1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nếu được xin hãy bên nhau - Chương Hiểu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 13: Nô lệ
      Mọi người kinh ngạc nhìn Chương Hiểu, im lặng và nhìn vào Hà Phong. ta ngồi đấy, yên lặng, khuôn mặt giận dữ mới vài phút trước thôi bây giờ lại trầm tĩnh lạ thường và Chương Hiểu biết, nhìn thấy tính cách nhất của

      -Sao, câu chuyện tôi kể có đúng ? Để tôi nghĩ xem, chắc là có sai. Sai ở đâu nhỉ? Sai về số người đàn ông của mẹ hay là số lần mợ hành hạ hai em ?

      - cho cùng cũng chỉ muốn tôi nhận tội thôi đúng ? nhiều như vậy làm gì, phải tôi nhận tội rồi sao

      -ok. Vậy kể lại quá trình từ tiếp xúc đến giết hai nạn nhân . Tôi muốn tham khảo chút.

      -Hai đó tên gì ta? Tôi cũng nhớ, chỉ biết rằng đó là ả lẳng lơ, tự tìm đến chúng tôi. Càng tiếp xúc, hai ả đó càng thể dâm tính của mình. biết đâu, họ chủ động dẫn dụ chúng tôi. Haha...đúng là dâm tiện y như người phụ nữ ấy.

      -Người phụ nữ nào? Mẹ hay là mợ ?

      -Mẹ sao. Bà ấy xứng đáng làm mẹ chúng tôi sao. Người phụ nữ như vậy chẳng khác nào đứng đường, chỉ có ba tôi khờ mới bị bà ta qua mặt. biết đâu, lúc đó chúng tôi mới sáu tuổi, cha tôi ngày ngày làm về cung phụng cho bà ta còn con đàn bà lẳng lơ ấy lại dâm loạn, dẫn hết người đàn ông này đến người đàn ông khác về nhà. Khi ba tôi mất, bà ta còn quá đáng hơn. có biết cảm giác khi nhìn thấy mẹ mình và người đàn ông lạ mặt lăn qua lăn lại chiếc giường của bố tôi ?Nó nhục nhã, nó dày dò tôi mỗi đêm. Rồi sao đó, bà ta chết. Ngay giường, lúc sung sướng nhất. Đúng là trời có mắt, khuôn mặt bà ấy méo sọm, đôi mắt mơ màng, chết mà còn bị người đời nguyền rủa. Nhưng tại sao, tại sao mọi thứ lại đổ lên đầu em chúng tôi? Mọi người nhìn chúng tôi, họ chửi mắng, bạn bè trêu ghẹo chúng tôi. Lúc ấy, tôi ước gì có con dao, tôi đâm chết bọn chúng, khiến chúng mãi mãi im lặng.

      Đôi mắt mơ hồ, con người như chìm vào quá khứ. Ánh đèn trong phòng tra khảo vốn hơi mờ, bây giờ lại giống như gần tắt. Mọi người im lặng, ai phản ứng gì nhưng , Chương Hiểu thấy đồng cảm chút nào. Có chăng, chỉ là khinh thường.

      -Còn mợ , bà ấy bạo hành bao lâu?

      -Bà ta sao, lúc đầu bà ấy đánh đập chúng tôi, sau đó lại biến chúng tôi thành công cụ tình dục của bà ta. NHưng mà.....đúng là thú vị khi bà ấy lại chính là công cụ phát tiết của tôi.

      -Của ?

      -Đúng vậy, của riêng tôi.

      Lần này Chương Hiểu cũng rất kinh ngạc, ngờ đứa bé chỉ khoảng 10-11 tuổi lại có những suy nghĩ và tính sở hữu mạnh mẽ như vậy.

      -Sau đó, tại sao bà ta bị bắt giam?

      -Vì tôi chán. nô lệ dùng lâu còn khoái cảm. Tôi có hứng thú với bà ta chút nào cả dù rằng bà ấy van xin, làm mọi cách như con thú, con thú khát tình.

      -Vậy nên tố cáo bà ta?

      -Chuyện đó dễ dàng thôi. Tôi nghĩ cũng muốn nghe đâu. Nó chán phèo.

      vừa , vừa lắc đầu. giọng rè rè, tĩnh lặng gương mặt. Nếu nhìn vào, dễ dàng nhìn thấy đây là cuộc trò chuyện, cuộc trò chuyện của Chương Hiểu với Hà Phong, chỉ hai người mà thôi.

      -Vậy sau đó, tìm ai để làm nô lệ tiếp theo? Dục cảm khi trỗi dậy tôi tin nhịn được?

      - nghĩ đó là ai? Tôi tin là đoán được mà? Sao phải hỏi nhiều vậy?

      - , tôi cũng biết nhưng mà tôi nghĩ hình thức tình dục bình thường chắc dễ thỏa mãn nên chỉ có mới lạ của tình đồng giới mới khiến ngây ngất. Và thế là chọn em trai sinh đôi mình Hà Phú sao?


      Chương 14: Đáng thương hay đáng trách?
      Chương Hiểu mạnh dạn ra suy đoán của mình. Từ ý nghĩ biến mợ mình thành nô lệ tình dục trong nhiều năm chứng tỏ Hà Phong có khả năng bị rối loạn hành vi tình dục nghiêm trọng và khả năng cao mắc chứng Paraphilia.***

      Chính vì thế, bắt đầu đam mê, say đắm trong hành trình tìm kiếm những phương thức hoạt động tình dục đặc biệt mà người thường hay gọi là biến thái. Đây là trong những nguyên nhân mà bắt đầu chán ghét mợ mình và thỏa mãn với cách sinh hoạt tình dục bình thường. Và việc tìm đến tình đồng giới cũng là dễ hiểu. Nhưng , Chương Hiểu cũng thấy khó tin khi người đó là em trai Hà Phú.

      Qua những lần trò chuyện với , Chương Hiểu nhận thấy ràng độc tài và ham muốn sở hữu mãnh liệt trong con người . Có lẽ, đó cũng chính là lý do xảy ra hai vụ án mạng.

      - Vậy, để tôi đoán chút nha. Nguyên nhân mà giết hai nạn nhân đó là do nhìn thấy hoặc là cảm thấy họ phản bội mà cụ thể là họ dụ dỗ em trai . Đúng ?

      đến đây, bật cười, nụ cười thể chua chát và hình như đâu đó còn chút thất vọng

      - Nực cười là tôi tin họ lòng với tôi. Tôi đối xử với họ rất tốt, cho họ sung sướng như thiên đường nhưng đàn bà thế giới này quả đều là dâm phụ. Họ quyến rũ em trai tôi. Nực cười là họ quyến rũ nó nhưng thằng ấy lại đồng ý. Cảm giác lúc ấy, nó còn tồi tệ gấp ngàn lần khi thấy mẹ tôi và những người đàn ông của bà.

      -Tôi nghĩ, đều khiến sốc là em trai chứ phải là những ấy?

      -Nó là em trai tôi, là em trai tôi đó. Nhưng nó lại bán đứng tôi...Đúng là nực cười.

      gào lên, hai mắt đỏ quạnh, Chương Hiểu nhìn thấy giằng xé trong đôi mắt ấy. Bỗng, vỗ về . Hai tay vỗ vào đôi tay gồng lên để cố sức kiềm nén ấy.

      - Tôi hiểu chứ. Ai lại thấy đau khổ khi bị phản bội nhất là người mà mình tin tưởng nhất.

      đáp lại của Chương Hiểu làm bất ngờ . chỉ có Hà Phong mà người bất ngờ cùng ngạc nhiên kém nữa chính là Cao Trình. cảm nhận đồng cảm của Chương HIểu nhưng đó là cấm kỵ của bác sĩ tâm lý. Năm xưa, dám hỏi nguyên nhân và Trình Ngạn Thâm chia tay, đôi khi nghĩ là do tên họ Trình ấy chủ động chia tay nhưng xem ra mọi việc đơn giản như vậy. biết sau lớp màn ấy là nào nhưng linh cảm cho biết nó đơn giản. dự cảm lành dâng lên trong lòng Cao Trình. Xem ra tương lai đầy sóng gió đây.

      - Vì vậy, bắt chính tay em mình giết những ấy để chứng tỏ tình sao? bắt ép cậu ta cầm dao rạch vào cổ nạn nhân, cắt đứt động mạch chủ ở cổ để chúng tỏ lòng trung thành chết tiệt hả? Rồi sau đó, cưỡng bức những ấy trước mặt cậu ấy như trừng phạt, lời đe dọa? Tôi đoán sai rồi, những muốn lăng nhục nạn nhân ấy mà quan trọng hơn hết là em trai , Hà Phú và cả mẹ Tưởng Tình? có nghĩ đến mẹ vào giây phút ấy Hả Phú?

      Chương Hiểu đập mạnh vào bàn, thanh chát chúa ấy nó vang trong gian hẹp, nó vọng vào tai người nghe và thành công phá vỡ bức tường cuối cùng trong lòng Hà Phú.

      -Hà Phong ơi Hà Phong. tưởng mình là người vô tội sao? tưởng thế giới này ai cũng nợ sao? Ai cũng phản bội , họ phá tan gia đình , họ đẩy vào con đường tội lỗi sao? Đây mới là nực cười thực . Vậy sao nghĩ đến chính tâm lý lệch lạc của mình dẫn đến con đường này. Tại sao nghĩ cũng phá hoại bao nhiêu gia đình. Lưu Hồng là con , ấy là sinh viên, giai đình ấy nghèo nhưng ấy vươn lên, nỗ lực từng ngày với khát khao tìm được cuộc sống tốt hơn. Còn Trương Tâm Du, ấy là nghiên cứu sinh, tương lai đầy rộng mở. Họ sai sao? Gia đình họ xứng đáng chịu nghịch cảnh này sao? Tôi nghĩ cái sai duy nhất chính là họ gặp .

      Chương Hiểu mạch, còn nhìn Hà Phong nữa, đứng trước cửa sổ duy nhất trong phòng và nhìn ra ngoài.

      -Còn em ? đẩy cậu ta vào con đường tội lỗi này.

      CHương Hiểu ra, trước khi ra khỏi, quay đầu lại

      -Tôi còn câu hỏi cuối cùng, hai ấy có biết em sinh đôi ?

      xong mạch ra ngoài, quay đầu lại nhưng Chương Hiểu nghe tiếng cái gì đó vỡ. biết, cũng muốn quan tâm nữa.

      Còn Hà Phong, sau khi giận dữ qua , ngồi ngay người, đôi mắt vô hồn nhìn vào gian. Rất lâu, rất lâu và rồi bật khóc. Có thể đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm nước mắt rơi nhưng tiếc thay cũng có thể là lần cuối cùng.

      Nếu có ai hỏi rằng Hà Phong có tội nghiệp , Chương Hiểu rằng mọi chuyện đời nay đều có nhân ắt có quả. Bản thân con người quyết định số phận của mình còn Hà Phong chẳng qua cũng là linh hồn trong hàng vạn linh hồn tội nghiệp thế giới này mà thôi. Còn bạn sao?

      ***Paraphilia: là hội chứng tâm lý cưỡng chế. Tạm dịch tiếng Việt là chứng lệch lạc tình dục. Nguyên nhân gây nên tình trạng lệch lạc tình dục thường do rối loạn quá trình phát triển tâm lý trong thời thơ ấu như trẻ từng bị , ngoài ra bắt chước hành vi lệch lạc này từ cũng được xem xét, thực tế có bộ phận mắc bệnh khởi phát từ lối sống buông thả. Tuy nhiên cũng phải thấy yếu tố sinh học của bệnh, nghiên cứu ở Mỹ chỉ ra rằng 74% số người bị lệch lạc tình dục có rối loạn , 27% có dấu hiệu tổn thương thần kinh, 24% có rối loạn .





      Chương 15: Nam biến

      Bắc Kinh sau những ngày mưa dầm dề buồn đến não nề hôm nay lại nắng ấm, trong xanh. Đối với Chương Hiểu, hôm nay là ngày bận rộn nhưng lại cực kỳ nhàm chán. Vì sao ư? Vì hôm nay trời mưa, mây nên có bất kỳ lý do gì để tham gia hội thảo. Nếu là hội thảo bình thường cũng làm gì, nhưng đây là chương trình liên kết giữa khoa pháp y và khoa tâm lý học lâm sàng để đến thành lập khoa nghiên cứu chuyên sâu gọi là pháp y tâm thần. , ý kiến ấy tệ nhưng điều đó đồng nghĩa là có cơ hội gặp nhau thường xuyên, nếu là hằng ngày.

      Đến bây giờ, Chương Hiểu vẫn chưa hiểu được lòng mình. biết mình còn hay tình bị thù hận nhấn chìm. Hay chính thù hận ấy lại cất giữ tình nồng nàn. Bởi lẽ, khi hết mọi thù hận có còn là gì. Vì là để tâm, vì là cảm thấy tổn thương nên mới thể đối mặt sao? biết.

      Và thế là Chương Hiểu diện đủ lý do để tham gia nhưng kết quả đau lòng. Trưởng khoa Kim Tố đích thân triệu kiến và đưa ra lời đe dọa giết người. Đó là trừ hết tiền thưởng. Có thể các bạn chưa biết, đời này có hai thứ Chương Hiểu thể tách rời, có thể xem chúng là sinh mạng của . Đầu tiên là tiền, sau đó là du lịch. Nếu ai mà xâm phạm đến điều ấy là Chương Hiểu nổi gai nhím lên ngay.

      Lý do đầu tiên cũng dễ hiểu thôi. Vì tiền ai cũng mê. Còn sở thích du lịch nhưng đặc biệt là du lịch mình là mơ ước và cũng là mục tiêu cho cuộc sống của Chương Hiểu. Ngày xưa, có lần mất tích suốt tuần và khi xuất , bị mắng cho té tát

      -Em là con nít hay trẻ mới lớn mà học đòi bỏ nhà bụi thế hả?

      - phải đâu, biết được cảm giác lang thang mình ở nơi xa lạ nó sung sướng và khó tả nhường nào đâu?

      Trình Ngạn Thâm chau mày.

      -Bây giờ tin IQ và EQ của em đều tệ như nhau rồi.

      -Gì chứ, Trình Ngạn Thâm...

      xong và bỏ mạch. Bây giờ biết giận rồi. Khuôn mặt vốn lạnh lùng khi giận lên lại đặc biệt đáng ghét nhưng biết sao lại chết biểu cảm ấy.

      Sau đó rất lâu, rất lâu, trong lần ngồi đếm sao bầu trời, nắm tay và siết rất chặt:

      -Sau này, đừng biến mất nữa, rất sợ.

      Lúc ấy cảm động suýt khóc nhưng bây giờ nghĩ lại chỉ thấy nực cười.

      Chương Hiểu đến hội trường khi còn chưa đến năm phút nữa là bắt đầu, trong khoảng thời gian ấy, trưởng khoa điện cho biết bao nhiêu cuộc điện thoại. vào, ngồi ở hàng ghế giữa, gần ngay hàng sinh viên và tình cờ nghe được câu chuyện khá đặc sắc.

      Bạn qua đường A rằng:" Hôm nay nam biến của mình cũng tham gia đấy"

      Bạn bình luận B: "Nam biến là gì"

      Bạn kính cận C làm vẻ mặt khinh bỉ:" Nam biến chình là nam thần và biến thái ấy. Người mà cậu ấy hằng đêm mơ tưởng và ban ngày lo sợ chính là thầy Trình bên khoa pháp y"

      Bạn bình luận B đồng ý : " Thầy ấy biến thái chỗ nào chứ? Khuôn mặt góc cạnh, dáng chuẩn cần chỉnh, nghe còn có rất nhiều tiền. Cậu ganh tị hay chạm mạch rồi hả?"

      - "Bạn học khoa gì"

      -"Tâm lý lâm sàng"

      - " Vậy bạn nghĩ sao khi có người thầy cho cả khóa bạn đều qua môn hả?"

      - " Biến thái" . xong, bạn bình luận B lập tức lấy tay che miệng

      -" phải vậy chứ? " Vẻ mặt còn khoa trương hơn.

      -" Biến thái hơn là khi có bạn học hỏi thầy ấy tại sao thầy ấy lại rằng : có người từng với tôi rằng ước mơ của ấy là làm giáo viên để cho tất cả sinh viên giỏi đều qua môn. Và tôi thấy các bạn giỏi." Bạn qua đường A lắc đầu

      Chương Hiểu nghe đến đây bèn cúi mặt xuống rất thấp: xin lỗi các em, cố ý đâu. thề đấy.

      Nhưng nào dám lớn chứ, chỉ tự nhủ trong lòng thôi. Sau hồi tự trách vì lỗi lầm của mình với những đóa hoa của Tổ quốc, cuối cùng cũng đến giờ bắt đầu.

      Bỗng chiếc ghế trống bên cạnh có người ngồi xuống. Thân hình cao lớn với bộ âu phục xám tro trông đặc biệt nổi bật. Và lạ khi từ đằng sau có loạt những trái tim rung động.

      Bạn qua đường A : " Nam biến àh nam thần ...nam thần ngồi trước mình kia...Đây là mơ đúng ? Khoảng cách chưa đến cánh tay....OH... "

      Bạn mới đến D : " Hơn cánh tay mà"

      - Bởi vì tay bạn ngắn thôi , đầu nấm àh. Mau biến.

      - phải nên chào hỏi tôi chút sao giáo Chương.

      Giọng trầm ấm như rót mật vào tai khiến Chương Hiểu khá sững sờ nhưng cố lấy lại vẻ bình tĩnh thể để bản thân mất mặt như lần trước nữa.

      - Tôi là Chương Hiểu, rất vui được gặp lại giáo sư Trình. Vừa vừa nở nụ cười tươi đúng chuẩn.

      cách rất gần nên khi quay lại dường như có thể thấy cả lông mi cong, dài của , có thể cảm nhận được mùi hoa lài tỏa ra từ người. cảm nhận tim mình đập liên hồi, chu kỳ hai chu kỳ và trời ơi, nếu tình trạng này kéo dài sợ mình bị mắc chứng loạn nhịp tim mất.

      Chương 16: Cánh cửa địa ngục

      Ting, ting, có tin nhắn- là của Chương Hiểu. tránh ra, mở tin nhắn lên, là của Cao Trình:

      - Hôm nay có nhà sao?

      -. bị tra tấn cả tâm hồn lẫn thể xác đây. Cứu em với.

      -Em ở đâu vậy?

      - ở... Tin nhắn cuối cùng dừng ở đây, gửi được. Vì sao thế? Tại vì nó rơi vào tay người ngồi bên cạnh

      - Em biết, chuyện với người khác mà nhắn tin là mất lịch lắm sao?

      nhướn mày, tay giơ giơ điện thoại của

      -Để tập cho em những phép lịch cơ bản, tạm thời tịch thu điện thoại vậy.

      như là điều đương nhiên, ngần ngại đưa điện thoại vào trong túi quần.

      -Này, Trình Ngạn Thâm, quá đáng vừa thôi.

      bất mãn, có trời biết chỉ muốn nhắn tin để quên hồi hộp nhưng sao thiếu lịch ư. Tức chết mà

      -Cuối cùng cũng gọi đúng tên tôi rồi. Tôi tưởng em quên rồi chứ. Chương HIểu

      gọi tên , ra sau năm năm lại lần nữa nghe lại tên mình thốt ra từ con người ấy. năm năm rồi

      -Tôi quan tâm, trả điện thoại cho tôi.

      -Nào im lặng , thầy trưởng khoa phát biểu rồi. Đừng có như vậy. Sinh viên ở ngoài sau nhìn kìa.

      -Có sao?

      -Im lặng.

      vừa , vừa xoa đầu như thể dỗ dành con . Khoan , con . Sao lại có ý nghĩ ấy vậy.

      -Chào tất cả mọi người, hôm nay là ngày thành lập khoa pháp y tâm thần. Mọi người ngồi đây đều có vai trò hết sức quan trọng trong khoa. Rất vui được gặp tất cả. Sau đây xin mời giáo sư Trình Ngạn THâm cũng là trưởng khoa mới lên phát biểu

      Giọng của thầy trưởng khoa làm Chương Hiểu chú ý.

      -Ai là trưởng khoa mới?. quay sang hỏi sinh viên gần đó

      -Dạ, thầy Trình ạ. Thông báo có rồi ạ.

      Thông báo? Hình như Kim Tố từng đưa nhưng bây giờ nó nằm ở xó nào Chương Hiểu cũng biết.

      -Chào mọi người, tôi biết gì chỉ muốn chúc tất cả hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Tôi biết có số bạn thích khoa này lắm nhưng cũng phải cố gắng đấy.

      xong và mỉm cười. Nụ cười nghiệt, làm xao xuyến bao trái tim thiếu nữ.

      xong, bước xuống, đường có người đến gì đó làm đôi mày nhíu rất chặt, khuôn mặt nghiêm nghị, lạnh lùng hẳn. Chương Hiểu biết nhất định có chuyện rồi.

      -Xin lỗi mọi người, bây giờ tôi có chút việc. giáo Chương làm phiền giúp tôi chút.

      Giữa nhiều người ngồi đây, nêu lên cầu có thể từ chối sao? , đương nhiên là bởi vì muốn giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng những đóa hoa của Tổ quốc. Nhưng trong bụng, Chương Hiểu thăm hỏi hết mười tám đời tổ tông nhà Trình Ngạn Thâm

      tình nguyện ra khỏi hội trường, định trốn nhanh chiếc Poscher cập sát, cánh cửa mở ra và gương mặt nghiệt xuất :

      - Lên xe , tôi đưa em đến trường.

      Chương Hiểu chậm trễ, lập tức ngồi vào vì biết chắc chắn vấn đề khá nghiêm trọng nếu cũng gọi cả .

      - Cảnh sát trưởng bọn họ vừa mới điện cho tôi, phát vụ án ở chung cư cao cấp Thiên Sơn. Cảnh sát cũng đường đến đó. Do có nhiều nghi vấn từ người báo án nên tôi đưa em theo cùng.

      Chương Hiểu nhìn thấy ở TRình Ngạn Thâm tập trung và nghiêm túc cao độ. của năm năm trước và năm nam sau đều như vậy chỉ cần là công việc đều là hoàn hảo. từng có lúc, Chương Hiểu chán ghét nghiêm túc ấy nhưng khi chia tay rồi, vòng trái đất vẫn tìm lại được.

      Chiếc xe lao nhanh đường cao tốc, cũng may là lúc này vừa qua giờ cao điểm chút nên khá thuận lợi trong việc di chuyển. Chẳng mấy chốc, gặp nhóm Cao Trình.

      - Vào lúc 9h sáng nay, có người báo án rằng phát căn hộ 963 có tiếng nhạc bất thường, khi đến gần phát chất lỏng màu đỏ thẳm nghi ngờ là máu chảy ra từ cửa chính nên lập tức báo cảnh sát. ÀH, đến rồi.

      Mọi người lần lượt vào, Cao Trình kéo Chương Hiểu lại

      -Sao em lại chung với cậu ta?

      - Chuyện dài lắm em kể nghe sau.

      - Chương HIỂU. Là tiếng gọi của Trình Ngạn Thâm, hình như có vẻ rất hài lòng

      -Từ bây giờ em là trợ lý của tôi, tất cả đều phải nghe theo tôi và bắt buộc phải theo tôi.

      -Nhưng tôi biến thành trợ lý của từ khi nào? khó hiểu lên tiếng

      -Cách đây hai phút.

      -Đến rồi. Tiếng gọi của Diệp Như khiến Chương Hiểu ngừng tranh cãi. Đúng là có tiếng nhạc, hình như là khúc đồng giao:

      " Ai đó đến

      Tiếng nhạc vang lên

      Ai mở cửa?

      hay là tôi?

      Chắc chắn bất ngờ.

      Ai đó đến

      Mở cửa ra nào

      Có gì đó đợi bạn"

      Tiếng nhạc khá lớn và nghe rợn người. Và từ cánh cửa phòng cũng thấy dòng chất lỏng màu đỏ rực chảy ra. Nó lan dần, lan dần đến chân . Nó tanh ngờm, khó ngửi.

      -Trước hết, xét nghiệm chất lỏng này. Mọi người đứng yên đó. Trình Ngạn Thâm lên tiếng, như người chỉ huy thực . Giọng trầm ấm nhưng nghe kỹ thấy có phần nào lạnh lùng.

      - Là máu người. kỹ thuật viên pháp chứng vừa kiểm tra xong

      Tâm trạng mọi người ngày càng trầm trọng, sắc mặt đều lên căng thẳng

      -Mở cửa . dõng dạc ra lệnh, lần này hoàn toàn là lạnh lùng.

      Bước vào nhà, mùi máu xộc vào mũi làm Chương Hiểu khó chịu, cơn buồn nôn cứ cuộn lên nhưng cố gắng nhẫn nhịn.

      Tách, điện được mở lên và cảnh tượng kinh hoảng ra.

      Ngay giữa nhà, chú hề được treo lên đúng hơn là nạn nhân được trang điểm và mặc quần áo như chú hề. Bên dưới sàn, máu chảy lênh láng, tràn khắp căn nhà, thấm vào từng ngóc ngách. Khuôn mặt nạn nhân trắng bệch, chiếc mũi đỏ và đầu tóc cũng đỏ . Màu đỏ ấy rất đặc biệt. Nó rực đỏ mà hơi thiên về màu đỏ hồng và nếu đoán nhầm đó phải là tóc giả. Vậy mái tóc đó ở đâu ra vì nạn nhân thể nào để mái tóc như vậy được? Câu hỏi lên trong lòng Chương Hiểu và rồi cảm thấy hãi với suy nghĩ của mình. Có phải hung thủ uốn xoăn và nhuộm tóc cho nạn nhân mà màu đỏ ấy có thể là hỗn hợp phẩm màu và máu.Càng suy nghĩ, cảm giác buồn nôn càng dữ dội.

      Đầu nạn nhân vắt lên sợi dây khá mảnh,đôi mắt mở to và khoan máu chảy ra từ đôi mắt ấy.

      " Ai đó đến

      Có gì đó đợi bạn"

      Tiếng nhạc vẫn phát ra, khủng hoảng trong đôi mắt mọi người.

      -Mọi người bắt đầu làm việc . Cao Trình cố lấy lại bình tĩnh.

      Chương Hiểu và Trình Ngạn Thâm đứng quan sát thi thể nạn nhân. Nó vẫn chưa được đưa xuống, vẫn treo giữa nhà. nhìn rất lâu và cảm thấy có gì đó đúng nhưng biết ở đâu. Cảm giác đó rất mãnh liệt và rồi lên tiếng:

      -Ngạn Thâm cái xác có gì đó đúng

      Vừa dứt lời, tiếng hết kinh hoàng vang lên:

      -AH.......

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 17: Ngôi nhà của những linh hồn
      Tiếng hét thất thanh của Diệp Như khiến mọi người chú ý, Cao Trình chạy nhanh vào phòng ngủ và kinh hoàng ra.

      chiếc giường với tấm trải màu đen, xung quanh những cánh hoa hồng rực đỏ, nạn nhân được trang điểm như búp bê baby yên lặng nằm đó. Nếu có con dao cấm vào ngực và máu chảy xuống từ con dao ấy, Chương Hiểu tưởng đây là búp bê yên ổn say giấc ngủ. khá đẹp, đội mái tóc giả màu vàng đặc trưng của búp bê, người mặc chiếc váy màu đỏ thẫm, gương mặt cũng được đánh phấn trắng bệnh, đôi môi được tô son đỏ rực. Hai má được đánh phấn đen, màu đen của bóng đêm, của tội ác.

      ngôi nhà rộng lớn, bài đồng dao, hai xác chết, hai cách trang trí trang điểm người chết khác nhau, nhưng tất cả đều kinh dị.

      - đúng. Chương Hiểu lên tiếng.

      -Căn nhà này có mấy phòng?

      Câu hỏi của làm mọi người ngạc nhiên nhưng rồi bàng hoàng hay đúng hơn là nỗi khiếp sợ trong mắt. căn hộ thông thường gồm phòng khách, phòng ngủ và phòng tắm. ai bảo ai, tất cả đều hướng mắt về căn phòng tắm cách đó xa. ai tiến lên, tất cả nhìn nhau. Và có lẽ cũng ai muốn nhìn thấy mà họ suy nghĩ.

      Trình Ngạn THâm bước đến, từ từ mở cửa phòng tắm ra. Tiếng cót két của cánh cửa gỗ , tiếng hít thở của mọi người làm gian thêm rùng rợn, quái lạ đến khó hiểu. Chương Hiểu cảm thấy, dường như họ tiến dần đến bức màn mà khi vén nó lên hàng loạt tai ương ập đến.

      Và đây là điều họ thấy. người đàn ông khoác mình bộ đồ của Chung Qùy quỳ sàn nhà, vòi nước đầu vẫn ngừng chảy nhưng thứ đó phải là nước mà máu. Máu tuôn dữ dội, nó chảy qua đầu, lên vai, đến lưng và rồi hòa vào dòng máu dưới sàn. Khuôn mặt nạn nhân cũng được trang điểm, nền màu trắng, lông mày tô đậm, được vẽ nhếch lên khá cao, xung quanh hàm được gắn hàm râu đen rậm rạp. Để hoàn thiện tác phẩm của mình, hung thủ còn giúp nạn nhân đeo thêm chiếc mũ của phán quan. Nhưng mà đáng sợ nhất chính là đôi mắt mở to ấy. Nó trợn ngược lên, nhìn chăm chăm vào tấm kính trong phòng. Cái nhìn ấy ám ảnh Chương Hiểu.

      Chương HIểu bước đến đấy và mở vòi nước . Hơi nước bốc lên và...

      hàng chữ dần ra: CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI NGÔI NHÀ CỦA NHỮNG LINH HỒN.

      Diệp Lan chạy nhanh ra khỏi, ấy nôn, khó chịu dâng lên từ dạ dày như muốn cướp mạng ấy. Chương Hiểu cũng rất khó chịu, càng vào sâu, mùi máu người càng xộc vào mũi, chưa từng khó chịu và tâm trạng căng thẳng như bây giờ. Nhiều năm lâm sàng ở nước ngoài nhưng chưa từng gặp cảnh tượng kinh khủng như thế này. Nó quá sức chịu đựng của mọi người và cả của . Trong gian, bài hát ấy vẫn lặng lẽ vang lên.

      '' Ai đó đến

      Tiếng nhạc vang lên

      Ai đó mở cửa

      Chắc chắn bất ngờ"

      -Bắt đầu thôi, Chương Hiểu, em giúp tôi ghi chép và khám nghiệm tử thi. Cao Trình, điều động mọi người tìm hiểu về lai lịch ngôi nhà cũng như xác nhận thân phận nạn nhân. Các kỹ thuật viên pháp chứng do sếp Trương cũng bắt đầu được rồi.

      phân công ràng mọi thứ, giọng to thể uy quyền tuyệt đối. chỉ thế, nó còn có tác dụng trấn an mọi người và điều đó bây giờ là quan trong nhất.

      -Chương HIểu, em muốn bắt đầu từ ai?

      nhìn , như hỏi ý như trấn an. tiến đến, cố che khó chịu từ dạ dày, mỉm cười và :

      -Chú hề . Em vẫn thấy nó ổn

      -Xác chết quá so với sợi dây cước.

      Đúng vậy, đây cũng là điểm mà thấy quái lạ. Sợi dây treo nạn nhân lên khá mảnh, với thể trạng nạn nhân như vậy sao sợi dây đứt?

      - Chương Hiểu, đứng đó làm gì, giúp tôi đem xác nạn nhân xuống.

      -ÀH, vâng.

      Khi đụng vào các xác càng khẳng định nghi ngờ của mình. Nó , hơn rất nhiều so với thể trạng người bình thường. dự cảm xấu ập đến, nó làm rùng mình. Và ràng, sắc mặt của Trình Ngạn Thâm cũng xấu rất nhiều khi chạm vào các xác.

      -Đưa kéo đây. ra lệnh.

      Rẹt. Bộ đồ chú hề được cởi ra và Chương Hiểu lao . nôn, chịu được nữa. Qúa kinh dị. Sao có thể chứ.

      Cái xác ấy ...Nó ...Nó là lắp ráp giữa đầu người và mô hình người bằng siliccon.



      Chương 18: Kinh hoàng
      Chương Hiểu cố trấn tĩnh bản thân nhưng khó chịu cứ như cơn lũ nó dâng lên dữ dội. lại nôn, đây là lần thứ ba rồi. , muốn bước vào đó chút nào cả nhưng biết đó là nhiệm vụ cũng là trách nhiệm của mình. phải là cảnh sát nhưng là người có thể hiểu hung thủ nhất và chức trách của là lôi ra ánh sáng và chịu tội trước pháp luật.

      chiếc khăn tay chìa ra trước mặt . Nó màu xám và cũng đẫm mùi hoa nhài. cầm lấy, mùi hương từ chiếc khăn làm dạ dày dễ chịu. Có thể lúc khác đối nghịch với Trình Ngạn THâm nhưng bây giờ rất cảm ơn hay đúng hơn là cảm động. bấu víu chút cảm giác ấm áp này để vượt qua. Dù nó rất ngu xuẩn nhưng biết làm sao đây.

      biết còn nhớ hay quên, vốn rất sợ máu, bình thản hằng ngày chẳng qua cũng là lâu ngày rồi quen. Nhưng có những điều khi trở thành bản năng từ mãi mãi thay đổi được.

      -Em sao rồi?

      ngồi xỏm xuống, đưa tay lên vuốt má , ánh mắt trìu mến, đầy ấp tình cảm làm Chương Hiểu cảm thấy như quay lại hồi đại học. Lần đầu tiên bước vào nhà xác, cảm thấy rất đáng sợ nhưng nôn như các bạn. cố nhịn để rồi sau đó, trong những bữa ăn chỉ cần thấy thịt heo là chạy nhanh ra ngoài. Lúc ấy, ngang qua ,đưa cho chiếc khăn tay và xoa đầu :

      - Cố lên.

      Đó là lần đầu tiên gặp .

      gượng cười, cố lách mình ra khỏi cánh tay , sợ mình dựa dẫm vào đấy.Và kết cục chỉ là vực sâu muôn trượng.

      - sao, có thể chịu được. thôi

      -Có thể chứ?

      -ừh. Sao lôi thôi quá vậy...

      - Được rồi... đưa tay xin hàng, mỉm cười .

      - Mời, giáo Chương.

      Hành động của hai người rơi vào mắt người con trai khác. cũng cầm chiếc khăn tay và rồi lặng lẽ cất nó vào trong túi, quay .

      Chương Hiểu quay lại trường và bắt đầu vào công việc thư ký hờ cũng như quan sát nạn nhân để đưa ra phác họa chân dung tội phạm của mình.

      -Đầu tiên, tôi gọi chú hề là nạn nhân A. Thi thể nạn nhân chỉ có phần đầu là bộ phận của người , tất cả các bộ phận còn lại đều làm bằng silicon. Hai thành phần này được lắp ráp lại nhờ đường may khá tỉ mỉ ở vị trí dưới cổ. Phương pháp may tương tự như những pháp y đối với việc bảo quản sát hiến tặng. Đầu tiên, hung thủ cắt rời phần đầu ra khỏi thi thể nạn nhân. Tiếp theo là ngâm đầu nạn nhân vào dung dịch sinh lý đặc biệt chuyên sử dụng cho nhà xác gọi là dung dịch hỗn hợp Forman dehit và phenol. Sau đó, biểu bì da người rất dễ tách nếu có tác động cơ học bên ngoài bên ngoài. Đó cũng là lúc hung thủ lột lớp da người nạn nhân. Sau đó, nối phần đầu người và thi thể làm bằng silicon bên dưới bằng mười đường chỉ xung quanh cổ thông qua lớp da vừa mới lột ra ấy.

      -Chương Hiểu, em cho tôi biết tại sao phải lột da rồi may lại?

      -Làm sao tôi biết chứ. ngông. Trình Ngạn Thâm quay đầu lại nhìn , ánh mắt nổi nghiêm nghị

      -Ừ, đây là việc phài làm khi tiếp nhận thi thể. Vì cần phải bơm hóa chất vào đông mạch cảnh để hóa chất có thể tuần hoàn khắp cơ thể. Trong số trường hợp, hóa chất lưu thông tốt cần lột lớp da ra rồi tiêm hóa chất vào. Còn ở đây chắc là còn vì để ráp nối cho chính xác phần đầu vào nữa.

      trả lời, chỉ nhìn lúc rồi mỉm cười tiếp.

      -Kỹ thuật này đòi hỏi khéo léo và am hiểu nhất định về giải phẫu và kỹ thuật ngoại khoa. Hơn nữa, theo như đường may cổ nạn nhân có thể thấy được kỹ thuật của người này tệ. Quan trọng nhất cũng là manh mối mang tính định hướng là phần silicon bên dưới khá . Silicon bình thường để làm cơ thể người có thể trọng tương đối bằng khoảng 1/3 trọng lượng người trưởng thành. Nhưng ở đây, nó chỉ khoảng 1/2 nên có thể thấy nó là sản phẩm đặc chế . Và theo như tôi biết, thế giới có khoảng 10 công ty có thể làm ra được chất lượng này. Chúng nó được sử dụng chủ yếu cho y học nghiên cứu chuyên sâu và ứng dụng làm robot tiên tiến. Đó cũng là lý do mà sợi dây đứt.

      - Vết thương chí mạng là gì? Chươn Hiểu lên tiếng.

      - biết. tại, đầu nạn nhân có bất kỳ vết thương nào nên muốn biết được nguyên nhân chết rất khó. Trừ khi tìm được phần xác còn lại, nhưng tôi nghĩ nó cũng chắc còn nguyên vẹn hơn nữa, thi thể được xử lý nên việc xét nghiệm gần như bằng .

      - Vậy phải ghi làm sao?

      , cái gì đều hiểu nhưng ghi lại là vấn đề khác. đâu phải là thư ký pháp y trường.

      -Tùy em vì em viết báo cáo mà. nhìn , chỉ tập trung vào cái xác

      -Gì chứ. Trình Ngạn Thâm... Tiếng kêu của rất lớn nên thu hút tất cả mọi người. Ai cũng quay đầu nhìn

      -Sao vậy , bác sĩ Chương. Diệp Lan lên tiếng hỏi

      -ẶC, , có gì đâu, mọi người tiếp...tiếp tục .

      - Tiếp theo, Chương Hiểu, em nghĩ là đến ai?

      - trong phòng ngủ . ấy chắc có nhiều manh mối hơn. Vẻ mặt bỗng thay đổi và rồi...

      -. Chương HIểu như hét lên... lao ra khỏi căn nhà...





      Chương 19: Nhận thức về cái chết.
      Chương Hiểu chạy ra khỏi tòa nhà. tin những gì mình vừa nhìn thấy nhưng có động lực nào đó nó thôi thúc chạy, phải chạy nhanh. Thang máy ở tầng 1, liên tục nhấn vào nút xuống nhưng kịp nữa rồi. Bất chấp tất cả, lao vào lối thoát hiểm, chạy xuống từng bậc thang. xuyên qua đại sảnh đông người, đường , va phải ít người nhưng tất cả bây giờ là gì. chạy đến đường chính và rồi, người rơi xuống, thanh nặng nề do va chạm mạnh vang vội trong gian. người đàn ông mặt người bộ âu phục trắng rơi từ sân thượng tòa nhà xuống, gương mặt be bét máu chảy và biến dạng cho va đập mạnh nhưng vẫn nở nụ cười. Nụ cười như bước vào cõi vĩnh hằng. Người đường la hét và chạy toáng loạn. Chương Hiểu đứng đó, nhìn vào người đàn ông chưa cách đến nửa mét. chết lặng ở đó và rồi đến gần nạn nhân và vuốt xuống đôi mắt mở to ấy.

      Trình Ngạn Thâm và Cao Trình đến đó cũng là lúc CHương Hiểu tiến đến ngồi cạnh các xác. Khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt vô hồn nhìn chăm chăm vào nạn nhân. Cao Trình tiến đến kéo dậy, đẩy ra và rồi duy trì tư thế như hồi nãy. Trình Ngạn Thâm đến, lôi dậy, ôm chặt vào lòng. giãy giụa, hét lớn nhưng cánh tay vẫn ôm chặt lấy . Siết chặt và ấn đầu vào vai mình

      - sao. sao rồi. phải tại em.

      vừa , vừa liên tục vuốt mái tóc . biết hoảng sợ mà cảm thấy bất lực. biết chắc chắn nhìn thấy thứ gì đó mới lao ra khỏi trường như vậy. Lúc đó, cũng hiểu nhưng vẫn bám theo . Và cũng làm rất bất ngờ.

      - Em suy nghĩ và rồi thấy thứ gì đó bay xẹt qua tầm mắt nhìn. Em biết, biết nó là gì. Em biết, em chạy và rồi. Em nhìn thấy cái gì đó đập mạnh vào mặt đường. Em... em...

      -Đừng nữa. phải tại em. Em làm hết sức rồi.

      như nấc lên. Từng tiếng, từng tiếng như khứa vào tim . hiểu hơn bao giờ hết. mạnh mẽ, lạnh lùng nhưng đó chỉ là lớp ngoài hoàn hảo cho trái tim sợ bị tổn thương mà thôi. Có lẽ, đến lúc đối mặt với chính mình.

      Trong lúc đó, Cao Trình bình tĩnh lại. Tố chất tâm lý mạnh mẽ do huấn luyện đặc biệt giúp tỉnh táo và giải quyết vấn đề.

      -ALo, tổng bộ. Tôi là Cao Trình, tổ trưởng đội hình x. Tại chung cư Liday xảy ra vụ nhảy lầu. cầu chi viện . Over. Báo cáo hết.

      Diệp Lan và nhóm cảnh sát cùng vài nhân viên pháp chứng vẫn ở lại căn nhà để tiếp tục di chuyển những nạn nhân và thu thập chứng cứ. nhóm người nữa ở dưới tòa nhà để niêm phong trường và lấy lời khai thực tế.

      Chưa bao giờ, sở cảnh sát lại bận rộn như vậy. Diệp Lan vừa vừa than

      -Hôm nay ra khỏi nhà có thắp hương rồi mà? Hay là nhang cháy?

      -Lo làm việc . cảnh sát bên cạnh

      -Em biết rồi.

      Trở lại với Chương HIểu, bây giờ bình tĩnh lại. cố tránh ra khỏi vòng tay và hít thở cái mạnh.

      - Được rồi, bây giờ khối lượng công việc khá lớn nên nhờ thêm nhiều pháp y đến giúp đỡ. Em vẫn tiếp tục quang sát trường và ghi chép nạn nhân giúp . Được ?

      Chương Hiểu biết hỏi ý thực chứ phải áp đặt như những lần trước.

      -Em hiểu rồi. Bây giờ chúng ta tiếp tục với thi thể nữ

      nhìn , đôi mắt sắt lạnh tàn nhẫn. Nhưng Ngạn Thâm vẫn cảm thấy có yếu đuối sâu trong ánh mắt đó.

      xong bỏ mạch. quay đầu lại. sợ . Bây giờ thực sợ rồi.

      Sau khi vào nhà, mọi người vẫn tiến hành công việc của mình. Máu và những vật ở trường đều được niêm phong và đem về xét nghiệm.

      - Bắt đầu được chứ?

      nhìn , ánh mắt trìu mến nhưng cũng có chút nghiêm nghị. trả lời chỉ gật đầu.

      -Nạn nhân B là nữ. người có vết thương do xô xát. Nguyên nhân chết chính là dao đâm trực tiếp vào tim gây vỡ động mạch chủ, mất máu quá nhiều đến chết.

      -Ana, lấy và mang máu nạn nhân về hóa nghiệm xem có thành phần thuốc mê hay ? Tôi nghi ngờ, nạn nhân bị giết trong tình trạng mất ý thức.

      - Vâng, bác sĩ Trình. tóc vàng, có vẻ là người nước ngoài đến và lên tiếng.

      -Chương Hiểu, em nghĩ sao về suy đoán này?

      -Khả năng lớn là như vì nhác giao đâm thẳng vào ngực nạn nhân. Hơn nữa còn chính xác đến động mạch chủ cho thấy nạn nhân lúc đó mất ý thức hoặc trong trạng thái ý thức ràng nếu hung thủ thề thực được. Hơn nữa, thông qua vẻ mặt thanh tĩnh dù là bị trang điểm của nạn nhân cho thấy ấy ra trong thanh thản và có quá nhiều nhận thức về cái chết.

      - Nhận thức về cái chết ư? Ana lên tiếng hỏi

      -Đúng, nhận thức về cái chết.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 20: Xuất
      -Theo định nghĩa truyền thống, chết là khi tim ngừng đập và còn hô hấp. Tiếp sau đó là hư hỏng và phân hủy của cơ thể theo thời gian. Chết lâm sàng phù hợp với định nghĩa truyền thống đó. Nhưng trong tâm lý học, số nghiên cứu chỉ ra rằng, con người trước khi chết có những phản ứng giống nhau trong trạng thái tinh thần. Đầu tiên là sợ hãi sau đó là thư thái và cuối cùng là siêu thoát. thay đổi này diễn ra trong thời gian cực ngắn và chỉ diễn ra ở những người có trạng thái tinh thần tốt.

      -Vậy theo ý nghĩa là khi nạn nhân ở trọng trạng thái hôn mê có những biến đổi về tâm lý mà chỉ có biến đổi về sinh lý thôi đúng ?

      - Nhưng làm sao biết được liệu nạn nhân có trải qua trạng thái ấy hay ?

      Ana đặt câu hỏi. Có lẽ đây cũng là nghi vấn của ít người.

      - Cảm giác. Chương Hiểu trả lời. xong, quay lại nhìn nạn nhân chiếc giường rải đầy hoa hồng.

      - Đôi lúc cảm giác còn quan trọng hơn mọi thứ. Bởi lẽ, đó chính là nội tâm của hung thủ. Nó tốt hơn mọi chứng cứ trường.

      -Nhưng tôi vẫn tin vào chứng cứ hơn.

      giọng trầm ấm cất lên, xen giữa cuộc chuyện của hai người. đứng lên, thay bao tay mới vào và nhìn như thể chờ đợi.

      -Tùy . Chúng ta có cách nhìn khác nhau cũng phải lần đầu.

      nghe xong, phản ứng gì, chỉ gật gù rồi quay . Lúc ngang người , khẽ vào tai

      - Em dùng từ chúng ta hay lắm.

      ngạc nhiên nhưng cố dấu khinh xuất ấy lại, làm như có gì. Nhưng trong lòng thầm khinh bỉ bản thân cả nghìn lần.

      Theo vào phòng tắm, cũng là nạn nhân cuối cùng trong căn nhà này. Có thể , cách chết cũng như phục trang của người đàn ông này làm Chương Hiểu ấn tượng nhất. người đàn ông khoác người bộ áo Chung Qùy tượng trưng cho cái gì? Công lý, trừng phạt hay đấng tối cao? Còn dòng chữ ấy " Ngôi nhà của những linh hồn" nó biểu thị ý nghĩa nào?

      Nhưng trạng thái chết cũng như ánh mắt của nạn nhân làm nghi vấn hơn cả. Chương Hiểu cảm thấy thiếu thiếu điều gì đấy nhưng biết giải thích sao. Nhưng cảm giác ấy rất mãnh liệt. Và luôn tin vào suy nghĩ của bản thân mình.

      - Nạn nhân C, đàn ông. người có trạng thái cơ xơ cứng và theo kết quả đo nhiệt độ gan có thể chết từ 2 đến 3 ngày trước.

      -Tại sao là có thể? Chương Hiểu khá hiểu Trình Ngạn Thâm. Trong từ điển của làm gì có hai từ có thể ấy chứ.

      - Đơn giản thôi, xác nạn nhân có thể được xử lý đông lạnh sau khi chết hay làm chậm quá trình phân hủy của các cơ quan bằng các hóa chất. Tôi nghĩ, đối với người có khả năng và am hiểu về y học như hung thủ hoàn toàn có thể làm những việc này.

      ngừng lại chút, sau đó xem xét kỹ các bộ phận thi thể.

      -Phần đầu nạn nhân có vết nứt lớn, mức độ tổn thương nghiêm trọng, xuất huyết nặng. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến cái chết. Riêng về tư thế quỳ này là sau khi chết, hung thủ cố tình sắp đặt.

      - Alo, Cao Trình, em nghe.

      - Bên đó xong hết chưa? GIọng khàn đặc, lộ vẻ mệt mỏi của đêm thức trắng.

      -Tạm thời là xong, bây giờ em qua bên đó.

      -Pháp y vừa giám định xong, nguyên nhân cái chết là do va đập mạnh ở đầu mà chết. Bước đầu nghi ngờ là tự sát.

      Cao Trình , bỗng phía sau cảnh sát chạy lại:

      -Báo cáo tổ trưởng Cao, phát đoạn băng ghi mới. Hình như là bài đồng dao...

      Tiếng vọng vào điện thoại, Chương Hiểu nghe rất .

      -ALo, Cao Trình, alo....Bài đồng dao sao...? Alo... Cao Trình

      -alo, xin lỗi, Chương Hiểu em qua đây ngay. Tụi vừa phát có thể là đoạn thứ hai của bài đồng dao .










      Chương 21: Công lý
      bài đồng ca và những số phận? khúc nhạc kinh dị cướp đoạt sinh mệnh của rất nhiều người.

      @@@@@@

      Chương Hiểu cùng Trình Ngạn Thâm đến trường thứ hai là việc của tiếng sau. sân thượng tòa nhà đại, những đóa hoa hồng đua nhau khoe sắc, những ngọn cây khoe mình trước gió. Có ai nào ngờ, cũng tại đây, vài giờ trước, con người ngã xuống và chấm dứt cuộc sống của mình.

      Lòng Chương Hiểu nặng trĩu, chưa bao giờ cảm giác mình chiến đấu từng giờ từng phút với hung thủ như vậy. vạch sẵn con đường, dùng sức mạnh của mình chi phối mọi việc. Ngôi nhà của những linh hồn, bài đồng dao kỳ quái và những cái chết tàn nhẫn. muốn điều gì? muốn chứng tỏ cho ai xem?

      Càng đến gần ban công, tiếng nhạc vang lên càng . bài đồng dao và những từ ngữ rợn người:

      " Ai đó đến

      Ngôi nhà với những linh hồn

      Bức tường thành vững chãy

      cánh chim rơi xuống mặt đất

      vài sống bắt đầu

      Ai tìm ai?

      Tôi biết

      sợ hãi ngự trị trong tâm hồn

      Đôi mắt với ánh nhìn sợ hãi

      Như nhìn thấu

      Như

      Cánh cửa mở ra

      Và bất ngờ chờ bạn"

      Cao Trình đoán sai. Đây chính là đoạn tiếp theo của bài đồng dao. Kết cấu giống nhau, những từ ngữ kỳ dị và bao số phận được lật mở.

      - Có lẽ, đây chính là bài tiên tri. Chương Hiểu nhìn vào khoảng trời cao rộng nhưng mù mịt phía trước. Hôm nay lại trăng. Bóng đêm lại ngự trị bầu trời. Nó chiếm giữ và hủy hoại mọi sống.

      -Bài tiên tri sao?

      - Đúng vậy. bài đồng dao thông thường bắt nguồn từ tục lệ của địa phương hay vùng cao nguyên. Bài đồng dao càng dễ hiểu ý nghĩa của nó càng kinh dị. Ngày xưa, ở vùng Tây Tạng có bài đồng dao và sau đó chính là câu chuyện ăn thịt người khủng khiếp. Nhưng bài đồng dao của chúng ta như vậy. Nó kể chuyện nhưng câu chuyện đó đến từ tương lai và dự báo những cái chết. Ngôi nhà với những linh hồn là trường đầu tiên của vụ án. Bức tường thành vững chãy chính là nơi chúng ta đứng, tòa nhà Liday. Còn cánh chim rơi xuống mặt đất chính là người đàn ông và ý nghĩa của cái chết chỉ được tô khi sống bắt đầu. Sống và chết, vòng tuần hoàn của tạo hóa và muốn biến đổi quy luật ấy.

      - Việc chúng ta cần làm chính là ngăn cho hung thủ thực kế hoạch đồ sát ấy. càng muốn làm chúa trời chúng ta càng phải biến thành vô dụng.

      Trình Ngạn Thâm lên tiếng. uy nghiêm của càng làm khí thêm căng thẳng.

      -Và bây giờ, chúng ta chạy đua với thời gian.

      Cao trình dõng dạc. Chương Hiểu chưa bao giờ thấy được lạnh lùng đến gai góc ấy. Hơn hai mươi năm rồi.

      -Đầu tiên, tôi phác họa chân dung tội phạm giúp mọi người khoanh vùng tìm kiếm. Từ việc sắp xếp trường cẩn thận đến từng chi tiết từ thời điểm cảnh sát phát ra nạn nhân A đến thời điểm nạn nhân B nhảy lầu cho thấy hung thủ là người cực kỳ tỉ mỉ, thận trọng và điềm tĩnh. ở độ tuổi khoảng từ 30 đến 40. Đây là độ tuổi mà tư duy và suy nghĩ phát triển và trình độ cũng cao nhất. Dựa đường may hoàn hảo ở đầu nạn nhân A cũng như chính xác của nhác dao ở nạn nhân nữ B , có thể xác định, hung thủ hành nghề y, pháp y hoặc là người chuyên xử lý và bảo quản xác. Đặc biệt, hung thủ là người thành công thậm chí là quyền lực trong xã hội. Chính thành công ấy kiến tư ban cho mình quyến phán xét và mong muốn thay đổi quy luật tạo hóa. Xét ở góc độ tâm lý, tôi cảm thấy hoàn toàn bình thường. Mọi việc từ bài đồng dao, cách giết người và trang điểm cho người chết kỳ quái chứng tỏ đây là mưu từ trước và được thực cách trình tự, phải bất ngờ bộc phát hay bị tác động. những thế, trạng thái tâm lý của rất vững vàng và kiên định.

      -Vậy tại sao lại trang điểm cho nạn nhân?

      - Đầu tiên chú hề chỉ có phần đầu diễn tả niềm vui của trong cuộc sống chỉ là giả tạo bên ngoài. Nhưng vẫn muốn duy trì giả tạo ấy. để lại chú hề phải cái đầu mà là gương mặt. Gương mặt mang đến niềm vui. Còn nạn nhân B, có thể cái chết của ấy là nhàng nhất. chết trong thầm, đau đớn giãy giụa chứng tỏ thời niên thiếu từng rất quý người con nhưng chắc là ta phụ lòng hay phản bội làm nảy sinh lòng thù hận nhưng sâu trong đó là tình nồng cháy. Hoa hồng đỏ chứng tỏ tình cuồng nhiệt được rải lên chiếc giường nơi mà người con tha thiết kết thúc cuộc đời thể trân trọng hay thậm chí là thành kính. Còn nạn nhân C, tôi nghĩ, là người chết đầu tiên và cũng biểu đạt cho thứ ta căm hận nhất.

      -Là gì vậy? Diệp Lan nghe chăm chú lên tiếng hỏi

      Chương Hiểu trả lời, nhìn khắp mọi người

      -Công lý. Trình Ngạn Thâm lên tiếng.

      Chương 22: Hung thủ
      - Chung Qùy theo quan niệm nhân gian là thần trảm , trừ ma, có thể là người đại diện cho công lý. Nhưng tư thế chết của phải đứng đĩnh đạc, hiên ngang mà là quỳ rạp dưới nền nhà đầy máu và chịu gột rửa của máu. Máu chảy ngừng, hung thủ dùng máu để thanh tẩy tâm hồn nạn nhân, để nạn nhân trong lúc chết vẫn mãi mãi chịu đày đọa cả về thể xác lẫn tâm hồn. cho nạn nhân mở mắt và nhìn về phía tấm gương là muốn nạn nhân thấy được tội lỗi và trừng phạt mà mình nhận phải ngay trong lúc chết và sau khi chết. muốn thống trị tinh thần nạn nhân và méo lệch chính nghĩa. nghĩ mình là thần có quyền phán xét và kết liễu bất kỳ con người nào, có quyển sửa đổi công lý theo ý mà muốn. thành công trong cuộc sống làm nảy sinh cảm giác chúa tể, từ đó đến khao khát thay đổi và xoay chuyển mọi chân lý.

      - Vậy tại sao lại có nạn nhân nam nhảy lầu? Cao Trình lắng nghe từ đầu và hiểu tại sao lại có nạn nhân ấy, còn là tòa nhà đối diện.

      - Vì cái muốn là chứng minh cho chúng ta thấy là thượng đế. Nạn nhân thứ tư là thể khao khát chinh phục. Hung thủ muốn chúng ta biết có thể giết người ngay trước mắt chúng ta, ngay rất gần chúng ta. muốn chúng ta cảm thấy bất lực, cảm thấy hoang mang và từ đó có suy nghĩ nghi ngờ công lý, chính nghĩa. Và tôi chẳng qua là con cờ để đánh đỗ lòng tin của mọi người mà thôi. Nếu phải là tôi cũng trong số chúng ta nhìn thấy cảnh đó.

      - Nhưng may mắn đó là Chương Hiểu. Trình Ngạn THâm lên tiếng.

      - ấy có khả năng khống chế cảm xúc và lãnh đạo tinh thần của mọi người.

      Cao Trình tổng hợp lại mọi việc và bắt đầu phân công theo chức trách của mỗi người.

      - Được rồi, bây giờ chúng ta chia ra chia ra ba nhóm để làm việc. Đầu tiên, Hiểu Hiểu và bác sĩ Trình khám nghiệm kỹ và đưa ra báo cáo chi tiết. NHóm thứ hai là các nhân viên pháp chứng cố gắng đưa ra kết quả hóa nghiệm nhanh như có thể. Và nhóm cuối cùng tìm hiểu về thân phận cũng như hoàn cảnh gia đình của ba nạn nhân. Bây giờ, chúng ta đối đầu với tên cuồng sát có IQ cao nên mọi người cần nỗ lực hết sức mình. 48H sau, chúng ta họp tại sở cảnh sát. Và những gì chúng ta làm là cố gắng bắt được hung thủ trước khi bài tiên tri kia tiếp tục linh nghiệm.Mọi Người hiểu chưa?

      -. Tiếng đáp vang dội của tất cả cảnh sát. tòa nhà cao, gió của buổi tối cuối thu thổi vào rét căm căm nhưng ý chí của mọi người lại làm Chương Hiểu cảm thấy lo lắng. Bởi lẽ, đây là cuộc chiến dài và có điều chưa cho họ biết. bí mật mà muốn giấu kín nếu e là mọi việc rất khó kiểm soát.

      Mọi người giải tán và bận rộn với công việc của mình. Nhưng Chương Hiểu vẫn đứng đó và nhìn về phía căn nhà . cảm nhận mình là hung thủ và suy nghĩ cảm xúc khi đó của là gì? Vui sướng? Hạnh phúc? Hay đau khổ? Khoan , đau khổ. Sao lại nghĩ là đau khổ? Tại sao chứ?

      - Tại sao em với mọi người điều mà hung thủ thực muốn. Trình Ngạn Thâm lên tiếng. Tiếng lạnh lùng đến đáng sợ. Cái rợn người nổi lên trong . Sao biết? Chương Hiểu cố kiềm chế nhưng vẫn che giấu được ngạc nhiên.

      -Tôi hiểu gì?

      mỉm cười, nụ cười mang theo lạnh lùng và chút kiêu ngạo

      - Cái hung thủ muốn chẳng phải là đánh thức tâm lý phản xã hội ở tất cả mọi người phải sao? Chung Qùy là người thực thi công lý hay cũng là cảnh sát và những cực hình về thân thể cũng như tinh thần mà nạn nhân chịu cũng là những gì mà chúng ta phải đối mặt. Tôi đúng ?

      nhìn . có cảm giác bây giờ mình ... đối mặt với...

      bỗng bước lại, xiết chặt vai

      -Em nghĩ tôi là hung thủ? lớn tiếng, gằn mạnh. Trong giọng thể tức giận thường có.

      -Ánh mắt xa lánh và nghi ngờ của em là sao hả Chương Hiểu? Trong đầu em suy nghĩ điều gì? lắc mạnh vai .

      - người đàn ông tuổi từ 30 đến 40 từng trải qua mối tình và hận sâu sắc người con ấy. người giỏi, am hiểu về cơ thể người, chuyên viên pháp y danh giá, đầy quyền lực. người thành công, tỉ mỉ cẩn thận, trầm tính và có tố chất tâm lý mạnh mẽ, có IQ cao. phải sao Trình Ngạn Thâm?






      Chương 23: Giận dữ

      Trình Ngạn Thâm gì, đôi tay siết chặt vai Chương Hiểu, từng khớp xương nổi , đôi mắt sắc bén như con dao đâm thẳng vào tim .

      - Nếu tôi là hung thủ người đầu tiên mà tôi giết chính là em Chương Hiểu.

      giọng gằn mạnh. Đôi tay càng siết chặt tưởng như chút nữa thôi bóp nát xương .

      xong, quay người bỏ . Nhìn bóng lưng to lớn của người con trai và lạnh lùng trong con người , Chương Hiểu làm việc mà hối hận cả đời.

      Trình Ngạn Thâm bỗng vật sắc lạnh kề sát vào cổ . Cái lạnh giá của kim loại làm bóng lưng sững sờ, cứng đơ.

      - theo tôi đến đồn cảnh sát.

      Chương Hiểu cầm con dao kề sát vào người Trình Ngạn Thâm. sân thượng tầng 30 giữa trời lạnh giá của đêm mùa thu. uy hiếp . Con dao là thói quen của . Vì công việc mang tính nguy hiểm nên lúc nào cũng có nó trong túi và đây cũng là lần đầu tiên sử dụng . Với người . Nực cười.

      - Em chắc sao? quay đầu nhưng giọng lạnh băng, buốt giá đến cực điểm.

      - Tôi bảo theo tôi. Chương Hiểu hét lớn. Con dao càng kề sát vào cổ . thấy máu bắt đầu chảy, từng giọt, từng giọt.

      - Được.

      câu trả lời ngắn gọn, dứt khoác nhưng đầy tức giận. Quen rất nhiều năm chưa bao giờ thấy giận dữ như vậy. Nếu ánh mắt có thể giết người chắc chết cả nghìn lần rồi.

      đường đến sở cảnh sát cả đều trầm lặng. Bầu khí cực kỳ ngột ngạt. Và con dao ấy nó vẫn luôn kề bên cổ .

      Đến sở cảnh sát, tình thế giằng co của hai người thu hút chú ý của nhiều người. Đến khi gần bước vào phòng thẩm vấn, bỗng tay giật mạnh con dao. Nó cứa sâu vào vết máu chưa khô lúc nãy và cả vào trái tim .

      - Tôi phải có khả năng nhưng vì đó là em Chương Hiểu.

      nhìn , vừa , vừa rút con dao ra khỏi tay , vứt xuống đất. Tiếng va chạm của kim loại và nền nhà lạnh ngắt làm Chương Hiểu khó chịu. mệt mỏi ngồi gục xuống hàng ghế gần đó. lấy dao kề vào cổ nhưng có biết cũng có hàng vạn con dao cứa nát trái tim . Nó chỉ đau mà còn bỏng rát. biết chứ. chỉ là muốn. Nhưng muốn sao? đời đúng là khó lường. cười, nụ cười chua chát và từng giọt nước mắt rơi. lấy tay lau mà mặc nó lặng lẽ rơi, lặng lẽ chảy và rồi lặng lẽ biến mất.

      Trình Ngạn Thâm vào phòng thẩm vấn. ngồi im lặng, phản kháng, gì. Cao Trình bước vào, ngồi xuống và bắt đầu hỏi.

      -Xin lỗi, tôi cũng chỉ làm theo trình tự. Vào khoảng thời gian xảy ra vụ án ở đâu và làm gì?

      - Gọi cục trưởng các vào đây.

      chỉ câu duy nhất. Ánh mắt nhìn Cao Trình ràng là ra lệnh chứ phải trả lời. Bởi lẽ cuộc đời Trình Ngạn Thâm chỉ có Chương Hiểu là ngoại lệ còn những người khác đối với chỉ là bọt biển ngay cả cũng chẳng quan trọng.

      Sau hồi giằng co trong im lặng. Cao Trình ra ngoài và gọi điện. Chưa đến ba mươi phút sau , người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát oai phong bước vào. Tóc ông ấy bạc trắng, khuôn mặt xám xịt, có vẻ hài lòng.

      - Mọi người ra hết . Tắt tất cả các thiết bị thu hình.

      xong, ông hướng đến Trình Ngạn Thâm cúi đầu. Đúng tiêu chuẩn.

      - Tôi nghĩ chắc ông biết phải làm sao rồi đó.

      - Vâng.

      Chưa đến năm phút sau, bước ra khỏi phòng với bất mãn của Cao Trình. Làm cảnh sát bao nhiêu năm nay, Cao Trình chưa bao giờ thấy cảnh sát trưởng giận dữ đến vậy.

      - làm cái gì vậy hả ?

      - Báo cáo, vì ta phù hợp với phác họa thâm lý mà chuyên gia đưa ra nên chúng tôi chỉ muốn mời ta về hỗ trợ điều tra.

      - Thôi ngay. Thả ta ra.

      -Nhưng mà...

      -Đây là lệnh. Ông lớn, ngay cả Chương Hiểu cũng thoáng nghe được. Đầy tức giận.

      - . Cao Trình bất mãn trả lời.

      Trình Ngạn Thâm đến chỗ Chương Hiểu, nhàng nâng cằm lên từ tốn :

      - thôi, tôi đưa em về nhà.

      Giọng ấm áp của như dòng nước ấm áp len lỏi vào trái tim đầy vết thương của Chương Hiểu. Nó xoa dịu và làm mềm cứng rắn ngụy tạo trong .

      gì nữa, chỉ lặng lẽ dìu lên xe. Trong suốt chặng đường về, cũng im lặng. Chương Hiểu muốn gì đó nhưng rồi lại thôi. Nhưng cuối cùng cũng chịu nổi

      - Xin lỗi, biết đó là trách nhiệm của tôi.

      -Ừ

      chữ, vậy là sao? có trách ? Chương Hiểu nhíu mày, quay sang nhìn . nhìn rất lâu, rất sâu vào đôi mắt lạnh lùng ấy và biết giận rồi. Trình Ngạn Thâm mà tức giận rất đáng sợ. Đó là những gì đúc kết được sau thời gian quen biết. mắng , khó chịu với , chỉ bỏ mặc mà thôi. Và đó là điều duy nhất chịu được.

      Đến nhà rồi, muốn chào tạm biệt nhưng nhìn vào đôi mắt vẫn lạnh lùng ấy chút can đảm cũng có. Bỗng gọi tên

      - Chương Hiểu.

      vui mừng quay lại nhưng khi nhìn vào gương mặt ấy nụ cười tắt ngấm. Vì nó băng giá đến cực điểm:

      -Tôi trách em nhưng có nghĩa là tôi giận em.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 24: Ký ức
      Chương Hiểu bước vào nhà, hai ngày mệt mỏi làm kiệt sức cả thể chất lẫn tinh thần. Ao ước lớn nhất bây giờ chính là ngủ và ngủ mà thôi. Lê đôi chân mỏi nhừ vào thang máy, trong đầu Chương Hiểu ngừng lặp lại câu của : nhưng vì đó là em Chương Hiểu.

      Vì đó là em? ra là vì sao? Càng nghĩ, càng cảm thấy nực cười. Chính là vì nên mới phản bội tình sao. của quá khứ gì:

      - Tôi đến với ấy chẳng qua chỉ là trò chơi. ? ấy xứng sao?

      Lúc nghe được câu ấy, tự với mình phải đâu, phải đâu. Ngạn Thâm của đối xử với như thế. Nhưng rồi gạt người, dối người cũng chẳng thể ngăn trái tim mình rỉ máu. Giọng ấy, cách chuyện ấy còn có thể là ai? Chương Hiểu biết năm năm sau tại sao lại tiếp cận , phải là trò chơi kết thúc rồi sao? Hay là cảm thấy chưa đủ khổ, trái tim chưa đủ tật nguyền. Trò chơi này chơi nổi và cũng muốn chơi nữa.

      Mẹ Diệp ngủ nhưng căn nhà vẫn còn đấy ngọn đèn, ngọn đèn sưởi ấp trái tim, xua tan mọi ưu phiền trong . Qủa là chỉ có nhà mới làm con người ta ấm áp và may mắn là cũng có cho riêng mình mái nhà dù chưa đủ đầy nhưng đối với là hoàn hảo.

      nơi khác của thành phố, vào lúc này, trong gian rộng lớn của căn biệt thự, có người đàn ông với thân hình cao lớn nổi bật, ngồi bất động sô pha. Gương mặt chìm vào bóng tối, thấy được nét mặt nhưng giận dữ và lạnh lùng toát ra khiến người khác e ngại. ngồi đấy nhìn chăm chăm vào bức ảnh khổ rộng treo tường. Trong ảnh là với mái tóc dài màu hạt dẻ hòa mình trước biển cả. rộng lớn của thiên nhiên, vẻ đẹp huyền ảo của gian buổi chiều tà làm hình ảnh như nổi lên, như chìm . Nổi bật nhưng lại hài hòa, ấn tượng nhưng lại đem đến cảm giác thanh thản khó tả. Nhìn vào bức tranh người ta cũng cảm nhận được phần nào tình cảm của người chụp. Bởi lẽ, chỉ có tình mới có thể nắm lấy cái hồn của cảm xúc.

      Có lẽ, ai biết đó là lần đầu gặp . buổi chiều, vùng biển xa lạ và người con với bóng lưng u buồn. Hình ảnh đó khắc sâu trong . Nó khiến muốn tiến đến nhưng lại sợ phá vỡ vẻ đẹp ấy, muốn bỏ nhưng lại đành lòng. Lần đầu tiên trong đời Trình Ngạn Thâm có cảm xúc ấy. Thế là đứng cùng cho đến khi trời tối mịt. Trình Ngạn Thâm của lúc ấy mười tám tuổi.

      Lần thứ hai gặp lại ấy chính là buổi thảo luận chuyên đề. Khi kết thúc buổi thuyết trình, đến phần đặt câu hỏi bỗng có cánh tay giơ lên và gương mặt ấy lại xuất . của bây giờ vui vẻ, tươi mát nhưng cảm thấy có cái gì đó rất buồn, nó sâu trong đôi mắt. Có thể là cảm giác có thể là ...

      - Em tên là Chương Hiểu. Em muốn hỏi , có thể làm bạn trai em ?

      Câu hỏi của làm bất ngờ. nghĩ có việc như thế. Cảm xúc bất ngờ qua lại có môt vui mừng khó tả. Nó như hạt mầm, từ từ tách khỏi lớp đất, mạnh mẽ vươn lên, vươn lên ngừng. Cả hội trường lúc ấy đầy tiếng huýt sáo, trêu ghẹo, nhưng vẫn nhìn với cái nhìn ấm áp nhất. Vẻ chờ đợi trong đôi mắt. Nó khiến nhớ mãi.

      nhớ mình trả lời, chỉ lặng lẽ cúi chào. Nhưng sau bao nhiêu năm, hôm này, ngờ lại nhìn thấy nghi ngờ và lạnh lùng trong đôi mắt ấy. Cảm xúc lúc con dao cứa vào cổ phải đau mà là đắng. Đắng ngắt. , rất muốn lấy con dao ấy, khoét trái tim ra xem nó làm bằng gì mà có thể vô tình như vậy. Đúng thế, trách nhưng lại rất giận, rất giận. là ai mà có cái quyền giày vò con tim như thế. Năm năm trước thế, năm năm sau cũng vậy.

      Bỗng tiếng vỡ nát của thủy tinh vang lên. Những mảnh vỡ đâm sâu vào tay, máu chảy đỏ thẫm nhưng cảm thấy đau. Vì giờ này, trái tim còn đau hơn nghìn lần.

      Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ gian ngột ngạt của cảm xúc:

      - Xin chào, bác sĩ Trình. Chào mừng đến với ngôi nhà của sợ hãi.


      Chương 25: Phác họa sơ bộ
      Cao Trình đến nhà Trình Ngạn Thâm gần như ngay lập tức, báo cho Chương Hiểu vì nhiều lý do trong đó thể phủ nhận ích kỷ riêng tư. Dù biết như thế là đúng nhưng vẫn thể ngăn được mình.

      Nghe xong đoạn băng, vẻ mặt tất cả mọi người đều trầm trọng. Mọi việc dần vượt ra khỏi tầm kiểm soát. Bài đồng dao, người chết và bây giờ đến điện thoại đe dọa. Những điều này chứng tỏ hung thủ nắm rất về họ còn cảnh sát chẳng có gì ngoài bản phác thảo tâm lý sơ bộ và hàng nghìn nghi vấn.

      - Tôi đưa đoạn băng này cho chuyên gia phân tích. Có kết quả, tôi báo cho .

      Sau hồi thâm trầm suy nghĩ, Cao Trình lên tiếng.

      - Ừ. Tối rồi, về . Ngày mai gặp.

      Cao Trình cảm thấy phần nào khâm phục TRình Ngạn Thâm, trải qua hai ngày kinh hoàng như thế nhưng ấy vẫn giữ được bình tĩnh vốn có. Phải có tố chất tâm lý mạnh mẽ đến thế nào mới làm được điều đó. Hình như, có cảm giác người đàn ông này hoan nghênh lắm. Tại sao thế?

      - Bây giờ, về được rồi đó.

      Trình Ngạn Thâm hơi khó chịu lên tiếng. sợ cậu ta hỏi về tấm vải đen phủ kín bước tranh tường. biết mình rất ích kỷ, những ký ức của với Chương Hiểu dù thế nào cũng muốn chia sẻ với bất kỳ ai nhất là người đàn ông này- Cao Trình. mãi mãi bao giờ quên đêm mưa gió ấy.

      Ngày chia tay , khóc và tuyệt vọng. muốn bước đến ôm chặt vào lòng, siết chặt đôi vai gầy ấy và mắng cho trận rằng muốn giỡn như vậy, ghét cách như thế, ghét vẻ mặt tuyệt tình , càng ghét nội dung hơn.

      - Trình Ngạn Thâm chia tay . Trò chơi này kết thúc rồi. Tôi muốn chúng ta là con rối trong cuộc đời nhau.

      Và rồi, khi bước đến gần người con trai cao lớn, gương mặt đầy vẻ lo lắng chạy đến, ôm vào lòng. biết cậu ấy gì mà Chương Hiểu chỉ khóc và hai tay nắm chặt lấy bàn tay người ấy. Cậu ta cõng và an tĩnh nằm đôi vai ấy. ai biết cảm thấy thế nào khi ấy. xúc cảm xa lạ và đau đớn. nhìn bóng hai người họ xa, xa mãi và biến mất khỏi cuộc đời . muốn đuổi theo nhưng đôi chân cứ chôn chặt tại chỗ, từng giọt nước rơi xuống gò má biết là nước mắt hay nước mưa nữa. biết bao nhiêu đêm mơ thấy cảnh tượng đó. Mỗi lần giật mình dậy là lòng lại nhói đau. Nỗi đau như bóp nát con tim này.

      Đánh mất lần và đối với quá đủ.

      Phòng họp số 3, sở cảnh sát X.

      - Bây giờ, tôi tóm tắt lại vụ án này. Mọi người nhìn lên bảng tóm tắt này :

      + Nạn nhân A: chú hề: Tên là Trương Nguyên, nhân viên văn phòng, 31 tuổi. Gia đình có hai con, từng bị buộc tội về ăn cắp sáng kiến nhưng được thả vì đủ chứng cứ. Nguyên nhân chết , thời gian chết chưa xác định.

      + Nạn nhân B : búp bê: Tên là Phương Tiếu Tiếu, sinh viên, 22 tuổi. Chưa có gia đình, ba mẹ sống ở quê, lên thành phố học tập. Nguyên nhân chết là bị mất máu quá nhiều do bị dao đâm vào tĩnh mạch. Thời gian chết chưa xác định .

      + Nạn nhân C: chung quỳ: Tên là Phạm Hùng, công tố viên, 34 tuổi. Chưa có gia đình, ba mẹ mất sớm. Nguyên nhân chết là do vật nhọn đập vào đầu, mất máu quá nhiều đến chết. Thời gian chết có thể từ 4 đến 5 ngày trước nhưng chưa ràng.

      + Nạn nhân D: nhảy lầu. Tên là Cao Trung, nhân viên kinh doanh, 30 tuổi. Nạn nhân chuẩn bị lập gia đình. Nguyên nhân chết là do va đập mạnh ở đầu dẫn đến xuất huyết nhiều đến chết. Thời gian chết là 2 ngày trước.

      - Đây là toàn bộ báo cáo của cảnh sát. Sếp Trương, đến lượt sếp:

      - Sau khi hóa nghiệm ở từng nạn nhân và các vật chứng ở trường

      + Nạn nhân A, các tế bào biểu mô ở da đều bị phá vỡ cấu trúc do ngâm trong thời gian lâu trong dung dịch ướp xác. Ngoài ra, tóc nạn nhân là . Dung dịch thuốc tóc đúng như bác sĩ Chương suy đoán nó là hỗn hợp giữa thuốc nhuộm thông thường và máu người sau khi quay ly tâm ###

      + Nạn nhân B: Trong máu có lượng lớn thuốc mê Forane.Đây là loại thuốc phổ biến trong thị trường, có thể dễ dàng mua được trong các nhà thuốc. Nó có tác dụng làm con người dễ sâu vào giấc ngủ . Chính vì thế, những người có áp lực công việc cao hay khó ngủ thường dùng nhưng lượng lớn dẫn đến ức chế thần kinh não bộ, dẫn đến hôn mê sâu.

      Ngoài ra, vòi nước chảy trong nhà cũng xác định là máu. Nó là hỗn hợp máu của nhiều người. Hung thủ tắt hệ thống bơm nước tự động trong nhà và đổ lượng máu lớn vào trong đó. Sợi dây cước treo cổ nạn nhân A cũng xác định là loại bình thường, dễ dàng mua được nên có tính định hướng. Nhưng chúng ta có vài thu hoạch rất đáng kể. Sau khi dựa vào hình dạng, độ rộng, độ sâu vết thương đầu nạn nhân C mà pháp y gửi qua chúng tôi xác định được hình dạng sơ bộ hung khí.

      - Là gì vậy?

      - Đây là hình ảnh.

      ### Máu gồm huyết tương ( huyết thanh) và phần huyết cầu tố( các tế bào: hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu). Trong đó, hàm lượng hồng cầu và huyết tương là chỉ yếu. Quay ly tâm là phương pháp tách các chất trong dung dịch ra riêng biệt dựa theo tỷ trọng của chúng( hay đơn giản là độ nặng hay ). Khi quay ly tâm máu, huyết tương và hồng cầu tách ra. Sau đó, người làm tiếp tục dùng dụng cụ để lọc ra.



      Chương 26: Bài tiên tri
      - Hung khí là vật có đường kính từ 30 đến 40 cm. Ngoài ra, theo suy đoán nó khá dài để đủ lực mạnh khi đập. Và nó chính là gậy đánh bóng chày hoặc vật có hình dạng tương tự.

      - Còn về phần thân silicon của nạn nhân A sao? Cao Trình hỏi

      - Đây là thông tin về 10 công ty chuyên sản xuất silicon đặc chế. Và ở Bắc Kinh chỉ có hai đại lý nhưng chúng ta loại trừ khả năng mang từ nước ngoài về. Nhưng hầu hết các sản phẩm này đều được đăng ký và kiểm soát chặt chẽ nên nếu có mất hoặc đánh cắp chắc là chúng ta cũng sớm có thông báo.

      người bật cửa xông vào, vẻ mặt hớt hải:

      - Tổ trưởng Cao, vừa tìm thấy được thi thể ở trong kho hàng ở thành đông.

      Thành đông là nơi tập trung nhiều nhà máy, kho xưởng nhất Bắc Kinh. Đây cũng là khu vực mà chính phủ rất khó quản lý. Những năm gần đây, việc kiểm soát chặt chẽ về những kho hàng này được cải thiện nhưng vẫn còn rất nhiều kho bãi cũ, chuyển nhượng hay cho thuê theo thời hạn. Đây cũng là nơi lý tưởng của công việc giấu và xử lý xác.

      Kho hàng nằm ở nơi khá hẻo lánh, cách khá xa so với các kho khác. Xác chết được xác định do công nhân vệ sinh ngay qua và ngửi thấy mùi khó chịu nên vào xem.

      Mọi người lần lượt vào. Ngay giữa nhà, có thi thể được trói chặt nằm đấy. Xung quanh có vài thùng trống và trong khí vẫn nồng nặc mùi formalin. Bên trong kho được chi làm hai phòng. phòng chính và phòng đông lạnh. Máy điều hòa ở đây vẫn ở trạng thái hoạt động.

      - Bây giờ, tôi bắt đầu khám nghiệm. Chương Hiểu , em ghi lại giúp tôi. Nạn nhân là nam, hai mắt trợn lên, có tượng xuất huyết ờ mống mắt.###. da có dấu hiệu xuất huyết nặng, tay chân có dấu vết cọ xác dữ dội. nền nhà có dấu vết chống cự rệt. Ngoài ra, nạn nhân có vết thương nào khác. Suy đoán ban đầu, nạn nhân chết do sợ hãi quá độ.

      Trình Ngạn Thâm sau khi quan sát cẩn thận, đưa ra kết luận. đứng dậy tháo bao tay ra và cẩn thận xem xét trường.

      - Sợ hãi cũng có thể chết sao? Cao Trình lên tiếng

      - Tất nhiên rồi. Tâm lý học gọi đây là hôi chứng GAS ( general adaptation syndrome) hay còn gọi là hội chứng thích nghi chung. Seyle rằng khi con người nhận thấy mối đe dọa nào đối với tính mạng của mình biến đồi về sinh lý và nội tiết để giúp cơ thể đối mặt và vượt qua khó khăn. Đây là quá trình tự nhiên của cơ thể để chống lại stress bằng cách biến đổi sinh lý . GAS trải qua ba giai đoạn. Đầu tiên là giai đoạn báo động. Giai đoạn này bắt đầu khi cơ thể cảm nhận được mối đe dọa. Sau đó, cơ thể tiết ra các hormone gây srtess như adrenaline và contisol. Nó làm tăng nhịp tim, nhịp thở, tăng máu đến các cơ và ngừng hoạt động tiêu hóa. biến đổi giúp cho nạn nhân hình thành cơ chế FOF ( fight or flight) chống lại hay bỏ chạy. Giai đoạn hai là giai đoạn chống đỡ. Ở giai đoạn này, các hormone được tiết ra liên tục ở tuyến thượng thận và mọi năng lượng của cơ thể liên tục được giải phóng để cung cấp sức mạnh lớn nhất để chống lại mối đe dọa và sửa chữa cho các mô bị hư hỏng do làm việc quá sức. Nếu giai đoạn này kéo dài ảnh hưởng lớn đến hệ hô hấp, tiêu hóa và miễn dịch. Cuối cùng nó dẫn đến thoái hóa ở các cơ quan đặc biệt là tim mạch và thận, dẫn đến suy thận, vỡ mạch máu, xuất huyết nặng và tử vong. Chính vì thế nó được gọi là giai đoạn kiệt quệ.

      Chương Hiểu giải thích, giọng từ tốn, đôi mắt nhìn xung quanh trường và đánh giá.

      - Ngoài ra, GAS phụ thuộc vào số yếu tố như khả năng nhận biết về nguy hiểm và đánh giá mức độ nguy hiểm.

      - Vậy nếu có hai yếu tố đó sao- Diệp Lan hỏi

      - GAS xảy ra. Chính vì thế, có thể kết luận nạn nhân chết trong tình trạng hoàn toàn tỉnh táo. Chết dần, chết mòn với nỗi sợ hãi.

      - Đúng là độc ác. Tức chết mà. Em mà bắt được đập cho trận. Diệp Lan bất bình, đá vào tường cái mạnh.

      - Trình Ngạn Thâm, thấy sao? Chương Hiểu hỏi với ánh mắt khiêu khích, đánh chết cũng quên câu đó của : Tôi chỉ tin vào chứng cứ. Vậy để bà đây làm biết thế nào là tâm lý học.

      - Em sai nhưng tôi muốn khẳng định việc khác. Cao Trình, đây chắc chắn là trường đầu tiên của vụ án này cũng là nơi xử lý xác của tất cả các nạn nhân trước đó và bài tiên tri ứng nghiệm.

      Ai tìm ai?

      Tôi biết

      sợ hãi ngự trị trong tâm hồn

      Đôi mắt với ánh nhìn sợ hãi

      Như nhìn thấu

      Như .

      Chương 27: Hạ Tử Hy
      - Tại sao lại thế? Cao Trình hỏi

      - Kho hàng này hoàn toàn là nơi thích hợp để bảo quản và xử lý xác. Trong khí vẫn còn rất nồng nặc mùi formalin. Như từ trước, đây là dung dịch ướp xác của nạn nhân A. Ngoài ra, mọi người có thể thấy cây cỏ xung quanh đây đều có dấu hiệu kém xanh tốt ở các cây lớn và chết rụi ở những bụi hoặc cỏ dại. Đây là kết quả của tiếp xúc với phenol và andehit. Phenol là chất lỏng, có hơi rất độc, người thường nếu hít phải có thể bị ngộ độc nặng dẫn đến suy hô hấp hay tê liệt não. Đối với thực vật, làm chậm hoặc chấm dứt quá trình phát triển. Chính vì thế, những khu vực nhà xác thông thường nằm cách xa khu dân cư để giảm tác hại đến mức thấp nhất của những hóa chất độc hại này. Ngoài ra, như tôi suy đoán ban đầu, thi thể của các nạn nhân đều được xử lý ở nhiệt độ thấp để thay đổi thời gian tử vong và nhà kho này hội tụ đủ những yếu tố đó.

      - Nhưng còn thiếu thứ? Cao Trình lên tiếng

      - Bài đồng dao? Diệp Lan hỏi. Tại sao lại có đoạn tiếp theo? lẽ hung thủ dừng ở đây?

      - . để lại cho chúng ta đoạn khác. Chương Hiểu mỉm cười, nhìn mọi người với vẻ tự tin nhưng nét mặt vẫn đầy nghiêm nghị và chút lo lắng trong đôi mắt

      - Có sao?

      - Nạn nhân chết do sợ hãi quá độ. Vậy nguyên nhân là gì? Nạn nhân nhìn thấy, nghe thấy, cảm nhận được điều gì trước khi chết?

      - Là gì? Điều gì có thể chứ?

      -Tôi biết nhưng chắc chắn rất kinh khủng . Bài đồng dao thực chất là hình thức mà hung thủ cảnh báo cho chúng ta biết điều gì và sắp xảy ra trong tương lai. Nhưng bây giờ, tâm lý thay đổi rệt. muốn cho chúng ta biết nhưng lại thông qua chính nạn nhân. Tâm lý tự cuồng trong tăng lên sau hàng loạt cái chết và lệch lạc trong suy nghĩ cũng ngừng thay đổi.

      viên cảnh sát từ ngoài vào, theo sau ta là cậu thanh niên khá trẻ, người mặc chiếc áo phong rộng với quần kaky trong khá tươi trẻ

      - Báo cáo, cậu thanh niên này là biết thân phận của nạn nhân.

      - Cậu là ai? Sao cậu lại quen người đàn ông này? Cao Trình hỏi theo chức trách

      Cậu ta đứng nghiêm, hai tay giơ lên chào đúng chuẩn quân đội:

      - Báo cáo, BC123667 Hạ Từ Hy, nhân viên phòng điều tra tội phạm hình . Tôi quen nạn nhân nhưng tôi biết ông ấy. Nạn nhân tên là Cao Phóng, 35 tuổi, làm cảnh sát ở tổ điều tra M.

      - Làm sao cậu biết? Chương Hiểu lên tiếng. biết tại sao, đặc biệt có cảm tình với người thanh niên này. Ở cậu, cảm nhận được nguồn năng luông và nhiệt huyết dồi dào của tuổi thanh xuân. Cái mà hình như mất từ lâu lắm rồi.

      - Báo cáo bác sĩ Chương, bởi vì tôi rất thích đọc thông tin của tất cả các cảnh sát ở Bắc Kinh.

      - Và rồi cậu nhớ? Cao Trình thấy hơi khó tin

      - Dạ.

      - Thiên tài . Diệp Lan tiến đến, đánh vào vai Hạ Từ Hy cái đau.

      - Vậy tại sao cậu biết tôi? Tôi đâu phải cảnh sát? Chương Hiểu vẫn buông tha

      - Chương Hiểu, 28 tuổi, làm giảng viên ở đại học X, tiến sĩ...

      - Dừng. BC cái gì đó trả lời đúng câu hỏi của tôi

      - Là BC123667, bởi vì chị là người tình trong mộng của em.

      - Phộc... Chương Hiểu khó tin nhìn cậu. Trình Ngạn Thâm từ xa, nãy giờ vẫn chăm chú quan sát trường cũng quay đầu lại nhìn, đôi mày nhíu chặt.

      Chương Hiểu nhìn cậu,ngoắc ngoắc tay:

      - Lại đây tôi bảo. Hai tay ôm chặt lấy đầu cậu ta và bỗng nhiên lắc mạnh: Đùa với ai vậy hả. Bà đây mà thèm cậu hả..

      -Chương Hiểu. Tiếng gọi thâm trầm ấy khỏi cũng biết là ai. đâu phải thú cưng của đâu mà cứ gọi mãi vậy.

      Hạ Tử Hy nhìn Trình Ngạn Thâm với ánh mắt hâm mộ, quay sang nhìn le lưỡi đầy chế giễu

      - Em nên biết đây là trường. Nghiêm túc vào. Đó là thể tôn trọng với người chết.

      Đúng chất lên lớp. Những điều này hiểu hết nhưng tâm lý mọi người quá căng thẳng, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ... Cao Trình lên tiếng hòa giảng, muốn phá tan bầu khí có phần kỳ quoặc này.

      - Được rồi, mọi người tiếp tục công việc , còn cậu Hạ Tử Hy rất cảm ơn cậu hỗ trợ nhưng đây là trường, mời cậu ra ngoài để đồng nghiệp lấy lời khai.

      - Sếp Cao, chúng tôi lấy tất cả mẫu vật. Kết quả xét nghiệm chúng tôi gửi cho cảnh sát. Anna tiến đến, theo sau vài đồng nghiệp của tổ pháp chứng

      - Cảm ơn mọi người. Vất vả quá.

      - Chức phận thôi.

      - Cuối cùng cũng có chút tiến triển rồi. Hôm nay mọi người về nghỉ ngơi đêm, sáng mai chúng ta tiếp tục. Cao Trình hạ lệnh, biết, rất nhiều ngày rồi, ai cũng trong tâm lý căng thẳng, mọi người đều cần thời gian nghỉ ngơi.

      -. Cuối cùng tôi cũng về nhà rồi. Diệp Lan vui mừng. Đôi mắt thâm hết rồi.

      -Tôi lâu rồi ăn cơm nhà rồi.

      - Tôi chỉ muốn ngủ...

      Ai ai cũng cảm thấy nhỏm, những tiếng cười cũng phần nào xua tan rùng rợn. Hình như họ thấy ánh sáng nơi cuối con đường rồi, tin chắc cũng nhanh thôi...

      - Tôi nghĩ mọi người vui mừng quá sớm rồi đó. Trình Ngạn THâm lên tiếng,sắc mặt nặng nề, nghiêm trọng gương mặt . Chương Hiểu cũng cảm thấy lạ. nghĩ ra lý do thế.

      - Sao vậy?

      - Sai. Tất cả đều sai hết rồi.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 28: Ham muốn
      - Tất cả mọi thứ chúng ta có đều sai. Tất cả.
      m ọi người đều tin vào tai mình. Sai? Ở đâu? Chứng cứ? Tâm lý nhân vật hay là điều gì khác. thể nào? Tất cả đều dựa theo khoa học mà. hoang mang hay đúng hơn là sợ hãi gương mặt những con người ấy.

      - Bởi lẽ, mọi thứ mà chúng ta có là do hung thủ cố tình sắp đặt. muốn chúng ta tìm thấy ngôi nhà của những linh hồn, tìm thấy bài đồng dao rồi đến kho hàng này. Tất cả đều là sắp đặt. Bắt đầu ngay từ giây phút đầu tiên chúng ta bước vào căn nhà ấy mọi việc đều nằm trong kế hoạch của . Từng bước chúng ta đều con đường mà hung thủ vạch sẵn.

      - Đúng là kế hoạch hoàn hảo nhưng hung thủ quên việc. điều mà ngay cả cũng biết. Dù giết người là sắp đặt, dù ngôi nhà hay kho hàng là biết trước nhưng hoàn toàn lộ diện.

      - Là sao, em Chương Hiểu. - Cao Trình vẫn còn rất mơ hồ. Câu của Trình Ngạn Thâm sai nhưng vẫn rất tin tưởng Chương Hiểu.

      - S. Frud- ông tổ của ngành phân tâm học đưa ra mô hình về tính cách con người. Bất kỳ hành vi nào của chúng ta đều được chi phối bởi cái ấy, cái tôi và cái siêu tôi. Cái ấy (Id) thể ham muốn của người. Nó là những ham muốn bản năng, là vô thức nên chịu chi phối của bất cứ thứ gì. điển hình mà Frud đưa ra chính là ham muốn tình dục. Ai cũng có ham muốn, nhưng phải ai cũng bộc lộ ham muốn của mình. Tại sao vậy? Đơn giản thôi, chúng ta tồn tại với cộng đồng, sống trong những chuẩn mực đạo đức của xã hội. Bất kỳ dục vọng, ham muốn nào cũng bị tác động sâu sắc của đạo đức. Chính những quy tắc xã hội mà con người đặt ra kiềm hãm làm mọi ham muốn. Và đó chính là cái siêu tôi (superego). thứ muốn bạn thỏa mãn mọi nhu cầu, thứ khác lại kiềm hãm mọi khát khao vậy chính cái tôi ( ego) là tác nhân trung gian, giải quyết xung đột giữa hai thứ ấy. Cái tôi dung hòa những nhu cầu nhưng vi phạm các chuẩn mực đạo đức. Con người luôn sống với cái tôi, luôn hành động với chi phối của cái gọi là ý thức. Nhưng người ta cũng có thể nhìn thấy được cái ấy, cái vô thức của mỗi người thông qua hành động mà họ làm. Đặc biệt, đối với những người như hung thủ cái ấy của chi phối mọi thứ. Chính vì thế, dù vô tình, dù cố ý vẫn bộc lộ rất ham muốn của mình. Tự kiêu, khát vọng thống trị, lệch lạc trong nhận thức, khiêu chiến công lý. Đó là .

      - Nhưng với những thứ đó, chúng ta thể tìm được .

      - . Trò chơi này cũng kết thúc thôi. sớm muộn gì cũng muốn gặp gỡ chúng ta. Bởi lẽ, cái xem thường nhất chính là công lý. Trình Ngạn Thâm lên tiếng. Dõng dạc và cứng rắn. Chương Hiểu tin, nếu mà là hung thủ ... biết chuyện gì xảy ra.

      - Dù thế, nhiệm vụ của chúng ta là tìm được trước khi trò chơi này kết thúc.

      - Tất nhiên. Kế hoạch này hoàn hảo nhưng là trong mắt chứ phải chúng ta.

      xong, Trình Ngạn Thâm bước ra ngoài. Hôm nay, còn tiết dạy thể chậm trễ hơn.

      - Chương Hiểu, em về sao? với lại gọi, cũng quay đầu, xong liền bước ra ngoài, ngay đến cơ hội để cho từ chối cũng có.

      - Thôi, em cũng đây. Hôm nay, em phải đến trường nữa. Cao Trình, có gì liên lạc với em.

      - Khoan . nắm lấy tay , xiết chặt. Nhìn vào đôi mắt ấy, có những điều dù muốn nhưng vẫn phải :
      - nghĩ có nhiều việc em nên suy nghĩ kỹ. Đừng để sau này phải hối hận.

      cười, đôi tay vỗ vào mu bàn tay . Hơn ai hết, hiểu muốn gì. nghĩ đến lúc chuyện với Trình Ngạn Thâm rồi. Đúng vậy, đau lần ai lại sợ ngã, đặc biệt là - người sống bằng lý trí. Có những việc xảy ra thể thay đổi được. Như bát nước hắt thể lấy lại được. Bởi, dù có đổ nước mới vào nó cũng là xa lạ.

      - yên tâm. Em hai mươi tám tuổi rồi. Em biết mình cần gì mà.


      Chương 29: Điều duy nhất.

      Chương Hiểu bước vào lớp. , so với hỗ trợ cảnh sát vẫn thích công việc giảng dạy này hơn. Bởi vì, chỉ có ở đây mới cảm nhận được trái tim mình còn đập . có thể nhìn thấy mình lúc sinh viên, có thể trốn học ngồi đâu đó trong quán cà phê, có thể nằm ườn trong sân trường và có thể quen . Có những điều chỉ khi qua rồi, nghĩ lại mới cảm thấy đáng quý. Có thể , thời sinh viên luôn là đẹp nhất trong ký ức mỗi người.

      - Chào các em, hôm nay chúng ta học về tâm lý bệnh nhân đối với các bệnh mãn tính. Như các bạn biết, mô hình tâm-sinh-xã hội nêu mối quan hệ giữa các yếu tố khác nhau có những ảnh hưởng nhất định đối với tình trạng bệnh. Trong đó, mối quan hệ hữu cơ giữa sinh lý- tâm lý là vô cùng quan trọng. Những vấn đề tâm lý mà bệnh nhân phải đối mặt khi mắc bệnh cũng như những ảnh hưởng của trạng thái tinh thần đối với tiến triển của bệnh là vô cùng quan trọng đối với các bác sĩ cũng như các bạn ngồi ở đây- những người trở thành những nhà tư vấn tâm lý trong tương lai. Lĩnh vực này rất rộng, nhưng hôm nay tôi chỉ về bệnh tiểu đường. Các bạn thấy thế nào?

      Các bạn học sinh tập trung lắng nghe, ai cũng cảm thấy hứng thú. Tiết học của Chương Hiểu luôn chật cứng giảng đường. Bởi vì sao? Đầu tiên, những điều dạy có tính ứng dụng cao, cách chuyện lưu loát kết hợp cùng gương mặt xinh đẹp. Nhưng còn điều quan trọng hơn, đề thi ra cực kỳ khó, học nắm chắc là thi lại. Đó là tổng kết của hầu hết tất cả các bạn sinh viên của đại học P.

      - Được rồi, hôm nay giới thiệu với các em về tháp các vấn đề tâm lý của bệnh nhân tiểu đường do hiệp hội tiểu đường đưa ra năm 2008. Mô hình này mô tả những trở ngại tâm lý và cảm xúc của bệnh nhân theo thứ tự tăng dần theo mức độ nghiêm trọng của bệnh qua năm cấp độ...

      - Hy vọng với những điều , các em có những nhận thức nhất định với cách phân loại từ đó điều trị tâm lý cho phù hợp với từng cấp độ. Chúng ta bài thực tập tại bệnh viện về vấn đề này. Hôm nay đến đây được rồi. Tan lớp.

      Chương Hiểu thu dọn lại đồ đạc trước khi ra khỏi lớp. Trong lúc đó, đôi khi cũng có vài học sinh lên hỏi những vấn đề trong bài giảng. Đó là việc hết sức bình thường.

      - Vậy theo giáo Chương, bệnh nhân cấp độ năm có thể bị tâm thần phân liệt đúng ?

      - Đúng, tỉ lệ từ chín đến mười sáu phần trăm .

      Chương Hiểu quay lên, nhưng đập vào mắt là bóng dáng cao lớn, cương nghị của Trình Ngạn Thâm. nhăn mày, sao lại ở đây? ở đây bao lâu rồi?

      - Có vấn đề gì sao?

      - . Chỉ muốn hỏi vậy thôi. trả lời như là điều đương nhiên. xong, cầm lấy giỏ xách của lên, thong thả ra khỏi lớp.

      Chuyện gì vậy trời. Chương Hiểu đứng như trời tròng. Có đánh chết cũng tin hỏi chỉ vậy thôi. Nhưng biết phải làm sao. đuổi theo

      - Hôm nay, tôi mời, chúng ta ăn cơm .

      Trình Ngạn Thâm hơi bất ngờ, bình thường tránh như tránh tà, ghét như ghét quỷ dữ mà lại chủ động mời mọc, khiến tự dưng đâm ra sợ hãi.

      Hôm nay, chọn nhà hàng Tây ở trung tâm thành phố. Từ cao nhìn xuống có thể thu trọn vẻ đẹp của Bắc Kinh trong tầm mắt. Những tòa nhà chọc trời, những con đường xe cộ tấp nập, những dãy nhà rực rỡ và cả những con người đại. Bắc Kinh trong mắt mọi người hội tụ vẻ đẹp của thành phố đại nhưng trong tâm trí Chương Hiểu lại xa lạ đến đáng sợ

      - Em ăn gì? vừa xem menu, vừa hỏi . Giong ấm áp, cử chỉ dịu dàng. Nếu là năm năm trước, Chương Hiểu cảm động sâu sắc. Nhưng tiếc thay, năm nay hai mươi tám tuồi và là của tại.

      - Tôi nghĩ, chắc cũng biết mục đích tôi đến đây, tội gì phải ra vẻ.

      Trình Ngạn Thâm khép menu lại. Hai tay chắp ra trước, vẻ mặt như chờ câu tiếp theo của

      - Trình Ngạn Thâm, tôi hiểu chúng ta bây giờ là quan hệ gì? Năm năm trước, tôi nghĩ mình cho biết rồi chứ.

      - Năm năm trước sao, cuối cùng cũng vào chuyện chính.

      - đừng tỏ vẻ như mình làm đúng tất cả, người sai chỉ có tôi. Chương Hiểu tức giận. Vẻ mặt ấy là sao? Nếu biết chuyện, với thái độ ấy, còn tưởng mình là người gây .

      - , cho đến bây giờ, tôi vẫn hiểu quyết định của em năm đó. Em muốn tìm tình mới, em thấy chán nản với tôi hay vì tên Cao Trình đó, em chưa bao giờ . Bỏ lại hai chữ chia tay rồi nước ngoài. Vậy được xem là ràng sao? Chương Hiểu.

      Giọng nặng nề, trong đó có kiềm nén thấy . Đôi tay siết chặt, đôi mày cau lại thành đường thẳng. Những điều đó rơi vào mắt Chương Hiểu lại trở nên nực cười.

      - đóng kịch cũng giỏi quá đấy. Có nhiều khi tôi nghĩ, có khi nào cảm thấy có lỗi với tôi , có khi nào hối hận vì làm tổn thương tôi . Nhưng xem ra ...

      Trình Ngạn Thâm đứng dậy, bờ vai cứng đờ. đẩy ghế ra, trước khi , nhìn thẳng vào mắt

      - Chương Hiểu, việc tôi có lỗi duy nhất với em chính là em bằng cả trái tim mình. Nếu là vì chuyện đó Trình Ngạn Thâm tôi xin lỗi em


      Chương 30: đêm thôi

      Việc tôi có lỗi duy nhất đối với em là em bằng cả trái tim mình. em bằng cả trái tim mình. em...Trình Ngạn Thâm rồi. từ khi nào Chương Hiểu . Trong đầu giờ phút này chỉ có câu đó. Nó lặp , lặp lại như lời nguyền. biết mình có cảm xúc gì khi nghe câu đó. nỗi đau mơ hồ, quặn thắt, ý nghĩ...Tất cả đều mờ ảo...Tất cả dày vò trái tim , ngự trị đầu óc . Trước khi đến đây biết tự với mình bao nhiêu ngàn lần phải mạnh mẽ, mạnh mẽ để tổn thương. Bao nhiêu đó chưa đủ sao? Nhưng bây giờ sao, chỉ câu của làm tan biến mọi cố gắng của . Bức tường được xây dựng bao lâu nay dần dần sụp đỗ. Năm năm rồi, làm mọi cách để có thể kiêu ngạo đứng trước mặt , có thể sánh ngang cùng nhưng bây giờ . Dường như tất cả đều vô nghĩa. biết bao lần tự hỏi mình mãi quên được con người ấy là vì điều gì. Tình hay là vốn dĩ có được nên cảm thấy luyến tiếc. Nhưng giờ , dù cố phủ nhận nhưng có dần cho mình đáp án. Đắng ay thay, đó là đáp án nghiệt ngã nhất.

      Chương Hiểu ngồi đó rất lâu, rất lâu, đến khi có tiếng vọng lại:

      - Thưa , nhà hàng tôi chuẩn bị đóng cửa.

      - Sao chứ?

      quay lại nhìn người nhân viên ấy. bỡ ngỡ trong đôi mắt của chàng trai. vội lấy trong túi ra đưa cho tờ khăn giấy:

      - đời luôn có những chuyện khiến người ta vui. Dũng cảm bước qua mới có thể tìm thấy thiên đường.

      đưa tay ra nhận cũng từ chối. Chỉ ngồi đó và nhìn chàng trai ấy xa. biết ai đó từng khi gặp những con người xa lạ, hãy đưa cho họ viên kẹo và bước .

      Chương Hiểu bước ra khỏi nhà hàng, về nhà ngay mà ghé vào quán lề đường. Điều mà chưa bao giờ làm trong suốt hai mươi tám năm qua.

      Ting, ting...

      -Mở cửa. Trình Ngạn Thâm, ra đây cho tôi. ra tôi xông vào đó. ra đây, ra đây .

      Cửa mở ra, xuất trước mặt Trình Ngạn Thâm chính là hình ảnh Chương Hiểu say mèm, gương mặt đẫm nước mắt, đôi chân vững, có thể vấp té bất cứ lúc nào:

      - cuối cùng cũng ra rồi. là ai chứ, là ai mà có quyền đối xử với tôi như vậy. là ...

      Có vô vàn những điều cần . Năm năm rồi. Nhưng tất cả đều hóa hư vô bởi hành động. vòng tay xiết chặt vai , hai trái tim cùng nhịp đập. Bắc Kinh, buổi tối buốt lạnh, vòng tay, hai trái tim và tình chưa bao giờ tắt.

      - Chương Hiểu à. Sao lại say thế này?

      rất lâu rồi, rất lâu rồi mới nghe được câu mà khiến trái tim rung động. Có thể, đối với ai đó ấm áp là điều xa vời nhưng với con người như như thế là quá đủ.

      Chương Hiểu đứng im, giãy giụa cũng đáp lại. Đơn giản là lặng im và cảm nhận trái tim mình. Đêm nay , chỉ đêm nay thôi. tự hứa với mình như thế.

      dìu vào nhà và vào bếp pha trà giải rượu.

      - Nào, ngoan, uống chút , nếu sáng mai khó chịu lắm đấy.

      nhăn mặt, tỏ vẻ bất bình

      - thích. muốn. Chỉ muốn ngủ thôi.

      - Ngoan .

      - thích mà. là ai? Xem bà chị đây dễ dãi lắm sao? cho cưng biết, chị có bạn trai rồi. ấy , ấy,

      - ấy làm sao. dịu dàng hỏi, môi nở nụ cười nhàng và ấm áp như mùa xuân

      - ấy là người cực kỳ, cực kỳ giỏi và và sau nữa sau nữa ta.

      Vẻ mặt tỏ ra nghiền ngẫm. Sau nữa, tại sao bây giờ chỉ có hình ảnh người con trai mặc áo blue trắng và khám nghiệm tử thi. Gương mặt đó, động tác đó. Và còn gì nữa

      - Thôi được rồi. Vậy ngoan ngủ .

      Trăng lên cao, ánh trăng chiếu rọi vào gian phòng, nơi người con yên giấc trong ánh nhìn chăm chú và dịu dàng của người đàn ông. nhàng vuốt mái tóc , ánh mắt ngập tràn thương

      - Chương Hiểu à, có những việc cả cuộc đời cũng nên nghe, nên hiểu. Tôi xin em đó.

      Cũng trong lúc ấy, nơi rất gần, ngay trong lòng Bắc Kinh, tại căn phòng với ngọn đèn neong treo giữa phòng, bóng người đổ từ từ, từng giọt, từng giọt axit lên thi thể. Tiếng xèo, xèo do axit ăn mòn da vang lên trong gian u tối. Từng mảnh da, từng ngách của cơ thể...

      - Đến lúc gặp nhau rồi. Những người bạn của tôi...



      Chương 31: Trống rỗng
      Chương Hiểu thức dậy, đầu đau như búa bổ. Đây chính là hậu quả của đêm thác loạn. Có thể , đây là lần đầu tiên biết đến rượu. Hai mươi tám năm, những tưởng bao giờ biết đến thứ xa xỉ, độc hạ ấy, vậy mà câu của thay đổi mọi thứ. Cố ngồi dậy, nhìn xung quanh, lạ lẫm ùa vào, vây kín tâm hồn. Bạn có từng uống say vì câu của ai đó, rồi ngày hôm sau thức dậy với gian xa lạ chưa, nếu có mới có thể hiểu thấu được cảm xúc của Chương Hiểu lúc này.

      biết mình ờ đâu, chút ký ức cuối cùng giúp nhận được điều đó. xung quanh nhà . căn nhà với tông màu chủ đạo là đen xám, rất giống phong cách của cả . Gọn gàng và ngăn nắp đến bất ngờ chính là những gì cảm nhận được từ ngôi nhà này. Nhưng biết tại sao lại cảm thấy rất lạnh lẽo, cái giá buốt phải của màu sắc mà xuất phát từ lòng người. cảm thấy, chủ nhân của nó là người rất lạnh lùng , lạnh lùng đến độc. Và rồi khi nhìn thấy bức tranh ấy. Bức tranh về người con đứng trước biển cả trong buổi chiều tà kiềm được cảm xúc nữa. Những giọt nước mắt lăn dài, lăn dài má. nhìn bức tranh đấy, đứng nhìn nó với xúc động dâng trào. làm vậy có ý nghĩa gì? Giữa , còn lại điều gì?

      Cố nén nước mắt vào trong nhưng hiểu sao nó cứ rơi mãi, rơi mãi. ra, gặp nhau từ rất lâu, rất lâu rồi, lâu đến mức chính cũng biết. lao đến chiếc điện thoại, ngón tay run run, cầm chặt được nó. Chưa bao giờ cảm thấy dãy số lại khó khăn đến vậy. Và rồi điện thoại bắt máy nhưng lại là...

      - Xin chào, Ngạn Thâm ở sở cảnh sát, có việc gì có thể nhắn lại với tôi.

      - là?

      Tiếng nhàng, từ tốn của vang lên

      - Tôi là vị hôn thê của ấy.

      Có cái gì đó vỡ. biết là điện thoại hay chính trái tim . Cảm giác xúc động tột cùng rồi bỗng chốc lao nhanh xuống vực sâu muôn trượng. Cảm giác tưởng như có được để rồi lại hóa tan. Cảm giác ấy. Nó đau mà là trống rỗng. Nó hụt hẫng mà là nhói tim.

      - Trình Ngạn Thâm, đúng là độc ác.

      cười, nụ cười chua chát và đắng ngắt. ra, mọi thứ chỉ là hư ảo, chỉ là tưởng tượng của mình ? Phải tưởng tượng được sắp đặt. Trình Ngạn Thâm, thành công rồi. Thành công giết chết trái tim tôi lần nữa.

      Hai giờ sau, sở cảnh sát. với bộ đồ công sở đúng chuẩn, gương mặt lạnh lùng và dáng điệu khoan thai bước vào. Chương Hiểu nhận được điện thoại của Cao Trình giờ trước và đó cũng là lý do đến đây.

      - Bắt được nghi phạm rồi sao? nhìn Cao Trình.

      - Sáng hôm qua, nhân viên công ty Photer báo cảnh sát là phát mất hình người bằng silicon. Nhân viên pháp chứng đến đó và lấy mẫu về làm xét nghiệm. Kết quả là về thành phần, độ nặng cũng như cấu trúc hoàn toàn tương đồng với phần silicon trong thi thề nạn nhân A.

      - bắt đầu hỏi cung chưa?

      - Chuẩn bị bắt đầu. Em có muốn vào trong

      - . Em đứng ngoài quan sát là được rồi.

      Cao Trình bước ra khỏi phòng, bóng dáng cao lớn đến gần

      - Em có ý định chào buổi sáng tôi sao? tiếng đến khá gần nhưng vẫn duy trì khoảng cách giao tiếp thông thường.

      - Xin lỗi, thất lễ. Chào buổi sáng bác sĩ Trình.

      bật cười, nụ cười mang theo cưng chiều

      -Tôi biết là em cũng ngoan như vậy đấy. Sáng dậy uống mật ong tôi pha cho em chưa? đưa tay vuốt tóc nhưng kịp thời né tránh. Ánh mắt thay đổi hẳn. Đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó là khó hiểu

      - Thứ nhất, bây giờ là thời gian làm việc, tôi nghĩ đứng cương vị của tôi và nên có những hành động quá thân mật. Thứ hai, tôi nghĩ mối quan hệ của chúng ta cũng thể có những hành động ấy nảy sinh. Thứ ba, bắt đầu hỏi cung rồi.

      nhìn rất sâu vào mắt , cái nhìn mang theo hoài nghi và suy xét.

      - Điều thứ nhất, em đúng. Nhưng tôi nghĩ, với thân phận của mình, tôi hoàn toàn có quyền làm như thế.

      cười, bước qua , chăm chú nhìn về phía nghi phạm

      - So với những việc đó, tôi có hứng thú với nghi phạm hơn.


      Chương 32 : Mất cắp

      khí trong phòng tra hỏi cũng căng thẳng kém. Cao Trình cùng Diệp Lan bắt đầu hỏi người báo án. Đó là người phụ nữ trẻ, 25 tuổi, khá xinh đẹp. ấy ngồi trong phòng với vẻ lo âu . Hai tay ngừng gõ xuống mặt bàn, chốc chốc lại nhìn về phía cửa ra vào.

      - Xin chào, tên gì

      - Tôi tên Trương Hàm

      - có thể tường thuật cụ thể lại vụ việc

      - Tôi là nhân viên của công ty Photer, sáng hôm qua theo thường kỳ kiểm tra phát thấy mất hai bộ hình người làm bằng silicon, nên tôi báo cảnh sát.

      - làm được bao nhiêu năm rồi?

      - Được năm rồi.

      - từng xảy ra vụ việc này lần nào chưa?

      - Chưa bao giờ. Trong hồ sơ cũ cũng thấy có ghi chép. Đây là những mặt hàng đặc biệt nên việc bảo quản và kiểm kê số lượng rất quan trọng. biết sao lại mất nữa?

      -Vậy ai có chìa khóa phòng cất giữ?

      - Bình thường là tôi. À, gần đây công ty có kết hợp với bệnh viện tiến hành làm dự án nên hình như các giáo sư đó cũng có.

      - Dự án sao?

      - Đúng vậy, dự án đó là gì tôi nhưng hình như có tất cả mười người. Vì để tiện cho việc nghiên cứu nên người trong ban dự án kiến nghị chủ động được giữ chìa khóa.

      - có thể cung cấp cho tôi danh sách mười người đó ?

      - Được.

      - Cảm ơn Trương. Bây giờ có thể về, nếu có gì chúng tôi rất hy vọng nhận được giúp đỡ của .

      - Vâng. À, có thể tìm lại được hai hình người đó ?

      - Cảnh sát chúng tôi cố gắng hết sức.

      Trương Hàm rồi, Cao Trình bước vào phòng nghe nhìn. Chương Hiểu và Trình Ngạn Thâm đứng đấy, ai cũng có suy nghĩ riêng

      - Hai người thấy sao?

      - Trương Hàm phải hung thủ. Chương Hiểu về phía cái bàn, kéo ghế ra và ngồi xuống. tự tin gương mặt.

      - ấy quá non trẻ so với hung thủ IQ cao của chúng ta.Mặc dù ấy có những biểu của trạng thái bồn chồn, lo âu, dấu hiệu của stress nhưng mà đó cũng là điều bình thường. nhân viên trẻ, lần đâu tiên gặp trường hợp mất cắp này lo lắng thậm chứ là sợ hãi

      - cũng nghĩ vậy. ấy quá trẻ để có được những kỹ năng ngoại khoa xuất xắc.

      Mọi người quay sang Trình Ngạn Thâm. đứng chắp tay về phía trước và nhìn về căn phòng ấy.

      - Tôi cũng nghĩ vậy. ấy có khả năng là hung thủ. Thể trọng đó khoảng từ bốn mươi lăm đến năm mươi ký. Với trọng lượng như vậy, ấy hoàn toàn có khả năng di chuyển thi thể nạn nhân đến nơi cất xác cũng như đến những trường mà hung thủ bày sẵn. Chiều cao ấy khoảng 1 mét 50. Với chiều cao ấy, việc treo nạn nhân có chiều cao khoảng 1 mét 60 như nạn như A lên trần nhà là thể dù đó là hình người silicon chăng nữa. Nhưng mà... so với đó, tôi hứng thú với mười chuyên gia đó hơn.

      Hai giờ chiều, sở cảnh sát X.

      - có lý lịch mười nghi phạm. Tôi nghĩ khá thú vị đấy. Tất cả có mười người, bao gồm sáu bác sĩ, hai chính trị viên và hai chuyên gia kinh tế. Họ cùng hợp tác trong dự án mở rộng quy mô chương trình sử dụng các thiết bị tiên tiến trong dạy và học. Có ba mục tất cả bao gồm robot, máy móc và đương nhiên thể thiếu người nộm bằng silicon có độ tương thích đến chín mươi chín phần trăm so với cơ thể người .

      - Robot luôn sao?

      - Những năm gần đây, việc dạy và học của các trường y khoa trong nước được cải thiện rất nhiều. Từ cơ sở vật chất đến các giảng viên, đều phải thông qua quá trình xét duyệt chặt chẽ. Robot ở đây phải dạng mà mọi người thường biết. Đây là dạng đặc biệt, thông thường do Châu Âu sản xuất và cấp giấy chứng nhận. Có thể hình dung, đó là hình nộm bình thường có thể làm bằng silion hoặc những vật liêu khác nhưng quan trọng là nó được lắp đặt và cài sẵn chương trình hoạt động. Ví dụ như robot cho môn sản. Nó được thiết kế sẵn chương trình bắt đầu từ giai đoạn đầu thai kỳ đến khi tám tuần và cả chuyển dạ. Từ phát triển của phôi thai trong tử cung của người mẹ đến giai đoạn vỡ nước ói, chuyển dạ, tất cả được lặp trình sẵn giúp sinh viên hình dung dễ hơn về vấn đề được học trước khi lâm sàng. ###

      Trình Ngạn Thâm giải thích, là giáo sư về pháp y, nghĩ dự án này là hoàn toàn cần thiết. Chất lượng giảng dạy trong nước vẫn còn quá thấp so với quốc tế.

      - Nhưng mà việc di chuyển các hình người này cũng rất phức tạp, cần rất nhiều thời gian. Vậy hung thủ làm cách nào để đưa những thứ ấy ra ngoài chứ?

      - xem qua đoạn ghi hình của phòng bảo quản rồi, có gì đáng chú ý. Cửa phòng bảo quản cũng có dấu hiệu bị cại hay phá hư. Nếu có đợt kiểm tra này chắc còn lâu chúng ta mới phát được.

      - Khoan . Sắc mặt Chương Hiểu tái xanh, khủng khiếp trong đôi mắt .

      - Trương Hàm ... ấy mất tổng cộng hai bộ hình người nhưng chúng ta chỉ tìm thấy cái .

      Vậy cái còn lại ở đâu?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :