1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nếu như có một ngày - Phong Lai Đích Tây Lâm (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 25.1

      Long Nữ & Đào Thao vừa ra khỏi Tây Uyển, trời hơi lạnh, so vai quay đầu với Đào Thao: “ thôi, đưa tôi về nhà.”

      “Tại sao tôi phải đưa chị về nhà? Tôi chẳng phải là lái xe riêng của chị.” Đào Thao hài lòng với sai khiến tùy tiện của . Đại thiếu gia như cậu phải ai cũng sai khiến được.

      “Cậu mới tí tuổi mà sao lắm chuyện thế nhỉ?” Long Nữ ngẩng đầu nhìn cậu ta, giọng đầy bực mình và khinh miệt.

      nào, tôi dắt chị chơi! Nhìn chị đáng thương thế này lại chẳng có ai đoái hoài. Hôm nay thiếu gia đâu phát huy tinh thần đùm bọc đồng bào.” Đào Thao vừa vừa nháy mắt, chẳng biết có chủ ý xấu xa nào , mở cửa xe ngồi vào trong luôn. Long Nữ hơi nghi hoặc, nhưng ai bảo biết lái xe cơ chứ, đành phải ngoan ngoãn lên xe. được lĩnh giáo tốc độ lái xe của cậu ta. Vì thế vừa lên xe là lập tức thắt dây an toàn vào.

      Xe chạy theo hướng đường hoàn toàn mù tịt. Nhưng sao, cái tên mới tí tuổi đầu này có thể làm gì được chứ. Mà có về nhà cũng chán ốm, trong đầu toàn là Giang Đông, mà chỉ ra ngoài lượn lờ loanh quanh tâm trạng cũng khá hơn nổi.

      “Này, chị bao nhiêu tuổi rồi?” Đào Thao vẫn giữ vẻ cool boy, đột nhiên hỏi làm Long Nữ có chút mơ hồ.

      “Cậu biết là nên hỏi tuổi của phụ nữ à?” Long Nữ hậm hực lườm cậu ta cái. Tên nhóc này tính nết xấu xa y như ông trai, đúng, còn bằng nữa. trai nó ít ra còn biết giữ thể diện, còn nó năng quả là thiếu suy nghĩ.

      “Hỏi chút xíu làm sao, chị vừa bảo muốn xem mắt còn gì. Chị bị chồng bỏ mà, tôi biết tuổi của chị mới giới thiệu cho chị được chứ. Bạn bè tôi đều thuộc hàng đẹp trai số , cực kỳ giàu có.” Đào Thao đột nhiên hào hứng hẳn lên, hề có ý đùa giỡn cho vui.

      “Này tôi cho cậu hay, phải tôi bị chồng bỏ, mà là tôi chủ động ly hôn. Còn nữa, đẹp trai lắm tiền hay gì nữa chị đây cũng thèm để ý. Tôi chơi với mấy đứa trẻ con các cậu. mà đúng rồi, cậu bao nhiêu tuổi vậy?” Long Nữ cũng nể nang hỏi lại. là thế đấy, dù rất thích trai đẹp và rất biết tiêu tiền, nhưng thực chưa từng nghĩ lấy hai điều đó làm tiêu chuẩn chọn người đàn ông cho mình. Mà hình như cũng chưa từng nghĩ tìm người đàn ông như thế nào. Vì thế cầu của đối với nam giới về cơ bản đều lấy Giang Đông ra làm tiêu chuẩn, ngoại trừ tính khí chết tiệt kia ra.

      “Tôi? Tôi hai mươi tuổi, nam, chiều cao 1m80, cân nặng 80 kg, gia thế cần nhắc lại, chị tự nhìn ra rồi. Sao, lại có hứng thú với tôi à?” Khóe miệng Đào Thao nhếch lên. Long Nữ phát ra cậu ta có lúm đồng tiền nho , rất đáng , còn có hai chiếc răng khềnh nữa. Đúng là cậu nhóc dễ thương.

      “Cái gì hả, tôi có hứng thú với chuyện tình máy bay già phi công trẻ. Ơ mà cậu đưa tôi đâu vậy?”

      “Có mà chị hứng thú với tôi, nhưng tôi hứng thú với chị ấy, đồ bà già.” Đào Thao hừ giọng, thèm để ý tới nữa.Xe rồ lên cái rồi tăng tốc. Long Nữ nắm chặt dây an toàn, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Chúa ơi, ông Trời ơi, Phật tổ ơi, con vẫn muốn được sống tiếp, cuộc sống thực tươi đẹp lắm lắm.

      Trong lúc thành kính cầu nguyện tới nơi rất đẹp, xem ra là kiểu quán bar.
      A fangHale205 thích bài này.

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 25.2

      xa hoa như Diệp Sắc, chỗ này được trang trí rất đơn giản, nhưng cá tính. Cũng tệ! theo Đào Thao vào trong nhận ra rất nhiều gương mặt quen thuộc diến viên đóng trong phim A vậy, trông xinh như ở ti vi nhỉ?”.

      “Này này, kia có phải là

      “Nay, sao cậu trả lời tôi, tôi chuyện với cậu đấy.” Long Nữ vội chạy tới mấy bước đuổi theo Đào Thao, kéo ống tay áo cậu ta .

      Đào Thao xoay đầu nhìn cai, khinh bỉ : “Nhà quê!”

      Tới khi vào phòng VIP, cửa vừa mở liền thấy nhiều đôi mắt nhìn vọng ra khiến hơi choáng váng. Đây là hội quán cao cấp, lúc vào nhìn thấy tấm thẻ hội viên bạch kim của Đào Thao, nhớ là Giang Đông cũng có tấm. À, ra chỗ này chính là địa bàn của Giang Đông, cũng được, cũng được.

      “Ô kìa, em này là ai thế? Đào bảo bối thay đổi khẩu vị rồi ư?” em giai còn ăn mặc quái dị hơn đứng trước mặt hai người, ngừng đánh giá Long Nữ, khiến thoải mái.Đứng trước người lạ thường căng thẳng, đặc biệt là những ánh mắt nhìn chằm chằm vào che dấu thế này khiến biết nên làm thế nào.

      “Nhặt được, cứ kệ . Ninh Ninh tới chưa?” Đào Thao bỏ qua câu hỏi về thân phận của Long Nữ, cho tất cả thông tin rằng này chẳng có địa vị gì, cần để ý, để ngồi đó là được rồi.

      “Đến rồi, vừa mới ra ngoài nghe điện thoại, cậu gặp à? Con bé đó vừa tới hỏi thăm cậu luôn.” Bạn trẻ kia tuy với Đào Thao nhưng cặp mắt vẫn bận đánh giá Long Nữ.

      “Nhìn cái gì mà nhìn, con nhà lành đó.” Đào Thao có phần ghét ánh mắt đó, buông lời cấm đoán.

      “Nhìn làm sao, đồ bủn xỉn. Đúng rồi, gọi người đẹp này là gì nhỉ? Tự giới thiệu chút . Tôi và Đào bảo bối là bạn bè thân thiết, gọi tôi Tiểu Q là được rồi. Bạn trai trẻ giữ nguyên nụ cười, viên kim cương gắn mũi lấp la lấp lánh khá đáng .

      “Tôi là Long Nữ, chào mọi người.” Long Nữ miến cưỡng kéo ra nụ cười, nhưng thực tình cười chả ra làm sao.

      “Ui trời,cái tên nghe bạo lực thế.” Long Nữ bị câu này làm cho chấn động. Bạo lực? Tên của rất bạo lực? muốn ngất luôn. biết ba nghe thấy lời đánh giá này có cảm tưởng gì.

      Long Nữ ngồi mình trong góc nhìn mấy người kia chơi bài, thấy chán vô cùng. Vừa rồi tên Ninh Ninh quay trở lại. Đào Thao bắt đầu chơi trò tà lưa với nàng, còn Tiểu Q bận rộn đánh bài.mà cậu ta bắt chuyện với nữa, thấy có chút sợ cậu ta. biết Ninh Ninh đó là nữ nghệ sĩ mới ra mắt gần đây, xem ra muốn dựa dẫm vào hỗ trợ của hội con nhà giàu này. Được Đào Thao ôm ấp, ta cười ngọt ngào, mặt mũi tệ, thân hình tệ. Vừa rồi gọi là chị, lúc đó thực nghĩ mình già rồi, trông con nhà người ta trẻ trung tràn trề sức sống thế kia cơ mà...

      Hai tiếng đông hồ trôi qua, Trác Lan vẫn chưa gọi điện cho , như vậy chứng tỏ Trác Lan vẫn chưa về nhà. muốn về nhưng có vẻ tiện cho lắm, mà cứ ngồi thế này ngủ gật mất, lấy điện thoại ra xem sắp 10 giờ rồi. vừa định đứng lên với Đào Thao là mình muốn về nhà có điện thoại của Đào Nhiên gọi tới. nghe máy, giọng trả lời: Tổng giám đốc?”

      Bên đầu dây kia rất ồn ào, hình như ăn cơm, có vẻ có nhiều người, chắc đều uống nhiều rồi bắt đầu hát hò, lại còn chẳng ra nhịp điệu gì. “Em ở đâu vậy?” Đào Nhiên chắc uống cũng ít, giọng có phần hơi to.

      “Em ở ngoài ạ, sao thế?”

      “Tới Quân Đế đón , uống nhiều quá.” xong cúp máy luôn.

      Long Nữ tròn mắt nhìn điện thoại, đón ta? Có nhầm lẫn vậy? Hôm nay là thứ Bảy đấy, đâu ra kiểu ép người ta quá đáng thế này? Haizz, thôi bỏ , lúc đó cũng rồi, đây là việc trợ lý phải làm, cũng phải có trách nhiệm chút. Hôm qua cũng nghĩ kỹ rồi, mình thể ở lỳ trong nhà Trác Lan, lúc ly hôn rất hào phóng rộng lượng, lấy thứ gì hết, có cho cũng cần. Vì thế nếu muốn thực độc lập, tự nuôi sống bản thân phải dựa vào công việc này, vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời hơn.

      “Này, tôi phải rồi, lát nữa cậu mang xe về trả lại cho Trác Lan nhé.” Long Nữ posting.php?mode=reply&f=119&t=385898#đứng trước mặt Đào Thao lớn.

      Lúc này Đào Thao mới nhớ ra cũng có mặt ở đây, ánh mắt mơ mơ màng màng ngẩng lên với : “Sao lại ?”

      tìm đàn ông.” Long Nữ năng khách khí.

      “Ố ồ?”

      “Tóm lại cậu mang xe về trả cho Trác Lan là xong.” rồi quay đầu luôn.

      “Đào bảo bối, đó là ai vậy? Tính khí chẳng ra sao.” Ninh Ninh dựa vào lòng Đào Thao nhàng hỏi.

      “Là bà chị bị đàn ông đá, kệ chị ta, thần kinh có vấn đề ấy mà.” xong cậu buông cánh tay ôm lấy Ninh Ninh ra, xem mấy người kia chơi bài. Tìm đàn ông? Bà chị này cũng dám ăn đấy chứ, trông bộ dạng Tiểu Q làm cho chết khiếp ra đấy mà đồi chạy tìm trai. Nhưng mà để chị ta mình như thế có vẻ được nghĩa khí lắm, thân là đàn ông con trai mà làm vậy hay lắm. Thế nhưng lúc cậu ta chạy ra ngoài thấy bóng dáng Long Nữ đâu nữa.

      Tại phòng Kim Sắc của Quân Đế.

      Lúc Long Nữ tới có vài người gục xuống bàn, vài người khác đỡ họ ra ngoài. Chắc cũng đều là dân làm trợ lý đáng thương giống như . Tình hình chiến trận thảm khốc. Cả bàn tiệc tan tác chẳng còn ai trong trạng thái bình thường. Đào Nhiên nhắm mắt ngả ngốn sô pha, cà vạt bị tháo tung, uống quá nhiều rượu khiến cho khuôn mặt vốn trắng trẻo giờ nhuốm hồánh môi đỏ mèm tựa cánh hồng kiều diễm, mái tóc hơi rối, đôi chân dai duỗi thẳng.

      “Tổng giám đốc Đào, sao chứ?” Long Nữ cúi người hỏi , khắp người đầy mùi rượu, khiến Long Nữ phải nhíu mày.

      Đào Nhiên từ từ mở mắt, đôi măt nhìn vào có vẻ mơ hồ, nhưng năng gì hết.

      vẫn được chứ? Em gọi người đưa về.” Đầu mày của Long Nữ càng cau chặt lại, mùi rượu nồng nặc này thực chịu nổi.

      Đào Nhiên vẫn gì, nhưng kéo tay về phía mình. Long Nữ phải ra sức đứng ghìm lại mới bị ngã vào lòng . Trong bụng chửi thầm cái đồ háo sắc, được giải cứu còn giả điên à, có cửa đâu nhé, mà chẳng lẽ ta có hứng thú với nữ giới sao? Lẽ nào là người lưỡng tính. Trong lúc còn suy nghĩ lung tung, Đào Nhiên đặt tay lên vai , gắng gượng đứng lên. Lúc này mới biết ra muốn đỡ mình dậy. Tên này trông cũng gầy gò mà sao lại nặng thế nhỉ. Đỡ ta ra tới xe taxi mà toát cả mồ hôi, xe của đành tạm để lại đây, biết lái xe mà. Đúng lúc vừa nhét Đào Nhiên vào xe, chuẩn bị đứng lên sau lưng truyền tới giọng quen thuộc khiến đứng hình.

      “Long Nữ, sao con lại ở đây?”
      A fangHale205 thích bài này.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 26.1

      “Long Nữ? Sao con ở đây?”

      Long Nữ đứng bên cạnh xe taxi dám quay đầu lại, cảm giác này là sao? Có phải bắt gian tại trận ? làm gì sai mà. chỉ ôm người đàn ông say khướt, sau đó ném ta vào xe, thực vô tội! Nhưng mà Đào Nhiên ơi là Đào Nhiên, tại sao cứ phải tới Quân Đế ăn nhậu, tại sao lại say xỉn, tại sao lại bắt tôi tới đón? Tại sao tôi lại gặp đúng người tốt bụng nhất mà tôi quý nhất là mẹ chồng tôi ở ngay tại đây kia chứ?

      Long Nữ chửi bới Đào Nhiên trận trong bụng xong từ từ quay đầu lại, nở nụ cười cứng ngắc, nhưng vẫn cố gắng kéo hai khóe miệng lên cao để người đối diện biết là cười chứ phải là khóc.

      “Ba, mẹ, chị, rể, sao mọi người lại tới đây thế ạ? Long Nữ hỏi. sai, người gọi đích thị là bà Giang. xoay người lại mới nhận ra cả nhà đều có mặt. quên mất hôm nay là ngày cả nhà Giang Nam về nhà, nhưng tại sao lại ra ngoài ăn? Cơm nước ở Quân Đế mọi người chẳng phải ăn phát ngán từ lâu rồi cơ mà. Tại sao, tại sao? Sao lại đen đủi thế này?

      “Long Nữ, sao em lại ở đây? Trong xe là ai thế?” Giang Nam vẻ mặt kinh ngạc. Hôm nay Quân Đế có đầu bếp mới nên đặc biệt đưa cả nhà tới ăn tối. Vừa ra khỏi cửa nhà hàng trông thấy vóc dáng cố gắng dìu người đàn ông cao lớn, bước loạng choạng lảo đảo, tiến lại gần mới nhận ra chính là Long Nữ. Nhưng, hôm nay Long Nữ đáng lẽ phải cùng Giang Đông về nhà mẹ đẻ chứ, sao lại ở đây, sao lại cùng người đàn ông say khướt thế kia, mà người đó là ai mới được?

      “Dạ, em... em tới đón sếp.” Long Nữ lắp ba lắp bắp . Đây phải là lý do, theo như tính cách của Giang Đông, tuyệt đối cho phép muộn thế này còn ra đường, huống hồ lại còn với người đàn ông khác.

      “Sếp của em? Sếp của em phải là... Đào Nhiên sao?” Giang Nam hơi nhíu mày, sau đó bỗng như tỉnh ngộ. Lúc này Diệp Tử tiến lại gần chiếc taxi, nhìn vào nhận ra đó chính xác là ông bạn chí cốt, chỉ có điều say khướt và ngủ tít. Lúc này tài xế taxi quay đầu bực mình hỏi: “ hay đấy?”

      “Ồ xin lỗi , chúng tôi nữa.” Diệp Tử rồi rút tờ tiền đỏ chót từ trong ví ra đưa cho tài xế xe, từ từ đỡ Đào Nhiên xuống xe. Người này đúng uống ít, đầu cũng gục xuống luôn, chắc trụ được lâu thêm nữa.

      “Đông Tử đâu? Muộn thế này mà vẫn để con ra ngoài sao?” Sắc mặt bà Giang rất tốt. Long Nữ vẫn luôn là người con dâu làm bà an tâm, nhưng đêm hôm khuya khoắt lại cũng với người đàn ông say túy lúy thế kia ở ngay trong địa bàn của Giang Đông thực khó coi. Bà lại càng bực con trai mình hơn, sao lại có thể để chuyện này diễn ra chứ?

      Long Nữ lo lắng biết phải xử trí thế nào chiếc xe khác dừng ngay cạnh họ. Đào Thao loạng choạng ra khỏi xe, vừa nhìn thấy Diệp Tử đứng đó liền gật đầu chào: “ Diệp”.

      “Đào Đào? Sao em lại tới đây? Vừa hay, đưa trai em cùng về .” Diệp Tử tuy hiểu rốt cuộc chuyện này là như thế nào, nhưng Đào Nhiên say tới mức này rồi tốt hơn hết vẫn nên mau mau rời khỏi đây.

      “Này chị kia, chị tới đón trai tôi à? Sao vừa rồi gọi tôi cùng mà chạy mất hà?” Đào Thao vừa rồi ra ngoài đuổi theo Long Nữ nhưng nhìn thấy đâu, hỏi nhân viên ở ngoài mới biết theo hướng này. Cậu lái xe tới khu này lượn qua lượn lại mấy vòng, thấy đám người đứng ở đây, nhìn kỹ thấy dáng bé, khuôn mặt lộ vẻ khó xử, cứ tưởng bị bắt nạt nữa cơ.

      “Đừng có gọi linh tinh.” Long Nữ trừng mắt với cậu ta, trong bụng chửi thầm, cậu thấy tôi chết vẫn còn chậm phải , gọi cái gì, muốn hại chết tôi à, tôi kiếp trước nợ em cậu cái gì, sao cứ gặp hai người là đen đủ đường?

      “Gọi sao nào, đồ ghê gớm, chẳng phải chị cứ đòi tôi giúp chị tìm người cho chị xem mặt sao?” Câu này của Đào Thao rất khách khí, nhưng vừa dứt lời tất cả mọi người đều im lặng, bầu khí phảng phất căng thẳng. Long Nữ cố gắng trừng mắt với Đào Thao nhưng có tác dụng, lời kia ra.

      “Xem mặt? Long Nữ, chuyện này là sao, thằng bé này vậy là ý gì? Sao con lại muốn xem mặt? Đông Tử rốt cuộc ở đâu, hai đứa làm trò gì vậy?” Bà Giang tung ra loạt câu hỏi khiến Long Nữ biết phải trả lời ra sao. thực biết dối, rất ngốc nghếch, đừng bắt phải xử lý việc có độ khó cao như thế này. Giang Đông ơi là Giang Đông, sao còn chưa xuất , tới để thay đổi cục diện được , mẹ thực đáng sợ quá ...

      “Mẹ... việc này... con...” Long Nữ đứng đó lắp ba lắp bắp, nên lời. Kỳ thực đầu óc quay cuồng vận động, nghĩ xem phải lấp liếm chuyện này như thế nào. Nhưng hình như gì cũng đúng, tại đúng là bị bắt rồi.

      “Tiểu Nam, con gọi điện cho Giang Đông, bảo nó mau qua đây.” Bà Giang nhận ra chắc chắn có vấn đề gì đó, lập tức bảo Giang Nam gọi Giang Đông tới. Gần đây bà cứ thấy mọi chuyện cứ làm sao ấy. Long Nữ ở nhà lâu đột nhiên lại đòi làm, hơn nữa mấy tuần rồi hai đứa cũng về nhà... Mấy đứa này đứa nào làm bà bớt lo lắng hết.

      “Mẹ, ra...” Long Nữ hai tay nắm lại với nhau, vẻ mặt lo lắng nhưng thể được lời nào.

      Lúc này Đào Nhiên ở bên cạnh còn chịu yên, say đến mức này mà vẫn còn tiếp tục sai khiến người khác, hét lớn: “Long Nữ, mau đưa tôi về nhà, nếu tôi đuổi việc .”

      Long Nữ quay sang nhìn ta cái, trong bụng nghĩ, đại ca ơi, là biết cách đổ thêm dầu vào lửa, chịu khó yên lúc , đưa về nhà cái gì, tôi còn chưa biết ngày mai còn nhìn thấy mặt trời đây này.

      “Đào Thao, cậu đưa trai cậu về trước , ở đây tôi có chút việc.” Long Nữ khẩn cầu nhìn Đào Thao, trong bụng nghĩ đẩy hai quả bom này sớm tốt hơn. Nếu chút nữa biết thằng nhóc này còn phát ra ngôn luận kinh thiên động địa gì nữa. Tới khi đó chạy trời khỏi nắng.

      Đào Thao đưa mắt nhìn mấy người nhà họ Giang, lại nhìn Long Nữ, nhíu mày hỏi: “Họ là ai thế?”
      A fangHale205 thích bài này.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 26.2 (tiếp theo)

      Mắt của Long Nữ hôm nay thực chỉ dùng để trợn trừng với cậu ta. Cậu lo chuyện bao đồng gì hả, kêu cậu về nhà cậu cứ về , nếu chơi đùa với mấy em xinh xắn của cậu , thấy phiền hay sao, ôi tức chết được.

      “Tôi là mẹ chồng của Long Nữ, cậu xem chúng tôi là ai?” Bà Giang , có lẽ bị hai em nhà họ Đào này chọc giận rồi, bình thường bà thực rất ít khi nổi nóng.

      “Mẹ chồng? Vậy chẳng phải là mẹ của chồng rồi sao? Nhưng mà...chị ấy phải... Này sao chị bịt miệng tôi? Đúng rồi, chẳng phải chị ly hôn rồi hay sao? Sao vẫn còn mẹ chồng? Đào Thao được nửa Long Nữ nhảy tới bịt miệng để cậu ta tiếp, chết chết, nhưng thể chết quá thê thảm. Thế mà thằng nhóc này cứ thế ràng hết, lời dối tìm mọi cách che dấu bị nó ra tựa lông hồng. Mọi người nghe xong ai ai cũng chấn động, ngay cả Đào Nhiên say khướt kia cũng đưa mắt nhìn .

      Long Nữ cúi đầu dám gì hệt như tội phạm. Đay là việc riêng của nhà họ Giang, hiển nhiên đây phải là nơi để chuyện. Diệp Tử kéo Đào Thao lại, nhét Đào Nhiên cho cậu ta rồi bắt cậu ta mau , đừng ở lại làm mọi việc thêm loạn. Đào Thao nhìn khuôn mặt trắng nhợt của Long Nữ, lại thấy vẻ thất kinh của mọi người mới biết mình gây họa, nhưng vẫn có chút an tâm giọng hỏi Long Nữ: “ sao chứ?”

      Long Nữ vẫn cúi thấp đầu nhưng giọng rất bình tĩnh trả lời: “ Cậu đưa cậu , tôi sao.” Lúc đó Đào Thao có cảm giác giống trong phim kiếm hiệp cổ trang, ràng tất cả nên cùng nhau xông lên phá vòng vây trùng trùng, nhưng mình Long Nữ nhất định muốn dũng ở lại chặn phía sau, cuối cùng chết trận. Nhưng mà cậu đúng là co lý do gì để ở lại, đành vừa lo lắng nhìn , vừa đưa Đào Nhiên rời .

      Tại phòng khách nhà họ Giang.

      Suốt từ nãy tới giờ, Long Nữ thêm câu nào. biết phải gì, cũng biết biết nên thế nào. là như vậy, hai người họ ly hôn rồi, giấu giếm cả gia đình mà chia tay nhau. Vừa rồi Giang Đông cũng về tới nơi. nhìn ra tức giận và lạnh lùng trong mắt . Có lẽ chưa từng nghĩ lại bị mọi người phát ra như thế này. Cuộc sống đúng là nên có nhiều việc xảy ra ngoài dự liệu, nếu êm đềm tẻ nhạt lắm.

      Lúc này Long Nữ và Giang Đông hai người cùng đứng trong phòng khách nhà họ Giang, đối diện là ông bà Giang ngồi, hai bên là Giang Nam và Diệp Tử. việc còn chưa làm sáng tỏ nên chưa báo với nhà họ Long. Long Nữ nhõm phần nào. Nếu cả bên nhà cũng biết chuyện ba tức giận ra sao.

      “Rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Ông Giang luôn là người trầm mặc ít , nhưng hôm nay hình như ông cũng tức giận rồi, giọng mang đầy tính chất vấn.

      “Ba mẹ, chuyện như mọi người nghĩ đâu ạ, thực ra Long Nữ giận dỗi con, vài hôm nữa là bọn con ổn cả thôi.” Giang Đông nhẫn nại giải thích với cả nhà. Lúc nhận được điện thoại của Giang Nam, trong lòng chợt lo lắng, chưa từng nghĩ tới chuyện thực ly hôn với Long Nữ. Nếu để moi người biết được chuyện này càng thêm rắc rối. Mọi chuyện mà quá phức tạp, chừng Long Nữ sợ mà chạy mất luôn, sao lại thành ra như thế này chứ? Sao mọi chuyện lại vượt khỏi tầm kiểm soát của như thế này?

      chứ? Nhưng thằng bé nhà họ Đào đó ràng là hai đứa ly hôn rồi, hơn nữa mẹ cũng hỏi chị Trần. Chị ta hai con rất lâu rồi chưa về nhà, chuyện này là sao?” Bà Giang đột nhiên hỏi xen vào, giận dữ chất đầy trong giọng .

      ‘Thằng bé đó lung tung thôi, bọn con có ly hôn hay làm sao nó biết được, nhà... gần đây Long Nữ giận dỗi nên mới chịu về nhà. Con bảo đảm chúng con lập tức làm lành, được chưa ạ?” Giang Đông vừa cười vừa với bà Giang, khẩu khí rất nhàng, Nếu là mọi khi chắc bà Giang bỏ qua luôn, nhưng hôm nay ràng mọi chuyện như bình thường,bà sao có thể để bị qua mặt chứ.

      Long Nữ năng gì, chỉ cúi đầu, lại có hai giọng cãi nhau trong đầu . đứa : “Đừng nhận, muốn ba tức chết à, ba cắt đứt quan hệ với đó. muốn mẹ chồng tức chết à, bà đối xử với tốt như vậy.” Đứa còn lại mặt mũi giống như hận thể rèn sắt thành thép : “ phải mạnh mẽ lên chút , ly hôn ly hôn, lẽ nào muốn tái hôn với ta à, lẽ nào muốn cả đời sống trong hèn nhát như thế, lẽ nào muốn cả đời bị ta ức hiếp? ơi, dũng cảm lên, có được ?”

      “Long Nữ! Mẹ hỏi em đấy, em chứ. với mẹ đây là hiểu lầm, hai chúng ta sau này gây chuyện như vậy nữa.” Giang Đông thấy Long Nữ năng gì trong lòng có chút lo lắng. căn bản biết dối, giúp ràng rồi, chỉ cần gật đầu là xong, còn do dự gì nữa? biết trong lòng lo sợ, biết nỗi lo sợ của . cũng chỉ dựa vào tự tin của bản thân để cho rằng trở về bên . Nhưng tại lại như có chút dự cảm chẳng lành.

      Long Nữ nghe vậy, trong lòng đột nhiên rất muốn chống đối. luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời hệt như vật lệ thuộc vào , thời gian gần đây sống mình mới biết rằng kỳ thực cần lệ thuộc như vậy. có thể có cuộc sống riêng của , có thể cần dựa dẫm vào . có thể độc lập, có thể với mọi người rằng là Long Nữ. còn là vợ mà Giang Đông giấu trong nhà. có thể tùy tiện, có thể bá đạo, cần suy nghĩ xem có vui hay . Những điều này là mê hoặc quá lớn đối với , còn áp lực của Giang Đông đối với cũng quá lớn. biết tương lai có thay đổi hay , nhưng có lẽ bước ngoặt như thế này lại là chuyện tốt. Ít nhất cần tiếp tục dối, quá mệt mỏi, qua tốn sức.

      Long Nữ chầm chậm ngẩng đầu lên nhìn ba mẹ chồng, mím chặt đôi môi khô khốc, rồi giọng : “Ba, mẹ, con xin lỗi, chúng con ly hôn rồi.”
      A fangHale205 thích bài này.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 27

      Long Nữ ngẩn người ngồi sô pha. Giang Đông bị hai vị phụ huynh lôi vào thư phòng để phê bình dạy bảo, sợ hãi khi nghĩ tới ánh mắt lúc nãy của Giang Đông...

      ... “Ba, mẹ, con xin lỗi, chúng con ly hôn rồi.”

      Giang Đông quay đầu sang nhìn , mặt biểu cảm, lạnh lùng : “Em gì? Nhắc lại lần nữa?”

      Long Nữ dám nhìn , cúi đầu thêm gì.

      bảo em nhắc lại em có nghe thấy ? Hãy là em nhầm , chúng ta ly hôn lúc nào hả? Ai chúng ta ly hôn rồi?” Giang Đông từng bước áp sát vào Long Nữ. bị uy thế mạnh mẽ của áp đảo, từ từ lùi lại phía sau, nhưng vẫn mím chặt môi gì thêm.

      “Đủ rồi, Đông Tử, con vào đây!” Ông Giang đột nhiên lên tiếng, sau đó quay người thẳng vào thư phòng, bà Giang tới trừng mắt với Giang Đông, kéo theo, còn quay đầu dùng mắt ra hiệu với Giang Nam. Giang Nam là ai chứ, chuyện như thế này còn hiểu sao. vội kéo Long Nữ lại an ủi: “Thực ly hôn rồi sao em?”

      Long Nữ gật gật đầu.

      “Tại sao lại ly hôn? phải vẫn sống yên ổn đó sao?” Giang Nam tiếp tục hỏi.

      Long Nữ nhìn chị, môi vẫn mím lại biết thế nào. thể tại em trai chị ngoại tình, người ta tới tìm nên liền ly hôn. Câu này thực thể lên lời, vẫn chưa đến mức cạn tình như thế.

      “Hai chúng em hợp nhau.” Sau cùng chỉ có thể như vậy, thực tế cũng đúng như vậy mà, hai người họ thực hợp nhau. Giang Đông là nhân vật tầm cỡ, tuyệt đối tầm cỡ. Còn Long Nữ, là ai, chỉ là bình thường, ra đường tùy tiện vơ cũng được cả đống.

      hợp nhau? Hai đứa chung sống hai năm rồi, giờ nới nhận ra là hợp? Long Nữ, có phải là Đông Tử nó... Có phải nó làm việc gì có lỗi với em?” tới đây Giang Nam hơi ngập ngừng, tuy Giang Đông ở bên ngoài cũng có quan hệ ràng với số người, nhưng nghĩ sớm muộn gì Giang Đông cũng nhận ra những điểm tốt ở Long Nữ, hai người họ thực là cặp đôi hoàn hảo. quý em dâu dịu dàng yếu đuối, ngây thơ đáng này. Vì thế từng nhắc nhở Giang Đông, mà gần đây Giang Đông cũng khá là cố gắng.

      Khuôn mặt Long Nữ càng thêm nhợt nhạt, từ trước tới giờ luôn cảm thấy Giang Đông là người thân thiết nhất của , có nghĩa vụ bảo vệ . Dù sao hai người họ chia tay, cũng cần gắn thêm tội danh cho làm gì, khao khát báo thù của cũng mạnh đến mức đó.

      Giang Nam vừa nhìn là biết có chuyện gì xảy ra. Cùng là phụ nữ với nhau chắc chắn ủng hộ Long Nữ. Nhưng thân là chị của Giang Đông, cũng phải khuyên nhủ em dâu của mình quay lại, đâu tìm được người vợ tốt thế này chứ.

      “Long Nữ, chị biết em chịu nhiều tủi thân, nhưng những ngày đó qua rồi, hai em chẳng phải vẫn rất tốt đó sao? Tính khí của Đông Tử em cũng biết đó, nó chắn chắn dần sửa chữa thôi, còn về... về những chuyện khác, em hãy cho nó thêm cơ hội. Em xem, nếu bọn em cứ chia tay như thế này đáng tiếc lắm. Em thấy chị và rể em rồi đấy, chẳng phải cũng suốt ngày ầm ĩ đó sao? Sau này hai đứa cũng có con, em vẫn luôn muốn có con đấy thôi, như thế giúp quan hệ của hai đứa được hòa dịu. Chị hiểu, nhưng chị thể nhìn hai đứa kết thúc như vậy.” Giang Nam rất khẩn thiết, thực cũng biết phải khuyên giải như thế nào. Đối với trong trằng thuần khiết như Long Nữ điều thể chịu đựng nổi nhất chính là phản bội. Chuyện của Long Nữ và Giang Đông, Giang Nam đều chứng kiến hết, phục tùng hoàn toàn, dựa dẫm hoàn toàn của đối với Giang Đông, có lúc Giang Nam còn thấy bực mình thay cho Long Nữ lại có thể dồn hết dũng cảm, ly hôn người đàn ông mà ấy thương sâu đậm, có thể thấy được khi đó phải đau khổ đến mức nào.

      Nước mắt của Long Nữ từng giọt từng giọt rơi xuống tay Giang Nam. Đôi mi ướt đẫm, hai hàng nước mắt chạy dài khuôn mặt nhợt nhạt khiến người ta thương xót. Nhưng Long Nữ vẫn mím chặt môi . có thể gì đây, rằng Giang Đông phản bội cuộc hôn nhân của họ ư? Trước đây có thể tự cho rằng , nhưng sau khi bình tĩnh suy ngẫm, phát ra mình độc ngay trong cuộc hôn nhân này. cố gắng , cố gắng khiến cảm nhận được tình , còn , tình của đâu rồi? Nếu như vậy chẳng thà chia tay nhau như thế này, chẳng thà đao cắt đứt còn hơn cứ tiếp tục đau khổ trong do dự.

      Trong thư phòng nhà họ Giang.

      Ông Giang ngồi phía sau chiếc bàn, bà Giang đứng bên cạnh ông. Giang Đông đối diện với ba mẹ , hai đầu mày nhíu chặt lại, vẻ mặt cực kỳ giận dữ, nhưng tức giận điều gì? có tư cách giận dữ ? Tất cả chuyện này là do ai gây ra chứ?

      “Con , chuyện là thế nào?” Bà Giang khách khí, nhìn bộ dạng con trai như thế bà thực thấy bực mình. Thằng bé này từ thế, chịu nhường nhịn ai, khó khăn lắm mới kết hôn được, cứ nghĩ rằng tính tình tốt hơn. Nhìn Long Nữ ngày ngày bám theo Giang Đông, bà cứ nghĩ cuối cùng thay đổi tính nết, nào ngờ vẫn cứ gai góc như thế. Điều làm bà càng thể ngờ tới là chuyện ly hôn lại do Long Nữ đưa ra trước. Ban đầu bà nghĩ Long Nữ chỉ giống như mọi khác, tuy thân thế tệ, nhưng tuổi tác chênh lệch nhiều như vậy, bà cũng ngờ Giang Đông lại thực đồng ý. Long Nữ rơi vào lưới tình, hai đứa tức tốc làm đám cưới, tất cả mọi người say sưa trong vui mừng mà quên mất biết hai người họ có thực hợp nhau, có mang lại hạnh phúc cho nhau hay . Cưới xong bà lại càng quý nàng dâu này, lúc nào cũng đứng đằng sau làm chỗ dựa, để Giang Đông bắt nạt . Nhưng Long Nữ luôn luôn bảo vệ Giang Đông, chuyện gì cũng nhận thay , tuy ngoài miệng bà chê ngốc, nhưng trong lòng lại rất thương .
      A fangHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :