1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NẾU SỦNG THIẾP MUỐN CHẠY TRỐN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hehe.hóng trừng phạt
      Pana thích bài này.

    2. Pana

      Pana Well-Known Member

      Bài viết:
      178
      Được thích:
      1,488
      Chương 19:

      Edit: Pana

      Vân Đại phạm vào sai lầm cơ bản nhất.

      Sai ở chỗ phải nàng có ý nghĩ muốn chạy trốn, cũng phải nàng chạy trốn thất bại.

      Sai ở chỗ nàng nên dối.

      tại lời của nàng tin nửa, muốn nàng giải thích nửa còn lại, chẳng khác nào ngay từ đầu tin nàng.

      Nàng tưởng qua được cửa của , nhưng Diệp Thanh Tuyển là người dễ lừa gạt như vậy sao?

      Vân Đại nhéo tay của mình, vẻ mặt u sầu.

      “ Thiếp cảm thấy, làm người nếu có chút dã tâm có gì tốt cả.”

      Diệp Thanh Tuyển ngồi ghế, đôi mắt như có như ý cười, khóe môi mím chặt, nhìn ra vui hay giận.

      Trong lòng Vân Đại sợ muốn chết, nơm nớp lo sợ lúc lâu, nghe được lời này của nàng thấy có chút buông lỏng, bèn lớn gan thấp giọng : “ Chàng có thể tha thứ cho thiếp lần này sao.”

      Diệp Thanh Tuyển cười: “ Thiếp thất bên người ta người nào chẳng giỏi ca mua, tài đức vẹn toàn, nàng trừ bỏ ăn ngồi rồi, còn làm được việc gì khác?.”

      Nàng cái gì cũng , mới được câu lại muốn tha thứ cho nàng.

      Vân Đại đỏ mặt thẹn thùng, ngập ngừng lát, cũng trả lời được câu nào.

      Xem ra trong mắt Diệp Thanh Tuyển, nàng là tiểu nương chỉ ngu ngốc, vô tri, suy nghĩ nông cạn, ánh mắt thiển cận, ham ăn ham ngủ, tóm lại lười phải kể ra đống khuyết điểm của nàng.

      Nhưng nàng phải có ưu điểm, nàng bây giờ tuổi lớn, vẻ ngoài oánh nộn, làm môi đỏ mọng, mặt tựa hoa lê, lại là mỹ nhân, sau này nảy nở, dù khuôn mặt hay dáng người đều thua bất kỳ nữ tử nào.

      Nếu thu lưu nàng thêm ít lâu nữa dùng nàng làm quà tặng hoặc làm mật thám quá là thích hợp.

      Đó là suy nghĩ lúc trước bất quá bây giờ chớp mắt đánh mất ý nghĩ đó.

      Nếu tặng nàng cho người khác, biết trong phủ người đó có đủ tiền mua heo sữa quay cho nàng ăn , với đầu óc kia của nàng, sợ rằng đem gia chủ mới kia tức đến hộc máu mà bỏ mình.

      Dù bỏ qua những cái kia, nếu đem nàng huấn luyện thành mật thám, sợ nàng đem người khác đến xử lý nguyên đám người của .

      Cũng mất công nhẫn nại bao dung nàng hết lần này đến lần khác, bằng khi nàng ra câu “ được.” Rồi câu “ còn dùng được” sợ rằng sớm tức giận màng gì đến chuyện nàng còn mà đem nàng đè xuống mà đùa bỡn.

      Cẩn thận nghĩ lại, nàng giờ có thể đứng trước mặt mặt đổi sắc mà dối, cũng là người có dũng khí.

      Diệp Thanh Tuyển đặt chung trà xuống, ngón tay gõ lên mặt bàn, ngay sau đó gọi Thanh Phỉ.

      Vân Đại thấy sắc mặt thay đổi quá nhanh, lại biết đến tột cùng say nghĩ cái gì, trong lòng càng thêm bất an.

      Thanh Phỉ vào, ánh mắt lãnh đạm của Diệp Thanh Tuyển lần nữa dừng người Vân Đại.

      Vân Đại cảm thấy lưng như bị kim chích.

      Diệp Thanh Tuyển ngừng lại lát, lại lạnh lùng thốt ra chữ.

      “ Đánh.”

      mặt Vân Đại đầy vẻ kinh hoàng, cũng dám ra lời cầu xin, nhìn hai tay trống của Thanh Phỉ, trong lòng nghi ngờ tim bịch bịch như trống đánh bên tai, chắc là muốn đánh lun tung người nàng.

      Cũng mặt kệ đánh như thế nào quan trọng hơn hết là nàng sợ đau.

      Thanh Phỉ đến trước mặt nàng, bóng dáng trước mặt nàng như biến thành quái vật đem thân thể bé của Vân Đại lần nuốt trọn.

      Khuôn mặt nhắn của Vân Đại tái nhợt, người nhũn ra, biết hôm nay nàng còn toàn mạng trở về .

      Thanh Phỉ thấy bộ dáng lung lay sắp đổ muốn té xỉu đến nơi của nàng, trong lòng thầm mắng nàng ngu xuẩn.

      Muốn ngất xỉu làm nhanh chút, nàng ngất xỉu rồi nàng cần cuốn tay áo lên mà hành hung mỹ nhân.

      Thời điểm nên kiên cường Vân Đại lại kiên cường chịu đựng.

      Nàng lại ngất xỉu.

      Thanh Phỉ thở dài, như ảo thuật gia trong tay áo rút ra cây thước gỗ.

      “ Thỉnh di nương vươn tay ra.” Lời của Thanh Phỉ mang chút tình cảm bộ dáng như xử lý chuyện công.

      Vân Đại sợ hãi mà vươn tay, Thanh Phỉ đợi nàng chuẩn bị tốt đánh mạnh cái xuống lòng tay nàng.

      “Ô”

      Tiểu nương bỗng nhiên rụt tay về.

      “ Rụt lần đánh thêm cái.”

      Diệp Thanh Tuyển tay cầm chung trà, tay cầm nắp trà, mắt cũng thèm nâng lên, giống như biết trước, lãnh đạm bỏ thêm câu.

      Chờ đến khi đánh xong mười cái, Thanh Phỉ cầm thước rời khỏi phòng.

      Vân Đại ôm tay nước mắt như hạt châu lăn dài má, khóc đến khuôn mặt nhăn nhúm.

      “ Đánh xong ta cảm thấy làm người có chút dã tâm có gì là tốt.”

      Khuôn mặt Diệp Thanh Tuyển trầm tĩnh, đối với bộ dáng đáng thương của nàng làm như thấy, vẻ mặt cảm xúc: “ Nhưng phải dành cho người đầu óc ngu xuẩn có tư cách làm chuyện khác người.”

      “ Nếu sau này nàng còn tái phạm, bị phạt đánh nhàng như vậy đâu.”

      có thể cho phép người thông minh náo loạn vài chuyện , cho dù muốn rời khỏi Diệp phủ,chỉ cần đối phương đủ thông minh, nguyện ý nhắm mắt mở mắt để đối phương rời .

      Nhưng nàng lại dại dột lời dối hoàn chỉnh cũng thèm nghĩ ra, chạy trốn quần áo cũng thèm thu thập, người quần áo cùng đồ trang sức cũng bán đứng thân phận của nàng, đến điều dễ nhất là ngụy trang mà nàng cũng biết làm.

      vốn màng đến chuyện nàng sống hay chết, nhưng nàng vào cửa làm thiếp thất của , khỏi có phần trách nhiệm dạy dỗ nàng.

      Vân Đại khóc đến hoa lê đái vũ, hai lòng bàn tay đều đỏ hồng bỏng rát, Thanh Phỉ là người biết võ, trước mặt Diệp Thanh Tuyển dám dở trò tất nhiên hạ thủ lưu tình, mỗi thước đều dùng bảy, tám phần lực mà đánh, đến hạ nhân cũng có chút chịu được huống chi da thịt non mềm như nàng.

      Lúc trước có người mắc lỗi Gia chỉ cười cho qua hoặc cười lạnh cái cũng chưa từng muốn làm khó xử tiểu nương.

      Nhưng lúc này phạt nàng như vậy hiển nhiên nổi giận.

      có chút nổi giận thôi nàng có chút ăn tiêu huống chi lại giận dữ như vậy.

      Lúc sau Thúy Thúy ở cửa nghênh đón Vân Đại trở về, thấy nàng vừa về liền trốn vào phòng sau đó ra ngoài.

      Buổi tối bọn nha hoàn biết được ai phân phó, dâng lên bàn thức ăn thịnh soạn, Thúy Thúy gọi Vân Đại dậy dùng bữa, Vân Đại bước cũng chưa từng rời khỏi phòng.

      Nàng nằm giường nhìn tấm màn lay động, sóng mắt mênh mông, nước mắt đảo quanh hốc mắt, trong đầu đều là câu lạnh lùng của có đầu óc.”

      Nàng hiểu được nàng là người thông minh.

      Lúc cùng tú tài ca ca học tập ở trong thôn, tú tài ca ca cũng có nàng là người có thiên phú.

      Thẩm thầm cùng đường tỷ trấn an nàng người ngốc có phúc của người ngốc, Vân Đại nhận biết được mấy chữ những nãi nãi ở trong thôn vì muốn an ủi nàng mà khen nàng vài câu, nếu là nam tử ngày sau có thể đậu Trạng Nguyên.

      Vân Đại vừa thẹn thùng, vừa hổ thẹn, nhưng trong thôn có quá nhiều việc phiền não như Diệp phủ.

      Giống như con thỏ ngốc ở trong núi, có người cho nó biết cái gì là ngu ngốc, là có đầu óc, nó cả ngày chỉ biết vui vẻ ăn cỏ xanh nên dưỡng ra chú thỏ con ngây thơ đơn thuần.

      Đêm khuya, thấy Thúy Thúy cuộn mình trong chăn gấm nằm phía dưới giường Vân Đại ngủ, ngẫu nhiên nghe được hai tiếng nức nở, cũng có chút đau lòng.

      Di nương là thôn thành giữ bổn phận, học vấn tâm cơ, ngây thơ ngốc nghếch, chỉ là nàng thích hợp ở Diệp phủ, cũng nên tiến vào những mưa ân oán bên trong của Gia.

      Thúy Thúy thở dài, bỏ những suy nghĩ linh tinh trong đầu rồi ngủ.

      Hôm sau, Thúy Thúy phát người Vân Đại nóng hổi, vội sai người báo cho Diệp quản , lâu sau Diệp quản phái đại phu tới.

      Đại phu khai dược, dặn dò vài câu liền rời .

      Thuốc được sắc xong bưng tới, nhưng Vân Đại ngụm cũng chịu uống.

      Nàng mơ mơ màng màng mà bướng bỉnh, miệng ngậm chặt như vỏ trai.

      Vân Đại nhớ đến thẩm thẩm, nhớ Hạnh thôn, nhớ tất cả mọi người trong thôn.

      Ở bên ngoài nàng chỉ có thân mình, cái gì nàng cũng hiểu, khi cẩn thận làm sai cái gì, rước lấy ánh mắt khinh thường của người khác, cẩn thận ăn nhiều chút người khác cũng lén cười nhạo nàng.

      có người nào thích nàng, bọn họ dùng ánh mắt thương hại nhìn nàng, hoặc trong lòng lạnh lùng trào phúng, xem thường nàng.

      Nàng tới nơi xa lạ, mặc quần áo khác, làm việc cũng khác, tứ cố vô thân nàng chịu đựng như vậy là cực hạn rồi.

      Trong đầu là những ý thức mơ hồ, Vân Đại rơi vào lòng ngực ấm áp.

      Cánh tay mềm mại ôn nhu nhàng vỗ về nàng.

      Đối phương ôn nhu kiên nhẫn an ủi nàng, khuyên nàng uống thuốc.

      “ Ngoan, đem thuốc uống vào, uống xong ngủ giấc liền khỏe thôi.”

      Nữ tử ôn nhu, thanh mềm tựa như gió mát mùa xuân thầm bên tai Vân Đại.

    3. Oanhoanh90

      Oanhoanh90 New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Tội nghiệp vân đại quá.
      Khủng LongPana thích bài này.

    4. Pana

      Pana Well-Known Member

      Bài viết:
      178
      Được thích:
      1,488
      mình phải về quê để chuẩn bị đám cưới nên chắc thể up mỗi ngày chương nữa. mình sắp xếp làm được nhiều chương nhất có thể, tks mn quan tâm và ủng hộ truyện ạ, luv u<3<3

    5. Oanhoanh90

      Oanhoanh90 New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Chúc 2 bạn trăm năm hạnh phúc
      Pana thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :