1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Nếu như có một ngày - Phong Lai Đích Tây Lâm (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 50

      Mùa đông lạnh giá, hai người nằm ôm nhau có phải ấm hơn rất nhiều phải ? Trác Lan cố gắng tìm nguồn hơi ấm, nhưng khi chạm tới nơi, đưa tay sờ sờ, phải hay sao ấy, ngực của Long Nữ sao có thể phẳng như thế này được , mà cũng cứng cáp thế này. Đột nhiên mở bừng mắt, nhìn vào khuôn mặt Tiểu K say giấc như đứa trẻ. nhớ ra từng hình ảnh đêm qua. Nhìn cơ thể hai người quấn chặt với nhau ở trong chăn, rồi cả quần áo tứ tung mặt đất, nhíu chặt mày lại, ngồi bật dậy cuốn chăn vào người định mặc lại quần áo.

      “Sao thế, Lan Lan?” Tiểu K cảm giác Trác Lan rời giường, nheo mắt mơ mơ màng màng hỏi .

      Trác Lan trả lời, lần lượt mặc đồ vào. Tiểu K nằm đó ngây ngốc nhìn . Hà hà , đẹp , nữ thần của sao mà đẹp thế biết. Thế nhưng câu ngay sau đó của Trác Lan khiến Tiểu K lập tức phải sững sờ.

      “Hai chúng ta đều là người trưởng thành rồi, đây chỉ là chuyện tình đêm, xảy ra rồi hãy quên .” xong cầm theo đồ đạc của mình luôn. Tiểu K ngồi tren giường ngây ra nhìn cánh cửa bị Trác Lan đóng sầm lại. Có phải đây là báo ứng? Trước đây thường xuyên câu này với những người phụ nữ khác, hôm nay người con thích, thậm chí là , dùng chính câu này với mới hiểu, câu này tuyệt tình đến nhường nào. những tưởng qua đêm này có thể khiến cảm nhận được hạnh phúc . Nhưng sau cùng nhận ra tất cả đều là do mình tưởng tượng mà thôi. Đây chỉ là chuyện tình đêm? Vậy là cái gì? Nghĩ tới đây vung mạnh tay, hất tung cái đèn thủy tinh đầu giường xuống đất. Mảnh thủy tinh vỡ vụn, giống như trái tim lúc này.

      Cả đêm Trác Lan về, ban đầu Long Nữ còn thấy lo, sau rồi nghĩ đều lớn cả rồi, ai còn làm gì được ấy chứ, nhưng rồi vẫn ôm Cầu Cầu ngồi ở phòng khách đợi, đợi tới lúc ngủ quên luôn. Khi Trác Lan trở về, trông thấy cảnh người thú ôm nhau ngủ. Long Nữ ôm chặt lấy cơ thể béo tốt của Cầu Cầu, rúc đầu vào cổ nó. Cầu Cầu nhìn Trác Lan vào phòng, đôi mắt đen láy chuyển động, nhưng cũng kêu. Chú chó này ngoan.

      Lúc Trác Lan tắm điện thoại của Long Nữ kêu vang, là chuông báo thức. Đến giờ dậy rồi, bật người nhỏm dậy, mơ mơ màng màng với Cầu Cầu: “Bảo bối à, sao hai đứa mình lại ngủ ở đây vậy?” Nhưng Cầu Cầu ra sức lấy chân đẩy đẩy , thè lưới liếm mặt khiến bị nhột. Thực chịu nổi, đành phải ngồi hẳn dậy, trừng mắt quát nó: “ Thằng nhóc quá đáng! tìm vợ cho mày nữa!”

      “ Ơ, dì Đản Đản của con về rồi ư?” Trông thấy quần áo treo ở cửa ra vào, Long Nữ trợn to mắt lên hỏi Cầu Cầu. Con chó này bị Long Nữ làm cho thoái hóa biến chất mất rồi. Bố mẹ của Cầu Cầu là những chú chó Husky từmg tham gia thi đấu, hơn nữa còn giành gải quán quân. Nó là hậu duệ dòng dõi danh giá đấy chứ ít đâu, thế mà ngày ngày bị Long Nữ nhốt trong nhà làm thú cưng,thú cảnh, phái quá. Con chó này rất thông minh, nghe thấy Long Nữ hỏi như vậy liền sủa gâu gâu hai tiếng đáp lại. Ai mà hiểu được tiếng sủa gâu gâu kia có nghĩa là gì, nhưng nó vẫn làm cho Long Nữ cực kỳ hào hứng : “Hà hà, bảo bối nhà mình thông minh thế cơ chứ.” rồi còn hôn hít nó rất nồng nhiệt.

      Long Nữ mặc kệ Trác Lan còn tắm, xông vào trong đánh răng rửa mặt. Mồm đầy bọt kem đánh răng, quay đầu sang hỏi: “Đêm qua cậu đâu vậy? Mẹ tớ tìm cậu đấy!”

      “À, đúng lúc có đứa bạn gọi chơi nên tiện đường luôn. Mẹ gọi tớ có việc gì?” Giọng của Trác Lan hơi , lẫn trong tiếng nước xối ào ào. Cũng may tai Long Nữ rất tốt nếu chắc chắn nghe ra.

      vẫn chuyện mai mối cho cậu đó, bảo cậu cuối tuần xem mặt. Tớ truyền đạt xong rồi, cậu đừng trốn nữa đấy, nếu mẹ tới tận nơi lôi cậu . Mà còn nữa, cậu xem hôm qua đó, Giang Đông làm vậy là có ý gì? Lúc tính tiền ta cũng trả luôn mất rồi, tớ có cần mang tiền trả cho ta ?... Này, Đản Đản, cậu có nghe đấy? Long Nữ thôi mottj hồi cũng thấy Trác Lan có phản ứng gì, đưa cái mồm đầy bọt gào lên với Trác Lan ở phía sau cửa kính.

      “Thôi xin nàng, ta đâu có thiếu chỗ tiền cỏn con đó, cậu đừng có tính toán như thế , có mỗi đĩa bánh trứng mà cậu rối lên cả rồi” Trác Lan căn abnr chẳng hề nghe Long Nữ chuyện, trong đầu toàn là chuyện đêm qua. Tình đêm xảy ra như thế đấy, giờ có tư cách gì mà trách móc Tần Chi Dương chứ, hai người họ chẳng khác gì nhau cả.

      Long Nữ bị Trác Lan kích vào câu như thế, thể lại được lời nào. Đúng thế, chỉ là đĩa bánh trứng rẻ mạt mà thôi, được phép bị lừa, tuyệt đối được. Sói xám xấu xa trước khi làm thịt thỏ trắng nhất định mang cà rốt ra để dụ dỗ, tiếc là hề ăn cà rốt, ta chắc chắn biết điều này.

      Liên tục mấy hôm liền thấy Tiểu K xuất trước khu nhà của Trác Lan, Long Nữ còn thắc mắc biết tại sao lại thế. Trác Lan chỉ ra vẻ rất quan tâm mà rằng, là thế chứ sao, những người trẻ tuổi chốn đô thị khi hết rung động tự bỏ thôi. Long Nữ bĩu môi, trong lòng nghĩ tự coi mình là tiểu thuyết gia chắc, người trẻ tuổi chốn đô thị cái nỗi gì. Nhưng chuyện này cũng thể quá tọc mạch, chẳng lẽ lại hỏi Đào Nhiên. Có thân thiết đến mấy cũng là sếp của , hơn nữa chuyện này có liên quan tới Tần Chi Dương, nhất định phải duy trì trạng thái trung lập. biết bản lĩnh của Trác Lan, lâu như vậy rồi thấy Tiểu K đâu, cho rằng ta cũng chỉ đến thế, thấy đủ quên.

      Đào Nhiên cũng lần nào nhắc lại chuyện muốn làm bạn của . vốn tưởng rằng ta chỉ chọc vậy thôi, nhưng hôm nay khi vừa chuẩn bị về Đào Nhiên chặn lại.

      “Tối nay em có rảnh ?” Hôm nay Đào Nhiên mặc bộ vest sọc màu hơi ánh kim, rất chói mắt.

      “Vâng, có việc gì, sao thế ạ?” Long Nữ gật gật đầu. Hôm nay đúng là cũng có việc gì . mẹ hôm nay phải gặp Trác Lan để bảo ấy ngày mai xem mặt em họ của bạn đồng nghiệp cũ của bà. Việc này tốt nhất nên tránh hơn. Giang Đông dạo này gọi điện thoại cho ít, lâu lâu lại chọc , nhưng ràng có thể cảm nhận được rằng ah rất cố gắng tức giận. Ví dụ như câu đố mẹo mà hôm trước Tiểu K đố , Giang Đông biết câu trả lời rồi, nhưng để cho có cơ hội trả lời, sau đó còn : “ đúng là quá ngốc, đến em còn biết, sao còn ngốc hơn cả em thế.”

      tai Giang Đông áp dụng chiến lược thả con săn sắt bắt con cá rô. hiểu rằng nếu tấn công ồ ạt chỉ làm Long Nữ xa cách mà thôi . phải cho gian, thỉnh thoảng gọi cú điện thoại cùng chuyện phiếm. tới chuyện chuyện phiếm, tuy Giang Đông nhiều, nhưng chí ít cũng có thể đôi lúc đùa được hai câu. chuyện thông thường vấn đề, vì thế bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo. Tuy nhiên Giang Đông bỏ qua vấn đề gì, trong lúc thả con săn sắt Đào Nhiên bắt đầu thu lưới.

      “Em thích ăn bánh trứng sốt caramel à?” Khóe miệng Đào Nhiên hé cười, cho người nhìn cảm giác rất ấm áp.

      Long Nữ vô thức gật đầu.

      nào, hôm nay tâm trạng của rất tốt, làm cho em ăn.” Đào Nhiên lúc lắc chùm chìa khóa trong tay quay người ra ngoài trước.

      “Hả?” Lúc này Long Nữ thực là mắt chữ A, mồm chữ O luôn, rồi lon ta lon ton chạy đuổi theo sau. Tối nay muốn về nhà để bị mẹ cằn nhằn, ngày ngày kêu tái hôn , ngày ngày nhắc lại Giang Đông tốt đến thế nào... Mẹ càng Giang Đông tốt đẹp, càng cảm thấy Giang Đông khó ưa.

      Lúc này Long Nữ đẩy xe đồ trong khu bán đồ ăn vặt của siêu thị Walmart. Chẳng hiểu sao Đào Nhiên Đào Nhiên bỗng nhiên đòi làm bánh trứng sốt caramel cho ăn. Vì thế hai người tới siêu thị mua thức ăn. Vừa vào tới siêu thị, Long Nữ liền chạy ngay tới khu bán đồ ăn vặt, khoai tây Lay’giây vị dưa chuột,vị thịt nướng, vị chua cay. Vừa nhìn thôi rớt nước miếng. bốc ngay hai gói, sau đó nhìn xuống phần mỡ bụng dư thừa hơi hơi nhô lên của mình, thở dài hơi, lại đặt hai gói đó về chỗ cũ.

      “Sao lấy ?” Đào Nhiên cầm hộp trứng tới, đúng lúc trông thấy Long Nữ nhón chân nhét gói khoai tây trở về giá hàng.

      ăn nữa, mập ú!” Mắt Long Nữ vẫn ngừng liếc về phía đó trông rrats đáng thương, bộ dạng vẻ tội nghiệp khác gì những đứa trẻ chau Phi được ăn cơm thường thấy trong sách chính trị.

      Đào Nhiên nghiêng người nhàng đặt chỗ trứng vào trong xe đẩy đồ, quay người đưa tay lấy thêm mấy túi khoai tây Lay’giây đặt vào trong xe, cười : “ Ăn , mập chút mới tốt.”

      Đào Nhiên đẩy xe cùng Long Nữ hết khu đồ ăn vặt, tới khu đồ đông lạnh. Long Nữ lấy mấy hộp kem liền, sau đó lại ngại ngùng nhìn nhìn Đào Nhiên. Đào Nhiên chỉ khẽ cười gật đầu, khuôn mặt là nụ cười chiều. Lúc tới giá để kẹo chocolate, Long Nữ bánh trứng sốt caramel lại lượn qua lượn lại rất lâu. Đây là loại chcolate thích nhất, bao lâu nay vẫn như thế. Món quà đầu tiên mà Giang Đông tặng cho chính là thứ này. Kỳ thực cho tới bây giờ cũng biết hộp chocolate đó là do Giang Đông và Lâm Mạt chọn. Lâm Mạt chỉ biết đúng nhãn hiệu này, và như thế, tạo cho Long Nữ thói quen mà tới cuối đời cũng thể thay đổi.

      Đúng dịp ở đây có hoạt động khuyến mại. Nhân viên tiếp thị trẻ tuổi mỉm cười với Đào Nhiên: “Thưa , mua cho bà xã hộp chocolate Ferrero ạ, hôm nay giảm giá đặc biệt đấy ạ!”

      Long Nữ vội vàng huơ huơ tay với nhân viên tiếp thị định giải thích nhưng Đào Nhiên có vẻ như rất hứng thú, : “Được lấy hai hộp !”

      Khi Long Nữ và Đào Nhiên xách hai túi đồ lớn ra khỏi siêu thị, Long Nữ mặt mũi ủ rũ : “ Ôi chao, phút bồng bột mà mua nhiều đồ ăn thế này, đúng là tội ác mà.”

      sao đâu, cứ để ăn từ từ, chị em phụ nữ phải có da có thịt nhìn mới đẹp.” Đào Nhiên an ủi cách rất có trách nhiệm.

      “Thôi xin , em tin giữa những người đẹp dáng xinh và người đẹp ú na ú nần, đàn ông các chọn người thứ hai đâu. Thà tin thế giới này có ma quỷ cũng thể tin được mồm mép của đàn ông. Các cụ dạy cấm có sai.” Long Nữ xong lúc lắc ra phía đỗ xe.

      phía khác, trong văn phòng làm việc của Giang Đông cũng diễn ra tình cảnh rắc rối giữa đàn ông và đàn bà. Dương Tử là phụ nữ thông minh, ta biết mình muốn điều gì, cũng biết phải nỗ lực hy sinh cho thứ mà mình muốn. Vừa mới đây thôi ta với Giang Đông là ta thích , muốn được ở bên . Còn giây phút này, mình ta đứng ngây ra ở đây, nhìn ánh đèn đường rực rỡ phía dưới, gặm nhấm độc của bản thân. ta biết thế nào là tình , nhưng ta nhìn ra giữa Giang Đông Long Nữ tồn tại quá nhiều vấn đề, nếu ta cũng dám nghĩ quá xa. Dù gì cũng từng có kẻ làm người thứ ba trong chuyện của ta, phá hoại hạnh phúc gia đình của ta. Nhưng còn Long Nữ và Giang Đông ly hôn rồi, là người tự do, ta hoàn toàn có quyền được theo đuổi . Vậy nhưng gì? Nhanh như vậy cự tuyệt, để cho ta chút thể diện nào hết. Đây mới chính là Giang Đông, đây mới chính là Giang Đông mà ta năm 32 tuổi.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 51

      Đây là lần thứ hai Long Nữ tới nhà Đào Nhiên. Lần trước say rượu căn bản có ấn tượng gì, lúc tỉnh dậy xấu hổ gần chết nên cũng chẳng kịp đánh giá kỹ lưỡng. Hôm nay cẩn thận nhìn lượt, người đàn ông rất có khiếu thẩm mỹ và phong cách riêng, nhà cửa sạch . Làm việc cùng thời gian rồi, ít nhiều gì cũng biết có tính ưa sạch . Nhưng mà phòng ở của người đàn ông mà sạch cứ nhưng phòng khách sạn hiểu nên khen là ngăn nắp hay nên chê là đơn lạnh lẽo nữa, chẳng giống cái nhà để ở chút nào.

      Đào Nhiên vào, đặt đồ vừa mua gọn gàng, để mấy bao đồ ăn vặt lên bàn trà. Long Nữ hỏi có cần giúp làm gì , Đào Nhiên nhìn : “ Được rồi. vì an toàn cho căn nhà của nên tự mình làm hơn.

      Long Nữ bĩu môi, ra ngồi lên bộ ghế sô pha trong phòng khách, bóc gói Poca ăn nhóp nhép. TV chiếu bộ phim “Chuyện tình biển xanh” cách đây cả tỉ năm. Hồi đó rất thích bộ phim này, cảm thấy nhân vật nhà sản xuất nhạc kia ngầu tới mức thần sầu. Nhân vật do Trương Thiều Hàm đóng nhắn, xinh xắn, cũng là mẫu người thích. Còn sao nhỉ, đúng là cũng được coi như xinh xắn. nhắn? Hơi nhiều thịt có thể dùng từ nhắn nhỉ?

      Hết tập, trong bếp bay tới mùi thơm của thức ăn, cầm túi khoai tây chầm chậm mò vào bếp, thấy Đào Nhiên mặc chiếc tạp dề màu xanh biển nhạt, ống tay áo sơ mi trắng bị xắn cao lên, để lộ cánh tay trắng mịn. Động tác thái rau đập trứng đều rất thành thạo, chiếc nào cũng là đĩa thủy tinh tinh xảo. Người đàn ông này làm việc gì trông cũng hoàn hảo hệt như những tác phẩm nghệ thuật. Long Nữ xuất thần quan sát điện thoại đổ chuông. Long Nữ giật mình cái thót, phải chứ, hôm nay với Trác Lan là về nhà ăn cơm rồi mà, ấy bạc bẽo đến mức bán đứng mình đấy chứ?

      Cầm điện thoại lên thấy gọi tới là số lạ. hơi do dự nhưng vẫm nghe máy, giọng hỏi: “Xin lỗi, ai gọi đấy ạ?... Sao?... Được, tôi tới ngay.” biết đầu bên kia người gì, vẻ mặt Long Nữ bỗng chốc biến đổi trở nên rất căng thẳng. “Mỹ nhân à, hôm nay em ăn tối cùng được rồi, nhà em có chuyện.” Long Nữ chạy tới trước cửa phòng bếp vội vội vàng vàng .

      Đào Nhiên đổ rau vào nồi, thanh xèo xèo làm nghe gì, nhưng trông thấy bộ dạng nóng vội của liền quay người lại : “Em đợi chút, đưa em .”

      cần đâu, em taxi là được, hôm khác em mời ăn nhé.” rồi tay xách túi, tay mặc áo khoác rồi vội ra ngoài cửa.

      “Này...” Đào Nhiên còn chưa kịp gọi lại, chỉ nghe thấy tiếng lích kích, cửa lại được khóa lại. nhíu mày, tắt bếp, đổ tất cả chỗ thức ăn vào thùng rác, tháo tạp dề treo lên tường. tới phòng khách cầm bao thuốc lên, ngồi lên sô pha rồi châm điếu thuốc. sao thế này? Sao lại dễ dàng bị người khác làm ảnh hưởng tới tâm trạng thế này? Vui mừng vì chút xíu vui mừng của , rầu rĩ nếu được gặp . Rốt cuộc bị làm sao vậy? Lúc này điện thoại của cũng đổ chuông, là Tiểu K gọi tới. nhấc máy lên hỏi có chuyện gì .

      “Người em, hôm nay sinh nhật cậu còn gì, ra đây .” Tiểu K hình như uống kha khá rượu, tiếng loa có phần vặn hơi bị to, nhưng hiểu tại sao trong giọng lại đầy những nỗi hẫng hụt đơn.

      “Cậu vẫn còn nhớ sinh nhật tôi cơ à?” Đào Nhiên cười, nụ cười đầy vẻ thê lương cay đắng. Hôm nay là sinh nhật của , chợt muốn được cùng Long Nữ ăn bữa, vì vậy lúc tan làm mới kéo ấy siêu thị, cho tới trước khi rời , có thể cảm thấy rất hạnh phúc. Hạnh phúc? Hai từ này nghìn trùng xa cách vậy mà vừa rồi được đắm chìm trong đó. dụi tát điếu thuốc, với lấy chìa khóa xe, mặc áo khoác rồi ra ngoài.

      người lạ gọi điện tới Giang Đông gặp tai nạn xe hơi ở gần rạp chiếu phim, bảo tới ngay. Đầu óc phản ứng hơi chậm, có phần quá hấp tấp, chút xem xét xem lời của người này có đáng tin hay , cứ thế vội vàng lao tới rạp chiếu phim. Trông thấy xe của Giang Đông đỗ yên lành ở đó, còn ta hoàn toàn bình an vô ngồi trong xe nhìn .

      “Này, thế này là thế nào? phải bị gì đó sao? Long Nữ ra sức gõ vào cửa xe, hai mắt mở tròn xoe, phông mang trợn mắt chằm chằm nhìn .

      sao, chỉ là để xem em còn quan tâm tới hay thôi.” Giang Đông cười, cười như đứa con nít, như mọt đứa con nít giành được đồ chơi, khiến cho Long Nữ bị quay như chong chóng. May mà cũng quen với phát tác bât thình lình của rồi.

      “Em đâu có rảnh mà quan tâm , nếu sao vậy em được rồi.” Long Nữ giận sao tả xiết, nghĩ tới việc Đào Nhiên chuẩn bị xong mọi thứ để mời ăn vậy mà lại chạy tới đây, phí hoài lòng tốt của người ta chỉ vì cái trò đùa tai ác này đây. thực biết phải quá ấu trĩ hay là quá ngớ ngẩn nữa, tóm lại là rất bực mình.

      “Này, em lo lắng sao lại cài nhầm cả cúc áo thế kia?” Giang Đông xuống xe, đứng tựa vào xe vọng theo.

      Long Nữ cúi đầu nhìn mình, đúng vừa rồi vội vàng chạy luôn, cài cúc lộn tùng phèo mà nhận ra. vội vàng định cái lại Giang Đông tới bên cạnh , đỡ lấy túi xách của , cười cười rất xấu xa, : “ nào, đằng nào cũng tới đây rồi, mình cùng xem phim .”

      “Sao? có chắc lúc này bình thường vậy?” Long Nữ chau mày nheo mắt nhìn , cứ như nhìn người ngoài hành tinh mới xuống trái đất.

      “Đương nhiên, muốn mời em xem phim, nể mặt sao?”

      Long Nữ nhìn từ đầu xuống chân, bĩu môi : “Được thôi, lúc ở với nhau chưa xem làn nào, ly hôn xong dắt nhau xem phim, cũng thú vị ghê nhỉ.” rồi lấy lại túi xách của mình trong tay Giang Đông, thong thả bước vào rạp chiếu phim. Giang Đông vừa cười vừa lắc đầu. Gần đây rất hay như thế, chẳng có chuyện gì cũng tìm cách công kích , cũng quen dần,tự coi đó như là hình thức nhõng nhẽo, mà là đàn ông, phải khoan dung độ lượng.

      Trong phòng của Diệp Sắc, nhóm nam nữ rất ồn ào náo nhiệt. Đào Nhiên vừa bước vào liền hối hận ngay lập tức. Lắm người như thế này làm phiền chết mất. Tiểu K hôm nay cũng rất thầm lặng lẽ, ngồi xó uống rượu mình. mới vài hôm gặp mà người ngợm trông rất tiều tụy. Tiểu Q và Đào Đào cũng tới, hôm nay là sinh nhật của Đào Nhiên. , Đào Nhiên cũng phải giữ thể diện cho Đào Đào, hơn nữa gần đây tuy giữa hai người vẫn được thoải mái, nhưng tình cảm vô hình trung lại được tăng lên.

      “Long Nữ đâu?” Tiểu K cầm ly rượu ngang qua mặt, nheo mắt hỏi Đào Nhiên.

      “ Hừ tôi sao biết được.” Đào Nhiên uống hơi ly vodka, rượu rất mạnh, nhưng vẫn có cảm giác gì.

      “Người em, chúng ta hãy dũng cảm lên chút, mạnh dạn thêm chút, thích nhích thôi. Nhìn tôi đây này, bất luận có thế nào, tối dám theo đuổi ấy rồi đấy. Tiểu Long Nữ rất được đấy! Tuy từng ly hôn, nhưng vẫn chỉ là con bé chẳng hiểu chuyện gì. Cậu xem thằng Giang Đông đấy, nhìn tháy con bé mà mắt nó sáng trưng lên. Nếu cậu thực thích mau mau lên, đừng để sau này lại phải hối hận.” Giang Đông Hôm nay biết Tiểu K bị làm sao, cực kỳ giống ngày thường. Dưới ánh đèn mờ ảo, khuôn mặt cậu ta trở nên rất sầu não, dường như cất giấu rất nhiều tâm .

      “Cậu mặc kệ tôi, tôi có tính toán cả rồi. Mấy hôm nay cậu đâu vậy? Mà sao thấy cậu lải nhải về nàng nữ thần của cậu nữa vậy?” Đào Nhiên thấy Tiểu K như vậy cảm thấy mình còn khá hơn cậu ta chán. thể để mất mặt như thế.Tại sao lại phải não nề đau khổ chỉ vì người đàn bà vậy chứ?

      “Tớ hả? Mấy hôm nay tớ HongKong chơi, tớ phát ra chuyện, chắc tớ làm được nữa rồi.” Tiểu K cười ngây ngô, đưa ngón tay chỉ chỉ vào Đào Nhiên.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 51 (tiếp theo)

      làm được? Cậu mà cũng có lúc được cơ à?” em chí cốt với nhau bao nhiêu năm rồi ắt hiểu được ý nhau, chẳng cần quá ràng tự khắc người kia kiểu gì cũng hiểu được. Chính vì thế cậu ta năng thế này làm Đào Nhiên cực kỳ muốn cười. thằng đàn ông năm xưa chơi bời trăng gió giờ lại với bạn rằng ta làm được nữa rồi lúc đó bạn cũng có cảm giác như thế này.

      “Đúng vậy, Trác Lan với tớ rằng đấy chẳng qua chỉ là tình đêm. Tớ thực thích ấy, đấy. Cậu đừng chỉ thấy tính khí ấy khó ưa, ra con người ấy rất tốt. Cậu cứ xem cách ấy đối xử với Tiểu Long Nữ là biết liền. ấy suốt ngày chỉ luôn miệng dè bỉu tớ, nhưng tớ vẫn cảm thấy ấy tốt lắm, rất rất tốt. Thế nhưng người tốt như vậy lại có thềm đoái hoài tớ đâu. Từ hôm đó tới giờ tớ chẳng có cảm giác với bất kỳ nào hết.” Tiểu K vò đầu bứt tai ra nỗi thống khổ trong lòng mình, thỉnh thoảng tay lại vỗ vỗ vai Đào Nhiên, xem ra cậu ta thực rất khổ sở.

      à, chuyện là à? Thế chuyện con cháu nối dõi của nhà ta phải làm thế nào? thể như thế này được đâu, được nghĩ quẩn như vậy. Ngày mai em tìm chị dâu, bắt chị ấy phải chịu trách nhiệm với .” Tiểu Q từ phía sau xông ra,vừa vừa hoa chân múa tay như con khỉ.

      Tiểu K trừng mắt với thằng em: “Đừng chõ mũi vào việc của mày! Biến ra góc kia ngay, mày hiểu cái quái gì!” Cậu ta thực uống quá nhiều rồi, chứ bình thường cậu ta tuyệt đối đời nào nạt nộ em trai mình như thế. Tiểu Q thở dài tiếng quay người tìm Đào Đào chơi. Bó tay thôi, đương đúng là cái chuyện giày vò con người ta mà.

      “Tiểu Long Nữ biết hôm nay chính là sinh nhật cậu phải ,nếu biết con bé đó chắc chắn mặc kệ như thế này, cậu gọi điện cho người ta .” Tiểu K có vẻ như tự giải quyết được chuyện của mình, nhìn tình hình tại của thằng bạn lo lắng hộ. xong liền cầm điện thoại lên định gọi, nhưng bấm mãi mà chẳng bấm được, cầm quăng luôn cái điện thoại vào xó, nằm bẹp đấy ngủ tít. Đào Nhiên uống ngụm rượu, thêm, xoay mặt qua nhìn Đào Đào hát, lắng nghe những ca từ hề quen thuộc.

      “Bầu trời của

      Vì đâu mà nước mắt giăng đầy

      Bầu trời của

      Vì đâu mà màu xám xịt

      Phiêu dạt góc trời

      Mặc cho nỗi đơn vây kín

      Từng mảng từng mảng bầu trời

      Vương đầy nỗi nhớ

      Bầu trời của em

      Chỉ có áng mây u buồn

      Bầu trời của em

      Chỉ có ánh trăng lạnh lẽo

      Lơ lửng góc trời

      Mặc cho nỗi đơn chiếm lĩnh

      Từng đêm từng đêm.”

      đêm như thế này biết vì sao cũng cảm thấy độc, lạc lõng. Bầu trời của , màu xám xịt, ánh trăng lạnh lẽo, nhiều nhất vẫn là nỗi đơn, và nỗi nhớ...

      Long Nữ xem phim rát chăm chú, bộ phim khá hay, “Nếu em là người tình” là kết quả từ việc mỗi người chịu lui nửa sau khi tranh cãi nảy lửa. người muốn xem hoạt hình “Chú cừu non vui vẻ” còn người chỉ thích “Xích Bích”. Cuối cùng hai kẻ được thực tế này đành nhượng bộ, chọn bộ phim này để xem. Long Nữ cười ngặt nghẽo, chỉ vào nhân vật thư ký trong phim : “Em thấy em và ta hơi giống nhau.”

      “Ngực em đâu có bằng người ta.” Giang Đông thẳng vào trọng điểm, đương nhiên điều .

      “Dê xồm.” Long Nữ lườm cái rồi quay ra xem phim tiếp, nhưng trong lòng cảm thấy hụt hẫng. ra thích loại phụ nữ như vậy. hiểu sao trong đầu vụt xuất khuôn mặt của Dương Tử, nhớ tới lời ta hôm đó. vẫn rất để tâm. Tự mắng mình dở hơi, bản thân cần mà còn chịu cho người khác. được, hành vi này chính còn tự khinh bỉ nữa là... Mình được trở thành kẻ như vậy.

      “Tại sao hôm nay chẳng có ai vậy nhỉ?” Long Nữ cuối cùng phát ra vấn đề quan trọng. ngồi xem được hơn tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chỉ có mỗi hai người họ xem phim.

      mua tất cả các chỗ ngồi rồi, đương nhiên là có ai.” Giang Đông thản nhiên , kiểu như làm chuyện này to tát lắm bằng, có gì đâu mà nhắc tới.

      “Hả? Sao lãng phí vậy?”

      “Chỗ tiền đấy nhằm nhò gì, mà quá nhiều người ngồi xem phiền lắm, ầm ĩ.”

      gì vậy, xem phim phải có cảm giác như thế chứ, nếu ở nhà mở DVD xem cho xong.”

      “Cảm giác gì, bây giờ em có cảm giác gì à? Ngồi lâu đến nỗi lưng bắt đầu ê ẩm rồi, em còn chưa hài lòng sao?”

      “Giang Đông, ngồi xem phim với em là làm khó phải ? Chính kéo em xem phim, đâu phải em chủ động bắt ?”

      “Chuyện này có quan trọng ? Hôm nay thể như vậy vẫn chưa đạt sao? Còn muốn phải như thế nào nữa?”

      ! mình xem !” rồi Long Nữ đứng lên định thẳng ra ngoài. Giang Đông đưa tay giữ lại, vẻ mặt rất khó coi. Dường như cố gắng kiềm chế bản thân, đôi lông mày nhú chặt lại, : “Xem hết rồi hãy .”

      “Em muốn về.” Long Nữ kiên quyết.

      “Em xinh đẹp hơn diễn viên đó, đấy, xinh hơn ta, được chưa?” Lời của Giang Đông rất thành khẩn, nhưng hiểu sao cảm giác lại miễn cưỡng vậy? Long Nữ bật cười, trong lòng nghĩ, vậy đó, đáng đời , cũng phải có ngày như hôm nay.
      A fang thích bài này.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 50

      Mùa đông lạnh giá, hai người nằm ôm nhau có phải ấm hơn rất nhiều phải ? Trác Lan cố gắng tìm nguồn hơi ấm, nhưng khi chạm tới nơi, đưa tay sờ sờ, phải hay sao ấy, ngực của Long Nữ sao có thể phẳng như thế này được , mà cũng cứng cáp thế này. Đột nhiên mở bừng mắt, nhìn vào khuôn mặt Tiểu K say giấc như đứa trẻ. nhớ ra từng hình ảnh đêm qua. Nhìn cơ thể hai người quấn chặt với nhau ở trong chăn, rồi cả quần áo tứ tung mặt đất, nhíu chặt mày lại, ngồi bật dậy cuốn chăn vào người định mặc lại quần áo.

      “Sao thế, Lan Lan?” Tiểu K cảm giác Trác Lan rời giường, nheo mắt mơ mơ màng màng hỏi .

      Trác Lan trả lời, lần lượt mặc đồ vào. Tiểu K nằm đó ngây ngốc nhìn . Hà hà , đẹp , nữ thần của sao mà đẹp thế biết. Thế nhưng câu ngay sau đó của Trác Lan khiến Tiểu K lập tức phải sững sờ.

      “Hai chúng ta đều là người trưởng thành rồi, đây chỉ là chuyện tình đêm, xảy ra rồi hãy quên .” xong cầm theo đồ đạc của mình luôn. Tiểu K ngồi tren giường ngây ra nhìn cánh cửa bị Trác Lan đóng sầm lại. Có phải đây là báo ứng? Trước đây thường xuyên câu này với những người phụ nữ khác, hôm nay người con thích, thậm chí là , dùng chính câu này với mới hiểu, câu này tuyệt tình đến nhường nào. những tưởng qua đêm này có thể khiến cảm nhận được hạnh phúc . Nhưng sau cùng nhận ra tất cả đều là do mình tưởng tượng mà thôi. Đây chỉ là chuyện tình đêm? Vậy là cái gì? Nghĩ tới đây vung mạnh tay, hất tung cái đèn thủy tinh đầu giường xuống đất. Mảnh thủy tinh vỡ vụn, giống như trái tim lúc này.

      Cả đêm Trác Lan về, ban đầu Long Nữ còn thấy lo, sau rồi nghĩ đều lớn cả rồi, ai còn làm gì được ấy chứ, nhưng rồi vẫn ôm Cầu Cầu ngồi ở phòng khách đợi, đợi tới lúc ngủ quên luôn. Khi Trác Lan trở về, trông thấy cảnh người thú ôm nhau ngủ. Long Nữ ôm chặt lấy cơ thể béo tốt của Cầu Cầu, rúc đầu vào cổ nó. Cầu Cầu nhìn Trác Lan vào phòng, đôi mắt đen láy chuyển động, nhưng cũng kêu. Chú chó này ngoan.

      Lúc Trác Lan tắm điện thoại của Long Nữ kêu vang, là chuông báo thức. Đến giờ dậy rồi, bật người nhỏm dậy, mơ mơ màng màng với Cầu Cầu: “Bảo bối à, sao hai đứa mình lại ngủ ở đây vậy?” Nhưng Cầu Cầu ra sức lấy chân đẩy đẩy , thè lưới liếm mặt khiến bị nhột. Thực chịu nổi, đành phải ngồi hẳn dậy, trừng mắt quát nó: “ Thằng nhóc quá đáng! tìm vợ cho mày nữa!”

      “ Ơ, dì Đản Đản của con về rồi ư?” Trông thấy quần áo treo ở cửa ra vào, Long Nữ trợn to mắt lên hỏi Cầu Cầu. Con chó này bị Long Nữ làm cho thoái hóa biến chất mất rồi. Bố mẹ của Cầu Cầu là những chú chó Husky từng tham gia thi đấu, hơn nữa còn giành gải quán quân. Nó là hậu duệ dòng dõi danh giá đấy chứ ít đâu, thế mà ngày ngày bị Long Nữ nhốt trong nhà làm thú cưng,thú cảnh, phái quá. Con chó này rất thông minh, nghe thấy Long Nữ hỏi như vậy liền sủa gâu gâu hai tiếng đáp lại. Ai mà hiểu được tiếng sủa gâu gâu kia có nghĩa là gì, nhưng nó vẫn làm cho Long Nữ cực kỳ hào hứng : “Hà hà, bảo bối nhà mình thông minh thế cơ chứ.” rồi còn hôn hít nó rất nồng nhiệt.

      Long Nữ mặc kệ Trác Lan còn tắm, xông vào trong đánh răng rửa mặt. Mồm đầy bọt kem đánh răng, quay đầu sang hỏi: “Đêm qua cậu đâu vậy? Mẹ tớ tìm cậu đấy!”

      “À, đúng lúc có đứa bạn gọi chơi nên tiện đường luôn. Mẹ gọi tớ có việc gì?” Giọng của Trác Lan hơi , lẫn trong tiếng nước xối ào ào. Cũng may tai Long Nữ rất tốt nếu chắc chắn nghe ra.

      vẫn chuyện mai mối cho cậu đó, bảo cậu cuối tuần xem mặt. Tớ truyền đạt xong rồi, cậu đừng trốn nữa đấy, nếu mẹ tới tận nơi lôi cậu . Mà còn nữa, cậu xem hôm qua đó, Giang Đông làm vậy là có ý gì? Lúc tính tiền ta cũng trả luôn mất rồi, tớ có cần mang tiền trả cho ta ?... Này, Đản Đản, cậu có nghe đấy? Long Nữ thôi hồi cũng thấy Trác Lan có phản ứng gì, đưa cái mồm đầy bọt gào lên với Trác Lan ở phía sau cửa kính.

      “Thôi xin nàng, ta đâu có thiếu chỗ tiền cỏn con đó, cậu đừng có tính toán như thế , có mỗi đĩa bánh trứng mà cậu rối lên cả rồi” Trác Lan căn bản chẳng hề nghe Long Nữ chuyện, trong đầu toàn là chuyện đêm qua. Tình đêm xảy ra như thế đấy, giờ có tư cách gì mà trách móc Tần Chi Dương chứ, hai người họ chẳng khác gì nhau cả.

      Long Nữ bị Trác Lan kích vào câu như thế, thể lại được lời nào. Đúng thế, chỉ là đĩa bánh trứng rẻ mạt mà thôi, được phép bị lừa, tuyệt đối được. Sói xám xấu xa trước khi làm thịt thỏ trắng nhất định mang cà rốt ra để dụ dỗ, tiếc là hề ăn cà rốt, ta chắc chắn biết điều này.

      Liên tục mấy hôm liền thấy Tiểu K xuất trước khu nhà của Trác Lan, Long Nữ còn thắc mắc biết tại sao lại thế. Trác Lan chỉ ra vẻ rất quan tâm mà rằng, là thế chứ sao, những người trẻ tuổi chốn đô thị khi hết rung động tự bỏ thôi. Long Nữ bĩu môi, trong lòng nghĩ tự coi mình là tiểu thuyết gia chắc, người trẻ tuổi chốn đô thị cái nỗi gì. Nhưng chuyện này cũng thể quá tọc mạch, chẳng lẽ lại hỏi Đào Nhiên. Có thân thiết đến mấy cũng là sếp của , hơn nữa chuyện này có liên quan tới Tần Chi Dương, nhất định phải duy trì trạng thái trung lập. biết bản lĩnh của Trác Lan, lâu như vậy rồi thấy Tiểu K đâu, cho rằng ta cũng chỉ đến thế, thấy đủ quên.

      Đào Nhiên cũng lần nào nhắc lại chuyện muốn làm bạn của . vốn tưởng rằng ta chỉ chọc vậy thôi, nhưng hôm nay khi vừa chuẩn bị về Đào Nhiên chặn lại.

      “Tối nay em có rảnh ?” Hôm nay Đào Nhiên mặc bộ vest sọc màu hơi ánh kim, rất chói mắt.

      “Vâng, có việc gì, sao thế ạ?” Long Nữ gật gật đầu. Hôm nay đúng là cũng có việc gì . mẹ hôm nay phải gặp Trác Lan để bảo ấy ngày mai xem mặt em họ của bạn đồng nghiệp cũ của bà. Việc này tốt nhất nên tránh hơn. Giang Đông dạo này gọi điện thoại cho ít, lâu lâu lại chọc , nhưng ràng có thể cảm nhận được rằng ah rất cố gắng tức giận. Ví dụ như câu đố mẹo mà hôm trước Tiểu K đố , Giang Đông biết câu trả lời rồi, nhưng để cho có cơ hội trả lời, sau đó còn : “ đúng là quá ngốc, đến em còn biết, sao còn ngốc hơn cả em thế.”

      tai Giang Đông áp dụng chiến lược thả con săn sắt bắt con cá rô. hiểu rằng nếu tấn công ồ ạt chỉ làm Long Nữ xa cách mà thôi . phải cho gian, thỉnh thoảng gọi cú điện thoại cùng chuyện phiếm. tới chuyện chuyện phiếm, tuy Giang Đông nhiều, nhưng chí ít cũng có thể đôi lúc đùa được hai câu. chuyện thông thường vấn đề, vì thế bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo. Tuy nhiên Giang Đông bỏ qua vấn đề gì, trong lúc thả con săn sắt Đào Nhiên bắt đầu thu lưới.

      “Em thích ăn bánh trứng sốt caramel à?” Khóe miệng Đào Nhiên hé cười, cho người nhìn cảm giác rất ấm áp.

      Long Nữ vô thức gật đầu.

      nào, hôm nay tâm trạng của rất tốt, làm cho em ăn.” Đào Nhiên lúc lắc chùm chìa khóa trong tay quay người ra ngoài trước.

      “Hả?” Lúc này Long Nữ thực là mắt chữ A, mồm chữ O luôn, rồi lon ta lon ton chạy đuổi theo sau. Tối nay muốn về nhà để bị mẹ cằn nhằn, ngày ngày kêu tái hôn , ngày ngày nhắc lại Giang Đông tốt đến thế nào... Mẹ càng Giang Đông tốt đẹp, càng cảm thấy Giang Đông khó ưa.

      Lúc này Long Nữ đẩy xe đồ trong khu bán đồ ăn vặt của siêu thị Walmart. Chẳng hiểu sao Đào Nhiên Đào Nhiên bỗng nhiên đòi làm bánh trứng sốt caramel cho ăn. Vì thế hai người tới siêu thị mua thức ăn. Vừa vào tới siêu thị, Long Nữ liền chạy ngay tới khu bán đồ ăn vặt, khoai tây Lay’giây vị dưa chuột,vị thịt nướng, vị chua cay. Vừa nhìn thôi rớt nước miếng. bốc ngay hai gói, sau đó nhìn xuống phần mỡ bụng dư thừa hơi hơi nhô lên của mình, thở dài hơi, lại đặt hai gói đó về chỗ cũ.

      “Sao lấy ?” Đào Nhiên cầm hộp trứng tới, đúng lúc trông thấy Long Nữ nhón chân nhét gói khoai tây trở về giá hàng.

      ăn nữa, mập ú!” Mắt Long Nữ vẫn ngừng liếc về phía đó trông rất đáng thương, bộ dạng vẻ tội nghiệp khác gì những đứa trẻ chau Phi được ăn cơm thường thấy trong sách chính trị.

      Đào Nhiên nghiêng người nhàng đặt chỗ trứng vào trong xe đẩy đồ, quay người đưa tay lấy thêm mấy túi khoai tây Lay’giây đặt vào trong xe, cười : “ Ăn , mập chút mới tốt.”

      Đào Nhiên đẩy xe cùng Long Nữ hết khu đồ ăn vặt, tới khu đồ đông lạnh. Long Nữ lấy mấy hộp kem liền, sau đó lại ngại ngùng nhìn nhìn Đào Nhiên. Đào Nhiên chỉ khẽ cười gật đầu, khuôn mặt là nụ cười chiều. Lúc tới giá để kẹo chocolate, Long Nữ bánh trứng sốt caramel lại lượn qua lượn lại rất lâu. Đây là loại chocolate thích nhất, bao lâu nay vẫn như thế. Món quà đầu tiên mà Giang Đông tặng cho chính là thứ này. Kỳ thực cho tới bây giờ cũng biết hộp chocolate đó là do Giang Đông và Lâm Mạt chọn. Lâm Mạt chỉ biết đúng nhãn hiệu này, và như thế, tạo cho Long Nữ thói quen mà tới cuối đời cũng thể thay đổi.

      Đúng dịp ở đây có hoạt động khuyến mại. Nhân viên tiếp thị trẻ tuổi mỉm cười với Đào Nhiên: “Thưa , mua cho bà xã hộp chocolate Ferrero ạ, hôm nay giảm giá đặc biệt đấy ạ!”

      Long Nữ vội vàng huơ huơ tay với nhân viên tiếp thị định giải thích nhưng Đào Nhiên có vẻ như rất hứng thú, : “Được lấy hai hộp !”

      Khi Long Nữ và Đào Nhiên xách hai túi đồ lớn ra khỏi siêu thị, Long Nữ mặt mũi ủ rũ : “ Ôi chao, phút bồng bột mà mua nhiều đồ ăn thế này, đúng là tội ác mà.”

      sao đâu, cứ để ăn từ từ, chị em phụ nữ phải có da có thịt nhìn mới đẹp.” Đào Nhiên an ủi cách rất có trách nhiệm.

      “Thôi xin , em tin giữa những người đẹp dáng xinh và người đẹp ú na ú nần, đàn ông các chọn người thứ hai đâu. Thà tin thế giới này có ma quỷ cũng thể tin được mồm mép của đàn ông. Các cụ dạy cấm có sai.” Long Nữ xong lúc lắc ra phía đỗ xe.

      phía khác, trong văn phòng làm việc của Giang Đông cũng diễn ra tình cảnh rắc rối giữa đàn ông và đàn bà. Dương Tử là phụ nữ thông minh, ta biết mình muốn điều gì, cũng biết phải nỗ lực hy sinh cho thứ mà mình muốn. Vừa mới đây thôi ta với Giang Đông là ta thích , muốn được ở bên . Còn giây phút này, mình ta đứng ngây ra ở đây, nhìn ánh đèn đường rực rỡ phía dưới, gặm nhấm độc của bản thân. ta biết thế nào là tình , nhưng ta nhìn ra giữa Giang Đông Long Nữ tồn tại quá nhiều vấn đề, nếu ta cũng dám nghĩ quá xa. Dù gì cũng từng có kẻ làm người thứ ba trong chuyện của ta, phá hoại hạnh phúc gia đình của ta. Nhưng còn Long Nữ và Giang Đông ly hôn rồi, là người tự do, ta hoàn toàn có quyền được theo đuổi . Vậy nhưng gì? Nhanh như vậy cự tuyệt, để cho ta chút thể diện nào hết. Đây mới chính là Giang Đông, đây mới chính là Giang Đông mà ta năm 32 tuổi.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 51

      Đây là lần thứ hai Long Nữ tới nhà Đào Nhiên. Lần trước say rượu căn bản có ấn tượng gì, lúc tỉnh dậy xấu hổ gần chết nên cũng chẳng kịp đánh giá kỹ lưỡng. Hôm nay cẩn thận nhìn lượt, người đàn ông rất có khiếu thẩm mỹ và phong cách riêng, nhà cửa sạch . Làm việc cùng thời gian rồi, ít nhiều gì cũng biết có tính ưa sạch . Nhưng mà phòng ở của người đàn ông mà sạch cứ nhưng phòng khách sạn hiểu nên khen là ngăn nắp hay nên chê là đơn lạnh lẽo nữa, chẳng giống cái nhà để ở chút nào.

      Đào Nhiên vào, đặt đồ vừa mua gọn gàng, để mấy bao đồ ăn vặt lên bàn trà. Long Nữ hỏi có cần giúp làm gì , Đào Nhiên nhìn : “ Được rồi. vì an toàn cho căn nhà của nên tự mình làm hơn.

      Long Nữ bĩu môi, ra ngồi lên bộ ghế sô pha trong phòng khách, bóc gói Poca ăn nhóp nhép. TV chiếu bộ phim “Chuyện tình biển xanh” cách đây cả tỉ năm. Hồi đó rất thích bộ phim này, cảm thấy nhân vật nhà sản xuất nhạc kia ngầu tới mức thần sầu. Nhân vật do Trương Thiều Hàm đóng nhắn, xinh xắn, cũng là mẫu người thích. Còn sao nhỉ, đúng là cũng được coi như xinh xắn. nhắn? Hơi nhiều thịt có thể dùng từ nhắn nhỉ?

      Hết tập, trong bếp bay tới mùi thơm của thức ăn, cầm túi khoai tây chầm chậm mò vào bếp, thấy Đào Nhiên mặc chiếc tạp dề màu xanh biển nhạt, ống tay áo sơ mi trắng bị xắn cao lên, để lộ cánh tay trắng mịn. Động tác thái rau đập trứng đều rất thành thạo, chiếc nào cũng là đĩa thủy tinh tinh xảo. Người đàn ông này làm việc gì trông cũng hoàn hảo hệt như những tác phẩm nghệ thuật. Long Nữ xuất thần quan sát điện thoại đổ chuông. Long Nữ giật mình cái thót, phải chứ, hôm nay với Trác Lan là về nhà ăn cơm rồi mà, ấy bạc bẽo đến mức bán đứng mình đấy chứ?

      Cầm điện thoại lên thấy gọi tới là số lạ. hơi do dự nhưng vẫn nghe máy, giọng hỏi: “Xin lỗi, ai gọi đấy ạ?... Sao?... Được, tôi tới ngay.” biết đầu bên kia người gì, vẻ mặt Long Nữ bỗng chốc biến đổi trở nên rất căng thẳng. “Mỹ nhân à, hôm nay em ăn tối cùng được rồi, nhà em có chuyện.” Long Nữ chạy tới trước cửa phòng bếp vội vội vàng vàng .

      Đào Nhiên đổ rau vào nồi, thanh xèo xèo làm nghe gì, nhưng trông thấy bộ dạng nóng vội của liền quay người lại : “Em đợi chút, đưa em .”

      cần đâu, em taxi là được, hôm khác em mời ăn nhé.” rồi tay xách túi, tay mặc áo khoác rồi vội ra ngoài cửa.

      “Này...” Đào Nhiên còn chưa kịp gọi lại, chỉ nghe thấy tiếng lích kích, cửa lại được khóa lại. nhíu mày, tắt bếp, đổ tất cả chỗ thức ăn vào thùng rác, tháo tạp dề treo lên tường. tới phòng khách cầm bao thuốc lên, ngồi lên sô pha rồi châm điếu thuốc. sao thế này? Sao lại dễ dàng bị người khác làm ảnh hưởng tới tâm trạng thế này? Vui mừng vì chút xíu vui mừng của , rầu rĩ nếu được gặp . Rốt cuộc bị làm sao vậy? Lúc này điện thoại của cũng đổ chuông, là Tiểu K gọi tới. nhấc máy lên hỏi có chuyện gì .

      “Người em, hôm nay sinh nhật cậu còn gì, ra đây .” Tiểu K hình như uống kha khá rượu, tiếng loa có phần vặn hơi bị to, nhưng hiểu tại sao trong giọng lại đầy những nỗi hẫng hụt đơn.

      “Cậu vẫn còn nhớ sinh nhật tôi cơ à?” Đào Nhiên cười, nụ cười đầy vẻ thê lương cay đắng. Hôm nay là sinh nhật của , chợt muốn được cùng Long Nữ ăn bữa, vì vậy lúc tan làm mới kéo ấy siêu thị, cho tới trước khi rời , có thể cảm thấy rất hạnh phúc. Hạnh phúc? Hai từ này nghìn trùng xa cách vậy mà vừa rồi được đắm chìm trong đó. dụi tắt điếu thuốc, với lấy chìa khóa xe, mặc áo khoác rồi ra ngoài.

      người lạ gọi điện tới Giang Đông gặp tai nạn xe hơi ở gần rạp chiếu phim, bảo tới ngay. Đầu óc phản ứng hơi chậm, có phần quá hấp tấp, chút xem xét xem lời của người này có đáng tin hay , cứ thế vội vàng lao tới rạp chiếu phim. Trông thấy xe của Giang Đông đỗ yên lành ở đó, còn ta hoàn toàn bình an vô ngồi trong xe nhìn .

      “Này, thế này là thế nào? phải bị gì đó sao? Long Nữ ra sức gõ vào cửa xe, hai mắt mở tròn xoe, phông mang trợn mắt chằm chằm nhìn .

      sao, chỉ là để xem em còn quan tâm tới hay thôi.” Giang Đông cười, cười như đứa con nít, như mọt đứa con nít giành được đồ chơi, khiến cho Long Nữ bị quay như chong chóng. May mà cũng quen với phát tác bất thình lình của rồi.

      “Em đâu có rảnh mà quan tâm , nếu sao vậy em được rồi.” Long Nữ giận sao tả xiết, nghĩ tới việc Đào Nhiên chuẩn bị xong mọi thứ để mời ăn vậy mà lại chạy tới đây, phí hoài lòng tốt của người ta chỉ vì cái trò đùa tai ác này đây. thực biết phải quá ấu trĩ hay là quá ngớ ngẩn nữa, tóm lại là rất bực mình.

      “Này, em lo lắng sao lại cài nhầm cả cúc áo thế kia?” Giang Đông xuống xe, đứng tựa vào xe vọng theo.

      Long Nữ cúi đầu nhìn mình, đúng vừa rồi vội vàng chạy luôn, cài cúc lộn tùng phèo mà nhận ra. vội vàng định cái lại Giang Đông tới bên cạnh , đỡ lấy túi xách của , cười cười rất xấu xa, : “ nào, đằng nào cũng tới đây rồi, mình cùng xem phim .”

      “Sao? có chắc lúc này bình thường vậy?” Long Nữ chau mày nheo mắt nhìn , cứ như nhìn người ngoài hành tinh mới xuống trái đất.

      “Đương nhiên, muốn mời em xem phim, nể mặt sao?”

      Long Nữ nhìn từ đầu xuống chân, bĩu môi : “Được thôi, lúc ở với nhau chưa xem làn nào, ly hôn xong dắt nhau xem phim, cũng thú vị ghê nhỉ.” rồi lấy lại túi xách của mình trong tay Giang Đông, thong thả bước vào rạp chiếu phim. Giang Đông vừa cười vừa lắc đầu. Gần đây rất hay như thế, chẳng có chuyện gì cũng tìm cách công kích , cũng quen dần,tự coi đó như là hình thức nhõng nhẽo, mà là đàn ông, phải khoan dung độ lượng.

      Trong phòng của Diệp Sắc, nhóm nam nữ rất ồn ào náo nhiệt. Đào Nhiên vừa bước vào liền hối hận ngay lập tức. Lắm người như thế này làm phiền chết mất. Tiểu K hôm nay cũng rất thầm lặng lẽ, ngồi xó uống rượu mình. mới vài hôm gặp mà người ngợm trông rất tiều tụy. Tiểu Q và Đào Đào cũng tới, hôm nay là sinh nhật của Đào Nhiên. , Đào Nhiên cũng phải giữ thể diện cho Đào Đào, hơn nữa gần đây tuy giữa hai người vẫn được thoải mái, nhưng tình cảm vô hình trung lại được tăng lên.

      “Long Nữ đâu?” Tiểu K cầm ly rượu ngang qua mặt, nheo mắt hỏi Đào Nhiên.

      “ Hừ tôi sao biết được.” Đào Nhiên uống hơi ly vodka, rượu rất mạnh, nhưng vẫn có cảm giác gì.

      “Người em, chúng ta hãy dũng cảm lên chút, mạnh dạn thêm chút, thích nhích thôi. Nhìn tôi đây này, bất luận có thế nào, tối dám theo đuổi ấy rồi đấy. Tiểu Long Nữ rất được đấy! Tuy từng ly hôn, nhưng vẫn chỉ là con bé chẳng hiểu chuyện gì. Cậu xem thằng Giang Đông đấy, nhìn tháy con bé mà mắt nó sáng trưng lên. Nếu cậu thực thích mau mau lên, đừng để sau này lại phải hối hận.” Giang Đông Hôm nay biết Tiểu K bị làm sao, cực kỳ giống ngày thường. Dưới ánh đèn mờ ảo, khuôn mặt cậu ta trở nên rất sầu não, dường như cất giấu rất nhiều tâm .

      “Cậu mặc kệ tôi, tôi có tính toán cả rồi. Mấy hôm nay cậu đâu vậy? Mà sao thấy cậu lải nhải về nàng nữ thần của cậu nữa vậy?” Đào Nhiên thấy Tiểu K như vậy cảm thấy mình còn khá hơn cậu ta chán. thể để mất mặt như thế.Tại sao lại phải não nề đau khổ chỉ vì người đàn bà vậy chứ?

      “Tớ hả? Mấy hôm nay tớ HongKong chơi, tớ phát ra chuyện, chắc tớ làm được nữa rồi.” Tiểu K cười ngây ngô, đưa ngón tay chỉ chỉ vào Đào Nhiên.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :