1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nằm vùng là một kĩ thuật - Nhị Nguyệt Sinh (Full 80c Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      31, có chút thích


      Thượng Tâm thu thập chút, liền cầm đồ dùng cuộc thi rời khỏi kí túc xá, vừa đẩy cửa ra, Trì Đan, Thạch Xuân Húc cùng Đàm Siêu vào. Ba người thấy ở kí túc xá ràng ngẩn ra, Thạch Xuân Húc cau mày chất vấn: "Làm sao ở phòng ngủ?"

      "Tôi vẫn luôn ở đây." Thượng Tâm nhớ Thiệu Phi Phàm dặn dò, có điểm lo lắng mà .

      " thể nào, chúng ta cùng nhau nhảy ra ngoài, tại sao chúng ta chịu phạt lại có thể vào phòng ngủ?"

      Thượng Tâm cúi thấp đầu, lầm bầm câu "Tôi vẫn luôn ở đây."

      Thạch Xuân Húc còn muốn gì, nhưng Trì Đan ở phía sau thúc giục, "Phải mau lên kịp cuộc thi." lại thôi.

      Vào trường thi, bốn người cùng mấy nam sinh hôm đó lại chạm mặt, người trong đó lướt qua rồi lại quay đầu lại kêu"Thượng Tâm" .

      Thượng Tâm dừng bước, phát là người ngày hôm qua giúp nhảy tường rồi hỏi tên của , khỏi chột dạ.

      Kỷ Thành chạy tới, mặt hưng phấn "Còn nhớ tôi ?"

      "Nhớ."

      "Ha ha, đúng rồi, mới vừa rồi phạt chạy vòng, thế nào thấy ? Tôi còn lo lắng cậu có thể kịp cuộc thi , bây giờ gặp cậu tốt."

      "Tôi. . . . . . Tôi. . . . . ."

      "Kỷ Thành, chúng ta làm sao giống như vậy được , người ta cũng bị chịu phạt lại có thể trở về trường." Thạch Xuân Húc giễu cợt : " hừ" tiếng lôi kéo Đàm Siêu vào trường thi trước. Trì Đan nhìn Thượng Tâm chút, nhếch khóe miệng cũng vào.

      Kỷ Thành cũng có ý kiến gì, liền gãi gãi đầu "Cậu trở lại là tốt rồi, đừng nghe Tiểu Xuân Tử lung tung, hồi cấp ba cậu ấy cứ như vậy, nhìn nổi người khác tốt hơn ấy." thanh hơi hạ thấp, mắt quét chung quanh cái rồi tiếp: "Cha ấy làm công an, ấy thi vào được trường cảnh sát liền coi chính mình thành nửa cảnh sát, coi ai ra gì."

      "Các người biết nhau?" Thượng Tâm thiện lương hỏi.

      Kỷ Thành khẽ cắn răng, hình như hạ quyết tâm rất lớn mới : " ra ba tôi cũng là công an, nhà hai chúng ta là quen biết."

      Thượng Tâm bị vẻ mặt nháy mắt ra hiệu của Kỷ Thành làm cho nhịn được cười lên tiếng, che miệng lại, "Ha" tiếng. Chuông vang lên, Kỷ Thành liếc mắt xem thường "Vào trường, cũng vào thôi."

      Thượng Tâm gật đầu cái, xoay người vào.

      Sau đó, chuyện nhảy tường này cũng phải cứ thế trôi qua, bởi vì thành viên tham dự quá nhiều, trường học chỉ bắt được số thôi. Hách Liên lại tìm Thượng Tâm hỏi mấy câu, là có người tố cáo cũng tham dự. Thượng Tâm mình ra ngoài, tình huống giống như Thiệu Phi Phàm đoán, người nào cũng bắt được cũng biện pháp.

      Ba tháng huấn luyện kinh khủng rất nhanh kết thúc, bởi vì bộ phận lớn mọi người đều đạt thành tích cao, thành tích Thượng Tâm mặc dù kém, cũng vượt qua huấn luyện, nhưng nghĩ thứ hạng này là xấu, có thể chịu đựng qua ba tháng này, cám ơn trời đất rồi.

      Chỉ là, khí phòng ngủ khẩn trương, làm cho mỗi ngày trở về ngủ cũng cảm giác buồn. Trừ Trì Đan chịu ăn cơm, học ở ngoài cùng , Thạch Xuân Húc cùng Đàm Siêu căn bản nhìn đến , chính là chuyện cũng châm chọc , ngay cả chuyện thư viện cũng bị Thạch Xuân Húc thành"Cõng vị hôn phu câu tam đáp tứ"(mình cũng hiểu câu này lắm nên để nguyên) .

      Thượng Tâm từ cũng biết kết giao bạn bè, bạn bè đều là mấy đứa bé đời cha mẹ làm bạn bè, cẩn thận lấy lòng, người khác cảm kích, cũng liền tự giác cách xa. Nhưng càng cách xa, người khác lại thanh cao kiêu ngạo, khó nghe hơn cũng có. Biết được có gia thế tốt, dính sát nịnh nọt, những người cảm thấy kiêu ngạo thanh cao, càng thêm cách xa.

      lần cùng Kỷ Thành, Trì Đan cùng nhau ăn cơm, Kỷ Thành tình cờ hỏi cha mẹ làm gì, Thượng Tâm cắn chiếc đũa, quanh co ba là tiểu luật sư, còn mẹ là làm. May mắn, Kỷ Thành có tiếp tục hỏi nữa, chăm sóc cùng Trì Đan vô cùng.

      Đối với Trì Đan, Thượng Tâm vẫn cảm thấy xin lỗi, bởi vì chịu lập mình, ngược lại làm cho Thạch Xuân Húc cùng Đàm Siêu lập cũng để ý tới ấy. Trì Đan là người rất rộng rãi, đối với chuyện này, ấy sao cả bảo cần để ý.

      Chấm dứt huấn luyện quân , trường học bắt đầu học bình thường, chỉ là chương trình học ở trường cảnh sát cùng đại học bình thường giống nhau, trừ môn học căn bản, giáo trình hay bài chuyên ngành đều ở ngoài, còn phải học bơi lội, tán đả(mình cũng biết là môn gì nữa), xạ kích. Mới đầu học sinh hăng hái rất cao, chỉ là ở khóa thứ nhất liền bị huấn luyện viên rất khách khí làm cho sợ hãi, hoặc là đem học sinh biết bơi trực tiếp ném vào chỗ nước ao sâu, học sinh hoàn toàn nghỉ ăn cơm rồi.
      Nhất nghỉ cơm là Thượng Tâm, cánh tay cùng chân còn hơi sức, rất ấm ức cũng nhịn được, đến khi làm cho huấn luyện viên bơi lội phát giận mới tính xong.

      Về nhà kể khổ, ba cùng bà nội đau lòng muốn suy nghĩ lại.

      Thượng thủ trưởng cũng gật bừa, chỉ : "Đây là lựa chọn của cháu."

      Thượng Tâm khóc là khóc, kể khổ kể khổ, nhưng chưa từng nghĩ tới buông tha, tin tưởng lời của Thiệu Phi Phàm, có thể làm. Tiểu nương hơi ngửa đầu "Tôi có thể làm được!" xong, cầm lên dụng cụ lặn bảo tài xế đưa hồ bơi.

      Thượng thủ trưởng nhìn cháu quật cường, khóe miệng lại nâng lên, điểm này giống ông —— được là làm được."Hạ Hạ, con cùng Tâm Tâm hồ bơi, bơi lội rèn luyện thân thể."

      Hạ Hâm Hữu nghe lời của ông cụ, biết ông cụ yên lòng Thượng Tâm, thầm ông cụ miệng cứng lòng mềm."Cha, Tâm Tâm cùng tiểu Thiệu hẹn ước, để cho bọn họ chơi , con và Trạm Bắc cũng có chuyện. tính khí Thượng Tâm và tiểu Thiệu cũng gần giống nhau."

      Ông cụ mới vừa gật đầu, xuống lầu liền nghe thấy Thượng Trạm Bắc phản đối."Tâm Tâm lại cùng Thiệu Phi Phàm ra ngoài? Còn bơi lội? được, gọi Tâm Tâm trở về."

      Hạ Hâm Hữu liếc mắt xem thường, ông cụ xem náo nhiệt chờ con dâu dọn dẹp tiểu tử này. Quả nhiên, Hạ Hâm Hữu hừ hừ hai tiếng, Thượng Trạm Bắc lập tức đàng hoàng.

      Khi Thượng Tâm đến hồ bơi, Thiệu Phi Phàm đứng ở cửa đợi, thân cảnh phục dựa vào xe cảnh sát, rất là tuấn, làm cho các khi qua đây đều quay lại ngắm .

      Thượng Tâm tới, bướng bỉnh, tay bé khoác vào khuỷu tay , mím môi cười "Tới lâu?"

      Thiệu Phi Phàm bị thân cận làm cho có chút kỳ hoặc, quét quét chung quanh, trong nháy mắt liền nhìn thấu ý nghĩ của , buồn ngược lại buồn cười. Mở cửa xe, lấy dụng cụ lặn ra, tay đặt vai , " đợi bao lâu, vào thôi."

      Hai người đổi đồ tắm xong rồi vào hồ bơi, bởi vì là ngày nghỉ, trong hồ rất nhiều người. Thượng Tâm ôm cái phao bơi chậm chạp tới, Thiệu Phi Phàm vừa nhìn thấy khác thường, định bỏ phao "Nước vừa tới đầu gối, có thể học được bơi lội?."

      Thượng Tâm gắt gao ôm, " được, tôi sợ nước."

      "Có tôi ở đây, giúp ." xong, cầm lấy phao vứt qua bên, lôi kéo trực tiếp nhảy vào nước.

      Thượng Tâm còn ám ảnh lần trước bị ném nước vào, vừa vào nước liền sợ hãi ôm Thiệu Phi Phàm chặt, chân nhốt chặt hông của , đôi tay ôm cổ của , gương mặt dán vào mặt của , bên ôm bên gọi "Tôi sợ, tôi sợ. . . . . ."

      Thiệu Phi Phàm cười lớn, mang theo đến bên cạnh hồ, khuyên nửa ngày mới làm cho xuống, chỉ dùng tay gắt gao bám vào bờ vai của ."Tôi giữ , đảm bảo buông tay, cố gắng, nổi lên liền đánh chân."

      " bảo đảm buông?"

      "Tôi bảo đảm."

      Thượng Tâm do dự đưa tay cho , buông lỏng thân thể chìm xuống, lát thân thể lại nâng lên, Thiệu Phi Phàm kêu"Đánh chân" mang theo bơi từ từ.

      Thượng Tâm gan , hơn nữa sợ buông lỏng tay, chốc lát liền trồi lên xem chút. Bơi lát, hình như hiểu được quy luật, thấy Thiệu Phi Phàm tiếp tục giữ , cũng yên tâm, nên ở trong nước phịch phịch bơi lội lát.

      Thiệu Phi Phàm tính toán, vào lúc này yên tâm, mang theo hướng giữa hồ , nhìn chân đánh rất tốt, liền lặng lẽ buông lỏng tay, theo bên người .

      Thượng Tâm kìm nén đến vô cùng lâu, áp tay phải ngẩng đầu, nhưng tay lại có Thiệu Phi Phàm, trong nháy mắt hoảng hốt nên bị sặc hớp nước. Thiệu Phi Phàm ở bên tóm được lên, Thượng Tâm như con gấu koala ôm chặt, nức nở " cư nhiên buông tay, Thiệu Phi Phàm lại buông tay. . . . . ."

      Chỗ nước sâu bên này có ai nghịch nước, Thượng Tâm khóc kêu lên, đưa đến tất cả người bơi lội đều để ý, vừa nhìn là nam nữ trẻ tuổi, đều cười cười.

      Thiệu Phi Phàm bịt cái miệng hung hăng mắng , nhịn được cười, " sợ cái gì, bơi lội sặc mấy ngụm nước có thể học được sao?"

      " xấu lắm, xấu lắm." Thượng Tâm kinh hãi, dám buông tay chỉ đành phải há mồm cắn , miệng đúng lúc cắn lấy bên tai của , nặng cũng bĩu môi cái, hàm răng lướt qua vành tai, khẽ đau nhói.

      Thiệu Phi Phàm chỉ cảm thấy lỗ tai nóng lên, thân thể trong nháy mắt tê rần, cái cắn này của ngược lại mập mờ thấu xương. Có chút ý định vừa động, thân thể dán chặt vào , ngực bè phập phồng, bắp đùi kẹp chặt eo của , xúc cảm mềm mại, thậm chí trong đầu của còn ra màn ở LOVE ôm xích lõa tắm.

      " xuống trước, tôi buông tay nữa." ách giọng , muốn bị Thượng Tâm phát mình khác thường.

      "Tôi xuống."

      Nước trong hồ bơi hình như càng ngày càng nóng, dù thế nào Thượng Tâm cũng chịu buông tay ra, Thiệu Phi Phàm nhức đầu, trực giác cùng bản thân "Xong rồi" .

      Quả nhiên, bên tai lập tức truyền tới thanh của Thượng Tâm."Thiệu Phi Phàm, thứ gì chạm vào tôi vậy?"
      xixon thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      32. hôn thế nào

      Trực giác của cho biết "Xong rồi" .

      Tình cảnh lúng túng khiến sưng mặt lên, đanh giọng hỏi"Xuống hay ?"

      Thượng Tâm lập tức lắc đầu, Thiệu Phi Phàm dẽ nước đem Thượng Tâm bơi tới bên bờ, ném lên bờ, lập tức lật người chìm vào trong nước, bơi qua bơi lại hai cái, khiến cho chính mình tỉnh táo liền lên bờ.

      " thôi, hôm nay học cũng thể học được gì, tối mai trở lại học."

      Thượng Tâm gật đầu cái, thay xong quần áo liền ra ngoài phát Thiệu Phi Phàm ngồi ở khu nghỉ ngơi uống nước. vừa đến gần vừa nhìn, tất cả đồ uống đều đóng đá, nhìn ngoài cửa sổ, mặc dù tháng mười hai thành phố G tiếp giáp phía nam, giống Phương Bắc lạnh như vậy, nhưng vào đông cũng rất lạnh rồi, đến nỗi nóng phải uống nước đá nha." có bệnh chứ? Giữa mùa đông uống nước đá?" xong, giơ tay lên sờ trán của .

      Bởi vì mới vừa tắm xong, tay Thượng Tâm có nhiệt độ, dán lên trán của , nhu nhu ấm, Thiệu Phi Phàm giật mình, vươn tay ra gạt tay của , cau mày hỏi: "Làm xong rồi sao?? Có thể chưa?"

      " thôi." Thượng Tâm cầm lên dụng cụ lặn, vẩy tóc ra ngoài. Căn bản chú ý đến sắc mặt Thiệu Phi Phàm khác thường hơi ửng hồng.

      Mà Thiệu Phi Phàm ở trong lòng mắng mình trận, điên rồi, hôm nay bị lam sao vậy, bị Thượng Tâm chạm thử cũng nóng lên.

      Lên xe cảnh sát của Thiệu Phi Phàm, Thượng Tâm nghĩ mình có thổi khô tóc, lúc nhìn xe sắp qẹo qua, lập tức ngăn lại "Tôi trở về nhà, đến nhà của đợi lát rồi trở về."

      " đến nhà tôi làm gì?" Thiệu Phi Phàm cau mày hỏi.

      "Coi trọng nhà của còn gì?" Tiểu nương có chút vui .

      Thiệu Phi Phàm , mà hình như muốn làm chút gì.

      Tuy Thượng Tâm trước sau có hai vị hôn phu, nhưng người lại đơn thuần! Nếu Thần Tri Thư cũng bởi vì hiểu chuyện nam nữ mà tìm nữ nhân khác. Ở trong lòng Thượng Tâm có nghĩ đến chuyện nam nữ, từ trước đến giờ hai người bao nhiêu lần cùng giường chung gối, ai nhìn cũng nhìn ra hai người là vợ chồng giả, đều nghĩ là tình cuồng nhiệt.

      Thiệu Phi Phàm vào phòng liền ngồi lên ghế sa lon, Thượng Tâm để dụng cụ lặn xuống cũng chen đến bên cạnh ngồi xuống, thân thể bé lười nhác tựa vào bên người , mềm mại thân mật khác thường.

      thể chịu nổi cái loại tra tấn này, liền đứng lên, tránh làm Thượng Tâm trực tiếp té ở ghế sa lon, đầu còn bị đập xuống."Thiệu Phi Phàm, làm gì thế?"

      "Tôi. . . . . .Tôi muốn vệ sinh." Thiệu Phi Phàm dứt lời, liền xông vào phòng vệ sinh.

      Trước khi đóng cửa còn nghe Thượng Tâm xoa đầu oán giận " vệ sinh tiếng là được phải sao."

      tiếng này, làm cho người ta cảm thấy uất ức. Thiệu Phi Phàm nắm tay cầm của cái cửa, kéo mạnh ra, lại về tới chỗ ghế salon. Thượng Tâm vừa ngồi dậy, thấy trở lại, nhìn chằm chằm hỏi: " phải muốn vệ sinh sao? Tại sao lại trở lại?"

      ". . . . . ."

      " muốn làm gì? Sao gì vậy?" Thượng Tâm thấy trầm lời nào, có chút hiểu nổi, ngước đầu lên nhìn , ". . . . . . Ô ô."

      Thiệu Phi Phàm cảm giác mình điên rồi, từ lúc ở trong hồ bơi liền bị điên rồi. Mà làm cho trở nên tự chủ được, nhìn cái miệng Thượng Tâm lúc đóng lúc mở, chỉ có ý niệm đó chính là chặn miệng của lại.

      Thân thể cùng suy nghĩ của giống nhau, tiếp tục giữ hai vai của , dễ dàng đem kéo lên, tiếp theo cái tay đè lại sau ót , tay ôm hông , mà môi chính xác chặn lại cái miệng lảm nhảm của .

      Xúc cảm này mới lạ, mềm mại ngọt ngào, đầu lưỡi dò vào trong miệng của , dễ dàng cạy ra hàm răng , nâng mềm mại lên, nhàng quét qua miệng của , đồng thời níu lấy đầu lưỡi của .

      Cái hôn này giống như kẹo làm say lòng người, mút thỏa thích, khẽ liếm, muốn ngừng mà ngừng được. Ở nháy mắt Thiệu Phi Phàm hôn , cũng biết cái hôn này, thể thỏa mãn toàn bộ dục vọng của .

      . . . . . .

      Thượng Tâm ở ghế sofa, hai mắt đong đưa, cái tay sờ khóe miệng, cái tay nắm áo sơ mi, nút áo sơ mi cũng bị tháo ra rồi, xương quai xanh trước ngực mơ hồ có vài vệt màu đỏ.

      Mà phòng vệ sinh sau lưng thanh tắm.

      Mới vừa xảy ra chuyện gì?

      Thiệu Phi Phàm hôn , cái nụ hôn đó giống như chiếm đoạt, chiếm đoạt môi của , chiếm đoạt suy nghĩ cùng đại não của , khiến cũng kịp nghĩ cái gì, còn chưa kịp phản kháng liền bị hôn.

      chỉ có hôn môi của , còn hôn cổ của cùng. . . . . . Thượng Tâm che mặt nức nở nghẹn ngào, trời ơi, dám nghĩ tiếp, là mắc cỡ.

      Mắc cỡ nhất chính là, trong quá trình Thiệu Phi Phàm hôn , hoàn toàn có phản kháng chút nào, nếu phải khắc kia bị hôn ưm ra tiếng, Thiệu Phi Phàm khẩn cấp phanh lại, có phải là bọn hay liền. . . . . ."Ô ô, rốt cuộc tôi làm gì?" Thượng Tâm ảo não gõ gõ đầu của mình, khuôn mặt đỏ bừng, vừa thẹn thùng vừa lúng túng.

      Trong phòng tắm Thiệu Phi Phàm cũng khá hơn chút nào, muốn làm chuyện tốt cơ hồ dục hỏa đốt thân, tuy nhiên chỉ có thể dùng nước lạnh tắm. Vừa nghĩ tới thân thể Thượng Tâm mềm mại, người em vừa mới mềm xuống lại ngẩng đầu lên lần nữa, Thiệu Phi Phàm cau mày, mở ra vòi nước lạnh lần nữa.

      Tắm nước lạnh nửa giờ, Thiệu Phi Phàm mở cửa phòng vệ sinh ra, chỉ thấy Thượng Tâm mặt đất tìm nút áo, sải bước vào phòng ngủ, từ trong tủ quần áo lấy ra bộ quần áo vừa mới mua.

      Từ phòng ngủ trực tiếp ném vào phòng khách, : "Trước mặc bộ này, tôi còn chưa mặc qua."

      Thượng Tâm nhặt quần áo lên, đỏ mặt "Vâng" tiếng, liền chạy vào phòng vệ sinh thay quần áo.

      Quần áo rất lớn, Thượng Tâm mặc vào ngực lộ ra mảng lớn, nhìn trong gương, vết hôn còn in ràng ở xương quai xanh, giống như cho biết mới vừa rồi tất cả đều là .

      Thượng Tâm nhắm mắt, muốn ở trong phòng vệ sinh ra luôn.

      Mè nheo gần nửa ngày mới đẩy cửa phòng vệ sinh ra, Thiệu Phi Phàm mặc cảnh phục vào ngồi ngay ngắn ở đó, mặt cũng mang theo vẻ lúng túng, chỉ là che giấu cực tốt. cầm chìa khóa xe, đứng lên ", tôi đưa về nhà."

      ". . . . . ." Thượng Tâm theo xuống lầu, ngồi vào trong xe, cho đến khi xe lái đến cửa đại viện, hai người cũng chuyện với nhau. Thượng Tâm nhìn thấy nhà mình, liền đưa tay muốn mở cửa, nhưng cửa xe khóa. nhìn về phía , ý bảo Thiệu Phi Phàm mở khóa, Thiệu Phi Phàm lại tắt máy, nghiêng đầu nhìn hỏi: " muốn gì sao?"

      ", gì?" lúng túng hai tay bắt vào nhau biết gì chỉ cúi đầu.

      Thiệu Phi Phàm day day huyệt thái dương, hiểu vậy làm, đưa tay kéo đầu Thượng Tâm đến gần, rồi hôn cái lên miệng của , "Tôi hôn rồi, cũng gì hay sao?"
      xixon thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      33,

      Khuôn mặt của Thượng Tâm liền đỏ lên, tay bé bụm mặt lại, mắt quét loạn khắp nơi "Hôn như thế nào?"

      hỏi hôn như thế nào? Thiệu Phi Phàm trừng mắt nhìn , làm sao lại quên nương nhà có chút đơn thuần quá mức." ra sao, đích xác là ra sao." Nặng nề xong, liền mở khóa ra, rồi xuống xe vòng qua sang chỗ mở cửa xe ra.

      Thượng Tâm nhìn xe cảnh sát tựa như tên lửa chạy ra ngoài, vuốt khuôn mặt vẫn nóng lên như cũ của mình rồi suy nghĩ: có phải Thiệu Phi Phàm tức giận hay ?

      Thiệu Phi Phàm lái xe ra ngoài, trong lòng cũng bực bội. Từ kính xe nhìn thấy Thượng Tâm vuốt khuôn mặt của mình ở cửa, bộ dáng ngây ngô , liền thở dài, rồi quay đầu xe trở lại.

      Xe gấp khúc quay lại dừng ngay ở bên cạnh chỗ Thượng Tâm đứng.

      "Làm sao lại quay trở lại vậy?" Thượng Tâm u mê hỏi.

      Thiệu Phi Phàm mở cửa xe ra "Thượng Tâm, có biết tôi hôn có nghĩa là gì hay ?"

      " Nghĩa là gì?" thuận miệng hỏi, đầu cũng ngây ngô dại dột.

      Thiệu Phi Phàm lại im lặng lần nữa, nửa là lúng túng nửa là tức giận hô lên "Ý nghĩa là tôi thích , tôi thích , có hiểu hay ?"

      "ừm! . . . . . . Hả?" Đầu tiên là Thượng Tâm gật đầu, gật đầu xong lại chợt ngửa đầu tròn mắt nhìn . Chỉ là Thiệu Phi Phàm còn mặt mũi đối với ngốc này nữa rồi, mắng câu, lần nữa trở lại xe rồi lái xe ra khỏi đại viện Nhà họ Thượng .
      Thích khi hai chữ này mắt xuất trong đầu Thượng Tâm, xe Thiệu Phi Phàm thấy bóng dáng đâu nữa.

      Ngày thứ hai bơi lội, Hạ Hâm Hữu nhìn Thượng Tâm bơi lặn về xong lại thu dọn đồ đạc về trường học, trong lòng cảm thấy đứa này có điểm đúng.

      "Trạm Bắc, ông hỏi Tâm Tâm chút, tại sao trở về trường học sớm như vậy?"

      Thượng Trạm Bắc sửa sang lại tài liệu, lại nghe thấy lời của lão bà đại nhân, lập tức bỏ lại tài liệu hấp tấp chạy vào phòng của Thượng Tâm."Tâm Tâm, sáng sớm ngày mai trở về cũng kịp mà, buổi tối khuya như vậy trở về trường làm gì?"

      "Tuần này thi cuối kỳ, tối nay con về đọc sách." Thượng Tâm đeo ba lô lên, nhìn chung quanh gian phòng cái, xác định quên đồ gì rồi , "Cha, con nha."

      "Thiệu Phi Phàm tới đón con sao?" Thượng Trạm Bắc nhướng mày.

      Thượng Tâm mất tự nhiên mặt liền đỏ, "Con cho ấy biết tối nay con trở về trường học."

      Nhìn vẻ mặt mất tự nhiên, Thượng Trạm Bắc lập tức ý thức được con cùng Thiệu Phi Phàm có cái gì đúng, chính xác mà từ sau khi kết thúc bơi lội Thượng Tâm liền có chút bình thường."Con cùng ta có việc gì chứ?" Ông thử hỏi.

      Thượng Tâm cúi thấp đầu, lầm bầm: "Chúng con có thể có chuyện gì. Cha, con nha." qua loa rồi ra khỏi gian phòng .

      Thượng Trạm Bắc an bài xe đưa Thượng Tâm trở về trường học, thấy con vừa , ông liền lôi kéo Hạ Hâm Hữu thầm"Có cái gì đó đúng, tôi cảm giác có cái gì đúng. Bà có phải Thiệu Phi Phàm bắt nạt Thượng Tâm hay ?"

      Hạ Hâm Hữu"Được rồi" tiếng, "ông cho rằng Thiệu Phi Phàm có thể làm gì, tôi nghe trong cục bọn họ vội muốn chết rồi, bận rộn như vậy nó còn bơi lội cùng với Tâm Tâm, thứ sáu đón nó về nhà, Thứ hai đưa nó học, nó làm rất tốt rồi."

      " phải tôi cái đó, tôi là . . . . . ." Thượng Trạm Bắc cũng ra là khác ở chỗ nào.

      Hạ Hâm Hữu cũng cảm thấy gần đây con khác thường, nhưng lại làm cho bà cũng hiểu . Bà đẩy chồng mình ra rồi thở dài "Mặc kệ ông, Tâm Tâm còn , người với người là duyên phận, cứ để tự nhiên ."

      ——— —————— —————— —————— —————— —————— ———

      Thượng Tâm vừa xuống xe đúng lúc gặp phải Kỷ Thành cũng vừa trở về trường học.

      "Thượng Tâm." Kỷ Thành từ xe taxi xuống, thấy Thượng Tâm cũng vừa xuống xe, đường chạy tới, nhìn thấy chú Lưu lái xe liền chào hỏi"Chú khỏe."

      Chú Lưu gật đầu cái, lấy ra ba lo cho Thượng Tâm "Tiểu thư, tôi về trước đây."

      "Chú Lưu hẹn gặp lại." Thượng Tâm khéo léo phất tay, thấy xe , liền quay đầu nhìn Kỷ Thành, lại phát nhìn chằm chằm biển hiệu xe hơi lái , trong lòng liền"Lộp bộp" lo lắng."Kỷ Thành, chúng ta vào trong thôi."

      Kỷ Thành thu hồi ánh mắt "Thượng Tâm, sao chú ấy lại gọi cậu là tiểu thư?" vốn tưởng rằng là người nhà của Thượng Tâm .

      "A, đó là tài xế của ông nội tôi, chú Lưu gọi như vậy thành thói quen vẫn đổi được." thận trọng .

      "A, vậy ông nội cậu làm việc ở quân khu sao?" có nhìn lầm, biển hiệu chiếc xe kia là của quân khu.

      Thượng Tâm cười gượng "Đúng vậy, người về hưu chính phủ cấp chiếc xe đó cho ông."

      "Như vậy sao." Kỷ Thành có hỏi nữa, quân nhân về hưu liền cấp chiếc xe Benz, rốt cuộc là ông làm quan lớn gì? Thường ngày Thượng Tâm ăn mặc đồ dùng đều là đồ tốt, cha là luật sư, cũng để ý. Hôm nay xem ra, chỉ sợ gia thế phải đơn giản như vậy.

      Vẻ mặt Kỷ Thành khiến Thượng Tâm lo lắng, càng thêm vui nổi, nghĩ kéo vào trường học, chỉ là hai người còn chưa đến chỗ gác cổng, Thượng Tâm liền bị người gọi lại."Tâm Tâm."

      thanh quen thuộc khiến Thượng Tâm kinh hãi, vừa quay đầu lại, là Thần Tri Thư đứng ở bên cạnh chiếc xe Land Rover màu đen. thân quần áo chơi bóng bên ngoài, áo có cài nút, lấy loại tư thái tùy ý tựa vào cửa xe, lúc này sắc trời tối, nhưng mà ánh mắt của vẫn rất sáng.

      " Thần." Thượng Tâm đột nhiên nhớ tới, Thần Tri Thư đánh bóng ở ngay sân bóng gần đây.

      Kỷ Thành nhìn Thần Tri Thư chút, sau đó hỏi Thượng Tâm "Hai người quen biết sao?"

      Thượng Tâm gật đầu, qua tay đem ba lô của mình cho Kỷ Thành "Cậu giúp tôi đưa tới kí túc xá, tôi mấy câu với ấy liền phòng tự học tìm cậu."

      " trai cậu sao?" Kỷ Thành có chút tin, bởi vì hai người hề giống nhau. Hơn nữa cậu nhớ gặp trai Thượng Tâm lần, dáng vẻ thư sinh hơn so với người này chút, người người này hình như còn mang theo tia nguy hiểm cùng tà khí. yên lòng hỏi "Tôi chờ cậu ở cửa."

      Thượng Tâm cười cười, " cần, đây là con trai mẹ nuôi tôi, chúng tôi cùng nhau lớn lên."

      Kỷ Thành nghe vậy, liền gật đầu cái rồi vào, cậu vẫn yên lòng như trước, thường xuyên quay đầu lại nhìn.

      Thần Tri Thư nhìn cậu ngoảnh lại cười cười, chuyển sang Thượng Tâm, nghiêng đầu hỏi: "Bạn trai của em?"

      " gì vậy, là bạn học của em mà thôi. cũng phải biết em có. . . . . ." Lời đến khóe miệng liền nuốt xuống.

      Mắt Thần Tri Thư chợt lóe, khẽ nghiêng đầu "Đúng nha, biết em có vị hôn phu . Chỉ là, vị hôn phu của em lại có thể để cho em cùng bạn học trai quen biết như vậy?"

      Lời này vô cùng chua, Thượng Tâm cũng nghe được bên trong lời có châm chọc. phồng miệng lên, muốn phản bác " Thần . . . . . ."

      "Thượng Tâm." Sau lưng có tiếng gọi làm cho Thượng Tâm kịp gì liền bị cắt ngang, liền quay đầu lại, có chút dám tin, nhưng từ phòng bảo vệ ra còn ai khác, chỉ có vị hôn phu của Thiệu Phi Phàm.
      xixon thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      34,

      "Thiệu Phi Phàm?" Thượng Tâm kinh hãi kêu thành tiếng, sau lưng Thần Tri Thư khẽ nheo mắt lại,... Hơi thở nguy hiểm hình như nặng hơn chút.

      Thiệu Phi Phàm cười cười, chậm rãi bước đến gần. Hôm nay tạm thời có vụ án ở gần nhà họ Thượng, xong xuôi liền lên xe đến Nhà họ Thượng, vào mới biết Thượng Tâm trở lại trường rồi. lái xe lượn quanh tới trường học, người gác cổng sớm biết xe cảnh sát của , để cho dừng ở trong trường sau đó vào phòng bảo vệ chờ Thượng Tâm.

      Nhưng vừa đúng lúc liền đem tất cả nhìn vào mắt. Vung tay lên, liền đem Thượng Tâm ôm ào lòng, mặt đều là cưng chiều, "Thần thiếu gia, Tâm Tâm nhà chúng tôi đơn thuần, có tâm địa gian sảo như vậy, cho nên đối với việc ấy kết giao bạn bè, tôi luôn can thiệp . Lại tôi cũng biết Kỷ Thành, năng lực Tâm Tâm kém, ở trường học có người giúp đỡ ấy, tôi mới yên tâm."

      Lời của Thiệu Phi Phàm phải là giả, cùng Kỷ Thành xác thực có quen biết. Mỗi lần đưa Thượng Tâm trở về trường học, luôn vô tình có thể nhìn thấy cậu ta. Mà Kỷ Thành ở trước mặt cũng che giấu tâm tình chút nào. Chỉ là số tuổi này, dù sao Thiệu Phi Phàm cũng có nhiều kiến thức hơn so với nhưng người lứa tuổi này, cái gì khó nghe, ngược lại gặp được cậu ta liền nhờ cậu ta, chăm sóc Thượng Tâm.

      Thượng Tâm có quan hệ cùng bạn học ở phòng ngủ tốt lắm, cho nên bạn học nữ ở lớp học đối với cũng quá thân thiện. Chuyện này người trong nhà thể nhúng tay,

      cái khác , nương nhà này, đúng là phát triển muộn. còn biết có người có ý tứ đối với . Tóm lại, Thiệu Phi Phàm tin tưởng Thượng Tâm cũng tùy ý Thượng Tâm .

      Nhưng mà có thể đề phòng bất luận kẻ nào, nhưng nhất định phải phòng người, người này chính là Thần Tri Thư. Cho nên, khi Thần Tri Thư xuất , Thiệu Phi Phàm liền từ phòng bảo vệ ra gọi Thượng Tâm.

      có cảm tình tốt đối với Thần Tri Thư, trước phản bội Thượng lòng, giờ lại hối hận muốn cướp người, cái khác nữa là thân phận của ta cùng bối cảnh nhà họ Thần. cúi đầu bên tai Thượng Tâm "Muốn trở về trường trước thế nào gọi điện thoại cho tôi."

      Thượng Tâm biết là do bị gió thổi hay là thẹn thùng, khuôn mặt đỏ bừng "Chú Lưu đưa tôi , nên tôi gọi cho ."

      Ánh mắt Thần Tri Thư càng u ám, chỉ là khóe miệng lại thủy chung đều mang ý cười. Có thâm ý khác liếc nhìn Thiệu Phi Phàm "Tâm Tâm, được nghỉ, Thượng Phẩm cùng Tiểu Hồ Đồ muốn Newyork mừng năm mới, em có hay ?"

      Thượng Tâm vừa nghe, mắt to chợt lóe, nhưng khi nhìn đến Thiệu Phi Phàm bên cạnh lại do dự. Bọn họ cách mỗi năm mang Tiểu Hồ Đồ qua nơi đó lần, bên kia có chú Nghiêm cùng mẹ nuôi, Thượng Trạm Bắc cùng Hạ Hâm Hữu cũng phải , cho nên hết sức náo nhiệt. Chỉ là, năm nay có Thiệu Phi Phàm, có nên hay đây?

      Thần Tri Thư thấy do dự, hừ lạnh cười khiêu khích Thiệu Phi Phàm, "Trước kia hàng năm đều là tôi cùng Tâm Tâm , có phải năm nay Thiệu cảnh quan cũng muốn cùng với Tâm Tâm hay ?"

      Thiệu Phi Phàm dĩ nhiên là được, cười : "Tôi sợ có thời gian, chỉ là nếu Tâm Tâm muốn , theo người nhà tôi cũng yên tâm." Dứt lời, vỗ vỗ đầu , "Đông người, tiện chuyện, nếu tìm tiệm cơm, hay hôm nào lại sau." gần xa, hình như căn bản muốn Thần Tri Thư ở đây.

      Thần Tri Thư tức giận, cũng là có lý do phát tác. Vào giờ phút này, đều có tư cách gì Thiệu Phi Phàm. cho đến khi Thần Tri Thư lên xe rời , Thượng Tâm cũng chỉ tiếng gặp lại, hai người còn ít tình nghĩa, giống như bởi vì Thiệu Phi Phàm liền trở nên lạnh nhạt vả lại lúng túng. Thần Tri Thư vừa nghĩ, càng thêm cam lòng, từ kính xe nhìn hai người đứng phía sau, thầm thề, để như vậy, là của sớm muộn gì cũng có thể trở lại bên cạnh .

      Tâm Tâm, người thích hợp nhất với em, thủy chung là tôi.

      . . . . . .

      Thần Tri Thư , Thượng Tâm liền bị Thiệu Phi Phàm dẫn tới quán ăn gần trường học. Thượng Tâm cầm trà sữa trân châu, mắt to chuyển động, liếc Thiệu Phi Phàm."Sao lại tới đây?"

      Thiệu Phi Phàm biết nương này bị tỏ tình, có chuẩn bị, có thể tránh liền tránh , nhưng có thời gian cùng tránh né, phải tiểu tử chừng hai mươi, còn có thời gian
      cùng Phong Hoa Tuyết Nguyệt, tuổi của cộng thêm công việc của , chính là mới quen phụ nữ nếu có hảo cảm liền kết hôn , huống chi cùng Thượng Tâm còn có hôn ước.

      "Mỗi tuần cũng chờ Thứ hai tôi đưa , hôm nay làm gì lại trở về trường học?" trả lời mà hỏi lại, uống hớp trà xanh Molly của mình cảm giác hình như trà sữa Thượng Tâm uống ngon hơn, liền lấy cây ống hút cắm ở cốc của hút hơi lớn.

      Thượng Tâm thấy trà sữa mình bị uống hớp là nửa ly, cũng quản hỏi cái gì, cứng cổ bảo vệ cái ly. " uống của tôi làm gì?"

      Thiệu Phi Phàm cười "Lại cho ly là được rồi, hẹp hòi."

      "Vậy sao gọi ly uống?"

      câu ngược lại làm cho im lặng, mặt quẫn bách, bưng trà xanh có chút được tự nhiên, "Tôi phải nếm thử chút sao.... còn chưa vội vã trở về trường học làm gì? Thế nào, cũng bởi vì tôi thích , liền tránh tôi? Thượng Tâm, thời điểm tôi hôn , lại có phản kháng, chứng minh cũng thích tôi."

      " biết xấu hổ! Ai mà thèm thích ?" Thượng Tâm quẫn bách khuôn mặt nóng lên.

      Thiệu Phi Phàm cười rất xấu xa " phải thích tôi, lại để cho tôi hôn ? Còn để cho tôi cởi quần áo của ....."

      " cầm thú!" Thượng tâm nóng lòng mắng chửi người, đứng lên muốn , lại bị Thiệu Phi Phàm kéo lại "Buông tay, tôi chuyện với ."

      Thiệu Phi Phàm bị lôi kéo cổ dính vào ngăn trúc bình phong, thân thể cao lớn càng dán càng gần " chuyện với tôi, chuyện với người nào? Tôi thích nên mới cầm thú đối với , nếu tôi thích , để ý đến làm gì." Lời này mặc dù cứng rắn, tuy nhiên lại có chút dịu dàng.

      Thượng Tâm đỏ mặt nhìn , trái tim thắt chặt, biết là hồi hộp hay còn có vui mừng, sau khi câu kia, "Thích mới cầm thú với " năng lực ngôn ngữ của liền biến mất, mặc cho Thiệu Phi Phầm hôn khuôn mặt của , dắt tay đưa vào kí túc xá.

      Cho đến khi trở lại kí túc xá, rửa mặt xong, nằm vật xuống giường đều thấy mơ hồ.

      Thiệu Phi Phàm đưa về kí túc xá, liền trở về nhà. Nhìn thấy áo sơ mi của Thượng Tâm bị kéo hư, liền căng thẳng: "Điên rồi, mình lại có thể như vậy." Dứt lời, bỏ lại áo khoác rồi vào phòng tắm.

      Tắm tắm nước lạnh khỏi kinh ngạc, kể từ khi để ý đến Thượng Tâm, thế nào đều dễ dàng kích động như vậy đây?

      -----------------------------------------------------------

      Tâm tình Thần Tri Thư tệ, chưa có về nhà mà trực tiếp vào quán ba pub. Gian phòng này màu vàng kim quầy rượu này là ông cụ nhà đưa lễ mừng trưởng thành, ngày thường đều ở đây, người phụ nữ ngày đó bị Thượng Tâm nhìn thấy, chính là ở quầy rượu này.

      Thần Tri Thư ngồi xuống, tiểu thư trong quán bar liền nhích lại gần "Thần thiếu, tâm tình tốt sao? Tôi uống chén cùng ." Tiểu thư cho người cho bán rượu ánh mắt, người bán rượu hiểu ý liền điều ly đặc chế rượu mạnh.

      nâng cốc giao cho Thần Tri Thư, híp mắt, nâng chén ngửa cổ lên liền rót vào trong miệng, cái chén treo hai ngón tay, chuyển mắt nhìn người phụ nữ lả lơi đưa tình bên cạnh, đem cái ly đưa cho , cười cười "Bà chị, gần đây tôi cần phụ nữ, cách tôi xa chút." Cuối cùng bốn chữ rất nặng nề, trong đôi mắt cũng hàm chứa nguy hiểm.

      Vào cửa S ma ma liền nhìn thấy Thần Thiếu, nhìn lên sắc mặt tiểu thiếu gia biến đổi, sợ rằng kia có nhãn lực, vội tiến lên " bên." Trợn mắt nhìn ta cái, S ma ma bảo người bán rượu làm hai ly rượu, "Thế nào? Tâm tình tốt? Trong quán rượu có nhóm người tố chất rất được, tôi cho mấy người tới cùng cậu."

      Thần Tri Thư lại uống ly, nặng nề để xuống "Tôi chỉ nghĩ an tĩnh uống rượu." Dứt lời, đứng dậy muốn .

      S tỷ lần đầu thấy trầm như vậy, cũng là lần đầu tiên bị trêu chọc mặt mũi, nghĩ thầm mặt mũi mình là , nếu để thiếu gia này ra ngoài uống rượu gây chuyện nữa, chỉ sợ Thần lão gia phải là chà xát mình. Vì vậy, vội sai người theo. "Thần thiếu, tôi làm phiền cậu....cậu phòng uống rượu."

      Thần Tri Thư nghe kêu, trong lòng càng thêm phiền phức, bước chân càng phát nhanh. tới cửa nhạc jazz quầy rượu đột nhiên ngừng trong nháy mắt đổi bài Phật lãng Minh ca phong cách vũ khúc.

      tùy ý liếc mắt nhìn sân khấu, chỉ là, quay đầu trừng mắt, lại nhanh chóng quay đầu lại nhìn chằm chằm sân khấu, gương mặt dám tin: "Tâm Tâm?"

      S tỷ đuổi theo, lại thấy nhìn chăm chú sân khấu, khóe miệng nhếch lên : "Thân thiếu, Tư Tư nhảy tệ ."

      "Ngươi ấy tên là gì?"
      Last edited by a moderator: 11/1/15
      xixon thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      35. nhiệm vụ tạm thời

      Thần Tri Thư nhìn nhiệt tình biểu diễn ở võ đài, nhảy vũ điệu cực tốt, từng cái ra dấu tay từng cái đung đưa, đều làm mọi người nóng lên.

      Nhưng mà làm cho khiếp sợ phải vũ điệu nhảy của , mà là khuôn mặt, mặc dù có vẻ trang điểm đậm nhưng lại mất vẻ thanh thuần, khuôn mặt lớn chừng bàn tay, trừ mắt ra ngũ quan đều nho , khi cười lên xuất lúm đồng tiền, lỗ mũi hơi nhíu lại.

      Là Thượng Tâm, , cũng phải Thượng Tâm, nhưng dáng dấp hai người lại có bảy tám phần giống nhau.

      " ấy, gọi là Tư Tư. Tuần trước mới tới, mới nhảy lần, mà có rất nhiều khách đều muốn ấy nhảy. Hôm nay ấy lên biểu diễn, hôm qua còn có vị lão bản ra hai vạn muốn uống ly rượu cùng ấy."

      Thần Tri Thư từ từ tỉnh táo lại, đó phải Thượng Tâm, chỉ là vũ nữ có mấy phần tương tự Thượng Tâm. ngoái đầu nhìn lần nữa, lại liếc mắt nhìn, cười lạnh, xoay người rời .

      ——— —————— —————— —————— —————— —————— ———

      Kết thúc thi cuối kỳ, Thượng Tâm có thời gian nghỉ ngơi. Các học viên đều phải bị huấn luyện hơn nửa. Còn dư lại gần nửa ngừng cố gắng qua kì thi, cho nên hết sức khẩn trương. Hôm nay thi xong, cả người cũng thoải mãi, nghỉ ngơi ở nhà, ai kêu cũng ra.

      Mà vốn có kế hoạch Newyork đón mừng năm mới, bởi vì ông cụ Nghiêm gia trở về nước mà thành. Thiệu Phi Phàm tất nhiên là người vui mừng nhất, cứ như vậy, Thần Tri Thư có cơ hội ở cùng Thượng Tâm, đối với Thần Tri Thư còn có chút yên lòng. Nghe , gần đây lại bắt đầu thường xuyên ra vào Nhà họ Thượng, làm cho người ta nhức đầu.

      "Thiệu đội trưởng, đội trưởng ." Bắp chân bị đá cái, Thiệu Phi Phàm hơi ngửa đầu lên, vẻ mặt mê mang nhìn Quách cục.

      Cốc đội trưởng ho khan cái hạ thấp giọng "Người em, cục trưởng gọi cậu hai tiếng cậu đều có phản ứng."

      Quách cục trừng mắt nhìn , cầm văn kiện lên, quẳng xuống câu" có ý kiến gì cứ quyết định như vậy, tan họp." Rồi đẩy ghế ngồi rồi ra khỏi phòng họp.

      Thiệu Phi Phàm đối với việc mình thất thần xin lỗi, xoa xoa ót, quay đầu hỏi Cốc đội trưởng "Đội trưởng, Quách cục mới vừa rồi định cái gì?"

      Cốc đội liếc mắt xem thường, nhất thời im lặng. Thở dài đứng dậy vỗ vỗ bờ vai của , "Cậu về nhà dọn dẹp chút thôi."

      "Dọn dẹp cái gì?"

      "Dọn dẹp hành lý, chuẩn bị công tác."

      Thiệu Phi Phàm thiếu chút nữa đem cái ghế ngồi lật đổ "Cốc đội trưởng, ngày mai liền bước sang năm mới rồi, muốn tôi công tác?"

      Cốc đội đem cái túi hồ sơ đưa cho "Lý Lan xuất ở Vân Nam, chúng ta hoài nghi Lý Lan lấy được ma túy có lẽ chính là em Lý Dĩnh liên lạc, cho nên cậu phải Vân Nam liên lạc làm việc cùng cảnh sát Vân Nam , tiến hành điều tra Lý Dĩnh, khi có chứng cớ lập tức truy nã bắt người."

      Thiệu Phi Phàm khóc ra nước mắt, "Vụ án này cũng lâu như vậy, cũng để cho tôi ở nhà mừng năm mới, thế nào cũng phải điều tôi mùng ?"

      "Mới vừa rồi Quách cục hỏi ý kiến cậu, làm sao cậu ."

      "Tại tôi để ý?" Chỉ mới nghĩ tới chuyện Thượng Tâm, ai ngờ Quách cục lại điều xa trường.

      Cốc đội trưởng thương mà giúp gì được vỗ vỗ bờ vai của , " em, phải là "tôi" giúp cậu...cậu cũng biết hôn của tôi với chị dâu cậu còn chưa tới nửa năm, lần này nghỉ đông vừa đúng lúc tôi muốn trở về với cha mẹ tôi định ngày, nếu tôi liền thay cậu."

      Thiệu Phi Phàm chỉ có thể sờ mũi cái, tự nhận mình xui xẻo, lúc này gì cũng trễ rồi, cầm túi hồ sơ lên, hét lớn tiếng rồi ra khỏi phòng họp, ngang qua cửa phòng làm việc của Quách cục, bước chân cố tình tăng mạnh lên, hận được đá cái để bày tỏ kháng nghị.

      quyết định, từ 30 đến mùng , cứ mười phút lại gọi cú điện thoại cho Quách cục hồi báo tiến trình công việc, để cho qua năm mới tốt như vậy.

      Lần này nhiệm vụ công tác rất gấp, , còn chưa tới lúc tan việc, ngày thứ hai, vé máy bay bay Côn Minh được đưa đến phòng làm việc của . Thiệu Phi Phàm nhìn vé máy bay, chân mày nhíu chặt, bỏ bút trong tay xuống, cầm chìa khóa xe quang minh chính đại về sớm.

      đến lầu , lại đụng phải người muốn đưa tài liệu lên. Thiệu Phi Phàm gật đầu cái coi như chào hỏi, chỉ là khuỷu tay lại bị bắt được.

      "Phi Phàm, những năm này sống tốt ?"

      Thiệu Phi Phàm còn cau mày, lúc này mới nhớ tới hỏi có được hay , có phải hơi trễ hay ? Năm đó chia tay, hai người còn quan hệ gì nữa, lúc này đây lại hỏi đến, khiến cho người ta kinh ngạc. vung cánh tay, né tránh tay của "Rất tốt. Đúng rồi, nghe Cốc đội lễ mừng năm mới hai người phải về nhà tiến hành hôn , chúc mừng ."

      Mặt ta nhìn ra buồn vui, "Phi Phàm, năm đó tôi. . . . . ."

      "Chuyện năm đó tôi đều quên." Thiệu Phi Phàm trách móc, giơ tay xem đồng hồ chút "Tôi còn phải trở về dọn dẹp hành lý, cũng có thời gian chuyện với , hẹn gặp lại sau vậy."

      Thiệu Phi Phàm đợi mở miệng, vội vã ra ngoài, tất nhiên có tâm tư nghiên cứu nét mặt của . Đau lòng, hay là chột dạ? Tùy tiện cái gì ! Tóm lại, lòng chúc phúc, cũng muốn cùng có ràng buộc gì, nếu có thể cũng muốn cả đời gặp gỡ, chỉ là ràng rất có khả năng. Lại ta phải kết hôn cùng Cốc đội, huống chi bọn họ vẫn còn làm ở cùng cơ quan, cúi đầu thấy ngẩng đầu lại gặp.

      Người phụ nữ này tốt nhất đừng gây toái cho , nếu nể tình .

      Thiệu Phi Phàm mở ra cửa xe cảnh sát rồi ra khỏi cổng nơi làm việc, phía trước cửa sổ phòng cục trưởng ở lầu tám, hai người đưa mắt nhìn lái xe rời .

      "Tiểu Cốc, cậu xem Phi Phàm như thế nào?" Quách cục chắp tay sau lưng đứng ở phía trước cửa sổ.
      Cốc đội xoay người lại tới bên bàn làm việc "Tâm tư cẩn thận, làm việc nghiêm túc, cũng hiểu được lấy đại cục làm trọng, hữu dũng hữu mưu, dám liều mạng dám xông. Đem nhị đội giao cho cậu ta tôi yên tâm."

      Quách cục xoay người lại nở nụ cười, " tính toán điều ?"

      "Vợ tôi cùng người trong nhà cũng muốn tôi hạ xuống điều động, yên tâm. Tôi suy tính lâu rồi, nếu muốn kết hôn với người ta phải làm cho gia đình người ta an tâm phải sao, làm việc ở đâu cũng đều là công việc, lại điều qua đó còn thăng chức nhanh hơn, chừng tôi tới bốn mươi liền bò đến vị trí của ngài rồi." câu cuối cùng ràng còn mang theo đưa đẩy.

      Quách cục"Hừ" tiếng, phản bác câu, " có chí khí." Lấy địa vị Cốc gia, nếu muốn thăng chức nhanh, vừa bắt đầu cũng cho ta đến đội hình cảnh. Lần này nơi khác, chỉ sợ cũng là vì dâu mới, đến bây giờ, vẫn nhìn ra vị Tự tiểu thư này có nơi nào xuất chúng, có thể để cho người đàn ông tốt như vậy, cam tâm lui đường. Chỉ là, hai vợ chồng đều muốn kết hôn, là người lãnh đạo tất nhiên hỏi nhiều, chỉ có thể chúc phúc."Thế nào cũng phải mời tôi uống rượu mừng cậu điều thôi?"

      "Đó là tất nhiên, thủ tục phía cũng làm xong nhanh như vậy. Chỉ là, Quách cục ngại cho Thiệu Phi Phàm chút thời gian, để cho ta chuẩn bị tâm tư."

      đến đây, Quách cục còn nhức đầu. Ban đầu khi vào, Thiệu Phi Phàm liền giơ chân chất vấn có phải Nhà họ Thiệu giúp đỡ hay , lúc này cậu ta được thăng chức nhanh như vậy, sợ là bị ép hỏi lần. Người ta được thăng chức vui mừng, còn cậu ta thăng quan đến lãnh đạo bất bình vui."Cái này cậu tự mình với cậu ta , trực tiếp với cậu ta là cậu tiến cử, đừng làm cho cậu ta đến đây, chất vấn tôi."

      "Này?"

      Quách cục cười khổ lắc đầu, "Lại , cha cậu cùng cha Thiệu Phi Phàm là chiến hữu."

      Cốc đội trưởng hiểu ra sao.

      "Cha cậu làm việc ở thành phố G, cậu nhớ ra Lãnh Đạo ở đó sao?"

      "Chú Thiệu?" Cốc đội trưởng sợ hãi kêu "Cậu ta là con trai út của chú Thiệu?"

      "Đúng thế."

      . . . . . .
      xixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :