1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nếu như có một ngày - Phong Lai Đích Tây Lâm (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 21

      Cuộc họp buổi chiều thực khiến Long Nữ căng thẳng vô cùng. phải chuyên nghiệp, dù đúng là chuyên nghiệp , phải dám đối mặt với Giang Đông, dù đúng dám. Tóm lại là phải xây dựng tâm lý suốt cả buổi sáng. Người đẹp thư ký trông bộ dạng căng thẳng của mà hiếm có dịp cười nhạo , còn giúp sắp xếp tài liệu, sau đó uốn éo bước tới dịu dàng : “Long Nữ à, có phải khỏe ? Hay là xin nghỉ , tốt nhất là tới bệnh viện khám xem thế nào.”

      Long Nữ cảm kích ngẩng đầu lên, trong lòng chất đầy nỗi khó hiểu, này chuyển tính nết à, sao lại tốt với thế? Chẳng lẽ có khuynh hướng thích bị đày đọa nên người ta đối xử tốt với mình chịu nổi? còn chưa kịp mở miệng người đẹp kia tiếp tục dùng nụ cười “mê người” : “Tôi có thể thay dự cuộc họp, hơn nữa tôi cũng có biết chút về dự án này, tôi và tổng giám đốc Giang của Đông Nam... cũng có quen biết chút.” đến đây khuôn mặt người đẹp lộ ra vẻ xấu hổ e lệ, vừa rồi Long Nữ còn có chút ít cảm kích ta, giờ hiểu hết rồi, hóa ra là vì Giang Đông à. Nghĩ lại chút, Giang Đông đáng chết dám thò tay đến tận đây cơ à, nhìn xem, khiến em thư ký bé bỏng mê mẩn đến mức nào kìa. Hừ, quyết để đạt được mưu. Nghĩ tới đây nối lo sợ và căng thẳng trong lòng Long Nữ bị quét sạch bách, oai phong hùng dũng ôm đống tài liệu vào thang máy.

      Người đẹp thư ký tức tối dậm chận, căm hận chỉ vào bóng lưng Long Nữ mà : “Hứ, con ranh kia, xứng làm phượng hoàng được sao?” ta biết, “con ranh” mà ta vốn dĩ là phượng hoàng, phượng hoàng tự bay xuống khỏi cành cao, nguyên nhân hoàn toàn là tại người đàn ông mà ta vừa tơ tưởng đến.

      Nhận được cuộc gọi của Tần Chi Dương gọi tới văn phòng của lát, đúng lúc cũng muốn tìm gặp ấy chuyện Trác Lan, muốn hỏi ấy tại sao lại bắt tay với tên Giang Đông lang sói kia. Văn phòng của Đào Nhiên ở tầng 35, văn phòng của chủ tịch ở tầng 40, còn của Tần Chi Dương ở tầng 33. nhanh chóng tới được văn phòng của , gõ cửa rồi mỉm cười đẩy cửa vào.

      Tần Chi Dương giống với Giang Đông và Đào Nhiên. Giang Đông cho người ta có cảm giác lạnh lùng, khó tiếp cận, Đào Nhiên luôn cười, nhưng khí xung quanh lại ám chỉ phải giữ khoảng cách với ta xa chút. Còn Tần Chi Dương lại là người rất thân thiện, đối với ai cũng vậy, tính khí cực kỳ dễ chịu. Hồi đó hơn hai khóa, luôn đối xử với như trai với em , lại thêm quan hệ với Trác Lan nên ba người họ thân nhau lắm. Ai ngờ kết cục cuối cùng lại như vậy. Thế nên mới tất cả mọi chuyện đều thể lường trước. Ai biết được cặp đôi mà ai cũng nghĩ ở bên nhau trọn đời này lại đứt gánh trong yên lặng như thế. Cái trò tình cảm này thể dùng lý lẽ thường tình để xét đoán. Ai mà biết chịu đương như lại lấy chồng ngay khi vừa mới tốt nghiệp. Rồi ai mà biết được người sợ cha mẹ, sợ Giang Đông như lại dám nằng nặc đòi ly hôn. Thế khó đoán.

      Long Nữ mãi mãi ghi nhớ khuôn mặt hạnh phúc của Trác Lan khi nằm giường với , Long Nữ, cả đời này tớ quyết định theo Tần Chi Dương. Nhưng lại nhớ ra, vừa mới hôm qua thôi, chiếc giường khác, bốn năm sau khi ra câu kia, Trác Lan bình thản với , thế khó đoán. cũng biết sau này ra sao, khi trước chính hai người họ cho niềm tin vài tình , rồi cũng chính hai người họ phá hỏng hi vọng của đối với tình . Ngày họ chia tay, Trác Lan khóc, chỉ ngẩn ngơ đứng ở dưới cửa sổ ngắm nhìn bầu trời, lẩm bẩm mình, “Nhìn xem, ấy chiếc máy bay kia, ấy rồi, tớ bao giờ tìm thấy ấy nữa.” Còn Long Nữ đứng bên cạnh khóc lóc, vừa khóc vừa mắng, tại sao cậu giữ ấy lại, tại sao cậu cùng ấy, hai người nhau như vậy tại sao phải chia tay? Mặc cho khóc, mặc cho náo loạn, Trác Lan chỉ ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời xanh thẳm, khóe miệng mỉm cười, nước mắt cứ thế rơi xuống.

      “Sao lại ở đây?”

      “Sao em lại ở đây?”

      Hai người cùng cất lời, rồi cùng nhịn được mà bật cười. Tần Chi Dương tỏ ý bảo trước. Long Nữ hơi ngước mặt lên, cố gắng thở hắt ra cái rồi khẳng khái : “Em ly hôn rồi.”

      Tần Chi Dương hơi nhíu mày, ly hôn? Chẳng phải Giang Đông chỉ là Long Nữ gây thôi sao, sao mọi chuyện lại nghiêm trọng đến mức này? và Giang Đông quen biết nhau từ trước khi quen Long Nữ, tuổi tác xấp xỉ nhau, lại đều là người trong nghề nên quan hệ cũng tệ. Nhưng khi ở bên Mỹ, được tin Giang Đông cưới Long Nữ thực kinh ngạc. Trong đầu hình dung ra lúc nào cũng theo và Trác Lan, khuôn mặt ngây thơ non nớt suốt ngày phải gặp được bạch mã hoàng tử của mình mới chịu . Còn Giang Đông, cái tên cả ngày mặt mũi lầm lì, luôn khiến người ta thể đoán được tâm ý, hai người này là tổ hợp kỳ lạ. Lần này trở về, đúng dịp hợp tác với Giang Đông, khi nhắc tới Long Nữ, Giang Đông chỉ gây , mãi tới hôm qua, thấy Long Nữ ngồi phía sau Đào Nhiên mới ý thức được nghiêm trọng của tình hình.

      “Ly hôn? Long Nữ, em đâu còn là trẻ con nữa, em chắc chắn phải là kích động chứ?”

      “Em thấy lúc kết hôn mới là kích động, hơn nữa thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp như em đây mà sợ ai thèm sao, cho tên Giang Đông đó thuận lợi tìm ma nữ.” Lúc câu này, Long Nữ nghĩ tới vẻ e lệ của em người đẹp thư ký kia, lại càng thêm bực mình, chút ân hận áy náy theo gió bay sạch mất.

      “Em đó, khi nào mới làm người khác yên tâm được đây? Vậy tại sao em lại chạy tới làm trợ lý cho Đào Nhiên?” Tần Chi Dương xem thái độ của là biết, vẫn là tính khí trẻ con đó, tiếp tục thế nào cũng thấy phiền mà cũng chẳng mang lại kết quả gì.

      “Đản Đản xin cho em vào đây, sau đó người đẹp họ Đào cho em thăng quan, đơn giản vậy thôi.” Long Nữ tựa lông hồng, đưa tay nghịch nghịch ống bút bàn của Tần Chi Dương. Bản thân hiếu động, chẳng lúc nào chịu yên.

      “Người đẹp họ Đào?” Tần Chi Dương hiểu gì.

      Long Nữ đưa mắt nhìn , vẻ mặt hận thể rèn sắt thành thép, nhưng vẫn nhẫn nại giải thích: “Đào Nhiên.” Sau đó tiếp tục đùa nghịch cái ống bút, lôi hết các thứ trong ngăn kéo xíu ra, mải mê chơi đùa, nhìn thấy vẻ mặt muốn co rút của Tần Chi Dương.

      “Đúng rồi, sao hỏi xem Đản Đản thế nào, thực quên cậu ấy rồi sao?” Long Nữ hoàn toàn bóc tách xong cái ống bút, loay hoay lắp ghép lúc lâu cũng ấn được vào nên rất khó chịu, đẩy hết lên phía trước rồi đưa ánh mắt rầu rĩ chằm chằm nhắm vào Tần Chi Dương.

      Tần Chi Dương có lẽ ngờ lại hỏi trực tiếp như thế, bị hỏi xong ngẩn người, gì, đưa tay đỡ lấy chiếc ống bút bị tháo tung tỉ mỉ lắp lại từng chút . Long Nữ thấy như vậy nổi nóng, đưa tay cướp mẩu ống bút chuẩn bị lắp vào, hậm hực trừng mắt với : “Tần Chi Dương, em luôn cho rằng là người con trai tốt, người con trai tốt nên làm như vậy. Đản Đản vẫn luôn chờ đợi , tại sao lại có động tĩnh gì?”

      Tần Chi Dương tựa người vào ghế nhìn , chầm chậm : “Long Nữ, bọn luôn em vẫn là trẻ con, thế giới của em rất đơn giản, rất sạch , em nghĩ chuyện gì làm chuyện đó. Em cảm thấy thích Giang Đông em liền kết hôn với ta, muốn ly hôn liền ly hôn. Nhưng liệu có bao nhiêu người có thể sống giống như em? Bọn chia tay nhau lâu như vậy rồi, rất nhiều chuyện thay đổi. Đúng là trong lòng bọn vẫn có hình bóng của người kia, nhưng em bảo ngay lúc này chạy tới trước mặt Trác Lan với ấy rằng hãy quay trở về bên , em nghĩ Trác Lan nghe lời sao? Nếu ấy nghe lời , thế có chuyện bọn phải chia tay ?”

      Long Nữ đưa trả mảnh hình vuông kia, ngồi yên chỗ. Rất lâu sau mới ngẩng đầu lên nhìn vui vẻ : “ câu này tức là vẫn còn Đản Đản, là, sớm chút có phải tốt ?” muốn tiếp điện thoại đổ chuông, liếc xem là người đẹp họ Đào gọi. thở dài cái rồi đứng dậy, thẳng lưng cao đầu, hít vào hơi sâu rồi nghe máy: “Thưa Tổng giám đốc vâng em qua ngay.”

      “Em đây, mau mau giải quyết vấn đề cá nhân của , em thấy thư ký ngoài kia của trông cũng chả ra làm sao, mau tìm Trác Lan .” Để lại câu này xong Long Nữ cũng vội bước ra ngoài, vẻ mặt cứ như ra pháp trường, vì Đào Nhiên gọi mau quay về, Giang Đông đến rồi.

      Tần Chi Dương khẽ lắc đầu cười. Đúng lúc này thư ký bước vào thông báo sắp đến giờ họp. ngẩng lên nhìn, nhớ đến lời Long Nữ ban nãy, lại càng thấy buồn cười hơn. thư ký nhìn với vẻ mặt khó hiểu, vị Phó tổng này tính tình luôn rất thân thiện hòa nhã, nhưng sao hôm nay lại cười có phần kỳ quái như vậy?
      A fang thích bài này.

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 22

      Long Nữ “nấp” phía sau Đào Nhiên mà cứ như ngồi bàn chông. Vừa rồi khi Giang Đông đưa theo người của Đông Nam tiến vào, ánh mắt đáng sợ ấy xém chút nữa làm hai chân run lẩy bẩy. Nhưng nhớ ra mình chẳng làm cái gì sai, là người tự do rồi, vì thế lại hít sâu hơi, đứng thẳng người lên. khí buổi họp rất tốt, chủ yếu là phó tổng Lâm Mạt của Đông Nam và Tần Chi Dương thay phiên nhau bàn bạc. Đào Nhiên và Giang Đông như cách ly với bầu khí này, chẳng ai câu nào, ngồi ở hai đầu bàn họp đấu nhãn. Kỳ thực người Giang Đông nhìn phải là Đào Nhiên mà là Long Nữ. Vừa rồi vào thực giật mình, sao lại ở bên cạnh Đào Nhiên. Nhưng nhìn thấy lo sợ và trốn tránh trong mắt , lòng bất giác thấy nhõm hẳn. Hiển nhiên sức ảnh hưởng của đối với vẫn mạnh mẽ như thường.

      Tối qua với những câu đó, ban đầu cũng thấy mình thực quá đáng, nên thả lỏng chút, nhưng về tới khách sạn, lại biến hình trở thành tên đại ma vương đáng sợ. thấy mình chẳng làm gì sai, đàn ông mà, như vậy là thường tình. Chỉ có vợ của chẳng qua là tính khí hơi trẻ con chút, có lẽ dần dần trưởng thành khá hơn. Vì vậy tiếp tục cấm đoán nữa. muốn ý thức được tầm quan trọng của , như thế mới ngoan ngoãn quay về. Nhưng đừng trách , ràng quyết định nhẫn nại để tự gặm nhấm, thế mà hôm nay lại cho nhìn thấy cảnh tượng này. Xem ra cho “liều thuốc mạnh” được.

      Đào Nhiên cũng nửa cố ý, nửa vô tình nhìn về phía Giang Đông. Hiệu quả tệ, tuy tên kia vẫn giữ mặt lạnh, nhưng có thể nhìn thấy hỏa nộ trong đáy mắt Giang Đông. lại còn cố tình ghé sát về phía Long Nữ, giọng vào tai dặn dò mấy việc chả quan trọng gì, thế là liền thấy hiệu quả càng cao. Muốn được chia miếng bánh béo bở từ phía Thiên Hạo chắc chắn cũng phải trả giá chứ, mới chỉ bị chọc tức có chút xíu thế này bõ bèn gì.

      Cuộc họp kéo dài ba tiếng, thảo luận toàn bộ những điều khoản hợp tác chung. Long Nữ cũng mệt méo cả mặt, mà khả năng chịu đựng tâm lý của cũng còn đứng vững nữa. Ánh mắt của Giang Đông đâu chỉ là muốn giết chết , về sau còn muốn ăn tươi nuốt sống luôn ấy chứ. ngồi ngay cạnh điều hòa mà người toát ra đầy mồ hôi. Ấy thế mà khi những tưởng mình sắp được thoát khỏi bể khổ Đào mỹ nhân lại đập tan giấc mộng đẹp. buổi tối đặt tiệc tại Quân Đế để mong hợp tác thành công. Nhưng sao cảm thấy nụ cười lúc câu này đáng ăn đánh.

      Tại phòng Kim sắc của Quân Đế.

      Long Nữ vẫn ngồi cạnh Đào Nhiên như cũ. tại xác định chắc chắn là ta muốn hại , bởi vì cứ có người mới rượu liền đẩy ra đỡ đạn. Bên phía Đông Nam chỉ có Lâm Mạt biết thân phận của , phía Thiên Hạo cũng chỉ có mình Tần Chi Dương biết. Những người khác đều muốn tạo mối quan hệ với , dù gì cũng là người đột ngột được nhảy lên vị trí này, chắc chắn có ô dù. Tuy tửu lượng bé của thực chịu thấu với kiểu uống này, nhưng cứ nhìn thấy bản mặt lạnh băng đó của Giang Đông, lại ngửa cổ uống cạn. Đào Nhiên nhìn cảnh này càng thêm chắc chắn hai người họ có vấn đề.

      Lúc Long Nữ lại sắp uống nữa, bàn tay ngăn ly rượu của lại, sau đó nghe thấy tiếng Tần Chi Dương cười : “ Chén này để tôi uống thay trợ lý Long. Mọi người biết chứ, đây là em của tôi, thể để các chuốc say được, như vậy quả là nể tình rồi.” xong liền cầm lấy chén của Long Nữ, ngửa cổ uống hết. Mọi người vừa nghe hết câu trưng ra ngay vẻ mặt ngộ ra chân lý. ra là thế, thân phận đó là lý do đầy đủ cho việc Long Nữ được đứng vào vị trí này. Ai cũng cười nhận sai, lần sau dám nữa. Đào Nhiên cười mà thực chất cười, Giang Đông cứ như có ai thiếu nợ , hai người họ hình thành tương phản rệt.

      Long Nữ thực chán chả thèm quan tâm, mặc kệ ai thiếu nợ ai. Vừa hay Tần Chi Dương quay sang vào tai mấy câu, gật gật đầu rồi đứng lên ra ngoài.

      Đào Thao tựa người vào xe hút thuốc. Có số người sinh ra khiến người khác phải ghen tỵ. Những đứa con của Đào gia hiển nhiên thuộc vào loại này. Cậu và Đào Nhiên phải giống nhau đến năm sáu phần, nhưng vẻ tự do chịu bó buộc coi khinh hết thảy của cậu thể tìm thấy khuôn mặt của Đào Nhiên.

      Cãi cọ với gia đình thể quay về. Tần Chi Dương là chỗ lánh nạn tốt nhất của cậu, gọi điện hỏi mượn chìa khóa nhà, bảo tới Quân Đế lấy. Giờ nhìn thấy xe của Đào Nhiên ở dưới, cậu càng muốn lên. Tần Chi Dương đành phải bảo cậu chờ ở dưới lầu.

      Long Nữ cầm chìa khó lượn lượn lại trước cửa mà mãi vẫn thấy em trai nào “thanh tú” ưa nhìn như lời Tần Chi Dương, chỉ thấy thằng nhóc kỳ quái hôm qua. Khi đó trong lòng Long Nữ cảm thấy hoặc khiếu thẩm mỹ của Tần Chi Dương có vấn đề, hoặc cũng có thể ra nước ngoài mấy năm mà quên mất tiếng Trung bác đại tinh thâm. Thằng nhóc trông hệt như con gà tây kia mà tính là thanh tú à?

      “Này cạu có phải là em Tần Chi Dương ? Long Nữ lảo đảo tới phía Đào Thao, ngẩng lên hỏi. Thằng nhóc này ăn gì mà cao thế biết. hai mươi tư tuổi mới cao 165 cm. Tên này chỉ khoảng hai mươi tuổi mà tầm 01m 80 rồi, ngưỡng mộ ghen tỵ.

      Tần Chi Dương là tôi, sao nào? Đào Thao kẹp điếu thuốc tay, chau mày hỏi. này mùi rượu nồng nặc, khó chịu chết được.

      Long Nữ cũng nhíu mày, đưa chìa khóa cho cậu rồi định luôn, trong lòng nghĩ, trẻ ranh nứt mắt học thói xấu, lại còn hút thuốc.

      “Này, sao chị lề mề vậy, bắt tôi đợi ở đây bao lâu rồi, biết xin lỗi à? Mà chị là nhân viên của Thiên Hạo sao? Nhân viên của Thiên Hạo rất lợi hại cơ mà, sao lại có người như chị nhỉ?” Đào Thao đưa tay cản đường , nghiêng đầu trưng ra bộ dạng cà lơ lấc cấc. Long Nữ có cả bụng tức chưa có chỗ trút, bị cậu ta như vậy lại có thêm chút men rượu dâng lên, cũng nghiêng đầu nhìn cậu ta chằm chằm, to: “Cậu có hiểu phép lịch vậy, chị đây giúp mang chìa khóa xuống đưa cho cậu, cậu cảm ơn mà còn chê tôi lề mề? Cậu có văn hóa hả? Cậu từng học chưa? Tôi có phải nhân viên của Thiên Hạo hay làm sao? Thiên Hạo có liên quan gì tới cậu, là của nhà cậu mở hay sao mà cậu lo hả?” Men rượu bốc lên đầu Long Nữ, mặt đỏ bừng bừng, mắt trợn to tướng, giận dữ chất vấn Đào Thao.

      “Thiên Hạo đúng là của nhà nó, biết à?” Đào Thao còn chưa kịp phản bác giọng lười biếng ở phía sau Long Nữ truyền tới.

      Long Nữ quay đầu liền thấy Đào Nhiên hai tay đút túi quần, khóe môi treo nụ cười như có như . Có thể tại Long Nữ uống hơi nhiều nên thấy đôi mắt ta sao đẹp thế, còn phát sáng lấp lánh nữa chứ. ra sức lắc đầu mạnh, trong bụng nghiêm khắc tự cảnh cáo mình được vừa nhìn thấy mỹ nam cũng vững.

      Câu đó bắt nguồn từ đâu nhỉ? Tại đất nước nọ ở phương bắc có giai nhân tuyệt sắc. Nàng quay đầu nhìn cái khuynh thành, quay đầu nhìn cái nữa khuynh quốc (ý từ bài “Giai nhân ca” của Lý Diên Niên thời Hán), rất đẹp. ta sao có thể là công được, chắc chắn là ứng cử viên sáng giá của tiểu thụ rồi. Sao ta lại thích đàn ông nhỉ, là điều đáng tiếc cho tất cả giống cái sống trong thế kỷ này. Sao ta lại bị cong cơ chứ, có ai giúp ta thẳng lại được ?

      “Này chị đừng mê trai tới mức đó.” Đào Thao thực tình chịu nổi vẻ mặt ngây ngô của người này, đẩy cái đưa trở về từ mộng đẹp.

      “Liên quan gì tới cậu?” Long Nữ trừng mắt nhìn cậu ta rồi vào trong. Gượm , đột nhiên kịp thời phản ứng, vừa rồi Đào Nhiên gì? quay đầu lại hết nhìn Đào Nhiên rồi lại nhìn Đào Thao. Bảo sao thấy Đào Thao trông quen thế, bảo sao cậu ta gọi Tần Chi Dương là , bảo sao lần đó ăn tên Đào Nhiên bỗng dưng chạy mất hút, ra đây là em trai cùng cha khác mẹ của ta. Đều là người có cha mẹ sinh ra, tại sao con nhà người ta đẹp đẽ thế kia, còn mình ... ràng là đàn bà con , ấy thế mà phải ngưỡng mộ tư sắc của đàn ông con trai, sống làm gì đây!

      cần vào nữa đâu, bọn họ chuẩn bị ra rồi, định đổi chỗ Diệp Sắc.” câu của Đào Nhiên khiến Long Nữ bị đả kích ngay tại trận, có cảm giác như bị sét đánh trúng, xuyên suốt toàn thân. Thôi đành vậy, sớm muộn gì cũng phải chết. Bản thân cũng quyết định giấu giếm chuyện ly hôn nữa, vì vậy có đụng mặt Diệp Tử cũng chẳng hề gì. quay người cười với Đào Nhiên: “Vâng, em biết rồi Tổng giám đốc.” Nụ cười xinh xắn mà lại đáng sợ thế.

      Đào Thao làm mặt quỷ với , quay lưng leo lên xe rời như thể Đào Nhiên chưa từng tồn tại. Còn Đào Nhiên cũng vào xe của mình, như thể cũng nhìn thấy Đào Thao. em kiểu gì vậy nhỉ? Lúc này những người khác cũng lũ lượt từ trong ra. Tần Chi Dương đưa mắt ra hiệu cho Long Nữ lên xe của , ai ngờ Đào Nhiên thò đầu ra với Long Nữ: “Trợ lý Long, em lên xe của !”

      kinh ngạc thoáng qua mặt Tần Chi Dương và Lâm Mạt. Giang Đông vẫn lạnh lùng, vẻ mặt những người khác mờ ám. Long Nữ biết làm sao nhưng vẫn cắn răng chui vào trong xe. Trong lòng nghĩ thôi thế là xong, , người sống thế gian có thể vào hố chông lần nào sao, phải chịu thôi.

      xe rất yên tĩnh, được khoảng năm phút có điện thoại, vội bắt máy, nghe thấy giọng quen thuộc từ bên kia truyền tới: “Được lắm,lên làm trợ lý rồi cơ đấy! Có phải em để ý đến tên nửa người nửa rồi ? Cuộc sống của em cũng ổn đấy nhỉ?” Giang Đông châm chọc khiêu khích , nhẫn nại của có giới hạn. thực cho rằng thể xử lý sao.

      cần lo.” Long Nữ cau có, giận dữ . Đào Nhiên vẫn nhìn qua gương chiếu hậu, khuôn mặt đỏ hồng vì uống rượu. Lúc này trông hệt như quả bóng , hai mắt mở tròn, cực kỳ... dễ thương.

      “Được thôi, có người lo cho em rồi, ngày mai tới nhà em ăm cơm nhớ đó, tôi đón em đâu. Còn nữa,tôi xem em và tên sếp nửa người nửa kia diễn kịch, đay có công phu đấy .” xong cúp máy luôn.

      Nghe thấy tiếng tút tút vọng lại, Long Nữ tắt máy, quay đầu nhìn Đào Nhiên, thà hỏi:” thực phải tiểu thụ chứ?”
      A fangHale205 thích bài này.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 23

      Lại tới thứ Bảy, từ hôm bốn vị phụ huynh du lịch nước ngoài trở về, cứ tới cuối tuần tụ tập là Long Nữ lại Giang Đông có việc bận, cũng bận để từ chối tham gia. Nhưng hai tuần chưa về, tiếp tục về nữa chẳng biết ăn thế nào. Nếu hôm qua Giang Đông nhắc nhở đúng quên mất chuyện này. Cứ lần lữa mãi phải cách hay. vừa mới hạ quyết tâm phải vạch ranh giới với Giang Đông, thể cứ cuối tuần lại về nhà diễn vợ kịch vợ chồng thắm thiết. Nhưng nếu thực bảo với cả gia đình rằng ly hôn, bầu khí áp lực đáng sợ đó mới nghĩ tới thôi là đêm ngủ nổi. Bỏ , binh tới có tướng chặn, nước lên có đất ngăn, tinh thần giả mù giả điếc này cật lực phát huy.

      Tên Giang Đông đáng ghét, đón liền thực đón. Làm những chuyện có lợi với luôn luôn “ được làm được”. Còn nếu đồng ý làm chuyện gì đó tốt cho , chắc chắn tai này lọt tai kia mà quên rất nhanh. Cả đời này luôn nhớ cái lần cùng HongKong, nhưng máy bay sắp cất cánh đến nơi rồi mà vẫn chưa đến, gọi điện được. là đứa cố chấp, nhất quyết đâu, cứ đứng ở sân bay chờ đợi. muốn xem khi nào mới nhớ ra, hơn nữa còn ngừng gọi điện vào máy của , dù cho con bé đáng ghét kia vẫn liên tục “thuê bao quý khách vừa gọi liên lạc được”. Mãi tới khi điện thoại báo sắp hết pin, ngồi ở sảnh sân bay chờ liền năm tiếng đồng hồ, sắp khóc đến nơi mới kết nối được điện thoại với . Giọng của Giang Đông trong điện thoại nhanh chậm, chỉ nhàn nhạt hỏi đúng câu: “Có chuyện gì?”

      Long Nữ khóc òa, mọi người xung quanh ai cũng nhìn , nhưng liếc vài cái thôi, tại nơi chia ly như sân bay này, khóc là chuyện rất bình thường.

      Long Nữ ở đầu bên này cứ như vậy mà khóc, cũng năng gì, Giang Đông có phần hết kiên nhẫn, kìm giọng : “Rốt cuộc là có chuyện gì, em phải ra chứ.”

      “Hu hu... em... em cứ nghĩ xảy ra chuyện gì rồi, em vẫn chờ ở sân bay... còn ?” Long Nữ nức nở trả lời, khi khóc nếu có ai bảo dừng lại khóc mãi thôi.

      Đầu bên kia im lặng lát, sau đó thấy giọng của Giang Đông hình như có chút do dự: “Em ở sân bay à, xảy ra chuyện gì được chứ, mau về nhà , ở đây vẫn bận.”

      “Vậy... có HongKong nữa ?” Long Nữ vẫn cố hỏi câu vớt vát, cho rằng cứ đợi như thế tới thôi, cho dù thể ngồi chiếc máy bay vừa rồi vẫn có thể lên chuyến bay khác mà. đồng ý với từ lâu rồi, cũng mong ngóng lâu lắm rồi, mọi thứ chuẩn bị xong hết, nếu cứ bị hủy thế này chịu nổi.

      “Em về nhà trước , chuyện này để sau hãy .” Giang Đông nhẫn nại đáp, nhưng căn bản trả lời câu hỏi của .

      “Ông xã, em muốn HongKong. “Giọng của Long Nữ dần, nhưng quyết tâm rất chắc chắn.

      “Nghe lời, em về nhà , đợi về nhà rồi tiếp, ngoan nào.” Nhẫn nại của Giang Đông lúc này vẫn còn nên mới năng được như vậy.

      “Nhưng về nhà rồi chắc chắn chuyện này nữa, đồng ý với em từ lâu rồi, em muốn lắm, em muốn HongKong, em mình, lát nữa em .” Long Nữ nghe như thế lửa nóng bốc lên, về nhà rồi còn cái gì nữa. Đây chính là câu kinh điển chuyên dùng để đối phó với . luôn : “Ngoan, việc này về nhà rồi tiếp,” sau đó về nhà rồi, việc này chẳng bao giờ được nhắc tới nữa, nếu Long Nữ có nhắc chuyển đề tài. Chiêu này dùng dùng lại nhiều lần rồi.

      Long Nữ gào xong nghe thấy bên kia có động tính gì, giọng hỏi: “ có nghe ?”

      “Còn. cho em hay, nhắc lại lần cuối cùng, em lập tức về nhà ngay cho , lập tức, hiểu chứ? Em mà dám chạy mình em cứ đợi đấy mà xem xử lý em kiểu gì. Còn nữa, ai cho phép em hét lên với vậy hả? thực nuông chiều em quá rồi phải ? Được đằng chân lân đằng đầu à? biết ai là trời nữa rồi phải ?” Giang Đông ở đầu bên kia đưa ra tràng câu nghi vấn khiến Long Nữ đứng hình. Cuối cùng chỉ biết ngoan ngoãn kéo va li hành lý bắt xe về nhà, lúc đó trong đầu chỉ toàn những uy hiếp của . Giờ nghĩ lại thấy kỳ cục, tại sao lại sợ đến thế, nỗi sợ hãi vô hình sao hiểu nổi. Nghĩ kỹ HongKong luôn có thể làm gì nào, định bỏ à? Hay là giết ? Đều là chuyện thể, kết luận cuối cùng là trong cơ thể của có tế bào kỳ quái, chúng nó cứ thấy

      Nghĩ hết chuyện cũng tới nơi. Trả tiền xe, vừa bước xuống liền thấy xe Giang Đông dừng ngay trước cửa nhà. Tất nhiên nguồn gốc của tội ác cũng đứng ben cạnh đó. Trời vào đông, từ xa nhìn lại vẫn rất ưa nhìn, cho dù có bị cận thị nhìn khuôn mặt , nhưng khí chất tỏa ra từ bên trong lẫn bên ngoài đủ để đứng từ xa thế này cũng có thể cảm nhận được. Áo khoác màu đen làm cơ thể càng thêm cao lớn. Trước đây rất tự hào về điểm này, mặc gì cũng đẹp, còn giúp ăn vân phong độ ngời ngời, đứng cạnh Trác Lan ngạo nghễ : “ Xem , người đàn ông của tớ mặc kiểu gì cũng đẹp.” Khi đó Trác Lan luôn coi thường , nếu có Giang Đông chắc chắn sống nổi. tại chứng minh, câu đó xem ra sai rồi, giờ có Giang Đông vẫn sống, chưa cần biết sống có tốt , ít nhất là nghĩ tới việc chết. Cho nên mới , cuộc sống này dù có ai kia bạn vẫn có thể tiếp tục sống, chỉ cần bạn muốn sống.

      Long Nữ chậm rãi bước tới, ngẩng đầu : “ tới rồi à?”

      “Ừ, vào thôi”, xong quay người vào trong trước, Long Nữ ngây người ra đó, nghệch ra nhìn theo. cho rằng mắng chuyện hôm qua,ít nhất cũng hỏi đầu đuôi tình là thế nào, nhưng câu cũng hỏi tới, điều này làm có chút hụt hẫng. Long Nữ ra sức lắc đầu, mình thể thiếu chí khí như vậy, sao lại có suy nghĩ đó chứ, rồi vội theo sau vào nhà.

      Ông Long vẫn ở trong thư phòng chuyện với Giang Đông, bà Long cùng Long Nữ trong bếp nấu cơm. Bà Long luôn tự trách mình về chuyện Long Nữ biết bếp núc, là người vợ hiền dâu thảo sao có thể biết nấu nướng chứ, phải hiểu là muốn nắm được trái tim người đàn ông đầu tiên phải nắm lấy cái dạ dày của ta. Vì thế mỗi lần Long Nữ tới bà đều bắt vào bếp học tập. Nhưng thực tế chứng minh Long Nữ quả có chút năng khiếu nào trong việc này. Cho dù có nấu xong tạo hình khủng bố của món mới nhìn thôi Giang Đông thấy sợ, ăn miếng gọi là cổ vũ cũng dám, thế nên cũng lười buồn học.

      Sắp đến giờ ăn, Long Nữ chạy lên lầu gọi ông Long và Giang Đông xuống ăn cơm, đúng lúc mở cửa nghe thấy đoạn hội thoại của hai người.

      “Con bé Long Nữ gần đây gây chuyện chứ?” Giọng của ông Long trầm mạnh, nghe rất hay, giống như thanh phát ra từ chiếc đại vĩ cầm.

      “Ba, ba đừng lo lắng cho bọn con, Long Nữ hiểu chuyện như vậy sao lại gây ra chuyện gì được.” Giang Đông rất thành , trước mặt người lớn luôn thể người hoàn hảo tỳ vết. Tất cả cài xấu để gánh, nghĩ tới đây nghiến răng ken két.

      “Hai đứa ổn được rồi, ba vẫn luôn lo Long Nữ xứng với con. Ba chỉ có đứa con là nó, từ mang nhiều tâm tư, thích trò chuyện, nhưng nó rất biết vâng lời, ngoan ngoãn, ba luôn muốn tìm cho nó chỗ dựa. Con bé ngốc nghếch, lúc nào cũng hệt đứa trẻ chưa chịu lớn. Đối với người đàn ông mà người vợ như vậy có khi là hạnh phúc, cũng có khi cảm thấy mệt mỏi. Nhưng nó là con của ba, bất luận nó thế nào ba cũng hy vọng nó có thể hạnh phúc. Ba luôn rất coi trọng con, có lẽ con nó nhiều, nhưng ba biết con có thể mang lại cho nó hạnh phúc. Đối với những lời đàm tiếu bên ngoài, cái gì cần giải quyết vãn nên giải quyết.” Lúc ông Long đến đây, trong giọng có vẻ uy nghiêm khó che giấu, rất có uy lực.

      Giang Đông nghe ông tới đây, ngẩng đầu nhìn ông : “Ba, ba an tâm.”

      Long Nữ gọi họ, mình xuống lầu. Từ luôn cảm thấy ba thương nhiều. luôn nghĩ rằng có lẽ ba thích có đứ con trai hơn, đứa con trai có thể kế tục nghiệp của ba. chỉ là đứa con yếu đuối như công chúa cấm cung. Vì thế từ rất cố gắng, việc gì cũng giành thứ nhất để ba thấy hề thua kém con trai. Hôm nay mới biết, người cha vẫn luôn nghiêm nghị, rất ít khi cười với ra vô cùng thương . Tình của người cha có lời, có lẽ chính là như thế này. Đối diện với tình này, làm sao có thể với ba rằng người chồng mà ba chọn lựa cho phản bội hôn nhân của họ rồi? Còn , đứa con luôn làm ba an tâm, lựa chọn ly hôn. Tất cả chuyện này ba có chịu đựng nổi đây?
      A fangHale205 thích bài này.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 24.1

      Chập tối Long Nữ và Giang Đông từ Long gia ra. Ông Long và bà Long tiễn hai người họ tới tận cửa. tinh nghịch cười đùa đẩy họ vào trong nhà. Bữa cóm hôm nay tệ chút nào, bình thường khảnh ăn vô cùng, bản thân biết nấu nướng,lại lười ra ngoài ăn. Trác Lan đương nhiên biết nấu nhưng lại quá bận, nên rất ít khi nấu ăn ở nhà. Vậy nên Long Nữ tùy tiện ăn uống qua loa cho xong bữa, vì thế gầy rất nhiều, xương quai xanh càng lộ hơn. Giang Đông đều nhìn thấy cả nhưng gì.

      Trong xe hơi ngột ngạt, Long Nữ hạ cửa kính xuống quay ra ngắm ánh tịch dương rất đẹp, rất ấm áp. Khung cảnh này bao lâu rồi chưa được ngắm nhìn, thanh bình này bao lâu rồi chưa được thưởng thức? Thế nhưng yên ấm trong khoảnh khắc này liệu có phải là ảo tưởng do tự thêu dệt nên chăng? Nếu trước đây bọn họ có thể như thế này, liệu có phải có chuyện chia tay? Liệu có phải cần nghĩ xem phải với gia đình như thế nào về chuyện họ ly hôn? Liệu có phải tất cả khác ? Con người luôn là thế, mất rồi mới biết quý trọng. Nghĩ tới đây Long Nữ bật cười, cười bất lực... Quý trọng à, luôn hiểu điều này, người bên cạnh mới là người hiểu.

      “Em cười gì?” Giang Đông nhìn .

      “Vui!” Long Nữ nghiêng đầu liếc cái rồi lại quay .

      “Đúng rồi, sao em trở thành trợ lý của tên nhân đó?” Giang Đông cố gắng phát huy tinh thần đàn ông tốt đôi co với phụ nữ, nhẫn nại hỏi han, tới hai từ “ nhân” đặc biệt nhấn mạnh.

      “Thành tích của em xuất sắc, biểu tốt được thăng chức thôi.” Long Nữ khoác lác cần thể diện, tự nhiên như , cứ như dúng là như thế.

      “Thôi xin , người khác biết em, chứ cũng biết luôn chắc. Em có thể làm được gì, tốt nhất em từ chức cái công việc rách mướp ấy . ta kéo em về bên cạnh chỉ để chọc tức thôi. E hay lắm, còn ngốc nghếch ngồi đó đắc ý,bị người ta đem bán mà còn ngồi đếm tiền giúp...” Giang Đông thao thao bất tuyệt trách cứ Long Nữ, hoàn toàn để ý đến hỏa nộ trong mắt nàng ngồi kế bên mình.

      Long Nữ mím chặt môi, hai tay nắm thành quyền hầm hầm nhìn Giang Đông, khuôn mặt đỏ bừng ngắt lời ta: “ đủ chưa?”

      Đúng lúc đèn đỏ, Giang Đông quay đầu nhìn Long Nữ cái, cười : “Ồ nổi nóng à, được đấy, vài hôm gặp tính khí giỏi nhỉ?”

      “Giang Đông, là đồ con lợn, sau này đừng chọc tức tôi.” Long Nữ hét lên, mở cửa xe luôn.

      Giang Đông ngơ ngác, sững người kịp phản ứng. bé này tính khí ngày càng ghê gớm. Được chiều quá rồi, sau này phải dạy dỗ cẩn thận, muốn đuổi theo ? có cửa ! Lúc đèn đỏ chuyển sang xanh, chiếc xe của Giang Đông cứ như vậy mà rời , hề đuổi theo .

      Long Nữ vừa vừa tức, trong đầu lại nghĩ tới những câu bực mình mà Giang Đông vừa với mình. Trong khi mình ta, trân trọng ta như thế mà ta lại đối xử với mình như vậy. Càng nghĩ càng thấy đáng, nhưng vẫn đành lòng, vẫn cứ thấy buồn. tính bắt taxi thid điện thoại trong túi xách đổ chuông, là Trác Lan gọi tới. có nơi trút bực, liền nhấc điện thoại gào lên: “Đản Đản,mau qua đón tớ xem mặt.”

      Trong nhà hàng Âu của Tây Uyển. Bàn ngay phía cửa kính sát đất rất thu hút chú ý. Hai , người xinh đẹp bắt mắt, người nhàng trầm tĩnh, còn hai vị nam giới người phong độ nho nhã, người đẹp trai ngút trời. Đây chính là chỗ mà Trác Lan đưa Long Nữ xem mắt. Long Nữ tới nơi mới biết mình bị lừa. ràng là Tần Chi Dương hẹn Trác Lan, thế nhưng nàng dám tới mình, kéo tới làm bình phong. Nhưng cũng sao, cũng phải làm kỳ cản mũi mình. Cái bạn Đào Thao rất vui vẻ ăn uống như rồng cuốn kia, tư cahcs còn thua nhiều. mới ăn có hai ly kem bạn ấy xơi xong hai suất thịt bò bít tết rồi. thấy cậu ta rất giống dân châu Phi gặp nạn đói. Đổi lại hai nhân vật chính, cơ bản chẳng ăn gì, ngồi đó nhìn nhau im lặng. khí rất khó xử. Vì thế chỉ còn cách ngừng ăn. Nếu bình thường cũng có thể hâm nóng bầu khí, nhưng vừa bị Giang Đông chọc tức nên chẳng còn tâm trạng đó
      Hale205 thích bài này.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 24 (tiếp theo)

      “Này, chị ăn được nhiều ghê nhỉ?” Đào Thao tay cầm ly nheo mắt với Long Nữ. Vốn dĩ hôm nay cậu định tham gia, nhưng chẳng còn cách nào, cậu có chỗ nào để ăn, hơn nữa cậu cũng biết hôm nay Tần Chi Dương lại hẹn hò với người tình cũ. Để bị khó xử cậu cũng đành phải cắm đầu cắm cổ ngồi ăn, ai ngờ bà chị kia cũng ăn uống bạt mạng y như mình.

      “Tôi thấy cậu có thực lực hơn cả tôi đấy.” Long Nữ lườm cái rồi tiếp tục với ly kem. Thằng ranh này sao cứ làm người ta bực mình thế nhỉ, để người khác thích chút nào hết.

      “Đúng rồi, nhớ là Long Nữ thích ăn kem chocolate phải ?” Tần Chi Dương cười , đôi mắt nhìn về phía cũng rất dịu dàng. Long Nữ trừng mắt với , trong bụng nghĩ, liếc mắt đưa tình với tôi làm gi, lúc cần tích cực chịu tích cực.

      “Đản Đản, cậu xem mặt cơ mà, người ta đâu rồi?” Long Nữ thực chịu nổi ha người họ tiếp tục như thế này. Là kỳ lương thiện, có tư cách đạo đức, có đẳng cấp, có nhân tính, vẫn nên đè nén chặt nỗi thống khổ của bản thân để giúp đỡ cặp cá bơi lội tung tăng trong biển tình này.

      “Người tớ có thể tìm cho cậu, nhưng chỉ sợ Giang Đông giết tớ.” Trác Lan cần suy nghĩ. Hôm nay Tần Chi Dương đột nhiên gọi điện thoại hẹn khiến trở tay kịp, đành phải kéo Long Nữ tới, con bé này vừa nhấc máy liền đòi xem mặt. biết hôm nay Long Nữ phải cùng Giang Đông về nhà ăn cơm. Nghe giọng điệu đó là biết chắc chắn lại bị Giang Đông châm chọc rồi, nếu thế sao lại làm ầm lên đòi xem mặt chứ.

      “Tớ ly hôn với ta rồi, liên quan gì tới ta.” Long Nữ ăn miếng kem to tướng, lông mày nhíu chặt lại.

      ra đúng là bị chồng bỏ, còn trẻ thế này bị ruồng bỏ rồi à, ha ha.” Mồm miệng Đào Thao kiêng nể, trẻ con mà, Long Nữ thèm chấp. Phụ nữ thời đại mới có tư cách như sao lại so đo với trẻ con vắt mũi chưa sạch như cậu ta chứ, như thế khác gì hạ giá bản thân.

      “Được rồi, ăn no rồi thôi , sao lại ngồi đây, chán chết.” Long Nữ trừng mắt với Đào Thao, hoàn toàn thể thái độ so đo với cậu ta.

      đâu?” Trác Lan hiểu, hỏi.

      “Thích đâu , cậu bé này biết lái xe mà, đưa xe của cậu cho cậu ta chở tớ chơi vòng vòng, trong lòng tớ tức ách.” Long Nữ lườm phát. Lúc cần chủ động chịu chủ động, hai người cứ ườn ra đấy có tác dụng gì.

      Nhưng hiển nhiên là có kẻ vừa ý. Đào Thao nhồm nhoàm trả lời: “Em có thời gian, chút nữa em phải với bạn.”

      “Vậy tôi cùng cậu là được rồi, dù sao cũng lâu rồi được chơi với trẻ con. thôi nào!” xong liền cầm lấy chìa khoác của Trác Lan kéo Đào Thao ra ngoài, còn lén lút đưa mắt lệnh cho Tần Chi Dương phải cố lên.

      Nhìn bóng Long Nữ bé lôi theo Đào Thao cao lớn rời , Tần Chi Dương nhịn được, bật cười thành tiếng, dịu dàng ” Long Nữ vẫn y như trước, lúc nào cũng như chưa trưởng thành.”

      Trác Lan cười nhàn nhạt: “ trưởng thành tốt, những chuyện phiền lòng ít . Giờ em rất lo cho ấy, trước đây em những tưởng ấy mù quáng sùng bái Giang Đông. Chia tay rồi có lẽ nhìn được mọi chuyện, Nhưng tại thấy ấy thực tên đó.Tinh thần lúc lên lúc xuống chỉ vì ta. Nhưng Giang Đông bắt nạt người ta quá, thậm chí tới tận bây giờ vẫn đối xử với ấy như vậy, con đường của ấy thực khó khăn .”

      “Vậy còn chúng ta?” Ánh mắt Tần Chi Dương đột nhiên nóng bừng nhìn , khiến muốn lẩn trốn.

      “Chúng ta? Em cũng biết, Long Nữ trở về, trong lòng em thực rất vui mừng, cho dù là bạn bè cũng vui mừng. Dù gì cũng mười năm, em còn phải ở đây đợi bao lâu nữa?” Trác Lan cười miến cưỡng, trước mặt người con trai này còn là mạnh mẽ mình gánh vác hết thảy, còn là gương mặt đại lý vàng chuyên nghiệp điêu luyện, chỉ là bình thường, cần có người che chở và thương .

      “Đản Đản đừng trốn tránh, hãy cho chúng ta thêm cơ hội. Cứ coi là nể tình Long Nữ , chúng ta hãy cố gắng lần xem sao.” Tần Chi Dương rất ít khi tích cực chủ động như vậy. luôn mang vẻ điềm tĩnh, ung dung nho nhã. Trác Lan ngẩng đầu nhìn người con trai mà mười năm, hoàng tử trong tim , người vẫn chờ đợi. Nhưng tình đâu đơn giản như vậy, muốn lúc nào , muốn về lúc nào về, câu “chúng ta quay lại với nhau ” với có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra sao? Nhưng cứ như thế này mãi sao? buông tay rồi sao? Nếu buông tay từ lâu có chuyện chờ đợi ngần ấy năm, có chuyện lúc trở về biết phải gặp như thế nào. Tất cả rơi vào vòng xoáy, phải làm sao đây?
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :