1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nằm vùng là một kĩ thuật - Nhị Nguyệt Sinh (Full 80c Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      13, tôi là Thiệu Phi Phàm

      "Phàm, sao biết tôi là Thượng Tâm?"

      Thiệu Phi Phàm nhìn vẻ mặt Thượng Tâm rất quái dị, ràng bộ" cuối cùng cũng nhớ hỏi tới "nét mặt cũng cười cực kỳ cổ quái.

      Chỉ là, khi Thượng Tâm vừa hỏi tới, Thiệu Phi Phàm còn chưa kịp đáp, khách mời tới rồi. Lý Lan cười rất thân thiết, nhưng ở trong tưởng tượng của Thượng Tâm đều là trầm kinh khủng.

      "Phàm, cậu quên chuyện chính , Hắc Cẩu tới, cậu phải xuống kiểm hàng rồi." Dứt lời, Lý Lan còn có thâm ý khác liếc nhìn Thượng Tâm chút, thấy khóc cũng nháo, nên có chút kinh ngạc. Chẳng lẽ nha đầu này bị thu phục rồi sao?

      " xuống thôi." Thiệu Phi Phàm cũng để cho thời gian nghiên cứu quan sát, liền ôm vùi vào trong ngực mình, nhìn như là ở bên tai thầm, làm đỏ mặt gật đầu cái.

      Lý Lan nhíu mày, xoay người rời . Thiệu Phi Phàm liền xuống giường mở tủ treo quần áo ra, tìm bộ quần áo kín đáo phù hợp, rồi ném cho Thượng Tâm "Mặc vào, xuống cùng tôi."

      "Tôi, có thể hay ?" trong lòng Thượng Tâm dâng lên hưng phấn.

      Thiệu Phi Phàm vỗ vỗ đầu " lát đừng nhìn lung tung, phải ở bên cạnh tôi, sau khi xong cái đơn hàng buôn bán này, trở lại chúng ta tiếp."

      Thượng Tâm gật đầu cái, liền thay quần áo, sau đó bị lôi kéo xuống lầu. Hắc Cẩu là chủ hàng lớn bên ngoài của Cửu, cách hai tháng tới đưa hàng lần, chỉ là, thân phận của Hắc Cẩu cũng phải đơn giản, ta chính là Cảnh Đội bên kia của Cửu, trong nghề gọi"Người làm mai" .

      Trước đây đều là Cửu mang Thiệu Phi Phàm cùng Lý Lan nhận hàng, đây là lần đầu tiên Thiệu Phi Phàm tự mình nhận, làm chủ nhận hàng.

      Giá tiền hay lắm, bọn tiểu đệ mang hàng vào, hàng nhiều lắm, chỉ có bảy tám , người cũng mang theo vết thương, hình như lúc này bị đánh thuốc, mỗi người đều mơ mơ màng màng, bộ cũng vững.

      "Hắc Cẩu, phải là Cửu có ở đây, mang hàng mới tới chứ?"

      Hắc Cẩu uống ly rượu, rất là vui "Cậu, xem cậu gì vậy, tôi Hắc Cẩu là người như vậy sao? Cửu tin cậu, tôi cũng coi cậu như em, gần đây quá gấp, biết nhà nào tìm kiếm ai, hai nhà hắc bạch đều tìm người, nên cũng ảnh hưởng đến nguồn cung cấp bên này. Chỉ là chưa tới chừng mười ngày, phía nam có thể đưa tới nhóm hàng , trước cho các cậu chọn người dáng dấp dễ nuôi, còn lại để sau."

      Thiệu Phi Phàm buồn bã, người sa cơ thất thế, bị đưa đến bên kia sợ là bị băm tay chặt chân, vứt đường xin cơm. Đám người này, cũng nên xuống địa ngục . Nắm tay bé của Thượng Tâm, loay hoay tay của " Thiếu gia nhà họ Thần ngày trước cũng tới đây tìm người, hình như người phụ nữ của Thần thiếu mất tích phải, biết làm cái gì, lật cả Thành phố G để tìm."

      Hắc Cẩu vừa nghe " trách được, có thể làm lớn như vậy trừ nhà họ Thần, chắc có người khác." Hai người lại chút chuyện, khi Thiệu Phi Phàm cảm thấy Thượng Tâm chờ lâu, Hắc Cẩu mới vòng vo chánh đề " Ngày mai Cửu quay về, đồng thời cả đường thủy và đường bộ, Lý Lan đường thủy, cậu nhận đường bộ, hàng đến lập tức nhận, được chậm trễ."

      "Bây giờ có sóng gió, nếu lần này. . . . . ."

      Hắc Cẩu hừ tiếng, hạ thấp giọng "Có biến lập tức rút lui, để lại bất cứ dấu vết nào." Tiếng chuông điện thoại đồng thời reo lên"Thông qua lời , lập tức hủy."

      Thiệu Phi Phàm gật đầu, thu hồi điện thoại di động, nâng ly rượu lên cụng ly, trong đôi mắt lóe sáng, lần này, ai cũng đừng nghĩ chạy thoát.

      Hắc Cẩu vừa , Thiệu Phi Phàm cùng Lý Lan thương lượng việc nhận hàng xong, an bài phương thức liên lạc mới của mình rồi trở về phòng, từ nay trở liền nhận hàng, ngày mai phải truyền tin tức ra ngoài, để cho Cảnh Đội đầy đủ thời gian bố trí.

      Trở về phòng, Thượng Tâm ôm chăn ngồi giường chờ , đẩy cửa vào, tiểu nha đầu liền nhảy xuống giường, "Như thế nào?"

      Xoa xoa đầu , ngồi vào giường, " tới hai ngày nữa là có thể về nhà."

      "Nhanh như vậy?"

      "Thượng Tâm, theo tôi." Thiệu Phi Phàm kéo tới bên cửa sổ, mở cửa sổ ra để cho nhìn xuống, ở ngoài còn gì khác chỉ là gian rộng lớn.

      "Sao vậy?" tràn đầy nghi ngờ hỏi.

      Thiệu Phi Phàm chỉ nơi"Nếu gặp nguy hiểm liền trốn vào nơi này." Theo bên trái tôi vừa chỉ "Nhìn thấy cái sợi dây kia rồi chứ?" Thượng Tâm gật đầu, tiếp: " sợi dây buộc chặt ở rồi, có thể trượt xuống theo sợi dây, lầu dưới là mái che nắng, có vải bạt dầy ngã xuống tuyệt đối có vấn đề gì. Theo ngỏ hẻm này chạy đến tiệm thuốc, chỉ cần cho nhân viên của tiệm thuốc ‘ giọt nước ’ bọn họ cứu ."

      Thượng Tâm ghi nhớ, mắt to mang theo vẻ khẩn trương " gặp nguy hiểm sao?"

      "Đúng." Chuyện sống chết, thể lừa "Ngày mai tôi đón hàng, chỉ cần tôi vừa rời , lập tức khóa trái cửa phòng lại, hơn nữa phải gọi điện thoại cho người nhà để bọn họ tới cứu . Nếu như, đợi kịp, liền theo lời tôi vừa mà chạy trốn rời ."

      " mang tôi nhận hàng sao?"

      "Nơi đó còn nguy hiểm hơn nơi này, cần quá lo lắng, tôi chỉ sợ Lý Lan sinh nghi xuống tay với , tất cả chuẩn bị để phòng ngừa‘ ngộ nhỡ ’." Thiệu Phi Phàm trấn an xoa xoa tóc của "Thượng Tâm, tin tôi sao?"

      "Tin!" Thượng Tâm chút do dự gật đầu.

      Giờ phút này Thiệu Phi Phàm cảm thấy rất may mắn, vì người đơn thuần có chút ngu xuẩn, có thể dễ dàng tin tưởng lời ."Nếu tin tôi, cứ dựa theo tôi mà làm, vụ án được phá, nhất định được khen thưởng."

      "Tôi muốn được khen thưởng, tôi chỉ muốn bình an trở về, Thiệu Phi Phàm, bình an trở về sao?" Mấy ngày nay, người duy nhất để cho có cảm giác an toàn là , hi vọng cũng bình an, mặc kệ từng làm gì với .

      "Đúng." Thiệu Phi Phàm dùng sức gật đầu, tiếng bảo đảm này biết là với , hay là với chính mình. ôm cả người lên giường "Hãy ngủ giấc, chờ qua ngày mai, cơn ác mộng của liền kết thúc." Cơn ác mộng của cũng kết thúc.

      "Ừ." Thượng Tâm dán sát vào nằm xuống, nhắm hai mắt lại rồi hỏi: "Thiệu Phi Phàm, còn chưa có cho tôi biết, làm sao biết tôi là Thượng Tâm."

      Thiệu Phi Phàm hơi cong khóe môi, nhớ lại màn trước kia, tâm tình trở nên tốt hơn nhiều. Khi đó, còn là đứa trẻ, có hai cái bím tóc, tay cầm khối bánh ngọt, khóc lem hết cả mặt.

      năm kia, hai mươi tuổi, là ngày đại thọ 70 của cha . Bị mấy binh lính đè ép vào cửa nhà, cười lạnh nhìn mấy người xã giao trong đó, khinh thường trốn được vào vườn hoa, cũng là trong vườn hoa, liền nhìn thấy Thượng Tâm khóc đến rối tinh rối mù.

      "Em , em khóc cái gì?" khó có được kiên nhẫn hỏi , nhưng chính là ngừng khóc, bất đắc dĩ thở dài, lôi kéo ngồi vào bên ghế mây, đem bánh ngọt trong tay ném mất, nhưng bánh ngọt mới ném, mấy tiểu tử khác Thượng Tâm nhiều lắm qua, lời gì ném cục đá vào , kêu to"Ngươi dám làm Tâm Tâm nhà tôi khóc, xem tôi sửa chữa như thế nào."

      Thiệu Phi Phàm đối với chuyện này đúng là bất đắc dĩ, ở trong doanh trại luyện tập hai năm, chính dạy dỗ những tiểu quỷ này, hai ba lần liền đem mấy tiểu quỷ la hét đè xuống đất, tiểu nha đầu ghế mây xem đến mắt choáng váng, sờ sờ nước mắt, khóc lóc nữa rồi, nhảy xuống ghế, vỗ tay kêu: " , rất lợi hại!"

      Tiểu nương che giấu sùng bái, làm cho đỏ mặt cái, tiểu quỷ ở dưới tay oa kêu to " bắt nạt trẻ em, biết xấu hổ."

      Thiệu Phi Phàm nhấc chân đá "Câm miệng, nếu tôi đem tất cả các ngươi vứt xuống hồ." Tiểu quỷ nhìn như hung thần ác sát, cũng dám kêu gào.

      Lúc này, hai vị ông nội chạy tới, vị là cha , vị khác chính là thủ trưởng quân khu Thành phố G .

      "Phi Phàm, ngươi làm cái gì đây?" Thiệu lão gia nhíu mày nhìn . Thiệu Phi Phàm thả mấy tiểu quỷ, vỗ vỗ tay, cà lơ phất phơ mà " có làm cái gì."

      Thượng thủ trưởng hướng tiểu nương bên cạnh ngoắc ngoắc tay "Thiệu lão, vị này chính là cháu trai của ông."

      "Thiệu Phi Phàm, Phi Phàm, còn chào hỏi chú Thượng."

      Thiệu Phi Phàm nhìn về phía ông Thượng, làm tiêu chuẩn chào quân lễ " Chào thủ trưởng Thượng."

      Thiệu lão gia thở dài, Thượng lão gia lại cười, vỗ vỗ cháu giá của mình "Tâm Tâm, gọi ."

      Thượng Tâm nháy mắt mấy cái, rất quy củ hô tiếng, " khỏe." Tiếp theo cười tự giới thiệu mình "Tôi tên là Thượng Tâm."

      Thượng Tâm? Thiệu Phi Phàm khó hiểu, đây là người nào đặt tên, xúi quẩy.

      . . . . . .

      " là cháu trai của ông Thiệu, là người rất lợi hại năm đó?" Thượng Tâm nghe Thiệu Phi Phàm , mắt càng trừng càng lớn, giấu được kinh ngạc.

      Thiệu Phi Phàm cười cười " vài năm cũng thay đổi, tôi còn nhớ , lần đầu tiên nhìn liền nhận ra ."

      "Vậy tại sao ngay cho tôi biết chứ?"

      "Nếu phải còn cách nào khác, tôi để lộ thân phận, cho nên lúc mới bắt đầu tôi chỉ có thể làm như vậy đối với , nhưng ra là bảo vệ ."

      Thượng Tâm cắn miệng gì nữa, Thiệu Phi Phàm cho là mệt, cũng nữa, kéo chăn cho , hai mắt nhắm nghiền lại. Nhưng Thượng Tâm vẫn mở to mắt, ra , muốn hỏi, giữa bọn họ xảy ra loại chuyện đó cũng là bảo vệ sao?

      Thiệu Phi Phàm là người đấy, nếu ông nội biết những chuyện này, đối phó với Thiệu Phi Phàm như thế nào đây?

      được, thể , như thế nào cũng thể ra.

      "Thiệu Phi Phàm, nếu như chúng ta bình an ra ngoài, tôi liền quên hết tất cả những gì xảy ra ở đây, oán hận, trách cứ, cho nên, cũng cần cảm thấy áy náy hoặc là xin lỗi." Thượng Tâm giọng , xong liền nhắm mắt, "Ngủ ngon."

      Tay bé của rất tự nhiên leo lên ngực của , vân vê núm đó.

      Thiệu Phi Phàm lên tiếng thở dài, hiểu lầm này, thôi chờ sau khi ra ngoài giải thích cho .

      Ngủ ngon, Thượng Tâm.
      Suuuly, Chang Changbornthisway011091 thích bài này.

    2. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Truyện hay tuyệt để mình pr cho nhé
      @phuthuykembong17 : đay là hố tui mơi đaof khá ok, vào thử xem nhé

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      14, Bắt đầu hành động

      Ngày thứ hai, LOVE hoạt động trở lại như trước. Buổi sáng, các tiểu thư đều ngủ ở đây, chỉ có nhân viên phục vụ làm quét dọn xong buổi tối về, sáng quay lại bắt đầu công việc.

      Thiệu Phi Phàm cùng Thượng Tâm xuống lầu, rồi bảo nhân viên phục vụ làm hai tô mì, hai người cũng lên lầu, ăn luôn ở bên quầy bar. Ăn được gần nửa chén, Thượng Tâm ăn nữa, Thiệu Phi Phàm nhíu mày nhưng cũng gì, đem phần ăn còn, đem vào trong chén mình, rồi ăn sạch .

      Ăn xong rồi, vừa quay đầu lại, phát bên cạnh mình nhìn chằm chằm đồ ăn vặt của nhân viên phục vụ, ánh mắt tỏa sáng. gõ gõ đầu "Thế nào? Muốn ăn?"

      Thượng Tâm quẫn bách mặt đỏ lên, nhưng rồi cũng gật đầu, mặt mang theo tia uất ức. Nhớ trước kia, cũng đem những món ăn này để ở trong mắt, chỉ cần muốn ăn gì, ông nội bà nội còn vui mừng hớn hở nâng đến trước mặt .

      lần, theo ông nội tới quân khu, mọi người trong quân khu liền dừng bữa ăn để hoan nghênh thủ trưởng, Thượng Tâm chưa từng ăn cơm như vậy. thích thú nhìn, người ăn hết chén cháo to. Trở về nhà, với ông nội, ngày thứ hai người giúp việc trong nhà cũng làm giống như vậy, chỉ là trong nhà làm, mùi vị giống như vậy, Thượng Tâm kén ăn, ăn miếng liền thôi, rất yếu ớt "Vị giống" Thủ trưởng Thượng thấy cháu mùi vị giống, ông liền phê bình đầu bếp, phê bình xong rồi, lại cho Đại Sư Phụ ở quân khu làm thức ăn cho Thương Tâm.

      Chuyện này, Thượng Tâm bị mẹ mình mắng cho trận, hiểu chuyện. biết, căn bản phải hiểu chuyện, đó là ông nội cưng chiều cháu . Ở Nhà họ Thượng "Nam hài nghèo nuôi, phú dưỡng"( “Cậu bé cùng dưỡng, phú dưỡng”, mình hiểu câu này lên google dịch nó ra thế này) là thể đầy đủ.

      Thượng Tâm càng nghĩ trong lòng càng nhớ nhà, hốc mắt từ từ liền chứa đầy lệ. Thiệu Phi Phàm biết nhất định là nhớ nhà, liền ôm vào lòng, kì thực là dán lỗ tai nhắc nhở thể khóc. Thượng Tâm ở trong ngực cọ cố nén nước mắt, khi ngửa đầu lên, mặt mày tươi cười, che giấu cực tốt.

      Thiệu Phi Phàm thở hơi, gõ gõ quầy rượu "Đem đồ ăn vặt, mứt hoa quả mỗi loại ít đưa lên lầu."

      "Yes Sir, Phàm." Nhân viên phục vụ cười rồi nháy mắt ra hiệu, Thượng Tâm le lưỡi rồi vùi đầu trong ngực , chọc cho Thiệu Phi Phàm cười lớn. Ngay sau đó móc tờ 100 nguyên tiền mặt đưa cho nhân viên phục vụ " sang tiệm thuốc bên kia, mua cho tôi đồ như lần trước."

      Nhân viên phục vụ cười càng mập mờ, đáp tiếng rồi cởi tạp dề liền ra khỏi quán.

      Thiệu Phi Phàm ôm Thượng trong lòng, vừa vào phòng, liền chạy nhanh đến bên cửa sổ, nhìn nhân viên phục vụ vào tiệm thuốc, chốc lát lại ra ngoài, trong lòng mới thở dài hơi. Thượng Tâm biết tiền mặt kia là để đem tin tức ra ngoài, chỉ là nhìn lo lắng, thân thể căng thẳng nên cảm giác thấy có cái gì đúng, lại nhìn nhìn chằm chằm tiệm thuốc, đoán được năm sáu phân. Tay bé của bắt lấy cánh tay , khuôn mặt căng thẳng cũng nghiêm túc theo.

      Cho đến khi nhân viên phục vụ biến mất sau cửa sổ, Thiệu Phi Phàm mới xoay người kéo ngồi xuống, ý bảo điều chỉnh vẻ mặt của mình.

      Bên kia, nhân viên phục vụ vừa về tới quầy rượu, liền bị Lý Lan chặn lại, "Mua cái gì?"

      "Thuốc của Phàm." qua rồi đem đồ vật đưa tới.

      Lý Lan nhíu mày mở túi ra, hộp thuốc tránh thai, ba hộp bao cao su, cũng có cái gì khác thường. ta hừ lạnh tiếng, biết châm chọc hay là đùa cợt "Dùng nhiều như vậy, trái lại rất là chuyên cần." xong, đem túi ném trả cho phục vụ.

      Phục vụ nhìn sắc mặt của Lý Lan tốt, cũng dám gì, liền chuẩn bị mấy thứ quà vặt bưng lên lầu.

      Thiệu Phi Phàm nhận lấy túi thuốc, sau đó liền vứt vào trong phòng tắm, còn chút quà ăn vặt đưa cho Thượng Tâm, Thượng Tâm vẫn là đơn thuần, đem khoai tây chiên lên nhai, rồi bóc quả ô liu nhét vào trong miệng Thiệu Phi Phàm.

      Thiệu Phi Phàm bị chua nhíu mày, liền nhổ ra, mắng câu thô lỗ " Thứ gì vậy, khó ăn."

      Thượng Tâm cười "Ha ha ha".

      Mấy ngày nay, lần đầu tiên cười như vậy, cười xong rồi, Thượng Tâm vừa nghĩ đến ngày mai, lại khỏi lo lắng và khẩn trương, nhưng cái loại ý thức trách nhiệm trong lòng làm cho có lòng tin kiên định."Thiệu Phi Phàm, ông nội tôi là thủ trưởng."Thiệu Phi Phàm gật đầu, biết phải khoe khoang gia thế, là để cho mình khuyến khích, bởi vì ông nội là thủ trưởng, làm cháu thủ trưởng, cũng thể mặc kệ người khác như vậy.

      Thượng Tâm xác thực có làm cho ông nội mất mặt. ngày ấy khi tiến hành nhiệm vụ, sáng sớm Thiệu Phi Phàm xuất phát rồi, trước khi , Thượng Tâm nhìn bên hông có súng, cắn răng nhảy dựng lên, nắm chặt tay của "Thiệu Phi Phàm, phải thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, phải trở lại cho tôi nhận phần thưởng."

      Thiệu Phi Phàm cười cười, siết chặt chóp mũi ", phải muốn sao?"

      "Muốn, tôi đổi ý rồi, tôi rất muốn." kêu la còn mang theo chút tùy hứng, nhưng lại làm cho Thiệu Phi Phàm cảm động.

      đứng nghiêm, rồi giơ tay lên, 4 năm rồi, trong bốn năm này lần đầu tiên thi hành quân lễ."Tôi dùng thân phận quân nhân cam đoan với , tôi nhất định thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, trao phần thưởng cho đồng chí Thượng Tâm."

      Tiếng vừa ngừng lại, liền ôm lấy Thượng Tâm "Nhớ lời tôi ..., nửa giờ sau khi tôi cùng Lý Lan rời , lập tức làm theo lời của tôi ,gọi cho người nhà tới đón , bảo vệ an toàn, thông báo cho cảnh sát, để cho bọn họ giải cứu mấy người phụ nữ ở mật thất."

      "Tôi biết rồi, nhất định tôi hoàn thành nhiệm vụ." Khuôn mặt Thượng Tâm tỏa sáng, vốn là có khuôn mặt mũm mĩm nhưng bởi vì lo lắng cùng sợ hãi mấy ngày nay mà thành gầy , giống như từ đêm từ đứa bé trở thành thiếu nữ.

      Thiệu Phi Phàm lưu luyến nữa, liền xoay người ra cửa.

      Thượng Tâm vẫn đưa xuống dưới lầu, cho đến khi lên xe, bảo tiểu đệ đuổi lên lầu, mới chậm rãi hướng thang máy lên lầu. Trở về phòng, lập tức khóa trái cửa lại, hơn nữa còn đem ghế sa lông tới chặn ở cửa. Nhìn đồng hồ quả quýt đếm thời gian, nửa giờ, mỗi giây mỗi phút đều là đau khổ.

      Tám giờ 13 phút, từ lúc Thiệu Phi Phàm rời , qua hai mươi ba phút, cách khác chưa tới bảy phút nữa, có thể gọi điện thoại cho người nhà hoặc là báo cảnh sát. Thượng Tâm đứng ở trước cửa sổ, nhìn ra ngoài cửa sổ, tay bé nắm điện thoại di động. Đây là tối hôm qua Thiệu Phi Phàm để lại cho .

      Tám giờ 16 phút, còn có bốn phút.

      Ngoài cửa đột nhiên phát ra tiếng động, hình như có người mở cửa, bởi vì khóa trái nên thể mở ra, liền gõ mạnh cửa, "Mở cửa, nha đầu thối, mau đem cửa mở ra."

      Thượng Tâm tâm liền sợ hãi, tay bé run rẩy. lại đẩy tủ đầu giường,. . . . . . những thứ trong phòng, toàn bộ cũng đẩy tới cửa để chặn lại. Tiếng mắng chửi bên ngoài càng lúc càng lớn, lại qua phút, lại nghe thấy thanh đập cửa.

      Thượng Tâm cầm điện thoại di động lên, thời gian như Thiệu Phi Phàm , nếu như gọi điện thoại trước thời gian, ảnh hưởng tới hành động bên kia của Thiệu Phi Phàm, làm cho gặp phải nguy hiểm, nhưng nếu lúc này gọi điện thoại, chỉ sợ chính mình lâm vào nguy hiểm.

      Tay bé của nắm điện thoại di động, cánh cửa gỗ, căn bản thể bảo vệ được ba phút, huống chi gọi điện thoại ngay, người nhà cũng thể bay tới đây ngay. Thượng Tâm nhìn cửa chút, lại nhìn qua cửa sổ, cắn răng, đẩy ra cửa sổ rồi leo lên, độ cao bệ cửa sổ gần 1m3, đối với Thượng Tâm mà vẫn còn có chút sợ, huống chi nó lại có hàng rào, nếu có nhảy được, chính là nhảy lầu.

      Lúc này ngoài cửa truyền đến thanh, hình như là khóa cửa bị phá. Thượng Tâm nhắm hai mắt lại, muốn chết chết, liền nhảy xuống, Thượng Tâm đặt chân đến vách tường, tuy chân có đau chút, nhưng cũng có ngã xuống.

      cái chớp mắt trước khi nhảy xuống từ cửa sổ, cửa phòng cuối cùng cũng bị mở. loạt tiếng bước chân truyền đến "Mẹ, quả nha đầu kia chạy, lục soát, vừa mới lâu, nhất định tìm ra ta."

      Thượng Tâm nghe thanh bên trong phòng dần dần , bước chân từ từ di chuyển đến bên kia, đưa tay kéo sợi dây từ lầu chót thả xuống dưới, sợi dây thuận đến vị trí lầu hai, coi như theo sợi dây từ lầu bốn trượt xuống, cũng phải từ lầu hai nhảy đến đống vải bạt.

      Động tác này đối với Thiệu Phi Phàm, người trải qua hai năm binh lính, và trải qua bốn năm trong quân đội, dĩ nhiên là rất đơn giản, nhưng đối với Thượng Tâm sống an nhàn sung sướng mà , đây chính là nhiệm vụ dễ dàng.

      Nhưng mà lúc này, nếu nhảy xuống, sớm muộn cũng bị bọn người xấu kia phát , đến lúc đó cũng chết, còn bằng nhảy xuống kiêu ngạo chết trong dũng. So sánh như thế, làm cho Thượng Tâm tăng thêm mấy phần dũng khí, nắm sợi dây rồi quấn mấy cái ở cổ tay, chân chống đỡ vách tường, Thượng Tâm phát , vách tường hình như có vài chỗ tróc ra, vừa đúng cho chỗ đặt chân. ổn định lại tinh thần, rồi đạp mạnh chân cái, đôi tay nắm chặt sợi dây, thận trọng buông lỏng chiều dài dây. Cho đến khi vững vàng chuyển đến lầu hai, mới thoáng thở phào nhõm, nhưng khi nhìn xuống dưới, sợ hãi.

      Cổ tay bị sợi dây cạo tất cả đều là vết máu, chân trái cũng bắt đầu phải chịu lực, chỉ là lúc Thượng Tâm luôn nhìn xuống tim còn đập rộn lên, lều màu xanh này có thể tiếp được sao?

      Chỉ là, thực tế ràng cho thời gian để suy nghĩ, người tìm kiếm ở lầu chót ngó nghiêng xuống phía dưới, khi nhìn thấy Thượng Tâm nhảy, liền hét lớn tiếng "Nha đầu kia ở chỗ này."

      Thượng Tâm hơi ngửa đầu, bị kêu nên khẩn trương, buông tay ra, cả người liền rớt xuống."A. . . . . ."
      Suuuly, xixonbornthisway011091 thích bài này.

    4. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Ko bt có bị bắt lại ko

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      15, thẳng thắn được khoan hồng

      Khi Thiệu Phi Phàm đến mới biết là thời gian giao hàng sớm hơn dự kiến, nhưng căn bản có thời gian thông báo để Thượng Tâm báo cảnh sát trước thời gian, lần này phối hợp đồng thời cả bên trong lẫn bên ngoài để tiến hành, bên ngoài muốn bắt được bọn người Cửu cùng Lý Lan còn có đám người Hắc Cẩu, ngoài ra còn phải bắt được nội gián ở trong đội cảnh sát.

      Bên kia Lý Lan nhận hàng trước Thiệu Phi Phàm, bên kia vừa hành động, điện thoại trong tay Thiệu Phi Phàm liền vang lên, liền nhận, nhưng điện thoại chỉ vang lên chữ "Rút lui" liền cúp máy.

      Thiệu Phi Phàm cười lạnh, thu hồi điện thoại di động như có chuyện gì xảy ra, tiếp tục chờ nhận hàng, cũng là chờ con cá lớn của Cửu sa lưới. Chỉ là, lại biết trước khi Lý Lan , lệnh cho tiểu đệ ở lại LOVE bắt giữ Thượng Tâm để làm giao dịch, với trực giác mẫn cảm của người phụ nữ cho ta biết, người có khả năng trở thành nội gian nhất là Thiệu Phi Phàm, nhưng chỉ có duy nhất tiểu nha đầu kia là có thể uy hiếp được Thiệu Phi Phàm.

      Đáng tiếc, ta lại có nghĩ đến, mấy người đàn ông cao lớn lại có thể bắt được tiểu nha đầu.

      Lý Lan bị bắt, Cảnh Đội sử dụng công nghệ cao rất nhanh liền tra được là Thiệu Phi Phàm gọi điện thoại mật báo, đợi đến khi Cửu mang người buôn bán trái pháp vừa xuất , còi cảnh sát liền vang lên, Thiệu Phi Phàm đến gần Cửu, Cửu vừa muốn với "Chạy", Thiệu Phi Phàm lại rút súng chỉ đầu của ta "Giang Lâu, bị tình nghi là buôn bán nhập khẩu phi pháp, bắt cóc người vị thành niên, bức bách vị thành niên làm việc trái đạo đức, bị bắt."

      "Cậu là cảnh sát?" đến cuối cùng Cửu vẫn dám tin, người em vào sinh ra tử với mình lại là cảnh sát.

      Thiệu Phi Phàm lại rất tỉnh táo "Chính xác mà , tôi phải là cảnh sát, nhưng tôi là nằm vùng."

      ——— —————— —————— —————— —————— —————— ———

      ". . . . . . Giang Lâu ( Cửu ), Lý Lan, Hắc Cẩu và ba mươi sáu phần tử vi phạm pháp luật, toàn bộ bị bắt, giải cứu hai mươi bảy vô tội, tìm ra K phấn ở bên trong LOVE, dự trữ hàng cấm đến hàng trăm viên. Trong đội cảnh sát, hai cán bộ cảnh sát làm nội gián, bốn nhân viên cảnh vụ bị đình chức điều tra. Tiếp theo chúng tôi trở lại sau ít phút. . . . . ." màn hình TV phát ngôn viên đến mẩu tin tức.

      Thượng Tâm nhìn chằm chằm TV, tại sao tới Thiệu Phi Phàm?

      ngày kia, tuy bị phát , nhưng may mắn là Thiệu Phi Phàm an bài tốt, vừa nhảy xuống lều, liền chạy ra đầu hẻm, khi thân nhếch nhác vọt vào tiệm thuốc chỉ kịp hai chữ yếu ớt "Giọt nước" liền hôn mê bất tỉnh, sau đó, cũng biết gì. Đợi tỉnh lại lần nữa, ông nội, bà nội, ba mẹ, trai, Tiểu Hồ Đồ, mẹ nuôi, cha nuôi, Thần, ngay cả chú Nghiêm cùng Nghiêm đều ở trong phòng bệnh của .

      Thượng Tâm còn kịp hỏi người, liền nhịn được khóc "Oa" lên. Từ trước đến giờ ông nội, bà nội thương , thấy vậy liền đau lòng, nước mắt đều muốn rớt xuống, Thượng Tâm vừa khóc vừa nhảm cái gì, mặc dù mọi người nghe hiểu, nhưng có thể thấy tiểu nương nhất định là bị uất ức, chờ an ủi nhiều, rồi dạy dỗ sau.

      Chờ cảm xúc cùng thân thể của Thượng Tâm ổn định lại, là ngày thứ ba sau khi được cứu, bên kia Cảnh Đội đợi tinh thần khỏe lại phải chờ đến phát điên, nhưng thủ trưởng Thượng lên tiếng, bọn có gan lớn như trời, cũng dám hỏi cung . Trong lòng mỗi người đều lo, ở chỗ Cửu hơn nửa tháng, nếu là chưa bị thiệt thòi gì, tuyệt đối thể.

      Chỉ là, thực là Thượng Tâm chưa bị thua thiệt cái gì.". . . . . . Bị đưa đến quầy rượu, tôi liền được Thiệu Phi Phàm cứu, vẫn có ấy che chở, tuy cũng bị đánh, nhưng đều đáng gì. . . . . . Sau này, tôi theo chỉ thị của Thiệu Phi Phàm chạy đến tiệm thuốc, sau đó tôi cũng biết cái gì nữa." Thượng Tâm mạch lạc, rất ràng, trừ mấy ngày mới bị lừa bán, bởi vì bị đánh thuốc cho nên tỉnh táo, những ngày còn lại tất cả mọi chuyện xảy ra, mà rất tốt, có gì đáng ghi chép, cảnh sát cũng chỉ nhíu mày "Thượng tiểu thư, chỉ có như vậy thôi sao?" hỏi lần nữa.

      Thượng Tâm nháy mắt mấy cái chỉ "Đúng" "Còn có là tôi uống rượu cùng ăn đồ ăn vặt, cái này cũng phải hồi báo sao?" Tiểu nương xong, hình như còn có chút quẫn bách vì tham ăn của mình.

      Đồng chí cảnh sát im lặng rồi hỏi thêm vài điều, hỏi tới lui ba lần, ngược lại nương này đều giống nhau, nhưng vẫn thiếu chi tiết rất quan trọng, chính là tiếp xúc thân mật cùng Thiệu Phi Phàm.

      Bởi vì Thượng Tâm là người bị hại, lại vừa là cháu của thủ trưởng Thượng, nên hỏi thẳng, nhưng chữ cũng đề cập tới, ràng cho thấy tránh nặng tìm , hôm nay được Thiệu Phi Phàm bảo vệ, nhưng. . . . . . Thở dài, cảnh sát chào quân lễ rồi ra khỏi phòng bệnh.

      Thượng Tâm cắn môi, mấy lần muốn hỏi Thiệu Phi Phàm ở đâu, nhưng vẫn nhịn xuống, lúc này, nên tìm tốt hơn.

      Cảnh sát trở về hồi báo xong, khẩu cung của Thượng Tâm được đưa đến chỗ cục trưởng Quách, cục trưởng Quách nhíu mày nhìn phần khẩu cung mặt bàn, theo thứ tự là Giang Lâu, Lý Lan, Thiệu Phi Phàm cùng Thượng Tâm .

      Khẩu cung của Giang lâu cùng Lý Lan là giống nhau, theo lý thuyết Thượng Tâm cùng Thiệu Phi Phàm phải nhất trí hoặc là cùng Giang Lâu, Lý Lan nhất trí, kỳ quái là cư nhiên ra phần khẩu cung, chữ cũng đến và Thiệu Phi Phàm từng xảy ra quan hệ, rốt cuộc là có tình khác , trong lúc nhất thời bọn họ biết phải làm như thế nào.

      Do dự chút, cục trưởng Quách quyết định, cầm điện thoại lên gọi điện thoại cho quân khu thuộc chính ủy.

      Thiệu Phi Trì nghe xong tình huống, chỉ cười cười, mang theo giọng quân nhân, nhưng cũng lộ ra bén nhọn "Cục trưởng Quách, mặc kệ Phi Phàm có làm hay , trong cục cũng nên làm theo quy định, có hoài nghi, phải nên trực tiếp hỏi Phi Phàm sao, nếu để cho cùng Giang Lâu, Lý Lan giằng co, thành giả rồi, giả cũng thành . Phi Phàm là người nhà họ Thiệu, vụ án này nhà họ Thiệu chúng tôi càng nên kiêng dè, chúng tôi tin tưởng cục trưởng Quách, hơn nữa tôi tin tưởng chính phủ. bỏ qua người xấu, cũng hãm hãi người tốt."

      Mấy lời vang vang có lực, năng có khí phách, đánh qua địa cầu lại bị đánh trở lại. Cục trưởng Quách để điện thoại xuống, bắt đầu thấy nhức đầu.

      Ban đầu làm sao lại chọn trúng vị Thiệu Phi Phàm này đây?

      nhịn được liền than thở, cầm bản khẩu cung lên, rồi ra phòng làm việc, vào phòng thẩm vấn, cảnh viên thấy cục trưởng tự mình xuống, liền đứng lên chào, cục trưởng Quách rồi để khẩu cung xuống "Thẩm vấn Lý Lan, an bài theo dõi của để thẩm vấn Thiệu Phi Phàm."

      "Vâng"

      . . . . . .

      Lý Lan vào phòng thẩm vấn cũng có nét mặt gì, cảnh viên thẩm vấn hỏi cái gì ta liền đáp cái đấy, có thể là vô cùng phối hợp. Cho đến thời điểm cảnh viên hỏi đến Thiệu Phi Phàm, ta mới nhếch chút khóe miệng ". . . . . . Cửu đem cái nha đầu kia đưa cho Phàm, đêm đó Phàm liền ngược bạo cùng đánh đập nha đầu kia, lúc ấy a Đinh cùng Lý canh giữ ở ngoài cửa cũng có thể làm chứng, ngày thứ hai tôi tự mình đến nghiệm thân nha đầu kia, chính tôi nhìn thấy ở hạ thân ta có. . . . . ."

      "Còn có cái gì?" Cảnh viên thấy dừng lại nhíu mày hỏi.

      Lý Lan ngẩng đầu lên, híp mắt, cười chói lọi."Nha đầu kia là xử nữ, tự nhiên có vết máu, đồng chí cảnh sát chẳng lẽ biết lần đầu tiên người phụ nữ làm chuyện đó có máu sao?"

      Mặt cảnh viên đỏ lên, hung hăng gõ gõ cái bàn "Lý Lan, chú ý thái độ."

      Lý Lan lơ đễnh, tự nhiên dựa vào ghế "Phàm vì cứu cái nha đầu kia còn đâm chính mình đao, đao kia liền bắt trái tim ta làm tù binh rồi."

      " xác định giữa bọn họ xảy ra quan hệ?" Cảnh viên đặt câu hỏi.

      Lý Lan hoạt động cổ tay bị còng chút, nặng "Nếu như bây giờ lục soát LOVE, có lẽ còn có thể lục soát ra bao cao su bọn họ dùng qua. tại phải khoa học kỹ thuật rất phát triển sao, kiểm tra chẳng phải biết. Bọn họ trừ buổi chiều đầu tiên dùng mũ ra, tôi còn bắt gặp qua nhân viên phục vụ tiệm thuốc ở sát vách phố mua đồ giúp ta."

      Nghe như thế, cảnh viên tra hỏi liền ngửa đầu nhìn máy theo dõi ở góc tường chút, bên kia máy theo dõi, chính là cục trưởng Quách cùng Thiệu Phi Phàm ngồi đó.

      Đóng màn ảnh, cục trưởng Quách mím môi "Phi Phàm, cậu là người tôi tuyển chọn, nguyên tắc là tôi tin tưởng cậu 100%, chỉ là. . . . . ."

      "Chỉ là, muốn tôi thẳng thắn được khoan hồng đúng ?" Thiệu Phi Phàm khinh bỉ cười, đứng lên hừ lạnh tiếng" Cục trưởng Quách, câu trả lời của tôi vẫn là như vậy, tôi ngủ cùng ấy, tin hay tùy!"
      Suuuly, bornthisway011091xixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :