột nhiên biết gì nữa. sai rồi, thể thẳng rằng mình có người phụ nữ khác ở bên ngoài rồi bị phát chứ, chưa thể vô sỉ tới mức độ này.

      “Đồ khốn nạn! Long Nữ có điểm nào tốt? Hai đứa mới kết hôn được bao lâu hả, tôi tức chết mất thôi.” Bà Giang mở to hai mắt trừng trừng, đưa tay chỉ thẳng vào mà mắng.

      “Mẹ, con cũng biết con sai rồi, nhưng ấy mực đòi ly hôn, con cũng còn cách nào khác.” Giang Đông tới đây càng đuối lý.

      còn cách gì là sao, cho con hay, Long Nữ đối với con như thế nào tự con cũng biết. Con cũng hiểu tính cách của nó, chỉ cần con chịu nhận sai chắc chắn nó tha thứ. Con xin lỗi nó , ngay lập tức!” Ông Giang . Đối với đàn ông mà những việc như thế này thực khó tránh, nhưng tuyệt đối được làm ảnh hưởng tới gia đình, chuyện đó thể tha thứ nổi.

      “Con , ấy muốn đâu .” Đầu muốn bốc khói, Giang Đông giận dứ . Bắt xin lỗi Long Nữ, sao có thể?

      “Mày... đồ nghịch tử! Mày ... cút ra ngoài cho tao!” Ông Giang bị Giang Đông làm cho tức giận chịu nổi, ông vơ luôn chiếc gạt tàn bàn ném ra. Giang Đông ương ngạnh nhất định chịu tránh . Chiếc gạt tàn bằng đá Đại Lý bay sượt qua trán , dòng máu chảy ra. Bà Giang nhìn mà đau lòng, nhưng thấy ông Giang thực rất giận, cũng dám chạy tới xem con trai mình bị đau thế nào.

      “Được rồi, con ra ngoài , tự mình suy nghĩ cẩn thận, tóm lại con làm sao giữ lại được Long Nữ mẹ trách con nữa.” Bà Giang thuận thế xuối theo, kêu mau ra ngoài. Nếu ở đây nữa biết còn làm ông Giang bực bội đến mức nào.

      Giang Đông gì hết, quay đầu thẳng ra khỏi thư phòng. Lúc qua phòng khách thấy Long Nữ ngây người ngồi khóc ở đó, hai đầu mày nhíu chặt. năng gì, mình mất.

      “Này, Đông Tử! Em đừng thế chứ!” Giang Nam gọi được, đưa mắt ra hiệu cho Diệp Tử mau mau đuổi theo.

      Lúc này cả ông bà Giang đều ra, nhìn bộ dạng Long Nữ đáng thương, bà Giang ôm vào lòng nhàng an ủi: “Long Nữ con đừng buồn lòng nữa, mẹ biết con chịu ấm ức rồi, mẹ giúp con trút giận, con hãy tha thứ cho nó lần này ! Mẹ biết con rất nó, con tốt thế nào ba mẹ đều biết cả, nhìn con thế này mẹ đau lòng lắm.” rồi bà cũng nghẹn ngào, quay đầu lặng lẽ lau nước mắt, vẫn ôm chặt Long Nữ trong lòng, nhe vỗ lưng .

      “Mẹ, con biết mẹ rất tốt đối với con, nhưng mà... Mẹ, con muốn được sống mình thời gian. Hai chúng con lúc này tạm xa nhau tốt hơn. Có thể con đúng là quá ấu trĩ, làm người khác phải mệt mỏi, con nên học cách trưởng thành. Mẹ à, con sao đâu!” Long Nữ vùi người vào lòng bà Giang, giọng xíu, yếu ớt, khiến tất cả nghe càng thêm đau lòng, đều muốn chửi mắng Giang Đông ra gì hết. Chuyện này thực kết thúc phải làm thế nào đây?

      Mệt mỏi cả buổi tối, về tới nhà sắp hai giờ sáng. Trác Lan cũng về nhà, nhìn thấy khóc ra nông nỗi này liền kéo lại hỏi ngọn ngành. Có phải bị Đào Thao ức hiếp rồi ? Chắc phải đâu, nó vẫn là thằng nhóc con, tuyệt đối tin tưởng thực lực của Long Nữ, ấy chỉ có lúc đối mặt với Giang Đông mới trở nên yếu ớt.

      “Bại lộ rồi, tất cả biết chuyện rồi.” Long Nữ nằm giường thở ngắn than dài.

      “Hả? Sao? Nhà cậu cũng biết rồi? Vậy mà cậu vẫn có thể toàn thây trở lại đây cơ à?” Trác Lan năng bỗ bã, nhưng lại đều là .

      “Nhà tớ vẫn chưa biết. Hôm nay là ngày rắc rối nhất trong đời tớ, ôi ôi ôi... tớ điên lên mất! Làm tớ mất trí , làm ba tớ quên là sinh ra tớ ! Làm sao bây giờ, có khi nào ba tớ xé xác tớ ra đây?” Long Nữ la hét ầm ỹ. vốn rất sợ ba, Giám đốc Sở Công an mà, cứ xem lúc thẩm vấn tội phạm như thế nào biết lúc ông nổi giận ra sao, vô cùng kinh khủng.

      sao, dũng cảm lên, cậu là thiếu nữ xinh đẹp vô địch vũ trụ cơ mà, đừng như vậy, tớ cảm thấy trong vòng hai hôm nữa họ chưa biết chuyện được đâu. Nhà họ Giang muốn giữ cậu lại mà.” Trác Lan ngồi bên giường bình tĩnh phân tích.

      “Sai rồi, ngày mai chắc chắn ba tớ biết, bọn họ chắc chắn nhờ ba gây áp lực cho tớ, tớ phải làm sao bây giờ?” Long Nữ rên rỉ.

      “Hay cậu trốn? Cậu ... du lịch ấy.” Trác Lan tự cho rằng đây là cách hay.

      “Trốn cái đầu cậu, tớ được cả đời ? Thôi kệ , muốn ra sao ra. Hơn nữa trong chuyện này Giang Đông sai lè, sao lại hỏi tội tớ chứ, mặc kệ thôi.” rồi kéo chăn trùm kín đầu ngủ, nhưng cứ thế này ngủ làm sao nổi đây.
      A fangHale205 thích bài này.

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 28.1

      Sáng sớm hôm sau Long Nữ ăn mặc chỉnh tề, ngồi sô pha ôm chặt điện thoại trong tay, tại sao à, là để chờ ba mình gọi tới. Nhưng cả buổi sáng cũng thấy có cuộc gọi nào. Chuyện gì thế này? Trác Lan bị làm cho thể nào chịu nổi, lao tới cướp cái điện thoại tay , chống nạnh trừng mắt: “Long đại tiểu thư, cậu đừng làm chuyện mất mặt như thế có được ? Ông ấy là cha đẻ của cậu, cậu sợ ông ấy như vậy làm gì?”

      Long Nữ lườm Trác Lan cái, giật lại điện thoại, ấm ức : “Cậu biết gì, năm đó xém chút nữa ba bắt tớ lính. Cả đời ba làm cảnh sát, ngày nào chuyện với tớ cũng vô cùng cường điệu. Chuyện lớn như thế này tớ có chạy thoát nổi ?”

      Trác Lan trông bộ dạng thảm thương của Long Nữ, cũng nỡ đả kích thêm nữa. Ở bên cạnh Long Nữ bao năm nay, tới nhà họ Long còn thấy sợ ông Long, chi tới Long Nữ. ngồi xuống bên cạnh, hai tay nắm lấy vai Long Nữ, kiên định : “ Mình bảo đảm, ba cậu tại tuyệt đối biết chuyện.”

      Đôi mắt to tròn của Long Nữ đầy nghi hoặc.

      Trác Lan cực kỳ tự tin, hơn nữa còn có chút đắc ý phân tích: “Cậu nghĩ , hôm qua chẳng phải tớ với cậu rồi còn gì, nhà họ Giang chắc chắn dễ dàng buông tay. Chuyện cậu và Giang Đông ly hôn, dễ nghe là nhà ta đành mất đứa con dâu tốt như cậu. thực tế gia đình họ khởi nghiệp từ đâu? Hắc đạo. Tuy rửa sạch rồi nhưng cậu cũng biết Giang Đông nhà cậu... À , phải là nhà cậu nữa rồi, ta tại cũng có nhiều chuyện minh tỏ mà. Giờ chỉ cần nhắc tới nhà họ Giang vẫn biết họ là đại ca của khu vực này. Ba cậu là ai, là Giám đốc Sở Công an đó. Hồi đó hai người kết hôn, ba cậu phải gánh thêm bao nhiêu rủi ro nguy hiểm, bao nhiêu con mắt nhìn chòng chọc vào cả hai gia đình. Nhưng lâu như vậy rồi vẫn chưa xảy ra chuyện gì lớn, chỉ có thể ba cậu và Giang Đông nhà... à, với Giang Đông xử lý mọi việc rất êm thấm. Nhưng nếu hai người ly hôn, cho dù ông bố của cậu có rất mực xem trọng ta nữa cả hai còn là người nhà nữa rồi. Nhà họ Giang cũng mất quả núi lớn để dựa vào. Cậu tự suy nghĩ mà xem, có cái đầu để làm gì hả?”

      Long Nữ bị Trác Lan dạy bảo đến mức mắt mũi trợn tròn, chưa từng suy nghĩ những vấn đề này. luôn cảm thấy mình xứng đáng với Giang Đông về mọi mặt. Đầu tiên là về ngoại hình, Giang Đông tuyệt đối là rồng vàng giữa bầy người, còn chỉ có thể tạm coi là tiểu mỹ nhân. Nhưng con thời nay chỉ cần trang điểm ăn mặc chút là dễ coi rồi, vì thế dễ dàng chìm nghỉm giữa biển người mênh mông. Vóc dáng? cao hơn cái đầu, hai mươi cm đấy, nhưng vẫn miễn cưỡng dùng được cụm từ “em thương” để an ủi bản thân. Gia thế ? Nhà họ Giang có tiền, nhà cũng hề thua kém, nhưng gả vào nhà họ Giang rồi mới biết Giang gia có uy thế lớn mạnh như vậy. Năng lực? Điều này hoàn toàn cần nhắc tới, người là lãnh đạo của hàng ngàn người, người lo nổi ngày ba bữa cơm cho mình. Thế nhưng bài phân tích hôm nay của Trác Lan thực tình cũng có lý. Dù sao bất luận vì bất cứ lý do gì, chỉ cần tiết lộ cho gia đình biết là được. còn phải tự chuẩn bị tinh thần cho tốt cái .

      “Tớ cảm thấy dù những người khác muốn giữ tớ lại nhưng Giang Đông tuyệt đối , ta chắc chắn căm hận tớ lắm, lần đầu tiên tớ khiến ta mất mặt như thế này.” Long Nữ rất thoải mái, nhưng nét mặt lại trông có vẻ đắn đo, ngày đầu tiên chuyển mình quả có chút thích ứng được với cuộc sống tự mình làm chủ.

      “Thôi được rồi mà. Đúng rồi, tớ vẫn chưa hỏi cậu, sao lại trở thành trợ lý của Đào Nhiên vậy? Nam nhân tuyệt sắc đó cậu cũng tóm gọn rồi sao?” Trác Lan đúng là người linh động, nếu đổi chủ đề biết Long Nữ còn ngồi đó bứt rứt tới khi nào. Mà Long Nữ vốn là người gió chiều nào che theo chiều ấy, thế là quên ngay chuyện mình phân vân day dứt.

      “Tuyệt sắc? Đừng trông mặt mà bắt hình dong, nếu phải ta uống say túy lúy sao tớ có thể bị bắt gọn chứ? Nếu bị bắt tớ có phải đến nối phải ngồi đây nơm nớp lo sợ ?” Long Nữ nghe nhắc tới Đào Nhiên liền thấy bực. uống được đừng uống, giày vò làm gì, sung sướng lắm đấy à, vừa mới đảm đương vị trí mới được vài hôm, hết báo cáo này tổng hợp kia. chẳng biết cái gig, ngày nào cũng phải mày mò nghiên cứu, thế mà còn khiến lâm vào cảnh này nữa.

      “Hì hì, còn chưa thấy thỏa mãn à? Cậu có biết bao nhiêu thiếu nữ muốn được ở gần ta , dù phải trả thêm tiền họ cũng vui vử bằng lòng. Xem mặt mũi ta đó, phải gọi là quỷ khóc thần sầu ấy chứ.” Trác Lan nghĩ bụng, con bé này sao vẫn chưa đổi chủ đề, việc gì cũng liên tưởng tới chuyện bực mình kia. ngồi ca ngợi vẻ đẹp kính nể thoát tục của Đào Nhiên, nhưng dùng tới cụm từ “quỷ khóc thần sầu” có vẻ được hợp lý cho lắm.

      “Vậy cậu bảo máy em đó đừng phí công vô ích, ta thích bọn họ đâu.” Long Nữ tới câu này cảm thấy bất lực. Người đẹp như thế vậy mà lại là gay, nếu công khai khoan tới bản thân ta phải chịu nhiều ảnh hưởng, mà còn biết có bao nhiêu phải tan vỡ trái tim ấy chứ.

      Trác Lan nghe Long Nữ vậy lập tức tỉnh táo hẳn, ôm lấy cổ Long Nữ hỏi: “ Tại sao? Tại sao? Lẽ nào cậu thực làm gì ta rồi?”

      “Cái đồ hư đốn, tớ hứng thú với thể loại trai ra trai, ra đó, ta là ông chủ của tớ đấy.” Long Nữ hề khách khí đẩy Trác Lan qua ben, vào phòng thay quần áo. Xem ra hôm nay có nguy hiểm gì, cần phòng bị mọi lúc mọi nới nữa.

      “Đúng rồi, hôm qua cậu và Tần Chi Dương chuyện thế nào rồi?” Long Nữ từ trong phòng ngủ vọng ra, nhưng mãi thấy có động tĩnh gì. Long Nữra ngoài thấy Trác Lan nằm dài ghế sô pha, có chút tinh thần nào. Tình quả là thứ mãnh liệt. Vừa rồi còn hoạt bát như rồng như hổ, mới nghe nhắc tới cái tên thôi héo rũ luôn rồi.

      Long Nữ gạt chân Trác Lan sang bên, ngồi lên phía sô pha : “ Này tớ hỏi cậu đấy.”
      Hale205 thích bài này.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 28.2


      Trác Lan tiếp tục xem ti vi, nhàn nhạt : “ còn thế nào nữa, vẫn vậy thôi.”

      “Vụ này cậu xử lý kiểu gì vậy? Vẫn vậy tức là sao, lúc cần ra tay phải ra tay. Hai người cũng mười năm rồi, cậu ấy nhe thế, ấy cũng cậu như thế. Hai tên ngốc.” Long Nữ giờ phút này hoàn toàn chuyển mình làm chủ, giáo huấn Trác Lan rất hùng hồn.

      “Cậu biết cóc khô gì! Hôm qua khi cậu , bọn tớ ra ngoài chuyện công việc, chuyện này để sau rồi hẵng , đừng làm phiền, tớ xem ti vi.” Trác Lan ra sức đá Long Nữ cái, tiếp tục chăm chú xem ti vi. Long Nữ ngẩng đầu nhì, chương trình thế giới động vật, hai con linh dương đực quyết đấu vì con linh dương cái. Ôi chao, chuyện tình tay ba chỗ nào cũng thấy.

      Hai cứ như vậy chuyện trò gì thêm, cùng nằm ghế sô pha xem cuộc chiến giành tình của thế giới động vật. Bỗng có điện thoại gọi tới, cả hai đưa mắt nhìn nhau, ai chịu nghe máy. Sau cùng Long Nữ bị Trác Lan đá cho phát nữa lăn xuống, đành phải ngoan ngoãn chạy ra nhấc máy.

      “A lo... Là cậu à? Được cậu tới , cậu cứ mang lên, nếu tôi lại phải thay đồ xuống... Ờ phòng 1501, tầng 15, tòa nhà số 3.”

      “Ai vậy?” Trác Lan thềm quay đầu sang hỏi.

      “Em họ Tần Chi Dương, cậu mau ngồi dậy di, mình nó lên đây, nó mang xe tới cho cậu.”

      “Hừ, cậu xuống lấy là xong”

      “Hừ cái đầu cậu ấy, sao cậu àm xuống?”

      “...” (khoảng nghìn chữ tranh cãi, cuối cùng cả hai người vẫn bất động tại chỗ.)

      Chuông cửa réo rắt. Long Nữ vội ra mở, từ mắt nhòm cửa nhìn thấy Đào Thao hôm nay thay đổi hình ảnh. còn chưa kịp nhìn cho kỹ chuông cửa lại reo liên tiếp. Long Nữ mở cửa cái rầm, trợn mắt hỏi cậu ta: “Cái kiểu gì thế hả?”

      Kiểu tóc của Đào Thao hôm nay khiến Long Nữ lập tức liên tưởng đến mộ nhân vật, cậu bé Astro. Rất giống, chỉ có điều Đào Thao có mớ tóc lộn xộn màu hạt dẻ sáng, cặp kính râm vĩ đại che hết nửa khuôn mặt vốn chẳng to gì. Sao mà da tên nhóc này lại trắng thế nhỉ? cổ đeo hổ lốn những vòng vèo, tai phải là hàng toàn khuyên tai, tai trái càng ghê hơn, đeo hẳn cái toòng teng to tướng, áo phông trắng, áo gile đen khoác ngoài, quần rách như ăn mày. Dù Long Nữ cũng từng trẻ trung, nhưng vì gia đình quản lý nghiêm khắc nên vẫn theo con đường bình thường. Còn Đào Thao này làm đảo lộn hoàn toàn quan niệm thẩm mỹ của . Tại sao nam giới nhà họ Đào lại có thể đẹp như vậy?

      “Nhìn đủ chưa? Xe tôi đỗ ở dưới rồi. Phát ra tôi cực kỳ đẹp trai có phải ?” Đào Thao có phần đắc ý, cái miêng xing xinh nhếch lên lộ ra má lúm đồng tiền nho . Long Nữ lại nhìn thấy hai chiếc răng khểnh, đáng quá mất.

      “Này, hai người vào trong có được ?” Trác Lan gầm lên khiến hai người họ giật bắn.

      Đào Thao ngồi ghế sô pha đánh giá căn hộ. Trong bụng nghĩ họ mình là người xuất sắc như thế, tại sao lại thích Trác Lan nhỉ? Con gì mà ghê gớm. Trước đây cậu cũng có quen Trác Lan, vì Tần Chi Dương và Trác Lan yeu nhau hơn mười năm rồi. Cậu từ suốt ngày lon ton chạy theo Tần Chi Dương. Còn vấn đề nữa là cậu sợ Trác Lan, thực sợ bà chị này. Trước giờ vẫn phụ nữ dịu dàng nhưng nước, nhưng Trác Lan ít làn trêu chọc cậu. Vì thế lúc gặp Trác Lan cậu liền tự động ngoan hiền.

      “Chị sao chứ, hôm qua đó?” Đào Thao ngồi lúc lâu mới bật ra được câu.

      sao, cậu có thể bỏ cái kính vớ vẩn kia xuống được ? Vào nhà rồi mà vẫn còn đeo, có bệnh à?” Long Nữ càng nhìn cái kính càng thấy khó chịu, bực mình với dáng vẻ trêu ngươi của cậu ta.

      Đào Thao vẫn muốn bỏ kính ra, lúng ta lúng túng. Long Nữ chịu thua,lao lên cướp kính của cậu, vừa nhìn mặt Đào Thao mắt chữ A, mồm chữ O: “Ai đánh cậu vậy?” Mặt Đào Thao vôn trắng trẻo mịn mạng như con nên vết bầm tím ở khóe mắt lại càng ràng, hơn nữa lại còn sưng tướng lên, bảo sao lại đeo kính râm.

      “Hừ, sao mà tôi biết được, vừa mới ra khỏi cửa hàng làm tóc tự dựng bị mấy người chặn lại. Nếu tôi lợi hại bị đánh gục từ lâu rồi. Vết thương này có hề gì, chúng nó đừng để tôi tìm ra, nếu chết cả lũ.” Đào Thao câu này vẻ mặt cực kỳ thù hằn. Long Nữ đưa tay chạm vào vết thương trán cậu ta. Đào Thao đau tới mức mím môi mím lợi.

      “Đúng rồi, tôi biết chuyện chị ly hôn à? Hom nay ấy còn hỏi tôi về chuyện này... Mà có phải tôi thích chị ?. Chị tránh xa ta chút, người đó có bệnh đấy, có bệnh đấy.” Đào Thao năng rất chân . Long Nữ cực kỳ khinh bỉ hành vi này của cậu ta. Dấy là trai ruột của cậu đấy, cho dù ta thích đàn ông cậu cũng được ta như vậy... Đạo đưc kiểu gì biết.

      Long Nữ định phản bác có điện thoại. bật phắt dậy, chạy ngay vào phòng ngủ. Đào Thao giật cả mình xoay đầu hỏi Trác Lan mải xem ti vi là có chuyện gì. Trác Lan thở dài: “Cậu hãy cầu nguyện cho nó .”

      Trác Lan vừa xong, Long Nữ lại lao ra như bão táp, gào hét ngừng: “Tức chết mất, tức chết mất! Điện thoại bị cắt rồi... tớ còn tưởng ba tớ gọi, hóa ra là tổng đài, ôi...”

      Đào Thao mặt nghệt ra nhìn Long Nữ. bà chị này làm sao vậy?
      Hale205 thích bài này.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 29

      Buổi sáng thứ Hai, Long Nữ bò trước máy vi tính để nghiên cứu báo cáo do phòng Tài vụ vừa mới giao lên. Tại sao lại phải bò nhỉ? Bởi vì hôm nay lại ngủ dậy muộn, quên mang theo kính áp tròng. Lúc này chợt ngửi thấy làn hương bay tới, sau đó cảm thấy đầu có người nhìn. ngẩng đầu lên thấy khuôn mặt đẹp đẽ của Đào Nhiên vừa nhìn vừa như suy nghĩ gì đó. nghiêng đầu hơi nhíu mày, nghiêng đầu đến đau cả cổ rồi mà ta vẫn chưa . “Tổng giám đốc Đào có việc gì ạ?”

      có việc được nhìn à?” Đào Nhiên cười , xem ra tâm trạng hôm nay tệ, lẽ nào là vì thời tiết đẹp?

      “Được chứ, nhưng nếu vì em biết có hứng thú với nữ giới, em cho rằng quấy rối nơi công sở.” Long Nữ xuất ngôn quái đản, mỗi khi đối mặt với Đào Nhiên, biết thế nào là chịu khuất phục.

      Đào Nhiên nhịn được mà bật cười, xoay người vào phòng, ngồi sau bàn làm việc, bát giác nghĩ lại chuyện ngày hôm qua.

      Sáng sớm hôm qua, lúc tỉnh dậy mới phát Đào Thao ở trong căn hộ của mình. Hai em trước giờ vốn hòa thuận, trong đó có nguyên nhân của Tần Tử Lan. Thêm nữa Đào Thao luôn có thái độ thù địch với mình, mà Đào Nhiên tình cảm vốn hờ hững, tất nhiên chủ động rút ngắn khoảng cách với cậu em này. Đào Thao nằm lăn sô pha say ngủ, cặp mắt đôi mày giống hệt . Từ tới lớn hình như hai người bọn họ chưa từng ở gần như thế này, tĩnh lặng như thế này, chớp mắt đứa trẻ vẫn thường chạy sau kêu khóc lớn, trở thành người đàn ông. Nhưng mà, sao cậu ấy lại ở đây? Điều duy nhất nhớ được là mời cơm mấy người của cơ quan thành phố, sau đó uống cũng nhiều, hình như Long Nữ tới đón cơ mà, sao lại biến thành cậu nhóc này?

      Tới lúc Đào Thao tỉnh dậy thấy Đào Nhiên trong thư phòng lên mạng. Đào Nhiên cũng bị cận thị, bình thường vẫn dùng kính áp tròng, nhưng giờ đeo cặp kính gọng nhựa màu đen, chăm chú nhìn màn hình máy tính, vẻ nho nhã tăng lên vài phần, cảm giác khó gần như mọi khi.

      “Dậy rồi à?” Đào Nhiên thấy Đào Thao vào, ngẩng đầu hỏi.

      Đào Thao gật đầu, hỏi: “ sao chứ?”

      sao, đúng rồi, hôm qua sao lại là em đưa về?”

      Đào Thao chau mày đưa tay vò mái tóc rối bù : “ gọi bà chị đó tới đón , sau đó chị ta bị bắt cóc, nên em phải đưa về thôi.”

      “Bắt cóc?”

      “Đúng thế, mẹ chồng, à , phải là mẹ chồng cũ của chị ta, đưa chị ta .”

      “Tức là thế nào? Mẹ chồng cũ là thế nào?”

      “Nghĩa đen luôn ấy, mẹ của chồng cũ chị ta đương nhiên là mẹ chồng cũ rồi còn gì.”

      “Chồng cũ? ấy ly hôn rồi?”

      biết à? Nhưng hình như ngoài em ra cũng có nhiều người biết chuyện này.” Đào Thao tới đây có vẻ đắc ý. Chuyện này có cái gì mà đắc ý. Nhưng sau đó Đào Nhiên năng gì thêm mà lại chìm vào suy tư. Nếu Long Nữ và Giang Đông ly hôn rồi, vậy mọi nghi hoặc lúc trước của đều có đáp án. hiểu lầm rồi, tài liệu đó hẳn phải do tiết lộ. Vì thế sáng nay nhìn thấy , thái độ của cũng thay đổi, cảm giác như thấy sức hút mạnh mẽ từ tỏa ra xung quanh. Tóm lại là, nhìn bây giờ còn giống như lúc trước nữa. Kỳ thực nhận ra, Long Nữ vẫn là Long Nữ của ngày hôm qua thôi. Điều thay đổi chẳng qua chính là tâm ý của thôi.

      Bữa trưa, nghe mọi người bàn tán rằng vì tình hình khủng hoảng kinh tế nên công ty cắt giảm nhân , chuyện này làm Long Nữ căng thẳng vô cùng. bị rơi vào nhóm đàu tiên đấy chứ. vừa mới vào đây chưa được bao lâu, tháng lương đầu tiên còn chưa được nhận! thất tha thất thểu quay trở lại chỗ làm việc Đào Nhiên gọi điện thoại nội bộ tới.

      “Tổng giám đốc, có gì dặn dò ạ?” Long Nữ lấy lại tinh thần nghe máy.

      Đào Nhiên qua cửa sổ phòng nhìn thấy Long Nữ ủ dột não nề, nhận điện thoại của lập tức ngồi thẳng ngay ngắn, mặt chút biểu cảm. này thú vị.

      “Em chuẩn bị , tối nay cùng tiếp khách.”

      “Dạ? Chẳng phải chị Ada vẫn luôn cùng đó sao?” Long Nữ giọng . Ada dùng ánh mắt đầu độc . Chẳng phải chị Ada vẫn luôn cùng đó sao?” Long Nữ giọng , Ada dùng ánh mắt đầu độc . Chẳng trách từ lúc quay trở lại nàng đó cứ gườm gườm với , sắp chọc thành lỗ người luôn rồi. Hóa ra là vì chuyện này.

      “Chuyện này do quyết định, em phải , tan làm chờ .” xong cúp máy luôn. Nhìn Long Nữ mặt mũi co rúm lại, Đào Nhiên nhịn được cười. Giang Đông sao lại bỏ mất bảo bối này nhỉ? Nhưng phát ra, đối diện với Giang Đông, Long Nữ luôn luôn căng thẳng và lo sợ. Điều này bình thường chút nào đối với cặp vợ chồng, hoặc đây chính là nguyên nhân khiến họ chia tay cũng nên.

      Long Nữ vừa bỏ máy xuống, Ada tới quăng tập tài liệu cái “rầm”, mắt liếc xéo, bực bội : “Bản tổng kết làm tuần trước đúng chút nào hết, làm kiểu gì thế, có chút chuyên nghiệp nào vậy? tưởng rằng cứ dựa vào quan hệ và khuôn mặt đẹp đẽ là thăng tiến cần làm việc phải ? Mấy thứ này dùng được sao? Hừ!”. xong nàng nguýt thêm cái nữa, uốn éo cái eo thon quay mông bỏ .

      Trong lòng Long Nữ lảm nhẩm: “ Nhịn nào, nhịn nào, ai bảo mình làm tốt chứ. Đợi tới ngày cái gì cũng biết rồi cho tất cả kẻ khác xuống chân mà giẫm đạp. Ha ha ha. Nghĩ tới đây tâm trạng tệ. Cảnh Đào Nhiên, Giang Đông, Ada chạy vòng quanh dưới chân , nhịn được bật cười thành tiếng. Bạn Long Nữ mạnh mẽ vô địch!

      Nhưng hiên thực lại rất tàn khốc. Mở tập tài liệu ra là muốn khóc, từ rất sợ mấy con số. Toán là môn học kém nhất, đều phải dựa vào các môn khác bù vào. Ôi. Đống số má này là cái của gì đây, sớm biết thê này lúc học đại học học hành tử tế mấy môn thống kê, vi phân tích phân, rồi xác suất... mặc kệ có dùng được hay , ít nhất ngu dốt thế này.

      Vào lúc vùi vào nghiệp Toán học điện thoại di động kêu,liếc cái, chẳng biết làm sao.

      “Mẹ à, có chuyện gì ạ?” Long Nữ giọng hỏi.

      “Long Nữ à, tối nay con có thời gian ? Mẹ muốn chuyện cùng con lát.” Giọng bà Giang rất dịu dàng, mới nghe mà Long Nữ muốn tan chảy. Bà mẹ chồng này của thực có điểm nào che được. Ai cũng mẹ đẻ chưa chắc được như thế. Vì thế ly hôn Giang Đông, điều khiến đành lòng nhất là mẹ chồng.

      “Mẹ, tối nay con bận việc rồi, có chuyện gì hôm khác được mẹ?” Đối mặt với người mẹ chồng thương như con đẻ này, sao có thể từ chối được. Hơn nữa và Giang Đông ly hôn chứ đâu phải là đoạn tyệt với nhà họ Giang, Điểm này phân định rất ràng.

      “Được, vậy tối mai nhé, sau giờ làm mẹ qua đón con.” Bà Giang thoải mái đáp lời, bà cũng là phụ nữ, bà biết điều lúc này Long Nữ cần là thời gian, để có thể mình suy nghĩ.

      “Vâng, con cúp máy nhé, ngày mai gặp lại mẹ.” Long Nữ vừa cúp máy, vẻ mặt vẫn còn chút suy tư ngửi thấy mùi nước hoa Cologne bay tới. Đào Nhiên đứng trước mặt nháy mắt: “ thôi?”

      “Nhưng em vẫn chưa làm xong báo cáo.” Long Nữ hơi ngại ngùng, vốn phải nộp từ tuần trước lại kéo dài tới tận bây giờ, trợ lý này kém cỏi.

      thôi, ngày mai làm tiếp.” rồi xoay người ra ngoài, nhận ra vẫn chưa đuổi theo, quay đầu : “ thôi nào, nhanh lên.” Long Nữ xếp lại tập tài liệu co vào túi xách rồi vội vã chạy theo sau.

      Vẫn là chiếc xe đua màu đen đó, thân xe có đường uốn lượn, màu đen láp lánh. Thực ra rất thích xe hơi, nhưng chỉ phiền vì mình biết lái, đành ngắm nghía mà thở dài. Đào Nhiên trông bộ dạng thèm thuồng của rất khó hiểu: “Giang Đông mua nổi chiếc này à?”

      “Sao em biết được?” Long Nữ nghe hỏi vậy lập tức tụt cả cảm hứng, ngay ngắn ngồi xe, nằng gì.

      “Khôngười phải chứ, thiếu phu nhaanh nha fhoj Giang mf lại có biểu cảm thế kia,cứ như mấy nàng chưa bây giờ nhìn thấy xã hội.” Đào Nhiên tiếp tục trêu chọc Long Nữ, mặc kệ vẻ rầu rĩ mặt . “Chẳng lẽ Giang Đông ngược đãi em? cho em tiêu tiền?”

      có thôi , rỗi hơi vừa thôi. ràng biết thừa em và Giang Đông ly hôn rồi sao vẫn còn như vậy, bắt nạt em vui lắm hay sao? cho biết, tại Giang Đông là Giang Đông, em là em, đừng lôi em vào làm .” Long Nữ phát hỏa, ghét nhất nhưng người đâm bị thóc, chọc bị gạo, đàn ông con trai kiểu gì biết.

      “Em đúng đó, bắt nạt em rất thú vị mà. Giang Đông đúng là biết trân trọng, cứ để em ở trong nhà mà bắt nạt có phải vui .” Đào Nhiên mang vẻ mặt rất đáng ăn đòn, chỉ nhìn thôi Long Nữ nghiến răng ken két.

      “Bỏ , em so đo với . Ngay cả hương vị của phụ nữ như thế nào cũng biết thể coi là đàn ông, em cứ coi tiểu thụ đáng hào phóng lương thiện, xinh đẹp là được rồi.” Long Nữ câu này mà trong bụng cực kỳ đắc ý, còn lắc lư cái đầu, biểu cũng rất đáng ăn đòn, sau cùng còn thêm và câu sôc hơn: “Em cho hay, giống tiểu công chút nào hết. Giang Đông mới giống,còn nhiều lắm cũng chỉ được làm tiểu thụ.”

      Đào Nhiên liếc xéo , mặt biểu cảm. Nhưng câu đáp trả hết sức uy lực: “Sao em lại đúng thế nhỉ, có biết tại sao trước đây luôn có thái độ hằn học với em ? Đó là vì, thích Giang Đông.”

      Long Nữ bị câu này làm cho đứng hình ngay tại trận, dám ho he thêm câu nào nữa. Hai mắt mở to trừng trừng. Tới nahf hàng rồi mà trong lòng vẫn vòng vèo lại câu vừa rồi. Thảo nào, thảo nào ta luôn luôn làm khó , thảo nào ta lúc nào cũng nhìn Giang Đông chằm chằm, thế này được, Giang Đông tuueetj đối là người đàn ông bình thường, sao có thể...? Ôi... sao có thể được chứ!
      Hale205Tôm Thỏ thích bài này.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 30

      Long Nữ ngồi nhìn mọi người bàn tiệc lũ lượt chúc tụng nhau mà ngán ngẩm. Hôm nay biểu của Đào Nhiên rất tốt, lại còn uống rượu thay , Nhưng mà trợ lý đâu phải như đâu. Trợ lý do mấy ông sếp khác dắt theo đều phải tự mình làm quân tốt, bận rộn chúc rượu hết người này tới người kia. Lời chúc tụng cứ gọi là toàn những từ ngữ từ hồi khai thiên lập địa. Còn cặp ông chủ nhân viên này, toàn là Đào Nhiên chúc rượu người ta, người ta chúc rượu Long Nữ đều ngăn lại, tự mình uống. Bạn trẻ này hôm nay làm sao vậy, chẳng lẽ bị biết được bí mật thầm kín nên coi như bạn chí cốt luôn rồi?

      Nhìn những món ăn bày khắp mặt bàn, nhìn khung cảnh rất đỗi quen thuộc, Long Nữ nghĩ bụng, tại sao đổi sang chỗ khác nhỉ, cả thành phố này chả lẽ chỉ có mình cái nhà hàng Quân Đế này? Có điều khách sạn nhà hàng của nhà họ Giang lũng đoạn cả khu vực này rồi, có đổi sang chỗ khác cũng thế cả. Trong lúc mải mê oán thán vấn đề này cửa phòng mở ra cái rầm, sau đó liền thấy người đàn ông hôm trước vừa muốn ăn tươi nuốt sống , Giang Đông, tươi cười rạng rỡ bước vào.

      Mọi người thấy Giang Đông vội vàng đứng lên chào hỏi, đặc biệt là nữ giới, ai ai cũng cười như hoa nở, mở miệng ngọt ngào câu Tổng giám đốc Giang, hai câu Tổng giám đốc Giang. Long Nữ ngồi bên cạnh Đào Nhiên lên tiếng cũng ngẩng đầu. Đào Nhiên lại rất nhiệt tình hàn huyên với Giang Đông. Thực ra hôm nay Giang Đông vừa hay tới đây thị sát, lúc vào nghe Thiên Hạo tiếp khách. Như hồi trước cũng chẳng đoái hoài làm gì, nhưng hôm nay lại có mặt vài vị quan chức nhà nước mà cũng có chút giao tình nên mới tạt qua chào hỏi chút. ngờ vừa bước vào nhìn thấy Long Nữ ngồi cạnh Đào Nhiên, mặt mũi có lấy chút tinh thần nào. Lửa bốc phừng phừng trong lòng , chỉ vì ngồi kề bên tên đàn ông khác, mà còn vì vẫn nhớ như in ngày hôm đó, khăng khăng chịu tái hôn.

      “Tổng giám đốc Giang hôm nay sao có thời gian ghé vào thế này?” Đào Nhiên có vẻ uống kha khá, hai má hơi hồng, trở nên rất ngứa mắt trong mắt Giang Đông.

      Giang Đông cười trả lời: “Tôi vừa tới nghe Tổng giám đốc Đào tiếp khách ở đây, còn có cả Cục trưởng Trương, Cục trưởng Lâm ở đây nữa nên mới qua chào hỏi câu.”

      “Chào hỏi suông được, thế nào cũng phải uống chén.” Đào Nhiên xong liền gọi nhân viên phục vụ lấy thêm ly.

      “Được thôi, hôm nay các vị bằng hữu đều có mặt ở đây, tôi xin được cùng uống với các vị chén.” rồi đỡ lấy ly rượu, gọi nhân viên phục vụ mở chai Mao Đài.

      “Nào, chén này tôi mời . là cảm ơn quan tâm tới Quân Đế, hai là chúc cho hợp tác của chúng ta thành công.” Vừa vừa rót đầy rượu
      vào chén của Đào Nhiên, sau đó cũng rót đầy chén của mình. Long Nữ ngẩng đầu liếc cái, trong bụng nghĩ thầm, có bệnh dạ dày mà còn lăn ra uống làm cái gì. Sau đó lại nhìn trộm Đào Nhiên, chau mày, chẳng lẽ ta thực thích Giang Đông? Tại sao ánh mắt nhìn Giang Đông của ta lại ám muội thế kia? là vì Đào Nhiên uống cũng hơi nhiều, lại thêm bị cận thị, nên lúc nhìn mọi thứ có cảm giác mơ hồ. Điều này lọt vào mắt Long Nữ biến thành lý giải hoàn toàn khác.

      “Được lắm, thế nào chúng ta cũng phải cạn thêm chén này nữa.” Đào Nhiên cười rất đẹp, vẻ đẹp khiến nhiều người điên đảo, ánh mắt lúng liếng. người đàn ông mà lại đẹp thế này, lãng phí tài nguyên đấy.

      Ánh mắt Giang Đông chuyển tới Long Nữ, thấy trong bộ dạng mơ màng, còn ngừng nhìn Đào Nhiên, hỏa khí bốc lên càng dữ, câu “được” thốt lên dứt khoát, đưa ly rượu lên uống cạn. Lúc uống rượu, hai đầu mày Long Nữ nhíu lại, đôi môi cũng mím chặt, cả người vươn lên phía trước gần như rời khỏi ghế. Nhưng thấy Giang Đông hề nhíu mày, thở phào nhõm,lại ngồi về chỗ cũ.

      Đào Nhiên thấy Giang Đông dứt khoát như vậy liền cũng uống cạn. Những người khác ngớt khen ngợi, ngay cả câu “ hùng xuất thiến niên” cũng lôi ra . Long Nữ vô cùng khinh thường mấy người đó. Hai người đó mà gọi là thiến niên, thế gọi là trẻ sơ sinh à, chết mất.”

      “Người đẹp này là thế nào vậy Tổng giám đốc Đào?” Giang Đông đột nhiên đưa mắt nhìn thẳng vào Long Nữ, cười hỏi dò, cứ như thực nhận ra .

      “Là trợ lý của tôi, Long.” Đào Nhiên lại còn phối hợp nhịp nhàng, hai người đàn ông này thể rỗi hơi hơn.

      “Vậy tôi xin mời Long tiểu thư uống chén, dung mạo như hoa thế này, biết sau này ai là người có phúc hái đóa hoa đẹp này đây.” Giang Đông xong liền cười, nụ cười có phần cợt nhả. Mọi người có mặt đều hùa theo, kêu Long Nữ uống, cái này gọi là xã hội? Là xã giao? Trước đây chính là như vậy, hành xử với người phụ nữ khác như vậy, còn , lúc này chẳng qua cũng trở thành người phụ nữ như bao người phụ nữ khác mà thôi.

      Đào Nhiên đứng bên cười : “Trợ lý Long biết uống rượu, chén này để tôi uống thay ấy.”

      Nụ cười mặt Giang Đông nhạt dần, đung đưa chai rượu trong tay khiêu khích: “Vậy được, đây là tôi chúc Long tiểu thư. Tổng giám đốc Đào uống thay qua nể mặt tôi rồi, hay là đổi ba?”

      Đào Nhiên bật cười, trong lòng nghĩ ra đứng đây là đợi tôi cơ đấy. Uống thêm ba chén nữa hơi nhiều qua, kỳ thực tửu lượng của tốt, vì thế mỗi lần ra ngoài đều dắt theo những người uống tốt. Hôm nay nàng Long Nữ khiến phải uống kha khá rồi. Đừng ba chén. Chén vừa rồi cũng phải mà nuốt xuống, nhưng lời ra, thể cứ thế bỏ . “Được thôi, đây cũng coi như Tổng giám đốc Giang nể mặt tôi,” xong cầm chai rượu rót đầy.

      Đào Nhiên thực rấtt khó chịu, nhưng vẫn ngửa cổ uống cạn chén đó. Giang Đông cầm ly rượu nhìn Đào Nhiên, nụ cười rất ôn hòa. Người biết chắc chắn nghĩ rằng quan hệ của hai người này tệ, chẳng ngờ hai người thi gan với nhau. Long Nữ nhìn Đào Nhiên hai mày nhíu chặt, nhìn ánh mắt khiêu khích của Giang Đông, đứng bật dậy, ngẩng đầu trừng mắt với Giang Đông: “Rượu của tôi, tự tôi uống, thể nể mặt Tổng giám đốc Giang.”

      Khóe mắt Giang Đông thoáng ý cười, nhưng ánh mắt lạnh băng, Nếu là trước đây, Long Nữ chắc chắn cúi đầu nhận sai, chạy tới bên nũng nịu xin tha thứ. Nhưng giờ phút này lại trừng mắt đối với , dù cho ánh mắt đó có đôi chút căng thẳng, sợ sệt, nhưng đôi môi cong lên, đôi mắt mở lớn chứng tỏ thái độ chịu nhận thua của .

      Chén rượu đó vừa nuốt tới bụng, Long Nữ xém chút muốn bật khóc nagy tại trận. Cay, cay như bị lửa thiêu, cứ như sắp chết đến nơi. gắng sức giữ cho nước mắt chỉ đọng trong mắt. Mọi người nhìn Long Nữ uống rượu xong vội , ra Long tiểu thư đợi Tổng giám đốc Giang, thảo nào ai mời rượu cũng chịu uống. Đào Nhiên cười cười hòa giải. Giang Đông chau mày, ánh mắt có phần lo âu, có phần sốt ruột , lại có phần giận dữ. Nhưng rất nhanh vờ như có gì, thêm vài câu rồi rời . Long Nữ dựa người xuống ghế, ánh mắt mơ màng, trước mắt nhìn hóa hai. thấy quay người rời , nhưng lại nhìn thấy nỗi xót xa trong đôi mắt .

      Lúc tan tiệc, Long Nữ hoàn toàn còn tỉnh táo. Rượu bốc lên khiến thể bước được nữa, khó khăn lắm Đào Nhiên mới dìu vào trong xe được. Đôi má Long Nữ đỏ hồng như trái táo chín mọng. Đào Nhiên kìm chế được, đưa tay khẽ vuốt. Đúng lúc vừa chạm vào, Long Nữ mở miệng kêu ầm ĩ: “Tại sao cứ phải ức hiếp tôi? chỉ toàn ức hiếp tôi, tôi ghét , tôi ghét .”

      Đào Nhiên sững người, trong lòng hiểu gì hết, giọng hỏi: “Long Nữ, em thấy thế nào?”

      “Tôi ghét , tôi ghét ! Ôi đau lòng lắm, tôi đau lòng lắm! Tại sao làm như vậy? Tôi căm hận , hận chết mất.” Long Nữ có vẻ hoàn toàn còn tỉnh táo,vẫn cứ kêu la, miệng ngoạc ra như sắp khóc đến nơi. Đào Nhiên buông tay, lặng lẽ nhìn lúc , rồi khởi động xe rời .

      Đào Nhiên mở kính xe, xe chạy rất nhanh, gió giúp tỉnh táo lại. Long Nữ là rất đáng , điểm này có gì để bàn cãi. cũng là đàn ông, nhìn ra quan tâm của Giang Đông đối với , cũng nhìn ra lo lắng của Long Nữ đối với Giang Đông. Đột nhiên cảm thấy mình thiếu chút nữa cẩn thận mà rơi vào vòng xoáy. Điều xem nhất phải chính là tình đó sao? mải mê suy nghĩ mấy chuyện bứt rứt này Long Nữ đột nhiên ngẩng đầu nhào tới, nôn thốc nôn tháo. Xui xẻo ở chỗ uống say rồi, căn bản còn ý thức gì nữa, nôn hết vào người Đào Nhiên. có bệnh sợ bẩn, Long Nữ thực làm tức điên lên mất. dừng xe dìu sang bên. nàng này nôn xong lập tức thoải mái hơn, dựa người vào đó ngủ tít. đáng thương rồi, áo khoác có thể cởi ra, nhưng sơ mi thể cởi, quần thể mặc, đành phải lái xe về nhà thay đồ trước .

      Tới khu căn hộ ở, nhăn mày chịu đựng cái mùi khó chịu, bế Long Nữ xuống xe. cũng lạ, bình thường Long Nữ ngủ sâu giấc, hôm nay do uống rượu vào nên rất ngoan ngoãn nằm trong lòng Đào Nhiên. Chắc do tư thế thoải mái , hừ hừ hai tiếng rồi khẽ cựa người. Đào Nhiên nhíu mày càng thêm chặt, đúng là thử thách mà.

      Khó khăn lắm mới vào được nhà, lại biết nên đặt nằm đâu, vì sợ làm bẩn nhà của . Sau cùng Đào Nhiên vẫn còn chút lương thiện, đặt nằm sô pha, còn mình thay quần áo. Nhìn chiếc áo sơ mi của mình dùng hai ngón tay nhấc lên, vứt luôn vào thùng rác. Lúc ra ngoài, thấy Long Nữ nằm dài ở đó như chú mèo .

      Long Nữ nghe thấy tiếng động, từ từ mở mắt, nhưng rượu khiến đầu như thể cử động được, lại mang theo kính, nhìn cái gì cũng mờ mờ, ảo ảo, mơ phải ? Trước mặt mĩ nhân, rất đẹp rất đẹp. Mỹ nhân còn chưa mặc áo. kìm lòng được đưa tay ra chạm vào phần bụng rắn chắc của Đào Nhiên, lại còn cười ngây ngốc: “Chắc đấy, còn mịn nữa.”

      Đào Nhiên tuyệt đối còn lời nào để : “Đồ xấu xa, sao toàn sai khiến em, cho rằng đẹp trai là đủ rồi hả? chỉ là tiểu thụ, đối xử với em tốt chút em còn có thể làm chị em tốt với , hừ, cũng ta cùng đối phó với bọn đàn ông xấu kia, biết , hả?”

      Đào Nhiên cười vô cùng khổ sở, thực biết nên cười hay nên khóc, cất lời phối hợp: “Được rồi, biết rồi!”

      “Ừ, được lắm, người đẹp. lấy cho em chút nước, em khát.” Long Nữ hoàn toàn chìm đắm trong giấc mộng, to gan sai khiến ông chủ của mình, trợ lý kiểu này chắc chỉ có duy nhất mình .

      Đào Nhiên gật nđầu đồng ý, vào bếp rót nước, càng nghĩ càng buồn cười, nước tràn ra ngoài cũng biết, tới lúc nước chảy tràn xuống đất rồi mới nhận ra. lắc đầu, trong lòng nghĩ chuyện này là sao đây, hôm nay sao mình lại bất bình thường thế này? Tới khi mang nước trở lại phòng khách, Long Nữ ngủ mất rồi, hơn nữa còn sử dụng tư thế kinh điển, đầu quay vào trong sô pha, mông cong tít ra phía ngoài. Lần này Đào Nhiên thực nhịn được nữa, bật cười lớn.
      Hale205Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :