1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nằm vùng là một kĩ thuật - Nhị Nguyệt Sinh (Full 80c Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      10, lần đầu tiên so chiêu

      Thượng Tâm mất tích, chỉ nhà họ Thượng, nhà họ Thần ngay cả nhà họ Nghiêm, nhà họ Ôn cũng tìm kiếm khắp nơi. Nhà họ Nghiêm, Nghiêm Thi cùng vợ Ôn Bảo Bảo từ Newyork cũng quay về, mẹ nuôi Thượng Tâm là Bôi Nghiêm cũng mang theo con trai là Hồ Tiểu Cẩn cùng chồng Hồ Định Duệ bay về nước.

      Nhà họ Thượng ông nội Thượng cùng bà nội Thượng cũng vì vậy mà tái phát bệnh tim, tăng huyết áp phải vào bệnh viện, còn Thượng Trạm Bắc chỉ mới mười ngày như già mười tuổi, thân gầy yếu.

      Thượng Phẩm vội vàng chạy vào nhà "Mẹ, bà nội, chúng ta huy động tất cả lực lượng khắp thành phố tìm kiếm, Thần cũng mang người tìm rồi, tất cả khách sạn cũng ghi chép có nào vào ở, nếu Tâm Tâm trốn , chỉ có thể ở nhà nghỉ hoặc là thuê phòng bên ngoài, muốn tra ra cần phải có thời gian."

      "Lúc Tâm Tâm có mang theo tiền, khu nhà ở hạng sang có thể bỏ qua, các người tìm kiếm ở khu nhà dân nghèo, phải nhanh chóng tìm thấy Tâm Tâm." Hạ Hâm Hữu cắn răng , giờ phút này bà có thể bình tĩnh như vậy khó khăn.

      Thượng Phẩm đáp tiếng, lại rời khỏi nhà họ Thượng.

      Phu nhân nhà họ Thần là Đàm Nhã Văn cũng tới đây, vỗ vai Hạ Hâm Hữu "Hạ Hạ, đừng lo lắng, Tâm Tâm xảy ra chuyện gì ."

      Lời này ra chính bà cũng tin, mười ngày, tiểu nha đầu đầy hai mươi tuổi biến mất mười ngày, điều này là như thế nào đây?

      "Tìm, lật tung Thành phố G cũng phải tìm ra cho tôi." Thượng Trạm Bắc vỗ đầu gối, nhấc bàn liền ra ngoài, người hầu cũng vội theo ra ngoài.

      Khi chồng mình rống lên tiếng này, nước mắt Hạ Hâm Hữu kìm được cuối cùng cũng rớt xuống "Tâm Tâm, lòng của tôi Tâm Tâm. . . . . ."

      "Hạ Hạ, tìm được, nhất định tìm được."

      Người trong nhà vội trấn an Thượng Trạm Bắc cùng Hạ Hâm Hữu, bên kia vận dụng tất cả mối quan hệ để tìm người.

      chỉ lật tung Thành phố G, tất cả khách sạn lớn cùng nhà nghỉ , tất cả sổ đăng ký thuê phòng trong toàn thành phố, quân đội, Cảnh Đội, hắc đạo, bạch đạo, có thể sử dụng tất cả đều huy động, nhưng Thượng Tâm lại giống như biến mất, chút dấu vết cũng thấy.

      Thần Tri Thư mới từ bên ngoài trở về vẻ mặt trầm, ràng cho thấy tìm được tin tức gì.

      "Tri Thư."

      "Cha."

      "Ngày mai sang bên kia hỏi Lão Cửu câu."

      "Cha? !" Thần Tri Thư sắc mặt căng thẳng, hình như cực kỳ kháng cự " , Thượng Tâm . . . . . ."

      "Ai cũng lường trước được, nếu Tâm Tâm ở bên đó, dù phải trở mặt cũng phải đem người trở lại, con dâu nhà họ Thần chúng ta, thể vô duyên vô cớ biến mất như vậy." Thần Hoán Bắc vẫn cúi đầu, thời điểm đến hai chữ "Con dâu", chợt ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Thần Tri Thư, trong ánh mắt đều là băng lạnh.

      Tài xế Thượng Tâm đến chỗ của Thần Tri Thư trước rồi mới trở lại nhà họ Thượng, người khác biết Thần Tri Thư, nhưng ông sao còn hiểu con trai mình. Người đàn ông nhất thời mê muội ông có thể hiểu, nhưng chơi phải có phong cách phải có thủ đoạn, nếu như ngay cả điểm này cũng xử lý tốt, xứng là người thừa kế nhà họ Thần, càng xứng cưới được con nhà họ Thượng.

      "Thượng Tâm xảy ra việc gì thôi, nhưng nếu có xảy ra chuyện gì, đừng là nhà họ Thượng, ta cũng tha cho ngươi."

      Thần Tri Thư mặt đen lại, mặt mang theo tia quật cường, " thể, Tâm Tâm tuyệt đối gặp chuyện may." xong, liền tức giận xoay người ra khỏi nhà. Mang theo mấy người, rồi lên xe Land Rover.

      Tâm Tâm, thể xảy ra chuyện, ngàn vạn lần được. Nếu. . . . . . Nếu xảy ra chuyện gì, người phải chịu trách nhiệm đầu tiên chính là .

      ——————————————

      Chỗ Cửu rất phức tạp, nhưng cũng nổi tiếng an toàn. Bởi vì nguồn cung cấp của Cửu là sạch , nhưng vị trí cực tốt, cho nên quan hệ giữa nhà họ Thần và ta là nước giếng phạm nước sông, nhìn là tốt rồi, có chuyện tuyệt thiên vị. Hai nhà như là Sở Hà Hán giới, liên hệ lẫn nhau. Thần Tri Thư mang người vào nơi này, Lý Lan liền mang theo khuôn mặt tươi cười chào đón.

      "Ai ui, cơn gió nào đem Thần thiếu gia tới đây vậy? Đến đây, Thần thiếu cần khách khí, nếu coi trọng gáo nào liền cho tôi, tất cả chi phí cũng cần để ý."

      Thần Tri Thư hất tay Lý Lan lôi kéo mình ra, nếu bình thường còn hứng thú xã giao với ta, nhưng lúc này, dù là tiên nữ có đứng ở trước mặt cởi hết quần áo cũng quan trọng bằng Thượng Tâm." Nhà họ thần chúng tôi cũng cần tiết kiệm chút tiền kia, Lý Lan cần để ý tôi, gọi Cửu ra ngoài ."

      "Ai ui, khéo, Cửu có ở đây, ra khỏi nhà rồi."

      Thần Tri Thư chau mày "Hừ" lạnh tiếng, chỉ trong nháy mắt sau lưng truyền đến tiếng "Bùm” tiếp theo là mảnh thanh hỗn loạn, đứng ở sau lưng là hàng các vệ sĩ quyền lại quyền đập nát ly thủy tinh, các tân khách hét ầm lên, liền chạy , bị miểng thủy tinh đâm bị thương, kêu lên tiếng.

      Mặt Lý Lan trầm xuống, dù sao cũng thường thấy nên có giật mình sợ hãi, liền giải tán khách, rồi : "Thần thiếu đây là ý gì? Đập phá quán?"

      Thần Tri Thư cười lãnh, diện mạo hơi có vẻ nhu, giờ phút này cười lạnh lẽo, khiến cho người khác phải sợ hãi."Tôi cũng muốn đập phá quán, nhưng nếu Cửu tới, chúng tôi muốn đập phá rồi."

      Lý Lan nhìn ra phải giỡn, trong lòng cả kinh " Cửu có ở đây, Cửu nếu ở đây thể cho nhà họ Thần mặt mũi được, thế nào Thượng lão gia, Thần lão gia đều cho chúng tôi cơm ăn mà."

      " có ở đây tìm trở về, bảo về đây!" Thần Tri Thư nghiêng người ngồi vào quầy rượu, bưng lên ly rượu quầy bar uống hơi cạn sạch rồi đập cái ly.

      Lúc này Lý Lan có chút sợ, nếu là người khác trở mặt, đuổi ra khỏi quán. Nhưng trước mắt là thiếu gia nhà họ Thần đứng đầu Thành phố G, ở Thành phố G, làm ăn bên ngoài cũng phải nể mặt nhà họ Thần, nếu thông qua nhà họ Thần chỉ sợ cả đời cũng nổi lên được. Lý Lan nhẫn nhịn, "Thần thiếu, Cửu có ở đây, ấy ZNV', được bốn năm ngày rồi, cậu cứ như vậy vào đập phá quán lại nguyên nhân, làm cho tôi rất khó làm ăn. Nếu là Lý Lan tôi có chỗ nào đắc tội, xin Thần thiếu hãy thẳng."

      " thẳng? Các ngươi động vào người nên động, chuyện cũng phải đơn giản như vậy!"

      Người? Lý Lan khẽ nhíu mày, từ lúc nhóm hàng mới bị tóm được, LOVE chưa từng nhập hàng mới, như thế nào lại động vào người nên động rồi." Lời Thần thiếu tôi hiểu, tôi thử hỏi câu, Thần thiếu đến là vì ai."

      " người phụ nữ, người phụ nữ của tôi." Thần Tri Thư cười lạnh , thân phận của Thượng Tâm thể công bố, hôm nay cả Thành phố G muốn tìm cũng chỉ là người phụ nữ, người phụ nữ vô cùng quan trọng nhưng có tên."Nếu Cửu có ở đây, tôi liền đem người tìm ra, tôi chỉ là tìm người, tìm được tự nhiên ."

      "Chỉ là tìm người mà thôi, Thần thiếu cần huy động nhiều người làm lớn chuyện như vậy, người biết cho rằng nhà họ Thần làm chuyện hay." Câu này hoàn toàn khiến Thần Tri Thư đen mặt, lời này phải Lý Lan , Thần Tri Thư híp mắt quay đầu, chỉ thấy đứng ở cửa thang máy là người đàn ông.

      "Tôi là Phàm, Cửu có ở đây, có chuyện gì Thần thiếu có thể với tôi. Chuyện này, tôi còn có thể nhà làm chủ."
      Suuuly, Rubyzjnbornthisway011091 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      11, Tôi là cảnh sát.

      "Phàm. Cửu rất tín nhiệm cậu nha, gần đây danh tiếng của cậu rất lớn." Thần Tri Thư đứng lên, mặc dù cao lớn giống Thiệu Phi Phàm, nhưng khí thế cũng thua chút nào, người tràn đầy u càng khiến người bên cạnh e ngại.

      Thiệu Phi Phàm có biểu gì chỉ cười "Đó là Cửu ưu ái tôi, nếu Thần thiếu muốn tìm người, vậy có thể tùy tiện tìm, nhưng chỉ có lần này thôi, nếu có lần tiếp theo, chúng tôi cũng tiện giao phó cùng Cửu."

      "Phàm?" Lý Lan đồng ý, chỉ là tình thế bất dắc dĩ, khi Thiệu Phi Phàm câu"Tôi phụ trách hậu quả " ta chỉ khinh thường cười tươi tiếng, rồi xoay người rời .

      Thần Tri Thư cũng gì nữa, chỉ phất tay bảo mọi người tìm kiếm mọi nơi, kết quả dĩ nhiên là có, Thần Tri Thư ngước đầu nhìn chung quanh, khi nhìn đến mặt tường thủy tinh liền cảm thấy có cái gì đúng, khóe mắt lóe lên "Phàm, cậu ngại mở cửa bên kia, cho tôi xem chút chứ."

      Ánh mắt sắc bén, hổ là con cháu nhà họ Thần, lại muốn xem xét mật thất của bọn họ. Thiệu Phi Phàm giơ tay lên, A Đinh mở xuống chốt cửa mật thất, cửa kính chậm rãi mở ra, chỉ là bên trong cũng có gì "Thần thiếu cũng biết, trước đây lâu cảnh sát tịch thu nhóm hàng, gạt cậu đám hàng kia là của chúng tôi, xảy ra chuyện may nên Cửu mới phải ZNV' mua bán, hôm nay tôi cùng Lý Lan chỉ trông coi nơi này, có rời ."

      Thần Tri Thư cũng tiếp, chỉ giương mắt quét xung quanh, cuối cùng tầm mắt rơi vào lầu " biết lầu làm cái gì?"

      " lầu là nơi nghỉ ngơi của em chúng tôi, lầu bốn để cho khách hàng lớn, lầu năm là phòng của tôi và Cửu. Nếu Thần thiếu tin, có thể lên xem chút."

      Thần Tri Thư cười tiếng "Được, lên xem chút."

      Thiệu Phi Phàm đứng lên mở cửa thang máy, từ tầng bốn lên gian phòng khách rồi lại lên lầu năm, đây là phòng của Cửu khóa, Lý Lan bất đắc dĩ mở cửa, vừa xem bên trong là thấy tuyệt đối thể giấu được người, Thần Tri Thư gật đầu cái, Lý Lan liền khóa cửa lại. Thiệu Phi Phàm tới gian phòng sát vách, tay Thiệu Phi Phàm có chút chần chờ nắm tay cầm của cánh cửa "Thần thiếu, phòng cuối cùng chính là phòng của tôi, nếu có. . . . . ."

      "Chúng tôi lập tức rút lui." Thần Tri Thư tức giận , đợi Thiệu Phi Phàm mở cửa, tiến lên trước cước mở cửa phòng ra, phòng cách trang trí khác gì phòng của Cửu, chỉ có nhiều hơn cánh cửa sổ.

      Thần Tri Thư lập tức rời , từ từ bước vào phòng, đứng ở trước cửa sổ.

      Thiệu Phi Phàm cảm thấy tim mình đập rộn lên, mười ngón tay vì khẩn trương mà nắm chặt thành quả đấm, khi Thần Tri Thư muốn đưa tay mở cửa sổ mấy người vệ sĩ theo vọt vào bên trong phòng báo "Thần thiếu, sân thượng, phòng dưới mật thất đều có."

      Thần Tri Thư gật đầu cái, xoay người hướng Thiệu Phi Phàm cười cười "Phàm cửa sổ này nhìn ra phong cảnh bên ngoài rất đẹp, hôm nay quấy rầy, chờ Cửu trở lại, tôi tự mình tới đây tạ lỗi."

      " quấy rầy, hoan nghênh Thần thiếu lại ghé thăm." Thiệu Phi Phàm cũng cười .

      Thần Tri Thư lười phải cùng chuyện nữa, còn giống lúc tới... Hung dữ bức người, mà thở phào nhõm, liền mang người rời .

      Bọn họ rồi, nhưng tối nay cũng thể buôn bán làm ăn nữa. Lý Lan xuống dưới lầu khắc phục hậu quả, Thiệu Phi Phàm liền nhanh chóng tới mở cửa sổ ra, người ngủ dưới cửa sổ chính là Thượng Tâm.

      Thiệu Phi Phàm cúi người xuống rồi ôm vào trong phòng, khi chạm vào nước mắt khuôn mặt , liền cảm thấy đau lòng, vừa nghĩ tới màn kia, trong lòng khỏi kinh hãi.

      cái chớp mắt Thượng Tâm liền nhìn thấy Thần Tri Thư, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, như là khống chế được mình. Mà Thiệu Phi Phàm cũng nhận ra ngay đó là thiếu gia hắc đạo trẻ tuổi nhất ở Thành phố G này. Nhà họ Thần cùng Nhà họ Thượng có giao tình tốt người ngoài còn phải kiêng dè, ngày trước, Cửu mới vừa gọi về hàng ZNV' nhận được, quá ba ngày chở về, muốn nhìn thấy hàng, cho nên Thành phố G tất cả đều do cùng Lý Lan ra mặt, cũng bao gồm cảnh sát bên kia, cũng có nghĩa là, rất nhanh có thể tiếp xúc được mầm mống lớn nhất, thậm chí có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi rút lui. Mặc kệ như thế nào, thể để Thần Tri Thư phá hư mọi việc sắp xếp bốn năm được.

      Trong lúc đó, chút do dự giơ tay lên đánh Thượng Tâm ngất xỉu, hơn nữa còn đem giấu ở ban công sau cửa sổ. Thần Tri Thư mang người tới khẳng định đều là người hắc đạo, chỗ càng có thể giấu người, càng thể giấu. Chỉ là lúc Thần Tri Thư đứng ở bên cạnh cửa sổ, liền thấy sợ hãi, giống như khi mới lần đầu tiếp xúc với Cửu vậy.

      Chỉ là, cuối cùng cũng hoàn hảo. . . . . .

      Lúc Thượng Tâm tỉnh lại quá nửa đêm, trong phòng có mở đèn, ngoài cửa sổ là ánh sáng yếu ớt chiếu vào trong phòng, Thiệu Phi Phàm ngồi ở bên giường hút thuốc, từng sợi khói trắng tỏa ra mang theo vài phần đơn.

      Thượng Tâm khóc cũng náo, ngược lại tỉnh táo khác thường, hỏi: " Thần rồi sao?"

      Thiệu Phi Phàm gật đầu.

      lại hỏi " ấy nhìn thấy tôi đúng ?"

      Thiệu Phi Phàm gật đầu lần nữa, nước mắt Thượng Tâm liền chảy ra ngoài, mặt của tái nhợt, khóc được chừng phút, chợt xông lên, nhào tới người Thiệu Phi Phàm, xuống tay đánh , " lừa tôi, tất cả đều là gạt tôi, căn bản thả tôi ra, cùng những người đó đều giống nhau, mê gian, ngược đãi, các ngươi đều là người xấu, các người cũng nên xuống 18 tầng địa ngục , bị diêm vương cắt đầu lưỡi, rút gân, lột da. . . . . ."

      Thiệu Phi Phàm vốn định để cho phát tiết, nhưng đêm khuya yên tĩnh như vậy, hôm nay LOVE làm ăn Thượng Tâm gào thét như vậy làm cho mọi người lên đây, thầm kêu ổn, giơ tay nghĩ dọa , nhưng phát ánh mắt của nha đầu này khẩn trương rồi, hình như bất cứ giá nào cũng giống nhau, chút nào e sợ.

      có hi vọng, chính là tuyệt vọng, giãy giụa trong tuyệt vọng cũng phải là sợ cái chết, chết còn sợ rồi, còn có cái gì có thể hù dọa được đây?

      Thiệu Phi Phàm tay che miệng lại, cái tay khác đè hai tay của lại, thân thể dán lên, hạ thấp giọng khuyên "Đừng lên tiếng, mọi người lên."

      Thượng Tâm đâu còn suy ngĩ người nào lên, vẫn là liều mạng giãy giụa.
      thanh của giày cao gót truyền đến khiến Thiệu Phi Phàm nhíu mày, người nào lên đây, cố tình như vậy chỉ có thể là Lý Lan, dùng sức ngăn chặn Thượng Tâm, trán cúi đầu vào cổ của , ra sức gặm cắn, lỗ tai cũng lắng nghe, thanh giầy đánh vào mặt đất càng gần, nhưng thanh cũng rất nhiều, quả nhiên, cửa phòng nhàng bị đẩy ra, Thiệu Phi Phàm dùng sức cắn Thượng Tâm cái, lại giãy giụa lớn hơn, trong mắt mang theo chút sợ hãi.

      "Cũng phải chưa có trải qua, giả bộ cái gì, đàng hoàng chút. Cởi quần áo Thượng Tâm, Thiệu Phi Phàm rất nhàng tát cái, thừa dịp đầu choáng váng còn kịp kêu la nữa, cúi đầu liền hôn lên môi , hàm răng gặm cắn môi của , đem tất cả kháng nghị của nuốt vào trong miệng, trong cổ họng phát ra mùi vị của máu.

      Quần Thượng Tâm bị xé ném ra ngoài, vừa đúng rơi vào dưới chân Lý Lan đứng ở cửa dòm ngó, xem cái, cũng thấy gì khác thường mới cẩn thận đóng cửa rời . Ở cái chớp mắt cửa đóng lại, Thiệu Phi Phàm liền rời khỏi miệng của , cuốn chăn đem bọc lại.

      Che miệng của lại, lẳng lặng nghe thanh ngoài cửa, cho đến khi tất cả đều lắng xuống, mới thở phào nhõm.

      Thượng Tâm trong sợ hãi, trong đôi mắt lóe ra nghi ngờ cùng giãy giụa, Thiệu Phi Phàm thử buông ra, nhưng vừa buông lỏng, nha đầu này tựa như người điên rồi muốn chạy.

      kéo về giường, như thế nào thương lượng đều là dùng được, cũng thể bịt miệng hoặc là đánh ngất xỉu suốt được, hôm nay, mặc kệ ai biết thân phận của đối với đều là nguy hiểm, trừ phi Thượng Tâm chịu phối hợp với để hoàn thành nhiệm vụ.

      Phối hợp? Hai chữ này nhanh chóng xuất trong đầu , nhìn Thượng Tâm, ánh mắt trở nên nặng nề, trong chốc lát, có quyết định.
      "Tôi là cảnh sát."
      Suuuly, Rubyzjnbornthisway011091 thích bài này.

    3. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Hay quá, mình chính thức đào hố ở đay nha

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      12, cũng nằm vùng.

      "Tôi là cảnh sát."

      Bốn chữ ngắn ngủn phát ra khiến căn phòng trong nháy mắt an tĩnh lại, làm cho Thượng Tâm giãy giụa liền dừng lại, Thiệu Phi Phàm chậm rãi buông tay ra, nhìn lặp lại lần nữa "Tôi là cảnh sát."

      "Tôi tin!" Thượng Tâm suy nghĩ liền mở miệng, lắc đầu " đừng gạt tôi, các cái gì cũng có thể , tôi tin, tôi tin." tin, tuy nhiên còn giãy giụa kêu loạn nữa, có thể là trong tiềm thức hy vọng .

      Thiệu Phi Phàm ôm ngồi giường, rồi xuống khóa cửa phòng, sau đó lấy ra cái máy ghi đặt ở bên giường ngồi xuống "Tôi , nghe, nghe xong hãy có tin hay ."

      "Tôi tên là Thiệu Phi Phàm, học trường quân đội XX, số 09087416, bốn năm trước thông qua xét tuyển ờ tổng cục trở thành Cảnh Đội nằm vùng, đổi sang thân thế khác, dùng tên giả Thiệu Phi Phàm bắt đầu nhiệm vụ. Nhiệm vụ là đến gần Cửu, tìm ra nội gián ở cục cảnh sát và thu thập tội chứng buôn bán nhập khẩu phạm pháp, chứng cứ buôn bán người vị thành niên." Thiệu Phi Phàm nhìn con ngươi Thượng Tâm ngừng trợn to, rồi dần ổn định cảm xúc " Cửu rất nhanh trở lại, trước khi ta trở lại tôi phải tìm được nội gián, như vậy mới có thể nắm được nhất cử nhất động của Cửu. Nếu đây phải là thời khắc quan trọng, tôi cũng giữ lại, Thượng Tâm, hãy nghĩ lại xem, những gì thấy qua mấy ngày nay, suy nghĩ chút những cùng bị lừa bán, nếu phối hợp với tôi hoàn thành nhiệm vụ, như vậy có bao nhiêu có cảnh ngộ giống , thậm chí còn bi thảm hơn rất nhiều so với những gì gặp. số người bị bán cho những người biến thái có tiền, số người bị ném vào nơi mặc cho người khác chà đạp cho đến chết, phối hợp cứng đầu cứng cổ, còn có thể. . . . . ."

      "Còn có thể như thế nào?" run rẩy đặt câu hỏi.

      Trong đôi mắt Thiệu Phi Phàm còn có hận ý " bị bán hầu hạ ban đêm, sau đó vứt xác xuống biển."

      "A!" bị giật mình, lấy tay che miệng, mặt còn vương nước mắt.

      "Đây là , Thượng Tâm, hãy cẩn thận suy nghĩ chút." Đây là lần thứ hai kêu tên của , nhìn bộ dạng nhíu mày do dự bất định, hình như vẫn chưa hiểu. Thiệu Phi Phàm khỏi cười khổ, cũng là người nhà họ Thượng, sao lại có nha đầu chậm hiểu như thế.

      Thượng Tâm suy nghĩ lời , tuy vẫn còn do dự, nhưng trong lòng tin rồi. Thiệu Phi Phàm, ra gọi là Thiệu Phi Phàm. Thượng Tâm Cắn cắn môi, cuộn chăn bông rồi ngồi thẳng, mặc dù thông minh, nhưng được ông nội là quân nhân dạy dỗ từ nên tinh thần trọng nghĩa nhiều hơn so với người khác "Tôi đồng ý phối hợp với , nhưng tôi muốn báo tiếng bình an cho người nhà tôi trước. Thần tới nơi này tìm tôi, nhất định trong nhà cũng tìm kiếm tôi khắp nơi, thân thể ông bà nội tôi tốt, tôi muốn làm cho bọn họ lo lắng."

      "Cái này. . . . . ."

      "Nếu như đồng ý, tôi phối hợp với ." Thượng Tâm mở miệng, rồi quay đầu , ánh mắt lại nghiêng ngắm nhìn , đây là thử dò xét, thử dò xét là thiệt hay giả.

      Thiệu Phi Phàm cũng biết, mới vừa rồi chính mình còn cho rằng là tiểu nha đầu chậm chạp giờ lại lập tức thông minh, nhưng thông minh này thực làm cho nhức đầu.

      "Được, ngày mai, ngày mai tôi tìm cơ hội cho liên lạc về nhà, nhưng thân phận của ở nơi này, cùng với nơi này đều thể tiết lộ được, báo bình an xong phải cúp điện thoại luôn."

      " lời định."

      ——————————————

      Thần Tri Thư tìm được người ở chỗ Cửu làm mọi người vui mừng, cách khác Thượng Tâm bị lừa bán, mọi người vẫn còn cơ hội tiếp tục tìm kiếm, Hạ Hâm Hữu vài đêm chưa ngủ trông rất tiều tụy.

      Đây là ngày thứ mười hai rồi, Thần Tri Thư sáng sớm liền đến cửa nhà họ Thượng, tuy trưởng bối nhà họ Thượng gì, cũng phải cho họ cái công đạo ."Mẹ nuôi, tôi nhất định tìm được Tâm Tâm ."

      Hạ Hâm Hữu gật đầu cái, để đỡ ngồi ghế sa lon, nhìn Thần Tri Thư đứng ở bên cạnh, đáy mắt còn tia máu, gương mặt râu ria chưa cạo, áo sơ mi người thêm nhiều nếp nhăn, giơ tay lên chỉnh lại quần áo cho " ngủ giấc, tắm rửa, thay quần áo khác ! Mẹ nuôi biết lòng của cậu, trách cậu." ba chữ cuối cùng mang theo nghẹn ngào.

      Thần Tri Thư liền quỳ xuống "Mẹ nuôi, con là tên khốn kiếp, con đáng chết, từ nay về sau, con nhất định đợi Tâm Tâm trở về, trừ ấy ra ai con cũng cần, ai con cũng động vào."

      Hạ Hâm Hữu cũng biết chuyện ở nhà trọ, lại qua lời , đoán được mọi chuyện, người trẻ tuổi ai cũng đều tham ăn, Tâm Tâm lại còn , tất nhiên để cho Thần Tri Thư đụng vào, hoàn cảnh nhà họ Thần, khi Thần Tri Thư hiểu chuyện có người đưa phụ nữ tới cửa cho , loại tình này, bà sớm dự liệu qua, nhưng nghĩ đến nghiêm trọng như vậy.

      "Thần, mẹ nuôi trách cậu, ba cậu còn có cha nuôi cậu nữa lúc lớn như cậu vậy, còn chơi bời hơn so với cậu, lần này cậu có trách nhiệm, nhưng trách nhiệm lớn nhất là Tâm Tâm, là tôi, quá cưng chiều nó, để cho nó cái gì cũng gánh vác được, gặp chuyện chỉ biết trốn tránh." Hạ Hâm hữu xoa huyệt thái dương, vừa ngẩng đầu lên thấy chồng mình cả đêm về đứng ở cửa.

      Thượng Trạm Bắc Đại bước lên trước, chút nào khách khí nhấc chân cho Thần Tri Thư cước, đạp cho cả người ngã đất.

      "Trạm Bắc, đừng như vậy." Hạ Hâm Hữu ngăn chồng lại, Thượng Trạm Bắc nắm tay vợ, ngồi xuống, nhìn Thần Tri Thư nặng nề đứng lên rồi quỳ xuống khẽ hừ tiếng "Hôn ước của cậu cùng Tâm Tâm liền hủy bỏ ."

      "Cha nuôi!" Thần Tri Thư trợn to mắt, sau khắc, tay lấy dao gọt trái cây khay trà, giơ dao đâm vào tay phải mình, may mắn Thượng trạm Bắc phản ứng nhanh, cầm chiếc gối ôm ném qua đánh trật dao găm.

      "Đừng có dùng chiêu này, khổ nhục kế này, tôi lúc còn trẻ hơn cha , thời điểm đó tôi dùng còn tốt hơn nhiều."

      "Cha nuôi, phạt con như thế nào con đều nhận, nhưng thể giải trừ hôn ước, con là thích Tâm Tâm, người cùng mẹ nuôi cũng biết, chính con đợi ấy lớn lên, con chỉ là muốn đợi ấy lớn lên."

      "Thần, nếu cậu thích nó cũng đụng vào người phụ nữ khác khi nó còn chưa lớn lên, cũng thiếu thận trọng như vậy bị nó xem thấy."

      Lời này làm Thần Tri Thư thể phản bác lại được, nhưng vừa nghĩ tới buông tha Thượng Tâm, liền cảm thấy đau lòng. Thần Tri Thư đứng lên "Cha nuôi, trước kia đều là con sai lầm, chỉ cần Tâm Tâm bình an trở về, con Thần Tri Thư nếu còn khốn kiếp như vậy nữa phải đàn ông. Con nhất định lòng tìm Tâm Tâm trở về."

      Hạ Hâm Hữu nhìn thẳng vào mắt hai người, khỏi thở dài, đây phải là tạo hóa trêu ngươi sao?

      Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, người giúp việc nhà họ Thượng liền nhận, nhưng chỉ "alo" tiếng, liền sợ hãi kêu, "lão gia, phu nhân là tiểu thư."

      Hạ Hâm Hữu vui mừng, nhận lấy điện thoại vừa nghe tiếng "Mẹ" nước mắt liền rớt xuống "Tâm Tâm, Tâm Tâm con ở đâu vậy?"

      Thượng Trạm Bắc cùng Thần Tri Thư cũng chạy đến, "Mẹ, con rất khỏe, người phải lo lắng, con chỉ muốn yên lặng chút, con rất nhanh về nhà. Con biết, mọi người tìm con, mẹ cần lo lắng, con nhanh về nhà, con hứa."

      "Tâm Tâm, trước con hãy cho ba biết con ở đâu?" Thượng Trạm Bắc vội vã hỏi.

      Thượng Tâm nghe vậy cũng khóc, nhưng cố nén tiếp: "Ba, cho con thời gian thêm mấy ngày, mấy ngày thôi."

      " được, bây giờ con trở lại ngay , con trở lại ba khiến Thần bồi tội."

      Nhắc tới Thần Tri Thư, Thượng Tâm liền trầm mặc.

      "Tâm Tâm. . . . . ." Thần Tri Thư gọi tiếng, Thượng Tâm mới mở miệng " Con trách Thần, con cúp máy đây."

      "Tâm Tâm, con đừng cúp máy, chớ cúp. . . . . ." Hạ Hâm Hữu cùng Thượng Trạm Bắc kích động kêu, nhưng điện thoại tắt.

      Bên kia, Thượng Tâm nằm ở trong ngực Thiệu Phi Phàm khóc thành tiếng. Thiệu Phi Phàm ôm , từ trong điện thoại lấy sim điện thoại ra vứt vào trong bồn cầu, cầm di động vứt qua bên rồi an ủi .

      "Ngoan, đừng khóc, bắt đầu từ bây giờ chính là Cảnh Đội nằm vùng đặc biệt, đồng chí Thượng Tâm, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

      "Tôi cũng là nằm vùng rồi hả ?" Thượng Tâm nức nở nháy mắt nhìn , còn mang theo hưng phấn.

      Thiệu Phi Phàm gật đầu khẳng định cái, vỗ vỗ đầu của "Tiểu đồng chí, nhiệm vụ của vô cùng khó khăn, phải phối hợp với đồng chí Phàm đánh kẻ địch, lấy được tin tưởng của bọ chúng, thu thập chứng cớ phạm tội của chúng, tố cáo hành động phạm tội của chúng, phối hợp hành động của cảnh sát bắt bọn chúng."

      Thượng Tâm mất lúc mới tiêu hóa lời của , đáy lòng tỏa ra loại ý thức trách nhiệm chưa bao giờ có, ra là quan trọng như vậy.

      Thiệu Phi Phàm nhìn khuôn mặt nhắn kiên định của , trong lòng cười nghiêng ngả, này, dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, lừa dễ như vậy, người xấu mà lừa phải xin lỗi hai chữ "Người xấu".

      Sau khi Thượng Tâm nhanh chóng hiểu được trách nhiệm cùng nhiệm vụ của mình, rốt cuộc ý thức được điểm thích hợp, lau nước mắt, khẽ hít lỗ mũi "Phàm, làm sao biết tôi là Thượng Tâm?"

    5. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Thêm đong chí nằm vùng dễ thương hihi
      Rubyzjn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :