34,
"Thiệu Phi Phàm?" Thượng Tâm kinh hãi kêu thành tiếng, sau lưng Thần Tri Thư khẽ nheo mắt lại,... Hơi thở nguy hiểm hình như nặng hơn chút.
Thiệu Phi Phàm cười cười, chậm rãi bước đến gần. Hôm nay tạm thời có vụ án ở gần nhà họ Thượng, xong xuôi liền lên xe đến Nhà họ Thượng, vào mới biết Thượng Tâm trở lại trường rồi. lái xe lượn quanh tới trường học, người gác cổng sớm biết xe cảnh sát của , để cho dừng ở trong trường sau đó vào phòng bảo vệ chờ Thượng Tâm.
Nhưng vừa đúng lúc liền đem tất cả nhìn vào mắt. Vung tay lên, liền đem Thượng Tâm ôm ào lòng, mặt đều là cưng chiều, "Thần thiếu gia, Tâm Tâm nhà chúng tôi đơn thuần, có tâm địa gian sảo như vậy, cho nên đối với việc ấy kết giao bạn bè, tôi luôn can thiệp . Lại tôi cũng biết Kỷ Thành, năng lực Tâm Tâm kém, ở trường học có người giúp đỡ ấy, tôi mới yên tâm."
Lời của Thiệu Phi Phàm phải là giả, cùng Kỷ Thành xác thực có quen biết. Mỗi lần đưa Thượng Tâm trở về trường học, luôn vô tình có thể nhìn thấy cậu ta. Mà Kỷ Thành ở trước mặt cũng che giấu tâm tình chút nào. Chỉ là số tuổi này, dù sao Thiệu Phi Phàm cũng có nhiều kiến thức hơn so với nhưng người lứa tuổi này, có cái gì khó nghe, ngược lại gặp được cậu ta liền nhờ cậu ta, chăm sóc Thượng Tâm.
Thượng Tâm có quan hệ cùng bạn học ở phòng ngủ tốt lắm, cho nên bạn học nữ ở lớp học đối với cũng quá thân thiện. Chuyện này người trong nhà thể nhúng tay,
cái khác , nương nhà này, đúng là phát triển muộn. còn biết có người có ý tứ đối với . Tóm lại, Thiệu Phi Phàm tin tưởng Thượng Tâm cũng tùy ý Thượng Tâm .
Nhưng mà có thể đề phòng bất luận kẻ nào, nhưng nhất định phải phòng người, người này chính là Thần Tri Thư. Cho nên, khi Thần Tri Thư xuất , Thiệu Phi Phàm liền từ phòng bảo vệ ra gọi Thượng Tâm.
có cảm tình tốt đối với Thần Tri Thư, trước phản bội Thượng lòng, giờ lại hối hận muốn cướp người, cái khác nữa là thân phận của ta cùng bối cảnh nhà họ Thần. cúi đầu bên tai Thượng Tâm "Muốn trở về trường trước thế nào gọi điện thoại cho tôi."
Thượng Tâm biết là do bị gió thổi hay là thẹn thùng, khuôn mặt đỏ bừng "Chú Lưu đưa tôi , nên tôi gọi cho ."
Ánh mắt Thần Tri Thư càng u ám, chỉ là khóe miệng lại thủy chung đều mang ý cười. Có thâm ý khác liếc nhìn Thiệu Phi Phàm "Tâm Tâm, được nghỉ, Thượng Phẩm cùng Tiểu Hồ Đồ muốn Newyork mừng năm mới, em có hay ?"
Thượng Tâm vừa nghe, mắt to chợt lóe, nhưng khi nhìn đến Thiệu Phi Phàm bên cạnh lại do dự. Bọn họ cách mỗi năm mang Tiểu Hồ Đồ qua nơi đó lần, bên kia có chú Nghiêm cùng mẹ nuôi, Thượng Trạm Bắc cùng Hạ Hâm Hữu cũng phải , cho nên hết sức náo nhiệt. Chỉ là, năm nay có Thiệu Phi Phàm, có nên hay đây?
Thần Tri Thư thấy do dự, hừ lạnh cười khiêu khích Thiệu Phi Phàm, "Trước kia hàng năm đều là tôi cùng Tâm Tâm , có phải năm nay Thiệu cảnh quan cũng muốn cùng với Tâm Tâm hay ?"
Thiệu Phi Phàm dĩ nhiên là được, cười : "Tôi sợ có thời gian, chỉ là nếu Tâm Tâm muốn , theo người nhà tôi cũng yên tâm." Dứt lời, vỗ vỗ đầu , "Đông người, tiện chuyện, nếu tìm tiệm cơm, hay hôm nào lại sau." gần xa, hình như căn bản muốn Thần Tri Thư ở đây.
Thần Tri Thư tức giận, cũng là có lý do phát tác. Vào giờ phút này, đều có tư cách gì Thiệu Phi Phàm. cho đến khi Thần Tri Thư lên xe rời , Thượng Tâm cũng chỉ tiếng gặp lại, hai người còn ít tình nghĩa, giống như bởi vì Thiệu Phi Phàm liền trở nên lạnh nhạt vả lại lúng túng. Thần Tri Thư vừa nghĩ, càng thêm cam lòng, từ kính xe nhìn hai người đứng phía sau, thầm thề, để như vậy, là của sớm muộn gì cũng có thể trở lại bên cạnh .
Tâm Tâm, người thích hợp nhất với em, thủy chung là tôi.
. . . . . .
Thần Tri Thư , Thượng Tâm liền bị Thiệu Phi Phàm dẫn tới quán ăn gần trường học. Thượng Tâm cầm trà sữa trân châu, mắt to chuyển động, liếc Thiệu Phi Phàm."Sao lại tới đây?"
Thiệu Phi Phàm biết nương này bị tỏ tình, có chuẩn bị, có thể tránh liền tránh , nhưng có thời gian cùng tránh né, phải tiểu tử chừng hai mươi, còn có thời gian
cùng Phong Hoa Tuyết Nguyệt, tuổi của cộng thêm công việc của , chính là mới quen phụ nữ nếu có hảo cảm liền kết hôn , huống chi cùng Thượng Tâm còn có hôn ước.
"Mỗi tuần cũng chờ Thứ hai tôi đưa , hôm nay làm gì lại trở về trường học?" trả lời mà hỏi lại, uống hớp trà xanh Molly của mình cảm giác hình như trà sữa Thượng Tâm uống ngon hơn, liền lấy cây ống hút cắm ở cốc của hút hơi lớn.
Thượng Tâm thấy trà sữa mình bị uống hớp là nửa ly, cũng quản hỏi cái gì, cứng cổ bảo vệ cái ly. " uống của tôi làm gì?"
Thiệu Phi Phàm cười "Lại cho ly là được rồi, hẹp hòi."
"Vậy sao gọi ly uống?"
câu ngược lại làm cho im lặng, mặt quẫn bách, bưng trà xanh có chút được tự nhiên, "Tôi phải nếm thử chút sao.... còn chưa vội vã trở về trường học làm gì? Thế nào, cũng bởi vì tôi thích , liền tránh tôi? Thượng Tâm, thời điểm tôi hôn , lại có phản kháng, chứng minh cũng thích tôi."
" biết xấu hổ! Ai mà thèm thích ?" Thượng Tâm quẫn bách khuôn mặt nóng lên.
Thiệu Phi Phàm cười rất xấu xa " phải thích tôi, lại để cho tôi hôn ? Còn để cho tôi cởi quần áo của ....."
" cầm thú!" Thượng tâm nóng lòng mắng chửi người, đứng lên muốn , lại bị Thiệu Phi Phàm kéo lại "Buông tay, tôi chuyện với ."
Thiệu Phi Phàm bị lôi kéo cổ dính vào ngăn trúc bình phong, thân thể cao lớn càng dán càng gần " chuyện với tôi, chuyện với người nào? Tôi thích nên mới cầm thú đối với , nếu tôi thích , để ý đến làm gì." Lời này mặc dù cứng rắn, tuy nhiên lại có chút dịu dàng.
Thượng Tâm đỏ mặt nhìn , trái tim thắt chặt, biết là hồi hộp hay còn có vui mừng, sau khi câu kia, "Thích mới cầm thú với " năng lực ngôn ngữ của liền biến mất, mặc cho Thiệu Phi Phầm hôn khuôn mặt của , dắt tay đưa vào kí túc xá.
Cho đến khi trở lại kí túc xá, rửa mặt xong, nằm vật xuống giường đều thấy mơ hồ.
Thiệu Phi Phàm đưa về kí túc xá, liền trở về nhà. Nhìn thấy áo sơ mi của Thượng Tâm bị kéo hư, liền căng thẳng: "Điên rồi, mình lại có thể như vậy." Dứt lời, bỏ lại áo khoác rồi vào phòng tắm.
Tắm tắm nước lạnh khỏi kinh ngạc, kể từ khi để ý đến Thượng Tâm, thế nào đều dễ dàng kích động như vậy đây?
-----------------------------------------------------------
Tâm tình Thần Tri Thư tệ, chưa có về nhà mà trực tiếp vào quán ba pub. Gian phòng này màu vàng kim quầy rượu này là ông cụ nhà đưa lễ mừng trưởng thành, ngày thường đều ở đây, người phụ nữ ngày đó bị Thượng Tâm nhìn thấy, chính là ở quầy rượu này.
Thần Tri Thư ngồi xuống, tiểu thư trong quán bar liền nhích lại gần "Thần thiếu, tâm tình tốt sao? Tôi uống chén cùng ." Tiểu thư cho người cho bán rượu ánh mắt, người bán rượu hiểu ý liền điều ly đặc chế rượu mạnh.
nâng cốc giao cho Thần Tri Thư, híp mắt, nâng chén ngửa cổ lên liền rót vào trong miệng, cái chén treo hai ngón tay, chuyển mắt nhìn người phụ nữ lả lơi đưa tình bên cạnh, đem cái ly đưa cho , cười cười "Bà chị, gần đây tôi cần phụ nữ, cách tôi xa chút." Cuối cùng bốn chữ rất nặng nề, trong đôi mắt cũng hàm chứa nguy hiểm.
Vào cửa S ma ma liền nhìn thấy Thần Thiếu, nhìn lên sắc mặt tiểu thiếu gia biến đổi, sợ rằng kia có nhãn lực, vội tiến lên " bên." Trợn mắt nhìn ta cái, S ma ma bảo người bán rượu làm hai ly rượu, "Thế nào? Tâm tình tốt? Trong quán rượu có nhóm người tố chất rất được, tôi cho mấy người tới cùng cậu."
Thần Tri Thư lại uống ly, nặng nề để xuống "Tôi chỉ nghĩ an tĩnh uống rượu." Dứt lời, đứng dậy muốn .
S tỷ lần đầu thấy trầm như vậy, cũng là lần đầu tiên bị trêu chọc mặt mũi, nghĩ thầm mặt mũi mình là , nếu để thiếu gia này ra ngoài uống rượu gây chuyện nữa, chỉ sợ Thần lão gia phải là chà xát mình. Vì vậy, vội sai người theo. "Thần thiếu, tôi làm phiền cậu....cậu phòng uống rượu."
Thần Tri Thư nghe kêu, trong lòng càng thêm phiền phức, bước chân càng phát nhanh. tới cửa nhạc jazz quầy rượu đột nhiên ngừng trong nháy mắt đổi bài Phật lãng Minh ca phong cách vũ khúc.
tùy ý liếc mắt nhìn sân khấu, chỉ là, quay đầu trừng mắt, lại nhanh chóng quay đầu lại nhìn chằm chằm sân khấu, gương mặt dám tin: "Tâm Tâm?"
S tỷ đuổi theo, lại thấy nhìn chăm chú sân khấu, khóe miệng nhếch lên : "Thân thiếu, Tư Tư nhảy tệ ."
"Ngươi ấy tên là gì?"
Last edited by a moderator: 11/1/15