1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nại hà cung chủ rất rêu rao - Đông Li Khả Thái Cúc(c20) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Tem tem ......
      Chị quả là tức chết người đền mạng ah.....:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 6: Theo nhu cầu




      “Ta đối với ngươi nhất kiến chung tình.” Hoa Trọng Vũ trừng lớn hai mắt, mặt hưng phấn mà nhìn Truy Phong Sử.

      Truy Phong Sử suýt nữa bị tức chết, vì sao đề tài lại quay trở lại ban đầu mà tiến triển chút nào.

      Ánh nến lay động, chiếu vào mặt Truy Phong Sử, chiếu xuống chiếc bong lạnh lẽo, khuôn mặt thoạt nhìn càng toát ra thâm trầm.

      “Lý do này đáng tin sao?” Truy Phong Sử mặt trầm xuống .

      có biện pháp, vô luận ta cái gì ngươi cũng tin tưởng, ai bảo ta thoạt nhìn đáng tin đâu.” Hoa Trọng Vũ thành khẩn lời cảm thán .

      Truy Phong Sử gật gật đầu, cuối cùng nàng còn có điểm tự mình hiểu lấy, này cũng coi như được với cái ưu điểm .

      “Cho nên, ngươi có thể lựa chọn .” Truy Phong Sử lưu tình chút nào ra suy nghĩ trong long mình.

      Tiếc rằng Hoa Trọng Vũ da mặt sớm luyện thành tường đồng vách sắt, Truy Phong Sử có bài xích nàng thế nào trông nàng dường như chỉ có loại cảm giác hồn nhiên, như cũ cười tủm tỉm đứng ở nơi đó.

      “Mặc kệ ngươi có thích nghe hay , ta vẫn , mặc kệ ngươi tin hay tin, ta cũng , vô luận ngươi là cái gì phản ứng ta đều , cho nên ngươi chỉ có thể nghe ta .”

      Truy Phong Sử: “......” phát hôm nay sai lầm lớn nhất của chính là chuyện cùng nàng.

      muốn , trễ bằng sớm, cho nên ta quyết định bây giờ luôn. Đương nhiên, nếu ngươi muốn nghe ngươi có thể đem bịt tai lại, bất quá ta tin tưởng lực xuyên thấu đối với thanh của mình, cho nên vô luận ngươi có bịt tai hay cũng đều nghe ta .”

      “Vậy ngươi nhanh trọng điểm .” Truy Phong Sử cơ hồ nổi giận , nếu cách cái chắn song, nhất định chưởng đánh chết con chim sẻ huyên náo bên ngoài kia. Luôn luôn cho rằng là con người bình tĩnh, nhưng tại mới hiểu được, kia bất quá là loại ảo giác mà thôi, qua hai mươi năm nếu sớm nhận thức Hoa Trọng Vũ, phỏng chừng tại biến thành con khỉ nóng tính rồi, nghĩ đến đây, bỗng nhiên thương cảm cho người của Phồn Hoa cung, biết bọn họ làm sao sống sót trong hoàn cảnh như vậy.

      “Chúng ta hai bên cùng có lợi, có gì tốt?” Hoa Trọng Vũ thản nhiên , bộ đương nhiên theo lý phải làm.

      “hai bên cùng có lợi?” Truy Phong Sử nhíu mày , “Ta tưởng tượng ra, Phồn Hoa cung cùng Ma Giáo hợp tác, đối với ngươi có cái gì tốt. Chỉ sợ đến lúc đó Phồn Hoa cung bị bạch đạo bỏ qua, rơi vào kết cục bị mọi người xa lánh.” Truy Phong Sử cười nhạt trả lời.

      “Ngươi lo lắng cho ta như vậy làm ta rất cảm động nga! Bất quá nghe qua nhưng là kích thích, ta tại còn có điểm chờ mong ngày đó !” Hoa Trọng Vũ mặt khát khao , trong mắt tràn đầy mong chờ.

      Truy Phong Sử nhìn nàng biết gì, nếu Hoa Thanh Tuyệt dưới suối vàng mà biết được phỏng chừng bị tức giận đến đội mồ mà sống dậy!

      “Như vậy đối với ta có chỗ gì tốt?”

      “Chỗ tốt chính là -- ta có thể thả ngươi ra ngoài.” Hoa Trọng Vũ vừa lên xong tình lại lần nữa trở lại điểm bắt đầu.

      Bị nhốt tại địa cung năm năm, được thả tự do có thể thập phần hấp dẫn, nhưng Truy Phong Sử hiểu được thiên hạ có bữa cơm trưa nào miễn phí, cho dù Hoa Trọng Vũ hoang đường, cũng vô duyên vô cớ lại thả đại ma đầu nguy hại nhân gian nghe tên sợ mất mật ra ngoài.

      “Lấy cớ như vậy ngươi cho là ta tin tưởng?” Truy Phong Sử khỏi nhíu mày.

      “Tin, bởi vì ngươi có lựa chọn nào khác.” Hoa Trọng Vũ mặt tin tưởng vững chắc nhìn Truy Phong Sử.

      Truy Phong Sử ảm đạm, Hoa Trọng Vũ sai, nhiều năm như vậy, nếu Ma Giáo muốn cứu sớm hành động, để năm rồi nhưng vẫn có động tĩnh gì, trừ phi, Ma Giáo để ý đến sống chết của nữa, nghĩ đến điểm này, tim khỏi băng giá.

      Cử chỉ lời của Hoa Trọng Vũ tuy rằng hoang đường, nhưng điều kiện nàng đưa ra với cũng là tràn ngập dụ hoặc, chỉ là nàng thoạt nhìn đáng tin, nên phải chỉ là để chọc chơi ? Quá biết Hoa Trọng Vũ hoang đường, Truy Phong Sử tin tưởng bất cứ tình gì phát sinh ở người nàng đều là bình thường.

      có lựa chọn nào khác?

      thể tưởng được Hoa Trọng Vũ đúng là nắm nhược điểm của , nghĩ đến đây, đôi mắt Truy Phong Sử càng thâm trầm, lạnh lẽo như hàn băng ngàn năm, trầm ngâm thâm thúy, trong lòng tia nghi hoặc, có lẽ ở mặt ngoài thoạt nhìn Hoa Trọng Vũ hoang đường ngang ngược, nhưng ý nghĩ bên trong còn muốn phức tạp nhiều lắm đâu!

      Nghĩ tới điểm này, khóe miệng Truy Phong Sử ra tia ý cười nhợt nhạt, nhưng biểu cảm mặt cũng là bộ nghiêm túc lạnh lùng.

      “Ngươi uy hiếp ta?”

      “Là thỉnh cầu, chân thành thỉnh cầu.” Hoa Trọng Vũ như đinh đóng cột , ánh mắt dị thường kiên định.

      “Nếu ta sao?” Truy Phong Sử chau chau mày, khóe miệng tươi cười càng thâm thúy, đáy mắt càng sâu làm cho người ta thể nhìn chứa trong đó.

      “Như vậy, ta chỉ có thể mỗi ngày đến thăm ngươi. Phu tử dạy ta, kiên định, chân thành phải tới cùng, chỉ cần ta có đủ thành ý, ta tin tưởng ngươi nhất định đồng ý. Trừ phi ngươi là tảng đá trong hầm cầu vừa thối lại vừa cứng, hơn nữa ngu xuẩn hồ đồ, bằng ngươi nhất định bị ta cảm động, ta đối với ngươi có tin tưởng.”

      Giờ phút này, Truy Phong Sử hận thể cắn đứt đầu lưỡi mình, nếu mực cự tuyệt, chẳng phải thành tảng đá trong hầm cầu sao? Thoạt nhìn Hoa Trọng Vũ giống như cái ngu ngốc hề tâm cơ, nhưng mỗi câu đều hạ thấp . Đột nhiên cảm thấy thập phần mê hoặc, bộ mặt của nàng đến tột cùng là như thế nào, là ngu ngốc hay là loại hình thức ngụy trang quá xuất sắc?

      “Xem ra là ta có lý do cự tuyệt .” Truy Phong Sử có chút bất đắc dĩ .

      “Vì sao ngươi liền muốn cự tuyệt như vậy?” Hoa Trọng Vũ chớp chớp mắt to ngập nước, ủy khuất nhìn , trong mắt cơ hồ muốn rơi nước mắt, dịu dàng : “Chẳng lẽ cưới ta lại khủng bố như vậy sao?”

      Truy Phong Sử gật gật đầu, chẳng lẽ Phồn Hoa cung có người nhắc với nàng, nàng là cái hủy thiên diệt địa sao?

      “Hừ.” Hoa Trọng Vũ bĩu môi, bộ lợn chết sợ nước sôi, “Vô luận như thế nào, ngươi đều nhất định cưới ta, cho nên, mặc kệ trong lòng ngươi có muốn gặp ta hay , trước mặt người bên ngoài, chúng ta vẫn nên làm bộ, bằng ta thế nào chọc tức chết cái lão quỷ Tần Kình Phong kia.”

      Truy Phong Sử hồ nghi : “Ngươi là vì chọc tức Tần Kình Phong mà phải gả cho ta ?”

      “Làm sao có thể!” Hoa Trọng Vũ khinh thường , “Đây chính kế hoạch ta trù tính lâu, sau lưng còn cất giấu nhiều hoạt động ám muội.”

      “Nga?” Truy Phong Sử bỗng nhiên bị khơi mào hứng thú, tiểu nữ tử này quả nhiên phải thoạt nhìn -- ngu ngốc như vậy.

      “Đều là hoạt động ám muội, làm sao có thể cho ngươi, trừ phi ngươi......”

      “Câm miệng --” Truy Phong Sử trừng mắt cảnh cáo.

      Hoa Trọng Vũ thức thời lấy tay che miệng.

      “Ngươi tính toán khi nào thực hành kế hoạch của ngươi?” Nghĩ đến sắp phải rời khỏi địa phương tối tăm này, Truy Phong Sử thầm nắm chặt nắm tay, che giấu bất an cùng rung động trong lòng.

      Hoa Trọng Vũ nửa ngày .

      Truy Phong Sử trừng mắt, có vài phần hiểu, mới vừa rồi vẫn líu ríu như chim sẻ, thế nào bỗng chốc liền lặng ngắt như tờ.

      Hoa Trọng Vũ dùng ngón tay chỉ miệng.

      Truy Phong Sử nắm tay lại chặt, giận dữ : “Ngu ngốc cũng muốn có cái hạn độ.”

      Hoa Trọng Vũ thế này mới nhanh nhẹn mở miệng :“Ngày mai.”
      fujjko, honglakemilia thích bài này.

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Hô hô .tem tem .ta giựt tem :yoyo53::yoyo53::yoyo53:

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 7: Ăn mừng




      Cao Lập đứng ở trước cửa khách phòng, cùng Đoạn Vô Cầm, Tư Đồ U, Lâm Lang, Đào Tuyết nhìn nhau, đều là vẻ mặt mờ mị khó hiểu, mới sáng tinh mơ còn ngủ bị gã sai vặt của Hoa Trọng Vũ đánh thức, mặt mọi người đều mang đôi mắt gấu mèo, bộ dáng buồn ngủ mệt mỏi.

      “Cung chủ tình trọng đại muốn tuyên bố, đến cùng là chuyện gì?” Mọi người mới vừa ngồi vào chỗ của mình, Đào Tuyết trước tiên ra trong lòng nghi hoặc.

      Cao Lập xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ, mặt mê mang nhìn mọi người, theo hiểu biết của đối với Hoa Trọng Vũ, là nghĩ ra tình gì làm Hoa Trọng Vũ coi trọng như thế, hoặc là -- động kinh.

      Lắc lắc đầu, Cao Lập nhìn lấy Đào Tuyết đồng dạng mê mang mỉm cười.

      Ngoài cửa tiếng bước chân chậm chạp vang lên, mọi người nhất tề quay đầu, cho rằng Hoa Trọng Vũ đến, ai biết vào là gã sai vặt của Phồn Hoa Cung, trong tay nâng hộp đựng thức ăn lớn, chỉ thấy cười vẻ mặt nịnh nọt, đâu vào đấy đem hộp đựng bánh bao mang đến đặt trước mặt mỗi người mâm, có thế này vừa lòng gật gật đầu, : “Cung chủ phân phó qua, chư vị hộ pháp cùng đường chủ đều là cánh tay đắc lực của Phồn Hoa cung, thể có chút sơ xuất, vạn nhất đông lạnh bị đói, nàng cảm thấy nghiệp chướng nặng nề .”

      “Cho nên...... tình trọng yếu trong miệng cung chủ chính là...... Ăn bánh bao?” Đoạn Vô Cầm đong đưa quạt xếp trong tay, mặt khó có thể tin hỏi.

      Gã sai vặt lắc đầu.

      Mọi người mới vừa rồi cảm thấy sợ bóng sợ gió hồi, liền nghe thấy gã sai vặt tiếp tục : “Tổ yến mới hầm hẳn là được rồi, tiểu nhân trước nhìn xem, chư vị hộ pháp, đường chủ chậm dùng.”

      “Cho nên...... Chúng ta đây là ăn mừng?” Đoạn Vô Cầm đem quạt xếp khép lại đứng lên, dùng mặt quạt đập đập vào lòng bàn tay, mặt tò mò nhìn mọi người.

      Mọi người tuy rằng nghĩ thừa nhận thực tế hoang đường này, nhưng vẫn là thập phần phối hợp gật gật đầu, bắt đầu vùi đầu ăn bánh bao trước mặt.

      Sau nửa canh giờ, liên hoan kết thúc, mọi người lưu luyến uống chén tổ yến, bắt đầu tính toán có phải hay nên trước rời , dù sao ở trong này ngồi là hao phí thời gian cùng tinh lực, Phồn Hoa cung còn nhiều tình cần bọn họ xử lý như vậy, thời gian của bọn họ đều là thập phần quý giá .

      lúc mọi người chuẩn bị đứng dậy, thanh bưu hãn của Hoa Trọng Vũ cũng xa xa truyền đến: “A Lập, A Cầm, A Lâm, A Đào, ta đến ......”

      Loại hành động này trước kia bọn họ chứng kiến nên xa lạ, vì thế tự ngồi ổn định, ung dung chờ đợi Hoa Trọng Vũ.

      Hoa Trọng Vũ mặc bộ váy màu hồng phấn, rất có vài phần phong thái tiểu nữ nhi, cùng ngày thường thủy chung màu xanh là đối lập.

      Thấy mâm trước mặt mọi người rỗng tuếch, Hoa Trọng Vũ vừa lòng gật gật đầu, cười : “Bánh bao như thế nào?”

      Mọi người gật gật đầu, lẫn nhau trong lòng thập phần nhất trí mặc niệm: cực kỳ bình thường.

      “Vậy là tốt rồi, kỳ hôm nay mời mọi người đến là có chuyện thập phần trọng yếu muốn tuyên bố.” Hoa Trọng Vũ ngồi ngay ngắn ở ghế chạm trổ hoa văn cầu kỳ ở phía , vẻ mặt tươi cười nhìn mọi người.

      Trong lòng bỗng nhiên dự cảm có loại điềm xấu, hành vi Hoa Trọng Vũ hôm nay, vô luận thấy thế nào đều có chứa vài phần ý tứ nịnh nọt lấy lòng, chính cái gọi là vô hiến ân cần phi gian tức đạo, những lời này dùng ở người Hoa Trọng Vũ tuyệt đối là lần nào cũng đúng.

      Cao Lập thấy mọi người cũng nghi hoặc giống , bất đắc dĩ trừng mắt nhìn bốn người còn lại liếc mắt cái, mở miệng : “ biết lời cung chủ đó là chuyện gì?”

      “A Lập a, ngươi cần như vậy trực tiếp hỏi, ta chính là ngượng ngùng mở miệng, cho nên mới tính toán trưng cầu ý kiến mọi người.” Mặt Hoa Trọng Vũ bỗng nhiên xuất chút hồng, Cao Lập lại nhìn mà sởn cả gai ốc.

      Hoa Trọng Vũ ngượng ngùng, đúng là mặt trời mọc sai hướng rồi.

      Tuy rằng biết Hoa Trọng Vũ lần này lại tính toán giở trò đùa giỡn gì, nhưng từ cùng nhau lớn lên với Hoa Trọng Vũ, Cao Lập đối với tình khí của nàng cũng hiểu được vài phần, vì thế tiếp theo lời của nàng : “Cung chủ trước tiên có thể ra, mọi người cùng nhau thảo luận.”

      “Kỳ cũng có gì, chính là, ta muốn thành thân.” Hoa Trọng Vũ lấy ngón tay quấn quanh lọn tóc, cúi đầu , thanh lí nhí như thể nghe thấy.

      Mọi người đều là cả kinh, mặt tràn ngập dấu chấm hỏi lớn lớn.

      Tư Đồ U luôn luôn có mở miệng nhưng nhịn được nghi hoặc trong lòng : “Cung chủ, từ xưa hôn nhân đại , đều bị là theo sắp đặt của cha mẹ có lời mai mối, sao có thể như thế qua loa.”

      Hoa Trọng Vũ ngẩng đầu, mặt ai oán nhìn Tư Đồ U.

      Tư Đồ U bỗng nhiên cảm thấy tâm trầm chút, mặt biểu cảm thoáng cứng ngắc.

      “Ta cha nương, cha mẹ đều mất sớm, chẳng lẽ ta nhất định độc sống quãng đời còn lại sao?”

      “Này...... Là thuộc hạ lo lắng chu toàn.” Tư Đồ U trong mắt lên tia xin lỗi thần sắc.

      quan hệ, ta còn có A Lập a.” Hoa Trọng Vũ bỗng nhiên trừng lớn mắt, hề chớp mắt nhìn Cao Lập .

      Mọi người như ở trong mộng mới tỉnh, Cao Lập là biểu ca của Hoa Trọng Vũ, Hoa Trọng Vũ như thế, cũng là gì đáng trách.

      như vậy, cung chủ cứ đem hết thảy giao cho tả hộ pháp.” Đoạn Vô Cầm mừng rỡ đem đẩy cục diện rối rắm này ra bên ngoài, cũng muốn bởi vì hôn của cung chủ mà giảm thọ ba năm, như vậy là rất khong đáng a, dù sao còn trẻ, nghĩ tráng niên mất sớm a.

      Cao Lập có hảo ý trừng mắt nhìn Đoạn Vô Cầm liếc cái, chỉ biết gia hỏa này làm việc đáng tin, trốn tránh trách nhiệm là nhanh nhất.

      Đoạn Vô Cầm nhìn Cao Lập trừng mắt, trái lại tự nâng chung trà lên.

      Cao Lập gặp ván đóng thuyền, vì thế đành phải từ bỏ, : “Xin hỏi cung chủ, có đối tượng hôn phối?”

      Lúc này, Cao Lập sớm nghĩ nát óc nhưng là nghĩ ra đối tượng thành than của Hoa Trọng Vũ là người nào, dù sao vài năm gần đây Hoa Trọng Vũ chưa bao giờ lại ở giang hồ, luôn luôn ở lại tổng đàn Phồn Hoa cung, căn bản là có cơ hội gặp gỡ thanh niên tài tuấn giang hồ, vậy đối tượng ở ngay tại Phồn Hoa cung, như vậy là giải thích tốt nhất.

      Trong lòng bỗng nhiên có loại điềm xấu dự cảm, Phồn Hoa cung tuy rằng người đông thế mạnh, nhưng được cho là thanh niên tài tuấn cũng chỉ có thể đếm được đầu ngón tay, tỷ như Tư Đồ U, tỷ như Đoạn Vô Cầm, lại tỷ như !

      Bị ý tưởng hoang đường của chính mình dọa ra thân mồ hôi lạnh, Cao Lập muốn lấy khăn tay ra lau, thấy bàn tay Đoạn Vô Cầm đưa lại, cầm cái khăn tay màu xanh đen mặt tràn đầy cảm thông nhìn .

      Cao Lập hừ lạnh tiếng, khách khí nhận lấy khăn tay.

      Gặp tả hữu hộ pháp ở bên kia mắt mày lại, mâu quang trong mắt Hoa Trọng Vũ bỗng nhiên trở nên gần như si mê, “A Cầm, thể tưởng được ngươi như vậy quan tâm A Lập, hay A Lập chậm chạp chịu đón dâu, là vì muốn cưới ngươi làm biểu tẩu của ta?”

      Đoạn Vô Cầm suýt nữa bị nước trà sặc chết.

      Cao Lập nhìn Đoạn Vô Cầm bộ dáng khóc ra nước mắt bỗng nhiên cảm thấy vui đùa như vậy cũng là ảnh hưởng toàn cục, thần sắc hướng Hoa Trọng Vũ tán dương, dường như : Làm tốt lắm.

      Lần đầu tiên cảm thấy biểu muội của cũng là có vài phần còn dùng được.
      fujjko, honglakemilia thích bài này.

    5. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      cao lập cũng khó đỡ thiệt :yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :